1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      "Thay ta kiếm chút tiền tiêu " :059::th_121:. Cốc chủ lưu lạc đến độ phải để phụ nữ bao nuôi rồi ư??? :hoho:.
      Momo1314xukem thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 45


      Mấy ngày nay Tân Nô dám đối mặt với Vương Hủ. Mỗi khi chuyện mặt cười như cười, nàng lại nhớ tới lời đồn ngày đó ở Quỷ Cốc, là phiên giang đào hải...


      ... thế mà cùng với... vô sỉ! vô sỉ!


      Lúc này nghe Vương Hủ đến hai chữ "Phụng dưỡng phụ mẫu" liền nhịn được hiểu sai, hai mắt mở lớn, có loại xúc động muốn chửi người.


      May mà nàng cũng coi như thông hiểu huyền học đạo gia, mãnh liệt hít hơi sau đó mới bình phục lại, nghiêm mặt hỏi: "Làm thế nào kiếm?"


      Có lẽ bộ dạng cắn răng nhẫn nhịn của Tân Nô khiến Vương Hủ cảm thấy thú vị, nở nụ cười hiếm thấy trong suốt mấy ngày qua.


      Cúi đầu khẽ cắn cái lên môi của nàng: "Nếu nàng là đệ tử thương đạo, vậy tự mình tìm cách thôi!"


      câu nhàng cứ thế đuổi Tân Nô .


      Lúc tới thị trấn nước Tề. Tân Nô mặc thân nam trang đứng trước xe ngựa, nhìn dân chúng lại, trong lòng mơ hồ có định hướng.


      Cơ Oánh bị dáng vẻ của nạn dân nước Tề dọa sợ rồi, dùng khăn lụa che kín mặt : "Ân sư chưa hôm nay ăn gì? Từ lúc vào nước Tề, lâu có thịt ăn rồi..."


      Nước Tề mất mùa, ven đường rau dại cũng bị đào sạch , đừng gì đến chim bay cá nhảy. Hôm qua Tử Hổ vòng quanh dốc núi vài vòng, nhưng cũng chỉ bắt được ba con chim sẻ, bé thế kia, cho dù nướng đến béo ngậy thơm phức, cũng đủ no bụng mấy người.


      Nhìn Cơ Oánh là chi nữ của công khanh gia đình khá giả, giờ đói bụng đến mức con mắt ra tặc quang, đôi má đầy đặn có chút lõm vào. Lúc này Tân Nô mới mơ hồ có cảm giác trách nhiệm nuôi sống gia đình.


      "Người để chúng ta tự kiếm tiền..."


      Cơ Oánh nghe xong lời này, giấc mộng có thịt ăn lập tức biến mất, thanh run rẩy : "Sao...Làm thế nào? Ta... làm!"


      xong nàng lo lắng nhìn đám người cách đó xa, nhà gỗ vô cùng náo nhiệt.


      Nhà gỗ này giống nơi khác, ở bên cạnh phân chia rất nhiều cửa gỗ. Mỗi cửa gỗ đều có hai nữ tử phấn son dày đặc, quần áo hở hàng dựa cửa mà đứng.


      Tân Nô nhìn các nàng cười đùa trêu chọc đám nam tử tới lui, thỉnh thoảng còn có nam nhân dắt nữ nhân vào trong đóng cửa, lâu ra, lúc này hai má mới đỏ lên, có chút giật mình.


      Nàng quên mất đây là nước Tề! Năm đó Quản Trọng tướng quốc nước Tề, bố trí nội cung có bảy thành, mỗi thành có 100 nữ tử. Bảy trăm nữ tử này dựa cửa mà đứng, mời chào nam tử qua đêm. Mà việc này Quản Trọng quy cho là vì nước. Nhất thời quốc khố suy yếu..."


      Vì vậy bắt đầu từ đó nước Tề liền có việc buôn bán "Kĩ nữ".


      Chuyện đứng đắn như thế phải phụ thân cho nàng, mà là Vương Hủ nhân lúc nhàm chán, kể cho nàng nghe đấy. Lúc ấy còn trêu chọc nàng, khó trách Khổng phu tử tôn sùng Quản Trọng, nào là "Tương công Quản Trọng, bá chư hầu, nhất khuông thiên hạ, dân đáo vu kim thụ kì tứ" các loại lời .


      Nếu suy nghĩ cẩn thận, đại bộ phận nam tử thiên hạ đối với hành động của Quản Trọng cảm động tới rơi nước mắt, dù gì cũng thay bọn họ an bài xử lí mọi việc chu toàn, lưu lại lợi ích lớn bậc này cho nam tử thiên hạ...


      Lúc ấy Tân Nô nghe xong lời này, trong lòng khó chịu, chỉ cảm thấy đám... nữ lang này đáng thương thân bất do kỉ mà thôi!


      Tuy nghe qua, nhưng mà trước kia nàng sống rất lâu trong Cốc, lại thêm quốc phong nước Ngụy khác nước TỀ, lần đầu tiên nhìn thấy đám kĩ nữ đứng trước cửa mời chào khách. Nhưng Cơ Oánh theo phụ thân kiến thức rộng rãi, tất nhiên biết đây là chỗ nào. Hơn nữa nàng cũng biết đoàn người ân sư có chút túng thiếu, chắc bỏ được mặt mũi, nghĩ để nàng và Tân Nô dựa cửa đứng, kiếm chút phí.


      Sau khi Tân Nô hiểu ý của Cơ Oánh, hung hăng trừng mắt liếc nàng ta : "Biện pháp để nữ tử trong thiên hạ kiếm tiền đâu chỉ cách?"


      Cơ Oánh bị trừng chột dạ, giọng : "Cái này cần tiền vốn..."


      Biện pháp kiếm tiền trong thiên hạ quả rất nhiều, nhưng mà việc cần tiền vốn rất ít.



      Vương Hủ keo kiệt, còn bằng lần trước, văn tiền còn chẳng cho. Chỉ đuổi Tử Hổ theo hai nàng bảo vệ, sai thị vệ tháo cửa xe để che nắng mặt trời, tự nằm dưới bóng cây thảnh thơi ngủ, chỉ là biết ngủ , hay trong đầu suy nghĩ phương pháp khiến người khác phải sợ hãi...


      Mấy ngày nay Vương Hủ chăm chỉ bôi thuốc nên lòng bàn chân nàng cũng khép vảy, hơi ngứa chút, đường cũng thoải mái.


      Qua lại vài vòng, Tân Nô có chủ ý, quay người hỏi Tử Hổ: " người ngươi có bao nhiêu văn tiền?"


      Tử Hổ móc trong ngực ra mấy xâu tiền, đáng tiếc nơi này phải nước Ngụy, bằng có thể mua được ít đồ.


      Tân Nô dùng khăn gói kĩ món tiền lớn kia, sau đó mang theo Cơ Oánh và Tử Hổ tới trước cửa thành. Bởi vì lúc qua cửa thành luôn luôn có vệ binh đứng canh trò chuyện với nhau.


      Khi Tân Nô nghe được người bán muối chuyện bằng khẩu của nước Ngụy , lập tức về phía .


      "Xin hỏi quân giá, hai gánh muối biển chào giá bao nhiêu?" Nghe giọng mềm mại người bán muối khỏi kinh ngạc quay đầu lại, bởi vì Tân Nô mặc nam trang, khăn trùm đầu che kín nửa mặt, cũng ... xuất chúng lắm, lia mắt nhìn Tử Hổ.


      ra ngoài mọi người đều phải cẩn trọng, nhìn nam tử tráng kiện đứng cản đường, trong lòng sinh ra cảnh giác: "Muối này ta muốn chở về nước Ngụy, bán!"


      Nước Tề sản xuất nhiều cá muối. Tại nước Tề muối biện đáng giá đấy. Nhưng mà chở về nước Ngụy khác, những... muối biển này giá có thể tăng lên gấp hai.


      Tân Nô buông tha, mỉm cười : "Hai gánh muối này cho dù vận chuyển tới nước Ngụy, cũng chỉ bán được 100 văn tiền, huống chi đường khó tránh khỏi tổn thất ít, ta nguyện ý dùng 150 văn tiền mua hai gánh muối thô này, ngươi bằng lòng ?"


      Lúc trước Tân Nô dạo quanh thành nước Ngụy, đối với giá cả các món hàng cũng nắm , lúc này ra giá chính xác, khiến gã bán muối cũng động tâm.


      Cuối cùng Tân Nô ở nước Tề bỏ ra văn tiền nào mua được hai gánh muối biển.


      Tử Hổ trước giờ mặt biểu tình, đứng im bên. Cơ Oánh chịu nổi, trừng mắt hỏi: "Tỷ tỷ, mua nhiều muối như vậy làm gì? Cho dù tỷ có bán hai gánh muối này cũng đổi được cái gì. tại nước Tề lâm vào nạn đói, gạo thịt đắt đỏ, căn bản là đủ dùng đấy!"


      Tân Nô bảo Tử Hổ vác hai bao muối : "Muội lại quên, lúc ở trong Cốc Quy Khương làm thế nào để chữa bệnh cho người bị cảm lạnh?"


      Quy Khương là người nước Tề, biết cách dùng muối biển. Nàng kết hợp phương pháp học được trong Cốc, lấy muối biển thô ngâm thuốc đông y, sau đó dùng chảo xao lên, để vào túi, chườm nóng bụng và đốt ngón tay cho bệnh nhân bị cảm lạnh.


      Nghe như vậy Cơ Oánh lập tức giật mình: "Tỷ là, chúng ta dùng... muối thô này chế thành túi muối bán? Nhưng mà... bán cho người nào?"


      Tân Nô chỉ vào loạt nhà gỗ kia : "Bán cho các nàng."


      Vẫn còn nhớ mấy tiết học ban đầu ở Cốc, mấy ngày liền, Vương Hủ khiến nàng mệt mỏi eo nhức chân tay bủn rủn. Quy Khương thấy vậy chủ động chế cho nàng túi muối đưa qua. Sau khi chườm nóng, cảm giác kinh mạch trôi chảy, trong túi muối tản ra mùi thuốc, chốc lát sau nàng có thể nhàng chìm vào giấc ngủ.


      Những... nữ lang này cả ngày nghênh đón khách, nghĩ cũng có nỗi khổ riêng. Tư phí của các nàng đều phải giao lên , nhưng mỗi người này bình thường cũng rủng rỉnh chi tiêu, so với đám bình dân cả ngày lo lắng ăn mặc tốt hơn chút ít, tất nhiên là xuất ra được tiền.


      quyết định như vậy lập tức làm. Nàng mặt sai người hầu đảo muối, mặt khác vào xe ngựa lấy hai bộ y phục chất liệu khá tốt của mình, dưới trợ giúp của Cơ Oánh, lấy dao cắt thành miếng , lại lấy kim chỉ xe, may mười mấy túi muối.


      Cơ Oánh mang theo hương liệu... cho vào xao với muối, hương vị muối biển lập tức dễ ngửi hơn nhiều.


      Tân Nô cầm túi muối hoàn thiện tới trước cửa gỗ, sau khi thi lễ với nữ tử đó, chuyện với nhau vài câu, liền đưa túi muối trong tay cho nàng ta, xu cũng lấy, quay người trở về.


      Cơ Oánh đói bụng gặm ngón tay hỏi: "Nàng ta có trả tiền?"


      Tân Nô lắc đầu : "Đừng vội, thời cơ chưa tới..." Cứ như vậy yên lặng chờ nửa canh giờ, nàng kia mang theo mấy người cùng tới, hơi mua sạch những túi muối còn lại.


      Hóa ra chỉ riêng các nàng dùng được, mà cả khách nhân mà các nàng phục thị cũng dùng, còn đây là món đồ tuyệt vời, cũng muốn nàng ta mua dùm cái.


      Kết quả, mười túi muối thoáng cái đổi được 100 văn tiền. Tuy phải món tiền lớn, nhưng có thể giải quyết vấn đề gạo ăn khẩn cấp trước mắt.


      Nhìn Tân Nô đầu đầy mồ hôi chạy qua chạy lại, chỉ huy thị vệ rang muối, Tử Hổ dè chừng hỏi: "Gia chủ, sao lại khiến tân cơ mệt nhọc như thế? Bạch Khuê sai người mang kim tệ đến còn có cả y phục đều ở trong nhà bên thành Tây..."


      Vương Hủ mở mắt ra, lạnh lùng trừng mắt nhìn Tử Hổ. Tử Hổ lập tức thức thời im miệng.


      Lúc này Vương Hủ mới chậm rãi thay đổi ánh mắt nhìn bóng dáng xinh đẹp bận rộn kia, giống như thầm: "Bận rộn chút ít, mới nghĩ ngợi lung tung..."


      Quả Tân Nô còn rảnh mà suy nghĩ tới việc khác. Nàng và Cơ Oánh vội vàng mua đồ ăn. Nơi này là thành thị thương nhân qua lại khá đông, tuy đồ ăn có chút quý, nhưng thiếu.


      Tiền trong tay có hạn, thê mua thịt quý, nhưng mua thịt chó mà người bình thường hay ăn ngược lại rất nhiều, thịt chó rất thịnh hành được xưng là "Dê" người dân mua nổi dê bò đành ăn cho đỡ thèm.


      Nhưng mà Cơ Oánh lại vui. Loại vật mà kẻ bình dân đê tiện mới ăn, thể đưa lên bữa tiệc của công khanh yến hội, nếu mà theo ý nàng ta muốn mua miếng thịt dê lớn.


      Tân Nô đâu chịu tiêu xài bậy bạ? Chỉ liếc Cơ Oánh cái, Cơ Oánh cảm thấy sắc mặt vị tỉ tỉ này có vài phần khí thế của ân sư, trong lúc nhất thời bị trừng nhụt khí chỉ có thể ngoan ngoãn theo sau.


      Đêm khuya, sau dùng muối thô và hương liệu ướp thịt, lấy lửa nướng, miếng thịt tỏa hương thơm bốn phía. Cơ Oánh liên tiếp vài ngày được ăn thịt lộ vẻ thèm thuồng.


      Nhưng mùi thơm này cũng thu hút đám nạn dân phụ cận, mấy người đói gầy trơ xương dời tới gần xe ngựa của bọn họ, dốc sức liều mạng nuốt nước miếng.
      yuki0129, levuong, bornthisway01109122 others thích bài này.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 46

      Tân Nô định đem nồi cháo kê cho bọn họ, lại bị Tử Hổ ngăn lại: "Tân cơ nghĩ nồi có thể giúp được hơn trăm người kia sao? Chốc lát dẫn tới rất nhiều nạn dân nữa, chỉ sợ xảy ra nhiễu loạn."

      Tân Nô mấp máy miệng, trong lòng biết Tử Hổ có lý. Vừa vào nước Tề, thấy nạn dân vô số, lúc này vào đêm, ở bên trong thành, nhưng khi có kẻ muốn làm loạn, khó có thể bảo đảm an toàn. Lập tức ngừng động tác lại.


      Nhưng mà trong đám nạn dân có người khiến Tân Nô chú ý. Thiếu niên kia cánh tay gầy, lại ôm chặt, có thể nhìn ra bé kia bị bệnh, toàn thân lạnh run.

      Tử Hổ thấy nạn dân xúm lại càng gần, xoẹt tiếng rút kiếm bên hông, vung tay chém đứt gốc cây to.

      Kiếm khí vừa ra dọa cho đám nạn dân sợ hãi lập tức giải tán.

      Nhưng thiếu niên mà Tân Nô chú ý kia lại , thậm chí trong mắt có chút sợ hãi, cậu bé để tâm tới Tử Hổ cầm kiếm ở bên, tới trước mặt Tân Nô, quỳ rạp xuống: "Xin quân tử ban chén cháo kê cho muội muội của ta, Liêm Y nguyện bán mình làm nô, sống chết vì quân tử!"

      Bởi vì Tân Nô vẫn mặc nam trang, cậu bé mới mở miệng quân tử, sau khi xong quỳ thẳng đứng dậy.

      Tân Nô thầm nghĩ, đứa này có mắt nhìn, nhất định thấy nàng và Tử Hổ chuyện, biết nàng mềm lòng mới đến quỳ trước mặt nàng.

      Nhưng nhìn đứa bé trong ngực , nếu có gì ăn, nhất định qua nổi. Vì vậy quay người lấy chén cháo kê đặc cho cậu.

      Thiếu niên kia nhìn chằm chằm vào chén cháo nuốt ngụm nước bọt, lại ăn miếng nào, trực tiếp đưa tới miệng bé , bé kia sốt mê man, nhất thời nuốt nổi, Tân Nô lại lấy chén cháo loãng đưa cho cậu thiếu niên, bé uống được nửa bát cháo dần dần có khí sắc, lại ăn thêm được mấy miếng cháo đặc.

      Tân Nô nhìn, chợt nhớ tới điều gì đó vội ngăn lại: " lâu ăn uống, nên ăn nhiều, nếu tổn hại cơ thể."

      Khi nàng theo phụ thân xuất cốc, lúc bố thí cháo cứu tế nạn dân, nàng thấy phụ thân sai nô bộc nấu cháo loãng, liền thắc mắc sao phụ thân lại tiết kiệm như vậy? Lúc ấy phụ thân cười giải thích với nàng đạo lý này, để nạn dân vì ăn no quá tức bụng, tốt.

      Thiếu niên nghe lời nàng... vội vàng dừng lại, lúc này mới uống cháo. Tân Nô liền lấy ra túi muối nóng hổi vừa làm xong : "Dùng cái này chườm nóng bụng cho bé, để bé uống nhiều nước, ra nhiều mồ hôi, chú ý đừng để bị lạnh."

      Thấy Liêm Y còn , giống như muốn làm nô, Tân Nô sầm mặt : "Ngươi thân là nam tử hán, sao lại hiểu, thân tự do chẳng lẽ chỉ đáng giá chén cháo loãng? Nhìn ngươi gầy yếu như vậy, chắc gì chịu đựng được công việc, vẫn là mang theo tiểu muội ốm yếu của mình !"

      Thiếu niên Liêm Y cảm kích nhìn Tân Nô, ôm muội muội vào trong bóng đêm.

      Sau khi làm xong mọi chuyện, mới phát Cơ Oánh bắt đầu ăn, phong phạm đoan trang cao quý ngày thường của quý nữ còn bóng dáng, hai tay cầm miếng thịt chó ăn miệng đầy mỡ.

      Nhưng ngược lại Vương Hủ động đũa, chỉ chậm chãi uống ít cháo kê loãng, động tới miếng thịt chó kia chút.

      Tân Nô chậm rãi qua, đột nhiên nhớ tới Vương Hủ chưa bao giờ ăn thịt chó. phải là kén chọn, là có câu chuyện cũ.

      Vẫn còn nhớ năm mới vào cốc, nô bộc nho nhưng cũng thân cận với ai, chỉ tỏ vẻ dịu dàng với chú chó già ở bên cạnh.

      Nhìn chú chó già kia, cái đuôi ve vẩy có lực, hai mắt lờ đờ, là mang đến từ ngoài cốc. Có khi nàng vụng trộm chạy đến sân nhìn , thấy dùng cây lược gỗ tự làm nhàng chải lông cho chú chó già.

      Mà chú chó già kia lại hết sức vui mừng ngồi xuống, liếm láp tay .

      Về sau, trong cốc có hai gã nô bộc bởi vì thèm ăn, lấy dây thừng thắt cổ chết chú chó già, nướng thịt.

      Thiếu niên dáng người gầy gò đơn bạc ấy lời toàn thân toát ra tử khí đánh nhau với hai gã nô bộc, mặc dù bị hai gã kia đánh cho miệng đầy máu, mặt tím xanh cũng lùi nửa bước, hai mắt lúc ấy toát lên vẻ bi thương đọc giống như sói con, khi ấy nàng trốn sau lưng mẫu thân, ngơ ngác nhìn giống như bị điên, hoảng sợ khóc hu hu...

      Sau nữa nếu phải Uyển ngăn, chỉ sợ bị đánh gẫy xương sườn.

      Ngày đó, nàng vụng trộm theo toàn thân đầy thương tích ra sau núi, tận mắt nhìn dùng bàn tay cào từng nắm đất thành hố sâu, chôn hài cốt chú chó già vào, sau đó vào rừng sâu, gào khóc to, mỗi tiếng gào khóc lại gọi tên chú chó già, từng tiếng "A Dục" đâm vào màng tai đau nhức, trong rừng chim chóc bay toán loạn...

      Bi thương như vậy nàng chưa từng trải qua nên hiểu được, nhưng khó quên, lần đầu tiên trong đời nàng chứng kiến nỗi đau sinh ly tử biệt.

      Lúc ấy phụ thân biết nguyên nhân ba người đánh nhau, rất tán thưởng Vương Hủ trung nghĩa hữu tình, liền đưa tới bên cạnh, phải làm những việc của... hạ nhân.

      Từ đó về sau, cho dù đám nô bộc ngày tét cải thiện bữa ăn cho đỡ thèm, nhưng nàng cũng chưa thấy ăn miếng thịt chó nào...

      Nam tử tuấn khoanh chân ngồi bên đống lửa, tóc đen dài rơi vạt áo đen, trừ bỏ ánh lửa lấp loáng mặt, quả là hòa vào thể với bóng đêm.

      tại nam nhân này có khả năng như xưa, vì chú chó già mà bỏ cả hình tượng đánh nhau lăn lộn đất, có thể khiến nam nhân sắt đá này động tâm là ít càng thêm ít.

      Nhưng chẳng biết tại sao, thấy thèm liếc nhìn bàn thịt chó kia, khiến Tân Nô sinh ra áy náy. Tuy rằng chưa bao giờ muốn lấy lòng lắn. Nhưng xát muối lên vết thương của người khác, phải là việc nàng làm.

      Ban ngày nàng có mua ít đậu, sáng sớm xay nát, chuẩn bị hôm sau làm đậu nành. Tân Nô bỏ chúng vào nồi sắt cho thêm muối, thỉnh thoảng xoay người cho vòng eo đỡ mỏi, làm món đậu đơn giản, sau đó giả bộ vô tình đặt bên cạnh chân Vương Hủ.

      Vương Hủ cúi đầu nhìn món đậu thô vừa làm, cũng gì, đôi mắt sáng lên liếc nhìn Tân Nô húp cháo, sau đó chậm chạm gắp miếng lên chậm rãi ăn.

      Nồi thịt kia, Tân Nô cũng động, hơn phân nửa là bị Cơ Oánh và Tử Hổ cùng đám thị vệ ăn.

      Phải nàng làm món đậu mặn kia khó ăn vô cùng! Muối nước Tề là muối thô, cũng được chế biến tinh tế, dùng muối này làm đậu mặn bị chát. Nàng mới ăn miếng, phải uống hai hớp cháo để bớt chát.

      Nhưng Vương Hủ lại ăn hết để thừa. Làm cho Cơ Oánh tưởng đậu mặn rất ngon, định đưa tay gắp miếng bị Vương Hủ liếc cái toàn thân run rẩy.

      Nhớ lại lời đùa vui của Tân Nô, đoạt người đẹp, thức ăn có thể so với đại hận giết phụ đoạt thê, ân sư nếu muốn lấy mạng người, cần dùng độc, chỉ cử động ngón tay, mĩ thực chưa kịp nuốt xuống yết hầu vỡ nát.

      Nàng ta vội vàng ngoan ngoãn thu đũa, tập trung tinh thần gặm thịt chó trong bát của mình.

      Bữa cơm xong xuôi, Vương Hủ kéo Tân Nô lên xe ngựa.

      Cơ Oánh nhìn xem trong lòng cũng oán thầm hồi. Nhìn mặt ân sư giống như thiên tiên, tham luyến hôn nhân thế tục, thế sao lúc này lại trắng trợn lôi kéo Tân Nô, chẳng phải muốn phá hỏng thanh danh tỷ tỷ? Về sau mối duyên mỏng này tan vỡ, Tân Nô tỷ tỷ sao tìm được mối lương duyên tốt? Đợi lúc nào rảnh, nàng phải đả thông để Tân Nô tỷ tỷ hiểu vấn đề! nếu đương vụng trộm, phải thu liễm tránh ánh nhìn mọi người mới đúng!

      Bên trong thành thương nhân nếu có xe ngựa, hai mùa xuân hạ tìm nơi ngủ trọ, tìm đất trống làm buổi dã ngoại đơn giản. Lúc này cạnh xe ngựa Vương Hủ, còn có mấy xe ngựa của thương nhân khác.

      Lúc Tân Nô vào xe, liền lo lắng Vương Hủ kiêng kị, thanh trong đêm tối lan xa khắp tứ phương. Ngày hôm sau, sao dám gặp người?

      Nhưng tâm tình Vương Hủ có vẻ tốt, sau khí uống năm chén nước ấm, giải được cơn khát sau khi ăn đậu mặn, liền phất tay gọi Tân Nô tới.

      Mái tóc nàng dài, chất tóc mềm mại, mấy ngày nay gấp chưa kịp rửa mặt, nhưng nàng giống các nữ tử khác thích bôi dầu lên tóc, chỉ khẽ buộc .

      Vương Hủ cởi bỏ áo ngoài, để nàng nửa nằm xe ngựa cạnh cửa, vuốt mái tóc dài xõa xuống, rồi dùng nước ấm đổ lên làn tóc, tiếng nước tí tách vương theo ngọn tóc rơi mặt đất, dưới ánh trăng lấp loáng như luồng sáng nhạt.

      Đợi lúc tóc ướt, mới lấy lược chải sợi tóc, lược nhiều răng nên nếu dùng sức kéo đứt tóc, lúc bà vú chải đầu cho nàng thường xuyên làm nàng bị đứt tóc, khiến nàng đau phải kêu to lên.

      Nhưng lực đạo của nam nhân bên cạnh lại nhàng, răng lược chạm vào da đầu, cảm giác thoải mái tê dại khiến sống lưng hồi run rẩy, cảm giác mệt mỏi cả ngày cũng vơi bớt.

      Tân Nô khép hờ mắt, chậm rãi buông lỏng cơ thể cứng ngắc, mặc kệ cho dùng ngón tay và lược nhàng mát xa da đầu cho nàng.

      Nhưng lúc Tân Nô khoan khoái dễ chịu nhịn được khẽ kêu lên tiếng, nội tâm nàng đột nhiên hoảng hốt, biết tại sao, cảm giác bộ dáng nàng lúc này giống như chú chó già nằm phơi bụng thoải mái vui vẻ để chải chuốt!
      yuki0129, levuong, Nhatchimai23 others thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Chết cười với liên tưởng của nàng ta.
      Yenny mare thích bài này.

    5. kabi_ng0k

      kabi_ng0k Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      80
      Dạ liên tưởng của chị rất biết sát phong cảnh
      Yenny mare thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :