1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Làm nô - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ly Vũ

      Ly Vũ New Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      13
      Cứ thấy tên tác giả là tự động lọt hố chưa kịp trăn trối gì hết :yoyo34::yoyo34:
      Dion thích bài này.

    2. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Editor: Bông Ngố

      Chương1

      Nước sông vừa mới tan băng, đô thành Đại Lương nước Ngụy bước sang mùa xuân cảnh đẹp ý vui, cây cầu lớn vừa xây xong có xe ngựa lại.

      Trong thời gian này Ngụy Vương cũng vừa mới dời đô, mảnh đất Đại Lương hoang vu bây giờ cực kỳ náo nhiệt và phồn thịnh. Tiểu thương khắp nơi hẹn mà tụ tập chen lấn qua cánh cổng thành vừa mới sửa chữa, chiếm giữ bên đường để bày bán hàng quán, nơi bán muối, bán nông cụ, mã cụ, rất náo nhiệt.

      Đúng lúc này, xa xa truyền đến tiếng quát lớn của võ sĩ, kèm theo đó là trận bụi đất tung bay, mấy chiếc xe ngựa được trang trí mạ vàng xa hoa chạy đến.

      Trong đám người có vài hiệp khách ánh mắt sắc bén nhìn những bánh xe ngựa này dính đầy bùn đất đủ loại màu sắc, phỏng đoán chắc hẳn nó từ cố đô nước Ngụy.

      phải mấy ngày nay các vị công tử đại ngụy tới Đại Lương? Tại sao bây giờ lại nhiều xe ngựa như vậy, nhìn kích cỡ của bánh xe, cũng giống sĩ khanh! Là vị công tử nào mới vào thành?”

      Những hiệp khách này lưu lạc đến đô thành cũng chỉ muốn tìm kiếm lương chủ để dựa dẫm, vừa nhìn thấy đoàn xe ngựa xa hoa đến, hai mắt lập tức tỏa sáng, tất nhiên muốn hỏi thăm ràng, tìm cơ hội tốt để nương nhờ, lúc đó cuộc sống lo cơm ăn áo mặc, xuất nhập đều có xe ngựa trong phủ đưa đón.

      Đáng tiếc ý định kia vừa mới rục rịch còn chưa có được thực bị người khác dội cho gáo nước lạnh: “Đó phải là các công tử? Chẳng qua là vài vị tiểu thư của Ngụy Vương mà thôi?”

      “Trong xe ngựa là nữ nhi của vương? thể nào, ta nghe vương chỉ có duy nhất nữ nhi, nhưng hình như nàng bị bệnh nặng, mất sớm....”

      Kẻ vừa chuyện có vẻ am hiểu vụ trong Ngụy Cung, cười ha ha : “ phải thân sinh, chỉ muốn tuyển chọn ít nữ tử dung mạo mĩ lệ trong vương thất họ Cơ, như thế mới xứng để kết duyên tần tấn với các chư hầu!”

      Nghe xong, người có chút kiến thức lập tức hiểu . Từ lúc Ngụy vương đăng quang vẫn luôn thuận lợi nhưng gần đây được như vậy. Mặc dù trước đó đánh bại nước Tần, dành thắng lợi đẹp mắt, nhưng những kẻ kế thừa của nước Tần trước kia bắt đầu rục rịch muốn trả thù.

      Việc dời đô tới Đại Lương lúc này là bất đắc dĩ, chính là vì lẩn tránh mũi nhọn của nước Tần.

      Trừ việc dời đô ra, việc xây dựng tường thành cũng là điều quan trọng nhất, cùng với đó là phải củng cố quan hệ với các chư hầu liên bang.

      Hương thơm kiều diễm của nữ tử bay xa, hoàn toàn lôi kéo nhóm quốc quân chuẩn bị đồ. Vị Ngụy Vương chính trực này trung niên mà có nữ nhi. May mà được công khanh hiến kế, chọn lựa vài nữ tử còn ít tuổi bên trong tông tộc, đưa vào trong cung dạy bảo lễ nghi, chuẩn bị cho mọi tình huống.

      Huyết thống của công khanh chư hầu thể bị hỗn loạn, từ trước đến nay trong các chư hầu có tiền lệ nhận nghĩa tử, nhưng nghĩa nữ lại khác, cũng chỉ là gả ra ngoài, hoàn toàn ảnh hưởng đến huyết thống vương tộc Ngụy Cơ.

      Đô thành vừa xây, diện tích còn lớn hơn cả cố đô, đường phố cũng xảy ra tình trạng chật hẹp, ùn tắc, cho nên xe ngựa đường chạy thẳng, cuối cùng cũng dừng trước cổng Ngụy cung.

      “Các vị mĩ nhân, mời xuống xe ngựa, nghỉ ngơi chút, sau đó theo lão nô bái kiến Ngụy phu nhân”. cùng với giọng hơi the thé đó là bóng dáng của người phụ trách truyền lệnh trong cung, cúi đầu đứng trước xe ngựa.

      Đúng lúc này, trong năm chiếc xe ngựa tiến cung, có bốn cái rèm xe ngựa bị tỳ nữ kéo lên, bốn nữ lang thân hình yểu điệu được tỳ nữ đỡ xuống xe.

      Những vị mĩ nhân này đều là nữ nhi của vương thất, huyết mạch đồng nhất với tổ tiên Ngụy vương, trong nhà cũng được nâng niu chiều chuộng, lần này bị Ngụy vương chọn trúng có thể nhập vào vương thất, có chút lo lắng, nhưng cũng hưng phấn. Bởi vì các nàng biết , phu tế sau này của mình nhất định là công khanh chư hầu, phú quý vô cùng, vậy làm sao lại khiến cho thâm tâm các nàng cảm thấy rung động!

      Vị nữ lang xuống đầu tiên gọi là Cơ Khương, làn da trắng muốt như ngọc, phụ cái danh hiệu “Khương” của nàng, bốn vị tiểu thư lần này mỗi người vẻ. Đầu tiên Cơ Khương đưa mắt nhìn đánh giá bốn phía xung quanh cung điện hoa mỹ, sau đó nàng hướng mắt về chiếc xe ngựa cuối cùng, cất giọng : “Tân Nô muội muội, sao còn chưa xuống?”

      Sau tiếng gọi nhàng, mỹ nhân ở xe ngựa cuối cùng cũng ra.

      Mấy vị mĩ nhân trước đó đều có hoa phục, trang sức xinh đẹp, nhưng vị nữ lang này chỉ mặc chiếc váy dài có vẻ hơi cũ, mép váy lộ nếp gấp may lại, ống tay áo rộng thùng thình có dấu hiệu bị sờn. Cảm giác mang tới chính là tình cảnh túng thiếu.

      Vị nữ lang này thể trạng có chút gầy yếu, đứng ở bên cạnh chiếc xe ngựa đẹp đẽ quý giá khiến người ta cảm thấy bất cứ lúc nào nàng cũng bị gió thổi bay mất.

      Cung tỳ ra nghênh đón nhìn nàng trong lòng khinh thường, thầm nghĩ: “Vương tuyển tiểu thư, sao lại có kẻ dáng vẻ nghèo túng lẫn vào?”

      Đến khi nữ tử ngẩng đầu lên, lộ ra vầng trán sạch đôi mắt sáng ngời, tròng mắt của nàng khẽ liếc, khiến trong lòng cung tỳ kia thầm run, cũng dời mắt được, ngay cả hô hấp cũng dừng lại, thầm nghĩ, trời ơi, đáng , mềm mại quá, rốt cuộc là địa phương nào có thể nuôi dưỡng ra vị mĩ nhân đẹp như vậy?

      Vị nữ lang này thoạt nhìn cũng chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, thân thể có vẻ gầy yếu, đai lưng buộc chặt làm lộ ra bộ ngực phập phồng, tôn lên đường cong hoàn mỹ, nếu dáng người nàng còn chưa nảy nở ra có gì để bình phẩm, gương mặt kia lại làm kinh hách lòng người, chỉ cần nhìn vào là thể dời mắt được, lông mi dài khẽ nhếch, làn da trắng muốt sáng ngời, giữa hai hàng lông mày là nốt ruồi son làm nổi bật lên đôi mắt quyến rũ.

      Kẻ chuyên phụ trách đón những nữ lang này chính là thái giám trong cung, trước khi vào cung từng là giám quan phụ trách tuyển mĩ nhân cho Chu vương, về sau bị tội phải chịu hình phạt, may mắn được Ngụy vương cứu thoát mạng. cũng có ánh mắt đấy, cũng từng cùng Ngụy vương kết đồng minh với các chư hầu, cũng gặp qua các tú nhân giai lệ của các nước, thậm chí được chiêm ngưỡng vẻ đẹp quyến rũ giống như Tây Thi của phu nhân nước Ngô . Nhưng hôm nay khi nhìn vị nữ lang vừa xuống ngựa này, mới biết những giai nhân trước kia gặp cũng chỉ gọi là đẹp mà thôi, nhan sắc vẫn còn hơi hướm phàm tục, sao có thể sánh với vẻ đẹp thanh lệ thoát tục như tiên nữ của nữ lang trước mặt.

      Cũng may mắn là tiểu nữ lang này còn chưa phát dục hết, chỉ qua vài năm nữa, biết khuynh quốc khuynh thành tới mức nào?

      Dù sao cũng có chút căn cơ, so với thường dân có tầm nhìn hạn hẹp hơn hẳn, mặc dù lần đầu gặp mặt mỹ nhân có tướng mạo như tiên nữ này, nhưng khi nhìn thấy nàng là người cuối cùng, lại thêm việc Cơ Khương gọi nàng tiếng “Tân Nô”, lập tức đoán được lai lịch của nàng.

      nhiều, chỉ đơn giản dẫn theo mấy vị mĩ nhân trẻ trung xinh đẹp này vào trong hoàng cung.

      Lúc này Ngụy cung còn chưa có tu sửa xong, gió xuân thổi qua mang theo kèm theo mùi gạo nếp và mùi sữa dê.

      Ngụy vương oai hùng, gần đây coi trọng cường binh nước Tần, thiên hạ ai biết nước Ngụy tạo ra triều đại mới? Cho nên Ngụy cung được trang hoàng rất xa xỉ, chẳng những mời đến những cao đồ có tiếng để xây dựng, hơn nữa còn hao phí số tiền lớn mua gạo nếp nấu chín trộn với nước để trát tường . Cũng biết các nước lân cận nước Ngụy, những nạn dân vì gặp đại hạn mất mùa tạo thành từng nhóm từng bang nghe thấy xa hoa này, có nảy sinh ý đồ gì với đối với nước Ngụy giàu có và đông đúc?

      Cơ Khương đằng trước, vòng eo thẳng tắp. Phụ thân nàng là Lâm Công Khanh, chưởng quản kho lương của Đại Ngụy, được Ngụy vương trọng dụng, mà nàng lại được tuyển vào cung, cũng là do phụ thân cực lực tiến cử với Ngụy vương,

      Chu vương ngày càng suy bại, chư hầu điên cuồng tranh bá, cường quốc cũng dần dần lộ ra. Mặc dù lúc trước Ngụy Vương bị thương nặng ở nước Tần, nhưng kích sao có thể khiến mất mạng? tại Ngụy Vương cực lực củng cố quan hệ cùng hai nước Hàn, Triệu, lại muốn tạo quan hệ hòa hoãn với nước Tần, mà Tần vương cũng có ý đó, sớm sai sứ thần chuyển lời tới Ngụy vương.

      Mà ý tứ của phụ thân, là muốn cho nàng gả vào nước Tần.

      Các tiểu thư khác ở trong nhà nghe xong khóc lóc năn nỉ mẫu thân, nhất định chịu vào cung. Nhưng Cơ Khương lại chủ động xin , tự nguyện vào cung trở thành nữ nhi Ngụy Vương. Thân ở loạn thế, há có thể cầu an tại viện đình? Nếu là đại trương phu, đương nhiên phải cầm lưỡi mác tay ra trận giết địch lập kỳ công. Nhưng thân là nữ nhi, nếu muốn có được tin tức quan trọng ở cấp chư hầu, cũng chỉ có lối tắt này.

      Cuộc chiến giường đâu kém hơn tàn sát sa trường, mà Cơ Khương nàng nếu có thể trở thành phu nhân nước Tần, chẳng phải là được ghi vào sách sử nước Ngụy?

      Trong ánh mắt ngây thơ kia lộ ra những tia sáng khó nắm bắt, bước chân đường hơi vội vàng chút. Nhưng khi dến chỗ lối rẽ ở hành lang, ánh mắt hưng phấn khó nén lại vừa vặn nhìn thấy Tần Nô ở phía cuối, hưng phấn cũng bị giảm vài phần...Nữ tử này xuất phát từ cố đô với các nàng, mà ba ngày trước cùng hội hợp.

      Nàng vốn tự tin trong nhóm nữ lang này nàng có dung mạo xuất chúng nhất, nhưng khi nhìn đến diện mạo của Tân Nô mặc dù chỉ khoác mình y phục may bằng vải thô tầm thường, nhưng kiêu ngạo của Cơ Khương lập tức bị đánh thành tan tành mây khói.

      Trong nội tâm nàng mơ hồ cảm thấy Tân Nô thành vật cản trở con đường của nàng...

      Khi đến trung đình, cách tường viện nghe được thanh của guồng quay tơ kẽo kẹt. Vài sợi bông bay lượn ở trong trung.

      lâu sau, vị phụ nhân ngồi quay tơ phía sau nhóm thị nữ xuất trước mắt mọi người.

      Chỉ thấy phụ nhân kia thân trường sam xanh đậm, tóc xõa được buộc túm phía sau bằng dây lụa ngọc, ngọc bích trán mặc dù quý báu, lại để lộ nếp nhăn giữa hai lông mày.

      Lúc này, phụ nhân kia nhanh nhẹn quay tơ, nhìn bàn tay lộ ra khỏi ống tay áo cũng có thể biết là người quen làm việc nặng.

      Các vị mĩ nhân còn kinh ngạc vì sao lại dẫn các nàng tới chỗ cung nương dệt tơ lụa, Cơ Khương được phụ thân dặn dò từ sớm, lập tức đoán được thân phận của phụ nhân, lại thấy người bên cạnh còn chưa dám mở miệng liền vượt lên phía trước, quỳ rạp đất : “ Cơ Khương bái kiến Vương Quân phu nhân!”

      Động tác xe tơ của vị phu nhân khẽ dừng lại, đầu tiên là nhìn về phía đám nữ tử còn luống cuống, sau mỉm cười nhìn về phía Cơ Khương: “Trong cung phần đông là giáo nữ thế phụ, chưa gì nữ lang nhận định như vậy, chẳng lẽ nữ lang sợ nhận lầm Quân phu nhân?”

      Trước lúc mở miệng Cơ Khương còn có chút lo lắng, nhưng lại thấy Kị Thượng đứng bên có mở miệng ngăn lại, biết mình nhận nhầm, cơ hội để gây ấn tượng tốt đẹp với Ngụy Vương phu nhân nàng dại bỏ qua, vội vàng ổn định tâm trạng: “ Phụ thân của ta từng , Vương Quân phu nhân trời sinh tính tình hiền thục, thích các tiệc rượu trong cung đình, tự tay chăm sóc cuộc sống hàng ngày của Vương, tất cả trang phục người Đại Vương đều là tự tay ngài quay tơ dệt lụa cắt thành xiêm y, cho nên lúc ta nhìn thấy ngài quay tơ, lại thấy y quan được pha lẫn kim tuyến chỉ dành cho Đại Vương, liền tự mình to gan phỏng đoán, nếu có mạo phạm, thỉnh phu nhân tha thứ.”

      Lời thông minh khéo léo tới bậc này, quả nhiên nụ cười mặt Liễn phu nhân sâu hơn, nàng tiếp nhận khăn thị nữ đứng bên cạnh dâng lên, lau qua hai bàn tay, sau đó tới trước mặt Cơ Khương, nâng nàng ta lên, chạm vào gương mặt nàng ta : “Đứa bé ngoan, ngươi là nữ lang nhà ai, ánh mắt rất nhanh nhạy có đầu óc.”

      Trong lòng Cơ Khương vui mừng, nét mặt càng thêm vui vẻ : “Phụ thân ta phụ trách quản lý tiền tài cho Vương họ Tư Đồ, tổ phụ ta chính là đệ đệ của tiên vương Công Tử Việt.”

      Liễn phu nhân gật đầu: “ ra là hậu nhân của Công Tử Việt, chẳng trách lại nhạy bén thông tuệ.”

      Đúng lúc này đám nữ tử cũng phục hồi lại tinh thần, học theo Cơ Khương thi lễ với Liễn phu nhân. Những nữ tử này mặc dù xuất thân quý tộc, cũng chỉ được giáo dưỡng trong phủ mà thôi, có thể coi như là nữ nhi quý tộc, giống như các huynh đệ bình thường được học lễ nghĩa hiểu biết, các nàng rành lễ nghĩa trong cung, tất nhiên là theo kịp Cơ Khương chuẩn bị ngay từ đầu.

      Ngược lại Liễn phu nhân cũng để ý lắm, nhìn từng gương mặt nữ tử xấu hổ ngượng ngùng, thỉnh thoảng đưa tay ra vuốt gương mặt nhắn của các nàng, thân thiết giống như mẫu thân thân sinh.

      Vẻ mặt dịu dàng vẫn được biểu lộ cho đến khi nhìn đến nữ tử gầy yếu quỳ gối ở vị trí xa nhất, lúc đó mới nhạt vài phần.

      Liễn phu nhân cũng đến chỗ Tân Nô, sau đó phân phó nhóm người bên cạnh và thế phụ đưa nhóm nữ lang đến cung xánghỉ ngơi, đợi đến ngày mai đặc biệt giao các nàng cho giáo nữ dốc lòng dạy dỗ.

      Cơ Khương theo thế phụ ra khỏi trung đình, khóe mắt liếc thấy Tân Nô rời cùng các nàng, mà mình lưu lại.

      Đợi mọi người tản , Liễn phu nhân lại lui xuống lấy gì đó sau bàn, rồi mới đứng dậy tiến đến chỗ nữ tử quỳ phía trước, tự nâng nàng dậy, nhàng thương nâng cằm nàng lên, vẻ mặt hài lòng, ánh mắt lóe sáng có những cảm xúc nên lời: “Giống....rất giống muội muội số khổ của ta....”

      Lúc này Tân Nô cũng từ từ ngẩng đầu nhìn về phía quý phụ trước mắt, nàng chưa bao giờ gặp mẫu thân, đây là thân tỷ tỷ của mẫu thân.

      Rốt cuộc là huyết mạch tương liên, lâu cảm nhận được có người thân ở bên cạnh hốc mắt khẽ nóng lên.

      Liễn phu nhân thương cảm hồi, kéo Tân Nô lại hỏi han ân cần, nhưng hình như Tân Nô vẫn ngại ngùng, hỏi nhiều, nhưng đáp được bao nhiêu. Đợi sau khi vài câu, Liễn phu nhân mới chậm rãi : “Lát nữa, ta sai người chuẩn bị cung xá riêng cho con, cần ở cùng chỗ với các tiểu thư kia...Mặc dù là đợi đại vương nhận thức nghĩa nữ ta mới có cớ đem con vào cung nhưng sao ta nỡ nhẫn tâm để tương laicon bị gả xa? Ta tính toán rồi, bây giờ Đại vương lúc tráng niên, nhưng mà ta lớn hơn Đại Vương mười tuổi, nhan sắc cũng xuống, thể hầu hạ bên giường, mà tuổi con lại vừa đẹp, chi bằng làm phu nhân của đại vương, cũng có thể ở lại bên cạnh ta....”

      Tân Nô nghe lời này, kinh ngạc ngẩng đầu lên, mắt mở lớn tỏ vẻ dám tin.

      Tác giả có lời muốn : Mấy tháng thấy mị, hố mới đào ~~~~ hoan nghênh các vị quang lâm nhảy hố ~~~ hôm nay là sinh nhật Cuồng ~~ lựa chọn ngày này đào hố hết sức có ý nghĩa a ~~ chính mình đốt pháo trước ~~~
      Last edited: 5/5/17
      yuki0129, BigCute→_→, levuong33 others thích bài này.

    3. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Editor: Bông Ngố
      Chương 2

      Liễn phu nhân nhìn vẻ mặt Tân Nô, đoán có lẽ nàng bị lời của mình làm kinh hãi .

      Nhưng mà nước Ngụy có quá nhiều lễ nghi khuôn phép như nước Tề, mọi việc đều lấy nghi lễ chính thống ra để so sánh. Tất nhiên cũng sợ người khác "Di - chất cùng hầu phu quân".

      Nên biết các chư hầu ở nước khác, mẫu nữ cùng hầu chồng, thậm chí đồng nguyên huynh muội hồ nháo cũng xảy ra. Như vậy bà nâng đỡ cháu mình thành thiếp hầu trượng phu, cũng có thể được coi là đoạn giai thoại .

      Còn bây giờ trong nội tâm Tân Nô nghĩ gì bà quan tâm, nghe thấy đám thị vệ tìm được nàng , muội muội năm đó bỏ trốn gả vào Khương gia, sớm qua đời. Gia trạch Khương lão gia mấy năm nay trước tan hoang, toàn gia lưu lạc, mà Tân Nô lại theo lão nô bộc trong nhà trở về quê, vừa vặn thị vệ điều tra tìm đến.

      Lúc ấy Tân Nô cùng với vị lão bộc kia phải chạy trốn lòng vòng, bị đói hai ngày, chỉ còn cách khắp núi đào khoai lang dại lót bụng.

      người dáng dấp như hoa như ngọc bị vây vào tình cảnh khốn quẫn như thế cuộc đời nàng ta ra sao, quả thực cần nghĩ cũng biết. Cuối cùng phải cũng chỉ là trở thành món đồ chơi trong tay nam nhân hay sao?

      Nghĩ tới đây, Liễn phu nhân lại càng bình thản, cảm giác bà coi như cũng thẹn với muội muội chết, nếu có thể tiến cung hầu hạ vương quân, đối với tiểu nha đầu nông thôn mà , chính là bước lên trời.

      Cho nên khi Tân Nô mở miệng , chỉ là muốn vào cung gặp mặt tỷ tỷ của mẫu thân lần, an ủi linh hồn mẫu thân ở trời, sau đó là muốn được rời cung, cũng có ý định hầu hạ vương quân, bà liền mỉm cười cắt đứt lời của Tân Nô, ôn hòa mà cho phép cự tuyệt : “Con tuổi còn , sớm mất phụ mẫu, vấn đề này, về sau ta thay con an bài, đây là Ngụy cung khác với các phủ trạch bình thường, về sau được tùy tiện xưng hô mà phải gọi ta là “Liễn phu nhân”, con đường cũng mệt, giờ liền theo thị nữ nghỉ ngơi .”

      Trong lời có dấu đao, đơn giản nhắc nhở Tân Nô, thân phận bà chỉ là Từ mẫu, mà là phu nhân của vương quân Đại Ngụy, đối với Tân Nô mà cao thể chạm tới, lời của bà là mệnh lệnh, bà chấp nhận được việc bị nha đầu thôn quê cự tuyệt.

      Trong tâm giống như có gì đó vỡ tan, Tân Nô biết đó chẳng qua là thanh của thất vọng mà thôi, lần gần đây nhất khiến nàng có cảm giác này cũng mấy năm, thỉnh thoảng quẩn quanh dưới đáy lòng nàng, lí trí nàng nên như vậy, nhưng nàng làm cách nào mà đẩy nó được, giống như càng càng thể chạm tới nó.

      Thí dụ như lần này, nàng nên sớm nghĩ đến, tỷ tỷ của mẫu thân mình mấy chục năm nay quan tâm gì tới muội muội, làm sao có thể chỉ vì đột nhiên nhớ tới thân tình, mà cố ý nhận đứa chất nữ nhi như nàng?

      Trong lòng dâng lên nỗi chua xót sau đó chậm rãi tiêu tán, nàng mang bộ dạng thản nhiên đối mặt với khốn cảnh, Tân Nô cũng gì, chỉ thấp giọng tiếng “Dạ” liền đứng dậy theo thị nữ ra khỏi trung đình.

      Bộ dạng nhu thuận như vậy dường như rất khiến Liễn phu nhân hài lòng, ban đầu còn lo lắng nàng sống nơi thôn quê người toàn hơi thở thô bỉ, bây giờ nhìn lại, tính tình coi như dịu dàng, thiện lương, có giống với tính cách ngang bướng của mẫu thân nàng.

      Liễn phu nhân đứng dậy, thuận miệng gọi thị nữ bên người tới: “Sau khi nghị xong Đại Vương dùng bữa ở đâu?”

      Thị nữ giọng :”Đại Vương ở chỗ Triệu Cơ phu nhân, nghe thị nữ trong cung đó , cơm canh cũng chưa động….Ngược lại vội vội vàng vàng thẳng vào trong nội thất… Triệu Cơ kia gần đây được vị đạo sĩ luyện đan đưa cho mấy viên dược hoàn, có mùi hương, rất tuyệt, mỗi lần Đại Vương lên giường cùng với Triệu Cơ kia, liền kiềm chế được….Nhất thời khó mà tiết chế…”

      Giữa hai hàng lông mày Liễn phu nhân lộ vẻ lo lắng, hừ lạnh tiếng : “Cho dù vội vã muốn sinh công tử, nhưng cũng thể như vậy, đợi đến khi nàng được như ý, thể cốt của Đại Vương cũng hỏng hết sao? Mấy vị nữ tử trẻ tuổi này, như thế nào lại biết quan tâm tới thân thể của vương?”

      Kinh thị biết Liễn phu nhân ghét ràng, vội vàng thấp giọng : “Nàng ta chỉ nhất thời càn rỡ thôi, nàng ta là tiểu thư nước Triệu, lại vừa được gả đến, Đại Vương nể mặt nên mới chiếu cố, bây giờ chất nữ của phu nhân vào cung, thân kiều mỵ như vậy, nhất định tiểu thư độc chiếm được ân sủng của Đại Vương, Triệu Cơ kia cũng kiêu ngạo được mấy ngày…”

      Liễn phu nhân khẽ thở dài trong lòng, thầm nghĩ: “Đứa này lớn lên có vài phần giống nàng, liệu có khiến Vương nhớ tới, mang thai rồng? Vương lúc tráng niên, nhất định muốn có thêm nhi tử, nàng thể để Triệu Cơ kia đắc ý, bây giờ nàng ta có chỗ dựa là nước Triệu, tương lai chắc chắn nhìn chằm chằm vào hai nhi tử của bà, hi vọng cái bụng của Tân Nô chịu thua kém, vì Đại vương sinh hạ nhi tử, Tân Nô chỉ là đứa trẻ mồ côi chỗ dựa, chắc gây ra nhiều sóng gió…. ”

      Tân Nô đường theo thị nữ đến nơi ở của chính mình, nàng phát nơi này cũng chỉ mới tu sửa xong, phòng còn có mùi nước sơn. Nhưng mọi thứ bài trí cũng là tinh xảo.

      Lúc này, thị nữ cũng bưng cơm lên, bắt đầu thức ăn lên mặt bàn.

      Gần đây thực lực nước Ngụy phát triển ngừng, Ngụy Vương gần như trở thành bá chủ phương, bắt đầu coi trọng lễ tiết, đầu bếp trong hoàng cung cũng là xuất phát từ hoàng cung nước Chu, đồ đựng thức ăn cũng được chú trọng rất nhiều, cá sống thái lát cũng dùng cá chép, mà để khoái mã chạy thẳng tới Đại Lương bắt cá biển.

      Thị nữ Bành thị đứng bên cạnh là do Liễn phu nhân phân phó đến dạy lễ nghi cơ bản cho Tân Nô. Dựa vào quy củ cũ, bà yên lặng đứng bên nhìn nhất cử nhất động của nữ lang này, xem còn thiếu sót chỗ nào, sau đó đợi ngày mai người giáo tập tới chỉ ra từng cái , để cho các vị tiểu thư này hiểu nơi này là hoàng cung, thể giống như phủ trạch thông thường, câu nệ tiểu tiết.

      Nhưng nhìn hồi, mắt Bành thị mở càng ngày càng lớn, trong lòng thấy kinh hãi. Lúc đầu nhìn trang phục đơn sơ của vị nữ lang này, trong tâm có chút coi thường, nghĩ vị mĩ nhân này chưa bao giờ thấy nhiều mỹ thực như vậy, bên cạnh có người giám sát, cho nên dáng vẻ lúc ăn có nhiều thất thố.

      Nhưng vị tiểu thư Tân Nô này đầu tiên là khụy chân sau đó nhàng ngồi lên ghế, bình thản nhàng, uống ngụm nước gạo súc miệng, rồi chậm chãi cầm đôi đũa mun. gắp thức ăn chín ngay, mà gắp miếng cá được thái lát mỏng như cánh ve, sau đó cũng như người khác dùng luôn, mà nhàng cuộn lại chấm nước tương rồi mới chậm rãi thưởng thức.

      Phong thái hoàn toàn giống như những sĩ khanh quý tộc: “Thực quái, xuân dùng hành, thu dùng giới” (*) tỉ mỉ mà cẩn thận.

      (*): Theo ghi chép, người xưa biết dùng hành và mù tạt trộn lại làm gia vị dùng với cá sống thái lát.

      Đợi sau khi ăn xong miếng cá, lúc chuẩn bị muốn ăn thịt nướng, nàng súc miệng bằng nước gạo, sau đó nhổ vào cái bình gốm bên cạnh, đợi hết vị tanh, nàng mới dùng món chính.

      Nếu như là trùng hợp, vị tiểu thư này lúc dùng bữa chính là: Uống canh làm rớt, nhai tạo ra tiếng, răng lộ, lưng uốn cong. Nhất cử nhất động đều mang tới cảm giác tự nhiên lưu loát, mà ngay cả bà chịu trách nhiệm giám sát để phân phó với giáo tập cũng khỏi tự than thở hồi.

      Dáng vẻ thanh tao như vậy cho dù muốn học cũng thể hoàn thành trong sớm chiều , chính là khí chất tao nhã ôn nhuận được dưỡng ra từ cuộc sống sinh hoạt hàng ngày. Thêm nữa dáng vẻ vô cùng xinh đẹp, nhìn nàng dùng cơm, bà thầm nghĩ: Ngay cả tiểu thư Triệu Cơ nước Triệu, cũng xinh đẹp thanh lệ như vị nữ lang nông thôn này. Rốt cuộc là khí hậu nơi nào mới có thể nuôi dưỡng ra giai nhân như vậy? Nếu là đổi thành cẩm y hoa phục, vị nữ làng này chính là tiểu thư nước Tề, cũng quá đáng a!

      Đừng nam tử, chính là nữ tử gặp cũng nhịn được mà bị nàng câu dẫn mất hồn phách…Vương quân phu nhân quả nhiên có mắt nhìn, lại lựa chọn giúp Vương giai nhân bậc này, Đại vương đúng là diễm phúc sâu!

      Sau khi dùng xong, cơm canh cũng được mang xuống, Bành thị vẫn như cũ theo sát phía sau, mượn việc giúp nữ lang tắm rửa kiểm tra xem nàng có khuyết thiếu gì . Mặc dù đại đa số các nước chú ý nhiều tới trinh tiết nữ tử, chỉ cần tướng xinh đẹp, những nữ tử bị thất trinh trước hôn nhân, chưa từng sinh đẻ, sau khi xuất giá tuân thủ nghiêm ngặt quy định trong phủ, phu gia cũng truy cứu.

      Nhưng nếu quá mức phóng đãng, khó tránh được thân thể lưu lại dấu vết, ví dụ màu sắc chỗ đó đẹp. Lại lấy việc hầu hạ Vương quan trọng nhất nên thân thể nữ tử phải mềm mại hồng nhuận. Trước khi Tân Nô hầu hạ Đại Vương, Bành thị kiểm tra thân thể nàng trước, lỡ quá mức xấu xí cũng có thể dùng nước thuốc tắm qua đặc chế điều dưỡng phen, đỡ khiến Đại Vương vui.

      Nhưng Tân Nô quen lúc tắm rửa có người theo hầu, chậm chạp chịu thoát y. Bành thị chờ có chút kiên nhẫn, cũng dám lộ ra, chỉ cười : “Tiểu thư còn khó tránh xấu hổ, nhưng về sau lão nô ở bên chăm sóc người, thay y phục hàng ngày, cũng cần tránh lão nô.” xong liền lên phía trước chuẩn bị tháo đai lưng của Tân Nô.

      Nhưng bàn tay vừa mới chạm vào đai lưng, bỗng Bành thị cảm giác cổ tay bị giữ chặt, lực đạo lớn tới mức có thể bóp nát xương cốt của bà ta.

      Bành thị nghĩ tới cái tiểu thư nhìn nhắn lại có sức lực kinh người như vậy, phản ứng kịp kêu lên tiếng.

      Bà sợ hãi ngẩng đầu nhìn thiếu nữ trước mắt, vẫn phong thái khuynh thành, vẫn dáng vẻ thanh tao, còn mang theo vài phần e lệ, đôi môi đỏ mọng nhàng mở ra, lộ ra hai hàng trân châu trắng tinh, mỉm cười : “Ta quen thay y phục trước mặt người khác, vẫn là thỉnh thiếu phụ và các tỳ nữ tránh ra ngoài lát.”

      Lúc chuyện, giọng mang theo vài phần khẩn cầu, Bành thị đau đến mức trán đổ mồ hôi lạnh, lại dám đắc tội vị mĩ nhân được Đại Vương sủng ái trong tương lai này, chỉ có thể nhanh chóng bồi tội, rồi mang theo đám tỳ nữ rời khỏi phòng.

      Chờ ra khỏi phòng, mặt Bành thị có chút phiền não, thầm nghĩ: Có Vương quân phu nhân làm chỗ dựa nên kiêu ngạo? Nơi này là Ngụy cung, những việc thể lộ ra ánh sáng có rất nhiều, còn sợ có cách trị ngươi.

      Nhưng việc Liễn phu nhân dặn dò bà dám buông lỏng, trước kia cũng có trường hợp nữ tử vào cung ngang ngược kiêu ngạo cho kiểm nghiệm, với những vị như vậy các bà cũng có đối sách ứng phó.

      Bành thị xoay người tới chỗ phụ cận. nhàng đẩy bức bản đồ treo tường lộ ra khe hở , bà ta nín thở tập trung nhìn vào phía trong, đem mọi tình cảnh bên trong thu hết vào mắt.

      Lúc này Tân Nô cởi y phục ngâm trong bồn tắm, dùng khăn vọc nước ấm. Mặc dù hơi nước tràn ngập, nhưng mà Bành thị vẫn nhìn , thậm chí còn hít ngụm khí lạnh - rốt cuộc bà hiểu vì sao vị nữ tử kia muốn người khác đứng cạnh nhìn nàng tắm rửa.

      bả vai trái trắng muốt lộ ra của nữ lang kia bị đóng dấu tròn, chỉ cần ra các bãi đá và đồng ruộng có thể thấy được, đây chính là lạc ấn dùng để đóng dấu lên những kẻ phạm tội bị biếm thành tiện nô.
      yuki0129, BigCute→_→, levuong32 others thích bài này.

    4. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      sau cái văn án với 2 chương truyện mà vẫn thấy mông lung quá:-((( giờ mớ hiểu được tên truyện. biết nam 9 là ai? có phảo vị Vương mước Ngụy kia vậy._.
      Anhdva thích bài này.

    5. Momo1314

      Momo1314 Well-Known Member

      Bài viết:
      311
      Được thích:
      5,472
      Chương 3

      Chỉ cái nhìn thoáng qua cũng khiến Bành thị thấy hoảng hồn, bà ta khỏi sợ hãi nếu như kiểm tra nữ tử này cứ thế mà đưa lên giường Vương thượng, chẳng phải là muốn giữ lại cái đầu này nữa hay sao?

      dám trì hoãn, bà ta bỏ qua việc kiểm tra thân thể Tân Nô, mà thẳng tới chỗ Liễn phu nhân bẩm báo tình hình.

      Thời điểm nghe thấy đầu vai Tân Nô có lạc ấn, Liễn phu nhân vội ngẩng đầu, thuận tay cầm con thoi dùng sức vuốt :” Ngươi….Có nhìn ràng?”

      “Lão nô sợ nhìn lầm, cố ý cẩn thận nhìn kĩ, sai được, lạc ấn kia còn có chữ viết, có lẽ là của chủ nhân của lạc ấn….” Bành thị quản lý danh sách tỳ nữ trong cung, cũng có nhận ra được vài chữ, theo trí nhớ viết lại chữ kia.

      Liễn phu nhân im lặng gì. Dung mạo xinh đẹp như vậy, lại sớm mất phụ mẫu, nếu như trước kia khi còn ở nơi nông thôn mà có tình nhân cũng kỳ quái. Nhưng bà thể ngờ, cốt nhục của muội muội để lại làm tiện nô cho người khác! Có lẽ nàng ta trốn ra được….Giờ phút này, Liễn phu nhân phải rủ lòng thương xót cho chất nữ số khổ của mình, mà nghĩ chỉ vì cái lạc ấn mà làm phá hủy hoàn toàn kế hoạch của bà…

      Nghĩ một lát, bà phất phất tay, hòa nhã : "Chuyện này thể tiết lộ ra ngoài, ngươi xuống !"

      Bành thị vội vàng thi lễ "Dạ!" Rồi bước lui ra ngoài.

      Lúc này Liễn phu nhân mới với Kinh thị đứng bên: “Phụ nhân này lưỡi dài, xem ra bà ta cũng phải dạng biết giữ mồm giữ miệng…”

      Kinh thị ngầm hiểu, thấp giọng : “Lát nữa lão nô xuất cung an bài chút. Con cháu của lão nô cũng là kẻ có chút công phu, lựa chỗ nào kín đáo để xử lí….”

      Liễn phu nhân gật gật đầu tiếp: “Ngươi làm việc, ta luôn yên tâm. Chỉ là lạc ấn kia có cách nào xóa bỏ?”

      Kinh thị cũng khó xử nhíu mày: “Trừ khi cắt hết phần da thịt chỗ đó, thể xóa bỏ hoàn toàn….”. Nhưng mà như vậy chẳng phải cơ thể nàng ta lại có chỗ khuyết thiếu, bả vai toàn vẹn như thế, chỉ sợ Ngụy Vương cũng để vào tâm…

      Liễn phu nhân cũng nghĩ đến đểm này, yên lặng hồi, thở dài tiếng: “Thế nhưng trời cũng giúp ta?”

      Bà vốn nghĩ tới mấy ngày nữa trực tiếp đem Tân Nô dâng lên Ngụy vương, đỡ cho Triệu cơ kia hàng đêm được sủng ái mà hoài thai. Nhưng mà để kẻ nô tịch đê hèn trình lên Vương thượng, dù có phong thái khuynh thành như thế nào? Cũng chỉ làm bẩn huyết thống kế thừa của Vương. Hơn nữa nếu để người khác biết nữ nô đê hèn này là chất nữ của Liễn phu nhân bà, chỉ sợ là Vương quân phu nhân bị thế nhân dòm ngó ….

      Kể từ đó, Tân Nô ngược lại trở thành củ khoai lang nóng phỏng tay, nhất thời bà biết thu xếp như thế nào cho phải.

      Kinh thị nhìn vẻ khó xử khuôn mặt Liễn phu nhân, giọng : “Người có muốn lão nô đưa nàng ta xuất cung….”

      “… cần, mặc dù là nô nhân hèn hạ, nhưng nàng ta cũng là mỹ nhân, nghe trong phủ Bàng tướng quân chưa thê thiếp hầu cận…ngày mai ngươi thỉnh tướng quân đến đưa nàng ta ….”

      Bành thị lập tức hiểu ý phu nhân. Nếu bây giờ quần thần nào được sủng ái nhất tại Ngụy quốc, đó là Bàng Quyên. chính là võ tướng kỳ tài, chỉ lần liền ra tay giúp Ngụy vương đánh bại nước Tần, nếu như có thể được Bàng tướng quân trợ lực, hai vị công tử của phu nhân còn sợ Triệu Cơ nho kia?

      Nếu như đem nữ nô hèn hạ hiến tặng Đại vương làm phu nhân, bị coi là trọng tội, nhưng mà cho Bàng tướng quân làm đồ chơi, vẫn hợp lễ tiết.

      Vị từ mẫu là bà đây, cũng coi như vì nàng ta mà an bài thỏa đáng tương lai về sau.

      đêm này, Liễn phu nhân gần như cả đêm chợp mắt. Bà ta cảm giác muội muội sinh nữ nhi này, luôn khiến bà kịp trở tay.

      Sáng sớm hôm sau, bà sai người gọi Tân Nô. Vẻ mặt nhân từ cũng giảm vài phần. Vẫy thị nữ lui ra hết, bà lạnh lùng : “Mặc dù phụ thân ngươi phải quý tộc, nhưng cũng có cái danh học sĩ, gia sản phải là , sau khi phụ mẫu ngươi qua đời, người dựa vào cái gì để sống?”

      Tân Nô quỳ rạp đất, mái tóc dài đen nhánh giống như thác nước rủ xuống bả vài, giọng điệu vẫn như cũ: “Dựa vào phụ thân che chở bảo hộ, dựa vào gia nô của phụ thân… sống tạm….”

      Vốn phiền muộn vì mọi tính toán của bà bị rối loạn, bây giờ còn thấy Tân Nô thản nhiên dối, cuối cùng Liễn phu nhân cũng phát tác giận dữ: “Hay cho câu dựa dẫm phụ thân, lạc ấn bả vai ngươi chẳng lẽ lại do chính phụ thân ngươi ra tay ấn lên?”

      xong liền oán hận nhìn về phía thiếu nữ quỳ bên dưới. Nhìn thân thể suy nhược nhưng vẫn vững như thạch nhúc nhích, yên tĩnh mà thuần phục quỳ dưới đó.

      “Nâng đầu lên! Chẳng lẽ vì quen với thân phận nô tì nên quên mất cách đối nhân xử thế?”

      Lúc này Tân Nô mới chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt bình tĩnh gợn sóng, chu sa giữa lông mày càng hồng ướt át.

      “Lời Liễn phu nhân rất đúng, trở thành tiện nô bỉ ổi thể như người bình thường có thể ngẩng đầu, giống như phu nhân ngài ngồi ở vị trí cao, cần phải cúi đầu nhìn đến huyết thống thân nhân, chẳng qua khi mẫu thân còn sống vẫn hay nhắc đến ngài, ngài chăm sóc kính cẩn với phụ mẫu, tỉ mỉ tinh tế với tỷ muội, người hối hận nhất là thể chăm sóc phụ mẫu, cung kính tỉ muội, nên thường dặn dò nếu có cơ hội nhất định phải ở trước mặt ngài cho ngài biết bà rất nhớ và ngưỡng mộ tỷ tỷ của mình. Vì vậy Tân Nô mới biết lượng sức, chỉ muốn hoàn thành tâm nguyện của mẫu thân, mà tới Ngụy cung.”

      ngờ mẫu thân sai, cỏ cây hoang dã theo thời gian cũng khô héo thay đổi, người há có thể thay đổi sao? Người ngưỡng mộ trưởng tỷ mình trở thành Vương phu nhân cao quý nước Ngụy, vào cung sống cuộc sống xa hoa, ăn sung mặc sướng thiếu thứ gì, như thế nào lại để cho thôn phụ nông thôn ti tiện quấn quýt lấy mình? Tân Nô chịu ngẩng đầu, phải vì quên mất cách đối nhân xử thế, mà là cẩn tuân theo chính bổn phận của mình, thể để con mắt ti tiện của mình làm bẩn phượng thể thanh quý của phu nhân.

      Giọng Tân Nô nhàng, có mang theo chút láy địa phương mềm mại ngọt ngào, giọng giống như ngâm xướng, khiến những lời sắc lạnh hòa hoãn rất nhiều.

      Ít nhất Kinh thị đứng bên cạnh Liễn phu nhân khi nghe Tân Nô xong như lọt vào sương mù, cảm thấy có gì bất ổn. Bà mặc dù là thế phụ trong cung, nhưng dù sao cũng được học hành, thêm nữa Tân Nô lại năng uyển chuyển phức tạp, Kinh thị chỉ cảm thấy nàng ta là tán dương thân phận cao quý của Vương quân phu nhân, hài lòng đứng ở bên gật đầu cười.

      Thời này, những quý phụ bình thường cũng thể như đại trượng phu thông hiểu kinh thi. Trong mắt trượng phu, phụ nhân ngu dốt mới có thể đối đãi bình thường.

      Nhưng Liễn phu nhân cũng phải là ngu phụ thông hiểu văn từ. Tổ tông bà là nho sinh nước Lỗ di dời đến nước Ngụy. Trong phủ nhi nữ từ được hun đúc bằng lễ nghi phép tắc, dù là nữ nhi cũng hiểu biết lễ nghĩa. Bà chỉ thông hiểu thi thư, nhưng tài văn chương của muội muội bà kém đám mày râu, năm đó còn khiến công tử Ngụy Vương kinh diễm ….

      Thiếu nữ này thoạt nhìn mềm mại nhưng từng câu từng chữ chua ngoa vô cùng, khiến Liễn phu nhân tức giận đến hai tay phát run, nhưng cũng sinh ra vài phần hổ thẹn, may mắn ở đây chỉ có Kinh thị, nếu để người khác nghe được lời này, làm cho người ta có cảm giác bà hạ thấp thân phận Vương quân phu nhân, thèm để ý huyết thống, nịnh bợ bạc ác, nếu như những lời này lan truyền ra ngoài bị nho sinh nghe được chẳng phải là muốn thêm đoạn chuyện xưa trong điển sử nước Ngụy?

      Lúc này nhìn thiếu nữ kiêu nịnh trước mặt, có chỗ nào bỉ ổi nô ti tiện? Sống lưng thẳng tắp quỳ ở đó, vẻ mặt thần sắc thong dong trấn định giống như khách khanh cao nhân được Vương mời về, kiêu ngạo cao thượng, quý thể !

      Nữ tử này phải phàm vật! thể dùng! thể dùng! Trong lòng Liễn phu nhân thầm nhủ.

      Đúng lúc này, ngoài cung truyền tới tiếng hô to: “Bàng tướng quân bái kiến Vương quân phu nhân!”

      Bởi vì mới sáng sớm Liễn phu nhân phái hạ nhân qua phủ thỉnh gặp Bàng Quyên. Nên thị vệ cũng ngăn trở, lời thị vệ còn chưa dứt, thấy thân ảnh cao lớn xuất phía trước cửa cung.

      Do vừa mới từ thao trường diễn tập trở về, Bàng Quyên cũng chưa tháo khôi giáp xuống, chỉ bỏ vũ khí, thẳng vào trung đình, đứng cách cửa cung xa, sống lưng thẳng tắp ôm quyền : “Thần chưa kịp cởi bỏ giáp, có cách nào làm đại lễ với phu nhân, mong phu nhân thứ tội….”

      Lý do cực kỳ gượng ép, lời của nam nhân kia mặc dù khiêm nhường cung kính, nhưng thèm khắc chế kiêu ngạo nét mặt. chưa kịp cởi bỏ khôi giáp người, chẳng thà muốn hành lễ với những phụ nhân trong hậu cung đúng hơn.

      Mặc dù bà ta là chính thê của Đại vương, nhưng cũng chỉ là nữ nhân làm ấm giường thay Vương sinh con nối dòng mà thôi. Ở nhiều nước khác, có rất nhiều đại thần ngạo khí thi lễ với vương quân phu nhân, chẳng những bọn họ bị trách phạt, ngược lại còn được khen là có tiết khí. Còn có chư hầu tự tay giết chết thê thiếp của Vương vì tội vô lễ, chuyện này trở thành đoạn giai thoại.

      nay Bàng Quyên ở nước Ngụy như mặt trời chính ngọ, Ngụy Vương thể thiếu cánh tay trái đắc lực là , Vương quân phu nhân đột nhiên triệu kiến , trong lòng cũng có chút bất mãn. So với ngày thường cũng thiếu phần kiên nhẫn.

      Nhưng đúng lúc này, Bàng Quyên quét mắt nhìn tới nữ tử quỳ bên cạnh kia, Gương mặt khỏi cứng đờ, trợn tròn mắt có chút dám tin, lại có cảm giác ngỡ ngàng nhìn bốn phía, giống như tìm hình bóng ai đó.

      Liễn phu nhân nhìn hành động vô lễ của khỏi tức giận : “Bàng tướng quân, ngươi tìm cái gì?”

      Mà Tân Nô vẫn chỉ mực khiêm tối cúi đầu, giống như nhận ra Bàng Quyên tướng quân – nhân tài nước Ngụy.

      Tác giả có lời muốn : Hôm nay loay hoay suýt chút nữa có cách nào đăng bài viết ~~~~~ ngày mai nhất định sớm hơn ~~
      yuki0129, BigCute→_→, levuong35 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :