1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Kinh Thành Tam Thiếu: Ông Xã Gõ Cửa Lúc Nửa Đêm - Cát Tường Dạ (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 45: Em là đôi mắt của


      ***
      nhàng đệm đàn, chậm rãi hát. từng khát khao cuộc sống của mình cứ từ từ trôi qua như vậy, trong hài hòa giữa những tiếng đàn và giọng hát nhàng, thế giới xung quanh dù thế nào cũng còn quan trọng, điều quan trọng nhất là , thế là đủ.

      Cho tới hôm nay, khi đột nhiên tỉnh lại từ trong giấc mộng, nước mắt thấm ướt đầy gối. Giấc mộng hôm qua vẫn như vậy, hiểu ra rằng, hình ảnh của ăn sâu bén rễ trong lòng thể nào nhổ được. Năm năm thời gian lắng đọng chẳng những khiến tình mất mà ngược lại càng thêm sâu đậm, càng mãnh liệt hơn.

      Lúc tỉnh dậy thấy Hiểu Thần bên cạnh, có lẽ con bé quay lại trường học rồi. ngơ ngác tựa như còn đắm chìm trong mộng, chỉ cảm thấy mí mắt của mình sưng vù đến khó chịu. Cuối cùng đành tự mình xuống giường để soi gương, nhìn thấy mắt mình sưng lên như hột đào. Chẳng lẽ ngay cả nằm mơ cũng khóc đến thương tâm như vậy?

      Tên bàn ăn có sẵn bữa sáng do Hiểu Thần chuẩn bị và mảnh giấy.

      cầm lên nhìn, tờ giấy viết: chị, những năm này khiến chị cực khổ rồi. Em nhất định cố gắng để chị phải chịu khổ, cần phải khóc nữa. Chị à, đáp ứng em, từ nay về sau đừng bao giờ khóc nữa được ?

      cầm tờ giấy trong tay, cảm thấy vừa ấm áp vừa cha xót, nước mắt nhịn được lại rớt xuống như mưa.

      ra Hiểu Thần cũng nhìn thấy mình khóc trong mộng?

      phải, khóc phải vì khổ sở mà bởi vì…là bởi vì nhớ.

      Nhớ nhung là việc hạnh phúc nhưng nhiều khi cũng rất khổ sở.

      Thần An, Thần An! Trong năm năm, liệu có lúc nào cũng chợt thấy đau khổ như vậy vì nhớ đến em?

      Tiếng đồng hồ báo thức tút tút vang lên nhắc nhở sắp đến giờ làm việc. vội vàng rửa mặt, ăn xong bữa sáng Hiểu Thần để lại rồi nhanh chóng bước ra khỏi nhà.

      Buổi sáng, xe buýt người người chen chúc, bị chen lấn đến nghẹt thở, mặt cứ dán chặt vào cửa kính đến nỗi thể nào nhúc nhích được.

      tuyến đường đến bệnh viện phải qua tiệm áo cưới rất lớn. Lúc ngang qua chỗ này, thường nhìn những bộ váy cưới xinh đẹp mỹ lệ đến thất thần. cũng từng mơ tưởng qua có ngày được mặc lên mình bộ váy cưới như vậy. Có người con nào khi lại khát vọng được cùng người mình tiến vào lễ đường của đám cưới? Nhưng mà, đối với cuối cùng cũng chỉ là tiếc nuối.

      ! Cũng hẳn như vậy!

      và Thần An từng cùng nhau cử hành hôn lễ, chẳng phải sao? Đó là ngày chỉ có trăng sao làm chứng, trời đất chứng giám. Ngày đó, vĩnh viễn cũng thể quên.

      Đó là ngày chính thức tốt nghiệp. Vốn dĩ có nhà họ Tả sắp xếp nên hoàn toàn phải tự mình đến trường học. Nhưng mà, bởi vì bạn học gọi điện tới nên dù thế nào cũng muốn tự mình lời tạm biệt với những bạn bè cùng học mấy năm, cũng là từ biệt với thầy giáo.

      Vì vậy, xin phép nhà họ Tả được nghỉ ngày để đến trường đại học.

      Vốn dĩ muốn cùng thầy và bạn học ăn xong bữa tiệc liên hoan rồi trở về nhà họ Tả nhưng các bạn học lại ép ở lại cùng đến KTV* hát hò. thể từ chối nên đành phải theo.

      Lúc đó là hơn chín giờ tối, sau khi đến được KTV, muốn gọi điện về báo tiếng nên quyết định cuối cùng, đứng ở hành lang bấm số điện thoại của nhà họ Tả.

      Người nghe điện thoại dĩ nhiên phải là Tả Thần An mà là người giúp việc của nhà họ Tả.

      “Dì à, cháu là Tiểu Hạ, cháu…” còn chưa kịp xong điện thoại cúp.

      Đúng lúc bạn học thấy mãi vào nên chạy ra túm lấy cổ kéo thẳng vào trong. Trong phòng khí thế sục sôi, bầu khí tăng vọt khiến cũng bị lây nhiễm, nhanh chóng gia nhập vào tập thể nên nhất thời quên mất cuộc gọi ban nãy.
      ___________
      *KTV: Quán karaoke
      Chriskabi_ng0k thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 146: Em là đôi mắt của


      ***

      Vì là buổi tiệc chia tay nên đêm đó mọi người đều chơi rất “high”*, đợi đến khi Hạ Vãn Lộ nghĩ tới thời gian còn sớm là đêm khuya.

      thầm nghĩ hỏng bét, vội vàng mượn điện thoại của bạn học để ra ngoài gọi điện về nha. Khi điện thoại vừa thông, định mở miệng chuyện nghe giọng đầy lo lắng ở đầu bên kia của dì giúp việc, “Tiểu Hạ à! Rốt cuộc cháu làm sao vậy? Ở nhà rối loạn hết lên rồi đây này!”

      “Sao vậy ạ?” còn tưởng rằng Tả Tam thiếu thấy về muộn nên lại bộc phát bản tính đại thiếu gia.

      “Tối muộn như vậy, cháu gọi điện thoại về cũng gì, gọi lại mãi được nên Thần An lo lắng cháu xảy ra chuyện gì. Đợi mãi thấy cháu trở về nên cậu ấy gọi tài xế cùng ra ngoài tìm cháu rồi. Ông bà chủ vừa vể cũng rất lo lắng, bây giờ mọi người trong nhà đều ra ngoài tìm cậy ấy hết rồi.”

      Tả Tư Tuyền và Tiêu Hàn đều phải là người coi trọng cấp bậc, tính tình đều rất ôn hòa, lúc ở nhà cũng để cho ba đứa trẻ có đặc quyền gì nên vẫn để cho người giúp việc và tài xế gọi thẳng tên của con mình.

      Hạ Vãn Lộ vừa nghe thấy lời này cũng hoàn toàn phát hoảng. tìm ? chỉ là người mù, sao lại tìm được.

      lập tức chạy vào trong phòng, đặt điện thoại xuống trả lại cho bạn học, ném lại câu, “Tớ có việc gấp phải về trước.” rồi vội vã chạy ra khỏi KTV.

      Nghĩ tới Tả Thần An cứ như vậy ra ngoài có mục đích điểm đầu tiên đến nhất định là trường học, liền quyết định tìm kiếm vòng ở vùng phụ cận xem có thể gặp được hay . Kết quả đúng là gặp được, nhưng mà…

      Đầu tiên nhìn thấy chiếc xe quen thuộc, hình như là của nhà họ Tả, sau đó chạy nhanh tới gần thấy đúng là như vậy. Nhưng mà mấy kẻ vây quanh chiếc xe này là sao? Bọn họ còn nhao nhao ầm ĩ, cười nhạo ngừng, “Người mù! Người mù còn ăn mặc đẹp như vậy làm gì! Ha ha ha!”

      Hai chữ “người mù” này đâm sâu vào lòng đau nhói. chỉ hận mình thể chạy đến nhanh hơn chút nữa.

      Cuối cùng, khi chạy được đến chỗ mấy người này thấy Tả Thần An bị bọn chúng đè mặt đất, quần áo cũng bị lột ra chỉ chừa lại quần lót, thậm chí người còn có vài vết thương chảy máu.

      Lòng giống như bị đánh mạnh cái, cũng biết lấy được dũng khí và sức lực ở đâu, liếc thấy có mấy vỏ chai bị vứt lại bên đường bèn nhặt lên rồi vọt tới quơ chai gào thét, “Cút! Cái lũ cặn bã này! Cút!”

      Nhìn cách ăn mặc của bọn chúng cũng biết được đây là bọn côn đồ nhưng lúc này lại cảm thấy sợ hãi. nhắm mắt lại cầm chai rượu quơ loạn xạ, cũng biết đánh trúng được người nào, đánh thành cái bộ dạng gì, chỉ nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ vụn.

      Những tên côn đồ kia dường như bị điên cuồng của làm cho chấn động nên lần lượt đứng nguyên tại chỗ ngây ngốc mà nhìn. Có người bị bể đầu chảy máu đành lấy tay che lại, mấy người còn lại vẫn nắm chặt quần áo và đồng hồ của Tả Thần An.

      thở phì phò, dùng chai rượu bị vỡ chỉ vào bọn họ, bởi vì vô cùng kích động lại nổi giận mà giọng cũng đặc biệt khàn khàn, “Để đồ vật xuống! Để lại tất cả cho tôi!”

      Những người đó ngơ ngác, chuẩn bị đặt xuống lại có người đột nhiên phản ứng lại, khuôn mặt biến sắc, mở miệng mắng: “TMD* nó! Con đàn bà thúi! Cùng nhau lột sạch nó cho tao!”

      “Các người dám!” Tả Thần An vốn nằm mặt đất bỗng nhiên tỉnh ngộ.

      gã côn đồ lộ ra nụ cười ác độc, “Có dám hay mày cứ xem là biết. A, đúng rồi, mày chỉ là thằng mù, sao có thể nhìn thấy được? Ha ha…”

      _____________

      *Chơi rất ‘high’: chơi rất hưng phấn, chơi hết mình.

      *TMD: câu chửi thề.
      Last edited by a moderator: 31/10/14
      Chriskabi_ng0k thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 47: Em là đôi mắt của



      ***

      Giọng điệu khinh miệt của gã côn đồ lại lần nữa ghim vào lòng đau nhói. Bàn tay nắm lấy chai rượu của dám buông lỏng, cố ép mình trấn định lại, “Tôi báo cảnh sát, họ lập tức tới đây thôi. Các người có giỏi tới đây, người nào tới tôi đâm kẻ đó.”

      Những kẻ côn đồ kia ngược lại bị lời của hù dọa, nhất thời dám hành động thiếu suy nghĩ. Đúng lúc này lại truyền đến giọng của người tài xế, “Thần An! Thần An!”

      Tài xế chạy về phía này, bọn côn đồ thấy lại có người tới nên lo lắng cảnh sát đến đành nháy mắt với nhau chuẩn bị bỏ .

      “Để hết đồ của ấy lại!” lạnh giọng nhắc lại.

      Mấy gã đó tức giận nhìn cái, cuối cùng chỉ đành oán hận đem mọi đồ vật ném xuống đất, sau đó nhanh chóng bỏ .

      Bọn chúng vừa , cả người giống như bị rút sạch sức lực, ngã nhoài mặt đất.

      Nghĩ tới Tả Thần An bên cạnh vẫn im lặng lên tiếng, trong lòng khó chịu đến muốn khóc. kiêu ngạo như vậy, hôm nay gặp phải tình cảnh này có lẽ còn khó chịu hơn là bị giết.

      Nước mắt kìm hãm được ào ạt rớt xuống. đứng dậy nhặt lại quần áo của , vừa rơi lệ vừa giúp mặc lại quần áo.

      Lúc này, chú tài xế cũng vừa chạy tới, vừa giúp tay vừa hung hăng chửi rủa: “Bọn khốn này, dám đụng đến cả Thần An. Trở về cho ông Tả biết, cả đám đều có kết cục tốt.”

      “Đủ rồi!” Tả Thần An vốn đờ đẫn nghe thấy bọn họ vậy bỗng nhiên bộc phát, vung tay cái, gạt cùng tài xế tránh sang bên rồi đứng dậy : “Có lợi ích gì? cho tôi biết có lợi ích gì? Tôi rốt cuộc cũng chỉ là kẻ tàn phế! kẻ tàn phế đến nỗi ngay cả quần áo của mình cũng mặc được. Chỉ biết trút giận lên đầu những người bên cạnh mình, lúc ở bên ngoài lại bằng cả con chó!”

      Lời của , từng chữ từng câu đều giống như mũi tên đâm vào lòng đau nhói. vất vả cố gắng để gương mặt tối tăm của có lại nụ cười, cũng dễ dàng khiến mở ra nắp đàn lần nữa để trở lại với thế giới nhạc chứa đầy tình cảm của . Vậy mà, tất cả lại bị phá hủy rồi sao? Sớm biết như vậy, sáng nay ra ngoài. Đều là lỗi của

      Nước mắt vẫn rớt xuống như mưa, đột nhiên nhào tới ngực , ôm chặt : “ phải vậy! phải! phải là kẻ tàn phế! Thần An, đối với em mà , là cả thế giới. Em , Thần An! Em rất !”

      Đây là lần đầu tiên gọi “Thần An”, cũng là lần đầu tiên thốt ra chữ “”.

      cảm thấy thân thể của đột nhiên cứng đờ, biết những lời này mang lại cho cực nhiều chấn động.

      Chẳng qua là, sau khi cứng đờ cũng chỉ có trầm mặc…

      có bất kỳ phản ứng nào, dự đoán được. Với tình trạng của lúc này, căn bản có tự tin có thể mang lại cho hạnh phúc.

      để tâm, chỉ gạt nước mắt rồi cùng tài xế đưa vào bệnh viện. May mắn chỉ là ít vết thương ngoài da, tạm thời xử lý miệng vết thương xong là có thể về nhà.

      Suốt dọc đường, Tả Thần An chẳng hề chuyện câu, sắc mặt phờ phạc khiến nhìn thấy cũng phải đau lòng. tổn thương của ngày hôm nay, biết lúc nào mới có thể giúp phục hồi lại như cũ.

      Xe vẫn đều đều chạy trong đêm tối.

      đột nhiên phát cái gì, với tài xế: “Rẽ vào hướng này! Chú rẽ vào hướng này!”

      Đó phải là hướng về nhà, tài xế mặc dù hiểu nhưng vẫn làm theo lời .

      Nếu nhớ lầm, xung quanh đây hình như có giáo đường.

      Quả nhiên, khi nhìn thấy nhà thờ lặng lẽ nằm dưới ánh đèn đường u tối liền vội vàng dắt Tả Thần An xuống xe.

      biết đến chỗ nào, chỉ có vẻ mặt mờ mịt cùng bất đắc dĩ, bước chân chập choạng theo sát tiến vào cửa giáo đường.
      Chriskabi_ng0k thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,850
      Được thích:
      14,139
      Chương 48: Em là đôi mắt của


      ***
      nhìn thấy trang nghiêm của giáo đường nhưng lại cảm nhận được bàn tay ẩm ướt thầm đầy mồ hôi của . Trong thoáng chốc lúc buông lỏng bàn tay , cảm thấy cực kỳ hoảng sợ, ngón tay giật giật, vì bắt được tay hoảng sợ trong lòng cũng ngày càng lớn.

      Đột nhiên, nghe được giọng của truyền đến: “Tả Thần An, bây giờ tôi là cha xứ, nghe ? Lời tuyên thệ: Hạ Vãn Lộ, con có nguyện ý để người đàn ông này trở thành chồng của con? Dù cho khỏe mạnh hay ốm đâu bệnh tật, giàu sang hay nghèo khó cũng luôn thương, chăm sóc, tôn trọng và bảo vệ ấy, vĩnh viễn thủy chung đổi cùng ấy đến hết cuộc đời?”

      ngẩn người…

      Sau đó, bàn tay của lại nhận được ấm áp của , nắm chặt tay lần nữa, câu trả lời của vang dội cũng cực kỳ trong trẻo, “Con đồng ý”.

      Tay lần nữa bị trống rỗng, lại chạy đến trước mặt đóng vai trò cha xứ, “Tả Thần An, con có nguyện ý để người phụ nữ này trở thành vợ của con? Dù cho khỏe mạnh hay ốm đau bệnh tật, giàu sang hay nghèo khó cũng luôn thương, chăm sóc, tôn trọng và bảo vệ ấy, vĩnh viễn thủy chung đổi cùng ấy đến hết cuộc đời?”

      Đáp lại trầm mặc, đối lập với vẻ ngoài điềm tĩnh lạnh lùng kia là nội tâm dâng trào mãnh liệt.

      “Tả Thần An, mau trả lời .”

      chuyện với đấy!”

      “Tả Thần An, là tên khốn kiếp! Lần đầu tiên của em tất cả đều cho , lại dám phụ trách?”

      giống như lạc vào mây mù, “Lấy đâu ra lần đầu tiên?” ngay cả hôn môi còn chưa có, cùng lắm chỉ là nắm tay, hay bởi vì là nữ y tá lưu manh của .

      “Tả Thần An! Em cho biết, lần đó cởi quần của là lần đầu tiên em nhìn thấy người đàn ông cởi truồng, em nhìn thấy của , vì vậy phải chịu trách nhiệm.”

      Vẫn là trầm mặc…

      “Tả Thần An, hèn nhát.”

      “Tả Thần An, em ?”

      “Tả Thần An, trả lời .”

      Nhìn đôi môi mím chặt và nét mặt tái nhợt của , rốt cuộc bỏ qua, chạy xuống đẩy tránh sang bên, tự mình đứng vào vị trí của rồi thay trả lời: “ ấy đồng ý! Tả Thần An đồng ý! Thượng đế ngài nghe chưa? Bây giờ dâu có thể hôn chú rể rồi.”

      đợi Tả Thần An kịp phản ứng, xoay người trực tiếp bá vương ngạnh thượng cung* hôn chú rể cái.

      Đó là nụ hôn đầu của .

      Mặc dù hiểu được thế nào là hôn, nhưng mãnh liệt của cũng đủ khiến cho tinh thần của thất điên bát đảo* phân biệt được đâu là nam bắc. giảo hoạt ghé vào tai cười khẽ, “Thần An, tối nay chúng ta có động phòng ?”

      “Điên…” Lời của còn chưa xong, Hạ Vãn Lội lại lần nữa bám chặt vào cổ , hôn mãnh liệt. bị mù, đúng là để cho nữ thổ phỉ như chiếm ưu thế, ghê gớm nhất là để muốn làm gì làm, muốn khi dễ thế nào cũng được.

      Trong gió đêm, thân thể hai người trẻ tuổi kết hợp với nhau. Lúc gặm cắn hôn loạn xạ, cơ thể cứng ngắc của rốt cuộc cũng buông lỏng, hai cánh tay vòng lại giữ chặt thắt lưng .

      Khi đó, còn trẻ như vậy. Bởi vì trẻ nên càng dũng cảm, dũng cảm đến mức gần như lỗ mãng, lỗ mãng đến mức thèm nghĩ tới hậu quả. Trước ngày hôm đó, chưa từng nghĩ tới cùng chuyện đương, thậm chí là kết hôn. Nhưng mà, bị kích động sao? Tóm lại, đêm ấy muốn làm như vậy rồi, kích động cũng được, hiểu dè dặt cũng được, trong lòng chỉ có suy nghĩ duy nhất là muốn được thương người đàn ông này.

      Chẳng qua là, cũng bởi vì tuổi trẻ nên chưa từng nghĩ tới, tình cuồng nhiệt như vậy có kết quả thế nào.

      Nhưng mà, mặc kệ kết quả thế nào cũng chưa từng hối hận.

      Khi bị ép buộc rời khỏi nhà họ Tả, hối hận.

      Khi mang thai đứa lại cho biết, hối hận.

      Lúc mang thai vì đủ dinh dưỡng mà té xỉu, hối hận.

      Mười tháng mang thai phải trôi dạt khắp nơi, hối hận.

      có giấy chứng sinh*, chỉ có thể sinh con ở phòng khám , đứa bé vừa sinh phải chết non, cũng hối hận.

      Thời gian năm năm, mỗi bước đều vất vả gian truân nhưng trong từ điển của chưa bao giờ xuất hai chữ “Hối hận”.
      __________
      *Bá vương ngạnh thượng cung: là thành ngữ xuất phát từ điển cố về trận giao tranh giữa Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ và Hán Cao Tổ Lưu Bang. Thành ngữ này thường được dùng với nghĩa là “lấy khí thế để áp đảo”.

      *Thất điên bát đảo: Cuống quít và lộn xộn đến cực độ vì hoảng hốt (theo wiki).

      *Giấy chứng sinh: giấy chứng nhận được phép sinh con. Ở TQ, vì dân số quá đông nên người ta thực chính sách KHHGĐ. Giấy chứng sinh được cấp cho những người kết hôn và chỉ sinh con theo quy định KHHGĐ. Chỉ khi có giấy chứng sinh mới được nhập viện sinh con ở bệnh viện chính quy và được cấp giấy khai sinh, nhập hộ khẩu. Thực ra ngày nay quy định này cũng quá chặt chẽ như vậy nữa.
      Chris thích bài này.

    5. Quan Tiểu Yến

      Quan Tiểu Yến Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      33
      sao tình iu đầu lz kết thúc vs mất 1 đứa con:yoyo59::yoyo65:, ka thấy truyện nam BT, cường nào cũng zj, haiz, tks @wjuliet43 bn năng suất wa nha, :yoyo69::yoyo55:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :