1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kim ngọc lương duyên, tuyệt thế Hàn vương phi - Cô Sơn Dã Hạc (90.2/176c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 56: Động phòng (mười lăm ) phải là muốn cùng nàng động phòng ?


      Editor: Tử SắcY


      Lam Hân Nhi mặc dù muốn cực lực che dấu những lời Yến Minh Hiên tác động đối với nàng, nhưng tay nàng cầm lấy kim may vẫn hơi dừng lại chút, trong nháy mắt dừng lại như vậy, còn làm cho Yến Minh Hiên tinh tường bắt được, trong nội tâm Yến Minh Hiên lập tức cười lạnh tiếng!


      Thấy muốn mục đích đạt được, Yến Minh Hiên cũng dừng lại, đứng lên, đồng thời : "Hân nhi, thân thể của ngươi tốt, nghỉ ngơi cho tốt , buổi tối trẫm trở lại thăm ngươi."


      "Đa tạ Hoàng thượng, cung tiễn Hoàng thượng."


      Lam Hân Nhi phúc thân nhìn Yến Minh Hiên ra khỏi cửa điện, mới chậm rãi đứng lên, nụ cười đoan trang mặt trong nháy mắt biến mất, hai tay sít sao nắm lại, hai đầu lông mày xen lẫn hận ý nồng đậm!


      Hàn vương phủ trong Tùng Trúc Viện


      Yến Kinh Hàn trước khi câu làm cho mí mắt phải Lam Linh khỏi nhảy lên vài cái, trong nội tâm nghĩ người này muốn có ý gì đây? phải là muốn cùng nàng động phòng ?


      Lúc này Lam Linh mới tứ mình được, trước đó trong hỷ đường nàng vui vẻ nghĩ rất đơn giản, nàng cùng Yến Kinh Hàn bái đường rồi, cách khác, là quan hệ hôn nhân của bọn họ được thành lập, như vậy khuya hôm nay có lý do cùng nàng ngủ chung, thậm chí là cầu nàng viên phòng.


      Nghĩ tới những thứ này, Lam Linh bắt đầu nhức đầu, nàng vốn nghĩ rằng Yến Kinh Hàn muốn cưới nàng, nhưng vẫn cứng rắn muốn cùng nàng bái đường, nàng vốn cho là cùng nàng bái đường, lại muốn ôm nàng nhập động phòng, vốn tưởng rằng nàng cùng công bằng là bọn họ có thể hòa thuận ở chung, nhưng mỗi câu ra đều giấu huyền cơ, làm cho nàng muốn đoán cũng đoán ra đến cùng là nghĩ như thế nào.


      Ở kiếp trước, kiếp sống mười năm nghề nghiệp của Lam Linh mặc dù mạo hiểm, nhưng đều là tương đối thuận lợi, mà, ở trước mặt Yến Kinh Hàn, lại lần lượt tính sai, Lam Linh mới biết được huy hoàng của kiếp trước tạo cho nàng tự tin mù quáng với tự cho mình là đúng, nàng vốn hiểu Yến Kinh Hàn là hạng người gì, chỉ từ chút biểu để phán đoán dụng ý của Yến Kinh Hàn, nàng thế nhưng lại phạm vào sai lầm cấp thấp như thế.


      Sau khi rút kinh nghiệm xương máu, Lam Linh kế hoạch sơ lược, chính là muốn từ bên cạnh hiểu Yến Kinh Hàn là hạng người gì, chỉ có biết người biết ta, mới có thể biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng!


      Lúc này, quản gia Tạ An dẫn theo mười mấy tên thị vệ mang mười mấy cái rương vào sân , Tạ An gặp Lam Linh đứng ở trong viện, bước nhanh về phía trước thi lễ cái, : "Vương phi, những thứ này đều là đồ cưới của ngài, vương gia , đồ cưới của ngài cần nhập vào kho, cứ đặt ở trong viện tử này, cho ngài tự do xử trí."


      Yến Kinh Hàn hào phóng như vậy? Lam Linh trong nội tâm mặc dù có chút hoài nghi, nhưng cũng gì thêm, mà cười nhạt tiếng : "Tốt, ngươi xem phòng nào dùng để đó, đem những cái rương này bỏ vào là được."


      "Hồi vương phi, tây sương phòng để đó dùng, vậy nô tài cho bọn họ đem những cái rương này đặt ở trong tây sương phòng." Tạ An tay chỉ chỉ về phía tây sương phòng.


      Lam Linh gật đầu , Tạ An lập tức cho bọn thị vệ đem toàn bộ rương mang tới tây sương phòng, sau khi đặt chỉnh tề xong, Tạ An dẫn theo bọn thị vệ ra khỏi sân .


      Lúc này, Lam Linh vốn có thời gian giả bộ quản những thứ trong rương là vật gì, nàng chỉ muốn như thế nào để thăm dò tin tức có giá trị về Yến Kinh Hàn thôi.


      Lại sau lúc lâu, Lam Linh gặp Thu Diệp vào sân , ánh mắt nàng nhất thời sáng lên, nha đầu kia chắc chắn nghe qua ít chuyện của Yến Kinh Hàn, trước tiên cứ hỏi nàng chút rồi sau.


      Thu Diệp bước nhanh vào trước Lam Linh, còn chưa kịp mở miệng, nghe tiểu thư nhà mình : "Ngươi theo ta vào nhà, ta có lời muốn hỏi ngươi."


      ~Hết chương 56~










      Chương 57: Động phòng (mười sáu) ta với léng phéng?


      Editor: Tử SắcY


      Lam Linh dẫn Thu Diệp vào phòng chính, ở bên cạnh bàn ghế tròn ngồi xuống, mới mở miệng : "Thu Diệp, ngươi biết là ta bị mất trí nhớ, đối với những tình trước kia đều nhớ , ngay cả sở thích của vương gia, cũng hề có tia ấn tượng, ban đầu ta vốn muốn gả cho vương gia, cũng là sợ bởi vì chút chuyện này, làm cho vương gia vui, rồi bị ủy khuất cách vô ích, nhưng ta gả cho vương gia rồi, ván đóng thuyền, chỉ sợ muốn trốn cũng trốn được, nên ta muốn làm vài cách đền bù."


      Lam Linh biết nha đầu Thu Diệp kia phải là nha đầu ngốc, nàng liên tục theo bên cạnh nàng, tự nhiên là cũng nhìn ra được là nàng muốn gả cho Yến Kinh Hàn, vì thế, những lời nàng này là nửa nửa giả, như vậy vừa có thể làm cho Thu Diệp cảm thấy nàng đối với nàng ấy tín nhiệm, cũng có thể làm cho Thu Diệp đem những gì nàng biết đều cho nàng.


      Thu Diệp xác thực là nha đầu cơ trí, thấy Lam Linh như thế, lập tức vội vàng tiếp: "Tiểu thư, ngài có phải hay muốn hỏi về chuyện của vương gia?"


      "Ân." Lam Linh khẽ gật đầu cái, "Ngươi đem những chuyện ngươi biết về với ta ."


      "Kỳ , tiểu thư, tất cả chuyện đều do nô tỳ nghe người khác , hơn nữa chuyện biết cũng nhiều." mặt Thu Diệp mang theo vẻ xấu hổ ràng, tựa hồ như rất xin lỗi tiểu thư nhà mình.


      " sao, ngươi biết bao nhiêu cứ bấy nhiêu." Lam Linh cũng biết Thu Diệp chỉ là nha đầu, hơn nữa còn là nha đầu của Lam tướng phủ, như vậy nàng có thể biết bao nhiêu chuyện về Yến Kinh Hàn đây? Nhưng thà biết chút còn hơn so với cái gì cũng biết.


      "Được." Thu Diệp thấy tiểu thư nhà mình chút ý tứ trách cứ nào, trong con mắt như bảo thạch lại mang theo ánh sáng dịu dàng, tựa hồ khích lệ nàng, làm cho trong lòng nàng dấy lên trận ấm áp.


      "Nô tỳ nghe người khác , vương gia thích... thích nữ nhân." Thanh của Thu Diệp ràng dừng lại, hơn nữa càng ngày càng , ánh mắt lại càng ngừng tránh né, cuối cùng rơi xuống chân mình.


      Nghe giọng của Thu Diệp chuyện, lại nhìn xem thần sắc mặt nàng, Lam Linh có suy nghĩ lệch lạc cũng khó.


      Yến Kinh Hàn thích nữ nhân, vậy thích nam nhân? Nghĩ tới đây, Lam Linh lập tức nghĩ tới Thượng Quan Vân Thụy, giải thích được việc đến đại náo hôn lễ của nàng, giải thích được giội cho nàng chậu nước bẩn, chẳng lẽ là bởi vì với Yến Kinh Hàn léng phéng? Nên mới ghen tị chuyện nàng được gả cho Yến Kinh Hàn, cố ý muốn đem danh tiếng nàng phá hủy, làm cho nàng gả cho Yến Kinh Hàn thành, từ đó mới có thể thuận lợi cùng Yến Kinh Hàn phát triển quan hệ ngầm? Lam Linh cảm thấy trận lạnh lẽo hung ác!


      Lam Linh sinh sống ở đại hai mươi bốn năm, có nhiều thứ nàng mặc dù có thể lý giải, nhưng có cách nào tiếp nhận được, cũng ví như quan hệ đồng tính đó, nàng vừa nghĩ tới Yến Kinh Hàn với Thượng Quan Vân Thụy thuộc loại quan hệ đó, lập tức Lam Linh cảm thấy nổi da gà, hình tượng của Yến Kinh Hàn với Thượng Quan Vân Thụy ở trong lòng nàng lập tức rơi xuống tận đáy cốc, đương nhiên là hình tượng Thượng Quan Vân Thụy ở trong lòng nàng vốn sớm cũng thành hình tượng tốt nào có thể .


      "Tại sao ngươi biết được?" Lam Linh còn lên tiếng hỏi câu, nếu như trải qua chứng minh kết luận chuyện kia rất có thể đều là suy đoán của người khác, cũng có khả năng là chuyện giả.


      "Vương gia bào giờ cho bất kỳ nữ nhân nào đến gần trong ba thước, ai nếu dám vượt Lôi Trì bước, nếu chết bị thương tích, hai năm trước, vào ngày nào đó của đêm thất tịch, đại tiểu thư mượn chuyện bị trật chân muốn cho vương gia thương nhung nhớ nàng, nhưng mỹ nhân lại bị ống tay áo vương gia vứt xuống hồ, thiếu chút nữa là nàng mất mạng, chuyện này lúc ấy làm oanh động toàn bộ kinh thành." Thu Diệp vốn là đối với Lam Kim Châu có cảm tình gì, nên có nửa điểm do dự đem chuyện xấu của Lam Kim Châu vào năm đó tung ra.


      để cho bất kỳ nữ nhân nào đến gần trong ba thước? Nghe những lời này, trong lòng Lam Linh bắt đầu tìm lý do!


      ~Hết chương 57~
      BaoYuTuyết Liên thích bài này.

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 58: Động phòng (mười bảy) hai mỹ nhân


      Editor: Tử SắcY


      Nghe lời Thu Diệp , trong nội tâm Lam Linh sinh ra trận ngầm bực, Yến Kinh Hàn phải là để cho nữ nhân đến gần trong vòng ba thước sao? Vậy làm sao lại chủ động đến gần nàng giúp nàng đắp khăn voan đỏ? Làm sao lại cố gắng ôm nàng nhập động phòng? Và tại sao phải tự mình thăm dò mạch của nàng? Đây là ủy khuất chính mình để diễn trò cho người khác xem?


      Lam Linh còn nhớ rất tinh tường lời Yến Kinh Hàn chỉ ủy khuất người khác, vốn ủy khuất chính mình, vậy mà những thứ cử động này của lại ngụ ý như thế nào đây?


      Lam Linh cách nào hiểu thấu đáo được cử động mang theo dụng ý trái ngược lẽ thường củaYến Kinh Hàn này, nhưng ít ra nàng biết nam nhân lãnh khốc vô tình sâu lường được, đối với loại nam nhân này, chỉ cần chọc nàng, nàng tuyệt đối chủ động trêu chọc , nàng cũng muốn chọc cái phiền toái lớn ở người.


      Thu Diệp mặc dù cũng rất hiểu tại sao Hàn vương gia lại phá lệ đối với tiểu thư nhà mình, nhưng nàng lại cảm thấy tiểu thư nhà mình tiểu thư là vương phi của rồi, việc đối với tiểu thư nhà mình cùng người khác bất đồng cũng là chuyện đương nhiên .


      "Thu Diệp, theo lời ngươi như vậy, trước khi ta chưa có vào phủ, bên trong vương phủ này hẳn là có những nữ nhân khác ?" Lam Linh suy đoán .


      "Chuyện này nô tì lắm." Thu Diệp tự nhiên hiểu được ý tứ của tiểu thư nhà mình, do dự chút còn tiếp: "Năm ngoái thời điểm Hoàng thượng tuyển chọn, nô tỳ có nghe Hoàng thượng còn đưa cho vương gia hai mỹ nhân, về sau, cũng còn tin tức của hai mỹ nhân này, nô tỳ biết hai mỹ nhân có ở trong phủ hay ."


      Tuyển chọn, Lam Linh vẫn biết, cùng với tuyển tú khác nhau lắm, trắng ra chính là để cho hoàng đế chọn nương xinh đẹp để làm cho hậu cung của mình thêm phong phú, vận khí tốt, được coi trọng thành phi thành tần, vận khí kém chút bị đưa sang dòng dõi con em, kém chút nữa ở lại trong cung làm cung nữ.


      "Ta biết rồi." Lam Linh cười cười, kỳ Lam Linh cũng chỉ là thuận miệng hỏi, Yến Kinh Hàn thích nam nhân cũng tốt, có nữ nhân khác cũng được, cái này đối với nàng mà đều là chuyện râu ria, nàng nghĩ là cả đời ở lại chỗ này, đợi sau khi nàng ngâm qua Huyền Băng đầm, bảo vệ được mạng , đó chính là lúc nàng rời .


      Nghĩ tới đây, Lam Linh thế mới ý thức được nàng còn chưa biết hôm nay là ngày nào, vội vàng hỏi tiếp: "Thu Diệp, hôm nay là ngày mấy tháng mấy?"


      "Mùng sáu tháng ba." Thu Diệp vội vàng đáp, đồng thời cảm thấy tiểu thư nhà mình kỳ cũng rất đáng thương, ngày đại hôn thế nhưng lại bị mất trí nhớ, ngay cả hôm nay là ngày mấy tháng mấy cũng đều nhớ .


      Mùng sáu tháng ba, Lam Linh mặc niệm câu, nàng còn nhớ tinh tường nữ tử kia cho nàng biết là nàng nhất định phải ngâm trong đàm Huyền Băng mười lăm ngày trước khi , xem ra thời gian nàng có nhiều nhất cũng chỉ có tám ngày, mà việc đầu tiên nàng phải làm chính là tìm được vị trí của đầm Huyền Băng tại bên trong phủ, hỏi Thu Diệp, nàng khẳng định biết, nếu là hỏi những thị vệ của Yến Kinh Hàn, khẳng định lại dẫn tới Yến Kinh Hàn hoài nghi.


      Lam Linh thầm suy tư, lúc này đột nhiên nghĩ đến Hắc Phong đối với nàng mới quen mà thân, trong nội tâm lập tức vui mừng, Hắc Phong này nếu là chó cưng của Yến Kinh Hàn, vậy nó theo Yến Kinh Hàn qua đầm Huyền Băng rồi, nếu nó biết , vậy khiến cho nó mang nàng được sao? Hơn nữa Hắc Phong giống như là cũng ở trong viện tử này, đây cũng càng thêm cung cấp lợi ích cho nàng.


      Sau đó, Lam Linh lại hỏi chuyện tình với danh tiếng Thượng Quan Vân Thụy cùng Mộ Dung Tiếu Trần chút, Thu Diệp đem những điều nàng nghe đều hết với Lam Linh lần, đồng thời lại đem những chuyện tình nàng nghe trong kinh thành ở giới hiển quý mọi người đều biết cũng đều hết với Lam Linh, đương nhiên là trừ Lam Xảo Phượng cùng Yến Minh Hiên, Thu Diệp dám tùy tiện ra chuyện của bọn họ.


      Đến đây, Lam Linh đối với vài nhân vật lớn giới thượng lưu ở trong kinh thành Đông Sở có ấn tượng nguyên tắc, thời gian cũng nhoáng cái đến giờ Dậu.
      BaoYuTuyết Liên thích bài này.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 59: động phòng (thập bát ) nàng để cho chạm vào nàng


      Editor: Tử SắcY


      Lam Linh nhìn nhìn đồng hồ cát ở bên, thấy thời gian đến giờ Dậu, mắt nhìn ra trời sắp tối rồi, vậy đêm động phòng hoa chúc đến cùng phải qua như thế nào, trong nội tâm Lam Linh cũng có câu trả lời.


      Mặc dù Lam Linh từ chút tin tức Thu Diệp cung cấp cho nàng nàng có chút hoài nghi vấn đề giới tính của Yến Kinh Hàn, nhưng có phải là chỉ thích nam nhân hay , nàng cũng thể hoàn toàn khẳng định, đây cũng chỉ có thể , Yến Kinh Hàn có thể cầu nàng viên phòng hay , nàng cũng có cách nào xác định, nhưng nàng có thể khẳng định được chính là, vô luận như thế nào, nàng cũng để cho chạm vào nàng!


      Đây cũng phải là tư tưởng Lam Linh bảo thủ đến cỡ này, mà chỉ là Lam Linh luôn cảm thấy chuyện tiếp xúc da thịt thân cận phải là nam nữ hai bên tình nguyện tâm hồn giao hòa, tình đẹp thăng hoa, nhưng hôn nhân của nàng cùng với Yến Kinh Hàn tràn ngập khói thuốc súng , vốn là bọn họ hai bên cũng hề có tình nguyện giữa tình chàng ý thiếp, so sánh cùng với người xa lạ cũng có bao nhiêu khác nhau, như vậy, đương nhiên là thể làm chuyện giữa vợ chồng với nhau, mặc dù tại giữa nàng với là vợ chồng.


      Lam Linh thầm suy nghĩ kế sách ứng đối, nếu là Yến Kinh Hàn cứng rắn muốn cùng nàng viên phòng, nàng nên như thế nào để cự tuyệt? Đương nhiên, nếu Yến Kinh Hàn cầu tốt hơn, tốt nhất là nên thích nam nhân , nàng mới an toàn.


      Lam Linh đánh cái tính toán, vào lúc này, ở phòng ngoài truyền tới trận tiếng bước chân, rất nhanh thanh của quản gia Tạ An ở ngoài cửa vang lên: "Khởi bẩm vương phi, nô tài đưa bữa tối đến đây cho ngài, vương gia , có việc nên cùng vương phi dùng bữa được, nên cho tự ngài dùng trước."


      "Bưng vào ."


      Lam Linh thèm để ý Yến Kinh Hàn có dùng bữa với nàng hay , nhưng long mày Thu Diệp lại nhanh chóng nhíu lại tý, đồng thời bước nhanh vào sau cửa phòng, kéo cửa ra, "Quản gia thỉnh."


      "Thu Diệp nương khách khí." Tạ An cười câu, vẫy vẫy tay, vài tên thị vệ nhanh chóng vào nhà cầm chén đũa trong tay bày lên bàn, sau đó lại nhanh chóng lui ra ngoài.


      "Quản gia, bên trong phủ có nha đầu sai sử?" Lam Linh nhàng hỏi câu, Yến Kinh Hàn là vương gia của quốc gia, bên trong phủ như thế nào cũng phải có vài gã sai vặt với nha đầu mới phải, nhưng từ khi nàng vào phủ đến bây giờ, nàng còn chưa có thấy qua nha đầu nào, tựa hồ như ngoại trừ thị vệ ra chỉ còn lại thị vệ, ngay cả phụ trách rửa chén đĩa đưa cơm cũng đều là thị vệ làm.


      Tạ An tuổi khoảng chừng bốn mươi, vẻ mặt vui vẻ, có thể trở thành quản gia của vương phủ Yến Kinh Hàn, đương nhiên phải là người bình thường, mặc dù Lam Linh chỉ là nhàng câu, nhưng Tạ An lại hiểu ý tứ của Lam Linh, lập tức cười : "Hồi vương phi, bên trong phủ chỉ có vài tên cùng bà tử giặt quần áo, cũng có nha đầu sai sử."


      Tạ An chỉ trả lời vòng vo bên ngoài, cũng là do nguyên nhân gì, trong nội tâm Lam Linh cười nhạt, biết muốn từ trong miệng quản gia kia lấy được chút tin tức có giá trị cũng dễ dàng.


      "Ta biết rồi, ngươi xuống ." Lam Linh cười nhạt tiếng, đưa tay cầm lên chiếc đũa trước mặt.


      "Là." Tạ Dn nhanh chóng lui ra ngoài, Thu Diệp cũng theo sát ra ra tới cửa phòng, Thu Diệp biết tứ trước đến nay tiểu thư nhà mình thích lúc ăn cơm có người bên cạnh hầu hạ, mặc dù là bị mất trí nhớ, cũng có phân phó nàng như vậy, nhưng Thu Diệp vẫn là dựa theo lệ cũ lui ra ngoài.


      Trong bữa cơm này ngược lại Lam Linh ăn rất chậm, chủ yếu là Lam Linh liên tục suy nghĩ tất cả tình huống khả năng phát sinh trong đêm nay, nàng nhất định phải sớm vạch kỹ kế sách tương ứng để ứng phó.


      Sau nửa canh giờ, Lam Linh cuối cùng cũng ăn cơm xong, sau cho cho người vào thu dọn thỏa đáng xong, nàng đem Thu Diệp đuổi trở về gian phòng của nàng.
      BaoYuTuyết Liên thích bài này.

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 61: động phòng (hai mươi ) cởi áo nới dây lưng


      Editor: Tử SắcY


      Lam Linh cực lực muốn vùng tay ra khỏi bàn tay bị Yến Kinh Hàn nắm, nhưng tay Yến Kinh Hàn lại như kìm sắt lạnh như băng, cho dù nàng có đem hết khí lực cả người cũng rút ra được phân nửa.


      "Buông tay!" Thanh Lam Linh mang theo tia tức giận, bị nam nhân kéo làm chuyện vợ chồng như thế, dù cho Lam Linh trời sinh tính tình lạnh nhạt như thế nào, giờ phút này, nàng cũng có cách nào bình tĩnh tự nhiên được.


      Lần đầu tiên, Yến Kinh Hàn từ mặt Lam Linh thấy được sắc mặt khác ngoại trừ vẻ lạnh nhạt bên ngoài, gương mặt kiều có chút giận dịu dàng dưới ánh trăng, càng làm tăng thêm phần mùi vị quyến rũ, lại còn mang theo tia mùi vị mê người.


      Nhìn xem Lam Linh như thế, bàn tay Yến Kinh Hàn chẳng những buông ra, ngược lại còn nắm chặt hơn, trong lòng vui vẻ, lần đầu tiên nắm bàn tay bé của nàng, Yến Kinh Hàn nhớ kỹ ấm áp tay nàng, mà lúc này, loại cảm giác ấm áp này, càng làm cho trong nội tâm Yến Kinh Hàn manh động sinh ra tia tham lam.


      Thấy Yến Kinh Hàn vẫn có nửa ý tứ buông tay, Lam Linh bắt đầu nổi giận, thèm cùng nhảm nữa, mà nâng chân lên cước liền về phía người Yến Kinh Hàn đá tới, thân hình Yến Kinh Hàn chợt lóe, thoải mái tránh thoát, nhưng vẫn buông tay.


      Lưu Vân nhìn hành động của Lam Linh lại cảm thấy thể tưởng tượng nổi, nghĩ thầm lá gan của vương phi cũng quá lớn , nàng cũng dám đạp gia nhà mình? Lam Trí Thân, Lam Xảo Phượng biết ? Bọn họ trăm phương ngàn kế gả nàng cho gia, cũng phải là làm cho nàng dùng chân đạp gia nha?


      Lam Linh thấy cước đạp trúng Yến Kinh Hàn, liền muốn lại thêm cước, nhưng Yến Kinh Hàn cũng cho nàng thêm cơ hội như vậy, mà lấy tay vòng qua eo thon của Lam Linh, mang theo nàng nhanh chóng bước vào gian phòng, cửa phòng lập tức được khép lại.


      Nhìn cửa phòng đóng chặt, Lưu Vân có chút thất vọng, tuyệt đối thừa nhận trong lòng là có chút hưng phấn muốn xem kịch vui, gia từ trước đến nay hề gần nữ sắc, đều là những nữ nhân đó đối với gia thương nhung nhớ, ngày hôm nay, ngược lại gia trở thành đối tượng bị ghét bỏ, hơn nữa còn là bị vương phi của mình ghét bỏ, Lưu Vân nghĩ đến những điều này, trong lòng kìm nén được mà nảy ra những ý nghĩ kỳ quái, rất muốn biết quang cảnh trong phòng là phen như thế nào, là lòng ngứa ngáy khó nhịn nha.


      Vào gian phòng, Yến Kinh Hàn nhanh chóng buông Lam Linh ra, nhấc chân về nội thất.


      Lam Linh trừng mắt oán hận bóng lưng Yến Kinh Hàn, cũng hề lên tiếng, nhưng sắc mặt giận dữ ra mặt vô cùng ràng.


      Yến Kinh Hàn vào nội thất, gặp Lam Linh vẫn đứng bên ngoài phòng như cũ, cũng chút ý tứ muốn vào, lập tức nhàng quét sang Lam Linh cái, "Đến, giúp bản vương cởi áo."


      "Vương gia, ta phải là nô tỳ của ngài." Lam Linh xong rồi ngồi xuống bên cạnh bàn, xoay đầu về phía bên khác, muốn nhìn sang Yến Kinh Hàn.


      "Ngươi xác thực phải là nô tỳ của bản vương, nhưng ngươi lại là vương phi của bản vương, giấy luật pháp của Đông Sở luật pháp có quy định ràng chuyện thê tử hầu hạ trượng phu là nghĩa vụ cần thiết, nếu như thê tử khăng khăng tuân thủ theo, trượng phu có quyền được hưu vợ của rồi trả về nhà mẹ đẻ."


      Yến Kinh Hàn sâu kín mở miệng, nhưng ý tứ uy hiếp lại vô cùng ràng, Lam Linh lập tức trừng nhìn về phía Yến Kinh Hàn, người này dài tròn gì, thế nhưng lại còn dùng loại thủ đoạn vô sỉ uy hiếp nàng? ! là người thể nhìn bề ngoài, nước biển thể đo lường!


      Lam Linh rất muốn Yến Kinh Hàn đưa cho nàng tờ hưu thư, nhưng nghĩ đến nếu như nàng ly khai khỏi vương phủ của , việc vào lần nữa dễ dàng vậy sao? Cái mạng của nàng dường như chịu được chuyện lăn qua lăn lại như vậy.


      Lam Linh cắn cắn răng ngọc, cơn tức này, nàng nhịn!


      Lam Linh từ từ đứng lên, chậm chậm vào nội thất, lại hung hăng trừng mắt nhìn Yến Kinh Hàn cái, rồi mới duỗi cánh tay hướng về phía đai lưng Yến Kinh Hàn.


      Nhưng mà, việc giúp Yến Kinh Hàn cởi áo ra tựa hồ cũng phải là việc dễ dàng như vậy, nhất là việc cởi thắt lưng cũng làm khó cho Lam Linh.

      Chương 62: Động phòng (hai mươi mốt) việc xen giữa



      Editor: Tử SắcY


      Mùi thơm như lan như xạ lại lần nữa quanh quẩn ở trong mũi, Yến Kinh Hàn lần đầu tiên phát ra loại mùi thơm này dễ ngửi ngờ, cúi đầu nhìn nữ tử gần trong gang tấc thắt lưng của tìm tòi đến hết nén nhang vẫn tìm được phương pháp cởi bỏ đai lưng này, trong con mắt lãnh của Yến Kinh Hàn sâu thấy đáy tựa hồ có tia chết chóc gì chợt lóe lên, nhưng hề lên tiếng.


      Yến Kinh Hàn đương nhiên biết Lam Linh đối với cử động rất là trơ trẽn uy hiếp của rất tức giận thôi, nhưng từ trước đến giờ cho rằng mình là chính nhân quân tử, có khi vì đạt tới mục đích, thậm chí là dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, nhưng thừa nhận, sở dĩ uy hiếp nàng, cũng chỉ là muốn xem bộ dáng tức giận mặt nàng mà thôi.


      "Ta biết như thế nào cởi bỏ đai lưng này." Lam Linh có chút thất bại, thể lựa chọn buông tha, giương mắt nhìn về phía Yến Kinh Hàn.


      Thanh Lam Linh còn tức giận như trước, khả năng là bởi vì nghĩ tới chính mình thua ở tay cái thắt lưng, Lam Linh trong giọng mang theo vẻ đơn, trong ánh mắt dịu dàng còn mang theo chút xấu hổ.


      Điều này cũng khó trách, Lam Linh sống năm hai mươi bốn ở kiếp trước, trước mười bốn năm, nàng là cháu được gia gia thương nhất, là truyền nhân ưu tú nhất trong gia tộc, sau mười năm, tiến vào tổ chức, nàng rất nhanh trở thành đương gia trẻ tuổi trong tổ chức, mặc dù làm nhiệm vụ rất nhiều lần, dù nàng có cùng tử thần gặp thoáng qua, nhưng nàng chưa bao giờ lần thất thủ, chưa bao giờ việc nặng đời, dù cho Thượng Quan Vân Thụy có đẩy nàng đến nơi đầu ngọn sóng gió, nàng cũng có thể ngăn cơn sóng dữ, mà lúc này nàng thế nhưng lại bại bởi cái thắt lưng, hơn nữa còn ở trước mặt Yến Kinh Hàn, điều này làm cho thời gian qua Lam Linh kiêu ngạo lòng nếm được tia mùi vị thất bại.


      "Bất cứ cái gì đều có chỗ mở, cái thắt lưng này cũng ngoại lệ." Yến Kinh Hàn nhìn ánh mắt Lam Linh có chút ảm đạm, trong nội tâm tựa hồ có cái gì xẹt qua.


      "Chỗ nào?" Lam Linh lần nữa cúi đầu nhìn về phía đai lưng Yến Kinh Hàn, trong giọng đảo qua vẻ đơn, mang theo tia tung tăng như chim sẻ.


      "Ngươi nhìn kỹ vị trí ngọc bội tý." Yến Kinh Hàn chỉ ra, mà là gợi ý câu.


      Được câu Kinh Yến Kinh Hàn nhắc nhở như vậy, trong nháy mắt Lam Linh liền phát chỗ hở ở đai lưng, ra là ở đai lưng da dê là ngọc bội tối, Lam Linh nhìn xem ngọc bội tối ấy, thể bội phục trí tuệ của cổ nhân, ràng là ngọc bội tối lại có thể làm ra kẽ hở tơ vân, nếu phải được Yến Kinh Hàn nhắc nhở, cho nàng dù thế nào xem cũng nhìn ra kẽ hở.


      "Đa tạ." Lam Linh mặc dù trước đối vơi Yến Kinh Hàn hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lúc này đây thấy có lòng tốt như vậy mà nhắc nhở chính mình, Lam Linh vẫn lễ phép cùng cảm tạ.


      "Ta và ngươi là vợ chồng, vợ chồng vốn là thể, vương phi cần khách khí như thế cùng bản vương."


      Ánh mắt Yến Kinh Hàn thâm thúy liên tục rơi vào người nữ tử cúi mắt giúp cởi áo ra, thấy nàng nghe xong câu kia, đôi tay như ngọc tự giác dừng lại tý, trong con mắt Yến Kinh Hàn lại lần nữa có cái gì xẹt qua.


      việc đai lưng xen giữa làm cho trái tim Lam Linh vốn lơ lửng lại bình phục chút, mà bây giờ câu có ý riêng của Yến Kinh Hàn lập tức làm cho tim Lam Linh lại thót lên, vấn đề động phòng nàng chẳng lẽ muốn nàng cùng công bằng? Cái vấn đề này nàng phải như thế nào?


      Nghĩ tới đây, khuôn mặt xinh đẹp nhắn của Lam Linh nhanh chóng nhiễm nhàn nhạt màu hồng phấn, đôi môi phấn nộn lộn xộn bị Lam Linh cắn sít sao, tựa hồ hạ xuống quyết tâm rất lớn hơn bình thường, "Vương gia, chuyện viên phòng có thể hay sau này rồi hãy ?"
      BaoYuTuyết Liên thích bài này.

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 63: Động phòng (hai mươi hai) buông tay


      Editor: Tử SắcY


      Lam Linh mặc dù ở đại sinh hoạt hai mươi bốn năm, nhưng nàng cũng chưa từng qua đương, càng có khả năng cùng người nam nhân thảo luận chuyện thân mật giữa vợ chồng, mà lúc này, Lam Linh biết ở trước mặt Yến Kinh Hàn, nhất định là hãm hại lừa gạt có ích lợi gì, nàng muốn cho chạm vào nàng, chỉ có thể cùng công bằng chuyện.

      Yến Kinh Hàn nhìn xem khuôn mặt tuyệt mĩ nhắn bởi vì thẹn thùng mà so với hoa đào kiều diễm ba phần, Yến Kinh Hàn đột nhiên cảm thấy thân thể có cổ nhiệt lưu nhanh chóng hội tụ ở nơi nào đó, mà hai chữ "Viên phòng" lại là vang vọng ở bên tai, đẩy được!

      "Vì sao?" Thanh Yến Kinh Hàn mang theo tia khàn khàn, thuận thế tiếp lời Lam Linh , đương nhiên là cho nàng, ra là vốn cũng có dự định đêm nay cùng nàng viên phòng, chỉ là muốn xem xem phản ứng của nàng mà thôi.

      "Bởi vì ngươi ta, ta cũng vậy ngươi, hai người có tình làm loại chuyện đó, ta tiếp thụ được." Lam Linh giương mắt nhìn về phía Yến Kinh Hàn, nếu , Lam Linh dứt khoát đem ngượng ngùng thẹn thùng ném đến bên, nàng chỉ cần Yến Kinh Hàn đáp ứng cầu của nàng là được.

      "Vương phi biết đùa, dõi mắt khắp toàn bộ kinh thành, thậm chí là toàn bộ Đông Sở, làm gì có vài đôi vợ chồng mới cưới trước thành hôn hai bên có tình ? Sau khi kết hôn có thể ở chung hòa thuận khó có được rồi." Yến Kinh Hàn đối với lời Lam Linh có cách nào lý giải, theo ý , có thể trở thành đôii vợ chồng bất hoà tệ rồi, dù cho hai bên có tình nguyện, cũng là lông phượng giác lân.

      "Người khác là người khác, ta là ta, ta đem mình cho nam nhân ta." Lam Linh giúp Yến Kinh Hàn cởi áo ngoài cùng quần áo trong, treo lên giá áo, rồi xoay người ra bên ngoài phòng .

      "Ngươi đâu vậy?" Yến Kinh Hàn nắm lấy cánh tay Lam Linh phen, lôi kéo về phía trong ngực, hai tay nhanh chóng đem Lam Linh giam cầm vào trong lồng ngực mình, "Vương phi, bản vương còn chưa đáp ứng cầu của ngươi, chờ bản vương đáp ứng, ngươi lại cũng muộn."

      Bị Yến Kinh Hàn lôi kéo như vậy, vừa kéo, đôi mi thanh tú Lam Linh nhanh chóng nhíu lại, "Buông tay!" Lam Linh thủy chung nghĩ ra, người này phải là thích nữ nhân đến gần sao? Làm sao lần nữa đối với nàng phá lệ? Nàng chút cũng thích loại "Vinh hạnh đặc biệt" này.

      Khuôn mặt xinh đẹp nhắn của Lam Linh bởi vì tức giận mà tăng thêm phần mùi vị quyến rũ, ở trong ánh nến lập lòe trở nên hấp dẫn kinh người, Yến Kinh Hàn lập tức cảm thấy nơi nào đó của nhanh chóng phát sinh thay đổi.

      "Ngươi là vương phi bản vương, đêm nay ngươi đối với bản vương hai lần 'Buông tay'." Trong thanh Yến Kinh Hàn trầm thấp còn mang theo tia khàn khàn, nhưnng lại dễ nghe cực kỳ, giống như rượu cất trăm năm, mang theo hương vị nhè say lòng người.

      "Vương gia, ngươi buông tay, ta như thế nào cùng người chuyện được?" Lam Linh nhanh chóng hạ thấp tư thái, nàng biết giờ khắc này nàng thể cùng cứng đối cứng, bởi vì giờ phút này trong tay nàng tia tư chất nào nàng có thể dựa dẫm được.

      "Bản vương cảm thấy chuyện như vậy cũng có cái gì tốt." Yến Kinh Hàn vốn cũng nghe lời Lam Linh , vẫn như cũ sít sao đem Lam Linh ôm vào trong ngực, ngửi mùi thơm kia người Lam Linh thấm vào tận ruột gan.

      Lam Linh bị trận tức giận, người này là dầu muối vào nha.

      "Vương gia, ta vừa mới cầu, ngài đồng ý ?" Lam Linh quyết định trước ủy khuất mình tý, dù sao ôm cũng đều ôm qua, còn sợ bị ôm chút? Bây giờ việc cấp bách nhất chính là làm cho đồng ý với cầu của nàng.

      " cầu gì?" Mày kiếm Yến Kinh Hàn hơi nhíu lại chút, giống như dường như còn nhớ .

      Nghe vậy, Lam Linh lại bị trận tức giận.
      BaoYuTuyết Liên thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :