1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kim ngọc lương duyên, tuyệt thế Hàn vương phi - Cô Sơn Dã Hạc (90.2/176c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 28: Bái đường ( thập nhị ) ngạc nhiên mừng rỡ





      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y




      "Thụy Thái Tử, ngài xác định sao?" Lam Linh nhàng hỏi câu, tựa hồ tự cho Thượng Quan Vân Thụy cơ hội sửa lại.



      Thượng Quan Vân Thụy trong nội tâm đánh khởi, chẳng lẽ đoán sai? Nhưng Thượng Quan Vân Thụy vừa nghĩ ngược lại, Lam Linh làm sao có lòng nhắc nhở đoán sai như vậy? Nàng nhất định là cố ý như vậy, muốn đem lời ban đầu đoán đúng đổi thành sai, cũng ngu như vậy.



      "Bản cung đương nhiên xác định." Lúc này Thượng Quan Vân Thụy lại tràn đầy tự tin.



      "Hảo!" Lam Linh nhanh chóng xoay người mặt về phương hướng Yến Minh Hiên Lam Xảo Phượng, khẽ phúc thân, "Thái hậu, Hoàng thượng, thần nữ muốn chứng minh trong sạch của mình, thỉnh ra chỉ tháo khăn voan đỏ!"



      Lời vừa ra, bên trong hỉ đường là trận tiếng động lớn ồn ào, khăn voan đỏ này chính là cần đợi đến đại hôn lễ rồi vào động phòng mới có thể tháo xuống, Lam nhị tiểu thư này tại tháo xuống, mà là kính xin ra chỉ vạch trần, đây thể nghi ngờ là đem Hoàng thượng cùng thái hậu kéo xuống nước, chuyện này tựa hồ trở nên càng ngày càng phức tạp a.



      Sau khi tiếng động lớn ồn ào ngắn ngủi, bên trong hỉ đường lần nữa lọt vào trầm tĩnh, rất nhiều người cảm thấy hành động lần này của Lam Linh thiếu suy xét, dù sao Hàn vương gia còn chưa hồi phủ, vừa chưa bái đường, lại còn chưa nhập động phòng, lúc này liền vạch khăn voan đỏ, phá quy củ , có thể còn làm cho tình cảnh nàng càng thêm bấp bênh.



      Nhưng mà điều Lam Linh thỉnh cầu này lại làm cho con mắt Mộ Dung Tiếu Trần lại tràn đầy mong đợi, chỉ thấy được dung mạo của nàng, là có thể xác định nàng đến cùng có phải là “nàng” hay .



      "Mẫu hậu, người xem..." Yến Minh Hiên nhìn về phía bên Lam Xảo Phượng, trong giọng mang theo hỏi thăm, dù sao Lam Linh là cháu ruột Lam Xảo Phượng, cho Lam Xảo Phượng đến định đoạt tựa hồ thích hợp hơn chút.



      Lam Xảo Phượng đương nhiên biết lúc này Lam Linh phải tháo khăn voan đỏ hợp quy củ, nhưng cái này cùng khuê dự Lam Linh so sánh, căn bản cũng tính là gì, Lam Xảo Phượng khẽ suy tư lát, nhân tiện : " Hành động lần này của Linh nhi mặc dù mất quy củ, nhưng cái quy củ cùng cái khuê dự so sánh, ai gia cảm thấy khuê dự của nữ tử so với cái gì đều quan trọng hơn, Tả tướng, ngươi cảm thấy thế nào?"



      Mọi người nghĩ tới thái hậu lại đột nhiên hỏi về cách nhìn của Mộ Dung Tiếu, rối rít đưa ánh mắt hướng về phía Mộ Dung Tiếu Trần, chỉ thấy Mộ Dung Tiếu Trần khẽ mỉm cười, "Thái hậu có lý, vi thần cũng cảm thấy khuê dự nữ tử so cái gì đều quan trọng hơn, tự nhiên là nam tử thể bằng được."



      Đây là mắng nha, Thượng Quan Vân Thụy xem xét Mộ Dung Tiếu Trần, trong nội tâm có chút , mình hình như có đắc tội qua ? làm sao khắp nơi lại chống đối với mình?



      "Hảo, Linh nhi, ngươi liền đem khăn voan đỏ tháo xuống , làm cho Thụy Thái Tử xem viên 'Mỹ nhân chí' này của ngươi."



      "Là." Lam Linh lúc này mới đứng thẳng người, tay như ngọc duỗi ra bạch hi, nhanh chóng lấy xuống khăn voan đỏ, hướng Lam Xảo Phượng cùng Yến Minh Hiên thi lễ cái, sau đó từ từ xoay người nhìn về phía Thượng Quan Vân Thụy.



      Mi như thúy vũ, mặt như đào lý, đồ trang sức trang nhã mỏng như phấn, lại như ánh bình minh chiếu lên tuyết, đôi môi mỏng nhếch, giống như cười như , lại như nguyệt bắn hàn giang!



      đôi mắt cắt nước thu, tựa hồ chứa đựng toàn tinh hoa nguyệt chi, nhưng lại mang theo nhàn nhạt xa cách, mang theo hơi lạnh cự tuyệt ngoài ngàn dặm.



      Thượng Quan Vân Thụy kinh diễm lát, lúc này mới ý thức được mặt Lam Linh căn bản cũng có cái mỹ nhân chí gì, tiến vào trong cạm bẫy mà nàng vì đào tốt, trong nội tâm khẽ mỉm cười, nha đầu kia đơn giản nha.



      Mộ Dung Tiếu Trần trong lòng ngạc nhiên mừng rỡ làm cho lòng bàn tay của ra tầng mồ hôi mỏng, tìm ba năm cuối cùng người xuất ở trước mặt , cuối cùng cần ngày đêm tưởng niệm với bức họa nàng, có thể ràng thấy nàng!


      ~ Hết chương 28~
      BaoYu thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 28: Bái đường ( thập nhị ) ngạc nhiên mừng rỡ





      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y




      "Thụy Thái Tử, ngài xác định sao?" Lam Linh nhàng hỏi câu, tựa hồ tự cho Thượng Quan Vân Thụy cơ hội sửa lại.



      Thượng Quan Vân Thụy trong nội tâm đánh khởi, chẳng lẽ đoán sai? Nhưng Thượng Quan Vân Thụy vừa nghĩ ngược lại, Lam Linh làm sao có lòng nhắc nhở đoán sai như vậy? Nàng nhất định là cố ý như vậy, muốn đem lời ban đầu đoán đúng đổi thành sai, cũng ngu như vậy.



      "Bản cung đương nhiên xác định." Lúc này Thượng Quan Vân Thụy lại tràn đầy tự tin.



      "Hảo!" Lam Linh nhanh chóng xoay người mặt về phương hướng Yến Minh Hiên Lam Xảo Phượng, khẽ phúc thân, "Thái hậu, Hoàng thượng, thần nữ muốn chứng minh trong sạch của mình, thỉnh ra chỉ tháo khăn voan đỏ!"



      Lời vừa ra, bên trong hỉ đường là trận tiếng động lớn ồn ào, khăn voan đỏ này chính là cần đợi đến đại hôn lễ rồi vào động phòng mới có thể tháo xuống, Lam nhị tiểu thư này tại tháo xuống, mà là kính xin ra chỉ vạch trần, đây thể nghi ngờ là đem Hoàng thượng cùng thái hậu kéo xuống nước, chuyện này tựa hồ trở nên càng ngày càng phức tạp a.



      Sau khi tiếng động lớn ồn ào ngắn ngủi, bên trong hỉ đường lần nữa lọt vào trầm tĩnh, rất nhiều người cảm thấy hành động lần này của Lam Linh thiếu suy xét, dù sao Hàn vương gia còn chưa hồi phủ, vừa chưa bái đường, lại còn chưa nhập động phòng, lúc này liền vạch khăn voan đỏ, phá quy củ , có thể còn làm cho tình cảnh nàng càng thêm bấp bênh.



      Nhưng mà điều Lam Linh thỉnh cầu này lại làm cho con mắt Mộ Dung Tiếu Trần lại tràn đầy mong đợi, chỉ thấy được dung mạo của nàng, là có thể xác định nàng đến cùng có phải là “nàng” hay .



      "Mẫu hậu, người xem..." Yến Minh Hiên nhìn về phía bên Lam Xảo Phượng, trong giọng mang theo hỏi thăm, dù sao Lam Linh là cháu ruột Lam Xảo Phượng, cho Lam Xảo Phượng đến định đoạt tựa hồ thích hợp hơn chút.



      Lam Xảo Phượng đương nhiên biết lúc này Lam Linh phải tháo khăn voan đỏ hợp quy củ, nhưng cái này cùng khuê dự Lam Linh so sánh, căn bản cũng tính là gì, Lam Xảo Phượng khẽ suy tư lát, nhân tiện : " Hành động lần này của Linh nhi mặc dù mất quy củ, nhưng cái quy củ cùng cái khuê dự so sánh, ai gia cảm thấy khuê dự của nữ tử so với cái gì đều quan trọng hơn, Tả tướng, ngươi cảm thấy thế nào?"



      Mọi người nghĩ tới thái hậu lại đột nhiên hỏi về cách nhìn của Mộ Dung Tiếu, rối rít đưa ánh mắt hướng về phía Mộ Dung Tiếu Trần, chỉ thấy Mộ Dung Tiếu Trần khẽ mỉm cười, "Thái hậu có lý, vi thần cũng cảm thấy khuê dự nữ tử so cái gì đều quan trọng hơn, tự nhiên là nam tử thể bằng được."



      Đây là mắng nha, Thượng Quan Vân Thụy xem xét Mộ Dung Tiếu Trần, trong nội tâm có chút , mình hình như có đắc tội qua ? làm sao khắp nơi lại chống đối với mình?



      "Hảo, Linh nhi, ngươi liền đem khăn voan đỏ tháo xuống , làm cho Thụy Thái Tử xem viên 'Mỹ nhân chí' này của ngươi."



      "Là." Lam Linh lúc này mới đứng thẳng người, tay như ngọc duỗi ra bạch hi, nhanh chóng lấy xuống khăn voan đỏ, hướng Lam Xảo Phượng cùng Yến Minh Hiên thi lễ cái, sau đó từ từ xoay người nhìn về phía Thượng Quan Vân Thụy.



      Mi như thúy vũ, mặt như đào lý, đồ trang sức trang nhã mỏng như phấn, lại như ánh bình minh chiếu lên tuyết, đôi môi mỏng nhếch, giống như cười như , lại như nguyệt bắn hàn giang!



      đôi mắt cắt nước thu, tựa hồ chứa đựng toàn tinh hoa nguyệt chi, nhưng lại mang theo nhàn nhạt xa cách, mang theo hơi lạnh cự tuyệt ngoài ngàn dặm.



      Thượng Quan Vân Thụy kinh diễm lát, lúc này mới ý thức được mặt Lam Linh căn bản cũng có cái mỹ nhân chí gì, tiến vào trong cạm bẫy mà nàng vì đào tốt, trong nội tâm khẽ mỉm cười, nha đầu kia đơn giản nha.



      Mộ Dung Tiếu Trần trong lòng ngạc nhiên mừng rỡ làm cho lòng bàn tay của ra tầng mồ hôi mỏng, tìm ba năm cuối cùng người xuất ở trước mặt , cuối cùng cần ngày đêm tưởng niệm với bức họa nàng, có thể ràng thấy nàng!


      ~ Hết chương 28~
      BaoYusanone2112 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 29: Bái đường ( thập tam ) nghĩ đến đẹp


      Trong con ngươi đen tĩnh mịch của Mộ Dung Tiếu Trần cất dấu khó tả cùng ngạc nhiên mừng rỡ, bao nhiêu nửa đêm tỉnh mộng, bao nhiêu ngày nhớ đêm mong, người kia dường như tựa hồ xa cuối chân trời, mà lúc này gần ngay trước mắt!



      Cứ việc nàng là Hàn vương phi mà Hoàng thượng ngự tứ, cứ việc khả năng nàng muốn cùng Yến Kinh Hàn bái đường thành hôn, nhưng vậy như thế nào? Ở đời này, chỉ có thứ muốn , có thứ chiếm được , suy nghĩ ba năm, càng thêm có ngoại lệ!



      Mộ Dung Tiếu Trần nhanh chóng đè ép kích động trong lòng, từ từ rũ xuống mi mắt, đương nhiên biết Yến Kinh Hàn vốn cũng muốn kết hôn với Lam Linh, như thế, chính là hợp ý của , nếu (YKH) có thể biết thời biết thế lần, giúp tay, điều này cũng có thể miễn rất nhiều phiền toái cho , Mộ Dung Tiếu Trần thầm tự nghĩ.



      Bên trong hỉ đường mọi người thấy được dung mạo của Lam Linh, quả thực kinh diễm lần, tin đồn Lam tướng phủ Lam nhị tiểu thư có dáng vẻ khuynh thành, chút cũng giả, nhưng trời sinh tính tình nhát gan lại là lời vô căn cứ, ánh mắt nhàn nhạt này, sắc mặt thong dong này, phỏng đoán nếu đem con hổ phóng vào trước mặt nàng, lông mày nàng cũng nhăn tý.



      Lam Xảo Phượng đương nhiên gặp qua dung mạo Lam Linh, lúc này, Lam Xảo Phượng nhìn xem Lam Linh, bất an trong lòng ngược lại thoáng giảm chút, xem ra hẳn là nàng quá lo lắng.



      Yến Minh Hiên vốn chưa từng gặp qua Lam dung mạo Lam Linh, mà lúc này, nhìn thấy dung mạo Lam Linh, vốn trong lòng hưng phấn kia lúc xem kịch vui đột nhiên còn sót lại chút gì, thay vào đó là cỗ nồng đậm ý vui, dung mạo Lam Linh này bất luận từ tâm tính nếu so với Lam Hân Nhi kia chỉ có hơn chứ kém, hơn nữa tuổi nàng so sánh với Lam Hân Nhi lớn hơn vài tháng, lúc trước Lam Xảo Phượng lại làm cho cưới Lam Hân Nhi, mà đem Lam Linh để lại cho Yến Kinh Hàn, cái này làm cho Yến Minh Hiên có loại cảm giác bị khi dễ.



      Này cũng khó trách, Yến Minh Hiên là thiên tử quốc gia, thiên tử sao, ăn mặc chi phí, kể cả nữ nhân, tự nhiên cũng phải muốn tốt nhất, nhưng lúc này lại có cảm giác rằng Lam Xảo Phượng đem thứ tốt nhất để lại cho Yến Kinh Hàn, điều này sao có thể làm cho oán hận?



      Lam Xảo Phượng tự nhiên biết suy nghĩ trong nội tâm Yến Minh Hiên, nàng càng biết thay đổi của Lam Linh thành công nhen nhóm hỏa chủng núp trong nội tâm Yến Minh Hiên, khi thời cơ chín muồi, tinh hỏa gặp lửa cháy rồi cháy lan ra tận đồng cỏ!



      Đến đây, Lam Linh trước mặt mọi người chứng minh Thượng Quan Vân Thụy vốn cũng chưa gặp qua nàng, theo như lời hoàn toàn là bậy!



      Lam Linh nhìn Thượng Quan Vân Thụy đứng cách nàng xa, thấy thân hồng diễm diễm cẩm bào mang theo chước chước kỳ hoa kia, đôi mắt đào hoa lóe tinh quang đầy tràn vui vẻ, hé ra tuấn nhan khó phân sống mái tuyệt đối có thể làm mê đảo chúng sinh, cái thân phận thái tử quốc gia vô cùng tôn quý cùng dung mạo siêu phàm thoát tục như vậy lại chạy đến hôn lễ trường hôn lễ của nàng dội cho nàng chậu nước bẩn, lần hành động này ngược lại làm người ta suy nghĩ.



      Nhưng mặc kệ mục đích của đến cùng là cái gì, nếu chọc nàng, vậy phải trả giá tương ứng với giá cao!



      "Thụy Thái Tử, ngài thấy ràng chưa?" Tiếng thanh thanh đạm đạm của Lam Linh, ánh mắt lại nhàn nhạt rơi vào mắt Thượng Quan Vân Thụy.



      Tất cả mọi người đều dựng lên lỗ tai, muốn nghe Thụy Thái Tử này như thế nào đến dọn dẹp cái tràng này, rất nhiều người cũng đều nhìn ra, Lam nhị tiểu thư này cực kì thông minh, cũng phải là loại chủ tử dễ khi dễ, Thụy Thái Tử này ràng là khi dễ người ta, lần này đến phiên người ta đến tìm phiền toái rồi.



      "Tự nhiên thấy ràng." mặt nghiệt của Thượng Quan Vân Thụy vẫn là vẻ mặt tươi cười như cũ, càng có nửa điểm xấu hổ, "Hành động của bản cung lần này chỉ là cùng Hàn vương phi giỡn, mong rằng Hàn vương phi bỏ qua cho mới đúng."



      Giội cho người ta chậu nước bẩn, liền muốn dùng câu cười giỡn nhàng mang qua, Triêu Dương cảm thấy Thụy Thái Tử này có chút mơ mộng đẹp.

      Chương 30: Bái đường ( mười bốn ) đuổi ra ngoài phủ


      Ánh mắt tất cả mọi người đều rơi vào người Lam Linh cùng Thượng Quan Vân Thụy đứng ở trong nội hỉ đường, này Thượng Quan Vân Thụy là thái tử quốc gia, giải thích được lại chạy đến trong hôn lễ Hàn vương, giội cho Hàn vương phi còn chưa bái đường thân nước bẩn, lần cử động này ra khiến người ta khó hiểu, là cùng Hàn vương phi chỉ đùa chút, hoàn toàn là lời lừa gạt, người ở chỗ này có mấy người nhìn ra.



      Mọi người lại hiểu là, tin đồn Lam nhị tiểu thư này nhát như chuột kì thực là cái chủ tử cực kì thông minh phúc hắc vô cùng, dung mạo khuynh thế lại đầy bụng tài hoa, cười như có như lại mang theo nhàn nhạt xa cách ngoài ngàn dặm trong trẻo nhưng lạnh lùng, giống như trăng non lưỡi liềm, mang theo ánh hào quang sáng tỏ, nhưng mọi người chỉ có thể nhìn xa xa mà thôi.



      Nhìn xem khí chất vận quanh thân Lam Linh, tâm Lam Xảo Phượng thoáng bình phục chút lại nhanh chóng dâng lên, nữ tử thong dong thanh nhã trung mang theo tao nhã tuyệt thế này lại là Lam Linh sao? Liền dung mạo, nàng xác thực là Lam Linh, nhưng liền biểu nàng hôm nay, nàng cùng “nàng” lớn lên lại tồn tại khác biệt trời vực, trong chuyện này đến cùng xảy ra vấn đề gì? Lam Xảo Phượng trăm mối như tơ vò.



      Lam Linh nhìn xem da mặt so với tường thành còn dầy hơn, Thượng Quan Vân Thụy đến lúc này còn muốn tứ lạng bạt thiên cân , cười nhạt tiếng, "Thụy Thái Tử, nếu là bổn nương ngài ban ngày ban mặt cường đoạt dân nữ, bắt, giết người cướp đoạt có điều ác nào làm, ngài có phản ứng gì?"



      Thượng Quan Vân Thụy khóe miệng giật giật, nha đầu kia miệng có chút độc, mà mọi người lại cảm thấy Lam nhị tiểu thư này lá gan cũng khá lớn, Thụy Thái Tử này như thế nào tất cả đều là thái tử quốc gia, nàng sao có thể người ta như vậy?



      Mộ Dung Tiếu Trần giữa con mắt thoáng ánh lên sủng ái vui vẻ, xem trọng người nhi, há làm sao cái Thượng Quan Vân Thụy lại có thể bắt nạt?



      "Đương nhiên, Thụy Thái Tử nhất định tìm ra chứng cứ chứng minh bổn nương hoàn toàn là bên bậy, cố ý vu hãm ngươi, kia ngươi biết ta là cố ý vu hãm ngươi, ngươi lại như thế nào?"



      Nghe Lam Linh vừa như vậy, Thượng Quan Vân Thụy há to miệng, đương nhiên biết nha đầu kia là muốn tìm tính sổ, bất quá, này trướng này đến cùng tính thế nào, ngược lại rất đáng được mong đợi.



      "Kia bổn nương vu hãm ngươi, bị ngươi tìm được chứng cớ chứng minh kia rồi hoàn toàn chính là bổn nương cố ý hướng người của ngươi giội chậu nước bẩn, kia bổn nương cũng chỉ là cùng ngươi cười giỡn, ngài nguyện ý sao?"



      "Đương nhiên muốn." Thượng Quan Vân Thụy cười mở miệng.



      "Thụy Thái Tử ngực có sông ngòi, ngài cũng muốn xảy ra chuyện tình này, như vậy Lam Linh chính là nữ tử đương nhiên lại muốn vô duyên vô cớ bị giội cho chậu nước bẩn như thế." Lam Linh khẽ dừng lại chút, đột nhiên nhìn về phía bên ôm gà trống, Triêu Dương cúi đầu biết suy nghĩ gì, "Triêu Dương, ngươi thay thế vương gia đón dâu, ngươi , việc này nên chấm dứt như thế nào?"



      Triêu Dương nghĩ tới Lam Linh lại đột nhiên hỏi , tâm lập tức lộp bộp tiếng, gà trống trong ngực cũng đúng lúc "Khanh khách" kêu hai tiếng, ngay sau đó bên trong hỉ đường vang lên vài tiếng cười trộm.



      "Hồi vương phi, thuộc hạ hết thảy nghe lệnh của vương gia, dám hơn quy bừa." Triêu Dương chặn lại , trong nội tâm nghĩ tới Lam nhị tiểu thư này đột nhiên đem vấn đề này ném cho , hoàn toàn là cố ý.



      "Hết thảy nghe lệnh của vương gia? Vậy lời của ta, ngươi còn nghe?" Lam Linh nhìn xem Triêu Dương, sâu kín mở miệng.



      "Vương phi là Hàn vương phi Hoàng thượng ngự tứ, hơn nữa phải cùng vương gia bái đường thành hôn, lời ngài , thuộc hạ tự nhiên muốn nghe." Triêu Dương ngoài miệng như thế, nhưng trong lòng ở đánh lộn, lời này nếu truyền tới trong tai mấy tên kia, bọn họ có hay chém ?



      "Tốt lắm, vậy ngươi liền đem Thụy Thái Tử này đuổi ra phủ !"



      Lam Linh ra lệnh tiếng!

      Chương 31: Bái đường ( mười lăm ) ai cả đường


      Lam Linh ra lệnh tiếng, chỉ là Triêu Dương bị đánh trở tay kịp, tuyệt đại đa số mọi người bên trong hỉ đường cùng nhau ngẩn ra.
      Này Thượng Quan Vân Thụy là ai nha, thái tử Bắc Ninh, là vua Bắc Ninh tương lai a, thân phận vô cùng tôn quý, Yến Minh Hiên cùng Lam Xảo Phượng thấy còn muốn lễ nhượng ba phần đâu, Lam nhị tiểu thư này lá gan xác thực khá lớn , nàng thế nhưng làm cho người đem Thượng Quan Vân Thụy đuổi ra khỏi phủ, lần hành động này quả có điểm thiếu suy xét, rất nhiều người thầm cảm thấy hành động của Lam Linh lần này phi thường ổn.



      Yến Minh Hiên cùng Lam Xảo Phượng tự nhiên cũng biết lần hành động này của Lam Linh thiếu suy xét, nhưng bọn họ cũng lập tức lên tiếng, chỉ yên lặng theo dõi kỳ biến.



      Lam Linh trong nội tâm cười cười, nàng đương nhiên có thể đoán được mọi người bên trong hỉ đường đối đãi nàng như thế nào với lần hành động này, nàng lại có thể đoán được Triêu Dương có nghe theo mệnh lệnh của nàng hay .



      Quả nhiên, Triêu Dương chỉ là kinh chỉ trong chốc lát, liền gối chạm đất, ôm quyền : "Vương phi, Thụy Thái Tử thân phận tôn quý, thuộc hạ dám hơn quy, thỉnh vương phi trách phạt!"



      Thông minh! Lam Linh cười nhạt tiếng, nàng sớm nhìn ra người thị vệ này bên người Yến Kinh Hàn đơn giản, mà lần cử động này, ngoài mặt xem là ủy khuất chính mình, nhưng thực tế lại là cách làm thông minh nhất, thân phận của Thượng Quan Vân Thụy còn tại đó, mà Lam Xảo Phượng cùng Yến Minh Hiên ở trước, trong khi đứng trước cả triều văn võ Đông Sở, cũng dám tự nhận phải là người thị vệ đa năng.




      "Đứng lên , ta chưa bao giờ thích làm chuyện tình làm người khác khó chịu." Bị đương chúng cự tuyệt, Lam Linh mặt cũng có nửa điểm vui, ngược lại lại : "Triêu Dương, thời điểm ta vào phủ, giống như có nghe được cẩu tiếng kêu, bên trong phủ có phải có nuôi cẩu hay ?"
      Triêu Dương vừa mới đứng lên, nghe Lam Linh hỏi lên như vậy, suýt nữa đứng vững, này lỗ tai Lam nhị tiểu thư cũng quá linh ? Nàng khi nào nghe được Hắc Phong kêu? Hắc Phong nhưng là bảo bối của gia nha, nàng muốn làm gì?



      "Hồi vương phi, bên trong phủ quả con chó." Triêu Dương kiên trì ra, vương gia có con chó sủng rất nhiều người cũng biết, chính là muốn giấu cũng giấu được a.



      Rất nhiều người đưa mắt nhìn nhau, này Lam nhị tiểu thư là phải đem Thụy Thái Tử đuổi ra phủ ? Tại sao nàng lại hỏi chó sủng của Hàn vương gia?



      "Dẫn nó đến bên trong hỉ đường ”.



      Đem Hắc Phong mang tới bên trong hỉ đường ? Triêu Dương có chút mất trật tự , Lam nhị tiểu thư này đến cùng là muốn làm gì?



      "Vương phi..." Triêu Dương vốn định khuyên Lam Linh hai câu, đem con chó mang tới bên trong hỉ đường rất ổn, nhưng chưa hết, liền bị Yến Minh Hiên cắt đứt "Triêu Dương, trẫm sớm nghe Hàn vương có con chó sủng, rất muốn gặp, nếu Hàn vương phi cũng muốn gặp, ngươi liền dẫn nó lên đây ."



      Yến Minh Hiên giúp Lam Linh giúp tay, đây cũng phải Đắc Lắc giúp người, chỉ là so với điều đó, mong đợi lần cử động kế tiếp của Lam Linh hơn.



      Thấy Hoàng thượng đều mở miệng, Triêu Dương biết có muốn đẩy nữa thoát ra là chuyện thể nào, chỉ có thể đáp tiếng, bước nhanh ra hỉ đường.



      "Hàn vương phi đây là ai cả đường ? Hàn vương thấy, liền muốn gặp chó sủng?" Thượng Quan Vân Thụy cười trêu ghẹo , tựa hồ chút cũng lo lắng tình cảnh của mình.



      "Thụy Thái Tử sức tưởng tượng khả đủ là phong phú, bao nhiêu năm sau, Thụy Thái Tử là vua nước thành Bắc Ninh, dân chúng Bắc Ninh kia chỉ sợ đều cần ăn cơm."



      "A, chỉ giáo cho?" Thượng Quan Vân Thụy tựa hồ nghe hiểu.



      "Ngươi đều nhớ bọn họ ăn no, bọn họ ở đâu còn ăn cơm?"



      Lam Linh lời này vừa ra, bên trong hỉ đường trận tiếng cười



      ~Hết chương 31~
      BaoYu thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 32: Bái đường ( mười sáu ) cẩu cũng thiện biến? Mật thất phủ Hàn vương
      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y


      "Gia, Triêu Dương Tùng Trúc Viện mang Hắc Phong đến, chẳng lẽ là làm cho đem Hắc Phong mang tới bên trong hỉ đường ?" Lưu Vân đứng ở bên cạnh Yến Kinh Hàn, xuất thân hỏi thăm, chuyện xảy ra bên trong hỉ đường, bọn họ như lòng bàn tay.



      Yến Kinh Hàn đứng chắp tay, thân cẩm bào Tùng Trúc văn tơ vàng đường viền màu đen, dáng người cao ngất, ngang ngược sẵn có!
      Yến Kinh Hàn nhìn xem cuộn tranh họa có hàng vạn con ngựa lao nhanh vách tường, cũng lập tức lên tiếng.



      Hết thảy đều ở trong dự đoán của , tựa hồ hết thảy lại nằm ngoài dự đoán của , trước Thượng Quan Vân Thụy tự chủ trương, liền đến lần hành động kia của Mộ Dung Tiếu Trần khiến người khó hiểu, từ việc đứng thành hàng, lại thích xen vào việc của người khác, vì sao phải giúp nàng chuyện? Chẳng lẽ bọn họ sớm có quen biết?



      Yến Kinh Hàn thầm suy tư, Mộ Dung Tiếu Trần hành động mặc dù làm cho khó hiểu, nhưng càng làm cho dự liệu được chính là chuyển biến kia của Lam Linh, cái người nhát như chuột trong sớm tối có thể trở nên thái sơn áp đỉnh mặt cũng đổi sắc? Yến Kinh Hàn cảm thấy này điều này là hoàn toàn thể nào, nếu phải tư liệu của bọn họ là giả, kia Lam Linh này cũng phải là vị Lam Linh Lam tướng phủ, mà nếu nàng phải là nữ nhi Lam Trí Thân, như vậy nàng là ai? Chẳng lẽ Lam Xảo Phượng cùng Lam Trí Thân giữa ván cờ lại thêm con cờ?



      Yến Kinh Hàn nhất thời nghĩ ra, nhưng vô luận như thế nào, nếu giữa ván cờ này xuất chuyện xấu, kế hoạch kia của cũng liền phải tương ứng điều chỉnh.



      "Bọn Hạo Nguyệt tại cũng đến kia?" Yến Kinh Hàn cũng trả lời vấn đề của Lưu Vân, mà là hỏi câu, thanh ngoại trừ trầm thấp thuần hậu dễ nghe, vẫn nghe ra nửa điểm tâm tình gì.



      "Lộ trình khoảng cách giữa cửa thành còn thêm khắc chuông."



      "Truyền lệnh cho Triêu Dương, kế hoạch có biến, làm nghe mệnh lệnh ta làm!" Yến Kinh Hàn phân phó câu, đồng thời đưa tay nhàng vẽ con ngựa ấn xuống cái cuốn tranh họa lập tức nổi lên cuồn cuộn, ngay sau đó cuộn tranh họa sau vách tường từ từ di động, xuất ra đạo cửa đá.



      "Là!" Lưu Vân đáp tiếng, đột nhiên lại nghĩ tới Hắc Phong, chặn lại :


      "Gia, Hắc Phong kia làm sao bây giờ?"



      " sao, cẩn thận lưu ý hành động của nàng." Yến Kinh Hàn bước qua cửa đá, vạt áo cuồn cuộn nổi lên đường cong lạnh thấu xương, cửa đá lập tức khép lại, cuộn tranh họa rơi xuống.



      Lưu Vân đương nhiên biết gia mình "Nàng" chỉ ai, lập tức bước nhanh ra mật thất, muốn nhìn chút nàng có thể làm cho Triêu Dương mang Hắc Phong đến làm cái gì.



      lát sau, Triêu Dương dùng dây thừng kéo con cẩu toàn thân lông đen bóng vào hỉ đường, bên trong hỉ đường nhiều phu nhân tiểu tỷ khỏi lui về sau bước.



      Chỉ thấy cẩu này mang hình thể cao lớn, tướng mạo hung mãnh, lỗ tai cùng cái đuôi đều là cao cao dựng thẳng lên, đôi mắt màu hổ phách mang theo hào quang thị huyết, lộ ra hàm răng nhọn ngoài miệng, bộ dạng nhe răng trợn mắt giống như muốn đem người cắn bất cứ lúc nào.



      Lam Linh nhìn xem Hắc Phong, trong nội tâm bắt đầu tồn tại tia xác định, chó sủng của Yến Kinh Hàn khả phải cẩu bình thường, trình độ nó hung mãnh thua gì chó ngao Tây Tạng mà gia gia kiếp trước của nàng dưỡng, nghĩ ở trong khoảng khắc liền đem nó thu phục, chỉ sợ còn có chút khó khăn.



      "Nó tên gọi là gì?" Lam Linh nhàng hỏi câu.



      "Hắc Phong." Triêu Dương kéo Hắc Phong ngừng lại, đến gần Lam Linh chút nữa.



      "Hắc Phong, tên rất hay!" Lam Linh hướng tới Hắc Phong tán thưởng cười cười.



      Ánh mắt mọi người ở bên trong hỉ đường trong lúc đó nhìn hết Lam Linh qua Hắc Phong, bọn họ rất muốn biết này Lam nhị tiểu thư này đến cùng là muốn làm cái gì, chuyện tình quái dị lúc này xảy ra, ngay thời điểm mọi người thấy Lam Linh chỉ gọi tên Hắc Phong, đột nhiên Hắc Phong hề nhe răng trợn mắt, mà là le đầu lưỡi lắc lắc cái đuôi to mềm như nhung vẻ mặt nịnh nọt nhìn Lam Linh.



      Triêu Dương nhìn thấy Hắc Phong như thế, tròng mắt đều muốn trừng ra.

      Chương 33: Bái đường ( mười bảy ) màn quỷ dị


      Lam Linh nhìn xem Hắc Phong bộ dạng chó vẩy đuôi mừng chủ, khỏi hiểu ra lộ ý cười, tới nơi dị thế này, khắp nơi đều thuận, nghĩ đến cẩu của Yến Kinh Hàn lại làm cho nàng nhìn thấy được luồng ánh mặt trời khó được, xem ra vận khí của nàng cũng có tới cực điểm xong.



      Nhưng mà Lam Linh biết là, Hắc Phong như vậy làm sao có thể tùy tiện đối người quen biết mà trưng ra chó vẩy đuôi mừng chủ? Hết thảy cũng đều có nguyên nhân.



      Lam Linh cười nhạt tiếng ngoài ý muốn đều rơi vào trong con ngươi đen tĩnh mịch của Mộ Dung Tiếu Trần kia, con mắt Mộ Dung Tiếu Trần lập tức nhanh chóng chợt lóe qua đóa pháo hoa sáng lạn, ba năm trước đây, Mộ Dung Tiếu Trần cũng biết Lam Linh tồn tại đời này là độc nhất vô nhị mỹ, loại mỹ này quan hệ đến dung mạo của nàng, mà toàn thân nàng lại xuất khí chất người nào có thể có, như hoa lan trong cốc u, như mẫu đơn diễm lệ, xinh đẹp quyến rũ lại lộ ra nét siêu phàm thoát tục, thanh nhã cao thượng lại trong quốc sắc thiên hương.



      Mộ Dung Tiếu Trần trong nội tâm than tiếng, ba năm trước kia, chưa bao giờ nghĩ tới trong chớp mắt chỉ thoáng qua liền tình căn thâm chủng, lại có nghĩ qua, dưới tình huống hoàn toàn biết gì về nàng, khổ sở tìm nàng ba năm, vốn cho là mòn giày sắt chẳng tìm được, nghĩ nàng lại dấu hiệu xuất ở trước mặt , Mộ Dung Tiếu Trần trong lòng ngạc nhiên mừng rỡ, trong nội tâm đối với hết thảy đều nắm giữ tự tin, làm cho đối với thân phận tại của Lam Linh cũng có quá nhiều lo lắng, thủy chung cho rằng, thứ muốn có được chưa từng chiếm được.



      Nhưng mà biết là, chữ "Tình" sao lại cùng dùng mất có liên quan?



      Lam Linh nhìn bộ dáng Hắc Phong, lập tức duỗi ra tay trắng như ngọc hướng Hắc Phong vẫy vẫy tay, đồng thời : "Hắc Phong, đến."



      Hắc Phong tựa hồ bình thường có thể nghe hiểu được lời Lam Linh , cái đuôi lại được lắc hăng say, đồng thời nhảy chồm mạnh về phía trước, Triêu Dương đề phòng, dây thừng tay tróc ra, Hắc Phong như gió đen xoáy mạnh nhả lên trước Lam Linh, lè lưỡi liếm tay Lam Linh.



      Lam Linh cũng rút tay về, mà là vỗ nhàng đầu Hắc Phong, vuốt vuốt đầu mao Hắc Phong, bị Lam Linh sờ như vậy, Hắc Phong lại là bộ dạng hưởng thụ nhắm mắt lại, đầu hướng thẳng đến lòng bàn tay Lam Linh cọ cọ.



      Tất cả mọi người bên trong hỉ đường lẳng lặng nhìn xem màn này, cảm thấy quỷ dị, này Lam nhị tiểu thư chưa từng gặp qua chó sủng của Hàn vương gia , cái con chó này như thế nào lại là bộ dạng nịnh bợ chủ tử nịnh nọt khoe mẽ ?



      Triêu Dương nhìn màn trước mắt, cũng triệt để mất trật tự, này Hắc Phong phát điên cái gì? Nàng thế nhưng là nữ nhi của đối thủ mất với gia, tại sao nó có thể trưng ra bộ dạng nhìn thấy chủ tử?



      Triêu Dương hai chân hận thể tiến lên đạp cho Hắc Phong, này nha trong phủ ngoại trừ gia chưa từng có đối với bọn họ nịnh nọt qua như vậy, hôm nay cũng dám nịnh nọt nàng? Hôm nay muốn cho nó đói nó, để cho nó có thịt ăn, nhất định phải làm cho nó nhớ kỹ ai mới là chủ tử của nó! Triêu Dương trong nội tâm oán hận nghĩ tới.



      Triêu Dương trong nội tâm nhanh, Mộ Dung Tiếu Trần trong nội tâm cũng nhanh, Hắc Phong này nhưng là cẩu của Yến Kinh Hàn, Mộ Dung Tiếu Trần nghĩ rằng Lam Linh cùng Yến Kinh Hàn thân cận quá, đương nhiên cẩu của cũng ngoại lệ.



      Bị gạt ở bên Thượng Quan Vân Thụy trong nội tâm cũng cảm thấy thú vị, đương nhiên biết Yến Kinh Hàn đối với cẩu này như bảo bối, Yến Kinh Hàn nếu xem đến màn trước mắt, biết có cảm tưởng như thế nào? Có thể hay xuất ra chưởng bổ Hắc Phong? Thượng Quan Vân Thụy trong nội tâm xấu xa nghĩ tới.



      Thượng Quan Vân Thụy chính là mơ tưởng viễn vong, lúc này thanh dễ nghe của Lam Linh vang lên: "Hắc Phong, vừa mới có người khi dễ ta, ngươi giúp ta đem người này đuổi ra phủ ."



      Nghe vậy, mọi người đều cả kinh!


      Chương 34: Bái đường ( thập bát ) lấy lui làm tiến

      Hắc Phong trong nháy mắt theo phương hướng ngón tay Lam Linh liền nhìn đến Thượng Quan Vân Thụy, lập tức thu hồi bộ dáng chó vẩy đuôi mừng chủ, nhe răng trợn mắt, mãnh tý liền hướng về Thượng Quan Vân Thụy nhào tới, đồng thời "Uông" tiếng, bên trong hỉ đường đồng thời vang lên vài thanh thét chói tai.



      "A..." Thượng Quan Vân Thụy lúc này mới phát ra tiếng kêu, xoay người chạy tới hướng cửa hỉ đường.



      Hết thảy đều vẻn vẹn ở trong nháy mắt, Lam Xảo Phượng cùng Yến Minh Hiên căn bản kịp ngăn cản, liền nhìn theo Hắc Phong đuổi theo Thượng Quan Vân Thụy chạy ra hỉ đường.



      "Triêu Dương, còn mau đem Hắc Phong cản lại!" Yến Minh Hiên tiếng gầm lên, mặc dù Thượng Quan Vân Thụy vô lễ trước, nhưng người ta dù sao cũng là thái tử quốc gia, bị con chó đuổi ra khỏi hỉ đường, nếu là truyền tới trong tai người cố ý, bàn lộng thị phi, có thể gây ảnh hưởng đến bang giao hai nước, cái này đối với Đông Sở khả có chỗ tốt gì.



      "Thuộc hạ tuân chỉ!" Triêu Dương tựa hồ lúc này mới phản ứng tới, vội vàng phi thân ra hỉ đường.



      "Hàn vương phi, ngươi có biết tội của ngươi ?" Yến Minh Hiên mặt là sắc mặt giận dữ, ánh mắt trầm trầm, mọi người bên trong hỉ đường khỏi vì Lam Linh lau mồ hôi lạnh.



      Mộ Dung Tiếu Trần lập tức nhanh chóng rũ xuống rèm mắt, đạo hàn quang chết chóc chợt lóe.



      Lam Linh trong nội tâm cười lạnh tiếng, chậm rãi xoay người, quỳ rạp xuống đất, "Hồi hoàng thượng, thần nữ biết tội, thỉnh Hoàng thượng xử phạt!"



      Mọi người nghĩ tới Lam Linh phen hành động như thế, dựa theo biểu vừa rồi của Lam Linh, nàng nên căn cứ vào đạo lý này mà bảo hộ quyền lợi của mình mới là, dù sao vốn là Thượng Quan Vân Thụy chọc nàng trước, nàng chỉ là cấp Thượng Quan Vân Thụy chút giáo huấn mà thôi, nhưng vấn đề là thân phận của Thượng Quan Vân Thụy còn tại đó, cũng phải là người mà nàng có thể dạy huấn được, nàng làm như thế, quả có hiềm khích bất kính lớn.



      Mộ Dung Tiếu Trần trong nội tâm khẽ mỉm cười, lấy lui làm tiến, muốn nhìn chút bộ dạng Yến Minh Hiên như thế nào xử phạt trước mặt mọi người!



      "Hoàng đế, hôm nay là ngày đại hôn Linh nhi cùng Hàn vương, Hàn vương vì hoàng đế phân ưu còn chưa hồi phủ, nếu bởi vì chuyện này mà xử phạt Linh nhi, ai gia cho rằng điều này làm tổn thương đến tâm của các thần tử, sau, Thượng Quan Vân Thụy mặc dù là thái tử cao quý, nhưng là vô lễ trước, Linh nhi cũng chỉ là phản kích tý nho mà thôi, ai gia cho rằng, việc này dù cho truyền đến trong tai hoàng đế Bắc Ninh, Linh nhi cũng có tạo ra cái gì lớn hơn, cho nên, ai gia cho rằng, chuyện này liền đến đây chấm dứt là tốt lắm."



      Vài câu tuy ngắn ngủi của Lam Xảo Phượng nhưng là đều là những câu đánh trúng điểm yếu, Yến Minh Hiên vốn định mượn cơ hội này rút phong hào Hàn vương phi của Lam Linh, làm cho nàng gả cho Yến Kinh Hàn thành, thấy Lam Xảo Phượng như vậy, chỉ có thể tạm thời bỏ ý niệm này .



      "Mẫu hậu rất đúng." Ở trong mắt người bên ngoài, vị hoàng đế Yến Minh Hiên này đối với mẫu hậu gì nghe nấy, "Đứng lên ." Yến Minh Hiên nhìn Lam Linh cái, nhanh chóng đem vẻ cam tâm trong lòng biến mất.



      "Tạ thái hậu, tạ Hoàng thượng!" Lam Linh được Thu Diệp nâng đỡ từ từ chậm rãi đứng lên, hết thảy đều ở trong dự liệu của nàng, Lam Xảo Phượng trơ mắt nhìn nàng gả cho Yến Kinh Hàn thành, Yến Minh Hiên mặc dù cùng Lam Xảo Phượng ám đấu, nhưng bên ngoài, Yến Minh Hiên còn biết nghe theo Lam Xảo Phượng.



      Yến Minh Hiên đùa giỡn tâm cơ, Lam Xảo Phượng tự nhiên ràng, chỉ là Yến Minh Hiên đối với nàng mà còn có giá trị lợi dụng, nàng trước nghĩ động đến mà thôi.



      Lam Xảo Phượng nhìn nhìn bên đồng hồ cát, thấy qua giờ lành, tâm lập tức càng trầm xuống, lúc này ngoài hỉ đường truyền tới tiếng hô to: "Vương gia hồi phủ!"



      Nghe vậy, mọi người rối rít đưa ánh mắt hướng về phía cửa hỉ đường, Lam Linh cũng ngoại lệ.



      ~ Hết chương 34~
      BaoYu thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 35: Bái đường (mười chín) nam nhân nguy hiểm
      Converter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y


      Bên trong hỉ đường mọi người vừa nghe đến Yến Kinh Hàn hồi phủ, lập tức đều đưa ánh mắt hướng về phía cửa hỉ đường, Lam Linh nhàng nhìn lướt qua bên đồng hồ cát, con mắt như bảo thạch bình thường chói mắt lại nhanh chóng xẹt qua nụ cười, lập tức cũng theo mọi người cùng nhau nhìn lại cửa.



      Tôm làm ầm ĩ đủ rồi, Yến Kinh Hàn cuối cùng cũng ra sân, Lam Linh đổ muốn nhìn chút đại nhân vật này xuất cuối cùng có phải dài ba đầu sáu tay hay , mà lại làm cho Lam Xảo Phượng cùng Lam Trí Thân nhọc lòng như thế .



      lát sau, trận tiếng bước chân từ xa đến gần, rất nhanh, đạo bóng dáng cao ngất liền xuất ở cửa hỉ đường.



      Mày kiếm nhập tấn như được đao khắc khuôn mặt, khóe mắt phượng khẽ nhếch lên điểm cái hàn tinh, mặt như quan ngọc, sắc như xuân hoa, ánh mắt thâm thúy, môi mỏng khẽ mím môi, có được vô số tuấn mỹ, lại lãnh làm cho người ta nhìn mà sợ!



      thân cẩm bào Tùng Trúc văn màu đen mang theo mơ hồ ngang ngược, bộ áo choàng đỏ thẫm màu tím lại mang theo lẫm liệt uy phong, như gió cuốn mây tan, ở trung xẹt qua đạo đường cong lạnh thấu xương!



      Long chương phượng tư, vương giả sẵn có!



      nhìn xem tựa hồ so với Yến Minh Hiên càng giống vua của nước Yến Minh Hiên trong tay áo tay khỏi từ từ nắm chặt, mỗi lần chứng kiến Yến Kinh Hàn như thế , Yến Minh Hiên trong nội tâm hận thêm phần, (YKH) thành cây gai trong lòng , cây làm cho mỗi thời khắc đều khó an tâm!



      Nhìn xem Yến Kinh Hàn sải bước mà đến, bên trong hỉ đường rất nhiều con mắt các tiểu thư đều là loại đặt lên gọi là si mê, nam nhân như vậy, mỗi khi gặp, phần, thêm phần, oán thêm phần, chỉ vì ánh sáng trong mắt chưa từng dừng lại người các nàng, chỉ vì các nàng chưa từng có ai nhập vào mắt của .



      Lam Linh tự nhiên cũng là nhìn xem Yến Kinh Hàn, cũng tự nhiên đem bộ dáng Yến Kinh Hàn nhìn ràng, nhưng Lam Linh lại ràng là, Yến Kinh Hàn là nam nhân cực kỳ lãnh khốc, cực kỳ nguy hiểm, nam nhân như vậy còn phải trốn tránh hảo.



      Vì thế, Lam Linh chỉ là xem trong chốc lát liền thu hồi ánh mắt, cúi đầu thầm suy tư khả năng chuyện xảy ra kế tiếp.



      Mộ Dung Tiếu Trần đối với Yến Kinh Hàn đương nhiên xa lạ gì, thấy vào hỉ đường, chỉ là nhàng quét mắt nhìn cái, liền đưa ánh mắt đặt người Lam Linh, nhìn xem thần sắc Lam Linh, Mộ Dung Tiếu Trần trong nội tâm khỏi vui mừng, xem đến Lam Linh đối Yến Kinh Hàn cũng có bao nhiêu hảo cảm, điều này làm cho yên tâm ít.



      Dung mạo Lam Linh cùng thần sắc cũng tự nhiên rơi vào đáy mắt Yến Kinh Hàn, mặt Yến Kinh Hàn cũng tia biến hóa, ánh mắt thâm thúy cũng chỉ nhàng xẹt qua mặt Lam Linh, liền chuyển hướng về phía nơi khác.



      "Thần gặp qua thái hậu, Hoàng thượng." Yến Kinh Hàn bước nhanh vào trước Lam Xảo Phượng cùng Yến Minh Hiên, ôm quyền thi lễ cái, thanh thuần hậu dễ nghe lập tức lại gõ vào trong lòng rất nhiều các tiểu thư.



      "Hàn vương vì trẫm mà phân ưu, trẫm cảm giác sâu sắc được vui mừng, hôm nay là ngày đại hôn của ngươi, liền cần đa lễ như vậy." Yến Minh Hiên mặc dù muốn đem Yến Kinh Hàn hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng lời lại ra phi thường xinh đẹp.



      "Hàn vương khổ cực, Linh nhi cũng đợi ngươi lâu như vậy, ngươi vội vàng thay đổi y phục đến hành đại hôn lễ ." Lam Xảo Phượng tiếp tục mở miệng, sợ Yến Kinh Hàn lấy lí do qua giờ lành từ chối cùng Lam Linh bái đường thành hôn.



      Nhưng mà Yến Kinh Hàn còn chưa kịp mở miệng từ chối, Lam Xảo Phượng lại nghe được thanh Lam Linh, "Khởi bẩm thái hậu, tại qua giờ lành, thần nữ cảm thấy đại hôn lễ này ngày khác lại cử hành cho thỏa đáng."



      Nghe Làm Linh vừa như vậy, ánh mắt Lâm Xảo Phượng lập tức trầm xuống, nhìn về phía Lâm Lính.



      Chương 36: Bái đường (hai mươi) lần đầu giao phong



      Nghe Lam Linh vừa như vậy, Lam Xảo Phượng lúc này hoàn toàn hiểu, nha đầu kia vốn cũng muốn gả cho Yến Kinh Hàn! Trước nghe nàng phen đường hoàng bảo vệ tôn nghiêm gia tộc kia, thực tế chính là nàng cố ý tìm lấy cớ, mục đích cuối cùng chính là nàng cùng Yến Kinh Hàn bái đường thành hôn!



      Lam Xảo Phượng hận đến nghiến răng nghiến lợi, nàng thiên tính vạn tính, thế nhưng tính đến nàng(LL) lại muốn gả cho Yến Kinh Hàn, chẳng lẽ nàng(LL) trước kia ở trước mặt nàng(LXP) biểu đều là ngụy trang? Nghĩ tới đây, trong nội tâm Lam Xảo Phượng lập tức sinh ra cảm giác mất mát nhè .



      Nhưng giương cung mũi tên thể quay đầu, hỉ đường này nàng bái cũng phải bái, muốn bái cũng phải bái! Lam Xảo Phượng trong nội tâm oán hận nghĩ.



      "Linh nhi, ai gia qua, quy củ là chết, người là sống, chư vị đại nhân ở trong lúc cấp bách ở chỗ này chờ thời gian dài như vậy, chính là muốn xem hôn lễ ngươi cùng Hàn vương thành hôn lễ, mặc dù qua giờ lành, ai gia cho rằng, Hàn vương cũng phải để ý." Lam Xảo Phượng xong nhìn về phía Yến Kinh Hàn.



      Lam Xảo Phượng mặc dù phải là mẹ đẻ của Yến Minh Hiên cùng Yến Kinh Hàn, nhưng dù thế nào, nàng cũng là thái hậu quốc gia, nàng ở trước mặt văn võ đại thần như vậy, nàng tin tưởng Yến Kinh Hàn dù cho mọi cách muốn, cũng thể công khai xem qua thể diện của nàng.



      Mộ Dung Tiếu Trần nhìn Yến Kinh Hàn cái liền buông xuống mi mắt, Lam Xảo Phượng thể nghi ngờ là nhất định phải làm cho Yến Kinh Hàn cùng Lam Linh bái đường thành hôn, mà thái độ của Yến Kinh Hàn tựa hồ liền trở thành mấu chốt của chuyện này.



      Mặc dù bên trong hỉ đường có rất nhiều người đoán Yến Kinh Hàn muốn cưới Lam Linh, nhưng nhìn Yến Kinh Hàn trước mắt cũng lập tức tỏ thái độ, trong nội tâm những người này lại bắt đầu có chút xác định, này tâm tư Hàn vương gia từ trước đến nay sâu lường được.



      Yến Minh Hiên lên tiếng, lúc này, vị trí xem cuộc vui tựa hồ thích hợp hơn với .



      Yến Kinh Hàn cũng có nhận lời Lam Xảo Phượng , mà chậm rãi xoay người nhìn về phía Lam Linh, đôi ngươi đen sâu như thấy chiều rộng của đáy biển, nhìn ra tia hỉ nộ, càng làm cho người cảm giác được tia nhiệt độ.



      Yến Kinh Hàn từ trước đến nay làm cho người ta cảm giác chính là tòa băng sơn, cực kỳ lạnh như băng lại hấp dẫn làm cho người ta muốn nhìn nhưng e sợ uy áp, có rất ít người dám cùng đối mặt, nhưng khi mắt nhìn về phía Lam Linh, khuôn mặt nhắn tuyệt mỹ lại hề có tia sợ hãi, càng có vẻ thẹn thùng e lệ của tiểu nữ nhi gia, làm cho mọi người ở đây lại lần thấy được can đảm của Lam Linh, Lam nhị tiểu thư này đơn giản nha.



      Bên trong hỉ đường hoàn toàn yên tĩnh, hai người cứ như vậy nhìn nhau, mặt hai người cũng tia cảm xúc, điều này làm cho bầu khí bên trong hỉ đường càng thêm quỷ dị.



      Nhìn xem Yến Kinh Hàn, Lam Linh thể thừa nhận Yến Kinh Hàn có bộ túi da hảo, nhưng bộ dạng xinh xắn có ích lợi gì? Lại thể làm cơm ăn, còn đồng dạng lạnh như khối băng, làm nữ nhân , trong thời gian dài, vẫn thể bị làm chết rét? Đương nhiên, Lam Linh cũng nhận nàng là nữ nhân của , nàng mới cần cùng thành hôn đâu.



      "Vương phi để ý quy củ như vậy?"



      Yến Kinh Hàn cuối cùng mở miệng, nhưng hỏi vấn đề lại làm cho Lam Linh trong nội tâm lộp bộp tiếng, trong nội tâm thầm suy nghĩ, người này là có ý gì? chẳng lẽ để ý qua giờ lành mà cùng nàng bái đường?



      "Vương gia chẳng lẽ để ý?" Lam Linh đáp hỏi ngược lại, thanh vẫn cực kỳ dễ nghe như cũ.



      "Vương phi nếu để ý quy củ như vậy, khăn voan đỏ kia phải chờ vào động phòng mới có thể vạch trần, vương phi chẳng lẽ chưa từng nghe qua quy củ này?"



      Những lời này của Yến Kinh Hàn giống như cái bạt tai vang dội hung hăng đánh mặt Lam Xảo Phượng!

      Chương 37: Bái đường ( hai mươi mốt ) ngươi là vương phi bản vương


      Lam Xảo Phượng sở dĩ cảm thấy bị Yến Kinh Hàn trước mặt mọi người hung hăng tát cái, đó là bởi vì ba năm trước đây sau khi mẫu thân của Lam Linh qua đời, mỗi tháng mùng mười lăm, Lam Linh đều phải tiến cung gặp Lam Xảo Phượng, được Lam Xảo Phượng tự mình dạy bảo, điều này ở tầng lớp thượng lưu Đông Sở cũng phải là cái bí mật gì.



      Mà Yến Kinh Hàn Lam Linh biết quy củ vạch trần khăn voan đỏ, thể nghi ngờ đúng là Lam Xảo Phượng dạy bảo vô phương, Lam Xảo Phượng cảm giác đau rát đến mặt.



      Ngón tay Lam Xảo Phượng nhéo vào trong lòng bàn tay, rất muốn đem Yến Kinh Hàn lóc ra từng miếng thịt, nhưng nàng biết muốn kế hoạch của bọn họ thành công trước kia, nàng chỉ có thể nhịn!



      Thực coi nàng như vật hi sinh nha! Lam Linh trong nội tâm cười tiếng nhàn nhạt mở miệng: "Vương gia, mọi việc đều có nguyên nhân, ngài vì tại sao hỏi chút thần nữ vì sao phải vạch trần khăn voan đỏ? Ngài vì tại sao hỏi chút Thụy Thái Tử kia huỷ danh dự khuê nữ của thần nữ như thế nào? Ngài vì tại sao hỏi chút thần nữ có phải bởi vậy mà bị uỷ khuất hay ?"



      "Thần nữ mặc dù có học thức uyên bác như vương gia, ngực có sông ngòi, nhưng cũng biết như thế nào bảo vệ được thanh danh của mình, như thế nào chứng minh trong sạch của mình!"



      "Vương gia, thần nữ là Hàn vương phi được Hoàng thượng ngự tứ, nếu lấy phong hào của vương gia, như vậy danh tiếng xấu của thần nữ dù thế nào cũng có chỗ ảnh hưởng đến danh dự của vương gia , giữa hai cái hại chọn cái ít hại hơn, cái quy củ chết cùng so sánh với danh dự vương gia, thần nữ cảm thấy vương gia mới có thể biết cái gì cái gì nặng."



      "Nếu như vương gia bởi vì thần nữ trước động phòng mà vạch trần khăn voan đỏ, sinh lòng vui, đại khái ngài có thể đem thần nữ lui về Lam tướng phủ, thần nữ tuyệt nửa câu oán hận!"



      Lam Linh kiêu nịnh, nhìn chậm rãi vào mắt Yến Kinh Hàn mà , này làm cho lử giận trong lòng Lam Xảo Phượng thoáng bình tức chút, đồng thời cũng làm cho cam lòng trong lòng Yến Minh Hiên lại tăng thêm phần.



      Mộ Dung Tiếu Trần trong mắt thoáng xẹt qua sủng ái cùng vui vẻ, người xem trọng tuyệt đối có năng lực cùng kề vai sát cánh!



      "Nghe vương phi những lời này, bản vương giờ mới hiểu được lời đồn đãi quả thể tin." Ánh mắt Yến Kinh Hàn vẫn dừng lại ở khuôn mặt nhắn tuyệt mỹ Lam Linh như cũ, trong giọng lại có ý riêng.



      "Vương gia đây là khen ngợi thần nữ?" Lam Linh đột nhiên cười nhạt tiếng, dung nhan tuyệt mỹ mang theo nụ cười thản nhiên, như gió xuân phất qua, trăm hoa đua nở, trong nháy mắt kinh diễm những người xung quanh.



      Mộ Dung Tiếu Trần trong nội tâm đột nhiên lên cỗ hương vị ê ẩm, cực kỳ thích nàng cười với Yến Kinh Hàn, hy vọng nụ cười của nàng chỉ có thể dành cho mình có được.



      Giữa mắt phượng lạnh như băng của Yến Kinh Hàn tựa hồ có cái gì chợt lóe rồi tắt, lập tức mở miệng : "Đó là tự nhiên, ngươi là vương phi bản vương." Yến Kinh Hàn nhàng quét qua Mộ Dung Tiếu Trần cái.



      Người này có ý gì? Lam Linh đột nhiên cảm thấy mí mắt phải của nàng đột nhiên nhảy tý, trong nội tâm lập tức có loại dự cảm xấu.



      "Thái hậu, Hoàng thượng, thần phải đổi ngay hỉ phục." Ánh mắt Yến Kinh Hàn từ người Lam Linh dời ra, nhìn về phía Lam Xảo Phượng cùng Yến Minh Hiên.



      " thôi." Lam Xảo Phượng trong nội tâm cuối cùng thở phào nhõm, chuyện tình nàng lo lắng nhất cũng có phát sinh.



      Nghe Yến Kinh Hàn vừa như vậy, Lam Linh biết nàng tính toán đánh được quá sớm, lại còn đem Yến Kinh Hàn nghĩ đến quá đơn giản, nhưng nàng há lại dễ dàng liền nhận thua như vậy?



      Nghĩ tới đây, Lam Linh đuổi theo trước khi Yến Kinh Hàn cất bước mở miệng : "Vương gia, thần nữ phá hư quy củ, nghĩ lại phá hư đến người khác, chuyện bái đường này, có thể hay đổi ngày khác?"



      Đến lúc này, hỉ đường bên trong tuyệt đại đa số người cũng đều nhìn ra, Lam nhị tiểu thư này ràng chính là muốn gả cho Hàn vương gia nha.



      ~Hết chương 37~
      BaoYu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :