1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kim ngọc lương duyên, tuyệt thế Hàn vương phi - Cô Sơn Dã Hạc (90.2/176c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23: Bái đường ( thất ) phiền toái tự tìm




      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y




      Mặc dù chưa thấy bóng người kia nhưng trước đó nghe thấy thanh , bên trong hỉ đường rất nhiều người nghe giọng tà mị này, biết người đến tất nhiên là trời sinh tính phong lưu, tướng mạo nghiệt Thượng Quan Vân Thụy thái tử Bắc Ninh.



      Thượng Quan Vân Thụy, ở đây rất nhiều người đều xa lạ gì, năm ngoái lúc Yến Minh Hiên đăng cơ, trong kinh thành trụ ước chừng tháng, sớm cùng những người quyền quý trong triều thân quen, rất nhiều người vừa nghe đến thanh của , liền biết là đến đây.



      Nhưng tới làm cái gì? tới tham gia hôn lễ Hàn vương gia? Từ cái câu "Linh nhi bảo bối" kia, rất nhiều người cảm thấy khả năng phải là tới tham gia hôn lễ, càng giống là tới đập tràng*(? Thứ lỗi trí tuệ ta có hạn TT<>TT).



      Thượng Quan Vân Thụy trời sinh tính phong lưu, chuyện tình đó mọi người đều biết, trong phủ thái tử nghe giai lệ liền ba nghìn, việc thích nhất lúc rãnh rỗi chính là thả lưới mỹ nữ ở mọi nơi thu vào bên trong phủ để tiêu khiển giải trí.



      Làm cho rất nhiều người nghĩ ra chính là, hoàng đế Bắc Ninh làm sao chỉ biết trầm mê nữ sắc, lại thái tử Thượng Quan Vân Thụy cũng vì sắc? sợ giang sơn chôn vùi tay ? sau, hoàng đế Bắc Ninh vốn phải người hoàng tử.



      Vốn có ấn tượng đối với Thượng Quan Vân Thụy, rất nhiều người cảm thấy Thượng Quan Vân Thụy lần này đến là cùng Hàn vương gia đoạt nữ nhân, có tin đồn Lam nhị tiểu thư này lớn lên dung mạo như thiên tiên, được Thượng Quan Vân Thụy vừa ý cũng phải là thể nào.



      Nhưng vấn đề là Thượng Quan Vân Thụy này như thế nào lại biết đến Lam nhị tiểu thư đâu? Lam nhị tiểu thư nổi danh là dưỡng ở khuê phòng người nào biết, bọn họ sinh ở kinh thành lâu dài người ở kinh thành đều chưa từng gặp qua dung mạo của Lam nhị tiểu thư, thái tử Bắc Ninh này như thế nào có thể nhìn thấy ? Trong lòng mọi người tràn ngập tò mò.



      Tất cả mọi người đưa ánh mắt hướng về phía cửa hỉ đường, Lam Xảo Phượng trong nội tâm lại sinh ra nồng đậm vui, vốn là Lam Linh biến hóa làm cho nàng rất bất an, mà Thượng Quan Vân Thụy lúc này ràng là tới quấy rối, hôn lễ này chẳng lẽ thể thuận lợi cử hành? Lam Xảo Phượng nhìn đồng hồ cát bên, trong nội tâm nghĩ tới kế sách ứng đối.



      Yến Minh Hiên tự nhiên cũng nghe được thanh Thượng Quan Vân Thụy, giữa con mắt nhanh chóng xẹt qua nụ cười, hôn lễ này càng ngày trở nên càng thú vị, mẫu hậu, ngài cần phải chuẩn bị tâm lý tốt mới được, Yến Minh Hiên trong nội tâm cười .



      Trong đám người mày kiếm nhanh chóng cau lại tý, lập tức mắt thả xuống, liền cùng mọi người đạo nhìn về phía cửa hỉ đường.



      Lam Linh đương nhiên nghe ràng bốn chữ "Linh nhi bảo bối" trong miệng Thượng Quan Vân Thụy, đôi mi thanh tú chau lại, yên lặng chuẩn bị theo dõi kỳ biến.



      Mặc dù lúc này Lam Linh còn biết Thượng Quan Vân Thụy là nhân vật số kia, nhưng nàng biết người này là tới tìm nàng phiền toái, hơn nữa còn là cái đại phiền toái!



      Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Thượng Quan Vân Thụy mặc cẩm bào mẫu đơn văn viền vàng hoa hồng đỏ như đạo mỹ hào quang trong cùng nháy mắt bay vào bên trong hỉ đường, màu đỏ chói mắt cùng màu sắc bên trong hỉ đường vui mừng hoà lẫn, làm người người nhất thời sinh ra loại ảo giác, tựa hồ chính là chú rể quan hôm nay.



      "Bản cung mời mà tới, thái hậu hoàng thượng trách móc ." Thượng Quan Vân Thụy chắp tay hướng về Lam Xảo Phượng Yến Minh Hiên, hơi thở có chút yên, tựa hồ là quá gấp.



      "Thụy Thái Tử quá lo lắng, trẫm cùng mẫu hậu còn sợ thỉnh Thụy Thái Tử đến đâu." Yến Minh Hiên cười hàn huyên câu.



      "Hoàng đế rất đúng, chờ lát, sau tiệc mừng, ai gia định cho Hàn vương kính Thụy Thái Tử hơn hai chén."



      Lam Xảo Phượng tiếp lời Yến Minh Hiên, đồng thời uyển chuyển ra đây là hôn lễ Hàn vương, chịu được cái thái tử Bắc Ninh quấy rối.



      Nhưng Thượng Quan Vân Thụy vốn là đem lời Lam Xảo Phượng trở thành gió thoảng bên tai, sau khi cùng Yến Minh Hiên Lam Xảo Phượng hàn huyên, liền bước nhanh đến trước Lam Linh cùng, vẻ mặt thâm tình, "Linh nhi, vẻn vẹn năm thời gian, ngươi liền quên cùng ta tương tư sau cửa Linh Vân Sơn dưới tàng cây thề non hẹn biển sao?"



      Nghe vậy, rất nhiều người miệng vì Lam Linh mà hút khí lạnh.



      ~ Hết chương 23~
      BaoYu thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24: Bái đường ( bát ) hùng cứu mỹ nhân




      Converter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y





      Thượng Quan Vân Thụy nhìn phen thâm tình thể nghi ngờ là đem Lam Linh đẩy tới cái huyền nhai biên thượng, mọi người cùng nhau đem ánh mắt nhìn về phía phương hướng Lam Linh, nhưng trong đó đôi con ngươi đen quét qua Thượng Quan Vân Thụy sau đó nhanh chóng lóe lên đạo hàn quang!



      Ở Đông Sở, mặc dù dân phong cởi mở, nhưng hôn nhân đều là lệnh của cha mẹ lời của mối mai, cho phép trai tự mình quyết định ý chung thân, đương nhiên, cũng thể hoàn toàn bài trừ hết những trường hợp tùy ý chung thân, nhưng tất cả đều thầm, bị người khác biết , cuối cùng còn phải chinh phạt được đồng ý của cha mẹ, mới có thể kết làm duyên tần tấn*.



      [*Kết làm duyên tần tấn: hôn nhân nam nữ]




      Lời này của Thượng Quan Vân Thụy tinh tường Lam Linh cùng tự định cả đời rồi, điều này đối với nữ tử sắp bái đường, nữ tử có thân phận tôn quý, ở trước công chúng, bị chỉ ra và được xác nhận cùng nam nhân khác có tư tình, thể nghi ngờ chiêu này đối với các nàng khuê dự là trí mạng nhất, nhà trai hoàn toàn có thể dựa vào điểm này, mà đem nàng đuổi ra khỏi cửa, khi bị đuổi ra khỏi cửa, chấm nước miếng của mọi người cũng đủ đem nàng chết đuối.



      Đương nhiên điều kiện trước tiên là lời của Thượng Quan Vân Thụy là , Lam Linh cùng tương tư ở Linh Vân Sơn dưới tàng cây thề non hẹn biển.



      Lam Xảo Phượng đương nhiên tin tưởng Lam Linh làm những loại chuyện này, Lam Linh là người được nàng tỉ mỉ "bồi dưỡng" ba năm.



      Bên trong hỉ đường lần nữa lọt vào an tĩnh quỷ dị, trong nội tâm nghi hoặc có, có chút hả hê có , xem kịch vui có , đồng tình thương cảm tức giận hay bất bình đều có.



      Gà trống trong ngực Triêu Dương tựa hồ cũng cảm nhận được bầu khí lúc này bất thường, kêu gọi, mà Triêu Dương lại thầm sốt ruột, Thụy Thái Tử này làm sao đến chặn ngang gậy tre? Gia cũng có kêu làm như vậy nha, nhất định là tự chủ trương, hơn nữa chắc chắn tám phần là hảo tâm mở chuyện xấu, có giúp đỡ , còn phá hư kế hoạch gia.



      Nhưng Thượng Quan Vân Thụy lên tràng , Triêu Dương lại thể đem kéo xuống, chỉ có thể yên lặng theo dõi diễn biến, nhưng biết chỉ bằng thủ đoạn Lam nhị tiểu thư vừa mới thu thập Lâm đại nhân, Thụy Thái Tử chỉ sợ là "lành ít dữ nhiều”.



      "Bảo bối, ngươi tại sao chuyện? Ngươi có trách ta đến chậm hay ?" Thượng Quan Vân Thụy vốn biết chuyện gì vừa mới xảy ra bên trong hỉ đường, cho rằng Lam Linh bị lời của làm sợ đến choáng váng, ngừng cố gắng biểu diễn như cũ.



      Này cũng khó trách, Thượng Quan Vân Thụy đọc tư liệu cũng biết biểu của Lam Linh chính là cái nữ tử nhát như chuột, cảm thấy dạng nữ tử như vậy khi nghe được lời nồng ái của , chỉ hoàn toàn hủy hết danh khuê nàng mà sau khi nghe được lời này tất nhiên sợ đến ngốc , thậm chí bị dọa đến ngất.



      Nhưng mà Thượng Quan Vân Thụy biết, mọi vạn vật vạn thay đổi trong nháy mắt, lúc tự cho là đúng cũng là lúc thành công đắc tội con hồ ly phúc hắc.



      "A... Thụy Thái Tử trời sinh tính phong lưu, chảy, đừng bảo là Bắc Ninh, Đông Sở ai mà biết, người nào mà hiểu."



      Tiếng cười khẽ của người đột nhiên làm phá vỡ bầu khí quỷ dị này, trong nháy mắt ánh mắt của mọi người đều nhìn hướng người này, Tả tướng Mộ Dung Tiếu Trần?



      Chỉ thấy Mộ Dung Tiếu Trần thân hồ cẩm bào màu lam, đầu đội ngọc quan, chậm rãi vào bên cạnh Thượng Quan Vân Thụy, tỉ mĩ quan sát Thượng Quan Vân Thụy.



      hùng cứu mỹ nhân? Trong đầu Thượng Quan Vân Thụy lướt qua bốn chữ, đồng thời trong lòng có chút nghi hoặc, Mộ Dung Tiếu Trần này giống như người thích chõ mõm vào chuyện người, hôm nay như thế nào lại đột nhiên quản đến tình đây? Chẳng lẽ nhìn ra đây phải là loại nhàn?



      Lam Linh lên tiếng, mặc dù nàng biết người chuyện là ai, nhưng trực giác của nàng cho biết chính là người vẫn luôn nhìn nàng.



      ~ Hết chương24~
      BaoYusanone2112 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 25: Bái đường ( cửu ) thích vô cùng
      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y





      Mộ Dung Tiếu Trần này, mọi người bên trong hỉ đường đều cực kỳ quen thuộc, ba năm trước đây, Mộ Dung Tiếu Trần dựa vào khoa trạng nguyên văn song võ hành động lần thành danh, được tiên hoàng thích quá mức, thân được truyền thụ chức đại lý tự thiếu khanh, về sau, ngay cả Mộ Dung Tiếu Trần làm vài món đại án, long tâm cũng cực kỳ vui mừng, phong quan ngợi khen, từng bước từng bước lên mây xanh, sau khi Yến Minh Hiên lên ngôi, lại trao tặng chức tả thừa tướng, đứng đầu đủ loại quan lại, cùng với Lam Trí Thân ngồi ngang hàng.



      Mộ Dung Tiếu Trần trong quan trường có thể là như cá gặp nước, mọi việc đều thuận lợi, chủ yếu vẫn là cái người Mộ Dung Tiếu Trần này biết cách đối nhân xử thế khéo léo chu đáo khéo đưa đẩy, quá mức hiểu làm đạo luận làm quan, cùng bất luận kẻ nào thân cận quá, cũng cùng bất luận kẻ nào cách quá xa, luôn thủy chung bảo trì khoảng cách thích hợp nhất, ngọn cờ riêng như thế, lại thành công làm cho trở thành trong những đối tượng được lôi kéo.



      Đương nhiên, Mộ Dung Tiếu Trần thanh niên tài tuấn dáng vẻ phi phàm như thế cũng được rất nhiều tiểu thư khuê trung kén chồng chọn lựa đầu tiên, Mộ Dung Tiếu Trần trong hai mươi chỉ có , trong phủ lại có nhất thê nhất thiếp, trong nội tâm phần đông người ái mộ tuyệt đối là đích nhân vật có cấp bậc kim cương vương lão ngũ*.



      [*: đồng nghĩa như nhân vật có ảnh hưởng lớn nổi bật và vẫn chưa thành hôn]




      Mộ Dung Tiếu Trần mặc dù có gia thế bối cảnh hiển hách, nhưng chỉ bằng mượn tài hoa của bản thân , tiền đồ thể đo lường được.



      Nhưng mà làm cho rất nhiều tiểu thư khuê trung thương tâm chính là, các bà mối đều muốn đem cửa phủ của Mộ Dung Tiếu Trần san bằng, đạt được chỉ có câu như xưa: Ta có người trong lòng, ta đời này phải nàng cưới.



      Tâm hồn thiếu nữ tan nát dưới đất!



      Trong kinh thành tấ cả các tiểu thư đều muốn gả cho hai nam nhân, Yến Kinh Hàn và Mộ Dung Tiếu Trần, cái thích nữ nhân, cự tuyệt nữ nhân ngoài ngàn dặm, cái trong lòng có chủ, phải người cưới, aiz, các tiểu thư chỉ có thể nhìn qua mà thở dài.



      Ngày hôm nay, vào lúc này Mộ Dung Tiếu Trần đột nhiên mở miệng, điều này khỏi làm cho trong nội tâm rất nhiều người bắt đầu phỏng đoán, Tả tướng muốn giúp Lam nhị tiểu thư này? Nhưng vấn đề là vì sao phải giúp nàng?



      Thượng Quan Vân Thụy bị Mộ Dung Tiếu Trần quan sát tinh tế như thế, cảm thấy cả tóc gáy dựng lên, bị người nam nhân nhìn như vậy, cảm giác phải là tốt bình thường.



      "Tả tướng này là có ý gì?" Thượng Quan Vân Thụy đương nhiên biết Mộ Dung Tiếu Trần đơn giản, cũng biết lúc này Mộ Dung Tiếu Trần đây là lai giả bất thiện*, nhưng đối với Thượng Quan Vân Thụy mà , đây chỉ là cái việc xen giữa mà thôi.



      [*Lai giả bất thiện: tới chẳng phải người tốt( lấy từ ***************)]




      "Ý gì?" Mộ Dung Tiếu Trần lại tiếng cười khẽ, "Thụy Thái Tử thích mỹ nhân điều này cũng sai, nhưng Thụy Thái Tử thể bởi vì thích của mình, mà trước hủy danh tiết sau lại là tiết mục đoạt, này cũng khó tránh bôi nhọ danh tiếng thái tử quốc gia ?"



      Thượng Quan Vân Thụy nghiến nghiến răng, người này miệng cũng quá độc ? khi nào muốn đoạt ? Cái này cùng danh tiếng thái tử quốc gia có quan hệ gì?



      Thượng Quan Vân Thụy mới vừa muốn mở miệng, chỉ thấy Mộ Dung Tiếu Trần tiếp: "Chúng ta mặc dù đều chưa từng gặp qua dung mạo Lam nhị tiểu thư, nhưng đều nghe qua, ta nghĩ Thụy Thái Tử khẳng định cũng nghe , lấy lòng Thụy Thái Tử thích cái đẹp, hôm nay có hành động này cũng là chuyện hợp tình lý."



      Thụy Thái Tử thảm! Triêu Dương đưa ra cái kết luận, cái Tả tướng liền đủ cho Thụy Thái Tử uống hồ, hơn nữa Lam nhị tiểu thư này còn chưa lên tiếng đâu, tin Lam nhị tiểu thư phúc hắc này liền dễ dàng buông tha Thụy Thái Tử như vậy, Thụy Thái Tử nha, ngài liền tự cầu nhiều phúc .



      Lam Linh cũng lập tức lên tiếng, mà là từ lúc hai người chuyện lấy ra được tin tức nàng cần, nàng muốn đúng là ra tay thôi, nhưng vừa ra tay chắc chắn phải làm cho có đất xoay người!



      " Lời này của Tả tướng, bản cung như thế nào lại nghe thấy cỗ hương vị ê ẩm? Chẳng lẽ Tả tướng ghen tỵ bản cung được Linh nhi bảo bối thích?" Thượng Quan Vân Thụy sao lại dễ dàng bị hai ba câu của Mộ Dung Tiếu Trần liền đánh ngã như vậy? Rất nhanh liền có lối tắt khác.



      "Thụy Thái Tử quả làm cho bổn nương thích 'Cực kỳ nhiều'!"



      Lời làm bốn phía kinh ngạc!


      ~ Hết chương 25~
      BaoYu thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26: Bái đường ( thập ) kích tất trúng




      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y





      Thanh thanh đạm đạm, dễ nghe cực kỳ! Mọi người trong nháy mắt đều đem ánh mắt nhìn về phía Lam Linh vận thân đồ cưới lửa đỏ bên trong nội đường.



      "Thích vô cùng!" Ngoài mặt nghe tựa hồ như ra cõi lòng, nhưng lúc này nghe vào trong tai mỗi người lại có nửa điểm hương vị làm cho người mơ màng, ngược lại còn mang theo loại uy áp vô hình, mang theo loại hương vị làm cho người hít thở thông!



      Trong nội tâm Yến Minh Hiên Lam Xảo Phượng cùng nhau chấn động, cảm xúc dời sông lấp biển trong nháy mắt vào day01 mắt, cũng có mở miệng.



      Trong nội tâm Thượng Quan Vân Thụy lại rơi lộp bộp tiếng, Lam nhị tiểu thư này như thế nào có thể đáp lại lời của ? Nàng có bị sợ đến ngốc sao, hay ngược lại bị sợ đến điên khùng?




      Hết thảy hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Thượng Quan Vân Thụy, Thượng Quan Vân Thụy tựa hồ có chút trở tay kịp, nhất thời có lên tiếng, nhưng con mắt thoáng khi nhìn về phía Lam Linh mang theo tia dò xét.



      Lam Linh cũng lập tức thu thập Thượng Quan Vân Thụy, mà là tìm phương hướng thanh của Mộ Dung Tiếu Trần, rồi xoay người mặt hướng về Mộ Dung Tiếu Trần, khẽ hé đôi môi đỏ mộng: "Lam Linh đa tạ Tả tướng giúp đỡ, ân tình hôm nay của Tả tướng, ngày khác Lam Linh nhất định báo đáp, bất quá, Lam Linh lai muốn chính mình chứng minh trong sạch của mình."



      Lời này của Lam Linh vào trong tai người khác nghe cũng tia ổn, nhưng Mộ Dung Tiếu Trần lại nghe được Lam Linh cự tuyệt xa cách ngoài ngàn dặm, trong nội tâm đột nhiên cảm thấy biết tư vị gì, đến việc lúc này vẫn chưa thể xác định nàng có phải là chính “nàng”.



      "Lam nhị tiểu thư thỉnh." Mộ Dung Tiếu Trần đè ép cảm xúc hiểu trong nội tâm kia, khẽ cười lên tiếng, đồng thời lui về sau hai bước, đứng sang bên.



      "Đa tạ."



      Lam Linh xong liền xoay người hướng tới phương hướng Thượng Quan Vân Thụy, Thượng Quan Vân Thụy mặc dù nhìn thấy đôi mắt Lam Linh, nhưng vẫn cảm thấy được ánh mắt sắc bén của Lam Linh có thể nhìn xuyên thấu khăn voan đỏ, thậm chí có thể đâm rách hết thảy lời dối của , điều này làm cho trong lòng thoáng đột nhiên sinh ra tia mong đợi.



      Thụy Thái Tử xong rồi! Triêu Dương nhìn gà trống, trong lòng dự liệu được kết cục lúc này của Thượng Quan Vân Thụy, thủ đoạn của Lam nhị tiểu thư này thu thập Thụy Thái Tử cùng thủ đoạn thu thập Lâm đại nhân giống nhau như đúc, đều là ngay từ đầu bất lộ thanh sắc*, đợi đến thời khắc mấu chốt kích tất trúng, chỉ điểm này, ngược lại cùng gia giống nhau vài phần.



      [*Bất lộ thanh sắc: im lặng lắng nghe]




      "Xin hỏi Thụy Thái Tử nhất thời năm trước vào ngày kia khắc kia chúng ta tương tư dưới tàng cây Linh Vân Sơn thề non hẹn biển?"



      "Xin hỏi Thụy Thái Tử, ngày nào đó thời tiết như thế nào, là ánh nắng tươi sáng gió phơ phất hay là gió mạnh gào thét lá rụng bay tán loạn?"



      "Xin hỏi Thụy Thái Tử, thời điểm ngày nào đó chúng ta thề non hẹn biển, ta quay mặt về hướng đông nam hay là hướng tây bắc?"



      "Xin hỏi Thụy Thái Tử, ngày nào đó, đầu ta mang dạng vật trang sức gì, mặc loại màu y phục gì, chân lại mang loại đồ văn giầy nào?"



      "Xin hỏi Thụy Thái Tử, những thứ này ngài đều còn nhớ sao?"



      Bị Lam Linh này hỏi kịp thở hết cái vấn đề vừa này đến cái vấn đề vừa kia, Thượng Quan Vân Thụy lập tức cảm thấy trong đầu bị tác hưởng ông ông, phảng phất như có trăm con ong bay quanh.



      Thượng Quan Vân Thụy đương nhiên là trả lời được, nhưng Thượng Quan Vân Thụy ở trong hoàng cung Bắc Ninh lớn lên từ trong đám người tinh , tự nhiên tài tùy cơ ứng biến thề chỉ chơi, chỉ thấy khẽ mỉm cười, liền muốn tứ lạng bạt thiên cân*, nhưng Lam Linh cũng cho cơ hội há mồm, tiếp: "Thụy Thái Tử nhất định , hôm đó phong cảnh rất đẹp tình chàng ý thiếp chàng chàng thiếp thiếp, sao có thể còn nhớ những tình quan hệ khẩn cấp kia? Hơn nữa ngươi còn có thể , trong mắt của ngươi chỉ có ta, lại có để ý những cái khác, Thụy Thái Tử, theo ngươi bổn nương rất đúng ?"



      [*Tứ lạng bạt thiên cân: bốn lạng mà đánh bạc được ngàn cân, ý cần nhiều sức mà có thể giải quyết được vấn đề]



      ~ Hết chương 26~
      BaoYusanone2112 thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 27: Bái đường ( mười ) nâng đá đập chân mình
      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y





      Bị Lam Linh trận trách móc như vậy, Thượng Quan Vân Thụy cũng tức giận, mà là dùng mắt đào hoa cùng nghiệt kia mà nhìn Lam Linh cực kỳ đắm đuối cực kỳ đưa tình sủng ái, thanh nhu hòa như gió xuân trong tháng ba, "Linh nhi bảo bối, ngươi biết bản cung như thế nào lại thích ngươi như vậy sao? Đó là bởi vì bản cung nghĩ cái gì, ngươi cũng biết, ngươi hiểu được lòng của bản cung."



      Nghe lời Thượng Quan Vân Thụy buồn nôn như thế, thần sắc Lam Xảo Phượng khẽ biến tý, nhưng cũng lên tiếng, mà Mộ Dung Tiếu Trần lại nhanh chóng buông xuống mi mắt, biết suy nghĩ gì.



      Cao! Triêu Dương thầm giơ ngón tay cái lên, da mặt Thụy Thái Tử phải dầy bình thường nha, theo lời này mà có thể thuận lợi bò lên cột.



      Thượng Quan Vân Thụy mặc dù tiếp lời Lam Linh , nhưng trong lúc này rất nhiều người nhìn ra Thượng Quan Vân Thụy chính là tới quấy rối, vốn cũng chưa gặp qua Lam nhị tiểu thư, càng có khả năng cùng nàng thề non hẹn biển, nhưng biết biết , Lam nhị tiểu thư như thế nào có thể tìm được chứng cứ chứng minh trong sạch của mình ngược lại lại làm cho người ta mong đợi.



      "Thụy Thái Tử làm sao nóng lòng như thế, bổn nương vẫn chưa hết đâu." Thanh của Lam Linh cũng có vì lời của Thượng Quan Vân Thụy mà có nửa điểm ổn định, nhàng nhàn nhạt, làm cho người ta nghe ra nửa điểm tâm tình gì.



      "Thụy Thái Tử, chúng ta nếu tương tư dưới tàng cây ở Linh Vân Sơn cũng thề non hẹn biển rồi, như vậy khẳng định Thụy Thái Tử đối với dung mạo bổn nương cực kỳ ràng, nếu cực kỳ ràng, như vậy liền xin hỏi Thụy Thái Tử chỗ mi tâm bổn nương viên mỹ nhân chí là màu đỏ hay màu đen?"



      "Thụy Thái Tử, ngươi cũng nên cho ta biết ngươi chưa từng gặp qua dung mạo của ta nha, lấy lòng Thụy Thái Tử thích cái đẹp, nếu cùng người chưa từng gặp qua dung mạo, biết là mỹ nhân hay là xấu nữ tử mà thề non hẹn biển, ra cũng có ai tin tưởng, Thụy Thái Tử, ngươi , phải ?"



      Nguyên lai là ở chỗ này chờ đâu, Thượng Quan Vân Thụy lúc này mới hiểu được, nhưng vấn đề là, làm sao biết viên mỹ nhân chí của nàng là màu đen hay màu đỏ?



      Đến lúc này, trong mắt Lam Xảo Phượng mới chợt lóe qua nụ cười, nha đầu kia mặc dù thay đổi làm cho nàng cảm thấy xa lạ, bất quá ngược lại lại cơ trí ít, Thượng Quan Vân Thụy hoàn toàn chính là tự nâng đá đập chân mình!



      Mỹ nhân chí? Triêu Dương ở trong lòng mặc niệm tiếng, bọn họ lấy được tư liệu vốn cũng biết dung mạo đặc thù của Lam nhị tiểu thư này, Lam nhị tiểu thư này chỉ cần ra khỏi phòng của mình cơ hồ đều là mang theo mũ che mặt, ai biết viên mỹ nhân chí này đến cùng là màu gì?




      Mộ Dung Tiếu Trần đối với màu sắc viên mỹ nhân chí theo lời Lam Linh có hứng thú, cảm thấy hứng thú chính là hành động kế tiếp của Lam Linh, nàng là “nàng” sao? Mộ Dung Tiếu Trần trong nội tâm tràn đầy mong đợi, ánh mắt lẳng lặng dừng lại ở khăn voan hồng như lửa Lam Linh kia.



      "Thụy Thái Tử, ngươi nếu cùng ta thề non hẹn biển qua, vấn đề như vậy bổn nương nghĩ đối với Thụy Thái Tử mà cũng khó ?"



      Quá khó khăn! Thượng Quan Vân Thụy trong nội tâm câu, nhưng mặt vẫn mang theo dáng tươi cười mê đảo hàng vạn như cũ kia, "Tự nhiên khó, bản cung nếu là nhớ lầm, cái viên mỹ nhân chí kia của Linh nhi bảo bối là màu đỏ." Thượng Quan Vân Thụy quyết định đánh cuộc lần, trong nội tâm nghĩ tới nếu là đoán sai, liền bản thân nhớ lộn là được, sau, tại thời khắc hai bên tình nguyện này, chuyện nhớ lộn cũng là bình thường.



      Thượng Quan Vân Thụy trong nội tâm tính toán, nhưng mà biết là tiến vào trong hầm mà Lam Linh đào tốt, chờ bị thu thập.



      ~ Hết chương 27~
      BaoYusanone2112 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :