1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kim ngọc lương duyên, tuyệt thế Hàn vương phi - Cô Sơn Dã Hạc (90.2/176c)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 09: Xuất giá ( cửu ) Làm Càn


      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y



      Trong phòng Lam Linh tràn đầy mùi sát khí ràng, sau lưng Ôn Nương vài tên nha đầu bà tử rụt lại cổ câm như hến, mà Thu Diệp bên cạnh Lam Linh con mắt lại mang theo tia nghi hoặc, nàng liên tục phòng thủ tấc cũng rời tiểu thư nhà mình, tiểu thư làm sao có thể bị đánh tráo ? Thu Diệp suy nghĩ nát óc cũng nghĩ thông.




      Lam Linh trong lòng có chút buồn cười, nàng phải nữ nhi của cũng đúng, nàng là "Dạ Linh" ở đại, tại sao có thể là cái nữ nhi cổ nhân? Nhưng thân thể của nàng lại là thân thể của nữ nhi , Lam Trí Thân dù cho tính hết kế, chỉ sợ cũng thể nghĩ đến cái loại tình thể tưởng tượng nổi.




      Kết quả đối với Lam Linh mà là tự nhiên hề thấp thỏm, nhưng Lam Linh cảm thấy Lam Trí Thân trước mặt khó cho nàng cơ hội giải quyết phiền toái, nàng đương nhiên à muốn nắm chắc tốt chút.




      Nghĩ tới đây, Lam Linh đột nhiên hơi cong môi cái, nhìn về phía Lam Trí Thân : "Phụ thân, là ngài muốn thấy ràng !" Lam Linh , duỗi ra tay trái, đem ống tay áo hướng lên vuốt vuốt, lộ ra cổ tay trắng nõn như ngọc, cổ tay buộc sợi tơ màu đỏ, đôi mi thanh tú của Lam Linh chau lại tý, lập tức kéo ra nút buộc sợi tơ, sợi tơ chảy xuống, lập tức cái bớt hình bươm bướm hoa hồng lớn cỡ ngón tay xuất ở trước mắt mọi người.




      Chỉ thấy cái bớt này cực kỳ giống con bươm bướm nhàng nhảy múa, màu sắc hoa hồng ở làn da trắng nõn càng lộ ra vẻ sống động, trong mắt Lam Trí Thân lập tức xuất thần sắc khó có thể tin, đám người phía sau Ôn Nương rối rít đưa ánh mắt hướng về phía Lam Trí Thân, chờ Lam Trí Thân mở miệng.





      Lam Trí Thân ban đầu vạn phần khẳng định nữ nhi của bị đánh tráo, nhưng nhìn thấy cái bớt cổ tay Lam Linh, trong lòng Lam Trí Thân thể phủ nhận đủ loại suy đoán ban đầu.





      cổ tay Lam Linh bớt bươm bướm này từ lúc sinh ra liền có, hơn nữa người biết Lam Linh có bớt này cũng chỉ có Lam Trí Thân, mẹ đẻ Lam Linh, Lam Xảo Phượng cùng Thu Diệp bên cạnh Lam Linh, ngay cả Ôn Nương cũng biết, Lam Trí Thân hoàn toàn có thể khẳng định Yến Kinh Hàn thể nào biết chuyện cái bớt này, như vậy cách khác người trước mắt chính là nữ nhi của , nàng xác thực là mất trí nhớ, bởi vì mất trí nhớ mới khiến cho tính tình nàng bị thay đổi, Lam Trí Thân cũng chỉ có thể giải thích phen như thế đối với mình.




      "Phụ thân, ta có phải hay là nữ nhi ngài?" Lam Linh thu tay về, giọng hỏi, nhưng ánh sáng lung linh trong con mắt lại càng toả sáng.




      Lam Trí Thân trong nội tâm lộp bộp tiếng, nữ nhi này sau khi tính tình thay đổi, tựa hồ dễ dàng nắm trong tay, Lam Trí Thân ho tiếng, hướng về mười mấy tên hắc y nhân phất phất tay, trong nháy mắt hắc y nhân vụt ra gian phòng.




      "Linh nhi nha, vi phụ cũng có cách nào, vì ngươi, vì dòng dõi Lam thị chúng ta, thể cẩn thận mọi chút, cũng thể làm ra chút lầm lỗi nào." Tư thái Lam Trí Thân khẽ thấp xuống.




      Theo Lam Trí Thân, chỉ cần Lam Linh là nữ nhi Lam gia , cho dù nàng mất trí nhớ, điều này cũng đối với kế hoạch của bọn họ có ảnh hưởng quá lớn, nhiều lắm chỉ là tốn thêm chút lời lẽ mà thôi.




      "Phụ thân, nữ nhi ở trong viện vấp ngã, từng mất trí nhớ, ngài làm vi phụ, câu quan tâm cũng , vừa đến liền trách cứ nữ nhi, thậm chí trước mặt mọi người kiểm tra chính nữ nhi của ngài, ngài làm như thế, kia, xin hỏi phụ thân đại nhân, ta là nữ nhi của ngài sao? Ngài có trước kia coi ta như nữ nhi ngài sao?"




      Lam Linh cho Lam Trí Thân lưu tia thể diện, từng chữ chữ lưỡi đao, trực tiếp đánh vào mặt Lam Trí Thân, cảm giác đau rát đến mặt, trong nội tâm lại dấy lên cơn tức giận, nàng là nữ nhi của , làm nữ nhi thế nhưng lại giáo huấn chính lão tử của mình, đúng là lật trời!




      "Làm càn! Vi phụ làm như vậy tự nhiên có đạo lý, tới ngươi nghi vấn!" Lam Trí Thân lập tức lại lấy gia trưởng làm uy nghiêm.




      Làm càn? Nàng hôm nay còn muốn càn rỡ!


      ~ Hết chương 9~










      Chương 10: Xuất giá ( thập ) nghi vấn tầng tầng




      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y





      "Phụ thân, ngài làm cha ruột của nữ nhi cũng nghi vấn nữ nhi như này, như vậy nữ nhi dám tưởng tượng, người ngoài nghi vấn nữ nhi như thế nào, đặc biệt là Hàn vương gia, nếu biết nữ nhi mất trí nhớ, đem nữ nhi đối đãi như thế nào, cho nên, hôn nữ nhi cùng Hàn vương gia, kính xin phụ thân cầu Hoàng thượng đổi người khác ." Lam Linh đếm xỉa khuôn mặt tức giận của Lam Trí Thân, lại ném cho Lam Trí Thân quả bom tấn.




      "Ngươi cái gì?" Lam Trí Thân giận kềm được, trong lúc mấu chốt này, nàng thế nhưng nàng gả cho Yến Kinh Hàn ? Buồn cười!




      "Phụ thân tới tuổi trung niên, có nghe lời của ta ?" Lam Linh tiếp tục làm trong nội tâm Lam Trí Thân phát hoả, đồng thời chậm chạp nơi đến cái ghế tròn ngồi xuống, rồi tiếp: "Phụ thân, ta lại hơn chút, ta muốn gả cho Hàn vương gia, ngài giúp ta với Hoàng thượng tiếng."




      "Ngươi... Hàn vương gia là người ngươi muốn gả liền gả, gả liền gả sao?" Lồng ngực Lam Trí Thân kịch liệt phập phòng, hiển nhiên bị Lam Linh làm cho tức giận .




      "Phụ thân, mọi việc đều có nguyên nhân, ta mất trí nhớ, đem tình trước kia đều quên, nếu như vậy ngài cùng Hoàng thượng , Hoàng thượng suy tính lại lần nữa, dù sao đem cái nữ tử cũng biết gì gả cho vương gia có thân phận tôn quý, tựa hồ làm nhục thân phận vô cùng tôn quý của vương gia, phụ thân, ngài , đạo lý này có phải đúng hay ?"




      "Ngươi bậy!"




      Theo Lam Trí Thân, Lam Linh hoàn toàn chính là ngụy biện tà thuyết, nhưng Lam Trí Thân biết , nếu là bởi vì chuyện này mà cầu Hoàng thượng, chỉ sợ Hoàng thượng còn cầu cũng được.




      "Phụ thân, ta mặc kệ ngươi có nhận biết hay , dù sao người này là Hàn vương gia, nữ nhi tất nhiên gả." Lam Linh quyết định chủ ý, ấy cớ tốt như vậy nàng đương nhiên muốn lợi dụng đầy lợi dụng chút.




      "Ngươi đây là lật trời ? Vi phụ cho ngươi biết, Hàn vương gia ngươi có lấy hay cũng phải gả!" Lam Trí Thân quyết định hề cùng Lam Linh nhảm, nếu như nàng muốn lên kiệu hoa, liền trực tiếp trói nàng lên!




      "Phụ thân, ngài nếu muốn danh tiếng lan truyền lớn, cứ việc trói ta lên kiệu hoa." Lam Linh đoán được ý tưởng của Lam Trí Thân, ánh mắt nhìn về Lam Trí Thân có nửa điểm sợ hãi.




      "Linh nhi nha, phụ thân ngươi làm sao đem ngươi trói lên kiệu hoa đâu, ngươi suy nghĩ nhiều." Ôn Nương xem diễn đủ, cuối cùng mở miệng đánh giảng hòa, "Linh nhi, hôn ngươi cùng Hàn vương gia là Hoàng thượng ngự tứ, miệng vàng lời ngọc, quân vô hí ngôn*, sao có thể đổi liền đổi đâu? đến, kiệu hoa của Hàn vương gia tới đón đâu khả năng đường, toàn thành dân chúng đều biết, cái này chỉ quan hệ đến mặt mũi Hàn vương phủ cùng Lam tướng phủ, mà còn quan hệ đến mặt mũi Hoàng thượng cùng thái hậu, hôn này là tuyệt đối đổi được ."



      [*Quân vô hí ngôn: ý là 1 câu chỉ 1 lần, thể sửa đổi chỉ lên nghiêm túc của người ]




      Ôn Nương hiểu lấy tình cảm lý lẽ tận tình khuyên bảo, làm cho tức giận trong lòng Lam Trí Thân hòa hoãn chút.




      Đúng là người tốt! Trong nội tâm Lam Linh hừ lạnh tiếng, vừa định lên tiếng phản bác lời của Ôn Nương, lúc này, đạo thanh nữ tử nhanh chóng chui vào đầu của nàng, "Linh nhi, ngươi làm cái gì? Ngươi muốn sống nữa? Ngươi quên mục đích ngươi gả vào Hàn vương phủ sao? được phép hồ nháo, ngoan ngoãn lên kiệu hoa, tiến vào Hàn vương phủ. Nhớ kỹ, nhất định phải ở nơi này, trước nguyệt mười lăm ngươi phải ở đáy đầm Huyền Băng nín thở ngâm nửa canh giờ, ta có việc phải rời đoạn thời gian, trong khoảng thời gian này ngươi tự chiếu cố chính mình tốt."




      Ai ở với nàng? Lam Linh quét mắt trước mấy người cái, hiển nhiên nữ tử chuyện phải là những người trong đó. Lam Linh mơ hồ cảm thấy chuyện càng ngày càng phức tạp, theo lời của , nàng tinh tường đoán được thân thể này có vấn đề, hơn nữa gả cho Yến Kinh Hàn tựa hồ cũng là vì cứu tính mạng mình.


      ~Hết chương 10~
      BaoYusanone2112 thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 11: Xuất giá ( mười ) lôi đình chi nộ



      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y




      Lam Linh từ trong lời của có thể tinh tường cảm thấy nữ tử này nên cùng thân thể nàng cực kì quen thuộc, trong lời của nàng ta còn mang theo quan tâm vội vàng, nàng ta là vì tốt cho nàng.




      Mặc dù Lam Linh biết nữ tử với nàng đến cùng là ai, nhưng nàng tin tưởng nàng ấy, cho nên, giữa hai cái hại chọn cái ít hại hơn, nếu mất mạng, hết thảy đều là suông, tính mạng so sánh với theo vào Hàn vương phủ, tiến vào Hàn vương phủ căn bản là tính ra đại gì.




      Đương nhiên, Lam Linh tiến vào Hàn vương phủ cùng Yến Kinh Hàn bái đường thành hôn lại là hai chuyện khác nhau, theo Lam Linh, tiến Hàn vương phủ phải là nhất định phải cùng Yến Kinh Hàn bái đường thành hôn, nhưng mà, chuyện này còn cần phải có kế hoạch tốt mới được.




      Lam Linh thầm suy tư, nhưng Lam Trí Thân lại cho rằng Lam Linh đem lời của Ôn nương lọt tai, tức giận trong lòng mới từ từ tản , mới vừa muốn mở miệng, lúc này bên ngoài phòng truyền đến tiếng bước chân dồn dập của quản gia Lam Thành Trung, cùng thanh hơi thở ràng, "Lão gia, lão gia?"




      "Chuyện gì?" Lam Trí Thân quay đầu nhìn về phía phương hướng cửa phòng, trong lòng có chút vui, Lam Thành Trung làm quản gia trong phủ nhiều năm như vậy, gặp phải chuyện như thế nhưng còn thiếu kiên nhẫn như vậy, dung được!




      "..." Lam Thành Trung dừng bước, trong lòng có chút ủy khuất, đồng thời nghĩ tới, nếu là lão gia biết là chuyện gì rồi, đoán chừng còn gấp bằng đâu.




      Lam Thành Trung thể vào khuê phòng Lam Linh, liền đứng trước cửa phòng Lam Linh, bộ dáng muốn lại thôi.




      Lam Trí Thân nhíu mày, trong nội tâm mơ hồ có loại dự cảm xấu, lập tức nhấc chân tới cửa gian phòng, nhìn về phía Lam Thành Trung, "Đến cùng có chuyện gì?"




      "Lão gia, kiệu hoa Hàn vương gia tới đón đâu đến cửa phủ, nhưng là..." Lam Thành Trung rồi dừng lại chút, vụng trộm xem xét Lam Trí Thân, thấy lông mày lão gia nhà mình quả nhiên nhăn càng chặt hơn.



      "Nhưng mà cái gì? Vì sao cứ ấp a ấp úng ?" Trong nội tâm Lam Trí Thân dự cảm xấu kia càng mãnh liệt, thanh càng thêm tàn khốc.




      "Nhưng là Hàn vương gia có tới, mà là thị vệ của Triêu Dương thay thế tới đón đâu."




      Lam Thành Trung hơi xong, nhanh chóng rụt cổ cái, chờ nhà mình lão gia lôi đình chi nộ.




      Quả nhiên, Lam Trí Thân nghe xong lời Lam Thành Trung, trong nội tâm lập tức tức giận kềm được, Yến Kinh Hàn cho thị vệ đến đón dâu, ràng chính là đánh vào mặt của , là cố ý nhục nhã Lam tướng phủ !




      Lúc này, Ôn nương cũng tới bên cạnh Lam Trí Thân, ôn nhu khuyên nhủ: "Lão gia, chừng là Hàn vương gia có việc trì hoãn , sợ lầm giờ lành mới để cho thị vệ Triêu Dương thay thế đón đâu, lão gia sao ra cửa phủ để hỏi cho cẩn thận?"




      Lam Trí Thân gật đầu, muốn nhìn chút Yến Kinh Hàn tìm ra lý do gì mà đến đón dâu!




      Lam Trí Thân muốn nhấc chân ra phía bên ngoài phòng, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nhanh chóng quay đầu lại, đối với mọi người trong phòng : "Chuyện ngày hôm nay, ai cũng được ra ngoài chữ!" Lam Trí Thân muốn bởi vì Lam Linh mất trí nhớ, tính tình thay đổi mà làm cho hôn giữa nàng cùng Yến Kinh Hàn mang đến bất luận biến cố gì.




      "Là." Mọi người đáp tiếng.




      "Linh nhi, người khỏi từ đường, ngươi và ta cửa phủ lúc."




      Lam Trí Thân mặc dù rất tức giận đối với Yến Kinh Hàn khi tự mình đến đón dâu, nhưng theo ý , chuyện này cùng so sánh với Lam Linh có thể thuận lợi gả cho Yến Kinh Hàn đều là chuyện , việc cấp bách bây giờ chính là phải làm cho Lam Linh thuận lợi trôi chảy lên kiệu hoa, từ đường dâng hương cho liệt tổ liệt tông cần bọn họ phải khổ tâm tính kế trọng yếu, có thể thoát là thoát.




      Lúc này, Lam Linh tương đối phối hợp, được Thu Diệp đỡ đứng lên, theo sau lưng Lam Trí Thân, bất quá, Lam Linh đối với kiện Yến Kinh Hàn đến đón dâu rất cao hứng phi thường, xem ra phải chỉ mình nàng muốn a, người nào đó cũng muốn nha, cái này tốt hơn nhiều.



      ~ Hết chương 11~







      Chương 12: Xuất giá ( thập nhị ) ý nghĩ kỳ quái





      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y





      Bị Lam Linh làm trì hoãn như vậy, lúc này trời hoàn toàn sáng hẳn, Lam Linh được Thu Diệp đỡ theo sau Lam Trí Thân về phía cửa phủ.




      Dọc theo đường trận trận hương bay cây xanh hoa hồng, khóe miệng Lam Linh khẽ câu ra, tạm thời vị trí xã hội hoàn cảnh như thế nào, hoàn cảnh trước mắt tự nhiên như vậy, tuyệt đối là làm cho Lam Linh vạn phần hài lòng.





      Đoàn người về phía cửa phủ chính, lúc này chạm mặt với nam tử, chỉ thấy nam tử này thân cẩm y hoa phục, đầu đội ngọc quan, cũng được coi như tuấn tú mặt chất đầy vui vẻ, khi chứng kiến lúc Lam Linh theo sau lưng Lam Trí Thân, con mắt lập tức sáng phần.




      Người đến tự nhiên là đại công tử Lam tướng phủ Lam Ngọc, vẫn chưa đến chỗ Lam Trí Thân, liền cười mở miệng: "Phụ thân, mẫu thân, ta cho rằng muội muội muốn lên kiệu hoa Hàn vương gia, ta còn chuẩn bị nhìn chút đây."




      "Ngọc nhi, nên bậy." Ôn Nương trách cứ Lam Ngọc câu, thầm nháy mắt về phía Lam Ngọc, chuyện này vừa mới thở lại bình thường lại, đứa con trai này muốn đến đảo loạn cái gì?




      "Thấy thần sắc muội muội, ta cũng đoán được tất nhiên là ta bậy rồi." Lam Ngọc bước nhanh đến bên cạnh Lam Linh, cùng Lam Linh sóng vai mà , tựa hồ ánh mắt tràn ý cười liên tục rơi đầy vào mặt Lam Linh, "Ta như thế nào lại cảm thấy muội muội hôm nay cùng thường ngày giống nhau? Chẳng lẽ là muội muội trước kia vẫn luôn ái mộ Hàn vương gia, cuối cùng hôm nay đạt được ước muốn, muội muội quá cao hứng nên càng thêm chói lọi?"




      Lam Ngọc đều biết chính mình cùng cha khác mẹ với muội muội phi thường xinh đẹp, vốn dĩ trước kia, Lam Linh ở trong phủ đồng dạng nhát gan như con chuột , ở bên trong mắt Lam Ngọc căn bản cũng có tồn tại cảm giác gì, nhưng hôm nay, Lam Ngọc muốn nghĩ khinh thường cũng được, Lam Linh giống như đóa hoa mẫu đơn nở rộ kiều diễm ướt át hoàn toàn chiếm hết tầm mắt của , làm cho trong lòng sinh ra loại ý nghĩ xúc động kỳ quái.




      Lúc này Lam Trí Thân có thời gian rãnh rỗi mà để ý tới lời ngổn ngang kia của Lam Ngọc, trực tiếp về phía cửa phủ đến, nhưng Ôn Nương lại cảm thấy đau đầu, nhi tử này hôm nay muốn làm gì? Lam Linh là muội muội của , có ý kiến gì ? Ôn Nương dám nghĩ tới, hiểu con ai bằng mẹ, Lam Ngọc là dạng bản tính gì, Ôn Nương ràng nhất, bất quá làm cho Ôn Nương yên tâm là, Lam Linh này tuy hồng nhan họa thủy muốn gả cho Yến Kinh Hàn, nàng cũng chỉ có thể gieo họa cho Yến Kinh Hàn, con trai của nàng thấy được nàng(LL) cũng bị nàng gieo họa.




      Nhưng mà Ôn Nương biết, có vài người muốn chết, ngăn cản cũng nổi, đây là sau, tạm nhắc đến.




      Lam Linh nhàng quét Lam Ngọc cái, nàng đương nhiên biết người miệng lưỡi này chính là Lam Ngọc, hơn nữa nàng còn biết người này là cái loại hảo đồ, sắc đồ, cái ý cười chất đầy trong mắt kia để che giấu những sắc màu bỉ ổi.




      Lam Linh từ trước đến nay tối ghét loại nam nhân này, cũng trả lời.




      Lam Ngọc thấy Lam Linh có phản ứng lại, cũng cảm thấy thú vị, vẫn cười như xưa: "Muội muội, chờ chút đến cửa phủ, ca ca ta chính là muốn cõng ngươi lên kiệu hoa, vì hôm nay cõng ngươi ca ca ta thầm luyện tập vài ngày đâu."




      Cái gì? Người này muốn cõng nàng lên kiệu hoa? Lam Linh đương nhiên là muốn, nàng ghét bẩn!




      "Ca ca ý tốt muội muội ta tâm lĩnh*, dám phiền toái ca ca hảo." Lam Linh trực tiếp cự tuyệt, nàng cũng mặc kệ cái quy củ gì có hay , muốn chạm nàng, có cửa đâu!




      [*Tâm lĩnh: trong nội tâm]





      Tiếng của Lam Linh càng làm cho trong nội tâm của Lam Ngọc chấn động, dễ nghe! trước kia tại sao cảm thấy thanh của nàng dễ nghe như vậy? Bất quá cũng là, trước kia vốn đều nghe nàng cái gì, ở đâu còn có cái dễ nghe gì?




      "Vậy làm sao có thể phiền toái đâu? Vốn chính là phải." Lam Ngọc cũng vì bị chút cự tuyệt mà vui, nhưng trong lòng nghĩ là thân thể Lam Linh yểu điệu này ở phía sau lưng có cảm giác a.


      ~ Hết chương 12~
      BaoYusanone2112 thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13: Xuất giá ( thập tam ) ngứa da




      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y





      Lam Ngọc mang bộ dáng đem được Lam Linh lên lưng lên kiệu hoa liền bỏ qua, trong nội tâm Lam Linh hừ hừ, tên hỗn đản này hoàn toàn chính là ngứa da, xem ra nàng phải nghĩ biện pháp giúp ngừng ngứa lại mới được.




      Ôn Nương nghe Lam Ngọc cùng Lam Linh đối thoại càng thêm đau đầu, nàng đương nhiên biết ý con trai mình là Túy ông phải rượu*, nhưng con mình đánh như vậy cái lấy cớ, chính mình cũng nên cái gì.




      [*Tuý ông phải rượu: là mượn việc cõng Lam Linh lên kiệu hoa mà nhân lúc đó “chiếm tiện nghi” của người ta]




      Lam Trí Thân là chủ gia đình vốn cũng nghe Lam Ngọc cái gì, lúc này chỉ muốn nhìn thấy thị vệ của Yến Kinh Hàn, như thế nào để khởi binh vấn tội , tìm mặt mũi Lam tướng phủ trở về.




      Đoàn người đều có tâm tư chỉ chốc lát, lúc này, Lam Linh phát trước mặt cách đó xa có vài bậc thang, khóe miệng lập tức khẽ quyến rũ.




      Ánh mắt Lam Ngọc vẫn luôn thỉnh thoảng dừng lại ở gương mặt tuyệt mỹ của Lam Linh kia, nhìn thấy khóe miệng Lam Linh khẽ quyến rũ, Lam Ngọc khỏi hô hấp căng thẳng, trong nội tâm ngưa ngứa như có sợi lông vũ cong , đồng thời lại có loại cảm giác buồn bã mất mác.




      Lam Ngọc trong lòng có chút hối hận, muội muội tựa như thiên tiên này ở dưới mí mắt của sống tận mười sáu năm, trước kia như thế nào lại có chú ý tới nàng đây? giờ nàng muốn gả cho cái khối băng lớn kia, là đáng tiếc nha, cũng biết cái khối băng lớn kia có thể hay đem nàng rét chết?




      Yến Kinh Hàn gần nữ sắc, thậm chí để cho bất kỳ nữ nhân nào đến gần trong ba thước, cái này sớm phải là bí mật gì, mà lúc này Lam Ngọc càng thêm hy vọng Yến Kinh Hàn cần sử dụng quy củ ngoại lệ này với bất kỳ người nào, đương nhiên kể cả Lam Linh, kể từ lời đó... Lam Ngọc lại có ý nghĩ kỳ quái.



      Lam Ngọc hoàn toàn là tinh trùng lên não, vốn có chú ý tới động tác chân Lam Linh, mà làm đột nhiên bừng tỉnh chính là, kém chút té chỏng cả vó, hơn nữa còn kém chút đem Lam Trí Thân ở trước mặt té nhào vào.



      "Ngươi suy nghĩ cái gì? biết nhìn đường?" Lam Trí Thân được Lam Thành Trung đỡ ổn định lại thân thể, nhanh chóng xoay người, đổ ập xuống đem Lam Ngọc “giũa” cho trận.



      Trong nội tâm Lam Trí Thân vốn cũng phát hỏa đoàn, còn kém chút lại bị con trai của mình đẩy ngã xuống, việc này làm cho lửa giận trong lòng lại ma xát tăng vọt lên.




      "Phụ thân, ta nhất thời cẩn thận, bị mấy cấp bậc này làm vấp cái." Lam Ngọc xem xét Lam Linh, lại lộ thoáng qua ý cười xấu xa, nha đầu kia thế lại đối với làm chuyện xấu, càng ngày càng hợp khẩu vị .




      Lam Linh lạnh nhạt quét Lam Ngọc cái, nàng cũng sợ biết .




      "Phụ thân, ca ca chính mình đường cũng để tâm, nếu lại cõng ta, cẩn thận, nhất thời đem mặt mũi phụ thân vứt sạch." Đây mới là trọng điểm! Lam Linh xong lại lành lạnh quét Lam Ngọc cái.




      Trúng kế! Lam Ngọc lúc này mới hiểu được, nhưng vừa mới là bậc thang vướng chân , tại lại đổi lời chỉ sợ là còn kịp rồi, trong nội tâm Lam Ngọc oán hận trận.




      "Muội muội, làm sao đâu? Ca ca ta tự nhiên ngã lần khôn hơn chút." Lam Ngọc cũng phải là người đơn giản chịu thua, trong giọng lại mang theo thoáng thâm ý.




      " sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, nếu vạn nhất ca ca ngay trước đội ngũ Hàn vương điện hạ đón dâu mà té ngã đất, kia đem phụ thân trở thành trò chê cười của toàn bộ kinh thành." Thường đại nhân vật quan tâm mặt mũi nhất, Lam Linh đoán rằng Lam Trí Thân cũng ngoại lệ.




      Quả nhiên, Lam Trí Thân hung hăng trừng mắt nhìn Lam Ngọc cái,: "Linh nhi rất có lý, việc cõng lên kiệu hoa liền miễn." Quy củ lễ thành hôn đối với Lam Trí Thân mà đều trọng yếu, trọng yếu nhất là kết quả Lam Linh cùng Yến Kinh Hàn thành hôn.



      ~ Hết chương 13~
      BaoYu thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 14: Xuất giá ( mười bốn ) người nam tử cực kỳ có hương vị người nam nhân


      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y





      Lam Trí Thân là chủ gia đình, trong phủ lời từ trước đến nay là hai, vừa như vậy, Lam Ngọc biết mộng đẹp của tan vỡ, mặc dù cam lòng, nhưng còn nhiều thời gian, về sau chừng lại có cơ hội tốt, trong nội tâm Lam Ngọc nghĩ tới, đồng thời hướng về phía Lam Linh lộ ra nụ cười xấu xa.





      Muốn chết! Lam Linh trong nội tâm hừ lạnh tiếng, tên hỗn đản này chờ cho nàng, đợi nàng giải quyết xong phiền toái trước mặt, về sau từ từ thu thập .





      Rất nhanh đoàn người đến gần cửa phủ, Ôn Nương nhìn lướt qua hỉ môi sau lưng, hỉ môi lập tức hiểu ý, vội vàng bước nhanh về phía trước hai bước, cầm khăn trong tay voan đỏ long phượng trình tường đội lên đầu Lam Linh, đồng thời đỡ cánh tay Lam Linh.





      Bị khăn voan đỏ chặn lại ánh mắt, Lam Linh chỉ có thể tùy Thu Diệp cùng hỉ môi đỡ về phía cửa phủ.





      Sau lúc lâu, Lam Linh được Thu Diệp nhắc nhở bước qua cái ngưỡng cửa rộng chừng nửa thước, đồng thời còn nghe được tiếng động ồn ào lớn tiếng từ từ xuống cách đó xa, Lam Linh biết , bọn họ ra khỏi cửa phủ, hơn nữa nhất định dân chúng trong kinh thành vây đầy ở cửa phủ.





      Triêu Dương thấy Lam Trí Thân ra, vội bước nhanh về phía trước, ôm quyền : "Tướng gia, thuộc hạ nhận mệnh vương gia tới đón đâu, tại canh giờ còn sớm, xin mời vương phi lên kiệu hoa." mặt Triêu Dương lộ ra ý cười lớn, đưa tay ra hiệu xin mời.





      Lúc này ở cửa phủ Lam tướng phủ lặng ngắt như tờ, dân chúng nhân dân đều dựng thẳng lỗ tai nghe lời Triêu Dương, bọn họ lại muốn biết Hàn vương gia vì sao tự mình đến đón dâu? Chẳng lẽ Hàn vương gia là bị chuyện gì trì hoãn?





      Trong nội tâm dân chúng ở kinh thành, thậm chí ở trong nội tâm toàn bộ dân chúng Đông Sở, Yến Kinh Hàn chính là nhân vật lương thiện tốt bụng (từ chính văn là thiên thần nhưng đọc có vẻ được tự nhiên nên ta mạo muội sửa lại từ đồng nghĩa), chủ yếu là bởi vì năm năm trước, Nam Nhạc tấn công Đông Sở, thành trì Đông Sở thất thủ, thời điểm kinh thành sớm tối hiểm nguy, Yến Kinh Hàn lúc đó chỉ có mười lăm tuổi chủ động xin giết giặc mang theo hai mươi vạn tàn binh bại tướng chống đỡ khí thế hung hăng của năm mươi vạn binh mã Nam Nhạc, lúc ấy rất nhiều người đều cho rằng Yến Kinh Hàn ỷ trẻ tuổi nhất thời sinh khí hùng, căn bản phải là đối thủ đám mãnh tướng Nam Nhạc kia, nhưng lại chứng minh, tất cả những người kia đều sai rồi, Yến Kinh Hàn mang theo người hai mươi vạn quân giống như thần, đánh đâu thắng đó, chỉ thu phục lại đất bị mất, hơn nữa còn làm cho Nam Nhạc phải cúi đầu xưng thần, hàng năm phải tiến cống, Yến Kinh Hàn cũng bởi lần hành động đó mà thành danh, thành tựu của ở trong lòng dân chúng là hình tượng thiên thần.





      Mực nhiễm giang sơn địch sợ hãi, mặt như quan ngọc thiếu niên lang!*





      thời, thiếu niên lang trong lòng dân chúng trưởng thành dáng vẻ tuấn mỹ phi phàm, thiên thần này tuy nam tử tuấn mỹ như vậy nhưng vĩnh viễn đều là bộ mặt lạnh lùng như băng, bộ dáng người sống chớ lại gần, nhưng thể ngăn cản được thích trong lòng dân chúng đối với như xưa.





      Đương nhiên, thích là những nương khuê tú con rượu chưa lấy chồng, theo các nàng, nam nhân tuấn mỹ có thân phận tôn quý lãnh khốc vô tình như vậy mới là nam nhân có hương vị nam nhân!





      Nhưng mà nam nhân cực kỳ có vị nam nhân này tựa hồ thích nữ nhân, trong vòng ba thước cho phép bất luận nữ tử nào đến gần, ai dám vượt Lôi Trì bước, vậy cứ chờ xui xẻo , Lam Kim Châu kia liền là ví dụ rất tốt.





      Vì thế, việc nữ tử khuê trung thích Yến Kinh Hàn nhiều như cá qua sông, nhưng có người nào dám vượt Lôi Trì bước, cũng chỉ có thể nhìn xem từ phía xa mà thôi.





      Dân chúng nhân dân sớm nghe hôm nay là ngày vương gia thiên thần ở trong lòng bọn cùng nhị tiểu thư Lam tướng phủ đại hôn, nên sớm chút theo hai bên đường cái từ Hàn vương phủ đến Lam tướng phủ, thứ nhất là muốn xem bộ dáng mặc hỉ phục của vương gia thiên thần trong lòng bọn , thứ hai là muốn nhìn chút Hàn vương gia có thể cũng để cho vương phi của đến gần, đối với cái này, dân chúng nhân dân cực kì tò mò.





      Yến Kinh Hàn chưa có tới đón dâu làm cho trong nội tâm dân chúng nhân dân khó tránh khỏi có chút thất vọng, thầm suy đoán, chẳng lẽ Hàn vương gia vốn cũng muốn kết hôn Lam nhị tiểu thư?



      ~ Hết chương 14~
      sanone2112 thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15: Xuất giá ( mười lăm ) diễn trò



      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y




      " Thị vệ Triêu Dương, trong lòng bản tướng có chuyện , muốn hỏi ràng." Lam Trí Thân nhìn nụ cười sáng lạn mặt Triêu Dương cảm thấy chói mắt, lửa giận bị áp chế ở trong lòng lại bắt đầu từ từ tuôn ra.




      "Tướng gia mời , thuộc hạ nhất định nếu biết , nếu hết." Triêu Dương lại ôm quyền, tựa hồ cũng nghe được trong giọng Lam Trí Thân vui như bình thường , vẫn như xưa cười đến hề có lòng dạ.




      " Hôn của tiểu nữ cùng Hàn vương gia là đương kim hoàng thượng ngự tứ, bản tướng muốn hỏi Triêu Dương thị vệ, Hàn vương gia có phải bị chuyện gì trì hoãn hay ?" mặc dù Lam Trí Thân đem chuyện hôn này được Hoàng thượng ngự tứ mang ra, nhưng cũng biết đắn đo độ nặng , hàm súc hỏi nguyên nhân Yến Kinh Hàn tới đón dâu.




      Trong nội tâm Triêu Dương cười tiếng, mặt lập tức lộ ra bộ giật mình, "Tướng gia, ngài còn biết nha? tháng trước Hoàng Hổ vượt ngục chạy, vào tối hôm qua lộ ra tung tích, Hoàng Hổ này, tướng gia ngài cũng biết, làm người hung tàn, võ nghệ cao cường, người bình thường tất phải là đối thủ của , tối hôm qua vương gia nhận được tin tức, suốt đêm dẫn người đuổi bắt ."





      "Vương gia đương nhiên cũng biết hôm nay là ngày đại hôn cùng vương phi, cho nên trước khi , vương gia có dặn dò thuộc hạ, nếu như giờ Mẹo còn chưa hồi phủ, liền cho thuộc hạ đến đón dâu, nhất định nhanh chóng trở về gấp cùng vương phi bái đường thành hôn."





      "Tướng gia, vương gia từ trước đến nay là người trong lòng dân chúng, Hoàng Hổ kia ngày tróc nã quy án*, lòng dạ dân chúng ngày cũng bàng hoàng, cho nên, lúc này vương gia mới đích thân đuổi bắt , thuộc hạ cảm thấy, chỉ cần vương gia ra tay, Hoàng Hổ kia dù có chắp cánh cũng thể bay, bất quá, cái này lại ủy khuất vương phi."




      [*Tróc nã quy án: tương đương với nghĩa đầu hàng nhận tội]





      Triêu Dương miệng lưỡi lưu loát hơi đem lý do Yến Kinh Hàn vì sao có tới đón đâu lần, điều này làm cho dân chúng nhân dân dựng thẳng lỗ tai nghe trong nội tâm đối với Yến Kinh Hàn lại tràn đầy ý kính, Hàn vương gia có tới đón dâu là vì bọn họ nha, Hàn vương gia vì giúp bọn họ loại trừ cái gieo họa, lại ủy khuất vương phi của mình, thực là thần giữ nhà của bọn họ a!




      Trong nội tâm dân chúng nhân dân cảm động thôi, nhưng trong lòng Lam Trí Thân hận nghiến răng nghiến lợi, như đoán được đúng lời này, hoàn toàn chính là lấy cớ Yến Kinh Hàn tới đón đâu! Hoàng Hổ kia sớm xuất , muộn xuất , hết lần này tới lần khác vào ban đêm trước ngày đám cưới lại xuất , cái này chắc chắn chính là Yến Kinh Hàn giở trò quỷ!




      Trong nội tâm Lam Trí Thân tức giận thôi, nhưng Lam Trí Thân biết Yến Kinh Hàn dám làm cho thị vệ của mình ra mặt ngay trước toàn thành dân chúng , tất nhiên là (YKH) chuẩn bị tốt mười phần, (YKH) lưu lại tia sơ hở cho (LTT) tìm ra, cơn tức này, chỉ có thể nhịn!




      "Hàn vương gia trong lòng dân chúng, làm cho bản tướng hổ thẹn thôi." mặt Lam Trí Thân lộ ra vẻ xấu hổ, diễn trò? Đối với dễ như trở bàn tay!




      Đứng ở bên Lam Linh tự nhiên cũng đem lời của Triêu Dương cùng Lam Trí Thân nghe cẩn thận, trong lòng có chút buồn cười, Yến Kinh Hàn ràng cho thấy nghĩ tới cưới nàng, còn tìm cái lý do đường hoàng lộ diện như vậy, mà phụ thân của nàng biết Yến Kinh Hàn diễn, còn hận thể phối hợp diễn trò cùng thôi, có ý tứ.




      "Vương phi, canh giờ còn sớm, ngài vội vàng lên kiệu hoa ." Triêu Dương nhìn về phía Lam Linh đắp khăn voan đỏ, mỉm cười trong mắt chợt lóe đạo ánh sáng chết chóc, này là thân đồ cưới lửa đỏ, nữ tử eo nhắn ngọc lập là Lam nhị tiểu thư sao? Như thế nào lại làm cho cảm giác có điểm gì là lạ đâu?





      "Linh nhi, thôi." Lam Trí Thân nhìn Lam Linh cái, lập tức nhìn về phía Triêu Dương : "Triêu Dương thị vệ, nữ nhi bản tướng có thể giao cho ngươi." câu kia của Lam Trí Thân chứa đựng thâm ý khác.



      ~ Hết chương 15~




      Chương 16: Xuất giá ( mười sáu ) nằm mộng ban ngày




      Coverter: tieuquyen28
      Editor: Tiểu Y





      Thâm ý trong lời Lam Trí Thân, Lam Linh đoán được vài phần, Triêu Dương lòng dạ lại biết , mặt dáng tươi cười vẫn như cũ, nhưng trong lòng hừ lạnh tiếng, Lam Trí Thân, gia là người mấy người các ngươi có thể tính kế được? là nằm mộng ban ngày!




      "Tướng gia cứ việc yên tâm, vương gia trước khi còn cố ý khai báo, vô luận phát sinh bất cứ chuyện gì đều muốn hộ tống vương phi chu toàn, thể để cho vương phi có tí sơ xuất nào."




      Lời của Triêu Dương làm cho dân chúng nhân dân hai mặt nhìn nhau, chẳng lẽ trời đất sáng sủa thế này giữa ban ngày có ai to gan như vậy dám đến cướp dâu hay sao? Hơn nữa còn đoạt Hàn vương phi mà Hoàng thượng tứ hôn? Nhất định là đầu người này bị làm cho chen lấn, dân chúng nhân dân cảm thấy hoàn toàn có khả năng này.




      Nhưng Lam Trí Thân lại cho là như vậy, Yến Kinh Hàn có thể đến đón dâu, vậy có thể vừa tự diễn vừa ra tiết mục cướp dâu cũng hoàn toàn phải là có khả năng, nhất định phải chuẩn bị xong ứng đối.




      Đương nhiên, Lam Linh cũng hy vọng ở đường phức tạp, muốn cướp người nha, vậy cũng phải đợi nàng vào Hàn vương phủ, ngâm qua ở trong đàm Huyền Băng, bảo vệ mạng rồi sau, nàng tại cũng có thời gian cùng bọn họ tranh đùa cái trò chơi cướp dâu gì đâu.




      "Vương gia suy nghĩ chu toàn, bản tướng mặc cảm." Lam Trí Thân nghĩ tới phản ứng của Triêu Dương, xong liền nhìn về phía Lam Linh, nha đầu kia tại sao còn chưa ?




      Lam Linh cảm nhận được ánh mắt của Lam Trí Thân hướng về nàng, khẽ phúc phúc thân, "Nữ nhi bái biệt phụ thân mẫu thân." Trước mắt bao người, chút lễ nghi thể tránh khỏi.




      " thôi."




      Lập tức, Thu Diệp cùng hỉ môi đỡ Lam Linh hướng kiệu hoa đến, ánh mắt của dân chúng nhân dân khỏi theo sau lưng Lam Linh.




      Thanh Lam nhị tiểu thư là dễ nghe! Dân chúng nhân dân trong nội tâm cũng khỏi nghĩ tới, nhìn thấy dáng người Lam Linh yểu điệu, bọn họ cũng khỏi đoán rằng Lam nhị tiểu thư đại mỹ nhân như cái dạng tin đồn kia là đại mỹ nhân tuyệt sắc.




      Vì cái gì là tin đồn đâu? Đó là bởi vì ngoại trừ người Lam tướng phủ, có ai từng thấy qua bộ dáng Lam Linh trưởng thành chính là bộ dáng gì, Đông Sở coi như là cái quốc gia cởi mở, nương chưa lấy chồng ra đường xuất đầu lộ diện đáng kể chút nào, nhưng Lam nhị tiểu thư này là người khác loại, đường xuất đầu lộ diện qua , hơn nữa cử hành các loại yến hội trong cung quan to hiển quý tổ chức cùng các loại hỉ , nàng cũng chưa từng có mặt, chân chính ở trong khuê phòng người nào biết.




      Bất quá tin đồn ngược lại có, có Lam nhị tiểu thư thông minh, sợ hãi gặp người, cũng có người Lam nhị tiểu thư dung mạo như thiên tiên nhưng nhát như chuột dám gặp người, dân chúng phân vân, nhưng lúc này, dân chúng nhân dân cảm thấy lời loại thứ hai lại tín nhiệm hơn chút.




      Triêu Dương thấy Lam Linh về phía kiệu hoa, hướng về Lam Trí Thân ôm quyền sau, bước nhanh đến bên cạnh kiệu hoa, vén màn kiệu lên, nhìn xem Lam Linh ngồi vào kiệu hoa xong, lúc này mới để màn kiệu xuống.




      Sau đó, Triêu Dương phi thân lên ngựa, hô to tiếng: "Khởi kiệu!" Tiếng nhạc cổ lập tức vang lên.




      Đoàn người tầng tầng lớp lớp hướng về phía hàn vương phủ mà , Lam Ngọc nhìn kiệu hoa càng càng xa, trong nội tâm buồn bã mất mát, muội muội xinh đẹp như vậy gả cho cái khối băng lớn hiểu được thương hương tiếc ngọc là đáng tiếc.




      Lam Ngọc buồn bã mất mát, Lam Linh ngồi ở trong kiệu hoa lại cảm thấy rất mới mẻ, bởi vì, đơn giản là vì kiếp trước Lam Linh có ngồi qua cỗ kiệu, vốn tưởng rằng ngồi kiệu rung xóc mạnh, hơn nữa gian , thoải mái, mà lúc này vừa nhìn, việc hoàn toàn phải là như vậy, kiệu hoa này, cảm giác chút lắc lư , hơn nữa gian bên trong rất lớn, ước chừng còn có thể chứa tới bốn năm người.




      Lam Linh nhấc khăn voan đỏ lên nhìn chỉ chốc lát cũng hề chú ý đến những thứ này, nàng biết việc cấp bách bây giờ là nghĩ biện pháp vừa ở bên trong Hàn vương phủ, lại cần cùng Yến Kinh Hàn bái đường thành hôn.



      ~ Hết chương 16~
      BaoYu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :