1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kim Chủ Bị Lừa Rồi - Nhất Độ Quân Hoa (C52)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 50.2

      Khúc Thiên thấy cũng chẳng quan trọng, hồi lâu ông quyết định, chậm rãi :” cho cùng ngươi cũng là huyết mạch của Khúc gia, đương nhiên là phải nhận tổ quy tong.”

      Thấy hai người kia xa, Khúc Lộc lo lắng:”Tướng quân, Đường và Ân Đại đương gia tình cảm than thiết, thuộc hạ hiểu tại sao ngài lại…”

      “Tại sao ư?” Khúc Thiên quay đầu nhìn vào vạt nắng, giọng đầy cảm thán:”Đây là ta bắt chước Trục Ly mà làm thôi, Đường này hận ta quá sâu, cứ ở bên cạnh Trục Ly là mối họa. Trục Ly là người thong minh, người chết mà bỏ đại nghiệp thiên hạ trước mắt. Mất thứ mình thích, Lăng Ngọc khóc ngơi nghỉ, Lưu Thương dứt bỏ, Hoài Thương nhanh chóng tìm thứ khác, nhưng Trục Ly… người như Ân Mộng Diên làm sao có thể dạy dỗ được người như vậy? Haiz, nếu Hoài Thương có được ba phần thông minh của Trục Ly, ta cần gì phí sức đến đây. Ta cưỡi lung hổ khó long mà xuống được… sau này cứ coi Trục Ly là Tứ tiểu thư .”

      Các tướng lĩnh phía sau đồng thanh hô vang, mặt Khúc Thiên lại có chút lo lắng mơ hồ.

      Lúc đó, Khúc phu nhân nghỉ ngơi trong lều, những ngày qua, tuy bà thể nhắc tới Khúc Lưu Thương nhưng theo thời gian nỗi đau cũng giảm chút. Những người hầu cũ trong Khúc phủ hầu hạ bà, trong lều bày biện những món đồ quen thuộc, cuộc hành quân vội vàng cũng làm thay đổi nếp sống thường ngày, có thể thấy được Khúc Thiên đối với bà vẫn hết sức coi trọng.

      Lúc Ân Trục Ly vào, bà còn uống thuốc, Khúc Hoài Thương sợ bà nổi giận, hấp tấp chạy tới:”Mẫu thân, phụ than bảo con đưa muội muội tới vấn an mẫu thân.”

      xong kéo áo Ân Trục Ly, ý bảo nàng quỳ xuống. Ân Trục Ly vẫn đứng, cười cười khom người xuống. Nàng cứ nghĩ rằng Ngụy thị giận dữ, nhưng ngờ bà ta chỉ đặt chén thuốc, vẻ mặt có chút cao ngạo, lcú sau mới lạnh lung :”Chung quy ngươi vẫn là cốt nhục của Lão gia, ta cũng muốn them gì nữa. Nếu nhận tổ tong sau này hãy mang họ Khúc .”

      Ân Trục Ly cười như hoa xuân nở, nhàn nhã đáp:” Phu nhân, Ân gia đối với Trục Ly cũng có ơn nuôi dưỡng, họ của Trục Ly cũng cần phải đổi, làm phiền phu nhân lo nghĩ rồi.”

      Ngụy thị liền biến sắc:” Ân Trục Ly, ngươi tốt xấu gì cũng là , hãy học tập lễ nghi !”

      Khúc Hoài Thương thấy hai người chuẩn bị nổi going bão, bước lên mấy bước đấm đấm lưng cho mẫu thân:” Trục Ly!”

      Ngụy thị hừ lạnh, ở Khúc phủ tới nay bà ta vẫn là chủ mẫu, bà quen vênh váo tự đắc. Ân Trục Ly cười mỉa, nhưng lời lại làm nghẹn chết người:” Khúc phu nhân, ra quy củ của Khúc phủ chính là thấy Vưong phi mà vẫn ngồi đó đứng dậy sao? Lễ nghi của Khúc phu nhân đúng đặc biệt.”

      Ngụy thị vốn muốn tiêu diệt oai phong của nàng ta, nhưng nàng ta vẫn còn có cái danh hiệu Phúc Lộc Vương phi mà. Bà ta đứng dậy, vô cùng tức giận:”Hôm nay ngươi dám kiêu ngạo như vậy ư! Ngay cả vương gia của ngươi còn phải dựa vào che chở của lão gia nhà ta! Nếu có phu quân của ta, bọn Thẩm thị đó dành được giang sơn này sao? cho đúng, Vương gia nhà các ngươi còn phải mang ân đức Khúc gia ta!”

      Ân Trục Ly phì cười:” hay đó! Nhất là câu cuối.” Nàng ghé sát vào Ngụy thị, giọng vẫn cười cợt:” Nhưng năm đó nếu có Ân Bích Ngô, tướng quân dù có binh tài tướng dung, có thể mơ tới giang sơn này sao?” Ngụy thị ngẩn người, Trục Ly vẫn cười tươi:” Bà làm sao báo đáp ân đức của Ân gia chúng ta đây Khúc phu nhân?”

      “Ngươi!” Ngụy thị thở hổn hển, bà ghét cái bộ dáng cao cao tại thựơng của Ân Trục Ly, cách nào đè bẹp nàng ta. Nếu phải đêm qua Khúc Thiên được mọi chuyện lợi, hại trong đó, bà sớm đuổi tiện nhân này ra ngoài.

      Ân Trục Ly cũng thức thời:” Phu nhân còn bệnh, Trục Ly tiện quấy rầy. Còn nhiều thời gian, phu nhân cứ từ từ mà dưỡng bệnh.”

      Nàng xoay người rời khỏi lều, Khúc Hoài Thương đuổi theo sau:” Trục Ly, tính tình mẫu thân là như vậy đó, muội cũng đừng trách bà.”

      Ân Trục Ly nhìn , nét mặt cũng hiền hòa:” có gì là hài long, ta và bà ta cùng quan điểm, nên tiếp hơn.”

      Khúc Hoài Thương vẫn còn chút do dự:” Muội… có phải muội còn hận phụ thân chuyện năm đó?”

      Ân Trục Ly ngước mắt nhìn, lúc sau vỗ vỗ vai , cười hỉ hả:” Ca ca à, huynh là dễ thương, ha ha.”
      Last edited by a moderator: 25/10/14
      mal thích bài này.

    2. mal

      mal Well-Known Member

      Bài viết:
      317
      Được thích:
      640
      Tem!!!!!!!!!!!!!!
      nàng lắm lắm :th_125::th_125::th_125:

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 50.3

      Thẩm ĐÌnh Giao nay cũng được coi như là người đứng đầu tam quân danh nghĩa, ở tại lều trung tâm. Lúc Ân Trục Ly quay về vừa rửa mặt xong, từ nhiều bệnh, ngủ dậy hơi muộn. Nhưng Ân Trục Ly mỗi đêm chỉ ngủ đúng ba canh giờ, có muốn ngủ thêm cũng ngủ được. Cho nên cứ sáng nàng luyện công xong cũng vừa vặn dùng bữa sáng với .

      “Khúc tướng quân hối thúc nàng chuyện lương thảo sao?” Thẩm Đình Giao mặc áo dài màu hạnh xanh biếc, chất liệu vải cũng tốt được như thường ngày, nhưng cũng che được vẻ quốc sắc của , quần áo bình thường người cũng mang theo vẻ vô cùng hoa lệ, thua kém chút nào.

      vừa mới tắm xong, vẫn còn vương nước, Ân Trục Ly cầm khăn lau cho “Cửu gia, ta có chuyện muốn hỏi ngài.”

      Thẩm Đình Giao đương nhiên phối hợp theo “Chuyện gì?”

      “Ân mỗ nhớ lúc trước từng nghe có người nhắc tới chuyện thâm cung bí sử, hơn mười năm trước, trong cung có phi tử rất được Quân vương sủng ái.” Ân Trục Ly ngồi xuống ghé, để cho gối đầu lên chân mình rồi lau tóc cho “Lúc sau lại bị người khét ghen ghét , bị
      “Lúc sau lại bị người khác ghen ghét, vu oan là bà dan díu với đại tướng quân trong triều, nhắm thẳng vào giọt máu của Quân vương do bà sinh ra.”

      Thẩm Đình Giao ngẩn người, Ân Trục Ly tiếp tục “Tiên hoàng rất tức giận, mặc dù tìm được chứng cứ nhưng vẫn đày phi tử và vị hoàng tử đó vào lãnh cung, quan tâm tới nữa.”

      Thẩm Đình Giao cố gắng để giọng mình vẫn bình tĩnh. “Nàng biết chuyện gì?”

      Ân Trục Ly cúi đầu xoa xoa gương mặt . “Ta có chút nghi ngờ, nếu phi tử này bị oan, sao bà chứng minh trong sạch của mình, sao lại để bị hàm oan như vậy?”

      Thẩm Đình Giao nhắm mắt, hồi lâu mới . “Nếu như phải là bà muốn, mà là thể sao?”

      Ân Trục Ly gật đầu. “Nếu bà ấy muốn chứng minh, có thể dùng máu để kiểm tra… cách nào cũng phải thử lần. Nhưng bà lại làm, như vậy chỉ có thể – có lẽ vị hoàng tử này phải con đẻ của Tiên hoàng. Mà trọng thần bên cạnh tiên hoàng, người có cơ hội tới gần hậu cung nhiều, hoặc là Khúc tướng quân, hoặc là Phó quốc cữu.”

      Thẩm Đình Giao cũng tỏ ra kinh ngạc, lười biếng như con mèo mà nằm đùi nàng. “Vậy sao?”

      Ân Trục Ly cầm cây lược gỗ, nhàng chải tóc cho . “ ra cũng khó đoán, vị phi tử này gặp chuyện, người được lợi nhất chính là Phó thái hậu. Nếu như ta là phó thái hậu, muốn giá họa cho đối thủ cũng rat ay với đệ đệ của mình, chắc chắn là đổ lên đầu Khúc tướng quân rồi. Nhưng Khúc tướng quân luôn trung trinh với thê tử, tiên hoàng dù có nghi ngờ nhưng cũng chỉ đành đẩy phi tử đó vào lãnh cung mà thôi. chuyện thú vị. Có điều Cửu gia của ta à, ngài định đợi Khúc tướng quân chiếm lấy giang sơn Đại Huỳnh này sao?”

      Thẩm Đình Giao rất thích nàng chải đầu như vậy, thích thú hừ tiếng “Bổn vướng nghe theo Vương phi.”

      Ân Trục Ly gật đầu. “Trước mắt mặc dù khó phân thắng bại, nhưng dù sao lần đầu khởi binh này cũng là đảo chính. Ngày sau cho dù ngài minh thần cỡ thế nào dưới ngòi bút của sử quan, ta với ngài cũng khó tránh khỏi tiếng nhơ loạn thần tặc tử.”

      Thẩm Đình Giao dụi dụi vào người nàng. “CHuyện này bổn vương cũng hiểu, nhưng với tình thế trước mắt chỉ đành như vậy thôi.”

      Ân Trục Ly lắc đầu. “Cửu gia củ ta lúc này trong hoàng thành ở Trường An vương thượng nhất định coi Khúc Tướng quân là họa vốn, tập trung binh lực để tiêu diệt ông ta. Như vậy ở trong Hoàng Thành chắc chắn là vườn nhà trống.”

      Thẩm Đình Giao hoảng sợ, đứng bật dậy nhìn nàng, vẻ mặt của nàng vẫn thay đổi, cười khanh khách. “Lỡ may biết từ đâu xuất mấy trăm ngàn binh sỹ, vương thượng may chết trong tay loạn quân, ngài chính là huyết mạch duy nhất còn lại của hoàng tộc, là người duy nhất có thể thống nhất giang sơn.

      “Nàng…” Thẩm Đình Giao kiềm nén mới bình ổn được kích động trong lòng. “Vương phi phải muốn Tướng quân đối phó với quân địch mà là muốn dùng ông ta để thu hút chú ý của hoàng huynh, sau đó… giết hoàng huynh?’

      Ân Trục Ly hôn lên trán cái “Cửu gia của ta à, hà thái phi yên ổn ở trong cung, mặc dù Thẩm Đình Xa bắt giữ bà nhưng lại giết, trong chuyện này chawcsc là có người đứng sau che chở? Mấy ngày nữa ta khuyến khích Khúc đại tướng quân tiếp tục chiêu binh mãi mãi, mấy vị trong cung kia có đầu óc, ít ngày nữa nhất định tăng thêm binh lực. Trường An đủ quân, chắc chắn điều thêm Ngự Lâm quân chỏ đủ sô, thủ vệ trong cũng chẳng còn ai. Người này có thể đến gần Hà thái phi, địa vị chắc chắn thấp… nhiều dám , những điều mấy trăm binh sỹ để giết người… chuyện này khó sao?”

      Thẩm Đình Giao im lặng , trong lòng vẫn lo lắng. “Vương phi… Người này và hoàng huynh quan hệ cũng tệ, chuyên như vậy, sợ là chịu.”

      Ân Trục Ly đương nhiên sớm nghĩ tới “Giết, đương nhiên chịu. Nhưng người trong hoàng cung có chết hay , dân chúng làm sao biết được?” Nàng kề sát vào Thần Đình Giao, giọng “Cửu gia chỉ cần kêu bắt vị kia, dùng xác giả để ngụy trang, hứa hẹn sau này để con đường sống. Người này chắc chắn xem xét. Nếu vẫn đồng ý. Cửu gia có thể dùng an nguy của Hà thái phi để đe dọa. Hôm nay Thẩm Đình Xa hận ngài như vậy, chắc chắn tha cho Hà thái phi, có thể bảo vệ bà trong phút chốc nhưng thể bảo vệ cả đời. Sau này, Thẩm Đình Xa chắc chắn sinh nghi, đến lúc đó…”

      Nàng vuốt mái tóc dài của Thẩm Đình Giao, híp mắt để nàng hôn lên trán, trong lòng hồi hộp – nàng bảo mình rời thành Trường An, lúc đo nàng cũng nghĩ tới chuyện Hà thái phi làm mồi nhử để Phó Hướng Ah lộ diện sao?

      người quá thông minh, làm người ta khó mà yên tâm được.
      Last edited by a moderator: 2/11/14
      mal thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 51

      Quân đội từ
      [​IMG]
      mal thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 51.2
      Khúc Thiên đứng phía sau nhìn thấy ánh mắt lưu luyến của thầm than trong lòng, Cửu gia này phải là người làm được đại , ông cũng coi ra gì nhưng để kiềm hãm Ân Trục Ly vẫn phải tỏ vẻ chút “Cửu gia, lần này Kim Thành cũng chỉ hai ngày thôi, Cửu gia về lều nghỉ ngơi , ba ngày sau là có tin về Vương phi rồi.”

      Thẩm Đình Giao gật gật đầu, theo về lều.

      Ân Trục Ly và Khúc Lộc dẫn theo hai ngàn binh sĩ đến Kim Thành, đường cũng chuyện. Cho đến khi Ân Trục Ly dẫn mọi người qua núi Tê Vân, Khúc Lộc có chút nghi ngờ “Tứ tiểu thư, xin bỏ qua cho thuộc hạ mạo phạm. Nay là tháng mười, khí hậu ở núi Tê Vân vô cùng lạnh, chúng ta cũng chẳng mang theo đồ chống rét, lúc này lên núi hình như được ổn. Hay là Tứ tiểu thư cho thuộc hạ xem bản đồ kho báu thử, chưa biết chừng có đường tắt.”

      Ân Trục Ly lạnh nhạt, kèm theo vài phần kiêu ngạo, thèm xuống ngựa mà chỉ “Khúc Lộc, ra Ân mỗ cũng nên gọi ông tiếng thúc thúc. Có điều bản đồ bị phá hủy rồi, còn về lí do ta nghĩ ta cũng phải nhiều, đúng ?”

      Khúc Lộc cứng họng, chuyện năm đó ông cũng biết chút, hiểu được rằng Ân gia đối với Khúc Thiên vẫn có đề phòng, thể tranh cãi được “Nhưng Tứ tiểu thư, đây cũng là vì an toàn của tiểu thư … chúng ta phải muốn báo với tướng quân, nhưng nếu lên núi mà xảy ra chuyện gì, thuộc hạ gánh nổi.”

      Ân Trục Ly cười cười vuốt roi ngựa tay “Cũng được. Có điều về vấn đề lương thảo chắc thể tiếp tế được nhiều rồi.”

      Trong lòng Khúc Lộc lo lắng, bình thường ông cũng hay nghĩ ngợi, nhưng nếu đánh liều mà lên núi, Ân Trục Ly đành phải thêm “Đồ chống rét có thể nhờ Hách quản gia mua, chúng ta lên núi xem tình hình thế nào, nếu lên được báo với Tướng quân cũng chưa muộn.”

      Khúc Lộc ngẫm nghĩ, cũng chỉ còn cách đó thôi, bèn đồng ý phái hai tiểu binh cùng Hách Kiếm
      thành Trường An tiến đến nhanh chóng, trong vòng nửa tháng giao đấu bốn lần. Quân sĩ dưới trướng Khúc Thiên vô cùng dũng mãnh, nhưng quân của Thẩm Đình Xa lại vô cùng hùng hậu, tạo nên thế giằng co đầy cân não.

      Thẩm Đình Giao thường theo Ân Trục Ly đứng tường thành nhìn cảnh giao chiến, cảnh tượng vô cùng bi hùng, tháng mười hoa cúc nở vàng cõi, ánh mặt trời chói chang, nhưng màu máu lại lai láng trải dài tới vô tận. Ân Trục Ly đứng khoác vai , cười lạnh nhạt “Thẩm Đình Xa bắt đầu điều Ngự Lâm Quân tới đây rồi.”

      Thẩm Đình Giao gật đầu, dù sao cũng lớn lên ở trong cung nên cũng biết lực lượng quân này “Bổn vương bí mật đưa tin… cho người ở trong cung.”

      Ân Trục Ly ôm , chỗ tường thành này cũng phải nơi an toàn, đao kiếm có mắt, nàng tuyệt đối để cho Thẩm Đình Giao xảy ra chuyện gì bất trắc “Cửu gia phải đợi thêm thời gian nữa, đợi tới khi Thẩm Đình Xa điều động cả dân chúng đối với ngài càng thêm có lợi. Đại Huỳnh hôm nay vốn được lòng dân, nay lại cưỡng chế người dân, tất gây nên dân oán. Đợi đến khi toàn dân oán hận cái chết của được mọi người tán tụng. Đến lúc đó Cửu gia bước lên ngai vàng được vạn dân mong đợi.”

      Thẩm Đình Giao hạ mắt, gì – chuyện đó đối với Ân gia cũng tốt, tới lúc đó Đại Huỳnh non kém, càng phải nể mặt Ân gia. Ân gia dùng tiền để bảo vệ tánh mạng, lại dùng mạng để kiếm thêm nhiều tiền, đời đời vinh hoa. Bọn họ tính toán chỉ cầu loạn thế cũng chẳng cần quốc thái dân an. Nhưng… Trục Ly, nếu như bổn vương mong đợi cho thiên hạ thái bình biết phải làm sao đây?

      Cuối tháng mười, số quân được điều động lên tới con số hai mươi lăm vạn, Khúc Thiên dùng mười bốn vạn binh mã trấn thủ ở Lũng Tây thuộc quận Thiên Thủy. Ân Trục Ly điều động mười vạn thạch lương thảo đến tiếp tế. Ân Trục Ly tính đến Kim thành để mở kho báu, lấy tiền xoay vòng để tiếp tế thêm. Khúc Thiên chỉ huy tác chiến ở mặt trận, thể chung với nàng nên sai Khúc Lộc theo bảo vệ.

      Tất cả mọi người đều hiểu trong lòng, bảo vệ nhưng là để giám thị. Khúc Thiên cũng tính toán trong đầu – ông giữ lại Cửu Vương gia, danh nghĩa là Cửu gia là tân chủ, thể vắng mặt nhưng thực tế ông cũng lo sợ việc khai mở bảo tàng này. Mặc dù trước mắt Ân Trục Ly thể giở thủ đoạn gì, nhưng ông lại sợ việc ghi chép về biến cố năm xưa bị đọc được.

      Trước khi , Thẩm Đình Giao tự mình đến tiễn Ân Trục Ly, biết hay giả nhưng vô cùng lưu luyến Ân Trục Ly. Ân Trục Ly buộc lại dây áo choàng cho , tránh ánh mắt mọi người rồi thầm, “Người ở Trường An… có thể tin được ?”

      Thẩm Đình Giao trừng mắt nhìn nàng “ đáng tin sao?”

      Ân Trục Ly thấp giọng “Nếu đáng tin Đàn Việt vẫn còn ở Trường An, ta sai vào cung chuyến, nhưng rủi ro quá lớn, nếu có người nào tiếp ứng dù Thẩm Đình Xa chết cũng tới lượt ngài ngồi lên ngai vàng, nắm chắc tuyệt đối thể hành động.”

      Thẩm Đình Giao trong lòng hoảng hốt nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh “ cần, người kia đáng tin.”

      Ân Trục Ly gật đầu “Nơi này cách Trường An xa, nếu cưỡi ngựa nhanh trong vòng ngày đêm tới, ba ngày sau, khi tin Thẩm Đình Xa chết được truyền tới ngài hãy theo đội quân của Hồng , có Liêm Khang hộ tống ngài suốt ngày đêm về Trường An, Đàn Việt tiếp ứng đường.”

      Trong lòng Thẩm Đình Giao vẫn khó hiểu “Nàng quay về Hoàng thành sao?”

      Ân Trục Ly hôn lên mặt “Bệ hạ, nô tì ở Trường An chờ ngài.”

      Thẩm Đình Giao vẫn an tâm, phát ra bản thân rất thích đặt vấn đề với Ân Trục Ly “Nếu lỡ như hoàng huynh có phòng bị sẵn, kế hoạch thất bại sao?”

      Ân Trục Ly ôm bờ vai gầy của , sơ sơ “Nô tì có chuẩn bị kĩ, ngài hề liên thủ với tên phản tướng Khúc Thiên này mưu đoạt vương vị, ngài bị uy hiếp. dấy binh khởi nghĩa là muốn mưu đoạt giang sơn của Thẩm gia, phải vì ủng lập tân chủ.

      Thẩm Đình Giao giật mình đứng sững sờ, Ân Trục Ly phi người lên ngựa, Hách Kiếm theo nàng, thi lễ với Thẩm Đình Giao. Hai người họ bị hai ngàn người hộ tống dần dần xa, hơi ấm của nàng vẫn còn vương vấn trong ngực , trong lòng Thẩm Đình Giao có chút lưu luyến nỡ rời xa. mình bao nhiêu năm, dùng trăm phương ngàn kế đối phó với Ân Trục Ly, trong thời gian quá lâu cũng biết phải biểu lộ mình như thế nào nữa.

      Con người rất dễ tạo thành thói quen, chia lìa lúc này rồi gặp lại đại thành, lại cảm thấy lưu luyến lúc này.
      Last edited by a moderator: 5/11/14
      Hằng Lêmal thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :