1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam (Hoàn, mấy chương hoàn và PN trong VIP link cuối trang 88)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      Chương 346: Tuyệt vọng điên cuồng
      Edit: Bạch Dương
      Beta: Ruacon95 + Hà Linh


      Mặc Thiên Trần nhìn bộ dạng khẩn trương của , khỏi gật đầu. Bồi dưỡng nhân tài cần phải có thời gian, mà trực tiếp dùng người tài có thể giảm rất nhiều thứ cần thiết, mà lúc này Tiểu Ngô cùng Lý Thiên Tranh như vậy chính là đối bỉ rồi!!!!

      chuyện với khách hàng xong, Mặc Thiên Trần có chút nhức đầu. đứng tại chỗ, xoa xoa đầu. Trần Ngạn lập tức tới “Thiếu phu nhân, thấy sao rồi?”

      có chuyện gì. Trần Ngạn, cần với Như Khanh, tôi chỉ hơi mệt chút, ngồi lát là tốt thôi.” Mặc Thiên Trần vội

      Thành Tây đối với , giống như giấc mộng. biết mình tại sao lại có tình trạng này. Cúc Như Khanh cũng từng vì vậy mà đau lòng. Chỉ là, con người luôn muốn hướng về phía trước, còn những thứ kia cũng là chuyện cũ, cũng chỉ có thể chôn trong lớp đất.

      “Đại tiểu thư, có phải quá căng thẳng vì đàm phán với khách hàng lúc nãy nên tại mới nhức đầu ?” Tiểu Ngô thấy xoa đầu, lập tức quan tâm hỏi

      Mặc Thiên Trần bị lời ngây thơ của chọc cười “Đúng nha! Ai kêu đàm phán với họ?”

      xin lỗi, đại tiểu thư. Lần sau tôi nhất định ” Tiểu Ngô đưa tay với đầu Mặc Thiên Trần, êm ái day day vài cái “Đại tiểu thư, thoải mái ?”

      “Tốt vô cùng, cảm ơn , Tiểu Ngô” Mặc Thiên Trần nhắm mắt lại

      Tiểu Ngô giọng : “Đại tiểu thư, ngàn vạn lần đừng khách khí. Tôi biết tôi ăn khéo léo như Thanh Thanh, cũng nhẫn nhịn được như Lý tiểu thư, cho nên mới hại bị nhức đầu”

      “Chớ dại dột, họ là họ, . xem phải bây giờ giúp tôi rất tốt sao. Điều này họ làm được!” Mặc Thiên Trần hơi mở mắt

      Sau khi được Tiểu Ngô xoa bóp lúc, cảm thấy khá hơn chút. Lúc mọi người chuẩn bị rời lại thấy Thiên Mộ Dương về phía bọn họ.

      Trần Ngạn đứng chắn trước người Mặc Thiên Trần: “Thiên Mộ Dương, muốn gì?”

      Thiên Mộ Dương nhìn Mặc Thiên Trần “ nhất định phải đuổi cùng giết tận Thiên Gia chúng tôi sao?”

      Mặc Thiên Trần hơi ngẩn ra, sau đó đến bên cạnh Trần Ngạn: “Thiên tiên sinh, đây là có ý gì? Tôi làm gì ?”

      “Thân thể Mộ Đình mới vừa khôi phục, cũng chịu buông tha. những quay phim hại người, những đem ấy hại chết. tại lại tới hại ấy có việc làm. Cho dù có cũng chỉ là loại việc làm thấp kém. Các người như vậy còn phải đuổi cùng giết tận sao?” Thiên Mộ Dương giận đến gân xanh đều nổi lên

      Mặc Thiên Trần hiểu được, gần đây có nhiều phim điện ảnh hạn chế độ tuổi, đều là do chụp được ở chỗ của ngọc nữ minh tinh Thiên Mộ Đình. Chỉ mới có năm, ấy liền lưu lạc đến tận đây “Đây chính là con đường mà ấy muốn chọn, có lý do đem lựa chọn của ấy trách tội ở người khác, Thiên tiểu thư nếu làm, cũng ai hại ấy. Mà bây giờ việc chụp ảnh này, cũng là do ấy lựa chọn. Thiên tiên sinh, ấy hoàn toàn có thể lựa chọn chụp. đến trách chúng tôi, cảm thấy việc làm này rất hoang đường sao?”

      Thiên Mộ Dương giống như nổi điên xông lên “Nếu như phải Cúc Như Khanh sử dụng thủ đoạn chèn ép ấy, làm sao ấy có kết cục như hôm nay? ấy Cúc Như Khanh là có lỗi sao? Mà Cúc Như Khanh lại đối đãi với Mộ Đình như vậy?”

      Cho tới bây giờ người nổi điên ai cũng như nhau, bất cứ ở chỗ nào, tất cả đều giống nhau.

      Mặc Thiên Trần than thầm tiếng, biết Cúc Như Khanh sử dụng thủ đoạn gì, nhưng Thiên Mộ Đình dùng thân thể dụ dỗ . chỉ thế, còn mượn thân thể để leo lên vị trí cao hơn, nếu như ấy dùng chiêu đó với người đàn ông khác, có thể còn có hy vọng. Nhưng ấy lại dùng với người như Cúc Như Khanh. làm sao có thể để người khác lợi dụng? Làm sao có thể phản kích lại cơ chứ? làm sao có thể để Thiên Mộ Đình làm xằng làm bậy?
      Bởi vậy, Thiên Mộ Đình mới có kết cục hôm nay. Mặc Thiên Trần cho dù hỏi Cúc Như Khanh, cũng ít nhiều biết được nguyên do trong đó.

      “Thiên tiên sinh, đối với chuyện của Thiên tiểu thư, tôi rất tiếc nuối. Hơn nữa Như Khanh là hạng người gì, mọi người trong chúng ta ai cũng rất ràng. Ở trong lòng tôi, ấy là người tôi thương, mà tôi lại phải người công bằng. Cho nên, có ai đúng ai sai, cũng đến thứ tự trước sau” Mặc Thiên Trần kiên nhẫn .

      Thiên Mộ Dương bị Trần Ngạn đẩy ra từ phía sau, lùi mấy bước mới đứng lại : “Dĩ nhiên, đúng, người khác phải sao? cũng biết, khi người ta tuyệt vọng, làm ra những chuyện gì đấy?”

      Sắc mặt Mặc Thiên Trần trong nháy mắt trắng bệnh, tuyệt vọng làm con người ta phát điên, làm ra những việc điên cuồng. Giống như Chu Tiểu Kiều điên cuồng nổ súng bắn lại làm thương Thần Công; giống như Phí Cường Liệt nổi điên nổ súng bắn chết cả nhà , hại vĩnh viễn mất cha mẹ. Mà lúc này tuyệt vọng của Thiên Mộ Dương cùng Thiên Mộ Đình, làm ra những chuyện gì nữa?

      Trần Ngạn thấy vậy liền với Mặc Thiên Trần: “Thiếu phu nhân, chúng ta thôi! cần để ý , tôi xử lý”

      Mặc Thiên Trần khôi phục lại bình tĩnh, sâu xa: “Thiên tiên sinh, tôi hi vọng cùng Thiên tiểu thư có cuộc sống tốt, thị phi trong làng giải trí vốn rất nhiều, cũng nhất định chỉ làm công việc này. Huống chi kết quả của ngày hôm nay, hẳn nên tự cảnh tỉnh mình, mà phải là đem sai lầm đổ lên người khác”

      “Thiếu phu nhân, cần phí lời với ” Trần Ngạn trực tiếp

      xong, liền đem quả đấm nhắm ngay Mộ Dương. Thiên Mộ Dương sao có thể là đối thủ của Trần Ngạn. Chưa đánh được mấy chiêu liền bị Trần Ngạn đánh bỏ chạy “Tiểu tử, cậu tự giải quyết cho tốt, lần sau tôi gặp được, cậu có cơ hội chạy trốn đâu”

      “Tốt lắm, Trần Ngạn, chuyện còn chưa tới mức thể cứu vãn, khuyên người phải có lòng khoan dung. cùng Trần Ích, nếu bọn họ làm loạn nữa, liền bỏ qua cho họ !” Mặc Thiên Trần than tiếng

      Trần Ngạn lái xe tới “Tôi hiểu, thiếu phu nhân”

      lâu sau ba người tới Mặc Thị, Tiểu Ngô nhìn Trần Ngạn “Trần đại ca, uy vũ nha!”
      Trần Ngạn chỉ hơi gật đầu, coi như đáp lại câu của Tiểu Ngô

      Mặc Thiên Trần buổi tối về nhà, ngâm mình trong bồn tắm để thanh tỉnh bản thân, đối với việc ban ngày, chỉ vừa nghĩ đến Thành Tây, cả người liền khẩn trương.

      Cúc Như Khanh đẩy cửa phòng tắm vào, nghe Trần Ngạn kể chuyện ban ngày gặp phải, tới bên bồn tắm của Mặc Thiên Trần “Trần, sao vậy?”

      “Như Khanh, về rồi!” Mặc Thiên Trần từ từ mở mắt “Em sao”

      Cúc Như Khanh đưa tay thử nước “Nước bắt đầu lạnh, ôm em đứng dậy! Đừng để bị cảm lạnh”

      dùng khăn tắm lớn ôm lên, Mặc Thiên Trần tựa vào lồng ngực của “Như Khanh, chuyện của Thiên Mộ Đình coi như xong ! Được ?”
      KatKatgaubonganvung thích bài này.

    2. Hà Linh

      Hà Linh Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      565
      Được thích:
      6,084
      Chương 347: thể thay đổi lương bạn
      Beta: Ruacon95 + Hà Linh

      Cúc Như Khanh dùng khăn lông lớn lau tóc cho “Trần, có vài người, phải cứ định rồi người ta tìm đến gây phiền toái”

      “Em biết . Chỉ là, ấy cũng rất thảm rồi” Mặc Thiên Trần than

      “Đó là do ấy tự tìm!” Cúc Như Khanh nặng nề hừ tiếng

      Mặc Thiên Trần ngẩng đầu lên nhìn ấy bởi vì có cuộc sống như mong muốn, cho nên tất cả mọi chuyện đều là tự gánh lấy cực khổ. Nhưng em như vậy, cho em rất nhiều, rất nhiều; cho nên cuộc đời em mới khác với ấy”

      Cúc Như Khanh khẽ mỉm cười, đồng thời ngắm nhìn , Mặc Thiên Trần là dạng phụ nữ hiếm khi biểu lộ lòng mình. Nội tâm của nhắn mềm mại. Hơn nữa, tình cảm trông có vẻ như nguội lạnh, nhưng bởi vì phần tình cảm đau khổ trước đây, cái hai người có được lại càng nhiều.

      “Trần, em cũng là người trong cuộc đời ” Cúc Như Khanh vuốt vuốt mái tóc “Tất cả phụ nữ đều phải cách xa ba thước. Vượt qua khoảng cách an toàn đó, họ chính là tự mình tìm phiền toái”

      Mặc Thiên Trần bật cười “Xì” tiếng, sau đó lại “Em cũng rất may mắn, cả cuộc đời có người như bên cạnh, mãi thay đổi” Cúc Như Khanh làm đến nơi đến chốn, tình cảm thể thay đổi, hướng Mặc Thiên Trần ở trong lòng mà in xuống dấu ấn bất diệt. Như vậy, từ đầu đến cuối, đều là của .

      Cúc Như Khanh đưa tay ôm vào trong ngực, tình cảm nằm sâu trong lòng, bình thường cũng chỉ câu, đều khắc sâu ở trong lòng đối phương.

      “Có muốn tới bờ biển nghe thanh của sóng biển chút ?” lát sau, hỏi
      Mặc Thiên Trần chớp chớp mắt, lại “Nghe Trần Ngạn hôm nay ở Thành Tây em bị đau đầu. Có phải là do áp lực công việc quá lớn ? Trước kia khi tâm tình tốt, tới bờ biển ngồi chút, biển rộng có thể mang tất cả phiền não, sau đó ngày mai lại bắt đầu ngày mới.

      “Được!” cũng biết, Trần Ngạn báo cáo hết mọi chuyện cho Cúc Như Khanh
      mặc y phục xong, Cúc Như Khanh liền ôm ra cửa “Em cũng đừng trách Trần Ngạn, là hỏi cậu ta, chỉ là lo lắng cho thân thể của em”

      “Em có trách cậu ấy, em biết thân thể của mình, cũng cần lo lắng” Mặc Thiên Trần khẽ mỉm cười

      Hai người đến bờ biển, gió liền nổi lên, từng đợt sóng cuồn cuộn dưới ánh trăng, nhìn sâu vào màn đêm, cũng chỉ là vô biên vô hạn.

      Cúc Như Khanh ngồi xuống trước, sau đó ôm vào trong lòng. Mặc Thiên Trần ngẩng đầu nhìn : “Như Khanh, chuyện thay thế năm đó vẫn có manh mối sao?"

      “Em cũng biết tra xét?” cúi đầu.

      “Đúng vậy, khi tìm Thiên Mộ Đình, em đoán được” Mặc Thiên Trần cười khẽ “ chủ động tìm người phụ nữ khác, huống gì người phụ nữ đó muốn lợi dụng .”

      Cúc Như Khanh vòng tay qua hông , nhất thời gì, lúc , thường là muốn làm tổn thương . Mà bây giờ, lại chủ động ra.

      “Em sao, chuyện qua lâu như vậy, cho dù có phải là mưu hay , em đều có thể tiếp nhận” Mặc Thiên Trần kiên định .

      “Tốt lắm, bây giờ cho em biết. Năm ngoái, sau khi chúng ta tân hôn, Thiên Mộ Đình có gửi bức thư uy hiếp em. Sau khi ta có vấn đề, chúng ta bị cắt đứt đầu mối. Khi ta tỉnh lại, hỏi ta là Chu Tiểu Kiều cung cấp những thông tin này cho ta” Cúc Như Khanh đem tình hình thực tế ra, sau đó tiếp “Trần, biết những chuyện này trở thành ám ảnh rất lớn đối với em, nhưng chỉ muốn biết chuyện năm đó có hay , nếu chuyện này tiếp tục tra xét mà làm tổn thương đến em, như vậy, tiếp tục nữa”

      Mặc Thiên Trần tựa vào lồng ngực của : “Như Khanh, chuyện lớn hơn nữa chúng ta cũng cùng trải qua, sóng gió nhiều hơn nữa cũng nếm trải, nếu chuyện này mưu, chúng ta nên đem nó tra . Em sợ bị thương, chỉ sợ ở bên cạnh em…”

      biết rồi, nhất định ở bên cạnh em” Cúc Như Khanh lại đem ôm chặt

      Hai người đến chỗ này cũng tiếp tục nữa, lẳng lặng hưởng thụ giây phút yên tĩnh này, tận hưởng thời gian bên bờ biển của họ

      Gió biển thổi cả mái tóc dài của Thiên Trần, tóc quấn quanh cổ Cúc Như Khanh, chính là cũng ra tình ý.

      “Trần, ngủ rồi sao?” Cúc Như Khanh cúi đầu nhìn .

      Mặc Thiên Trần lắc đầu, “Như Khanh, vừa Thiên Mộ Đình biết được tin tức từ Chu Tiểu Kiều. Với trí tuệ của Chu Tiểu Kiều mà nghĩ ra chuyện này, chắc phải có người sắp đặt”

      chính là đợi. Chỉ là tại Chu Tiểu Kiều biến mất tung tích, nếu bắt được ta, nhất định phải hỏi ràng chuyện năm đó” Cúc Như Khanh đồng ý cách nghĩ của “Em cần phải suy nghĩ tiếp những chuyện này, nhất định tìm được ta”

      “Mọi chuyện đều có thể khiến con người ta mất lý trí, Chu Tiểu Kiều ra có thể là nữ nhân rất tốt, chỉ là trong thế giới của ấy, có được thứ ấy muốn, mới có thể trở nên điên cuồng suy nghĩ như vậy. Em hy vọng Thiên Mộ Đình cũng như vậy. Huống chi sau khi hôn mê ấy, tai nạn trước tới tai nạn sau, tốt hơn nên quý trọng cuộc sống cuồng nhiệt, đầy tình thương này, mà phải là chà đạp cuộc sống. Chỉ là, tại sao có nhiều người vẫn nghĩ ra?” Mặc Thiên Trần có chút đau khổ nghi hoặc

      Cúc Như Khanh nhìn biển rộng đen như mặc, thứ mà ánh đèn ảm đạm có thể phản chiếu là từng đợt sóng bọt màu trắng “Trần, phải ai cũng có năng lực lĩnh hội cuộc sống như em. Trong cuộc sống của em, là nhiệt tình thương cùng quý trọng, nhưng là, em có chút cứng đầu, bọn họ cố chấp với những thứ thuộc về mình, cho nên cả đời đều cùng cực mà truy tìm.”

      “Năng lực lĩnh ngộ của em cao sao?” Mặc Thiên Trần cười khẽ hồi “Nhưng mà có người cho rằng, buông tha chính là mềm yếu!”

      Cúc Như Khanh cúi đầu hôn lên gò má của : “Buông tha trong cuộc sống, đó chính là dũng cảm đối mặt, dĩ nhiên, nếu em buông tha , chính là biểu đáng đánh đòn nhất rồi!”

      đúng là tự dát vàng lên mặt!” Mặc Thiên Trần bị chọc cười

      Cúc Như Khanh nhìn cười trong bóng đêm, giống như khi hoa Ngọc Lan nở, an tĩnh mà thơm ngát, nhất thời ngây người

      “Làm sao vậy?” chân tướng trừng mắt nhìn

      “Nếu như nhất định phải hình dung nữ nhân với loài hoa như người ta hay , vậy Trần, em chính là hoa Ngọc Lan” Cúc Như Khanh mỉm cười

      “Hoa Ngọc Lan” lặp lại lời của

      Cúc Như Khanh gật đầu” Đúng vậy, hoa Ngọc Lan. Chính là hoa Ngọc Lan mình trong cành lá rậm rạp, nhưng hương thơm sớm truyền vào lòng , men theo mùi hương mà đến, mới phát ,em là loài hoa thong dong mà điềm tĩnh mỹ lệ.”

      Mặc Thiên Trần che miệng cười “ có phải nhìn lén tập thơ của Mộ Dung , chuyện đều có ý vị thơ ca!”

      @eloite update mục lục giùm nghe ;)

    3. dunggg

      dunggg Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      90
      Em mê mẫn truyện này kinh
      Cám ơn ngen
      Hà Linh thích bài này.

    4. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Dạo nè nàng bận j hay sao mà ko thấy nàng post truyện zậy??? M ngày nào cũng vào hóng xem có chương mới chưa mà kết quả là:-/:-/:-/ nàng ơi nàng đâu rùi hic..hic...
      dunggg thích bài này.

    5. KatKat

      KatKat Well-Known Member Staff Member Trial Moderator

      Bài viết:
      132
      Được thích:
      366
      Đây đúng là bộ truyện dài kinh điển. Mong Editors và betaers cố gắng hết chặn đường này. Chắc phải nhờ cao thủ nào viết bài quảng cáo lại truyện này với đọc giả để có thêm nhiều người ủng hộ và com tăng sức cho người dịch và chỉnh sửa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :