1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam (Hoàn, mấy chương hoàn và PN trong VIP link cuối trang 88)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      Chương 336 nhau: Ôm em cái.

      Edit: Pink Kiêu Sa.

      Beta: Ruacon95



      Cúc Như Khanh nắm tay , tay của lại lạnh như băng, đặt tay ngực, cố gắng sưởi ấm cho .

      Trong bóng đêm, Nhâm Thần Phong như lướt gió mà đến.

      dùng tia sáng laser bắn người của Cúc thị đứng canh cửa bị thương, sau đó xâm nhập phòng bệnh.

      "Cúc Như Khanh, xem chuyện tốt làm chút!" Nhâm Thần Phong đánh quyền vào vai Cúc Như Khanh.

      Cúc Như Khanh đầu cũng quay lại, cứng rắn nhận quyền của , nhưng chỉ lạnh lùng : " ra ngoài!"

      "Hôm nay tôi muốn dẫn Thiên Thiên !" Nhâm Thần Phong kiên định .

      " ấy chỗ nào cũng được , ấy chỉ ở bên cạnh tôi." Cúc Như Khanh buông tay Mặc Thiên Trần xuống, sau đó đứng lên đối mặt với Nhâm Thần Phong: "Chuyện xảy ra, là lỗi của tôi, cho nên tôi muốn dùng cả đời này để đền bù tổn thương của ấy."

      Nhâm Thần Phong cười lạnh tiếng: "Đền bù? còn có thể đền bù thế nào? Nếu phải cùng Phí Cường Liệt có ân oán, Phí Cường Liệt đem ân oán đổ xuống đầu bác trai bác sao? Bác trai bác có thể chết oan uổng như vậy sao? Cúc Như Khanh, tôi muốn bỏ xuống, tôi rồi, chỉ cần đối tốt với Thiên Thiên, cái gì tôi cũng so đo, nhưng đối với ấy tốt, hại chết cha mẹ ấy, biết ?"

      Cúc Như Khanh sắc mặt lạnh lẽo như sương, "Nhâm Thần Phong, bất luận cậu cái gì làm cái gì, lúc này tôi cũng buông tay, tôi cũng chắp tay để cho cậu mang Trần , cậu ra ngoài ! Trần cần nghỉ ngơi."

      "Hôm nay tôi thể mang Thiên Thiên , tôi cũng , ấy ở lại bên cạnh của , chỉ mang lại cho ấy nhiều tổn thương, giữ lại ấy, chính là muốn làm tổn thương ấy sao? nghĩ như vậy chính là ấy sao?" Nhâm Thần Phong lần nữa giơ tia laser được trang bị trong tay lên.

      Cúc Như Khanh trầm giọng : "Trần muốn nhìn thấy chúng ta đánh nhau, Nhâm Thần Phong, cậu ấy như vậy sao?"

      "Tôi ấy, tôi có thể vì ấy làm bất cứ chuyện gì, có thể từ bỏ tất cả vì ấy, sao?" Trong ánh mắt của Nhâm Thần Phong chỉ có bi thương.

      Cúc Như Khanh thẳng lưng, làm được, bỏ được công ty gia tộc Cúc thị, bỏ được sản nghiệp Cúc thị Ám Dạ, cũng bỏ được người nhà họ Cúc, đó là trách nhiệm người phải chịu, bây giờ vấn đề phải là tham luyến hay quyền thế, mà là phải đeo quyền thế lưng như vậy.

      Nhâm Thần Phong thấy im lặng lên tiếng, "Nếu làm được, liền buông tay !

      "Cái loại lý tưởng đó cũng chỉ là lý tưởng sống của cậu. Nhâm Thần Phong, tôi rồi tôi buông tay, ấy là vợ của tôi, ấy chỉ ở chung chỗ với tôi." Cho dù như thế, Cúc Như Khanh cũng nhường bước.

      " bỏ quyền thế được, cũng buông tay được, như vậy hãy cho tôi thấy bản lãnh của !" Nhâm Thần Phong điều chỉnh tia sáng laser, bắn về phía Cúc Như Khanh.

      Cúc Như Khanh lắc mình tránh qua: "Nhâm Thần Phong, nhất định phải đánh, ra ngoài đánh!"

      Nhâm Thần Phong chuyện nữa, chỉ chuyển tia sáng lên tay Cúc Như Khanh, hai người so chiêu mội hồi, trong khoảng thời gian ngắn phân cao thấp.

      Chợt lúc này, Mặc Thiên Trần tỉnh lại, thấy trong phòng hai người vẫn còn đánh tới đánh lui, trong lòng quýnh lên, "Như Khanh. . . . . . Thần Phong. . . . . ."

      Nghe được thanh hai người đồng thời ngừng lại, Cúc Như Khanh cùng Nhâm Thần Phong đều chạy đến bên giường bệnh của .

      "Trần. . . . . ."

      "Thiên Thiên. . . . . ."

      Hai người trái phải đứng ở bên giường của , nhìn tỉnh lại, hai người cũng cực kỳ lo lắng nhìn .

      Mặc Thiên Trần nhìn Cúc Như Khanh chút, sau đó quay đầu nhìn Nhâm Thần Phong: "Như Khanh, Thần Phong, cần đánh nhau nữa. . . . . ."

      Hai người đàn ông này cũng chuyện.

      đưa ra hai cái tay, trái phải nắm tay của bọn , "Hai người đều là người thân nhất của em, Như Khanh, Thần Phong, em muốn nhìn thấy hai người vì em lại đánh nhau, nếu như trong lòng hai người tức giận, hãy với em được ?"

      " xin lỗi, Trần, là tốt. . . . . ." Cúc Như Khanh nắm chặt bàn tay bé của .

      Nhâm Thần Phong ngắm nhìn : "Thiên Thiên. . . . . ."

      Mặc Thiên Trần nhìn về Nhâm Thần Phong: "Thần Phong, em rất khỏe, phải lo lắng cho em, ở trong lòng của em, vĩnh viễn là trai của em là người thân của em, cám ơn hôm nay tới thăm em. Như Khanh là người em , ấy và , bất luận là người nào bị thương, đối với em mà , đều muốn có chuyện như vậy xảy ra. Em sao, hãy yên tâm !"

      Nhâm Thần Phong nặng nề gật đầu cái: "Em tỉnh lại là tốt rồi, nghỉ ngơi nhiều, trước."

      "Được!" Mặc Thiên Trần rút bàn tay bé của về.

      Trước khi , Nhâm Thần Phong liếc mắt nhìn Cúc Như Khanh, cuối cùng đơn rời khỏi.

      Gian phòng lúc này, trở nên im ắng.

      Cúc Như Khanh nắm tay bé của , dù có ngàn vạn ngôn ngữ, vào giờ khắc này cũng là thể nào nên lời.

      Lúc này Mặc Thiên Trần cẩn thận ngắm nhìn , tiều tụy rất nhiều, trong đêm, cũng già hơn rất nhiều, chòm râu thô sáp dài ra mọc lên ở cằm.

      Hai người cũng chuyện, chỉ dùng ánh mắt giao tiếp với nhau.

      Trong ánh mắt của hàm chứa nổi thống khổ núp, mặc dù nghĩ biểu bình tĩnh chút, nhưng khi nắm tay Mặc Thiên Trần, trong lòng tự chủ được hơi run rẩy.

      Mặc Thiên Trần nhàng kêu tiếng: "Như. . . . . . Khanh. . . . . ."

      " ở đây. . . . . ." Cúc Như Khanh khàn giọng ngắm nhìn .

      "Ôm em cái!" nghẹn ngào .

      "Được. . . . . ." ngồi bên giường bệnh của , đưa tay ôm vào trong ngực, cảm nhận được thân thể ngừng run rẩy, tim của cũng thắt lại từng hồi từng hồi thống khổ khó nhịn.

      Mặc Thiên Trần dựa vào trong ngực , lẳng lặng chờ đợi giờ khắc này.

      " xin lỗi, Trần, xin lỗi. . . . . ." Cúc Như Khanh ôm chặt , "Là phải xin lỗi em. . . . . . Là hại em thành như vậy. . . . . ."

      Mặc Thiên Trần gì, nước mắt lại lặng lẽ chảy xuống.

      Cúc Như Khanh ôm thân thể gầy yếu của , yếu ớt co rúc ở trong ngực của , từng cam kết, vì che gió che mưa, để cho đau, để cho thương, để cho khổ, nhưng tất cả cam kết với thực ở trước mặt, lại có vẻ như tái nhợt vô lực. . . . . .

      , mới mất người thân thân nhất, là vì , từ nay về sau cũng còn cha mẹ; là vì , vĩnh viễn phải thừa nhận đau đớn khắc cốt ghi tâm này, là vì , hôm nay mới thương tâm thống khổ đến muốn chết. . . . . .

      1000 vạn câu xin lỗi, thể đền bù những tổn thương này. Tổn thương tạo thành, hơn nữa bồi thường cái gì, sợ rằng cũng còn có thể khôi phục lại bộ dáng ban đầu.

      Cúc Như Khanh biết ôm bao lâu, mới cúi đầu ngưng mắt nhìn bộ dáng ở trong lòng khóc thầm, chỉ là lẳng lặng khóc thút thít, giống như đóa hoa thê lương, làm người khác nhìn vào cũng thấy đau lòng.

      "Trần. . . . . ." thấp giọng kêu tiếng, "Em nhất định phải mau mau khỏe lại, Trần, cha mẹ muốn nhìn thấy bộ dạng của em như bây giờ. . . . . ."

      đến cuối cùng, nhưng cũng xuống giường, chỉ để cằm ở đỉnh đầu của , sau đó ôm vào trong ngực.
      Minhnguyen18gaubonganvung thích bài này.

    2. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      @dunggg : truyện này nhùng nhằng lắm mà. sóng trước chưa sóng sau đến :yoyo11::yoyo11::yoyo11::yoyo11:
      dunggg thích bài này.

    3. dunggg

      dunggg Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      90
      @eloite cám ơn nàng nha. Ngóng mãi luôn ấy. Cho mình xin cái lịch post nàg
      eloite thích bài này.

    4. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      @dunggg : truyện này ko chỉ phụ thuộc vào mình mà còn của bạn beta chính nữa. mình chỉ kiểm tra lại rồi đăng thôi. mà lịch của mình cũng kín lắm nên biết trước được. Nhưng nếu bạn beta ko bỏ vào giao truyện đều đặn mình hứa được ít nhất 2 chương/tháng
      dunggg thích bài này.

    5. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Thanks các nàng trở lại hóng mãi hum nay mới có truyện đọc hihi...tưởng rằng CNK vs MTT hạnh phúc từ giờ ko gặp phải sóng gió j đùng cái cơn sóng to ập tới ko bit MTT và CNK ra sao đây ??? Chờ mong các chương tiếp theo của các nàng
      dungggeloite thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :