1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam (Hoàn, mấy chương hoàn và PN trong VIP link cuối trang 88)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Thông báo tới Editor
      l
      - Khi edit xong 1 bộ truyện hãy vào topic Hỗ trợ thành viên
      - Báo số chương truyện hoàn thành để được cộng thưởng ruby

    2. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      Chương 333 nhau: thịt vui

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta: Ái Nhân



      Mặc Thiên Trần nhìn : "Đúng vậy! cũng cần lo lắng , nếu quả có đàn ông cưới , công ty Mặc thị sẽ nuôi . "

      "Đây chính là , phụ nữ qua hai mươi lăm tuổi, phải kiếm loại cảm giác an toàn rồi, mặc dù tôi có đàn ông làm phiếu cơm dài hạn, chỉ là, có công ty tôi cũng an tâm một chút!" Triển Thanh Thanh điều chỉnh lại rất nhanh.

      "Tốt lắm, này sửa lại phần làm sai trong bản kế hoach này ." Mặc Thiên Trần đưa cho phần văn kiện, "Làm tốt tối nay đừng nghĩ tan việc."

      Triển Thanh Thanh nhận lấy, "Lấy công ty làm phiếu cơm dài hạn, quả cũng là bị bóc lột giống như giai cấp vô sản a!"

      " biết cái gì? Làm việc sẽ quên mất phiền não, cố gắng lên! Tranh thủ thăng chức tăng lương." Mặc Thiên Trần nửa nịnh nửa dụ dỗ.

      "Dạ! Tổng tài." Triển Thanh Thanh đứng nghiêm, sau đó ra ngoài làm việc.

      Lúc Mặc Thiên Trần tan việc, nhận được điện thoại của Thần Vũ : "Thiên Thiên, cuối tuần này nhà chúng tôi mở tiệc nướng, để cảm ơn em và Cúc tiên sinh đã giúp chúng Thần Phong trong việc chữa trị, mời hai người tới dự tiệc, được ?"

      "Em muốn nhìn lại lịch trình ngày chủ nhật một chút, bây giờ chưa thể trả lời chị được, chị Vũ, em xem lại một chút rồi gọi điện lại cho chị, được ?" Mặc Thiên Trần cảm thấy nên ra khỏi thế giới của nhà họ Nhậm và nhà họ Đồng, tránh làm cho mọi việc trở nên rối răm.

      Khi về nhà, Mặc Thiên Trần còn chưa chuyện này, Cúc Như Khanh hỏi trước: "Trần, cuối tuần này Đồng Thọ Tề muốn ở nhà mở tiệc nướng, mời chúng ta cùng , em có cuốnđi ?"

      "A. . . . . ." Mặc Thiên Trần lập tức trợn to hai mắt: "Lúc em tan việc cũng nhận được điện thoại của chị Vũ, cũng là là mở tiệc nướng, mời chúng ta đến, chẳng qua em có lập tức trả lời."

      Cúc Như Khanh nhìn : "Em có gì băn khoăn?"

      Mặc Thiên Trần nhướng nhướng mày: "Giả sử em đáp ứng để ý đến Thần Phong, còn có Đồng Tâm Ấn đối với em vẫn còn canh cánh trong lòng, ra còn có chị Vũ cũng có thể có thành kiến ban đầu với em bởi vì sự việc Chu Truyền Tốt làm liên lụy đến nhà họ Đồng, cho nên bọn họ mời chúng ta đến dự tiệc, em cảm thấy rất nhiều chuyện đều giống như mạng nhện cởi ra. Tránh cho mọi người gặp nhau, lại cảm thấy lúng túng."

      "Nhưng là mọi chuyện đều phải giải quyết, những băn khoăn này đều đáng , chúng ta đến đó ." Cúc Như Khanh an ủi .

      Mặc Thiên Trần gật đầu cái: "Nếu Đồng tiên sinh cũng ra mặt muốn mời , chúng ta lại tổn hại mặt mũi của , thương trường cũng phải châm chước nhau, vậy hãy !"

      Chủ nhật, nhà Đồng Thọ Tề.

      Đồng Thọ Tề nhà bốn người, cộng thêm Nhâm Thần Phong ở đây, người bọn họ hôm nay muốn mời cũng nhiều lắm, còn có một số đồng nghiệp của Đồng Thọ Tề, ngoài ra cũng chỉ có vợ chồng Cúc Như Khanh.

      Mọi người hàn huyên với nhau, liền ngồi xuống ăn đồ nướng, hoặc là đánh bài giải trí.

      Mặc Thiên Trần kéo tay Cúc Như Khanh, hai người muốn ngồi xuống ăn đồ nướng nghe được có người gọi: "Cúc tiên sinh, đến đây đánh bài ! Vừa lúc thiếu chỗ."

      Cúc Như Khanh chút cử động: "Các vị chơi ! Tôi thích."

      "Thế Cúc phu nhân thì sao?" Có người khác gọi.

      Mặc Thiên Trần áy náy cười cười: " xin lỗi, các vị, tôi biết đánh bài."

      Có người nổi lên cười giỡn: "Cúc tiên sinh, đây chính là cậu đúng, phu nhân biết đánh bài!"

      Cúc Như Khanh thản nhiên đồng ý: "Trần biết đánh bài, dù sao tôi cũng thích, chúng tôi như vậy vừa hợp."

      Lời này mặc dù đơn giản mà chất phác, như vậy cách khác, mặc dù mở sòng bạc, nhưng thích đánh bạc, mà Mặc Thiên Trần là vợ của hắn, biết đánh bài, hai người rất hợp tính đối phương.

      Mọi người đều ở thương trường, dĩ nhiên là hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, bọn họ lập tức : "Xem ra Cúc tiên sinh cùng cúc phu nhân là vợ chồng hạnh phúc!"

      Mặc Thiên Trần thìn thấy xa Nhâm Thần Phong cùng Đồng Tâm Ấn ở cùng nhau, Nhâm Thần Phong nghe những lời nói như thế, đương nhiên là thích, cũng vội vàng thu hồi ánh mắt, sau đó dựa vào Cúc Như Khanh ngồi xuống: "Như khanh, còn nhớ lần đầu tiên chúng ta ăn đồ nướng ?"


      Cúc Như Khanh nhíu mày, khóe môi nâng lên nụ cười nhàn nhạt, cũng gì.

      "Có phải đã quên rồi ?" Mặc Thiên Trần chế nhạo , " nhớ, đó là lần đầu tiên nhắc đến con với em, hiểu biết em rất thích nó, em còn con cũng thích ăn đồ nướng. . . . . ."

      Cúc Như Khanh vươn tay ôm vào trong ngực: "Chỉ là khi đó, chúng ta biết, con lại là con chung của chúng ta. Chờ có thời gian, bốn người chúng ta sẻ cùng ăn đồ nướng."

      "Được nha!" Mặc Thiên Trần vui mừng dứt.

      biết Cúc Như Khanh tương đối thích ăn chay , cũng liền chọn một ít rau, nấm, trước đã nướng chín cho : "Như Khanh, nhanh ăn !"

      "Cùng nhau ăn!" Cúc Như Khanh thấy vẫn bận.

      "Em muốn ăn thịt!" Mặc Thiên Trần cười , lập tức bắt đầu nướng cánh gà.

      Khóe môi Cúc Như Khanh khẽ cong, cười ngưng mắt nhìn , chân tướng: "Cười cái gì? phải mặt em bị lem chứ?"

      "Cánh gà của em sắp cháy rồi !" chỉ vậy.

      "Ai da. . . . . ." Mặc Thiên Trần vội vàng lật lật cánh gà, "Em thích ăn cánh gà, mặc dù biết rõ là nó có nhiều thịt, thịt vui!"

      Rất nhanh, nướng xong cánh gà, quết lên một lớp đường mật nữa, đã xong cánh gà tỏa ra mùi thơm, Mặc Thiên Trần đặt ở bên cạnh lỗ mũi ngửi cái: "Thơm quá. . . . . . Như Khanh, có muốn ăn . . . . . ."

      Cúc Như Khanh thấy bộ dạng say mê như thế, giọng : "Em ăn nó, ăn em. . . . . . Em là thịt vui, cũng thế. . . . . ."

      Mắt hạnh của Mặc Thiên Trần trừng , sau đó miệng cắn cánh gà, coi như cánh gà ra sức tới cắn .

      "Ừ, tối hôm nay thấy em như vậy, thấy rất mong mỏi rồi." Nụ cười ở khóe môi giảm.

      Mặc Thiên Trần đưa tay nhét rau, nấm hướng vào miệng , "Ăn đồ cuả !"


      Hai người cứ như vậy liếc mắt đưa tình , làm cho người khác nhìn ghen đến chết người.

      Mà ở chỗ khác, Nhâm Thần Phong cùng Đồng Tâm Ấn sao, Đồng Tâm Ấn quen cơm đến há mồm áo đến giang tay, nướng đồ ăn vừa đen vừa cháy, định dùng mật đường dể lấy lại mầu sắc còn tấm tình đàn ông, ngờ, tăng thêm đường để nướng càng thêm cháy.

      " Thần Phong, như thế này có ăn được ?" Đồng Tâm Ấn cầm đoạn bắp cho nhìn, nướng ra nửa chín rồi, nửa kia nhìn vẫn còn rất lạ.

      Nhâm Thần Phong mặc dù có đưa mắt tập trung ở người Mặc Thiên Trần, nhưng xa xa cũng có thể nhìn thấy động tác thân thiết hai người bọn họ, đâu còn nghe được Đồng Tâm Ấn gì.

      Lúc này những người đến dự tiệc, có người : "Tâm Ấn, làm sao ấy lại đứng cùng Thần Phong ở ngoài kia?"

      "Đoán chừng là hai người muốn chuyện đương, muốn chúng ta làm kì đà cản mũi." Cũng có người nổi lên cười giỡn, đối với đại tiểu thư nhà họ Đồng thích cậu Nhâm Thần Phong có quan hệ ruột thịt, mọi người đều đã biết.
      gaubonganvungmongmanh thích bài này.

    3. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      Chương 334 nhau: Hoa Địa Vi Lao

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta: Ruacon95 & Ái Nhân



      Lúc này, đến tình của giới trẻ, càng có thêm nhiều người đứng ngắm vợ chồng Cúc Như Khanh và Mặc Thiên Trần : " chỉ là Thần Phong cùng Tâm Ấn hai người ghim thành đôi, ngay cả Cúc tiên sinh cùng Cúc phu nhân cũng là giống như mật đường dính lấy nhau!"

      Mặc Thiên Trần thấy mọi người lấy vợ chồng bọn họ cùng Thần Phong, Đồng Tâm Ấn ra so sánh, chỉ lẳng lặng cắn cánh gà.

      Cúc Như Khanh lại đưa tay vuốt ve tóc của Mặc Thiên Trần , động tác thân mật này, biểu thị tình cảm vô cùng công khai, Mặc Thiên Trần là khéo léo dựa vào .

      Đồng Thọ Tề cùng Thần Vũ cũng tới đây ngồi, Đồng Thọ Tề kêu lên: "Thần Phong, Tâm Ấn, tới đây ngồi cùng !"

      Đồng Tâm Ấn cùng Nhâm Thần Phong tới, sau khi ngồi xuống, Đồng Thọ Tề : "Hôm nay Cúc tiên sinh cùng Cúc phu nhân đến đây, tiếp đãi được chu đáo xin tha thứ."

      "Đồng xử trưởng quá mức khiêm rồi, tôi và Trần cũng rất vui vẻ ." Cúc Như Khanh nhàn nhạt .

      Lúc này Thần Vũ nướng bắp xinh đẹp đưa cho Thần Phong: "Thần Phong, đây là thứ em thích ăn nhất."

      "Chị, em muốn ăn." Nhâm Thần Phong cự tuyệt ý tốt của .

      Lúc này có người ồn ào : "Tâm Ấn, phải lột từng viên đến đút Thần Phong, mới thích!"

      Đồng Tâm Ấn cầm lấy trái bắp, quả nhiên lột từng viên , khi đưa tới, bị Nhâm Thần Phong chút lưu tình dùng tay phải hất , bắp từng viên từng viên rơi xuống mặt đất.

      "Thần Phong!" Thần Vũ thấy cư xử như thế, khỏi giọng quát lên.

      Đồng Tâm Ấn lúc này giơ tay chỉ về phía Mặc Thiên Trần, "Là người phụ nữ này, làm tay Thần Phong bị thương!"

      " xin lỗi, tôi. . . . . ." Mặc Thiên Trần vừa mới mấy chữ Cúc Như Khanh lại lạnh giọng : "Hôm nay là Hồng Môn Yến (bữa tiệc để vạch tội người khác) sao?"

      giống Mặc Thiên Trần nhẫn nhục chịu đựng như vậy, cảm thấy là Nhâm Thần Phong thiếu phải áy náy cả đời , thẳng bữa tiệc hôm nay mục đích đúng là Hồng Môn Yến sao?

      Mặc Thiên Trần thấy tức giận, chặn lại : "Như Khanh. . . . . ."

      Đồng Thọ Tề lập tức bồi tội: "Cúc tiên sinh, Tâm Ấn nói chuyện biết trước sau, xin cậu cần để ý, hôm nay tôi mời hai vị tới đây, tuyệt đối phải là Hồng Môn Yến ." bên này bồi hết tội xong, lập tức quát lớn Đồng Tâm Ấn: "Còn mau nhận lỗi với Cúc phu nhân!"

      Đồng Tâm Ấn thấy cha mắng , rưng rưng nhìn về phía Thần Phong : " Thần Phong, với nha! ta bỏ ra nhiều như vậy có đáng ?"

      Nhâm Thần Phong trầm giọng : " vì Thiên Thiên làm bất cứ chuyện gì đều là cam tâm tình nguyện, cần em ở đây lắm mồm, chưa từng nghĩ tới có đáng giá hay , cũng chưa có từng nghĩ đến cần báo đáp."

      Đồng Tâm Ấn thấy có người nào giúp , khóc chạy .

      Thần Vũ vội vàng hoà giải: "Được rồi, chuyện này cũng qua, Thần Phong quả cũng vì Thiên Thiên mà bị thương, Thọ Tề, cũng cần mắng Tâm Ấn, nó chỉ là đau lòng Thần Phong mới như vậy . Thiên Thiên, em để ý, đúng !"

      Mặc Thiên Trần vẫn gì, Cúc Như Khanh lại nói tiếp : "Thần Phong, Tôi rất cảm tạ đã cứu Trần, nếu như cảm thấy cứu được cam lòng, nếu như cảm thấy buông tay được, hôm nay đánh tôi ba phát, coi như là giải quyết rõ ràng tất cả ân oán giữa chúng ta."

      ". . . . . ." Mặc Thiên Trần lập tức khóc kêu lên, "Thần Phong, Như Khanh, nên như vậy. . . . . ."

      Đồng Tâm Ấn chạy ra, mọi người đưa mắt tập trung vào Mặc Thiên Trần, rưng rưng : "Nếu như có thể mà , tôi tình nguyện hôm đó người bị thương là tôi, cũng muốn là Thần Phong, tình cảm của Thần Phong đối với tôi, tôi ghi khắc. Thần Phong, cám ơn , em còn muốn với , đúng là Như Khanh đối với em rất tốt, ấy là người em muốn sống cùng đến già, cũng có thể tìm người thực sự thương , em cùng Như Khanh đều chúc phúc cho ."

      Nhâm Thần Phong khẽ mỉm cười, gật đầu cái: "Thiên Thiên, yên tâm ! sống thật tốt."

      Sau khi xong đứng lên, "Tôi còn có chuyện, các vị, xin lỗi tiếp được."

      Sau khi Nhâm Thần Phong rời , khí nhất thời rơi vào cục diện bế tắc, Đồng Thọ Tề vốn định mời vợ chồng Cúc thị tới đây để giải quyết vấn đề, ai ngờ lại bị con gái của mình làm cho khí càng thêm cứng ngắt.

      Cúc Như Khanh đỡ Mặc Thiên Trần đứng lên: "Đồng xử trưởng, Đồng phu nhân, chúng tôi có chuyện còn phải giải quyết, xinn phép trước."

      "Cúc tiên sinh, chuyện tối nay, là xin lỗi. . . . . ." Đồng Thọ Tề ngừng xin lỗi.

      Cúc Như Khanh chỉ hơi hơi gật đầu cái, sau đó kéo Mặc Thiên Trần rời .

      Mặc Thiên Trần cùng Cúc Như Khanh ngồi lên xe, Trần Tiêu lái xe, nắm tay Cúc Như Khanh: "Như Khanh, nên những lời ngu ngốc như vậy nữa, được ?"

      Cúc Như Khanh dùng bàn tay cầm tay bé của , sau đó lau nước mắt của chảy xuống: "Đừng khóc."

      " phải đồng ý với em, đồng ý với em làm những chuyện ngu ngốc như vậy!" chịu nghe, nước mắt càng chảy ra dữ dội hơn."Em muốn bị thương, em muốn. . . . . . Như Khanh, em muốn. . . . . ."

      "Được rồi, được rồi, đồng ý với em." Cúc Như Khanh đưa tay ôm vào lòng, " cần khóc nữa, ngoan. . . . . ."

      Mặc Thiên Trần nghe được lời hứa của , cũng ngừng khóc: "Như Khanh, rất coi trọng cam kết, hơn nữa độ tin cậy là trăm phần trăm, đã đồng ý với em, nhất định phải làm được."

      "Được! nhất định làm." Cúc Như Khanh ánh mắt dịu dàng.

      Mặc Thiên Trần rúc vào lồng ngực của , "Như Khanh, được lừa gạt em, nếu em hận , rất hận rất hận . . . . . ."

      Cúc Như Khanh vuốt tóc : "Được rồi, biết em chịu nổi đau đớn như vậy, làm sao chịu để em hận !"

      "Nhưng mà, cũng nên như vậy với Trần Phong!" khó chịu , "Thần Phong bị thương, em rất khổ sở, mà vì sao còn phải nói như vậy . . . . ."

      "Được rồi, bây giờ hắn đã khỏe lại, sẽ thoát khỏi tù ngục của bản thân, em cũng cần phải lo lắng." Cúc Như Khanh khai thông tâm trí của .

      Cả đời này đều chỉ vì , tình nguyện cùng hưởng thụ hạnh phúc. . . . . .

      "Tù là chính bản thân , mà chìa khóa cũng ở tay hắn, cho nên chúng ta ai cũng giúp được , có thể giúp chỉ có chính ." Cúc Như Khanh than tiếng.

      Mặc Thiên Trần gật đầu cái, đưa tay ôm lấy hông của Cúc Như Khanh, Như Khanh, đã đồng ý với em nhất định phải làm được! Em muốn bất luận ai tiếp tục bị thương vì em!

      Cúc Như Khanh gì nữa, chỉ ôm Mặc Thiên Trần vào ngực, thầm thở dài cái, Trần, nếu như em biết Nhâm Thần Phong vì năm đó chuộc tội với em, em có còn giống như giờ phút này còn áy náy với ? Trần, em còn có thể sao?
      gaubonganvung, mongmanhdunggg thích bài này.

    4. eloite

      eloite Well-Known Member

      Bài viết:
      780
      Được thích:
      2,919
      Chương 335 nhau: cha mẹ ngoài ý muốn

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta: Ruacon95




      Trong khi Mặc Thiên Trần hoảng sợ chịu nổi ngày Cúc Như Khanh ngây ngốc bị Nhâm Thần Phong đánh bị thương rốt cuộc nhận được tin tức tốt. Đó chính là mẹ đã chữa lành bệnh, sẽ mau chóng về nước.

      "Như Khanh, cha mẹ sắp trở về rồi !" Mặc Thiên Trần vui vẻ thôi, lâu gặp cha mẹ, hơn nữa lần này mẹ ra nước ngoài chữa bệnh, sau khi trở lại thân thể có tiến triển lớn, đây là chuyện vô cùng tốt.

      Cúc Như Khanh nhìn : "Đã xác ̣nh thời gian cụ thể chưa?"

      "Chưa, bây giờ ở bệnh viện làm những công đoạn cuối cùng." Mặc Thiên Trần cười , "Nhưng mà em tin tưởng rất nhanh."

      "Khi nào xác ̣nh rõ thời gian, nhớ cho biết, chúng ta cùng ra sân bay đón cha mẹ." Cúc Như Khanh .

      "Được." Mặc Thiên Trần cười nói.

      Cơ Dương.

      Mặc Thiên Trần cùng Cúc Như Khanh đến sân bay đón người, từ xa thấy được cha mẹ từ lối ra, Mặc Thiên Trần chạy lên ôm lấy Lý Tình Y.

      "Mẹ, cha, con rất nhớ cha mẹ. . . . . ." Mặc Thiên Trần làm nũng.

      Cúc Như Khanh nhìn bộ dạng Mặc Thiên Trần như vậy, chợt nhớ tới Cúc Hoài Cẩn cũng thích như vậy, thấy vậy đúng là gien di truyền, chính là chuyện vô cùng kỳ diệu.

      "Cha, mẹ, trở lại!" chào hỏi.

      Lý Tình Y nhìn Mặc Thiên Trần và Cúc Như Khanh cùng nhau, "Như Khanh, Thiên Thiên có nghe lời ?"

      "Mẹ, con cũng phải là đứa bé, sao vừa trở về mẹ lại hỏi như vậy?" Mặc Thiên Trần ôm cổ của bà nhất quyết tha.

      Cúc Như Khanh khẽ mỉm cười: "Trần rất nghe lời."

      "Con dĩ nhiên rất ngoan, kinh doanh công ty rất tốt, cùng Như Khanh cũng ân ân ái ái ." Mặc Thiên Trần vui vẻ cười .

      Bốn người cùng ra khỏi sân bay, tới bãi đậu xe.

      Mạc Chấn Đông nhìn Cúc Như Khanh: "Như Khanh, Thiên Thiên tuổi còn rất trẻ, chuyện của công ty Mặc thị, con nhớ giúp đỡ Thiên Thiên."

      "Cha, con biết rồi. Hơn nữa cha cũng nên tin tưởng, Trần làm rất tốt." Cúc Như Khanh nghiêm túc .

      Mặc Thiên Trần từ trong lồng ngực Lý Tình Y ngoi đầu ra: "Cha nha, cha yên tâm , cha biết chứ, những cổ đông kia rất nghe lời Như Khanh !"

      "Đây chính là con phải học tập Như Khanh." Mạc Chấn Đông .

      "Dạ! Cha, con nhất định học tập Như Khanh tốt." Mặc Thiên Trần bảo đảm.

      Lý Tình Y đưa tay chọc chọc đầu của : "Đừng chỉ nói miệng, con phải toàn tâm toàn ý đối với Như Khanh thật tốt, học tập Như Khanh thật tốt để chúng ta cần phải lo lắng!"

      "Mẹ, con biết rồi." Mặc Thiên Trần le lưỡi cái, hướng Cúc Như Khanh cầu cứu, này cha mẹ trở lại liền dạy dỗ dứt.

      Cúc Như Khanh khẽ mỉm cười, sau đó : "Chúng ta lên xe trước, về nhà tán gẫu tiếp!"

      "Đúng đúng đúng! Cha mẹ, cha mẹ ở máy bay mấy tiếng liền cũng mệt mỏi, về nhà tắm rửa trước, con sẽ tự tay xuống bếp nấu ăn, có được ?" Mặc Thiên Trần vội vàng mở cửa xe ra, để Lý Tình Y lên xe trước."Mẹ, con nói cho mẹ biết nha, con theo mẹ chồng đã học được một số món ăn mới, bảo đảm cha mẹ sẽ rất ưa thích."

      Lý Tình Y cười chuẩn bị lên xe, "Đây chính là điều mẹ muốn nghe nhất!" Dù sao con cùng mẹ chồng quan hệ tốt, bà làm mẹ cũng yên tâm.

      "Mẹ, mẹ cầm cái gì vậy?" Cúc Như Khanh đặt hành lý vaod ́p xe, nhìn thấy Lý Tình Y còn ôm cái hộp.

      Lý Tình Y chỉ chỉ hộp quà rất đẹp tay: "Mẹ cũng biết là cái gì, lúc chúng tôi ra khỏi máy bay, nhân viên làm việc đưa cho, có thể là lễ phẩm !"

      Mặc Thiên Trần đưa tay muốn lấy cái hộp kia bỏ vào ́p xe Cúc Như Khanh kéo ra: "Để !"

      Nhưng, ngay lúc Cúc Như Khanh vẫn chưa tới lấy, chỉ nghe "Phanh" tiếng vang lớn, cái hộp trong tay Lý Tình Y nổ tung. . . . . .

      "Mẹ. . . . . ." Mặc Thiên Trần bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ ngây người, chỉ cảm thấy hồi ùng ùng nổ, sau đó là trống rỗng, tất cả mọi thứ cũng biến thành hình ảnh tiếng động, từng chuỗi ánh lửa bay lên, xe hơi bùng cháy thành nhiều mảnh hoàn chỉnh. . . . . .

      ngất , chỉ cảm thấy người bị người khác nặng nề đè lên. . . . . .

      Cúc Như Khanh trước đè Mặc Thiên Trần dưới thân, tuyệt vọng đưa tay ra, cũng bắt được bóng dáng của Lý Tình Y cùng Mạc Chấn Đông, chỉ có ánh lửa ngừng thiêu đốt. . . . .

      nghĩ cứu người, nhưng kịp. . . . . .

      "Trần. . . . . ." Cúc Như Khanh ôm lấy Mạc Thiên Trần hôn mê, trán đụng phải sàn nhà, chảy máu ngừng, "Trần. . . . . ."

      Trong bệnh viện.

      Mặc Thiên Trần rơi vào hôn mê, Cúc Như Khanh chờ ở bên, đợi tỉnh lại.

      Trần Ích lập tức dẫn người điều tra chuyện xảy ra, sau đó trở về bệnh viện: "Chưởng Môn Nhân!"

      Cúc Như Khanh ánh mắt vẫn còn ở người của Mặc Thiên Trần, nhưng vẫn tỉnh táo : "!"

      ngờ tới sân bay có thể gặp nguy hiểm, nhưng có ngờ tới nguy hiểm xảy ra như vậy. Đối phương bày ra kế hoạch trước bước, để bom ở sân bay, vợ chồng Mạc Chấn Đông bị bom nổ chết tại chỗ, Mặc Thiên Trần nhìn thên thể bọn họ bị vùi lấp trong ánh lửa. . . . . .

      Trần Ích lập tức : "Tôi điều tra ở sân bay, xác nhận chuyện là do Phí Cường Liệt lập bẫy, để nhân viên đưa quà tặng cho vợ chồng Mặc thị mang ra ngoài. Nếu như phải là vợ chồng Mặc thị cùng thiếu phu nhân hàn huyên lâu, nếu như phải là lúc ấy Chưởng Môn Nhân ngài phát giác, bom đặt ở xe, Phí Cường Liệt bố trí là bom hẹn giờ, mục đích chỉ có vợ chồng Mặc thị, còn có ngài cùng thiếu phu nhân. . . . . ."

      Với trí tuệ của Phí Cường Liệt chiêu này là muốn diệt trừ cùng lúc bốn người bọn họ, nhưng kết quả cuối cùng là hai vợ chồng Mặc thị chết.

      Tay Cúc Như Khanh tạo thành quả đấm, lạnh lùng : "Lập tức đuổi theo Phí Cường Liệt cho tôi, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, lập tức phong tỏa người nhà của , con ruồi cũng cho phép bỏ qua!"

      "Dạ! Chưởng Môn Nhân." Trần Ích lập tức hành động.

      Trần Ích đẩy cửa ra, Cúc Như Khanh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Mặc Thiên Trần: " xin lỗi, Trần, xin lỗi. . . . . ."

      Lúc này, mặt Mặc Thiên Trần chảy xuống hai hàng nước mắt, vãn tỉnh lại, nhưng hình như trong tiềm thức nghe được cuộc trò chuyện của Trần Ích cùng Cúc Như Khanh.

      "Trần. . . . . ." Cúc Như Khanh run rẩy đưa tay ra, ở lau nước mắt mặt tay của cầm được vẫn run rẩy, "Trần, tỉnh lại, tỉnh lại, được ?"

      Nhưng, Mặc Thiên Trần vẫn nhắm mắt như cũ, sắc mặt tái nhợt nằm ở nơi đó, giống như muốn vĩnh viễn ngủ như vậy, bao giờ tỉnh lại nữa! Rốt cuộc cần đối mặt với sự thật đau lòng này.

    5. dunggg

      dunggg Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      90
      Sóng gió lại quay về :-(

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :