1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam (Hoàn, mấy chương hoàn và PN trong VIP link cuối trang 88)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 26
      Edit: Tiểu Ngọc Nhi
      hum wa chơi Trung Thu bị mất điện thoại nên hk có tâm trạng đăng :-( sr nha các tình

      ----

      Ngốc trợn mắt há hốc mồm chỉ có Khang Hạo, còn có Mặc Thiên Trần, cồn còn tác dụng người của , cho nên cũng ghét nụ hôn của Cúc Như Khanh, vô ý liếm liếm môi của mình. (Dan: đoạn này thấy sao sao á nên lượt bớt )


      Cử động vô ý thức của , lại làm cho Cúc Như Khanh rung động lớn, nữ nhân của nhiều kể xiết, nhưng ai như Mặc Thiên Trần say rượu mơ hồ, bình thường bộ dáng giảo hoạt, bình thường trong ích ra còn có mấy phần thông minh, nhưng uống rượu xong liền ngoan hơn.

      Phía sau Chu Tiểu Kiều khóc sướt mướt, quả đấm của còn đập vào người Cúc Như Khanh, nhưng Cúc Như Khanh căn bản chưa từng phát giác đánh , chỉ nhìn nữ nhân của - Mặc Thiên Trần.

      "Khanh... Khanh..." Chu Tiểu Kiều khàn cả giọng gọi , lúc nắm tay hạ xuống, để ý lại đánh vào cổ tay Mặc Thiên Trần.
      Mặc Thiên Trần đau xót, mở to hai mắt, rốt cuộc thanh tỉnh mấy phần, nhìn mình còn bị Cúc Như Khanh giam cầm ở phía sau cửa, mà Chu Tiểu Kiều lại ôm thắt lưng Cúc Như Khanh khóc ruột gan đứt từng khúc...
      Trời ạ! Bọn họ đây là làm cái gì?
      Mặc Thiên Trần suy nghĩ giãy giụa cố thoát ra từ trong lòng Cúc Như Khanh, nên cùng bất kỳ nữ nhân nào tranh nam nhân, chỉ nghĩ Cúc Như Khanh cùng nữ nhân này nhau, sau đó buông tha con đường sống.
      Cúc Như Khanh đương nhiên hiểu ý đồ Mặc Thiên Trần, hơi buông lỏng cánh tay ra, để Mặc Thiên Trần làm bộ hướng ra phía ngoài chạy, nhưng lại cực độ phúc hắc nhàng dùng chân gạt ngang chân của .
      "Phanh" tiếng, Mặc Thiên Trần ngã bịch mặt đất, còn tưởng rằng là chính mình uống rượu nên vững, vì thế ngã nằm mặt đất.
      Thế nhưng, nam nhân lại ngữ mang trêu tức nhạo báng : "Nhanh như vậy nghĩ muốn hầu hạ tôi, cũng muốn chờ vào phòng mới đến a..." ( Dan : e bắt đầu sợ !!!! )
      Mặc Thiên Trần ngẩng đầu, mới phát nơi mình ngã cân bằng, vừa vặn quỳ gối dưới chân của , mà đầu lại mạnh mẽ vừa lúc để ngay cái giữa chân , mà dục vọng trong lúc đó thức tỉnh,chóp mũi vừa vặn sát qua khóa kéo trong cổ lên chỗ lửa nóng của . (Dan : O,O !! ngã đẹp ghê),
      mặc dù có lần kinh nghiệm đêm bão tố kia, cũng hiểu đó chính là hung khí để nam nhân khi dễ nữ nhân a!
      lần sau nhất định thể uống rượu, tại sao có thể như thế khứu!
      Chu Tiểu Kiều cũng nhìn thấy Mặc Thiên Trần khuôn mặt thanh nhã nhuộm đỏ ửng, chính là bởi vì thanh đạm lại lịch tao nhã, lúc làm động tác tình sắc như thế, càng có thể trêu chọc mỗi dây thần kinh nam nhân .
      Lúc còn nhìn Mặc Thiên Trần, Cúc Như Khanh thoát khỏi của ôm ấp , vẫy tay bảo Khang Hạo rời , tiện tay đem Mặc Thiên Trần mặt đất bế lên, "Chúng ta trở về phòng tiếp tục..."
      "Khanh..." Chu Tiểu Kiều người đập cửa bên ngoài, Cúc Như Khanh tại sao có thể đem đuổi ở ngoài cửa, mà và nữ nhân khác hoan ái. ( Dan :-O.O CTK mắc cừi ghê, vk ck ng` ta làm gì thj` liên wan j` tới nào )
      Cúc Như Khanh ở đóng cửa lại sau, thần tình trêu tức trong nháy mắt còn thấy đâu nữa, thay vào đó là khuôn mặt tuấn tú lãnh khốc lại có tình.
      Mặc Thiên Trần mặt còn đỏ hồng, chóng mặt tựa ở lồng ngực của , mơ mơ màng màng muốn mở mắt lại mở ra được.
      Cúc Như Khanh đem nàng đặt ở sô pha, xoay người tiến vào phòng tắm tắm.
      "Khanh... Khanh... Mở cửa a..." Chu Tiểu Kiều vừa hô vừa khóc, vẫn còn tiếp tục gõ cửa chịu ly khai.
      "Có người đến gõ cửa!" Mặc Thiên Trần nghe được sau, thất tha thất thểu muốn mở cửa, vẫn chưa được mấy bước, liền bị nam nhân bắt thắt lưng , hơi thở nồng đậm nam tính bao phủ , còn chưa có thấy ràng , bị lực mạnh xô, liền ngã lên luôn luôn độc chiếm giường lớn ——

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [​IMG]
      Chương 27: Cúc tiên sinh, tôi nhột!
      Edit: Dandelion

      Mặc Thiên Trần vốn là uống rượu tới đầu óc choáng váng, lúc này bị Cúc Như Khanh tức giận ném cái, làm sao giường tìm được phương hướng?

      "Ngô..." chu chu môi, thế nào có cảm giác cả người mình chấn động!

      Cúc Như Khanh nhìn như con rùa đen tứ chi bò sát đất, làn váy vất phơ hất hất , lộ ra đôi chân trắng tinh như ngọc, mỗi cái động tác của trúc trắc chút ý dụ hoặc, lại có thể làm cho tim của hơi rung động.

      "Khanh... Van ... Khanh... Hãy cho em vào..." Chu Tiểu Kiều chưa từ bỏ ý định, còn ở bên ngoài gõ cửa.

      Cúc Như Khanh nghe tiếng gõ cửa này, tâm thoáng cái thấy chán, đều do Mặc Thiên Trần để cho ấy ở lại , tại mới có thể làm cho tâm phiền ý loạn.

      tiến lên hai bước, tới bên giường, phen đem chân của bắt lại, cởi bỏ giầy chân của , cầm lấy tâm bông tủ đầu giường quấy nhiễu làm cho ngứa,khuấy ở dưới lòng bàn chân của . ( t chém ra cái tâm bông :p )

      "A..." Mặc Thiên Trần rất sợ ngứa, lớn tiếng cười kêu lên, muốn rút hai chân về, nhưng nam nhân bàn tay to như cương kiềm kẹp lấy , căn bản thể động đậy dù mảy may chút.

      Cúc Như Khanh là người luyện võ, đối với huyệt vị thân thể con người vốn là cực kỳ quen thuộc, thấy Mặc Thiên Trần nhạy cảm như vậy, thế là càng chọn đúng huyệt vị gan bàn chân mà khuấy, làm cho càng gọi lớn thanh hơn nữa.

      Mặc Thiên Trần tỉnh rượu ít, theo gan bàn chân của bắt đầu ngứa, lan tràn tới toàn thân, thân thể giãy dụa như con rắn nước xinh đẹp, thế nhưng lại càng cảm thấy cả người có cỗ lực lượng muốn bộc phát ra.

      " là nhột... Tôi là nhột... nên động tôi có được ?"

      Cúc Như Khanh chỉ là ngưng mắt nhìn bàn chân , bàn chân của toàn thịt thịt mềm mại đáng như trẻ con, đối với cầu xin của đều là làm như thấy, chỉ nhìn bàn chân và chăm chú khuấy nhiễu gan bàn chân của .

      "Cúc tiên sinh, tôi được... Tôi thực được... Cầu ... Tôi van ..."

      Ngoài cửa tiếng khóc la dần dần ngừng lại, Cúc Như Khanh biết Chu Tiểu Kiều đứng ở ngoài cửa cẩn thận lắng nghe, cũng bắt đầu đêm nay đối bạch( ???) .

      "Bà chủ Cúc, nhanh như vậy được... Đêm nay chỉ mới bắt đầu thôi..."

      "A... Vậy còn muốn động tôi tới khi nào a... Cúc tiên sinh, tôi chịu nổi... Thực chịu nổi... Van cầu ..."

      " cần cầu , đây là việc phải làm của người chồng..."

      "A..." Mặc Thiên Trần lớn tiếng kêu lên, tiếp lên đối bạch hoàn tất, Cúc Như Khanh cũng chỉ là kích thích huyệt vị gan bàn chân , làm cho vẫn "A a" kêu là được.

      Chu Tiểu Kiều tự nhiên cho rằng tiếng kêu và lời dỗ ngon dỗ ngọt kia là do nam nhân cùng nữ nhân hoan ái, biết lúc Cúc Như Khanh vui vẻ rất ít chuyện, vậy mà lúc này đối với Mặc Thiên Trần…, nhất định rất thích ấy!

      nghe trong phòng vẫn truyền đến tiếng Mặc Thiên Trần "A a", rốt cuộc nhịn được nhấc chân liền chạy ra ngoài.

      Này... Chính là hiệu quả mà Cúc Như Khanh muốn.

      Mạnh mẽ đem Chu Tiểu Kiều đuổi , phải tác phong Cúc Như Khanh, thích im lặng nắm tất cả trong tay, thích vân đạm phong khinh giỏi hơn tất cả.

      Vì thế, Cúc Như Khanh rốt cuộc có bao nhiêu sâu lường được, có ai biết.

      Mặc Thiên Trần tự nhiên biết Cúc Như Khanh lại làm cái gì, là làm thanh cao vút, mới thấy ngừng tay, liền câm bặt vội vàng rút hai chân về, có chút sợ hãi nhìn .

      "Cúc tiên sinh, vì sao đối với tôi như vậy?" cẩn thận từng li từng tí hỏi ——


      -----

      Chương 28: nằm trong bồn tắm của
      Edit: Dandelion
      Cúc Như Khanh thấy Mặc Thiên Trần như nai con mới ra đời, lúc nhìn , con ngươi mỹ lệ dịu dàng ứa nước nhuận sáng bóng, chóp mũi tiếu tiếu hơi thở gấp, môi phiến đỏ tươi như thơ như họa Hồng Phong.

      Trong tim của lại lan ra tia rung động hiểu, nhưng sắc mặt vẫn như cũ tuấn mỹ vô cùng lạnh lùng nghiêm nghị.

      "Bởi vì em có tặng quà sinh nhật tôi!" xong ở trong lòng cũng vì lời dối của mình mà cảm thấy buồn cười
      biết, đưa Cúc Ác Du bộ bao cổ tay, đầu gối, là muốn bảo hộ Cúc Ác Du trong thời gian tập võ bị thương tổn, lễ vật của nhìn qua thấy keo kiệt, nhưng là phi thường dụng tâm đầy thương .

      "Tôi có!" Mặc Thiên Trần lớn tiếng . cũng có mua lễ vật cho Cúc Như Khanh , chỉ là còn chưa kịp đưa mà thôi.

      Lần này, đến phiên Cúc Như Khanh nao nao.

      Mặc Thiên Trần nhìn thấy vẻ mặt của , bỗng nhiên liền vui vẻ, từ giường bò dậy, đến sô pha tìm túi xách tay của , sau đó cầm túi kẹo đưa đến trong tay của ."Cúc tiên sinh, sinh nhật vui vẻ!"

      "Em..." ba mươi tuổi đại nam nhân còn ăn kẹo như đứa ba tuổi? Cúc Như Khanh trong lòng mang bụng hỏa, Mặc Thiên Trần chọn lễ vật căn bản là đối với cần dụng tâm! Còn có a, có thể là chọn cho Cúc Ác Du , tại lấy đến giả lẫn lộn đưa cho .

      Mặc Thiên Trần có ngẩng đầu nhìn , mà là hài lòng mở ra kẹo hộp, hoàn hảo có chuẩn bị lễ vật, coi như là đáp tạ bảo Cúc Ác Du gọi là mẹ. lấy ra cục kẹo, bởi còn có chút chóng mặt, lột hồi mới mở ra cục kẹo, sau đó đưa tới bên môi như hiến vật quý.

      "Cúc tiên sinh, mau nếm thử! Chủ tiệm loại kẹo này cai thuốc rất hữu hiệu, rất nhiều nam nhân đều là ăn loại này đễ cai thuốc đường đó, cũng hút thuốc nữa, hút thuốc rất hại thân thể dẽ khỏe mạnh, nhanh lên chút thử ăn lần..."

      Cúc Như Khanh nhìn , sở hữu nữ nhân tất cả đều biết hút thuốc, thậm chí cảm thấy bộ dáng hút thuốc càng suất càng khốc rất có hình tượng, chỉ có Mặc Thiên Trần như « gấu mẹ vĩ đại » ( ta chém =D, convert là mama nhưg t thấy thường wá nên đổi vậy), hút thuốc có hại sức khỏe. Nếu như dung nhan thanh nhã làm cho thị giác chấn động, lúc này đáng như vậy mà lại tặng lễ vật dụng tâm, lại làm cho tim của cũng giật giật theo.

      Mặc Thiên Trần mắt có chút mơ hồ, nhìn tuấn nhan trước mắt cũng nhúc nhích, lại dựa vào men rượu, đẩy ra phiến môi của , cường ngạnh đẩy vào, mà tay bé của còn chỉ lung tung ở miệng của lại động khẽ động.

      "Mặc Thiên Trần!" cư nhiên dám khiêu chiến uy nghiêm của như thế, Cúc Như Khanh trầm giọng quát.

      Làm sao vậy? Mặc Thiên Trần lập tức rút ngón tay trở về , đứng ở bên cạnh , bị dọa sợ đến cử động cũng dám, chỉ dám mở to con mắt hạnh ngập nước len lén ngóng nhìn tự nhiên nạt .

      " tắm! Thối muốn chết!" lạnh giọng quát lớn.

      "Nga...Được..." Rượu trong người của cũng bị làm tỉnh lại ít, rất nhanh hướng trong phòng tắm chạy .

      Cúc Như Khanh nghe khép cửa phòng lại, biểu tình lãnh ngạnh vẫn là thả lỏng, mà kẹo trong miệng còn dần hòa tan, nhàng cắn cắn, vị ngọt thanh thuần theo khoang miệng bắt đầu tỏa ra, theo miệng tới thần kinh rồi tràn ngập đến toàn thân.

      Nửa giờ trôi qua, còn chưa có nhìn thấy Mặc Thiên Trần ra, Cúc Như Khanh cũng muốn tẩy thân mùi rượu, đẩy cửa ra vừa nhìn thấy thân hình mỏng manh của nằm ở trong bồn tắm của , nước trong suốt, chiếu vào da thịt trong sáng như thủy tinh , nước bồn tắm tương đối ấm, đem khuôn mặt nhắn say ngủ nhuộm tí hồng hồng...
      Chôm chôm, sói già gian ácvulinh thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 29: bọn họ tối hôm qua có hay gì kia?
      Edit: mocphong
      Beta: Tiểu Ngọc Nhi


      Sr mọi ng` sr mọi ng`, alị để cho mọi ng` chờ lâu, hũm rài Dan bận thi mà còn bị bắt ik học chéo buổi + học thêm nữa nên bận lứ lù lun. Chậm trễ, chậm trễ. mong thứ lỗi hìhì

      ----
      Cúc Như Khanh nghĩ tới tửu lượng của lại kém như vậy, vào bên bồn tắm nghe tiếng hít thở đều đều của , cầm lấy khăn tắm lớn kệ inox đem từ trong nước vớt đứng lên sau đó bao lấy thân thể của ôm ra, đặt nằm mặt giường lớn rồi mới tắm.
      Sáng sớm ngày thứ hai Chu Tiểu Kiều tới gõ cửa phòng, Cúc Như Khanh thân áo ngủ màu lam nhạt đứng dậy mở cửa, vừa mở cửa ra Chu Tiểu Kiều liền thấy Mặc Thiên Trần ngủ ở mặt giường lớn người của đắp tấm chăn mỏng hai cánh tay mảnh khảnh cùng hai chân từ đầu gối trở xuống lại lộ ra ngoài,
      Chu Tiểu Kiều đoán người của Mặc Thiên Trần khẳng định cái gì cũng có mặc. “Khanh! Hôm nay là ngày nghỉ, chúng ta ăn điểm tâm !” Chu Tiểu Kiều có giống tối hôm qua sống chết quấn lấy dây dưa mà là nhàng .
      Cúc Như Khanh cũng nhìn cái người mặt giường lớn tỉnh cũng dám mở mắt Mặc Thiên Trần: “ cứ xuống trước , lát nữa chúng ta xuống”. xong khép cửa phòng lại, thanh vừa vang lên Mặc Thiên Trần ngay lập tức đem mình giấu trong drap giường, làm sao lại ngủ giường của Cúc Như Khanh hơn nữa người cái gì cũng có mặc, bọn họ tối hôm qua có hay … có hay
      Cúc Như Khanh nhìn giống như đà điểu vùi mình: “ dậy!” Cũng chuyện tiếp mà là trực tiếp vào phòng tắm rửa mặt.
      Mặc Thiên Trần thừa dịp này lập tức nhảy xuống giường sau đó chạy vội tới phòng thay đồ mặc vào bộ váy có biên gấp màu xanh lá sen đầu mùa hè, giống đóa sen hồng trong hồ nhàng nở rộ dạng thủy nộn (non nớt, e thẹn) mà thanh nhã.
      cùng đều mặc đồ tươm tất xong, cùng nhau chuẩn bị ra ngoài, hướng đưa tay ra mời, cánh tay lập tức đặt cánh tay của hai người phối hợp ăn ý cùng ra cửa, xuống lầu.
      Sau khi thanh tĩnh Mặc Thiên Trần tuyệt dám càn rỡ, mặc dù đối với việc tối hôm qua uống rượu say có ấn tượng gì nhưng lúc nhìn thấy Chu Tiểu Kiều ở lầu dưới liền lập tức đánh cái giật mình.
      Chu Tiểu Kiều thấy Cúc Như Khanh mang theo Mặc Thiên Trần cùng nhau: “Khanh! Em có chuyện muốn riêng cùng ”. Mặc Thiên Trần lập tức : “Vậy tụi !” Nhưng là tại sao lời ra tất cả trong cổ họng đều là khàn khàn? Thanh của giống như là bị vỡ ra, cổ họng cũng đau rát, tại sao có thể như vậy? hồ nghi nhìn về Cúc Như Khanh. “Em tối hôm qua kêu quá lớn tiếng cho nên hôm nay giọng mới khàn như vậy đó”. Cúc như khanh chi tiết .
      Chu Tiểu Kiều vừa nghe sắc mặt lập tức biến đổi Cúc Như Khanh người này, sau khi hoan ái cũng những loại lời như thế này mà hôm nay thế nhưng lại Đồng thời đổi sắc mặt còn có Mặc Thiên Trần, nhớ mang máng là ngoáy lòng bàn chân của làm nhột chịu nổi kêu “A a a” ngừng, giờ tỉnh táo lại thấy được khuôn mặt biến sắc của Chu Tiểu Kiều, cuối cùng cũng hiểu được dụng ý của .
      Cái nam nhân này này phúc hắc đến nham hiểm, đêm tân hôn làm thương chân làm người khác nghĩ là cùng đêm tân hôn như lang như hổ. Mà tối hôm qua lại lần nữa trở thành con cờ giúp bức lui Chu Tiểu Kiều, làm ta lầm tưởng giống như cọp mẹ ở giường biết xấu hổ.
      cưới ? Đến tột cùng là vì cái gì? Mặc Thiên Trần vốn là muốn giải thích nhưng tay Cúc Như Khanh giữ eo vô cùng dùng sức mặc dù ánh mắt trước sau như thâm trầm nhưng cũng hiểu cảnh cáo nên chuyện lung tung.
      ra Mặc Thiên Trần coi như muốn chuyện cũng ra, là câm ăn hoàng liên khổ mà được. Chỉ đành mặc cho Cúc Như Khanh nắm trong tay tiến lùi do ,, công thủ do .



      -------
      Chương 30 : cho biết bí mật
      Edit: Nhã Nhược
      Beta: Tiểu Ngọc Nhi

      Cúc Như Khanh luôn luôn làm việc có tính toán trong lòng, ôm thắt lưng Mặc Thiên Trần: “Chu tiểu thư là thiên kim tiểu thư của chủ tịch ngân hàng Hoa Kỳ, Chu tiểu thư mời ăn điểm tâm sáng, vợ chồng chúng ta nên cùng trước.”
      Mặc Thiên Trần vừa nghe, yết hầu khàn giọng ra lời, nhưng dùng con ngươi lóe sáng hạnh nước hỏi : vì sao cưới người có bối cảnh tốt như Chu tiểu thư!
      Tay Cúc Như Khanh chỉ véo ở hông của , trừng phạt tính tò mò, Mặc Thiên Trần lập tức gật đầu nguyện ý cùng trước.
      Mặc Thiên Trần sau đó cũng hiểu vấn đề, chính là cùng Cúc Như Khanh thể đắc tội tiểu chủ nhân Chu Tiểu Kiều, Mặc Thiên Trần mặc dù lần đầu trải qua Thương Hải năm năm nhưng hiểu ngân hàng cao cấp chính là mấu chốt bóp chặt cổ họng xí nghiệp
      Như vậy thực chỉ là quân cờ ở trong tay của Cúc Như Khanh, đoán, hẳn là con sĩ ! Vĩnh viễn chỉ có thể tới thể có cơ hội lui.
      Hôm nay Khang Hạo nghỉ, Cúc Như Khanh tự mình lái xe, để lại Chu Tiểu Kiều cùng Mặc Thiên Trần hai người ở trong vườn hoa chờ .
      Mặc Thiên Trần dám lời nào, hoàn hảo cũng thể chuyện. Mà Chu Tiểu Kiều xoay người dừng ở : “ xứng với Khanh!”
      Mặc Thiên Trần biết xứng với thân gia bối cảnh nhân tài ưu tú Cúc Như Khanh, thế nhưng, nghe Chu Tiểu Kiều đến, lòng của vẫn hơi đau xót.
      “Khanh là người của tôi, biết ? ấy cả đời này chỉ mình tôi.” Chu Tiểu Kiều tiếp tục , “Lúc 20 tuổi, chúng tôi ở cùng chỗ, tôi và Khanh quen nhau 10 năm, mà chẳng qua là nàng lạc phách nhà giàu thôi, cho dù công phu giường của tốt, cũng hiểu được tim của Khanh, ấy bất quá chỉ xem là con cờ lợi dụng thôi.”
      Mặc Thiên Trần suy nghĩ để trả lời cho Chu Tiểu Kiều, cho tới bây giờ muốn cùng Chu Tiểu Kiều tranh Cúc Như Khanh, cũng muốn Cúc Như Khanh thả , càng hy vọng Cúc Như Khanh có thể cùng Chu Tiểu Kiều bên nhau, thế nhưng tất cả lời muốn đều nghẹn lại ở cổ họng thể thốt nên lời.
      Chu Tiểu Kiều nhìn Mặc Thiên Trần có chút trắng bệch, dương dương đắc ý cười : “Tôi có bí mật muốn cho !”
      Mặc Thiên Trần lập tức lắc lắc đầu, nghe xong bí mật của người khác, bị người uy hiếp, nặng có tính mạng , chỉ nghĩ đơn thuần sống được, sau đó tìm được con của .
      “Tôi cho biết, cũng nên cho người khác biết nha! Ác Du là con của tôi Tôi cùng Khanh sinh ra!” Chu Tiểu Kiều kề sát bên tai , giọng .
      Cái gì? Mặc Thiên Trần sợ đến nhảy dựng lên, Cúc gia dưới ai biết mẹ Cúc Ác Du là ai, sao lại là Chu Tiểu Kiều. Giữa bọn họ, rốt cuộc có bao nhiêu bí mật bị giấu ? Vì sao Cúc Như Khanh còn chịu lấy Chu Tiểu Kiều làm vợ?
      Lúc này, Cúc Như Khanh lái xe qua đây, xuống xe vòng qua đầu xe tới thân xe bên phải mở cửa xe, Chu Tiểu Kiều đứng ở phía trước Mặc Thiên Trần, rất ràng , muốn cùng Cúc Như Khanh ngồi ở phía trước.
      “Bà chủ Cúc, qua đây!” Cúc Như Khanh kêu tiếng.
      Mặc Thiên Trần cắn môi nhìn , sau đó tới, ngoan ngoãn lên xe ngồi ở hàng trước.
      “Chu tiểu thư, mời!” Cúc Như Khanh lại mở xe chỗ ngồi phía sau, cho Chu Tiểu Kiều vào ngồi.
      Trước đây đều là Chu Tiểu Kiều ngồi ở hàng trước cùng ở cùng trận chiến tuyến, tại lại muốn lui hai bước , bởi vì bên cạnh người.
      “Khanh, còn nhớ em trước đây nhất bối kia thủ từ sao?” Chu Tiểu Kiều đè nén đau xót xuống đáy lòng hỏi.
      Cúc Như Khanh lái xe đáp nàng: “Tô thức 《 niệm nô kiều Xích Bích hoài cổ 》.”
      .Sao chương này có nhiều từ khó hiểu qá muội nên muội beta giùm tỉ nha .___. ( T.T)” khóc ròng” muội cố gắng dù cho cũng hk hĩu T.T



      -----
      Chương 31: Sóng gió Cúc Gia
      Edit: Nhã Nhược
      Beta: Tiểu Ngọc nhi

      Mặc Thiên Trần trong lòng chấn động,Tiểu Kiều sơ gả…” Chu Công Cẩn chính là Chu Du, Chu Du cùng Tiểu Kiều quan hệ mọi người đều biết là vợ chồng? Mặc Thiên Trần trong nháy mắt hĩu , Chu Tiểu Kiều là ám chỉ : Chu Tiểu Kiều cùng Cúc Ác Du có quan hệ?
      Mặc Thiên Trần viền mắt ẩm ướt, cũng làm mẹ, tự nhiên bị chia lìa cốt nhục, nghĩ tới con của mình, hôm qua là ngày sinh nhật của bé con năm tuổi rốt cuộc ở nơi nào? Nghĩ đến lệ tuôn ra, sau đó quay mặt về phía ngoài cửa sổ.
      Tất cả mọi chuyện diễn ra sau ăn điểm tâm cho Cúc Như Khanh, liền trốn ở trong phòng, cầm cài áo kim cương xem, đây là quà mua cho con , lại thể tận tay đeo cho con.
      **¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
      Cúc thị danh nghĩ là sản nghiệp ám dạ.
      Cúc Như Khanh ít nhất hai ngày tuần đến nơi này làm, dù là thời gian nghỉ, vẫn tới đây.
      “Cúc tiên sinh, ngài tới!” Khang Hạo ở nơi làm việc.”Về nguyên nhân cái chết của nhị lão gia, chúng ta ít manh mối mới .”
      Cúc Như Khanh đến bây giờ cũng tin phụ thân Cúc Thiên Kỳ đột ngột tử vong, ở vị trí Cúc thị ngồi mười lăm năm, mới lấy được ít dấu vết, tột cùng chuyện này có thể dính dáng bao nhiêu người, lại có rất nhiều bí mật ở bên trong.
      !” Cúc Như Khanh môi lạnh bạc hé mở.
      Khang Hạo lấy ra tờ sao chép ngân hàng gửi, “Số tiền này là lần gửi ngân hàng cuối cùng của nhị lão gia nhưng ta điều tra ngân hàng lại nhập số lượng, mà ngân hàng phương kinh lại có người ký tên.”
      Cúc Như Khanh cầm lấy nhìn, là ngân hàng Hoa Kỳ! cách khác Chu Truyền Mậu cha của chu Tiểu Kiều có liên quan . nắm ở lòng bàn tay, khoản cũng lớn, chỉ có trăm ngàn, chẳng lẽ đây là nguyên nhân cha chết sao?
      “Tiếp tục điều tra, nhớ kỹ: nên kinh động bất luận kẻ nào, cũng được với ai, có bất kỳ tiến triển trước tiên đều phải gặp tôi báo cáo.” Cúc Như Khanh trầm giọng hạ lệnh.
      “Vâng Cúc tiên sinh.” Khang Hạo lập tức lĩnh mệnh.
      Buổi tối, Cúc Như Khanh hết bận ngày làm việc sau khi trở về, nhìn thấy Mặc Thiên Trần vẻ mặt lệ ngân nằm ghế sa lon ngủ, tay còn cầm cài áo tinh xảo.
      hơi ngớ ngẩn, cuối cùng trở lại phòng tắm tắm rửa, có thể do thanh của nước chảy thức tỉnh , lúc Cúc Như Khanh ra, ngồi dậy.
      “Cúc tiên sinh, giờ rảnh ? Tôi muốn cùng chuyện chút.” Mặc Thiên Trần đứng lên tới trước mặt , bác sĩ, yết hầu cũng khá hơn.
      !” lời ít mà ý nhiều.
      Mặc Thiên Trần cắn cắn môi: “Tôi cảm thấy, nhà ba người hẳn là hạnh phúc sinh hoạt chung chỗ, cảm thấy thế nào?”
      Cúc Như Khanh con ngươi từ từ chặt lại, ngữ khí của cũng càng thêm lãnh ngạnh: “Có gì !”
      “Ác Du là cùng Chu tiểu thư sinh ra nó, chẳng lẽ nên cho Ác Du gia đình hoàn chỉnh sao?” Mặc Thiên Trần vừa khóc vừa .
      Cúc Như Khanh nhớ tới hôm nay xe chuyển hướng ngoài cửa xe khóc, cắn răng trách mắng: “Ai cho biết Ác Du là con của tôi cùng ta sinh ra?”
      Mặc Thiên Trần bị biểu tình băng lãnh của làm sợ đến lui bước: “《 niệm nô kiều Xích Bích hoài cổ 》 lý, du kiều chính là người nhà…”
      ra là Chu Tiểu Kiều làm trò quỷ! Cúc Như Khanh lập tức hiểu , tay kéo , đem đặt ở bàn sách, cầm cây bút viết ở trán chữ.
      Chôm chôm, sói già gian ácvulinh thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Thứ ba mươi hai chương: Viết chữ « ... » trán

      Edit: Nhã Nhược

      Beta: Tiểu Ngọc Nhi




      Cúc Như Khanh ngưng mắt nhìn cái trán láng bóng của , lông mi dài còn ướt nước nhàng giống như cánh bướm rung động, chóp mũi bởi vì khóc thút thít quá lâu hơi có chút sưng đỏ hồng nộn, cái miệng nhắn 0 0 kinh ngạc trương thành chữ O.

      Tay trái của cố định đầu của tay phải nắm bút viết chữ trán sau đó mỉm cười ngưng mắt nhìn bộ dạng vừa sợ vừa kinh ngạc của .

      Mặc Thiên Trần chưa từng gặp qua dáng vẻ cười, bình thường cũng cười mặc dù chỉ là khóe miệng nhàn nhạt nâng lên đường cong cơ hồ thể thấy nhưng cùng Cúc Như Khanh bình thường lãnh khốc tuấn mỹ hoàn toàn giống nhau.

      Cúc Như Khanh phục hồi tinh thần lại lập tức khôi phục bộ dáng lãnh khốc, buông ra sau đó trầm giọng : bởi vì nếu so với động vật cao cấp người dùng não,còn với động vật biết suy nghĩ , so với động vật cũng bằng.

      Mặc Thiên Trần bị mắng, sửng sốt nhưng lại dám trả lời, giọng : Ác du phải là con của Chu Tiểu Kiều sao?

      xem chữ trán là biết. Cúc Như Khanh xong ra ngoài thư phòng.

      Mặc Thiên Trần chờ lập tức chạy nhìn vào gương xem viết chữ gì. vừa nhìn lập tức liền đỏ mặt tại sao có thể đối với như vậy?

      Từ đến lớn người thông minh đáng ngoan ngoãn lại bị Cúc Như Khanh bỡn cợt đáng giá đồng, vẽ trán của chữ “Ngốc” to.

      Cúc Như Khanh tại sao có thể đáng ghét như vậy tại sao ! Mặc Thiên Trần dậm chân vội vàng lấy tay lau.

      Chợt cửa mở ra vào nhìn bộ dáng Mặc Thiên Trần vừa vội vừa xấu hổ bộ dáng xinh đẹp nặng nề hừ tiếng.

      " " Mặc Thiên Trần dùng bàn tay che cái trán đỏ mặt.

      Cúc Như Khanh mở ngăn kéo cầm xấp tài liệu sau đó trừng mắt nhìn cũng cho là ngây thơ chứ? Còn cố ý ở ngoài cửa quay trở lại ! chỉ là đến thư phòng mới nhớ có đem tài liệu theo.

      Mặc Thiên Trần thấy lãnh khốc lại cao ngạo, nhìn theo bóng lưng : "Cúc Tiên Sinh mẹ của Ác du phải Chu tiểu thư là ai?"

      Thân ảnh của Cúc Như Khanh hơi chấn động, , phải là đối với tốt quá! biết nặng muốn cái gì là xoay người lại cặp mắt như hai đạo cực hàn băng tiễn bắn về phía ( cáh dễ hiểu là ánh mắt hình viên đạn í ;) ), thanh cũng là lãnh triệt tận xương.

      "Ở Cúc gia có những gì nên nên , đừng để mất mạng vì tò mò."

      Mặc Thiên Trần bị dọa sợ chỉ cảm giác muốn đông cứng lại di động được chút nào, căn bản biết Cúc gia phức tạp như thế nào cũng hiểu những lời nào có thể 0thể . cảm giác gả phải cho người mà là gả cho mê cung, ở trong mê cung muốn tìm cách biết như thế nào mới có thể thoát ra ngoài.

      "Về sau cho phép chỏi chuyện này nữa". Cúc Như Khanh xong xoay người ra ngoài.

      Mặc Thiên Trần ghi tạc chú ý thứ nhất cho phép ly hôn, chuyện thứ hai cho phép hỏi mẹ của Cúc Ác Du nếu phạm vào chắc những tìm được con giá mà còn bị chết oan nữa.

      Nghĩ tới số điện thoại của nữ nhân bí trong lòng muốn chủ động xuất kích sao?


      Thứ ba mươi ba chương : Đào cạm bẫy làm cho người ta nhảy

      Edit: Nhã Nhược

      Beta: Tiểu Ngọc nhi


      Thế nhưng, Mặc Thiên Trần mỗi lần ghi chữ số vào, cuối cùng lại bồi hồi, như vậy lặp lặp lại nhiều lần.

      muốn biết tin con bị lạc từ người thần bí, nhưng lại bị Cúc Như Khanh quản chế dám đề hai chữ "Ly hôn", vốn tưởng rằng Chu Tiểu Kiều ở tiệc sinh nhật xuất , có thể làm cho Cúc Như Khanh cùng Chu Tiểu Kiều tình cũ bén lửa, nhưng tại xem ra, Cúc Như Khanh đối Chu Tiểu Kiều như màn sương mù dày đặc, căn bản thấy tâm tư của .

      Mặc thị công ty.

      Mặc Thiên Trần vừa về tới công ty làm, liền thấy baba Mặc Chấn Đông ngưng trọng thần sắc, Mặc thị công ty là công ty chuyên về đồng phục, trong đó đủ nhà thiết kế, vì Làng giải trí các minh tinh đo thân chế tạo đồ dạ hội .

      "Cha làm sao rồi?" Mặc Thiên Trần khỏi hỏi.

      Mặc Chấn Đông sâu hít thở cái : "Thiên Thiên, con đến rồi! Chúng ta đầu tháng sau ra nhóm đồ hóa trang bị trả lại hàng rồi ."

      "Chúng ta có ký kết hợp đồng phải bọn họ có thể lui liền lui ,Thanh Thanh hợp đồng cho ta xem. ." Mặc Thiên Trần khỏi kỳ quái.

      Triển Thanh Thanh đỏ hồng mắt, vội vàng lấy ra văn kiện trong tủ, "Đại tiểu thư, xem."

      Mặc Thiên Trần cầm lấy: "Cha , bọn họ trả lại hàng lý do là gì?"

      Mặc Chấn Đông than tiếng: "Bọn họ trang phục loại A chất liệu quá tốt giá rất cao, bọn họ chịu giao nhiều như vậy, hợp đồng ta cũng xem qua, vẫn chưa vấn đề chất liệu ở trang phục, bây giờ chúng ta đuối lý. Biện pháp giải quyết chính là : lần nữa ra nhóm B trang phục loại chất liệu kém chút cho bọn họ, hai: lấy giá loại chất liệu B chúng ta đem loại A chất liệu trang phục mua cho bọn họ. Nhưng nếu như lấy giá loại B bán trang phục loại A, chúng ta giá vốn đều lấy trở lại, chớ chi là kiếm tiền."

      "Thanh Thanh, là ký đơn độc? Tại sao có thể phạm vào lỗi này chứ?" Mặc Thiên Trần mở ra xem khỏi trách cứ đứng lên, Triển Thanh Thanh là phụ tá của , làm việc luôn luôn cơ trí.

      "Xin lỗi đại tiểu thư, lúc đó nhìn kỹ liền ký đơn, tôi bù đắp cho tổn thất lần này của công ty." Triển Thanh Thanh khóc ra tiếng.

      Mặc Thiên Trần lấy ra khăn tay đưa cho "! Chúng ta cùng tìm công ty Thiên Địa giả trí mua quản lý."

      Hai người cùng tới công ty Thiên Địa giải trí, Triển Thanh Thanh vừa thấy quản lý Thiên Mộ Dương, lập tức che mặt khóc mắng: "Thiên Mộ Dương, giở thủ đoạn với tôi?"

      Thiên Mộ Dương lại đưa mắt nhìn về Mặc Thiên Trần: "Mặc đại tiểu thư tự mình đến đây, úc, đúng, hẳn là bà chủ Cúc tự mình đến, về đồ hóa trang tôi cùng Mặc tổng xong, có khả năng thay đổi, vì thế, cho dù bà chủ Cúc tự mình đến cũng vô ích."

      Mặc Thiên Trần lập tức hiểu hai việc.

      Thứ nhất: Triển Thanh Thanh cùng Thiên Mộ Dương chỉ là bằng hữu bình thường, mà là người .

      Thứ 2: Thiên Mộ Dương nhằm vào danh hiệu "Bà chủ Cúc" mà đến, vì gả cho Cúc Như Khanh, là được cái cho mọi người chỉ trích.

      "Thiên Mộ Dương, khiến tôi sập bẫy! xin lỗi công ty xin lỗi Đại Tiểu Thư, lòng dạ nam nhân súc vật này! " Triển Thanh Thanh hổn hển mắng.

      Thiên Mộ Dương tức giận, mà thản nhiên : "Là ai ở ta đây cái lang tâm cẩu phế nam nhân dưới thân, hàng đêm đều hát tiếng trời chi khúc?"

      "Tên hỗn đản!" Triển Thanh Thanh về phía , liền nhào đến Thiên Mộ Dương.

      Mặc Thiên Trần còn kịp kéo Triển Thanh Thanh nhào tới bên người Thiên Mộ Dương, Triển Thanh Thanh bị nam nhân tát cái.

      Canh thứ nhất! Phía sau màn đặc sắc gần xuất , thân môn, Tiểu Lam vì mọi người chúc ngủ ngon!
      Chôm chômvulinh thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 34: Dám lung tung, Giết tha!

      Edit: Quảng Hằng




      “Thanh Thanh”

      Mặc Thiên Trần chạy tới đỡ dậy Triển Thanh Thanh dậy, đau lòng nhìn Triển Thanh Thanh sưng đỏ nửa bên mặt, người đàn ông này xuống tay vừa độc vừa nặng.

      “Thanh Thanh chúng ta thôi!”

      xin lỗi, Đại Tiểu Thư.” Triển Thanh Thanh nhào vào trong ngực của khóc lớn lên, đều do lần lượt thay đổi bạn trai mới tạo thành tổn thất cho công ty lớn như vậy.

      Mặc Thiên Trần nâng dậy hai người cùng nhau ra ngoài cửa.

      “Thanh Thanh, đối tượng của bọn họ phải em. Người đó bày kế sẵn hết là nhằm vào công ty Mặc thị.

      “Nhưng em lại thành con cờ bị người ta lợi dụng.” Triển Thanh Thanh khóc nức nở.

      Mặc Thiên Trần chấn động ngừng, Triển Thanh Thanh là bị người đàn ông này lợi dụng, nhưng Cúc Như Khanh cũng có khác gì hơn, nhìn vẻ bề ngoài bình tĩnh như mặt nước hồ chút gợn sóng của , thế nhưng bên trong có lớp sóng ngầm chuẩn bị chờ bộc phát.

      Khi Mặc Thiên Trần đưa Triển Thanh Thanh rời khỏi công ty giải trí Thiên Địa Thiên Mộ Dương ngồi ghế da màu đen cao cấp trầm tư, khi minh tinh Hồng cùng Thiên Mộ Đình vào.

      trai giỏi ! Ả đàn bà kia muốn làm Cúc phu nhân cũng phải xem ả ta có bản lãnh đó hay , em muốn ả ta giống như con chó rơi xuống nước cút khỏi người Như Khanh!”

      Thiên Mộ Dương suy nghĩ chút: “Em tin chắc Cúc Như Khanh ra tay giúp ấy?


      yên tâm , Như Khanh hoàn toàn cũng thích ta đâu, ấy chỉ tuân lệnh của ông cụ Cúc nên mới cưới ta, phu nhân nhà họ Cúc, Mặc Thiên Trần đảm đương nổi sao? Chờ sau khi em ngồi vào vị chí phu nhân đó, đừng chức quản lí công ty giải trí Thiên Địa nhoi này, ngay cả chức tổng tài cũng làm được.”

      Thiên Mộ Đình hất khuôn mặt nhắn trang điểm tinh xảo của ta lên.

      “Được, giúp em.” Thiên Mộ Dương mỉm cười .


      **¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥


      Trong bóng đêm chiếc xe cứu thương cao cấp chạy vùn vụt trong đêm tối.

      “Tiên sinh cố gắng chút!”

      Ánh mắt của Khang Hạo nhìn chằm chằm mặt đường, chân nhấn ga. “Chúng ta cũng sắp đến nhà rồi!”

      Cúc Như Khanh cùng Khang Hạo dịch dung cải trang lấy thân phận giả ở bên ngoài điều tra nguyên nhân cái chết của cha là Cúc Thiên Kỳ, đột nhiên bị tập kích, viên đạn bắn trúng eo của , lúc này sắc mặt lạnh như băng, đây càng thêm chứng minh cái chết của cha mình càng them bí .

      Đến công ty Mặc thị. Lúc xe Cúc Như Khanh ngang qua khu cao ốc Mặc thị nhìn thấy phòng làm việc của Mặc Thiên Trần vẫn sáng đèn.

      “Két.” Khang Hạo ngay lập tức đem xe lái đến lầu dưới Công ty Mặc thị.

      Cả trong phòng làm việc chỉ có Mặc Thiên Trần vẫn còn làm thêm giờ, tại vì công ty giải trí cố ý hủy hợp đồng mà phiền não. Lúc này thấy Cúc Như Khanh cùng Khang Hạo đồng thời đến phòng làm việc của , đứng bật dậy thể tin được nhìn bọn họ.

      “Cúc tiên sinh.”

      Khang Hạo tắt truyền hình cáp phòng làm việc. Cúc Như Khanh ra lệnh cho Khang Hạo. “Đến phòng cứu thương cầm rượu cồn, đao giải phẩu, băng gạc, thuốc chống sưng nhanh !” Cúc Như Khanh vươn tay kéo Mặc Thiên Trần đứng sững sờ ở bên qua,


      Mặc Thiên Trần bị kéo, hoảng sợ: “Ai bị thương, nên đưa nguwoif đó đến bệnh viện mới được, Cúc tiên sinh, là …”

      Lời của vẫn chưa hết liền nhìn thấy bên hông áo sơ mi của bị máu tươi nhuộm đỏ, lúc chạm vào tầm mắt lạnh như băng của Cúc Như Khanh, cũng được nữa.

      “Tiên sinh tôi đến rồi!”

      Khang Hạo trở lại, Cúc Như Khanh lập tức : “Đưa ấy cùng, nếu ấy dám lung tung, giết tha!”

      Mặc Thiên Trần sợ tới mức đôi mắt trợn to, sắc mặt tái nhợt, hiểu ý nghĩa của câu giết tha đó. Đó chính là Cúc Như Khanh để cho bất luận kẻ nào biết bị thương, Khang Hạo là người tin thưởng nhất, mà mình chỉ là người xa lạ thôi.

      Chưa liên lạc được với Tiểu Ngọc nhi, trong khoảng thời gian này mình edit tạm, nếu em ấy trở về có thông báo sau, các bạn yên tâm, nhà mình, trừ truyện sáng tác mình ko thể sáng tác tiếp, chứ còn truyện gì dù lâu cũng lấp hố hết ko drop bộ nào.
      sói già gian ácvulinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :