1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam (Hoàn, mấy chương hoàn và PN trong VIP link cuối trang 88)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 259: Ngược : Kỷ niệm kết hôn (4)

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta: N.P


      …” Mặc Thiên Trần đưa tay bịt miệng , “ cho phép lại!”



      Người đàn ông này, quá mức!



      ràng chuẩn bị từ trước, mà còn làm bộ như cái gì cũng biết, để cảm giác như mất mát, lại cũng khiến mong đợi, còn để mặc nhiệt tình chủ động hoan ái…



      xấu xa!” thẹn thùng trừng mắt nhìn .



      ra sáng sớm nay, lúc Mặc Thiên Trần tỉnh lại, biết rồi, còn nghe thấy cả lời chúc của .



      Cúc Như Khanh tay đỡ mông , mò đến quần lót bông của , “ xem nào, hành động nhanh vậy sao!”



      Đương nhiên rồi! diễn xong tiết mục, chẳng lẽ còn mặc cái sợi dây đó rêu rao khắp nơi sao? Mặc Thiên Trần dĩ nhiên phải chuẩn bị mọi thứ cẩn thận, sáng sớm thay hết.



      Cúc Như Khanh khẽ chạm vào bờ môi , “Trần, thích cách em tặng quà kỷ niệm ngày cưới cho , sinh nhật và bọn trẻ sắp đến rồi, còn muốn nhận quà tốt hơn đó?”



      “Hay quá nhỉ!” Mặc Thiên Trần đỏ mặt, “Xét thấy hôm nay biểu ác liệt, nên có quà sinh nhật.”



      “Hôm qua ác liệt sao?” Cúc Như Khanh tay nắm chặt hông , dùng sức, “Nhưng Trần rất thích mà! Nếu tối qua biểu chưa đủ tốt, hôm nay biểu tiếp, khi nào Trần hiểu mới thôi, được chứ?”



      vừa vừa muốn ôm vào lều, Mặc Thiên Trần lập tức kêu lên, “ cần đâu… Em chuẩn bị quà sinh nhật tốt, nhất định khiến mở rộng tầm mắt, được ?”



      mà bị ôm vào đó, tinh lực của , nào dám khinh thường, chi bằng ngoan ngoãn đồng ý trước , còn nữa, bây giờ là ban ngày, hai người chui vào lều lại phát ra thanh, xấu hổ muốn chết!



      “Được! chờ quà sinh nhật của em.” Cúc Như Khanh ôm ngồi bờ cát.



      đặt ngồi lên đùi , còn vào lều cầm cái áo khoác ra choàng lên chân , Mặc Thiên Trần dựa vào người ngắm mặt trời mọc.



      “Ông xã, em lạnh, cần đắp cái này.” cười giảo hoạt.



      được!” dùng tay phủ áo khoác lên, cho lấy ra, “Chân em bị đau nên để bị lạnh, sáng sớm trời còn lạnh lắm.”



      Mặc Thiên Trần dùng ngón tay chọc chọc vào mặt , “ lo người khác nhìn thấy hai chân xinh đẹp của em chứ gì? Còn kiếm cớ nữa? Em nhớ, tối qua rất thích quần lót của em nha!”



      Tâm tư bị chọc phá, Cúc Như Khanh phủ nhận, nhưng cũng thừa nhận. chỉ tươi cười, “Mau nhìn xem, mặt trời mọc đẹp!”



      Mặc Thiên Trần lập tức bị cảnh mặt trời mọc hấp dẫn, vì thế trêu chọc nữa.



      Từ đằng Đông, đường chân trời xuất đường chỉ đỏ, dần dần khuếch tán, mặt trời từ từ nhô lên. Rồi dần dần, bầu trời biến hóa, những đám mây bồng bềnh bị ánh mặt trời buổi sáng nhuộm hồng, Vừa đảo mắt, như dòng sông màu hồng rực rỡ trời, di động lăn tăn gợn sóng, lóe sáng. Từ phía chân trời, mây càng lúc càng hồng lên, mặt nước bầu trời liền thanh đường. Trong phút chốc, mặt trời đỏ rực lộ ra khỏi mặt nước.



      Gió biển nhàng thổi đến, buổi sáng xinh đẹp, như chào đón ngày kỷ niệm của hai người, Cúc Như Khanh và Mặc Thiên Trần đặc biệt thích buổi sáng này.



      Mặc Thiên Trần thấy có con cua nào rời , nhìn bọn chúng vẫn duy trì thế trận chữ, “Ông xã, có phải chúng ta sinh ra là của nhau rồi, giống như chữ ‘khuynh thành’ (‘Khanh Trần’) đó ?”



      “Đương nhiên rồi! Trần từ lúc sinh ra là vợ rồi.” Cúc Như Khanh cũng nhìn về thế trận chữ mà sắp xếp.



      Mặc Thiên Trần vui vẻ cọ vào cổ , “Ông xã, xem, cua cái dẫn chú rể của nó lên bờ, vậy có tổng cộng bao nhiêu chú rể cua?”



      “Tổng cộng có chín mươi chín chú rể.” Cúc Như Khanh tì cằm vào đỉnh đầu , gió biển thổi mái tóc của lất phất, những lọn tóc nho quanh quấn bên cổ .



      “Chín mươi chín chú rể, cũng xem như tượng trưng cho trường trường cửu cửu, thêm con cua cái nữa là tròn trăm con, có phải ý là trăm năm hạnh phúc ?” Mặc Thiên Trần phân tích, sau đó khen Cúc Như Khanh, “Ông xã, ngờ còn biết lãng mạn như thế nha! chỉ lãnh mạn, bình thường hay ra lệnh cho người ta, bây giờ còn có thể bày binh bố trận với cua nữa!”



      giống người lãng mạn sao?” Cúc Như Khanh nhàng tì cằm đụng vào đỉnh đầu .



      Mặc Thiên Trần ngẩng đầu nhìn , “ giống.” Nhưng lập tức bổ sung câu, “Dĩ nhiên, đối với em rất lãng mạn.”



      mỉm cười nhìn , ra tối qua bố trí cảnh này, rất hạnh phúc vì món quà này của .



      Cúc Như Khanh cọ xát chóp mũi hơi lạnh của , hai người nhìn nhau cười, tự khắc sâu hình ảnh của đối phương vào lòng.



      Hai người đều rất cố gắng vun đắp tình cảm, đầu tư tình cảm đều thành công, đều nghĩ cho đối phương, trong mắt cả hai cũng chỉ có người kia.



      Mặt trời đã lên cao, tỏa ánh nắng lên người bọn họ, ánh nắng còn khiến hai người chói mắt.



      Cúc Như Khanh giống như nhà ảo thuật, tay cầm sợi dây chuyền thủy tinh, dưới ánh mặt trời sợi dây chuyền sáng chói, phát ra ánh sáng lấp lánh, tỏa ra nụ cười của Mặc Thiên Trần.



      Đây là thứ đặt làm từ trước, muốn đưa cho Mặc Thiên Trần vào ngày kỷ niệm, buổi sáng này, ở đây là lúc thích hợp nhất, muốn tự mình đeo vào cổ .



      mở cúc áo sơ mi của ra, sau đó đeo vào cổ , sợi dây chuyền thủy tinh kết hợp với chiếc cổ trắng nõn của Mặc Thiên Trần, làm rộ lên vẻ tinh khiết của .



      “Bà xã, kỷ niệm ngày cưới vui vẻ!”



      nhìn món quà của mình, phản chiếu hình ảnh của .



      Mặc Thiên Trần ngờ còn được nhận đại lễ như vậy, như bị choáng váng, mãi đến khi nghe thấy lời chúc của , mới phát giác rất vui vẻ, vươn tay bé, vuốt sợi dây chuyền thủy tinh cổ, cảm động đến lệ nóng quanh tròng.



      “Ông xã…”



      “Trần, thấy nó giống đôi mắt của em ?” cười đáp.



      “Đôi mắt của em?” Mặc Thiên Trần hiểu.



      “Đúng thế!” nâng bàn tay bé của lên, “Tâm hồn em thuần khiết tí vẩn đục, ánh mắt của em cũng tinh khiết tí tạp niệm, dây chuyền thủy tinh này giống như đôi mắt em, óng ánh trong suốt lại rất mĩ lệ.”



      Mặc Thiên Trần nhìn sợi dây chuyền, nghe vậy, ngăn nổi nước mắt, người đàn ông này như thế, đời này kiếp này, còn cầu mong gì nữa đây?



      cần biết trong mắt người khác, là người như thế nào, nhưng trong mắt người đàn ông này, giống như thủy tinh trong suốt, chân thuần khiết.
      mongmanh thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 260: Ngược : Chính thức vây bắt (1)

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta: N.P



      Mặc Thiên Trần nhìn Cúc Như Khanh, lời tâm của những người nhau, luôn cảm động như thế, lời tâm tình của Cúc Như Khanh, trực tiếp xâm nhập vào nội tâm , khiến như rơi vào võng tình, thích dây chuyền thủy tinh của , cũng thích lời tâm tình lãng mạn đó.



      Đây là lần đầu trong đời , nghe được lời tâm tình đáng nhất, từ người đàn ông nhất.



      Mặt trời lên cao, ánh nắng vây lấy hai người, Mặc Thiên Trần cúi đầu vào cổ Cúc Như Khanh, in lại nụ hôn, đây là ngày kỷ niệm đáng giá nhất của .



      Ngày kỷ niệm vừa qua, Mặc Thiên Trần và Cúc Như Khanh vẫn tình nồng ý đậm, nhưng phải trở lại công việc của mỗi người.



      Công ty Mặc thị.



      Mặc Thiên Trần bắt đầu công việc, hôm nay công ty tổ chức đại hội cổ đông, Mặc Chấn Đông tuyên bố từ chức, Mặc Thiên Trần lên thay, các cổ đông cũng chú ý đến quan hệ gần đây của Mặc Thiên Trần và Cúc Như Khanh, thấy quan hệ hai người rất tốt, nên mới yên tâm để Mặc Thiên Trần đảm nhiệm vị trí tổng tài của công ty.



      Song Mặc Thiên Trần tuổi còn rất trẻ, mới hai mươi lăm ngồi được lên vị trí cao nhất, khiến nhiều người phục, mặc dù cũng ở công ty chinh chiến sáu năm, mọi phương diện đều có nhiều thành tích, đặc biệt là về thị trường tiêu thụ, tỉ lệ tiêu thụ hàng năm đều tăng, lợi nhuận cũng rất cao, nhưng liệu có yên ổn ngồi chiếc ghế đó ?



      bên cầm phiếu ủng hộ, là nhìn thấy được năng lực của , hai là vì là phu nhân của chủ tịch Cúc thị, dựa vào hai điểm này, mà đồng ý cho ngồi lên vị trí đó. Nhưng vẫn có bên cầm phiếu chống, lý do là vì tuổi còn trẻ, chưa đủ tầm dẫn dắt được Mặc thị tiến xa, kinh nghiệm non nớt có thể dẫn Mặc thị đến tai họa ngập đầu.



      Dù được ủng hộ hay bị phản đối, Mặc Thiên Trần vẫn kiên định, tự tin có thể dẫn dắt công ty tiến về phía trước, lợi nhuận gấp đôi, nếu trong vòng năm đạt được mục tiêu này, từ chức.



      Mặc Chấn Đông và Lý Tình Y ra nước ngoài, là để giải sầu, hai là kiểm tra bệnh tình của Lý Tình Y, hẹn chuyên gia để kiểm tra xem phổi của bà có bị di chứng gì , nên trong nước chỉ còn lại Mặc Thiên Trần mình lèo lái công ty, dĩ nhiên, tự tin hoàn thành được sứ mạng.



      Mồng tháng năm này có buổi trình diễn thời trang, Mặc Thiên Trần đưa thiết kế của mình tham gia buổi biểu diễn, ngày nào cũng tăng ca rất khuya, gần tới ngày mới phát , đầu năm hứa cùng Cúc Như Khanh dẫn Cúc Cầm Du thăm con , bây giờ bị vướng buổi trình diễn được, đây là kiện đầu tiên sau khi nhậm chức, nếu làm tốt, chắc chắn cổ đông gây áp lực rất lớn.



      “Như Khanh, em có chuyện muốn với .” Mặc Thiên Trần cắn cắn môi.



      Cúc Như Khanh vuốt ve hai má thon gầy của , “Chuyện ngày tháng năm chúng ta , tạm thời dời lại, sau này .”



      Mặc Thiên Trần thấy hiểu tâm tư mình, khỏi cảm động, khổ sở : “Nhưng ngày đó là sinh nhật và bọn trẻ, nếu tại em mà thể đoàn tụ, em thấy hổ thẹn lắm, nhưng em lại vừa tiếp nhận công ty, em lại muốn có thành tích, muốn cha mẹ ở nước ngoài lo lắng.”



      “Vậy em làm ! Hôm đó để lên kế hoạch, em chỉ cần dẫn dắt công ty tốt, đừng để cổ đông xem thường là được rồi.” Cúc Như Khanh an ủi .



      Mặc Thiên Trần cảm động khụt khịt mũi, “Nhưng mà, em là vợ , là mẹ của bọn trẻ, những chuyện này phải là em làm mới đúng, còn bận đối phó với đám người Phí Cường Liệt, sao em để phải mất thời gian làm mấy việc này chứ?”



      “Em gì vậy? Chính vì em là vợ , là mẹ của bọn trẻ, mới nên chia sẻ trách nhiệm với em, cùng nhau gánh vác, cùng xây dựng gia đình, cùng tận hưởng hạnh phúc gia đình.” Cúc Như Khanh mỉm cười đáp, “Còn đám người Phí Cường Liệt, bọn họ giờ là cá trong chậu, trốn thoát tay , em phải lo lắng nhiều, chỉ cần tổ chức buổi trình diễn tốt, để cha mẹ tự hào vì em, khiến mấy cổ đông kia phải sáng mắt. tin tưởng Trần nhất định làm được.”



      Mặc Thiên Trần rưng rưng cười, “Cảm ơn , Như Khanh…”



      vẫn nghĩ là người đàn ông bá đạo, bây giờ lại nguyện ý chia sẻ với , bảo cảm động sao được!



      Cúc Như Khanh vuốt ve tóc của , “ bá đạo ở đâu, Trần nên ràng. Phải ?”



      Tâm bị nhìn thấu, chỉ nhàng dựa vào , biết, làm sao có thể biết, bá đạo nhất chính là tình cảm của , muốn , còn cũng nhất định đối với như vậy.



      “Được rồi, người ta biết mà!” Mặc Thiên Trần làm nũng, “Em là của , chỉ là của , chỗ nào cũng là của …”



      biết nghe lời, có thưởng cho em…” Cúc Như Khanh cúi đầu cười.



      Mặc Thiên Trần đỏ mặt, chuyển đề tài, “Như Khanh, định sinh nhật làm gì?”



      “Đương nhiên phải giữ bí mật, đến lúc đó cho Trần bất ngờ, có được ?” Cúc Như Khanh híp híp mắt, “Giống như kỷ niệm ngày cưới lần trước, Trần có thích ?”



      Vừa nhắc đến hôm kỷ niệm, Mặc Thiên Trần liền nhớ đến mình bị “tính toán” triệt để ra sao, vươn tay gõ lên hai vai , nhưng cảm giác hạnh phúc và ngọt ngào đan vào nhau lúc đó, khiến người ta nhớ mãi quên, thậm chí đến từng tư thế trong lều đều khắc sâu vào đầu , vùng vẫy thế nào cũng được, khiến người ta ngượng ngùng nhưng lại rất ưa thích.



      Mặc Thiên Trần nghĩ đến sinh nhật lần này, có gì ngọt ngào chờ đợi , sinh nhật , nên tặng gì đây! nghĩ lâu, nhưng rốt cuộc cũng nghĩ ra được gì mới.



      “Nhưng hôm đó em rất bận, em sợ có thời gian chuẩn bị quà sinh nhật cho , đừng giận nhé?” Mặc Thiên Trần ngẩng đầu nhìn .



      Cúc Như Khanh lắc đầu, “Cho dù hôm đó em về trễ cỡ nào, và bọn trẻ cũng chờ em về, cùng mừng sinh nhật, còn về chuyện quà sinh nhật, tối nào Trần cũng ở bên cạnh , mỗi ngày với đều là sinh nhật, ngày nào cũng có quà sinh nhật rồi.”



      “Lời ngon tiếng ngọt! uống trộm mật ong đấy à?” Mặc Thiên Trần trêu , khả năng chuyện của , càng càng nghe càng cảm động rồi.



      Hai người cười cười , sau đó ôm nhau ngủ, hít thở đều đều, sau khi tỉnh dậy, lại bắt đầu công việc dầu sôi lửa bỏng.



      Công ty Cúc thị.



      Khang Hạo, Trần Ích, Nghiêm Tiểu Huệ đều ở trong phòng làm việc của Cúc Như Khanh, Cúc Như Khanh tuyên bố kế hoạch tác chiến, sau đó hỏi bọn họ, “Nghe chưa?”
      mongmanh thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 261: Ngược : Chính thức vây bắt (2)

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta: N.P



      Khang Hạo, Trần Ích, Nghiêm Tiểu Huệ lần này bắt đầu kế hoạch với Phí thị đều trăm miệng lời.



      “Vâng! Tiên sinh.”



      “Vâng! Chủ tịch.”



      “Vâng! Tổng tài.”



      Về kế hoạch, ai cũng hiểu , lần này bắt đầu thu lưới, mới chỉ là bắt đầu, nhưng trong mỗi người đều sục sôi ý chí chiến đấu.



      Công ty Mặc thị.



      Mặc Thiên Trần cũng tích cực chuẩn bị chiến đấu với buổi trình diễn thời trang ngày mồng tháng năm tới, và đội ngũ thiết kế rất chuyên tâm thiết kế các tác phẩm, hy vọng đến đó nhận được lời khen, từ đó mở rộng được thị trường, rất tích cực chuẩn bị vì lợi nhuận năm nay của công ty.



      Các bộ trang phục đều lấy màu ấm làm màu chủ đạo, bỏ qua màu sắc trang nhã trước đây, hy vọng màu ấm có thể khiến tài chính cũng “ấm” hơn.



      Ngày biểu diễn đến, Mặc Thiên Trần tích cực chuẩn bị tốt, các người mẫu, và phần lớn các nhà tổ chức đều có phản hồi rất tốt, trừ người bên phía tổ chức phản đối, chính là Chu Tiểu Kiều.



      kiện lần này, Mặc Thiên Trần biết Chu Tiểu Kiều có mặt, có tham gia hoạt động bình chọn, Chu Tiểu Kiều chắc chắn quan báo tư thù, Mặc Thiên Trần cũng cảm nhận được. Nhưng khi ta mang sản phẩm của Mặc thị ra đáng giá xu Mặc Thiên Trần tay nắm chặt quả đấm.



      Đến lượt bên tổ chức phê bình Chu Tiểu Kiều : “Sản phẩm của Mặc thị, tôi thấy giống như chim công trong vườn, đủ loại màu sắc phối hợp ngổn ngang, nhà thiết kế của công ty cứ như bị mù màu ấy, về phương diện thiết kế đồng phục, cũng có ý tưởng mới, ngược lại đồng phục còn nhìn giống như hàng nhái của mấy xưởng , càng nhìn càng thấy giống nông phu ở mấy vùng nhiệt đới quấn mấy tấm vải rách quanh hông…”



      Triển Thanh Thanh muốn xông lên cho Chu Tiểu Kiều mấy bạt tai, bị Mặc Thiên Trần kéo lại, “Đại tiểu thư, ta ràng là lấy việc công trả thù riêng!”



      “Cứ cho là ta cố ý báo thù, chúng ta xông lên giải quyết được cái gì? Vẫn là đánh nhau mà giải quyết được vấn đề. ta rình cơ hội lâu như vậy rồi, chúng ta trước tiên phải tin tưởng sản phẩm của mình là tuyệt đối có vấn đề, nếu tự dưng làm loạn trước, chẳng phải càng khiến ta đắc ý thêm sao?” Mặc Thiên Trần từ từ giải thích.



      Triển Thanh Thanh đành thôi, ở chỗ cao cấp thế này, hành động như thế chỉ tổ giống như đứa trẻ tức giận, “Nhưng mà, nếu cứ để như vậy, em phục, lần trước ta và họ loạn dâm, lần này, muốn tìm người tới đây ‘chăm sóc’ ta!”



      Mặc Thiên Trần nghe xong chỉ lắc đầu, “Đừng kích động…”



      Lời còn chưa dứt nghe thấy thanh tán dương của người khác, “Tôi rất vinh hạnh được trở thành người đại diện của kiện thời trang lần này, đối với sản phẩm của Mặc thị tôi cũng muốn phát biểu cái nhìn của riêng tôi. Từ đầu năm đến giờ, cả ngành thời trang đều trong trạng thái trì trệ, màu sắc trang nhã chỉ khiến người khác đối với ngày mai càng thêm thất vọng, Mặc thị đưa ra mẫu đồng phục có sắc màu ấm, có ý hướng tới ấm áp hạnh phúc, màu sắc phối hợp lại, mặc dù hơi khoa trương nhưng cũng rất đẹp, phải biết rằng chim công muốn xòe đuôi cũng đâu phải dễ dàng, có thể sản phẩm của Mặc thị giống như hình ảnh chim công vậy, rất đẹp. Tôi vô cùng coi trọng sản phẩm của Mặc thị, cảm ơn mọi người.”



      Mặc Thiên Trần thấy có người giải đáp được ý tứ trong những thiết kế của , khỏi ngạc nhiên nhìn về người đó, tên ấy là Đổng Nật. Mặc Thiên Trần nhớ ra từng gặp ấy ở đâu chưa, cũng biết người đại diện tên Đổng Nật này, chỉ là vừa nhìn đến có cảm giác rất quen mặt, nhưng nhớ ra là gặp ở đâu.



      Ban tổ chức cũng liên tục chỉ ra những ưu điểm cũng như điểm chưa được của sản phẩm, sau đó phần trình diễn của công ty khác. Triển Thanh Thanh nghe xong nổi trận lôi đình, “Chu Tiểu Kiều đáng chết, ta chính là người làm phiếu chọn của chúng ta giảm xuống, ta ràng là cố ý nhằm vào chúng ta mà, em nguyền rủa mấy tòa nhà ở thành Tây của ta bán hoặc cho thuê đều được, đợi đến lúc ta muốn bán, em tìm người cho ta biết tay, nhất định phải báo thù chuyện hôm, nhất định ta phải bị trừng trị…”



      “Được rồi, được rồi, đủ ác rồi đó! Coi chừng Trần Ích sợ em đấy.” Mặc Thiên Trần che miệng lại.



      “Chị nghĩ em thay đổi vì Trần Ích sao? Cho dù em thích ta, em cũng thay đổi tính cách bây giờ đâu.” Triển Thanh Thanh hừ tiếng, “Nếu ta sợ em, vậy đừng em!”



      “Có chí khí!” Mặc Thiên Trần cười, “Đừng tranh cãi nữa, chúng ta xem lại đồng phục của công ty, tiếp thu ưu điểm của người người khác, như vậy mới tiến bộ được.”



      Triển Thanh Thanh chép miệng thêm gì nữa, chờ buổi họp báo kết thúc, tất cả mọi người bắt đầu ra về.



      Mặc Thiên Trần dẫn theo đội ngũ thiết kế chuẩn bị ra về, thấy Chu Tiểu Kiều vênh váo tự đắc tới.



      “Mặc tổng tài, đầu tiên xin chúc mừng vinh dự trở thành tổng tài, chỉ tiếc là, mới trận đầu mà thất bại thảm hại, biết lúc về công ty, phải làm thế nào để giữ được vị trí đó đây, Mặc thị nằm trong tay , rất nhanh đổi chủ. có tin ?” Chu Tiểu Kiều giương môi cười.



      Mặc Thiên Trần chỉ cười nhạt, “ dám phiền Chu tiểu thư phí sức quan tâm đến phát triển của Mặc thị chúng tôi, tôi làm tổng tài cũng được, tiền đồ của Mặc thị ra sao cũng được, đều có nhân viên Mặc thị chúng tôi quan tâm, đâu phiền đến .”



      Chu Tiểu Kiều nhìn , “Cố mà bảo vệ tốt công ty của , đừng như bảy năm trước, Mặc đổng trưởng bị bỏ tù, Mặc phu nhân thiếu chút nữa bệnh chết, tôi nghe , Mặc phu nhân ra nước ngoài điều trị, có phải giận đến nỗi bệnh cũ tái phát đây…”



      Mặc Thiên Trần nghe ta nhắc đến bảy năm trước, sắc mặt lập tức biến đổi, “Chu Tiểu Kiều, hãy lo tốt chuyện của mình , tôi nhất định chăm sóc cha mẹ tôi tốt, để họ bị tổn thương, đừng ở đây ăn lung tung, tôi mắc mưu đâu.”



      Triển Thanh Thanh lập tức đẩy Chu Tiểu Kiều ra, “Cút! Nếu đừng trách tôi!”



      Chu Tiểu Kiều dương dương tự đắc bỏ , Mặc Thiên Trần cả người mềm nhũn, vuốt đầu, bảy năm trước Mặc thị thiếu chút nữa là tai họa ngập đầu, tuyệt đối cho phép lịch sử lặp lại, tuyệt đối !



      “Đại tiểu thư, chị sao chứ!” Triển Thanh Thanh đỡ ngồi xuống, “Người đàn bà đê tiện này, ta cố ý chọc giận chị mà, chị đừng bao h mắc mưu ta!”



      Mặc Thiên Trần than, “Chị tự biết ý ta thế nào, Thanh Thanh, chị sao, em dẫn mọi người về trước .”



      “Em lập tức với mọi người, chị chờ em, em lập tức quay về đón chị.” Triển Thanh Thanh xong chạy ra ngoài.



      Mặc Thiên Trần nhắm hai mắt lại, mặc dù buổi trình diễn thời trang lần này chuẩn bị rất công phu, nếu cuối cùng vì Chu Tiểu Kiều mà thất bại, có chút cam tâm.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 262: Ngược : Chính thức vây bắt (3)

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta: N.P



      Trong khi Mặc Thiên Trần còn nhắm mắt cau mày khổ sở Đổng Nật tới, lấy áo khoác của mình khoác lên bả vai Mặc Thiên Trần, Mặc Thiên Trần ngẩng đầu nhìn, “Xin chào! Đổng tiểu thư.”



      “Sản phẩm của công ty rất tốt, tôi rất coi trọng.” Đổng Nật khẽ mỉm cười.



      “Cảm ơn.” Mặc Thiên Trần cảm thấy có chút an ủi.



      Đổng Nật ngồi xuống bên cạnh , “Lần trước ở bờ biển cảm ơn cứu tôi, tôi vẫn luôn tìm cách để trả ơn, ngờ hôm nay có thể gặp lại .”



      “Tôi cứu ?” Mặc Thiên Trần trợn to hai mắt, “ à, nhưng sao tôi nhớ?”



      Đổng Nật khẽ cười, “Có còn nhớ có buổi tối, bờ cát ở Aeagean Sea, có đôi vợ chồng trung niên gây gổ…”



      là…” Mặc Thiên Trần đột nhiên nhớ ra, nhìn ấy bây giờ với lúc đó khác xa, chỉ trong thời gian ngắn mà thay đổi nhiều như vậy, từ tiều tụy vẻ rất già, bây giờ trở thành người phụ nữ lão luyện quyến rũ, nhìn trẻ hơn tuổi rất nhiều.



      “Vì thế, cảm ơn cứu tôi, nhờ tôi mới trở lại cuộc sống hôm nay, cũng hiểu được ý nghĩa của cuộc sống.” Đổng Nật cảm ơn.



      Mặc Thiên Trần lại cười, rốt cuộc cũng phí công cứu cuộc đời, cứu được người ta lại giúp người ta hiểu được ý nghĩa của cuộc sống, xem như là thu hoạch lớn nhất rồi.



      ra là chồng tôi cứu , hôm nay thấy vui như vậy, tự tin như vậy, tôi cũng thấy mừng cho .” Mặc Thiên Trần gật đầu, “Ánh mặt trời chiếu rọi muôn nơi, chỉ có người trải qua khổ nạn, mới biết sống thế nào để cuộc đời thêm tốt đẹp, hạnh phúc. Tôi cũng chúc cuộc sống mới hạnh phúc.”



      “Cảm ơn Thiên Trần.” Đổng Nật cười, “Đây là danh thiếp của tôi, phía có ghi phương thức liên lạc, nếu có thời gian chúng ta hàn huyên tiếp.”



      Mặc Thiên Trần nhận lấy, thấy danh thiếp ghi là người giám sát của nhãn hiệu đồng phục nổi tiếng, cũng trao đổi danh thiếp của mình, “Hoan nghênh Đổng tiểu thư đến công ty chỉ giáo.”



      Đổng Nật nhận lấy liền nhìn, “Thiên Trần thăng chức cũng in danh thiếp mới ha!”



      “Mấy chuyện đó đâu quan trọng, quan trọng là chúng ta có thể liên lạc được với nhau.” Mặc Thiên Trần cười .



      “Được rồi, hẹn gặp lại lần sau.” Đổng Nật mỉm cười ra về.



      Mặc Thiên Trần nhìn bóng lưng rời , lòng thấy vui vì Đổng Nật có cuộc sống mới rất tốt, lúc này, Triển Thanh Thanh vào, “Chị biết ấy?”



      “Có gặp lần, bây giờ là tri kỷ rồi.” Mặc Thiên Trần vui vẻ vỗ vỗ bả vai Triển Thanh Thanh, cũng xem như là cầu phúc được phúc rồi, hôm nay có Đổng Nật ở bên phía tổ chức đứng ra giúp đỡ, Chu Tiểu Kiều thể bước làm khó được Mặc thị.



      Triển Thanh Thanh lái xe tới, “Chị tăng ca khuya nhiều ngày rồi, hôm nay mặc dù bị Chu Tiểu Kiều làm loạn, nhưng kết quả đánh giá chúng ta nhận được cũng tồi, có phải chị nên về nhà vui vẻ với Cúc tiên sinh ?”



      Mặc Thiên Trần cười, “Phải rồi! Hôm nay là sinh nhật ấy, chị còn chưa biết nên tặng quà gì!”



      “Vậy đơn giản rồi! Chị tự tắm cho thơm người rồi đưa lên cho Cúc tiên sinh là được rồi.” Triển Thanh Thanh thúc thúc cùi chỏ vào người .



      “Vậy sao được! ấy ăn xong quên mất, có ý tứ gì hết.” Mặc Thiên Trần lắc đầu.



      Triển Thanh Thanh bắt được chỗ sơ hở trong câu nói của , “Vậy chị nghĩ xem có cách nào, Cúc tiên sinh ăn xong thể quên được, là được rồi.”



      “Em nằm mơ , ý tưởng chẳng có gì mới lạ!” Mặc Thiên Trần đỏ mặt, “Có bản lĩnh em tự tắm cho thơm người rồi đưa đến trước miệng Trần Ích .”



      Vừa nhắc đến Trần Ích, Triển Thanh Thanh im miệng gì, chỉ lái xe, Mặc Thiên Trần nhắm mắt, nghĩ xem nên tặng quà gì.



      Triển Thanh Thanh bật radio, lúc này vừa có tin tức buổi tối, “Gần đây việc xây dựng ở thành Tây rất nóng, nhưng khu đất đó năm nay lại trúng chỗ mà chính phủ muốn quy hoạch, hôm nay chính phủ vừa ra kế hoạch quy hoạch năm năm tới, thấy đề cập đến các tòa nhà thành Tây xây dựng. Quyết định vừa đưa ra, làm các nhà đầu tư ở thành Tây đều rất chú ý, rất nhiều công ty đều phải than ngắn thở dài, như vậy trước kia chính phủ tập trung tinh lực xây dựng thành Tây, thực có lửa làm sao có khói…”



      “Ha ha, đại tiểu thư, kiếp này báo được thù rồi!” Triển Thanh Thanh vui vẻ la lên, “Tòa nhà của Chu Tiểu Kiều bán hoặc cho thuê, em khẳng định bán được, ai kêu ta luôn phá đám người khác, lần quy hoạch này của chính phủ có thành Tây, ta trữ nhà và đất nhiều như vậy, thị trường bất động sản năm nay lại ổn định, ông trời là có mắt…”



      Mặc Thiên Trần cũng nghe tin, mở mắt, trước kia cũng nghe chính phủ tập trung tinh lực nâng đỡ cho thành Tây, mà bây giờ lại cho thành Tây vào địa bàn quy hoạch xây dựng, vậy, muốn thành Tây phát triển, ít nhất phải đến năm năm sau, Phí Cường Liệt và Chu Tiểu Kiều đoạt đất của Cúc Như Khanh, chắc cũng ngờ ra kết quả thế này, nếu bọn họ có tiền có thể tiếp tục cầm cự, để đến năm năm sau xây dựng tiếp, có thể được, nhưng thế giới thay đổi từng ngày, ai biết được năm năm sau, tình thế thế nào!



      Mặc Thiên Trần nhớ lại, lần trước Cúc Như Khanh đừng tìm hãng khác ký hợp đồng ở thành Tây nữa, mơ hồ cảm nhận được, Cúc Như Khanh hẳn nắm trong tay điều gì đó, mặc dù , nhưng kết quả thế này, tin trước kia Cúc Như Khanh biết chuyện này xảy ra!



      người đàn ông như vậy, khâm phục đến cúi rạp đầu xuống đất, có thể chung sống với người như vậy, trong lòng nảy sinh cảm giác hạnh phúc và thành tựu.



      Công ty Phí thị.



      Phí Cường Liệt cũng nhận được tin tức, Chu Tiểu Kiều từ buổi biểu diễn thời trang chạy về cũng ngờ mọi chuyện lại như vậy.



      “Làm sao bây giờ? Tiền của chúng ta đầu tư vào đó nhiều như vậy, còn phải đợi đến năm năm sau? Cứ cho là bây giờ sửa sang để bán lại, chúng ta cũng thể lấy lại tiền vốn, căn bản là lỗ vốn mà! Cháu nghe được tin này ở đâu?” Phí Cường Liệt phát tiết.



      Chu Tiểu Kiều cũng phải kẻ ngu, dĩ nhiên hiểu đây là cái bẫy của Cúc Như Khanh, ta cứ như vậy chui vào, bây giờ chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy thất bại.



      “Bây giờ chú chỉ trích cháu được cái gì, chúng ta mắc mưu Cúc Như Khanh rồi!” Chu Tiểu Kiều hừ lạnh, “Hèn gì khi chúng ta tranh đất của , lại có động tĩnh gì đáp lại.”



      Phí Cường Liệt quát, “Dĩ nhiên tôi biết rồi, nhưng cái việc xây dựng ngu ngốc này, ăn của tôi bao nhiêu tiền, có biết ? Tại sao lúc đầu tôi lại tin chứ? lòng muốn đoạt lại Cúc Như Khanh, bây giờ lại liên lụy tôi, làm tôi tổn thất khoản tiền khổng lồ như vậy.”



      Chu Tiểu Kiều chán nản ngồi phịch xuống sofa gì, Phí Cường Liệt tay vứt hộp quà xuống đất, hôm nay là sinh nhật Cúc Như Khanh, vốn định mang cái gì đó giá trị tới chúc mừng Cúc Như Khanh, bây giờ lại thành hận cũng kịp. Nhưng đây là do bọn họ tự cho mình là thông minh nhảy vào, có thể trách ai bây giờ!



      Chương 263: Ngược : Sinh nhật vui vẻ (1)

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 263: Ngược : Sinh nhật vui vẻ (1)

      Edit: BẠCH DƯƠNG

      Beta: N.P



      Hôm nay, ngày tháng năm.



      Là sinh nhật Cúc Như Khanh ba mươi mốt tuổi, cũng là ngày Cúc Hoài Cẩn và Cúc Cầm Du ra đời, hai đứa năm nay sáu tuổi rồi, thời gian xa Mặc Thiên Trần cũng là năm năm.



      Hôm nay, ngày đặc biệt, Cúc Như Khanh đón Cúc Hoài Cẩn về nước, vốn dĩ định hôm nay cả nhà cùng thăm tiểu công chúa, và cũng xem như là du lịch, nhưng Mặc Thiên Trần vừa tiếp nhận công ty, phải có thành tích.



      “Ba, con về rồi!” Cúc Hoài Cẩn ở sân bay chạy như bay vào ngực Cúc Như Khanh, “Con rất nhớ ba mẹ, mẹ đâu?”



      “Mẹ còn bận việc công ty, chúng ta bố trí tiệc sinh nhật trước.” Cúc Như Khanh ôm về nhà, “Tiểu công chúa của ba đúng là càng lớn càng xinh đẹp!”



      “Đương nhiên rồi, con là con của ba mẹ, đương nhiên phải có sắc đẹp chim sa cá lặn.” Cúc Hoài Cẩn vui vẻ cười.



      Lời này của chọc Cúc Như Khanh cười ha ha, dẫn đứa bé về khu biệt thự mới, Cúc Cầm Du ở đây làm bài tập.



      “Hi, Cầm Du, chị về rồi!”



      Cúc Cầm Du tiến lên siết chặt gương mặt của , “Quả nhiên đẹp lên ít!”



      Được hai người đàn ông lớn tự nhiên lời lại giống nhau, Cúc Hoài Cẩn ngược lại chọc cậu, “Chị đẹp rồi, em có phần của ba đâu!”



      Đáp lẽ, thay vì khen em trai đẹp trai, lại cố tình chọc tức cậu.



      Cúc Cầm Du phải người mọn, cậu đáp lễ, “Ở khí trời ấm áp như vậy, sao chị giống cương thi nhỉ!”



      “Lâu gặp như vậy, hai đứa vẫn vừa thấy mặt nhau cãi nhau rồi à?” Cúc Như Khanh nhìn hai đứa.



      ngờ, hai chị em vừa rồi còn tranh cãi, bây giờ đồng thanh đồng khí, “Nếu quá tốt với em (chị), ba mẹ quên mất con.”



      Vì thế, nhất định phải làm cho đối phương hư chút, mới có thể khiến đối phương nhớ đến mình, quên mình.



      “Được rồi.” Cúc Như Khanh cười , “Hoài Cẩn, con vừa xuống máy bay nên rửa mặt trước , tối đến mẹ mới về đây được, Cầm Du, con cũng làm bài tập .”



      “Dạ! Ba!” Hai đứa tay trong tay chạy lên lầu.



      Cúc Như Khanh nhìn hai đứa, nhớ lại Mặc Thiên Trần từng , hai người con này, chính là tài sản lớn nhất của .



      Bọn họ, đúng là tài sản quý nhất của cuộc đời .



      Trần Ích mang cái bánh ngọt to đến, bố trí phòng khách xong xuôi, mới rời .



      Cúc Như Khanh ngồi trong phòng khách, chờ Mặc Thiên Trần về.



      Hôm nay là sinh nhật Cúc Như Khanh, Cúc Cầm Du và cả con , Mặc Thiên Trần cảm thấy đây cũng là loại duyên phận, bọn họ có thể cùng mừng sinh nhật ngày, hôm nay bận việc, dĩ nhiên mong chờ nhất chính là vừa về đến nhà là có thể nhìn thấy cả ba người họ.



      Buổi trình diễn hôm nay, mặc dù được như ý lắm, nhưng dù thế nào nữa thể so được với thời khắc người nhà đoàn tụ kia.



      Mặc Thiên Trần và Triển Thanh Thanh trở lại công ty xử lý công việc xong, chuẩn bị về nhà thấy Khang Hạo ở dưới lầu đợi .



      “Khang Hạo, sao lại đến đây?” Mặc Thiên Trần tới.



      “Thiếu phu nhân, cũng biết, hôm nay sinh nhật tiên sinh vui nhất, mấy người chúng ta cũng đặc biệt vui vẻ, nhưng tiên sinh chỉ ăn mừng với , cho nên tôi phải tự tìm niềm vui thấy đúng ?” Khang Hạo cao hứng.



      Mặc Thiên Trần cười , “Cho nên, muốn tôi giúp cậu hẹn Tuyết Hội ra ngoài đúng ?”



      “Thiếu phu nhân đúng là thiếu phu nhân, đoán trúng tâm tư của tôi rồi!” Khang Hạo vui vẻ dứt.



      cũng biết, Tuyết Hội mới mười bảy, từng dám chung với nó mà.” Mặc Thiên Trần híp híp mắt.



      Khang Hạo lập tức vỗ vỗ lồng ngực, “Tôi tuyệt đối đụng đến ấy, hôm nay, chỉ hôm nay thôi, tôi dẫn ấy chơi đu quay, lần tước tôi hứa với ấy rồi.”



      “Hai người các người rất lãng mạn nha!” Mặc Thiên Trần lên xe của , “Đưa tôi đến nhà dì , tôi dẫn Tuyết Hội ra.”



      Khang Hạo đón Lộ Tuyết Hội xong, Mặc Thiên Trần đón taxi về nhà, ngồi xe, cố ý gọi cho Cúc Như Khanh, “Như Khanh, bây giờ em còn bận, sợ rất muộn mới về!”



      sao, muộn cũng đợi em.” Cúc Như Khanh trong điện thoại.



      “Vậy… Tiệc sinh nhật chuẩn bị thế nào rồi?” Mặc Thiên Trần làm bộ để ý đến lời của .



      Cúc Như Khanh cười ha ha, “Tất cả chuẩn bị, Trần, em phải bận sao? Em nhanh xong , về nhà sớm.”



      xong liền cúp máy, Mặc Thiên Trần biết người đàn ông này nhìn xa trông rộng, gì cũng chịu khai ra, hỏi Khang Hạo, Khang Hạo nhún nhún vai, tham dự kế hoạch sinh nhật của Cúc Như Khanh.



      Mặc Thiên Trần lẳng lặng về Aegean Sea, nhưng thấy bóng dáng Cúc Như Khanh và bọn trẻ, hỏi thím Lục, thím Lục : “Thiếu phu nhân, sáng sớm nay tiên sinh , đến giờ vẫn chưa quay về, tiểu thiếu gia nghỉ học hôm nay, ra ngoài với Cúc tiên sinh rồi.”



      Thần bí vậy sao? Mặc Thiên Trần mặc dù mệt chết, nhưng cũng đặc biệt mong đợi tiệc sinh nhật này, nhìn lượt, trong Aegean Sea có ai, giờ này năm ngoái sớm mở tiệc rồi, vậy năm nay, Cúc Như Khanh nhất định là chỉ cần bốn người ở cùng nhau, nên chuyển nơi.



      Mặc Thiên Trần nghĩ vậy, lập tức vào nhà để xe lái xe đến khu biệt thự mới.



      Lúc đến lén lén lút lút vào, quả nhiên thấy trong phòng khách để chiếc bánh ngọt khổng lồ, xem ra đoán sai, là người có quan niệm đặc biệt, thích người ngoài tham gia, ồn ào náo nhiệt, chỉ thích gian ấm áp chỉ dành cho bốn người bọn họ.



      Vào phòng khách, thấy phòng khách có người, chuẩn bị lên lầu Cúc Như Khanh vừa lúc từ trong bếp ra, hài hước quát lên, “Ăn trộm, đứng lại!”



      “Em, cái gì cũng có trộm!” Mặc Thiên Trần đáng thương quay đầu lại.



      Cúc Như Khanh tới cạnh , “Vậy để lục soát xem, người em có đồ của ?”



      Mặc Thiên Trần mở đôi mắt to, mặc cho bàn tay của di động ngang hông, “Em có trộm!”



      “Có!” khẳng định, bàn tay to đặt lên tim , “Em trộm tim của !”



      “Vậy em xong đời rồi.” Mặc Thiên Trần cười đắc ý.



      “Đúng là tên trộm càn rỡ!” Cúc Như Khanh dùng tay khác đặt lên ngực , “Hôm nay tên trộm tim này chạy thoát rồi.”



      Hôm nay chỉ mặc đồ công sở về nhà luôn, Mặc Thiên Trần xin lỗi, “Đúng là ý tứ gì hết! Em bận nên kịp chuẩn bị mà! Hơn nữa hôm nay có bọn trẻ ở đây, chuyện kia tình gì thú gì miễn !”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :