1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam (Hoàn, mấy chương hoàn và PN trong VIP link cuối trang 88)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902


      Chương 10: Đêm tân hôn

      Edit: Dandelion


      "Tôi nguyện ý!" Cúc Như Khanh giọng trước sau như trầm thấp cùng lãnh khốc.
      Nhất thời tiếng vỗ tay như sấm, các tân khách thỏa thích hoan hô lên, đặc biệt dưới đài mặt khác năm vị thiên thần như nhau hàng tỉ quý công tử, tựa hồ so với chính bọn họ kết hôn còn cao hứng hơn.
      "Khanh, từng qua ngoài em ra cưới bất kì ai!" Bỗng nhiên dưới đài Chu Tiểu Kiều thét lên, đặc biệt lúc nàng nhìn thấy khuôn mặt Mặc Thiên Trần.
      Chu Tiểu Kiều tiếng này, thể nghi ngờ là quả bom có lực nổ cực lớn, làm cho tân khách dự tiệc hai mặt nhìn nhau.
      Mặc Thiên Trần hiểu ra, Cúc Như Khanh ngày ấy ở trong phòng làm việc nhận được điện thoại, nhất định là cùng nữ nhân này có liên quan. muốn kết hôn với nàng, đơn giản cũng chính là hôm nay chờ ấy đến! ( Dan : ti bỉ, thất vọng với mà )
      Thế nhưng, vì sao? còn muốn nguyện ý đâu!
      Nàng biết nguyên nhân. ( Dan : tới đây mà tỷ cón hk bjk, tỷ bị lợi dụng đó, ngốc// )
      Thế nhưng, nàng lại bị nắm trong tay, trong lúc các tân khách vẫn còn kinh ngạc vì nàng đeo lên nhẫn kết hôn, chiếc nhẫn kim cương lập lòe ánh sáng chiếu lên tay , ánh mắt của nàng bị đâm vào trận trận đau, đau đến là muốn là rất muốn chảy nước mắt.
      hôn nhân tình , nhưng lại nhất định phải đặt mua cuộc đời vô tận, bị người khác coi là kim cương đại biểu vĩnh hằng, nó chỉ là khế ước hạ xuống hồi tuẫn táng thôi ( Dan : ý tiếng Việt là « chết theo thôi » nhưng dịch ra rất phô nên để nguyên).
      Nếu là cuộc hôn nhân tổ chức vì trăm năm vọng tộc của Cúc gia, vô luận là ai tới náo loạn, rất nhanh liền bị đè ép xuống. Chờ Mặc Thiên Trần lại ngẩng đầu nhìn phía dưới đài, Chu Tiểu Kiều thấy thân ảnh.
      Mà Cúc Như Khanh biểu tình là vạn năm bất biến ( ko đổi) thâm trầm, thâm trầm đến có chút đáng sợ. Mặc dù trường là phi thường náo nhiệt, nhưng Mặc Thiên Trần chỉ cảm thấy từ đầu đến chân cảm giác đơn càng đậm.
      Hoàn hảo, Cúc Như Khanh rất nhanh liền mang theo nàng rời trường hôn lễ, sau đó đưa đến vịnh Aegean. Vừa tới nơi này sau, bất cứ gì liền lái xe rời khỏi .
      , nàng cũng hỏi.
      Nàng người đứng ở cửa sổ, nhìn cảnh cuối mùa xuân trong lành, tia sáng mặt trời ấm áp chiếu vào mặt biển, đính vào màu xanh lam của trời.
      Màu xanh này, có cảm giác yên tĩnh đến cực điểm, làm cho lòng của nàng chậm rãi bình tĩnh lại.
      Toàn bộ quá trình hôn lễ theo bắt đầu đến kết thúc, và nàng cũng chỉ có ba chữ ( ta đồng ý ), thời gian khác nữa thêm bất cứ gì, ngay cả ngôn ngữ thân thể cũng từng quá.
      Mà tân hôn theo đêm tối phủ xuống, cũng từng giây từng phút tới gần đến.
      Mặc Thiên Trần rửa mặt chải đầu xong , thay bộ áo ngủ sạch thuần khiết, tùy ý cầm quyển sách ngồi ở sô pha chậm rãi nhìn.
      **¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥
      Lái xe chạy ở đường, Cúc Như Khanh đốt điếu thuốc, xe của chạy với tốc độ rất nhanh, gió thổi phất mạnh, rất nhanh phiêu tán đấu vết.
      tới biệt thự ở giữa núi , nữ nhân lệ rơi đầy mặt như là vọng phu ( Các tình ai có xem qua hòn vọng phu hiểu ^^♥) , chờ đợi .
      Nàng, chính là Chu Tiểu Kiều.
      Nàng ngóng nhìn , nghẹn ngào đến kiềm chế được."Xin lỗi, ta ở trường hôn lễ khống chế được !"
      Nàng cho rằng, vĩnh viễn là Khanh của nàng, đối với nữ nhân khác nguyện ý.
      Thế nhưng, kết quả lại căn bản là như mong muốn.
      Cúc Như Khanh vẫn đứng ở tại chỗ, cưới Mặc Thiên Trần, là bởi vì biết nàng ngày đó về nước.
      Sáu năm có thấy nàng, lúc này gặp lại, bừng tỉnh ngày hôm qua.
      Năm đó, nàng ôm lấy nam nhân khác cùng vẫy tay từ biệt. Hôm nay, nắm tay nữ nhân khác đính xuống « kim cương khế ước. »
      "Khanh ──" Chu Tiểu Kiều phát đủ cuồng chạy vội tới, sau đó nhào vào trong ngực của .
      vẫn là bộ trang phục chú rể tuyết trắng mà cao quý, mặt có hương vị của ngày vui hôm nay .
      "Em ──" nàng ôm chặt hông của , "Khanh, em vẫn !"
      Cúc Như Khanh thân thể động, khóe môi chưa động, ngay cả ánh mắt cũng thâm thúy có bất kỳ động tác nào ——
      Tiểu Lam cho thân môn, nam chính tuyệt đối cường đại phúc hắc mà chỉ đối nữ chủ thâm tình, thích thân môn mau động động ngón tay đầu cất giấu về nhà ! Tiểu Lam vừa mới khai văn cũng rất nhiều thân tặng quà cùng tiền lì xì, đặc biệt cảm tạ đáng tích con vịt, du lan cùng lanh canh hạnh phúc nha!
      Tôm Thỏ, Chôm chôm, Nhất Lam4 others thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [​IMG]

      Chương 11: ngủ giường còn nàng ngủ sô pha

      Edit: Dandelion


      "Khanh..." Chu Tiểu Kiều như là ôm pho tượng cao to, nàng khóc lâu nam nhân cũng có bất kỳ phản ứng nào.

      "Rất thương tâm sao?" Cúc Như Khanh môi mỏng khẽ mở hơi câu độ cung miệng, vừa vặn cấu thành mụ cười gợi cảm trí mạng nhất.

      Chu Tiểu Kiều rốt cuộc thấy chuyện, liền vội vàng gật đầu đáp ứng: "Đúng!" Nàng đau lòng, thực đau lòng!

      Cúc Như Khanh đưa tay lên, phất tay bé của nàng người , "Tiểu Kiều, sáu năm gặp, đây là quà ra mắt của tôi dành cho !" ( Dan : Bắt đầu từ chương này các tình nhờ chuẩn bị sẵn dao kéo nhé ! >.< )

      vừa xong, ưu nhã xoay người, vân đạm phong khinh( nhàng khoan khoái) về phía trước.

      "..." Chu Tiểu Kiều sắc mặt trắng bệch tiến lên ôm lấy , "Em sai rồi! Khanh, em thực sai rồi! Đừng , nên , có được ?"

      Cúc Như Khanh lãnh khốc thanh xuyên thấu màng nhĩ của nàng: "Bất kỳ nữ nhân nào sau khi rời khỏi tôi, đều có cơ hội rồi trở về bên cạnh tôi."

      "Thế nhưng còn để ý đến em mà! Bằng chọn vào ngày hôm nay kết hôn? Bằng tới biệt thự giữa núi? Bằng có dùng phương thức này tới trả thù em?" Chu Tiểu Kiều nước mắt giàn giụa, chuyện vẫn thở dốc cùng nghẹn ngào."Khanh, em biết vẫn là còn em..." ( Dan : ta ghét câu này, ghét ghét ghét)

      Cúc Như Khanh thân thể hơi chấn động, làm nhiều như vậy chuyện, là vì nàng sao?

      "Chúng ta lần nữa bắt đầu lại , có được ?" Nàng thấy tia dao động, lập tức nhân cơ hội hỏi .

      " mất tư cách!" Cúc Như Khanh băng lãnh đẩy ra nàng, sau đó lên xe của mình.

      "Khanh... Khanh..." Chu Tiểu Kiều đuổi theo phía sau xe của , sau đó ngã nhào đất.

      Cúc Như Khanh quay đầu lại, chỉ là giẫm đủ chân ga như gió lao nhanh xoay quanh uốn lượn sơn đạo ( núi ), vẫn vòng quanh sơn đạo điều khiển xe chạy với tốc độ nhanh như chớp làm cho loại cảm giác vượt lên tất cả.

      Hừng đông giờ đồng hồ, về tới nhà, đẩy ra cửa phòng ngủ, trong phòng có ngọn ánh đèn màu da cam, chiếu ra tia sáng có cảm giác ấm áp, vợ hơi có chút nhíu mày nghiêng thân thể ngủ ở sô pha,khôn mặt xinh xắn trắng tinh được những sợi tác che phủ,đen và trắng nhìn thấy vô cùng ràng.

      hơi nghỉ chân giây đồng hồ, sau đó đến phòng tắm tắm sạch rồi lên giường ngủ, trong gian phòng, hai người, ngủ giường còn nàng ngủ sô pha.

      cưới nàng, cũng là bởi vì nàng chỉ có thông minh hơn nữa còn hiểu chuyện, để cho phiền lòng.

      Mặc Thiên Trần có thói quen ngủ dạy rất sớm, trời vừa mới lên nàng cũng tỉnh.

      Hôm nay là qua tân hôn ngày, ngày 20 tháng 4, cách sinh nhật con còn mười ngày nữa.

      Con tên gọi là gì nhỉ?Con bộ dạng có giống mẹ chút nào ?Con có thể có gia đình hoàn chỉnh ? Cha mẹ nuôi của con có con ?

      Mỗi ngày sáng sớm khi tĩnh lại, Mặc Thiên Trần đều tự hỏi mình như vậy.

      Hôm nay cũng ngoại lệ, nhưng khi nàng nhìn thấy nam nhân nằm ở giường thân thể lõa lồ , chỉ dùng cái chăn đơn màu trắng đắp ở thắt lưng trở xuống ( Dan: Soái ca ở trần a * chảy nước miếng*), nàng mới kinh ngạc phát , này là chồng mới cưới của nàng.

      ... Lúc nào trở về, nàng biết.

      Nàng luôn luôn ngủ trầm, thế nhưng tối hôm qua biết vì sao, lại ngủ rất trầm, có thể là tiệc cưới uống rượu chăng!

      Nàng mặc dù từng sinh con , nhưng nam nhân xích lõa lại lộ ra lồng ngực tuyệt đẹp , còn là lần đầu tiên khoảng cách gần như vậy nhìn thấy, nàng khỏi chậm rãi xấu hổ đỏ mặt.

      hết lòng tuân thủ hứa hẹn có muốn nàng thực nghĩa vụ làm vợ ( Dan : là nghĩa vụ nhỉ ? * mắt ngây thơ*), nàng đối với vẫn vô cùng cám ơn .

      Mỗi người trong lòng điều có bí mật và nàng cũng ngoại lệ.

      Giữa lúc nàng còn đánh mắt ca ra, còn chưa có dọn dẹp đạo ánh mắt của nam nhân bắn qua đây. ( Dan : của ai vậy nhỉ ? ai đoán được ngày mai Dan tặng cho 2 chương nè >.- :p )
      Tôm Thỏ, Chôm chôm, Dothuydung5 others thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [​IMG]


      Chương 12 : Sáng sớm tân hôn, nước mắt lẫn máu tươi

      Edit: Dandelion



      ( Cả ngày hôm nay Dan rất bận, là Dan ngờ trước được có việc đột xuất nên về nhà lúc 9h30 , hix, cho nên ngồi gồng mình lên edit cho các tình được 1 chương này, còn quà chắc hôm khác Dan bù lại, huhu, sr rất rất nhìu a!)


      Kỳ thực Mặc Thiên Trần vừa tỉnh Cúc Như Khanh biết, chỉ là nằm im bất động ở giường

      Khi mở mắt ra nhìn thấy khuôn mặt nhắn trắng như ngọc bạch của nàng, hai má nhuộm hai đóa đỏ tươi dịu dàng, ánh mắt từ trong ra ngòai phát ra lãnh ý làm nàng đông cứng .

      "Cúc tiên sinh, buổi sáng tốt lành! Tôi sáng sớm lại quấy rầy đến , đêm nay tôi vào phòng khách ngủ." Mặc Thiên Trần tối hôm qua xem sách liền ngủ lúc nào hay.

      Cúc Như Khanh cũng có cảm thấy xưng hô này có gì ổn, "Tôi nghĩ trò tiêu khiển của ký giả là viết những chuyện bát quái về người đứng đầu Cúc thị?"

      Có nghĩa là muốn nàng vẫn ngủ lại sô pha trong gian phòng kia . Mặc Thiên Trần nháy nháy con mắt hạnh tinh gì.

      "Qua đây!" cao cao tại thượng mệnh lệnh.

      Mặc Thiên Trần biết muốn nàng qua làm cái gì, nàng mặc dù theo cha công tác năm năm, cũng có thể nhìn hiểu tâm tư của ít nam nhân, thế nhưng Cúc Như Khanh, thâm trầm tâm tư sâu tựa như biển, nàng nhìn thấu , càng hiểu

      Nàng nhàng tới, tới bên giường , nàng cảm giác được hơi thở nồng đậm nam tính của , mùi hương như hoa phả vào sống mũi nàng ( Dan : câu này ta chém, huhu xin lỗi đồng bào), mặt của nàng đỏ càng lợi hại hơn .

      "Cúc tiên sinh cần gì?" Nàng cố tự trấn định bản thân hỏi .

      Nàng cẩn thận từng li từng tí giữ vững bộ dáng xinh đẹp bình tĩnh, làm cho Cúc Như Khanh phen kéo nàng lên giường, hơn nữa nằm bên cạnh nàng, nàng thất kinh dáng vẻ sợ sệch như tiểu bạch thỏ, tay chân lạnh lẽo lại cứng ngắc, ngay cả khí lực chạy trốn đều bị hoàn toàn dập tắt.( Dan : Í, che mặt lại che mặt lại * mười ngón tay xòe ra*)

      vén lên áo ngủ của nàng , bàn tay to kéo xuống quần ngủ của nàng, lộ ra màu sắc thuần trắng khố , còn có hai chân thon dài trong suốt tựa ngọc mà thẳng tắp. May là Cúc Như Khanh nữ nhân nhiều kể xiết,nhưng Mặc Thiên Trần loại vật cực phẩm trong cự phẩm này vẫn là hiếm thấy. Thế nhưng, nàng nàng tính lãnh đạm. ( Dan : * đỏ mặt*)

      "Cúc tiên sinh, chạm đến tôi!" Mặc Thiên Trần bị thình lình làm ra hành động dã thú dọa té, cũng vội vàng gợi lên lời hứa của với nàng.

      Cúc Như Khanh thu hồi ánh mắt nhìn chân của nàng, tay ở tủ đầu giường chụp tới cây đao khoảng chừng ba tấc.( Dan : A ! tính làm gì vậy ? * xanh mặt*)

      Nàng còn chưa có thấy ràng, cũng hiểu được muốn làm cái gì, chỉ cảm thấy đùi vô cùng đau đớn hướng nàng ùn ùn kéo tới, đau thể nào chịu được.( Dan : AAAA, giết người a, help me, ta edit nữa, có án mạng rồi oaoaoaoa// Đọc giả: * xô trở vô* ngồi xuống edit típ)

      "Đau..." Mặc Thiên Trần khóc hô, nàng nhìn bắp đùi mình, máu tươi giọt tiếp giọt rất nhanh nhiễm đỏ cả tấm chăn đơn màu trắng. cư nhiên lấy đao cắt đùi nàng?

      Mà nam nhân vẫn như cũ chỉ là lãnh khốc vô tình nhìn màn này, thấy nàng vừa khóc vừa sợ hô đau, nước mắt của nàng lắm lem cả khuôn mặt nhắn, mà tay bé chặt chẽ nắm thành quyền đầu.

      Mặc Thiên Trần đau đến thể hít thở được, nước mắt vẫn từng giọt từng giọt rơi, nàng ngẩng đầu nhìn , đốt điếu thuốc, nhàng thổi ra sương mù thướt thướt tha tha bay lên trung,làm cho tầm mắt của nàng mờ dần trong làn khói trắng thể nhìn thấy gương mặt của

      Nàng cử động cũng dám, nàng sợ nhát dao tiếp theo của cắt cổ nàng, nàng chưa tìm được con nàng thể chết, tuyệt đối được.

      Khoảng chừng qua nửa giờ sau, người đứng sau cửa rời . Cúc Như Khanh mới từ giường đứng dậy, vào phòng tắm rửa mặt chải đầu.

      Mặc Thiên Trần vội vàng mặc quần ngủ cũng nhảy xuống giường, nhưng mới vừa bước chỗ bắp đùi cũng đau đến thấu tim.

      **¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥

      Nhà cũ Cúc gia.

      Cúc Hoành Nghiêu nghe người hầu Cúc Như Khanh báo cáo, cháu trai cùng cháu dâu sáng sớm hôm nay cùng triền miên thân thể, hài lòng gật gật đầu. Bất quá, nửa giờ đối Cúc Như Khanh mà , thời gian quá ngắn ! Làm sao có thể làm cho cháu dâu tính phúc* đâu! ——( Dan : Dan bắt đầu sợ !~~~~)

      * hạnh phúc có được từ quan hệ XX…. ( Dan hiểu được là nhờ đọc bộ <Em dám em tính phúc> trong vườn hoa bé bự í)
      Tôm Thỏ, huyenlaw68, kabi_ng0k2 others thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [​IMG]
      Chương 13: Con dâu Cúc gia quỳ xuống kính trà
      Edit : Dandelion


      Cúc Như Khanh từ phòng tắm ra, nhìn thấy quần trắng của Mặc Thiên Trần nhuộm mảng đỏ tươi, đao kia sâu, chỉ là vừa vặn cắt ngay chỗ huyết quản đùi, máu chảy ra nhiều chút, đau đớn được lâu chút.
      "Vào phòng tắm tẩy trừ, lấy băng keo cá nhân mà dáng ở miệng vết thương, chúng ta nhà cũ gặp ông nội." lời ít mà ý nhiều, tay mở tủ quần áo.
      Mặc Thiên Trần lập tức tới phòng tắm, mặc dù đau đớn, nhưng cố nén duy trì thẳng lưng.
      Nàng sau khi rửa mặt chải đầu xong, dán miếng băng keo cá nhân đùi của mình, tới lại nhìn thấy chiếc ga giường được đổi mới , mà quản gia Đào Trung Ngọc chuẩn bị ra khỏi phòng.
      "Thiếu phu nhân, Cúc tiên sinh ở dưới lầu chờ mợ."
      "Được! Ta lập tức xuống." Mặc Thiên Trần nhìn Đào Trung Ngọc vì nàng chọn tốt bộ sườn xám màu hồng ( Dan : là màu đỏ nhé đồng bào ^^♥♥), làm cho nàng cảm thấy được gia uy nhà này rất nghiêm.
      Đào Trung Ngọc sau khi ra ngoài, Mặc Thiên Trần lập tức đổi tốt sườn xám cũng xuống lầu.
      Mặc Thiên Trần yên tĩnh mà thong dong từ lầu hai bước lại bước xuống , chính ở trong phòng khách Cúc Như Khanh nhìn thấy tới.
      Mặc Thiên Trần tới bên cạnh , nhìn cái, vẫn là tây trang màu trắng, nhưng lãnh khí vẫn bức người như cũ.
      vươn cánh tay ra, nàng thức thời tới, nhìn như đôi vợ chồng tôn quý mới cưới, hưởng thụ sùng bái của mọi người vịnh Aegean.
      Khang Hạo trợ lý lái xe thân thiết của Cúc Như Khanh, quản gia Đào Trung Ngọc ngồi ở vị trí kế bên tài xế, phía sau là Cúc Như Khanh cùng Mặc Thiên Trần, đoàn người cùng tới nhà cũ Cúc gia. (Dan: oa khí thế ghê, vào nhà cũ mà cứ ngỡ quánh lộn hk á)
      Cúc gia dưới đến đủ, Cúc lão gia- Cúc Hoành Nghiêu, con lớn nhất- Cúc Thiên Lâm là con trai độc nhất của vợ chồng Cúc Như Phong, con duy nhất của vợ chồng Cúc Như Mi- Cúc Thiên Truyền, mặt khác chính là mẹ Cúc Như Khanh- Liễu Nam Điềm,người con trai thứ hai Cúc Thiên Kỳ- đứng đầu cúc thị tiền nhiệm ở mười lăm năm trước qua đời, Liễu Nam Điềm vẫn độc thân.
      Lúc Mặc Thiên Trần kéo tay Cúc Như Khanh vào phòng , ánh mắt mọi người liền nhìn đến.
      "Cháu dâu của ta tới!" Cúc Hoành Nghiêu thanh vang dội, lại to hô.
      Cúc Như Khanh mang theo Mặc Thiên Trần đến gần rồi đứng lại, giọng lành lạnh: "Ông nội, mẹ, bá phụ, bá mẫu, thúc thúc, thẩm thẩm... Như Phong, Như Mi..." (Dan : nhà gì mà lắm thế, gọi lẹo lưỡi )
      gọi lần, Mặc Thiên Trần kêu theo lần, nàng làm như vậy ra sai !
      Quản gia Đào Trung Ngọc bưng trà lên đưa cho Mặc Thiên Trần: "Cháu dâu quỳ xuống kính trà Cúc lão gia."
      Mặc Thiên Trần ngờ rằng Cúc lão gia còn bảo lưu ( giữ gìn) lại truyền thống mỹ đức cổ xưa này, nàng rút cánh tay ra khỏi tay Cúc Như Khanh, hai tay tiếp nhận chén trà, tiến lên mấy bước tới trước mặt Cúc Hoành Nghiêu, hai đầu gối nhàng quỳ gối chiếc thẩm màu đỏ mềm mại, hai tay đem chén trà giơ lên. (Dan: Dan mà cưới ck như cái kiểu nhà này, là Dan sớm cuốn gói bỏ của chạy lấy người)
      "Ông nội, Thiên Trần kính trà ngài!"
      Cúc Hoành Nghiêu vui tươi hớn hở tiếp nhận, "Ngoan! Ông nội có lễ vật tặng cho con, bất quá về nhà hãy mở. Đứng lên !"
      Mặc Thiên Trần mỉm cười hai tay tiếp nhận, quản gia Đào Trung Ngọc giúp nàng nhận lấy.
      "A..." Mặc Thiên Trần lúc đứng dậy thở tiếng, vết thương chỗ đùi của nàng bị kéo căng ra, chính đau đớn thấu tim gan .Trong lúc quỳ xuống sao, đứng lên liền đau lên tới não.
      Bên người nàng, Đào Trung Ngọc tay muốn đỡ, lại bị Cúc Hoành Nghiêu ngăn lại, cụ ông đem ánh mắt tìm kiếm nhìn về phía Cúc Như Khanh đứng chỗ xa.
      Cúc Như Khanh thấy nàng đau đến hai vành mắt phiếm hồng,cố gắng chịu đựng lại muốn đứng lên, lên phía trước hai bước, bàn tay to nắm thắt lưng nàng, thuận thế mang vào trong lòng.
      "Vô cùng đau đớn sao?" giọng lành lạnh đạm mạc như sương dưới trăng——
      Tôm Thỏ, Chôm chôm, Nhất Lam4 others thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [​IMG]
      Chương 14: Tâm tư của nam nhân này đáng sợ

      Edit: Dandelion

      Sở thích thể bỏ mà học hành cũng thể lơ là, vì vậy vào học rồi, tiến độ edit truyện của ta vô cùng chậm, vừa học chính quy mà cũng vừa học thêm nữa, cho nên có đôi lúc thể post truyện đều đặn nên các tình thum củm, đừng chọi dép ta, các tình có quyền hối thúc nhé >. -



      Chính hạ thủ có bao nhiêu nặng chẳng lẽ biết sao? Còn muốn hỏi nàng có đau đến như vậy hay ! Mặc Thiên Trần thân thể động khẽ động, tay lại bá đạo ôm càng chặt hơn chút.
      có thói quen cùng nam nhân dựa vào được gần như vậy, nhưng căn bản cũng có ý muốn buông ra.
      "Rất đau..." Nàng cắn môi thấp giọng .
      Cúc Hoành Nghiêu vừa nghe lập tức lớn tiếng : "Cháu dâu, Như Khanh đối với ngươi làm cái gì?"
      Mặc Thiên Trần thở hốc vì kinh ngạc, nàng nào dám nam nhân này lấy đao cắt đùi nàng, nếu sau khi trở về còn bị xẻo ra thành từng thớ thịt mới là lạ? Nàng ngẩng đầu hỏi thế nào đáp, mà Cúc Như Khanh chỉ là bộ dáng xem kịch vui lời.
      Nam nhân ít cho ta cảm giác yên tĩnh, nhưng quá im lặng khiến cho người ta sợ hãi!
      Nàng đoán ra tâm tư của , vì thế cũng dám tùy tiện trả lời.
      "Đào quản gia, Như Khanh thế nào khi dễ cháu dâu của ta?" Cúc Hoành Nghiêu nghiêm nghị chất vấn Đào Trung Ngọc.
      "Hồi lão gia, thiếu phu nhân là đêm tân hôn đầu tiên, khó tránh khỏi đau đớn." Đào Trung Ngọc trả lời ngay. =D
      Mặc Thiên Trần ở trong nháy mắt gương mặt e thẹn nhưng trong lòng là sợ hãi lãnh triệt tận xương cốt, lần đầu tiên của nàng là ở sáu năm trước còn. Nếu như Cúc Như Khanh ngày phát nàng phải lần đầu, thế nào đối đãi nàng? Bất quá, nàng rất nhanh trấn định lại, chạm vào nàng.
      Vết cắt này chẳng lẽ là Cúc Như Khanh tạo ra bằng chứng giả,hơn nữa còn là làm cho nàng biểu ra vẻ lần đầu tiên tân hôn?Nam nhân này sớm đóan được việc xảy ra vào sáng hôm nay, vì thế?
      Mưu đồ của nam nhân này có bất cứ ai biết, tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay , nàng bỗng nhiên cảm thấy từ đầu đến chân vô cùng sợ hãi! (Dan: ta còn sợ nữa chứ chi là tỷ a!!! Đề nghị đổi nam chính >,< )
      Mà nghe được Đào Trung Ngọc xác nhận ân ái xong, Cúc Hoành Nghiêu lần thứ hai cười ha ha: "Cháu dâu, như vậy ông nội thể giúp được gì cho con!"
      Mặc Thiên Trần mặt đỏ bừng mảnh, theo mọi người cười rộ lên, nàng đem mặt chôn ở trong lồng ngực nam nhân.(Dan: hai chị này, diễn cũng giống quá chứ ! *đổ mồ hôi*)
      Mà Cúc Như Khanh vẫn là gương mặt thâm trầm vạn năm đổi, vân đạm phong khinh mặc cho bọn phỏng đoán, chứng thực.
      Bầu khí dễ chịu sau, Đào Trung Ngọc tiếp tục : "Con dâu hướng cha mẹ chồng kính trà."
      Mặc Thiên Trần gương mặt hồng hồng từ trong lòng Cúc Như Khanh chui ra, khuôn mặt nhắn trắng nõn bị lây đỏ ửng, đẹp vui vẻ mà động lòng người.
      Nàng chịu đựng đau đớn tới bên người Liễu Nam Điềm, tiếp nhận chén trà tay Đào Trung Ngọc, trước hướng vị Cúc Thiên Kỳ bàn thờ kính trà.
      "Cha, Thiên Trần kính ngài trà."
      "Thiên Kỳ, Như Khanh kết hôn,em thay mình uống, được ?" Liễu Nam Điềm nhận lấy, uống ngụm.
      "Mẹ, Thiên Trần kính ngài!"
      "Tốt! Đứng lên!"
      Liễu Nam Điềm uống ngụm trà sau,tay nàng nâng Mặc Thiên Trần kéo lên, Mặc Thiên Trần đùi vô cùng đau đớn, cũng chỉ có thể dựa vào sức lựa của Liễu Nam Điềm mới đứng lên nổi.
      "Mẹ, con đến đây !" Cúc Như Khanh tiếp nhận Mặc Thiên Trần tay Liễu Nam Điềm, làm cho trọng lượng toàn thân nàng đặt ở người của .
      Liễu Nam Điềm từ bên trong chiếc hộp tinh xảo lấy ra chiếc vòng tay cổ xinh đẹp: "Thiên Trần, đến! Đây là mẹ năm đó gả cho Thiên Kỳ, bà bà tặng . Mẹ tại tặng cho con!"
      Mặc Thiên Trần kỳ thực dám nhận, nàng cùng Cúc Như Khanh hôn nhân có khả năng rất nhanh kết thúc, nàng muốn lấy bất kỳ vật gì của Cúc gia.
      Cúc Hoành Nghiêu nhìn ra chần chừ của nàng, khỏi cười : "Cháu dâu, đây đối với long phượng thủ trạc thế nhưng có truyền kỳ ! ( Dan : đại khái là truyền kỳ về tình phải, vì nên Dan giữ nguyên, có tình nào biết chỉ giùm Dan, Dan sửa lại) Năm đó bà nội của con chính là dùng cái này thu phục ông nội tuấn tiêu sái đẹp trai bức người , con nếu mang vào, Như Khanh cũng chạy ra lòng bàn tay của con!" ( Dan : her her cái lão gia gia nhà này mức độ tự kỉ cũng hơi bị cao a _ _!!!)
      Như thế nàng mới càng từ chối! Nàng mới cần Cúc Như Khanh nắm giữ hôn nhân cùng nàng hết cả đời! Nghĩ đến đây, tay nàng lại rút về chút —— (Dan : đừng nghĩ thế, ghét của nào trời cho của đó à nha ;)) )
      Tôm Thỏ, Chôm chôm, Nhất Lam4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :