1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam (Hoàn, mấy chương hoàn và PN trong VIP link cuối trang 88)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 130: Công cụ đẻ thay

      Edit : Diệu Hoa

      Beta: Nghi Phương


      Trần Ích sau khi nhận được điện thoại, chân mày tự dưng cau lại, “Chủ tịch, phía bệnh viện cho biết Thiên Mộ Đình đến bây giờ cũng chưa tỉnh lại, ta căn bản thể ra khỏi bệnh viện đến sòng bạc chỉ điểm cho bọn người bắt cóc thiếu phu nhân, chẳng lẽ ta có thuật phân thân sao?”

      Cúc Như Khanh chỉ hơi hơi thả tròng mắt xuống: “Trần Tiêu, về sau cậu phải lưu ý đến an toàn của Trần chút, ban đầu Phí Cường Liệt và cha tôi tranh đấu với nhau, đề cập đến vấn đề uy hiếp người nhà, chuyện này giống với tác phong của .Trần Ích, cậu phái thêm người đến bệnh viện theo dõi mọi cử động của Thiên Mộ Đình, nếu có chuyện gì xảy ra phải báo cáo ngay.”

      “Dạ! Chủ tịch.” Trần Ích và Trần Tiêu cùng nhau đáp.

      Tại công ty Mặc Thị.

      Mặc Thiên Trần sau ngày làm việc vất vả nhàng xoa bóp cổ tay còn đau, nhớ lại chuyện kinh hãi vừa rồi, trong lòng vẫn còn sợ hãi, thể nào có chuyện được, là3acon duy nhất của cha mẹ , thể để hai người họ yên tâm về .

      Trước khi tan sở, Mặc Thiên Trần nhớ đến dường như Chu Tiểu Kiều cũng bị thương, liền gọi điện hỏi thăm: “Chu tiểu thư, có cần phải bệnh viện kiểm tra , có cần tôi cùng ?”

      Chu Tiểu Kiều nhận điện thoại của Mặc Thiên Trần cũng có ý muốn gì, chỉ thản nhiên : “Tôi sao, Thiên Trần có sao ?”

      “Tôi cũng có việc gì.” Mặc Thiên Trần đáp lại, “Chuyện của cha có tiến triển gì ?”

      Cũng khả quan lắm. Chu Tiểu Kiều chỉ than lên tiếng, gì.

      Mặc Thiên Trần trầm mặc mấy giây: “Tối nay nếu bận việc gì, chúng ta ra quán coffee chuyện nhé.”

      Mặc dù Cúc Như Khanh muốn giúp Chu Tiểu Kiều, nhưng Mặc Thiên Trần biết chuyện Chu Truyền Hảo bị bắt, bên tòa án chưa định án, đó là chuyện tốt vì lúc đó mình chưa trở thành tội nhân, hiểu bị người hãm hại là đau khổ thế nào.Năm đó cha bị bỏ tù, cuối cùng vô tội được thả ra, là cả quá trình đau khổ, lúc đó biết phải theo ai. Cho nên cần biết Chu Truyền Hảo có tội hay , giờ phút này ông vẫn cần phải được đối đãi bình thường.

      Chu Tiểu Kiều đáp ứng đề nghị của Mặc Thiên Trần gặp mặt ở quán coffee, Mặc Thiên Trần sau khi tan việc, trực tiếp đến nhà hàng coffee, lúc đó Chu Tiểu Kiều chưa tới, đắm chìm trong gian lãng mạn và tiếng dương cầm du dương, tùy tiện đảo qua Fashion Magazine, ngắm mấy bộ trang phục có kèm theo trang sức.

      Ứơc chừng phút đồng hồ sau, Chu Tiểu Kiều mới đến. Mặc Thiên Trần quấy cà phê trong ly, “Hôm nay cảm ơn , xe của đâu? Bên bảo hiểm có cho người đến bồi thường ?”

      “Chuyện đó tôi giao cho thư ký làm rồi, có vấn đề gì đâu.” Chu Tiểu Kiều có quá khứ phách lối

      Hai người trầm mặc hồi, Mặc Thiên Trần mở lời trước: “Chu Tiểu Thư, lần trước chúng ta đề cập đến chuyện của Chu tiên sinh với Như Khanh, xin lỗi, giúp gì được cho .”

      Chu Tiểu Kiều dự định được đáp án, ngoài ý muốn của : “Khanh đồng ý sao?”

      Mặc Thiên Trần khổ sở gật đầu, “Tôi cũng hoàn cảnh của lúc này với tôi lúc sáu năm trước là giống nhau, ngày nào cũng phải sống trong đau khổ, nhưng chúng ta phải tin tưởng vào tòa án, nếu Chu tiên sinh trong sạch, họ nhất định trả lại công đạo cho Chu tiên sinh. Giống như cha tôi lúc đó vậy, cần biết cuộc sống khó khăn thế nào, chỉ cần vượt qua khổ nạn, tất có hạnh phúc.”

      Chu Tiểu Kiều nghe, liền gật đầu, trong lòng liền nảy sinh ý tưởng: “Thiên Trần, rất cha mẹ !”

      “Phải!” Vừa nghe đến cha mẹ tâm tư Mặc Thiên Trần tự nhiên có vài phần cảm động, cha mẹ nuôi lớn lên, làm sao thương bọn họ được!

      Chu Tiểu Kiều giương môi cười , “ đúng là nữ nhi hiếu thuận! khỏi khiến tôi nhớ đến bộ phim, nội dung đề cập tới có hoàn cảnh rất khó khăn, thời điểm mẹ ấy bệnh nặng, vì kiếm tiền chữa bệnh cho mẹ, bán thân cho người đàn ông thần bí, người đàn ông muốn hoài thai3acon của , trả tiền cho để chữa bệnh cho mẹ, nhưng sau này mẹ của ấy biết được mọi chuyện…” (Nghi: bạn này muốn ăn gạch đây mà :v)

      Chu Tiểu Kiều đến chỗ này lại nữa, Mặc Thiên Trần tay cầm thìa cà phê run rẩy, hỏi : “Sau khi mẹ ấy biết thế nào?”

      “Mẹ ấy bị làm cho tức giận đến chết!” Chu Tiểu Kiều nhàng xong, ưu nhã bưng ly cà phê lên uống.

      Mặc Thiên Trần đáy lòng rơi xuống tận vực sâu, trong nháy mắt mặt tái nhợt, nếu mẹ biết được năm đó cũng bán thân, chắc cũng tức giận lắm. Bởi vì cũng là3acon , thà rằng chết cũng nguyện ý trở thành công cụ đẻ thay cho đàn ông…Nhưng làm sao có thể trơ mắt nhìn mẹ mình rời , mà chuyện gì mình cũng làm được!

      Chu Tiểu Kiều vươn tay, nhàng vỗ vỗ tay : “Thiên Trần, đây chỉ là chuyện xưa thôi, sao lại nhập thần thế?”

      Mặc Thiên Trần hồi phục tinh thần, nhìn ly cà phê trong tay, tâm tình bản thân so với ly cà phê còn khổ sở hơn hàng nghìn vạn lần, tại chỉ là mẹ của3acon , cũng là3acon của mẹ , những chuyện làm lúc niên thiếu, chưa từng hối hận, mà chỉ hận chính mình bất lực.

      “Tôi…” Mặc Thiên Trần cắn cắn môi, biết gì.

      bé kia rất hiểu thuận, tình nguyện trở thành công cụ đẻ thay cho người đàn ông kia vì muốn cứu mẹ, khiến tôi rất kính nể.” Chu Tiểu Kiều chút kinh ngạc, lại vu hồi quanh co lượn lờ vòng, “Chẳng qua là mẹ ấy tưởng tượng được thôi.”

      Mặc Thiên Trần cho nụ cười thảm đạm, “Đời sống tình cảm, ai cũng thể định nghĩa được nó, cũng biết cái gì đúng cái gì sai.”

      “Triết lý cũng đúng, tựa như chuyện của cha tôi, cũng có rất nhiều người , cho dù ngày kia có thể chứng minh cha tôi trong sạch, ông cũng thể tiếp tục làm chủ tịch Ngân hàng Hoa Kì được nữa, dù có tài giỏi đên đâu cũng trở nên vô dụng? Nhưng đối với tôi mà , ông vẫn chính là cha tôi, tôi cố hết sức, dùng mọi biện pháp giúp ông minh oan.” Chu Tiểu Kiều càng càng kích động.

      Mặc Thiên Trần trong lòng liền run lên, cũng thấy được quyết tâm của Chu Tiểu Kiều, cũng hiểu được ý tứ của Chu Tiểu Kiều, nếu như Mặc Thiên Trần giúp ta, Mặc Thiên Trần mất mẹ của mình.

      “Trừ Khanh có thể nghịch chuyển thế cục bên ngoài, còn ai khác có thể giúp ?” Mặc Thiên Trần mong đợi hỏi.

      Trước kia phải gọi là Cúc Tiên sinh sao? Sao bây giờ đổi thành Khanh rồi, Chu Tiểu Kiều trong lòng lạnh lùng cười tiếng, nhưng mặt ngoài lại thanh sắc bất động, khổ sở : “Nếu chỉ có người là Khanh. có thể xin ấy sao?”

      Mặc Thiên Trần nặng nề lắc đầu, “Như Khanh là người cố chấp bá đạo, Chu tiểu thư phải hiểu ấy hơn tôi chứ, khi quyết định, tôi căn bản có biện pháp thay đổi, tôi dùng cách gì để cầu cứu ấy?”

      Chu Tiểu Kiều khẽ mỉm cười, “Phụ nữ cầu xin đàn ông, hơn nữa còn khiến cho đàn ông thích, chỉ có phương pháp nhưng lại rất hiệu quả.”

      “Phương pháp gì?”, Mặc Thiên Trần lập tức hỏi.
      Akuma Lee thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 131: Biện pháp cầu xin

      Edit: Bạch dương & Thanh Tiếu

      Beta: Nghi Phương



      Chu Tiểu Kiều cười đến quỷ dị: “Vũ khí lớn nhất của phụ nữ là cái gì, chính là lấy nhu thắng cương thôi, người đàn ông nếu thích , lại có thể mang đến cho tình trọn vẹn, có thể làm bất kì việc gì cho .”

      Mặc Thiên Trần ngẩn ra, ra mục đích của ta chính là muốn câu dẫn Cúc Như Khanh! Đây đích thực là chuyện nực cười, hơn nữa, Cúc Như Khanh căn bản là người đàn ông lãnh khốc, đối với hoan ái để mưu cầu danh lợi trình độ phải cao, huống chi lại làm được những việc như vậy.

      “Chu tiểu thư, việc này tôi thể làm được.” Mặc Thiên Trần trực tiếp phản đối lời của ta.

      Chu Tiểu Kiều thở dài: “ chừa thử, sao biết là làm được?” Chợt lại che miệng cười tiếng: “Như Khanh lúc giường có phải như lang như hổ?”

      Mặc Thiên Trần gì, nghe Chu Tiểu Kiều vậy, chút cũng thấy vui, hề thích cùng bất kì ai bàn luận về biểu giường của Cúc Như Khanh, đó là chuyện chỉ thuộc về , huống chi trước mặt bây giờ còn là tình nhân cũ của Cúc Như Khanh!

      Chu Tiểu Kiều thấy chau mày, chợt cười : “ cho vui thôi mà, Thiên Trần có lòng giúp tôi vài câu là được rồi, hay thử với Nhâm Thần Phong , thuyết phục Nhâm Thần Phong giúp cha tôi, khiến Cục liêm chính trả lại trong sạch cho cha tôi.”

      Chu Tiểu Kiều làm sao đần như vậy được, đẩy Mặc Thiên Trần sang Cúc Như Khanh, Cúc Như Khanh chịu ra tay giúp, liền phải tìm người khác giúp thôi.

      “Thần Phong?” Mặc Thiên Trần lâu rồi gặp Nhâm Thần Phong.

      “Đúng vậy! Chính là bạn trai cũ của !” Chu Tiểu Kiều e dè, “ tuyệt đối kém Cúc Như Khanh, nếu tin, thử chuyện vừa rồi chắc chắn .” (Nghi: ta ném đá tập 2.)

      Mặc Thiên Trần nhất thời bối rối, làm thế nào Chu Tiểu Kiều biết những chuyện này?

      Nhưng rồi Chu Tiểu Kiều đứng lên, “Thiên Trần, bộ phim kia rất đặc sắc, có thời gian tôi mời xem phim.”

      Câu này nghe như gió nước chảy, nhưng tính uy hiếp lại rất cao, ta xong lễ phép rời , còn lại Mặc Thiên Trần mình ngồi lại quán coffee, lâu có động tĩnh.

      Màn đêm dần dần buông xuống, cả thành phố phồn hoa lóe lên, trông rất đẹp mắt.

      Mặc Thiên Trần biết ngồi bao lâu, ra khỏi phòng coffee, nhìn thành phố nằm dưới màn đêm, cảm thấy cuộc sống loạn như ma, dường như vui vẻ là thuộc về người khác, dường như hạnh phúc của là sở hữu của người khác, còn thuộc về , vĩnh viễn chính là phiền não ưu sầu xử lý mãi hết.

      Bây giờ phải làm gì? Chu Tiểu Kiều từng bước từng bước bức bách , từ điều kiện ban đầu chỉ là lợi dụng đến bây giờ là uy hiếp , Mặc Thiên Trần đứng ở ngã tư, phải về nhà cầu xin Cúc Như Khanh? Hay là tìm Thần Phong, Thần Phong ra mặt giúp Chu Tiểu Kiều?

      ra bất luận là ai, Mặc Thiên Trần cũng muốn tìm đến, thái độ Cúc Như Khanh kiên quyết, muốn đồng ý chuyện này căn bản là chuyện tưởng. Còn Thần Phong, và Thần Phong từng , để lại cho tình đơn thuần hồn nhiên vĩnh viễn thuần khiết, nên có bất kì giao dịch nào chen giữa. Vì vậy, Mặc Thiên Trần chỉ muốn dựa vào sức mình giải quyết chuyện này, nhưng lại phát chỉ là rễ hành, căn bản có bất kì thế lực nào có thể giúp Chu Tiểu Kiều.

      Cuối cùng, Mặc Thiên Trần vẫn là bất đắc dĩ trở về vịnh Aegean Sea, có dũng khí tìm Nhâm Thần Phong cũng có dũng khí với Cúc Như Khanh, bước vào nhà, vừa đúng lúc Cúc Như Khanh tắm xong bước ra.

      Cúc Như Khanh thấy thần sắc có chút hoảng hốt, khỏi trêu chọc : “Cúc phu nhân, còn tưởng tối nay hơn mười hai giờ em mới về, tức giận rồi, có phải em nên đền bù cho ?”

      Mặc Thiên Trần nhìn , thấy cười giỡn như vậy, mím môi khẽ cười, vì sao lại nhiều phiền não như vậy? Tối qua vừa nghĩ ở bên cạnh tận hưởng hạnh phúc, tối nay về nhà, lại phát ra bản thân đủ sức.

      “Như Khanh, em muốn hỏi, nếu bây giờ gặp vấn đề, vậy phải làm sao để giải quyết?” cảm thấy bất kì chuyện gì cũng giải quyết được, còn vì sao lại làm được như vậy.

      Cúc Như Khanh dắt tay , “Trần, gặp phải chuyện phiền toái gì rồi? giúp em giải quyết!” nhìn cổ tay , nhàng vuốt ve vết thương chưa lành.

      Mặc Thiên Trần ngẩng đầu nhìn : “Em muốn tự mình giải quyết, chỉ muốn chỉ em phương pháp, giúp em giải quyết, cũng chỉ là trị ngọn trị gốc, đối với em cũng vô ích.”

      “Vậy à? chính là muốn thu học phí.” Cúc Như Khanh vuốt vuốt tóc .

      sao sao? Em trả học phí cho .” Mặc Thiên Trần giọng làm nũng.

      Cúc Như Khanh kéo đến gần , sau đó nghiêm nghị : “Khi gặp phải bất kì vấn đề gì, đầu tiên phải nghĩ đến tình hình xấu nhất, sau đó mới phân tích xem dùng phương pháp nào hữu hiệu nhất để giải quyết, phòng thủ tốt nhất chính là tiến công, em nên nhớ những câu này. Nếu có người uy hiếp mình, mình phải uy hiếp lại họ, hơn nữa còn phải uy hiếp ác hơn, em có làm được ?”

      Mặc Thiên Trần vô cùng nghiêm túc nghe, cảm thấy rất đúng, Thiên Mộ Đình cũng được, Chu Tiểu Kiều cũng được, hai người bọn họ đều uy hiếp , phương pháp tốt nhất phải là nhẫn nhục chịu đựng, mà phải dùng kế ác tuyệt hơn uy hiếp ngược lại bọn họ, đây chẳng phải là cách người ác với mình, mình phải ác hơn với người sao?

      Cúc Như Khanh thấy lĩnh hội được, cũng ngốc, chỉ là tâm cơ đủ sâu, muốn mưu hại người số chiêu lại đủ nhiều thôi. “Nếu Chu Tiểu Kiều muốn uy hiếp em, nhất định ra tay giúp em…, em biết, chứng cứ phạm tội của Chu Truyền Hảo ngày mai cảnh sát nhận được, cần điều tra nữa, lập tức có thể kết tội . ta tuyệt đối dám uy hiếp nữa.”

      “Nhưng có chứng cứ trực tiếp phạm tội của sao?” Mặc Thiên Trần lập tức hỏi.

      “Cái gọi làbinh bất yếm trácó hay là chuyện khác, uy hiếp ta như vậy, ta nhất định dám hành động thiếu suy nghĩ, đánh rắn muốn đánh bảy tấc, nắm được thóp của họ, mới là mấu chốt quyết định.” Cúc Như Khanh dạy . “ cần biết là bất kì lúc nào, phải nắm trong tay quyền chủ động, mới có thể thay đổi cục diện.”

      *Binh bất yếm trá: dụng binh tránh khỏi mưu kế, lừa dối.

      Mặc Thiên Trần nhìn cười, suy nghĩ cả buổi tối cũng nghĩ ra được cách đối phó Chu Tiểu Kiều, nhưng chỉ nghe vài lời Cúc Như Khanh dạy, lập tức mở rộng tầm mắt, rốt cuộc cũng hiểu Cúc Như Khanh mười lăm tuổi hai vai gánh vác hai bên, tuyệt đối phải là kẻ đầu đường xó chợ tầm thường.

      Ngược lại, cũng chợt hiểu ra, xin lỗi : “ biết Chu tiểu thư đến tìm em sao?”

      phái Trần Tiêu theo em, chỉ là bảo vệ em an toàn, nội dung chuyện giữa em và ta Trần Tiêu biết, cũng muốn theo dõi hành tung của em, chỉ thấy em về nhà biểu tình vui nên đoán được.” Cúc Như Khanh hơi mỉm cười .

      “Cảm ơn , Như Khanh, rất lợi hại.” Mặc Thiên Trần lần đầu tiên sùng bái nhìn , trước kia cũng chỉ là tin vỉa hè người đàn ông này nào là gió nổi mây phun, nào là phiên vân phúc vũ, bây giờ mới tự mình chứng thực, mới chính thức cảm nhận được năng lực phi phàm của .
      mongmanh, Trần Minh HạnhAkuma Lee thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      [​IMG][​IMG][​IMG]

      Các nàng đừng quên click quảng cáo ủng hộ web nha
      thanhbinh, trieuhuyen, Nhất Lam3 others thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 133 : Mẹ Thiên Trần nhập viện

      Edit: Bạch dương & Thanh Tiếu

      Beta: Nghi Phương



      Dương Thanh Thanh sờ sờ trán Mặc Thiên Trần: “ phải chị tin Chu Tiểu Kiều là xuất phát từ lòng tốt mà cứu chị đấy chứ?”

      “Như Khanh với chị rồi, điều tra kết quả là do Thiên Mộ Đình chỉ điểm cho mấy người bắt cóc chị. Nhưng Thiên Mộ Đình vẫn là người sống đời sống thực vật trong bệnh viện, em ấy làm sao gây ra chuyện này được đây? Mặc Thiên Trần thể nào hiểu được.

      Dương Thanh Thanh nhảy dựng lên: “Có chuyện đó à?”

      “Như Khanh điều tra rồi, đương nhiên thể là giả.” Mặc Thiên Trần khẳng định. “Chẳng lẽ em tin tưởng Như Khanh?”

      “Cúc tiên sinh nhà chị điều tra, em nào dám tin?” Em chỉ cảm thấy chuyện này quá ly kỳ.” Dương Thanh Thanh cau mày suy tư.

      “Đến Dương đại thám tử cũng hiểu, vậy ly kỳ nha.” Mặc Thiên Trần nhạo báng , sau đó uống nước chanh.

      Dương Thanh Thanh lắc đầu: “Đại tiểu thư, em cảm thấy Chu Tiểu Kiều có liên quan, chị phải tin tưởng vào trực giác của em.”

      “Trực giác oan uổng người tốt, chị tin vào bằng chứng.” Mặc Thiên Trần nháy mắt, “Tôi giảng đạo lý cho hay đấy.”

      Dương Thanh Thanh phản bác: “Thứ nhất, Chu Tiểu Kiều từng lên web rêu rao câu : Khi người, trong tim tự dưng như bị chiếc gai đâm vào, rút ra nhất định đầm đìa máu tươi, vì vậy, tôi giữ lại chiếc gai kia, để nó vĩnh viễn ở bên cạnh tôi. Chuyện này rất ràng, ta tuyên bố Cúc tiên sinh, muốn tham lam giữ lấy, ta có được Cúc tiên sinh chịu từ bỏ. Mà chị, chính là chướng ngại vật lớn nhất, vì vậy cho dù ngày hôm qua đụng xe vào chị, nhưng cũng phải tâm cứu chị, ai lại lấy đá tự đập vào chân mình chứ? Thứ hai, Thiên Mộ Đình cũng từng lên web chia sẻ bí quyết tâm đắc của mình là dùng mỹ phẩm có thể khiến bản thân đẹp lên để có thể xuất trước mắt quần chúng. Nếu Thiên Mộ Đình nằm bệnh viện chưa tỉnh, cũng có thể là người trong trang web của Thiên Mộ Đình giới thiệu, sau đó vu oan giá họa cho Thiên Mộ Đình.”

      Mặc Thiên Trần nghe xong: “Thanh Thanh, những lời của em chỉ là phỏng đoán, có bằng chứng ràng, Microblogging là nơi tự do ngôn luận, ai cũng có thể phát ngôn, nhất là Chu Tiểu Kiều những câu kia là ám chỉ Như Khanh, còn chuyện giả mạo Thiên Mộ Đình cũng nhất định là Chu tiểu thư đứng sau lưng điều khiển. Chẳng ai lại diễn kịch như vậy, vậy mục đích là gì?”

      cần biết ta dùng mục đích gì đến gần chị, đích đến cuối cùng cũng đều là Cúc tiên sinh.” Dương Thanh Thanh phân tích cho , “Nếu tin, bây giờ chúng ta đặt cược , nếu em thắng, chị phải bao chi phí cho em Pháp mua đồ nha.”

      “Còn nếu em thua?” Mặc Thiên Trần trừng mắt nhìn .

      “Em chỉ làm trợ lý cho chị, còn đến nhà chị giúp việc tuần lễ.” Dương Thanh Thanh cười .

      làm việc! Chẳng có lấy tí nghiêm chỉnh.” Mặc Thiên Trần đuổi ra ngoài, rồi chợt nhớ tới chuyện gì đó, “Mà sao em có thời gian chơi Microblogging? Vậy có phải nên bị trừ lương đây?”

      “Đại tiểu thư, đó là công việc mà, chúng ta là bộ phận bán hàng, dùng Microblogging tìm khách hàng, bây giờ rất được hoan nghênh đó.” Dương Thanh Thanh lập tức hiến mị, “Mấy tháng qua thành tích đột nhiên tăng mạnh, đều là nhờ Microblogging giúp chúng ta.”

      Mặc Thiên Trần dễ gạt như vậy: “Vậy Thiên Mộ Đình với Chu Tiểu Kiều kia có liên quan đến khách hàng của em sao? Em để ý đến Microblogging của họ?”

      “Ha ha…” Dương Thanh Thanh lập tức biểu lộ vẻ mặt tươi cười, “Vì bọn họ có liên quan đến Thiên Mộ Dương! Thiên Mộ Dương là khách hàng của chúng ta, hai vị kia lại là khách quen web của , em thuận tiện liếc mắt nhìn thôi. ra đại tiểu thư à, với Cúc tiên sinh cũng có thể dùng Microblogging đưa tình, rất lãng mạn đấy aa~”

      phải em và Thiên Mộ Dương chia tay rồi sao? Vẫn còn chú ý đến người ta? Hơn nữa, nghiệp vụ công ty cũng do nhiều người đảm trách. Dương Thanh Thanh, chỉ sợ em đơn giản là tùy tiện chơi Microblogging nha!” Mặc Thiên Trần bắt đầu gạt , “Còn khai ra cắt lương tháng này!” Cúc Như Khanh mọi việc đều muốn chiếm lĩnh vị trí bá chủ, chịu dùng Microblogging đưa tình sao, Mặc Thiên Trần tuyệt đối tin.

      Quả nhiên là quan lớn muốn đè chết người mà! Dương Thanh Thanh đành phải thành thực khai báo: “Em lên web góp nhặt tin tức, cũng tuyên truyền tin tức Thiên Mộ Đình với người đàn ông khác, mục đích đúng là để đả kích Thiên Mộ Dương. Nhưng mà, đại tiểu thư à, bây giờ em rửa tay gác kiếm, làm thế nữa.”

      Mặc Thiên Trần hơi ngẩn ra: “Thanh Thanh, em vẫn còn thích Thiên Mộ Dương sao?”

      Dương Thanh Thanh khóe môi co lại, sau đó bất mãn mà : “Ai lại thích người từng tổn thương mình chứ!”

      xong, liền ra ngoài. Mặc Thiên Trần than tiếng, Dương Thanh Thanh bề ngoài hung dữ với người khác, nhưng tâm tư lại mềm mại vô cùng. Tình ơi tình , rất khó hiểu! Nếu ngày nào đó, Cúc Như Khanh còn thích nữa, muốn chia tay với , cũng thể tiêu sái, có thể cùng tiếng gặp lại! Mặc Thiên Trần biết nếu có ngày đó, bản thân ra sao? Lúc trước từng tìm được Thần Phong, mà vẫn có thể kiên cường sống tiếp. Nếu ngày nào đó có Cúc Như Khanh, có lẽ cũng có thể kiên cường như vậy lần nữa!

      Mặc Thiên Trần cầm tờ báo bàn xem lại tin tức liên quan đến Chu Truyền Hảo, phía cảnh sát tuyên bố: Vụ việc của Chu Truyền Hảo rất nhanh có kết quả, như vậy Chu Tiểu Kiều phải gấp rút tìm người ứng cứu rồi, tối qua khẩu khí Cúc Như Khanh như vậy, trăm phần trăm là ra tay giúp đỡ, Mặc Thiên Trần cũng thể động đến ! chỉ giúp đỡ, ngược lại có khi còn thêm dầu vào lửa, nhưng là Cúc Như Khanh, là Mặc Thiên Trần, làm được cái loại chuyện tuyệt tình kia, huống chi hôm qua Chu Tiểu Kiều vừa cứu , là lòng cũng được, là giả vờ cũng được, nghĩ, nếu Chu Tiểu Kiều ép nữa, cũng giúp đỡ thôi.

      Công việc còn chưa xong, Mặc Thiên Trần thấy cha xông vào phòng làm việc của : “Thiên Thiên, mẹ3acon đột nhiên phát bệnh, Ngũ Hưng đưa bệnh viện, chúng ta mau đến đó.”

      “Mẹ…” Mặc Thiên Trần bị dọa sợ đến mức văn kiện tay rơi xuống, có phải Chu Tiểu Kiều thấy chịu ra mặt giúp đỡ, mới cho mẹ nghe chuyện gì, khiến mẹ ngã bệnh…. Mặc Thiên Trần cái gì cũng kịp nghĩ, chạy theo Mặc Chấn Đông ra khỏi phòng làm việc, tức tốc chạy đến bệnh viện.

      Trong bệnh viện, Lý Tình Y được cấp cứu, tài xế Mặc gia Ngũ Hưng lo lắng chờ đợi, vừa nhìn thấy bọn họ tới, lập tức : “Lão gia, đại tiểu thư, phu nhân thấy thoải mái, tôi lập tức đưa tới đây.”

      “Mẹ sao có thể như vậy?” Mặc Thiên Trần khóc.

      Mặc Chấn Đông ôm Mặc Thiên Trần khóc thút thít: “Bình tĩnh, Thiên Thiên, mẹ3acon nhất định có chuyện gì.”

      “Cha…” Mặc Thiên Trần càng nghĩ càng sợ, càng khóc càng thương tâm, sợ, rất rất sợ…

      Mặc Chấn Đông khẽ vuốt ve lưng run rẩy, ánh mắt lo lắng nhìn phòng cấp cứu, tim ông cũng đập rất nhanh, vô cùng gấp gáp, chuyện hôm nay cũng là vì sáu năm trước ông vào tù, Lý Tình Y bị tức đến phát bệnh, vợ chồng ân ái hơn nửa đời người, vẫn còn muốn cùng nắm tay hết hành trình cuộc đời, ông làm sao có thể đau lòng!
      thanhbinh, mongmanh, Trần Minh Hạnh6 others thích bài này.

    5. dunggg

      dunggg Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      90
      Sao k thấy ra chap mới v bạn :-(

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :