1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam (Hoàn, mấy chương hoàn và PN trong VIP link cuối trang 88)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 125: đem : quan tâm lẫn nhau

      Edit : BẠCH DƯƠNG & Thanh Tiếu

      Beta : Nghi Phương


      Cúc Như Khanh vừa thấy vào, liền tắt thuốc lá, sau đó đứng lên, về phía : “Sao lại thức sớm vậy?”

      “Em tỉnh dậy thấy đâu.” Mặc Thiên Trần nhìn .

      “Chúng ta về phòng.” Cúc Như Khanh ôm vai , tới phòng ngủ.

      Hai người trở lại phòng ngủ, Mặc Thiên Trần dựa vào vai : “Công ty xảy ra chuyện gì sao?”

      “Ừ!” Cúc Như Khanh gật đầu, “Nhà máy sản xuất xảy ra hỏa hoạn, nhưng xử lí xong rồi.”

      Mặc Thiên Trần ngẩng đầu, “Vậy bây giờ có muốn đến đó ?”

      cần, tối qua xử lí ổn rồi mới về nhà.” Cúc Như Khanh vuốt ve tóc .

      “Em có thể giúp được gì ?” Mặc Thiên Trần mở to hai mắt.

      Cúc Như Khanh khóe môi mỉm cười: “ làm bình thường, gọi người đưa đón em, nếu thấy có gì khả nghi, lập tức gọi cho .”

      Mặc Thiên Trần trợn to hai mắt: “Có phải Thanh Phong bang đối phó nhà máy ?”

      Cúc Như Khanh vỗ vỗ đầu như thưởng: “Ừ! Vì vậy em phải chú ý hơn.”

      “Vì giúp Chu Truyền Hảo sao?” Mặc Thiên Trần hỏi .

      “Đó chỉ là phần, ngoài ra còn do Ám Dạ đoạt lại vốn nên thị trường của chúng ta phân ngạch.” Cúc Như Khanh chút nghi ngờ trả lời .

      Mặc Thiên Trần gật đầu: “ cũng phải chú ý, em cẩn thận.”

      Hai người buồn ngủ nữa, cứ như vậy trò chuyện lúc, khi đồng hồ chỉ bảy giờ, bọn họ rửa mặt, rồi lần lượt đến công ty của mình.

      Mặc Thiên Trần vừa đến công ty, Dương Thanh Thanh cần tờ báo tới, nhìn kĩ, tin tức chỉ vụ cháy bình thường, là do Thanh Phong bang khiêu khích, biết khả năng này là do Cúc Như Khanh ra tay giấu chân tướng, ở đâu có người ở đó có giang hồ, nơi nào có giang hồ nơi đó có chiến tranh. Đây là câu danh ngôn vô cùng kinh điển, từ xưa đến nay, chuyện giang hồ đâu phải chưa từng xảy ra.

      Mặc Chấn Đông cũng hỏi thăm Mặc Thiên Trần chuyện của Cúc thị, sau đó : “Như Khanh nhất định rất lưu tâm đến nhà máy đồ chơi, đó là nơi Thiên Kỳ tay sáng lập, hoặc có thể do năm đó Thiên Kỳ chưa nghĩ đến rời bỏ Ám Dạ, chỉ là Như Khanh kế nhiệm chức chủ tịch, nó cũng phải chọn lựa.”

      Mặc Thiên Trần vừa nghe, “Cha, năm đó cha và cha chồng3acon là bạn tốt, cha có biết cha chồng3acon lúc trước khi mất, Thanh Phong bang có phải xung đột với Ám Dạ ?”

      Mặc Chấn Đông liếc sơ tờ báo hôm nay, : “Thanh Phong bang và Ám Dạ vẫn luôn xung đột với nhau, chẳng qua lần này Chu Truyền Hảo bị thẩm tra, mâu thuẫn mới trở nên gay gắt hơn. Sao hả? Như Khanh hỏa hoạn ở nhà máy phải ngoài ý muốn, mà do người của Thanh Phong bang làm sao?”

      “Như Khanh ràng, ấy chỉ Thanh Phong bang thoát khỏi việc có liên quan.” Mặc Thiên Trần có chút sầu lo.

      Mặc Chấn Đông an ủi : “Tốt rồi, cần lo lắng, lúc Thiên Kỳ qua đời gian nan là vậy, Như Khanh cũng vượt qua được, huống chi thế lực của nó giờ như mặt trời ban trưa,3acon cần suy nghĩ nhiều quá làm gì.”

      Mặc Thiên Trần gật đầu, “Cha,3acon hiểu rồi.”

      *¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥*¥

      Công ty Cúc thị.

      Hôm nay thị trường chứng khoán vừa mở cửa, cổ phiếu Cúc thị liền rớt giá, nhưng kéo dài lâu, việc này khiến cho cổ đông công ty dù có tức giận cũng phát tiết ra được. Dù sao, trước kia bọn họ còn muốn Cúc Như Khanh kết hôn với Chu Tiểu Kiều, bây giờ thế này, tình hình Cúc thị càng thêm thê thảm rồi, chừng tiền đầu tư của Cúc thị là do Chu Truyền Hảo dùng tiền đen đổ vào, các cổ đông hiểu lợi hại của việc này, vì vậy đối với chuyện hỏa hoạn ở nhà máy, có tổn thất phải bồi thường, và cổ phiếu Cúc thị rớt giá, bọn họ cũng có phản ứng gì với Cúc Như Khanh.

      Lúc Cúc Như Khanh mở đại hội cổ đông chỉ : “Hỏa hoạn giải quyết rồi, bây giờ nhà máy dốc toàn lực để sản xất kịp tiến độ, ảnh hưởng đến kì hạn giao hàng lần này, còn kết quả điều tra, phải đợi sau khi chính phủ thông báo, bây giờ báo trước với mọi người, trong quý này công ty hoàn thành mục tiêu, hơn nữa còn hoàn thành vượt chỉ tiêu, vì vậy các vị, nếu như đối với đợt hỏa hoạn lần này có gì khúc mắc, hoan nghên phát biểu thoải mái.”

      giải thích quá nhiều về nguyên nhân đợt hỏa hoạn, chỉ sử dùng kết quả kim ngạch tiêu thụ vượt chỉ tiêu để ngăn chặn miệng tất cả cổ đông, chỉ là cổ đông lớn nhất Cúc thị, còn là chủ tịch, lợi nằm trong tay , công trạng cũng rành rành, vì vậy đại hội, cổ đông cũng chỉ nghe lời từ chính phủ, nhanh chóng báo cáo về đợt hỏa hoạn, đồng thời nêu ra phương pháp phòng ngừa cho lần sau.

      Bên cổ đông có chuyện gì xảy ra, nhưng ở nhà máy lại có chuyện xảy ra, thân nhân những người tử vong chạy tới khóc rống, bọn họ chấp nhận bồi thường, chỉ muốn3acon trai mình sống lại, bọn họ quỳ gối ở cửa khóc lớn, cũng đem video tung lên mạng, chỉ trong thời gian ngắn, chuyện về nhà máy sản xuất đồ chơi ngược đãi nhân viên, bồi thường thiệt hại và chịu trách nhiệm về vụ hỏa hoạn loạn xạ ngầu mạng.

      Khang Hạo và Trần Ích hai mặt nhìn nhau, tối qua bọn họ cùng cha mẹ những người chết thương lượng số tiền bồi thường rất thuận lợi rồi, tại sao sáng sớm lại xuất những đoạn video điên cuồng như vậy mạng? Thế này tổn hại danh tiếng Cúc thị, đối với việc yên nghỉ của người, nén bi thương của người chút tác dụng cũng có. Nhưng nếu như vụ này là do Thanh Phong bang đứng sau điều khiển chính là kiểu thách thức.

      Cúc Như Khanh nhìn đoạn video chút, sau đó báo án, cũng điều tra về chuyện này, kịp thời triệu tập buổi họp báo, xuất , tất cả đều do Khang Hạo đại diện công ty, dùng phương án của để đối phó với hiểu lầm chuyện về Cúc thị của hàng ngàn người.

      Khang Hạo ngồi bên cạnh cảnh sát, do cảnh sát chứng minh giả của câu chuyện. Khang Hạo : “Đối với vụ hỏa hoạn xảy ra lúc sáu giờ chiều qua, những ai bị thương đều được đưa tới bệnh viện, trước mắt tất cả mọi người đều qua cơn nguy hiểm, còn về phần những người tử vong, chúng tôi vô cùng thương tiếc. Nhưng việc bồi thường ràng tối qua hai bên nhất trí, còn về đoạn video quay cảnh thân nhân quỳ gối điên cuồng trước nhà máy hôm nay, cảnh sát cũng chứng là video giả tạo được cắt ghép, ở cửa nhà máy hai bốn giờ đều có camera theo dõi, căn bản có chuyện thân nhân quỳ gối tố nhà máy, đây chẳng qua chỉ là những người hiểu chuyện gây ra thị phi, lừa gạt người dân mà thôi. Bây giờ chúng ta mời thân nhân người chết ra đây, giải thích về những việc mình làm.”

      Lúc này, thân nhân người chết được mời lên đài, tất cả đèn flash đều nhắm ngay bọn họ, bọn họ vốn dĩ thân phận công nhân, đối với chuyện3acon trai bị thiêu chết cũng rất thương tâm, nhưng bọn họ bị Thanh Phong bang uy hiếp, việc này khiến cho bọn đặc biệt cảm tạ đối với người cứu mình – Trần Ích.

      Lúc này, chiếc xe thể thao chạy đến nơi họp báo, bước xuống xe là người đàn ông tầm năm, sáu mươi tuổi, tay cây xì gà cao cấp, khí thế khôi hoành, giao thiệp khôn khéo. Cúc Như Khanh từ phòng quan sát vừa thấy , sắc mặt ngưng tụ.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 126: con sống lại

      Edit : BẠCH DƯƠNG & Thanh Tiếu


      Beta: Nghi Phương
      Cúc Như Khanh mặc dù đích thân đến dự họp báo, nhưng vẫn ở trong phòng quan sát chú ý nhất cử nhất động của các ký giả, thời điểm nhìn thấy người tới, chính là Đại đương gia của Thanh Phong bang Phí Cường Liệt, năm đó cha Cúc Thiên Kỳ cùng cạnh tranh thị trường phân ngạch, chỉ là Cúc Thiên Kỳ niên tảo thệ, còn Phí Cường Liệt vẫn còn ở Thanh Phong bang hô phong hoán vũ.



      * niên tảo thệ: người tài phải chết sớm.

      Nhưng Phí Cường Liệt sau khi xuống xe, chỉ trưng ra tư thế phách lối, chứ phát biểu bất kì điều gì, ký giả ở trường vẫn tiếp tục làm việc.

      Cha của người chết hướng về phía ống kính : “3acon tôi mười sáu tuổi chịu học trung học, cả ngày nằm ở nhà, đến khi nó mười tám tuổi tôi mới cho nó làm công nhân, nhưng nó lại muốn, nó làm việc khác có tiền ở bên ngoài, vì vậy cụ thể công việc của nó là gì, chúng ta cũng biết. Cho đến tối hôm qua Khang Hạo tiên sinh đến tìm tôi thỏa thuận chuyện bồi thường, tôi mới biết nó chết cháy rồi…” Ông đến đây mẹ người chết khóc thành tiếng, cả trường liền im phăng phắt.

      Thoáng dừng lại, Khang Hạo tiếp: “Phòng nhân có ghi lại tài liệu, người chết ngày hôm trước mới làm thủ tục, ngày hôm qua là ngày đầu tiên ta làm, ta hề có kinh nghiệm làm việc trước đó, nhưng chúng tôi điều tra bối cảnh của ta.”

      Nhân viên làm việc tại đồn cảnh sát : “Sáng sớm hôm nay chúng tôi mới nhận được tin báo án, chạy đến trường thấy thân nhân người bị trói và bị uy hiếp trong nhà, bản thảo luận bồi thường kia cũng bị xé bỏ dưới đất, từ camera chúng tôi nhanh chóng tìm được kẻ gây án, chính là người của Thanh Phong bang, còn người chết cũng chính là thành viên của Thanh Phong bang, nhưng trước mắt Thanh Phong bang còn chưa có hồi đáp gì về chuyện này. Cho nên chúng tôi cảm thấy, từ chuyện hỏa hoạn ở nhà máy đồ chơi đến chuyện thân nhân người chết đến hãng quỳ khóc hôm này, đều thuộc vào trọng án, chuyện này có liên quan đến thù hằn giữa các bang phái hay , chúng tôi còn phải tiến hành điều tra. Nhưng ở đây chúng tôi có chứng cứ chứng minh công ty đồ chơi Cúc thị có giấy chứng nhận đầy đủ, là công ty kinh doanh hợp pháp.”

      tại, cảnh sát, thân nhân người chết và đại biểu công ty Cúc thị cùng mở họp báo, cùng giải thích chuyện Cúc thị ngược đãi nhân việc bị chết cháy. Lão đại Thanh Phong bang Phí Cường Liệt bị ký giả vây tới trước mặt liền bước vào xe thể thao, nhìn vào ống kính làm cử chỉ khiêu khích hướng về phía Cúc Như Khanh, ý tức rất ràng, chuyện này nhất định cho qua.

      Từ công ty Mặc thị chạy tới, Mặc Thiên Trần cũng tận mắt thấy các ký giả làm việc tại trường, đứng ở trong góc, thấy Phí Cường Liệt thủ thế, đám ký giá bên trong đuổi theo, biết được chính là lão đại của Thanh Phong bang, nhìn người đàn ông đó phách lối bỏ , biết chiến này chưa kết thúc, nhưng bây giờ chứng minh được trong sạch của Cúc thị và nhà máy, cái gì cũng còn quan trọng nữa.

      Cúc Như Khanh qua camera nhìn thấy Mặc Thiên Trần, ra khỏi phòng quan sát, lúc tới đám ký giả giải tán, Mặc Thiên Trần nhìn thấy , cũng bước tới.

      “Vừa rồi em thấy được đương gia của Thanh Phong bang, sau đó các ký giả đuổi theo, em biết từ bỏ ý đồ, cũng phải chuẩn bị nghênh chiến tốt.” Mặc Thiên Trần vội vàng .

      Cúc Như Khanh gật đầu, hai người cùng lên xe, Cúc Như Khanh lái xe rời .

      Tạm thời chuyện nhà máy xảy ra hỏa hoạn bình ổn được, vẫn sản xuất bình thường, Thanh Phong bang cũng trả lời các câu hỏi của ký giả, Trần Ích nhận được đồng ý của Cúc Như Khanh, thầm liên lạc với giới truyền thông, thời bình luận Thanh Phong bang vì dính vào vụ rửa tiền, liền đem mâu thuẫn đổ hết lên sản nghiệp Cúc thị, hơn nữa còn tự biên tự diẽn gây ra hỏa hoạn, khiến sản nghiệp Cúc thị chịu ảnh hưởng ít, từ đó đạt được mục dành lại thị trường phân ngạch.

      Trong khoảng thời gian ngắn, dư luận cũng chuyển hướng sang Thanh Phong bang, hình tượng nhà máy đồ chơi Cúc thị được khôi phục, Mặc Thiên Trần vì thế rất vui vẻ, và Cúc Như Khanh hai người mặc dù vẫn bận công việc mỗi người, nhưng trái tim ngày càng nhích tới gần nhau hơn. Còn Cúc Cầm Du sức khỏe cũng hồi phục rất tốt, có thể tiếp tục đến trường rồi.

      hôm, Cúc Như Khanh và Mặc Thiên Trần hai người nghỉ ngơi sớm, Mặc Thiên Trần ở bên cạnh , đột nhiên hỏi: “Còn tháng nữa, công chúa có phải tới ngày đó trở về ?”

      Cúc Như Khanh khựng lại dựa vào đầu giường, nhớ lại lần trước ở quốc Cúc Hoài Cẩn bị mẹ đẻ nó truy tìm, cho dù gần đây có tin tức gì, nhưng nghĩ là chuyện chấm dứt như vậy. “Rất muốn3acon trở về sao?”

      “Dĩ nhiên, cũng rất mong nó nha!” Mặc Thiên Trần cười hì hì.

      “Em đặc biệt thích3acon ?” Cúc Như Khanh ôm lên người , nắm eo của . “Vậy chúng ta sinh3acon a…”

      “Á…” Mặc Thiên Trần ngẩn ra, cho là Cúc Như Khanh có hai đứa3acon, có kế hoạch sinh3acon nữa, ngờ ra chuyện này.

      còn chưa phản ứng kịp người nọ bắt đầu luồn tay vào trong áo ngủ của , dọc theo cơ thể mềm mại dời lên , cường ngạnh di chuyển đến bộ ngực no đủ, bàn tay tiếp xúc nhũ hoa mềm mại khéo léo xoa nắn.

      “Còn đau ?” vuốt ve nơi xinh đẹp từng bị cắn.

      Mặc Thiên Trần đầu đầy hắc tuyến, cũng qua vài ngày rồi, bây giờ mới hỏi có đau , bất mãn híp3acon mắt lên tiếng.

      khẽ hôn mắt hạnh của , tay cởi áo ngủ ra, lộ ra bộ ngực trắng nõn như tuyết, muốn cởi nút áo ngực của ra Mặc Thiên Trần đứng dậy từ chối, “Như Khanh, em… em…”

      phải em muốn sinh3acon sao?” dụ .

      “Chuyện này…” Mặc Thiên Trần gật đầu.

      Cúc Như Khanh khỏi cười: “ như thế sinh thế nào được?”

      ngoài miệng thủ thỉ thù dụ dỗ , nhưng động tác tay lại vô cùng nhanh nhẹn và chính xác, nhanh chóng cởi áo ngực ra, hài lòng nhìn đỉnh núi tuyết bị để lại dấu vết, hồi phục rất tốt.

      “Nhưng hôm nay em được…” Mặc Thiên Trần vội vàng .

      “Tại sao?” Cúc Như Khanh hiểu, nhưng lại biết trong chuyện này cũng có chút hiểu, vì vậy liền ve vãn, tay cầm lấy bên đầy đặn, miệng cũng nhàng nhàng liếm liếm nơi từng cắn.

      Những động tác này lập tức khiến Mặc Thiên Trần nộp khí giới đầu hàng, giọng thở hổn hển, cảm thấy luồng khí nóng lưu động trong người, chất lỏng ấm ướt dính dính từ nơi tư mật trào ra.

      Hai tay chống lồng ngực , gương mặt nhânh chóng ửng đỏ, thở gấp: “Như Khanh, em… em tới…”

      Cúc Như Khanh ngẩng đầu, ngưng mắt nhìn khuôn mặt xinh xắn của , bây giờ nhuộm màu đỏ ửng, bàn tay luồn vào trong quần ngủ, từ mông lần tới nơi nào đó, híp híp mắt: “ phải mới hơn hai mươi ngày sao?”

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 127 : Xin lỗi Như Khanh

      Edit : BẠCH DƯƠNG & Thanh Tiếu


      Beta: Nghi Phương

      Mặc Thiên Trần có hai lựa chọn, dối , sinh lý kỳ đúng ngày, có khi tới trước có khi chậm trễ, lừa gạt lần này. lựa chọn khác chính là cho biết, kế ABC lần trước là dối . Cuối cùng phải lựa chọn nào, cắn cắn môi lên tiếng. (ai hiểu ABC để lại comt ^^)

      Nếu chọn phương án thứ nhất, vẫn là dối thêm lần nữa, quả cầu tuyết càng thêm to. Nếu chọn phương án thứ hai, vậy có tức giận hay ? có thể tha thứ cho ngày đó dùng kế này ?

      Cúc Như Khanh nhìn nét mặt , liếc vào giữa đùi có rỉ ra chút chất lỏng màu đỏ, biết đáp án của .

      xin lỗi, đêm ấy là em gạt … Em muốn phá hỏng khí, vì vậy mới dùng kế ABC, cho nên…” Mặc Thiên Trần rất thẳng thắn, muốn dối , lời dối cuối cùng cũng có ngày như quân domino, tất cả đều đổ gục hết.

      Cúc Như Khanh híp híp mắt, “Em gạt ?”

      “Em… em…” Mặc Thiên Trần quả lừa , “Xin lỗi…”

      “Mặc Thiên Trần, em ngoài chuyện biết phản bội , còn giở trò mèo để gạt ! Đến bây giờ em còn cam tâm tình nguyện ở bên cạnh sao?” Cúc Như Khanh có chút tổn thương.

      Mặc Thiên Trần ngờ hậu quả nghiêm trọng như vậy, đo đỏ đôi mắ: “ xin lỗi, Như Khanh… em… em…” có nỗi khổ tâm riêng, cũng là khổ tâm được thành lời, cũng có bất kỳ người nào để chia sẻ.

      Cúc Như Khanh gì, rút lại bàn tay người , đưa tay dựa vào sau ót, đó là lần đầu tiên bọn họ cùng ngủ chiếc giường này, định buổi sáng thứ hai lúc Cúc Cầm Du luyện võ cùng cá nước thân mật, nào ngờ ngón tay chạm phải ABC của , vì vậy bị lừa.

      Mặc Thiên Trần thấy lại câu nào, lúng túng từ người trượt xuống, lẳng lặng mặc vào áo lót, áo ngủ, ngồi bên cạnh nhìn , cũng bây gì vào thời điểm này.

      khí có chút ngưng đọng, Cúc Như Khanh tức giận, Mặc Thiên Trần cũng thầm rơi lệ, nào biết chuyện lại dẫn đến hậu quả to lớn như thế.

      “Trong lòng em còn có người khác, em còn chưa có ý định muốn ở bên cạnh cả đời, chưa từng có ý định cùng qua đám cưới bạc, đám cưới vàng, đám cưới kim cương trong hôn nhân, em nghĩ ràng rồi hãy tới tìm .” Cúc Như Khanh từ giường lớn đứng dậy.

      Mặc Thiên Trần nóng nảy lên, từ phía sau ôm lấy hông : “Như Khanh, trong lòng em có người đàn ông nào khác, em và Thần Phong chỉ là tình cảm thuở thiếu thời, phải em muốn cùng qua cuộc đời này, chỉ là em sợ, em sợ có ngày mất những hạnh phúc này… biết ? Hạnh phúc dễ tới, lúc mất rồi, phải ai cũng có thể chấp nhận… Em cũng vậy, cũng rất khát vọng đám cưới bạc, đám cưới vàng, đám cưới kim cương, cuộc hôn nhân kim cương, nhưng phải ai cũng có thể sống đến đó để đạt được hôn nhân kim cương, hôn nhân kim cương vĩnh hằng bất biến, người phụ nữ nào lại mong muốn, nhưng em sợ…”

      vừa vừa khóc, nước mắt thấm qua áo sơ mi màu lam nhạt chảy vào lưng , khao khát hạnh phúc, nhưng rồi lại sợ mất , lại biết mất , nhưng vẫn cứ lao đầu vào mối tình đau khổ này.

      Cúc Như Khanh cảm giác được thân thể bé của ngừng rung động sau lưng, đôi tay bé của vòng quanh hông chặt, sợ mất , sợ phải lo được lo mất, suy nghĩ lung tung, cũng khát vọng hạnh phúc, nhưng rồi lại sợ ngày nào đó mất rồi vẫn thể buông được nhớ thương trong lòng, vĩnh viễn quên được.

      Cúc Như Khanh thở dài, xoay người lại, thấy sớm khóc đến sướt mướt, “Là vì cho em cam kết? Hay là vì em cảm thấy tốt mới sợ mất ?” tự nhận mình phải là người đàn ông tốt, nhưng chưa bao giờ loạn tình phong lưu.

      … Tất cả đều phải…” Mặc Thiên Trần ngắm nhìn : “Là em tốt, Như Khanh, là em nghĩ quá nhiều…” Là quá sợ đánh mất, vì vậy có can đảm bước tiếp.

      “Trần, em có tâm ?” đứng bên giường, ngưng mắt nhìn , càng khóc đến ruột gan như đứt rời từng khúc.

      Mặc Thiên Trần vừa nghe , nước mắt càng thêm giống như hồng thủy vỡ đê, ôm càng khóc càng thương tâm, trong lòng có tâm , hơn năm năm rồi, từng đêm từng đêm lúc tỉnh mộng, lúc nào cũng nghĩ đến buổi tối năm đó, thể trơ mắt nhìn 3acon mình cứ như vậy biến mất khỏi cuộc đời , nhưng đó ràng chính là cuộc giao dịch thể thực , mẹ khỏe mạnh, nhưng đổi lại vĩnh viễn mất tin tức của 3acon mình. Thế gian có gì vẹn toàn, muốn được thứ này phải dùng thứ khác để đánh đổi!

      “Có chuyện gì? nghe!” Cúc Như Khanh khẽ vuốt ve tấm lưng run rẩy của , an ủi tâm tình kích động của .

      Mặc Thiên Trần nhìn qua màn nước mắt, nhàng cười, vô cùng bi thương, tâm của thể cho bất kỳ ai nghe được, khi ra, tình cảm hai vợ chồng đổ vỡ, mẹ nhất định vì chuyện năm đó mà thương tâm dứt, cha cũng tự trách mình năm đó vì ở tù mà thể chăm sóc tốt hai mẹ 3acon, mọi thứ náo loạn, cuộc sống yên tĩnh cũng còn. Những đau thương này, mình gánh chịu là được rồi.

      “Em rất có tiền đồ, em lo lắng em xứng với , lo lắng có ngày chúng ta ly hôn, lo lắng cưới người phụ nữ khác, trong lòng sợ hãi, sợ những chuyện đó trở thành thực.” Mặc Thiên Trần chớp chớp lông mi ngập tràn nước mắt, “Như Khanh, em rất tự ti… Em muốn , lại sợ , dám quá gần , chỉ vì thể chịu được nếu có ngày bỏ rơi em…”

      Những lời này của Mặc Thiên Trần hoàn toàn là giả, nửa nửa giả, tin tưởng đối với hôn nhân luôn lòng chung thủy, chỉ là khi chuyện kia đổ vỡ còn có thể chấp nhận ? Cứ cho là chấp nhận, hôn nhân của hai người cũng còn vui vẻ nữa.

      Cúc Như Khanh ngẫm nghĩ trong lòng, tâm tư phụ nữ khi luôn luôn thể nào nắm bắt, Mặc Thiên Trần những lời này, cũng nghi ngờ quá nhiều, huống chi trong tình , đến bây giờ vốn dĩ là có đạo lý ràng, cũng logic nào, cũng muốn phải nghi ngờ quá nhiều, vì vậy lựa chọn tin tưởng .

      cúi đầu hôn lên khuôn mặt đầy nước mắt của : “Là mang lại cho em cảm giác an toàn, phải ? Vậy đợi đến giáng sinh, chúng ta ra ngoài du ngoạn mấy ngày, công việc dẹp hết sang bên, chỉ có hai người chúng ta, có được ?”

      Mặc Thiên Trần thấy tin lời , hơn nữa còn đưa ra lời đề nghị tốt như vậy, liền thuận thế gật đầu, sau đó kéo lên giường, cho rời khỏi phòng, lần nữa tựa sát vào , lòng muốn ở bên cạnh ngày qua ngày, nhưng cuộc sống chung quy lại là thể thuận buồm xuôi gió. Nhưng bất luận như thế nào, từ giây phút đầu tiên ở đây, nguyện ý tựa gần .
      cá cơm, sói già gian ácmongmanh thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 128 :Sinh cả đội banh

      Edit: Diệu Hoa

      Beta: Nghi Phương


      Đến tận bây giờ Cúc Như Khanh vẫn cảm thấy tình cảm là thứ phiền toái nhất, cùng phụ nữ giải quyết nhu cầu sinh lý là chuyện bình thường, còn chuyện đương lại là công trình phức tạp bậc nhất, bây giờ cảm nhận được tình cảm mang đến rất phiền não cho . Nhưng bên cạnh phiền não đó lại có chút ngọt ngào hòa quyện với nhau, thỉnh thoảng có chút phiền não, thỉnh thoảng có chút ngọt ngào, cho như vậy chẳng qua cũng là năm tháng tuổi trẻ cảm thụ mà thôi. Thời niên thiếu biết đến buồn vui như nào, còn bày đặt học đòi làm thơ, cho nên mới phải lo lắng làm thế nào để có tình chua chua ngọt ngọt.

      Mặc Thiên Trần ôm chặt, còn khóc nữa, nhưng cảm nhận được vẫn còn run rẩy, sợ, dường như sợ rất nhiều thứ, duỗi tay vuốt tóc , giọng yếu ớt an ủi tâm hồm bé của , khỏi khẽ cười, : “Trần, em làm thế nào mà lớn lên?”

      “Em đương nhiên ăn cơm mà lớn lên rồi.” Mặc Thiên Trần thanh hừ hừ buồn bực.

      Cúc Như Khanh thở dài : “Trước đây em có cuộc sống thuận buồm xuôi gió, nếu sau đó gặp phải trắc trở lại thể ứng phó, đưa tay ra cho xem tướng.”

      xem được sao?” Mặc Thiên Trần nghi ngờ ngẩn đầu hỏi.

      Cúc Như Khanh cầm tay phải của lên, nhìn rồi : “ Ngón áp út của em ngắn quá, ngón giữa lại dài, lên em là người có năng lực rất kém cỏi, khi gặp chuyện gì đó áp lực tinh thần khẩn trương biết nghe theo ai.”

      Mặc Thiên Trần dĩ nhiên tin, liền kéo tay trái của xem, “Oa, ngón áp út của dài! Chỉ kém ngón giữa chút, vậy có phải là người có khả năng chịu được áp lực rất tốt ?”

      Ngón tay dài của Cúc Như Khanh mặc cho loay hoay, khẽ mỉm cười gật đầu, Mặc Thiên Trần lăn qua lăn lại nhìn, xem xong tay trái rồi lại nhìn sang tay phải của , sau đó giương ánh mắt long lanh về phía .

      cũng có thể xem em có thể sinh bao nhiêu đứa bé?” Cúc Như Khanh đùa với .

      “A….” Mặc Thiên Trần đỏ mặt, có chút sợ hãi.

      Cúc Như Khanh nhìn tay để xem tướng, mà đưa tay vỗ vỗ cái mông của , giọng khàn khàn : “Em có thể sinh ít nhất đội banh!” =D

      xấu………” Mặc Thiên Trần thuận theo ý , nơi nào cũng xem tướng được sao, ràng là nhạo báng, trêu chọc , đưa tay đấm lên lồng ngực của nhưng lại dùng được lực, cũng chỉ giống như cây hoa đánh vào người.

      Cúc Như Khanh ngưng mắt nhìn , trong đôi mắt thần sắc vô cùng nghiêm túc tuyệt giống đùa: “Bà nội , mông rất lớn, có thể sinh rất tốt…….”

      khi dễ em…………” Mặc Thiên Trần vừa nũng nịu vừa thẹn thùng, chui vào trong ngực dám nhìn.

      Cúc Như Khanh dáng vẻ vẫn như cũ phủ mông , ngón tay giống như phím đàn khẽ khẩy cái, khẽ cười : “Ba năm sinh hai, tiếp tục như vậy, có lẽ em sinh đến bốn mươi tuổi………”

      “Vậy cũng năm mươi tuổi rồi, làm ơn , đến lúc đó được bế cháu rồi có phải ? Còn muốn nuôi3acon nữa, vậy với xã hội cũ có gì khác đâu, lúc em còn học tiểu học, dì so với chị còn hơn vài tuổi….” Mặc Thiên Trần càng càng vui vẻ.

      Hai người về đề tài3acon cái càng lúc càng vui vẻ, Mặc Thiên Trần cũng còn bi thương nữa, nằm trong ngực của từ từ ngủ. Cúc Như Khanh thấy an tĩnh ngủ, tay vuốt ve phía sau lưng , cùng ôm ngủ.

      Ngày thứ hai, Mặc Thiên Trần vui vẻ làm, buổi trưa ra ngoài ăn cơm tiện đường đến sạp báo mua cuốn tạp chí, vừa cầm lên xem, chưa được mấy bước, lại bị chiếc xe MiniBus dừng lại kéo lên xe, sợ hết hồn, sách cũng làm rơi xuống đất.

      “Cứu mạng……..Cứu mạng a……….” vội vàng cầu cứu bốn phía, lúc này có ít người đường, lập tức có người gọi điện báo cảnh sát, mà vệ sĩ theo sau lưng của Mặc Thiên Trần, Trần Tiêu, cũng chính là người mà Cúc Như Khanh phái tới bảo vệ ngay lập tức hành động, xông thẳng đến chính diện cứu .

      Lúc này, chiếc xe thể thao sáng rực rỡ từ phía sau xông lên, xe thể thao tăng tốc vô cực, trong nháy mắt động lực siêu cường của chiếc xe thể thao “Rầm” tiếng đụng ngay vào chiếc xe gây án, Mặc Thiên Trần nhất thời bị văng ra ngoài, Trần Tiêu lập tức phi đến đỡ lấy Mặc Thiên Trần, bản thân cũng té lăn quay đất.

      Mặc Thiên Trần bị văng ra ngoài vẫn chưa hoàn hồn, lại bị hoa mắt, phải qua lúc mới hồi phục tinh thần, nhìn thấy người bị đè ở phía dưới Trần Tiêu, bò dạy, hỏi: “ sao chứ?”

      “Thiếu phu nhân, tôi sao!” Trần Tiêu mặc dù thân võ thuật, nhưng bị ném sang bên, vì vậy bò dậy, khởi động gân cốt.

      Mặc Thiên Trần thấy làm đệm cho mình, khỏi cảm kích : “ đến bệnh viện kiểm tra ! Xem thử có chỗ nào bị thương .”

      “Thiếu phu nhân, còn ?” Trần Tiêu nhìn .

      Mặc Thiên Trần lắc đầu, sau đó nhìn về phía chiếc xe thể thao xông lên giải cứu , tại chủ nhân của chiếc xe thể thao này nằm túi bảo vệ của xe, vội vàng chạy tới, mở cửa xe ra liền nhìn thấy người xe hôn mê, “Chu tiểu thư?”

      Trần Tiêu lập tức gọi điện cho Cúc Như Khanh, Mặc Thiên Trần cũng bấm khẩn cấp 120 để gọi cấp cứu, bánh xe bị đụng vào hư hỏng, người gây án bỏ trốn mất dạng.

      Rất nhanh, Cúc Như Khanh chạy tới, xe cấp cứu của bệnh viện cũng đến trường, Cúc Như khanh nắm tay Mặc Thiên Trần được nhân viên cứu thương băng bó hỏi , “Cổ tay còn đau ?”

      “Em sao, còn Chu tiểu thư có chút nghiêm trọng”. Mặc Thiên Trần than tiếng: “ ấy từ phía sau xông lên, lái xe đụng vào, Trần Tiêu mới có thể cứu được em.”

      Cúc Như Khanh gì, chỉ nhìn trường chút, sau đó hỏi thăm Trần Tiêu tình huống lúc đó, lúc này bác sĩ kiểm tra cho Chu Tiểu Kiều, : “Vị tiểu thư này chỉ là đột nhiên xuất chấn động dẫn tới choáng, có gì nguy hiểm đến tính mạng, chúng tôi cũng sơ cứu cho ấy. Dĩ nhiên nên đến bệnh viện kiểm tra tốt hơn.”

      Chu Tiểu Kiều nhanh chóng được nhân viên cứu hộ ở trường sơ cứu liền tỉnh lại, lấy tay vuốt ve đầu, có chút cảm giác đau, sau đó thấy gương mặt Mặc Thiên Trần ở gần, “Thiên Trần, sao lại ở đây?”

      Mặc Thiên Trần nhìn : “Vừa rồi cứu tôi, bị chấn động nên hôn mê, mặc dù bác sĩ bị thương gì, nhưng tốt nhất nên đến bệnh viện kiểm tra kĩ. Cám ơn , Chu tiểu thư…”

      Chu Tiểu Kiều lắc đầu, “Tôi vội đưa văn kiện đến Cục liêm chính, cũng thấy ở trước mặt, tôi đụng vào xe có làm bị thương , Thiên Trần có sao ?”

      “Tôi sao!” Mặc Thiên Trần nghe nhắc đến Cục liêm chính, cũng từng như vậy khi cha bị bắt vào tù, cũng chạy khắp nơi để cầu cứu, khi tứ cố vô thân, ai giúp , chưa từng bao giờ tiếp xúc với ban ngành của chính phủ, có cuộc sống bên trong tháp ngà voi, chung quanh gặp rất nhiều trắc trở trong lòng cảm thấy khó chịu.

      có việc gì là tốt rồi, vậy tôi gọi taxi trước.” Chu Tiểu Kiều gì, đứng dậy nhìn thấy Cúc Như Khanh đứng sau lưng Mặc Thiên Trần, nhìn , nhàng khẽ kêu tiếng : “Khanh…”
      mongmanh thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 129 : Dám đụng đến người phụ nữ của tôi

      Edit : Diệu Hoa

      Beta : Nghi Phương



      Cúc Như Khanh hơi gật đầu, gì, đối với việc Chu Tiểu Kiều trùng hợp xuất tại đây, đương nhiên cảm thấy hoài nghi, tất nhiên như Mặc Thiên Trần thiện lương tin tưởng Chu Tiểu Kiều là tình cờ xuất ở đây cứu .

      Đối mặt với Cúc Như Khanh lãnh đạm như thường ngày ChuTiểu Kiều chỉ cười khổ, sau đó : “Thiên Trần có việc gì là tốt, em biết rất ấy!” xong, lại nhìn Mặc Thiên Trần, “Thiên Trần, mạnh khỏe là có phúc khí, gặp hung hóa cát, có được người đàn ông ưu tú như vậy.”

      Chu Tiểu Kiều xong xoay người rời , chân tựa hồ bị thương nên bước chân thấp chân cao. Mặc Thiên Trần cứ như vậy nhìn bóng lưng của , nhìn lên taxi rời , từ từ nhìn về, câu nào với Cúc Như Khanh.

      Cúc Như Khanh kêu bác sĩ xử lý vết thương cổ tay của Mặc Thiên Trần, sau đó : “ đưa em về nhà trước nhé.”

      “Em còn phải về công ty làm việc.” Mặc Thiên Trần lắc đầu, “Chỉ là vết thương thôi, có chuyện gì đâu.”

      Cúc Như Khanh đưa về công ty Mặc thị, ăn cơm rồi về công ty cũng xa lắm, rất nhanh, hai người đến nơi. Mặc Thiên Trần thấy chạy tới như vậy, liền xin lỗi: “Như Khanh, em sao, thời gian này có nhiều việc cần phải hoàn thành.”

      “Chuyện lần này tra .” Cúc Như Khanh ý bảo lên lầu.

      “Ừm.” Mặc Thiên Trần còn muốn gì đó, nhưng chưa dám, hôm nay ở trường, Cúc Như Khanh đối với Chu Tiểu Kiều chữ cũng , cũng bày tỏ thái độ quyết đoán ra tay giúp đỡ, cũng dám về chuyện của Chu Tiểu Kiều.

      Thang máy lên, Mặc Thiên Trần trở lại công ty tiếp tục làm việc.

      Cúc Như Khanh xoay người rời , Trần Tiêu bắt tay vào điều tra bọn bắt cóc Mặc Thiên Trần hôm nay, rất nhanh có kết quả, Trần Tiêu : “Chủ tịch, chúng tôi điều tra ra, nhóm người gây án kia là người của Thanh Phong bang. Có phải vì lần trước chúng ta đốt nhà máy sản xuất của Thanh Phong, bọn chúng mới nghĩ ra cách bắt cóc thiếu phu nhân?”

      Cúc Như Khanh vừa nghe, lập tức vọt xe đến chỗ Phí Cường Liệt uống trà chiều trong khách sạn, Trần Tiêu lập tức gọi điện thoại cho đại ca Trần Ích, triệu tập em tập đoàn Cúc Thị đến sẵn sàng bày trận đón quân địch.

      “Đại Chất Tử, cùng uống trà nha?” Phí Cường Liệt hai tròng mắt lóe sáng nhấc ly trà tay.

      Cúc Như Khanh ngồi xuống, Trần Tiêu đứng phía sau , ánh mắt lạnh như lưỡi dao bắn tới.

      “Phí đương gia, giành thị trường phân gạch đốt nhà máy sản xuất là tôi, những chuyện này đều là ân oán giang hồ, đừng có đối phó với người phụ nữ của tôi, ông đừng quên, ông cũng có vợ3acon.”

      Phí Cường Liệt cùng với cha của Cúc Như Khanh là Cúc Thiên Kỳ là đồng nhất bối nhân, năm đó hai người tuổi trẻ được chấp chưởng hai bang phái, tranh đấu qua lại ít, nhưng cũng để dính dáng đến người nhà. Ông cảm thấy hiểu những lời của Cúc Như Khanh: “Đại Chất Tử, những lời này của cháu là ý gì?”

      Trần Tiêu dẫn người bắt cóc Mặc Thiên Trần vào, “Chính bọn họ vào lúc giờ chiều bắt cóc thiếu phu nhân của chúng tôi.”

      “Cái gì?” Phí Cường Liệt quả có ban lệnh như vậy, ông vỗ bàn cái, nước trong ly tràn ra, ly trà vỡ tan.

      Người đàn ông tên Mã Tùng liền ngã quỵ dưới đất kêu khóc, : “Ông chủ, tha mạng… Xin tha mạng…”

      Việc kêu tha mạng tự thừa nhận phạm vào tội này, Phí Cường Liệt bước bước dài, đá cước khiến ngã lăn ra, nổi giận lôi đình: “Kẻ nào ra lệnh cho ngươi bắt cóc nữ nhân của Đại Chất Tử?”

      “Là em chúng tôi thua số tiền lớn, túng quẫn mới phạm sai lầm như vậy, chúng tôi cũng biết đối tượng bắt cóc lại chính là Thiếu phu nhân của Cúc Gia, nếu chúng tôi biết, dù có hàng vạn lá gan chúng tôi cũng dám phạm vào lỗi này, ông chủ, van cầu ông tha mạng… Bỏ qua cho chúng tôi lần này thôi…” Mã Tùng bị Phí Cường Liệt cước đá hộc máu, ngã lệch sang bên, vẫn ngừng cầu xin.

      Phí Cường Liệt cặp mắt như ưng: “Mọi chuyện chỉ là ngẫu nhiên thôi sao?”

      “Đúng vậy, đúng vậy, ông chủ chúng tôi dám lừa ông…” Mã Tùng lập tức .

      Trần Tiêu nhanh chậm : “Nhưng đồng bọn của ngươi lại khai rằng ngươi là người chỉ điểm gây án, cũng phải tình cờ bắt cóc thiếu phu nhân.”

      Phí Cường Liệt lần nữa tung cước đá , dùng ủng quân nhân dưới chân dẫm lên đầu của Mã Tùng, “Các ngươi làm chuyện này sau lưng ta?”

      Mã Tùng còn chưa kịp bị Phí Cương Liệt dẫm vào não, lập tức tắt thở, những người bị dọa lúc đó mặt còn chút huyết sắc, tất cả đều hoảng sợ im lặng.

      Phí Cường Liệt đứng trước mặt Cúc Như Khanh : “Đại Chất Tử, kẻ bất kính với vợ của cháu, ta trừng phạt rồi, ta lấy danh nghĩa cha cháu mà thề, Phí Cường Liệt này tuyệt đối bày mưu tính kế động tới người nhà của cháu.”

      Cúc Như Khanh lên tiếng, sắc mặt vẫn lãnh khốc như xưa, lấy danh nghĩa cha mà thề, quả là chuyện cực kỳ hoang đường.

      Phí Cường Liệt thấy lời nào, vì vậy vừa nhìn bọn họ : “, kẻ nào chỉ điểm? , hậu quả giống như !”

      “Chúng tôi cũng biết là ai, chỉ biết đó là người phụ nữ rất xinh đẹp, ấy thắng cược tất cả chúng tôi, nhưng lại trả cho em chúng tôi rất nhiều tiền, chỉ cần kéo được người lên xe, hơn nữa cũng gây ra án mạng, vì vậy em chúng tôi mới đồng ý, chúng tôi biết người ấy bảo chúng tôi kéo lên xe là Cúc phu nhân. Ông chủ, chúng tôi đều là , xin ông chủ bỏ qua cho chúng tôi…” người trong đó run rẩy nơm nớp .

      “Người nào?” Cúc Như Khanh hai mắt như lưỡi dao bay về phía bọn họ.

      Mấy người kia bị dọa đến sợ run, có vài người lắc đầu bày tỏ mình biết, cũng có vài người : “Nhìn ta trông rất quen, hình như từng gặp ở đâu rồi… Đúng rồi, ông chủ, Cúc chủ tịch, tôi nhớ ra rồi, chính là đại minh tinh… Đại minh tinh Thiên Mộ Đình…”

      “Thiên Mộ Đình?” Cúc Như Khanh và Phí Cường Liệt đồng thời hừ lạnh tiếng.

      Ai cũng biết, Thiên Mộ Đình trở thành người thực vật nằm trong bệnh viện, lúc nào mà thân thể lại khôi phục nhanh như thế, nếu như hồi phục truyền thông sớm tiến hành báo cáo, vì sao lại ai biết, còn đứng lên bày ra vụ bắt cóc này?

      Phí Cường Liệt đứng lên : “Đại Chất Tử, Thiên Mộ Đình cũng từng là người phụ nữ của cháu, xử trí thế nào là chuyện của cháu, bọn họ dám tham dự vào việc này, ta nhất định nghiêm trị tha.”

      Cúc Như Khanh gật đầu, sau đó xoay người ra ngoài, Trần Tiêu phía sau, hai người xuống dưới lầu, Trần Ích dẫn theo nhóm người sớm nghênh đón.

      “Chủ tịch, Phí Cường Liệt thế nào?” Trần Ích lập tức hỏi.

      Cúc Như Khanh lên xe, Trần Tiêu lái xe, Trần Ích và ngồi ở hàng sau: “Phí Cường Liệt phải làm, là bọn đàn em của là do Thiên Mộ Đình sai khiến bắt cóc Thiên Trần.”

      Trần Ích lập tức gọi điện phái người đến bệnh viện kiểm tra Thiên Mộ Đình, rất nhanh nhận được kết quả.
      thanhbinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :