1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam (Hoàn, mấy chương hoàn và PN trong VIP link cuối trang 88)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 65 : Sai đến thể tha thứ (1)

      Edit: Nhược Vân

      Beta: yunafr



      Chu Tiểu Kiềuỷ vào nhà mình mạng lưới quan hệ rộng lớn, cũng vội bức Mặc Thiên Trần đáp ứng, ta chỉ là nhàn nhã uống trà thưởng thức hương cà phê nồng nàn trong khí, ta là càng uống càng thoải mái, Mặc thiên Trần lại là càng uống càng khổ.

      Lúc này, nhân viên hải quan phụ trách việc của Mặc Thiên Trần – Mạc Huy Ngũ vào quán cà phê, Chu Tiểu Kiềuhướng vẫy tay, tới : « Tiểu Kiều, cũng ở nơi này ? »

      « Mạc tiên sinh ! » Mặc Thiên Trần vừa quay đầu, liếc mắt cái là nhận ra .

      Mạc Huy Ngũ sau khi ngồi xuống nhìn lướt qua hai người, « Mặc tiểu thư, trùng hợp vậy sao ? »

      « Cái gì mà Mặc tiểu thư, gọi nghe xa lạ, Thiên Trần là bạn của tôi, cũng là bạn của . » Chu tiểu Kiều hướng Mạc Huy Ngũ xong, sau đó lại chuyển hướng về phía Mặc Thiên Trần, « Thiên Trần, Huy Ngũ là bạn của tôi làm bên hải quan, chứng từ kia của phải là bị tra xét sao ? để cho ấy . »

      Mặc Thiên Trần ngẩn ra, là muốn nhanh chóng dùng giấy phép kia để chuyên số hàng hóa , thế nhưng là bị hải quan giam lại, cũng chỉ có thể lo lắng suông chứ cũng có cách nào khác, « Mạc tiên sinh, các vị có thể tra ràng sớm chút sao ? »

      « Tiểu Kiểu mở miệng, tôi uống xong cà phê về ngay lập tức tra dùm . » Mạc Huy Ngũ khẳng khái .

      « Cảm ơn Mạc tiên sinh, cảm ơn Chu tiểu thư. »Mặc thiên Trần nhìn bọn họ cảm kích .

      Mạc huy Ngũ uống xong cà phê, « tôi bây giờ trở về công ty, hai người ở đây chờ tin tức của tôi. »

      « Mau . » Chu Tiểu Kiều giục rời .

      Khí trời mùa thu, mặt trời lên cao ánh nắng ấm áp chiếu vào người Mặc Thiên Trần, cùng Chu Tiểu Kiều ngồi trong quán cà phê vừa uống cà phê vừa chuyện, thế nhưng đến giờ tan sở, vẫn là đợi được tin tức gì từ Mạc Huy Ngũ.

      « Thời gian giao hóa đơn kia của chậm nhất là khi nào ? » Chu tiểu Kiều hỏi .

      « Ngày mai. » Mặc Thiên Trần khỏi nhíu mày .

      Lúc này, khách hàng bên mỹ vừa đúng lúc gọi đến, ra khởi quán cà phê, ngừng giải thích tình huống bên này, nhưng đối phương chỉ quan tâm hàng hóa có đến đúng thời gian, mà hề để tâm tới bất cứ nhân tố nào khác,Mạc Thiên Trần kiên trì giải thích rất lâu, nhưng đối phương vẫn là chịu chấp nhận lý do hoãn lại hạn giao hàng.

      Mặc Thiên Trần bất đắc dĩ đành thở dài cúp điện thoại, nhìn thấy lúc tan tầm vào giờ cao điểm, dòng người cùng dòng xe lưu động đường, khiến thành phố càng lúc càng trở nên chen chúc, càng ngày càng mệt mỏi rã rời, mệt mỏi đến thể thở nổi.

      Mặc Thiên Trần đứng yên hồi lâu, vị khách lần này là khách hàng hải ngoại rất quan trọng của , đối phương tuyên bố lần này nếu thể đúng hạn giao hàng, sau này tất cả các đơn hàng đều ngưng hẳn. Vào trước sau lễ giáng sinh hàng năm, nhờ khách hàng này mà tiêu thụ cuả công ty theo thời điểm mà tăng mạnh, tại lại vì hải quan mà mất vị khách này, phải làm như thế nào mới có thể dẫn dắt tôt được Mặc thị ?

      Khi đơn trở lại quán cà phê, Chu Tiểu Kiều nghe điện thoại, vốn định bỏ , nhưng vừa nghe là chuyện giấy phép xuất khẩu hàng hóa của mình, thế là lại ngồi xuống, chờ Chu Tiểu Kiều chuyện xong.

      « Thiên Trần, Huy Ngũ vừa gọi điện đến, bọn họ bên đó còn kiểm tra. về nhà trước chờ tin tức ! Có khả năng ngày mai thể giao hàng. » Chu Tiểu Kiều để điện thoại di động xuống, nhìn Mặc Thiên Trần .

      Mặc Thiên Trần lo lắng hỏi : « Chu tiểu thư, vị khách này đối với tôi rất quan trọng, tôi tuyệt đối có làm hàng nhái, đừng là hải quan điều tra, chính là khi giao hàng đến mỹ, khách hàng cũng trả lại hàng, tôi làm sao có thể lại làm ra loại chuyện này ? »

      « Thiên Trần, tôi biết, nhưng là hải quan biết a, bọn họ phải làm theo trình tự của pháp luật. Tôi trước ! » Chu Tiểu Kiều tiêu sái đứng lên ra ngoài.

      Mặc Thiên Trần ngồi ở trong quán cà phê, lát sau, cũng đành bất đắc dĩ ra ngoài, lúc đến bãi đỗ xe chuẩn bị lái xe rời , Chu Tiểu Kiều vừa vặn lái xe đến trước gót chân .
      cá cơmvulinh thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 66 : Sai đến thể tha thứ (2)

      Edit: Nhược Vân

      Beta: yunafr



      « ra tôi có cách làm cho ngay mai có thể giao hàng đúng hẹn mà biết Thiên Trần có muốn hợp tác hay ? » khuôn mặt Chu Tiểu Kiều tươi cười ở bên cửa sổ xe bên cạnh.

      MặcT Trần mở to hai mắt nhìn ta, ta có biện pháp tại sao sớm ra, nên để đợi tới lúc này mới ra !

      « Chu Tiểu Thư mời ! » ngưng mắt nhìn Chu tiểu kiều.

      Chu Tiểu Kiều thản nhiên cười : « tôi muốn Khanh »

      Mặc Thiên Trần mắt hạnh trừng càng lớn, Chu Tiểu Kiều thẳng như vậy là khiến cho sợ hết hồn.

      « Thế nào ? muốn sao ? ấy sao ? » Chu Tiểu Kiều thấy mọi chuyện ràng cũng liền bức giá đàm phán như thế.

      Mặc Thiên Trần nhàn nhạt : « việc này phải là việc mà tôi có thể làm chủ, muốn Cúc tiên sinh tự với ta . »

      « phải muốn lấy hàng ra sớm sao ? » Chu Tiểu Kiều lập tức lấy khó khăn của ra dọa .

      «Tôi muốn lấy ra nhưng việc này có quan hệ tới Cúc Tiên Sinh. » Mặc Thiên Trần lắc đầu, tình nguyện mất khách hàng cũng thể xem Cúc Như Khanh như món hàng để trao đổi, đầu tiên là làm nổi, thứ hai là muốn.

      Chu Tiểu Kiều thấy Mặc Thiên Trần kiên quyết như vậy khỏi cười lạnh : « Sao vậy ? ấy ? »

      « Việc này phải là chuyện của Chu tiểu thư. » Mặc Thiên Trần mặc dù trong lòng có chút phập phồng nhưng miệng vẫn cố gắng trấn tĩnh.

      « Nhưng Khanh chắc chắn là ! chẳng qua chỉ là con cờ trong tay ấy mà thôi ! » Chu tiểu Kiều càng càng lộ ra phẫn nộ.

      Mặc Thiên Trần thấy trong lòng có chút chua xót, biết rằng người đàn ông luôn luôn cao cao tại thượng đó vốn dĩ có coi trọng mình, nhưng là vẫn như cũ nhàn nhạt : « đó là chuyện của Cúc tiên sinh. »

      Chu Tiểu Kiều thấy vừa đấm vừa xoa đều có tác dụng , liền cười lên ha hả. Mặc Thiên Trần thấy ta đột nhiên biến chuyển cười lên bị làm cho hiểu có chuyện gì.

      « Được rồi ! Được rồi !Thiên Trần. » Chu Tiểu Kiều mở cửa xe ra tới trước mặt Mặc Thiên Trần « gần đây cũng biết giới truyền thông luôn để ý sát sao những người như chúng ta, ra Khanh vẫn chưa có quên tôi, tuy rằng là từ sau khi kêt hôn với , chúng tôi cũng có làm ra chuyện gì có lỗi với , nhiều lắm chỉ là cùng nhau uống chút trà mà thôi. ra tôi vẫn chưa hết lời, tối nay tôi chỉ là muốn mời ấy và cùng đến khách sạn ăn cơm mà thôi, xem kìa, sao lại khẩn trương như vậy chứ. »

      Mặc thiên Trần vẫn cho Chu Tiểu Kiều rằng chuyện bên ngoài cho Cúc Như Khanh, dù trong lòng vẫn có chút mong đợi, nhưng là chỉ cần mọi người cùng nhau ăn bữa cơm là có thể giải quyết vấn đề của hàng hóa xuất khẩu sao ? ( ta chém đó)

      « cùng với Khanh ! còn sợ tôi ăn thịt ấy sao ? » Chu Tiểu Kiều cho viên Định tâm hoàn.

      Mặc Thiên Trần vẫn là gì, cắn môi nghĩ biết là Cúc Như Khanh làm như thế nào, thể nào đoán ra được tác phong của , cũng thấy được là Cúc Như Khanh đối với Chu Tiểu Kiều đến tột cùng là có mấy phần tình cảm.

      « Tối nay tôi ở Khách sạn quốc tê chờ các người ! Mọi người cùng nhau ăn bữa cơm liền giải quyết vấn đề hàng hóa của . Nếu như cảm thấy đề nghị này có lợi hãy cũng Khanh đến, dĩ nhiên nếu muốn giữ lại vị khách hàng quan trọng này tôi chỉ có thể ăn mình thôi. » Chu Tiểu Kiều cũng thêm cái gì, mà bước lên chiếc xe thể thao của mình, lái .

      Mặc Thiên Trần đứng tại chỗ rất lâu, biết với những mối quan hệ của Chu Tiểu Kiều tất nhiên có thể giúp sáng sớm ngày mai có thể xuất hàng đúng hạng nhưng là nên với Cúc Như Khanh như thế nào ? rằng Chu Tiểu Kiều muốn mời hai vợ chồng bọn họ cùng nhau ăn cơm sao ?

      Mặc Thiên Trần nội tâm vẫn còn hoảng hốt lái xe tới tầng dưới của Cúc thị mà Cúc Như Khanh vẫn còn chưa có tan tầm.

      vào văn phòng làm việc của , Cúc Như Khanh có chút bất ngờ vì đây là lần đầu tiên chủ động đến công ty của .

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 67 : Sai đến thể tha thứ (3)

      Edit: Nhược Vân

      Beta: yunafr



      Cúc Như Khanh mắt rời khỏi màn hình máy tính ngẩng đầu lên, nhìn về phía , gần đây có chút gầy gò, mỗi ngày đều sớm về trễ, mà cũng bởi vì dành nhiều thời gian hơn để xử lý công việc của Cúc thị, cho nên có thời gian cùng tâm chút.

      Hai người luôn luôn là hai kẻ bận rộn, cũng rất ít hỏi đến đối phương bận rộn cái gì, cả hai đều là những người đúng đầu của hai công ty, cũng biết phải bảo mật hoạt động kinh doanh của công ty, vì thế, bọn họ sau khi tan tầm chưa bao giờ cùng nhau về việc ở công ty.

      « hết bận chưa ? » việc đầu tiên Cúc Như Khanh hỏi là về việc này.

      « Ách. . . » Mặc Thiên Trần nao nao, có chút hơi chột dạ bất an, hơi hơi gật đầu.

      Cúc Như Khanh thấy nét mặt vẫn còn có chút bất an, « đến sô pha ngồi lát, đợi tôi xử lý công việc khoảng mười phút là có thể . »

      « Được ! » Mặc Thiên Trần nghe lời ngồi xuống.

      Năm phút sau, thư ký gõ cửa phòng tổng tài : « Tổng tài, hội nghị qua webcam với bộ phận sản xuất có thể lập tức bắt đầu. »

      « Hôm nay hủy, ngày mai mở lại. » Cúc Như Khanh đứng lên.

      Thư ký tiếp tục « thế nhưng bộ phận sản xuất… »

      Cúc Như Khanh sẵn giọng, tia sắc bén nhìn qua, thư ký lập tức : « Vâng ! Tổng tài. »

      Sau khi thư ký lui ra đóng của lại, Mặc Thiên Trần cũng đứng lên : « họp trước ! tôi có việc gì quan trọng, chất lượng của bộ phận sản xuất nhất định là phải kiểm tra nghiêm ngặt, nếu như chờ ra sản phẩm rồi mới phát chất lượng có vấn đề tổn thất rất nghiêm trọng. »

      Cúc Như Khanh nhìn , híp con mắt, nhưng có lên tiếng, cứ như vậy dừng khuôn mặt nhắn của Mặc Thiên Trần cực độ nghiêm túc, bị nhìn đến có chút cảm thấy biết làm sao, thế là lấy mắt hạnh trừng lại , chẳng lẽ sai sao ?

      « tốt lắm ! tôi mười phút trở lại. Ở chỗ này chờ tôi. » Cúc Như Khanh ra ngoài cửa.

      Cúc Như Khanh rồi, Mặc Thiên Trần lần thứ hai ngồi trở lại ghế sô pha, lúc này, thư ký bưng ly nước bước vào : « Phu Nhân, từ từ dùng. »

      « Cảm ơn ! » Mặc Thiên Trần phát tổ thư ký của Cúc Như Khanh đều là những trẻ tuổi xinh đẹp, thư ký của đều là người trẻ đẹp, lại muốn đem nam trợ lý duy nhất của đuổi ., việc này công bằng sao ?

      Mặc Thiên Trần vừa nghĩ, cầm ly nước lên uống ngụm, sau đó thở dài : « mùi vị là thơm ! »

      Vị thư ký cười ngọt ngào : « đây là nước chanh loại mới, phu nhân uống vào có khả năng càng ngày càng đẹp. »

      có thể sao ? Mặc Thiên Trần khỏi ca ngợi công ty Cúc Như Khanh đều có những nhân viên phải tầm thường !

      Nơi sản xuất ở ngoại ô thành phố, Cúc Như Khanh sau khi khi ở công ty họp qua camera với bộ phận sản xuất xong, về tới phòng làm việc, thấy Mặc Thiên Trần ý vị thâm trường nhìn .

      « Thế nào rồi ! » cầm lấy áo khoác ngoài. « Chúng ta ! »

      Mặc Thiên Trần cong môi, bỏ ly nước chanh trong tay xuống, đứng lên, vẫn nhìn : « cảm thấy A Lật và tôi là thuần khiết sao ? »

      Cúc Như Khanh hai tròng mắt nhíu lại, khẽ cười tỏ vẻ hiểu, sau đó nắm tay ra ngoài cửa. « Thế nào ? Bắt đầu hoài nghi quan hệ của tôi và các thư ký đứng đắn ? »

      Ai hoài nghi ? Mặc Thiên Trần theo tới thang máy mới , « vì sao dàn thư ký đẹp đến mê người, lại thể cho tôi có nam trợ lý ? »

      Cúc Như Khanh nhìn đôi môi đỏ mọng của khẽ cong, còn có đôi con ngươi vụt sáng ngập nước, vẫn là nắm lấy tay , hai ngươi dựa vào rất gần, có thể cảm nhận được tiếng tim đạp của nhau.

      khí càng lúc càng loãng, mà bầu khí cũng càng ngày càng kỳ quái, Mặc Thiên Trần chỉ cảm thấy hơi thở của càng ngày càng gần, gần đến môi của cùng môi của dính cùng nơi.

      Ý thức được việc này khiến cho lập tức xấu hổ đỏ mặt, đây là ở trong thang máy nha !
      sói già gian ácvulinh thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 68 : Sai đến thể tha thứ (4)

      Edit: Nhược Vân

      Beta: yunafr



      Mặc Thiên Trần khẩn trương mở to mắt, trong hơi thở của thuần túy đều là mùi vị của người đàn ông này, ở đây ai có thể nhìn thấy được màn trong thang máy chuyên dụng của tổng tài, . . . Hẳn là hôn !

      Bàn tay nho của , bị nắm trong lòng bàn tay, lòng bàn tay của ngừng đổ mồ hôi, toàn bộ thang máy nhiệt độ càng lên cao, đột nhiên có cảm giác ‘bị cảm nắng’ muốn choáng váng ngất xỉu.

      Cúc Như Khanh chưa từng phóng túng quá như vậy, lần đầu tiên ở trong công ty nhịn được muốn hôn người phụ nữ, vươn tay, nhàng ôm vào lòng, có vẻ như so với lần trước ôm , có gầy chút.

      « Đinh » tiếng, cửa thang máy mở ra.

      Mặc Thiên Trần e thẹn chui ở trong ngực , ngực của thoải mái và rộng rãi là ấm áp đến mê người, mặc dù đối với có đôi lúc rất hung dữ, thế nhưng cũng chưa từng thương tổn đến .

      Thích sao ? Mặc Thiên Trần hỏi mình.

      Ánh mắt Cúc Như Khanh dừng ở đôi tai đỏ bừng của , ôm lấy hướng xe của minh đến.

      Trong lòng Mặc Thiên Trần có loại cảm giác bắt đầu chậm rãi sinh sôi, ngồi ở ghế bên cạnh tay lái, Cúc Như Khanh tự mình lái xe rời .

      « Buổi tối muốn đến đâu ăn cơm ? » Cúc Như Khanh tay cẩm tay lái, mắt nhìn thẳng phía trước.

      « Chúng ta ăn sao ? » Mặc Thiên Trần ngờ tự động mời .

      Cúc Như Khanh khẽ nghiêng đầu, « Có nơi nào tốt để giới thiệu ? »

      Mặc Thiên Trần thấy tâm tình của tồi, thế là nhớ lại lời của Chu Tiểu Kiều, « Chỉ là mọi người cùng nhau ăn bữa cơm liền có thể giải quyết vấn đề xuất khẩu hàng hóa. » như bị ma xui quỷ khiến câu, « Khách sạn quốc tế sao ? »

      « Tốt ! » Cúc Như Khanh có chút hoài nghi, lái xe đến khách sạn quốc tế.

      Mặc Thiên Trần trong lòng suy nghĩ, chỉ là ăn bữa cơm, thể nào lại phát sinh chuyện gì được ! Huống chi vì chuyện kia làm lòng nóng như lửa đốt, ngày mai là hạn giao hàng cuối cùng.

      Hai người cùng nhau tới khách sạn quốc tế, Cúc Như Khanh chọn gian phòng VIP gần bờ sông, nắm tay Mặc Thiên Trần theo người phục vụ dẫn vào phòng.

      Mặc Thiên Trần ngồi xuống, nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ, ở thành thị về đêm, bóng đêm nhìn như con sông tràn đầy ánh sáng, ở xa xa có thể thấy ánh đèn của những hộ gia đình, cũng làm cho tâm tình con người vui vẻ hởn.

      Do Cúc Như Khanh là người gọi món ăn, Mặc Thiên Trần chỉ là hưởng thụ, hai người vừa ăn, bên nâng chén rượu.

      « Tôi chỉ uống hớp là được rồi ! Tưu lượng tôi được tốt lắm. » Mặc Thiên Trần còn tư hiểu lấy khả năng của mình.

      Cúc Như Khanh cầm ly lên, khóe môi cong lên, « Thế nào ? Sợ tôi ở trong này ăn tươi em ? »

      « … » Mặt Mặc Thiên Trần trong nháy mắt đỏ bừng, để chén rượu xuống, thể tin được người luôn luôn lãnh khốc như Cúc Như Khanh như thế nào cúng có lúc lại giỡn như vậy.

      Đêm nay Cúc Như Khanh cũng là có quyết định ăn , nhưng là điều kiện tiên quyết vẫn là tự nguyện của , còn đến mức làm chuyện ép buộc vợ mình. nhìn thấy lúc này có thẹn thùng, tâm tình cũng theo đó bay lên.

      Mặc Thiên Trần mắt chuyển nhanh như chớp, nhìn thấy trong phòng này có giường, lòng khỏi yên tâm chút, mặc dù cảm giác của đối với trong khoảng thời gian này cũng tệ, thế nhưng vẫn chưa tới giai đoạn thân tâm triền miên.

      Chút tâm tư của , làm cho Cúc Như Khanh nhịn được mím môi khẽ cười.

      Người đàn ông này có phải hay nhìn thấu mình ? Mặc Thiên Trần phát mình dễ mắc cỡ chết được, hoàn hảo, di động của vang lên, cứu ra khỏi nguy cấp, giải trừ cảm giác xấu hổ khi đối mặt với .
      Nhất Lamsói già gian ác thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 69 : sai nhưng tha thứ.

      Edit: Nhược Vân

      Beta: yunafr



      Mặc Thiên Trần cầm lấy di động nhìn đến tên người gọi, lại là Chu Tiểu Kiều gọi tới, , khi và Cúc Như Khanh ở chung chỗ, muốn có bất kỳ người nào tham gia. Đêm nay, Cúc Như Khanh mang đến cho cảm giác lãng mạn, ấm áp, còn có thích thú, thế là Mặc Thiên Trần quyết định nghe điện thoại.

      nhìn nhìn di động, trấn định lại tâm tình, để điện thoại chế độ im lặng thả lại vào trong túi, sau đó mím môi nhìn về phía Cúc Như Khanh khẽ cười.

      Thế nhưng, điện thoại vẫn như cũ vang lên ngừng, xem ra Chu Tiểu Kiều vẫn chưa từ bỏ ý định, Mặc Thiên Trần áy náy , « phải, Cúc tiên sinh ! »

      lấy điện thoại di động ra, sau đó tới phía bên ban công nghe điện thoại : « Alo ! … »

      « Thiên Trần, cùng Khanh có thể tới đây ? » thanh Chu Tiểu Kiều có chút mất kiên nhẫn.

      « Mặc Thiên Trần ngẩn ra, nguyên lai là ấy biết bọn họ tới, thế là hít hơi sâu : « Chu tiểu thư, … »

      “Tôi cũng rồi, chỉ là muốn hai người cùng nhau ăn bữa cơm thôi có cần phải khẩn trương như vậy chứ? Còn nữa, số hàng hóa kia nếu ngày mai thể giải quyết, tôi cho biết, chỉ phải mất khách hàng, mất đơn đặt hàng về sau, ngay cả về phía hải quan, có khả năng còn phải gằp nhiều khó khăng, cũng biết ở trong xã hội nay, người làm kinh doanh tốt nhất là đừng có gặp phiền phức với nhà nước!” Chu Tiểu Kiều vừa đấm vừa xoa.

      Mặc Thiên Trần đứng ở ban công, gió đêm thu lạnh thổi vào người, cảm thấy có vài phần mát mẻ, nhìn xuyên qua cửa sổ thủy tinh ban công, nhìn thấy Cúc Như Khanh nhàn nhã uống rượu, khóe môi khẽ nhếch lên nụ cười mê người, nhìn thấy ràng bộ dáng thích ý và thoải mái, là bộ dáng thích nhất.

      nghĩ, cùng Chu Tiểu Kiều ăn bữa cơm, chỉ còn chưa đến mức đem ‘bán’ thôi ! Như vậy có thể làm cho bên hải quan giao hàng, giải quyết vấn đề với phía khách hàng , mà cũng có thể kết thúc kiểm tra của hải quan.

      Lựa lúc Mặc Thiên Trần chần chờ , Chu Tiểu Kiều lại tiếp ; « Mặc Thiên Trần, tôi với Khanh có thể từng nhau rất sâu đậm, nhưng bây giờ tôi chỉ muốn cùng ấy làm bạn bè, khuya hôm nay chỉ là ăn cơm mà thôi, tôi là còn có thể làm gì các ngươi chứ ? »

      « Thực chỉ là ăn cơm sao ? » Mặc Thiên Trần vẫn là muốn khẳng định chút.

      « Chẳng lẽ tôi còn có thể làm gì ấy sao ? » Chu Tiểu Kiều khỏi nở nụ cười.

      Mặc Thiên Trần nghĩ nghĩ : « Tôi hỏi ý kiến của Cúc tiên sinh chút, nếu như ấy đồng ý, chúng ta liền đến đó, nếu như ấy muốn tôi cũng biết làm cách nào. »

      « Được rồi ! tôi chờ điện thoại của . » Chu Tiểu Kiều sảng khoái cúp điện thoại.

      Mặc Thiên Trần nắm di động trong tay, nên với Cúc Như Khanh như thế nào, cho tới bây giờ vẫn thể đoán được trong lòng Cúc Như Khanh nghĩ gì, cái gọi là biết người biết ta trăn trận trăm thắng, thế nhưng mấu chốt là căn bản phải là đối thủ của ta nha !

      Lúc càng ở ngoài ban công sững người ngắm nhìn bầu trời đêm đầy sao, Cúc Như Khanh hướng vẫy tay, gọi vào.

      « Thế nào rồi ? Nhìn em như có tâm ! » Ánh mắt dừng mặt .

      « Tôi… » Mặc Thiên Trần luyến tiếc muốn phá hư khí tại, nâng ly : « Chỉ là có khách hàng gặp chút chuyện mà thôi, để ý tới họ, chúng ta tiếp tục uống rượu. »

      Cúc Như Khanh nhìn uống rượu: “ vừa rồi em thể uống…”

      « Thế nhưng tôi tại muốn uống… » Mặc Thiên Trần ngưng mắt nhìn .

      ———————————————————————-

      Khách sạn quốc tế, căn phòng sát vách cùng tầng lầu.

      Chu Tiểu Kiều ném điện thoại ở ghế sô pha, trong lòng tức giận bất bình, được lắm Mặc Thiên Trần, nhìn vào tưởng rằng thuần khiết như tuyết, kỳ thủ đoạn biện pháp hay ho ! ràng chỉ ở cách vách hưởng thụ thế giới hai người, còn lừa hỏi qua ý tứ của Cúc Như Khanh.

      Tốt như vậy !ngươi chịu hợp tác, vậy cần trách lại ra tay đùa giỡn. Ngày nay bảy năm trước là lần đầu tiên cùng Cúc Như Khanh hoan ái, đây là thời khắc lịch sử có ý nghĩa kỷ niệm, cho dù có sử dụng phía hải quan uy hiếp Mặc Thiên Trần, Mặc Thiên Trần cư nhiên vẫn chịu giao ra người đàn ông này.

      « Phục vụ, vào đây ! » Chu Tiểu Kiều lạnh giọng hạ lệnh.

      nam nhân viên phục vụ dáng vẻ trẻ trung tới, Chu Tiểu Kiều đưa cho chai rượu đỏ tay, « Đưa đến phòng bên cạnh ! »

      Phục vụ viên mang theo chai rượu đỏ gõ cửa phòng của Cúc Như Khanh và Mặc Thiên Trần, mà lúc này , là lúc tay Cúc Như Khanh khẽ vuốt ve khuôn mặt nhắn đỏ tươi của Mặc Thiên Trần, cúi đầu định hôn .

      Mặc Thiên Trần thấy có nhân viên phục vụ bước vào, lập tức rụt cổ lại.

      Phục vụ viên cầm lấy chai rượu đỏ mà Chu Tiểu Kiều đưa cho, rót vào ly của Cúc như khanh, khi định rót cho Mặc Thiên Trần, lại bị Cúc Như Khanh ngăn cản, cũng muốn bị say khi muốn .

      Phục vụ nghe lời, lập tức lui ra ngoài, sau đó báo cáo cho Chu Tiểu Kiều những điều nhìn thấy.

      Chu Tiểu Kiều lúc này tức giận đến muốn ngã chén đập chai, còn chút nào bộ dáng thiên kim đại tiểu thư cao quý và mỹ lệ.

      Dựa vào Chu Tiểu Kiều muốn cái gì có cái đó, chẳng lẽ còn có thể đấu lại thương gia quèn Mặc Thiên Trần sao ?

      Khuya hôm nay, nhất định phải cùng Cúc Như Khanh ôn lại những ôn nhu triền miên khi xưa bị ngắt quảng. Bất luận như thế nào, nhất định phải có được .

      Trong căn phòng khác Cúc Như Khanh cùng Mặc Thiên Trần, chính là vui vẻ uống rượu ăn tối.

      « Cúc tiên sinh… » Mặc Thiên Trần lời tới bên môi, nhưng lại nên lời, cắn cắn môi đem tầm mắt tránh khỏi cái nhìn của .

      « Có chuyện thẳng ! » Cúc Như Khanh thấy bộ dáng ấp úng muốn lại thôi, ngữ khí của thanh đạm mê người.

      Mặc Thiên Trần rất muốn hỏi , nếu Chu Tiểu Kiều cũng tới cùng nhau ăn cơm, có hoan nghênh hay , thế nhưng hỏi được.

      Cúc Như Khanh vươn ngón tay trỏ nâng cái cằm của lên , « ! tôi ép buộc phụ nữ làm việc họ muốn. »

      Câu của làm an tâm hơn , Mặc Thiên Trần nét mặt liền hồng lên mảnh, đương nhiên hiểu được đến cái gì, trong lòng có chút ấm áp, tươi cười cũng có chút e thẹn.

      « Tôi muốn hỏi , nếu như lại có thêm người muốn cùng chúng ta ăn cơm, có để ý hay ? » Mặc Thiên Trần thử thăm dò ý tứ của .

      Dừng ở khuôn mặt , trong mắt Cúc Như Khanh là mảnh yên lặng gơn sóng : « như vậy còn em ? em có để ý hay ? »

      Hồ ly chính là hồ ly, đem nó tới chỗ nào cũng vẫn là con hồ ly giảo hoạt, Mặc Thiên Trần biết người đàn ông này tâm tư cẩn mật hơn người, đối với câu hỏi lại của nhất thời im lặng. Nhưng rất nhanh, : « nếu như tôi để ý, có để ý hay ? »

      Cúc Như Khanh biết trong lòng ra là có để ý chút, nhưng lại làm bộ trưng ra dáng vẻ chút để ý, trực tiếp mang theo nghiêm túc : “ tôi để ý!”

      Lần thăm dò này, khiến cho Mặc Thiên Trần dám nhắc đến việc Chu Tiểu Kiều muốn đến cùng họ ăn cơm, ở trong lòng vẫn rất vui ve vì đáp án này của Cúc Như Khanh, chứng minh cũng như , đều muốn trải qua đêm nay tốt đẹp với thế giới chỉ có hai người.

      Vậy có thể xem đây là hai người bọn họ là lần đầu tiên hẹn hò ! Mặc dù ai cũng ra, nhưng trong lòng hai người đêm nay cũng có chút ít chờ đợi, còn có triển vọng đối với tương lai của họ.

      Ngay khi Mặc Thiên Trần quyết định thà mất khách hàng, cũng cùng Chu Tiểu Kiều ăn cơm, Chu Tiểu Kiều gọi điện thoại tới, giọng vô cùng kiên quyết: “ Tôi ở ngoài của phòng của các người!”
      sói già gian ácvulinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :