1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kim Cương Khế Ước - Lục Tiểu Lam (Hoàn, mấy chương hoàn và PN trong VIP link cuối trang 88)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 60 : Nam nhân bá đạo ra lệnh. . .

      Edit: Nhược Vân

      Beta: yunafr



      Cuộc sống vợ chồng của Mặc Thiên Trần cùng Cúc Như Khanh, ở trong mắt người khác là chiếc áo ngăn nắp và xinh đẹp vẹn toàn, thế nhưng chỉ có hai người mới ràng, cái gì gọi là ở trong chăn mới biết chăn có rận.

      tại phải làm sao? Đối với tin đồn Cúc Như Khanh cùng Chu Tiểu Kiều chuyện xấu lan , biết tối hôm qua Cúc như khanh chơi, về chuyện cúc Như khanh cùng Chu Tiểu Kiều sớm biết, cho dù là lúc này, cũng cảm thấy kinh ngạc, mấu chốt là những ký giả kia quấy rầy , liền căm tức.

      Đều là do Cúc Như Khanh phá hỏng cuộc sống của , bắt đầu từ khi muốn lấy chồng, bắt buột phải gả, cũng trở thành quân cờ tay . Nghĩ đến đây, lập tức xuống lầu, tìm quản gia Đào Trung Ngọc, ngữ khí cau có : “ gọi điện cho cúc tiên sinh!“

      Đào Trung Ngọc cũng nhìn thấy những thong tin báo, nàng dám tự ý xử lý chuyện này, đành phải bấm điện thoại cho Cúc Như Khanh. Cúc Như Khanh tối hôm qua ở biệt thự ngoài của Cúc gia ngủ qua đêm, sáng sớm chuẩn bị đến Cúc Thị.

      « Cúc tiên sinh, thiếu phu nhân tìm ngài ! » Đào Trung Ngọc lập tức .

      Mặc thiên trần cướp lấy điện thoại, giận dữ : « đều là bởi vì , tôi làm sao bây giờ ? tôi muốn làm, cửa bị đống ký giả vây quanh, chẳng lẽ thấy được, chuyện này rất kỳ quặc sao ? »

      « Tôi tới đón làm. » Cúc Như Khanh đương nhiên biết, là có người đẩy hai người bọn họ lên đầu sóng ngọn gió, mục đích là gì cần cũng biết.

      cho Mặc Thiên Trần có cơ hội chuyện, liền cúp điện thoại, ra lệnh cho Khanh Hạo chuyển hướng tới vịnh Aegaen đón Mặc Thiên Trần.

      « như vậy, hội nghị buổi sáng bị muộn. » Khanh Hạo nhắc nhở .

      « Cho hội nghị lùi lại. » hề chậm trễ chút nào hạ lệnh.

      « vâng ! » Khanh Hạo lập tức làm theo

      Rất nhanh, xe chạy đến vinh Aegean, sau khi Mặc Thiên Trần lên xe, các ký giả còn điên cuồng đuổi theo chụp ảnh.

      Mặc Thiên Trần phát thay đổi chiếc sơ mi khác, cả người cũng tỏa ra tinh thần sảng khoái, mặc dù ngoài miệng có hỏi đêm qua ở nơi nào, nhưng trong lòng ngẫm lại lại có chút cảm giác ê ẩm, khó chịu.

      Cúc Như Khanh thấy ánh mắt của dừng lại ở áo sơ mi của , cũng có ý định giải thích cho nghe, mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước.

      « cũng thể để tôi mỗi ngày đều làm bằng cách này ! Nếu tôi muốn dạo phố, mua sắm làm sao bây giờ ? » Mặc Thiên Trần thấy gây ra họa, mà có lấy câu giải thích, khỏi lẩm bẩm oán trách.

      « có biện pháp nào giải quyết tốt chuyện này hay ? » Cúc Như Khanh nhàn nhạt hỏi.

      « có ! » Mặc Thiên Trần trong ánh mắt chợt lóe ra tia sáng.

      Cúc Như Khanh lập tức chặt đứt ý tưởng tìm cách này mầm trong đầu « buổi chiểu sau khi tàn tầm đến công ty của tôi. »

      « ách. . . ! » Mặc Thiên Trần trừng mắt nhìn « để làm gì ? »

      « tới biết ! » Cúc Như Khanh bí hiểm giấu kín như bưng.

      Bởi vì sáng sớm Cúc Như Khanh đưa Mặc Thiên Trần đến phòng làm việc,cho nên đánh tan tin đồn hai vợ chồng họ hợp trong lòng của nhân viên Mặc thị .Ánh mắt của người A Lật – trong những trợ lý của Mặc Thiên Trần, đảo qua, A Lật chỉ cảm thấy cỗ hàn khí bức người bắn thẳng tới, lập tức cúi đầu dám nghênh đón ánh mắt khí thế bức người của Cúc Như Khanh.

      « Đuổi ra khỏi tổ trợ lý của . » Cúc Như Khanh ở bên tai giọng tuy nhưng phi thường bá đạo hạ lệnh.

      Mặc Thiên Trần ngẩn ra, đưa tới công ty, ra chỉ để chặn lại tin đồn xấu, còn nhất cử lưỡng tiện xem mặt A Lật, quả là tên thương nhân gian xảo. Thế nhưng muốn đuổi, đây là công ty Mặc thị, liền đuổi. »

      Ai biết được, lúc xế chiều, A Lật chủ động đưa ra cầu rời khỏi tổ trợ lý, điều này làm cho Mặc Thiên Trần cảm thấy, Cúc Như Khanh có chút quá đáng chuyện bé xé ra to, quan hệ của và A Lật là quan hệ cấp và cấp dười, là hạt thông trộn đậu hủ ràng. vì sao tự hạn chế quan hệ giữa và Chu Tiểu Kiều ?
      cá cơm, sói già gian ácvulinh thích bài này.

    2. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 61 : Vợ của ta, cần các vị bân tâm.

      Edit: Nhược Vân

      Beta: yunafr



      Tập đoàn Cúc thị.

      Khang Hạo đem chứng cứ việc Chu Tiểu Kiều bỏ túi riêng giao cho Cúc Như Khanh « tiên sinh, bây giờ chúng ta phải làm như thế nào ? »

      Cúc Như Khanh nhìn khoản tiền được báo cáo, đây chỉ là bước đầu tiên dùng để đối phó với Chu gia, thù cha đội trời chung, bất kỳ là kẻ nào năm đó tham gia làm thương tổn đến cha , đều phải nhận được kết quả thích đáng với chúng.

      « những chứng từ này trước tiên cứ cất , chờ sau khi ta điều tra ràng tình, mới công bố ra ngoài. » nhanh chậm.

      « vâng ! » Khang hạo nhanh chóng cất vào két sắt , « Tiên sinh ! lập tức chuẩn bị họp. »

      Phòng họp.

      Các cổ đông mở ra các số liệu ipad, hôm nay là hội nghị cổ đông mùa hè, mở ra với mục đích tổng kết lợi nhuận kinh doanh trong hè và thảo luận kế hoạch phát triển mùa thu tới.

      « Như Khanh, lợi nhuận mùa hè này so với mùa xuân giảm gấp đôi… »

      « Ngươi kinh doanh như vậy, chúng ta còn có thể có triển vọng gì ở mùa thu này chứ, mùa thu căn bản là mùa ế hàng. . . »

      « Chúng ta chỉ có thể chờ mùa đông, là thời điểm tết lịch, khả năng tiêu thụ đồ chơi tăng lên. . .. »

      « Như Khanh, ngươi từ sau khi kết hôn, càng ngày càng đối với công ty tựa như còn quan tâm nhiều lắm… »

      « Vốn tưởng rằng, đối tượng mà ngươi kết hôn có thể là đối tác liên thủ mạnh mẽ, nhưng thể ngờ… »

      « Ta lúc trước cũng nghĩ rằng Chu Tiểu Kiều làm phu nhân tổng tài… »

      Nghe các cổ đông nghị luận, Cúc Như Khanh chỉ là bình ổn như núi thái sơn, đều chờ bọn họ hết mọi suy nghĩ , mới chịu mở miệng « tập Đoàn Cúc thị là do Cha tôi lúc còn sống tự tay thành lập, tôi so với bất kỳ kẻ nào đều phải quan tâm hơn, công ty kinh doanh phải chỉ gánh vác ý niệm duy nhất là kiếm tiền, chứa đựng nhiều hơn là tâm huyết của cha tôi, tôi so với bất kỳ kẻ nào đều muốn đem công ty mở rộng. »

      Các cổ đông nghe Cúc Như Khanh tời người sáng lập Cúc Thiên Kỳ, thế là chỉ than tiếng, sau đó gì nữa, chỉ tiếc là CÚc Thiên Kỳ tráng niên mất sớm, ông ấy cũng là người đứng đầu có năng lực lãnh đạo và quyết đoán, Cúc Như Khanh vào năm 15 tuổi tiếp nhận công ty, sau khi trưởng thành từng bước từng bước khiến công ty ngày càng phát triển. so với bất kỳ kẻ nào đều cố gắng nhiều hơn, cũng hết lòng với công ty hơn bất kỳ kẻ nào.

      Cúc Như Khanh thấy mọi người ai dám gì nữa, lạnh lùng liếc mắt về phía tất cả các cổ đông ngồi, sẵng giọng : « Vợ của Cúc Như Khanh tôi đây, cần các vị bận tâm. Về phần kế hoạch tiêu thụ của quý sau, lợi nhuận dự toán trong báo biểu cũng có ghi chú , các vị tự xem cho ràng. tại tan họp. »

      Vừa xong, lạnh lùng ra ngoài trước.

      Cúc Như Khanh về tới phòng của tổng tài, thư ký gõ cửa vào : « Tổng tài, tiểu thư Chu Tiểu Kiều gọi điện đến muốn vào gặp ngài. »

      « tiếp ! » Cúc Như Khanh lạnh lùng đáp.

      « Vâng ! Tổng tài. » thư ký lập tức lui ra ngoài.

      Chu Tiểu Kiều tìm đến Cúc Như Khanh rất nhiều lần, căn bẳn cả nhìn cũng nhìn đến, mà hôm này số tiền trăm triệu nào chuyển rồi, hiểu Cúc như Khanh là người đàn ông kiêu ngạo, thà làm ngọc vỡ còn hơn ngói lành, tại tiền lấy , nhưng thái độ đối với cũng vô cùng hờ hững.

      Buổi chiều gần đến giờ tan tầm, Khanh Hạo vào phòng làm việc của tổng tài.

      « Tiên sinh, tôi điều tra , người gọi cho ký giả chụp hình thiếu phu nhân cùng a lật mua đồ ăn, chính là Chu tiểu thư, các phóng viên chứng thực, thiếu phu nhân cùng a lật cũng hề có hành động tiếp xúc thân thể nào, bọn họ là quan hệ cấp cùng cấp dưới rất bình thường. Mà hình ảnh tối hôm qua của ngài cùng Chu tiểu thư ở quán bar, cũng do tay ta làm ra, mà mục đích chính là tiên sinh ngài . . . » Khanh Hạo lập tức báo cáo kết quả điều tra được.

      Cúc Như Khanh đưa tay liếc nhìn đồng hồ : « Cậu đến tập đoàn Mặc thị, đón ấy đến phòng làm việc của tôi. »

      Mặc Chấn Đông thấy Khanh Hạo đến đón Mặc Thiên Trần, mặc dù cảm thấy có chút đau đầu về mối quan hệ của cặp phu thê này, nhưng Cúc Như Khanh vẫn là có chút quan tâm, cũng trấn định được chút ít.

      « Thiên Thiên, thôi ! đem mọi chuyện giải quyết , đừng để mẹ con phải lo lắng. » Mặc Chấn Đông giục nhanh.
      cá cơm, sói già gian ácvulinh thích bài này.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 62 : dắt tay nàng. . .

      Edit: Nhược Vân

      Beta: yunafr

      [​IMG]



      Mặc Thiên Trần vốn muốn đến công ty của Cúc Như Khanh, là giận đuổi trợ lý của là A Lật, hai là giận tối hôm qua gây chuyện bên ngoài, ba là giận tim mình lại càng ngày càng ngăn được mà cảm thấy hốt hoảng.

      Lúc này được Khang Hạo đón tới công ty, nhìn thấy Cúc Như Khanh ở phòng chăm chỉ làm việc, đây là lần đầu tiên tới tập đoàn Cúc Thị, cũng là lần đầu tiên trông thấy bộ dáng của khi làm việc, ngồi trước máy vi tính, chuột ngừng di chuyển qua lại, vạn phần nghiêm túc căn bản muốn bất cứ kẻ nào quấy rầy.

      « Qua đây ! » Cúc Như Khanh làm xong mọi việc , ngẩng đầu gọi .

      Mặc Thiên Trần ngẩn ra, rốt cuộc bây giờ cũng nhìn thấy , mở to mắt trừng , vì sao lúc nào cũng cao cao tại thượng ra lệnh cho ? Thế nhưng dưới chân vẫn tự chủ được tới.

      « muốn tôi tới đây để làm gì ? Bây giờ có thể ? » Nàng bước đến cách xa ba thước dừng lại.

      Cúc Như Khanh thấy được đề phòng của nàng, khẽ cay mày: « Tới đón tôi tan tầm. »

      Mặc Thiên Trần lúc này cảm thấy tức giận đến dậm chân : « Chuyện của công ty tôi vẫn còn chưa có làm xong, kêu tôi đến chỉ vỉ đón tan tầm ? Tại sao phải đón tan tầm ? Việc do chính gây ra, còn muốn lấy tôi làm bia đỡ sao ? »

      mới có ngu ngốc đâu ! Cúc Như Khanh kia gọi nàng đến thể chỉ đón tan tầm đơn giản như vậy.

      Cúc Như Khanh mặc cho nàng vừa tức vừa vội, lại chậm rãi : « Tối hôm qua tôi bị đội chó săn đó cố ý chụp mà thôi.”

      “Cố ý? Cả người Chu Tiểu Kiều đều ngã hết vào trong lòng ? Đây còn có thể gọi là cố ý chụp sao ? Nếu thế đám kí giả này dễ dàng tạo ra chứng cứ như tìm ra đĩa bay thế, đâu cần đến khoa học gia làm gì nữa.

      Thế nhưng Cúc Như Khanh sau khi nghe thấy, cũng có giải thích gì, càng có tức giận, chỉ là mím môi, ánh mắt dừng lại ở khuôn mặt nhắn đỏ lên của Mặc Thiên Trần, hơi cười cười, cũng hề lời nào.

      Nhìn thấy như vậy, làm cho Mặc Thiên Trần dần dần cảm thấy có chút bối rồi, lại phát điên như thế làm gì ? Đây phải là biểu lộ lòng mình, mình quan tâm tới mối quan hệ của và người phụ nữ khác sao ?

      Nghĩ đến đây, Mặc Thiên Trần đối với cạm bẫy người đàn ông phúc hắc này giăng ra, càng vừa thẹn vừa giận « Tôi quan tâm chuyện này là muốn cho mẹ tức giận, tôi mới hề muốn tức giận việc gặp gỡ người phụ nữ nào đâu ! »

      Cúc Như Khanh nghe xong, vẫn là nhàn nhã tựa người ngồi ghế bành màu đen cao cấp dừng lại ở gương mặt nàng, hai tròng mắt thâm trầm tựa như biển, lại chưa chút ý cười khó có thể nhận ra, mà độ cong nơi khóe môi, ngày càng có xu thế cong lên hơn.

      Mặc Thiên Trần biết trong lòng tại muốn cái gì, mà chính lại vẫn màn tự biên tự diễn, đem tâm tư của mình nhất nhất bại lộ, lại càng cảm thấy giận, nhưng lại biết làm thế nào với người đàn ông này. bị nhìn trong lòng càng ngày càng cảm thấy hoang mang, mà hai tay cũng vô thức xoắn chặt.

      « rốt cuộc nên chứ ! » thực là chống nổi nữa, chỉ đành quát khẽ.

      Cúc Như Khanh khẽ cười, ánh mắt vẫn dừng lại khuông mặt ửng đỏ của , khóe môi cong lên « Muốn nghe tôi gì ? »

      « Tôi. . . » Mặc Thiên Trần bị hỏi lại, muốn nghe gì đó. Dù sao chính là khiến cho cảm thấy xấu hổ như thế nữa là được.

      Lúc này, Khanh Hạo khẽ gõ cửa phòng « Tiên sinh, chuẩn bị xong ! »

      « Chúng tôi tới lập tức. » Cúc Như Khanh đứng lên, trong lúc Mặc Thiên Trần còn có chút lộn xộn được tự nhiên, vươn bàn tay to lớn của mình, nắm lấy bàn tay bé của , bước ra bên ngoài.

      . . .Nắm tay ?

      Mặc Thiên Trần bước theo , ánh mắt lại ngừng nhìn bàn tay to của , mười ngón tay của thon dài mà đẹp, lòng bàn tay mặc dù nhẵn nhụi nhưng lại sinh ra loại cảm giác ấm áp, đem bàn tay bé của hoàn toàn phủ lấy bên trong. . . . đến tột cùng là tình hay giả vờ ? . . . là muốn nắm tay ? hay là diễn trò cho các nhân viên nhìn thấy ?
      sói già gian ácvulinh thích bài này.

    4. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 63 : Có kế hoạch vì Cúc gia sinh con trai hay ?

      Edit: Nhược Vân

      Beta: yunafr



      Cúc Như Khanh nắm lấy bàn tay bé nhu nhược xương của Mặc Thiên Trần, mang theo nụ cười điềm nhiên, ra khỏi phòng làm việc. Bàn tay bé của , có chút lạnh lẽo, so với khuôn mặt đỏ rực hoàn toàn đối lập.

      Hai người vừa ra khỏi phòng làm việc, tất cả nhân viên chuẩn bị tan tầm, nhìn thấy họ tay trong tay tới, đều trăm miệng lời : « Tổng tài, phu nhân tạm biệt ! »

      Mặc Thiên Trần còn biết Cúc thị còn có cái quy củ tan tầm như vậy, nhất thời giật mình, cảm giác được tất cả nhân viên ở đây đều chú ý đến , len lén nhìn Cúc Như Khanh, thấy vẻ mặt thản nhiên của , yên tâm thoải mái tiếp nhận lời chào hỏi của tất cả nhân viên.

      Bàn tay của vì khẩn trương mà toát mồ hôi, tay hơi theo trong bàn tay của trượt ra chút, nếu trượt thêm chút, tay có thể tách ra .

      Nhưng là người đàn ông này mắt vẫn luôn nhìn thẳng phía trước, nhưng dường như thoát khỏi ánh mắt , bàn tay bé của trong tay có thể di động, nhưng chỉ có điểm là thể nào thoát ra khỏi bàn tay của , thử nhiều lần, đều bị vững vàng cầm lấy, nắm chặt, nhưng cũng làm cho thể nào giẫy ra được.

      Mặc thiên Trần nhụt chí mặc nắm về phía trước, hai người vào thang máy chuyên dụng của tổng tài, chậm rãi thở dài hơi, lần này, có thể buông ra rồi !

      Thế nhưng, Cúc Như Khanh vẫn có ý định buông ra, bàn tay bé của cũng từ lạnh lẽo chuyển thành ấm áp, cảm nhận được thân thể càng ngày càng nóng, lại càng có thêm loại cảm giác bị bao phủ kín bởi khí nóng.

      Trải qua thời gian phút trong thang máy, Mặc Thiên Trần có cảm giác lâu như thế kỷ trôi qua, trong gian gò bó này, chỉ có hai người, trong đôi mắt hạnh của có chút sương mù, cũng giống như là tương lai mờ mịt thấy được. hơi cong cong môi, thoáng dùng chút sức nắm tay , kỳ cảm giác nắm tay , rất là tốt.

      Lúc vừa nghĩ như thế, kéo ra khỏi thang máy, trước mặt ngay lập tức lóe lên ánh đèn flash, tất cả đều cố gắng chớp được khoảnh khắc ngàn năm có này.

      Mặc thiên Trần liền hiểu ra, từ thời khắc hai người từ trong phòng làm việc ra, mãi cho đến cửa thang máy, cũng là vì hướng với giới truyền thông có câu trả lời thỏa đáng, chứng minh Cúc Như Khanh và Mặc Thiên Trần vẫn là đôi vợ chồng hạnh phúc và ân ái.

      Như vậy, cái gọi là nắm tay, cũng chính là diễn trò , công cụ có lực nhất mà thôi.

      Cúc Như Khanh nắm chặt tay , mặc dù chỉ là dáng đứng thẳng tự nhiên, nhưng vẫn là khí thế vương giả bức người. Mặc Thiên Trần sau khi có chút thất thần, cũng mang gương mặt khẽ cười, tuồng kịch này, bất luận như thế nào cũng phải diễn thôi, bắt đầu, còn khả năng quay đầu nữa.

      Ký giả đặt vấn đề : « Cúc phu nhân, nếu trước đây đều là hiểu lầm, tại hai vị lại ân ái như vậy, vậy có kế hoạch sinh con trai cho Cúc gia hay ? »

      Mặc thiên Trần chút hoang mang cười : « Cúc gia gia người lãnh đạo tối cao của Cúc gia có qua, cho ta cùng Cúc tiên sinh thời gian hưởng thụ thế giới của hai người. »

      « Như vậy Cúc tiên sinh nghĩ như thế nào ? » ký giả vòng vo hỏi.

      Cúc Như Khanh khẽ nheo mắt, Mặc Thiên Trần có những lời của Cúc lão gia làm bia đỡ đạn, có chút sợ hãi, cúi đầu, ánh mắt ôn nhu nhìn Mặc Thiên Trần.

      Mặc Thiên Trần biết lúc này là diễn trò, thế nhưng vẫn bị ôn nhu của làm cảm động. có như vậy trong nháy mắt cảm thấy ngọt , thậm chí là như mây
      sói già gian ác thích bài này.

    5. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      Chương 64 : Tôi nghe theo lời Cúc phu nhân.

      Edit: Nhược Vân

      Beta: yunafr



      Cúc Như Khanh nhìn chăm chú, có Cúc lảo gia làm lá chắn, cũng sợ Mặc Thiên Trần gây khó dễ với mình, thế là, cũng ngẩng đầu nhìn hướng về phía . quay đầu nhìn các phóng viên đạm đạm cười tiếng « ở nhà mọi thứ đều nghe Cúc phu nhân làm chủ, tôi đương nhiên nghe theo ấy. »

      Tên giảo hoạt, vô hình chung lại tự đeo lên mặt mình cái danh « người đàn ông tốt ».Mặc thiên Trần bị tâm tư gian xảo như hồ ly của thuyết phục, ràng hề muốn, nhưng vẫn ở trước mặt mọi người cho mười phần mặt mũi.

      biết có mười Mặc Thiên Trần cũng phải là đối thủ của Cúc Như Khanh, thế nhưng lại tính toán được lời của Cúc Như Khanh khi bị các phóng viên bao vây hỏi lúc này, mặc kệ, mọi việc có thể được giải quyết là tốt rồi.

      Cúc như khanh cùng Mặc thiên Trần cũng dần hình thành được hình tượng vui vẻ hạnh phúc của cặp vợ chồng mới cưới, hoàn toàn đánh tan tất cả các tin đồn xấu trước đây, hai người được yên tĩnh thời gian, Mặc Thiên Trần cũng dần quen với cuộc sống như thế.

      Cúc Như Khanh cùng Mặc Thiên Trần đều thuộc diện là những người hay ngủ trễ, thường xuyên hay ở thư phòng xử lí ít chuyện công ty, mà mặc Thiên Trần lấy cuốn sách, tựa người ở sô pha xem văn xuôi hoặc là thi tập, chỉ là cũng dám thêm lần nào nữa mặc khăn tắm chạy lung tung trong phòng. Trái lại Cúc Như Khanh, lại nghênh ngang tùy tiện người chỉ có quấn cái khăn tắm liền từ phòng tắm ra, Mặc thiên Trần đỏ mặt lại dám lời nào.

      Từ lần trước mặt truyền thông nắm tay vui vẻ trở , khi Cúc Như Khanh cùng cùng nhau ra ngoài , cũng luôn nắm tay , thể hiểu đây là phần của diễn trò, hay chính là chân ý, chỉ là, dần dần quen nắm lấy bàn tay to của , có loại cảm giác ấm áp mà an tâm vô cùng.

      Mặc Thiên Trần nghĩ, nhất định là vì gió thu dần chuyển lạnh, vì thế mới bắt đầu có cảm giác muốn rời xa cảm giác ấm áp mà bàn tay truyền lại.

      Chu Tiểu kiều rốt cuộc hiểu đạo lý, nếu ra tay đối với Cúc Như Khanh là thể có được bất kỳ hiểu quả gì, thế là bắt đầu thay đổi phương thức vãn hồi tình thế của mình. quyết định, hạ thủ đối với Mặc Thiên Trần, Cúc Như Khanh chỉ có thể là của .

      báo cáo làm chấn động Mặc thị, liên quan đến vấn đề chất lượng của hàng hóa xuất khẩu, thế là hải quan cùng với các bộ phận liên quan khác tiến tới cửa kiểm tra, Mặc thiên Trần cảm thấy kỳ quái, giấy phép xuất khẩu y phục kia , là do chính tự mình kiểm tra, sao có thể gặp phải vấn đề?

      Thế nhưng, bên phía hải quan mực chắc chắn, đây là xuất khẩu hàng hóa, nhất định phải điều tra làm ràng mới có thể cho phép giao hàng, mà mất cụ thể bao nhiêu thời gian để tra , bọn họ cũng chịu trả lời, mà người mua bên mỹ bắt đầu giục đơn hàng này.

      Mặc thiên Trần nhất thời rơi vào nguy cơ, mỗi ngày đều chạy qua chỗ hải quan, việc cũng thể có thêm tiến triển gì. Trong lần ngẫu nhiên, trong quán cà phê bên ngoài cục hải quan gặp được Chu Tiều Kiều, Chu Tiểu Kiều ý cười dịu dàng chủ động chào hỏi , cũng chỉ có thể mệt mỏi rã rời gật đầu đáp lại.

      « Thiên Trần, ngồi xuống cùng uống cà phê ! » Chu Tiểu Kiều kéo ngồi xuống « Tôi biết Mặc thị gần đây bị bên hải quan, có cái gì tôi có thể giúp cho ? »

      « Cảm ơn ý tốt của Chu tiểu thư. » Mặc Thiên Trần biết nhà ta quyền to thế lớn, cũng biết được ta vẫn còn thích Cúc Như Khanh.

      Chu Tiểu Kiều cười khẽ « Lo lắng buồn rầu nhiều khiến phụ nữ già rất nhanh, Thiên Trần, đàn ông đều như nhau thích phụ nữ là tàn hoa bại liễu nha ! »

      Mặc thiên Trần lập tức trừng lớn hai mắt, hiểu vì sao, nghe Chu tiểu Kiều đến « tàn hoa bại liễu », hiểu sao luôn có cảm giác chói tai.

      Chu Tiểu Kiều thây được chút thần sắc kinh hoảng mặt , nụ cười mặt vẫn như cũ chê vào đâu được. Mặc Thiên Trần chậm rãi lấy lại tinh thần, quấy cà phê trong ly, trầm mặc mở miệng gì.
      cá cơmvulinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :