1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kim cương chi tử - Trạm Lộ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4.1.

      Edit: TwentyTheApril.

      Beta: thuonglu.

      •••


      ", hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy. . ." tiếng đếm cùng thanh thở dốc truyền ra từ phòng Tần Linh, Tần Tường ở sát vách khỏi đứng lên tới cửa nhìn, Tần mẹ cũng lặng lẽ đến gần.

      "Tiểu Linh lại tập gập bụng*?" Tần mẹ hỏi: “Con bé gần đây muốn liều mạng à? Trước đây con bé quyết định giảm cân cũng ít lần, chỉ là chưa từng nghiêm túc qua như lần này. Có người kích thích con bé?”

      (*): 仰卧起坐 <<VietPhrase>> nằm ngửa ngồi dậy; ngưỡng ngọa khởi tọa; là loại luyện tập rèn luyện cơ thể: nằm ngửa, hai chân khép lại duỗi thẳng, sau đó nhấc thân lên thành tư thế gập thước thợ, sau đó lại nằm ngửa, lại ngồi dậy, như thế luyện tập nhiều lần. Thế nên chúng tớ edit thành động tác gập bụng.

      "Nếu có người kích thích, vậy nhất định là nam nhân." Tần Tường lắc đầu cái: " biết là nên khuyến khích em ấy hay là nên khuyên em ấy nữa đây."

      "Đương nhiên là khuyến khích con bé." Tần mẹ cảm thấy lời của con lớn hết sức kỳ quái: "Lúc này cổ vũ, chẳng lẽ muốn khuyên con bé bỏ cuộc sao?"

      "Con cảm thấy em ấy đôi khi quá để ý cái nhìn của người khác. Nếu là vì người khác mới liều mạng giảm cân, đáng giá rồi."

      Tần mẹ cười: "Nếu là vì người khác giảm cân thế nào? Có động lực thúc ép con bé phải tốt hơn sao ?" xong, bà đẩy cửa phòng ra lớn tiếng : "Tiểu Linh, con luyện tập ở trung tâm thẩm mỹ cũng hơn tháng rồi ? Xem ra hiệu quả tệ a, lúc nào mẹ cũng nên làm thẻ hội viên, cùng con tập thể hình thôi."

      Vốn nghĩ xong những lời này thấy được vẻ hoan hỉ của con , ngờ rằng con căn bản để ý tới bà, vẫn tiếp tục đếm “ba mươi lăm, ba mươi sáu, ba mươi bảy."

      "Đừng quấy rầy em ấy." Tần Tường kéo mẹ , "Cẩn thận em ấy tức giận, chúng ta chọc nổi."

      Thanh dần xa, Tần Linh nằm ở giường, tiếp tục lặp lại động tác.

      bây giờ giống như được tiếp thêm năng lượng, dũng cảm chạy về phía trước, bất luận sức mạnh nào cũng đều thể ngăn cản tới.


      ~~~
      Chuẩn bị Nhật Bản, nên lịch trình của Tạ Tử Hiên hầu như kín mít, nhưng hôm nay vẫn dành ra chút thời gian tham gia cuộc hôn lễ.

      Xe vừa tới cửa hội trường, liền thấy bảng hiệu đám hỏi của Triệu gia ở xa . Để tránh bị đám ký giả phát ra tung tích, Tạ Tử Hiên cố ý lái xe đến cửa sau.

      Trong lúc rút chìa khóa tắt máy xe tầm mắt vô tình liếc qua cửa kính lại thấy được nữ nhân bước xuống từ chiếc xe phía trước.

      mặc bộ dạ phục màu đen, tóc búi cao, vóc người cao gầy, tuy nhiên được tính là thon thả, thậm chí còn có chút "cường tráng" , nhưng nhìn chỉ khỏe mạnh mà còn có. . . . . . khí thế?

      Đúng, chính là khí thế, loại khí thế vênh váo hung hăng, từ cao nhìn xuống thiên hạ.

      Loại khí thế này phải là đến từ trang phục của , cũng phải dáng người , mà giống như là đến từ tâm tình của vô cùng vui, vô cùng tức giận. Bởi vì đem túi xách nắm chặt, cắn môi dưới, nhìn ra là khách quý tới tham gia tiệc cưới.

      Tạ Tử Hiên khẽ mỉm cười, chẳng lẽ là bạn cũ của chú rễ cố ý tới náo loạn hay sao?

      Đến khi bước xuống xe, cũng vừa lúc nữ nhân kia quay mặt lại, trong khoảng khắc đó cả hai người đều đồng thời ngây người, sau cùng là bật thốt lên …

      "Tại sao lại là ?"

      "Tại sao lại là ?"

      Tần Linh mạnh mẽ cắn chặt đôi môi, tuyệt đối nghĩ tới chưa vào sảnh hôn lễ liền phải gặp người muốn nhìn thấy nhất. Đều do hôm nay ra cửa xem lịch, chắc hẳn phía nhất định viết " nên ra cửa" .

      Tạ Tử Hiên quan sát từ xuống dưới, huýt sáo: "Xem ra kỹ thuật của trung tâm A Nhã chúng tôi chỉ là lời đồn thổi, trong tháng liền đem Tần nhị tiểu thư cải tạo thành công thế này."

      Tần Linh nghe thấy cực kỳ khó chịu: “ về người lại dùng từ『 cải tạo 』 cảm thấy thích hợp sao? Xem ra trung văn của Tạ tam thiếu cũng tốt cho lắm nhỉ?"

      "Cải tạo hình tượng – cụm từ này chẳng lẽ lại sai sao?"

      "Quý trung tâm tuy rằng rất có kỷ xảo, nhưng đáng tiếc miệng lưỡi của nhân viên cũng quá là có bản lĩnh , tập thể hình muốn tốt chính là dựa vào nghị lực rèn luyện của bản thân." cười lạnh .

      Tạ Tử Hiên hất cằm lên: "Tôi tuyệt chối bỏ nghị lực của Tần tiểu thư, chẳng qua là thời gian ngắn tập thể hình so sánh với lâu dài tham ăn, phóng túng lười biếng, điểm cực khổ ấy đối với tôi quả thực rất dễ dàng nhưng với liệu rằng có hay như dòng nước chảy mãi cũng về dòng ( ý là Tần Linh có thể duy trì thay đổi được bao lâu hay cuối cùng vẫn quay về thói quen hay ăn làm biếng như xưa). biết tôi liệu có bao nhiêu cơ hội có thể thấy được vịt con xấu xí biến thành hình dáng thiên nga động lòng người đây?"

      "Cơ hội có cả đời, nếu như chết sớm giống như Romeo." Sắc mặt Tần Linh tựa như ngọc bạch, xoay người tính bước vào hội trường. Vừa nhìn thấy liền nổi giận như vậy, bất chợt nhớ đến mình quên cầm theo quà chúc mừng. Tần Linh đành phải quay lại mở cửa xe, vất vả mới lấy được quà tặng, bởi vì động tác dồn dập liên tục lúc đóng cửa xe khiến góc váy bị kẹp lại.

      muốn dùng sức kéo váy, bên tai lại vang lên tiếng cười đáng ghét…

      "Nếu lại dùng sức kéo, khách mời cả phòng đều có thể thấy được cặp bắp chân thô của đấy."

      ở bên cạnh tiện tay cầm lấy chìa khóa xe trong tay , mở cửa đem váy lấy ra ngoài. quay đầu thoát ra, thiếu chút nữa đụng vào ngực .

      "Cẩn thận đứng cho ngay ngắn a, đừng làm cho đám ký giả kia thấy được, tôi lại muốn có scandal truyền ra đâu." Tạ Tử Hiên làm chuyện tốt vẫn quên khứu nàng đôi câu.

      "Hừ, đừng tưởng rằng ai cũng muốn có quan hệ nam nữ lộn xộn cùng , tôi đây chính là trong sạch." Tần Linh còn cố ý dịch sang bên cạnh hai bước, để cho đụng phải mình.

      "Xin hỏi trong sạch giải thích thế nào?" cười : " chưa bao giờ quen bạn trai, chưa bao giờ cùng nam nhân nắm tay?"

      "Quen bạn trai thế nào? Nắm tay thế nào? Vẫn là bạn bè trai thuần khiết."

      Nhìn ánh mắt cũng biết trong đầu đều là tư tưởng xấu xa, đáng cho ngoảnh lại nhìn.

      "Tiểu Tạ!"

      "Tần Linh?"

      Hai tiếng kinh ngạc vang lên cùng nơi, dâu chú rể nắm tay ra từ trong hội trường tiệc cưới.

      dâu mặc dù phủ lớp trang điểm đậm những vẫn che được vẻ đẹp trời sinh, mấy bước chạy tới ôm chầm lấy Tạ Tử Hiên: "Làm sao ngươi lại đến? Người đại diện mấy ngày nay ngươi rất bận rộn, có thời gian tham gia hôn lễ của ta."

      "Ngươi kết hôn ta làm sao tới?" Tạ Tử Hiên cũng ngại cùng nàng nắm tay, bộ dạng thân thiết.

      Chú rễ thấy Tần Linh có chút mất tự nhiên, nhưng rất nhanh trở lại bình thường, duỗi tay về phía : "Tần Linh, em thay đổi đẹp, thiếu chút nữa nhận ra em rồi."

      "Xinh đẹp nữa cũng sánh bằng dâu a." Tần Linh liều mạng đè nén, nhưng giọng điệu vẫn mang chút vị chua. nghĩ tới dâu đẹp như vậy, công sức tỉ mỉ sửa soạn trước khi ra cửa còn gì để mà đáng nhắc tới. Khi kết hôn, dâu luôn được cho là đẹp nhất thế giới , chưa đến vóc dáng tựa như chú voi của tại, ngay cả người chị như hoa như ngọc của đến nơi này cũng thay đổi sắc mặt trở nên buồn bã,thất vọng thôi.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Edit: Tiểu Vy Vy/ Dòng 2 Họa Thủy tộc
      Beta: thuonglu

      Chương 4.2:

      Trong nháy mắt Tần Linh đột nhiên cảm thấy nản lòng, tất cả khổ cực cố gắng từ trước đến giờ đều biến thành bọt nước. liều mạng giảm béo, liều mạng thay đổi bản thân, muốn để cho Tông Cường thấy được, muốn hối hận trước đây coi khinh , chia tay để đến với Triệu Mộng Đình, nhưng thực tế dù cố gắng bao nhiêu chăng nữa, Tông Cường căn bản cũng để ý đến, cho dù bây giờ biến thành mỹ nữ như thế nào? Trong mắt Tông Cường vẫn chỉ có người là Triệu Mộng Đình mà thôi.

      bắt tay với Tông Cường, chỉ ném lễ vật vào trong ngực , xong câu ‘Chúc hai người hạnh phúc’ liền nhanh chóng xoay người trở lại xe, lái xe rời khỏi hội trường.

      Tạ Tử Hiên nhìn rất buồn bực, lại càng cảm thấy tò mò, nhưng trường hợp này thích hợp hỏi chú rể những vấn đề về nữ nhân khác. Thế nên, trong đầu thoáng nên tên tuổi của người, đúng, hỏi người kia, có lẽ dễ dàng giải quyết vấn đề tại sao Tần Linh lại thích đến vậy.

      Tần Linh vừa khóc vừa lái xe thẳng về đến nhà, lúc vú Trương ra mở cửa liền bị dọa cho sợ hết hồn.

      “Nhị tiểu thư, làm sao vậy?”

      Khuôn mặt trang điểm của Tần Linh vì khóc mà lem hết, tại trông giống như con mèo vậy. lời, chỉ lao thẳng vào phòng, đóng kín cửa lại làm thế nào cũng chịu bước ra ngoài.

      “Tiểu Linh làm sao vậy?” Tần Tường muốn ra ngoài thiếu chút nữa lại đụng phải Tần Linh.

      “Nhị tiểu thư, giống như ở bên ngoài chịu ủy khuất nên khóc chạy về.” Vú Trương là người nhìn Tần Linh lớn lên, hiển nhiên hiểu rất tính tình của : “Có phải lại có tên đàn ông nào chọc giận tiểu thư rồi hay ?”

      “Đàn ông?” Tần Tường hừ : “Đàn ông đúng là có người nào tốt.”

      “Con làm sao còn chưa ?”

      Tần mẹ thúc giục con nhanh làm việc, vú Trương lại tới thông báo….

      “Có vị tiên sinh họ Tạ muốn gặp đại tiểu thư.”

      “Tạ?Tạ cái gì?” Bình thường người của công ty đến nhà tìm chuyện.

      ta tên.” Vú Trương suy nghĩ chút: “Bất quá tôi nhìn ta thực quen mắt, giống như minh tinh quảng cáo TV.”

      Tạ Tử Hiên? Trong lòng Tần Tường khẽ động, liếc mắt nhìn lại cánh cửa đóng chặt của phòng Tần Linh.

      Tần Linh vừa trở về, Tạ Tử Hiên lại chạy đến, trong đó hẳn là có liên quan . Xem ra, hôm nay có biện pháp làm rồi.

      Tạ Tử Hiên mới vào Tần gia, bị Tần Tường giơ tay vỗ cái lên mặt: “Đồ vô lương tâm, vẫn còn nhớ đến thăm chị Tần?”

      cười : “Chị Tần, thể trách em, nghe Mục mấy ngày trước tâm tình chị đặc biệt tốt, gặp người mắng người, em đương nhiên là muốn tránh rồi.”

      “Vậy hôm nay đến sợ bị mắng?” hấp hấp mũi: “Vô lên Tam Bảo Điện, có gì mau xem nào.”

      “Vẫn là chị Tần lợi hại nhất.”Tạ Tử Hiên quay đầu nhìn xung quanh, nhưng nhìn thấy bóng dáng của người nào khác.

      Tần Tường liếc mắt nhìn : “Cưng là tìm ai đây?”

      “Tìm kẻ địch.”Tạ Tử Hiên cười khổ.

      “Nhà của chị sao lại có kẻ địch của cưng đây a.” : “Nếu cưng đến đây là để đánh nhau, tốt nhất nên xem trước bây giờ cưng đứng địa bàn của ai đây?”

      Tạ Tử Hiên cũng chỉ có thể tiếp tục cười khổ: “Em cũng muốn a, nhưng gần đây luôn bị người ta mắng chửi, lần này đến đây tìm chị Tần cũng là hi vọng có thể tìm ra đáp án.”

      “Có phải cưng làm chuyện mất mặt gì hả?” Tần Tường có chút hả hê: “Tính tình của tiểu Linh nhà chị từ trước tới nay vẫn rất tốt, cùng heo sai biệt lắm, tham ăn giỏi ngủ, hỏi đến chuyện của người khác bao giờ.”

      “Vậy em là gặp phải tai bay vạ gió rồi.” Tạ Tử Hiên đơn giản kể lại mọi việc lần, cuối cùng : “Chị Tần, chị cảm thấy em có chỗ nào xử lý thỏa đáng sao, nếu sao ấy lại ghi hận đến vậy a?”

      “Cũng có lỗi gì, chỉ là em có đánh giá thỏa đáng gì về thân hình của nó hay ?” Tần Tường biết em mình thống hận nhất người nào thảo luận dáng người bé của nó.

      Tạ Tử Hiên cẩn thận suy nghĩ lúc: “Lần cãi nhau trước là ở lần gặp mặt đầu tiên với ấy, em hẳn là ! ra ấy đến phòng tập thể hình là muốn giảm béo, cần gì sợ người ta ?”

      “Em đừng thấy con Linh bề ngoài cao lớn, ra nội tâm rất yếu ớt, nếu phải nó có loại tính cách này, làm sao có thể biến mình thành bộ dáng tại?”

      Lời Tần Tường ràng có hàm ý khác, Tạ Tử Hiên lập tức dựng lỗ tai lên nghe.

      “Từ đến lớn, mỗi lần đương đều là tiểu Linh chủ động theo đuổi người ta, mỗi lần đều bị bạn trai bỏ rơi, mà biện pháp duy nhất để hóa giải tâm tình của nó chính là ăn ngừng, cho nên liền càng ăn càng mập.” Tần Tường thở dài.

      nghĩ đến điều này, khỏi ngây ngẩn cả người. vẫn cho là, có bề ngoài cao lớn, độc mồm độc miệng như tiểu Linh, thần kinh có lẽ tráng kiện kiên cường giống như thép mới đúng.

      “Vậy….” Tạ Tử Hiên đột nhiên cảm thấy có chút áy náy, mấy lần cãi nhau gần đây, công kích chỗ yếu ớt nhất trong lòng của . “Em có cần lời xin lỗi hay ?”

      cần.” Tần Tường dựa vào việc mình hiểu em , cười : “Nó là loại người bị mắng nhất định ghi hận đến chết, tuyệt tha thứ.”

      “À?” Sắc mặt của Tạ Tử Hiên có chút trắng xanh.“ gay go đến mức như vậy chứ?” Vậy chẳng phải là từ nay về sau với Tần Linh gặp mặt như đao thương với súng, như nước với lửa?

      Tần Tường thêm cái gì, ngược lại chuyển đề tài: “Tối nay ở lại ăn cơm tối được ? Cho cưng nếm thử tay nghề của vú Trương nhà chúng tôi.”

      , ngày mai em phải Nhật Bản.” Tạ Tử Hiên suy tư lát, rồi : “Em nghĩ, em tìm được biện pháp hóa giải hiểu lầm với ấy.”

      “Chúc cưng may mắn.” Tàn Tường nháy mắt mấy cái: “Cưng Nhật Bản sao? Nếu Tokyo mang giúp ta ít đồ về.”

      “Em là Sapporo.”

      :Sapporo? Có việc?”

      “Là có chút chuyện riêng cần xử lý.” Tạ Tử Hiên khôi phục nụ cười sáng lạn như ánh mặt trời. “Chờ em trở về, mời chị Tần ăn cơm, coi như nhận lỗi.”

      “Mời chị đây ăn cơm? Là muốn nhận lỗi với ai?” lại nháy mắt mấy cái.

      Thế nhưng Tạ tử Hiên lại chỉ khẽ mỉm cười, trả lời.

      Sáng sớm hôm sau, Tạ Tử Hiên đáp máy bay đến Nhật Bản. Lần xa này, cho dù là người đại diện cũng biết được lịch trình cụ thể của . Tạ Thiên Ngạo phong tỏa toàn bộ tin tức, giới truyền thông đối với việc này đều thể đưa ra bất kỳ tin tức nào.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 4.3
      Edit: Thu susu
      Beta: thuonglu

      Đứng trước gương lớn, Tần Linh nhìn mình lâu."Hi, lâu thấy." nhìn trong gương mà chào hỏi. Trong gương hình dáng yểu điệu, gương mặt tươi cười như ánh sáng mặt trời, hoàn toàn tuyên bố ràng, Tần nhị tiểu thưkhi xưa trở lại!

      Vất vả ba tháng qua cũng hề phí công, lấy mục tiêu cứ nửa tháng giảm 5 kg ,rất nhanh giảm cân thành công, lần nữa tìm được bộ dáng xinh đẹp cùng tự tin của ngày xưa. Ngay cả Tony ban đầu cười nhạo giờ đây thành khen ngợi nghị lực cùng bền chí của .

      ''Đến với A Nhã, có rất nhiều người gầy thành công, nhưng cũng ítngười cuối cùng vẫn bỏ dở. Với đủ lý do công tác, bài tập bài vở, đương quá bận,… lý do nhiều lắm nhưng ra đều là thiếu ý chí thôi. Thời gian ngắn lại đạt được kết quả tốtnhư vậy, Tần tiểu thư đúng đệ nhất đấy. Ngày đó tôi những lời được lễ phép cho lắmvới Tần tiểu thư, hy vọng có thể tha thứ." Tony thành tâm giải thích, mong muốn giảm bớt những vướng mắc trong lòng.

      Thân hình gầy làm cho tâm tình của Tần Linh tốt vô cùng, rất rộng rãi ném việc đó ra sau ót suy xét nữa: "Quên , coi như là đem đến động lực cho tôi , nếu tôi cũng có khả năng trong khoảng thời gian ngắn như vậy liền có thể tích lũy năng lực cùng kiên trì ý chí của mình."

      Kỳ sau khi suy nghĩ Tần Linh cũng hiểu người chế giễu khi đó cũng hẳn là Tony mà là người bạn cùng khi đó.Nhưng cho dù là ta, cũng dự định tha thứ mà thôi.

      "Gần đây hình như có thấy qua Tam thiếu ?" Người khác đều có thể tha thứ, chỉ duy nhất ta là được, chuyện cùng miệng độc lại còn thối, thù này thể nào cho qua dễ dàng như vậy được.

      " lâu rồi thấy được ấy, biết được bận cái gì nứa."Tony cũng cảm thấy kỳ quái, gần đây có nghe quaanh ấy có đóng bộ phim nào nha.

      quan hệ, có trốn tránh cũng vô dụng, nhất định lôi ra cho bằng được! Tần Linh híp mắt, ngầm cười lạnh hai tiếng.

      Từ bộ dáng tựa chú voi nay biến thành công chúa thiên nga đích thực, cho dù người khác nhìn ra nhưng Tạ Tử Hiên bỏ qua thế nào được?

      Cho nên, hôm nay cố ý trung tâm thương mại sắm lượng lớn quần áo, ăn mặc chỉnh tề, chuẩn bị xuất phát. Mục tiêu trạm thứ nhất -- công ty Tử Hiên.

      "Romeo, cậu rốt cuộc muốn thế nào đây? Cậu phải nghỉ ngơi, tôi cho cậu nghỉ ngơi gần hai tháng.Cậu xem xem có ngôi sao nào giống cậu , làm việc toàn làm hết mình?" Chị Vương tức giận đến mức đem văn kiện bàn ném xuống, đối diện với tư thế ngồi thản nhiên kia lại càng làm cho thêm tức giận.

      Đối với Tạ Tử Hiên là vừa vừa hận, quả là cây rụng tiền, thế nhưng lại cố tình chịu nghe lời. ta ngoài trừ biểu diễn các bên ngoài đều tham gia nhiều, bởi lẽ xuất thân trong gia đình giàu có, cần phải lo ăn uống, cho nên cũng giống các ngôi sao khác phải bôn ba khắp nơi.

      Khẩu hiệu của là: "Công việc là vì hứng thú, mà phải vì tiền tài." Nhưng cứ như vậy khổ cũng chỉ là các nhân viên của công ty, cần phải bán mình để kiếm tiền nhưng bọn họ cần việc để kiếm sống a.

      "Chị Vương, nếu công ty thiếu tiền, ta có thể điện thoại cấp báo cho cả." Tạ Tử Hiên như vậy làm cho chị Vương nhất thời kính nể.

      cũng nghĩ muốn kinh động tới cậu lớn Tạ gia đâu a, nhưng là. . . khẽ cắn môi, "Được rồi, bên VI-TA cầu chúng ta sau cuối tuần phải đến chụp ảng quảng cáo, cậu phải ngay cả chụp hình cũng muốn đấy chứ?"

      “Chụp ảnh.... aaa” kéo dài cuối, suy nghĩ hơn nửa ngày, vất vả lắm mới quyết định.

      “Được rồi, nhưng tuyệt đối đừng như lần trước tìm về người mẫu như vậy, vừa thấy tôi liền giở trò, khiến tôi suýt nữa báo cảnh sát.”

      Chị Vương cười khì, “Yên tâm, lần này tôi tìm cho cậu mỹ nữ băng sơn (*)

      (*) Mỹ nữ băng sơn: xinh đẹp, lạnh lùng như núi băng.

      Lúc này thư ký Trương nhàng gõ gõ cửa: " Chị Vương, có vị tiểu thư là bạn của Romeo, muốn gặp ấy."

      "Bạn bè? Gọi là gì?" Chị Vương cẩn thận hỏi lại, tại những chiêu trò mạo danh bạn bè để theo đuôi các người nổi tiếng rất nhiều, ngay cả bộ phận ngôi sao nữ , mô-đen, chỗ nào cũng dùng loại này phương pháp này đuổi theo Tạ Tử Hiên .

      " là họ Tần, gọi là Tần Linh."

      Chị Vương còn nhớ đây chính là mập mạp lần trước ở studio bày sắc mặt với mình, chỉ biết cái tên nghe rất lạ, vừa muốn quay sang hỏi Tử Hiên, thấy mỉm cười đứng lên.

      " ấy là bạn của tôi, mời ấy vào ."

      Xuất trước cửa làm việc là khoác mình bộ đồ màu tím tao nhã mang theo mùi hương thơm của hoa lan.

      Tạ Tử Hiên khẽ cong khóe môi. Hai tháng thấy, quả nhiên thực được lời thề của mình.

      Vóc dáng gầy liền trở thành xinh đẹp, bộ đồ màu tím mang theo khí chất của người phụ nữ khôn khéo giỏi giang , cùng vơi thân hình "to lớn" trước đây giờ hoàn toàn khác biệt.

      Dáng người thon dài, eo và ngực lộ nên đường cong vô cùng hoàn mỹ, so với những người mẫu gầy trơ cả xương còn khỏe mạnh cùng tràn đầy sức sống hơn nhiều. Quần dài thẳng tắp được cắt may khéo léo vừa người, vây quanh làm nổi bận đôi chân thon dài kia.

      Khóe môi nhếch lên, nở nụ cười giành cho người chiến thắng. cần phải , hôm nay phải đột nhiên đến thăm cũng phải ôn lại chuyện cũ, mà là đến để chứng tỏ sức mạnh của bản thân.

      Tử Hiên chậm rãi đến trước mặt, nâng bàn tay lên, khẽ đặt lên đấy nụ hôn: "Tần tiểu thư, lâu gặp."

      "Lời này hẳn là nên do tôi hỏi thăm Tam thiếu mới đúng chứ nhỉ." Tần Linh cố gắng kiềm chế nỗi kích động trong nỗi lòng, tùy ý để hôn lên mu bàn tay mình.

      Nhất thời cảm giác tê dại từ mu bàn tay nhanh chóng truyền thẳng đến tâm, ánh mắt đầy vẻ trong trẻo đối diện với con người tối đen của , chút né tránh, bước đầu nhìn đối diện cùng khai chiến, kiên quyết nghênh chiến.

      "Chị Vương." Tử Hiên kêu lên: “Còn nhớ Tần tiểu thư ?"

      Chị Vương vẫn cảm thấy Tần Linh nhìn có điểm quen mắt, đến khi đứng trước mặt mới nhớ ra: "A! có phải mập ngày đó!" xong cũng cảm thấy đúng, giờ Tần Linh toàn thân cao thấp cũng có chỗ nào giống "mập" cả.

      "Cũng là nên cảm tạ chị Vương lần trước cho tôi cơ hội, làm cho tôi có thể nhìn thẳng vào khuyết điểm của chính mình." Tần Linh thản niên cười tiếng.

      Chị Vương là nhân vật nào chứ, trong cái vòng luẩn quẩn này lăn lộn lâu như thế, bản lãnh nhìn sắc mặt người khác mà chuyện là đệ nhất, làm sao có thể được trong lời của Tần Linh lại còn hàm nghĩa khác đây.

      Bất quá cũng thể cùng Tần Linh so đo, mặt là do độ tuổi của chính mình, hơn nữaTần Linh là nhị tiểu thư nhà họ Tần, thân phận này có vài phần .

      Bởi thế rất nhanh chị Vương thay bằng vẻ mặt tươi cười: "Tần tiểu thư a, nhiều ngày như vậy thấy, em là càng ngày càng đẹp, xinh đẹp đến mức nếu phải nhờ Romeo giới thiệu, chị cũng nhận ra em." ánh mắt liền xoay chuyển, đồng thời , "Đúng rồi Romeo, bộ quảng cáo mới này mời Tần tiểu thư làm nữ diễn viên chính được ? "

      Lại là quảng cáo? Tần Linh trong lòng khỏi phòng bị.

      Tạ Tử Hiên khẽ sờ sờ cằm, lại còn dùng vẻ mặt phi tiếu nhìn Tần Linh: "Em có ý kiến. Tần tiểu thư xinh đẹp như vậy, chỉ sợ đoạt mất nổi bật của em, chị Vương sợ sao?''

      "Em cũng có ngày sợ người khác cướp nổi bật của mình?" Chị Vương là người làm ăn, việc gì trước mắt đều phải phân biệt thỏa đáng. Đương nhiên nhìn thấy Tần Linh đứng cạnh Tạ Tử Hiên, vui mừng phát , khí chất của hai người thế nhưng lại xứng đôi đến kinh ngạc.

      Bề ngoài của Tạ Tử Hiên là vẻ đẹp theo khuôn mẫu mỹ thiếu niên, thế nhưng giơ tay nhấc chân tuyệt đối thiếu vẻ nam tính. MàTần Linh dáng người cao gầy, ánh mắt khí chất hào hùng hiếm thấy ở những khác, ngoại hình cũng xinh đẹp hơn người.

      Mĩ nam cùng bạn ngang ngược ở thời nay rất được ưu chuộng nha, loại tổ hợp hoàn mỹ này có dùng ngàn vàng cũng khó tìm ra được.

      Vì thế chị Vương lại cố gắng thuyết phục Tần Linh: "Thế nào? Tần tiểu thư, lấy tình hình của em tại nếu mà đánh tới lĩnh vự quảng cáo nhất định làm kinh động tất cả mọi người. Chị cam đoan lần chụp quảng cáo này thành công tốt đẹp, việc lần trước tuyệt đối lại phát sinh."

      Tần Linh liếc mắt nhìn Tạ Tử Hiên cái, lại bắt gặp khoanh tay đứng đấy mỉm cười nhìn .

      "Nếu nhị tiểu thư cảm thấy được cùng tôi hợp tác có gánh nặng, tôi tuyệt đối miễn cưỡng."

      Tần Linh thốt ra: "Tôi thực vinh hạnh!" Lúc này đây vươn tay tới: "Hợp tác vui vẻ."

      Tạ Tử Hiên cũng vươn tay nắm lây, khi hai tay tiếp xúc, cảm giác được nhiệt độ nóng như lửa nơi lòng bàn tay. Thỉnh tướng bằng khích tướng, xem ra càng ngày càng thấu hiểu được tính cách của .

      Kỳ lên tiếng giúp đỡ chị Vương thuyết phục Tần Linh cũng hoàn toàn là vì công việc, trong này cũng dấu ít tâm tư.

      này thoạt nhìn có vẻ mơ hồ thế nhưng lại có lúc kiên cường chịu khuất phục, làm cho có cảm giác tò mò trước đây chưa từng có, liền nghĩ muốn tìm hiểu sâu hơn nữa về .

      Tần Linh khi tỏa sáng trước màn ảnh liệu có bộ dáng nào đây? nóng lòng chờ mong so với chị Vương cũng kém. Nụ cười lên khóe môi, nhưng lại phát ra giờ phút này trong ánh mắt dao động ngập tràn tán thưởng cùng. . . loại tình cảm... đặc biệt nào đó.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 5.1
      Edit: icey_BăngBăng
      Beta: thuonglu
      Bởi vì lần chụp hình này là để quảng cáo mỹ phẩm dưỡng da thế nên hôm nay Tần Linh cùng Tạ Tử Hiên phá lệ trang điểm cực kỳ kỹ càng. Thợ trang điểm cho hai người bọn họ chính là Frankish – thợ trang điểm có tay nghề đẳng cấp thế giới. chọn cho hai người họ bộ đồ hóa trang của các vị thần Hy Lạp.

      Tần Linh giả trang thành chiến thần Athena còn Tạ Tử Hiên là thần thái dương Apollo.

      “Wonderful!” Franhkish nhìn ngắm hai người họ sau khi hóa trang xong liền nhịn được mà vỗ tay: “Hai người thực là vô cùng xứng đôi đó!!!”

      Tần Linh nâng gấu váy trắng muốt, tay cầm trượng, mái tóc tạo kiểu theo thời kì Phục Hưng kết hợp với bộ váy trắng xóa càng làm tôn lên làn gia trắng mịn tinh khiết của . Quả rất có phong vị của Chiến thần. Bên cạnh đó, Tạ Tử Hiên có sẵn thân khí chất tương tự như của nam thần Apollo, việc hóa trang lại càng có vấn đề gì.

      Lúc hai người đứng trước ống kính, Tạ Tử Hiên mở miệng: “Lần chụp này có cần chú ý hay có cầu gì đặc biệt ?”

      “Bộ ảnh này mang chủ đề ‘Cuộc chiến của Apollon cùng Chiến thần Athena’, cho nên hai người cần quá câu nệ, cũng cần quá thân thiết , tốt nhất nên biểu xa cách chút, thêm chút ưa đối phương cũng sao.”

      “Ồ? Vậy sao?” Tạ Tử Hiên thấp giọng lẩm bẩm rồi quay sang nhìn Tần Linh: “Nếu vậy nữ thần xinh đẹp, cần tôi phối hợp như thế nào đây?”

      “Tôi cầu gì đặc biệt đâu.” Tần Linh khẽ hất cằm. Vẻ mặt cao ngạo của nàng lọt vào trong mắt nhiếp ảnh gia liền khiến vừa ý, máy ảnh trong tay liên tục lách tách chụp hình.

      Tạ Tử Hiên từng chụp qua vô số kiểu hình, trong việc chụp hình này sớm là cao thủ, từng ánh mắt, nụ cười đều chuẩn mực, quyễn rũ chê vào đâu được. cùng Tần Linh phối hợp cũng càng ngày càng ăn ý hơn.

      cầm trượng đứng chỗ, cầm tới quả táo vàng đưa lên trước mặt . mặt lạnh lùng, mắt tràn ngậm ý cười. lùi lại bước, tiến lên bước tóm lấy vạt áo đặt lên môi. Ánh mắt của là sắc bén, ánh mắt của là dịu dàng. Nhiếp ảnh gia nhanh nhẹn nắm bắt thay đổi biểu cảm mặt hai người, lần lại lần, liên tục ấn chụp hình, trong nháy mắt chụp được cả trăm kiểu.

      Chụp lần liền chụp tới ba tiếng đồng hồ. Lúc này, nhiếp ảnh gia mới ngồi dậy, xoa xoa thắt lưng đau nhức :

      “Được rồi, tiếp tới bộ ảnh cuối cùng của ngày hôm nay, mang tên ‘Tình của Chiến thần và Apollo’”

      “Sao cơ?” Tần Linh giật mình. còn chưa kịp phản ứng Tạ Tử Hiên nhanh chóng ôm lấy thắt lưng .

      muốn làm gì?” Trong mắt Tần Linh nhanh chóng xuất cảnh giác.

      “Tạo dáng theo cầu của nhiếp ảnh gia chứ còn làm gì?” Tạ Tử Hiên mỉm cười vô tội.

      đừng có đụng vào tôi, nếu , chết khó coi!” Tần Linh thấp giọng đe dọa, trước mặt mọi người, dám làm quá vì muốn giữ gìn hình tượng, vì vậy trông lúc này giống như ngại ngùng hơn là tức giận.

      Tạ Tử Hiên mỉm cười, trực tiếp bỏ qua đe dọa của , cúi thấp đầu xuống "Chiến thần cùng Thái Dương thần chiến đấu. . . . . . Chính là muốn đem Thiên Địa hoàn toàn giẵm đạp dưới chân. Tần nhị tiểu thư, , Tiểu Linh, phải cảm thấy loại cảm giác này cùng với tình cảnh của chúng ta rất giống sao?"

      "Giống cái đầu ý!" thanh vừa dứt, miệng nàng liền bị Tạ Tử Hiên bịt kín. Nụ hôn này rất , cũng rất nhanh liền dứt, có lẽ tới giây đồng hồ , nhưng đối với Tần Linh mà , lại có sức khiến kinh thiên động địa.

      Tần Linh từ đầu tới cuối có cách nào nhắm mắt, đầu óc trống rỗng, nhìn chằm chằm khuôn mặt điển trai của Tạ Tử Hiên. Liền lúc đó, thanh tà ác vang lên “Bị đôi môi đẹp nhất Châu Á hôn, có cảm giác gì vậy?”

      “…Đừng có ở đó mà tự luyến!” Tần Linh run rẩy, lấy mu bàn tay kịch liệt lau đôi môi của mình, nghiến răng ngiến lợi phun ra câu.

      “Cảm ơn~” Tạ Tử Hiên khẽ cười, quay mặt lại hỏi nhiếp ảnh gia “Chụp được chưa?”

      “Được rồi!” Nhiếp ảnh gia căn bản cái gì cũng nghe thấy liền rất tự nhiên thêm dầu vào lửa “Hai người có trực giác tốt. Athena và Apollo đúng là có hôn thâm tình đắm đuối. Hơn nữa, lực sát thương trong ánh mắt của Tần Linh quả thực rất đạt, cực kì tuyệt vời!”

      Lực sát thương? Sao lại lực sát thương? Là ánh mắt muốn giết người được hả! Tần Linh gào thét trong lòng.

      “Bạn trai cũ của có dạy kỹ xảo hôn sao? Thế nào mà còn ngây thơ như vậy?”

      Tần Linh chợt vung tay lên, giống như là muốn đánh xuống, nhưng là cánh tay dừng ở trung lại chậm rãi rơi xuống, khẽ cười lạnh : "Tạ Tam Thiếu cũng hẳn là có kinh nghiệm phong phú đầy mình như tôi nghĩ nhỉ, mới vừa rồi còn thiếu chút nữa đụng vào hàm răng của tôi đây."

      Đèn flash vừa chợt lóe, hai người đồng thời ghé mắt nhìn, nhiếp ảnh gia đắp lên ống kính đắp: “Kiểu dáng vừa rồi khá vô cùng, hôm nay chỉ tới đây thôi, mọi người cực khổ rồi!"

      Tạo dáng cái gì? ràng là chính là đả kích nhau thành a!

      "Tốt lắm, nữ thần Athena xinh đẹp của ta, chiến tranh của chúng ta có phải hay nên kết thúc tại đây thôi?" Tạ Tử Hiên cười : "Tôi thừa nhận trước đối với có điều mạo phạm, nhưng ra từ trước đến ngay tôi đối với đều rất là khâm phục."

      "Ngừng." Tần Linh vòng hoa đầu gỡ xuống: “Tôi cũng nghĩ mình chấp nhận lời xin lỗi có thành ý."

      ra phải là tiếp nhận lời xin lỗi có thành ý mà chính là chấp nhận lời xin lỗi của Tạ Tử Hiên. Người này lại còn dám lợi dụng cơ hội mà chiếm tiện nghi của . Có chết cũng tha!

      Chị Vương vừa đúng lúc tới: "Tần tiểu thư, cảm tạ ngày hôm nay em hỗ trợ tay, lát chị tự mình lái xe đưa em trở về."

      " cần." Tạ Tử Hiên cắt ngang thay Tần Linh trả lời: "Để tôi đưa ấy về."

      Tần Linh quyến rũ mà nhìn : "Tạ Tam Thiếu nhiệt tình như thế tôi đây quả nở lời từ chối, nhưng là để tránh những ký giả kia viết loạn thành scandal nhảm nhí thôi tôi vẫn là tự mình an toàn hơn."

      Tạ Tử Hiên nhàng thuyết phục: "Tôi nhớ được có người từng rất hứng thú với lý lịch của mình nha, thế nào, tại còn muốn biết rồi?

      là cố ý dùng mồi quyến rũ dụ , chỉ là nghĩ tới lần này căn bản bị lừa nữa, mà kiêu ngạo hất cằm xoay người rời , quên để lại câu: "Đối với kẻ thù bị bại, tôi nghĩ mình có hứng thú lại nghiên cứu bất cứ chuyện gì về nữa. Sorry.”

      "Nha đầu này hôm nay thế nào lại kiêu ngạo đến như vậy?" Chị Vương nhìn bóng lưng Tần Linh dần khuất bóng khỏi cau chặt chân mày.

      "Chị cảm thấy rất tốt sao? Tạ Tử Hiên cười : "Tôi lại cảm thấy đáng . Đối với chuyện mình quyết đinh nàng có thể để tâm đến bất cứ chuyện gì mà cố truy đuổi, cho dù gặp phải khó khan cũng nhất quyết dừng lại. tại thành công, đem những ủy khuất chịu qua trước kia trả lại, cũng rất dễ hiểu mà."

      Chị Vương kỳ quái quay sang nhìn : " ra cậu có lòng độ lượng lớn đến như vậy?"

      Lông mi thoáng nhíu lại rồi giãn ra, bên môi khẽ cười cười, rồi cũng ra khỏi phòng hóa trang.

      Tần Linh mới vừa ra cửa công ty quảng cáo, liền bắt gặp Tạ Tử Hiên cũng theo ra ngoài: "Tần Linh, tại có rãnh ? Cùng nhau uống ly cà phê, thế nào?"

      quay đầu lại nhìn : "Khuya lắm rồi, tôi muốn về nhà ăn cơm tối."

      "Luôn là vẻ mặt từ chối người từ ngoài ngàn dặm, chẳng lẽ đây mới là dáng vẻ đích thực của sao?" khẽ cười vươn tay, tự nhiên giúp nàng đem sợi tóc rơi loạn má vén lại sau tai, lại giống như vẫn còn đắm chìm trong tâm tư của buổi chụp hình ban nãy mà : "Nên nhớ nếu muốn làm đáng , làm nũng là có thể, nhưng cũng đừng nên quá mức tùy hứng."

      Tầm mắt chợt lóe lên, Tần Linh nhìn ánh mắt của phút chốc trở nên phức tạp, vừa muốn mở miệng lên câu, bỗng nhiên cảm nhận được bên cạnh có ánh sáng chợt lóe."Có người chụp ảnh?" Theo bản năng liền nghĩ gặp phải đám chó săn rồi.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 5.2

      Edit: Copy
      Beta: thuonglu


      Tạ Tử Hiên đưa mắt quét vòng, nhưng lại thấy người nào: “Có lẽ có ai đâu.”

      liếc cái: “Nếu hành động vừa rồi của bị nhìn thấy, xem còn cười được ?”

      "Chuyện gì mà cười nổi chứ? Mỗi động tác của tôi đều vô cùng quyến rũ.” Da mặt của quả nhiên phải dầy bình thường, mà là cực cực dầy.

      "Đàn ông các người ..." cắn cắn môi, giận dữ ác liệt trong mắt hiểu vì sao phai nhạt rất nhiều: “Các làm việc mới là tùy hứng, chưa bao giờ quan tâm tới cảm nhận của chúng tôi, muốn làm cái gì liền làm cái đó. Khi vui vẻ dịu dàng, ngon ngọt dỗ dành chúng tôi, lúc mất hứng liền ném chúng tôi qua bên. Vậy tại sao phụ nữ lại phải đứng chỗ chờ đợi được đàn ông quan tâm? Lẽ nào chúng tôi thể sống cho mình sao?

      Nhìn kích động, Tạ Tử Hiên liền thu lại nụ cười, “Những câu này, là em rút ra được từ mấy tên đàn ông?”

      Tần Linh điều chỉnh lại hơi thở, quả quyết , “Đúng vậy.”

      Từ trước tới giờ trong chuyện tình cảm luôn thất bại, cũng quen biết vô số bạn trai, người ta coi trọng vẻ đẹp của , mà chính là gia thế, sau đó lại dần dần còn hứng thú với , đòi chia tay, đùa bỡn như đồ chơi vậy. hề có chút áy náy gì khi làm tổn thương lòng tự trọng của , khiến Tần Linh mất tự tin, chỉ có thể lấy ăn uổng để giải sầu, hậu quả là cơ thể béo tròn mập ú, càng khiến cho đàn ông chán ngán .

      tại còn ảo tưởng và tin tưởng gì vào tình nữa, thấy đàn ông như gặp kẻ thù, nhất là những người đàn ông miệng lưỡi lợi hại như Tạ Tử Hiên.

      "Được rồi, tôi giúp chụp hình quảng cáo, giờ xin nhường đường, tôi còn phải về nhà.” muốn tiếp tục dây dưa với , giằng co như vậy hơn ba tháng, mệt mỏi rồi, tại chỉ muốn nghỉ ngơi.

      "Tôi lái xe đưa em về.” Tạ Tử Hiên kiên trì muốn đưa Tần Linh về. Nhìn này mệt mỏi rã rời khiến tim hơi thắt lại, rất muốn ôm , an ủi và khuyến khích , nhưng biết, nếu thực làm vậy, nhất định phải đón nhận cái tát vang dội.

      Nhưng là, lại kiên quyết cự tuyệt cầu của : “Tự tôi bắt tắc xi là được rồi, mỹ nam vạn người mê như còn nhiều chuyện chưa giải quyết, mau trở lại làm việc của .”

      Tần Linh về phía ven đường, Tạ Tử Hiên vẫn chăm chú nhìn bóng lưng , cho tới khi và tắc xi biến mất khỏi tầm mắt, mới xoay người rời .

      chú ý tới chiếc xe màu đen đỗ tại ven đường. Cửa sổ xe đóng chặt, nhưng sau rèm cửa lại có chiếc máy chụp ảnh hoạt động, trong màn ảnh chính là hình ảnh Tạ Tử Hiên. Màn ảnh đen kịt như động đáy, tản ra quỷ dị.

      "Cuộc chiến giữa Apollo và Chiến thần Athena”, hàng loạt tấm hình quảng cáo được phát ra và rất được hoan nghênh, Tạ Tử Hiên là minh tinh nên hiệu ứng thế này cần phải , khiến fans chú ý nhất chính là người mẫu vô danh chụp cùng với Tạ Tử Hiên, tất cả mọi người đều chưa từng thấy qua này.

      Nghe đồn là được công ty quảng cáo vất vả mời tới từ Hồng Kông, cũng có người là người Malaysia, lại còn có tin đồn vị tiểu thư danh giá ở Mĩ... Các phóng viên để thám thính tin tức đều tới công ty quảng cáo tìm hiểu lai lịch người mẫu này, nhưng dưới công ty quảng cáo hoàn toàn ngậm miệng, hành vi này càng khiến cho người người mất ăn mất ngủ (hóng tin).

      Áp-phích dán lên đường đến ba ngày bị các fans nhiệt tình lén đem về nhà cất kĩ. vài người thay mặt công ty rằng do lượng tiêu thụ mỹ phẩm dưỡng da tăng vọt, tổng giám đốc vài lần gọi điện tới công ty quảng cáo cảm ơn và khen ngợi, lại chủ động muốn kí hợp đồng với Tạ Tử Hiên và Tần Linh.

      mạnh mẽ và chàng đẹp trai kết hợp lại thu hoạch được đại thành công.

      Có điều, hai vị đương rôt cuộc ở nơi nào? Bên ngoài hỗn loạn hết rồi, ai cũng nháo loạn cả lên, tình thế này, chỉ có người mẫu vô danh chẳng biết tung tích, Tạ Tử Hiên cũng có thể thái độ gì.

      Tất cả mọi người ngẩng đầu chờ đợi tin tức mới.

      "Đại minh tinh, còn ngủ sao?" Tần Tường vỗ chăn, kéo Tần Linh ta, ném cho đống tạp chí: “Xem em bây giờ lợi hại.”

      Tần Linh híp mắt nhìn mấy thứ kia: “ sao? Em còn muốn ngủ.”

      "Bây giờ là ngủ quan trọng, hay là công việc quan trọng?”

      "Ngủ." Tần Linh mơ hồ : “Mấy tháng nay em chưa có giấc ngủ ngon nào, chớ làm phiền em.”

      "Em là, biết là thông minh hay là ngu ngốc nữa.” Tần Tường hét vào tao : “Nhanh đứng dậy! Ba mẹ có chuyện hỏi em!”

      Tần Linh cơ hồ là nhảy khỏi giường, bịt hai lỗ tai lớn tiếng oán than: “Chị, định mưu hại tính mạng em sao? Suýt nữa điếc tai!”

      quá nửa giờ sau, trước mặt cha mẹ Tần Linh tuyệt dám lớn tiếng như vậy nữa.

      Hai ông bà ngồi đối diện với , lâu gì.

      "Mẹ. . ." Tần Linh lo lắng, nhất định có liên quan đến chuyện quảng cáo. là nhị tiểu thư của Tần gia mà lại chụp hình quảng cáo, ảnh hưởng tốt đến công ty của ba mẹ, bây giờ ngồi tụ kiểm điểm lại mình, tất nhiên cha mẹ khiển trách , chờ nghe .

      Đợi khá lâu, mới nghe được tiếng thở dài của mẹ, “Tiểu Linh, con định ở nhà ăn tới khi nào?”

      "Hả?" ngẩng đầu mở to mắt.

      Ba Tần nghiêm túc : “Tiểu Linh, con tuổi còn , tốt nghiệp đại học nhiều năm nay nhưng chịu kiếm việc làm. Kêu con vào Tần thị làm con con đủ năng lực, bảo con ra ngoài tìm việc, con lại con biết quan hệ làm ăn. Trước đây nhìn con tuổi , nên so đo, trong nhà cũng cần con phải kiếm tiền. Thế nhưng hết năm này qua năm khác con vẫn ở nhà ỷ lại vào cha mẹ, việc này thực tốt cho con.”

      Đúng vậy, " Mẹ Tần tiếp lời: "Mấy ngày hôm trước con nhận quảng cáo cho công ty mỹ phẩm, mẹ và cha con thấy rất được, như vậy tệ lắm, nếu như đây là công việc mới của con ba mẹ có ý kiến gì (ý là đồng ý cho chị đóng quảng cáo).”

      "Cái gì?" Tần Linh quả thể tin được lỗ tai mình: “Hai người phản đối việc con xuất đầu lộ diện sao?”

      (*)Xuất đầu lộ diện: xưa chỉ việc người phụ nữ xuất trước đám đông là việc làm mất thể diện, nay dùng để chỉ người nào đó chịu lộ diện, nhưng mang ý mỉa mai.

      " về việc xuất đầu lộ diện, chị con ở bên ngoài lanh ích giang sơn (bài trừ đất nước hả?), con thấy chúng ta có gì nó ?” Ba Tần thẳng thắn ra suy nghĩ: “Cha muốn con ở nhà làm người vô tích , con 24 tuổi, chỉ ít hơn Tần Tường 2 tuổi mà thôi, chẳng lẽ cha mẹ cứ phải nuôi con tới lúc lấy chồng sao? Mỗi ngày con đều trốn trong nhà, làm sao có người đàn ông nào muốn cưới con?”


      Vậy là, Tần Linh bị ba mẹ dạy dỗ hết buổi sáng, nào là có chí lớn, nào là biết tiến thủ, khiến cho ba mẹ phải lo lắng, nào là bất hiếu... Dù sao xong rồi khiến Tần Linh đau đầu nhức óc, thiếu chút nữa còn bị ba mẹ bắt viết huyết thư nhận lỗi. (đoạn này ko hiểu lắm).

      Cuối cùng còn phải bảo đảm nội trong bảy ngày tìm được công việc, hơn nữa trong vòng năm tìm được đối tượng để kết hôn, khiến cho ba mẹ phiền lòng.

      Trong đầu toàn là những lời giáo huấn của ba mẹ, bước của trở nên nặng nề, mệt mỏi trở về phòng, Tần Tường như hồn tan bỗng dưng xuất .

      "Thế nào? Chị ba mẹ nhịn em lâu lắm rồi, nếu em cố gắng tự lập, sớm muộn gì cũng bị đuổi ra khỏi nhà.”

      "Nếu họ thực làm như vậy quá tuyệt tình.” Tần Linh ngã xuống giường, ngửa mặt lên trời thở dài, “Như vậy cũng tốt, em cũng nghĩ muốn nghỉ ngơi.”

      "Em cũng nên tìm công việc.” Tần Tường cười đến lạ: “Vừa có người gọi điện cho chị, hỏi chuyện của em, em đoán xem là ai?”

      "Ai?" Trái tim Tần Linh nhảy dựng lên, đập thình thịch, trong đầu thoáng qua khuôn mặt tươi cười khiến cho cắn ăng nghiến lợi.

      “Là chị Vương.”

      "Chị Vương?” có điểm , trong lúc nhất thời có phản ứng gì. “Chị Vương là người nào?”


      "Người đại diện của Tạ Tử Hiên đó.”

      "A, ra là chị ấy.” Trong lòng tần Linh có chút thất vọng, thần thái có chút ủ rũ: “Chị ấy cái gì?”


      " ta trước đây có chút chuyện hiểu lầm, mong em bỏ qua, ngoài ra rất coi trọng em, biết em có đồng ý ký hợp đồng với công ty của ấy ?”

      "Ký hợp đồng?"

      Chương 5.3

      Edit: Tiêu tương
      Beta: thuonglu

      "Đúng vậy." Quan hệ Tần Tường và chị Vương khá là quen thuộc: "Mới đầu nhìn tên tuổi chị ấy rất lớn, lại là người hay cau có, nhưng ra ai tiếp xúc lâu với chị ấy liền nhận ra, chị ấy chỉ là tương đối thẳng thắn, nhưng vẫn là người rất tốt. Hơn nữa chị rất biết cách nâng đỡ người mới, những minh tinh mà chị ấy bồi dưỡng ra được đến mười cũng có bảy, tám người thành sao rồi, chị ấy là người rất có kinh nghiệm."

      Tần Linh phồng má, : "Thế thế nào? Giọng điệu này của chị là sao đây, muốn để cho chị ta bồi dưỡng em?"

      "Chị chỉ là giúp em vạch ra kế hoạch trong tương lai mà thôi." Tần Tường mở ra tay, tiếp: "Em hoàn toàn có thể nghe theo chị, chỉ có điều, cơ hội lúc này rất là tốt, hình tượng của em xuất trong quảng cáo lần này rất đặc sắc, nếu như có thể rèn sắt lúc còn nóng mà tuyên truyền nhiều chút, có lẽ nhanh chóng trở thành siêu cấp minh tinh." khe khẽ hỏi: "Chẳng lẽ em muốn bước lên sân khấu, chứng minh năng lực của mình cho mọi người thấy sao?"

      Tần Linh cắn cắn môi: "Nhưng mà em nghe giới diễn viên, nghệ sĩ rất phức tạp. . . Hơn nữa con người em hết mơ mơ lại màng màng, kẻ địch lại luôn hơn bạn bè."

      Tần Tường cười ha ha : "Đừng tìm lý do cho mình nữa, có bà chị đây bảo kê cho em, lại thêm rể em cùng với bối cảnh nhà chúng ta, thân phận của em tương lai nhất định rất tươi sáng làm cho mọi người ngưỡng mộ thôi, còn ai dám ở đó bắt nạt em?"

      Cuối cùng lại nhàng ném qua lý do mê người: "Nếu như em vẫn còn tiếp tục ở nhà, chỉ sợ kế hoạch giảm cân của em mới hoàn thành được mấy tháng lại phải thực lần nữa. Em ở nhà chỉ biết hết ăn lại ngủ, nếu như làm nghệ sĩ, trước đài sau đài đều có người nhìn em chằm chằm, đồ ăn thức uống được kiểm soát nghiêm ngặt, dáng người ma quỷ tại của em cần phải lo lắng bị biến dạng nữa."

      Mắt Tần Linh càng ngày càng sáng, nhảy dựng lên: "Được, vậy em ký!"

      ~~~

      Tạ Thiên Ngạo xoay xoay cây bút ký tên trong tay, lẳng lặng nhìn Tạ Tử Hiên ở phía đối diện, bàn đều là những tấm poster đề "Cuộc chiến của Apollon và Chiến thần Athena".

      "Em giải thích chuyện này như thế nào đây?" Tạ Thiên Ngạo hỏi, giọng vẫn lạnh lùng như cũ.

      "Đây là công việc của em." Tạ Tử Hiên cười tiếng, : "Em chẳng lẽ chỉ bởi vì mấy câu uy hiếp của bọn lão già Hắc Vũ kia liền trốn gặp người nữa sao?"

      " từng sắp xếp cho em đến công ty làm việc, em cần tiếp tục xuất dưới tầm mắt của công chúng nữa."

      Tạ Tử Hiên cười cười: "Em có hứng thú với việc kinh doanh, cũng phải vì phần tài liệu kia, trời sinh em thích cảm giác được mọi người vây quanh, hơn nữa nếu em là người chuyến này, trung thành đúng đắn với chuyến này, biểu diễn nghệ thuật càng như là phần của của sinh hoạt, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy?"

      "Tử Hiên!" Tạ Thiên Ngạo nặng nề vỗ bàn, cây bút ký tên cầm ở trong tay cũng bị bẻ gãy thành hai đoạn, : "Cậu muốn để cho ba mẹ vì cậu mà lo lắng tới khi nào nữa? Cậu có từng nghĩ đến, ngộ nhỡ bang Hắc Vũ xuống tay hành động với cậu, ba mẹ càng thương tâm hay chưa?"

      Tạ Tử Hiên bình tĩnh : "Nếu ngày đó đến, làm như thế nào?" Con ngươi đen láy của sâu kín nhìn chăm chú vào Tạ Thiên Ngạo: " cứu em sao?" Trong con ngươi đen láy vẫn chứa đựng ý cười như cũ.

      Tạ Thiên Ngạo thở dài: " đương nhiên khoanh tay đứng nhìn, nhưng tại sao em cứ nhất định phải khiến cho việc đến tình trạng thể cứu vãn mới vừa lòng chứ? Bang Hắc Vũ mạnh như thế nào em cũng biết, cho dù là ta muốn dùng biện pháp hành động, cũng có thể là cục diện lưỡng bại câu thương (*)."

      (*) Lưỡng bại câu thương: Đôi bên cùng chịu tổn hại.

      Tạ Tử Hiên khẽ hút khí, rũ mí mắt xuống: "Xin lỗi , em chỉ là muốn sống dưới bóng ma của bang Hắc Vũ nữa, nếu như thể kiêu ngạo mà sống, em tình nguyện lựa chọn kiêu ngạo mà chết ."

      "Tử Hiên!" Tạ Thiên Ngạo nhịn được hét lớn: "Được rồi, chuyện này cần nhắc lại nữa, chuyện cùng với người đại diện của em, thông báo gần nửa năm tiếp tục sắp xếp quay phim, ghi cùng tất cả các hoạt động cho em nữa." Tạ Tử Hiên đột nhiên đứng lên, ngạo nghễ : ", em chấp nhận sắp xếp của , cuộc sống của em tự em làm chủ, nếu như an tâm, sợ em mang phiền toái cần thiết đến cho nhà họ Tạ, vậy . . . . . ." khẽ cắn răng, lộ ra nụ cười buồn: "Em có thể trở về Nhật Bản."

      Tạ Thiên Ngạo nhìn : "Em biết ý của phải là muốn đuổi cậu mà."

      "Em dĩ nhiên biết, vẫn luôn rất thương em." Tạ Tử Hiên lấy ra phong thư từ trong ngực: "Đây là vé vào cửa của buổi kí bán đĩa nhạc mới ra của em, hoan nghênh đến dự."

      "Tử Hiên!" Tạ Thiên Ngạo còn muốn điều gì, Tạ Tử Hiên rời quay đầu lại.

      Ngồi mình ở trong phòng lúc lâu, rốt cuộc tay của Tạ Thiên Ngạo chậm rãi cầm lấy điện thoại, bấm chuỗi dãy số, có chút mệt mỏi : "Hàn Tuấn, tôi có việc cần giúp đỡ rồi."
      ~~~

      biết có phải mỗi lần Tần Linh muốn tránh cái gì chắc chắn thấy cái đó hay . Buổi chiều vốn muốn gặp chị Vương, kết quả là chị Vương lại phải giúp đỡ Tạ Tử Hiên kí bán đĩa nhạc mới ra. Trước khi , chị Vương suy nghĩ có chút kỳ lạ thế nào lại kéo cùng theo, là muốn để cho trước khi ký hợp đồng xuất chút trước giới truyền thông nhiều chút, nhằm nâng cao lòng hiếu kỳ của mọi người.

      Trong lòng Tần Linh hoang mang, liền gọi điện thoại cho Tần Tường, hỏi ý kiến của chị ấy, kết quả lại là Tần Tường càng khích lệ thêm, bản thân còn quyết định tới đây động viên giúp , khiến cũng được.

      đường đến nơi kí bán, Tần Linh và Tạ Tử Hiên đều ngồi chung với nhau chiếc xe, ngay từ đầu vốn muốn chuyện nhiều với ta, nhưng sau đó lại kỳ quái phát hôm nay Tạ Tử Hiên hết sức trầm mặc, chỉ lúc đầu khi nhìn thấy cũng chưa chào hỏi với , lên xe cũng chỉ mình ngồi lẳng lẽ ở hàng sau xe, trong tay cầm cái đồ đập chạy bằng điện.

      nhịn được quay đầu lại nhìn, hỏi: "Trò chơi gì thế?"

      "Russia rô." Mí mắt của cũng nháy.

      " khẩn trương sao?" biết mình như thế nào, chủ động chuyện với ta, lại còn chủ động tìm đề tài.

      " khẩn trương."

      Hôm nay trông Tạ Tử Hiên rất là khó hiểu, rất khó hiểu, ít giống ta chút nào.

      Xe mới vừa đến cổng vào đĩa nhạc, xuyên qua cửa sổ, Tần Linh nhìn thấy fans đứng chờ đầy ở bên ngoài, dọa cho sợ đến nỗi dám xuống xe, liên tục xua tay: "Hay là thôi , trận chiến này tôi chưa chuẩn bị tâm lý, hơn nữa người mà bọn họ muốn thấy cũng phải là tôi."

      bàn tay thon dài sạch dừng ở trước mắt , quay mặt sang, thấy Tạ Tử Hiên cũng nhìn . "Tôi hi vọng chút nữa có thể đứng ở bên cạnh tôi, được chứ?" dùng giọng mềm mại nhàn nhạt ra câu, cộng thêm ánh mắt say lòng người kia, ai có thể cự tuyệt được. Tần Linh khỏi ngây người nhìn, cũng biết bản thân từ lúc nào đưa tay đến đặt vào trong lòng bàn tay của .

      Tạ Tử Hiên dẫn theo cùng nhau xuống xe, lúc hai người cùng nhau xuất làm cho các fans ở đây cùng nhau lớn tiếng thét chói tai. Bởi vì có ai biết thân phận của Tần Linh, fans đều lấy cái tên "Athena" để gọi , mà bản thân Tần Linh chút cũng biết, cho nên khi nghe thấy khí thế gần như là dời non lấp biển hô hai cái tên "Romeo" và "Athena" này, còn ngây ngốc hỏi: "Tại sao họ lại kêu Athena?"

      Tạ Tử Hiên cười : "Đó là họ bày tỏ nhiệt tình của họ đối với đó."

      "Đối với tôi?" hoàn toàn nghĩ đến.

      Khu vực ký bán sớm được bố trí tốt, Tạ Tử Hiên đến đài, bày tỏ lòng biết ơn đến tất cả fans, cùng người chủ trì cùng chen vào dòng người quậy hồ đồ mà đùa, cuối cùng lại biểu diễn mấy ca khúc mới trong album.

      Từ đầu đến cuối, Tần Linh chỉ đứng ở bên góc bàn, ngẩng đầu lên nhìn , mà tầm mắt của biết là cố ý hay là vô ý, thỉnh thoảng thường chuyển về phía , trán lộ ra nụ cười rực rỡ, khiến hàn băng trong lòng dần dần tan ra từng chút từng chút , dòng nước ấm trong lúc lơ đãng lúc này xâm chiếm tất cả nội tâm.

      Hôm nay Tần Tường cùng với Tần Linh, lặng lẽ hỏi chị Vương: "Đối với kết quả cuối cùng của ‘Cuộc chiến giữa Apollon và Chiến thần Athena’ chị thấy thế nào?"

      Ánh mắt chị Vương nhìn dán về phía hai người hỗ trợ giúp đỡ lẫn nhau, giỏi nhìn thấu suy nghĩ của người khác, chị cười tiếng: "Apollon và Athena bỏ trận chiến này rồi, chẳng lẽ nhìn ra sao?”

      Edit: Niệm Vũ
      Beta: thuonglu

      Chương 6.1:

      "Cùng hợp tác làm bộ phim, như thế nào?" Khuỷu tay Tạ Tử Hiên đặt bàn, bàn tay nâng cái cằm xinh đẹp của mình, môi vẫn mang nụ cười chiêu bài như cũ.

      " xác định đối tượng vừa là tôi?" Tay Tần Linh khẽ đặt lên trán : " sốt, sao lại bắt đầu hưu vượn rồi?"

      Người này hôm nay là kỳ quái, êm đẹp ở công ty cũng ở nhà mình, sáng sớm chạy đến nhà tìm chuyện phiếm. Lúc nào quan hệ bọn họ tốt đến nước này? Khiến ngày thấy như cách ba thu ?

      "Sao hôm nay Superstar rảnh vậy? Tôi nghe chị Vương muốn xin nghỉ?" Nếu là muốn nghỉ, đương nhiên có khả năng trở lại điện ảnh. Rốt cuộc là Tạ Tử lừa chị Vương, hay là chị Vương lừa ? đúng, nàng chỉ là người mới phần giá trị lợi dụng cũng có, có cái gì có thể lừa hay sao?

      "Chỗ tôi có kịch bản tốt, có thể giống như được tạo ra dành cho chúng ta." biết biến ra tập quyển lớn từ nơi nào, đưa cho nàng, "Muốn xem trước chút hay ? Tôi cam đoan liếc mắt nhìn thử thích câu chuyện này ."

      "Tôi có hứng thú." Từ chụp hình quảng cáo thăng cấp đến điện ảnh, coi như là người nổi tiếng, cũng lợi dụng Tạ Tử Hiên lần nữa.

      "Tất cả mọi người tổ hợp chúng ta mới mẻ lại có cá tính, tôi rất ngạc nhiên, điện ảnh có thể quẹt ra cái dạng tia lửa gì?" Nét mặt biểu lộ khi chuyện giống như rất chân thành.

      "Tia lửa?" nhăn nhăn mũi.

      Là tia lửa đấu tranh! Tuy hai ngày này căm thù Tạ Tử Hiên như trước, nhưng làm được việc mỗi ngày ở chung với lại còn nhìn nhau bài xích rất khó, dám cam đoan với tính tình của mình làm ra chuyện gì.

      " thích tôi mà muốn cùng tôi hợp tác, hay vì sợ lại phát sinh chiến đấu với tôi cho nên muốn cùng tôi hợp tác?"

      "Có khác nhau sao?" Tần Linh hỏi lại, "Dù sao tôi cũng nên đảm nhiệm bất cứ cái gì cùng ."

      Lần trước chụp hình quảng cáo hại bị cướp nụ hôn, ông trời ơi, nụ hôn kia ý nghĩa trọng đại đến cỡ nào, Tạ Tử Hiên làm sao biết chứ? Được rồi, chụp tấm ảnh mất nụ hôn, nếu lại làm chung, còn chưa biết làm ra hậu quả như thế nào. nhất quyết muốn!

      " thẳng với , " Tạ Tử Hiên lại tới gần chút, " ra lần này là chị Tần để tôi tới tìm thương lượng, bởi vì chị ấy có người bạn năm nay muốn phát bộ phim, chiếu trước lễ Giáng Sinh. Nghe vì bộ phim này, cả nhà đều dốc sức ra trận, chị ấy hy vọng cũng có thể từ đó giúp mở ra cánh cửa nghiệp lớn."

      "Chị tôi?" Tần Linh hình như mơ hồ nhớ vài ngày trước lúc gia đình ngồi bàn cơm, chị cái gì về chuyện phim ảnh nhưng sao chị tự mình cho ?

      "Như thế nào đây? Tiểu Linh, chỉ là giúp chị Tần bận bịu, tôi chờ câu trả lời của ." như là cố ý trêu chọc, ngón tay nhàng ma sát sau cổ, khiến cho toàn thân run lên giống như điện giật.

      "Này, đừng động tay động chân." xoay người né tránh ngón tay đáng ghét của

      " định tỏ ra giận dỗi tôi đến khi nào đây?" Đôi mắt Tạ Tử Hiên vụt sáng nấp chiêu trò, vờ áy này , "Tôi xin lỗi rồi, vì sao chịu cho tôi cơ hội hối cải để thay đổi chứ? Ngay cả Tony bây giờ cũng có thể cười cười với cậu ta rồi. Thế mà vẫn trưng cho tôi khuôn mặt lạnh lùng."

      Vài ngày trước Tạ Tử Hiên cuối cùng từ Tony biết được chân tướng " kiện chuyện trong Toilet", hô to bản thân oan ức. Hóa ra Tần Linh sở dĩ chán ghét đến tận xương, chỉ bởi vì câu vô tâm của Tony dẫn đến hiểu lầm.

      "Kỳ mỗi người đều có sở thích riêng, chắc chắn ít người là loại ưa thích, số khác là thích. Loại chuyện này gì đáng trách chứ?" Tạ Tử Hiên cẩn thận nghe Tony thuật lại, cũng có bất kỳ ngôn luận nào từ miệng ra hãm hại Tần Linh, chỉ là đề cập qua hai loại con thích thôi, nha đầu kia là siêu nhạy cảm lại có ý muốn bảo vệ bản thân siêu cấp.

      Tần Linh cắn móng tay, trả lời.

      Cửa bị người gõ cái, đầu Tần Tường lộ ra phía sau cửa: " xong chưa?"

      "Sắp rồi." Tạ Tử Hiên vung tay, ý bảo Tần Tường trước.

      Tần Tường tức giận : " còn chưa làm minh tinh đâu, đừng học theo cái thói minh tinh đấy, chúng ta - đoàn danh nhân giúp đỡ tác phẩm điện ảnh đầu tay của , còn muốn thế nào? Ở trong nhà làm kí sinh trùng mới có ý nghĩa?"

      "Biết rồi, em nhận là được chứ gì?" Tần Linh chỉ sợ chị tìm ba mẹ, đến lúc đó cả nhà tiến hành ''đạn đạo oanh tạc'' với , ăn tiêu.

      Đợi Tần Tường rời , Tạ Tử Hiên cười đến đặc biệt quỷ dị: "Có phải điều tôi muốn trước tên là mời chỉ giáo nhiều hơn?"

      " à --" Tần Linh hừ tiếng, cặp môi đỏ mọng nhếch lên: "Rửa sạch cổ chuẩn bị sẵn sàng. Bổn đại tiểu thư làm chuyện gì, nếu làm thôi, muốn làm nhất định phải đạt được tốt nhất!"

      "Tôi vĩnh viễn giữ câu kia, " cười cười: "Nhiệt liệt chờ mong biểu của ." lần nữa đẩy kịch bản đến trước mặt : "Bây giờ có thể xem kịch bản rồi hả?"

      "Là dạng kịch bản gì ?" Tần Linh : "Ta diễn đạt cảnh khóc sướt mướt."

      "Yên tâm, đây là phim cuối năm, cần chọc người xem vui vẻ, đương nhiên là muốn thoải mái, khôi hài."

      Nhưng càng xem tiếp kịch bản càng cau mày: "Đôi nhân vật nam nữ chính có tật xấu? Đầu bã đậu hả? Vừa thấy mặt cãi nhau, ngày qua ngày đều thế, còn muốn sống ?"

      Tạ Tử Hiên buồn cười : " cảm thấy người như vậy kỳ quái? Nhưng tôi nhớ hồi trước có người vừa thấy tôi liền lập tức trang bị võ trang đầy đủ, mỗi câu đều giống như súng tiểu liên ( loại vũ khí tầm gần, còn có tên là Maschinenpistole nghĩa là súng ngắn tự động) bắn phá, làm tôi tài nào chống đỡ."

      Mặt Tần Linh đột nhiên đỏ lên, cãi chày cãi cối : "Ai bảo khi đó cũng đốp lại tôi! Tôi hận nhất người khác cãi lại ta, nếu đối phương ngừng miệng, tôi cũng dừng lại."

      bày vẻ mặt đau khổ: " có biết lúc ấy tôi cũng rất vất vả ? Tôi tốt xấu cũng là Tam thiếu của Tạ gia nhanh nhẹn phong độ, mỗi lần nhìn thấy đều muốn đầu đội mũ sắt, chuẩn bị bụng từ chờ tiếp chiêu."

      "Phi! Đó là tự tìm, cúi đầu giả vờ thấy tôi được sao? Làm chi còn đến đó?"

      "Tôi tò mò."

      "Tò mò cái gì?"

      "Tò mò sao lại có oán khí như vậy mà phát tiết hết được?"

      "Chẳng lẽ mỗi lần đều là cố ý bày bẫy, dụ tôi và cãi nhau?"

      "Tô nào có da mặt dày như vậy, tùy ý để khi dễ tôi còn cảm thấy vui vẻ?"

      "Vậy. . ." Rốt cuộc dừng lại, cắn môi dưới. Muốn hỏi cái gì nhỉ? Muốn hỏi chút, mỗi lần hết ầm ĩ đến ẩu đả, trong lòng thế nào? Vì sao lúc gặp lại trong mắt phải chán ghét, mà là thân thiết vui vẻ?

      "Như vậy, tiếp nhận kịch bản này sao?" Tạ Tử Hiên hỏi.

      Nàng lầm bầm đùa giỡn : "Nội dung cốt truyện có thể..., nhưng mà có chỗ hơi hạn chế có thể diễn hay ?"

      "Chỗ hạn chế?" hiểu, "Bộ phim này rất sạch , cũng để lộ cái gì."

      mở kịch bản ra, chỉ vào chỗ trong đó cho xem."Chính là chỗ này, tôi nghĩ muốn xin diễn viên đóng thay."

      Tạ Tử Hiên híp mắt nhìn kịch bản, thiếu chút nữa bật cười, ra chỗ đó có câu rất ngắn mà -- nam nhân vật nữ chính ôm nhau, kiss.

      "Kiss rất khó với à?" nhớ Tần Tường từng Tần Linh kết giao rất nhiều bạn trai, nhưng vì sao lần trước lúc chụp ảnh hôn trộm , cảm giác như là bé thỏ con hề có kinh nghiệm bị kinh động?

      Mặt Tần Linh đỏ lên, mắt đảo qua chỗ khác, nhìn chằm chằm vào bản tạp chí bàn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :