1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kim cương chi tử - Trạm Lộ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 2.2
      Edit: Copy/ Dòng 2 Họa Thủy tộc
      Beta: thuonglu

      Năm X, tháng X, ngày X

      Mình quyết định giảm cân. Đúng vậy, giảm béo, chị hai đúng, nhất định phải giảm béo, minh tinh gầy trơ xương cũng có thể miễn cưỡng xưng là xinh đẹp. Mình muốn giảm bớt ít mỡ cũng được gọi là giảm béo.

      Mua sắm phen hết nửa số tiền tiêu vặt, nếu bị mẹ phát , chắc chắn bị mắng là loại con hư hỏng. Nhưng tới bây giờ mình quản được nhiều chuyện như vậy. Tháng sau Tông Cường kết hôn, mình nhất định phải trang điểm xinh đẹp, lỗng lẫy, đứng trước mặt , cho khiến cho phải ân hận và tiếc nuối.

      Vì sao phụ nữ chúng ta lại phải dựa vào dàn ông để sống? Nhớ tới liền bực bội, phải, mình giảm béo phải vì kẻ xấu xa thay lòng đổi dạ kia, là vì chính mình thôi! Như thế mình sống vui vẻ hơn, càng tự tin hơn. Đúng, chính là như vậy!

      Trung tâm A Nhã Mỹ Thể bố trí chế độ tập luyện tuần bảy ngày theo chương trình học. Mỗi ngày đều phải đến trung tâm để tiến hành châm cứu trị liệu và làm ít vận động. Bởi vì lượng vận động ít nên Tony mất nhiều thời gian để chỉ dạy cho , việc này Tần Linh cầu còn được.

      có thành kiến đối với người đồng tính nhưng ở cùng với người như vậy phải là thói quen của . Kể cả sau này có nhiều lần gặp gỡ Tạ Tử Hiên vạn người mê, cũng kính trọng mà gần gũi.

      "Tần tiểu thư miễn dịch đối với những chàng đẹp trai sao?” Bác sĩ và thỉnh thoảng thường đùa giỡn chút. “Mỗi lần nhìn thấy Tony hay Tam thiếu, biểu đều giống các khác.”

      "Những khác tỏ ra như thế nào?” hỏi.

      "Ừ, Tam thiếu cần cũng biết, lúc nào cũng bị bao vây giữa đám con . Tony cũng có ít hồng nhan tri kỉ, ta thường rằng mình có đống chị em tốt.”

      "Tôi phải thích mỹ nam, chỉ là tôi thích loại đàn ông giống hai người bọn họ.”

      tuyệt đối chỉ thích đàn ông bình thường, phải Gay.

      "Tần tiểu thư thích dạng đàn ông như thế nào?” Chuyên gia làm đẹp giúp dưỡng da mặt. Đây cũng là phần quan trọng nhất, phải giảm cân dẫn đến giãn cơ, vì vậy, chăm sóc da càng thêm quan trọng.

      "Thích... cao lớn, bề ngoài uy phong, đối với tôi dịu dàng, hòa nhã chút.” đưa ra tiêu chuẩn chọn bạn trai của mình.

      "Bạn trai của Tần tiểu thư chính là như vậy sao?” Chuyên gia tò mò hỏi.

      "Ừ... Mà phải.” Chính xác mà từng có bạn trai.

      "Bạn trai của Tần tiểu thư là ai vậy?” Lòng hiếu kỳ của vị chuyên gia này lại phát tác.

      "Tôi muốn toilet lát có được ?” Gặp phải vấn đề khó trả lời phải tìm ngay lí do chuồn mau, ba mươi sáu kế, chạy là hay nhất.

      Xoa xoa gương mặt mình, trừng mắt nhìn gương mặt trắng bóng của xuất tấm gương trong toilet rồi tự lẩm bẩm “Mày là ai hả?”

      Đương nhiên có người trả lời.

      Có lẽ là do đứng trong toilet quá lâu, cho nên lớp mặt nạ mặt cũng bị đông lại khiến cho khuôn mặt trở nên cứng ngắc, ngay cả há miệng cũng khó khăn. Trốn vậy đủ rồi. đẩy cửa chuẩn bị trở về, đúng lúc qua phòng vệ sinh nam, ngờ lại thấy bên trong vách tường kia, hai người đàn ông trình diễn màn mờ ám, người là Tony, còn người kia hoàn toàn xa lạ. Tony dựa lưng vào tường, mà người kia lại kèm chặt hai tay Tony vào vách tường.

      Nếu đó là hai người nam nữ động tác này rất là bình thường, nhưng trước mặt Tần Linh lại là hai người đàn ông, dạ dày bắt đầu khó chịu, muốn rời ngay lạp tức. Nhưng mà lại vô ý nghe được cuộc chuyện của bọn họ.

      "Tôi nghĩ nên quên , Tam thiếu có hứng thú đối với đâu.” thanh của Tony, nghe rất quyến rũ.

      " ta rốt cuộc thích hạng người gì?” giọng buồn buồn, nặng nề vang lên.

      " cho biết vậy, Tam thiếu giống chúng ta, phải Gay.”

      Nghe tới đây, Tần linh vừa bước chân liền rút ngay về, vểnh tai nghe. Nhiều chuyện thực là tính trời sinh của mỗi người, nhất là phụ nữ. Tạ Tử Hiên phải Gay sao?

      " phải Gay? Thực là vậy? Lẽ nào thích đàn bà?”

      " thích đàn ông, đương nhiên là thích phụ nữ rồi.” Tony : “Nếu cho rằng có cơ hội sao? Tôi ở cạnh lâu như vậy tất nhiên hiểu chuyện này.”

      " bậy, tại sao tôi chưa từng thấy ta cùng bạn ?” Người nọ vẫn cam lòng.

      Đúng vậy, là nghệ sĩ chỉ cần bị lộ ra bí mật này, cho là Gay cũng đem mấy mỹ nữ ra làm lá chắn.

      "Xuất thân của Tam thiếu, ai dám loan truyền chuyện của chứ?” Tony cười lạnh : “Chỉ cần Tạ lão đại câu, toàn bộ truyền thông đều câm như hến. Hơn nữa Tam thiếu mắt cao hơn đầu, phụ nữ giống nhau lọt nổi vào mắt xanh của .”

      " vậy?” Người nọ vẫn còn nghi ngờ. “Tam thiếu từng đóng phim cùng diễn viên xinh đẹp Như Vân, còn có Tiêu Y Y, Trầm Như Lan...”

      "Cho dù là Thù Lợi Á đảm nhiệm vai nữ chính Tam thiếu cũng thèm để trong lòng. muốn tìm vợ phải dựa vào cảm giác, nếu cảm giác ấy là tình , đối phương có dữ như khủng long chăng nữa cũng cam tâm tình nguyện.”

      " ấy loại người như vậy chứ? Đó là tự hạ thấp giá trị bản thân mình.” Ngươi kia , trong giọng mang theo vài phần châm biếm, chiếm được thà rằng xấu chứ tuyệt đối ca ngợi.

      " đến mức đó đâu, kỳ thực có hai loại phụ nữ mà ta thích nhất. loại là giả vờ rụt rè, tự cho mình là thanh cao, loại còn lại tính tình y hệt đàn ông, có nửa điểm thú vị của phụ nữ.” Tony sơ lược chút về Tạ Tử Hiên.

      "Phụ nữ tự cho mình là thanh cao có rất nhiều, có thú vị...” Người nọ suy nghĩ chút, “Có phải chính là người khách mới kia, thân hình như voi ấy sao?”

      " được tùy tiện chê bai khách hàng của tôi, đúng là mập như voi thế nào? Bằng lòng bỏ tiền chính là thượng đế của chúng tôi.”

      Đối với Tần Linh, lời này của Tony quả thực rất chói tai. sợ bị người ta chế nhạo ngay trước mặt, nhưng hận nhất là bị xấu ở sau lưng, lại càng chán ghét những người chê bai vóc dáng của .

      Voi, heo, mấy từ này từ trước tới nay đều kiêng kỵ, bình thường đọc sách nếu có vô tình thấy mấy chữ này lập tức đọc nữa, cần biết là có nhắm vào hay .

      Vốn trước đây đối với Tony có ba phần chán ghét, tại biến thành chín phần ác cảm. thường lấy ít đánh nhiều, sau cuộc chuyện của hai tên Gay này, trong lòng chỉ có thể dùng ba chữ để hình dung Tạ Tử Hiên, chính là “Tự đại cuồng”.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương: 2.3 Kim Cương Chi Tử

      Editor: maudon0908/dòng 2 Họa Thủy Tộc
      Beta: thuonglu

      Đàn ông đẹp có gì đặc biệt hơn người? Là Superstar (siêu sao) sao? Vậy có thể tùy tiện phê bình bề ngoài của phụ nữ? Xem phụ nữ giống như hàng hóa để lựa chọn?

      Cửa phòng rửa tay được mở ra, Tony cùng người đàn ông kia ấp ấp ôm ôm ra, liếc mắt nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch của , hai người đều lặng chút, ngay sau đó Tony dựa theo dáng người cùng quần áo mà nhận ra , nhất thời sợ đến mức "hoa dung thất sắc*", tay che miệng lại.
      (*) Hoa dung thất sắc: khuôn mặt xinh đẹp hoảng hốt sợ hãi.

      Khuôn mặt của vẫn còn căng thẳng, cho dù có muốn biểu cảm cũng có biện pháp, chỉ có thể dùng cặp mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người, lại phát ra thanh mũi nặng nề hừ tiếng, để bày tỏ kháng nghị cùng bất mãn của tại. Sau đó ngẩng cao đầu, trở về phòng trang điểm.

      Nếu như chỉ dùng từ “thối” để hình dung về hai tên “đàn ông” này cũng đủ để biểu đạt nội tâm phẫn nộ của . Cũng may là còn nhiều thời gian, vốn kế hoạch giảm cân của chỉ nhằm vào người bạn trai cũ, còn bây giờ lại lòi ra thêm mấy người. Nếu chiến với người là chiến, cùng đám đàn ông chiến đấu cũng là chiến, chẳng bằng cứ oanh oanh liệt liệt, vùng lên chiến đấu đánh cái đẹp.

      Tần nhị tiểu thư thời từng kinh diễm ở giảng đường S, nhất định trở lại!

      "Bà chị, chị có quen người giới giải trí ?” Buổi tối Tần Linh phá thiên hoang địa (lần đầu tiên) hỏi thăm về công việc của Tần Tường.

      Những năm trước Tần Tường luôn bận rộn gây chấn động giới nhạc cổ điển tại Âu Mĩ, gần đây vì giúp phối nhạc cho mấy bộ phim Đài Loan, mới tạm thời đưa gia đình về Đài Loan.

      "Chị rất bận, làm sao có thời gian cùng những người lẫn lộn đó?" Tần Tường cảm thấy kỳ lạ: "Sao đột nhiên hôm nay cảm thấy hứng thú với công việc của chị?"

      phải chị em các tình cảm lạnh nhạt, mà Tần Linh là người đầu óc quá bé, chứa được quá nhiều việc, cho nên ngày thường đối với việc của người khác, bao gồm mỗi hành động của những người thân bên cạnh cũng hỏi nhiều, bát quái hỏi xong liền quên, mỗi ngày chỉ lo ăn ngủ, thoạt nhìn có chút thờ ơ.

      "Tạ Tử Hiên, em nhớ hình như chị rất quen ta?"

      "Tiểu Tạ? Thế nào, em có hứng thú với ta?" Tần Tường nhướng mày: "Chị nhớ lầm ta phải mẫu người em thích a!"

      "Người như ta có khuyết điểm gì sao?" Vấn đề Tần Linh hỏi rất kỳ quái: ", có nhược điểm gì ?"

      Tần Tường càng nghe càng thấy kỳ lạ: "Em muốn làm gì? Làm tay săn ảnh tạp chí bát quái?"

      " với em có cái gì đáng lo đâu, em cam đoan tuyệt tiết lộ bí mật ra ngoài." Tần Linh giơ tay lên trịnh trọng thề.

      càng như vậy Tần Tường càng cảm thấy khả nghi: "Người ta đều thích nghe ưu điểm, em lại cảm thấy hứng thú với khuyết điểm?”

      " phải khuyết điểm, là nhược điểm."

      Tần Tường nheo mắt lại: "Chỉ có thời điểm muốn đả kích đối phương mới có thể cảm thấy hứng thú với nhược điểm của đối phương, thế nào, lúc nào Tiểu Tạ chọc tới em rồi?"

      Từ trước đến nay Tần Tường giống như hồ ly giảo hoạt, Tần Linh biết nếu như mình hỏi tiếp nữa bị hỏi cho yên, xem ra phương diện này thể thực rồi.

      qua thư phòng, tình cờ thấy rể Mục Nhất Thần ở bên trong sử dụng máy tính, nhất thời hai mắt Tần Linh sáng lên. Ngày hôm qua điều tra mạng những việc Tạ Tử Hiên trải qua, phát ra trước đây sở dĩ ta gặp may mắn như vậy là cùng Mục Thần hợp tác có liên quan. Hơn nữa so với Tần Tường, Mục Nhất Thần dễ chuyện hơn nhiều.

      " rể, bận sao?" Tần Linh tay cầm đĩa trái cây, cười nịnh nọt đến bên cạnh máy tính.

      Mục Nhất Thần liếc mắt nhìn lướt qua cái: "Vô mà ân cần, phải là gian xảo tức là trộm. Có chuyện gì?"

      " có việc gì hệ trọng, chỉ tùy tiện tâm thôi." nhìn máy tính, trong đầu chuyển rất nhanh, " rể, cùng nhiều người nổi tiếng hợp tác như vậy, thưởng thức nhất là ai a?"

      "Mỗi người có hương vị của mỗi người, cũng như Menuhin và Heifets* bao giờ trao đổi, cũng có khả năng thay thế cho nhau, thưởng thức toàn bộ những người có tài hoa."
      (*) Yehudi Menuhin: (22/04/1916 – 12/03/1999) là nghệ sĩ và cũng là nhạc trưởng, ông sinh ra ở Mỹ, ông là người dành phần lớn nghiệp biểu diễn của mình tại . Ông được coi là trong những nghệ sĩ violin vĩ đại nhất của thế kỷ 20.
      Jascha Heifetz: (20/011901-10/12/1987) là nghệ sĩ violin, được nhiều người xem là trong những nghệ sĩ violin giỏi nhất của thời đại. Sinh ra trong Wilno, Ba Lan, Nga Empire (ngày nay Vilnius, Lithuania), The New York Times gọi ông là "nghệ sĩ vĩ cầm vĩ đại nhất của mọi thời đại."


      Tần Linh lại hỏi: "Còn giới nghệ thuật? có thưởng thức người nào ?"

      Mục Thần coi thường giật giật khóe miệng: " có hứng thú đối với những người đó."

      " phải cũng có ít bạn bè trong vòng luẩn quẩn đó sao?" có chút gấp gáp muốn thẳng đến chủ đề: "Lần trước phải còn phối nhạc giúp bộ phim Đài Loan?"

      "Đài Loan?" Mục Nhất Thần thuận miệng ứng phó với : "Có lẽ là do Tạ Tử Hiên , điều kiện của ta rất tốt, kỹ thuật diễn xuất so với ngôi sao thần tượng bình thường cũng khá tốt, đợi khoảng thời gian nữa ta có thể trở thành siêu sao quốc tế."

      Quả nhiên như vậy. Tần Linh hít thở sâu, từng bước dò hỏi: "Tạ Tử Hiên tốt như vậy? Bây giờ nam nghệ sĩ có ngoại hình tốt rất nhiều a."

      "Nhưng mà rất khó được như Tử Hiên, xuất thân lận đận vươn lên, thân là Tam thiếu nhà họ Tạ nhưng khí chất kiêu căng. Bây giờ có quá nhiều người được chút thành tích liền đắc chí, nhiễm rất nhiều thói quen xấu, mắt để đỉnh đầu, quên mất mình là ai."

      Tần Linh nghe hiểu lắm, " rể, chuyện hình như hợp lý lắm. Tam thiếu nhà họ Tạ làm sao có thể xuất thân lận đận? ta sinh ra ngậm thìa vàng, đường bước lên mây mới đúng chứ?"

      Mục Thần thần bí cười cười, "Vốn hẳn là như vậy , chỉ vì....Đúng rồi, mấy ngày qua trong người em thế nào, có mệt hay ?"

      " mệt, rể, Tạ Tử Hiên...."

      “Tiểu Linh, bây giờ rể khá bận, nếu em cảm thấy hứng thú với Tạ Tử Hiên, đến hỏi chị em được ?" Mục Nhất Thần tuy rằng là người lạnh nhạt, nhưng ít khi nặng lời với người nhà, lúc này lại uyển chuyển ra lệnh đuổi khách chỉ để Tần Linh chút mặt mũi, cũng là làm cho thể biết khó mà lui.

      Hôm nay xem ra chỉ có thể dừng lại ở đây. Rời khỏi phòng, hít sâu hơi, dù sao ít nhiều cũng tìm hiểu được chút tin tức. Xuất thân của Tạ Tử Hiên thoạt nhìn phải đơn giản a, ngày hôm qua lúc tra tư liệu lại có điểm này?

      Tạ Tử Hiên…

      Nam

      Cao 1,83m

      Là người con thứ ba của chủ tịch tập đoàn tài chính Trang Khải Tạ Ngư, thường được gọi là "Tam thiếu". Mẹ đẻ , nghi ngờ là con riêng, thuở lớn lên ở Nhật Bản, mười tuổi trở lại Đài Loan, mười sáu tuổi nổi tiếng sau lần tiến vào giới nghệ thuật, mười bảy tuổi đạt được giải thưởng Kim Mã dành cho nghệ sĩ xuất sắc nhất, mười chín tuổi đạt giải Chuông Vàng giải thưởng nam chính xuất sắc nhất, hai mươi mốt tuổi được nhận giải Kim Tượng Hongkong giải thưởng nam chính xuất sắc nhất, hai mươi ba tuổi nhận được danh hiệu Ảnh đế Khảm Thành . . .

      Tần Linh đóng lại máy tính xách tay của mình. Đây là lật ngược lật xuôi ở trang web internet cá nhân tìm được điểm khả nghi về thân thế của Tạ Tử Hiên. trang web chính thức, điều này hoàn toàn có ghi lại. Xem ra về thân thế của ta là bí , mà theo như lời Tony của Tạ gia quả nhiên cũng che đậy được sức mạnh của giới truyền thông.

      Nhưng mà , lực cản này chắc chắn ngăn trở , ngược lại, càng biết tin tức , càng làm người hiếu kỳ nhiều hơn. Tần Linh quyết định, muốn từ gốc cây này từ từ leo lên, tìm kiếm cuối cùng bí mật ở đâu.

      Bí mật của Tạ tam thiếu, đến tột cùng là gì?

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3.1

      Edit: Tyna Trần/ dòng 2 Họa Thủy tộc.
      Beta: thuonglu.


      "Tử Hiên, khuya về nhà ăn cơm, có chuyện muốn với em." thanh trầm ổn theo đầu bên kia điện thoại truyền đến.

      Bên này Tạ Tử Hiên khẽ mỉm cười: " hai, lại là Tam Đường Hội Thẩm(1) sao?"

      " Trước bảy giờ tối nhất định phải trở lại.” Tạ Thiên Ngạo hạ tối hậu thư: “ về hậu quả em tự gánh lấy."

      " dám dám, cho dù là Hồng Môn Yến (2) ta cũng nhất định chạy trở về." Tạ Tử Hiên đành cười cười đầu hàng.

      Cúp điện thoại, Tạ Tử Hiên gác chân lên, tựa lưng lên ghế sa lon, tay cầm ly rượu đỏ, thích ý xem bộ phim Nhật mới thuê về.

      "Cuộc sống là cái gì? Chính là biết. Chúng ta thân là người bình thường, vĩnh viễn cũng cách nào nắm giữ vận mệnh của mình, chỉ có thể chờ đợi số mạng chi thần chăm sóc."

      Trong ti vi, người nam chính vốn yên lặng độc thoại, đáng tiếc lần nữa bị thanh của chiếc điện thoại đột nhiên vang lên làm cắt đứt bầu khí này.

      "Tiểu Tạ, bận cái gì?" Nhận điện thoại, ngờ cư nhiên lại là giọng nam.

      "Mục đại ca? Em xem bộ phim Nhật mới, " Tạ Tử Hiên cười : “Hôm nay làm sao lại nghĩ đến mà gọi cho em đây?"

      Mục Nhất Thần có chút chần chờ hỏi: " Gần đây, em có gặp qua Tần Linh sao?"

      "Tần Linh?"

      Cái tên này rất quen thuộc, nghe qua nơi nào? Chờ chút, lần trước ở A Nhã. . . . .

      " Tần Linh có phải là người có dáng người cao, thân có chút mập mạp?"

      "Đúng vậy" Mục Nhất Thần hỏi lại: "Em gặp qua ấy?"

      "Em nghĩ cứ xem là có gặp qua , ấy tới công ty chúng ta, là em giúp ấy là thẻ hội viên."

      nhớ được Tần Linh, cũng thể trách sơ ý a, cùng với Mục Nhất Thần và Tần Tường mặc dù quen thuộc, nhưng cũng chỉ là tiếp xúc công việc, chưa từng biết qua người nhà của bọn họ, đối với cái tên Tần Linh cũng chỉ là cái tên xa lạ, nếu phải Mục Nhất Thần vừa nhắc tới, cũng cho rằng Tần Linh cùng Tần Tường có quan hệ.

      "Khó trách ngày đó nhìn thấy ấy lại cảm thấy có chút quen mắt, ngũ quan ấy cùng chị Tần có vài điểm giống nhau."

      "Em. . . . . . có đắc tội gì với ấy chứ?" Mục Nhất Thần vừa hỏi, Tạ Tử Hiên liền cảm thấy giải thích được.

      "Đắc tội??? Cũng a!" Lần trước chẳng qua là tùy tiện hàn huyên mấy câu mà thôi, mặc dù thái độ Tần Linh đối với giống như những khác, vừa gặp liền điên cuồng hay luống cuống như bọn họ. Nhưng xác thực, bản thân hề có đắc tội gì với a. Nếu là về bản hợp đồng kia ít nhiều cũng có chút mùi vị lừa đảo coi như tính .

      nhíu nhíu chân mày: "Là Tần Linh gì sao?"

      "Con bé gì, nhưng mấy ngày nay lại hỏi thăm chúng ta về tin tức của em, cho nên Tần Tường bảo cho em biết câu."

      " cái gì?"

      "Chuẩn bị chiến tranh cho tốt .”

      "A???"

      thanh Mục Nhất Thần mang theo chút ý cười: " quấy rầy em nữa, lần sau có cơ hội gặp mặt lại ."

      "Này! Đợi chút. . . . . ." Tạ Tử Hiên vội vàng kêu lên, nhưng điện thoại bên kia sớm ngắt máy mất rồi.

      Hôm nay là ngày gì đây?

      Đầu tiên là hai ra lệnh bắt nhất định phải về nhà, sau lại bị người báo cho mình biết bên ngoài vô cớ có kẻ thù. làm người từ trước đến nay đều rất cẩn thận, nếu làm sao có thể khiến cho đám ký giả kia ngay cả nhược điểm để viết cũng có. Chẳng lẽ năm hạn bất lợi, có vận xấu muốn phủ xuống người ?

      Nhớ tới khi nhìn thấy Tần Linh, ấn tượng cũng khắc sâu.Rốt cuộc làm cái chuyện gì lại làm cho đối phương chán ghét đến như vậy, đến mức Mục đại ca tự mình điện thoại nhắc nhở chuẩn bị chiến tranh?

      Buồn cười, , phải là dở khóc dở cười.

      Xem ra hôm nay là đừng nghĩ tới được nghỉ ngơi. Nhìn bên ngoài cũng năm giờ chiều rồi , trước tiên vẫn là về nhà xem đại ca phân phó gì thôi. Phương châm của từ trước đến giờ luôn là: thà phụ cả người trong thiên hạ, nhưng tuyệt đối được đắc tội với hai.

      Ai bảo từ đến lớn, hai chính là khắc tinh của đây.

      "Hello, các vị lâu gặp?"

      Tạ Tử Hiên thản nhiên vào nhà lớn của Tạ gia, quả nhiên nhìn thấy Hồng Môn Yến trước mặt. Hai vị trưởng bối của Tạ gia, hai Tạ Thiên Ngạo, chị hai Tạ Y Nỉ cùng em Tạ Bích Nhu tất cả đều đến đông đủ.

      "Em trễ ba phút." Tạ thiên Ngạo đưa ngón trỏ ra, chỉ chỉ đồng hồ treo tường.

      "Kẹt xe." vội vàng giải thích, là sợ hai luôn, cái người này đối với thời gian vô cùng nghiêm ngặt, cầu chuẩn mực vượt qua cả đồng hồ Thụy Sĩ nổi tiếng. Làm tất cả các thương nhân muốn hợp tác cùng ấy đều thầm kêu khổ, bởi vì mỗi lần hẹn dùng cơm, vô luận bản thân rất vội, đều phải tới trước chờ đợi, tuyệt thể để người chờ lâu phút, nếu ấy nhất định quay đầu rời .

      "Tử Hiên, trước ngồi xuống ăn cơm ." Vẫn là Tạ phu nhân hiểu nhất: "Cái người này bao lâu trở về nhà, ngươi là mập hay gầy ta đều biết, chỉ có thể ngày ngày ở trong TV xem ngươi."

      "Mẹ, bữa tối hôm nay ăn món gì a?" lộ ra bộ dáng như quỷ thèm ăn, chọc cho Tạ phu nhân cười cười dùng chiếc đũa đánh vào tay: "Thế nào càng lớn càng có quy củ? Làm vịt quay cho con, lập tức bưng lên."

      "Có là mẹ hiểu con nhất."

      cười như gió xuân, phóng ra thần thái vạn người mê. Thấy vậy Tạ Y Nỉ lặng lẽ với Tạ Thiên Ngạo: " hai xem ấy tại bộ dạng vui vẻ như vậy, vấn đề kia có phải nên cùng ấy rồi?"

      "Có số việc phải muốn tránh là có thể tránh được."Tạ Thiên Ngạo lạnh lùng .

      bàn cơm món ăn xung quanh hơn mười món, nhưng trừ Tạ Tử Hiên an ổn ăn, những người khác ai cũng đều nhai kỹ nuốt chậm, tựa hồ như là có tâm .

      "Ăn no." Tạ Tử Hiên miễn cưỡng nghiêng người dựa vào thành ghế, cái tư thế này làmcho cùng Tạ Thiên Ngạo đối diện, nhìn thẳng vào mắt nhau.

      " hai, bây giờ chuyện ? Xem mọi người nhẫn là cực khổ a." Tạ gia cùng nhà khác hề giống nhau. Ở các gia đình bình thương, nếu như trưởng bối còn khỏe mạnh, đương nhiên lời của trưởng bối cực kỳ có phân lượng. Nhưng tại Tạ gia lại ngược lại, Tạ Ngư Đồng kể từ sáu năm trước sau khi đem vị trí chủ tịch tập đoàn Trang Khải chuyển nhượng lại cho con trai lớn Tạ Thiên Ngạo, cũng chưa từng hỏi tới chuyện của công ty, thậm chí trong nhà tất cả mọi việc cũng hoàn toàn giao cho con trai lớn phụ trách, hôm nay người nắm quyền tại Tạ gia chính là Tạ Thiên Ngạo.

      Tạ Thiên Ngạo búng tay, liền có người làm đưa lên cái khay sớm được chuẩn bị từ trước, trực tiếp đưa tới trước mặt của Tạ Tử Hiên.

      "Là vật gì?" Tạ Tử Hiên thấy trong khay để phong thư: " phải là Hữu Lạc Ảnh đem thư gửi về nhà đấy chứ?" Cũng chỉ là đùa, đương nhiên biết chuyện hề đơn giản như vậy. Phía phong thư là tiếng Nhật, vừa thấy trong lòng liền có biến. Đến khi lật phong thư lại nhìn thấy con dấu màu đen được in ở phía sau, đôi mắt trong veo thoáng qua sương mờ nhàn nhạt.

      "Là tin của Hắc Vũ gia?" cũng mở phong thư ra, mà đem nó ném trở về khay.

      "Bọn họ lại muốn bày trò gì đây?"

      "Bọn họ là đưa ra cầu, chờ em về trả lời." Tạ Thiên Ngạo nhìn .

      "Còn muốn chờ em trả lời." Tạ Tử Hiên kêu rên hai tiếng: "Chỉ vì phong thư nhàm chán như vậy liền đem em triệu hồi trở về?"

      "Ta muốn tìm phiền toái về cho Tạ gia." Tạ Thiên Ngạo : "Em tốt nhất cùng bọn họ kết thúc cho ràng ."

      Tạ Tử Hiên hếch đuôi lông mày , " hai mà cũng có lúc sợ người?"

      "Nếu như chỉ là vì mình ta, ta sợ, nhưng nhà Hắc Vũ là gia tộc hắc đạo có thế lực lớn nhất Nhật Bản, am hiểu nhất là mánh khoé ám sát, em nên nhớ ngoại trừ ta - người hai này, em còn có cha mẹ cùng các thân tín bên ngoài."


      Tạ Tử Hiên lớn tiếng thở dài hơi: " như vậy, em là nhất định phải trở về Nhật Bản chuyến?"

      (1) Tam Đường hội thẩm:
      Đây là phiên tòa thời Trung Quốc cổ đại, về các chế độ giám sát. Trong hệ thống chính trị thời phong kiến Trung Quốc, có hệ thống quy chế rất quan trọng, đối với giám sát cơ cấu quan lại và quan chức. Năm 221 trước công nguyên nước Tần sau khi tiêu diệt sáu nước, dưới hoàng đế thiết lập ba cấp bậc quan lại quan trọng nhất, đó là Thừa Tướng, Thái Úy, Ngự Sử Đại Phu, họp lại gọi là Tam công, Thừa Tướng nắm giữ việc triều chính, Thái Úy nắm giữ việc quân , Ngự Sử Đại Phu nắm giữ việc giám sát. Hệ thống này đặt nền tảng cơ bản của chính trị quan liêu Trung Quốc suốt hai ngàn năm tuổi. Nhà Hán kế thừa nước Tần, cơ cấu giám sát gọi là Ngự Sử Đài, quan là Ngự Sử Đại Phu. Đời Đường cơ cấu bên trong giám sát hình thành chế độ tam viện chặt chẽ, chế độ giám sát còn có đặc điểm là Ngự Sử tham gia xét xử tư pháp, những vụ án quan trọng hoàng đế theo quy tắc chiếu xuống Hình Bộ, Ngự Sử Đài, Đại Lý Tự đồng xử”, hệ thống này tiếp tục đến đời nhà Minh – Thanh, được gọi là “Tam đường hội thẩm”. Nhà Minh đổi Ngự Sử Đài thành Đô Sát Viện, cùng với Hình Bộ, Đại Lý Tự hợp thành “Tam Pháp Ti”, là cơ quan xét xử tối cao, thường là “Tam Pháp Ti” tham gia xét xử. Tam ti hội thẩm, thường gọi là “Tam đường hội thẩm”.

      (2) Hồng Môn Yến: Trong văn hóa Trung Quốc, thuật ngữ Hồng Môn Yến được sử dụng theo nghĩa bóng để chỉ cái bẫy hay tình huống vui vẻ nhưng trong thực tế lại nguy hiểm

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3.2:

      **********
      Edit: Niệm Vũ (dòng 2 Họa Thủy tộc)

      Beta: thuonglu
      *************

      "Tình thế bắt buộc thôi." Tạ Thiên Ngạo nhìn chăm chú: " đặt vé máy bay Nhật Bản giúp chú rồi."

      "Cả lẫn về?"

      " lượt."

      Tạ Tử Hiên cười khổ : "Vì sao em lại cảm thấy mình chuẩn bị chui vào miệng cọp?" với Tạ phu nhân: "Mẹ và ba để mặc hai bắt nạt con như vậy à?"

      "Tử Hiên, chuyện này ai trong chúng ta cũng thể quyết định thay con." Tạ phu nhân hiếm khi nghiêm nghị như vậy: " , mẹ ở nhà chờ con ."

      "Nếu nhà Hắc Vũ kiên trì thả người, tự nhiên nghĩ biện pháp cứu chú ra ngoài." Tạ Thiên Ngạo rốt cuộc cũng đảm bảo.

      Tạ Tử Hiên thở phào hơi: "Cũng may, rốt cuộc hai cũng phải là động vật máu lạnh. Khi nào em ?"

      "Trong tuần này." Tạ Thiên Ngạo : "Cuối tháng là đại thọ 60 của gia chủ Hắc Vũ , muốn em nhất định phải có mặt."

      "OK, vừa đủ để em tuyên truyền đĩa nhạc mới." Tạ Tử Hiên rất là thoải mái mà nhún nhún vai.

      "Tử Hiên, chuyện này rất nghiêm trọng." Tạ Thiên Ngạo thể nhắc nhở .

      "Trong lòng em có tính toán." đứng lên, "Như vậy là em có thể rời rồi?"

      Tạ Tử Hiên hoa trương dùng lễ nghi châu Âu cúi người chào cáo biệt với người nhà họ Tạ rồi rời khỏi biệt thự Tạ gia.

      Vươn tay mở cửa xe, đồng thời trong đầu lên đoạn trí nhớ sớm bị lớp bụi dầy che lấp.

      Đảm nhiện vị trí gia chủ Hắc Vũ hẳn là Hắc Vũ Lương Mộc , lão già ngoan cố đó. . . . . . từng đời này cũng gặp lại, nghĩ tới nhanh như vậy muốn gặp mặt lại.

      ~~~
      Tần Linh mồ hôi đầy người từ phòng tập thể thao ra. Hôm nay bắt đầu vào nề nếp tiến hành huấn luyện thể hình, mỗi ngày chạy hai giờ, tập bằng máy giờ, mặc dù lượng vận động cũng tính lớn, nhưng đối với người trước giờ vẫn ưa vận động, lại còn thân thịt mỡ như thế này làm mệt muốn chết. Càng tệ hơn là ngoài phối hợp vận động thân thể còn có chế độ ăn uống điều độ. Lúc đầu chẳng qua là những điều đơn giản, ăn ít chút cũng khó gì, chỉ là hôm nay muốn ngày ngày chạy bộ lại thể ăn cơm, cái này đúng là khác gì hành chết a.

      Tony đưa khăn lông cho , cẩn thận từng li từng tí : " Tần à, tôi thấy hôm nay huấn luyện đến đây thôi."

      nhận khăn lông, ngược lại trừng mắt hỏi cậu ta, "Hôm nay vận động đủ rồi?"

      "Còn thiếu 30 phút tập cơ bụng."

      "Trung tâm A Nhã các cậu chẳng lẽ là chỉ để ý lấy tiền làm việc hay sao? Khách còn cầu giảm bớt lượng vận động, cậu thân là huấn luyện viên giám sát, lại dám bãi công trước?" Mặc dù Tần Linh mệt đến miệng đắng lưỡi khô, lời ra vẫn hùng hổ dọa người như cũ.

      Tony gần đây vẫn tương đối sợ Tần Linh, cũng bởi vì ngày đó lúc cậu ở phòng rửa tay nghị luận về Tần Linh bị nghe được, Tony tự biết đuối lý, với những người khách khác đều dám cãi nhau ầm ĩ, cười cười , duy chỉ đối với dám càn rỡ.

      "Như vậy, trước nghỉ mười phút là được, lát nữa tôi đợi ở chỗ máy tập." Cậu dám có quá nhiều trao đổi với , chỉ sợ lại sai cái gì.

      Tần Linh ngồi nghỉ ngơi tại chỗ, vừa dùng khăn lông lau mồ hôi chổ, đột nhiên cảm giác được bên cạnh hình như có ánh mắt kì quái nhìn mình. vừa quay đầu liền thấy người đàn ông trung niên nhìn .

      "Ông có chuyện gì?" Trong thanh của mười phần tức, làm cho đối phương sợ hết hồn.

      "A, xin lỗi, xin hỏi đây có hứng thú quay quảng cáo hay ?"

      "Hả?" Tần Linh sửng sốt.

      Người đàn ông kia lập tức đưa danh thiếp của mình ra, "Tôi là đại biểu công ty quảng cáo Bắc Đấu Tinh, gần đây công ty chúng tôi muốn quay quảng cáo đầu tiên, cần vị nữ chính, tôi cảm thấy được khí chất, hình tượng vô cùng thích hợp với quảng cáo này."

      "Tôi?" Tần Linh nhìn chung quanh vòng, xác định mục tiêu của đối phương là mình, "Mắt ông có vấn đề chứ? Ông để cho tôi làm nữ chính?"

      "Đúng vậy, lần này nam chính của quảng cáo là vị minh tinh vô cùng nổi tiếng, nếu như có thể hợp tác thành công, chừng được chú ý, tiến vào làng giải trí." Đối phương liến thoắng miêu tả tiền đồ tốt đẹp.

      Đầu tiên Tần Linh ngơ ngác nghe, lát sau trong mắt phát ra tia sáng chói mắt. Chẳng lẽ là hiệu quả sau tháng huấn luyện? đạt tới hình tượng tốt đẹp khiến người tìm sao đành lòng bỏ qua?

      Nhưng còn chưa dám tin tưởng."Tôi có biểu diễn kinh nghiệm."

      Lúc học đại học xã đoàn gì cũng tham gia, tất cả thời gian rảnh đều ngủ.

      " sao, công ty chúng ta xem trọng chính là người có bất kì kinh nghiệm biểu diễn giống , trình diễn khí chất vô cùng sạch thanh thuần." Tìm ngôi sao quả nhiên là khéo như rót.

      "Thế lúc nào cần tôi?" bị thuyết phục.

      "Chiều mai, nếu như thuận tiện, ở tòa nhà Khải Tư Ân tầng mười ba, phòng 1302, chào mừng tới thử."

      phải là nằm mộng chứ? Hay là phát khùng? Lại giống như mộng mị trong giấc mơ minh tinh của nữ sinh mười sáu mười bảy tuổi, vì cái danh thiếp mà chạy tới nơi này?

      Tần Linh ngẩng đầu lên, nhìn cao ốc Khải Tư Ân cao vút trong mây.

      Tối hôm qua vì xác nhận thân phận của đối phương là hay giả, cố ý tra khảo tư liệu công ty quảng cáo Bắc Đấu Tinh, cuối cùng xác định công ty như vậy, địa chỉ công ty cũng sai. Công ty quảng cáo này từng tay thổi nhiều người thành sao thành minh tinh, thậm chí người cho danh thiếp —— Lý Tổ Đức, nghe lại là vị đạo diễn quảng cáo rất nổi danh.

      Dĩ nhiên tuyệt cho người nhà nguyên nhân bản thân đến Bắc Đấu Tinh, cũng sợ ngộ nhỡ thất bại lại bị mất mặt.

      tới tầng mười ba, thấy tấm biển công ty quảng cáo Bắc Đấu Tinh vẫn do dự mình có nên vào hay . ngờ có người ra từ trong, vừa vặn là Lý Tổ Đức hôm qua đưa danh thiếp.

      Lý Tổ Đức vừa thấy , mắt sáng lên, " Tần, chờ lâu, mau vào!"

      Ông nhiệt tình gọi vào công ty."Thời gian quảng cáo cấp bách, tôi đúng là sợ đến, cảm ơn tin tưởng tôi, ủng hộ tôi."

      Ông khiêm nhường, khách khí như thế, càng làm cho Tần Linh kinh sợ."Tôi chỉ là tùy tiện tới xem chút." vội vàng giải thích, nhưng giây kế tiếp tay bị nhét vào tập lớn.

      "Đây là kịch bản, mời làm quen trước chút, giờ sau chúng ta trường đóng phim, trang phục cũng chuẩn bị xong. Trang điểm!" Lý Tổ Đức xoay người gọi, rất nhanh có thợ trang điểm xuất .

      "Dựa theo kịch bản trang điểm cho ấy." Ông nhanh chóng phân phó.

      Ngay cả kịch bản Tần Linh cũng kịp nhìn bị thợ trang điểm kéo đến phòng hóa trang. Nửa giờ sau lại bị kéo lên xe riêng đến trường đóng phim.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 3.3
      Edit:khinh nhu/ Dòng 2 Họa Thủy tộc
      Beta: Trục Nguyệt

      "Nữ diễn viên chính còn chưa đến sao?"Vừa mới vào đến cửa nghe thấy người lớn tiếng hỏi.

      " đến."Lý Tổ Đức kéo Tần Linh cùng vào.

      Giọng lớn kia phát ra từ người phụ nữ trung niên nhìn qua rất khôn khéo và giàu kinh nghiệm, quần áo khéo léo, trang điểm cũng sang trọng. Ánh mắt bà ấy lướt nhanh qua Tần linh, hỏi: "Chính là sao?"

      "Đúng vậy, tôi dựa kịch bản mà tìm tới đây, thế nào?"

      " OK." Người phụ nữ kia có bất kỳ biểu vui mừng nào, : "Nhanh lên, đừng để Romeo đợi quá lâu."

      "Mọi người phải là muốn diễn vở kịch của Shakespeare chứ?"Tần Linh vội hỏi, biết dáng vẻ mình yếu đuối, về ngoại hình lại kém hơn nhiều Juliette.

      Người phụ nữ thông minh kia chân vừa mới bước ra, nghe được câu hỏi của , kinh ngạc quay đầu lại hỏi: "Ngay cả Romeo là ai cũng biết sao?"

      Ngay từ cái nhìn đầu tiên về người phụ nữ này, Tần Linh có ấn tượng tốt. Đạo diễn mới người là lớn nhất ở trường đóng phim, sao người phụ nữ này lại giống như còn lớn hơn đạo diễn vậy? "Xin lỗi, tôi biết các người người nào."

      Ngoại trừ Quỷ Đoản Mệnh dưới ngòi bút của Shakespeare chính ra, biết bất kỳ người nào tên là Romeo, có lẽ người đàn ông dám dùng cái tên này nhất định là kẻ điên cuồng, tự đại.

      "Đạo diễn, có thể chụp chưa?" bóng người cao gầy ra từ trong trường đóng phim, khiến Tần Linh vốn nhìn nơi khác bất giác nheo mắt lại, quay mặt qua nhìn ——

      " ra là ." bật thốt lên.

      Tạ Tử Hiên cũng rất bất ngờ khi thấy ở đây: "Tần tiểu thư, lâu gặp." Từ trước đến nay luôn tôn trọng phái nữ, chủ động đưa tay ra muốn bắt tay với .

      Tần Linh nghĩ tới siêu cấp đại minh tinh theo lời trong miệng đạo diễn, và Romeo người phụ nữ vừa kia, lại có thể là Tạ Tử Hiên? Nếu biết chuyện này sớm chút, hôm nay tuyệt đối đến đây.

      Nhìn Tạ Tử Hiên duỗi bàn tay ra, cắn môi, gượng vươn tay ra chạm với đối phương cái rồi tách ra.

      "Romeo, biết ta?" Người phụ nữ trung niên kia ra là người đại diện của Tạ Tử Hiên, tất cả mọi người đều gọi là Vương tỷ.

      Tạ Tử Hiên cười : " ấy là em của Tần Tường, cũng chính là Nhị Tiểu Thư của Tần gia."

      "Em của Tần tường?"Vương tỷ mấy tin tưởng, nhìn lại Tần Linh." phải chứ?Tôi biết Tần Tường, ấy là đóa hoa dược giới thượng lưu công nhận."

      Tạ Tử Hiên nhạy bén nhận thấy từ trong ánh mắt Tần Linh lộ vẻ chán ghét.Đúng, chính là vẻ mặt này, lần đầu tiên gặp cũng nhìn thấy. vội ho khan tiếng, muốn sang chuyện khác.

      Nhưng Tần Linh lại mở miệng trước." biết xấu hổ, ông trời đúng là công bằng, nếu để cho tôi có hoa tươi nhà trước, nhất định tôi đây trồng cỏ dại làm nền."

      Trong lời ràng có chứa mùi thuốc súng, Vương tỷ biết mình sai, nhưng từ trước đến giờ luôn được người khác ca tụng nên cũng chủ động nhận lỗi mà dặn dò Tạ Tử Hiên câu: "Hôm nay công việc tương đối nhiều, cậu phải tranh thủ thời gian."

      "Xin hỏi rốt cuộc các người muốn chụp cái gì?"Tần Linh lần nữa cắt ngang lời của bọn họ. Trực giác cho biết, cùng mỹ thiếu niên Tạ Tử Hiên đẹp đẽ yếu đuối ở chung chỗ ghép lại vô cùng quái dị, hình tượng của tuyệt đối tốt.

      "Trước khi đến đọc kịch bản sao?" Vương tỷ cau mày hỏi, bảo trợ lý cầm lấy kịch bản: " đọc nhanh lên chút, Romeo chỉ có ba giờ để chup." cách khác, chính là cho biết nên làm mất thời gian người khác.

      Tần Linh kìm nén tức giận, nhận lấy kịch bản đọc mấy hàng, long mày chau lại thành đường.

      Đây là kịch bản rách nát gì? Nội dung là Tạ Tử Hiên đường, bị rất nhiều thét lên đuổi theo, đột nhiên từ trong đám người xuất bóng đen khôi ngô, chặn trước mặt tạ Tử Hiên , lộ ra hàng răng trắng, đáng thương : "Xin cậu gả cho tôi." Sau đó tạ Tử Hiên cười tiếng rồi đưa ra "Phong tình vạn chủng". màn hình xuất ra hàng chữ —— thế giới Vạn Người Mê , giới tính ranh giới.

      Mà cái bóng đen "Dáng người khôi ngô" , cần phải , đương nhiên chính là do diễn rồi.

      Tạ Tử Hiên nhìn sắc mặt từ xanh đến đỏ, từ đỏ đến trắng, trong lòng thầm biết ổn, lời Mục Thần Nhất căn dặn trong điện thoại vẫn còn vang bên tai.

      nhìn sắc mặt của chuyện, Tần Linh lạnh lùng bỏ kịch bản rơi đất: "Xin lỗi, tôi thích hợp diễn loại nhân vật sỉ nhục phụ nữ này." liếc mắt, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Tạ Tử Hiên, gằn từng chữ : "Thực sức quyến rũ của con người là từ trong tâm phát ra từ khí chất, chứ phải dựa vào việc hạ thấp người khác để ca tụng nâng cao giá trị bản thân. Tôi rất nghi ngờ vẻ bề ngoài cùng nhân phẩm của ."

      "Cái gì?"Thấy như thế năng lễ độ, Vương tỷ giận tím mặt.

      Nhưng Tần Linh vốn định cho đối phương bất kỳ cơ hội tranh cãi nào, trực tiếp phẩy tay áo bỏ .

      Thấy thế, Tạ Tử Hiên bỏ lại trong phòng đám người kinh ngạc, vội chạy đuổi theo.

      "Tần Linh, chờ chút." Chân của dài, ở cửa lớn đuổi kịp .

      Tần Linh cư xử lạnh nhạt, "Thế nào?Tạ tam thiếu còn có gì chỉ dạy?"

      "Tôi rất xin lỗi chuyện kịch bản, bởi vì kịch bản phải do tôi viết, gần đây tôi tương đối bận, hôm nay trước khi đến trường quay tôi cũng có đọc qua. . . . . ."

      "Đây chính là cách làm việc của ?" châm chọc, "Tôi còn tưởng rằng Tạ tam thiếu là người rất với công việc, người làm việc nghiêm túc chịu trách nhiệm, hôm nay xem ra cũng như vậy thôi. nhận thức với phụ nữ kém còn bằng thằng cháu nhà tôi."

      Mặt Tạ Tử Hiên trầm xuống: " đưa ra nhận xét về tôi có phải quá sớm ? Tôi xin lỗi rồi."

      "Vì chuyện ngày hôm nay xin lỗi, xin lỗi vì thái độ về phụ nữ trước sau như ?" Tần Linh lần nữa hỏi ngược lại.

      ôm cánh tay trước ngực, "Vóc dáng là yếu điểm của sao? Hình như vô cùng nhạy cảm khi thảo luận về vấn đề này?"

      oán hận : "Mỗi người đều có riêng tư của mình, điều tra riêng tư người khác phải hành động có đạo đức ."

      "Ồ? Phải ?Tôi nghe gần đây có người khắp nơi hỏi thăm lý lịch của tôi, biết hành động có được xem là đạo đức?"

      Tần Linh sắc mặt xanh rồi trắng, "Thân là nhân vật của công chúng vốn đánh mất quyền riêng tư, nên sớm tự hiểu về việc này."

      "Nếu như muốn bị người khác chạm vào yếu điểm, nên bắt đầu cố gắng cải thiện bản thân, chứ nên ngang ngược chỉ trích người khác." Muốn cãi nhau?Tạ tam thiếu cũng phải là kẻ làm được gì.

      cắn chặt hàm răng, "Cảm ơn chỉ dạy, tôi nhất định vì phụ nữ thế giới giành tiếng ."

      "Vậy tôi mỏi mắt mong chờ? Có thể tận mắt thấy em voi biến thành công chúa thiên nga cũng là chuyện kỳ diệu."Lúc sau miệng cay độc hung ác , đừng tưởng rằng phong cách mà tranh cãi cùng người khác.

      "Có thể thành công được lọt vào mắt xanh của nhược chất mỹ thiếu niên quả là vinh hạnh của tôi, đến lúc đó còn phải xin Tạ tam thiếu chỉ bảo." bắt đầu giống như hiệp nữ cổ đại ôm cổ tay rút kiếm."Hẹn gặp lại."

      " tiễn."Tạ Tử Hiên đứng tại chỗ di chuyển.

      Nhược chất mỹ thiếu niên?Yếu điểm của có phải là trí tuệ ? Người phụ nữ này chẳng lẽ trong miệng giấu cái súng máy? Khiến cho quân địch xác chết khắp nơi, để cho bất kỳ người nào sống.

      Đột nhiên cười, Mục Thần Nhất quả thực sai, chuẩn bị chiến tranh, sớm phải có tính toán. Trong nháy mắt lại cùng Tần Linh đối chọi gay gắt.

      Có thể cũng rất oan uổng, rốt cuộc lúc nào đắc tội Tần nhị tiểu thư, để cho chán ghét ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :