1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều thê nhà ta - Mạt Trà Khúc Kỳ (Trọng sinh, gia đấu, sạch, cực sủng)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 14: Chép chép


      Edit: Kye


      Beta: Tiểu Huân


      Vào lúc này Khương Lệnh Uyển cực kì oán hận cái thân thể bốn tuổi bé này của nàng, vừa nãy khi ở Thanh Hà cư cùng chơi với Tứ tỷ tỷ nàng vẫn vô cũng khỏe mạnh, vừa về tới sân nhà, cái bụng liền đau lên. Đào ma ma nhìn thấy vậy lập tức bị dọa trắng bệnh cả mặt, vội vàng kêu nha hoàn mời Chu thị.


      Vừa rồi nàng và Khương Bách Nghiêu làm ầm ĩ lợi hại, Chu thị ngủ trưa ước chừng được canh giờ*, mặt mày mới ngủ dậy vốn hồng hào, nhưng vừa khi nghe tin nữ nhi bị đau bụng, nhất thời lo lắng thôi, vội vàng hấp tấp chạy qua.


      Chu thị vừa vào phòng, nha hoàn liền vén tấm màn lụa màu nhạt làm bằng vải gấm thêu hoa sang hai bên, nữ nhi nho ngủ an tĩnh, người đắp chiếc chăn mòng màu hồng nhạt, nhìn giống như con mèo con. Nữ nhi thấy mình, đôi mắt ngập nước mở to, giọng gọi: “Nương.”


      Chu thị “ai” tiếng, nhanh chóng tiến lên đem nữ nhi ôm vào lòng, sờ sờ bàn tay mềm nhũn, nhíu mày : “Làm sao lại lạnh như vậy?” Nàng nghiêng đầu nhìn thoáng qua khuôn mặt u sầu của Đào ma ma, : “ sai người thỉnh đại phu chưa?”


      Đào ma ma gật đầu, cũng gấp gáp vô cùng: “Nô tỳ cho Thanh Trúc mời, lúc này đại phu cũng chắc đường đến.”


      Chu thị khẽ vuốt cằm, ôm thân thể mềm mại của nữ nhi trong lòng, lông mày nhíu thành đường. Thấy nữ nhi bảo bối kêu đau bụng, lúc này mới đem tay luồn vào trong chăn, từ vạt áo tiến vào, nhàng xoa xoa bụng mềm mềm, ôn nhu hỏi: “Đau ở chỗ này sao?”


      Khương Lệnh Uyển gật đầu, thanh mềm mại : “Xán Xán đau.”


      Chu thị đau lòng thôi, hỏi Đào ma ma: “Xán Xán hôm nay ăn đồ hư gì sao?”


      Đào ma ma lắc đầu : “Nô tỳ vẫn luôn trông coi, thấy Lục tiểu thư ăn loạn cái gì, đúng rồi…” Đào ma ma bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, nhìn Khương Lệnh Uyển : “Vừa lúc nãy Lục tiểu thư Thanh Hà cư chơi cùng Tứ tiểu thư, ở chỗ Thôi di nương ăn bát chè lê------”


      Chu thị vừa nghe mặt liền đổi sắc.


      Khương Lệnh Uyển thấy đúng, vội : “Nương, chè lê di nương làm ăn rất ngon, hơn nữa Tứ tỷ tỷ cũng ăn, Tứ tỷ tỷ có chuyện gì, khẳng định phải chè lêcó vấn đề. Nương, người đáp ứng Xán Xán thích di nương và Tứ tỷ tỷ.” vất vả nàng mới khiến cho nương đổi cách nhìn khác với Thôi di nương, hơn nữa cũng có chút thích Tứ tỷ tỷ, nếu bởi vì tình này mà khiến cho mục đích của nàng thất bại trong gang tấc, vậy đúng là thiệt thòi lớn.


      Chu thị thấy nữ nhi che chở Chu di nương như vậy, đương nhiên cũng tiện gì. Nhưng thực tế nàng lại vô cùng buồn bực, trong lòng thầm nghĩ: Nếu có người nào dám làm tổn thương nữ nhi của nàng, nàng tuyệt đối để yên cho . Chu thị sờ sờ khuôn mặt của nữ nhi, : “Xán Xán ngoan, nương là Thôi di nương, chờ chút để đại phu đến khám cho con.”


      Khương Lệnh Uyển ngoan ngoãn gật đầu.


      Nhưng trong lòng nàng rất ràng, nếu lúc nữa làm được việc này, khẳng định nương giận chó đánh mèo với Thôi di nương.


      Khương Lệnh Uyển tâm trạng lo lắng, cũng lâu lắm đại phu liền đến. Sau khi đại phu khám xong, hỏi hôm nay ăn những đồ ăn gì, sau đó liền khuyên người nhà nên cho hài tử ăn quá nhiều gạo nếp nếu ăn gạo nếp nhiều dẫn đến đau bụng. Thân thể tiểu nữ oa bốn tuổi vốn rất yếu ớt, ăn nhiều gạo nếp khó tiêu hóa, thế nên mới gây ra đau bụng. Nghe xong những lời này, Khương Lệnh Uyển lập tức : “Nương, người nghe thấy , liên quan đến Thôi di nương.”


      Chu thị nghe xong gật gật đầu, ôm nữ nhi sát vào lòng ngực thêm chút, : “Là nương trách oan Thôi di nương.”


      Tuy rằng cái bụng còn đau nhưng Khương Lệnh Uyển cũng rất vui vẻ. Hai tay nàng ôm lấy cánh tay của mẫu thân, bắt lấy cơ hội : “Nương, Xán Xán thực rất thích Tứ tỷ tỷ, hơn nữa Tứ tỷ tỷ và Thôi di nương đối xử với Xán Xán rất tốt. Sau này nương cũng phải đối xử với họ tốt chút, có được hay ?”


      Chu thị nhìn vào đôi mắt to tròn, trắng đen ràng của nữ nhi, nhất thời lên tiếng. Có lẽ vì cái bụng còn đau, khuôn mặt mập mạp nhất thời có chút tái nhợt, nhìn thấy nữ nhi như vậy nàng mà tim gan đều đau. Chu thị hôn mặt của nữ nhi cái, gật đầu : “Nương đáp ứng Xán Xán.”


      Khương Lệnh Uyển nghe xong vui sướng thôi, tươi cười ngọt ngào với Chu thị, sau đó quay sang nhìn ca ca ngồi cùng cha bên cạnh giường, : “Ca ca cũng vậy. Sau này cho phép bắt nạt Tứ tỷ tỷ, nếu Xán Xán thích ca ca nữa.”


      Khương Dụ vừa nghe muội muội sinh bệnh, sốt ruột hết cả lên, lập tức bỏ bút xuống chạy đến đây. Bây giờ thấy muội muội chuyện khí mười phần, cũng lo lắng nữa, theo thói quen liền nặn nặn khuôn mặt bánh bao của muội muội : “Ca ca là nam tử hán đại trượng phu, mới thèm bắt nạt tiểu nương.” Tứ muội mảnh mai phảng phất như gió vừa thổi liền có thể bị thổi bay, mới có thời gian nhàn rỗi mà khi dễ nàng đâu.


      Khương Lệnh Uyển bất mãn nhìn ca ca của nàng, quyệt miệng lầm bầm vài tiếng.


      Khương Dụ nhìn thấy mà cười ngừng: “Xán Xán quả tiểu bánh bao.”


      Tuy rằng ca ca nhà nàng tuy mới có chín tuổi, nhưng mặt mày lại rất tuấn tú, sau này lớn lên rồi cũng trở thành công tử tuấn lãng bất phàm. Mặc dù xét về tài hoa, ca ca có chút tốt, nhưng lại có võ nghệ bất phàm, sau này cũng ra chiến trường giết địch cùng với Lục Tông, vô cùng uy phong tiêu sái.


      Lúc này thấy ca ca hiểu chuyện như vậy khiến cho nàng nhớ lại kiếp trước---- ca ca tốt như vậy, lại bị Chu Lâm Lang mê hoặc đến thất bát điên đảo, muốn phải cưới bằng được người vào cửa.


      Nương cùng An vương phi xưa nay như nước với lửa, làm sao có tiếp nhận Chu Lâm Lang làm con dâu của mình? Mẫu thân phản đối, xưa nay cha đều nghe lời mẫu thân, hơn nữa cha cũng cho rằng nhi tử và Chu Lâm Lang thực thích hợp, đương nhiên cũng phản đói. Kết quả là ca ca tốt này của nàng ngược lại hề để ý đến thân phận con trai trưởng của Vệ Quốc Công phủ quỳ mãi ở trước sân phòng cha mẹ đứng lên, người làm nương tuy tức giận. Cuối cùng ngay cả cha tính tình vẫn luôn ôn hòa cũng nhịn được cầm mấy dây mây đánh đứa con trai hiểu chuyện này.


      Đánh thân con đau lòng mẹ, đến cuối cùng người thoái nhượng còn phải nương sao?


      Nàng cũng từng khuyên qua ca ca hãy nên nghe lời cha mẹ.


      Nhưng ca ca của nàng là người thẳng thắn, bất kể gì cũng vẫn muốn thành thân với Chu Lâm Lang, ngay cả lời của nàng cũng nghe. Hồi đó nàng luôn được nuông chiều, thấy ca ca nghe lời, đương nhiên cũng cực kì tức giận, sau đó lập tức tìm Chu Lâm Lang lý luận. Nhưng Chu Lâm Lang mặt kiêu ngạo : “Người có thể gả cho Lục Tông, vì sao ta thể gả cho ca ca ngươi? Khương Lệnh Uyển, ngươi xem mình là ai, dựa vào cái gì ngươi luôn muốn người khác nghe theo ý ngươi?”


      Khi đó nàng thực tức giận muốn cầm lấy roi mây đánh cho Chu Lâm Lang trận.


      Lúc hồi phủ nàng vừa vặn gặp phải Lục Tông. Lục Tông thấy nàng chỉ mang nha hoàn ra ngoài, lo lắng sợ nàng xảy ra chuyện, liền muốn đưa nàng hồi phủ. Hồi đó hai người định hôn, là vị hôn phu nên lo lắng an nguy của nàng là điều đương nhiên. Nhưng nàng mới vừa nháo với Chu Lâm Lang, trong lòng tức giận muốn ngất , càng đem hết lửa giận đổ lên người Lục Tông. Khi đó nàng nghĩ, nếu phải bởi vì nàng phải gả cho Lục Tông, chừng Chu Lâm Lang phí tâm tư mê hoặc ca ca. Nhưng hôm nay nghĩ lại, Lục Tông vô tội biết bao.


      Khương Lệnh Uyển rũ mắt xuống.


      Nàng là hài tử bị chiều quá sinh hư, nhưng lại vẫn luôn bao dung nàng.


      Kỳ thực Lục Tông cũng phải là người tính tình tốt gì, sở dĩ nàng cảm thấy dễ tính là bởi vì đem mọi kiên trì và dung túng của cho nàng.


      Khương Lệnh Uyển cuộn thành đoàn, dựa vào lồng ngực mẫu thân.


      Khương Bách Nghiêu cầm bát sứ trắng , thổi thổi vài cái, sau đó cẩn thận từng li từng tí mớm thuốc cho nữ nhi bảo bối: “Xán Xán ngoan, uống thuốc nào.”


      Khương Lệnh Uyển vừa ngửi tới mùi vị của thuốc, tiểu lông mày liền nhíu lại, đôi mắt to đen lay láy nhìn Khương Bách Nghiêu, miệng lại chịu mở ra.


      Khương Bách Nghiêu vẻ mặt ôn hòa : “Xán Xán nếu như thuốc uống hết, cha đồng ý với Xán Xán chuyện, có được hay ?”


      Lời này thành công hơi gợi hứng thú của Khương Lệnh Uyển, miệng cong cong : “Như vậy… chuyện gì cũng có thể sao?”


      Khương Bách Nghiêu vậy, là vì muốn dỗ nữ nhi, hai là cảm thấy nữ nhi mới có bốn tuổi, đưa ra cầu gì quá đáng, lớn nhất chỉ có thể liên quan đến các loại thức ăn linh tinh mà thôi. Khuôn mặt Khương Bách Nghiêu ôn hòa tuấn tú, gật đầu : “Đúng nha. Xán Xán cứ việc , cha nhất định đáp ứng con, nhưng trước hết---- Xán Xán phải ngoan ngoãn uống hết chén thuốc này .”


      Chuyện đương nhiên là đơn giản như vậy.


      Thân thể tròn tròn mập mập của Khương Lệnh Uyển nhanh chóng chui ra khỏi lồng ngực của mẫu thân, tay cầm lấy bát sứ trắng trong tay Khương Bách Nghiêu, đầu ngửa lên “ừng ục ừng ục” uống hết, sau đó nhìn về phía cha mình chép miệng cái, đôi mắt to tròn sáng lấp lánh : “ Xán Xán muốn Tông biểu ca.”
      fear, Thích ăn thịt, Miley63 others thích bài này.

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 15: Biểu ca


      Edit:Kye


      Beta: Tiểu Huân


      Khương Bách Nghiêu lời giữ lời, hơn nữa tuy nữ nhi còn nhưng lại dễ chọc. Mấy ngày nay người vẫn luôn treo bên miệng của tiểu bảo bối phải là “Tứ tỷ tỷ” cũng là “Tông biểu ca”, lúc mới bắt đầu còn có cảm giác gì, về sau số lần càng ngày càng nhiều, khiến cho người làm cha là Khương Bách Nghiêu có chút ghen tị. Chu thị thấy phu quân nhà mình ấu trĩ như vậy, khỏi có chút buồn cười, nhịn được liền trêu ghẹo vài câu: “Chàng nha, càng ngày càng trở nên trẻ con.”


      Khương Bách Nghiêu cười cười, vẻ mặt tiêu sái vô lại : “Vi phu xác thực càng ngày càng trẻ ra hơn rồi, tuổi trẻ nhiều sức, A Cẩm tối hôm qua đáng lẽ phải hiểu rất ràng.”


      Nghe xong lời tràn đầy ý như vậy, vành tai Chu thị đỏ rực, biết bản thân mình lại , liền lái sang chuyện khác: “Quốc Công gia dự định mời Vinh thế tử?”


      Khương Bách Nghiêu : “ đồng ý với Xán Xán, người làm cha như ta đương nhiên phải làm được. Lúc trước Vinh Vương với ta, con trai của trầm mặc ít , tính tình quá mức thận trọng, nửa điểm cũng giống như hài tử mười tuổi. Hiếm khi nhìn thấy Vinh thế tử đối xử khác biệt với Xán Xán nhà chúng ta như vậy, Vinh Vương đương nhiên vô cùng hi vọng về sau hai bên có thể lui tới nhiều hơn. A Cẩm, nàng xem Xán Xán của chúng ta còn được nhiều người thích như vậy, sau này lớn lên rồi biết có bao nhiêu nam tử ái mộ nữa đây…” tới cái này, Khương Bách Nghiêu liền có cảm giác tự hào của người làm cha---- khuê nữ của Khương Bách Nghiêu , đương nhiên khả ái nhất, được mọi người thích nhất cũng là điều đương nhiên.


      Về điểm này, hai vợ chồng ý kiến đồng nhất.


      Nữ nhi muốn gặp Lục Tông, Khương Bách Nghiêu đáp ứng rồi tất nhiên nuốt lời. Lại tiếp bây giờ hai đứa nhóc tuổi vẫn còn , cần phải kiêng dè, gặp nhau nhiều cũng phải chuyện tốt, coi như là nhiều thêm vị huynh trưởng thương muội muội. Còn chuyện sau này để sau này, vậy để sau này hẵng .


      Mà đầu bên này, Khương Lệnh Uyển vừa nghe cha đáp ứng mời Lục Tông đến đây thăm nàng, trong lòng cười to, phảng phất như cái bụng cũng còn đau nữa.


      Nàng dài cổ chờ mong a.


      Đợi ròng rã ngày, “Tông biểu ca” trong mong đợi tuy rằng đến nhưng lại đến vị “Vanh biểu ca”. Vị Vanh biểu ca này tên gọi là Tiết Vanh, lớn hơn Khương Lệnh Uyển tuổi. Mẫu thân Tiết Vanh là trưởng nữ của Vệ Quốc Công phủ, sau này gả cho con trai trưởng của Trung dũng Hầu phủ Tiết Triển Linh, thành thân ba năm đầu vẫn có con nối dõi, nhưng sau này bụng nàng cũng chịu thua kém, hơi sinh ra đôi long phượng thai. Đôi long phượng thai này chính là hai tỷ đệ Tiết Tranh và Tiết Vanh. Hôm nay vừa nghe Tiết Vanh đến đây, Khương Lệnh Uyển liền nhịn được nhớ tới vị biểu tỷ Tiết Tranh kia, vị biểu tỷ này của nàng từ tiểu nương dũng mãnh, khí khái nam tử còn nhiều hơn cả đệ đệ Tiết Vanh của nàng, nàng giống như là tiểu bá vương của Tấn thành này. Hơn nữa Tiết Tranh là người cực kì bao che khuyết điểm, kiếp trước vào thời điểm nàng cãi vã với Chu Lâm Lang, Tiết Tranh lập tức đến, hai lời liền xách Chu Lâm Lang lên… Khí chất dũng mãnh này, đến bây giờ Khương Lệnh Uyển vẫn còn kính nể.


      Chỉ là vị biểu ca Tiết Vanh này của nàng, từ được tỷ tỷ của bảo vệ vô cùng tốt, lớn lên lại là bộ dáng tiểu thiếu niên môi hồng răng trắng, ngoài miệng tuy nàng gọi tiếng “Vanh biểu ca”, nhưng trong lòng lại coi như tỷ muội tốt. Sau này khi hai người lớn lên, ngờ Tiết Vanh lại thổ lộ tình cảm với nàng, khiến cho nàng lúc ấy bị lời đột ngột của dọa cho sợ hết hồn.


      “Xán Xán, Xán Xán biểu muội.”


      Tiết Vanh bây giờ mới có năm tuổi, hôm nay mặc thân áo choàng màu xanh sẫm càng làm cho khuôn mặt nhắn trắng nõn trở nên nổi bật, xanh miết mềm mại, đôi mắt to trong suốt ầng ậc nước. chạy nhanh, nha hoàn phía sau chỉ lo lắng bị té ngã, luôn cẩn thận che chở, nhưng Tiết Vanh lại hưng phấn đến chịu ngồi yên, động tác lưu loát chạy tới trước giường gỗ lê, đưa khuôn mặt của tiến đến trước mặt Khương Lệnh Uyển, ân cần : “Xán Xán, nghe mẫu thân muội bị bệnh, còn khó chịu ?”


      Khương Lệnh Uyển nhìn đôi mắt to đầy nước của Tiết Vanh lên tiếng.


      Tiết Vanh năm tuổi môi hồng răng trắng đặc biệt thanh tú, mi mắt dài giống như hai cây quạt , còn dài hơn cả tiểu nương nhà người ta, khuôn mặt lại càng mập mạp, khiến người nhìn nhịn được chỉ muốn xoa bóp, tiểu bộ dáng này có thể so sanh với nàng. Khương Lệnh Uyển nhớ lại, vị Vanh biểu ca này của nàng sau khi lớn lên vẫn là bộ dáng tiểu bạch kiểm, nếu đổi thành thân nữ trang, căn bản ai nhận ra là nam hài tử. Có điều nếu có ai mà dám so sánh thành tiểu bạch kiểm, biểu tỷ bao che kia của nàng ngay lập tức đưa tới đấm.


      Kiếp trước Tiết Vanh thích nàng, nàng thực có cách nào tiếp nhận, loại cảm giác đó---- giống như vị tỷ muội tốt lớn lên cùng ngươi, đột nhiên có ngày lại thích ngươi, muốn thành thân với ngươi.


      Chuyện này...chuyện này thực quá hoang đường.


      Cho nên kiếp này, từ nàng giữ khoảng cách với , đỡ đến khi sau này lại khóc nhè.


      Dù sao, người nàng muốn gả chính là Lục Tông a.


      Tiết Vanh thấy biểu muội để ý tới , có chút thất lạc, ánh mắt liền trở nên ảm đạm, có điều rất nhanh lại trưng ra bộ mặt tươi cười nhìn Khương Lệnh Uyển : “Xán Xán, nhà ca ca có nuôi hai con mèo , trắng trắng mập mập giống như quả cầu tuyết, muội có thích , hai chúng ta mỗi người con?”


      Hai tay Khương Lệnh Uyển nắm phù dung cao, nghe xong Tiết Vanh cũng lắc đầu ngay.


      Tiểu biểu muội lúc trước luôn hoạt bát bướng bỉnh, còn luôn thích nắn nắn khuôn mặt của , hôm nay thế nhưng lại vô cùng im lặng chịu mở miệng chuyện với . Tiết Vanh cho rằng nàng bị bệnh còn chưa tốt, khỏi có chút đau lòng, liền ngồi sát bên cạnh nàng, muốn cùng nàng chuyện phiếm, dù sao hai người bọn họ lâu rồi chưa gặp mặt. Tiết Vanh rất thích vị tiểu biểu muội này, tiểu biểu muội chỉ xinh đẹp, hơn nữa lúc mà biểu muội ăn đồ ăn hai má phúng phính phình ra, trông đáng cực kì.


      Khương Lệnh Uyển thấy Tiết Vanh cứ nhìn chằm chằm đồ ăn của mình, cho rằng thèm, lúc này liền với tay từ vào cái đĩa hoa lưu ly màu lam đặt bàn cầm lên khối phù dung cao thơm ngọt đưa cho .


      Tiết Vanh lập tức cầm lấy, cùng ăn say sưa ngon lành với tiểu biểu muội.


      Khương Lệnh Uyển thấy ngoan ngoãn ăn đồ ăn, lời nào, lúc này mới thở phào nhõm. Lúc nàng cúi đầu phát ngốc, bên tai liền nghe được tiếng nghi hoặc của Tiết Vanh “A?”, phảng phất như phải cùng nàng chuyện, sau đó thanh giòn giã tiếp tục hỏi: “Ngươi là ai?”


      Ai?


      Khương Lệnh Uyển nghe tiếng ngẩng đầu, đôi mắt đen to lay láy nhìn tiểu thiếu niên mặc chiếc áo bào màu trắng đứng phía bên ngoài rèm che. Nàng vừa thấy Lục Tông, nhất thời hai mắt liền sáng lên như hai ngọn đuốc.


      Khương Lệnh Uyển lập tức thả phù dung cao tay xuống, để chân trần “thịch thịch thịch” chạy tới. Sau đó ôm chặt lấy cánh tay của Lục Tông, đầu ngẩng lên nhìn , thanh mềm mại nhu nhu : “Tông biểu ca.”


      “Ừm.”


      Lục Tông cúi đầu, thấy tiểu bánh bao hôm nay mặc thân áo váy màu hoa sen, đầu vẫn là hai búi tóc tinh xảo, ít trang sức hơn mấy ngày trước, chỉ sử dụng hai dây cột tóc màu nhạt, theo thân hình nho của nàng nhìn xuống, liền thấy đôi bàn chân vẫn để trần, có lẽ là sợ lạnh, giờ khắc này vô cùng lẫm lẫm liệt liệt đứng mu bàn chân của , đầu ngón chân béo mập chỉ hơi hơi nhúc nhích.
      fear, Thích ăn thịt, Miley63 others thích bài này.

    3. gemivy

      gemivy Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      112
      Tiểu bánh bao đáng quá
      Tiểu Huân thích bài này.

    4. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      Hóng dài cổ chờ chương ms của ad đây.
      chết tiểu bánh bao qué:yoyo12:
      Thanks ad
      Tiểu Huân thích bài này.

    5. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Tiểu bánh bao đáng ghê ý
      Tiểu Huân thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :