1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều Nhuyễn Tiểu Tức Phụ - Đông Phương Ngọc Như Ý (Chương 29 -New~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      CHƯƠNG 23

      Editor: Bé Muỗi

      Lão thái quân tuy tuổi lớn nhưng mắt vẫn còn tinh , nhìn thấy tỷ muội Nhiễm gia đến, liền liếc mắt trộm nhìn Từ Vĩnh Hàn. Tiểu tử ngốc căn bản phát , chỉ lo ngắm mấy khóm hoa cúc trước mặt.

      “Bái kiến lão thái quân.” Hai nương xinh đẹp cùng Tần thị hành lễ thỉnh an, lão thái quân mừng đến mặt mày hớn hở, vội vàng giúp đỡ đứng lên.

      Tần thị cười :“Đa tạ Từ tướng quân đường hộ tống hai cháu của ta vào kinh, vẫn chưa đến nhà lời cảm tạ là thất lễ.”

      Lão thái quân :“Vệ phu nhân khách khí , Nhiễm gia cứu Lão Thất, là chúng ta phải cảm tạ mới đúng.”

      Hai bên lại hàn huyên vài câu, Tần thị mang theo bọn rời . Lúc Nhiễm Tử Hề qua Từ Vĩnh Hàn, bước chân dừng chút.

      Từ lão thất cao nhìn xuống miệt thị nàng, dám chuyện với ta, coi ta có chỉnh chết ngươi .

      Tử Hề quả muốn hỏi chút về bức họa kia, nhìn thoáng qua biểu tình hung thần ác sát, dám mở miệng.

      Lão thái quân cõi lòng đầy hy vọng nhìn hai người liếc mắt với nhau, chỉ thấy nương cúi đầu cắn môi rời , lại thấy Từ thất thiếu gia khí phách trầm ánh mắt đầy vẻ uy hiếp, hận thể cho trượng.

      “Lão Thất nha, Nhiễm gia nương kia giống như có chuyện muốn với con kìa.” Người xa, lão thái quân còn muốn dò xét thử .

      “Hừ! Nàng có thể có cái gì muốn .” Từ Vĩnh Hàn khinh thường nhìn lướt qua bóng dáng phía xa.

      phải con thiếu nợ gì người ta đó chứ?” Lão thái quân ánh mắt giảo hoạt ngắm nhìn tôn tử.

      “Con thiếu nàng ấy? Làm gì có! nàng ấy thiếu con còn nghe được, phải con chỉ ăn vài bữa cơm nàng ấy làm thôi sao? phải chỉ làm bộ quần áo, gội sạch cái đầu thôi sao? Lúc ở thuyền, nàng ấy ăn ở bằng tiền của con hơn tháng đó, con còn cứu nàng ấy mạng nữa, ai thiếu ai còn chưa biết nha?” Từ thất thiếu gia mấy ngày nay bừng bừng lửa giận, vừa rồi thấy nàng muốn lại thôi bộ dáng chỉ biết vì bức họa kia, lửa giận càng lớn, đúng là nha đầu biết thẹn.

      Ai u! Lão thái quân như lấy được chí bảo, kéo tôn tử mà bắt đầu nghi vấn :“Từ lúc trở về, con chưa cẩn thận qua chuyện dưỡng thương ở Nhiễm gia, sao Nhiễm gia đại nương xa lạ với con, con lại có nhiều chuyện liên quan đến nhị nương như vậy, làm quần áo cho con, gội đầu? Con còn cứu nàng? Mau chp tổ mẫu nghe, rốt cuộc có chuyện gì?”

      Từ Vĩnh Hàn trong lòng lộp bộp chút, biết mình lỡ lời.“Tổ mẫu, Khang quận vương kêu con tìm có việc, ta trước a.”

      Lão thái quân vừa lơ là, liền nhảy ra hành lang gấp khúc, trực tiếp lẻn vào vườn hoa cúc. Chạy thiệt nhanh, lập tức mất dạng.

      Khang Quận vương tránh ở chỗ tối, trầm tư kế hoạch, đầu tiên tách bọn họ ra, làm sao cho A Thiến ở mình đây. Thừa dịp Đan Quế cùng, kêu Tiết Lục lặng lẽ đến hỏi chút, biết được buổi tối hôm nay bọn họ ở lại nơi này, bớt sốt ruột .

      Tần thị thể dạo nguyên ngày, ăn cơm trưa xong nghỉ trưa, khi đó kêu A Thiến ra chính là cơ hội tốt nhất.

      Tần thị vì buổi tối phải thức tụng kinh, buổi chiều ngủ nhiều chút, Tử Thiến cùng Tử Hề tám năm có hồi kinh, muốn đến sau núi ngắm tháp, nằm chút bật dậy. Vệ gia huynh muội hàng năm ngắm tháp đến chán, mẫu thân lại cho bọn họ hội chùa ở chân núi, chỉ được ở trong phòng ngủ.

      “Hề Nhi, muội còn có nhớ con đường này hay ? Tỷ nhớ mới trước đây, chúng ta đến sau núi ngắm tháp, đều là đường này.” A Thiến đắm chìm trong ký ức, mặt lên nụ cười khổ, chỉ là bị khăn che, người bên ngoài nhìn tới.

      Tử Hề nhìn hàng cỏ quen thuộc mọc hai bên đường, nghĩ năm sáu tuổi ấy mình bốc đồng nắm tay mẫu thân đến hậu sơn ngắm tháp.

      “A Thiến.” Khang Quận vương xông tới, mặt ý cười trong suốt.

      “Kiêu ca ca.” A Thiến ngọt ngào kêu tiếng, liền cảm thấy mặt nóng lên, sợ người ta thấy mặt đỏ liền cúi đầu, quên mình mang khăn che.

      “Huynh có việc tìm muội, về đại ca.” khỏi phân trần, kéo cổ tay A Thiến bước .

      A Thiến dùng sức giãy ra:“ được a, sao muội có thể yên tâm cho Hề Nhi mình đến hậu sơn?”

      Mặc Kỳ Kiêu thấy Đan Quế đứng kế bên Tử Hề, với Tiết Lục ở phía sau:“Ngươi thỉnh thất ca đến hậu sơn, ta tìm có việc.” thể cho Tiết Lục hộ tống, bởi vì còn có khác nhiệm vụ, phải cho A Thiến kinh hỉ.

      Tử Thiến còn do dự, Tử Hề săn sóc :“Tỷ tỷ , hôm nay núi nhiều người, người đến người , có kẻ xấu dám hành hung muội đâu.”

      Khang Quận vương bất đắc dĩ cười :“A Thiến đừng choáng váng, muội cho là có muội theo có thể bảo hộ nhị nương ? Nếu gặp người xấu còn ăn hết tỷ muội hai người? Có thất ca muội sợ gì, phóng mắt toàn bộ kinh thành, cũng được vài người có thể đánh thắng được .”

      Công phu Từ tướng quân A Thiến tin được, chỉ sợ hiếp đáp Tử Hề nha, đụng phải người khác, hai người có bị xấu hổ . Đường lớn hơi đông, đường bình thường có người , vậy chắc xảy ra đại , nghĩ vậy nàng mới gật gật đầu, rồi theo Khang quận vương.

      Tử Hề đương nhiên dám đường , mang theo Ngân Quế đường lớn, còn nhìn trước nhìn sau nhìn xung quanh, xác định có mấy người ở chung quanh, mới yên lòng.

      Bạch Tháp nấp ở trong núi rừng, tòa núi đỉnh núi, như như . Truyền thuyết là năm đó nơi đây có con suối, thông với biển, ngày đêm phun trào nước suýt nữa bao phủ kinh thành, Phật tổ phái con trai Long vương cố sức mang đến đây tòa Bạch Tháp Thái Sơn, trấn trụ cửa biển, từ nay về sau có Bạch Tháp tự này.

      Phía sau núi, rừng phía đông là nơi ngắm tháp tốt nhất, lúc trước Hề Nhi cũng lôi kéo mẫu thân vào nơi này nhìn Bạch Tháp lần cuối cùng. Ngày đó hoàng hôn đột nhiên có sấm chớp, nàng cùng mẫu thân thể từ đường chạy về, khi đó là ngày 20 tháng tư, cây còn chưa xum xuê lá. Nàng còn cùng mẫu thân , lúc hội chùa mùa thu, kêu phụ thân đến xem, nhưng đợi đến tháng chín, Nhiễm gia bị xét nhà .

      Nghĩ mẫu thân nụ cười dung, nước mắt lặng lẽ rưng rưng.

      biết khi nào, mây đen che thái dương, trận cuồng phong đột nhiên thổi lên, cát bay đá chạy vào mắt Ngân Quế, thổi bay khăn che của Tử Hề.

      Ngân Quế dùng sức dụi mắt trái, vẫn mở ra được, mắt bị xót đến đau:“ nương, nô tỳ phải tìm nước rửa mắt trái lát.”

      Tử Hề gật đầu:“Ngươi , ta ở chỗ này chờ ngươi.”

      Ngân Quế chạy chậm , Tử Hề quay đầu lại nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú tìm tòi nghiên cứu. Thiếu niên mặc bộ cẩm bào, mi thanh tú, mày thanh tao, làn da trắng nõn, nếu phải khóe môi nhếch lên tia cười nghịch ngợm xấu xa, cũng coi như ngọc thụ lâm phong .

      nương làm sao vậy?” Dương Duệ thân thiết hỏi, nháy mắt nhìn Tử Hề, chưa từng gặp qua nương thanh lệ khả nhân như vậy, vết nước mắt ràn rụa, mắt to long lanh nước. Cặp mắt kia làm cho say mê trong đó, thể tự kềm chế.

      “Ai khi dễ nàng, ta báo thù cho nàng.” Dương Duệ luôn săn sóc nữ hài tử, bọn nha hoàn trong nhà đều thập phần quý, nay gặp vị cửu thiên tiên nữ như vậy, dường như nương khóc, tâm lập tức nhói đau.

      cần ngươi quản.” Tử Hề hoàn hồn, buông khăn che, lặng lẽ dùng khăn lau nước mắt.

      “Nàng đừng sợ, ta phải người xấu.” Dương Duệ luôn nhanh mồm nhanh miệng, hôm nay có chút khẩn trương, biết cái gì cho phải.

      Lại trận gió lớn thổi đến, khăn che đầu Tử Hề lập tức bay , trôi dạt từ từ thổi đến chỗ rất xa.

      Dương Duệ mừng thầm, ông trời giúp ta, lại có thể được nhìn thấy dung mạo tiên tử, tham lam nhìn chằm chằm mặt nàng, giống như nhìn đủ.

      “Đồ háo sắc.” Nhiễm Tử Hề tức giận dậm chân, quay đầu bước , lại va vào bức tường thịt.

      Chính xác là va vào ngực người nào đó.

      Từ thất thiếu gia hét lớn tiếng:“Dương Duệ, đồ vương bát đản. Dám trêu chọc nữ tử, lão tử hôm nay đánh chết ngươi.”

      Dương Duệ vừa thấy Từ thiếu mặt lạnh vung quyền, nhanh chân bỏ chạy, cũng cố giải thích.“Từ tướng quân, ta đùa giỡn nàng, hiểu lầm, hiểu lầm......”

      “Hiểu lầm? Vậy ngươi chạy làm cái gì?” Từ Vĩnh Hàn đuổi theo.

      chạy? Ta ngu ah? Dương Duệ biết, mười người như cũng phải là đối thủ của Từ Vĩnh Hàn, hảo hán ăn thua thiệt trước mắt.

      hoảng đến nhìn đường, đầu đập vào cây, máu mũi nhanh chóng chảy ra. Dương Duệ tay ôm cái mũi, tay vẫy Hàn Bân:“Hàn Bân cứu ta.”

      Hàn Bân quay đầu, chỉ thấy Từ Vĩnh Hàn nắm áo Dương Duệ, từng quyền đánh xuống.

      “Thất ca......” Hàn Bân sợ tới mức ném hết đồ trong tay, chạy tới ngăn cản. sống chết ôm lấy cánh tay phải Từ thất thiếu, Dương Duệ ôm đầu quay lưng trốn tránh, phía sau lưng lại trúng quyền, đánh cho ta nằm úp sấp, thiếu chút nữa phun ra máu.

      “Chạy mau a......” Hàn Bân sắp hết chống đỡ nổi, tuy rằng biết xảy ra chuyện gì, nhưng cũng thể nhìn bạn cùng trường bị đánh.

      Dương Duệ giãy dụa đứng lên, nhanh như chớp chạy thoát.

      Đó là trưởng tôn của Dương các lão, Từ Vĩnh Hàn đương nhiên thực đánh chết , đánh mấy đấm cho hả giận thôi. Thu tay, xoay người trở về.

      Hàn Bân giật mình hỏi:“Thất ca, chuyện gì xảy ra vậy?”

      “Ngươi hỏi tên vương bát đản kia xem làm cái chuyện tốt gì.” Từ lão thất cũng quay đầu, câu rồi , nghĩ tới mình lại lần nổi danh , ngày mai toàn kinh thành đều biết, Từ gia Lão Thất trở về đến tháng, đánh trưởng tôn Dương các lão răng rơi đầy đất. Đây là sau, tạm thời đề cập tới.

      Tử Hề nâng váy chậm chạp chạy theo nên giờ mới đuổi tới, tuy là thiếu niên kia vô lễ, nhưng tội đáng chết, nàng thực sợ Từ lão thất thất thủ đánh chết người.“Huynh đánh chết đó chứ?”

      Từ Vĩnh Hàn cau mày, hờn giận nhìn khuôn mặt nhắn của nàng vì chạy nhanh nên đỏ bừng, :“Ngươi quan tâm ?”

      “Cái gì nha? Ta sợ huynh thất thủ, lỡ tay đánh chết bị giải lên quan phú.” Dưới tình thế cấp bách, Tử Hề cũng giấu diếm.

      Từ thất thiếu gia gì trừng mắt nhìn nàng:“Ta là người đúng mực như vậy sao?”

      Tử Hề ngẫm lại, hình như là do mình lo lắng nhiều, nếu có thể mang binh đánh giặc, phải là đứa tính cách lỗ mãng, chỉ là vừa rồi nhìn bộ dáng hung thần ác sát, quả hù dọa nàng.

      Vừa rồi chạy theo, tại cảm thấy có chút khát nước. Từ lão thất cao lớn, nhìn thấy ngọn cây có chút táo đỏ, liền nâng tay hái xuống chùm, ném vào miệng cái, phát chua chua ngọt ngọt, khát.

      Bàn tay to duỗi ra, mấy quả táo tròn vo, đỏ rực liền xuất ở trước mặt Tử Hề.“Ăn ?”

      Tử Hề theo kịp tiết tấu của , ra nhiều năm có nếm qua táo nơi này, Giang Nam có cây táo, trong lòng xốn xang, lấy quả, dùng khăn lau qua, nhàng cắn ngụm. Chua chua lại ngọt ngào, là hương vị lúc .

      “Bên kia táo đỏ nhiều, chúng ta đến bên kia hái .” Từ Vĩnh Hàn nâng ngón tay chỉ về hướng, Tử Hề muốn mang về cho tỷ tỷ nếm thử, liền theo .
      Mikovu, NGÂN TRÚC, Chris_Luu12 others thích bài này.

    2. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      @Winter Mình xuất
      @ bạch dương chuẩn bị còn hay nữa
      @Vũ Nguyệt Nha Chân thị là chị dâu của Hàn ca, hồi xưa Dương Quyết, mà bị của Hàn ca ép gả, nên mang hận, suốt ngày ủ dột, vợ chồng cãi nhau oánh nhau như cơm bữa. Chuyện này ám ảnh Hàn ca, nên lúc bị kêu cưới vợ, cuốn gói lính luôn. Mấy chục chương sau mình thấy nó ngọt thôi, ngược chắc gần cuối.
      @139 Mình muốn ngược chết Hàn ca .

    3. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      Mong chờ chương típ theo
      cố lên nha bạn
      Bé Muỗi dễ thương thích bài này.

    4. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      :yoyo60::yoyo60::yoyo60:đág lí nàg way lại phải lợi hại hơn xưa gấp nhiều nhiều nhiều nhiều lần chứ. Nàg yên tâm là dù vài chục chương ta cũg quyết nhai và nhai sạch

    5. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      chờ nàng dài cổ luôn ấy T^T mừng nàng trở lại ^^
      Bé Muỗi dễ thương thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :