1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều Nhuyễn Tiểu Tức Phụ - Đông Phương Ngọc Như Ý (Chương 29 -New~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      a hề xuất ít quá
      Bé Muỗi dễ thương thích bài này.

    2. Vũ Nguyệt Nha

      Vũ Nguyệt Nha Well-Known Member

      Bài viết:
      1,497
      Được thích:
      1,631
      uhm. trong 1 câu chuyện mà có 2 nhân vật chính nên khó thể xuất đều hết. nhưng mà ta thấy a. hề đáng thương lắm. ít nhất a thiến còn có người thương, cưng chiều này nọ. A hề bị kia ghét cơ.

    3. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      a thiến đc cưng chiều quá, a hề phải chăm sóc em trai, có bệnh cũng k dám mà cũng k đủ quan tâm nữa
      Bé Muỗi dễ thương thích bài này.

    4. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      CHƯƠNG 18 NHÀ CŨ

      Editor: Bé Muỗi

      “A Thiến, mới vài ngày, sao muội gầy nhiều như vậy?” Dưới tàng cây hải đường, nương vội vàng đến từ hậu viện, dáng vẻ của nàng làm chàng trai ngồi chờ khiếp sợ. Đan Quế đến cửa đại môn, đưa lưng về phía bọn họ, tựa như được dạy trước.

      Hôm nay đến ban sai sử Quốc công phủ, người mặc áo mãng bào màu đỏ, thắt lưng ngọc đái, càng thể vẻ tôn quý, khí phái lỗi lạc.

      A Thiến cúi đầu nhìn chằm chằm giày của mình:“ có? Chỉ là mấy ngày nay, muội ngủ ngon.”

      Mặc Kỳ Kiêu cúi đầu nhìn khí sắc của nàng:“Đôi mắt cũng đen, sắc mặt cũng vàng vọt, muội làm sao vậy? xảy ra chuyện gì?”

      A Thiến nghe ra ngữ khí sốt ruột, liền ngẩng đầu lên:“Muội sao, phải tốt sao.”

      “Còn có việc gì, muội cái dạng này......” ràng chính là có tâm trong lòng, làm cho lo lắng khó chịu.

      “Muội lo lắng Tống gia từ hôn?”

      nương da mặt mỏng, đương nhiên lo lắng Tống gia từ hôn, mình còn mặt mũi, cũng làm cho người nhà dì mất mặt theo. Nhưng nếu Tống gia từ hôn, nàng cũng buồn đến nổi vậy chứ.

      hiểu được lòng nàng, Mặc Kỳ Kiêu tiếp tục hỏi:“Muội rất muốn gả cho Tống Dật phải hay ?”

      phải,” Lời thốt ra làm cho A Thiến có điểm ngượng ngùng, xoay người đưa lưng về phía , ngập ngừng :“Muội sợ dì khó xử.”

      Mấy ngày nay, dì vẫn bóng gió hỏi ý tứ nàng, nàng phải đem lời tổ phụ với dì, còn dám vi phạm ý nguyện tổ phụ. Tần thị cũng biết hai nhà trước đây định hôn ước , suy nghĩ hai ngày, quyết định dao sắc chặt đay rối, trực tiếp với Tống lão thái thái. Nếu Tống gia muốn từ hôn, A Thiến bấy nhiêu tuổi cũng thể chậm trễ nữa, phải chạy nhanh tìm nhà chồng cho nàng mới được.

      Mặc Kỳ Kiêu vào từng bước, nhìn sườn mặt ôn nhu của nàng hỏi:“Muội phải nghĩ gả cho ?”

      A Thiến cúi đầu đỏ mặt, cùng nam nhân loại đề tài này, quá khó khăn.“Kiêu ca ca, hôm nay huynh đến có chuyện gì?”

      “Huynh......” Chỉ lo đến, quên lấy cái cớ.

      Khang Quận vương ý nghĩ linh hoạt, lập tức nghĩ ra biện pháp ứng đối:“Huynh muốn xem Tử Lâm huynh có chút tin tức nào hay ?”

      A Thiến quay lại nhìn lắc đầu:“Ứng thiên phủ yết bảng, biết kết quả như thế nào.”

      “Huynh hỏi thăm, có tin tức lại đến cho muội hay.” Ánh mắt chặt chẽ khóa hai tròng mắt của nàng, dường như muốn nhìn ra điểm gì đó.

      A Thiến bị nhìn đến ngượng ngùng, mặt có chút đỏ, cúi đầu nhìn giày , giọng :“ Hà bao muội thêu cho huynh đẹp lắm, vừa rồi sốt ruột quên mang lại đây, chốc lát muội trở về lấy cho huynh.”

      thích nghe thanh ôn nhu nhàng như vậy của nàng, trong veo xông vào trong lòng, làm cho toàn thân thư sướng. Cây hải đường run rẩy, cành lá phất phơ trong gió, phiến lá vàng nghịch ngợm dính vào búi tóc của nàng, nâng tay chạm vào, xúc cảm giải nhiều ngày tương tư.

      Nàng kinh ngạc ngẩng đầu, chạm vào búi tóc vân kế mềm mại, tay lấy phiến lá vàng, :“Đừng nhúc nhích.”

      “Phu nhân trở lại.” Đan Quế lớn tiếng vấn an, tiến lên hai bước đón nhận, Tần thị vào sân, lại bị hai thân ảnh dưới tàng cây hải đường làm kinh sợ.

      “Dì.” A Thiến vào vài bước.

      Vẻ mặt Tần thị dấu được tức giận, thân mình cũng có chút run rẩy.

      Mặc Kỳ Kiêu nhìn lướt qua, đoán rằng bà chắc thấy được. Vẫn còn bình tĩnh hô tiếng sư mẫu. lên phía trước, che trước người A Thiến.

      Nếu có tức giận cứ việc hướng tới , cần khó xử nương của .

      “Khang Quận vương có gì chuyện quan trọng?” Tần thị lạnh lùng hỏi.

      “Ta tới hỏi tin tức của Tử Lâm huynh, A Thiến có, ta tính hỏi thăm chút đây.”

      “Nếu như thế, nhọc Vương gia lo lắng, xin thong thả.” Tần thị hạ lệnh đuổi khách.

      Mặc Kỳ Kiêu lo lắng, còn muốn giải thích:“A Thiến là ta kêu muội ấy ra, sư mẫu nếu trách tội hãy trách ta, chớ để muội ấy khó xử .”

      Tần thị tức giận cười lạnh:“Tự ta dạy cháu ta, Vương gia còn muốn dạy như thế nào? Vương gia đến tột cùng lo lắng cái gì?”

      Mặc Kỳ Kiêu bất đắc dĩ thở dài, quay đầu nhìn A Thiến :“Mới đến kinh thành mấy ngày, A Thiến liền gầy nhiều như vậy, ngày khác Tử Lâm huynh vào kinh, mặt mũi nào ta gặp huynh ấy. Lúc trước, khi rời Thúy Bình Sơn, ta từng cam đoan thay thế đại ca chăm sóc tốt cho A Thiến .

      Tần thị cũng yên lặng thở dài:“Vậy đa tạ Khang Quận vương, Tử Lâm có vị bạn thân như ngài, là phúc khí của nó.” Thanh bà trầm thấp, khó có thể nhận là tâm hay là chế nhạo.

      Kỳ Tần thị cũng nhìn thấy động tác vô cùng thân thiết của hai người, chỉ là bản năng cảm thấy vị Khang Quận vương này hơi quá quan tâm A Thiến, hai người lén gặp mặt như vậy hợp lễ cho lắm, cho dù là quang minh chính đại ở trong đình viện, bên cạnh còn có nha hoàn.

      Kỳ Kiêu giọng với A Thiến:“Huynh trước, muội ăn nhiều chút, đừng suy nghĩ lung tung, mọi có huynh cùng đại ca lo liệu, để muội chịu ủy khuất.”

      A Thiến gật đầu, giọng dặn đường cẩn thận.

      “Con theo ta.” Tần thị liếc mắt cháu còn nhìn theo thiếu niên rời , chân nhanh vào hậu viện.

      Tống gia là cái gì, cư nhiên đem phiền não cho A Thiến.

      Vào phòng, A Thiến trấn định, khoanh tay im lặng. Tần thị mở miệng hai lần, cũng biết từ đâu.

      “A Thiến, con quên chuyện Tống gia rồi à. Về sau, dì mang con xuất môn làm khách, để các thái quân phu nhân trong kinh gặp con nhiều hơn, tự nhiên nhận ra điểm tốt của con. Ta tin, nương nhà chúng ta tốt như vậy, mà ai nhìn ra.” Tần thị tức giận ngực còn phập phồng.

      nhiều ngày rối rắm lo lắng, rốt cuộc vẫn xảy ra, A Thiến thở ra hơi dài, trong lòng khối đá rơi xuống. Lo lắng người ta từ hôn mình mất mặt, kỳ quên cũng tốt, cần lại phải lo lắng.

      “Dì cần tức giận, ra chúng ta cần phiền não về vấn đề này, nhà chúng ta tại như vậy, ai còn để ý đến chứ? Con chỉ muốn biết người ta như thế nào, về sau nếu bị nhắc đến còn biết cách ứng phó.” Dù sao đây là đại trong nhà, cho dù nàng da mặt mỏng, nhưng cũng phải ràng rành mạch.

      Tần thị mở miệng được, chỉ :“Con cũng cần ứng phó, coi như có chuyện gì là được.”

      “Dì, kỳ con cũng chỉ muốn biết lòng người có phải lạnh bạc như vậy , lúc còn Dật ca ca rất tốt với con, khi đó con còn , thể có thích hay , nhưng ...... lòng người dễ thay đổi đáng sợ như vậy sao?”

      Tần thị nhíu mày, tĩnh tâm cân nhắc lát, quyết định ra hết toàn bộ:“A Thiến con ngồi xuống đây, nghe dì chút chuyện. Tống Dật là đứa tốt, hàng năm đều tới chúc tết dượng con, cũng hay hỏi ta có tin tức của Tử Lâm và con , trong lòng nó hẳn còn vướng bận . Nhưng đương gia Tống gia là lão thái thái, mẫu thân Tống Dật có tiếng , nếu lão thái thái thích con, con miễn cưỡng gả qua, cũng có ngày lành. Ta hôm nay uyển chuyển cùng Tống lão thái thái chuyện con hồi kinh , người ta cũng chưa từ hôn, căn bản là thừa nhận có hôn này, chỉ lời tiểu hài tử có thể giữ lời sao? còn ......”

      Tần thị nhìn A Thiến, nhẫn tâm :“Còn Tống Dật nếu trúng Trạng Nguyên, có lẽ Hoàng thượng tứ hôn, niệm tình hai nhà là bạn cũ, A Thiến nếu lòng thích Tống Dật, cũng có thể cho con vào cửa làm thiếp thất. A Thiến, con phải chặt chẽ nhớ kỹ cho ta, nương nhà chúng ta dựa vào cái gì phải làm thiếp, con đừng bị Tống Dật kia gạt , nếu đánh mất tâm, cũng chỉ có thể buông tay mà thôi.”

      A Thiến tức giận thân mình run rẩy, hai hàm răng trắng sáng cắn lại khanh khách rung động:“Dì yên tâm, con...... Phi! Con mới trúng ý đâu. tính cái gì vậy, con thà rằng cả đời lấy chồng, đến trong miếu làm ni , cũng tuyệt gả cho .”

      Hai hàng nước mắt lăn dài, A Thiến vẫn nhịn được khóc. Bị người hèn hạ đến như vậy, còn phải bởi vì Nhiễm gia suy tàn sao. Nếu vẫn còn là hầu môn quý nữ năm đó, Tống gia làm sao dám như vậy. Năm đó lão thái gia Tống gia là quan to tam phẩm, nhưng khi so sánh với An Bình hầu phủ, vẫn là với cao.

      Sáng sớm hôm sau, Từ Vĩnh Hàn cùng Mặc Kỳ Kiêu dùng bữa sáng, Tiết Lục vội vàng đến:“Vương gia, Đan Quế vừa mới đưa tin tức tới, Tống gia căn bản tiếp nhận hôn ước, còn ít lời chịu nổi, đại nương cảm thấy bị người ghét bỏ, ôm chăn khóc đêm, bình minh mới thiếp .”

      Mặc Kỳ Kiêu cầm đũa nghĩ, cười :“Tốt, xế chiều hôm nay Vệ gia. Ngươi chuẩn bị chiếc xe ngựa, đem thuốc bổ mấy ngày trước Hoàng hậu nương nương đưa mang theo.”

      Tiết Lục lĩnh mệnh , Từ Vĩnh Hàn biểu tình hưng phấn của , chế nhạo :“Người ta khóc cả đêm, đệ vui đến như vậy à?”

      “Hắc hắc! Đệ đương nhiên đau lòng, nhưng đau dài bằng đau ngắn, hiểu sớm chút hôn ước phức tạp của nàng, lại có cuộc sống mới.”

      “Cho dù trong lòng nàng có người khác, đệ cũng để ý?” Từ thất thiếu gia buông đũa, ánh mắt thâm trầm nhìn .

      “Trong lòng nàng có người khác, điểm này đệ thập phần khẳng định.” Khang Quận vương kiêu ngạo nâng cằm lên.

      có người khác, sao nàng khóc, còn phải là khóc vì Tống Dật sao?”

      “Thất ca, huynh hiểu đâu, nàng khóc là vì mình. Các nương luôn đa sầu đa cảm, huống chi tình huống của Nhiễm gia. Nàng trở về nơi có thời thơ ấu tốt đẹp, nhớ đến mấy năm nay cùng cha mẹ chia lìa, tại lại bị người xem thường, cảm khái thân thế mà khóc, can hệ với Tống Dật.” Khang Quận vương bình tĩnh phân tích tình huống, tiếp theo ăn cơm, Từ thất thiếu gia ăn vô nữa, yên lặng suy nghĩ.

      “Khang Quận vương quý chân đạp tiện, dân phụ trong lòng thực bất an, xin hỏi có chuyện gì quan trọng?” Tần thị vẻ mặt nghiêm nghị, vị Vương gia này đến có điểm rất lạ.

      “Ta muốn mang A Thiến nơi, thỉnh sư mẫu hỏi giúp, nàng có muốn với ta ?” Mặc Kỳ Kiêu mang theo vẻ mặt chồn chúc tết gà ôn hòa mỉm cười.

      được, nam nữ thụ thụ bất thân, sao có thể cho nàng mình với Vương gia.”

      “Ta là nghĩa huynh của nàng, nhìn nàng ở lớn lên Thúy Bình Sơn, thân như huynh muội, có gì thể?” Khang Quận vương chính khí nghiêm nghị.

      “A Thiến đồng ý .” Tối hôm qua khóc cả đêm, buổi sáng hôm nay mắt sưng đỏ, tuy bôi thuốc, nhưng vẫn chưa bớt.

      “Sư mẫu cần khẳng định như vậy, chưa hỏi qua A Thiến mà, làm phiền nha hoàn sư mẫu giúp ta đến hỏi tiếng .” đem nha hoàn kêu lên đến, cúi đầu phân phó tiếng, liền khí định thần nhàn ngồi xuống uống trà.

      Hôm nay mặc thường phục màu xanh, cổ áo và cổ tay áo thêu tơ vàng, hoa văn vân cẩm làm khí độ bất phàm, cũng thêm vài phần thành thục, người mặc áo choàng càng trầm ổn đại khí. Tần thị cũng biết Khang Quận vương tuấn tú lịch , nhưng là......

      bao lâu, A Thiến mặc quần áo xuất môn vội vã vào tiền thính:“Kiêu ca ca, huynh muốn dẫn muội Nhiễm phủ?”

      Mặc Kỳ Kiêu cơ hồ là giật bắn người, mới ngày, sao có thể sưng đến như vậy.

      “Mắt muội làm sao vậy?” Biết còn cố hỏi.

      A Thiến quay mặt:“ có việc gì.”

      Khang Quận vương cũng hỏi nhiều, phân phó Đan Quế:“Bên ngoài lạnh lẽo, chốc lát trời có thể nổi gió, lấy áo choàng cho nương.”

      A Thiến lo lắng hỏi:“ cửa dán giấy niêm phong, làm sao có thể vào?”

      Kỳ Kiêu cười :“Muội quên Hoàng thượng đem Hộ Quốc công phủ thưởng cho huynh sao. Hai phủ chỉ cách nhau bức tường, lâu năm thiếu tu sửa, năm nay lại địa chấn hai lần, có đoạn tường vây ngã, chúng ta có thể vào từ sau vườn.”

      nhanh , dì, con...... Tám năm nay, con về thăm nhà chút, con muốn trở về nhìn xem.” A Thiến khóc nức nở, Tần thị đành lòng, bà biết A Thiến phải đứa ham chơi, nếu Khang Quận vương dẫn nàng du sơn ngoạn thủy, nàng khẳng định đồng ý. Chỉ có Nhiễm phủ là nàng bất luận như thế nào cũng cự tuyệt .

      , trở về sớm chút. Xin Khang Quận vương hãy lấy thân phận huynh trưởng, bảo vệ A Thiến cẩn thận.” Tần thị bất đắc dĩ thở dài, bà lo lắng với nhiệt tình quá phận của Khang Quận vương, cũng còn biện pháp, chỉ mong Nhiễm Tử Lâm đến kinh thành sớm chút.

      Khang Quận vương rất quân tử phong độ đáp ứng, mang theo A Thiến xuất môn, trước sau xa gần vẫn duy trì khoảng cách năm bước. Lúc lên xe ngựa, cũng là Đan Quế đỡ nàng lên xe, bên nhìn chủ tớ hai người lên xe, mới cùng Tiết Lục lên ngựa hộ tống.

      Tần thị hơi hơi yên tâm, vị Khang Quận vương này có đôi khi nhìn vẫn nho nhã lễ độ, chung quy là hậu duệ quý tộc hoàng gia, lại là nghĩa đệ của Tử Lâm, hẳn là làm ra chuyện thất thường gì.

      xe ngựa đống hòm khắc hoa tinh xảo, Đan Quế tò mò nhìn thoáng qua, đoán rằng chắc Vương gia muốn tặng cho nương , chỉ chờ lúc trở về đưa vào trong phủ.

      Nàng nghĩ trong lòng có thể hầu hạ nương là phúc khí của nàng.

      Vì muốn đưa phụ thân xem bệnh, nương tính đem nàng cùng muội muội bán cho người ta nha tử, nghe những người nha tử đó rất khó khắn, nương nhà hàng xóm chính là bị bọn họ phá thân trước, lại bán cho phủ làm thô sử nha đầu, cả ngày phụ trách giặt quần áo, hai tay đều sưng lên hết, còn cho về thăm nhà. Là láng giềng đưa đồ ăn vào trong phủ kia thấy nàng ta, mới cho cha mẹ nàng ta biết. tại bọn họ nhà tiết kiệm hết mức, muốn đem tiền chuộc lại đứa .

      Buổi tối hôm đó, nhà ôm nhau khóc rống biết về sau còn có thể gặp lại hay , phải nương nhẫn tâm, nếu có cha, bọn họ cũng sống được, bọn du côn lưu manh buông tha nàng và muội muội. Cho dù các nàng có chút công phu, cũng thể phòng thủ đoạn của những người đó.

      Buổi tối hôm đó, Tiết Lục bị láng giềng mang theo vào nhà bọn họ, là muốn tìm hai nha hoàn, cấp tiền công nhiều còn có thể về nhà thăm cha mẹ, chính là muốn các nàng phối hợp diễn tuồng kịch.

      Mới đầu nàng còn bán tín bán nghi, đợi đến khi thấy Khang Quận vương, lại thấy hai nương đẹp như thiên tiên, nàng tin. Quả nhiên được nhiều tiền, bệnh phụ thân chuyển biến tốt , Tiết Lục chỉ cần nhất nhất nghe lệnh, thúc đẩy nương gả cho Vương gia, nàng có thêm nhiều điều tốt.

      Đan Quế là nương chính trực, có nghĩa tâm luyện võ nhân hiệp, nếu là chuyện gài bẫy hại người, nàng làm vì tiền. Nhưng chuyện này rất khác, nàng cảm thấy Khang Quận vương là người tốt, lại thích nương như vậy, bọn họ nên ở cùng chỗ. Mình làm là chuyện tốt cho người tốt.

      A Thiến biết trong cái đầu của nàng suy nghĩ nhiều như vậy, lại đắm chìm trong hồi ức của mình. Nhiễm phủ mỗi chỗ nàng đều quen thuộc, tuổi thơ màn mạc lên ở trước mắt.

      Xe ngựa mặt đường bằng phẳng ở đế đô, vững vàng trước.

      “A Thiến, bên kia có thổi đồ chơi làm bằng đường (giống tò he bên mình), muội muốn hay ?” Mặc Kỳ Kiêu tiến đến bức màn hỏi.

      A Thiến vén bức màn xem qua, đường náo nhiệt, có bán rất nhiều món ăn vặt .“ cần, muội phải tiểu hài tử.”

      biết nàng thích, chỉ là ngượng ngùng thôi, liền qua mua vài cái mang lại gần bức màn.

      Hai nương lập tức bị đồ chơi làm bằng đường trông rất sống động hấp dẫn, ông cụ cười ha ha, còn có Vương mẫu nãi nãi ung dung hoa quý, Na Tra nháo hải. A Thiến cầm lấy mỹ nữ múa, váy tung bay , nhìn xem biết là ai, hỏi Đan Quế, nàng cũng lắc đầu.

      “Kiêu ca ca, đây là ai?” Nàng vén bức màn hỏi .

      “Là muội a.” Mặc Kỳ Kiêu cười .

      “Phải ? Giống sao? Đan Quế ngươi xem giống ?” A Thiến nhìn trái, nhìn phải.

      Đan Quế cười cười :“Giống.”

      A Thiến quay đầu lại hỏi Kỳ Kiêu:“Sao huynh kêu người ta làm thành bộ dáng của muội?”

      “Huynh tả cho nghe bộ dáng của muội, cũng giống lắm mà.”

      A Thiến lại cúi đầu nhìn xem, bỗng nhiên nhìn cửa sổ xe :“Gạt người, huynh qua liền mua trực tiếp, đồ chơi làm bằng đường này rất cứng, ràng là làm lâu rồi.”

      Mặc Kỳ Kiêu cười ha ha:“Ai kêu muội dễ bị lừa, lừa muội lừa ai?”

      “Chán ghét, huynh muội khờ, huynh mới ngốc đó.” A Thiến mân mê miệng, làm cái mặt quỷ với đồ chơi làm bằng đường.

      Kỳ Kiêu sợ nàng tức giận, vén bức màn nhìn nàng:“Huynh khờ, được rồi, thôi.”

      Nàng xoa cái miệng nhắn, trừng đôi mắt tiểu bạch thỏ, hướng tới đồ chơi làm bằng đường thổi thổi, như muốn thúc dục mỹ nữ bay lên. Bị người nhìn thấy, liền nhanh nhìn cái, cúi đầu vụng trộm cười.

      Mặc Kỳ Kiêu yên tâm buông màn, tâm tình sung sướng giục ngựa trước.

      Đan Quế lại lần nữa khẳng định ý nghĩ của mình, nương nên gả cho Vương gia, Vương gia luôn có thể làm nàng vui vẻ.

      Bài tử Hộ Quốc công phủ đổi thành vài chữ to rồng bay phượng múa “Khang Quận vương phủ”, bọn họ vào từ cửa chính, tiền viện có rất nhiều người tu chỉnh phòng ốc, đình viện. Theo cửa hông phía đông vào hậu viện, nơi này thập phần im lặng, công trình sửa chữa còn chưa tiến hành đến nơi này.

      Tiết Lục dẫn đường, tìm được đoạn tường vây sụp xuống kia.

      “Các ngươi canh giữ ở nơi này, cho bất luận kẻ nào tiến vào.” Khang Quận vương phân phó hạ nhân, liền giữ chặt tay A Thiến:“Huynh giúp muội qua.”

      Nhìn đống hỗn độn dưới chân, A Thiến chỉ phải nắm tay , thận trọng trước.

      “Đến đây, nhảy xuống, huynh đỡ muội.” Kỳ Kiêu nhảy xuống trước, vươn hai tay tiếp đón A Thiến.

      có thể nhảy xuống sao?” A Thiến đứng ở tường do dự.

      “Tin tưởng huynh, nhảy .”

      A Thiến nhắm mắt lại, cố lấy dũng khí nhảy xuống.

      Ngực trước, phải, là ở ngực . Phía sau lưng ngay sau đó bị cánh tay hữu lự của ôm lại, bị ôm quay vòng.

      Thân mình mềm mại của nàng bổ nhào vào trong ngực , nhất là đôi núi mềm mại trước ngực, chạm vào ngực lại bị đẩy lại chút. Khuôn mặt hồng hồng giống trái đào mật, lông mi dài run run dám mở, hai bờ môi đỏ mọng như cánh hoa kiều diễm nhếch lên......

      theo bản năng cúi đầu nhìnhân nàng, lại dừng lại ở bên môi, nhịn nhẫn, hơi hơi ngẩng đầu nhìn mắt nàng, :“Muội mở mắt ra , xuống tới đất rồi.”

      A Thiến mở mắt ra, liền vùng ra khỏi cái ôm của , nhìn từng ngọn cây cọng cỏ của nhà cũ, nỗi vắng vẻ làm sao được, lắc đầu, theo Mặc Kỳ Kiêu.

      P/s: Xin lỗi các bạn vì mình vắng mặt thời gian khá lâu. Mình cố gắng hơn để lấp hố này.
      NGÂN TRÚC, Chris_Luu, vo tam5 others thích bài này.

    5. Bé Muỗi dễ thương

      Bé Muỗi dễ thương Well-Known Member

      Bài viết:
      102
      Được thích:
      1,558
      @ bạch dương A Hề từ từ xuất nhiều hơn. Chuyện nào đơn giản tác giả kể trước, chuyện nào ngang trái tác giả để từ từ giải quyết. Nàng cứ yên tâm, dù sao A Hề cũng là nhân vật chính mà.
      @Vũ Nguyệt Nha Mình cũng thấy vậy, truyện mà có hai nữ chính kể này, ém kia. rồi quay ngược lại. Đoạn sau chắc toàn A Hề thôi.

      ra, mình lại thích đoạn về A Hề hơn. Tại Kiêu ca sủng A Thiến qua, đọc mất kịch tính.
      Dinhloan, Wintercô gái bạch dương thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :