1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kiều nương y kinh - Hi Hành (C64) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      28. Chương 21: Nhận thân

      Bà nội ta?

      Đây là tiếng Kinh Thành?

      Chẳng lẽ là. . .

      "Ta mới trở về, ở ngoài cửa gặp được Chu Lục Lang, nghĩ tới các ngươi vốn là quan hệ thông gia, liền cùng vào." Liêu đại phu cười , "Lão phu ở Kinh Thành từng ở Chu gia nấn ná nhiều ngày."

      Đám người quản gia cũng vào, mang theo vài phần xấu hổ.

      Mọi người đều nhận ra Liêu đại phu , thấy ra vào cũng gặng hỏi, cho nên thấy cùng với vị thiếu niên vừa vừa cười tiến vào mọi người cũng chỉ cho là người của , làm sao nghĩ người đến là quan hệ thông gia!

      Chu công tử này cũng quá phận, tiếng, cứ như vậy công khai tiến vào trong nhà người ta! Còn rên tiếng nhìn trong nhà người ta náo nhiệt!

      Vẻ mặt những người Trình gia ở đây đều xấu hổ.

      Võ tướng nhà quả nhiên là người thô lỗ vô lễ.

      "Công tử, ngài là người thân của Lão phu nhân?" Bán Cần run giọng hỏi.

      Chu Lục Lang nhìn nàng, gật gật đầu.

      " tốt quá, ngài tới, ngài tới thăm tiểu thư nhà ta." Bán Cần vui mừng .

      Chu Lục Lang chuyện, nhìn về phía người đứng đầu Trình gia vẫn bị xem , khom người thi lễ.

      "Ta là Chu gia Lục Lang, nhận được tin bác trai đưa tới, vâng lệnh phụ thân tự mình đến đáp lời." cao giọng .

      Đây mới là bộ dáng vãn bối, Người Trình giahơi chút thở phào.

      "Mời hiền chất tới phòng khách chuyện." Trình Đại lão gia .

      Chu Lục Lang lại thi lễ, xoay người theo quản gia dẫn đường nhanh.

      Bán Cần nhìn theo bóng lưng của ngơ ngơ ngẩn ngẩn.

      "Tốt lắm, chuyện này liền dừng ở đây thôi." Trình Đại lão gia , Chu gia nhân đến chiếm toàn bộ tâm tư của , "Liêu đại phu , bệnh Tứ Lang như thế này là tốt rồi, hai nha đầu này đều có ý tốt, chỉ là làm việc chưa thỏa đáng, tốt xấu cũng qua rồi, như vậy bỏ qua, ai cũng cần nhắc lại nữa."

      "Tạ lão gia, tạ phu nhân." Xuân Lan khóc dập đầu.

      Bán Cần lấy lại tinh thần cúi đầu thi lễ.

      Trình đại phu nhân cảm thấy được có chút thoải mái, nhưng lại có biện pháp, lão gia cùng đại phu đều hai nha đầu này cứu Tứ công tử, mình thấy hai nha này đầu lén lút làm việc mà làm gì được, nếu làm gì chúng làm cho bọn hạ nhân cảm thấy thất vọng.

      "Đều trở về , về sau lại có việc này. . . ." Trình đại phu nhân , vốn nàng muốn nếu lại có việc này xử , nhưng lại nghĩ nếu là gặp được việc này, hai nha đầu này ra tay, đứa con mình mất mạng. . .

      ". . . Nhất định phải đến cho ta biết trước, mặc kệ là phương pháp hoang đường hay , biết tâm ý các ngươi là tốt, ta cùng lão gia nhất định tin." Nàng chậm rãi .

      Có những lời này của Trình đại phu nhân, Xuân Lan mới như được sống lại.

      "Tạ phu nhân, Tạ phu nhân." Nàng bang bang dập đầu.

      Bán Cần tạ ơn rồi vội tiêu sái , ngay cả lễ đều quên, nàng vội vã trở về báo tin vui cùng tiểu thư.

      nữ nhân mất mẫu thân có nhà ngoại làm chỗ dựa, quả thực là mừng rỡ.

      Bọn nha đầu đều lui xuống, Trình Đại lão gia cùng Nhị lão gia phòng khách gặp mặt vị con cháu Chu gia này.

      Trình đại phu nhân cùng Trình nhị phu nhân ở phía sau đường chuyện, suy đoán ý đồ lần này Chu gia đột nhiên tới.

      "May mà trước kia muội nhắc nhở ta, bằng đem đứa bé kia đưa đạo quán, nay người Chu gia đến rồi, muốn gặp, chúng ta phải phí võ mồm." Trình đại phu nhân , mang theo vài phần may mắn.

      Trình nhị phu nhân cười cười.

      Trong lòng có chút tiếc nuối, sớm biết rằng người Chu gia đến, cứ để Trình đại phu nhân đưa người đạo quán.

      Trình Kiều Nương lúc này cũng biết tin tức người Chu gia tới, nhưng so với Bán Cần kích động, nàng có vẻ có chút hờ hững.

      Đương nhiên, cho dù kích động, nàng cũng rất khó biểu ra ngoài.

      Bán Cần ngồi chồm hỗm ở trước mặt nàng, nắm cánh tay của nàng.

      "Tiểu thư, việc này tốt lắm, Lão phu nhân tuy rằng còn nữa, cữu lão gia (cậu) quả nhiên còn nhớ người, mặc kệ tiểu thư." Nàng cao hứng .

      Trình Kiều Nương ừ tiếng.

      "Là Lục công tử đến đây." Bán Cần cắn môi dưới, ánh mắt mơ màng , "Trước kia nô tì chưa từng gặp qua Lục công tử, là Lão phu nhân mua nha đầu, coi như là người Chu gia, nhưng, ta biết Lục công tử."

      Trình Kiều Nương nhìn nàng.

      Nàng , là người Chu gia. . . .

      "Lục công tử, tầm bao nhiêu tuổi?" Trình Kiều Nương hỏi.

      Đây là câu hỏi đầu tiên sau khi Bán Cần tiến vào.

      "Chắc là mười sáu? , , hình như là mười bảy?" Bán Cần vội đáp, nghĩ bộ dáng công tử đoán.

      "Ngươi vô thanh vô tức ( tiếng động) vào cửa, nhìn nửa ngày chuyện của các ngươi?" Trình Kiều Nương hỏi.

      Tiểu thư hỏi cái này làm gì? Bán Cần gật đầu, nghĩ đến tiếng công tử, đột nhiên quay đầu lại chứng kiến, có chút thất thần.

      "Lục công tử tới thực đúng lúc, nô tì lúc ấy lập tức thấy sợ nữa rồi, giống như, lúc Lão phu nhân còn sống."Nàng cảm động và nhớ nhung .

      Trình Kiều Nương gật gật đầu, , tiếp tục xem chữ bình phong, lần này nàng thay đổi tay trái viết chữ.

      Trái phải luân phiên, hai tay đều có thể rèn luyện linh hoạt ít.

      "Tiểu thư, hay là chúng ta gặp Lục công tử?" Bán Cần lại bật dậy , xong lại ngồi xuống, "Vẫn là chờ Lục công tử lại đây ."

      "Chờ lại đây ." Trình Kiều Nương , " tự tới được."

      Bán Cần vâng tiếng.

      "Còn có, cơ hội ngươi báo thù tới rồi." Trình Kiều Nương .

      Bán Cần dạ tiếng, có chút khó hiểu nhìn nàng.

      Báo thù cái gì?

      Trình Kiều Nương đem mấy quyển vở đến, mở ra tờ, chỉ chỉ.

      Ngày, vú già lại trộm cây củ cải, tiểu thư được ăn.

      Chu Lục Lang rất nhanh theo trình Nhị lão gia tới.

      "Sợ nàng quen, nhiều người dọa đến, cho nên ở nơi này." Trình Nhị lão gia .

      xong rồi lại có chút hối hận, người trước mắt dù sao cũng là đứa trẻ, mình dựa vào cái gì phải giải thích với , lại, đây là con của mình, để nàng ở đâu nàng ở đó, ai quản được.

      Trình Nhị lão gia trầm mặt .

      "Chỉ cần là trong nhà, ở đâu đều tốt." Chu Lục Lang , "Biểu muội có thể trở về nhà là tốt rồi, Lầu vàng gác bạc bằng ổ chó nhà mình."

      Trình Nhị lão gia giận dữ.

      Thằng nhóc này, dám mắng chửi người ta ngay trước mặt!

      "Ta lớn như vậy nhưng cũng là lần đầu tiên rời xa nhà như vậy, tại nhớ nhà vô cùng." Chu Lục Lang quay đầu nhìn Trình Nhị lão gia còn tình , "Dượng từ rời nhà học, sau lại nơi khác nhậm chức, là làm cho Lục Lang bội phục thôi đâu."

      Trình Nhị lão gia khụ tiếng, thần sắc hơi hòa hoãn.

      "Nam nhi chí ở bốn phương, chờ ngươi lớn lên cũng như thế thôi." gật gật đầu .

      Lúc chuyện bọn đến của viện Trình Kiều Nương.

      Thô sứ vú già cùng nha đầu thi lễ nghênh đón.

      Bán Cần đứng ở dưới mái hiên phòng khách cao hứng chào lão gia, biểu công tử.

      Từ sau khi nữ nhân này trở về đây là lần đầu tiên Trình Nhị lão gia đến sân viện nàng, nhưng cái phòng kia muốn đến.

      Trước đây phòng ở của nàng đủ các loại mùi, nghĩ đến đột nhiên thấy quanh quẩn ở hơi thở, tựa hồ có thể làm người khác ngạt thở.

      "Tiểu thư nhà ngươi tỉnh hay vẫn ngủ?" Trình Nhị lão gia dừng bước hỏi Bán Cần.

      Chu Lục Lang cũng dừng bước nhìn thấy Bán Cần đứng ở dưới mái hiên.

      "Tỉnh, tỉnh." Bán Cần vội , "Ta dìu tiểu thư ra."

      đợi trình Nhị lão gia cái gì, Bán Cần xoay người vào, bao lâu liền đỡ Trình Kiều Nương ra.

      "Tiểu thư, tiểu thư, mau nhìn, đây là biểu công tử." Bán Cần đỡ cánh tay Trình Kiều Nương , dẫn nàng nhìn hướng Chu Lục Lang.

      Chứng kiến thiếu nữ trước mắt, trình Nhị lão gia cùng Chu Lục Lang đều nao nao, tuy nhiên trong lòng chưa biểu cảm xúc, mở miệng rồi.

      "Ta đói." Trình Kiều Nương .

      Trình Nhị lão gia sửng sốt, mọi tốt đẹp nhất thời bị từ ngữ này làm cho tan thành mây khói.

      Ánh mắt Chu Lục Lang chưa dừng lại, đảo qua Trình Kiều Nương, mà dừng ở người Bán Cần, nhìn thấy nàng loạng choạng đỡ cánh tay Trình Kiều Nương, bên miệng nhếch lên.

      "Dượng!" sắc mặt trầm xuống, quay đầu dựng thẳng mi trừng mắt nhìn trình Nhị lão gia quát, "Đây là ý tứ gì!"

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      29. Chương 22: Ấm ức

      Trình Kiều Nương lại bị đỡ quay về trong phòng, làm ngốc tử, người bình thường chuyện nàng cần tham dự.

      Nhìn vào Trình Kiều Nương ngồi ở sau bình phong, y phục rộng thùng thình quét mặt đất, tóc mai rời rạc, vẻ mặt im lặng đờ đẫn, nếu lúc này có người nhìn qua, nhất định cảm thán câu đúng là con rối gỗ.

      Tuy nhiên cũng nhất định thế, Chu Lục Lang quay đầu lại nhìn trong phòng khách.

      " ngốc tử." nổi giận đùng đùng đưa ngón tay chỉ, sau đó nhìn trình Nhị lão gia, " lời dối sao?"

      Trình Nhị lão gia nghiêm mặt, ngoài cửa có rất nhiều người cũng tiến vào.

      "Làm sao vậy?" Trình đại phu nhân cùng Trình nhị phu nhân vội vàng hỏi.

      Tùy tùng Chu Lục Lang cũng đều tới, đem cái gì đó trong phòng bếp phần phật ném ra.

      Thấy đồ ăn khô héo, nửa miếng đậu phụ còn ướt, cá nửa chết nửa sống.

      Trong viện thô sứ vú già, nha đầu cùng với Bán Cần đều quỳ.

      Chu Lục Lang cước đạp đổ cái chum trước mặt, Trình đại phu nhân Nhị phu nhân mới vừa vào cửa sợ tới mức vội trốn.

      "Họ Trình, ta gọi là ngươi tiếng dượng, ngươi liền đối xử với con của ta như thế hả!" Thiếu niên phẫn nộ quát, đưa tay nắm bên hông làm bộ muốn rút đao, lại phát có đao, xoay người lại đạp gã sai vặt, "Lấy đao của ta đến!"

      Võ tướng Chu gia bạo ngược, chỉ dùng nắm tay chuyện, nếp nhà như thế, lúc này lại thiếu niên khí phách cũng cái gì cũng dám làm ra.

      Trình đại phu nhân vội gọi người giữ chặt Chu Lục Lang.

      "Lục Lang, chuyện gì cũng từ từ, rốt cuộc sao lại thế này?" Nàng .

      "Sao lại thế này?" Chu Lục Lang oán hận , đưa tay chỉ vào các thứ mặt đất rơi rụng gì đó, "Các ngươi lại đối xử với biểu muội ta như thế? người bình thường , đằng này để cho ngốc tử miệng thể thân thể động chịu đói, sợ thiên lôi đánh xuống sao?"

      Trình đại phu nhân cùng Nhị phu nhân sắc mặt hốt hoảng.

      "Các ngươi, sao lại thế này?" Trình Đại lão gia xoay người quát.

      Các nữ quản , vú già lập tức quỳ xuống.

      "Là nô tì vô năng, chiếu cố tốt tiểu thư." Bán Cần khóc ròng .

      Nàng vốn định khóc, chỉ là biết tại sao, nhìn thấy cơm thừa rượu cặn rơi vãi mặt đất, nghĩ đến đường trở về gian khổ, nghĩ đến sau khi trở về bất an, nhất là nghĩ đến phải nhận cái tát mà hiểu tại sao, nàng ngẩng đầu, nhìn thấy thiếu niên đứng ở trước mắt đứng sừng sững dưới ánh mặt trời.

      "Nếu để muội ấm ức, ta xứng làm nam nhi!" căm hận quát.

      Bán Cần nước mắt chảy xuốngnhư mưa.

      "Là nô tì vô năng."Nàng cúi người mặt đất khóc lớn .

      Trình đại phu nhân ít nhiều hiểu được sao lại thế này rồi, tức giận cả người phát run, thứ nhất hận vú già bỉ ổi gây rắc rối, hai là hận nha đầu của ngốc tử cố ý náo loạn, gặp loại tình này khẳng định phải ngày ngày hai, vì cái gì ! Mới vừa rồi ở bên kia mà chờ đến bây giờ mới cố tình khơi ra, an cái gì tâm!

      "Đều là lỗi của ta." Trình nhị phu nhân mở miệng .

      Chu Lục Lang nhìn về phía nàng, mang theo vài phần cười lạnh khinh thường.

      "Ngươi chính là vợ kế? Quả nhiên là lòng dạ mẹ kế!" .

      Trình nhị phu nhân sắc mặt trắng bệch, lời này nếu truyền ra, thanh danh nàng có thể xong rồi.

      "Lục Lang, tình còn chưa hỏi , ngươi chớ loạn ngôn!" Trình Nhị lão gia trầm mặt quát.

      "Có mẹ kế có bố dượng!" Chu Lục Lang lập tức chuyển hướng cười lạnh , "Ta chỉ vợ sau ngươi câu, ngươi liền chịu nổi, biểu muội ta chịu đói chịu khi dễ, ngươi lại như người mù người câm điếc!"

      Vô lễ! Vô lễ! Thế này làm sao có bộ dáng hậu bối !

      Trình Nhị lão gia tức giận cả người phát run, là tú tài gặp được binh có lý cũng thành .

      "Ta vốn đến xem biểu muội bình an về đến nhà hay , nghĩ tới đường ra bình an rồi, nhưng về đến nhà ngược lại chẳng bình an như thế, ta con cháu trẻ tuổi tư cách chuyện. . ." Chu Lục Lang để cho bọn chuyện, tiếp theo cười lạnh .

      Ngươi còn tư cách chuyện, từ đầu đến cuối đều là ngươi chuyện. .

      Trong lòng người Trình gia tự nhủ.

      ". . . . Ta đây trở về, để cho trưởng bối trong nhà lại đây, các trưởng bối các ngươi ngồi cùng chỗ với nhau cho tốt!" Chu Lục Lang , phẩy tay áo rất nhanh ra phía ngoài.

      cái hậu bối hung hăng càn quấy như vậy rồi, nếu trưởng bối đến đây, còn có thể chuyện tử tế mới là lạ!

      Trình Đại lão gia dường như thấy được đám con nhà võ hung thần ác sát đạp phá cửa lớn Trình gia.

      "Chậm , chuyện này có cái gì đâu, ác nô khi chủ, làm bậy!" dựng thẳng mi quát.

      Chu Lục Lang ngừng bước chân.

      "Thanh nương thiếu đôn đốc kiểm tra hạ nhân, phạt nhà thờ họ cấm túc!" Trình Đại lão gia cắn răng cái thêm.

      Lời vừa ra, người trong viện đều chấn động, ồn ào nhìn về phía Trình nhị phu nhân.

      Lúc này bước chân Chu Lục Lang mới dừng lại.

      Trình nhị phu nhân cắn môi dưới, cảm giác tầm mắt bốn phía sáng quắc, cổ họng nàng khô nóng bất an.

      Từ sau khi nàng vào cửa, đây ước chừng là lần đầu tiên bị chỉ trích, hơn nữa còn là nghiêm khắc chỉ trích như thế, lại là trước mặt hạ nhân.

      Nàng về sau sao có thể sống yên ở trong nhà.

      "Vâng." Nàng nghẹn ngào .

      "Đại ca, Chuyện này phải do Thanh Nương!" Trình Nhị lão gia vội la lên.

      "Hừ, còn có ngươi!" Trình Đại lão gia quát, đối với Nhị lão gia lúc này còn che chở thê tử rất là căm tức.

      Cũng nhìn xem giờ là lúc nào! Người nào trọng yếu!

      "Đại ca, thân mình Thanh Nương tốt, cái kia. . . Đứa là do đại tẩu chiếu cố." Trình Nhị lão gia lại , xong cúi đầu.

      Vẻ mặt Trình Đại lão gia kinh ngạc.

      Trình đại phu nhân thở dài.

      Quên , việc đến nước này, mặt mũi xem như mất hết rồi.

      "Vâng, là lỗi của thiếp, việc này phải do Thanh Nương quản." Nàng , mặt trước vài bước, hướng Chu Lục Lang hơi hơi làm lễ, "Lục Lang, bác ở trong này nhận sai rồi."

      Chu Lục Lang hoàn lễ.

      "Ai sai ta cần biết, chỉ hi vọng ngày sau thể lại có loại sai này là được. " , "Lòng người lắt leo, thay vì niệm Phật, chẳng thà cảm động và nhớ nhung cốt nhục thân tình công đức mới dễ dàng đạt được."

      Thiếu niên này, lời này cũng có thể được.

      Trình Kiều Nương nhếch miệng, tầm mắt hạ xuống, tay trái chậm rãi tiếp tục phác hoạ chữ bình phong.

      Những thi từ này nàng có thể tự viết, có nên thừa cơ hội này, lấy ít thư họa lại đây luyện tập thêm?

      Chỗ ở ngốc tử phải chỗ chuyện, mọi người rất nhanh liền phần lui ra, bao lâu sau, thô sứ vú già cùng nha đầu liền bị trói lại mang rồi, ngay cả câu khóc lóc kể lể cũng cho , ngoài các nàng, người nhà cũng cùng bị đưa ra khỏi Trình phủ, hạ nhân trong nhà, nhìn tới chỗ ngốc tử này thêm vài phần sợ hãi.

      Tin tức rất nhanh truyền khắp Trình gia, tại phòng khách của Trình nhị phu nhân, Trình Thất Nương ôm vẻ mặt có tật giật mình.

      "Thất Nương đừng lo lắng." Vú em an ủi , "Phu nhân cùng Nhị phu nhân cũng nhà thờ họ chịu phạt, việc này chỉ để làm yên lòng người Chu gia thôi."

      Trình Thất Nương còn có chút ngơ ngác thất thần.

      bên Trình Tứ Nương liền mở miệng.

      "Đương nhiên rồi."Nàng , "Bác cùng mẫu thân rốt cuộc là nữ chủ nhân trong nhà, sao có thể vì vãn bối chịu phạt, dù trưởng bối Chu gia đến đây, cũng thể."

      Vú em gật đầu.

      "Tứ Tiểu thư rất đúng." Nàng mỉm cười .

      Trình Thất Nương buông đầu ngồi chồm hỗm, tỉnh hồn lại.

      "Có ca ca tốt." Nàng chợt , ánh mắt khao khát, "Có ca ca như vậy tốt a."

      tới đây vẻ mặt buồn bã.

      "Đáng tiếc ta có ca ca như vậy." Nàng thào .

      Lần đầu tiên trong lòng có chút hâm mộ ngốc tử kia có chút hâm mộ, lại có chút căm giận.

      ngốc tử có ca ca như vậy là lãng phí!

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      like chu luc lang ngan like. ba dao wa

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      30. Chương 23: Nảy sinh hiềm khích

      Có ca ca như vậy tốt.

      Nhìn thấy đồ ăn phong phú trước mặt, Bán Cần vui mừng xoay người.

      "Tiểu thư, ăn cơm thôi." Nàng , mặt quỳ ngồi xuống.

      Tiểu nha đầu cùng vú già mới tới vội hợp lực đem bàn ăn nâng lại đây.

      Sau màn trúc, thấy nữ nằm nghiêng giường.

      "Các ngươi xuống ." Bán Cần .

      Vú già cùng tiểu nha đầu lên tiếng vâng.

      " biết khẩu vị của tiểu thư, còn nhờ nương xem giúp." Vú già cung kính .

      "Được." Bán Cần , gật đầu hoàn lễ.

      Vú già cùng nha đầu lui ra ngoài, nhìn thấy màn được vén ra, có nữ tử được Bán Cần nâng ngồi ở trong sảnh đường.

      Tiểu nha đầu có chút tò mò muốn nhìn này, bị vú già trừng mắt kéo , vội cúi đầu lui ra ngoài.

      "Tiểu thư trông thế nào?" Tiểu nha đầu nhịn được tò mò hỏi.

      "Ngốc tử có thể có cái gì dạng! đừng gây chuyện, nếu công tử Chu gia bắt được nhược điểm, ngươi ta cũng hay ho rồi." Vú già cảnh cáo .

      Nghĩ đến bởi vì kiện này hai nhà tổng cộng bảy người bị đuổi ra phủ, nghĩ đến kết cục của tôi tớ bị đuổi , dọa tiểu nha đầu vẻ mặt khẩn trương, dám ở trong phòng này liếc mắt cái, chỉ sợ bởi vì chứng kiến hình dạng ngốc tử ổn rước lấy tình.

      Ăn cơm xong, Trình đại phu nhân chờ Trình Đại lão gia đến.

      " sao?" Nàng vội vàng hỏi.

      "Cái gì cũng chưa , uống bầu rượu rồi ngủ." Trình Đại lão gia tức giận , ngồi xuống, chỉ cảm thấy bực mình.

      Chuyện ngày hôm nay từ đầu tới đuôi đều làm cho cảm thấy bực mình, nhưng lại thể nào phát tác.

      Trình đại phu nhân chẳng phải thấy khó chịu, ngồi xuống ở đối diện, vừa muốn chuyện, vợ chồng Trình Nhị lão gia đến đây.

      Trình nhị phu nhân vừa vào cửa khóc, làm Trình đại phu nhân càng phiền lòng.

      "Chị dâu." Nàng quỳ xuống đại lễ.

      Loại đại lễ này làm cho vợ chồng Trình Đại lão gia hoảng sợ, vội đưa tay nâng.

      "Làm cái gì vậy?" Trình đại phu nhân .

      "Hôm nay trước mọi người, muội có tội lại thoái thác đến người chị dâu, quả đại bất kính." Trình nhị phu nhân khóc ròng , cũng chịu đứng dậy.

      đến chuyện này, thần tình Trình đại phu nhân lên tia khác thường.

      Bên này trình Nhị lão gia cũng cúi người thi lễ.

      "Là lỗi của đệ, đệ nên. . nên chị dâu." cúi đầu .

      "Đừng như vậy." Trình đại phu nhân vội gọi người nâng dậy, mang theo vài phần oán trách, "Này tính sai cái gì, vốn chính là chuyện của ta, là ta trị gia đúng, cho ngươi chịu ủy khuất rồi."

      Trình nhị phu nhân nắm tay Trình đại phu nhân khóc.

      "Được rồi, người nhà cả, tại quan trọng hơn chính là chuyện người kia." Trình Đại lão gia .

      Hai bên lúc này mới đều tự phân biệt ngồi xuống.

      " nhà bọn họ cũng biết. . . . . Này. . . Đứa bé kia gọi là gì?" Trình Đại lão gia , nơi này cũng còn người ngoài, hỏi ràng.

      Ba người trong phòng đều hơi hơi sửng sốt, đều ngây người nghĩ xem ngốc tử gọi là gì.

      "Kêu, Kiều Nương!" Trình nhị phu nhân nhớ ra , lại bổ sung câu, "Hình như là tên bà ngoại bên Chu gia đặt."

      Trình Đại lão gia mặt lạnh nhạt.

      "Tên cổ quái." thầm câu, biết là tên này hay là người Chu gia.

      "Chu Lục Lang này biết chuyện Kiều Nương trở về, lời này có thể tin ?" Trình Đại lão gia tiếp.

      " biết mới là lạ." Trình Nhị lão gia tức giận , " biết còn chạy tới nháo!"

      Trong phòng trầm mặc khắc.

      "Chuyện hôm nay, cũng là sai của chúng ta, đệ có nhược điểm làm cho người ta nắm được, chẳng trách người khác làm nhục." Trình Đại lão gia , "Chúng ta nghĩ xem, lần này Chu gia muốn làm gì ."

      "Bọn còn muốn làm gì?" Trình Nhị lão gia cả giận , "Thực cho rằng Trình gia chúng ta sợ ?"

      Trình Đại lão gia gật gật đầu.

      "Đúng vậy, việc hôm nay là do chúng ta phải trước, nhưng bọn lòng tham đáy cố ý náo loạn, Trình gia chúng ta cũng phải mặc cho ai đều có thể khi nhục." , "Bị con nhà võ nhục nhã, phải chỉ thể diện Trình gia chúng ta, mà còn là thể diện văn nhân Đại Chu."

      Từ trước đến nay võ tiện văn quý, tú tài công danh cũng sợ lão gia nhà võ quan.

      "Biết vậy lúc trước nên kết thân cửa này, làm hại ta bên ngoài bị người cười." Trình Nhị lão gia hừ vừa .

      Trình Đại lão gia trừng mắt.

      "Ngươi đây là trách cha mẹ nghị thân?" quát.

      Bởi vì đến vị thê tử lúc đầu kia, Trình nhị phu nhân vẫn cúi đầu.

      Trình đại phu nhân lôi kéo chồng.

      "Nhị Lang phải ý tứ kia, chàng đừng suy đoán lung tung ." Nàng , mặt nhìn Trình Nhị lão gia, "Tốt lắm, đều mệt mỏi, nghỉ , nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta cũng thể làm chuyện cười cho người ta."

      Vợ chồng Trình nhị lão gia cáo lui.

      "Nàng nên hầu hạ chị dâu nhiều hơn." Trình Nhị lão gia , "Làm cho chị dâu sớm hóa giải khúc mắc."

      Miệng Trình nhị phu nhân hơi hơi cong lên.

      "Những gì cần thiếp , đại lễ cũng làm rồi, mặt mũi cũng đủ rồi, hơn nữa, lúc ấy chúng ta cũng sai." Nàng .

      Trình Nhị lão gia dừng lại chân quay đầu lại trừng nàng.

      "Nàng cái gì?" thấp giọng quát.

      "Thiếp cái gì sai? Thiếp đúng sao? Dựa vào cái gì chuyện tốt nàng đều chiếm, chuyện bêu danh chuyển cho thiếp? Là nàng muốn đem ngốc tử này tự nuôi, sao xảy ra chuyện người bị mắng lại là thiếp? Lúc ấy Nhị Lang chàng nếu mở miệng thay thiếp chuyện, nàng liệu có chủ động ? Liệu có phải còn muốn nhìn thấy thiếp nhà thờ họ chịu phạt?" Trình nhị phu nhân , mắt đục đỏ ngầu.

      "Nàng giọng thôi, đây là bên ngoài." Trình Nhị lão gia hoảng sợ, vội .

      Vú già nha đầu theo kinh hoàng tránh .

      Trình nhị phu nhân vung tay áo bước nhanh lướt qua Trình Nhị lão gia.

      Trình Nhị lão gia chỉ cảm thấy đau đầu, huyệt Thái Dương thình thịch đau.

      chuyện chưa qua, chuyện khác tới!

      tốt đẹp sao lại thành như vậy rồi? !

      Chuyện trong nhà, có cái gì có thể giấu được, Trình đại phu nhân sau lưng biết vợ chồng lão nhị cãi nhau, nàng thở dài, tháo xuống cái trâm cài đầu.

      " xuống , lời này được truyền nữa." Nàng .

      Vú già vâng tiếng, cúi đầu lui ra ngoài.

      "Đệ muội sao đột nhiên lại hiểu chuyện rồi?" Trình Đại lão gia nửa nằm ở tháp, nhíu mày hờn giận .

      "Chàng cũng là, sao lại quên Kiều Nương là do thiếp nuôi." Trình đại phu nhân , có chút bất đắc dĩ còn có chút vô lực.

      "Sao lại do nàng nuôi? Dù sao danh nghĩa nàng ta cũng là mẫu thân Kiều Nương, nếu ta trách phạt nàng, Chu gia sao có thể đơn giản mà bỏ qua? Hơn nữa, sao lại có thể trách phạt nàng." Trình Đại lão gia , thở dài, " là kỳ lạ."

      Trình đại phu nhân nằm xuống phía bên kia giường, mặt xoa ấn đường.

      "Cõ lẽ là do Kiều Nương trở về, đột nhiên thay đổi so với trước, nàng nhất thời chịu nổi." Nàng .

      Trình Đại lão gia hừ tiếng.

      "Chuyện nhà của chúng ta có đứa bé này, nàng cũng phải ngày đầu tiên biết, sao tại chịu nổi?" .

      Trình đại phu nhân hé miệng cười.

      "Biết là chuyện, tự mình nhìn thấy lại là chuyện khác." Nàng .

      "Ta thấy là để nàng ta thoải mái quá lâu." Trình Đại lão gia mặn nhạt .

      Lúc này đây Trình đại phu nhân tiếp tục phản bác, mà là thở dài, đổi sang day cái trán, nhắm mắt lại.

    5. keobong216

      keobong216 Member

      Bài viết:
      34
      Được thích:
      39
      Thank edit . biết đến khi nào kiều nương mới khỏi hẳn bệnh. Mong chương mới của bạn.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :