1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kiều nương y kinh - Hi Hành (C64) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      co len nha

    2. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      co len nha

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      26. Chương 19: Kỳ diệu

      "Hay, Kỳ diệu!"

      Trình Nhị lão gia ngớt bôn ba mấy ngày mời đại phu đến tấm tắc khen ngợi.

      Người bệnh suýt chết, chữa được kỳ diệu là gì nữa?

      Đại phu dựa vào tinh chứ dựa vào số lượng a?

      Trình Đại lão gia nhìn Trình Nhị lão gia, Trình Nhị lão gia có chút xấu hổ.

      "Liêu đại phu, ngươi nhìn xem Tứ Lang nhà ta sao rồi?" vội .

      Đây là thần y nổi danh ở Chiết Giang, là mất nhiều sức lực mới mời đến, có công lao cũng có khổ lao.

      "Sao?" Liêu đại phu vuốt râu , "Tốt lắm tốt lắm."

      Tốt lắm?

      Sao lại tốt rồi?

      "Đại phu, này, sao lại tốt rồi?" Trình Đại lão gia vội hỏi.

      "Ngươi người này, chẳng lẽ xong mới tốt?" Liêu đại phu liếc cái .

      cái gì! đại phu này sao có thể so sánh như vậy chứ!

      Trình Đại lão gia nhíu mày.

      "Đại phu, hôm qua Tứ Lang còn bất tỉnh nhân , là bệnh nặng, chẳng lẽ là sai rồi?" Trình Nhị lão gia vội hỏi.

      "Sai, đúng vậy, chính là trị khỏi." Liêu đại phu .

      Hai vị lão gia Trình gia nhìn nhau.

      "Sao trị?" Bọn họ cùng kêu lên hỏi.

      Liêu đại phu nhìn thấy bọn ý vị thâm trường cười.

      "Dọa tốt lắm." , " là hay lắm!"

      Bên trong, bởi vì chứng kiến đứa con tỉnh lại mà hết nửa bệnh Trình đại phu nhân nghe xong lời trượng phu cũng có chút hồ đồ.

      Đại phu còn ở đây, Trình Đại lão gia nhớ tới tình trạng phu nhân nhà mình mới vội vàng tiến vào cho nàng uống thuốc an thần trước.

      "Dọa tốt lắm?" Nàng hỏi, "Đây gọi là sao?"

      "Liêu đại phu , ưu tư hao tổn tinh thần, tâm trạng buồn bực, khí huyết ngưng trệ, đúng là bệnh tương tư." Trình Đại lão gia .

      Sắc mặt Trình đại phu nhân rất là khó coi.

      Lúc trước các đại phu đều đúng như thế.

      Nhưng bệnh gì bệnh, bệnh tương tư này là dọa người.

      " phải tâm bệnh cần dùng tâm thuốc giải, Tứ Lang có ý trung nhân, sao có thể là bệnh tương tư?" Trình đại phu nhân tranh luận.

      "Liêu đại phu , tương tư nhất định là tương tư người, vật, chim hoa côn trùng thậm chí sơn thủy phong cảnh, đều có thể dẫn tới tương tư." Trình Đại lão gia , mấy câu đó ra mới cảm thấy được vị Liêu đại phu này xem như vị thần y rồi.

      Trình đại phu nhân thở phào, có chút cao hứng.

      Chỉ cần đứa con phải phạm vào loại tương tư người nào đó là được.

      "Tuy nhiên con của chúng ta đây là tương tư người." Trình Đại lão gia .

      Mặt Trình đại phu nhân lần nữa trầm xuống.

      "Vốn là uống thuốc lưu thông khí huyết, rồi tiếp theo đột nhiên kinh sợ, hồn phi phách động, giảm tích tụ, khí huyết lưu thông nên tốt lên rồi!"

      Mà trong phòng khách, Liêu đại phu mặt mang ý cười, mặt lại vỗ tay, "Hay, hay."

      Trình Nhị lão gia ngồi tiếp ông nghe như lọt vào trong sương mù, tuy nhiên cũng có biện pháp nào, cách nghề như cách núi (Nguyên văn là " Đạo bất đồng bất tương vi mưu " nhưng tớ để thế cho dễ hiểu), phải đại phu, đương nhiên nghe hiểu lời của họ.

      "Hóa ra là đúng thuốc, là đơn thuốc đại phu nào kê, nhanh thưởng." Trình Nhị lão gia sai hạ nhân.

      Hạ nhân theo tiếng vâng vội ra ngoài hỏi.

      "Thuốc thang rất tốt, chỉ là có người cũng nên thưởng, chính là nha đầu nghĩ đến việc dùng mặt nạ quỷ dọa công tử nhà các ngươi." Liêu đại phu , "Nếu chỉ dùng thuốc thang, hiệu quả gì, chỉ hơn cách này, liền cực tốt rồi!"

      tới đây, lại vỗ tay cười to.

      "Hay, hay a." hô, "Sao ta nghĩ tới, tương tư mà khí huyết ngưng tụ, kinh sợ lại khiến khí huyết lưu thông, Kỳ diệu a Kỳ diệu."

      Trình Nhị lão gia có thể khẳng định, Liêu đại phu này quả nhiên là thần, thần cằn nhằn!

      Tự mình nhìn thấy Trình Tứ Lang chậm rãi ăn vài ngụm canh gà nhân sâm, Trình đại phu nhân mới yên tâm lui xuống.

      "Làm cho mẫu thân lo lắng rồi." Trình Tứ Lang suy yếu .

      Tuy rằng người còn suy yếu, nhưng có chút tinh thần rồi.

      Trình đại phu nhân lấy tay khăn xoa xoa nước mắt, nhìn thấy vú già giúp đỡ nằm xuống nghỉ ngơi, mới tới.

      Nàng muốn hỏi chính xác chút việc có người làm cho Tứ Lang mắc bệnh tương là chuyện gì xảy ra, nhưng cũng biết giờ đây phải thời điểm hỏi, vậy giải quyết chuyện khác trước .

      Bên trong gian nhà chính Đại phòng, Xuân Lan quỳ nửa ngày rồi.

      " ." Trình đại phu nhân ngồi xuống, thản nhiên .

      "Phu nhân, nô tì, nô tì cảm thấy Tứ công tử đụng phải khách, cho nên tới ao sen cúng bái, Tứ công tử lại hề khởi sắc, sau lại nô tì nghĩ các bà ở nông thôn có , quỷ sợ ác nhân, cho nên nghĩ dọa quỷ. . ." Xuân Lan run giọng nghẹn ngào , "Nô tì có tội."

      Nàng xong dập đầu.

      Nha đầu bà tử bên cạnh đều lộ ra vẻ mặt phức tạp, tiếc là vận may qua rồi, lời vị kia đại phu truyền ra, lần này Tứ công tử có thể khỏi bệnh, tất cả đều là công nha đầu kia dọa Tứ công tử.

      Lại tiếp coi như là công thần cứu mạng Tứ công tử, ngày sau có thể đơn giản là nha đầu như vậy.

      "Ngươi có tội." Trình đại phu nhân , thở hắt ra, "Ngươi có công."

      Xuân Lan quỳ mặt đất ô ô khóc, bên trong tiếng khóc khó nén vui sướng.

      "Nhưng công lao này thể để mình ngươi chiếm." Trình đại phu nhân nhìn nàng, thản nhiên .

      Thân mình Xuân Lan hơi hơi cứng đờ, tim nhảy loạn xạ.

      "Phu nhân. ." Nàng thưa dạ ngẩng đầu, "Nô tì dám kể công, nô tì là có tội."

      "Vậy lập công chuộc tội, , là ai cho ngươi phương pháp này?" Trình đại phu nhân .

      Lời vừa ra, người trong phòng đều ngây ngẩn cả người, sắc mặt Xuân Lan lại trắng bệch.

      "Phu nhân?" Nàng run giọng hỏi.

      "Xuân Lan, kỳ Tứ Lang có thể khỏi bệnh hay , chính ngươi cũng để trong lòng phải ?" Trình đại phu nhân chậm rãi , nhìn Xuân Lan, "Ta nghĩ, nếu Tứ Lang có chuyển xấu, ngươi là mặt nạ cẩn thận rơi xuống dọa tới Tứ Lang, có phải hay ?"

      Xuân Lan kinh hoàng lắc đầu.

      "Phu nhân, phu nhân, nô tì , nô tì dám." Nàng khóc ròng .

      "Ngươi đừng khóc nữa, vào ." Trình đại phu nhân chợt gọi.

      Nha đầu Thu Quỳ đứng hầu ở ngoài phòng lập tức theo tiếng gọi tiến vào quỳ xuống.

      "Nếu là ngươi lúc ấy dọa tới Tứ công tử, ngươi làm cái gì?" Trình đại phu nhân hỏi.

      "Nô tì có tội, nô tì làm kinh hách công tử ." Thu Quỳ lập tức , vẻ mặt kinh hoàng thanh hoảng hốt, tựa như nàng phạm phải sai lầm này.

      "Xuân Lan, thời điểm phát sinh việc này, ngươi làm sao?" Trình đại phu nhân hỏi.

      Xuân Lan sắc mặt xám trắng, vú già nha đầu chung quanh cũng phản ứng, nhìn về phía Xuân Lan quỳ.

      "Lão gia , lúc ấy ngươi chính là quỳ khóc, cũng mình cẩn thận sai lầm, thậm chí ngay cả câu biện giải tại sao mặt nạ lại xuất trước mặt Tứ Lang cũng chưa qua." Trình đại phu nhân , cười cười, "Tiểu nha đầu, đó là bởi vì, ngươi từ từ chờ xem kết quả thế nào mới quyết định sao đúng ?"

      Xuân Lan cắn môi dưới khóc cúi đầu dám nhìn Trình đại phu nhân.

      ", là ai cho ngươi làm như vậy!" Trình đại phu nhân chợt quát to.

      Tiếng quát đột nhiên cất cao gầm lên, làm cho mọi người giật nảy mình.

      Xuân Lan nức nở tiếng phủ phục mặt đất.

      Khi cửa viện Trình Kiều Nương bị người ồn ào mở vẻ mặt Bán Cần kinh hỉ.

      "Tiểu thư, người lại đúng!" Nàng , "Lão gia phu nhân quả nhiên dễ bị lừa!"

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      27. Chương 20: Chuyện tốt

      "Tiểu thư, nô tỳ nhớ kỹ phải sao rồi, nhưng nếu các nàng lại đánh em làm sao bây giờ?" Bán Cần hỏi, ngồi chồm hỗm ghế muốn đứng lên.

      Trình Kiều Nương nhìn chữ bình phong, tay men theo miêu tả các chữ.

      "Ngươi phải là gia nhân của bọn họ." Nàng .

      Bán Cần sửng sốt mãi mới vâng tiếng ràng.

      "Đúng rồi, nô tỳ cũng phải bọn họ mua tới, nô tỳ là Chu lão phu nhân mua tới cho tiểu thư." Nàng , lại hướng về phía Trình Kiều Nương cười hì hì, "Nô tỳ là người của tiểu thư!"

      Thấy nàng sáng tỏ rồi, Trình Kiều Nương liền nữa.

      "Này, tiểu thư, lần này vẫn là ngưòi chữa khỏi bệnh cho Tứ công tử sao?" Bán Cần lại hỏi.

      Trình Kiều Nương ngừng tay, nhìn Bán Cần, giật giật môi.

      Có đôi khi muốn nên lời, là có chút thống khổ.

      "Trước mắt mà , chúng ta chỉ cần có ít công, là rất tốt." Nàng có chút cố sức lấy từ ngữ đơn giản nhất ra ý của mình.

      Bán Cần có chút mờ mịt.

      "Bọn họ tin." Trình Kiều Nương , "Tin ngươi so với tin ta dễ dàng hơn, trước tiên làm cho bọn họ tin ngươi, chuyện khác từ từ đến."

      Bán Cần còn muốn hỏi cái gì, vú già chờ ngoài cửa kiên nhẫn lại thúc giục rồi.

      " , ta mệt mỏi muốn chuyện." Trình Kiều Nương , xua tay.

      Thân mình Tiểu thư rốt cuộc là tốt lắm, còn ra, nếu Đại lão gia phu nhân tới hỏi, tiểu thư vất vả cũng , vậy để sau hãy , chờ tiểu thư hồi phục, tại mình cứ lĩnh công trước, đợi nàng thân thể tốt hơn .

      Bán Cần lại giật mình, tiểu thư trước mắt có ít công mới tốt, chính là ý tứ này !

      theo tiểu thư, nàng càng ngày càng thông minh!

      "Vâng, nô tỳ biết, tiểu thư, bây giờ nô tỳ ." Nàng cao hứng thi lễ đứng dậy.

      Trình Đại lão gia nghe Trình đại phu nhân thuật xong mọi chuyện, tuy nhiên đối với tâm tư cẩn thận của nữ nhân thể nào cảm thấy hứng thú.

      Theo , mặc kệ là nha đầu kia tự mình nghĩ ra được hay là những người khác cho nàng, quan trọng là kết quả như ý muốn mà thôi.

      Cảm thấy Đại phu nhân có chút chuyện bé xé ra to, hoặc là thái độ này có chút đúng.

      Sao vừa mắng lại vừa dọa, đáng lẽ là ban thưởng mới phải.

      "Loại tình này sao có thể ban thưởng? Chuyện này sao có thể là vì muốn tốt cho Tứ Lang?" Trình đại phu nhân trầm mặt , "Bị người mê hoặc dám làm việc như thế, lần này may mắn, nhưng lần sau nếu người ta ăn độc dược có thể khỏi, nàng liền có thể cầm độc dược cho Tứ Lang uống!"

      Xuân Lan bị dọa hồn phi phách tán khóc dập đầu.

      "Nô tì dám, nô tì dám." Nàng khóc ròng .

      Lời này nghe như là để ý cái kia, nhưng lại cảm thấy được đúng lắm.

      Trình Đại lão gia cùng trình Nhị lão gia nhăn mặt nhíu mày.

      Có lẽ đây gọi là lý lẽ của nữ nhân .

      "Nàng ta sao dám làm như vậy, nàng suy nghĩ nhiều quá." Trình Đại lão gia .

      Lúc này vú già bên ngoài Bán Cần tới, cắt ngang câu hỏi trong phòng.

      "Đây là cái kia. . ." Trình Đại lão gia hỏi, nhất thời nhớ nổi ngốc tử kia gọi là gì, làm trưởng bối lại thể trước mặt nhiều người như vậy trực tiếp xưng hô là ngốc tử, đành phải hàm hồ, " nha đầu?"

      "Vâng, nô tì là nha đầu của Kiều Tiểu thư Bán Cần, ra mắt lão gia phu nhân." Bán Cần thi lễ .

      Lễ nàng thi chính là ngồi lễ, mà phải quỳ lễ, ngồi lễ xong rồi, quỳ ngồi xuống.

      "Ngươi to gan!" Trình đại phu nhân dựng thẳng mi quát.

      Ngay cả nàng cũng biết là nha đầu kia thái độ quá lớn hay vẫn là làm việc quá to gan.

      xong những lời này nàng cũng hiểu được biết tiếp theo nên sao.

      to gan hại Tứ công tử? Cũng phải, ngược lại là cứu mệnh.

      Nhưng mà việc cứu mạng này lại quá mức cho lén lút, làm nữ chủ nhân Trình gia, nàng thể chịu đựng được.

      "Nô tì dám." Bán Cần .

      Lần này khác trước, có lẽ là từ khi Trình Kiều Nương nhắc nhở, câu kia lưu ở trong lòng, nàng đột nhiên sợ hãi Lão gia, phu nhân Trình gia.

      "Là ngươi lén xui Xuân Lan dọa Tứ công tử?" Trình Đại lão gia lên tiếng .

      “Vâng.” Bán Cần chút do dự đáp, mắt nhìn Xuân Lan mặt đất khóc thể đứng dậy , "Mọi người đừng trách nàng, đều là ta cho nàng."

      "Còn cần ngươi phải đến dạy chúng ta phải làm sao!" Trình đại phu nhân lạnh giọng quát, "Ai cho ngươi làm như vậy? ngươi có mục đích gì?"

      Bán Cần vẻ mặt nghi hoặc nhìn Trình phu nhân.

      "Ta có mục đích gì, ta là muốn cứu Tứ công tử." Nàng .

      "Ngươi, ngươi, vì cái gì đến với ta?" Trình đại phu nhân quát hỏi.

      "Ta , phu nhân tin sao?" Bán Cần hỏi ngược lại, mang theo vài phần ủy khuất.

      Đương nhiên tin. .

      Trình đại phu nhân nghẹn lời.

      "Vậy ngươi liền lén xúi giục Xuân Lan? ngươi coi Tứ công tử là ai? Vạn nhất có chuyện gì.. ." Nàng cả giận.

      " phu nhân." Bán Cần cười , mặt xua tay, "bệnh Tứ công tử ta thấy nhiều rồi, lúc trước ở trong đạo quán, Các nữ đạo trưởng đều làm như thế này, rất đơn giản."

      Trình đại phu nhân cắn răng biết cái gì.

      "Ta vốn muốn cho lão gia phu nhân, nhưng, nơi này phải Tịnh Châu, ta rồi chỉ sợ tin, Tứ công tử bệnh cũng thể trì hoãn, nếu ở Tịnh Châu tốt rồi, ta vừa là Thanh Vân đạo quán, mọi người khẳng định tin." Bán Cần , ánh mắt kiên định, vẻ mặt tự tin.

      Nàng tới đây lại nghĩ đến cái gì, nhìn trình Nhị lão gia.

      "Nhị lão gia, ngài nhất định biết, Thanh Vân đạo quán ở Tịnh Châu đuổi quỷ trừ tà là lợi hại nhất." Nàng .

      Trình Nhị lão gia bị hỏi có chút mặt đen.

      hận thể nghe đến Thanh Vân đạo quán, làm sao còn có thể đặc biệt chú ý.

      Vả lại cầu thần hỏi quỷ là việc phụ nhân mới có thể làm, quan gia lão gia sao quan tâm.

      hừ tiếng gì.

      Nhìn thấy vẻ mặt tiểu nha đầu này, lại nghe tiếng nàng thanh thúy như rang đậu, khí trong phòng vốn nặng nề trở nên có chút vui.

      Trình Đại lão gia thậm chí tự giác lộ ra tia mỉm cười.

      "Lá gan ngươi vẫn là lớn, ngươi tử tế với chúng ta, chúng ta sao tin?" mở miệng .

      "Lão gia phu nhân, mọi người dù có tin, cũng kém hơn so với Xuân Lan tin." Bán Cần .

      Dám so bọn họ với nha đầu, lời này cũng có thể !

      Trình Nhị lão gia cùng với Nhị phu nhân nhìn Bán Cần, vẻ mặt cổ quái.

      Xuân Lan quỳ mặt đất hận thể chết được.

      Sớm biết rằng nha đầu ngốc tử đáng tin cậy! nàng sao bị ma quỷ ám ảnh rồi!

      "Ngươi. ." Trình đại phu nhân muốn phát tác.

      Trình Đại lão gia lại giành trước tiếp nhận câu chuyện.

      "Vì cái gì như vậy?" hỏi.

      "Bởi vì các ngươi là đương gia lão gia phu nhân, phải quan tâm suy nghĩ nhiều chuyện lắm, Xuân Lan giống vậy, trong mắt trong lòng nàng chỉ có chủ tử là Tứ công tử, chỉ cần có thể cứu Tứ công tử, đừng dọa cái, ta là muốn dùng tim của nàng, nàng chắc chắn do dự lấy ra đâu." Bán Cần còn thà .

      Tiểu thư qua rồi, cái này cũng chính là vì lão gia phu nhân dễ lừa, mà chỉ lòng ràng buộc nha đầu Xuân Lan rất dễ lừa.

      Xuân Lan nghĩ tới Bán Cần vì chính mình như vậy, phục mặt đất vừa ủy khuất lại vừa vui sướng khóc lớn lên.

      Trình đại phu nhân nhíu mày, trình Đại lão gia ha ha nở nụ cười.

      "Nàng ta như vậy, nàng ta như vậy." cười , vẻ mặt trách móc.

      " , lão gia, Bán Cần sai, lúc trước ở đạo quán, các đạo trưởng chữa bệnh cho người ta, giấu diếm toàn gia, dùng rau hẹ vò nát bịt chặt miệng mũi người bệnh, nếu việc này trước với người nhà bệnh nhân, chắc chắn bọn họ chịu tin làm như vậy có thể cứu mạng." Bán Cần .

      đến chuyện này mặt Bán Cần mang ý cười, chuyện này đương nhiên phải các đạo trưởng làm, các đạo trưởng này chỉ biết rau hẹ để ăn, cũng biết rau hẹ còn có thể chữa bệnh, biết rau hẹ có thể trị bệnh đương nhiên là tiểu thư.

      Nếu người nhà đó biết lúc ấy trong phòng dùng rau hẹ bịt mũi miệng mũi chắc là tức chết, nhất định liều mạng.

      "Các đạo trưởng , có số việc làm tốt hơn là ." Bán Cần .

      " cho cùng, cho cùng."

      Ngoài cửa có người lớn tiếng khen ngợi.

      "Chỉ xem kết quả, cần biết cách làm, nhưng ra lại là y thuật cao siêu!" Liêu đại phu vỗ tay , "Hay, hay."

      Liêu đại phu này đến đây lúc nào? Trình Đại lão gia cùng Trình Nhị lão gia vội đứng dậy, mới đứng lên lại sửng sốt ngồi xuống, phòng khách ngoại trừ Liêu đại phu còn đứng vị thiếu niên.

      Thiếu niên này mười sáu mười bảy tuổi, mặc áo bào đen, da đen, ngũ quan thân thể cường tráng, đứng ở nơi đó vẻ mặt bình thản.

      Tuổi còn trẻ lại mang theo khí thế áp bức , tay vịn ở bên hông, bày ra tư thế nắm đao, tuy rằng bên hông cũng có đao.

      Loại này tư thế tự nhiên mà tùy ý, có thể thấy được là thói quen.

      Đây là, đệ tử Liêu đại phu?

      Đệ tử của thầy thuốc nên mang theo khí thế giết người a.

      Đó là hộ vệ? Nếu là hộ vệ nên mang theo quý khí a.

      Đây là. . .

      "Ngươi chính là nha đầu bà nội ta đưa cho Trình tiểu thư sao?" Thiếu niên mở miệng .

      ánh mắt nhìn cũng chưa từng nhìn người Trình gia ở đây, mà là nhìn Bán Cần quỳ ngồi ở bên trong phòng .

      Bán Cần lúc này mới quay đầu lại, chỉ liếc mắt cái liền chói mắt, khỏi ngây người, ngay cả đều quên.

      Thiếu niên kia cũng cần nàng trả lời.

      "Được, ngươi làm tốt lắm." gật gật đầu, mang theo vài phần kiêu căng nhìn nàng .

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chung nao chi moi boc lo tai nang day

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :