1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều Kiều Trọng Sinh - Vivian vivian

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Chắc bi h là ngọt sủng......s.......ko có cẩu huyết làm nền đâu nhỉ.....
      Otaku Bi thích bài này.

    2. Otaku Bi

      Otaku Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      152
      Được thích:
      784
      @linhdiep17 truyện ngọt sủng ê răng mà, chỉ có hư cấu thôi, giá như mình được như ấy :ex10:
      P/S: lúc nào nàng cũng nhanh nhất đấy, con người bận rộn đâu cũng gặp @linhdiep17
      linhdiep17 thích bài này.

    3. Otaku Bi

      Otaku Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      152
      Được thích:
      784
      83. Vui mừng oan gia
      Edit: Otaku Bi

      Tối hôm đó, đám người tụ tập tại nhà ăn ăn cơm.

      Sau khi cơm nước no nê, mọi người bắt đầu thẩm vấn: "nhanh chóng thành khai báo mau, hai người thông đồng thành gian như thế nào?"

      "Làm gì có chứ?"

      "Còn thừa nhận hả, hai người thế mà thành cặp với nhau, nhanh , đúng là thiên hạ to lớn có chuyện gì xảy ra!" Từ Mạn cảm khái.

      Trong hoàn cảnh mọi người ép hỏi Hoa Ấu Lâm cuối cùng cũng ra chuyện tình của mình với Chu Yên Vân.

      Mùa hè này, Hoa Ấu Lâm cũng về nhà, mà chọn ở lại để làm thêm, kết quả đụng phải Chu Yên Vân. Chu Yên Vân cũng làm thêm ở đó.

      Thời học trung học Hoa Ấu Lâm có bạn cùng cũng, vẫn luôn đối xử với Hoa Ấu Lâm rất tốt, Hoa Ấu Lâm toàn gọi người ta là , kết quả chính là ông này, trong dịp nghỉ hè này lại đến Tân Dương, mục đích là đến tìm Hoa Ấu Lâm, hơn nữa, để tỏ tình. Lần này Hoa Ấu Lâm luống cuống quá, chưa từng nghĩ tới, chính người mà mình chỉ coi là trai, lại thích chính mình, tỏ tình với mình, lắp bắp cự tuyệt, ai biết, ông này từ bỏ ý định, tìm cách lôi kéo Hoa Ấu Lâm, và kết quả, chính là Chu Yên Vân nhảy ra tự xưng là bạn trai của Hoa Ấu Lâm.

      Kỳ thực, Chu Yên Vân ở cách đó xa nhìn thấy được toàn bộ tình, khi nhìn thấy Hoa Ấu Lâm cự tuyệt, mà cái chàng kia lại nhất quyết buông tha cho , nên xông tới, tự xưng là bạn trai của Hoa Ấu Lâm, chờ chàng đó thất vọng rời lại thấy Hoa Ấu Lâm đỏ mặt, mà Chu Yên Vân , hai người chúng ta phải là người sao? Làm cho Hoa Ấu Lâm xông lên đánh người, nhưng mà lại tốt, hai người cứ thế thuận lợi thành đôi.

      Nghe xong mọi chuyện xảy ra, mọi người cảm khái, hóa ra hai cái người này cũng có ý ngầm với nhau từ trước rồi ha? Chuyện của hai người này chứng minh, phải oan gia cùng lối!

      Hoa Ấu Lâm bị mọi người cười cũng ngại lắm.

      Buổi tối sau khi cùng với Giang Phóng về nhà, Kiều Kiều hoa chân múa tay vui sướng kể lại chuyện cho Giang Phóng hình dung, khiến cho Giang Phóng buồn cười xoa mái tóc ngắn của , "Sao mà em lại đáng thế nhỉ? Chuyện của người khác, mà em cũng hưng phấn thế cơ à."

      Kiều Kiều bị cười đến ngại ra.

      "Người ta là oan gia mà đến được với nhau, chúng ta là nước chảy thành sông." Giang Phóng tổng kết.

      "Ha ha, em có chúng ta tốt đâu? Ông xã em nhất nè ~~~" Kiều Kiều quản Giang Phóng lái xe, hôn cái chụt lên má . Khiến cho Giang Phóng liếc mắt nhìn , nhóc này. Hình như dạo này càng ngày càng nhiệt tình với .

      kiều lè lưỡi với Giang Phóng cái.

      Giang Phóng nhìn đáng thế này, giật mình, kéo mạnh cái vào lòng hôn cái điên cuồng.

      " cho phép câu dẫn xe."

      Nani? Em có làm đâu?

      Trở lại phòng ở, Giang Phóng cấp thiết nhịn nổi vồ lấy Kiều Kiều kéo vào trong lòng gặm cắn, ánh đèn mờ ảo lại ái muội, hai người ôm lấy nhau triền miên.. Kiều Kiều hơi nhắm mắt lại, hưởng thụ vòng tay ấm áp quen thuộc, nhiệt độ cơ thể cùng hơi thở đàn ông chỉ thuộc về người đó.

      bàn tay của , leo lên sống lưng của , trượt đến sau gáy, nâng lên chiếc cổ trắng nõn thon thả, ấn mạnh cái đầu nhắn lắc lư. Nụ hôn ấm nóng triền miên, hung hăng rơi lên đôi môi hồng, thể nào trốn tránh. cái tay khác, vườn xuống vòng eo xinh, xuống thẳng nơi tròn trịa đầy đặc. Bàn tay nóng rẫy, vuốt ve gò hông .

      Sau khi điên cuồng trận.

      "Kiều Kiều, sang năm chúng ta kết hôn ?"

      Gì? Kết hôn?

      "Sang năm? Lúc đó em chưa tốt nghiệp đâu?" Kiều Kiều đột ngột ngồi dậy.

      "Chưa tốt nghiệp sao. muốn kết hôn với em. Chờ chúng ta kết hôn xong, chúng ta có thể cần mang mấy thứ vướng víu này nữa, TMD thoải mái tý nào! Đến lúc đó cũng sợ mang thai nữa, chửa là đẻ luôn." Giang Phóng da mặt dày dụ dỗ Kiều Kiều.

      "Quên . điên rồi phải ? được, chúng ta là chờ em tốt nghiệp rồi mà? Hơn nữa, xem nếu như em mang thai làm sao mà học được? Sao lại thế chứ? Chỉ muốn mỗi mình mình được sướng thôi. , thể được "

      Thấy Kiều Kiều nghiêm khắc cự tuyệt, bộ dáng tức giận. Giang Phóng toét miệng ra cười.

      "Đừng tức giận, vợ à. Em nhìn em xem. Tức giận cũng lớn quá đấy."

      "Ở đâu có người như vậy, chỉ toàn bắt nạt em thôi. Chúng ta đều với nhau rồi? Cà ngày ôm ôm ấp ấp, có lúc nào em cự tuyệt ? Kệ , em chờ tốt nghiệp ."

      "Được rồi được rồi, vợ , phải thương lượng với em sao?" Lại vài lời ngon ngọt, Giang Phóng trấn an được Kiều Kiều.

      nhiều năm như vậy, Giang Phóng rất hiểu tính cách của Kiều Kiều, biết là kiểu người thế nào. Tính cách thế nào, cũng biết cho dù mất hứng nhưng cũng chịu khi mình xin lỗi, cho nên vừa thấy Kiều Kiều xửng cồ lên, trong lòng Giang Phóng cũng muốn giải thích.

      " rất em, càng ngày càng em. Kiều Kiều, đừng giận nhé, được , em biết mà, là do quá em, chỉ mong sớm được chính thức về nhà với em thôi”. Giang Phóng như con chó quấn lấy chân chủ, cọ cọ thân thể Kiều Kiều.

      Quả nhiên, lát sau Kiều Kiều cười vui vẻ.

      "Nếu như nghe theo lời của em, em mang tiền của rồi chạy trốn”. Kỳ thực tiền nong của Giang Phóng đều do Kiều Kiều giữ hết.

      Giang Phóng xoay người cái, đem Kiều Kiều áp đảo dưới thân, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào Kiều Kiều. Nhìn Kiều Kiều mềm mại, nũng nịu mở miệng: "Thế nào? Thẹn quá hóa giận ? Em mới chỉ..."

      Những lời chưa kịp bị Giang Phóng nuốt hết trong miệng ~

      Kiều Kiều cảm giác mình thể hít thở, Giang Phóng mãi mới thả ra.

      " Kiều Kiều của , tiền với , cho tới bây giờ đều quan trọng. ai, cái gì có thể quan trọng bằng em. Thế nhưng, lại muốn kiếm tiền, kiếm nhiều nhiều tiền, chỉ để cho em, được ? muốn Kiều Kiều của , trở thành nàng công chúa hạnh phúc nhất thế gian này. vĩnh viễn bao giờ quên, bộ dáng hồi bé em kéo bọn kiếm tiền, khi đó rất thích nhìn biểu cảm của em. Ánh mắt của em, lấp. muốn kiếm nhiều tiền cho em, muốn được nhìn thấy lấp lánh trong đôi mắt em."

      Người này, sao lại biết cách dỗ ngon dỗ ngọt thể này ?

      Dùng nơi đầy đặn của mình cọ vào người mấy cái, Kiều Kiều tựa vào tai , thào: “Vậy, cảm thấy, lúc nào em nhìn thấy ánh mắt lấp lánh của ?"

      Giang Phóng nghĩ đến, Kiều Kiều của thế mà lại làm những động tác mị hoặc thế này, rất là bối rồi. Nhìn bộ dáng ngốc nghếch của , Kiều Kiều bật cuwofi. Nhưng mà trong nháy mắt, cười nổi nữa, bởi vì cái thứ bại hoại to lớn kia, cứ thế mà đâm thẳng vào trong thân thể , ngừng luật động.

      " em, em, rất em..."

      Cảm nhận khó chịu vị đột nhiên vị tiến vào, Giang Phóng xoa nơi tròn trịa phái ngực khiến cho cho thả lỏng chút.

      bao lâu, ánh mắt của Kiều Kiều trở nên mơ màng. Cả người Kiều Kiều dán chặt lên người Giang Phóng.

      Giang Phóng đỡ lấy cánh hoa của , hai tay ngừng nắm lấy hai chân của , để cho mình càng càng ngày càng vào sâu hơn. Những cảm xúc nguyên thủy xâm chiếm lấy toàn bộ cơ thể, bắt đầu những hành động bản năng của nhân loại.

      ...

      Học kỳ mới khai giảng, Kiều Kiều trở thành đại tỷ năm hai. Nhưng mà nhắc đến mấy người em trai em khóa dưới, Kiều Kiều lại có người rất quen thuộc, đó chính là —— An Ny. Đúng vậy, chính là cái An Ny ở Cáp Nhĩ Tân. Là An Ny thích cái tên Nhị Hắc kia.

      Kiều Kiều sớm nghe về tình của An Ny, nhưng vẫn chưa từng gặp ta, mỗi ngày trừ việc học, tất cả thời gian của đều bị Giang Phóng chiếm dụng, gần đây bận rộn nhiều việc, biết. hi vọng ở bên cạnh mình, cái chàng Giang Phóng này, tính tình kỳ quái. Người mà để trong lòng, móc tim móc phổi đối tốt với người đó. Với người mà chẳng thèm quan tâm, cho dù làm bao nhiêu việc, đều chẳng thèm ngó tới, nếu như phải gần đây tích cực hòa giải, còn lâu mới tới Tần gia nữa, đến tại may ra thỉnh thoảng còn chịu nghe tới đó. Nào có chuyện vậy, làm gì có chuyện cả đời qua lại với ông bà ngoại mình chứ?

      Mà Lâm Hiểu Nam, gần đây dụ dỗ tham gia vào hội học sinh. Lâm Hiểu Nam có ý tốt biết nhưng có suy tính của mình, Phương Khuynh Nhan có với , cảm thấy quá dung túng cho Giang Phóng cũng quá dựa dẫm vào , ấy hy vọng hoàn toàn phụ thuộc vào Giang Phóng, mọi việc đều coi Giang Phóng là trung tâm, cảm thấy nên có cuộc sống của riêng mình, mảnh trời của riêng, thế nhưng Kiều Kiều lại nghĩ như vậy, hai người từ cùng nhau lớn lên, cuộc sống đều trùng lắp với nhau, có bao giờ tách ra đâu, hơn nữa, tách ra cũng chẳng cần thiết? Bọn họ đều biết những người xung quanh của nhau, đều là bạn tốt phải sao?

      Kỳ thực đối với việc tham gia vào hội học sinh để làm vài việc cũng có hứng thú, nhưng, có nỗi ái ngại của mình, đầu tiên là sợ mình làm tốt, nếu như làm ở hội học sinh chiếm dụng quá nhiều thời gian, như vậy bỏ Giang Phóng sang bên, mặc dù giữa hai người nhau cần có 1 chút khoảng . Thế nhưng quy tắc đó phải phù hợp với tất cả mọi người, tối thiểu là phù hợp với Giang Phóng, tính tình của Giang Phóng giống với người khác.

      Từ bị mẹ bỏ lại, bố quá bận rộn, cuộc sống của vốn chỉ có hai em với nhau, từ trong xương tủy luôn có cảm giác an toàn, luôn hy vọng có người ở bên cạnh mình. Hơn nữa có chuyện là Giang Phóng muốn với Lâm Hiểu Nam ở gần nhau quá, ghen. Nếu như bình thường, chỉ hừ cái quan tâm lắm, thế nhưng suy bụng ta ra bụng người, cũng tính toán. cũng hi vọng bên cạnh Giang Phóng có người khác, cho dù Giang Phóng có thích người kia chăng nữa. Kiều Kiều biết, hai người nhau, cần gì phải vì điều nhặt mà gây hấn, nhân nhượng mới là liều thuốc tốt nhất, mà lại, Giang Phóng làm cho rất nhiều điều, thể vì Giang Phóng mà suy nghĩ. Mặc dù cùng Lâm Hiểu Nam chỉ là quan hệ bạn bè thuần khiết, cũng là từ đến lớn, thế nhưng, vẫn là lo là có ghen tỵ .

      Kỳ thực Kiều Kiều cũng có chút bối rối. phát , sau khi lớn lên, lại biết mình muốn làm gì. Mỗi người đều có mộng tưởng để lớn lên, nhưng trưởng thành sao, lại vui, phiền muộn, có phương hướng, biết nên làm cái gì bây giờ.

      "Kiều Kiều, vì sao bạn muốn đến làm ở hội học sinh?” Từ Mạn hiểu nhiều, lúc trước bị thua, lần này Kiều Kiều chỉ cần đến là được, vì sao còn do dự?

      "Mình được rồi ~~~ "

      "Hứ?" Từ Mạn suy nghĩ chút, hình như cũng hơi hiểu rồi, liền cười.

      "Bạn nha, quyết định vào, vì sao lại suy nghĩ nhiều làm gì, cả ngày trông cái mặt nhăn như bị rách?"

      "Đúng vậy. quyết định, vậy mình rối rắm nữa." Kiều Kiều vươn nắm tay, cho mình quyết tâm.
      Khủng Long, PhongVy, 1620thuy5 others thích bài này.

    4. Otaku Bi

      Otaku Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      152
      Được thích:
      784
      84. Tính toán cho tương lai

      Edit: Otaku Bi

      Cuối tuần này Kiều Kiều ở cùng Giang Phóng, cùng Hoa Ấu Lâm hẹn cùng nhau dạo phố. Nghe là Chu Yên Vân sắp sinh nhật , Hoa Ấu Lâm muốn mua tặng quà, thế nhưng chẳng biết được nên mua cái gì, chỉ có thể kéo Kiều Kiều cùng nhau dạo, ấy lý luận là, người này mười mấy năm đều phải mua quà tặng rồi, khẳng định rất có kinh nghiệm.

      "Hoa Hoa à, bạn buông tha cái chuyên mục phỏng vấn danh nhân kia rồi à?" Gần đây Hoa Ấu Lâm buông tay cái chuyên mục do chính mình thai ngén. Tiếp tục làm phóng viên chạy lùng tin tức.

      "Đúng vậy." Hoa Ấu Lâm xem ra cũng quá mất hứng, "Mình nghĩ rồi, nếu như mình cứ làm tiếp, vậy những người khác chưa chắc chịu nhận phỏng vấn, cũng phải chuyện lớn, cũng phải nghĩ cho báo trường nữa , nếu như ta mực, như vậy người khác đều tiếp thụ sưu tầm, cũng phải."

      Nhắc tới cũng kỳ , Hoa Ấu Lâm bởi vì Lâm Viện Viện làm bài phỏng vấn danh nhân khiến cho các sinh viên đều hoan nghênh. Thế nhưng hình như cái bài phỏng vấn đó bị bùa chú gì đó, phỏng vấn xong bao lâu, Lô Nam Phong luôn luôn ôn nhu săn sóc lại bắt cá hai tay, hai người chia tay, Lâm Viện Viện xuất ngoại. Ngay sau đó, Hoa Ấu Lâm lại phỏng vấn tài nữ khoa Quản trị rất nổi tiếng Lô Ân Vũ, đúng ngày báo trường phát hành, Lô tài nữ nọ bị vạch trần chuyện được đại gia bao dưỡng, bạn trai của ta cũng nhanh tay cắt đứt. Kỳ tiếp theo, là nữ cán duy nhất trong hội học sinh Gia Cát Thanh Thanh. Kết quả, bao lâu, Gia Cát Thanh Thanh cũng phát ra bạn trai của mình chân đạp hai thuyền. Đến lúc này, chuyên mục phỏng vấn này ai dám tham gia nữa, chẳng hiểu đen đủi thế nào đâu! Chỉ cần lên đó là chuyện tình cảm tong! Nữ sinh dám tham gia, Hoa Ấu Lâm cũng bị mất nhuệ khí, muốn mời bạn tốt là Lâm Hiểu Nam, thế nhưng Lâm Hiểu Nam lại bận rộn, mặc dù mình có thời gian, thế nhưng lại đẩy cho Chu Yên Vân, ha ha, kết quả là, kết quả là toàn thế giới đều sau kỳ nghỉ trở lại hai người bọn họ thành cặp đôi với nhau rồi. Trời ạ, điều này kinh hoảng! Thế là, nam sinh cũng sợ.

      Chuyên mục phỏng vấn danh nhân của Hoa Ấu Lâm rơi vào vòng lẩn quẩn, người người chỉ sợ thua thiệt với nó, mà Hoa Ấu Lâm bị đẩy lên làm danh hiệu ma nữ, chậc chậc, chuyện này náo động lớn lắm. Nhìn chủ biên càng trở nên khó xử, Hoa Ấu Lâm cũng phải là kẻ thức thời, nên thẳng thắn hi sinh chuyên mục này, chỉ hi vọng người khác bị làm sao.

      "Hoa Hoa, kỳ thực cho tới bây giờ mình vẫn khó hiểu, vì sao bạn lại thích làm ký giả thế? Lại chỉ thích mấy loại tin tức bát quái i." Kiều Kiều vẫn luôn hiểu điều này, mỗi khi nhìn Hoa Ấu Lâm, luôn cảm thấy ấy có lòng nhiệt tình mãnh liệt đối với việc làm phóng viên và báo trường.

      "Hắc hắc. Bạn vẫn biết à? Cả nhà mình đều làm công việc liên quan đến tin tức, vậy nên điều đó là đương nhiên, dễ nghe là vậy thực tế chỉ là làm ký giả cho báo . Vốn dĩ là mình cũng định thi vào báo chí, thế nhưng ông nội của mình lại muốn. Ông bố mẹ mình làm cái việc này chẳng hay ho gì, bắt buộc mình thi vào ngành tài chính, vốn dĩ mình nghĩ mình thi đỗ cơ, thế có thể học lại năm, sau đó tiếp tục thi vào khoa văn ở Vân Châu, kết quả là, ai ngờ thi thố thế nào lại đỗ, bạn xem, đúng là có biện pháp nào, mình thể tới đây học. Nhưng may mắn là vẫn có thể làm báo trường."

      "Bạn mạnh mẽ!"

      "Ha ha." Hoa Ấu Lâm nhìn Kiều Kiều, "Vậy còn bạn sao? Có cái gì cần tính toán nữa? Bạn cùng Giang Phóng rất tốt, phải sao? Tốt nghiệp bạn chẳng cần phải làm nữa nhỉ? An tâm làm phu nhân phải ?"

      Kiều Kiều nhìn Hoa Ấu Lâm trêu chọc mình, cười đẩy đẩy chút: "Kỳ thực giai đoạn trước mình cũng mơ hồ lắm. Chẳng biết mình muốn cái gì, về sau khi gặp Viên, mình cảm thấy đoạn thời gian này mình rất may mắn, có thể gặp được giáo sư tốt, bọn họ thực đều là những giảng viên tâm huyết. Mình với về do dự của mình. Mình rất cảm kích , đánh thức ham muốn của mình, kỳ thực cái mà mình muốn, là gì, là cuộc sống đơn giản hạnh phúc. Như vậy mình đặt Giang Phóng làm ưu tiên hàng đầu. Sau nữa, mình lại thích an nhàn đơn giản. Mình nghĩ, khi tốt nghiệp xong, thi nghiên cứu sinh, học nghiên cứu sinh rồi tốt nghiệp, sau đó làm giáo sư danh tiếng cũng được."

      "Làm giảng viên sao? Kiều Kiều, bạn định vậy sao?" Hoa Ấu Lâm hiếu kỳ. Hoa Ấu Lâm có điểm tốt ở đó, mặc dù cực kỳ nhiều chuyện, thích tìm hiểu. Thế nhưng đối những chuyện của bạn bè thân thiết, bao giờ truyền tin bậy bạ.

      "Đúng vậy. Mịnh định thi, rồi học nghiên cứu sinh để ở lại trường làm giảng viên. Thế cũng tốt mà. Thoải mái, hàng năm lại có hai tháng nghỉ hè, hắc hắc."

      "Cũng đúng. Hiệu trưởng là bà ngoại của Giang Phóng! Mà mẹ chồng của bạn lại là giảng viên của trường. Làm giảng viên ở trường là chuyện quá đương nhiên ." Hoa Ấu Lâm cũng thấy hợp lý.

      "Ô ô, ý của bạn là mình có tài, thể dùng chính sức của mình để ở lại sao? Ô ô, bạn làm tâm linh yếu đuối của mình bị tổn thương..." Kiều Kiều gây .

      "Xí. Đừng có giả bộ được ? Mình phải Giang đại gia nhà bạn đâu. Hơn nữa, tại có tài cũng chẳng dùng được, có quan hệ mới là tốt nhất." Hoa Ấu Lâm chịu nổi bộ dáng của Kiều Kiều nên đùa lại.

      "U! Hoa Hoa, bạn là đáng , chẳng trách tiên sinh Chu Yên Vân lại coi trọng như bảo bối?"

      Hoa Ấu Lâm dù sao vừa mới biết đến tình bao lâu, hơn nữa còn là cùng oan gia ngõ hẹp thành đôi, Kiều Kiều vừa như thế, mặt xoạch cái liền đỏ.

      "Được rồi được rồi, em chịu thua chị, nhanh thôi, bạn xem mình mua cái gì tặng ấy mới được? Phải tham mưu hay cho mình, đừng có đưa mình tới chỗ đắt tiền nha, mị là dân nhà nghèo chịu được đâu!"

      "Được rồi được rồi, thôi!"

      Kiều Kiều góp ý cho Hoa Ấu Lâm mấy ý kiến, có thể mua thắt lưng này, ví tiền này, di động này, cũng có thể, mua chiếc nhẫn gì đó.

      Hoa Ấu Lâm nhìn Kiều Kiều đưa ra mấy ý kiến chẳng có tính sáng tạo nào, liên tục bĩu môi.

      "Kiều Kiều này, bạn có ý tưởng nào mới mẻ hả, mình còn tưởng bạn rành chuyện này lắm?"

      Kiều Kiều cũng rất bất đắc dĩ , thực tặng cái gì, cũng có khác nhau lắm đâu nhỉ?

      "Thực ra, mình đều chỉ tặng mấy thứ đó, chẳng có gì khác. Hơn nữa, hi hi, mặc kệ mình tặng cái gì, Giang Phóng đều thích cả ?"

      Hoa Ấu Lâm gõ đầu của : "Bạn nhìn bạn xem! Cái gì mà đều thích cả, mình tin đâu, sao có thể cái gì cũng thích chứ? Mà điều này đại biểu cho tấm lòng của bạn, bạn dụng tâm tý nào."

      Kiều Kiều nhìn Hoa Ấu Lâm liếc mắt cái, cười trộm chút: "Vốn là như vậy mà, dù sao ấy biết, buổi tối, mình hiến dâng thân thể rồi, chắc là ấy hứng thú với thứ này nhất." Nửa câu sau giọng rất .

      Bất quá lại khiến cho sắc mặt Hoa Ấu Lâm đỏ thấu, "Bạn, bạn, bạn, xấu xa, a a a!"

      "Hi hi."

      "Hơn nữa, phải bạn sớm là của ấy rồi sao? Còn cần hiến dâng gì nữa? Bạn là hết chỗ nào. Ô kìa, vì sao Giang Phóng nhà bạn lại dễ bảo vậy chứ, thế nào cũng được? Chu tiên sinh nhà mình á, là khó chiều? Ngày nào cũng khiến mình bực hết."

      "Mình này Hoa Hoa, bạn nên chú ý hình tượng trước công chúng của mình ."

      "Hừ. Ghen tỵ hả. Tính toán chút xem, để cho mình đây bị nhiều người hâm mộ ghen ghét lại càng bị hâm mộ ghen ghét thêm , ai, bạn dẫn mình tới cửa hàng bạn vẫn mua đồ cho Giang Phóng ?"

      "Làm gì, phải bạn muốn sao?"

      "Mình đây nghĩ thông suốt rồi đó soa? mua nhưng mình có thể nhìn ngắm, bình thường chính mình cũng chẳng có dũng khi vào mấy cửa hàng đắt tiền đó đâu. Vừa lúc có bạn, chút cho biết." tính tình Hoa Ấu Lâm hấp tâp, vừa đem Kiều Kiều kéo sềnh sệch đến nơi mua sắm. Các bây giờ con phố phồn hoa bậc nhất Tân Dương, con đường này có tới năm sáu cái siêu thị cao cấp, thu hút nhất tất nhiên là trung tâm thương mại Mỹ Thần nơi các vào. ít nhãn hiệu hàng hiệu quốc tế có mặt ở đó.

      "Này, chúng ta vào chỗ nào giờ?" Vừa vào cửa, Hoa Ấu Lâm bị hoang mang, sinh viên nghèo, chưa bao giờ vào đây, mẹ ơi, các món ăn điểm tâm có giá khiến cho người chết rồi, chưa giám đến giá quần áo.

      "uh, vậy chúng ta lên tầng hai?" tầng có trang phục.

      "Lên." Hoa Ấu Lâm vẫn có chút xấu hổ, kéo Kiều Kiều về phía thang cuốn.

      "Mình mà, sao mà như ăn cướp thế." Kiều Kiều trêu ghẹo.

      "KAO, mua nổi tất nhiên là muốn cướp rồi."

      Kiều Kiều đầu tiên là mang Hoa Ấu Lâm đến cửa hàng Armani ở gần nhất.

      "Kiều tiểu thư, xin chào." Nhân viên phục vụ trang điểm xinh đẹp tiến lên cười chào hỏi.

      "xin chào."

      "Kiều tiểu thư, đúng lúc tới, tôi định gọi điện thoại cho tiểu thư đó! Hôm qua bên cửa hàng chúng tôi vừa mới nhập về loạt sản phẩm cho nam, đều là mẫu mới của quý, tiểu thư xem chút."

      "Được." Giang Phóng cái người này, kỳ thực thế nào cũng chịu, còn ước mặc gì mới tốt ý, tuy phải đứa xuất thân nghèo khổ, thế nhưng, dù sao cũng là lớn lên ở nông thôn, bên người lại có ai chỉ bảo, cái gì cũng lộn xộn, nếu như có Kiều Kiều chăm sóc cho , có thể biến nhà thành ổ lợn. tại Giang Phóng ở công ty nhiều hơn, bình thường đều mặc chính trang, bình thường cũng quan tâm nhãn hiệu, cảm thấy mặc cái gì tốt, cần đổi.

      tại bình thường dùng của Armani, D&G, Burberry, chỉ vài nhãn hiệu.

      Chọn được hai bộ vest cho Giang Phóng, lại chọn cho Giang Viễn bộ, Kiều Kiều đưa thẻ cho nhân viên quẹt chuyển khoản. Hoa Ấu Lâm đứng ở bên cạnh nhìn mà líu lưỡi. vừa nhìn cái giá xong, hù chết người mà!

      Hai người ra cửa, Hoa Ấu Lâm cảm khái: "Kiều Kiều, giờ mình mới phát , bạn là phú bà! Bạn xem, bạn là giai cấp tư sản lại nấp trong đội ngũ vô sản của chúng mình làm cái khỉ gì?"

      "Thôi ." Kiều Kiều cười."Mình làm gì có tiền, đều là của Giang Phóng, tiền của , mới mua cho . phải là chuyện phải làm sao?"

      Kiều Kiều lại mang Hoa Ấu Lâm đến hiệu D&G, chỉ mua cho Giang Phóng ít đồ, còn giấu Hoa Ấu Lâm mua cho mình cái áo khoác.

      "Ô kìa, Kiều Kiều này, bạn đến hỗ trợ mình mua đồ, mình chẳng mua được gì, mà toàn bạn mua là sao, rốt cuộc là ai hỗ trợ ai?"

      "Ha ha, mình sai rồi. Nào, , mình đâu nào?" Kiều Kiều vừa mua gì đó cũng cầm theo, gọi điện thoại cho Giang Viễn, tý nữa Giang Viễn tới lấy.

      "Ai, mình thấy, chúng ta cùng đẳng cấp chi tiêu rồi, được, mình mua nữa, mai mình rủ Nhan Nhan với mình, mới có thể bù đắp được tâm linh tổn thương của mình ." Hoa Ấu Lâm tuyên cáo.

      "Sao bạn lại vậy chứ?" Kiều Kiều cũng cười.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Hazz, tui mài ở đây mòn răng, mòn mông, mòn tay lun này, nên tui mới bụi, bỏ cung, cũng phải báo 1 tiếng lôi tui theo với.......:yoyo1:
      Otaku Bi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :