1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều Kiều Trọng Sinh - Vivian vivian

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      luôn edit là mừng mún khóc rùi, nào dám đòi hỏi, đừng dứt áo ra , bỏ lại đàn con thơ nhá, ráng khổ để đẹp sau @Otaku Bi , cười khoe răng mới đẹp, há há
      mèo ngốOtaku Bi thích bài này.

    2. Otaku Bi

      Otaku Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      152
      Được thích:
      784
      81. Lâm Viện Viện rời

      Edit: Otaku Bi


      "A?" Hoa Ấu Lâm giật mình. chỉ là giật mình, những người khác cũng giật mình.

      "Chị xử lý việc xuất ngoại, nếu như có gì bất ngờ xảy ra, tuần sau chị rời ."

      "Xuất ngoại? Vì sao người lại là chị được? Muốn , cũng là đôi cẩu nam nữ kia chứ?" Hoa Ấu Lâm nổi giận.

      "Chị muốn cùng bọn họ dây dưa, chị cũng chẳng thiếu tiền, chị xuất ngoại để hướng tới tương lai tốt hơn mà." Lâm Viện Viện mạnh mẽ giả kiên cường, trêu đùa.

      "Viện Viện là đúng” Kiều Kiều vẫn ngồi im mở miệng giờ mới .

      Mọi người đều nhìn , hiểu vì sao vậy.

      "Lời thẳng dễ nghe, phải là y nhắm tới là tiền của nhà chị sau? Coi như hai người các chị nối lại với nhau, nhưng đối với người tâm thích chị, làm sao mà chị đảm bảo được y ngoại tình nữa, khi y tốt nghiệp ở đại học rồi vào công ty nhà chị làm, lại trở thành giống như con sâu mọt vơ vét gia sản nhà chị, sau đó cùng với người y ở bên nhau hạnh phúc, đến lúc đó chị tìm ai mà khóc? Chị có nghĩ đến mẹ chị ? khi kết cục như vậy, mẹ chị có chịu nổi hay ?"

      Chẳng ai ngờ rằng Kiều lại như vậy, đều là những suy nghĩ kỹ lưỡng tường tận.

      Lâm Viện Viện nghĩ tới chính mình từng tự hoạch định ra tương lai như vậy, đúng, Nam Phong tốt nghiệp vào công ty nhà để làm việc, nghĩ tới những lời vừa rồi của Kiều Kiều, Lâm Viện Viện lạnh run người. Đúng vậy, khi kết quả diễn ra như thế, mẹ của , người mẹ nuôi lớn luôn ở bên từ , như thế nào? Người người đều bà Thiết Nương tử, là người kiên cường, thế nhưng, biết, con người càng kiên cường nội tâm càng yếu đuối, giống như chính bản thân , có ai biết, lần này nội tâm của bị thương nặng bao nhiêu.

      Lâm Viện Viện trở nên kiên định.

      "Đúng, kẻ hỗn đản như vậy, đáng để lưu luyến."

      Nhìn Lâm Viện Viện giống như là nghe lọt lời của mình , Kiều Kiều thở phào nhõm, muốn quá chuyện lên, điều đều là những điều từng phát sinh qua. Lâm Viện Viện là tốt như vậy, nên, thể có kết quả bi thảm như vậy.

      Vì để hòa hoãn bầu khí, Kiều Kiều cười: "Mình từng nghe tới câu , mọi người có muốn nghe ?"

      "Cái gì?"

      "Có ai lúc còn trẻ mà chưa được mấy tên tra nam."

      *tra nam: nam nhân cặn bã

      Phì!

      Mọi người đều bị chọc cười, thế nhưng trong nụ cười lại có chút cay đắng.

      Sau đó bao lâu, Lâm Viện Viện xuất ngoại, lúc , người đưa tiễn , chỉ có mấy chị em mới quen biết chưa được bao nhiêu lâu.

      Lộ Nam Phong bị mất chức ở hội học sinh, bởi vì, có người viết bài viết dài hành văn lưu loát nội dung là về đạo đức phẩm hạnh của y, bài viết được dán ngay bảng thông tin ngay cổng chính của trường.

      Trường học thẩm tra lại, cảm thấy tình phải hoàn toàn bịa đặt, vì để tránh cho ảnh hưởng hay, mà Lộ Nam Phong phải rời hội học sinh.

      Trừ Kiều Kiều, ai biết bài viết đó là do ai làm ra, đúng vậy, biết, nhìn cách hành văn câu cú được sử dụng, Kiều Kiều biết, trừ Phương Khuynh Nhan, ai có thể viết ra được như thế, Phương Khuynh Nhan là người có khả năng viết lách nhất trong khoa hành chính của bọn họ, Kiều Kiều đọc qua rất nhiều thứ mà ấy viết, đối với phong cách viết của quá quen thuộc. nghĩ tới, Phương Khuynh Nhan bình thường tính tình lạnh nhạt lại có thể làm ra chuyện như vậy, Kiều Kiều biết, ấy là muốn bênh vực Lâm Viện Viện, ấy tính ra cũng là người sống nội tâm.

      Lâm Viện Viện , Lộ Nam Phong rời hội học sinh. Hội trưởng hội học sinh mới của trường lại là nguyên trưởng ban thể dục Quách Vũ Phi.

      Lộ Nam Phong chuyển ra khỏi phòng ngủ ở ký túc, y thuê phòng ở chung với Từ Tĩnh.

      Quách Vũ Phi cùng tiểu Tam Nhi đều có điểm vừa lòng với Lộ Nam Phong như thế nào được nhỉ, mấy người cùng là em tốt với nhau, nên cũng vì việc y là kẻ bắt cá hai tay mà có ý kiến gì, dù sao, ở trong lòng mấy thằng đàn ông, chuyện này phải vấn đề to tát lắm, nhưng mà xét về động cơ của y, hai người đều phản cảm, vì đỡ phải vất vả phấn đấu vài năm, mà lại chấp nhận dựa vào đàn bà, dựa vào đàn bà lại còn bắt cá hai tay, càng khiến cho người ta ghê tởm.

      Hai người uống bia trong phòng ngủ.

      "Nào, mời cậu chén. Ôi, phòng ngủ của chúng ta có bốn người hai người rời , bây giờ chỉ còn mỗi em ta thôi ."Tiểu Tam Nhi cảm khái.

      "Dù gì chăng nữa tôi cũng chuyển , chỉ có hai chúng ta sao?" Quách Vũ Phi vẫn còn ra vẻ ngậm môi.

      "Ha ha, cậu chuyển ra ở cùng Từ Mạn sao?" Tiểu Tam Nhi trêu chọc.

      "Ha ha, cả ba mẹ của ấy đều làm trong ngành giáo dục đó, nếu như biết chúng tôi ở chung với nhau, tôi sợ tính mạng của tôi còn nữa quá." Quách Vũ Phi xoa xoa tay của mình, ra vẻ sợ hãi.

      "Ha ha. Nhìn cái bộ dạng run rẩy của cậu kìa. Đúng rồi, hôm nay tôi nhìn thấy Nam Phong đó, trông nó có vẻ ít hơn trước kia nhiều, trước kia trầm mặc hay chuyện rồi, bây giờ lại càng lặng lẽ hơn, trông còn trầm hơn so với tiểu Bạch. Cậu xem, nếu biết trước có ngày hôm nay, sau lúc đầu còn như vậy?" Tiểu Tam Nhi cảm khái.

      "Haizz. Chuyện này, thực ra là do cậu ta làm chuyện tốt, ai lại như vậy, chỉ vì tiền mà mệt mỏi! Chưa đến chuyện gia đình của cậu ta, gia cảnh nhà chúng ta còn bằng nhà cậu ta đâu phải ?"

      Gia đình Quách Vũ Phi cùng tiểu Tam Nhi có chút khó khăn.

      Nhưng cả hai luôn luôn cố gắng.

      "Đúng vậy, nhưng mà chúng ta có tiền mới phải nỗ lực, vì sao có tiền mà lại nỗ lực thêm nhỉ, cậu nhìn Giang Phóng, Giang Viên, cả tiểu Bạch nữa, trông họ làm cho công ty nhà mình cứ như là người làm công nô dịch ấy thê? , có người nào hạnh phúc hơn người nào cả. Con người, phải biết mình là ai” Hai người nhìn nhau rồi lại cụng chén.

      "Cho dù là kẻ có tiền, cũng có nỗi buồn phiền mà chúng ta nhìn thấy. Tâm tư của Nam Phong lại sai lầm. Có mấy ai được như Nhị Hắc chứ?” Trong đám người bọn ho, người thoải mái sống nhất, hưởng thụ nhất là Nhị Hắc.

      "Bây giờ Nhị Hắc sống sung sướng khoái hoạt, nhưng chuyện về sau này của cậu ta chưa chắc đâu! Cậu quên cậu ta lần trước khi uống say gì rồi à? Đến cả chuyện kết hôn cũng bị người khác bố trí, mỗi bước đường đời đều được người chuẩn bị uốn nắn rồi. Đời người như vậy còn có cái gì mà vui vẻ nữa "

      "Đúng vậy."

      " có tiền vui theo kiểu có tiền, để chúng ta tự do tự tại, để nỗ lực bằng chính bản thân mình, phấn đấu cho tương lai của chính mình, nào cụng ly."

      "Cụng ly."

      Bên đó hai chàng còn mải mê uông, bên này Kiều Kiều phải dỗ dành Giang đại ca nhà .

      " mà, mà!"

      "Bọn họ có thái độ như vậy với em, vậy mà em còn , em ngốc hả, người ta mới với em mấy câu ngon ngọt vậy mà ngốc nghếch cái gì cũng gật."

      Ô ô, hu hu, ai bảo là cái gì cũng gật chứ, cũng sợ Tần gia mà, thế nhưng hiệu trưởng đại nhân tự mình đích thân gọi điện thoại cho , mời cuối tuần về nhà ăn cơm, lời của người lớn, cự tuyệt kiểu gì đâu? Khi về nhà, thương lượng với vị đại gia này, ta còn vui, cần cho thoải mái.

      làm thế nào đây!

      "Giang Phóng... Ông xã tốt của em, mà, ông ngoại, bà ngoại lớn tuổi rồi, bọn họ muốn gặp cháu ngoại của mình là chuyện bình thường mà, hơn nữa, cảm thấy từ khi du lịch, mọi người đều vui vẻ với nhau sau? … "

      Nhìn Kiều Kiều mềm mại tựa lên người của , người nào đó nổi lên sắc tâm. tay mò vào phía trước , ôm siết vào trong lòng, hai người nằm sô pha, dán môi vào lỗ tai thầm, đùa cho cười.

      Cũng biết cái gì, mặt Kiều Kiều đỏ hồng.

      "Được rồi, được rồi! Tên vô lại nhà , chỉ biết nghĩ đến chuyện này."

      Ngay lập tức ôm lấy nhấc lên khỏi ghế, hai người chạy nhanh về phía phòng ngủ.

      Đêm tối lờ mờ. Nam nhân cường tráng nằm đè thân thể mảnh mai xinh xắn của , động tác ra vào mạnh mẽ, mồ hôi đầm đìa chảy loang da thịt.

      " em... Rất em..."

      "Em cũng vậy..."

      Sau hoan ái, hai người ôm chặt nhau nằm giường.

      "Vợ , em là tuyệt vời. là sung sướng."

      Bình thường khi ở giường, Kiều Kiều mềm mại như xương để mặc Giang Phóng muốn làm gì làm, Giang Phóng cảm thấy vô cùng thích thú.

      Hai người với nhau vài chuyện.

      Khi tới hai người Quách Vũ Phi cùng Từ Mạn.

      Giang Phóng mở miệng: " tính để đến học kỳ sau gọi Vũ Phi tới công ty nhà mình để làm việc."

      "Hử? nghĩ gì mà lại bảo ấy đến làm?"

      " chỉ là cậu ta đâu, cả tiểu Tam Nhi nữa, hai người đó đều là bạn học của , hiểu được nỗ lực và nhân phẩm của họ. Bọn cũng sắp lên năm tư rồi, chỉ còn tháng để nghỉ hè, tính để nghỉ hè rồi cho cả hai người họ vào công ty làm việc cùng với . Yên tâm , tính của em hiểu mà, bao giờ để lỗ vốn đây, gọi họ tới làm, nhìn ra khả năng của họ rồi."

      "Vâng, cứ làm những gì thấy đúng, em theo ."

      "Ha ha, chuyện gì cũng phải với vợ của câu chứ!" Bàn tay của Giang Phóng biết xấu hổ mà xoa xoa cặp mông của Kiều Kiều. Bị Kiều Kiều đánh cái.

      "Trong vòng nửa năm, để cho họ đến hỗ trợ công việc, về tiềng nong bạc đãi hai người, nếu như họ có vấn đề gì, sau thời gian thực tập, cho họ làm nhân viên cố định luôn. Nếu như được, cũng khiến cho họ bỏ lỡ cơ hội tìm việc làm." Giang Phóng ra dự tính của mình.

      " thấy thế nào tốt làm. Tránh đừng ảnh hưởng tới tình bạn là được."

      "Biết mà."

      "Mà , Giang Phóng, nhưng mà Quách Vũ Phi phải là hội trưởng hội học sinh sao? ấy bận như vậy có làm được ?" Kiều Kiều hiếu kỳ.

      "Ngày nào mà cậu ta chả hăng như gà chọi, lúc nào tinh thần cũng năng nổ. có việc gì. Bây giờ cậu ta vẫn còn làm thêm bên ngoài nữa đó kìa? Hơn nữa, cũng chỉ là nửa học kỳ, chờ tới lên năm tư, đoán là vị trí của cậu ta cũng có người thay thế thôi, nếu như có gì ngoài ý muốn, chắc là Lâm Hiểu Nam làm thay cậu ta."

      "Ai?" Kiều Kiều nhỏm người lên nhìn hăn.

      "Lâm Hiểu Nam. Bạn tốt của em đó."

      "Nhưng sang năm bọn em mới năm thứ hai mà, sao có thể làm được chứ, lúc trước em nghe Lộ Nam Phong lên năm thứ 3 nhận chức bị nhiều người lên án đó, Hiểu Nam sang năm tiếp nhận, cũng vẫn chỉ là học kỳ sau của năm thứ ha, sao có thể được chứ?"

      " có chuyện gì. Cậu ta có khả năng là được. Giờ có Vũ Phi trợ giúp cho cậu ta rồi, hơn nữa Lâm Hiểu Nam cũng là kẻ dễ bắt nạt, chắc chỉ có em mới cảm thấy cậu ta là cậu trai thiếu niên thôi."

      "Sao lại thế!" Kiều Kiều lại bò vào trong ngực .

      Còn mình thở dài: "Ai, em xem, em cảm giác mình là người rất thất bại, cứ như là động vật ký sinh ấy, từ khi học cấp hai rồi, cậu ta học tốt hơn cả em, nghĩ cậu ta chăm học lắm sao? phải đâu! Chẳng hiểu đầu óc cậu ta làm bằng cái gì, biết đâu, có lần thời trung học, học mà cậu ta ngủ, biết mơ cái gì mà mồm chảy nước miếng khiến cho cả lớp đều cười sặc sụa”.

      Giang Phóng muốn cái kia hình dáng, cũng vui vẻ.

      Xoa xoa trong lòng mình, "Quan tâm cậu ta là người thế nào làm gì, ở trong lòng , Kiều Kiều của mới là thông minh nhất."

      " chỉ biết nịnh thôi."

      Hết chương 81
      Khủng Long, A fang, 1620thuy10 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Ai cũng có nỗi bùn, nỗi niềm riêng, chỉ có couple của chúng ta là ăn thịt đều đặn thui, chẳng lo nghĩ gì, há há, @Otaku Bi có lặn đâu nữa, nhớ kéo tui theo nha, ko mún xa đâu, truyện sắp end rùi mờ.........hĩx hĩx
      Otaku Bi, stella2412Phương Lăng thích bài này.

    4. Nghiêm Hi

      Nghiêm Hi Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      21
      Hóng truyện quá đê :034:
      Otaku Bi thích bài này.

    5. Otaku Bi

      Otaku Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      152
      Được thích:
      784
      82. Cuộc sống nghỉ hè bận rộn

      Edit: Otaku Bi


      Rất nhanh được nghỉ hè, mà mùa hè này đối với rất nhiều người mà , bận rộn dị thường. Kiều Kiều trở lại Dân Giang ở đó ngày rồi lại trở về Tân Dương, có cách nào khác, ở công ty của Giang Phóng có hạng mục mới vừa được bắt đầu nên bận rộn được, đúng lúc Kiều Kiều được nghỉ hè, nên tới để hỗ trợ, mặc dù giúp được chuyện lớn gì, thế nhưng chút việc lặt vặt có thể làm được.

      Khi Kiều Kiều về nhà gặp được Kiều Dĩnh làm được mấy tháng, kỳ thực Kiều Dĩnh chưa tốt nghiệp mà làm, tất cả chỉ vì ấy có kiên trì với việc học, Kiều Kiều nghĩ, có đôi khi, đúng là có cách nào ép buộc người. Nếu như được trọng sinh trở lại, chỉ sợ là cũng nghiêm túc học tập được như thế, cuộc sống trở nên hạnh phúc hơn, cuộc đời, đến bây giờ đều cảm thấy thất vọng, hi vọng, nhiều năm về sau nữa, tiểu Dĩnh cũng hối hận với quyết định của mình lúc này, vì thế Kiều Kiều đành tận lực dùng khả năng của mình giúp bé mới được.

      Có lẽ là do hoàn cảnh công tác, nên được tiếp xúc với môi trường và những con người giống nhau, Kiểu Dĩnh trở nên linh động hơn nhiều, hướng nội như ngày trước. Khi ý kiến của mình cũng rụt rè sợ hãi nữa, giờ ở công ty Kiều Dĩnh làm ở bộ phận phân phối nhà của công ty, chung quy công việc cũng khá, nghe tháng tiểu Dĩnh có thể kiếm được năm nghìn tệ, mà ấy cũng chỉ tiêu hết có hai ba trăm tệ, nên tiền tiết kiệm có rất nhiều. Đến cả thím hai Kiều cũng nghĩ được Kiều Dĩnh kiếm được nhiều tiền như vậy, vô cùng ngạc nhiên.

      Vấn đề chỗ ở của Kiều Dĩnh, Kiều Kiều biết được và cũng rất yên tâm, là do công ty của Giang Phóng chuẩn bị cho, hai phòng ở phòng khác, tổng cộng có tám người ở, mỗi gian bốn người, nhưng mà tại ký túc xá đó chỉ có 5 người ở, tiểu Dĩnh được ở phòng chỉ có hai người, phòng khác có 3 người, còn 3 người khác chuyển ra ngoài ở. Dù sao trong ký túc xá, việc quản lý khá là nghiêm túc. Trong công ty có quy định, mặc dù là túc xá, nhưng cho phép mang người lạ về, cũng cho về trễ quá 10h tối, đây phải là quản chế, mà đó là việc bảo vệ quyền lợi của tất cả mọi người, nếu như chấp nhận có thể chuyển ra ngoài ở. Dù sao với tiền lương của mấy người, thuê phòng ở bên ngoài phải việc khó khăn, ảnh hưởng gì đến cuộc sống của họ.

      Hơn nữa, nếu như xin chuyển ra, ngoại trừ việc lại xin vào ở được phép bước chân vào trong ký túc xá.

      Kiều Kiều nghe Giang Phóng sơ qua về quy chế ở ký túc xá của công ty bọn họ cảm thấy thế là hà khắc, thế nhưng Giang Phóng cũng , công ty cũng có suy tính của chính mình, chỗ khác , đặc biệt là bộ phận kinh doanh nhà ở này, đều là các tuổi còn , nếu như mà ở trong ký túc xá mà có chuyện xảy ra sao, công ty có cách nào để xử lý được, vì để tránh cho phiền phức về sau, tốt nhất là ngày từ đầu đề ra chế độ quản lý nghiêm ngặt chút, dù sao, tiền lương cao như vậy rồi, nếu như có ai cảm thấy bất tiện đều có . Đương nhiên nếu như có ai mà vi phạm quy định của công ty bị đuổi việc thôi.

      Với hoàn cảnh sống như vậy lại rất thích hợp với đứa như Kiều Dĩnh, bởi vậy mà con bé khá là ưng ý, mỗi tuần được nghỉ ngày bé chỉ đến Kiều gia hoặc tới nhà Kiều, Kiều Kiều là đứa hiền lành ngoan ngoãn, cũng biết công việc này là do Kiều Kiều giúp mà có được, rất là cảm kích, thường mang cho Kiều Mộc chút đồ ăn vặt gì gì đó, cho nên bé là người được Kiều Mộc rất quý mến.

      Kiều Dĩnh nghe Kiều Kiều trở về vào hôm đó, nên ngày nghỉ tuần đó đến nhà Kiều Kiều để gặp được , ba chị em gặp mặt chuyện ríu rít. Kiều Kiều hỏi rất tỷ mỉ về cuộc sống của Kiều Dĩnh. cũng lo lắng cho bé, nhưng mà thoạt nhìn có vấn đề gì, tối thiểu, Kiều Dĩnh còn yếu đuối rụt rè như trước nữa .

      Biết Kiều Kiều ngày hôm sau trở lại Tân Dương, Kiều Dĩnh cũng có chút giật mình, nhưng nghe là ở bên đó có tòa nhà vừa được khởi công, Kiều Dĩnh gì nữa, làm việc ở công ty mấy tháng nên bé cũng hiểu được nhiều chuyện ròi.

      Kỳ thực khi dì Kiều Kiều cùng với Kiều Dĩnh làm, ai biết họ có quan hệ với Kiều Kiều hay là có liên quan gì đến Giang gia, có lần Kiều Mộc đến tìm Kiều Dĩnh, oán giận với rằng chị của mình bị Giang Phóng chiếm đoạt mất đến nỗi thèm về nhà thăm mình, lúc đó người khác mới kinh ngạc biết được, Kiều Dĩnh, Kiều Kiều, Kiều Mộc đều có họ Kiều sao? Khi người ta hỏi Kiều Dĩnh cũng giấu giếm chuyện gì.

      Kiều Kiều ở tập đoàn Cẩm Giang là người có tiếng đó!

      Khi trở lại Tân Dương ngày nào Kiều Kiều cũng chạy theo Giang Phóng giúp đỡ làm viêc, nhưng cuộc sống lại trở nên năng động, Quách Vũ Phi và tiểu Tam Nhi đều đến làm cùng. Giang Phóng thẳng thắn với hai người họ, là em tốt với nhau tính toán, nhưng có số việc phải ràng, miễn cho sau này hai bên lại thoải mái.

      Nghỉ hè hơn bốn mươi ngày, Giang Phóng cho bọn mỗi người tháng năm nghìn, bao cơm trưa, buổi tối nếu như tăng ca, cũng bao luôn bữa tối, tăng ca đều được tính phí. Hai người đều đồng ý, Giang Phóng cũng , sau khi khai giảng, bọn họ có thể đến công ty làm thêm, nhưng tối đa tháng chỉ có thể được ba nghìn thôi, dù sao bọn họ còn phải học nữa. Nửa năm sau, bọn họ đến kỳ thực tập năm tư rồi, mà hai bên cảm thấy công việc tệ nếu muốn làm tiếp ở Cẩm Giang, tiền lương do bộ phận nhân tính toán

      Hai người đều có ý kiến gì với sắp xếp như vậy, Giang Phóng cũng , ở tập đoàn Cẩm Giang, chỉ cần có ý chí, kiên trì có năng lực bị bạc đãi.

      Cho đến khi thực tế tiếp xúc với công việc tại tập đoàn, hai người nhìn mọi người bận rộn làm việc, đến cả Kiều Kiều mà cũng co chân lên mà chạy theo làm. Bọn họ mới biết được, đây chính là nơi rèn luyện con người mà! Đây chỉ là cơ hội việc làm tốt mà chính là cơ hội được học tập chân chính. Sợ rằng khó mà có nơi nào có hệ thống công việc như thế này để họ được học tập. Tiểu Tam Nhi cảm khái, được Giang Phóng coi trọng, cho bọn họ làm thêm ở nơi này nửa năm thôi, nhìn vào những công việc đó, sau này chỉ được ở lại Cẩm Giang làm thực tế cũng học được rất nhiều rất nhiều thứ khác nữa.

      Hai chàng lại càng quyết tâm học tập tốt, làm việc trâu, kết quả ngày nào cũng cày bừa hùng hục! tiền bối nhìn thấy hai người họ làm mệt đến mức chẳng cười nổi, bọn họ coi Cẩm Giang như là bạn rồi, dùng hết sức lực nam nhân đổ vào Cẩm Giang, nhưng mà thế là tốt, cho mấy người phí hoài công sức bỏ ra.

      Ở tập đoàn Cẩm thù lao, phúc lợi, vẫn luôn là số .

      Quách Vũ Phi cùng tiểu Tam Nhi cảm khái: "Mẹ ơi! Trước giờ cũng cảm thấy Giang Phóng có cuộc sống dễ làm, nhưng mà nghĩ tới bọn họ bận rộn đến mức muốn sống nữa rồi!"

      Về sau hai người cực kỳ mệt mỏi, cũng thèm quan tâm gì nữa, vì nhiều thời gian làm cứ thế ngả ra đất nghỉ, khiến cho Kiều Kiều cười ngặt nghẽo.

      Nhưng mà lần này làm thêm cũng khiến cho hai người thấy được thực lực của Kiều Kiều, hổ là học sinh cưng của giáo sư Viên, người ta phải chỉ có cái danh đâu. Có năng lực đó, lại còn đưa ra rất nhiều ý kiến mà bọn họ nghĩ ra được!

      Nhìn thấy hai đôi mắt lóe sáng của hai người họ, trong thâm tâm Kiều Kiều thầm cảm khái, tôi phải là thần tiên gì đâu, đấy, đó là do tôi có trí nhớ của kiếp trước thôi, tôi biết nhiều nhiều chuyện của kiếp trước lắm, hơn nửa, ngày ngày Giang Phóng ở bên cạnh cũng toàn những chuyện công việc đó. Cũng phải giúp đỡ làm vài việc nên kinh nghiệm của Kiều Kiều tự nhiên là nhiều hơn rồi.

      hơn nửa tháng rồi Kiều Kiều chưa về nhà. Kiều mẹ chịu được nữa, mang theo con út Kiều Mộc sang tìm Kiều Kiều, kết quả là mấy ngày hôm nay đôi vợ chồng trẻ bận rộn chân chạm đất, nên chỉ chơi ở đó hai ngày rồi về nhà, nhưng trước khi Kiều Mộc lại ở lại, bế ở Tần Gia, Tần Tố Cẩm chăm sóc bé. là để cho bé đến Tân Dương chơi mấy ngày, còn bà Tần rất thương bé, Kiều Mộc trước giờ tính tình dễ tính thoải mái nên đồng ý ngay.

      Tần Tố Cẩm mặc dù cũng là giảng viên tại đại học A, thế nhưng lại chủ yếu làm công việc nghiên cứu, ngành học của Tần Tố Cẩm phải là ngành có liên quan tới kinh tế, nên biết gì đến việc kinh doanh cả, thế nên hai con trai ai nấy đều bận rộn, chỉ có Tần Tố Cẩm là chẳng có việc gì, vừa lúc được nghỉ hè, Tần Tố Cẩm liền tới ở cùng với cha mẹ mình, rồi cùng với Kiều Mộc dạo xung quanh, , cho dù là ở Tân Dương sinh sống mấy chục năm nhưng Tần Tố Cẩm cũng chưa chơi nhiều ở đây.

      Nhìn Kiều Mộc đến chỗ nào cũng vui vẻ ngạc nhiên la to, Tần Tố Cẩm cũng rất vui vẻ.

      Hơn bốn mươi ngày nghỉ hè, vì bận rộn, nên Kiều Kiều cảm thấy thời gian trôi là nhanh, chẳng mấy đến ngày khai giảng. Thậm chí chẳng có cảm giác được nghỉ, hơn nữa, hình như đến ngày học mới là thời gian được nghỉ thả lỏng.

      Vốn Giang Phóng cũng bắt phải bận rộn theo làm việc, thế nhưng lại nài nỉ ở bên cạnh , mà có việc gì, chẳng lẽ lại nhìn những người khác bận rộn sao, bằng tham gia chút!

      chút thịt nuôi được từ kỳ nghỉ đông cả kỳ học cũng bị mất , thời gian này ăn ngủ tốt lắm, nhưng bận rộn hồi, lại gầy khiến mặt hóp lại.

      Hoa Ấu Lâm lắc đầu cảm khái, "Kiều Kiều, bạn muốn lấy cằm làm dùi để đâm người ta sao?"

      Kiều Kiều tức giận gào khóc với Hoa Ấu Lâm, giương nanh múa vuốt muốn giáo huấn ấy. Nhưng mà, nhưng mà vì sao mà Hoa Ấu Lâm lại trốn phía sau người Chu Yên Vân vừa mới vào? phải hai vị này là oan gia với nhau sao?

      Chuyện gì đây? Trải qua năm trời trong đấu tranh, gian khổ tranh giành, hai vị này bà ngày 1 vụ đánh lớn, hai ngày 1 vụ . Nếu như phải Chu Yên Vân vẫn còn chút gọi là lý trí, sợ rằng hai vị này xông vào oánh nhau rồi. Ở Đại học A này có người nào mà biết chuyện trưởng câu lạc bộ đàn cổ Chu Yên Vân và biên tập báo trường Hoa Ấu Lâm đối đầu nhau. Đều là đối thủ mất còn, chỉ tìm cách diệt trừ sau sao!

      Thế nhưng, vì sao, có chỗ nào đó sai sai phải?

      "này… này, cái kia, các cậu... hai người..."ngón tay Kiều Kiều run rẩy chỉ hết người này đến người kia.

      Hai vị này có chuyện gì vậy?

      Biểu tình kinh sợ của Kiều Kiều khiến cho Hoa Ấu Lâm biết phải làm thế nào, nhưng mà ngượng ngượng vậy, nhưng có người lại biết xấu hổ gì! Đó chính là Chu Yên Vân, cứ thế ôm chặt lấy Hoa Ấu Lâm trong ngực mình, dùng hành động tuyên cáo, chúng tôi là cặp.

      chỉ có Kiều Kiều, đến cả người luôn luôn bình tĩnh như Phương Khuynh Nhan cũng làm bút rơi xuống đất, Kiều Kiều hóa đá, tất cả các đồng chí đứng vây xem đều có cùng biểu tình, người duy nhất trông vẫn bình thường, chính là Lâm Hiểu Nam, mà , sớm biết rồi, nếu , biết là biểu tình gì đâu!

      Mọi người nhìn rồi nhìn, cuối cùng Hoa Ấu Lâm giận giữ : "Sao? chưa nhìn thấy người ta nhau bao giờ à?"

      Mọi người lắc đầu.

      "Hứ, chậc chậc, bạn học của em ở khoa này đều kém hiểu biết thế, chưa nhìn thấy người ta nhau bao giờ cả thương." Lời lẽ độc địa của Chu Yên Vân được dịp phát huy.

      "Nhìn thấy người ta đương rồi, nhưng chưa thấy cặp đôi nào quỳ dị như hai người. Tình , đúng là thứ quá vĩ đại." Kiều Kiều cảm khái, làm cho mọi người cười vui.

      "Hoa Hoa, chiều nay phải mời các chị ăn cơm cưng?" Kiều Kiều chơi với Hoa Ấu Lâm biết thừa, Hoa Ấu Lâm là thần ăn vặt.
      Khủng Long, PhongVy, 1620thuy7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :