1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều Kiều Trọng Sinh - Vivian vivian

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Otaku Bi

      Otaku Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      152
      Được thích:
      784
      78. Hành trình Hải Nam 2
      Edit: Otaku Bi

      Trạm dừng đầu tiên của đoàn người Kiều Kiều là Phong Tình Viên ở Hải Nam, nghe tiểu Tam nhi giảng giải, toàn bộ hành trình trở nên sinh động thú vị. Nhìn tiểu Ttam nhi thành thạo giảng giải, Kiều Kiều cảm thấy huynh đệ này làm hướng dẫn còn hay hơn so với hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp. nghe thấy Kiều Kiều như vậy, cười ha ha.

      Nguyên lai, ở nhà Tiểu Tam Nhi nhiều trẻ con, tiểu Tam nhi lại là sinh ba, khiến cho Điền gia thêm gánh nặng, cha mẹ tiểu Tam nhi cũng chỉ là gia đình bình thường, điều kiện kinh tế cũng bình thường, nên cuộc sống cũng có chút thiếu thốn. Cho nên từ tiểu Tam nhi và trai của Tiểu Tam nhi biết kiếm tiền phụ gia đình, Hải Nam là thành phố du lịch. Cho nên nghỉ đông và nghỉ hè gì gì đó, tiểu Tam nhi thường ra bên ngoài làm hướng dẫn viên. chị họ của Tiểu Tam nhi có mở công ty du lịch.

      "Xem , đây là hướng dẫn viên du lịch có thâm niên đấy." Thấy tiểu Tam nhi kiêu ngạo .

      Kiều Kiều vui vẻ. Kiều Kiều cùng những đồng bạn của Giang Phóng có quan hệ cũng tệ. Bình thường ở bên ngoài, Giang Phóng khi cùng tiếp xúc với đám bạn bè ấy, Kiều Kiều đều là ngoan ngoãn, ở bên ngoài đều giữ thể diện cho Giang Phóng Mọi người cũng có thể hiểu được, vì sao Giang Phóng đối xử tốt với Kiều Kiều như vậy, tại bình thường, đặc biệt người ở trong trường học của họ, là trường đại học A nổi danh, ít người đều có chút cao ngạo, nhưng Kiều Kiều lại như vậy, nơi chốn đều đặt Giang Phóng lên hàng đầu.

      "Chị, chúng ta mua nước dừa uống ” Kiều Mộc thấy bán dừa, năn nỉ.

      "Được."

      Hải Nam nóng hơn nhiều, nhìn mọi người ai cũng có vẻ khát nước, Giang Phóng nhanh nhẹn chạy qua mua dừa cho mọi người.

      "Em uống hết được, chúng ta cùng nhau." Kiều Kiều kéo Giang Phóng.

      "Ừm." Nhìn hai người ngọt ngào như mật, mọi người ai cũng vui mừng. Dường như cứ có Kiều Kiều ở bên người, Giang Phóng tất nhiên thể lừa ai được. Bình thường như vậy. Nhưng mà nhìn thời thời khắc khắc đều chăm sóc Kiều Kiều như bà mẹ già, hai người lớn tuổi cũng có cảm giác thoải mái. Nhưng vừa chuyển đổi suy nghĩ, ai, con cháu tự có con cháu phúc ! Đặc biệt là thằng ương bướng này, ai mà để cho để bụng, lại càng quá trớn hơn.

      "Tiểu Tam nhi, ăn xong cơm trưa cháu về nhà , hôm nay là ngày cuối năm rồi, lại bắt cháu phải theo chúng ta, chúng ta cũng rất ngại ngùng ." Giang Hải Dương lúc ăn cơm trưa mở miệng .

      Tiểu Tam nhi ngồi ăn cơm ở bên cạnh, ." có chuyện gì. Dù sao cháu về nhà cũng chẳng phải làm cái gì cả, buổi tối mọi người cũng nhau ăn bữa cơm đoàn viên là được mà!"

      "Cái thằng này." Bà Tần cảm khái.

      "Ngày cuối năm rồi mà cháu về nhà, bố mẹ cháu nghĩ thế nào hả? Đến năm mới tiểu Phóng kéo cháu qua giúp, chúng ta ngại ngùng lắm rồi. Ngày cuối năm làm sao mà lại về nhà cho được! Làm cha mẹ , có ai mong cả nhà đoàn viên ?"

      Tiểu Tam nhi tiếp tục cười hì hì: "Hiệu trưởng, có chuyện gì mà. Có phải giúp đâu nha, Giang Phóng cho cháu tiền mà. Cho dù để ý đến chuyện tình cảm bạn học, cũng phải để tâm đến chuyện kiếm tiền mà! Hơn nữa, bình thường kỳ nghỉ đông hàng năm của cháu, đều như vậy, lần này nghỉ đông cũng thế thôi." Tiểu Tam nhi lắc lắc đầu, tiếp tục : "Hằng năm thời gian nghỉ đông của cháu, đều làm hướng dẫn viên du lịch giúp ở công ty của chị cháu. Cháu kiếm được chút tiền, bố mẹ cháu cũng đỡ vất vả hơn chút?"

      Bà Tần biết chuyện sinh ba nhà tiểu Tam nhi. Đúng vậy, gia đình bình thường, đùng cái sinh ra ba đứa con trai, áp lực ai cũng nhìn ra được. Nhưng mà thoáng nhìn đứa trẻ này lại rất lạc quan thoải mái.

      Kỳ thực nếu như thường ngày, ngày cuối năm, giao thừa, ngày mùng , tiểu Tam nhi chắc là ra ngoài đưa đoàn . Nhất định là ở nhà cùng gia đình trải qua năm mới, tiền lúc nào kiếm mà được? Thế nhưng Giang Phóng là em tốt của nha, hơn nữa tối hôm qua mình vừa mới cho cậu ta trọn vẹn kế hoạch ra ngoài như thế nào, thế là cậu ta cho mình phong bao, là thù lao, mặc dù tiểu Tam nhi nhất định chịu nhận, thế nhưng Giang Phóng lại giận, lề mề như nương, đây là do bỏ công sức của mình làm ra tiền, nếu như nhận số tiền này, tất cả mọi người lớn lớn trong gia đình này cũng thoải mái. Hơn nữa, đây là công sức lao động mà đạt được, vì sao làm? Chuyện này thể làm thành điều để kiêu ngạo sao? Hơn nữa, nhận cũng là coi cậu ta là bạn thân sao?.

      Tiểu Tam nhi bị Giang Phóng như thế, cũng gì nữa, đường trở về, tiểu Tam nhi lắc lắc đầu, cười, lời này phải chính miệng nên sao? Giúp chút chuyện mà lấy tiền, có phải chính mình coi cậu ta là em, đáng thương chính lúc đó bị Giang Phóng như vậy, thấy đúng lắm nên gì nữa.

      Nhưng Giang Phóng cũng đúng, đây là thành quả mà lao động có được, cần phải phân biệt quá đáng. Nhà được như mấy người bạn học khác, nhưng cho tới bây giờ các cậu ấy cũng phân biệt , cảm thấy bình thường.

      Về đến nhà mở ví tiền ra, tiểu Tam nhi nhìn vào bên trong, vừa vặn hai vạn đồng tiền, lúc đó liền bối rối, gọi điện thoại cho Giang Phóng, cái cậu này điên rồi sao, sao cho nhiều tiền như vậy chứ, mỗi lần giúp chị họ mang đoàn, chi phí mang đoàn cùng với phần trăm mua sắm đồ, cũng đến năm nghìn đồng! Mà chị họ của còn muốn lột xuống ít nữa. Cho tới khi tới tay của , được nhiều nhất, cũng chỉ khoảng ba nghìn.

      Lúc đó mải do dự, Giang Phóng cứ thế đem tiền cho vào trong phong bì, mang ra kiểm đếm gì, điên rồi, huhu!

      Vội vàng gọi điện cho Giang Phóng, kết quả Giang Phóng lấy làm khách sáo gì, cho biết, bảo tiền đó cầm lấy, tới điểm du lịch mua vé vào cửa hay cái gì gì đó, cậu ta quan tâm được mấy chuyện đó nên chỗ hai vạn này đáng bao nhiêu.

      Tiểu Tam nhi thở dài, biết chuyện này là bạn tốt muốn giúp đỡ mình, lại cố ý như vậy, bọn họ đến Tam Á, là du lịch, chuyện xe cộ, người ta có rồi. Chuyện khách sạn, đặt rồi. Chuyện nhà hàng ăn uống chẳng cần tới lo, cái gọi là điểm du lịch gì đó, có được mấy nơi chứ, nơi để ngắm hoa chắc chỉ hết khoảng năm nghìn. Bọn họ đến bãi biển tắm nắng, tắm biển đều mất tiền gì! Cái khách sạn nhà họ ở, được cho là khách sạn tốt nhất ở Tam Á rồi, bãi biển tư nhân của khách sạn đó lại càng thuộc hạng nhất luôn. Ít nhất cũng còn lại khoảng 1 vạn 5 tệ đó.

      Cha mẹ tiểu Tam nhi biết được chuyện này, trầm mặc lâu, cuối cùng để cho cầm số tiền này rồi tiếp đón nhà người ta cho tốt.

      Lúc này tiểu Tam nhi thấy cả cha mẹ cũng giống như Giang Phóng, nên cũng giữ lại.

      Ánh mặt trời buổi trưa ở Tam Á rất gay gắt. Giang Phóng đề nghị, bọn họ đều là người phương bắc, hơn nữa vừa mới tới đây. Đặc biệt là phụ nữ, cần phải nghỉ trưa lúc, khi nào mặt trời hạ xuống tiếp tục hành trình. Nếu sơn thân thể chịu nổi.

      Đồng thời Giang Phóng cũng bảo tiểu Tam nhi về nhà, bọn họ đến điểm du lịch nào nữa, tiểu Tam nhi cần thiết cứ phải ở cùng họ nữa.

      "Em thấy mệt chút nào cả." Cơm nước no nê rồi Kiều Mộc lẩm bà lẩm bẩm.

      Sức lực của nhóc con vẫn còn dư giả lắm.

      Bà Tần tinh mắt liếc nhìn biểu tình của Giang Phóng cái, cười kéo Kiều Mộc qua : "Tiểu Mộc này, bà ngoại cũng thấy mệt lắm, hôm qua vừa đến cái ngủ rồi, chẳng có thời gian nhìn ngắm kỹ càng, hay là cháu đưa bà ngoại dạo được ?"

      "Vâng, vâng!" Mặc dù mặt trời nóng rát, ý của Giang Phóng chỉ là nghỉ ngơi chút thôi, dù sao, bọn họ là khách du lịch, cần phải gấp rút thời gian làm cho người mệt mỏi gấp rút làm gì.

      Thế nhưng đứa nhóc tinh lực dư thừa lúc nào cũng hi vọng chạy chơi tán loạn.

      Mọi người trở về phòng nghỉ ngơi, Giang Phóng ôm Kiều Kiều.

      "Bảo bối của ! Tối hôm qua rất nhớ em đó, thể ngủ cùng với em được." Giang Phóng lòng dạ hẹp hòi oán giận.

      Nhéo nhéo thắt lưng Giang Phóng. Vừa nãy lúc Giang Phóng ôm về, mọi người đều nhìn , mặc dù đính hôn rồi, thế nhưng vẫn ngại lắm đó!

      "Chờ tới hơn bốn giờ chúng ta ra biển chơi nhé?"

      " biết rất là em phản đối mà." Kiều Kiều mặc dù như vậy, nhưng đúng là rất thích nghịch nước.

      Mọi người đều nghỉ ngơi chút, rồi chạy ra bãi biển chơi.

      Giang Hải Dương, Kiều ba, Tần Chính, Giang Viễn đều nhanh nhẹn hơn tất cả, rất nhanh xuống biển rồi.

      Bởi vì là bãi biển, Giang Phóng mang theo mũ, đeo mắt kính con ếch, mặc quần bơi màu đen bó sát nười, dạo quanh bờ biển, chờ Kiều Kiều mặc áo tắm trong lều.

      Khi Giang Phóng thấy Kiều Kiều thay áo tắm bước ra phía trước, nhất thời trước mắt sáng ngời! Kiều Kiều mặc áo tắm liền thân màu hồng, cùng với màu da trắng nõn nà của , thiết kế cổ chữ V hơi lộ ra rãnh sâu nơi ngực, phần dưới dạng váy ôm lấy cặp mông kiều, khuôn mặt Kiều Kiều như hoa đào. Chất liệu áo tắm bó sát người làm cho trở nên hồn nhiên mà gợi cảm.

      Máu mũi muốn phun ra rồi, vội vàng đưa lưng về phía Kiều Kiều vội vàng vơ chai nước lạnh tu ừng ực. Hạ hỏa nhanh ~

      "Cái áo tắm này em mặc có vấn đề gì phải ?" Mặc dù đây là cái mà Giang Phóng chọn, rất dễ nóng giận, lúc nào cũng muốn phải ăn mặc kín kẽ, nhưng mà ngực của lại phát triển tương đối khá, mặc quần áo kiểu gì cũng khó mà che giấu được, trở nên đẹp hơn, đây là loại váy tắm liền, thế nhưng ở vị trí ngực vẫn rất phô trương, điều này làm cho Kiều Kiều thoải mái lắm.

      Tần Tố Cẩm có khả năng bơi lội tốt, mang theo Kiều Mộc ở bên cạnh mình , Kiều gia ba người phụ nữ nhưng ai biết bơi. Kiều mẹ chỉ dám mon mem chơi đùa ở vùng nước nông gần bờ. Cùng với Tần Tố Cẩm, để ý tiểu Mộc, còn thuận tiện chuyện tán gẫu với nhau.

      Nhìn mọi người đều xuống nước, Giang Phóng dắt Kiều Kiều cùng xuống.

      "Đừng sợ, có đây, nào!." Giang Phóng nửa ôm Kiều Kiều ở trong nước, hai người tiếp xúc thân mật.

      "Thả lỏng hai chân của em, trọng tâm đặt ở ngực, thả chân ra khỏi mặt cát, thân thể cứ thả lỏng trong nước." Đây là kỹ năng cơ bản.

      Kiều Kiều nghe lời làm theo, nhưng thử mấy lần, nhưng có dũng khí thả chân ra khỏi cát. Ô ô, lá gan của lắm.

      Nhìn Kiều Kiều nhút nhát, Giang Phóng cũng nghĩ phải cố gắng dạy cho Kiều Kiều, đây cũng chính là nguyên nhân mà lâu như vậy rồi mà Kiều Kiều cũng chẳng học thành cái gì, hằng năm đến mùa hè, Giang Phóng nhiều lần dạy Kiều Kiều học bơi, sau đó tha hồ mà ăn đậu hủ, năm thứ hai, lại dạy tiếp.

      Đối với người nào đó có tâm tư đen tối, Kiều Kiều biết hết đấy, thế nhưng cho dù nước có nông, nhát gan vẫn rơi vào bẫy sói.

      Lần này cũng thế, lại làm cho dán chặt lên người mình. Toàn thân hai người khăng khít tiếp xúc, bộ ngực của Kiều Kiều áp lên ngực Giang Phóng, đùi đúng lúc cọ xát nơi mẫn cảm ở bụng Giang Phóng, cậu bé của Giang Phóng hưng phấn, để ở trong bắp đùi Kiều Kiều. Mặc dù cách quần bơi, Kiều Kiều vẫn cảm thụ được ràng hưng phấn của cậu bé Giang Phóng.

      "Sắc lang. đại sắc lang."

      " chỉ sắc với mỗi em thôi! Hơn nữa, phải em sợ sao? giúp em mà, em mà nhìn như thế, buông tay là được ha." Giang Phóng giả bộ buông ra Kiều Kiều, mặc dù biết chọc chơi, thế nhưng vẫn rất sợ. Theo phản xạ có điều kiện, trong nháy mắt ôm lấy cổ của , toàn thân lại dán lên người Giang Phóng.

      "Ha ha." Giang Phóng cười ha ha.

      Thấy đôi tiểu tình nhân vui vẻ như vậy, Giang Hải Dương cùng Kiều cùng bơi ở phía trước cũng cười vui vẻ.

      Con vui vẻ, bọn họ cũng thấy tốt.

      Tác giả có lời muốn : Thân gửi, đặc biệt là gửi đến những người hay mang truyện của ta đến trang khác, buông tha truyện này , nếu cứ vậy, yêm bỏ văn này ~~~~~~~(>_<)~~~~

      là lời tác giả nha, còn ta vẫn vậy mọi người chịu khó chờ đến tháng 6 nha
      Hết chương 78
      Last edited: 18/4/16
      Khủng Long, linhdiep17, 1620thuy16 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Hp nhỉ, lể mà pải ở nhà huuh..........., ko GATO Sao đc, biển.......a........áo tắm........sắc lang........nghỉ thui cũng :yoyo64:.......
      Otaku Bi thích bài này.

    3. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      dung bo ban oi
      Otaku Bi thích bài này.

    4. Otaku Bi

      Otaku Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      152
      Được thích:
      784
      @A fang đó là lời tác giả, t bỏ, chỉ chậm thôi :yoyo36:
      A fang thích bài này.

    5. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      chờ đợi là hạnh phúc nhưng tháng 6 sao mà xa xôi quá huhu

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :