1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều Kiều Trọng Sinh - Vivian vivian

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 5: TIỂU NƯƠNG BÁN KEM
      Xe đạp của Kiều mẹ là loại xe , lúc mới học xe này dễ dàng hơn. Kiều ba giữ ở phía sau, Kiều Kiều thử vài lần liền phát quả nhiên mình được xe, thấy có chút quá sức, nhưng cũng phải đặc biệt khó khăn, thế nào cũng từng học rồi, cảm giác vẫn còn. Đến chạng vạng, Kiều Kiều có tiến bộ rất lớn, mặc dù chưa tốt nhưng cũng đủ để cho người ta thay đổi cách nhìn.

      Kiều ba vui mừng, cảm thấy con mình rất thông minh.

      Ở nông thôn lúc này, sau khi ăn cơm tối xong, mọi người đều ra ngoài dạo, hoặc bộ hoặc tụm năm tụm ba ngồi chỗ tán gẫu chuyện phiếm, trước cửa Kiều gia cũng là cứ điểm của họ.

      Rất nhiều người thấy Kiều Kiều tập xe, mới đầu các dì chú bác đều nghĩ tới Kiều Kiều học nhanh như vậy, chỉ cảm thấy tuổi Kiều Kiều học xe đạp hơi sớm, Kiều ba là do muốn học. Kiều Kiều là người chết sống lại, có thể nhìn ra mọi người đều cảm thấy thể học được. Kiều Kiều cũng biết mình dính vinh quang của đời trước chứ nếu học xe đạp mất rất nhiều thời gian. Ở phương diện này con thường lanh lợi bằng con trai.

      Ngày hôm sau lúc chuẩn bị học xe đạp, xung quanh có rất nhiều người tập xe, mọi người ai cũng thích theo phong trào. Kiều Kiều cũng chỉ cười cười gì, tự mình tập của mình. Béo mập nhà Chu gia cách vách hơn ba tuổi, khi còn bé hai người thường chơi với nhau, giờ cũng ra ngoài học xe. Bị ngã hai cái muốn học nữa, mẹ béo mập vui, chẳng ai vui vẻ khi con mình kém hơn con người khác cả, hô hô hét hét mắng béo mập, béo mập oán giận liếc mắt nhìn Kiều Kiều.

      Kiều Kiều quan tâm nhiều như vậy, chuyên tâm luyện xe đạp.

      Đến ngày hôm sau, Kiều Kiều có thể xe được rồi, giờ chỉ cần quen thôi, dù sao trước đây cũng biết mà, tại chưa quen là vì thân thể này.

      Đến ngày thứ 3 Kiều Kiều tốt hơn. Hàng xóm xung quanh đều cảm khái, Kiều Kiều là thông minh, chỉ cần ba hôm được xe đạp. Trong lòng Kiều Kiều có chút cao hứng. Nhưng biết làm bừa chứ có gì hay để mà cao hứng.

      Kiều Kiều học xong xe đạp, Kiều ba Kiều mẹ liền tuân thủ lời lúc trước. biết lấy ở đâu, Kiều ba cho cái hộp giữ nhiệt, rồi cho ba mươi đồng tiền vốn. Ở niên đại này, ba mươi đồng tiền cũng phải ít. Nhà bình thường chỉ cho trẻ con hai xu tiêu vặt thôi.

      Kiều ba con cầm số tiền này, mặc kệ có thành công hay số tiền này đều cho con. ra trong lòng Kiều ba vẫn hi vọng Kiều Kiều bán kem. Kiều mẹ có chút đau lòng ba mươi đồng tiền kia.

      Kiều Kiều biết, lúc này mẹ rất tiết kiệm để tích góp tiền xây nhà mới. Nhưng tin tưởng chỉ cần mình cố gắng chăm chỉ chút nhất định thành công.

      cùng Kiều mẹ đến nơi bán buôn kem, mua trăm cây kem. Nhìn những thứ này, lần nữa Kiều Kiều tự với mình mọi việc từ làm lên, từ làm lên.

      Trong tay còn tám đồng, Kiều Kiều tìm Kiều mẹ đổi hết thành tiền lẻ, tiện cho việc trả lại. Kem chia thành hai loại, loại giá bán buôn là xu, bán ra ngoài hai xu, còn loại mua nhiều hơn, thu lãi cũng nhanh hơn giá bán buôn là ba xu cây, bán ra năm xu.

      Kiều Kiều lấy sáu mươi cây ba xu, bốn mươi cây xu tổng cộng tốn hai hai đồng.

      Bị cò kè mặc cả ông chủ quán bán buôn bất đắc dĩ cho biết, nếu như sau này thường xuyên đến lấy kem tiền kem xu chỉ lấy tám phần tiền, kem ba xu lấy bảy phần tiền. Kiều Kiều thầm nhớ kỹ.

      ra cũng chẳng nhiều nhưng mà nếu bán tốt, chút chút , tích tiểu thành đại.

      Đem chăn tối hôm trước dùng chăn cũ làm thành thả lên mặt hộp giữ nhiệt, Kiều Kiều thở phào nhõm, nở nụ cười, tiểu nương bán kem a~, haha.

      Kiều ba Kiều mẹ thấy Kiều Kiều để tâm như vậy liếc mắt nhìn nhau cũng cười. biết con bé có thể kiên trì được bao lâu, aiz, đợi ngày mai nó bán rồi biết, bán đồ cũng phải dễ dàng như vậy.

      Bà nội Kiều Kiều nghe Kiều Kiều bán kem, buổi tối tới đây xem, còn dắt theo Kiều Dĩnh.

      Kiều Kiều biết ý tứ của bà nội, đúng là, còn dám ăn. Lúc cầm về Kiều ba cho ăn nhưng cũng ăn đâu. phải Kiều Kiều dám mà là đối với mấy thứ này hiếm lạ, hơn nữa còn muốn kiếm chút tiền.

      Kiều mẹ thấy Kiều Dĩnh đến đây liền bảo Kiều Kiều lấy kem cho bà nội và Kiều Dĩnh. Kiều Kiều chu môi nhưng vẫn sảng khoái lấy hai que kem. cũng phải người hẹp hòi, hiểu tính cách của bà nội. Bất kể bà cầm thứ gì của nhà , bà đều cho là đương nhiên. Đối với người ngoài cũng chỉ tốt chú tốt, trước khi Kiều Kiều sống lại bà nội toàn như vậy. Thấy Kiều Kiều cầm hai que kem ra Kiều mẹ liếc mắt nhìn Kiều Kiều, nhưng cũng gì.

      “Kiều tỷ sao ăn?” Kiều Dĩnh hỏi

      “Tỷ tỷ muốn dữ lại bán lấy tiền” Kiều Kiều cười. Bà nội nghe thấy như vậy lúng túng chút nhưng lập tức làm như có chuyện gì sang chuyện khác, Kiều mẹ phụ họa theo.

      Kiều Kiều nghe hai người chuyện phiếm liền thu dọn đồ. Từ chỗ Kiều mẹ, cầm cái bao dùng để đựng tiền lẻ, rồi nghĩ xem mình còn quên cái gì . Kiếp trước chưa từng làm qua những thứ này, trong lòng có chút thấp thỏm nhưng lập tức liền lấy lại tinh thần. còn là đứa , sợ mất mặt, cố gắng lên!

      Hôm sau lúc rời giường, Kiều ba Kiều mẹ làm rồi. Kiều Kiều chiếm dụng xe đạp của Kiều mẹ làm Kiều mẹ có phương tiện lại. Kiều Kiều cũng biết nhưng nghĩ công tác của Kiều ba có thời gian dư dả, tạm thời để cho cha đưa đón mẹ. Mặc kệ thế nào cũng phải thử lần, tiền lẻ cũng được, so với mỗi ngày làm gì lúc nào cũng ở nhà ngây ngốc tốt hơn.

      Đem đồ thu thập xong, lấy cái bánh bao, Kiều Kiều liền đẩy xe đạp ra cửa. Lúc ra, thấy bà nội ôm Kiều Dĩnh ra cửa nhìn. xem rất nhiều người trọng sinh, sau khi sống lại đều nối lại tình xưa, tạo quan hệ tốt với người nhà từng đối xử tệ bạc với mình trước đây rồi dẫn cả nhà con đường làm giàu. phải Kiều Kiều nghĩ tới, nhưng mà tình huống trước mắt còn có chút thích ứng, cứ đợi , chờ thích ứng .

      Mang theo mũ to che nắng, mặc áo sơ mi có ống tay áo, Kiều Kiều nghĩ thể vì kiếm tiền mà để mình phơi nắng được. nắng che trăm xấu đó.

      Kiếp trước thứ duy nhất đáng được ăn mừng là da rất trắng, mặc kệ phơi nắng thế nào cũng đều trắng nõn sáng bóng. Sống lại lần này, cũng đảm bảo mình giống trước đây phơi nắng nhất định đen, cho nên mặc đủ thứ phòng hộ mới là vương đạo.
      Last edited: 21/3/15
      My Nam Anh, amandatruc, Khủng Long23 others thích bài này.

    2. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 6: KHỞI ĐẦU ĐẠI THẮNG
      “Kem sữa, kem đá ~” Kiều Kiều bắt đầu rao hàng.

      Vóc dáng của Kiều Kiều căn bản giống bé tám tuổi, lại mặc quần áo kín mít, người ngoài nhìn vào, cho rằng đây chỉ là bé chừng sáu tuổi. bé còn như vậy ra ngoài bán kem, cho dù là ở niên đại này cũng nhiều. Mọi người thấy lạ đều quay đầu lại nhìn vài lần. Giờ còn là buổi sáng vẫn chưa quá nóng, chỉ có bé trai mua cây kem, thu hoạch của Kiều Kiều tốt lắm.

      Kiều Kiều nén chán nản, đợi chút , chờ đến buổi trưa nóng nực là thời điểm tốt nhất để bán kem. Lúc này trong tay trẻ con cũng có chút tiền tiêu vặt, Kiều Kiều nghĩ lúc liền đạp xe đến chỗ đứa đứng kia.

      “Kem sữa, kem đá ~”

      Kiều Kiều bước này là đúng rồi, người lớn trời nóng mua, trẻ con khác, hơn nữa tâm tư ganh đua của trẻ con rất mạnh, chỉ cần đứa mua những đứa khác cũng muốn mua.

      “Bạn , kem bán thế nào?”

      ra mọi người đều biết giá tiền, cái thời buổi này làm gì có nhiều lựa chọn như vậy. Đơn giản chính là kem sữa năm xu, kem đá hai xu.

      “Kem sữa năm xu, kem đá hai xu” Kiều Kiều cười hì hì

      “Vậy cho cây kem sữa, kem đá chỉ toàn đá ăn ngon” bé trai mở miệng .

      “Ừ được, ăn ngon nha! ở nhà mình cũng nhịn được mà muốn ăn” Kiều Kiều cố ý như vậy.

      Đứa bé trai kia giống như có chút đắc ý.

      Những đứa trẻ khác thấy bé trai mua cũng đều bu lại. Chỉ trong chốc lát bên cạnh Kiều Kiều chật ních những bạn .

      “Em mua cây kem đá, em rất thích cảm giác khi ăn kem đá, rất mát mẻ!”

      “Mới phải, kem sữa có mùi sữa nhàn nhạt, rất thơm ăn mới ngon”. “Bán cho cây kem sữa”

      Bán được lúc, Kiều Kiều tính lại, mình bán được mười năm cây kem sữa, chín cây kem đá. Ừ, giờ còn chưa tới buổi trưa, thành tích này cũng tệ lắm. Ý nghĩ của Kiều Kiều rất chính xác, buổi trưa khắp mọi ngóc ngách ngõ hẻm rao hàng, quả nhiên thu được thành quả lớn, còn thấy vài người lớn từ trong nhà ra mua, mua liền lúc mấy cây, Kiều Kiều cười ngọt ngào với họ “ à, mua mười cây được tặng cây kem đá đấy!”

      “Mua cái gì cũng được tặng cây kem đá sao?” người phụ nữ trung niên cười hỏi.

      “Đúng vậy, mua lúc mười cây được tặng cây kem đá, mua lúc mười năm cây được tặng cây kem sữa nha”.

      Người phụ nữ trung niên kia mua năm cây kem sữa, ba cây kem đá tổng cộng là tám cây. Suy nghĩ chút lại lấy thêm hai que kem sữa. Được, mua thêm hai cây được tặng cây, cũng tốt.

      “Được, vậy cho thêm hai que kem sữa

      “Vâng, của đây!” Kiều Kiều lấy tiền thả tay người phụ nữ, dặn dò: “Sau này nếu thường xuyên mua của cháu, có thể mua chín cây tặng cây kem đá, mua mười ba cây tặng cây kem sữa”.

      "U~, tiểu nương này còn rất biết bán hàng nha. Được rồi, say này nhất định mua của cháu nhiều hơn". Nếu giá tiền như nhau, bên này còn được tặng vậy đương nhiên là mua của con bé. Nhìn bé lấy tiền, vừa vặn, khỏi nhìn lại bé này, đứa trẻ lanh lợi.

      “Cảm ơn !:

      Hơn năm giờ chiều Kiều Kiều về đến nhà, đúng lúc gặp được Kiều ba và Kiều mẹ làm về, hai bên đụng nhau. Nếu phải bóng dáng kia và cái xe đạp nhìn quen mắt chỉ sợ Kiều ba Kiều mẹ nhận ra đó là con của họ.

      “Bán thế nào?” Kiều mẹ nhịn được hỏi.

      Kiều Kiều chỉ cười chút vẫn xe đạp về phía trước. ra ngồi ngồi tới yên xe đạp, giống như đứa bé trai vậy, nhún nhún trông như người trong phòng tập thể hình.

      đường có rất nhiều người nên muốn . Mọi người đều thích theo phong trào, nếu họ thấy kiếm được lời thế nào cũng lại nhiều ra mấy bạn bán kem.

      Lần này Kiều Kiều nghĩ sai rồi, trẻ con tuổi này có đứa nào tình nguyện ra ngoài bán đồ, ngoài thẹn thùng xấu hổ ra số bộ phận còn cảm thấy mất mặt, khi còn bé Kiều Kiều cũng như vậy.

      Kiều ba Kiều mẹ thấy vậy cho rằng bán được đồ.

      Kiều mẹ thở dài, aiz, đây chính là ba mươi đồng tiền đấy.

      Kiều ba an ủi vỗ vỗ tay Kiều mẹ.

      Sau khi vào sân Kiều Kiều ôm cái hộp lớn của mình vọt vào trong phòng, tốc độ cực nhanh.

      Đem hộp để ở trong phòng, Kiều Kiều lấy túi đổ tiền ra bắt đầu đếm, tổng cộng bốn năm đồng bốn. Kiều Kiều tính nhẩm, ừ, kem sữa bán hết toàn bộ, kem đá bán ba bảy cây, tặng ba cây, thu được bốn năm đồng bốn. Kiều ba Kiều mẹ vào thấy Kiều Kiều cầm rất nhiều tiên lẻ, lấy làm kinh hãi.

      “Con bán rất tốt?” Kiều mẹ hỏi.

      “Vâng, tất cả đầu bán hết!” Kiều Kiều thu dọn lại. “Tối hôm qua bà nội và Kiều Dĩnh ăn hai cây, hôm nay con tặng người ta cây, lợi nhuận thu được là bốn năm đồng bốn”.

      Số tiền này vài năm sau cũng chỉ đủ ăn bữa cơm nhưng tại cũng tính là ít. Kiều ba Kiều mẹ có chút giật mình

      Kiều mẹ hỏi: “Con buổi trưa trở về ăn cơm sao?”

      “Vâng, con quay về, nhưng con ăn rồi, hì hì, buổi sáng com cầm theo cái bánh bao”.

      “Ăn hết bánh bao kia ? Cái nha đầu này, sau này về nhà ăn cơm, trong nhà sang bên bà nội ăn” Kiều mẹ sờ đầu con cảm khái “Con của mẹ biết kiếm tiền rồi”

      Kiều Kiều cười ha ha.

      “Mẹ, lát nữa mẹ lại lấy kem cùng con , tiện thể con muốn xem mấy thứ khác nữa”. Hôm nay Kiều Kiều qua chỗ mấy đứa trẻ con, cảm thấy có thể bán thêm mấy thứ đồ ăn vặt nữa.

      “Ừ, được rồi”.

      Kiều Kiều ở giường cẩn thận nghĩ bước tiếp theo, mặc kệ thế nào, tuổi của còn , có rất nhiều chuyện thể làm được. Trước cứ từ làm nên, ừ, Kiều Kiều cố lên!. Tiếp thêm dũng khí cho mình. Kiều Kiều vào phòng bếp xem mẹ nấu cơm.

      Kiều mẹ cho rằng nóng lòng muốn lấy kem “Cứ chơi , đừng có vào trong này làm phiền mẹ. Ra ngoài tìm Tiểu Dĩnh , chờ ăn cơm xong mẹ đưa con lấy kem”.

      “Con , có ý nghĩa”. Suy nghĩ chút, Kiều Kiều lấy túi sách trong góc, tìm quyển vở mỏng. Ừ, cái này rất cần thiết, Kiều Kiều ghi thu chi của ngày hôm nay vào vở, rồi lại cất quyển vở vào trong túi sách.

      Nếu như thường xuyên bán hàng, khó tránh khỏi nhầm lẫn, nên ghi hết vào quyển vở mới là đúng đắn.

      Kiều ba thấy bộ dạng kia của Kiều Kiều buồn cười lắc đầu.

      biết con bé có thể kiên trì được mấy ngày.

      Sau khi ghi xong Kiều Kiều còn kiểm tra lại lượt. Mới sống lại nên rất khẩn trương, muốn bản thân có thời gian rảnh rỗi, sợ nếu rảnh rỗi mình lo lắng, lo lắng mình trở lại quá khứ. Cho nên ngừng tự làm mình bận bận rộn, để khỏi nghĩ ngợi lung tung.

      Kiều ba nhìn con giống như con quay, cảm thấy kì quái. Đứa này gần đây có chút kỳ lạ nha!.

      Cơm nước xong, Kiều Kiều và Kiều mẹ đến mấy cửa hàng bán buôn, chỗ này ngoài bán buôn kem ra còn bán buôn đồ ăn vặt, Kiều Kiều có nhiều tiên, chỉ mua mấy thử đơn giản. ra trận đầu thắng lợi như vậy Kiều Kiều hoàn toàn có thể xin Kiều ba và Kiều mẹ thêm chút tiền nhưng suy nghĩ chút Kiều Kiều quyết định làm như vậy, mua vào nhiều cũng chưa chắc bán hết. Chỉ chừa năm đồng tiền lẻ làm vốn lưu động còn lại đều dùng để mua hàng, mua chút mấy đồ ăn vặt có vẻ bán nhanh, cũng nhiều lắm. với ông chủ, trước tiên bán thử xem thế nào.

      Ông chủ nở nụ cười, phá lệ cho Kiều Kiều đồng kẹo đường, Kiều Kiều vui mừng.

      Nhìn bộ dạng Kiều Kiều giống bé trai, ông chủ cử hàng cười với Kiều mẹ : “Con của như vậy mà biết bán hàng rồi!”

      Kiều mẹ cũng vui vẻ: “Còn phải tại nó được nghỉ sao? Lại nghĩ muốn bán đồ. Chúng tôi nghĩ, nếu ở nhà cũng chỉ chơi cứ cho nó bán đồ, ra ngoài rồi đỡ phải lo lắng nó ngày nào cũng chạy lung tung”.

      “Ừ, đúng như vậy”. Ông chủ gật đầu.

      Last edited: 21/3/15

    3. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 7: TIỂU BÁ VƯƠNG

      Kiều Kiều bán được vài ngày, việc buôn bán rất tốt, ngày đó ông chủ mập cho nàng đồng kẹo đường là được hai mươi cây, có nghĩa là xu hai cây. Kiều Kiều bán, lấy toàn bộ làm đồ để tặng.

      Chỉ cần mua đủ ba đồng Kiều Kiều tặng cây kẹo đường. Đối với mấy người khách quen kia, chỉ cần mua đủ hai đồng Kiều Kiều tặng cây. Mặc dù đây chỉ là chút ân huệ nho nhưng nàng lại rất được các bạn hoan nghênh. Có lẽ so với những cửa hàng Kiều Kiều làm ăn cũng tệ lắm. Kem cũng vậy, căn bản là thừa nổi. Đương nhiên, bà nội Kiều Kiều vẫn như cũ, mỗi lần trời tối mang Kiều Dĩnh đến, mỗi ngày phải cầm cây cho Kiều Dĩnh, Kiều Kiều rất bất đắc dĩ.

      Bà nội nàng chính là như vậy, có hôm nàng về nhà sớm, bà còn giống như vô tình hỏi nàng bán được bao nhiêu tiền, Kiều Kiều còn thấy ông nội nhìn mình, trong lòng rất thoải mái.

      Kiều Kiều bán tám ngày, cộng cả tiền vốn tại nàng có hai trăm ba mươi đồng tiền, cách khác nàng lời hai trăm đồng, đây chính là khoản tiền lớn. Nên biết, tiền lương tháng của mẹ cũng chỉ có hai trăm bốn mươi đồng, cha nhiều hơn chút cũng chỉ được hai trăm chín. Đối với kem, mặc kệ bán như thế nào tiền lời cũng tăng nhiều nhưng đối với mấy thứ đồ ăn vặt thu được nhiều hơn, tiền vào ít, cũng vì nàng lưu thông nhanh nên mới kiếm được nhiều. tại nàng quen với ông chủ mập nên mỗi lần nhập hàng cần cùng Kiều mẹ nữa. Ông chủ mập rất thích nàng, nàng là tiểu quỷ đại nhân. Ông chủ mập có con lớn hơn nàng tuổi, ngày ngày đến cửa hàng bán buôn giúp đỡ. Miệng Kiều Kiều ngọt lúc nào cũng câu tỷ tỷ hai câu tỷ tỷ nên quan hệ của hai người rất tốt.

      Kiều ba Kiều mẹ cũng biết tại Kiều Kiều bán được bao nhiêu tiền, bọn họ đoán chừng có hơn trăm nhưng số lượng cụ thể biết cũng hỏi Kiều Kiều. Thấy ngày nào Kiều Kiều cũng khí thế ngất trời ngược lại Kiều ba Kiều mẹ cảm thấy vui vẻ.

      Mỗi ngày Kiều Kiều về nhà đều mệt mỏi kiệt sức, nên biết thân thể nàng còn cả cái xe đạp kia nữa, mỗi ngày xe chính là mỗi ngày rèn luyện đấy. Mặc dù là xe đạp cho chị em phụ nữ nhưng đối với bộ dạng thấp bé của Kiều Kiều mà , mệt chết .

      Kiều Kiều thu thập đồ đạc của mình, cưỡi xe đạp đến cửa hàng bán buôn, mỗi ngày nàng đều phải nhập hàng, nhà nàng có tủ lạnh nên để được kem.

      “Dương Tuyết tỷ tỷ ~” Kiều Kiều xuống xe đạp liền vọt vào trong cửa hàng.

      Ách? Đây là cái tình huống gì?

      đứa con trai có vẻ bằng tuổi với Dương Tuyết, tựa ở cạnh quầy, cười lưu manh, tay nâng cằm Dương Tuyết, bộ dạng hai người rất mập mờ, chú mập ở trong cửa hàng.

      Dương Tuyết thấy Kiều Kiều bối rối vội vàng đẩy đứa con trai kia ra. Đứa con trai oán hận lườn Kiều Kiều.

      “Đến đây, Kiều Kiều. Lấy kem hay vẫn như cũ?”

      “Vâng”. Kiều Kiều liếc mắt nhìn đứa con trai, đứa trẻ này da đen sẫm, cạo đầu húi cua, bộ dạng rất tuấn tú.

      Thấy Kiều Kiều nhìn mình, đứa trẻ kia hung dữ “Nhìn cái gì, tiểu nha đầu lừa đảo”.

      Cắt ~ Kiều Kiều thèm để ý mà nhìn về phía Dương Tuyết, thấy vành mắt Dương Tuyết đỏ lên. Di? Thế này là thế nào?

      “Nó khi dễ tỷ?”

      Nghe thấy Kiều Kiều hỏi như vậy, nước mắt Dương Tuyết chảy xuống.

      Đứa trẻ kia thấy Dương Tuyết khóc, bộ dạng sao cả : “Tao muốn làm bạn với mày, mày khóc cái gì? Hừ, biết lý lẽ, tao chọn trúng mày, là phúc khí của mày”.

      Đứa trẻ kia tỏ ra mình rất chảnh rất oai. Kiều Kiều khinh thường dùng lỗ mũi hừ cái

      Thấy Kiều Kiều khinh thường mình, đứa trẻ kia rất tức giận liền tới túm lấy cổ áo Kiều Kiều “Tiểu nha đầu lừa đảo, mày còn dám hừ tao”.

      Kiểu tóc và quần áo Kiều Kiều mặc nhìn ra là nam hay nữ nhưng khôn mặt và giọng chắc chắn bị nhận nhầm.

      Dương Tuyết thấy Kiều Kiều bị túm áo vội vàng : “Giang Viễn, mày buông Kiều Kiều ra, mày đừng khi dễ con bé”.

      Kiều Kiều bị túm đau cũng nổi giận liền cắn lên tay Giang Viễn, “A ~”

      Giang Viễn bị đau buông lỏng tay, tay của thấy dấu răng rất ràng.

      “Mày…” Giang Viễn giơ tay muốn đánh Kiều Kiều.

      Kiều Kiều cúi xuống tránh được, sau đó hung hăng đạp bạn Giang Viễn cước, đạp rất ác, còn đẩy cái. Giang Viễn cứ thế mà ngã xuống đất, chắc là đau nên vành mắt thằng bé đỏ ửng.

      Chậc, chậc, yếu ớt, Kiều Kiều nhìn Giang Viễn.

      Dương Tuyết bị màn này làm ngừng khóc, ngây dại tại chỗ.

      “Giang Viễn được khóc!” giọng đứa con trai khác vang lên ngoài cửa.

      Giang Viễn nghe được giọng này dùng sức lau mắt, “Em khóc”. Bò dậy.

      Kiều Kiều nhìn về phía cửa, đứa bé trai lớn hơn đứng đó, nhìn qua tầm mười hai mười ba tuổi. Cũng đầu húi cua, bộ dạng hung dữ.

      “Để cho đứa con đánh, mày càng ngày càng vô dụng. Đứng lên về nhà” bé trai liếc mắt nhìn Kiều Kiều, “tiểu nha đầu lợi hại đấy”.

      “Ca, phải em bị nàng đánh…” Giang Viễn chưa kịp xong bị đứa bé lớn hơn kia cắt đứt, “Mày thôi , khi dễ đứa con rất cảm giác thành tựu đúng ! Nó thích mày, mày có ai thích sao? cần để ý tới nó, lớn lên cũng phải xinh đẹp”. Đứa bé lơn hơn kia đánh giá Dương Tuyết.

      Kiều Kiều nhìn ra, lúc Dương Tuyết nhìn thấy đưa bé này người run run chút.

      Đứa trẻ này là ai vậy? Kiều Kiều nhìn chằm chằm đứa trẻ kia.

      Đứa trẻ kia đến bên cạnh Kiều Kiều, đoán chừng cao hơn nàng nửa cái đầu. Kiều Kiều cảnh giác nhìn .

      Đứa trẻ kia cười cười.

      “Tiểu nha đầu, lần này coi nhưu xong, lần sau nếu mày còn kiêu ngạo như vậy, tao quản, tiểu Viễn, ”. Giang Viễn nghe đứa trẻ này hung hăng trợn mắt lườn Kiều Kiều. Rồi theo đứa trẻ kia ra ngoài.

      “Kiều Kiều, em sao chứ?” Dương Tuyết lo lắng hỏi, lại tiếp tục : “ biết bọn họ có lại tìm em gây phiền phức , xin lỗi, đều tại chị tốt, làm liên lụy đến em”.

      Nhìn Dương Tuyết tự trách, Kiều Kiều cười: “ quan hệ, chị nghe tiểu tử kia sao? để cho Giang Viễn tới tìm em gây phiền toái. Đúng rồi, họ là ai vậy?”

      “Bon họ à, đó là Giang Phóng, học sinh năm thứ tư của trường chị, nổi danh là lão đại đấy! Ngay cả học sinh năm thứ sáu và cả lão sư cũng dám chọc , nghe đánh nhau đều hạ tử thủ, chút cũng lưu tình. Giang Viễn là bạn học cùng lớp với chị, em trai của , nghe cha chị , cha của là côn đồ nổi danh quanh vùng này, rất lợi hại. Năm ngoái cha chị biết chị với Giang Viễn học cùng lớp còn lo lắng mãi”.

      Lưu manh? Họ Giang? Chưa từng nghe qua người này. Có lẽ nhà nàng dọn ra ngoài sớm, lên biết số chuyện.

      “Giang Viễn thích chị à?” trẻ con mới lớn muốn sớm. Năm nhất đấy, hồi nàng năm nhất làm cái gì thế?

      Dương Tuyết đỏ mặt , “Ừ, nhưng mà chị thích nó, sao chúng ta có thể sớm như vậy. Hơn nữa, nó còn hơn chị tuổi đấy”.

      “Nó học sớm à?”

      “Ừ, nghe cha nó có thời gian quan tâm bọn họ, cho lên liềm đem bọn họ ném vào trường học, ít nhất cũng có nơi quản thúc”.

      “Thế mẹ bọn họ đâu?”

      biết, nghe bọn họ có mẹ”.

      “Nha”.

      Sau khi chuyện riêng nhà người ta, Kiều Kiều bắt đầu lấy kem, bọn họ cũng gặp lại nhau. Nhà Dương Tuyết ở mặt đường, trẻ con chỗ đó học ở tiểu học Trung Tâm.Ở đây cách tiểu học Thanh Nham khá xa, bình thường người lớn cho con đến tiểu học Trung tâm. Tiểu học Trung Tâm coi trọng tố chất, tổng hợp, tiểu học Thấm Vườn coi trọng chất lượng học tập còn tiểu học Thanh Nham chắc là quan hệ tới địa danh ?

      Đương nhiên bốn trường tiểu học khác ở tại các thôn khác nhau lại càng xe xôi.

      “Kiều Kiều, em hình như bán rất tốt đúng ?” Dương Tuyết hiếu kỳ.

      “Vâng, rất tốt, Chị cũng biết đấy, chỗ nào em cũng tất nhiên là bán nhanh chút”.

      “Kiều Kiều lại tới lấy hàng à?” cha Dương Tuyết, cũng chính là chú mập từ bên ngoài mang theo thức ăn vào cửa.

      “Vâng”

      “Tiểu Tuyết, lấy lốc nước ga có đường hom nay mới tới cho Kiều Kiều”. Chú Dương rất thà phúc hậu, ngày nào cũng tặng Kiều Kiều ít đồ, Kiều Kiều tính qua, tất cả đều tầm đồng hai đồng gì đó.

      “Cám ơn chú Dương, chú Dương nước ga này bán thế nào?”

      “Giống như kẹo đường, bán buôn là xu hai hộp”

      “Vậy cho cháu 40 hộp nhé”

      “Được”
      My Nam Anh, amandatruc, Khủng Long23 others thích bài này.

    4. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 8: NGÀY NGHỈ KẾT THÚC

      Ngày kia là khai giảng rồi, mấy ngày nghỉ vừa rồi của Kiều Kiều trôi qua rất phong phú, mặc dù các bạn xung quanh và Kiều Dĩnh đều cảm thấy xa lạ rất nhiều nhưng Kiều Kiều cũng có chút thu hoạch, nàng kiếm được tiền, nàng còn có chị em thân thiết Dương Tuyết.

      Ý tứ Kiều mẹ là để nàng ở nhà học tập mấy ngày cuối cùng này nhưng nàng kiên quyết mặc kệ, sao cho thể chậm trễ việc kiếm tiền chứ. Hơn nữa, kiếm thức năm thứ nhất tiểu học, ._. đổ mồ hôi, sao nàng lại làm được. Để kiều ba cầm sách kiểm tra nàng, chứng mình nàng biết, Kiều mẹ thấy nàng quên nên đáp ứng cho nàng tiếp tục bán.

      Kiều Kiều thu thập ví tiền của mình, sau này nàng thể bán nữa rồi, biết bài tập ở trường có nhiều hay , những chuyện như vậy xảy ra lúc còn Kiều Kiều nhớ được.

      Nàng bán được hai năm ngày, trong tay nàng tại có năm trăm năm mươi đồng tiền, còn có sáu bảy mươi đồng tiền hàng chưa bán . Kể từ khi nàng bắt đầu bán đồ, mặc dù nàng cảm giác mình có chút thích Kiều Dĩnh nhưng Kiều Dĩnh lại thân hơn với nàng, chắc là tại được ăn kem , Kiều Kiều nghĩ

      Trong lòng Kiều Kiều muốn đem nhiều tiền thế này giao hết cho mẹ, nàng biết, nộp lên dễ mà lấy lại khó, nàng còn muốn tiếp tục làm ăn buôn bán đấy. Tiền đẻ ra tiền mới là vương đạo, mẹ hoàn toàn mặc kệ nàng. Trước với nàng là bởi vì nàng còn bán hàng, giờ bán xong mẹ nhất định để nầng cầm trong tay nhiều tiền như vậy, chỗ này tương đương với hai tháng tiền lương, làm sao có thể.

      Kiều Kiều suy nghĩ chút, thấy nếu như chuyện này với mẹ nhất định được, nàng hiểu rất mẹ nàng.

      Từ năm trăm năm mươi đồng nàng rút ra hai trăm đồng, len lén nhét vào trong cặp sách của mình.

      Sau bữa cơm tối, thừa lúc Kiều ba Kiều mẹ ở đây, Kiều Kiều lấy ra ba trăm năm mươi đồng tiền giao cho Kiều mẹ. Kiều mẹ thấy Kiều Kiều chủ động nộp lên, nở nụ cười “Vốn định lát nữa với con đấy, con lại chủ động lấy ra” Kiều mẹ nhìn ba trăm năm mươi đồng tiền, mặt mày tươi cười. Bà đoán Kiều Kiều hẳn là có khoảng hơn bốn trăm đồng, nhưng Kiều Kiều lấy chút mua đồ ăn vặt, nhìn đống lớn như vậy, Kiều mẹ cũng mò ra bao nhiêu tiền. Đoán trong tay Kiều Kiều còn tầm ba trăm đồng tệ rồi. Giờ Kiều Kiều nộp lên ba trăm năm mươi đồng, Kiều mẹ lấy chìa khóa ra đem tiền bỏ vào trong tủ, khóa lai. Chỗ này hơn tháng tiền lương của bà, làm ăn mua bán lại kiếm được tiền như vậy, thấy Kiều Kiều còn thùng hàng chưa bán chứ nếu có khi còn gần hai tháng tiền lương. Trong lonngf Kiều mẹ cảm khái, trước kia nghĩ tới còn cảm thấy cùng lắm chỉ đủ ăn, thu được quá nhiều tiền lời.

      “Cha mẹ, ra con còn giữ lại chút”

      “Cái gì?” Kiều mẹ nhìn về phía Kiều Kiều, trong tay nha đầu kia còn tiền?

      Nhưng mà nhiều lắm, . Con nghĩ mình để lại ít làm vốn, lấy tiền này làm chút mua bán , như vậy cần tìm bố mẹ để lấy tiền nữa, . Con đảm bảo phung phí.

      “Trong tay con còn bao nhiêu tiền?” Kiều mẹ hỏi

      “Hì hì” Kiều Kiều chỉ cười cũng mình có bao nhiêu tiền.

      Kiều mẹ còn muốn bình xét con mình, ngược lại Kiều ba hiền lành : “Thôi , con bé muốn , bà cũng đừng hỏi, tiền này dù sao cũng là ở trong nhà chúng ta, hơn nữa mấy ngày nay tôi thấy Kiều Kiều bán đồ, cũng là đứa trẻ biết suy nghĩ, con phung phí”.

      Kiều Kiều mua ken và mấy thứ đồ ăn vặt về bán, ông chưa bao giờ thấy nó ăn.

      Kiều ba quan sát, cảm thấy con có thể làm tiếp. ra ông biết, ra Kiều Kiều thích ăn mấy thứ này.

      Kiều mẹ suy nghĩ lại, thấy biểu mấy ngày gần đây của con cũng gật đầu cái, ừ, cũng phải cái thứ tiêu tiền bậy bạ. Nếu con muốn để lại chút liền cho nó để lại . Nhưng mà số hàng kia, chẳng lẽ giữ lại ăn sao? Kiều mẹ nhíu mày

      “Hàng kia làm sao bây giờ? Có thể lui ?” Kiều mẹ hỏi.

      Kiều Kiều tham lợi , nhập tương đối nhiều hàng nên còn dư lại cũng nhiều. Kem ngày nào cũng lấy còn những thứ khác vài ngày lấy lần, lấy nhiều giá giảm nhiều, Kiều Kiều cũng hiểu.

      “Lui được ” Kiều ba cũng hiểu được.

      “Chúng ta lùi, lúc có việc gì con liền giống như trước đây đem ra ngoài bán, những thứ này cũng có thể bán được tiền”. Kiều Kiều cười

      được, làm trễ nãi học tập!” Kiều mẹ phản đối, Kiều ba cũng nhíu mày, bộ dạng tán thành.

      “Như vậy , cha mẹ cứ vài ngày kiểm tra con lần, nếu như kết quả sa sút, con bán nữa nhưng nếu vẫn tốt cha mẹ để con tiếp tục bán có được hay ?” Kiều Kiều làm nũng.

      Kiều ba Kiều mẹ nhìn nhau suy nghĩ chút, cuối cùng Kiều mẹ mở miệng: “Được rồi, nha đầu chết tiệt kia, cũng đừng mải mê kiếm tiền mà lười học đấy. Chỉ có học tốt, thi lên đại học, về sau mới có đường ra”.

      Lúc này sinh viên rất hiếm, trong nội tâm Kiều Kiều lắc đầu, nếu như cha mẹ biết sau khi mình lớn lên, sinh viên chỗ nào cũng có nhưng phải ai cũng có tiền cũng nghĩ như vậy .

      “Con biết rồi”. Để chứng minh mình vì kiếm tiền mà thèm học, Kiều Kiều lấy ra sách giáo khoa lúc học ở nhà trẻ, bắt đầu học, trong lòng rơi lệ, mình sao lại khổ thế này a~?

      Kiều mẹ cầm ba trăm năm mươi đồng của Kiều Kiều, hôm sau liền mua chút thịt về làm sủi cảo.

      Sủi cảo nhà Kiều Kiều có hai loại, loại chỉ có thịt nạc, loại lẫn cả thịt mỡ. Kiều mẹ và Kiều Kiều đều thích ăn thịt mỡ còn Kiều ba lại thích ăn thịt nạc thịt mỡ trộn lẫn.

      Kiều Kiều nhớ lại rất nhiều năm về sau, lúc ấy Kiều ba và Kiều mẹ đều già rồi, khi đó Kiều mẹ làm hai loại mà chỉ làm loại nhân thịt nạc, ai ăn ăn.

      Sủi cảo chín, Kiều Kiều cảm giác nước miếng của mình sắp chảy ra rồi, ha ha, từ lúc sống lại đến giờ đây là lần đầu tiên ăn sủi cảo do mẹ làm.

      Nhìn bộ dạng tham ăn của Kiều Kiều, Kiều mẹ nở nụ cười, lấy ra bát sủi cảo nhân cả mỡ cả nạc đưa cho Kiều Kiều “Mang sang biếu ông bà nội của con ”. Đều ở trong cái sân, Kiều ba Kiều mẹ làm mốn gì ngon đều muốn biếu chút cho ông bà nội nhưng mỗi lần như vậy ông bà thường giấu cha mẹ len lén đưa qua nhà chú nàng.

      Lúc này Kiều Dĩnh ở chỗ bà nội còn chú làm, Kiều dĩnh do bà nội trông, Kiều Kiều lúc được như vậy. Khi đó bà nội mình bận rộn, chịu trông nom Kiều Kiều, Kiều mẹ có cách nào đành phải ở nhà trông. Vì vậy nhà Kiều Kiều lúc nàng còn rất tũng quẫn.

      “Kiều Kiều tỷ” Kiều Dĩnh thấy Kiều Kiều vào nhà liền chào.

      “Ừ, bà nội, nhà cháu hôm nau làm sủi cảo, mẹ bảo con mang sang biếu ông bà nội”.

      “Ừ, tốt, mau để xuống”. Bà nội Kiều Kiều thấy là sủi cảo cao hứng.

      phải bởi vì mua nổi sủi cảo mà chỉ là thói quen đến lễ mừng năm mới, mới bắt làm. Dù sao làm món này cũng mất nhiều thời gian mà việc nhà nông vào mùa này cũng nhiều.

      Kiều Dĩnh lấy miếng bỏ vào trong miệng, con bé giống Kiều Kiều chỉ ăn thịt nạc, giống như nhiều người cả mỡ lẫn nạc ăn mới ngon, nhưng mà Kiều Kiều giống Kiều mẹ ăn được thịt mỡ, chỉ cần ăn chút muốn nôn.

      “Nhìn cháu kìa” bà nội cười. “Kiều Kiều à, tại sao mẹ cháu làm sủi cảo rồi?”

      “Ngày mai cháu học, mẹ cháu khao cháu chút”.

      “Bà thấy nên khao cháu nhiều chút, cả mùa hè cháu bận bịu, kiếm được ít tiền đúng ?” bà nội Kiều Kiều vừa hỏi vừa quan sát sắc mặt nàng.

      “Tiền bán kem chỉ đủ mua thức ăn, sớm biết vậy cháu bán mà mua đồ ăn ăn rồi. Mẹ cháu , cho phép cháu ăn, chờ tam học đem bán. thể lãng phí tiền” Kiều Kiều chu môi, bộ dạng tình nguyện.

      “Bà phải mẹ cháu chút, trẻ con muốn ăn cứ cho ăn. Giờ nhà mình có, phải có tiền, đáng bao nhiêu”.

      “Bà nội đừng , mẹ cháu nếu biết cháu cáo trạng với bà nhất định đánh cháu. Cháu trở về ăn sủi cảo đây, cháu rất thèm nha”. Kiều Kiều xong sôi nổi chạy ra ngoài.

    5. Lục Nặc

      Lục Nặc Well-Known Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      1,832
      CHƯƠNG 9: KHAI GIẢNG

      Lúc trở về Kiều Kiều với mẹ ban nãy đem biếu sủi cảo cùng bà nội chuyện, Kiều mẹ gật đầu, ừ, con mình còn lanh lợi, mấy chuyện thế này cũng thể cho bà nội được.

      Chờ Kiều ba trở lại, Kiều mẹ dặn dò Kiều ba phen, Kiều ba lại cảm thấy những chuyện này cần phải dấu, nhưng nhìn ánh mắt tán thành của vợ và con cũng đành phải gật đầu đồng ý.

      biết do thể chất hay là do Kiều Kiều che chắn cẩn thận, mặc dù khắp mọi nơi cả mùa hè nhưng lại bị đen.

      Trước mắt, Kiều Kiều có ý tưởng kiếm tiền, điều kiện nhà nàng coi như là trung đẳng. Có thể thấy được cha mẹ nàng liều mạng kiếm tiền thế nào. Giai đoạn này, Kiều Kiều chỉ hi vọng mình có thể kiếm ít tiền, sang năm xây nhà có thể giúp cha mẹ chút, cha mẹ cũng cần phải vì vay mượn tiền mà đau lòng khổ sở.



      “Kiều Kiều năm nhất lớp giáo viễn cầm loa . tại chia lớp.

      Kiều Kiều ngoan ngoãn đến đội ngũ năm nhất lớp . Quả nhiên nàng bị phân vào lớp của giáo Thạch, giáo Thạch là phụ nữ hơn năm mươi tuổi, vóc dáng cao, trông rất nghiêm túc.

      Kiều Kiều nhìn mọi người, phát mấy bạn nhìn rất quen mắt. Ừ, hẳn là bán đồ cho bọn họ, nhìn bộ dạng bọn họ hình như có chút căng thằng, nhìn xung quanh nên thấy nàng.

      Rất nhanh chia lớp xong. Kiều Kiều theo đội ngũ vào phòng học năm nhất lớp . Vì để tránh truyện, đều sắp xếp nữ và nam ngồi chỗ. Bên cạnh Kiều Kiều là bé trai khỏ mạnh kháu khỉnh, cũng nhìn nàng, Kiều Kiều cảm thấy sao cả.

      bục giảng, giáo Thạch đủ loại quy củ, tâm Kiều Kiều bay xa. Thời tiết bây giờ lạnh lắm, vẫn có thể ăn kem, hơn bốn giờ nàng tan học, hoàn hảo, khoảng thời gian ấy vẫn nóng, nhất định vẫn có nhiều người mua kem. Suy nghĩ chút, Kiều Kiều quyết định vẫn bán, kiếm chút tiền, nếu như bán tốt, hôm sau nàng lấy ít chút. Kiều Kiều biết khi trời lạnh chỉ kem bán được mà ngay cả mấy thứ lặt vặt kia bán cũng ai mua.

      “Tất cả nghe chưa?” bục giảng truyền đến tiếng cảu giáo Thạch.

      “Nghe ” tất cả mọi người đều ngồi khoanh tay bàn.

      Hôm nay là ngày đầu tiên cũng chính là ngày chia lớp, nhắc nhở quy định ngày mai mới chính thức bắt đầu học, giáo xong toàn bộ, mọi người cũng chuẩn bị tan học. Ngoài cửa ít phụ huynh học sinh đứng, người nhà Kiều Kiều có ai, nhà nàng rất gần, đối với nàng cần phải lo lắng.

      chuẩn bị ra ngoài, đứa bé trai “Di?” tiếng, hỏi nàng: “Cậu, sao cậu lại giống tiểu nương bán kem kia như vậy”.

      Kiều kiều cười “Tớ giống sao. Đó chính là tớ, cậu là khách hàng lâu năm của tớ đúng ! Rất nhiều lần mua đồ của tớ. Tớ gọi là Kiều Kiều, giờ hai ta học cùng lớp”.

      “A, tớ là Tôn Hiểu Húc. Cậu giờ học rồi còn bán đồ nữa ?”

      “Vẫn bán, tan học tớ liền bán”. Kiều Kiều phát bạn học xung quanh quan sát mình, cũng mất tự nhiên, bộ dạng rất bình thường.

      “A, vậy tốt rồi, tớ rất thích mua đồ của cậu đấy. Cậu bán đồ giống những người lớn kia”. Tôn Hiểu Húc cũng là đứa trẻ có tâm nhãn.

      “Ừ, về sau có cần cái gì cứ cho tớ biết, tan học là tớ bán đồ, còn ở trường học được, phải học tập giỏi”. Kiều Kiều đối với Tôn Hiểu Húc chút ấn tượng cũng có, làm thế nào cũng nhớ nổi, người này ra là bạn học của nàng.

      “Cậu hôm nay qua chỗ nhà tớ bán , hôm nay nhà tớ có nhiều khách, mẹ nhất định cho tớ mua kem”. Ngày hôm nay là gày đầu tiên học, mẹ ở nhà mời khách.

      “Được, vậy nhà cậu ở chỗ nào?” Kiều Kiều cười liên tục, nàng là tiểu tham tiền.

      “Nhà tớ ở bên kia dương thụ”. Ừ, bên kia dương thụ cách nhà nàng cũng gần, bộ mất mười năm phút, cùng đường đến trường học, ở giữa có ngã ba.

      “Được, tầm mấy giờ cậu cần thế? Tớ qua rao hàng”. Trong mắt rất nhiều trẻ con, người bán đồ kém họ bậc nhưng Kiều Kiều là người trưởng thành nên có cảm giác gì đặc biệt.

      Tôn Hiểu Húc gãi gãi đầu: “Tầm năm sáu giờ” cũng xác định được.

      “Được rồi”

      “Tôn Hiểu Húc, cậu biết bạn ấy sao?” bé trai hỏi

      “Mao đầu, bạn ấy là tiểu nương thường xuyên qua nhà tớ bán đồ”

      “À, tớ nghe tiểu Vĩ , bạn ấy bán đồ rất thoải mái” bị kêu là mao đầu đối với Kiều Kiều cười “Được nghỉ tớ đến nhà bà nội, sau này tớ mua đồ có thể giống bọn họ cũng được tặng ?”

      “Đương nhiên có thể rồi”

      Nhìn mấy cái đầu thảo luận chuyện nàng bán đồ, Kiều Kiều cười, đeo cặp sách về trước. Trong tay trẻ con cũng có quá nhiều tiền tiêu vặt, nàng đưa ra chút lợi ích nho , để bọn họ hưởng thụ.

      Về nhà thay đồ làm, Kiều Kiều lưu lại tờ giấy cho Kiều ba Kiều mẹ, nội dung chính là, nàng ra ngoài bán đồ có thể về muộn chút, bọn họ cần chờ nàng cứ ăn cơm trước .

      Hôm nay ở trường học ngây người đến trưa, cũng vẫn chưa qua thời điểm nóng bức nên có thể dễ dàng bán kem, qua nhà bà nội chào hỏi. Nàng trốn sang nhà béo mập cách vách. Mẹ béo mập làm nhưng lại có chiếc xe đạp cho phụ nữ, tại nhà béo mập trôi qua cũng tệ lắm.

      Mượn xe của mẹ béo mập, giả trước sáu giờ tối, mẹ béo mập có chút do dự, thấy vậy Kiều Kiều lấy ra hai túi tôm con giá năm xu. Béo mập lớn hơn Kiều Kiều ba tuổi, em trai béo mập tên là Văn Chương, hơn béo mập sáu tuổi, cùng tuổi với Kiều Dĩnh.

      Béo mập và Văn Chương đều mừng nhận lấy, mẹ béo mập thấy thế cũng đáp ứng.

      Chú Dương thấy Kiều Kiều lại tới lấy hàng có chút giật minfhnhuwng nghe Kiều Kiều giải thích ngược lại cười cười.

      Hôm nay học, trẻ con nhiều như trước kia, việc làm ăn của Kiều Kiều cũng tàm tạm, suy nghĩ chút Kiều Kiều quyết định xa hơn. Kiều Kiều đến cổng trường tiểu học Trung Tâm, vừa vặn gần tới giờ tam học, Kiều Kiều liền đem đồ mình bán bày ra. Nàng nghĩ trước cửa tiểu học Thanh Nham được, thầy giáo nhất định cho phép, đoán rằng gọi phụ huynh đến còn ở chỗ này ai biết nàng, hí hí. Quả nhiên việc buôn bán của nàng rất tốt, chỉ trong chốc lát bán hết sạch đồ, cả kem cũng thừa, Kiều Kiều cười đến mức con mắt khom thành trăng lưỡi liềm.

      Tính toán qua trong lòng, ừ ừ, nàng ít nhất cũng phải kiếm được ba mươi đồng, hôm nay đến đây quả là chính xác.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :