1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kiếp nạn tình nhân - Văn Xán (24)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chapter 62 – Mami, daddy, xin ngủ chung.

      “Nếu là người quen, tôi đòi bồi thường gì nữa, cho con điếm kia biết, đừng nghĩ đến chuyện lừa người khác, tôi đây chính là có tiền, mạng cái. Nếu ta còn dám gây sóng gió nữa, tôi thay trời hành đạo đấy.”

      Lăng Vi chậm chạp gật đầu, gì, lúc này biết nên gì mới có thể làm cho người phụ nữ văng nước miếng tung tóe này im miệng lại.

      Vương Xảo thấy Lăng Vi gật đầu, xoay người lại vào phòng làm việc của giám đốc Trương, vừa được mấy bước lại quay người trở lại, cười rạng rỡ, làm Lăng Vi kinh hãi đến mức nổi da gà đầy người.

      “Vi Vi này, lão Trương nhà chúng tôi, vẫn làm phiền cất nhắc nhé.”

      Lăng Vi nhúc nhích chút nào, miệng cũng nín thinh. Nhưng Vương Xảo kia đợi trả lời gì, vào phòng làm việc của giám đốc Trương, lúc đóng cửa, từ bên trong lại bay ra câu : “Đừng quên đến tham gia bữa tụ họp bạn học đấy.”

      là máu chó mà. Vương Xảo trước kia có phải bị quái nuốt mất rồi , sao mà bây giờ lại trở thành dáng vẻ thế này…… em đáng lung linh của tôi biến thành ma rồi, oh my god!

      Lăng Vi quay đầu nhìn sang phó tổng giám đốc Lưu theo sau lưng , phải cảm ơn ta chút, nếu phải kêu to lên, cũng gặp được Vương Xảo kinh người như thế.

      Mồ hôi trán Lưu Kế Phát càng lau càng nhiều, sau khi ta thấy Lăng Vi quay đầu lại, toét miệng cười, muốn chuộc lỗi, nhưng chỉ nhận được cái liếc mắt. biết được, từ biểu của trong ngày hôm nay, sắp phải bị sa thải rồi.

      Lăng Vi xuống lầu, lại thuê xe về bang Xích Viêm. đường , Từ Niệm Niệm gọi đến mấy cuộc điện thoại, Lăng Vi đều để ý tới. Chỉnh sang chế độ im lặng, nhìn di động rung lên trong lòng bàn tay, biết con lưỡi dài Từ Niệm Niệm kia muốn hỏi cái gì. Bây giờ vẫn chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng đợi chờ Từ Niệm Niệm nã pháo, dứt khoát tạm thời để ý đến trước .

      Tính cách chết cũng từ bỏ của nàng kia, thể khâm phục mà. Lăng Vi nhìn khung cảnh bên ngoài xe, thở dài hơi. Nhận cuộc gọi của Từ Niệm Niệm.

      “Cậu giỏi đấy, lại bắt máy của bà đây, Vi Vi, gan của cậu lớn rồi ha.” Giọng điệu của Từ Niệm Niệm rất chói tai, Lăng Vi gì.

      “Mình biết tại sao cậu nhận điện thoại của mình, chẳng phải là sợ mình nhiều chuyện hay sao, hôm nay mình hỏi hung khí của nhà cậu có lớn , sống có tốt , chỉ muốn hỏi cậu, rốt cuộc Dịch Khôn thế nào rồi? Cậu làm gì ta rồi?”

      Lửa giận lớn đấy, từ khi về thành phố Liêu, đây là lần đầu tiên Lăng Vi nghe thấy Từ Niệm Niệm nổi bão trong điện thoại. Sao biết được Dịch Khôn làm sao chứ. Sau khi ta đưa mình ra khỏi biệt thự của lão già Tống Thu Minh, đưa về công ty, chưa từng gặp lại Dịch Khôn nữa.

      Giọng điệu của Từ Niệm Niệm cực kỳ tốt, ấy thở dài, : “Vi Vi, mình mặc kệ rốt cuộc giữa hai người xảy ra chuyện gì, xảy ra chuyện gì, chỉ hi vọng cậu đừng quá……, thôi bỏ , mình biết cậu cố ý, chỉ là…… trước giờ chưa từng thấy ta sa sút như vậy bao giờ, thiếu chút nữa bị phóng viên chụp được. Phóng viên của nước ngoài dễ chuyện vậy đâu.”

      Mắt thấy sắp đến bang Xích Viêm rồi, Lăng Vi xin tha, : “Niệm Niệm, mình sai rồi, tuy mình biết mình sai chỗ nào, nhưng làm cậu giận chính là mình đúng, nếu cậu cũng nổi giận rồi, có thể tha cho mình rồi phải , mình đâu có trêu chọc cậu, sau này thay đổi còn được sao. Cùng lắm khi nào cậu muốn nổi giận cho mình biết, lúc đó mình lại……” mãi, mãi, giọng điệu của Lăng Vi lại thay đổi.

      “Lăng Vi, cậu chờ đó, bà đây muốn về nước rồi, cẩn thận chút, đến lúc đó phải hầu hạ ăn ngon uống ngọt đấy, nếu mình tìm người đàn ông kia của cậu để tiết lộ tin tức.” Trong điện thoại vang lên tiếng nhân viên công tác thúc giục, Lăng Vi biết cơn giận của Từ Niệm Niệm xả xong rồi, tuy vẫn hiểu lắm tại sao ấy lại vì chuyện của Dịch Khôn mà giận mình.

      Cách bang Xích Viêm khoảng hơn 100m xe bị người của bang Xích Viêm ngăn lại, biết, bang Xích Viêm bên này canh phòng nghiêm ngặt, xe từ bên ngoài được đến quá gần cổng lớn.

      Vừa xuống xe, nhìn thấy Dịch Dịch đứng ở cổng lớn kêu mình. Nụ cười bên môi Lăng Vi từ từ lan rộng ra, bước nhanh về phía con trai.

      Vừa , trong đầu vừa ngẫm lại những chuyện xảy ra trong hôm nay. tưởng đâu chỉ là bản nhạc đệm máu chó, lại ngờ đến vì Vương Xảo, lại dẫn đến nhiều chuyện như vậy……

      “Mami, sao giờ mới về thế?” Sau khi Lăng Dịch Sâm ném những thứ trong tay cho chú khờ khạo, tươi cười chạy về phía Lăng Vi.

      Lăng Vi băng qua đường rồi ngồi xổm xuống, dang hai tay ra, bế con trai lên. Vuốt ve gương mặt đỏ lên của cậu, thương hỏi: “Hôm nay có ngoan ? Cơm trưa ăn gì vậy?”

      Lăng Dịch Sâm cọ cái mũi lên vai của mami hai cái, nũng nịu : “Bữa trưa ăn bữa hoành tráng luôn đó, hì hì, là chú khờ khạo cho người mua về. Mami ăn gì rồi?”

      “Tại sao ăn ở nhà ăn?” Lăng Vi vỗ lên lưng con trai, theo Sở Phong cười tươi rói vào trong.

      “Ặc…… Chuyện này hả.” Lăng Dịch Sâm ngừng chút, vuốt tóc của mami, mới tiếp: “Tuy đồ ăn của nhà ăn cũng được, nhưng đầu bếp đẹp, ảnh hưởng đến cảm giác thèm ăn của con, mami, mẹ với daddy tìm hai đầu bếp nữ xinh đẹp về được rồi, có thể biểu diễn cho con xem kéo mì sợi, hoặc là thể kỹ thuật dùng dao……”

      Lăng Vi lập tức cắt ngang lời của con trai, nghiêm nghị hỏi: “Dịch Dịch, câu này ai dạy con ?” Ngẩng đầu lên nhìn bóng lưng của Sở Phong cái, dường như bị làm cho kinh hãi, dừng bước, quay người lại, lắc tay liên tục, tỏ ý phải ta dạy tiểu thiếu gia đâu nha.

      Lăng Dịch Sâm nằm sấp vai Lăng Vi, hề biết dáng vẻ của chú khờ khạo bây giờ rất đau khổ, cậu thở
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 63 – Ba mami, nhiều hơn mami ba chút

      “Lăng Dịch Sâm.” Lăng Vi hét lớn tiếng, tiện tay cầm lấy cái gối bên cạnh lên, ném qua đó. Bạn họ Lăng biết mami ra chiêu này, sớm chạy xuống giường trốn sau lưng Viêm Bá Nghị, còn ra vẻ đáng thương : “Daddy, mami cần chúng ta nữa, chúng ta bỏ nhà ra .”

      Viêm Bá Nghị bế con trai, cũng vô cùng đáng thương nhìn Lăng Vi, lại cúi đầu với Lăng Dịch Sâm: “Nếu daddy dắt con chỗ khác ngủ nhé.”

      Lăng Vi ngồi xếp bằng sô pha, nhìn hai cha con kẻ hát người phụ họa, bất đắc dĩ thở dài hơi.

      “Daddy, có phải tìm mấy em xinh đẹp ngủ chung ạ? Vậy con vẫn muốn nằm ngủ ở giữa có được ?” Lăng Dịch Sâm khiêu khích nhìn sang mami, hừ hừ, cậu tin mami để daddy dắt cậu .

      “Khụ khụ, Lăng Dịch Sâm, con ngứa da rồi phải , cởi quần ra, tự mình bước qua đây.” Lăng Vi xoa xoa lòng bàn tay, mặt mày đầy vẻ vì nghĩa lớn mà bỏ qua tình thân.

      Lăng Dịch Sâm cảm thấy ổn, cậu trốn vào lòng của Viêm Bá Nghị. Viêm Bá Nghị lập tức xin tha giúp: “Vi Vi, Dịch Dịch còn . Em muốn đánh, đánh này.” Hôm nay phải bất chấp tất cả, gương mặt già nua này xưa nay chưa từng hạ thấp như thế này bao giờ, vì để đạt được kế hoạch của và Dịch Dịch, phải bất chấp tất cả thôi.

      Lăng Vi gì, đứng dậy lấy quần áo rồi vào phòng tắm. biết phải đối mặt với những giây phút tiếp theo như thế nào, hôm nay mới là đêm thứ hai thôi. Sau này là mỗi ngày mỗi đêm, phải trải qua thế nào đây.

      Thấy mami vào phòng tắm, Lăng Dịch Sâm mới thò đầu ra, nhìn vào ánh mắt của Viêm Bá Nghị, bắt đầu phê bình: “Daddy, ba phải đàn ông mà, ấp a ấp úng, lằng nhà lằng nhằng, trực tiếp đè mami xuống là được rồi”

      “Hả?” mặt Viêm Bá Nghị đầy vẻ dám tin nhìn sang cậu con trai 4 tuổi, sao thằng nhóc này cái gì cũng dám , điệu bộ như cái gì cũng biết hết thế này, trưởng thành sớm quá rồi đấy!

      Lăng Dịch Sâm thấy daddy nhìn mình như vậy, gương mặt nhắn đỏ lên, lẩm bẩm: “Con nhìn thấy lúc theo mẹ nuôi xem phim thần tượng đó, ặc, mẹ nuôi , đàn ông theo đuổi phụ nữ như thế có hiệu quả hơn. Khụ khụ, daddy, ba đừng với mami là con dạy ba nhé, mami lột da con đó.”

      Viêm Bá Nghị im lặng gật đầu, con trai này, đường tình của con sau này nhất định tầm thường đâu, vào lúc này daddy thầm khen con chút.

      Sau đó hai cha con bắt đầu thảo luận đủ loại vấn đề, bao lâu sau, cửa phòng tắm mở ra, hai cha con lập tức câm như hến, đổi sang gương mặt đáng thương, nhìn về phía người phụ nữ ướt sũng vừa ra từ phòng tắm.

      “Ơ.” Lăng Vi vừa lau tóc vừa nghĩ cách giải quyết. Nhưng nếu hứa với con trai rồi, thể đuổi Viêm Bá Nghị ra ngoài được, chỉ ngờ tới, Dịch Dịch mới tiếp xúc với Viêm Bá Nghị bao lâu, thân thiết với như vậy rồi, hơn nữa, hình như vui đến mức bán cả mami của cậu luôn vậy.

      Lúc này, Lăng Dịch Sâm lanh tay lẹ mắt ra đòn phủ đầu, trước: “Daddy, hôm nay con khỏe lắm, ba tắm chung với con , nếu con lo con xỉu mất.” xong, bắt đầu cởi quần áo của mình ra, Viêm Bá Nghị theo sát Lăng Dịch Sâm vào phòng tắm, để lại Lăng Vi cầm máy sấy tóc, ngơ ngác trước bàn trang điểm.

      Lăng Vi lắc đầu bật cười, còn ai nữa……

      Nhìn bản thân mình ở trong gương, sắc mặt ửng đỏ, rất giống như thẹn thùng vậy. Ặc, được rồi, chút xíu, nghĩ đến chút nữa phải ngủ chung với ba của Dịch Dịch, trái tim lại bắt đầu đập thình thịch, thình thịch.

      Cắm điện cho máy sấy tóc, Lăng Vi bắt đầu sấy tóc của .

      Về đến bang Xích Viêm, lúc vừa vào phòng, phát trong phòng được lắp đặt thêm rất nhiều thứ. Bàn trang điểm, tủ quần
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 64 – Gã đàn ông cặn bã đến xâm phạm, đánh chết cái đồ biết xấu hổ

      Lần trước bị đám người của Tống Thu Minh bắt , chiếc xe Lăng Vi mới mua bị hư, sau này đưa đến chỗ cửa hàng 4S sửa rồi. Nhân viên công tác trong cửa hàng gọi điện đến phải qua đó mới có thể nhận xe được, vậy nên, Lăng Vi lại thuê xe đến công ty.

      đường đều suy nghĩ vấn đề, đó chính là rốt cuộc có cần cho Viêm Bá Nghị biết thân phận của hay . Hình như tên Mộ Bạch đó vẫn cứ nghi ngờ mình. Thuốc đưa cho Viêm Bá Nghị dùng cũng căn cứ theo đơn thuốc mình đưa lần đó, là bác sĩ, nhạy cảm, đa nghi là chuyện tốt, nhưng ta cũng cố chấp quá rồi. Biết là ta muốn tốt cho Viêm Bá Nghị, chỉ là…… nghĩ tới nghĩ lui, Lăng Vi vẫn quyết định chính mình thầm giúp đỡ Viêm Bá Nghị là được rồi, muốn để lộ thân phận.

      Sau khi đến công ty, phó tổng giám đốc đứng chờ bên ngoài cửa phòng làm việc của . Vừa thấy Lăng Vi đến, nhiệt tình giống như là chó mặt xệ vậy.

      “Tổng giám đốc, ăn sáng chưa, tôi có bảo thư ký mua cho phần này. Tổng giám đốc, xem, có muốn uống gì ?”

      Lăng Vi cười lắc đầu, trong lòng nghĩ, lúc trợ lý tuyển phó tổng giám đốc, có phải não bị chuột rút rồi , hay là mắt có vấn đề, đây là lần đầu tiên nghi ngờ quyết định của trợ lý, mẹ nó chứ, sao lại tìm gã làm người khác đau đầu thế này làm phó tổng giám đốc cơ chứ.

      Lăng Vi mở cửa ra, vào phòng làm việc. Lưu Kế Phát vẫn theo sau lưng, sau khi để túi xách và áo khoác xuống, dặn dò: “Phó tổng giám đốc Lưu, đưa hết tất cả đơn đặt hàng, hợp đồng của công ty đến phòng làm việc của tôi.” là cầm tinh con lừa mà, đúng, Lưu Kế Phát cầm tinh con lừa là sỉ nhục con lừa rồi.

      “Tổng giám đốc, chuyện hôm qua…… đừng tức giận quá.” Lưu Kế Phát dám ngẩng đầu lên, lúc này Lăng Vi mới nhìn kĩ phó tổng giám đốc Lưu này.

      Nghĩ đến chuyện xảy ra ngày hôm qua, Lăng Vi lập tức hỏi: “ thư ký kia của ông thế nào rồi?” Thân là tổng giám đốc, phải quan tâm nhân viên của mình chút.

      Lưu Kế Phát cúi đầu, chân hơi run lên, nhớ đến những chuyện xảy ra trong hôm qua, đoán chừng về sau cũng lo sợ: “ có gì to tát lắm. Chỉ là gương mặt bị cào nát rồi, người có nhiều chỗ bị bầm tím.” Bị người phụ nữ đáng, còn có thể như thế nào chứ, gương mặt chắc chắn là bị phế rồi.

      Lăng Vi nhìn dáng vẻ chột dạ của Lưu Kế Phát, hừ lạnh : “Tiền thuốc thang gì đó, công ty bỏ ra đâu, trách nhiệm của ai tìm người đó .” khinh thường nhất là loại người này, khoan đến là dụ dỗ người có vợ, cho dù là đương bình thương, cũng nên bắt cá hai tay.

      “Chuyện này yên tâm, tổng giám đốc, tiền thuốc thang tôi trả hộ rồi.” Lưu Kế Phát xong ngẩng đầu lên nhìn Lăng Vi ngồi sau bàn làm việc, sau đó hậm hực xoay người ra tìm đơn đặt hàng, hợp đồng vào cho .

      Hô, buồn cười đấy. biết phó tổng giám đốc Lưu này vừa sáng sớm đến đây tỏ vẻ tốt lành là vì cái gì, mặc kệ xảy ra chuyện gì, thư kí kia chắc chắn thể giữ lại được rồi. Đoán chừng quan hệ của phó tổng giám đốc Lưu và giám đốc Trương sau này cũng rất căng thẳng, dù sao…… bọn họ cũng cùng hưởng chung người phụ nữ mà.

      Khụ khụ, nghĩ nhiều quá quả nhiên tốt. Uống nước cũng bị sặc. Nhìn phó tổng giám đốc Lưu lùn tủn kia đưa tài liệu đến, Lăng Vi nhận lấy rồi bảo ta . là ảnh hưởng đến tâm trạng của mà. Đàn ông thích ngắm phụ nữ xinh đẹp, đương nhiên phụ nữ cũng hi vọng mỗi ngày đều đối diện với đàn ông đẹp trai rồi, đây là biểu bình thường của con người nha!

      Bận rộn cả buổi sáng, biết sắp đến trưa rồi, Lăng Dịch Sâm mới gọi điện đến. Cũng chỉ là hỏi có ăn trưa chưa, khi nào về. Cũng bảo đừng quên mua đồ ăn ngon cho con trai cưng của . Sau khi cúp điện thoại rồi, Lăng Vi thở dài hơi. Mục đích con trai gọi điện đến cho , trọng điểm chính là câu cuối cùng. Cậu : “Mami, hôm nay thực daddy được vui lắm, mami về nhà ở bên cạnh daddy nhiều chút .”

      Con trai như thế, biết làm người hòa giải rồi, biết là chuyện tốt hay là tốt đây.

      Xuống lầu ăn bữa trưa đơn giản, Lăng Vi thuê xe đến cửa hàng 4S, xe mới mua mới lại được mấy lần bị lão
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 65 – Vi Vi, sao rồi, có ở đây, đừng sợ.

      “Buông tay ra.” Lăng Vi nhấn nút đóng thang máy, hét lên với Từ Văn Mậu.

      Nhưng lúc này cửa thang máy mở ra rồi, Từ Văn Mậu sải bước lớn vào. cười cười nhìn Lăng Vi: “Vi Vi, nhiều năm gặp, tính tình em vẫn như thế. Nhưng mà, chậc chậc, đúng là càng ngày càng đẹp nha.”

      Lăng Vi nhìn gã Từ Văn Mậu khiến người ta ghê tởm kia, giơ tay nhấn nút tạm ngừng đóng cửa, cửa thang máy vừa mở ra, liền ra ngoài, nhưng Từ Văn Mậu chặn lại ngay cửa, cho ra ngoài.

      “Sao thế, vừa thấy hai chạy rồi à, yên tâm, hai ăn em đâu, chỉ là hơi nhớ em, đến đây nào, em chúng ta ôm nhau cái.” Dứt lời còn nghiêng người về phía Lăng Vi.

      “Cút.” Lăng Vi giơ tay vung quyền về phía Từ Văn Mậu, kiềm chế tâm trạng tức giận của mình. Sải bước ra ngoài.

      Từ Văn Mậu theo sát, về phía lối thoát hiểm. Trong lòng nghĩ hôm nay may mắn. Đầu tiên là nhận được điện thoại của người bạn ở cửa hàng 4S, là Lăng Vi muốn đến lấy xe, rồi lại nhận được điện thoại của Vương Xảo, trông thấy em của , chậc chậc, đúng là may mắn ghê.

      “Vi Vi, Vi Vi em khoan . Nghe hai hai câu , hai có ác ý đâu.” Từ Văn Mậu khập khiễng, vừa nhún vừa nhảy tăng tốc về phía trước.

      Lăng Vi tới cầu thang của lối thoát hiểm, lạnh lùng nhìn Từ Văn Mậu.

      Cười nhạo : “ hai tôi? Tôi , tôi có người nhà, đừng lấy tuồng cũ trong quá khứ để gạt tôi nữa, Từ Văn Mậu, từ 5 năm trước, chúng ta còn bất cứ quan hệ nào nữa rồi. Nhà họ Lăng là nhà của và mẹ , à đúng rồi, còn có Lăng Văn Thiên nữa, ba người các người mới là người nhà. Căn nhà đó, phải là nhà của Lăng Vi tôi.”

      Nghe Lăng Vi thế, nụ cười mặt Từ Văn Mậu càng ngoác rộng ra, cười ha hả lên: “Vi Vi, sao em có thể như vậy nhứ, em phải biết là, bởi vì em bỏ chạy mà phải chịu tội biết bao nhiêu, bây giờ em có tiền rồi, có thể giúp đỡ cho gia đình chúng ta chút, có đúng nào?”

      Lăng Vi khinh bỉ nhìn Từ Văn Mậu bước từng bước đến gần mình, bây giờ bị phế rồi, Lăng Vi lo có thể làm gì mình, chỉ là…… Nhớ lại năm xưa, liền thấy mình rất ngốc, vậy mà lại nghĩ rằng hai mẹ con ghê tởm này xem mình như người nhà, muốn tốt cho mình.

      “Hôm nay tôi muốn nhảm với . cho tôi biết, làm sao mà tìm được tôi?” Chuyện này, Lăng Vi vẫn có chút để ý. Đối với những tin tức cá nhân gì đó của , đều giữ bí mật rất ổn thỏa.

      Từ Văn Mậu nhìn chằm chằm bờ ngực vì thở hổn hển khi chuyện mà dao động của Lăng Vi, nuốt ngụm nước miếng. Ánh mắt thay đổi, trong khoảnh khắc Lăng Vi còn vẫn chưa phòng bị tốt, lủi qua, bàn tay dùng sức vươn về phía ngực của Lăng Vi.

      F*ck, tập kích ngực à! Nhưng chậm, xảy ra nhanh, tay của Từ Văn Mậu vừa giơ ra, Lăng Vi xoay người né ra.

      Nhìn Từ Văn Mậu đụng đầu vào tường, Lăng Vi cười nhạo : “Sao thế, 5 năm trời chỉ học được bản lĩnh thế này thôi à? chọc ghẹo học sinh trung học, đều bị chỉnh cho trận, phục đấy, vậy mà còn sống tới giờ.”

      Sau khi Từ Văn Mậu thấy ánh mắt khinh bỉ của Lăng Vi, cơn tức trong lòng càng khó trôi, nghĩ đến 5 năm trước nếu như Lăng Vi ngoan ngoãn nghe lời, gả cho lão Tống Thu Minh kia, mà bỏ trốn, bây giờ thân phận của là gì chứ, đều tại Lăng Vi hết. Nếu phải , cũng bị đánh thành như vậy, muốn có cuộc sống bình thường cũng khó khăn đến thế.

      Lăng Vi bước lên vài bậc thang, từ cao nhìn xuống Từ Văn Mậu, : “Ô hô, bị thương rồi à? Hay bị tôi nên tức giận? Từ Văn Mậu, về nhà với bà mẹ điên rồ của , đừng nghĩ đến kiếm lợi gì từ tôi nữa, lão già chết Tống Thu Minh kia xém chút nữa bị tôi giết chết rồi đó, nếu mẹ sợ, cũng có thể thử xem sao, còn nữa, hai người lên cùng lúc cũng được.”

      Thấy Lăng Vi xoay người muốn , Từ Văn Mậu biết lấy con dao găm từ đâu ra, vung về phía Lăng Vi.

      Lăng Vi xoay người muốn tránh ra, cánh tay lại bị quẹt qua rách đường, máu tươi chảy ra trong nháy mắt.

      Sau khi thấy Lăng Vi bị thương, Từ Văn Mậu bỗng nhiên cười lớn lên.

      “Ha ha ha, sao hả Lăng Vi, con dao này khác gì với ly nước của 5 năm trước, đặc biệt chuẩn bị
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 66 – Cục cưng đáng biết thế nào là nhìn sắc mặt mà chuyện, trẻ dễ dạy.

      “Khụ khụ, à ừ, chú Mộ Bạch đến đón con rồi, ở dưới lầu, con theo chú ấy về, quấy rầy hai người chuyện đương nữa.” Lăng Dịch Sâm đứng ở bên lúng túng .

      Lúc này Lăng Vi và Viêm Bá Nghị mới chú ý đến gương mặt nhắn đỏ lựng của con trai nhà mình. Hai người nhing nhau, mỉm cười rồi lại ôm nhau.

      Viêm Bá Nghị im lặng khen ngợi Lăng Dịch Sâm trong lòng, hôm nay con trai biết nhìn sắc mặt mà chuyện như vậy, chậc chậc, tệ, tệ. Tối nay hẳn là xảy ra chuyện gì với Vi Vi đâu, nhưng Viêm Bá Nghị vẫn có chút chờ mong, đặc biệt là lúc vừa nhìn thấy gò má đỏ ửng của Vi Vi, cổ họng chuyển động cái.

      Lăng Vi ngồi dậy, bưng ly nước tủ đầu giường lên, ừng ực uống hết ly lớn, rồi mới nhìn Lăng Dịch Sâm, : “Hôm nay đừng , ở lại với daddy mami . Bên ngoài trời tối rồi, ba mẹ yên tâm để mình con về bang Xích Viêm.”

      Mộ Bạch đến đón Dịch Dịch ư? Hừ, đoán chừng là đến thăm dò tình hình kẻ địch đúng hơn.

      Nhìn ra tâm tư của Lăng Vi, Viêm Bá Nghị kéo Lăng Dịch Sâm ngồi lên đùi mình, nhìn Lăng Vi : “Con người của Mộ Bạch xấu, em đừng nghĩ nhiều, chỉ là tính tình của cậu ấy như vậy thôi.”

      Lăng Vi gật đầu, gì. Vươn tay kéo Dịch Dịch lên giường. Dịch Dịch gãi đầu, vô cùng tình nguyện nhìn về phía Viêm Bá Nghị : “Daddy, mami giống như em bé vậy đó, cần con phải dỗ dành, là hết cách, người lớn các người làm nũng lên, cục cưng đáng như con đây cũng sánh được.” xong còn liếc mắt khinh thường. Như muốn là, con muốn rồi đó, là mami nhất định muốn con ở lại, thể trách con à nha ~

      Viêm Bá Nghị bật cười: “Được rồi, vậy con đừng , mami và daddy đều cần con. Hôm nay con có cho bé hamster ăn no chưa?”

      Thấy Lăng Dịch Sâm gật đầu, Viêm Bá Nghị đứng lên, cầm cái ly lên rót nước cho Lăng Vi. chuẩn bị tâm lý sẵn sàng rồi, bất kể khi nào Vi Vi chấp nhận , vào cuộc sống của , đều trông mong, chờ đợi, oán than, hối hận.

      Mộ Bạch đứng dưới lầu, nhìn ánh đèn lầu, biết hôm nay Lão Đại về tổng bộ bang Xích Viêm rồi, ta móc điếu thuốc lá trong túi ra, châm lửa, rồi mới ngồi vào trong xe, gọi điện cho Sở Phong.

      Sau khi điện thoại kết nối, trò chuyện rất lâu. biết đầu bên kia điện thoại gì. Gương mặt của Mộ Bạch vốn vui vười, dần dần trở nên trầm, cuối cùng cúp điện thoại.

      ta quyết định rồi, ngày mai thăm dò Lăng Vi chút, nếu như có thể, nhờ cậy chăm sóc cho Lão Đại, tình hình ở thành phố C khá nghiêm trọng, ta phải tự đến đó chuyến, giúp đỡ Sở Phong.

      Lúc này, trong phòng ngủ ở căn hộ của Lăng Vi, trình diễn cảnh tượng ấm áp. Lăng Dịch Sâm nằm thẳng giữa Lăng Vi và Viêm Bá Nghị, nhìn trái ngó phải, nín thở mấy giây, cuối cùng nhịn được nữa, vọng lên trần nhà: “Daddy, mami, hai người cứ thế sống qua ngày hả? Con trưởng thành, sau này con cũng quen bạn , muốn nằm ngủ với bạn , hai người cứ chiếm lấy con như vậy, là trẻ con quá , ui da, mami, sao mẹ lại nhéo con, daddy, sao ba cũng động tay rồi?”

      Trong phòng vang lên tiếng cười rộn rã của người lớn, xen lẫn tiếng lẩm bẩm của con nít.

      “Lăng Dịch Sâm, con mới bây lớn nghĩ đến quen bạn rồi hả, còn chưa đủ lông đủ cánh đâu, muốn tán rồi à? Hầy, phải là do di truyền từ gen của người nào đó chứ.”

      Nửa câu trước nghe vào rất hài hước, tiếng cười của Viêm Bá Nghị còn chưa vụt ra khỏi kẽ răng, nửa câu sau làm nghẹn lại.

      Tựa như nghe được tiếng cười ở lầu, Mộ Bạch ngẩng đầu lên nhìn. Chốc lát sau, hoàn hồn lại, vặn chìa khóa, khởi động xe chạy .

      ta về tổng bộ bang Xích Viêm, nghĩ đến chuyện xảy ra lúc sáng, tuy ta có ở trường nhìn thấy, nhưng tự bổ não qua vài lời
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :