1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kiếp nạn tình nhân - Văn Xán (24)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58 – Cái bẫy dịu dàng của Viêm Bá Nghị

      “Những gì tôi với , nhớ rồi chứ?” Lăng Vi xong, bưng ly nước lên uống cho thanh cổ họng. Sau khi thấy Ngô Mỹ Mỹ cung kính ra ngoài, thế mới hài lòng gật đầu. Xem ra Ngô Mỹ Mỹ này cũng là nhân tài có thể dạy dỗ.

      Lúc Ngô Mỹ Mỹ vào phòng làm việc của cực kỳ ra vẻ, thái độ cũng biếng nhác. Nhưng sau khi nghe kế hoạch của , ta lại thay đổi thái độ. Xem ra, vẫn là thực lực lên tất cả.

      Đợi đến khi Lăng Vi dặn dò hết các công việc trong tay, mới nhận ra con trai ra ngoài cả nửa ngày rồi, còn chưa về. Đột nhiên cảm thấy có chút bất an, lập tức gọi điện cho Lăng Dịch Sâm.

      Lúc này, Lăng Dịch Sâm ngồi trong quán thức uống lạnh ăn kem ngấu nghiến, sau khi biết chú cao to bị bệnh rồi nhập viện, trong lòng cậu cực kỳ lo lắng. Nhưng được cho phép của mami mà chạy tìm chú cao to, cậu cũng sợ mami đau lòng.

      Tuy chuyện của người lớn cậu hiểu, nhưng mami từng , cậu tìm người mà mami thích, chính là kiểu phản bội. Vậy nên đó……

      Khi cuộc gọi của Lăng Vi gọi đến, Sở Phong ngồi bên vò đầu bứt tai nghĩ cách làm sao lừa cậu nhóc này , mà Lăng Dịch Sâm lại ngồi ăn kem như quý ông, sau đó hờ hững bắt điện thoại của mẹ cậu.

      “Dịch Dịch, con ở đâu, sao còn chưa về nữa?” Giọng của Lăng Vi ở đầu bên kia vang lên, Sở Phong giật nảy mình.

      ta lừa Lăng Dịch Sâm nhưng chưa được Lão Đại đồng ý, nếu như Lăng Vi tính chuyện này lên đầu Lão Đại, ta gặp họa rồi.

      Lăng Dịch Sâm liếc Sở Phong cái, trong lòng nghĩ chú khờ khạo quả nhiên là quá khờ khạo. Mami vừa gọi điện tới, chú ấy còn phối hợp run lên hai cái nữa.

      Nuốt miếng kem trong miệng xuống, Lăng Dịch Sâm mới trả lời: “Vi Vi, con ăn kem đó ở quán đồ lạnh, nhớ con rồi phải ? Mẹ yên tâm, con ăn thừa chút nào, gói về cho mẹ đâu.”

      “Đừng tầm phào nữa, con ở đâu, sao lại ăn đồ lạnh rồi, phải mami cho con ăn, mà nó tốt cho răng. Bây giờ con về ngay .” Lăng Vi ra lệnh với giọng điệu khó chịu.

      Lăng Dịch Sâm lại liếc sang cái. Thấy chú khờ khạo căng thẳng lắc tay với mình, lập tức hiểu ra là có chuyện gì. Trả lời qua loa: “Ặc, mami, con gặp được người quen, đến đây ăn chút đồ, bạn của người đó bị bệnh, muốn
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58 – Cái bẫy dịu dàng của Viêm Bá Nghị

      “Những gì tôi với , nhớ rồi chứ?” Lăng Vi xong, bưng ly nước lên uống cho thanh cổ họng. Sau khi thấy Ngô Mỹ Mỹ cung kính ra ngoài, thế mới hài lòng gật đầu. Xem ra Ngô Mỹ Mỹ này cũng là nhân tài có thể dạy dỗ.

      Lúc Ngô Mỹ Mỹ vào phòng làm việc của cực kỳ ra vẻ, thái độ cũng biếng nhác. Nhưng sau khi nghe kế hoạch của , ta lại thay đổi thái độ. Xem ra, vẫn là thực lực lên tất cả.

      Đợi đến khi Lăng Vi dặn dò hết các công việc trong tay, mới nhận ra con trai ra ngoài cả nửa ngày rồi, còn chưa về. Đột nhiên cảm thấy có chút bất an, lập tức gọi điện cho Lăng Dịch Sâm.

      Lúc này, Lăng Dịch Sâm ngồi trong quán thức uống lạnh ăn kem ngấu nghiến, sau khi biết chú cao to bị bệnh rồi nhập viện, trong lòng cậu cực kỳ lo lắng. Nhưng được cho phép của mami mà chạy tìm chú cao to, cậu cũng sợ mami đau lòng.

      Tuy chuyện của người lớn cậu hiểu, nhưng mami từng , cậu tìm người mà mami thích, chính là kiểu phản bội. Vậy nên đó……

      Khi cuộc gọi của Lăng Vi gọi đến, Sở Phong ngồi bên vò đầu bứt tai nghĩ cách làm sao lừa cậu nhóc này , mà Lăng Dịch Sâm lại ngồi ăn kem như quý ông, sau đó hờ hững bắt điện thoại của mẹ cậu.

      “Dịch Dịch, con ở đâu, sao còn chưa về nữa?” Giọng của Lăng Vi ở đầu bên kia vang lên, Sở Phong giật nảy mình.

      ta lừa Lăng Dịch Sâm nhưng chưa được Lão Đại đồng ý, nếu như Lăng Vi tính chuyện này lên đầu Lão Đại, ta gặp họa rồi.

      Lăng Dịch Sâm liếc Sở Phong cái, trong lòng nghĩ chú khờ khạo quả nhiên là quá khờ khạo. Mami vừa gọi điện tới, chú ấy còn phối hợp run lên hai cái nữa.

      Nuốt miếng kem trong miệng xuống, Lăng Dịch Sâm mới trả lời: “Vi Vi, con ăn kem đó ở quán đồ lạnh, nhớ con rồi phải ? Mẹ yên tâm, con ăn thừa chút nào, gói về cho mẹ đâu.”

      “Đừng tầm phào nữa, con ở đâu, sao lại ăn đồ lạnh rồi, phải mami cho con ăn, mà nó tốt cho răng. Bây giờ con về ngay .” Lăng Vi ra lệnh với giọng điệu khó chịu.

      Lăng Dịch Sâm lại liếc sang cái. Thấy chú khờ khạo căng thẳng lắc tay với mình, lập tức hiểu ra là có chuyện gì. Trả lời qua loa: “Ặc, mami, con gặp được người quen, đến đây ăn chút đồ, bạn của người đó bị bệnh, muốn
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 58 (tiếp theo)

      Hai cha con trong phòng biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, lúc này, Viêm Bá Nghị gọt táo cho bạn Lăng Dịch Sâm. Còn Lăng Dịch Sâm lại chuyện tâm lí với chú cao to của cậu.

      “Chú cao to ơi, chú đừng buồn nữa, mami nghĩ nhiều lắm, mami , người lớn suy nghĩ đều là vì cục cưng thôi. Cháu hiểu mami mà.”

      Viêm Bá Nghị rất ngạc nhiên khi con mình lại những lời này, đây phải là lời mà đứa nhóc 4 tuổi biết nha. “Ai dạy cháu suy nghĩ như thế?”

      “Mẹ nuôi Niệm Niệm đó. Mẹ nuôi lúc mami mang thai cháu cực kỳ khó khăn, ăn đủ dinh dưỡng, cũng ngủ dủ giấc. Sau đó, lúc sinh cháu ra còn thiếu chút nữa khó sinh nữa. Chú ơi, cũng may cháu là con trai, cháu muốn làm con chút nào đâu.” Lăng Dịch Sâm nhận lấy trái táo Viêm Bá Nghị đưa qua cho cậu, nhìn cái, khóe miệng cong lên, lại đưa đến bên miệng Viêm Bá Nghị,

      “Chú cao to, chú cắn miếng , coi như cháu gọt cho chú là được rồi, xưa nay mami bao giờ cho con đụng vào dao, cho nên con vẫn biết gọt táo.” Cái miệng của Lăng Dịch Sâm khép vào mở ra, trái tim của Viêm Bá Nghị cũng sắp bị hòa tan.

      Há miệng cắn miếng táo, Lăng Dịch Sâm cười híp cả mắt lấy lại, tự cắn miếng, lại đưa cho chú cao to cắn miêng. Cậu biết, chú cao to thích mami. Nếu sao có thể cùng mami sinh cậu ra chứ?

      Nghĩ đến đây, Lăng Dịch Sâm lại nghĩ ra cách. Cậu để trái táo qua bên, lướt đến bên tai Viêm Bá Nghị ra kế hoạch của mình. Viêm Bá Nghị nhíu mày lại, dần dần giãn ra. cũng cảm thấy đây là ý hay.

      Ngồi trong phòng làm việc, Lăng Vi chờ tan ca, chờ mãi chờ mãi thấy Lăng Dịch Sâm về. Chỉ có thể gọi điện thoại cho cậu.

      Kết quả vừa gọi , bị ngắt máy. Ngay sau đó, di động có tin nhắn mới, mới hoảng hốt, cầm di động chạy ra ngoài.

      Đợi đến khi Lăng Vi chạy đến bệnh viện tổng bộ của bang Xích Viêm, Lăng Dịch Sâm nằm sấp giường bệnh của Viêm Bá Nghị, thở phì phò ngủ mất tiêu, cậu ngờ chẳng qua mình chỉ tắt máy của mình, dùng di động của chú cao to nhắn dòng tin cầu cứu cho mami, mami chạy đến đây ngay.

      Xoa xoa mắt, Lăng Dịch Sâm hoảng hốt nhìn dáng vẻ tức giận của mami. Cậu xác định lắm, lại tự nhéo mình cái, thế mới phát ra mình ở trong lòng của mami rồi.

      “Ồ, Vi Vi, mẹ đến rồi.” Cảm nhận được áp suất thấp trong phòng, Lăng Dịch Sâm vừa chuyện, cái lưỡi cũng bắt đầu bị thắt gút.

      “Viêm Bá Nghị, hay đấy, chiêu trò tệ, sáng tạo rất đặc biệt. Vậy mà lại bảo thuộc hạ của lừa Dịch Dịch đến đây.” Lăng Vi đứng trước giường bệnh của Viêm Bá Nghị, từ cao nhìn xuống gương mặt chút máu của .

      Thực ra Viêm Bá Nghị cũng mấy coi trọng ý kiến của với Dịch Dịch lắm, vậy mà có thể dụ Lăng Vi đến đây. Lăng Vi thở hổn hển nhìn hai cha con, sao bọn họ biết được tâm tình của người làm mẹ chứ. Lúc con trẻ chịu khổ chịu khó, đầu óc của họ đều chạy kịp so với hành động. Vậy nên…… mới lo lắng vội vã chạy đến đây.

      “Vi Vi, em đừng nhìn như thế, ngày tháng của còn nhiều nữa, khụ.” Viêm Bá Nghị yếu ớt . Thực ra khi nhìn thấy Lăng Vi, tâm trạng rất vui, nhưng vẫn giả làm điệu bộ khổ sở, chỉ vì đánh cược cầu xin thông cảm, hừm, chính mình cũng có chút xem thường bản thân. Đều trách Sở Phong và Mộ Bạch, nghĩ ra cái cách hay thế này cho .

      Lăng Vi liếc Viêm Bá Nghị cái, ôm chặt Lăng Dịch Sâm, lạnh nhạt : “Chỉ cần uống thuốc của tôi, chết được đâu.” Kỹ năng chữa bệnh của chính , vẫn có lòng tin.

      ra, em chỉ mong sao chết cho rồi phải ?” Viêm Bá Nghị nhìn vào mắt của Lăng Vi, giọng điệu mất mát, lại đầy chua xót.

      Lăng Vi lắc đầu, bế Lăng Dịch Sâm, muốn ra ngoài. Từ sau khi ra khỏi biệt thự của Tống Thu Minh, hạ quyết tâm về Mỹ rồi, nhưng nghĩ đến Viêm Bá Nghị, lại có chút nỡ. Nhưng khi nhìn thấy Viêm Bá Nghị, dòng cảm xúc nào đó trong lòng vẫn luôn thể khống chế được.

      Nhìn những cử động này của mami và chú cao to, lại nghĩ thành liếc mắt đưa tình. Cậu ho tiếng, rồi mới : “À ừ, bây giờ là lúc người lớn trò chuyện, mami, nếu chú cao to sắp phải chết rồi, mẹ cứ tán gẫu với chú ấy , con canh chừng cho hai người nha.” xong, cậu giãy giụa khiến cho Lăng Vi phải thả cậu xuống đất, Lăng Dịch
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 59 – Viêm Bá Nghị bắt đầu ra chiêu

      “Vi Vi, lần trước nên……” Trong mắt Viêm Bá Nghị dần dần lên ý xin lỗi. Lúc trước cho rằng Vi Vi có tình cảm với , nên mới có suy nghĩ, lấy được thân thể lấy được trái tim.

      ra, đó là nỗi vướng mắc của người làm mẹ. cho cùng, cũng là do đem lại cảm giác an toàn cho Vi Vi và con trai thôi.

      Lúc nhìn thấy tờ báo cáo xét nghiệm DNA được Dịch Dịch giấu , trong lòng Lăng Vi đau như là bị kim đâm vậy. biết con trai khao khát tình của cha, lại ngờ Dịch Dịch lại làm như thế. Nó mới bốn tuổi thôi, đứa trẻ bốn tuổi vậy mà lại có thể dựa vào cảm giác của mình mà phán đoán người nọ có phải là cha mình , hoặc cách khác…… Dịch Dịch biết chuyện gì rồi?

      “Vi Vi, có lẽ em biết, vào khoảnh khắc gặp em, trong lòng chôn xuống hạt giống tình rồi. Như quá tự cao, tự cao đến mức cho rằng có được thân thể của em có thể giữ lại trái tim của em, nhưng sai rồi, sai rồi.” Viêm Bá Nghị nghĩ đến đủ mọi chuyện trong 5 năm qua, nghĩ đến nỗi cực khổ mà Dịch Dịch mẹ nó gánh chịu. Nghẹn ngào .

      Lăng Vi lắc đầu, rút cổ tay của mình trong tay ra, giọng điệu bình tĩnh : “Tất cả đều tốt lên rồi, đừng suy nghĩ nhiều quá, tôi rất ổn, Dịch Dịch cũng rất ổn. Nếu như nó muốn nhận lại . Tôi ngăn cản.” xong rồi ra ngoài.

      Viêm Bá Nghị thấy Lăng Vi sắp , lập tức nhảy xuống giường, kéo hết tất cả những dây nhợ, thiết bị người mình xuống. Bây giờ chỉ có suy nghĩ, giữ lại. Giữ lấy Vi Vi và con trai . Từ có tình thương của mẹ, hiểu được mùi vị của gia đình đơn thân, muốn để cho Dịch Dịch sống trong thế giới thiếu tình thương của cha.

      “Vi Vi, em đừng .” Viêm Bá Nghị nhảy đến trước người Lăng Vi, ngăn lại. Mà bạn Lăng Dịch Sâm đứng ngoài cửa nghe thấy tiếng động cũng đẩy cửa ra, thò đầu vào.

      Vừa trông thấy tư thế ngăn cản mami của chú cao to, cậu cũng dang tay ra cản mami lại. Vẻ mặt rất phong phú nhìn sang Lăng Vi : “Mami, chú cao to gì thế? Mặc dù con nghe được, nhưng dựa bên cạnh cửa, cảm nhận được hai người bên nhau rất cảm động, mami, phải về Mỹ sao?”

      Lăng Vi thấy nước mắt long lanh trong mắt con trai, sợi dây trong lòng cuối cùng cũng đứt. Thôi vậy, con trai muốn thế, lại phản cảm với Viêm Bá Nghị, ở bên nhau ở bên nhau . Dù sao, Viêm Bá Nghị cũng là cha của Dịch Dịch. Về phần người kia, thể đáp trả chút tình cảm nào, nhưng vẫn nợ nhiều như thế.

      Viêm Bá Nghị để ý sức khỏe của mình, hơi xúc động bế Lăng Vi lên, quay mấy vòng đất, rồi mới khom người bế Lăng Dịch Sâm lên.

      “Dịch Dịch, chú là ai?” Viêm Bá Nghị thương nhìn Lăng Dịch Sâm.

      “Chú cao to.” Mặt Lăng Dịch Sâm đỏ lựng.

      “Kêu daddy, daddy có thể mua cho con rất nhiều, rất nhiều đồ ăn vặt.” Viêm Bá Nghị bắt đầu ra chiêu.

      ạ?” Lăng Dịch Sâm chảy nước miếng, thèm thuồng nhìn vào mắt Viêm Bá Nghị.

      Viêm Bá Nghị gật đầu, Lăng Dịch Sâm lập tức cao giọng hô tiếng “daddy”. Rồi xoay người trốn sau lưng Lăng Vi. Mặt Lăng Vi cũng đỏ ửng lên. Thực ra vẫn chưa chuẩn bị tâm lý sẵn sàng. Nhưng, theo tình tình phát triển thế này, thỏa hiệp rồi.

      Trong tòa cao ốc nào đó đối diện với bệnh viện, người đàn ông vóc người cao to, buông ống nhòm trong tay xuống, hồn bay phách lạc xuống lầu. ta tưởng rằng, ta có thể làm được. Vì Lăng Vi, ta buông bỏ mọi thứ ở Mỹ, mặc kệ mọi thứ chạy đến thành phố Liêu, mà bây giờ…… ta muốn chán nản trở về sao? Giống như quân lính chạy trốn vậy ư? Nếu như vậy, ả Từ Niệm Niệm kia nhất định cười đến rớt cả răng mất.

      Bầu trời xám xịt, Dịch Khôn ngẩng đầu lên nhìn, vẫn luôn cảm thấy dường như ở nơi nào đó sắp có cơn mưa bão vậy. Ngồi vào trong xe, ta tăng tốc chạy về phía trước, chẳng mấy chốc rời khỏi con phố này.

      Sở Phong trốn phía sau cửa nhìn cả nhà Lão Đại đoàn tụ, trong hốc mắt hơi mờ sương. Đột nhiên có khung cảnh lướt qua não ta. Đó là thời niên thiếu của ta và trai Sở Dụ. Lúc đó tình cảm giữa hai em họ cực kỳ tốt. Bọn họ cùng nhau quậy phá ít, mặc dù thường bị cha mẹ mắng, nhưng vẫn luôn ăn ý cùng nhau gánh chịu. Mà bây giờ…… Thực ra ta biết, Hiểu Hiểu rời thể trách Sở Dụ, nhưng người phụ nữ mình lại thích trai mình, bất kể là ai cũng thể chịu được.

      Mộ Bạch cầm lọ thuốc đến sau lưng Sở Phong, dùng cùi chỏ đụng vào Sở Phong cái. “Này, tôi mới ra bao lâu, bên trong xảy ra chuyện gì thế?”

      Sở Phong dẹp suy nghĩ của mình qua bên, xoay người lại nhìn vẻ mặt nghiêm nghị của Mộ Bạch, lập tức kéo tay áo của ta về phía góc tường.

      “Hai chúng ta đánh cược , thế nào?” Sở Phong tươi cười.

      Mộ Bạch liếc mắt, lắc đầu, “Tôi cược với cậu, cậu , rốt cuộc còn có chuyện gì?”

      Mỗi lần chuyện với Mộ Bạch, Sở Phong đều cảm thấy rất mất hứng. Nếu như ở bang Xích Viêm, ta chỉ cần hét lên đánh cược, các em lập tức ủng hộ ngay. Cược cho vui thôi mà.

      Trừng Mộ Bạch cái, Sở Phong vuốt lại phần tóc lòa xòa trước trán của mình, rất tự hào : “Lần này là công lao của tôi nhé, dụ được nhóc con kia về, lại khiến Lăng đuổi theo đến đây. Nếu như Lão Đại dạy dỗ tôi, cậu phải giúp đỡ tôi chút đấy.”

      “Công lao của cậu? Nếu như
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 60 - Ặc, liên quan đến chuyện riêng tư của daddy

      “À, chuyện này hả, ra hơi dài dòng, liên quan đến chuyện riêng tư của daddy nữa, nhưng mà, mami, mẹ được lật lọng đâu đấy.” Lăng Dịch Sâm che miệng cười trộm.

      lật lọng đâu. Chỉ là, con phải cho mami nghe, chuyện riêng tư của Viêm Bá Nghị.” Lăng Vi sờ lên đệm lót chỗ tựa lưng của sô pha, thoải mái đấy.

      quét quanh vòng bố trí trong căn nhà, liên tục khen ngợi. đúng là giàu có. Chỉ riêng bình hoa, ly tách bàn trà này thôi, cũng đều là đồ cổ…… Giá trị đâu.

      “Mami.” Lăng Dịch Sâm kéo ống tay áo của Lăng Vi, trong mắt cũng là vẻ tham lam: “Mami, mẹ nhìn gì vậy?”

      Lăng Vi nghiêng đầu nhìn sang, con trai nhìn chớp mắt.

      “Đừng có đánh trống lảng, mẹ hỏi con, chuyện riêng tư của Viêm Bá Nghị là gì? Mà lại có thể khiến cho con muốn xét nghiệm DNA.” Chẳng lẽ 5 năm trước, ngoài ảnh chụp đêm hôm đó, còn để lại chứng cứ gì ư? thể nào. nhớ chỉ để lại tờ giấy nhắn…… Hỏng rồi, còn có tờ xét nghiệm siêu .

      Thấy vẻ mặt khẽ biến của mami, Lăng Dịch Sâm biết ngay mami nghĩ ra là chuyện gì rồi. Cậu nhảy lên, nhào vào lòng Lăng Vi.

      Lăng Vi ôm lấy Lăng Dịch Sâm, giơ tay vuốt ve mái tóc lòa xòa trước trán của con trai, trong lòng ấm áp. Mặc dù chưa cưới sinh con khiến chịu rất nhiều cực khổ. Nhưng tất cả đều vượt qua được, trong sinh mệnh của có cục cưng để phấn đấu cả đời, vậy nên, tất cả đều đáng giá

      Thực ra hẳn là nên cảm ơn Viêm Bá Nghị, năm đó, trong tình huống kia, nếu như xuất của sinh mệnh mới mang tên Dịch Dịch này, có lẽ sa ngã, hoặc là, biến thành bộ dáng mà muốn, lại suy nghĩ nhiều hơn chút nữa, chừng còn ở thế gian này.

      suy nghĩ lung tung bừa bộn, ngay lúc tâm tư bắt đầu hỗn loạn, Viêm Bá Nghị đẩy cửa bước vào.

      Lăng Vi ngồi ghế sô pha, nhìn người đàn ông mang theo luồng gió mạnh, đến bên cạnh mình, mở cửa trái tim của , cho cảm giác an toàn trước nay chưa từng có.

      Giống như 5 năm trước vậy, cảm thấy, là người cứu rỗi .

      Viêm Bá Nghị ngồi đối diện Lăng Vi, cùng Lăng Vi nhìn nhau. Lăng Dịch Sâm nhảy ra từ trong lòng Lăng Vi, đứng giữa sô pha, nhìn sang trái lại ngó sang phải, nhìn sang Lăng Vi nhíu mày, lại nhìn sang Viêm Bá Nghị tự nhiên khẽ động đậy cái.

      “Ặc, ừm, con tìm chú khờ khạo nha, hai người tán gẫu , hai người tán gẫu nhé.” Lăng Dịch Sâm ôm đồ ăn vặt bàn lên, nhạy chậm ra ngoài cửa.

      Viêm Bá Nghị thấy con trai ra, lúc này mới chậm rãi mở miệng : “Vi Vi, ……” Cả nhà đoàn tụ, đây chính là điều mà vẫn luôn hy vọng.

      “Tôi có chuyện muốn hỏi .” Lăng Vi nhìn ra căng thẳng trong mắt Viêm Bá Nghị, hai tay xếp lại để đùi, ánh mắt cực kỳ bình tĩnh.

      Viêm Bá Nghị gật đầu, đợi chờ Lăng Vi chuyện.

      Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng rớt đồ, Viêm Bá Nghị muốn ra xem, cái đầu của Lăng Dịch Sâm lại thò vào, tay che mắt lại, cười đùa : “Ặc, con nghe thấy gì hết nha, hì hì, con chỉ muốn hỏi daddy chút, chú khờ khạo ở trong phòng nào vậy, ặc, con cố ý quấy rầy hai người đâu.”

      Tâm trạng hai người dần dần bình tĩnh lại, nhìn thấy con trai đùa nghịch như thế, cả hai đều đỏ mặt, nhìn nhau cái, nhịn được phì cười.

      Viêm Bá Nghị muốn đuổi Dịch Dịch ra, sau khi cười xong lập tức với cậu: “Con đứng ngoài cửa hô tiếng, cậu ta ra tìm con thôi.”

      daddy?” Bàn tay mập mạp của Lăng Dịch Sâm vẫn che mắt lại, nhưng Lăng Vi và Viêm Bá Nghị ở trong phòng sớm nhìn thấy đôi mắt to của cậu nhìn qua nhìn lại qua kẽ ngón tay của cậu.

      Thấy daddy nháy mắt với cậu, hình như mami cũng có ý đó, cậu hiểu ý gật đầu, : “Daddy, ba được bắt nạt mami đâu đó ~ Hôm nay, cho hai người thời gian để ở riêng với nhau vậy, điều kiện ấy hả, ngày mai lại bàn với ba sau.” rồi, thả tay xuống, làm cái mặt quỷ với Viêm Bá Nghị và Lăng Vi, sau đó đóng cửa lại, chạy tìm Sở Phong.

      Liên tục mấy ngày Sở Phong được nghỉ ngơi tốt, rốt cuộc cũng được ngủ giấc ngon lành. Mấy ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện, ta cảm thấy như là dự báo điều gì đó, nhưng lại nghĩ nhiều. Lão Đại có thể tìm được Lăng, ta mừng cho Lão Đại. Có thể nhận lại tiểu thiếu gia Dịch Dịch, lại càng vui mừng hơn.

      Vừa mới vào đến phòng ngủ muốn tắt đèn, ngoài cửa lại vang lên tiếng kêu của Lăng Dịch Sâm.

      “Chú khờ khạo, chú khờ khạo ơi, chú mau ra chơi với cháu .” Lăng Dịch Sâm kêu tiếng sau lại lớn hơn tiếng trước, thẳng vào tận đáy lòng Sở Phong.

      Sở Phong vỗ đầu cái, lập tức ăn mặc gọn gàng, ra ngoài sân. Vừa qua khúc cua, liền nhìn thấy Dịch Dịch ôm đống đồ ăn vặt, đứng trong sân nhìn đông nhìn tây.

      “Dịch Dịch, ngủ à?” Sở Phong ngáp cái, ta ngay cả cơm tối cũng muốn ăn, chỉ muốn ngủ giấc ngon thôi.

      Lăng
      [​IMG]

    6. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 61 – Từ hôm nay trở , người ngủ bên cạnh mẹ là daddy

      Từ cửa sổ nhìn thấy Viêm Bá Nghị sang căn phòng khác, Lăng Vi cũng khẽ thở phào hơi. Xoay người vào phòng tắm, tắm rửa xong, thay đồ rồi lên giường.

      trễ lắm rồi, Dịch Dịch còn chưa về, Lăng Vi có chút lo lắng. lấy di động ra chuẩn bị gọi cho con trai, mới phát ra di động có mấy cái tin nhắn.

      Cho dù đề tên, cũng biết là ai.

      Nội dung mỗi tin nhắn đều chỉ có vài chữ. Lăng Vi xem xong, xóa sạch, ngáp cái. Lại gọi cho Dịch Dịch.

      Di động kêu mấy tiếng tút tút, giọng trẻ con kiên nhẫn vang lên.

      “Mami, trễ thế này rồi mới biết gọi điện cho con sao?” Giọng hơi , vừa nghe biết ngay trong trạng thái nửa mơ nửa tỉnh.

      Lăng Vi xoa xoa huyệt thái dương, đè thấp giọng hỏi: “Dịch Dịch, con chạy đâu rồi? Sao về tìm mami?”

      “Mami, chú khờ khạo , từ hôm nay trở , người nằm ngủ cạnh mẹ chính là daddy, căn phòng ngủ đó có địa bàn của con, con cũng có phòng riêng của mình, mẹ có daddy rồi đừng dính lấy con nữa, là phiền quá , ngủ nha……” rồi chút do dự liền cúp điện thoại.

      Lăng Vi nhìn di động của mình, nửa ngày trời được câu nào. kéo chăn, nằm xuống. Tên Sở Phong chết tiệt kia gì với Dịch Dịch vậy, tẩy não à? Trước kia, ngủ bên cạnh, Dịch Dịch ngủ ngon. Bây giờ hay rồi, lại coi chiều của mình dành cho nó như gánh nặng…… là hết nổi mà.

      Còn chưa ngủ, Từ Niệm Niệm lại gọi điện đến, Lăng Vi bực bội từ chối nhận cuộc gọi, hừ, biết thời gian chênh lệch nhau sao. Ở thành phố Liêu là nửa đêm rồi, nàng kia còn gọi đến tám chuyện nữa. Chỉnh di động sang chế độ im lặng, đặt dưới gối, trở người, chìm vào giấc ngủ.

      Hôm sau

      Trời sáng rồi, lúc Lăng Vi sắp xếp chăn nệm, tiếng gọi của Lăng Dịch Sâm vang lên ở ngoài cửa: “Mami, mami dậy chưa, daddy có nghe lời mẹ ?”

      Lăng Vi xoa xoa giữa hai hàng chân mày, mặc quần áo xong xuôi, mở cửa phòng ra, liền thấy Lăng Dịch Sâm dựa ngoài cửa, ánh mắt có chút mờ ám , Lăng Vi khom người bế con trai lên, vẫn cảm thấy con trai trưởng thành hơi sớm rồi!

      Bạn Lăng Dịch Sâm được bế lên, nằm sấp vai Lăng Vi ngó vào trong phòng, nhìn thấy daddy, lúc này mới mở miệng hỏi: “Mami, daddy đâu? Vậy mà lại để cho mẹ phòng chiếc bóng, đủ nghĩa khí mà……” Thiệt tình, cậu rất thông cảm cho daddy, cũng cho daddy mượn mami rồi, vậy mà đối xử với mami cho tốt.

      “Khụ khụ, Lăng Dịch Sâm, ai lung tung bậy bạ với con vậy? Con là con nít, mấy chuyện của trẻ con có được hả? Cám ơn phối hợp.” là quá đủ rồi, gần đây, phát về phương diện nào đó, dường như con trai hiểu biết sớm quá rồi.

      Bế con trai ra ngoài sân, trông thấy Viêm Bá Nghị qua từ mái đình đối diện, Sở Phong và Mộ Bạch theo sau lưng.

      Theo như Lăng Vi thấy, Sở Phong ấy à, quả có chút hài hước khờ khạo, con trai gọi ta như thế cũng phải vô lí. Về phần Mộ Bạch, có thiện cảm lắm.

      “Vi Vi, Dịch Dịch, chào buổi sáng.” Viêm Bá Nghị hăng hái đến trước mặt hai mẹ con Lăng Vi, dang tay ra đón lấy Lăng Dịch Sâm, đứng ngay tại chỗ, mỉm cười với Lăng Vi, đối với chuyện tối hôm qua, hề nhắc đến. Theo như thấy, chia cắt tạm thời là vì để sau này ở bên cạnh nhau càng tốt đẹp hơn. Cũng coi như là Vi Vi thử thách mình vậy. Trong lòng Viêm Bá Nghị hi vọng Vi Vi có thể chấp nhận mình, mình, mà phải vì là cha của Dịch Dịch.

      Sau khi nhà ba người ăn sáng xong, Sở Phong dắt Lăng Dịch Sâm dạo chơi trong bang Xích Viêm. Mộ Bạch giúp Lao Đại xử lý chuyện trong bang. Viêm Bá Nghị cùng Lăng Vi về căn hộ của , để chuyển hành lí.

      Xe chạy được nửa đường, Viêm Bá Nghị mở miệng hỏi trước: “Nghe , em đầu tư vận hành cho mấy công ty hả?”

      Lăng Vi nghiêng đầu nhìn sang Viêm Bá Nghị: “ điều tra tôi?” Thực ra nghĩ ra từ trước rồi, với địa vị và quyền lực của Viêm Bá Nghị ở thành phố Liêu, muốn có được thứ gì đó, rất dễ dàng.

      nghe Sở Dụ , em còn đến tập đoàn Thượng Lạc phỏng vấn cho chức vụ Tổng giám sát? Nhà thiết kế trang sức Monica kia chính là em?” Bản thân Viêm Bá Nghị xong cũng cảm thấy có chút kinh ngạc, 5 năm gặp, Lăng Vi thay đổi rất nhiều, rất nhiều. biết 5 năm nay sống như thế nào.

      Lăng Vi sửa sang lại quần áo, gật đầu. Quyết định tìm đề tài tán gẫu, nghĩ chút rồi hỏi: “Sở Phong và Sở Dụ là em sinh đôi à, tôi đoán Sở Dụ là có đúng ?”

      Viêm Bá Nghị nương theo đề tài này: “Sở Phong với em hả?”

      “Tính cách của hai ngời hoàn toàn giống nhau, rất rệt. Sở Dụ có vẻ có thể gánh vác trách nhiệm hơn, còn Sở Phong, vẫn còn có chút xúc động, đủ chững chạc, ngại quá, tôi nhiều rồi.” Lăng Vi lập tức dừng lại.

      Khóe mắt lại nhìn thấy Viêm Bá Nghị mỉm cười lắc đầu: “ thích trò chuyện với em thế này. Vi Vi, tuy em ở lại bên cạnh , nhưng, vẫn có cảm giác em biến mất bất cứ lúc nào.

      Lăng Vi vuốt ve lọn tóc của mình, cười : “Sao thế được.”

      Viêm Bá Nghị tiếp lời, bất kể là thương trường hay là trong xã hội đen, đều là người thuận lợi mọi mặt, khi đối mặt với người, với việc thể nào đơn giản như thế được. Nhưng ở trước mặt Lăng Vi, muốn làm người thẳng thắn, chân thành.

      Sau khi sắp xếp hành lí trong căn hộ xong, Lăng Vi bảo Viêm Bá Nghị mình về bang Xích Viêm, thuê xe đến
      [​IMG]

    7. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :