1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kiếp nạn tình nhân - Văn Xán (24)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 13, Thân phận Lăng Vi

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Sau khi theo mẹ vào phòng, Lăng Dịch Sâm lục tung đồ, lấy túi đồ ăn vặt lớn ra ngoài, cầm lấy hộp khoai tây chiên bắt đầu ăn ngấu ngiến, hoàn toàn để ý đến ánh mắt Lăng Vi. Hừ hừ, ai bảo mẹ mời ăn bữa tiệc lớn cơ chứ, oa ô, lẽ còn cho người ta ăn đồ ăn vặt nữa sao?

      Hừ, có bữa tiệc lớn con ăn mà thèm để ý người. Lăng dịch Sâm trừng mẹ cái. Dựa vào chuyện này, ngồi ăn túi khoai tây chiên, miếng bánh ngọt, hai thỏi Chocolate, ôm đống đò ăn vặt nhảy lên giường, tới nửa phút đồng hồ sau tiến vào trong mộng đẹp.

      Chờ tới lúc Lăng Vi sắp xếp hành lý xong tới bên cạnh giường, bé con ngủ say. Miệng hơi hé ra, dường như trong giấc mơ còn ăn gì đó.

      "Mẹ muốn tới công ty báo cáo chút, con ngoan ngoãn chờ ở chỗ này, được chạy loạn có biết ". xong, Lăng Vi hôn khuôn mặt của con trai, sau đó mới rời khỏi.

      Trong nháy mắt khi đóng cửa lại, Lăng Vi thở dài. Năm năm qua , năm năm này cảnh vật và những người ngày xưa cũng đổi khác, trước giờ luôn cho rằng làm người đời luôn rất khó khăn. còn nhớ những lần ngày nghỉ cũng phải lao động quần quật, có lẽ, chính vì bắt đầu như vậy nên mới dần bền bỉ mà đứng lên.

      Trong năm đó, trong đêm đó, ngày đó....Chuyện cũ giống như thước phim quay chậm trong đầu , còn nhớ người đó cướp tờ kết quả siêu rằng có thai, biết lâu như vậy, có còn tìm mình hay ?

      Sau khi thang máy mở ra, Lăng Vi nhìn thấy nhiều bóng dáng quen thuộc. cúi đầu kiểm tra cách ăn mặc của mình. mong đợi gặp mặt các nhân viên lần đầu.

      nhà thiết kế trang sức Monica (bí danh), ở thế giới rất nổi tiếng. Bên cạnh đó còn có thân thế khác - quái y. đến khám bệnh tại nhà toàn bộ bằng tâm tình của mình, tiền xem bệnh cũng có từng bậc. Cho nên sau vài năm, Lăng Vi kiếm được khá nhiều tiền, đầu tư thuê thêm vài người phụ tá.

      Bây giờ, vừa quay lại thành phố Liêu muốn tới ngay công ty xem xét chút.
      Lúc Lăng Vi đến công ty thiết kế trang sức Thái Đạt, phó Tổng Giám đốc mở cuộc họp cho nhân viên. Vừa nghe Tổng giám đốc mới nhậm chức tới, ông ta hấp tấp chạy ra đón tiếp .

      Nhưng còn chưa đến phòng họp, nghe được những câu nghi vẫn của nhân viên.

      Lăng Vi híp mắt, đứng trước cửa, liếc mắt sang bàn những nhân viên chút, đem nét mặt của từng người nhớ kỹ...

      " như vậy làm tổng giám đốc..."

      "Nhất định là cửa sau..."

      "Đúng là, chúng tôi ở trong ngành làm quản lý có biết bao nhiêu kinh nghiệm, bây giờ tổng giám đốc lại là....Cũng quá vô lí".

      "Lăng vi cũng ra việc mình học thiết kế ở nước ngoài về, cảm thấy điều đó giống như loại gông xiềng vô hình.

      đối với kiểu xấu sau lưng này cũng còn xa lạ. Chỉ là ở nước ngoài lâu, bên đó sức mạnh của đồng hương rất lớn, mà ở trong nước đồng nghiệp với nhau lại phát sinh quá nhiều mâu thuẫn.

      Cuộc họp hơn nửa, nhiều nhân viên cúi người xuống mặt bàn, đối với Tổng giám đốc mới này họ vô cùng khinh thường. Nếu phải về vấn đề cơm áo, họ sớm chọn nơi khác mà .

      "Quản lý, nếu có việc gì tôi trước, tôi cong người khách hàng lớn chờ, ngoại trừ tôi, người khác cũng được". chuyện, người nhân viên đứng dậy muốn .

      Phó tổng giám đốc chỉ tiếc rèn sắt thành thép chỉ chỉ "Đây là quyết định của nhà đầu tư, các người nên..."

      Lăng Vi tiến lên bước đứng ở trước mặt người phụ nữ, đối diện với mắt ta, Lăng Vi cười cười : "Ngô ....Mỹ Mỹ đúng ?"

      Người tên là Ngô Mỹ Mỹ kìm được gật gật đầu. sau đó liền hừ lạnh tiếng, lấy kinh nghiệm của ta mà bất luận làm việc ở đâu cũng là trái bánh thơm ngon, cũng sợ Tổng giám đốc mới nhậm chức này.




      ☆, Chương 14, Bị phát .



      Editor: Hoàng Lão Tà


      Lăng Vi đưa tay đoạt lấy xấp tài liệu, cẩn thận xem xét.

      Ngô Mỹ Mỹ nhìn xấp tài liệu bị cướp đoạt, trong bụng lập tức xuất tức giận, đồ của rất ít khi lấy ra cho các dồng nghiệp xem, cho nên đó là lý do vì sao có mấy người biết được bí quyết đàm phán của công ty.

      Lăng Vi lạnh lẽo, khuôn mặt Ngô Mỹ Mỹ lại đỏ bừng. Trước khi đến công ty nghe qua ở công ty này Ngô Mỹ Mỹ có can đảm và thủ đoạn. cho rằng có lẽ phải là người phụ nữ hơn 40 nhưng nhìn lại, có lẽ mới chỉ khoảng hơn ba mươi mà thôi.

      "Đây chính là vật báu của ?" Lăng Vi cười giống như nhìn ta.
      Ngô Mỹ mỹ liếc mắt, rút cục kiên nhẫn được , "Nếu như cảm thấy công ty cần tôi, có thể trực tiếp sa thải tôi, làm ơn cần vũ nhục tôi".

      À, vũ nhục sao?

      Lăng Vi suy nghĩ chút, làm thế nào mới có thể khiến cho người phụ nữ này vừa mất mặt vừa có thể tiếp nhận mình nhỉ? hắng giọng cái mới mở miệng , "Kết quả điều tra cùng với thực tế chênh lệch quá nhiều, tôi chỉ điểm thôi, Từ Niệm Niệm là ai? Đây chính là nhân vật nổi tiếng thế giới, ấy tham gia quảng cáo đâu. Giá tiền trả cho quảng cáo là bao nhiêu? Lợi nhuận được bao nhiêu?"

      Ngô Mỹ Mỹ trả lời từng câu hỏi, thái độ kiêu nịnh làm cho Lăng Vi phải lau mắt mà nhìn.

      Cuộc họp vừa chấm dứt Lăng Vi lập tức theo phó tổng trở về phòng làm việc mới. Trong buổi sáng ngắn ngủi gặp gỡ, nhớ kỹ những nhân viên mình gặp, có chỗ hiểu công ty này, cảm thấy công ty bây giờ cũng tệ lắm.
      Mới vừa ngồi vào ghế xoay, nghĩ đến con trai hình như còn chưa có ăn cơm trưa, bấm số gọi về cho con trai.

      "Alo, tôi là Lăng tiên sinh, xin hỏi muốn tìm ai?" Lăng Dịch Sâm nghiêm túc , lời này truyền ra từ ống nghe làm cho Lăng Vi nhịn được cười ra tiếng.

      "Mẹ, cho phép" Lúc này Lăng Dịch sâm ngồi ghế sô pha xem tiết mục thám hiểm thích.

      Lăng Vi nhịn cười, biết con trai nhà mình thích giả làm tiểu đại nhân, lúc này mới giọng hỏi: "Lăng tiên làm gì vậy?"

      Lăng Dịch Sâm răng rắc răng rắc ăn hai miếng khoai tây chiên, sau đó mới thản nhiên như trả lời: "Bởi vì người nào đó gia trưởng nhẫn tâm cho ăn bữa tiệc lớn, làm cho con trai siêu cấp đáng của ta dậy nổi khỏi giường".

      "Ma ma, con từng với mẹ chưa, người vô cùng keo kiệt". Lăng Dịch Sâm vừa nghĩ sắp tới có được ăn tiệc, trong lòng vô cùng khó chịu.

      "Tốt lắm, tốt lắm, con muốn ăn cái gì liền tự mình ăn , mẹ ở đây còn có chuyện, về trễ chút, con tự chăm sóc tốt cho mình". Lăng Vi ngẩng đầu thấy phó tổng gõ cửa, dặn dò con trai sau đó cúp điện thoại.

      Phó tổng vừa vào tới liền đóng cửa lại, thần thần bí bí chạy tới, đứng đối diện với Lăng Vi, giọng , "Tổng giám đốc, biết tổng giám đốc của xí nghiệp viêm thị sao?"

      Lăng Vi bưng ly cà phê bàn lên, nhấp miếng, ngẩng đầu nhìn , ý bảo tiếp.

      Phó tổng vừa nhớ tới đoạn nghe lén đồng nghiệp gọi điện thoại, trong lòng yên. Nếu như Tổng giá đốc mới nhậm chức này và tổng giám đốc Viêm thị là như vậy...Nếu như làm cho rời , biết có thể đổi từ chức phó này sang vị trí Tổng giám đốc hay ?

      Nghĩ tới đây do dự nữa, mà căng thẳng , "Năm năm trước biết có phải sếp từng ở Liêu thị? Trong lúc tôi tới nhà vệ sinh, có đồng nghiệp gọi cho Viêm Tổng giám đốc, sếp giống như là người muốn tìm Lăng Vi" xong câu này, phó tổng đưa tay lau mồ hôi trán mình.

      Sau khi phó tổng ra ngoài, Lăng vi thu dọn đồ đạc của mình chuẩn bị rời , vừa mới nhấc chân định , điện thoại nội bộ vang lên.

      kiên trì tới nhận điện thoại "Alô" tiếng.

      "Tiểu thư Lăng Vi sao? Tôi ở dưới lầu...." Vừa nghe thấy thanh của đối phương Lăng vi hoảng loạn cúp điện thoại, chạy như bay ra ngoài.

      kinh khủng, cẩn thận, lại bị cha tên nhóc tìm tới cửa rồi!

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 15, cứu Mẹ!



      Editor: Hoàng Lão Tà





      Đứng ở đại sảnh, Viêm Bá Nghị cúp điện thoại của Sở Phong, theo Mộ Bạch tới Liêu Thị, ngoài ý muốn người phụ nữ đáng chết kia cũng chạy về đây.

      Năm năm, tìm năm năm. Kể từ lần chạy trốn ở bệnh viện, giống như bốc hơi mất, ngay cả chút tin tức cũng có.

      "Boss à, vết thương bên ngoài của , chú ý chậm chút". Mộ Bạch biết Viêm Bá Nghị kích động điều gì, , nghe người phụ nữ kia trở về Liêu Thị cũng kích động vô cùng. Trong bang từ xuống dưới chỉ cần biết lão đại tìm người phụ nữ kia ai ngóng người đó về.

      là cánh tay trái đắc lực, đối với người chỉ nghe mà chưa gặp thấy vô cùng tò mò.

      Lúc này Viêm Bá Nghị vừa mới ở thành phố C thành công trận, rồng lớn ép rắn địa phương là đúng cho nên mới tự mình đến đây chính là để giải quyết vài bang phái đứng đầu này.

      Bang Hắc Xích Viêm phát triển vô cùng nhanh, từ từ tiến vào quanh thành phố. Mặc dù mấy năm nay rất vất vả nhưng trong lòng luôn luôn mong nhớ. Tưởng niệm...người phụ nữ kia, còn có đứa con mà chưa gặp mặt.

      Mặc dù biết là con trai hay con , nhưng Viêm Bá Nghị có thể xác định người phụ nữ đó bỏ đứa bé , điều tra tất cả về , kết luận nữ nhân kia trở về Liêu Thị.

      Đúng là... trở lại...

      "Mộ Bạch giúp ta cầm máu, có mang thuốc của ta đến ?"Viêm Bá Nghị ngồi chờ ở khu phòng Vip, kiểm tra miệng vết thương của mình, lại nghiêng đầu nhìn sắc mặt rối rắm của Mộ Bạch.

      Mộ Bạch là bang phó của Xích Viêm Bang, cũng là bác sỹ nổi tiếng trong nước, lại là em vào sinh ra tử của Viêm Bá Nghị.

      Những năm này, bọn họ cùng trải qua rất nhiều chuyện, tình em càng sâu nặng.

      "Boss, vết thương do súng bắn có chuyện gì, chỉ là bệnh cũ của ...Ai, để Sở Phong , vậy hãy chờ tin tức của . Bây giờ quan trọng nhất là sức khỏe của , tôi nghiên cứu ra loại thuốc mới, chúng ta hãy cùng nhau về trụ ở chính của Xích Viêm Bang.

      đến giờ lên máy bay, Viêm Bá Nghị giơ tay lên cắt đứt lời của Mộ Bạch. Bây giờ nhất định phải đuổi tới nơi mà Sở Phong trong điện thoại, chỉ trách trực thăng tới, nếu bây giờ cũng thuận tiện hơn.

      đến Lăng Vi, quả có chút phớt lờ, cho rằng qua năm năm chẳng có ai tìm kiếm nữa, kết quả nghĩ tới, ngày đầu tiên trở lại Liêu Thị bị chặn ở cửa công ty.

      Nhìn vào màn hình camera lầu, Lăng Vi dần dần làm cho mình tỉnh táo lại, đến góc lập tức gọi điện thoại gọi viện binh.

      Lăng Dịch Sâm lần nữ tiếp điện thoại là khi bé ở lầu hai của nhà ăn ăn bàn lớn thức ăn. Bé nghĩ kỹ lấy danh nghĩa của Mẹ.

      Mắt nhìn thấy món ăn sắp bưng lên trước mặt mình, điện thoại di động reo lên.

      dùng bàn tay bé mập mạp kiên nhẫn tiếp điện thoại, Lăng Dịch Sâm ý bảo bồi bàn cứ đặt món ăn ở bàn.

      Bồi bàn nhìn lại món ăn, sau đó lại liếc mắt qua thực đơn, dám tin nhìn bé con trước mắt. bé con như vậy mà bên vừa uống sâm banh vừa gọi điện thoại, khụ, chỉ còn thiếu điếu xì gà.

      "Nhìn cái gì vậy? Chưa thấy con nít uống rượu bao giờ? Cẩn thận cho chú tiền boa, hừ...." Lăng Dịch Sâm giả bộ lạnh lùng rất tốt, từ từ trả lời Lăng Vi.

      "Con trai, Mẹ cần trợ giúp của con. Mau tới đây!" Lăng Vi dùng câu như vậy đả kích thẳng vào lòng Lăng Dịch Sâm.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 16, Cục cưng tham tiền!



      Editor: Hoàng Lão Tà



      Lăng Dịch Sâm để dao cắt đồ ăn xuống, nhìn thấy mấy chị xinh đẹp ngắm mình, còn đùa nghịch giống như chỉ vào đầu của bé, lúc này mới trả lời Lăng Vi: "Vi Vi, xảy ra chuyện gì? Cần con làm gì? Con với ma ma sau khi con ăn xong tính tiền đâu".

      Cái gì…Lăng Vi vừa nghe con trai vậy lập tức đau cả đầu, mắt nhìn thấy Sở Phong trong màn hình sắp đẩy lùi được đám bảo vệ ngăn cản, lên lầu tìm . Ý nghĩ đó vừa lóe lên dùng dọng dịu dàng : "Công ty của mẹ có rất nhiều chị xinh đẹp, đồ ăn vặt nhiều hết, còn cho mẹ rất nhiều, mẹ ăn hết nên nghĩ tới bảo bối". Hừm, lấy đại lý do.

      "Được rồi, được rồi, đọc địa chỉ, con đến ngay, người ta còn ăn nguyên bữa tiệc lớn để ý đến chút đồ ăn vặt đó sao?" Lăng Dịch Sâm cũng biết mẹ mình dối, nhưng mà, mẹ ở công ty có rất nhiều chị xinh đẹp, ngược lại rất hấp dẫn .

      Cúp điện thoại, buông dao nĩa trong tay ra, Lăng Dịch Sâm nhảy khỏi băng ghế, lúc này phục vụ mang ra món ăn thứ hai, khoát tay áo, khí phách ngang ngược , "Đồ ăn còn lại cần làm, nếu như làm xong hãy tạm thời để lại, tôi công việc, đợi lát nữa về lại tiếp tục ăn".

      Phục vụ sững người tại chỗ, nhìn bé con cố gắng nhảy lên định nhét tiền vào trong túi áo mình.

      "Ngoan, về sau theo tôi quậy nháo, đảm bảo được nhìn hết các chị xinh đẹp nha" Lăng Dịch Sâm vừa vừa nhảy chân sáo ra ngoài.

      Những người trong phòng ăn, nhìn tên nhóc cố gắng phô trương, sau khi còn có người con xinh đẹp giúp thu dọn.

      Lăng Dịch Sâm đứng ở cửa tháng máy nhìn thấy chuyện đó, cong miệng cười, còn tặng cho chị trẻ tuổi xinh đẹp đó cái hôn gió, trong lòng suy nghĩ, xem ra có sức quyến rũ cũng phải ,...khà khà....

      Lăng Dịch Sâm ngồi trong taxi ngừng thúc giục lái xe chạy nhanh hơn, mới qua vài phút điện thoại của lại vang lên.
      "Thằng nhóc, con có tới ? Hôm nay nếu mẹ bị bắt , rất có khả năng cả đời con cũng được gặp lại đâu" Lăng Vi nhìn Sở Phong phá được ngăn cản của bảo vệ, vào trong thang máy, khỏi giậm chân.

      vốn định, nếu Sở Phong vào trong thang máy, cầu thang bộ xuống lầu, nhưng sau khi nhìn Sở Phong hạ thủ, liền chặt đứt ý định này, đành phải chờ tiểu Ma Vương đến cứu.

      đến Sở Phong, chuyện năm năm trước giúp lão đại ngăn cản Lăng Vi vẫn canh cánh trong lòng, hôm nay nhận điện thoại, nghe Lăng Vi ở đây, do dự mà chạy tới. Nhấn phím điện thoại gọi về bang, được thông báo nhân dịp lão đại có ở Liêu Thị Xích Viêm bang tới khiêu khích, mời về chuyến.

      Trong tình thế khó xử Sở Phong muốn tiến cũng được, lùi cũng xong. quyết định trước hết chạy về xem thế nào, nếu Lăng Vi có ở đây, muốn chạy cũng chạy thoát.

      Mới ra thang máy, còn chưa đến văn phòng làm việc điện thoại Sở Phong reo lên. vừa nhìn thấy người gọi là lão đại lập tức tiếp điện thoại.

      "Bây giờ hãy về trụ sở của bang trước, chờ tôi về rồi , nếu như Ưng Đầu bang sợ chết, chúng ta cũng cần nương tay". Giọng mệt mỏi của Viêm Bá Nghị truyền tới, Sở Phong sau khi nhận điện thoại, chút cũng dừng quay đầu trở lại.

      do dự, ánh mắt nhìn đám người vội vã, biết rằng bây giờ có tìm Lăng Vi cũng phải thời cơ tốt. Quay đầu bước vào trong thang máy, dự định cho đàn em đón đường ở đây, về bang chuyến, dù sao cách thời gian tan sở cũng còn khá lâu, khi đó lão đại cũng trở lại, có thể để người tới đây lần nữa.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 17

      Editor: Hoàng Lão Tà


      Vừa tới lầu , còn chưa ra khỏi thang máy, bé con chạy vào. Khuôn mặt đỏ bừng, thở hổn hển nhìn vô cùng đáng .

      "Chú ơi! Xin hỏi người có 30 đồng tiền mặt hay ?" Bộ dáng Lăng Dịch Sâm rành thế , vẻ mặt vô cùng ngây thơ. Thực ra trong bụng gào thét..., hình như lấy thuốc mà mami mới vân vê ra, coi như kẹo viên mà ăn mất tiêu rồi, hơn nữa...... là... thuốc xổ!!

      Sở Phong gật đầu, lấy tiền từ trong túi ra, định đưa cho bé con. Cả khuôn mặt hồng hồng đan xen với xanh xanh, giống như là phải chịu đựng điều gì đó. Sở Phong ngồi xổm xuống định an ủi chút điện thoại trong túi lại reo lên.

      đúng là người tốt, người tốt. Lăng Dịch Sâm nhoẻn miệng cười, vội vàng , "Chú à, chú giúp con trả tiền cho chú lái xe ngoài cửa nha. Con ra khỏi nhà quên mang tiền, bây giờ...Làm phiền chú ra ngoài, con...Con phải giải quyết chuyện vô cùng gấp, hu hu, con nhịn được rồi".

      Sở Phong gật đầu với Lăng Dịch Sâm, bước ra khỏi thang máy. Nhìn điệu bộ của bé con, phải là muốn xuỵt xuỵt chứ, nhưng mà sao bé con lại che bụng nhéo mông nhỉ.

      Trong lúc chần chừ, thang máy từ từ lên. Sở Phong ra khỏi cao ốc, phân phó mấy người em đứng tại đây chờ Lăng Vi lộ diện, sau đó mới nghênh ngang rời .

      Lúc tới cơ quan của Xích Viêm Bang, Viêm Bá Nghị và Mộ Bạch cũng vừa tới, giải quyết mấy tên gan lớn muốn sống, Sở Phong báo lại những phát của ngày hôm nay.

      Khuôn mặt Viêm Bá Nghị lạnh lùng, sau khi nghe xong cũng chỉ cười nhạt chút, gì thêm. theo Mộ Bạch về phía phòng thí nghiệm. Thực ra trong lòng nghĩ, nếu cơ thể khỏe mạnh làm sao có sức mà tìm Lăng Vi chứ?

      "Mẹ con trai tới, ở toilet nữ, mẹ đến chỗ con " Lăng Dịch Sâm ngồi bồn cầu, cảm thấy vô cùng khổ sở.

      "Con chạy đến phòng vệ sinh nữ làm gì? Nếu dám nhìn lén chị xinh đẹp nào, coi chừng vào sở cảnh sát mà ở". Trời, thằng bé này cũng là...Lăng vi xoa xoa thái dương của mình, cúp điện thoại sau đó về phía toilet.

      bước nhàng, sợ rằng có người phát ra con trai núp trong nhà vệ sinh nữ chờ . biết Sở Phong vì sao vào phòng làm việc tìm nữa, nhưng quyết định từ nay tới công ty nữa, giao cho nhóm trợ lý giải quyết. Lần này bị phát , hi vọng người đó tìm tới cửa nữa.

      Nhớ tới , hối hận vô cùng.

      "Rầm rầm, rầm rầm" Lăng Vi đến bên cạnh cửa, Lăng Dịch Sâm cũng vừa ra, vừa tới bồn định rửa tay, nhưng lại với tới vòi nước.

      Lăng Vi cười nhạo tiếng, bước tới ôm con trai lên, để rửa bàn tay mũm mĩm chút.

      Lăng Dịch Sâm nhếch môi để chứng tỏ mình hề yếu kém, nhảy lại hai lần cũng đụng tới được vòi nước, đưa bàn tay bé vào trong áo, lấy ra vật đen đen đặt bên cạnh bồn rửa tay.

      Lăng Vi nhìn lại, là chiếc súng lục.

      "Con trai, con lấy ở đâu ra?" Lăng Vi giơ tay lấy lại, mặt đầy lo lắng nhìn về phía Lăng Dịch Sâm, biết bé con này lấy súng lục ở đâu ra.

      Lúc này Lăng Dịch Sâm vừa nhảy vừa rửa tay, bé vung tay đụng cả vào chân của , xoa xoa bàn tay sau đó mới hăng hái , "Con vừa gặp chú ở cầu thang máy, nhân lúc chú ấy chú ý con lấy".

      "Con xem người đó có phải cao cao, gầy gầy đeo chiếc kính đen, hơn nữa..." Lăng Vi bắt đầu miêu tả hình dáng của Sở Phong.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :