1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kiếp nạn tình nhân - Văn Xán (24)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 07: đêm cướp đoạt.

      Editor: Hoàng Lão Tà

      "Tôi, tôi, tôi, được, được, muốn , bệnh viện". Cảm nhận được thân thể của mình chịu nổi, lo lắng bản thân mình ở trước mặt người đàn ông này ... , Lăng Vi do dự đứng lên thấp giọng cầu xin.

      Lăng Vi sau khi vào cửa, Viêm Bá Nghị phát ra điểm khác thường, muốn yên lặng theo dõi biến đổi, chứng kiến trước mặt đúng là muốn bệnh viện, cầm súng bỏ lại vào trong áo.

      Cảm nhận được người đàn ông bên cạnh cứu mình, Lăng Vi lảo đảo, xoay người muốn ra ngoài.

      Mắt thấy Lăng Vi sắp té ngã đất, Viêm Bá Nghị đưa tay giúp chút, ngay sau đó liền cảm giác được hơi nóng từ tỏa ra.

      "Giúp, giúp tôi ", người đàn ông này vừa chạm phải, cảm thấy mát lạnh vô cùng thoải mái, Lăng Vi lên tiếng.

      Viêm Bá Nghị nhìn trước mặt, hướng về phía ngực mình cọ cọ, cơ thể cứng lại, lập tức luồng nhiệt nóng bỏng chạy thẳng xuống phía bên dưới bụng...

      Chết tiệt, này muốn giở trò gì. Trong thời gian ngây ngẩn, Lăng Vi cởi bỏ áo ngoài của mình, lại duỗi tay cở ra nút áo của Viêm Bá Nghị.

      "Tôi... Tôi muốn, muốn..." Lúc này, tác dụng của thuốc chiếm lĩnh lý trí của Lăng Vi, miệng đào nhắn của lập tức dán vào người Viêm Bá Nghị.

      Viêm Bá Nghị chỉ cảm thấy toàn thân như lửa đốt... nâng khuôn mặt của Lăng Vi lên, cùng đối diện, trong lòng xuất loại tình cảm khác thường. Lập tức mở miệng, thanh mị hoặc vang lên, "Nhìn cho , người đàn ông trước mặt là ai, về sau, , là người phụ nữ của tôi".

      xong lời này, Viêm Bá Nghị ôm ngang Lăng Vi lên, đem tiến về phía giường lớn. Trong nháy mắt khi ôm lấy , đột nhiên cảm thấy, tim của mình rơi xuống cái vực sâu.

      Lúc Lăng Vi tỉnh lại, ánh mặt trời từ ngoài cửa sổ chiếu vào hết sức chói mắt. giơ tay nhìn đồng hồ, phát thời gian còn sớm nữa. vừa mới ngồi dậy, cảm thấy trận đau nhức ập tới, đột nhiên thanh tỉnh, đột nhiên nhớ tới chuyện tối ngày hôm qua, trong đầu ấn tượng là muốn người đàn ông kia giúp mình, chuyện sau đó nhớ được chuyện gì nữa, trong đầu trống rỗng.

      Nhưng mà, có thể khẳng định chuyện tối ngày hôm qua, chuyện cùng , là chủ động làm. Thế nhưng, ràng là, cơn đau nhức từ người truyền tới, tối qua chính đụng ngã người đàn ông kia, nhưng so với cầm thú còn mạnh mẽ hơn.

      Lăng Vi cúi đầu nhìn xuống ga giường, loang lổ vết máu chứng minh rằng đem thứ quý giá nhất của mình trao cho người mới gặp gỡ, trong lòng lúc này biết dâng lên tư vị gì.

      mờ mịt nhìn căn phòng vắng vẻ, cảm giác được trong phòng này ngoại trừ còn ai khác, mới yên tâm đứng dậy.

      Như vậy cũng tốt, tỉnh dậy, coi như người qua đường. Coi như là tình đêm thôi, từ nay về sau ai có cuộc sống riêng của người đó.

      Nghĩ như vậy, cũng bình thường trở lại, chỉ là... có chút dám tin, chính mình có đem... Giữ đến đêm tân hôn.

      Nhưng như vậy sao chứ? Gương mặt đẹp trai của tối qua, so với lão heo mập kia tốt hơn rất nhiều. Nhớ tới hành vi của nhà ba người kia, thân thể Lăng Vi lập tức lạnh lẽo. Cái nhà kia thể trở về nữa. Cách làm của cha làm trái tim giá lạnh. là con ruột thịt của , thế nhưng lại vì người ngoài muốn bán con mình , nếu như thực bị lão già kia hãm hiếp, về sau còn có thể sống tốt sao? Quả thực chính là phá hủy !

      Lấy điện thoại di động ra nhìn thấy mấy cuộc gọi nhỡ, Lăng Vi do dự nhắn lại cái tin.

      Cảm nhận được thân thể còn đau nhức như trước nữa, rời giường nhanh chóng rửa mặt mũi, sau đó dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị rời .

      Nhớ tới người nam nhân kia, mặc dù đầu óc tỉnh táo, nhưng cảm thấy rất quen thuộc. đến bên cạnh bàn lấy giấy bút ra viết mấy dòng chữ, đặt ở bên cạnh giường, sau đó mới lặng lẽ rời .

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 08: Lén lút chạy trốn.

      Editor: Tà Tà

      Mở cửa phòng, Lăng Vi hít sâu vào hơi. biết được sau này phát sinh ra những chuyện gì nữa, nhưng việc diễn ra ngày hôm qua, lại làm thay đổi cuộc đời của .

      Bấm nốt điều khiển thang máy, Lăng Vi nhìn bản thân trong gương, sắc mặt có hơi tái nhợt, tự an ủi trái tim treo cao của mình, sau đó sửa sang đầu tóc rối bời chút.

      "Đinh" tiếng, cửa thang máy mở ra, Lăng Vi sợ đến mức phải lui về phía sau môt bước.

      cúi đầu, phát ra có người ra sau, nên mới vào thang máy chậm. Nhìn vào trong gương của thang máy vỗ vỗ lồng ngực của mình chút, sau đó cười nhạt tiếng.

      ra khỏi thang máy Sở Phong đột nhiên nhớ ra cái gì đó, lại chạy trở về bên cạnh thang máy, nhưng lúc này thang máy xuống dưới.

      đến phòng Boss bắt đầu gõ cửa, nhưng lúc lâu cũng nghe tiếng trả lời. Trong lúc nghĩ biết nên làm thế nào để chuyện với boss, tiếng điện thoại vang lên.

      Thời điểm Viêm Bá Nghị trở lại là nửa giờ sau. tìm trong ngoài vòng lúc này mới khẳng định, người bên trong sớm khỏi.

      Cởi áo khoác xuống, đến bên cạnh giường ngồi xuống. Tối ngày hôm qua quá đẹp, quá hoàn mỹ, khiến cho tới tận sáng còn tưởng là mình trong mơ, đến tận lúc bên tai truyền tới tiếng hít thở đều đều của kia mới biết hóa ra tất cả là .

      Tiện tay cầm tờ giấy ở đầu giường, đoạn chữ viết mạnh mẽ hùng hồn đập vào tầm mắt. Sau khi xem xong, Viêm Bá Nghị hung hãn nắm chặt tờ giấy trong lòng bàn tay, gân xanh trán cũng nổi lên.

      Cái gì gọi là tình đêm? Cái gì gọi là tình tôi nguyện?

      Người phụ nữ đáng chết này, chờ tìm được nhất định cho nếm đủ cái gì là theo như nhu cầu. Thời điểm đó trong đầu Viêm Bá Nghị chợt lóe lên linh quang, lấy điện thoại ra nhìn vào tấm ảnh mới chụp. Khóe miệng nở ra nụ cười, , chúng ta gặp lại nhanh thôi.
      Giờ phút này, Lăng Vi tránh thoát truy đuổi của thủ hạ Viêm Bá Nghị, ra khỏi nhà hàng Hỉ Lai Đăng liền tới nhà ga, tính toán quay trở lại trường học trong đêm.

      biết rằng chính tờ giấy mình để lại, và hành động nông nổi lúc này mang tới bai nhiêu phiền toái về sau cho mình. Trước mắt điều lo lắng nhất cũng phải là việc này.

      Từ trước đến giờ biết vì sao con người lại chia ra làm ba bảy loại, sau khi trải qua việc ngày hôm qua, quyết tâm phải cố gắng đạt được thành công, phải có tiền, để trả thù những người từng làm tổn thương .

      đêm trôi qua, đêm vừa dài dằng dặc vừa gian nan.

      Viêm Bá Nghị trước giờ biết rằng người phụ nữ lại có thể khiến mình bị ảnh hưởng đến như vậy. phái ra hai nhóm người tìm đó, nhưng vẫn chút tin tức nào.

      khả năng duy nhất là đó rời khỏi Liêu Thị ngay trong đêm. là Vương Lão Ngũ viên kim cương lớn và nổi tiếng nhất ở Liêu Thị, thế nhưng chút hấp dẫn cũng có sao, bị đáng chết kia dùng xong rồi bỏ ?

      Nghĩ đến chuyện này, cảm thấy thể bình tĩnh được.

      "Cốc cốc cốc." Tiếng đập cửa vang lên, Viêm Bá Nghị khôi phục lại bộ dáng của mình, Sở Phong lạnh lẽo bước vào trong văn phòng của .

      Nhìn thấy thái độ của Boss lớn, Sở Phong biết rằng mình nhất định bị dạy dỗ. Nhớ tới gặp ở cầu thang máy ngày hôm qua, mặc dù thấy mặt, nhưng có thể cảm nhận được hơi thở của làm cho người khác cảm thấy vô cùng thoải mái. Cho nên, mới đêm, đó làm cho Boss nhớ mãi quên.

      "Vẫn điều tra được sao?" Viêm Bá Nghị vuốt vuốt điện thoại di động, nhìn hình ảnh bên trong.

      Sở Phong lắc đầu, nghi ngờ hỏi: "Boss à, tôi có cảm giác, mình gặp kia ở chỗ nào đó".

      "Tối ngày hôm kia, bị đám du côn quấy rối". Viêm Bá Nghị cúi đầu ký vài tập tài liệu, rồi ném qua cho Sở Phong.

      Sở Phong đưa tay bắt lấy, nghĩ đến chuyện boss giao phó, do dự hai giây mới mở miệng hỏi: "Boss, ảnh chụp đó tất cả đều truyền ra ngoài sao? Nếu như bị đối thủ tìm được trước, có thể hay ... ?"

      "Tôi sợ, nhất định phải tìm được ấy". Nhíu nhíu mày, Viêm Bá Nghị nghĩ tới dư vị tốt đẹp của .

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 09: Việc lớn tốt.

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Lúc 8h sáng cũng chính là giờ cao điểm để mọi người làm. Ở các tờ báo của Liêu thị đâu đâu cũng đăng tin tức khiến người ta phải để ý.

      "Tìm , quan trọng" Bên dưới dòng chữ này là tấm ảnh. Trong ảnh là mái tóc thả dài gối, vẻ mặt ngủ xinh đẹp làm cho người ta khỏi mơ màng.

      Lăng Vi vừa mới xuống xe, còn chưa trở về trường học nhìn thấy nhóm người cầm tờ báo tay nhìn chỉ trỏ rồi bàn luận rối rít.

      còn chưa bước qua thấy sạp báo, vô số hình ảnh của mình. dự cảm xấu xuất trong lòng của .

      Mua tờ báo. sau khi nhìn nội dung ở bên trong, Lăng Vi tức đến mức nghiến răng nghiến lợi. Tên đàn ông chết tiệt kia, biết chụp ảnh của mình từ lúc nào, bây giờ lại còn truy tìm mình. Được lợi cũng là mới đúng, mình mới là người bị hại mà, đúng là người biết xấu hổ.

      Bây giờ đăng báo rầm rộ như vậy rồi, trong trường học chắc chắn cũng bàn luận sôi nổi. Cũng may tốt nghiệp rồi, bây giờ có lẽ nên trở về trường học để tránh bị bàn luận. xui xẻo…Tên đàn ông kia, a a a a ! Lăng Vi xé nát tờ báo, giậm chân quay lại nhà ga.

      Xem ra người đàn ông kia quyền lực cũng , thế mà có thể đăng tin và hình của mình báo của Liêu Thị, nghĩ lại cảm thấy vô cùng đau đầu. Bây giờ liêu thị chắc thể ở lại được rồi, phải thành phố C tìm giáo sư tôn mới được.

      tháng trôi qua, Viên Bá Nghị gióng trống khua chiêng tìm người nữa mà cho thủ hạ của mình bắt đầu lặng lẽ tìm kiếm.

      Trong khoảng thời gian này cũng có được số thu hoạch, biết được đó tên Lăng Vi. Hoàn cảnh gia đình , cuộc sống, trường học, tất cả đều được nhóm đàn em ghi lại sau đó đưa lên cho .

      Đối với việc của Lý Mai, Viêm Bá Nghị sau khi biết được bà ta đối xử như thế nào với Lăng Vi, để cho đàn em của mình dạy dỗ bà ta và tên con trai cặn bã đó trận.

      Về sau lại nhận được tin tức Lăng Vi rời Liêu Thị đến thành phố C.

      Bắt đầu vào mùa đông, giáo sư Tôn xin nghỉ dạy cùng với Lăng vi đến bệnh viện B của thành phố C siêu . Trong lòng của vẫn có chút rối rắm, mong rằng ông trời thương xót, nên vì tình đêm mà bắt phải chịu trách nhiệm làm mẹ.

      Nhưng mọi chuyện như Lăng Vi mong muốn, lúc nhận được kết quả siêu , biết là nên vui hay là nên buồn. Có lẽ là vui lớn hơn buồn, thích trẻ con. Chỉ là người còn quá trẻ lại chưa lập gia đình nếu làm mẹ cuộc sống như thế nào chứ?

      đột nhiên nghĩ tới chuyện nếu tên đàn ông kia ở đây biết mình mạnh mẽ, tỷ lệ trúng đích cao như thế, biết có cao ngạo hay đây!

      Nhắc tào tháo là tào tháo đến, khi Lăng Vi ngồi ghế ở hành lang, nhìn thấy Viêm Bá Nghị từ phía xa tới, giống như con chim sợ cành cong, sợ đến mức bật dậy. Chuyện này tốt. đuổi theo đến đây…

      Viêm Bá nghị sở dĩ là cùng với Sở Phong đến thăm tên đàn em bị thương, lúc vừa vào cửa lập tức nhìn thấy bóng dáng quen thuộc chạy trốn, nhanh chóng đuổi theo.

      Chết tiệt! đột nhiên suy nghĩ ra mình bỏ sót cái gì. Trong khoảng thời gian này tại sao lại đến điều tra ở bệnh viện chứ. Nếu như đó "trúng thưởng" biết có nhẫn tâm đến bệnh viện phá bỏ hay .

      Chuyện này quả suy nghĩ tới. Viêm Bá nghị quan tâm tới nhóm người tới, chỉ mải nhìn theo phía Lăng vi trốn chạy, đuổi theo.

      Lăng Vi vừa chạy chậm chậm, vừa ngoảnh đầu nhìn lại. biết bản thân mình mang thai nên quyết định đối xử tốt với mình. Chỉ là…cũng quá trùng hợp , chỉ đến bệnh viện thế mà cũng có thể chạm mặt tên đàn ông đó.

      Kỳ cũng nhìn thấy khuôn mặt người đàn ông đó, chỉ là nhìn hình dạng của rất giống. dám chủ quan, nếu để người đàn ông kia phát ra, thực dám tưởng tượng đến hậu quả.

      "Lăng Vi, Lăng Vi, đứng lại đó cho tôi!" Tiếng hét của Viêm Bá Nghị truyền từ sau lưng tới. Lăng Vi vừa dừng lại thở chút, vừa nghe thấy giọng đó lại co dò bắt đầu chạy.

      Vừa chạy vừa lẩm bẩm "Con ! Con ở trong bụng ngoan ngoãn, cha con đuổi theo, mẹ muốn bị bắt được đâu".

      Cũng may gần đây cách ăn mặc và trang điểm của giống với hình chụp báo, nên người ta cũng dễ nhận ra được . Mắt thấy mình chuẩn bị ra tới đường cái, ngay lập tức bị người ngăn cản lại.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 10, Trốn .

      Editor: Hoàng Lão Tà

      Lăng Vi vừa ngẩng đầu đối mặt với ánh mắt lạnh như băng của Viêm Bá Nghị.

      "Sao chạy nữa? Tiếp tục chạy ?" giữ chặt cánh tay Lăng Vi, trong giọng có phần khó chịu.

      Oài, nên làm cái gì bây giờ, bị bắt rồi. Lăng Vi theo bản năng đưa tay che bụng mình, trong lòng lo lắng vì vừa rồi mình chạy nhiều như vậy biết có làm cục cưng trong bụng bị thương hay . Người đàn ông trước mặt này biết có dở trò gì hay , nếu có tuyệt đối để thực .

      ngẩng đầu lên nhìn Viêm Bá Nghị, sau khi nhìn mấy lần khuôn mặt , trái tim Lăng Vi nhảy lên mấy lần, nghĩ thầm, người đàn ông này bên cạnh vẻ bá đạo, kiêu ngạo, còn có phải phần tà nịnh. Mặc dù nhớ hết mọi chuyện của đêm đó, nhưng trong đầu vẫn còn nhớ được hình ảnh người đàn ông này cũng rất dịu dàng.

      Đúng vậy, chính người đàn ông này, tháng trước cùng với mình làm chuyện đó, bây giờ trong bụng mang cục cưng của . biết là do vận mệnh trêu ngươi như thế nào mà luôn gặp như vậy.

      Biết mình chạy thoát, ngẩng đầu đối diện với Viêm Bá Nghị. Suy nghĩ nhiều lần xong mới mở miệng , "Ở trước mặt mọi người như vậy, người đàn ông ăn hiếp , hình như tốt lắm đâu? Trông có vẻ rất có quyền thế, nếu như để ai quay, chụp được cảnh này gửi cho báo chí, gặp rắc rối đấy."

      Chỉ là đêm chung đụng, trước mặt lại khắc sâu vào trong trái tim Viêm Bá Nghị, bên ngoài giả vờ bình tĩnh nhưng trong lòng lại kích động thôi. Lạnh lùng mở miệng, "Nếu là người có thân phận, cái gì cũng cần sợ, từ giờ trở , nếu dám rời khỏi tầm mắt của tôi, nhất định phải chết".

      tuyệt đối cho phép này lại biến mất trước mắt mình, từ trước đến giờ cũng chưa từng để ý người phụ nữ nào như vậy cả.

      Lăng Vi cau mày nhìn chăm chú vào cử động của người đàn ông trước mặt mình, tay khác lặng lẽ móc cây bút ở trong túi ra, cúi đầu lén lút nhìn cánh tay bị nắm chặt, đây chính là tờ kết quả siêu , nếu như biết mang thai, biết mọi chuyện như thế nào nữa?

      Nghĩ tới đây, Lặng Vi nghiêng đầu nhìn ra đường cái, hét to tiếng "Cứu mạng".

      Viêm Bá Nghị bị bất thình lình hét lớn, hơi giật mình chút, sau đó tay lại cảm nhận được cơn đau.

      bất ngờ đến mức ngây người, nhân cơ hội đó Lăng vi thoát được tay của ..

      Lúc này Sở Phong cũng chạy tới, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng boss bị Lăng Vi đâm lên cánh tay, lập tức chạy tới bên cạnh . Lăng Vi vừa nhìn thấy người này, đột nhiên nhớ tới chính là người lái xe cho Viêm Bá Nghị tối hôm bị đám lưu manh đuỏi theo. Hiểu được điều này chợt hét to, "Dừng lại, nếu còn đuổi theo tôi chết trước mặt các người".

      câu hét như vậy, làm cho Viêm Bá Nghị sững lại, Sở Phong cũng dám tiến lên nữa. Cho đến khi Lăng Vi ngăn cản chiếc tắc xi, lập tức chui vào trong xe, Viêm Bá Nghị muốn đuổi theo, nhưng chỉ giật được tờ siêu trong tay của Lăng vi mà thôi, cửa xe đóng lại, chiếc xe nghênh ngang rời trước mắt .

      mình Viêm Bá Nghị đứng tại chỗ, trong giây phút khi Lăng Vi hét câu kia, trong tim của chợt nhói lên. chưa từng có cảm giác với bất cứ người con nào như vậy. Kể từ khi mẹ qua đời, rất ít khi tiếp xúc với phụ nữ, nghĩ tới….

      Viêm Bá Nghị nhíu chặt lông mày nhớ tới chuyện mình làm gần đây, thở dài ngừng, cúi đầu nhìn xuống tờ giấy trong tay mình, chỉ là nhìn thoáng qua chút, vẻ mặt của cứng lại. Trong phút chốc vui vẻ lên tràn đầy khuôn mặt của , trong lòng vui muốn phát điên ở bên ngoài lại biết phải biểu đạt như thế nào.

      được làm Ba rồi sao?

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 11, Năm năm sau.

      Editor: Hoàng Lão Tà

      "Vi Vi, bảo bối vừa nhìn thấy có ông già lén chụp ảnh người ta kìa?"

      "Gọi mẹ, phải là qua với con, ở bên ngoài được nhìn lung tung sao?" Lăng Vi tay kéo rương hành lý, trong đại sảnh sân bay lập tức vang lên tiếng rắc rắc.

      ở bên cạnh , cục cưng gì, che miệng cười trộm.

      Mới xa, ở phía sau liền nghe thấy tiếng hét chói tai, quay đầu nhìn lại, lúc đó người đàn ông kia biết bị cái gì mà ngã văng ra ngoài, bị chụp ảnh trộm đánh mặt của .

      Mà bên cạnh cánh tay chỗ nằm, có con chuột lớn cỡ lòng bàn tay đứng, Lăng Vi nhíu mi lại, đây phải thú cưng của con trai sao?

      "Lăng Dịch Sâm" Lăng Vi cúi đầu nén cười nhìn con trai, sau đó lắc đầu , "Mẹ với con bao nhiêu lần, nên xen vào việc của người khác, lần sau được làm như vậy, được chứ?"

      Cục cưng gật đầu , đến cạnh chỗ người đàn ông kia nằm, bắt lại thú cưng của mình.

      "Vi Vi bảo bối rất mệt".

      "Gọi mẹ , con từ khi ra khỏi cửa bắt đầu ngủ, cũng ngủ hơn mười tiếng rồi". Lăng Vi hé mắt nhìn, chỗ này xa cách cũng năm năm, nhàng thở dài, sau đó bước nhanh hơn.

      "Vi Vi, bảo bối đói bụng".

      "Gọi mẹ, vừa mới ở máy bay, con ăn hai miếng bánh ngọt, ba hộp sữa, còn hũ sữa chua nữa". Lăng Vi lấy ba lô của con trai xống, đặt lên va li hành lý của mình.

      "Nhưng mà, nhưng mà bảo bối tiêu hóa rất nhanh nha, con nhà vệ sinh ba lần rồi, đem mấy cái thối thối đẩy ra ngoài cơ thể hết rồi, cho nên….cho nên mẹ, bây giờ quan trọng nhất là phải lấp đầy bụng của con trai bảo bối có đúng ?" Lăng Dịch Sâm lẩm bẩm, vuốt cái lồng nhốt chú chuột , đợi mẹ của mình bị thuyết phục.

      Lăng Vi đứng lại, tháo kính râm xuống. Khuôn mặt xinh đẹp đáng hấp dẫn ít ánh nhìn của những người trong sân bay, nhất là cục cưng bên cạnh .

      Tiểu shota, đẹp trai, dễ thương vô cùng! Đây có lẽ là do di truyền? Vẻ bề ngoài của hai mẹ con giống nhau y hệt, thu hút ít người xem.

      Chỉ là, này tuổi nhìn cũng rất , sao có thể có con trai lớn như vậy chứ?

      "Vi Vi, người như vậy làm người ta mất hứng". Cái miệng nhắn của Lăng Dịch Sâm bĩu lại, chớp chớp đôi mắt to, sau đó cho Lăng Vi cái nhìn khinh khỉnh.

      "Lăng Dịch Sâm, con có hay ? Con nếu muốn , mẹ cũng mặc kệ con đấy". Lăng Vi bất đắc dĩ nhìn con trai ăn vạ, tên nhóc này biết là giống ai, làm chuyện gì cũng lấy cớ này nọ, hơn nữa giả bộ cực kỳ giống .

      Lăng Dịch Sâm rất khí phách trừng mắt liếc, sau đó xoay người chạy về. Vừa chạy vừa làm ngáo ộp với mẹ, để ý chút đụng phải phụ nữ cao lớn thô kệch.

      Đối mặt với gương mặt đầy nếp nhăn, có vẻ khó chịu đó, Lăng Dịch Sâm cười , "Dì xinh đẹp như vậy là lần đầu tiên con thấy, vinh hạnh nha".

      Người phụ nữ đó muốn dạy dỗ Lăng Dịch Sâm trận, bỗng chốc ngừng lại, nghe thằng nhóc như vậy, sắc mặt lập tức chuyển sang tươi cười. ta đưa xoa đầu Lăng Dịch Sâm.

      Bạn Lăng rất tự nhiên để cho người phụ nữ đó xoa đầu của mình. Nhân lúc ta nhìn mình cười hiền từ, liền lấy cây kéo ở trong quần mình ra cắt miếng váy. Sau đó cười hì hì chạy .

      Lăng Vi nhìn thấy cảnh tượng này, lắc đầu. Đứa con trai này của hết sức nghịch ngợm, nếu gặp chuyện nghiêm trọng, đối xử với giống mẹ. Cả ngày kêu Vi Vi, còn là, như vậy ảnh hưởng đến việc có bạn trai.


      Tên tiểu quỷ đó càng ngày càng hiểu được .

      Ở sau lưng trong chốc lát truyền tới tiếng hét chói tai của người phụ nữ kia. Lúc đó Lăng Vi kéo Lăng Dịch Sâm chạy về phía trước để tránh cho người phụ nữ cao lớn kia tới tìm mẹ con gây rối.

      Lăng Dịch Sâm quay đầu lại nhìn váy của người phụ nữ kia bị rách, lộ ra nơi thầm kín, ha ha cười to, làm chết cười. Cũng để ý xem là ai, dám sờ tóc của . người bất kể chỗ nào cũng chỉ có Mẹ mới có quyền chạm vào.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :