1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kiếp nạn tình nhân - Văn Xán (24)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 92 – Dáng vẻ thảm hại của tên cặn bã Từ Văn Mậu

      Editor: miemei

      “Ặc, con thấy sớm chút tốt hơn mà, đúng ? Chẳng phải mẹ làm việc phải làm sớm đừng để muộn đó sao.” Thực ra trong lòng lo lắng Lăng Vi nghĩ lại đưa, thế nên làm chiêu trở tay kịp, chặn trước cửa xem mẹ có cho hay , hừ hừ, cho con làm ồn cho daddy thức dậy.

      Lăng Dịch Sâm móc lì xì trong túi ra khoe: “Người thương con đều cho con lì xì đó, xem mami có thương con hay thôi. Nếu mami thương con, con tìm daddy vậy.”

      rồi, Lăng Dịch Sâm giãy giụa xuống đất, chạy vào trong phòng bệnh, còn chưa chạy đến bên giường Viêm Bá Nghị bị Lăng Vi lôi ra ngoài.

      “Cho con, cho con, mami cho con lì xì này.” Lăng Vi nhức dầu lấy bao lì xì từ trong túi ra đưa cho Lăng Dịch Sâm, mấy ngày trước chuẩn bị bao lì xì cho con trai vào lễ giáng sinh rồi, ngờ thằng nhóc này lại chờ được muốn lấy ngay bây giờ. còn muốn làm khó trêu con trai, ngờ Dịch Dịch lại muốn kêu Viêm Bá Nghị, uy hiếp như thế, đoán chắc là Niệm Niệm dạy rồi.

      Nhận lì xì của Lăng Vi, Lăng Dịch Sâm thế mới hài lòng, thỏa mãn rời . Chỉ là vừa quay về căn phòng cậu ngủ, mở bao lì xì ra xem chỉ có mấy tờ tiền đỏ thôi, ngay cả 10 tờ cũng có, cậu biết đếm đến 10 nha, đủ 10 tờ, vậy mà lại đủ 10 tờ ông Mao, mami keo kiệt thôi rồi.

      Muốn trở về tìm mami nữa, ặc, lại lo bị mami xử đẹp, suy nghĩ lúc vẫn nên đợi đến lúc ăn sáng méc với daddy vậy.

      Hai thuộc hạ vốn canh giữ ở cửa bị Lăng Dịch Sâm sai . Nhìn cậu chủ về phòng, bọn họ lại từ trong góc ra, hai người nhìn nhau cái, bắt đầu bội phục Lăng Dịch Sâm. Còn như vậy giải quyết được phu nhân mà đến cả Mộ Bạch cũng sợ, biết sau này lớn lên thành thế nào nữa.

      Lúc ăn sáng, Viêm Bá Nghị luôn cảm thấy đôi mắt của con trai mình bị hư rồi. Nếu phải liên tục nhướn mắt là nháy mắt, rồi lại híp mắt nhìn mọi thứ.

      Lăng Vi nhìn Viêm Bá Nghị vẫn luôn cúi đầu ăn cơm như giả ngốc, trong lòng nghĩ con trai muốn tố cáo hết đường rồi. Đòi lì xì với Viêm Bá Nghị có thể.

      “Daddy ơi, ba cảm thấy hôm nay có gì khác hả?” Lăng Dịch Sâm bắt đầu chớp mắt, cậu muốn chủ động nhắc đến chuyện lì xì, nhưng bây giờ, xem ra cậu nhắc daddy hỏi trước, chắc là bị mami chuốc canh thuốc mê rồi. Mami đáng ghét đấy, vậy mà lại dùng mỹ nhân kế với daddy.

      Chuyện xảy ra ở ngoài cửa vào lúc sáng, Viêm Bá Nghị biết rồi. đâu có bị điếc, giọng của Dịch Dịch lớn như vậy, bị ồn tới thức dậy mới lạ đấy. cứ đợi con trai chủ động đòi lì xì, nhìn cái miệng há ra lại khép vào của cậu. Quả nhiên, nhóc con này thử giao tiếp bằng ánh mắt nửa ngày trời vẫn đạt được mục đích, bây giờ nhịn được hỏi rồi.

      Viêm Bá Nghị lau miệng, ngẩng đầu lên với thằng con cười tươi như hoa trước: “Dịch Dịch, ở thành phố Liêu có truyền thống, buổi sáng của đêm bình an, con nít phải tỏ lòng hiếu thảo với cha mẹ, Dịch Dịch muốn cho daddy lì xì phải ?”

      Lăng Dịch Sâm vốn nghĩ rằng daddy chủ động đưa lì xì, ngờ lại mở miệng đòi trước, ngây ngốc đứng đó nhúc nhích, vẻ mặt tươi cười cũng chưa cất , và vội hai hớp cơm rồi chạy mất. Cậu chờ buổi sáng này trôi qua trước rồi lại xuất trước mặt daddy sau vậy, hừ hừ, lừa gạt trẻ em là vô đạo đức lắm đấy.

      Vừa chạy ra cửa đụng vào người, Lăng Dịch Sâm xoa cái mông tròn tròn, cảm thấy hôm nay ra ngoài được thuận lợi, vẫn là nên tùy tiện ra đường tốt hơn.

      “Cậu chủ , lúc ra ngoài phải cẩn thận chút nha.” Giọng của chú hài hước vang lên, ánh mắt của Lăng Dịch Sâm sáng rỡ, cậu cười hì hì nhìn Sở Phong : “Chào buổi sáng chú hài hước, có lì xì cho con ạ?”

      Sở Phong móc lì xì ở trong túi ra đưa cho Dịch Dịch, xem ra Mộ Bạch đúng lắm, sáng sớm đụng phải Dịch Dịch chắc chắn
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 93 - Ở hiền gặp lành, ác giả ác báo

      Editor: miemei

      Sau khi căn phòng được thông gió, mấy con ruồi bay tán loạn đều bay ra ngoài, đoán chắc cũng là bị mùi hôi trong phòng hun cho choáng váng mất phương hướng, chừng đều hối hận vì vào căn phòng này ấy chứ.

      Sau khi khử trùng xong, Lăng Vi đeo bao tay dùng lần vào, bắt đầu rửa sạch vết thương cho Từ Văn Mậu. Vừa lau bằng cồn hai lượt, nghe thấy tiếng kêu đau yếu ớt.

      Lý Mai đứng bên nhìn chằm chằm, vừa nghe thấy tiếng của Từ Văn Mậu, tức nắm lấy tay của Từ Văn Mậu: “Con trai, đừng sợ, con chết đâu, mẹ để con chết đâu. Con trai, con mở mắt ra xem xem, mẹ kêu Vi Vi đến cứu con này, tay nghề của nó giỏi lắm, nó học y đó, con quên rồi hả?”

      Lý Mai ngừng chuyện với Từ Văn Mậu, động tác tay của Lăng Vi càng ngày càng nhanh. Tiếng kêu đau của Từ Văn Mậu, tiếng lớn hơn tiếng, ràng đến tận cùng, cồn với bông gòn Lăng Vi đem tới gần như được dùng hết.

      biết gã bác sĩ nào hiểu xử lý vết thương, vậy mà lại đắp lộn thuốc cho Từ Văn Mậu. Lăng Vi nhớ để lại cho Lý Mai gói thuốc. Nếu dựa theo cách đắp thuốc mỗi ngày, đến tuần là khỏi rồi.

      “Thuốc lần trước tôi đưa cho các người đâu?” Lăng Vi tháo bao tay ra, lại đeo đôi mới vào. Hết cách, bẩn quá, bao tay đó dùng được nữa.

      Lý Mai ấp a ấp úng biết trả lời thế nào, nhìn vào mắt của Lăng Vi, mới ậm ừ : “Thuốc đó, thuốc đó, , có dùng.” Lúc đó dám tin tưởng Lăng Vi, bọn họ bày mưu suýt chút nữa lại bán Lăng Vi cho Tống Thu Minh, ngược lại Lăng Vi lại giúp Từ Văn Mậu rửa vết thương, lấy đạn ra rồi đắp thuốc, lúc đó, Lý Mai thực dám tin.

      Lăng Vi cười lạnh : “ nghi ngờ của bà thiếu chút nữa là lấy mạng con của bà đấy. Nếu dùng thuốc của tôi, được mấy ngày là khỏi. Nhưng bà tìm bác sĩ khác đắp thuốc, thuốc đó vốn có lợi cho vết thương lành lại, Lý Mai, bà hại chết người cam tâm mà.”

      Lăng Vi lắc đầu, đột nhiên cảm thấy bi ai cho Từ Văn Mậu. lấy dao phẫu thuật ra, sau khi khử trùng xong mới bắt đầu xử lý phần thịt bị thối rữa chỗ gần vết thương của Từ Văn Mậu.

      hơi đau đấy, vì mạng sống, nhịn chút .” Lăng Vi thấy Từ Văn Mậu mở mắt, với gã.

      Tuy ngoài miệng chuyện chút nể tình, nhưng động tác tay của Lăng Vi lại rất nhe nhàng. Dĩ nhiên Từ Văn Mậu rất đáng hận, nhưng mạng sống suýt mất ngay trước mắt, chút đáng hận đó cũng chẳng đáng kể gì.

      Từ Văn Mậu đau đến nỗi cả người ướt đẫm mồ hôi lạnh, cảm thấy đến quỷ môn quan, chỉ thiếu đẩy cửa bước vào thôi, đột nhiên bị Lăng Vi kéo về.

      Cảm giác còn sống rất đau đớn, rất đau đớn. Thực ra cũng muốn chết ngay tức cho xong, nhưng mà cam lòng. mới hơn 30 tuổi, chưa kết hôn sinh con hết đời. Chính suy nghĩ này giúp chống đỡ chờ đến khi Lăng Vi đến, lúc cảm thấy đau đến tê dại, Từ Văn Mậu cười, cười đến nỗi nước mắt cũng chảy ra.

      Ngày đầu tiên theo Lý Mai tái hôn đến nhà họ Lăng, ánh mắt đầu tiên khi nhìn thấy Lăng Vi bắt đầu thích Vi Vi rồi. biết thể như thế nào, cảm thấy thích phải chiếm lấy. Nhưng lũ bạn với , trai danh nghĩa của Lăng Vi, thể nào thích Lăng Vi được, có lẽ là từ khi biết cả đời này cũng có tư cách ở bên cạnh Lăng Vi, dục vọng chiếm hữu càng ngày càng lớn, trở nên lệch lạc lại biến thái. Có vô số lần muốn trèo vào phòng ngủ của Lăng Vi vào ban đêm, lên giường của , có được rồi, bọn họ có thể ở bên nhau.

      Nhưng biết từ lúc nào, Vi Vi biết trốn , rất lâu rất lâu cùng về nhà lần. Cả đời này, chưa bao giờ nhớ người đến thế. Đợi rồi đợi, dễ gì mới đợi được Vi Vi về, nhưng lại nhìn thấy thư tỏ tình trong cặp của Lăng Vi. Giây phút đó, mới ý thức được, thế giới này, có rất nhiều thằng con trai mà biết giành Vi Vi với .

      Từ Văn Mậu tức giận, lửa giận của đốt được người khác, chỉ tổn thương đến Vi Vi. đánh ,
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 93 (tiếp theo)

      Editor: miemei

      Chuyện của Từ Văn Mậu và Lý Mai cho xúc động quá lớn, Lăng Vi ổn định tinh thần, sắp xếp lại cảm xúc, rồi mới ngồi xuống cạnh Viêm Bá Nghị, bắt mạch cho .

      “Vi Vi, khi nào có thể ra viện?” Viêm Bá Nghị dè dặt cẩn thận hỏi, muốn về tổng bộ Xích Viêm, rất nhớ các em trong bang.

      Lăng Vi ngẩng đầu lên : “Đợi thêm hai ngày nữa.”

      Lăng Dịch Sâm bò lên đùi Lăng Vi, giơ bàn tay mập mạp chộp lấy tay của Lăng Vi, với giọng ngọt ngào: “Mami, chúng ta ở cùng nhau mà.”

      Viêm Bá Nghị gật đầu, nụ cười mặt Lăng Vi lan rộng ra, xoa xoa mái tóc của con trai, thương : “Đúng vậy, chúng ta là gia đình, ở bên nhau mãi mãi.”

      Đêm bình an ở thành phố Liêu náo nhiệt như lúc ở Mỹ. Lăng Dịch Sâm ngồi vai của Mộ Bạch nhìn xuống phố phường dưới chân tòa nhà. Có chút thất vọng lẩm bẩm: “Đêm bình an nha, chắc là có rất nhiều người chơi chung, mọi người đều có quà tặng.”

      Mộ Bạch bị Lăng Dịch Sâm cưỡi cổ, nóng đến nỗi mồ hôi đầm đìa, vốn là mùa đông, nhưng nhiệt độ trong phòng quá cao, cậu chủ lại nặng, vừa mệt vừa nóng.

      “Dịch Dịch, xem đủ chưa?” Lăng Vi ngồi bên giường gọt táo cho Viêm Bá Nghị, có chút đành lòng nhìn Mộ Bạch bị Dịch Dịch giày vò như vậy.

      Lăng Dịch Sâm vội lắc đầu, thở dài : “Mami, tại sao thành phố Liêu lại như vậy chứ? Đêm bình an nên trôi qua như thế nha, mami, ngày mai con lớn thêm tuổi, tại sao ai chúc mừng cũng có quà tặng vậy nè?” Trẻ con thích nhất là náo nhiệt, nhưng sắp đến nửa đêm rồi, trong phòng bệnh, ngoài daddy, mami và chú Mộ Bạch ra nửa cái bóng người cũng thấy xuất .

      “Dịch Dịch, qua bên daddy, có quà tặng này.” Viêm Bá Nghị đón lấy trái táo của Lăng Vi, cắn miếng, ngọt . Nhận được ánh mắt cầu cứu của Mộ Bạch, liền vẫy tay với con trai nhà mình.

      Quà tặng á? Lăng Dịch Sâm chỉ nghe thấy hai chữ quà tặng vội vội vàng vàng kêu Mộ Bạch phải đến chỗ của daddy, sau khi Mộ Bạch bế Lăng Dịch Sâm, đặt cậu xuống đất, rồi mới thở phào hơi, cậu chủ nặng đấy, uổng công ngày nào cũng ăn nhiều như thế.

      Viêm Bá Nghị lấy bao lì xì ra đưa cho Lăng Dịch Sâm, Lăng Dịch Sâm đưa hai tay ra nhận, ước lượng độ nặng, phát nặng hơn, dày hơn của mami nhiều nha.

      “Con cám ơn daddy, daddy, quà đâu ạ?” Lăng Dịch Sâm nhét lì xì vào trong túi áo, rồi lại cười hì hì giơ tay ra đòi quà của Viêm Bá Nghị.

      Hiểu con ai ngoài cha, Viêm Bá Nghị chuẩn bị từ sớm, chẳng qua chỉ muốn đợi đến cuối cùng cho Dịch Dịch bất ngờ thôi. lấy cái hộp ở dưới gối ra đưa cho Lăng Dịch Sâm.

      “Dịch Dịch, con nhận quà của daddy rồi cũng phải tặng lại cái cho daddy phải nào?”

      Lăng Dịch Sâm mở hộp quà ra xem, dĩ nhiên lại là di động số lượng có hạn mà cậu thích nha, mẫu di động này cậu nhìn thấy ti vi, đặt làm xong còn phải chờ tháng mới tới tay được đấy. Cũng có nghĩa là daddy mua quà cho cậu từ rất sớm rồi.

      Nghĩ đến đây, Lăng Dịch Sâm ôm cánh tay của Viêm Bá Nghị, bằng giọng non nớt của cậu: “Cám ơn daddy thương Dịch Dịch như vậy, Dịch Dịch cũng thương daddy lắm đó.”

      Viêm Bá Nghị mỉm cười dùng cái tay khác nhéo nhéo gương mặt mũm mĩm của con trai, lại hỏi: “Quà của daddy đâu?”

      Lăng Dịch Sâm giơ tay chỉ Lăng Vi, nằm ở bên tai Viêm Bá Nghị, giọng : “Daddy, mami là món quà con tặng cho ba đó, tối nay ba có thể hưởng thụ phen rồi.”

      Nghe con trai , mặt Viêm Bá Nghị
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 94 – Tình hèn mọn rơi xuống cõi bụi trần

      Editor: miemei

      Lăng Vi nhìn đồng hồ đeo tay, muộn lắm rồi, ngủ là ngày mai lại dậy nổi nữa. Lăng Vi bế Lăng Dịch Sâm lên, vươn tay nhấc túi mua hàng, đưa cả người lẫn hàng qua căn phòng sát vách.

      Nghe tiếng gào khóc thảm thiết ở bên kia tường, Viêm Bá Nghị rất hưởng thụ nhắm mắt lại. Vậy mà biết sức Vi Vi mạnh đến thế, lần sau đổi cho Vi ở là được.

      Lăng Dịch Sâm rất hối hận vì khoe khoang thu hoạch của cậu trước mặt Lăng Vi, chẳng qua chỉ muốn khích bác chút rằng người ta đều có thể hào phóng như vậy, tại sao mami lại keo kiệt thế kia chứ. Kết quả…… đồ ăn vặt bị giảm nửa, oh my god, muốn khóc cũng khóc được.

      “Mami, mami, nếu mẹ ăn mấy thứ này mẹ mập đến ai cần đâu, đàn ông đều thích phụ nữ có vóc dáng đẹp đó, mẹ đừng biến mình thành thùng nước nha.”

      “Mami, đừng mà, nếu mẹ ăn nhiều đồ ăn vặt như vậy biến thành bà mập ú đó, đến lúc đó daddy cần mẹ nữa đâu. Mami……” Lăng Dịch Sâm gào khàn cả giọng, muốn giựt lại đồ ăn vặt bị Lăng Vi ôm .

      Lăng Vi mỉm cười ra phòng Lăng Dịch Sâm ở, ôm đống đồ ăn vặt về bên Viêm Bá Nghị.

      “Đường đường là phu nhân của bang chủ bang Xích Viêm vậy mà lại giành đồ ăn vặt của con trai mình, ra sợ bị cười hả?” Viêm Bá Nghị vươn tay túm gói đồ ăn vặt qua, sau khi mở ra còn nhìn sang phía cửa cái, xác định Lăng Dịch Sâm có đuổi theo qua bên này, mới há miệng ra ăn.

      có tiền đồ, Lăng Vi trợn mắt khinh bỉ. Sau khi bụng vang lên tiếng ọc ọc mới nhớ ra hình như tối nay vẫn chưa ăn cơm. Nhưng nửa đêm rồi, nghĩ tới đồ ăn vặt của con trai đến đúng lúc .

      “Vi Vi, nếu mỗi món ăn vặt của Dịch Dịch chúng ta đều ăn chút, có khi nào nó bắt đền ?” Viêm Bá Nghị há to miệng ăn hết gói khoai tây chiên, cảm thấy mùi vị cũng tệ. đói rồi. Buổi tối chưa ăn cơm, chuyện lớn này bị Vi Vi bỏ quên hoàn toàn. Trong đầu của đều là Vi Vi thôi, làm gì nghĩ được nhiều như thế.

      Lăng Vi lắc đầu, trong lòng nghĩ có bắt đền cũng tìm ông daddy giàu có này đền thôi, sáng sớm ngày mai liền đến công ty, hoặc là tìm Niệm Niệm, trốn chút. Ngày mai là lễ giáng sinh, đoán chắc Dịch Dịch đến cửa chặn người đòi lì xì. Đêm bình an đưa đòi xì xì rồi, lễ giáng sinh còn đòi nữa, là đủ lắm rồi nha.

      Đêm bình an qua , Từ Niệm Niệm đứng trước cửa sổ nhìn về nơi xa. Khách sạn mà ở là do công ty sắp xếp, tiêu chuẩn năm sao coi như là khẳng định dành cho .

      “Cốc cốc cốc.” Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Từ Niệm Niệm biết ngay là Ngô Tiếu Tiếu đưa bữa sáng tới. Hôm qua, lúc ra khỏi tổng bệnh viện Xích Viêm, vừa vào khách sạn Sheraton phát Ngô Tiếu Tiếu đứng ở đại sảnh khách sạn chờ . Mặc dù lâu gặp, quản lý Ngô Tiếu Tiếu này vẫn hiểu rất sở thích và thói quen của .

      “Ở đây thế nào rồi? Chênh lệch múi giờ ổn định lại chưa?” Ngô Tiếu Tiếu đặt bữa sáng tay vào đĩa, lại làm nóng ly sữa mới ngồi xuống bên cạnh Từ Niệm Niệm.

      Từ Niệm Niệm gật đầu, ngồi thẳng người bắt đầu ăn bữa sáng. đêm ngủ, chỉ đứng ở đó nhìn di động ngẩn người, quả thực có hơi đói.

      Sau khi ăn chén hoành thánh, lại nhận lấy quả trứng luộc nước trà mà Ngô Tiếu Tiếu lột cho , cắn miếng lớn, nuốt xuống, mới cảm thấy no.

      “Cục cưng à, cưng lại ngủ suốt đêm hả? Mắt thâm quầng thế này làm sao lên chương trình đây.” Ngô Tiếu Tiếu nhìn quầng thâm dưới mắt Từ Niệm Niệm, còn hơi xanh xao, biết ngay Từ Niệm Niệm lại thức khuya.

      Từ Niệm Niệm nghe Ngô Tiếu Tiếu gì, vừa ăn trứng gà, vừa xem di động. Đều là lịch sử cuộc gọi đến và giữa và Dịch Khôn.

      Múi giờ của thành phố Liêu và Mỹ ngược nhau, bây giờ ở Mỹ là buổi tối. ngờ mình nhắn tin qua, Dịch Khôn trả lời nhanh như thế, thậm chí còn nghĩ, có lẽ Dịch Khôn vẫn chưa đọc được, cũng trả lời đâu.

      “Chị hai à, tôi chị có nghe đấy?” Ngô Mỹ Mỹ giơ tay gõ gõ bàn, là sắp ép ta nổi điên rồi, biết từ đâu ngoi lên tin đồn, thế nào lại Niệm Niệm của ta lạc lối rồi chứ. Nghĩ đến hôm nay phải lên tiết mục giải trí, Ngô Tiếu Tiếu toát mồ hôi đầm đìa.

      Từ Niệm Niệm hoàn hồn lại nhìn Ngô Tiếu Tiếu, gật đầu. cũng muốn ngủ sớm chút, nhưng nhắn cho Dịch Khôn hai tin nhắn, sau khi ta trả lời, còn chút buồn ngủ nào nữa.

      Tình hèn mọn biết mấy, hèn mọn đến nỗi người trả giá cho tình đều rơi
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 94 (tiếp theo)

      Editor: miemei

      Gỡ gỡ gỡ, gỡ đến cuối cùng mới thấy cái hộp lớn bằng bàn tay, bên trong chứa tấm thẻ ngân hàng. Lăng Dịch Sâm còn chưa nhận được mặt chữ, chỉ đọc ra dãy số thẻ. Tức đến nỗi mặt xanh cả lên, lập tức lấy di động ra gọi cho Lăng Vi, mới sáng sớm giày vò con trai cưng của mẹ như vậy rồi, là ác quá mà!

      Nhìn đống hộp quà đầy đất, Mộ Bạch nhịn được giật giật khóe miệng, ta phát thứ hài hước này hình như có thể lây lan nha. Chị Lăng chơi con trai mình như thế, được sao? Hơn nữa ta còn liếc sang Lão Đại cái, hình như cũng thầm vui vẻ. Cậu chủ là con ruột hả? Ặc, thấy cậu chủ sắp bị tức đến khóc luôn hay sao?

      Lăng Dịch Sâm gọi điện cho Lăng Vi muốn có lời giải thích hợp lý, thẻ ngân hàng, cái thứ này cậu vẫn biết dùng lắm, mặc dù cậu cũng có thẻ ngân hàng, nhưng mà…… nhưng mà cậu chưa bao giờ lấy trong tủ ra nha.

      Điện thoại gọi lượt được lại gọi thêm lượt nữa, vẫn ai nhận. Lăng Dịch Sâm tức tối ngồi xuống trước mặt Viêm Bá Nghị, lầm bầm lầu bầu : “ đúng là mami tốt, daddy tốt của con nha, daddy, mami đối xử với con như vậy mà ba cũng giúp con hả?”

      Viêm Bá Nghị giả vờ ngủ, nghe thấy giọng nức nở của con trai, vội mở mắt ra giải thích, : “Ặc, , phải đâu, daddy cũng thức dậy rồi mới phát thôi.” Trời ạ, phải dối sao, ừm, dưới tình huống chuyện lập lờ nước đôi, hẳn là tính đâu. Quả biết sao Vi Vi lại lấy nhiều hộp quà như thế, chỉ là lúc Vi Vi , nghe Vi Vi cho Dịch Dịch đến công ty tìm .

      Cho nên, hôm nay Viêm Bá Nghị cũng được sắp xếp nhiệm vụ, chính là trông chừng bạn Lăng Dịch Sâm, cho đến công ty thiết kế trang sức Thái Đạt tìm Lăng Vi.

      “Dịch Dịch, daddy cho con thêm phần lì xì nữa, sau này những thứ của daddy đều là của con hết, đừng giận nữa nhé, mami con chỉ là đùa với con thôi.” Viêm Bá Nghị xoa xoa gương mặt của Lăng Dịch Sâm, thò tay lấy bao lì xì dưới gối ra, đặt vào tay Lăng Dịch Sâm.

      Cho vậy, cho Dịch Dịch cũng tương đương với cho Vi Vi thôi. Dù sao về sau số tiền mặt này Vi Vi đều để trong thẻ ngân hàng của Dịch Dịch mà. Nghĩ đến thằng con tham tiền kia vậy mà sõi đời đến mức bắt đầu bày trò mưu mô rồi, Viêm Bá Nghị chỉ cảm thấy bất ngờ.

      Sau khi Lăng Dịch Sâm nhận lì xì của Viêm Bá Nghị, lại lướt qua đó thò tay mò dưới gối của Viêm Bá Nghị, sờ tới sờ lui hai cái, lại than thở lắc đầu: “Daddy, dưới gối của ba có cơ quan hả? Sao con mò thấy gì hết vậy.”

      Lúc này, Mộ Bạch chạy trốn thành công, Sở Phong khỏe hẳn rồi, quyết định bây giờ tìm Sở Phong đổi ca, để Sở Phong đến chơi với Dịch Dịch, về tổng bộ Xích Viêm quản lý chuyện lớn trong bang.

      Viêm Bá Nghị kinh ngạc nhìn cái tay của Lăng Dịch Sâm lật lật giở giở mò tới mò lui tìm kiếm, hỏi: “Dịch Dịch tìm thứ gì hả?” Dưới gối của sao lại có cơ quan chứ?

      “Dưới gối của daddy giống như chỗ giấu báu vật vậy đó, con thấy ba lấy bao lì xì, quà tặng cho con, còn có quà cho mami nữa, đều ở dưới gối hết, cho nên muốn xem thử có quà gì khác đó.” xong còn chớp chớp mắt, tỏ vẻ đáng .

      Trong tiếng cười vui vẻ, tổng bệnh viện Xích Viêm lại trôi qua buổi sáng, mặc dù cục cưng họ Lăng tìm được thứ mình muốn, nhưng nhận được quà của daddy mami cũng vui lắm rồi, ngoài việc bị trò đùa dai của mami chen vào giữa, mọi chuyện cũng khá tốt.

      Nếu tất cả đều tốt đẹp như vậy tốt biết mấy, nếu phải Sở Dụ gọi điện đến, Viêm Bá Nghị vẫn tán gẫu với Lăng Vi, kể chuyện xảy ra lúc sáng.

      Sở Dụ rất ít khi chủ động gọi điện cho Viêm Bá Nghị, cho nên cuộc gọi vừa đến, Viêm Bá Nghị liền ngắt cuộc gọi trò chuyện với Lăng Vi, nhận cuộc gọi của Sở Dụ.

      “Là Viêm Bá Nghị phải , xem ra mày vẫn chưa chết, ha ha ha.” Giọng của Carrera vang lên ở đầu bên kia điện thoại, cả người Viêm Bá Nghị liền nổi da gà. Gã này lại chạy đến bên tập đoàn Thượng Lạc rồi ? Sao lại dùng di động của Sở Dụ gọi cho ?

      giọng, rồi mới thản nhiên hỏi: “Carrera, mạng của mày lớn đấy, vậy mà vẫn chưa chết. Chủ của cái di động này ở đâu? Kêu
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :