1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kiếp nạn tình nhân - Văn Xán (24)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Editor: miemei

      Chương 81 – Đặc sắc đây, Lăng Vi bị đè xuống rồi……


      Hình như nhìn ra suy nghĩ của Lăng Vi, Viêm Bá Nghị tới chỗ sô pha ngồi xuống, đặt Lăng Dịch Sâm vào lòng mình, chỉ dẫn: “Dịch Dịch, daddy với con này, sinh mạng của con người rất quan trọng. phải người xấu nhất định đáng chết, người tốt sống mãi, khụ.” Nhìn dáng vẻ hai mắt sáng rỡ của Dịch Dịch, Viêm Bá Nghị cảm thấy mình vẫn là đừng tiếp hơn.

      Với lấy điều khiển đưa cho Dịch Dịch, bảo cậu chỉnh kênh để xem, vào phòng bếp, muốn phụ giúp Lăng Vi.

      Thấy Lăng Vi rửa rau, Viêm Bá Nghị qua ôm lấy Lăng Vi, hỏi với giọng điệu vô cùng gợi cảm: “Em có thể đoán được là ai ?”

      Cơ thể Lăng Vi run lên, nụ cười mặt khuếch rộng ra, xoay người lại nhìn vào mắt Viêm Bá Nghị : “Em cảm thấy là cùng người với vụ bắt cóc em lần trước.”

      Viêm Bá Nghị biết vì sao Vi Vi lại xác định như thế, nhưng tin. Cũng cho thuộc hạ điều tra chuyện này.

      Thời gian ngày cứ thế trôi qua, buổi tối, Viêm Bá Nghị với Vi Vi và Dịch Dịch, nhà ba người ăn lẩu.

      Đây là lần đầu tiên Lăng Dịch Sâm ăn lẩu. Cái miệng của cậu ngừng đòi cái này muốn cái kia, giống như ăn cỡ nào cũng no vậy, Lăng Vi và Viêm Bá Nghị nhìn mà kinh hãi, cuối cùng ăn ý để cho Lăng Dịch Sâm ăn nữa, qua hai ngày rồi lại ăn lẩu tiếp.

      Lăng Dịch Sâm xoa xoa cái bụng tròn vo, vì để lần sau còn được ăn lẩu, chỉ có thể thỏa hiệp thôi, thực ra cậu cũng cảm thấy mình no lắm rồi, chỉ là ăn chưa mà thôi.

      “Vi Vi, ăn thịt nhiều chút, tốt cho cơ thể.” Viêm Bá Nghị nhúng miếng thịt dê bỏ vào chén của Lăng Vi.

      Lăng Vi gật đầu, gắp lên ăn. Thấy Viêm Bá Nghị lại gắp miếng nữa, giơ chén lên nhận.

      Lăng Dịch Sâm ngồi ghế thấy daddy mami vẫn còn ăn. Nhúc nhích cái miệng, nhưng vẫn quyết định ăn nữa, cái bụng no căng của cậu sắp khiến cậu ngồi được rồi.

      Nhìn daddy vẫn gắp đồ ăn cho mami, mami cũng cố gắng mà ăn. Cục cưng họ Lăng nhìn nổi nữa, vội nhắc nhở: “Mami, mẹ cứ vậy biết gắp đồ ăn cho daddy ạ? Đàn ông tụi con thể nào phục vụ con mãi có được , có mắt quan sát mà, daddy, ba cần gắp đồ ăn cho mami nữa, con qua gắp đồ ăn cho ba là được.” xong, liền thò đôi đũa của mình vào trong nồi.

      Vẻ mặt Lăng Vi có chút xấu hổ, nhìn con trai, nuốt đồ ăn trong miệng xuống, : “Con gắp đồ ăn cho daddy giúp mami cũng được, đừng bỏ vào miệng của con đấy nhé.” Hừ hừ.

      Lăng Dịch Sâm khôn khéo cầm đôi đũa cầm vững của mình, bây giờ cậu chỉ biết dùng dao nĩa với muỗng, miễn cưỡng cũng qua được, đũa hơi khó đây.

      Viêm Bá Nghị nhìn con trai đùa giỡn đáng , cười : “Dịch Dịch lợi hại nhất, nhưng daddy có thể tự mình gắp đồ ăn, sau này Dịch Dịch luyện tập dùng đũa cho tốt là được.”

      Ặc, Lăng Dịch Sâm nhìn đôi đũa bị rớt trong nồi lẩu,
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Editor: miemei

      Chương 81 (2)


      Lúc Lăng Vi thức dậy mặt trời lên cao, xoa xoa cái eo đau nhức, cắn răng nghiến lợi nhìn sang Viêm Bá Nghị ngồi chờ ở bên cạnh.

      “Vi Vi, em dậy rồi hả, đói , với Dịch Dịch có mang chút đồ ăn về cho em nè.” Viêm Bá Nghị cười đến dịu dàng, ăn no rồi tới chuyện “hạnh phúc”, tối nay vẫn còn muốn nữa nha.

      Lăng Vi nhếch nhếch khóe miệng, ngồi dậy phát mình vẫn trần truồng, tức lại nằm xuống, mở miệng : “Viêm Bá Nghị, vô sỉ, hèn hạ, là quá đáng.”

      Viêm Bá Nghị tưởng Lăng Vi hối hận, thoáng chốc nụ cười mặt cứng lại. Chân mày nhíu chặt, biết nên gì cho phải.

      Lăng Vi nhìn thấy dáng vẻ đó của , phì cười.

      “Lúc nãy gì với Dịch Dịch ở ngoài hả?” Tiếng chuyện lớn như vậy, ồn đến nỗi làm thức luôn.

      Viêm Bá Nghị nhìn thấy rặng mây đỏ mặt Lăng Vi, mới nhận ra vừa rồi là Vi Vi xấu hổ. Nghĩ như thế, vươn tay ra, sờ lên hai chỗ tròn tròn kia.

      Lăng Vi kéo tay của Viêm Bá Nghị qua, há miệng cắn, nghe thấy Viêm Bá Nghị đau đớn khẽ hít vào, lập tức buông tay ra.

      “Đau hả?” để ý tấm chăn vai mình tuột xuống, Lăng Vi nhìn cánh tay của Viêm Bá Nghịm xoa hai cái.

      Viêm Bá Nghị lắc đầu, trái cổ rung động. Do dự hai giây mới lên tiếng: “Vi Vi, có thể thương lượng với em chút chuyện ?”

      Lăng Vi lấy quần áo tự lo cho mình mà mặc vào, gật đầu, ý bảo Viêm Bá Nghị .

      Thấy Vi Vi có ý cho phép, Viêm Bá Nghị mới cho mình thêm can đảm, hắng giọng rồi mới : “Sau này mỗi ngày đều muốn ở chung phòng với em.” Hàm ý bên trong em tự nghĩ .

      Sau khi Lăng Vi mặc xong áo lót, ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của Viêm Bá Nghị, phát trong mắt chứa đầy vẻ mong đợi, nghĩ nhiều liền gật đầu.

      Nếu như có thể nghĩ đến ý về phương diện kia của Viêm Bá Nghị, chắc chắn đồng ý thoải mái như vậy, đợi đến khi cảm nhận được mạnh mẽ của Viêm Bá Nghị, thể chấp nhận, muộn rồi.

      “Cốc cốc cốc. Mami, daddy lại ngủ nữa rồi hả, có tìm thêm em trai với em cho con vậy? Mami mở cửa , cốc cốc cốc.” Lăng Dịch Sâm ở ngoài lại gõ cửa, sắp trưa rồi đó, sao mami còn chưa xuất nữa, chẳng lẽ sinh bé cưng rồi ư? Nghĩ như vậy, trong lòng Lăng Dịch Sâm vẫn có chút khó nên lời.

      Sau khi Lăng Vi mặc quần áo xong, hung hăng liếc Viêm Bá Nghị cái mới đến trước cửa, mở cửa phòng ra, thấy cậu con trai nhà mình biết từ khi nào khiêng chiếc ghế ngồi ngoài cửa ăn đồ ăn vặt, còn vừa ăn vừa gõ cửa nữa.

      Thấy Lăng Vi ở trong ra, Lăng Dịch Sâm lập tức : “Mami, rốt cuộc mẹ cũng ra rồi, suýt chút nữa là con trai của mẹ bị đói chết rồi đó mẹ biết ?”

      Viêm Bá Nghị cũng ra, đứng sau Lăng Vi, nhìn cậu nhóc ngồi bắt chéo đôi chân mập mạp ngắn ngủn, vừa ăn khoai tây vừa bày tỏ bất mãn của mình, nắm tay Lăng Vi, vòng qua Lăng Dịch Sâm ra ngoài.

      “Daddy, ba là đủ rồi đó nha, lên giường nhận nợ, xuống giường nhận phòng mà.” Mất mặt bên chỗ mami, vậy nhất định phải tìm lại từ chỗ daddy mới được.

      Lăng Vi và Viêm Bá Nghị thẳng vào phòng khách, ai cũng để ý đến cục cưng họ Lăng tỏ vẻ
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 81 (2)

      Lúc Lăng Vi thức dậy mặt trời lên cao, xoa xoa cái eo đau nhức, cắn răng nghiến lợi nhìn sang Viêm Bá Nghị ngồi chờ ở bên cạnh.

      “Vi Vi, em dậy rồi hả, đói , với Dịch Dịch có mang chút đồ ăn về cho em nè.” Viêm Bá Nghị cười đến dịu dàng, ăn no rồi tới chuyện “hạnh phúc”, tối nay vẫn còn muốn nữa nha.

      Lăng Vi nhếch nhếch khóe miệng, ngồi dậy phát mình vẫn trần truồng, tức lại nằm xuống, mở miệng : “Viêm Bá Nghị, vô sỉ, hèn hạ, là quá đáng.”

      Viêm Bá Nghị tưởng Lăng Vi hối hận, thoáng chốc nụ cười mặt cứng lại. Chân mày nhíu chặt, biết nên gì cho phải.

      Lăng Vi nhìn thấy dáng vẻ đó của , phì cười.

      “Lúc nãy gì với Dịch Dịch ở ngoài hả?” Tiếng chuyện lớn như vậy, ồn đến nỗi làm thức luôn.

      Viêm Bá Nghị nhìn thấy rặng mây đỏ mặt Lăng Vi, mới nhận ra vừa rồi là Vi Vi xấu hổ. Nghĩ như thế, vươn tay ra, sờ lên hai chỗ tròn tròn kia.

      Lăng Vi kéo tay của Viêm Bá Nghị qua, há miệng cắn, nghe thấy Viêm Bá Nghị đau đớn khẽ hít vào, lập tức buông tay ra.

      “Đau hả?” để ý tấm chăn vai mình tuột xuống, Lăng Vi nhìn cánh tay của Viêm Bá Nghịm xoa hai cái.

      Viêm Bá Nghị lắc đầu, trái cổ rung động. Do dự hai giây mới lên tiếng: “Vi Vi, có thể thương lượng với em chút chuyện ?”

      Lăng Vi lấy quần áo tự lo cho mình mà mặc vào, gật đầu, ý bảo Viêm Bá Nghị .

      Thấy Vi Vi có ý cho phép, Viêm Bá Nghị mới cho mình thêm can đảm, hắng giọng rồi mới : “Sau này mỗi ngày đều muốn ở chung phòng với em.” Hàm ý bên trong em tự nghĩ .

      Sau khi Lăng Vi mặc xong áo lót, ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt của Viêm Bá Nghị, phát trong mắt chứa đầy vẻ mong đợi, nghĩ nhiều liền gật đầu.

      Nếu như có thể nghĩ đến ý về phương diện kia của Viêm Bá Nghị, chắc chắn đồng ý thoải mái như vậy, đợi đến khi cảm nhận được mạnh mẽ của Viêm Bá Nghị, thể chấp nhận, muộn rồi.

      “Cốc cốc cốc. Mami, daddy lại ngủ nữa rồi hả, có tìm thêm em trai với em cho con vậy? Mami mở cửa , cốc cốc cốc.” Lăng Dịch Sâm ở ngoài lại gõ cửa, sắp trưa rồi đó, sao mami còn chưa xuất nữa, chẳng lẽ sinh bé cưng rồi ư? Nghĩ như vậy, trong lòng Lăng Dịch Sâm vẫn có chút khó nên lời.

      Sau khi Lăng Vi mặc quần áo xong, hung hăng liếc Viêm Bá Nghị cái mới đến trước cửa, mở cửa phòng ra, thấy cậu con trai nhà mình biết từ khi nào khiêng chiếc ghế ngồi ngoài cửa ăn đồ ăn vặt, còn vừa ăn vừa gõ cửa nữa.

      Thấy Lăng Vi ở trong ra, Lăng Dịch Sâm lập tức : “Mami, rốt cuộc mẹ cũng ra rồi, suýt chút nữa là con trai của mẹ bị đói chết rồi đó mẹ biết ?”

      Viêm Bá Nghị cũng ra, đứng sau Lăng Vi, nhìn cậu nhóc ngồi bắt chéo đôi chân mập mạp ngắn ngủn, vừa ăn khoai tây vừa bày tỏ bất mãn của mình, nắm tay Lăng Vi, vòng qua Lăng Dịch Sâm ra ngoài.

      “Daddy, ba là đủ rồi đó nha, lên giường nhận nợ, xuống giường nhận phòng mà.” Mất mặt bên chỗ mami, vậy nhất định phải tìm lại từ chỗ daddy mới được.

      Lăng Vi và Viêm Bá Nghị thẳng vào phòng khách, ai cũng để ý đến cục cưng họ Lăng tỏ vẻ
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 82 – Nếu sợ mất mặt, vậy tôi tiếp đến cùng

      Editor: miemei

      Lăng Vi nhìn lướt qua bên dưới sân khấu lần nữa, rồi lại quay qua nhìn người phụ trách của Cartier ở thành phố Liêu, lấy ra cái hộp ở trong túi, giơ lên cao.

      “Đây là thành phẩm điêu khắc dựa bản thiết kế, nếu các người bản thiết kế của Thái Đạt chúng tôi là sao chép, vậy được thôi, gọi nhà giám định trang sức của Cartier ra đây, tìm thêm chuyên viên phân tích đồ giả, chia ra kiểm tra chút xem thời gian điêu khắc ra thành phẩm này, còn có thời gian hoàn thành của hai bản thiết kế nữa.”

      Vừa thế, tiếng bên dưới dần dần xuống. Nụ cười mặt Vưu Na biến mất. ta xoay người bước bước đến trước mặt Lăng Vi, bằng giọng cực : “Lăng Vi, muốn đấu với tôi? còn non lắm, muốn giày vò, tôi để cho giày vò đấy, ngã đến tan xương nát thịt mới hay.”

      Lăng Vi cười giễu cợt: “Như nhau thôi, nếu sợ mất mặt, vậy tôi tiếp đến cùng.”

      Lần đọ sức này, chỉ là giữa tập đoàn Thượng Lạc và công ty thiết kế trang sức Thái Đạt, mà càng là giữa Vưu Na với Lăng Vi. ta muốn làm cho Lăng Vi ra khỏi thành phố Liêu, có chỗ đứng ở thành phố Liêu nữa, khiến cho vì mất hết danh tiếng mà thể đến gần Viêm Bá Nghị nữa, chẳng phải bây giờ Viêm Bá Nghị biết Monica chính là Lăng Vi đó sao, được, ta muốn khiến cho danh tiếng của Lăng Vi xấu , biến thành con chuột mọi người đều đuổi đánh, rồi lại nghĩ cách cho Viêm Bá Nghị biết, đây chính là người phụ nữ , người phụ nữ hoàn toàn xứng ở bên cạnh Viêm Bá Nghị.

      Gã đàn ông người Pháp thấy Vưu Na gật đầu, xoay người gọi người đến. Ông ta làm người phụ trách ở thành phố Liêu này 5 năm rồi, là được thăng chức làm người phụ trách, thực ra là được phái xuống đây thôi. Tuy bất mãn với điều động của tổng công ty, nhưng cũng dám phê bình kín đáo. Mắt thấy sang năm là có thể xin nghỉ hưu rồi, cuộc mua bán đưa đến tận cửa thế này, khoản vẫn cứ có chút cam tâm, cho nên cũng đồng ý phối hợp với Vưu Na.

      Lăng Vi cảm xúc nhìn Vưu Na và người phụ trách trao đổi ánh mắt, cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, đến trưa rồi, trông điệu này vẫn phải mất lúc nữa mói có thể rời khỏi.

      đến cũng khéo, sau khi người phụ trách ra, người theo phía sau Lăng Vi có quen biết. Người nọ nhìn thấy cũng rất ngạc nhiên. Còn chưa đợi người phụ trách gì, vội vã chạy qua chào hỏi.

      “Ôi trời ơi, xem tôi gặp được ai này? Thế mà lại là Monica, wow, Monica cưng ơi, sao em lại ở đây? Ngày đầu tiên đến thành phố Liêu gặp được em rồi, là kì diệu quá .” thanh niên người Pháp tóc dài muốn làm cái lễ gặp mặt với Lăng Vi, Lăng Vi lui về sau bước, thản nhiên : “Trường hợp thế này cần thiết đâu, Myrons, rất vui khi gặp lại.” Lăng Vi mỉm cười nhìn chàng đẹp trai người Pháp.

      Vưu Na nhìn gã đàn ông người Pháp kia, ông ta nhún vai tỏ ý bất đắc dĩ, ông ta vốn muốn tìm nhà giám định móc nối trước đó, kết quả Myrons lại chạy ra. Tên này là nhà giám định tiếng tăm lẫy lừng của tổng công ty nha, ông ta từ chối được.

      “Lăng Vi, đừng tưởng tìm được người quen có thể giúp gì được cho , thực sao chép thể nào che giấu được đâu, tôi có thể kiện đấy, tin ?”

      Lăng Vi lạnh lùng nhìn dáng vẻ hùng hổ hăm dọa của Vưu Na, lắc đầu cười : “ muốn làm lớn chuyện này cũng được, tôi có thể báo cảnh sát, hai bản vẽ thiết kế, còn tìm được dấu vết gì sao? Tôi thêm số chỗ bản vẽ gốc đấy, ngại tìm người đến giám định dấu vân tay chứ?” Lăng Vi lùi bước chút nào, chính là muốn nhìn Vưu Na tự rước lấy nhục.

      Chuyện bản vẽ bị sao chép có ba phân đoạn khả nghi,
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 82 (tiếp theo)

      Editor: miemei

      Sở Dụ vừa nhận được điện thoại của Viêm Bá Nghị liền ra, ngờ chủ tịch đại nhân xưa nay để ý đến chuyện gì, hôm nay lại tham gia đại hội đấu thầu này, chẳng lẽ là nối lộn dây thần kinh nào rồi?

      Thấy Viêm Bá Nghị qua đây, Sở Dụ lại lên trước hai bước tiếp đón. Mặt đầy tươi cười nhận lấy áo khoác của : “Sao hôm nay chủ tịch rảnh rỗi qua đây thế?”

      Viêm Bá Nghị trả lại nụ cười , : “Qua đây đón người.”

      Nghe vậy, nụ cười mặt Sở Dụ lập tức cứng lại, lẽ nào chủ tịch đại nhân dần dần bắt đầu chấp nhận Vưu Na rồi ư? Vậy Vưu Na vui lắm đây, còn ta làm sao bây giờ?

      Sở Dụ trước dẫn đường, Viêm Bá Nghị lấy di động ra, vừa vừa gọi cho Lăng Dịch Sâm.

      “Dịch Dịch, con ở trong xe chờ chút nhé, đừng lung tung, nếu mời con ăn bữa ngon đâu, tí nữa chúng ta về ngay.”

      Đầu bên kia điện thoại vang lên tiếng trẻ con giòn giã, “Dạ.”

      Viêm Bá Nghị ngắt điện thoại, nhìn cánh cửa lớn của sảnh hội nghị mở ra nửa, sải bước vào trong.

      Vừa bước vào, phát Vưu Na và Vi Vi đứng sân khấu giằng co gì đấy, hai người đứng rất gần, dáng vẻ chứa đầy thuốc súng.

      “Thôi bỏ , tôi mệt rồi, ngang ngược càn quấy như vậy mà lại có thể ngồi lên vị trí tổng giám đốc, là làm cho người ta khâm phục.” Lăng Vi đứng lâu có chút tê chân, sắp qua giờ trưa rồi, nhất định con trai đợi đến sốt ruột. Chuyện hôm nay, người sáng mắt đều nhìn ra được rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, cũng cần phải giải thích thêm nữa.

      Vưu Na thấy dáng vẻ hề để tâm của Lăng Vi, càng tức giận hơn, ta bước bước dài lên phía trước, muốn giơ tay giật lấy ngọc phỉ thúy trong tay Lăng Vi.

      “Có thể bỏ qua, để lại đồ của chúng tôi .” Miếng thành phẩm ngọc phỉ thúy kia, ta muốn chắc rồi.

      Lăng Vi cười lạnh, xem ra là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, vỗ vỗ tay, trong đám người dưới sân khấu có đứng đó, bê cái laptop qua.

      Vưu Na thấy kia tới trước mặt Lăng Vi, cung kính chào hỏi, sau đó mở laptop ra, bật đoạn video lên, phát ngay trước mặt ta.

      “Tắt , tắt .” Vưu Na bị cảnh tượng trong video làm cho kinh hãi, thoáng chốc tay chân ta luống cuống lên, giơ tay muốn giật cái laptop.

      Đây là phản ứng đầu tiên của Vưu Na, những thứ giải quyết được giật về hủy trước . Những thứ muốn có được, cũng phải giật lấy mang .

      “Vậy muốn thế nào đây?” Lăng Vi quay đầu lại nhìn thấy Viêm Bá Nghị đứng trong đám người, im lặng nhìn mình, rút lại chút cảm xúc, làm cho mình có vẻ khí phách bá đạo quá.

      Vưu Na lại nháy mắt với ông người Pháp ở bên cạnh, muốn bảo ông ta với những người bên dưới sân khấu có thể rời được rồi, nhưng cố tình chuyện này lại chưa từng bàn qua trước đó, ông người Pháp kia hiểu ý trong ánh mắt của ta.

      Lăng Vi bật cười: “Ha ha ha, ngờ, ngờ tập đoàn Thượng Lạc lại tham gia cạnh tranh đấu thầu như vậy đấy, ngờ được mà.”

      Sở Dụ đứng bên phải sau lưng Viêm Bá Nghị, cảm thấy sống lưng rét lạnh từng cơn. ta muốn nhắc nhở Vưu Na đừng làm quá đáng, nhưng kịp nữa rồi.

      Danh dự của tập đoàn Thượng Lạc sắp bị hủy rồi, việc làm ăn qua lại sau này nhất định bị ảnh hưởng.

      “Chủ, chủ tịch Viêm.” Sở Dụ giọng kêu Viêm Bá Nghị tiếng, muốn giải thích chuyện xảy ra trong ngày hôm nay. Thấy Viêm Bá Nghị phất phất tay, lập tức im miệng lại.

      Nhìn dáng vẻ cực kỳ đanh đá của Vưu Na sân khấu, trái tim của Sở Dụ cũng sắp nhảy ra luôn rồi. Làm sao đây, nếu như chủ tịch truy cứu trách nhiệm, ta cũng phải chịu phạt.

      Viêm Bá Nghị lạnh lùng nhìn thấy Vưu Na vừa tức giận hầm hầm, vừa muốn giơ tay đánh người, quát lớn: “Dừng tay lại cho tôi.”

      Bàn tay giơ lên cao của Vưu Na dừng lại giữa trung. Nhìn thấy nụ cười đắc ý của Lăng Vi, tức đến nghiến răng ken két, vừa quay đầu qua liền thấy Viêm Bá Nghị, và Sở Dụ với vẻ mặt đầy bất đắc dĩ sau lưng Viêm Bá Nghị.

      “Chủ tịch.” Vưu Na rút tay về, cúi đầu chào Viêm Bá Nghị.

      Viêm Bá Nghị hừ lạnh tiếng, sải bước lên sân khấu. Trước giờ chưa từng thấy dáng vẻ này của Vưu Na, dường như Vi Vi phải chịu chút uất ức, thế này bảo sao đau lòng.

      Lăng Vi nghe thấy bên dưới sân khấu phát ra tiếng kêu cảm thán, thấy Viêm Bá Nghị bước từng bước về phía mình. Nhịp tim tăng tốc, chợt nhớ đến lần đó gặp Viêm Bá Nghị ở trong thang máy của Thượng Lạc, cũng có nghĩa là, rất có thể Viêm Bá Nghị có quan hệ với tập đoàn Thương Lạc, vậy mà chưa từng nghĩ đến hướng đó.

      Tập đoàn Thượng Lạc lại là của Viêm Bá Nghị! Của Viêm Bá Nghị! Thiếu chút nữa làm cho Vưu Na mất hết danh tiếng, mà Vưu Na đại diện cho tập đoàn Thượng Lạc, làm sai chuyện rồi.

      Vưu Na từ từ, từ từ ổn định lại cảm xúc của mình. Cúi đầu, nhìn thấy đôi giày da đập vào tầm mắt của mình. Trong lòng thoáng vui mừng, nụ cười còn chưa lan rộng mặt, thấy đôi giày kia dời , về phía Lăng Vi. Ngay sau đó, giọng dịu dàng vang lên ở phía bên phải.

      “Vi Vi, em sao chứ.”

      Viêm Bá Nghị lo lắng về tập đoàn Thượng Lạc, ngược lại lo cho Lăng Vi. Sở Dụ trợn to mắt, tỏ vẻ hiểu lắm, chẳng lẽ Lão Đại đến là để đón Lăng Vi? Vậy…… Hèn gì Vưu Na lại thù ghét Lăng
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :