1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kiếp nạn tình nhân - Văn Xán (24)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 75 – Cần ngọn lửa, để nhóm lên bó củi khô như mình

      Nghe thấy tiếng nghẹn ngào của con trai, Lăng Vi mới nhìn qua đó, phát mặt Sở Phong có chút máu, dáng vẻ như mất máu quá nhiều, vừa ngẩng đầu lên, phát cái giá treo bên đầu giường có túi máu. Sở Phong truyền máu. Chỉ có người bị mất máu quá nhiều mới truyền máu thôi.

      Lăng Vi để ý đến Mộ Bạch nữa, đến trước mặt Sở Phong, dò hỏi: “Tôi có thể xem vết thương của ?”

      Sở Phong gật đầu, ta có cảm giác bi thương, có thể là do Dịch Dịch khóc , ta chưa bao giờ thấy con nít khóc đến đau lòng như thế.

      “Được rồi, Dịch Dịch, chú biết súng của chú ở chỗ của cháu, lần trước chú cũng nhìn thấy rồi, trách cháu đâu.” Sở Phong giọng an ủi Lăng Dịch Sâm.

      Hai mắt Lăng Dịch Sâm đẫm lệ nhìn Lăng Vi, nài nỉ: “Mami, hu hu hu, mẹ mau cứu chú khờ khạo . Chú ấy sắp chết rồi, sau này có ai cho con cưỡi ngựa nữa, hu hu hu.” Đến lúc này, Lăng Dịch Sâm vẫn luôn nhớ đến những cái tốt của Sở Phong. Trẻ con, cũng ngây thơ, nhưng cậu có thể chia ra ai tốt ai xấu.

      Đột nhiên Viêm Bá Nghị đứng lên, nhìn thẳng vào Lăng Vi, hỏi cách chắc chắn: “Em là Quái Y phải ? Thuốc đó cũng là do em nghiên cứu ra phải ?” vừa suy nghĩ kỹ càng, xâu chuỗi tất cả các chi tiết lại với nhau, hiểu ra.

      Thấy Lăng Vi sửng sốt hai giây, sau đó im lặng gật dầu, con ngươi của Mộ Bạch cũng sắp lòi ra. ngờ, Quái Y mà bọn họ cực khổ tìm kiếm lại ở ngay trước mặt họ.

      , là Quái Y?” Mộ Bạch dám tin nhìn về phía Lăng Vi. ta nhận ra cái sai của mình cách sâu sắc, Quái Y mà ta sùng bái ở ngay trước mặt, nhưng ta lại đắc tội người ta từ sớm rồi.

      Lăng Vi lại gật đầu, để ý đến bất cứ ai nữa. Giở chăn ra nhìn thấy vết thương đùi Sở Phong, động tác nhanh nhẹn móc đôi bao tay trong túi ra, đeo vào.

      Vừa nghe thấy Lăng Vi là Quái Y, Sở Phong ngoài chấn động, chính là vui mừng, ta biết, ta xác định, ta có thể khẳng định, ta được chữa khỏi thôi, khỏi hẳn luôn.

      Sau khi nhìn tấy Lăng Vi thừa nhận thân phận, Viêm Bá Nghị ôm Lăng Dịch Sâm ngồi vào bên, tuy chỗ trái tim còn hơi khó chịu, nhưng Sở Phong là quan trọng nhất.

      “Daddy, có phải ba nên cám ơn con , là con lừa mami đến đây đó.” Lăng Dịch Sâm giọng tranh công trước mặt Viêm Bá Nghị.

      Viêm Bá Nghị gật đầu, lau nước mắt bên khóe mắt của con trai, hôn lên trán cậu, cũng giọng : “Mami còn thân phận gì mà daddy biết ?”

      Lăng Vi vốn muốn nhắm con mắt, mở con mắt, tính sổ với Lăng Dịch Sâm nữa, ai ngờ cậu lộ tin đến nghiện luôn rồi.

      “Lăng Dịch Sâm, con biết tính mami rồi đó, có chừng mực thôi!” Lăng Dịch Sâm vừa dùng tay sờ lên vết thương của Sở Phong, vừa cảnh cáo Lăng Dịch Sâm.

      Lăng Dịch Sâm im miệng lại, ngoan ngoãn vỗ vai của Viêm Bá Nghị. Xem ra Vi Vi còn có thân phận khác nữa, Viêm Bá Nghị bắt đầu tính toán trong lòng. Người phụ nữ của mình mạnh mẽ rất tốt, nhưng vẫn hi vọng Vi Vi có thể sống dưới bầu trời có chống đỡ, có người đàn ông nào mà muốn bảo vệ tốt cho người phụ nữ của mình, để cho người phụ nữ của mình xem mình như cả vùng trời chứ.

      Nhìn chỗ bị thương của Sở Phong, Lăng Vi cười tiếng, chuyện thôi, chút bệnh vặt thế này mà Mộ Bạch cũng chữa được, xem ra sau này vẫn là Lăng Vi điều trị cho sức khỏe của Viêm Bá Nghị hơn, càng ngày càng yên tâm với Mộ Bạch rồi.

      Thực ra phải là Mộ Bạch có bản lĩnh, mà là loại thuốc này, trước kia Lăng Vi từng tiếp xúc, cũng là giải độc cho người, tính chất của thuốc đó cũng khác thứ đùi Sở Phong là bao, nên lần này chữa vết thương đùi Sở Phong mới dễ dàng như vậy.

      Nhìn Lăng Vi xử lý vết thương của Sở Phong cách thành thạo, biết lấy từ đâu ra hai cây kim châm, đâm vào chỗ Sở Phong bị thương nghiêm trọng nhất, sau đó rút con dao phẫu thuật nhắn ra, cắt những chỗ bị viêm hoại tử, lại lấy ra bình thuốc bột rắc lên vết thương của Sở Phong.

      Vậy mà Sở Phong hề la đau, cho thấy hai cây kim bạc kia chính là thuốc gây tê rồi.

      Cũng chỉ mười mấy phút thôi, Lăng Vi xử lý xong vết thương của Sở Phong, tháo bao tay ra ném vào sọt rác, sau
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 76 – Tham vọng của Ưng Lão Tam

      Sau khi về đến tổng bộ Xích Viêm, Lăng Dịch Sâm chạy thẳng vào phòng ngủ của mình mà theo Lăng Vi về phòng ngủ của Viêm Bá Nghị. Cậu nhận được lợi ích từ daddy, phải làm chuyện tốt. Nếu lần sau có bữa ăn ngon với đồ ăn vặt, và rất nhiều tiền mặt nữa.

      “Lăng Dịch Sâm, con qua đây nữa sao?” Mắt thấy Lăng Dịch Sâm mở cửa vào phòng của cậu, Lăng Vi từ bỏ kêu tiếng.

      Đáp lại là tiếng đóng cửa cái “rầm”, Lăng Vi sửng sốt.

      Viêm Bá Nghị cho Dịch Dịch lợi ích gì rồi? Vậy mà lại nghe lời như thế, đến đeo dính vào nữa? Thế này là con trai bán rồi hả?

      “Vi Vi, Vi Vi.” Viêm Bá Nghị vào phòng, thấy Lăng Vi vẫn chưa vào, khẽ gọi hai tiếng.

      Da đầu của Lăng Vi bắt đầu tê rần, lại có cớ từ chối, máy móc quay người lại, vào phòng ngủ.

      Lúc này, cửa phòng của Lăng Dịch Sâm đóng chặt chợt mở ra, từ khe cửa, cậu thấy mami về phía daddy. Cúi đầu nhìn bé hamster của mình cái, giọng : “Nhóc con, mày xem daddy với mami có sinh em trai cho tao ?”

      Bé hamster trả lời, Lăng Dịch Sâm lại đưa cho nó quả hạch . Nghe tiếng chít chít hưng phấn của hamster, Lăng Dịch Sâm hài lòng gật đầu, sờ cái đầu của bé hamster : “Mày cũng nghĩ như vậy hả, hì hì.”

      Sau khi Lăng Vi theo Viêm Bá Nghị vào phòng ngủ, ngồi xuống sô pha, tay chân đều biết để đâu cho phải. rất căng thẳng nha, xưa nay chưa bao giờ căng thẳng như hôm nay vậy đâu.

      Viêm Bá Nghị ngồi đối diện Lăng Vi, mỉm cười nhìn Lăng Vi. Đứng lên đến tủ rượu, muốn chọn chai rượu cho Lăng Vi.

      “Vi Vi, muốn uống rượu ?” Viêm Bá Nghị lấy ra chai rượu vang tuyết, biết phụ nữ đều thích ngọt, rượu vang tuyết ngọt, chắc là Vi Vi thích.

      Lăng Vi gật đầu. Tự nhủ cố lên với mình ở trong lòng. Thực ra khoảng thời gian này chung sống với nhau, hoàn toàn tin tưởng tình cảm Viêm Bá Nghị dành cho mình, chỉ là vấn đề của bản thân thôi.

      Được rồi, con cũng sinh rồi, còn sợ gì nữa, dù sao cũng là người phụ nữ của Viêm Bá Nghị rồi. Bất kể là trong mắt người ngoài, hay là trong lòng , cuộc đời này, mặc kệ tình cảm của hai người ra sao, cơ thể của cũng để cho người đàn ông tên Viêm Bá Nghị chạm vào rồi. Đây là lời hứa có thể trao cho Viêm Bá Nghị từ tận đáy lòng. Dĩ nhiên, lời hứa này thể ra.

      Viêm Bá Nghị bưng ly đến để trước mặt Lăng Vi. Đêm đầu tiên Lăng Vi và Dịch Dịch về bên cạnh , lúc đến phòng sách ngủ nghĩ, nếu Vi Vi uống rất nhiều, có lẽ đuổi mình , được rồi, lần đó là chính chủ động ra. Vậy lần này, muốn chính miệng Vi Vi bảo ở lại.

      Sau khi hai người uống cạn ly, Viêm Bá Nghị lại nhận lấy ly của Lăng Vi, rót thêm ly. Nồng độ rượu rất thấp, nhưng sau khi uống xong có thể thả lỏng toàn thân, có thể nhìn ra Vi Vi căng thẳng. hiểu được suy nghĩ của Vi Vi, cũng tôn trọng Vi Vi, tiếp đó, phải xem quyết định của Vi Vi rồi.

      Lăng Vi chậm rãi uống hết hai ly rượu, cảm thấy cả người đều thả lỏng ra, trực tiếp đứng lên vào phòng tắm. và Viêm Bá Nghị có cùng suy nghĩ, nếu như Viêm Bá Nghị ở lại đuổi , cũng chủ động giữ lại.

      Nghe tiếng nước ào ào trong phòng tắm, trái cổ của Viêm Bá Nghị động đậy, bàn tay cầm chiếc ly đế cao siết chặt, vậy mà lần đầu tiên mới biết, nghe tiếng người phụ nữ mình tắm rửa lại…… thể nhịn được như thế, muốn ……

      Lăng Vi mặc áo choàng tắm ra phòng tắm, thấy Viêm Bá Nghị. thở phào hơi, nhưng tiếp theo đó lại có chút mất mác. Viêm Bá Nghị cứ tiếng nào mà như vậy ư? Lăng Vi tin, ra, thẳng vào phòng ngủ, phát Viêm Bá Nghị cầm máy sấy chờ đợi.

      “Vi Vi.” Nhìn làn da trắng nõn ửng hồng của Lăng Vi, Viêm Bá Nghị nhịn xuống xúc động muốn bước nhanh qua đó, giọng .

      Lăng Vi mỉm cười, ngồi xuống trước bàn trang điểm, hưởng thụ phục vụ tận tay của Viêm đại bang chủ lần nữa,
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 77 – Mami, con muốn làm ngôi sao lớn ăn hết già trẻ lớn bé!

      Thấy Ưng Lão Tam vẫn luôn cúi đầu, Ưng Lão Đại hơi mềm lòng, tính ra Lão Tam là người trong dòng tộc, coi như là em trai của , cũng nhẫn tâm làm ta khó xử trước mặt bao người. Suy nghĩ chút, Ưng Lão Đại dặn dò, “Chú mời tên Carrera kia ra . Dưỡng thương trong bang chúng ta lâu như vậy rồi, cũng nên trả ơn cho chúng ta chút chứ.”

      Ưng Lão Tam đứng lên cám ơn, rồi xoay người vào trong sân dành cho khách tìm Carrera.

      Tuy biết Carrera làm thế nào chạy ra được nhà giam của tổng bộ bang Xích Viêm, nhưng Ưng Lão Tam vẫn rất tò mò, tại sao tên Carrera này lại đến nương nhờ bang Đầu Ưng, chẳng lẽ bên Mafia hết người rồi sao? Chút nữa, phải hỏi cho mới được.

      Carrera vừa vào sảnh chính của bang Đầu Ưng, nhìn thấy Ưng Lão Đại ngồi ghế chủ tọa, dáng vẻ khí thế mạnh mẽ, trong lòng rất khó chịu. Nhớ lại trước kia ta ở bên Mafia nhận được tiếp đãi như thế nào, sau khi đến thành phố Liêu lại bị đối xử như thế này đây.

      “Ưng Lão Đại, cám ơn tiếp đãi của quý bang, biết có chỗ nào cần đến Carrera, cứ ra.”

      Ưng Lão Đại gật đầu, thuộc hạ theo sau Carrera liền lui xuống.

      Nhìn quanh căn phòng lần, để ý thấy chỉ có ba người bọn họ, Ưng Lão Đại mới lên tiếng hỏi: “Bấy lâu nay thấy dưỡng thương, nên đến làm phiền , tôi muốn biết, chạy thoát ra tổng bộ Xích Viêm như thế nào?” Đây là chuyện muốn biết nhất.

      Carrera biết Ưng Lão Đại hỏi, nên chuẩn bị sẵn câu trả lời. ta cười với vẻ đầy tự tin: “Cái chỗ đó giữ được tôi, tôi nhân lúc bọn họ canh phòng lơ là, trốn ra, nhưng mà vẫn bị thương, phải trả giá đấy.” Người trước đó cứu ta cảnh cáo, cho phép là được người ta cứu, về sau chỉ có thể thừa nhận là do bang Đầu Ưng gây ra.

      Ưng Lão Đại tỏ vẻ tin, Ưng Lão Tam cũng tin. Nhưng cũng thể dùng hình phạt nghiêm khắc để tra hỏi gã người nước ngoài này được, chỉ có thể yên lặng theo dõi tình hình, thầm quan sát ta. thủ lĩnh nho của Mafia Ý, vậy mà lại trôi dạt đến mức này, biết là nên vui hay nên buồn đây.

      Ưng Lão Đại suy nghĩ rất đơn giản, nhưng suy nghĩ của Ưng Lão Tam lại rất phức tạp. Bọn họ ai chú ý tới, tên Carrera này lặng lẽ đặt cái camera siêu trong căn phòng này.

      Kể từ khi Carrera chạy trốn vào bang Đầu Ưng, ta phát , bang phái này muốn đối đầu với Xích Viêm, phải cần thêm chút can đảm nữa, Xích Viêm vẫn luôn để cho bang Đầu Ưng bình yên vô , coi như là ban ơn rồi.

      Trời vừa sáng, Lăng Vi cảm giác được bên cạnh có người, lập tức mở mắt ra, nhìn thấy Viêm Bá Nghị ôm mình, tay đặt ngực , có chút tức giận, lại có chút buồn cười. thở ra hơi, dịch tay của Viêm Bá Nghị ra.

      , có chút quen. Đột nhiên có người nằm bên cạnh, lại là người đàn ông đẹp trai, …… Haiz, chỉ có thể từ từ thích ứng thôi.

      ra Viêm Bá Nghị dậy từ sớm rồi, nhìn chằm chằm gương mặt của Lăng Vi, nhìn hơn tiếng đồng hồ, thấy dáng vẻ ngủ say của Lăng Vi, thấy dáng vẻ Lăng Vi mở mắt ra nhìn mình, trái tim của Viêm Bá Nghị đập thình thịch, thình thịch.

      “Mami, mami dậy chưa ạ, daddy, daddy dậy chưa, có phải tối qua mệt quá, nên vẫn chưa dậy ạ?” Giọng của Lăng Dịch Sâm vang lên ở ngoài cửa.

      Lăng Vi nhịn xuống nỗi xúc động nổi gân xanh lên, đắp chăn lên rồi lại ngủ tiếp.

      “Mami, daddy, con có em trai em chưa ạ?” Lăng Dịch Sâm chuyện làm người ta sợ hết hồn thôi, căng cổ họng lên hỏi.

      Lúc này, người đàn ông nằm ở bên kia giường động đậy, biết Viêm Bá Nghị bị Dịch Dịch ồn ào làm cho thức dậy rồi, trong lòng nghĩ có thể để cho Viêm Bá Nghị dỗ con, lại ngủ thêm chút vậy.

      Viêm Bá Nghị đứng dậy, mở cửa ra, thấy Lăng Dịch Sâm bế bé hamster, muốn giơ tay lên gõ cửa.

      “Dịch Dịch, sao dậy sớm vậy con?” Thằng con trai này đúng là Hồng Hài Nhi do Tôn Ngộ phái tới, khụ khụ, vào thời khắc quan trọng cứ làm cho người ta muốn nổi điên.

      Lăng Dịch Sâm thấy cửa mở ra, thẳng vào trong, gạt Viêm Bá Nghị sang bên, chạy vào phòng ngủ tìm mami.

      Viêm Bá Nghị bất đắc dĩ đóng cửa lại, vào phòng vệ sinh tắm rửa, nhanh chóng thay bồ đồ mặc ở nhà
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 78 – Chú khờ khạo, chú thất tình rồi hả?

      Nhìn cái miệng của con trai cứ lầm bầm mãi, Viêm Bá Nghị bật cười : “Dịch Dịch, con xác định là muốn nằm đùi của daddy hả, daddy cũng có thể muốn đòi tiền bồi thường đó nha.” Vừa dứt lời, sức nặng người lập tức , thấy Dịch Dịch nhìn sang, vẻ mặt như muốn daddy ba gian xảo quá, chọc cho Viêm Bá Nghị cười to.

      Lăng Vi nhân lúc này lau mặt xong, đứng ở đầu bên kia cạnh giường Viêm Bá Nghị, giở chiếc khăn ra, rút từng cây kim châm ra.

      Viêm Bá Nghị nhìn động tác trôi chảy của , trong lòng khen ngợi thôi.

      Lăng Dịch Sâm xoa xoa cái mũi của mình, bò xuống giường, tự mang giày vào rồi chạy ra ngoài, vừa chạy vừa khóc nức nở: “Con là đứa bé ai thương, daddy có mami rồi cần con nữa, mami có daddy rồi cũng cần con nữa, hai người còn có thể sinh, con bị vứt bỏ. Mọi người mau đến xem này.”

      Sau khi cất kim châm vào hộp, Lăng Vi và Viêm Bá Nghị nhìn nhau cái, cả hai đều cảm thấy cạn lời, ngay cả Viêm Bá Nghị cũng bắt đầu tin rằng, sau này con trai muốn làm diễn viên rồi, kỹ thuật diễn này, chê vào đâu được.

      “Hôm nay còn muốn đến công ty hả?” Viêm Bá Nghị mặc quần áo xong, thấy Lăng Vi cầm túi xách muốn ra ngoài.

      Lăng Vi gật đầu: “Gần đây công ty có hạng mục cạnh tranh đấu thầu, em về căn hộ điêu khắc thành phẩm trước. Tối mai và Dịch Dịch về bên căn hộ nhé.”

      Viêm Bá Nghị nghe Vi Vi mời mình buổi tối đến căn hộ, nụ cười mặt rạng rỡ lên: “Hôm nay có việc gì, có thể ở bên cạnh em, hay là dắt Dịch Dịch cùng đến căn hộ của em?”

      Lăng Vi do dự, thấy ánh mắt mong đợi mặt Viêm Bá Nghị. Gật đầu. Ở căn hộ có công cụ cần dùng. Hơn nữa có vẻ tự nhiên hơn, vẫn luôn cảm thấy ở trong bang Xích Viêm được tự nhiên lắm, có thể là còn thiếu chút gì đó.

      Thiếu thứ đó, bây giờ cũng thích hợp với mình. (Thiếu thứ gì ư? tờ giấy chứng nhận chứ gì, danh chính ngôn thuận nha.)

      Giống như được ban ơn gì lớn lao lắm vậy, Viêm Bá Nghị hưng phấn bế Lăng Vi lên, cười : “ hả? Vậy tốt quá, vậy chúng ta qua bệnh viên thăm Sở Phong trước nhé.”

      Khoảnh khắc Lăng Vi cảm thấy chân rời khỏi mặt đất, trong lòng tràn ngập niềm vui. Có lẽ, trong lòng cũng muốn gần gũi với Viêm Bá Nghị hơn.

      Thấy Lăng Vi gật đầu, lại cảm thấy Vi Vi từ chối vòng tay của mình, Viêm Bá Nghị bế Lăng Vi quay mấy vòng.

      “Làm gì thế? cho bắt nạt mami.” Giọng của Lăng Dịch Sâm lại văng lên, Lăng Vi giãy giụa khỏi vòng tay của Viêm Bá Nghị, dựa vào cạnh cửa.

      Viêm Bá Nghị dở khóc dở cười nhìn Lăng Dịch Sâm, trong lòng nghĩ, con trai, rốt cuộc con muốn làm gì, thấy daddy với mami càng ngày càng tốt nhìn nổi à?

      Bàn tay mập mạp của Lăng Dịch Sâm để ở sau lưng, đến trước mặt Viêm Bá Nghị, có chút vui chu miệng lên, : “Daddy, ba cần vợ cần con nữa, bây giờ con kiện ba, đau lòng quá, trái tim của con vỡ nát giống như mã vạch 2D rồi.”

      mặt Lăng Vi đổ đầy mồ hôi lạnh, xách cổ áo của Lăng Dịch Sâm lên rồi : “Đến đây, đến đây, mami dạy cho con chút thế nào là tôn trọng người khác, thế nào gọi là nên , nên . Con trai, dạo này có phải con ăn nhầm thứ gì , bình thường đến mức nghiêm trọng như thế, nếu như mẹ nuôi con về mà con còn như vậy, mẹ đưa con về Mỹ, học nhà trẻ .”

      Lăng Dịch Sâm vừa nghe thấy thông điệp cuối cùng của mami, lập tức im miệng lại, trở về trạng thái cục cưng ngoan ngoãn, cười hì hì nhìn mami, : “Mami, trễ lắm rồi, con ăn sáng rồi đó, bây giờ có phải nên ăn trưa rồi ạ.”

      Lại nữa rồi, Viêm Bá Nghị vờ như nghe thấy con trai gì, về phòng sách lấy hai cuốn sách ra, vươn tay, khom người kẹp Lăng Dịch Sâm lên, ra ngoài. bắt đầu cảm thông với những người ở bên cạnh nhìn Dịch Dịch trưởng thành rồi, lỗ tai gần như sắp mài thành kén luôn.

      Viêm Bá Nghị kêu thuộc hạ lái xe, mình cùng Vi Vi và Dịch Dịch ngồi ở ghế sau, chạy về phía tổng bệnh viện Xích Viêm.

      Mộ Bạch nghe Lão Đại muốn tới, đứng chờ bên ngoài cổng bệnh viện.

      “Chị Lăng, chị đến rồi.” Thấy Lăng Vi bên cạnh Viêm Bá Nghị, Mộ Bạch chào hỏi trước, ngay cả Viêm Bá Nghị cũng để ý, đây chính là đối xử đặc biệt của Quái Y đó.

      Lăng Vi hất hất đầu gì, nhưng Lăng Dịch Sâm được bế trong lòng nhịn được, chỉ nghe cậu với vẻ hơi nghiêm túc: “Cái chú có vấn đề về giới tính này, daddy của cháu ở đây, sao chú có thể nhiệt tình với mami cháu như vậy được chứ? , có phải
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Editor: miemei

      Chương 80 – Thế giới quan của con trai cưng!


      Lấy di động ra, gọi cho Ưng Lão Tam.

      Vưu Na chạy ra lối thoát hiểm, đè thấp giọng hỏi: “Rốt cuộc kế hoạch mà có ổn vậy? Nếu như thất bại nữa, tôi thể giúp nữa đâu.”

      Vưu Na hề muốn giúp bang đầu Ưng làm khó bang Xích Viêm, chỉ là hi vọng mượn tay của Ưng Lão Tam có thể đuổi Lăng Vi thôi.

      biết đầu bên kia điện thoại hai câu gì đó, Vưu Na gật đầu rồi cúp điện thoại. Bây giờ, ta chỉ có thể đợi. Xem xem lần này Ưng Lão Tam có thể làm ra trò gì.

      Thời tiết ở thành phố Liêu càng ngày càng lạnh, Lăng Vi mặc cái áo khoác da bó eo, mang đôi bốt cao đế bằng. thực thích mang giày cao gót, nghe Từ Niệm Niệm khi mang giày cao gót vào, giống như bị nghiện vậy, mỗi lần thấy đôi giày cao gót nào đẹp đều phải mua về. Câu này, chắc là đối với mấy người trong giới ngôi sao thôi, hợp với Lăng Vi rồi.

      Về đến dưới lầu khu chung cư, sau khi xuống xe, Lăng Dịch Sâm được Viêm Bá Nghị bế trong lòng, cậu biết hôm nay đắc tội với mami rồi, liền muốn nhào vào lòng daddy để tìm chỗ dựa. Suy nghĩ lúc, Lăng Dịch Sâm nhìn Lăng Vi hai tay trống : “Mami, sao mẹ có thể để mình daddy xách hết túi được chứ? Trong này rất nhiều thứ đều là mua cho mẹ đó, mẹ đau lòng cho daddy hả?”

      Lăng Vi đổ mồ hôi, trong lòng đáp lại, còn phải daddy của con sĩ diện sao, mấy thứ này cần phụ nữ xách kia kìa.

      Giơ tay ra, Lăng Vi túm lấy đầu của cái túi to, cùng Viêm Bá Nghị xách lên lầu.

      Đợi đến khi Lăng Vi và Viêm Bá Nghị vào trong nhà bắt đầu chuẩn bị làm cơm tối, em trong bang Xích Viêm gọi điện đến tổng bộ Xích Viêm xảy ra chuyện rồi, bị người của bang Đầu Ưng đánh úp.

      Cúp điện thoại, Viêm Bá Nghị vô cùng áy náy nhìn sang Lăng Vi : “Vi Vi, em với Dịch Dịch ăn trước nhé, bên Xích Viêm có chút việc. Chút nữa về.”

      Viêm Bá Nghị xong xoay người mang giày xuống lầu. hề nhìn thấy nét lo lắng trong mắt Lăng Vi.

      “Con trai, bên daddy con có chút chuyện, chúng ta cùng với daddy nhé?” Lăng Vi để nguyên liệu xuống, bỏ hết vào tủ lạnh, bế Lăng Dịch Sâm lên chạy bước xuống lầu.

      Vừa ra thang máy, nghe thấy bên ngoài vang lên mấy tiếng súng, Lăng Vi đột nhiên nghĩ đến, đây có thể là trò đánh lạc hướng, dụ rắn ra khỏi hang. Mục đích chính là Viêm Bá Nghị và mẹ con .

      Lăng Vi nhìn dáng vẻ sợ trời sợ đất của Lăng Dịch Sâm, cúi đầu hỏi: “Dịch Dịch sợ phải ?”

      Lăng Dịch Sâm nặng nề gật đầu, nghiêm túc hỏi: “Mami, daddy có xảy ra chuyện gì ạ, chúng ta tìm daddy .”

      Lăng Vi gật đầu, lấy cây súng trong ba lô của Lăng Dịch Sâm ra, vẫn là cây súng của Sở Phong, ôm chặt Lăng Dịch Sâm chạy chậm ra ngoài.

      Lúc này di động trong túi quần vang lên, Lăng Vi vừa thấy hiển thị cuộc gọi là Viêm Bá Nghị, lập tức bắt máy.

      Điện thoại vừa kết nối, liền nghe thấy Viêm Bá Nghị : “Vi Vi, em đừng xuống lầu, đừng ra ngoài, tiếng súng đó là mồi nhử, lúc vừa lái xe ra ngoài thấy có người chạy vào lối vào khác của hành lang chung cư để tìm ngưởi rồi, nghĩ có thể là muốn đối phó em đấy, vừa chạy ra ngoài, bây giờ chạy về đây, em đừng sợ.” Vừa dứt lời, Lăng Vi muốn câu gì đó, nghe thấy tiếng ở bên ngoài.

      “Tìm được chưa? Nghe là ở trong khu chung cư này thôi, mày lên tầng 1, mày lên tầng 3, tao lên tầng 5, còn lại lên tầng 2 với tầng 4 .” Nghe thấy giọng dặn dò, Lăng Vi chợt hoảng hốt, đây là gã đàn ông bắt cóc mình hôm đó.

      Lăng Dịch Sâm cũng có chút sợ hãi, cậu đến gần bên tai Lăng Vi, giọng : “Mami, mẹ đừng lo lắng quá, cục cưng bảo vệ mẹ.”

      Nghe con trai an ủi mình, Lăng Vi sửng sốt, xoay người chạy vào trong hành lang. nhớ trong hành lang lầu khu vực là trợ lý đặc biệt chuẩn bị cho mình. Nghĩ đến đây, Lăng Vi chỉnh di động sang chế độ im lặng, chạy nhanh qua đầu bên kia của hành lang.

      Đến lối thoát hiểm, Lăng Vi gõ vào tường, phát bên [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :