1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kiếp nạn tình nhân - Văn Xán (24)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 67 – Mẹ kế đến xâm phạm, ai là người nhà với bà?

      “Ặc……” Lưu Kế Phát biết từ đâu, thực ra cũng biết xảy ra chuyện gì, người phụ nữ này phải tìm Lưu Kế Phát , mà là tìm tổng giám đốc Lăng nha.

      Nghe thấy câu của Lăng Vi, người đàn bà trong phòng đứng lên, hét to: “Lăng Vi. Cái đồ sao chổi này, mày trả con lại cho tao, tao, mày, bây giờ mày theo tao đến cục cảnh sát.” Tiếng chửi đổng vừa ra khỏi miệng, ánh mắt của Lăng Vi chợt thay đổi, ngờ bao nhiêu năm gặp, đức hạnh của Lý Mai vẫn như thế, lại còn chạy đến công ty quậy nữa.

      “Phó tổng giám đốc Lưu, sau này thuê thêm mấy bảo vệ , gặp phải những kẻ gây chuyện thế này đuổi ngay.” Lăng Vi lạnh lùng nhìn Lý Mai cái, sau khi với Lưu Kế Phát, xoay người trở về phòng làm việc của mình.

      Nghĩ đến con trai vẫn đợi mình ở cửa phòng làm việc, lo lắng bị Lý Mai xông ra phát . Lăng Vi lập tức gọi điện cho Lăng Dịch Sâm. Rẽ qua khúc quanh, rồi về phía nhà vệ sinh nữ.

      Lăng Dịch Sâm ngồi chơi game ghế sô pha tiếp khách ở quầy tiếp tân, nghe mami gọi điện đến, cũng để ý. Lập tức tắt máy, tắt máy xong cậu đến phòng làm việc của mami tìm mami, bắt điện thoại cũng sao.

      Sau khi Lăng Vi vào nhà vệ sinh, lại gọi cho Lăng Dịch Sâm mấy cuộc liên tiếp. Mắt thấy Lý Mai sắp đuổi theo vào đây rồi, liền chặn lại trong nhà vệ sinh, mà lại vì muốn giấu con trai cưng , dám ra giao đấu chính diện với Lý Mai, là khó chịu mà.

      “Lăng Vi, mày cút ra đây cho tao, bây giờ con trai tao vẫn còn nằm trong bệnh viện đấy, mày ác , lại chặt đứt chân của nó, có thù có hận gì, tìm tao tính sổ nè, đừng tìm con tao. Nó cũng là trai mày mà. Sao mày nhẫn tâm đối xử với nó như vậy chứ?” Lý Mai vừa khóc, vừa đập cửa nhà vệ sinh.

      Lăng Vi bịt lỗ tai lại, lại gọi điện cho Lăng Dịch Sâm nữa, lần này cuối cùng cũng bắt máy rồi.

      “Lăng Dịch Sâm, mẹ ra lệnh cho con rời khỏi công ty với tốc độ nhanh nhất, đợi bà già gây chuyện khỏi công ty rồi con hãy trở lại.” Lăng Vi với giọng điệu cho phép nghi ngờ.

      Lăng Dịch Sâm gật đầu, nhìn quầy tiếp tân trống , hỏi: “Có khen thưởng gì ạ?”

      Lúc này còn muốn ra điều kiện nữa, xem có xử thằng ranh con đó , Lăng Vi nghiến răng : “Bữa ăn ngon với đồ ăn vặt. Nhớ lời mami dặn đó, cúp nhé.”

      Vừa cúp điện thoại, Lăng Vi mở cửa ra khỏi phòng vệ sinh, vừa muốn rửa tay, Lý Mai ở phía sau lủi tới, vươn tay nhào tới đánh Lăng Vi.

      Lăng Vi né kịp. Mắt thấy bàn tay của Lý Mai sắp chạm vào mặt mình, móc cây kim bạc trong túi ra, đâm vào huyệt đau của Lý Mai.

      “A, Lăng Vi, mày dám động tay hả.” Gương mặt của Lý Mai méo xẹo, bà ta tức tối vươn cánh tay khác ra, đánh thẳng vào mặt Lăng Vi, bao nhiêu năm gặp, quả nhiên là thay đổi nhiều quá. Chẳng trách con trai muốn đụng vào nó, xem thử hôm nay bà có cào nát mặt nó .

      Lăng Vi lạnh lùng nhìn gương mặt già nua đầy nếp nhăn của Lý Mai, động tay đợi Lý Mai đến xử à? Chỉ có tên ngốc mới đánh trả thôi. Nhướn mày, Lăng Vi khinh bỉ : “Nhân lúc tôi chưa nổi nóng, tôi khuyên bà mau . Con trai của bà đối xử với tôi như thế, chết coi như là ban ơn lớn nhất cho rồi. Nếu như lần sau còn chạy đến trước mặt tôi, tôi buông tha nhàng như vậy đâu.”

      Cánh tay còn lại truyền đến cơn đau đớn tê dại, Lý Mai sửng sốt. Há miệng, hồi lâu sau mới hỏi: “Mày nhẫn tâm như vậy sao? Vi Vi à, vậy mà mày cho người chặt đứt chân của Văn Mậu, nó là trai mày đó, trái tim của mày bị chó ăn rồi sao?”

      Lăng Vi nhìn dáng vẻ đáng ghét này của Lý Mai, nhịn được cười : “Ha ha ha ha, Lý Mai, bây giờ bà cút ngay , bằng tôi nhịn được muốn giữ lại cái tay của bà đấy, đúng rồi, năm xưa là cái tay nào đưa ly nước có vấn đề kia cho tôi nhỉ?”

      Thấy ánh mắt sắc như dao của Lăng Vi, Lý Mai vội rút tay của mình về. ngờ Lăng Vi tính tình yếu đuối kia lại trở nên khó đối phó như
      [​IMG]

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 68 – Lửa ghen của Vưu Na

      Sau khi Viêm Bá Nghị về đến tổng bộ bang Xích Viêm, Mộ Bạch sắp xếp hành lý xong rồi, vừa định . Thấy Viêm Bá Nghị vội vã chạy về, trong lòng ta thoáng cảm động.

      “Mộ Bạch, bên phía Sở Phong cậu phải lo lắng nhiều rồi.” Viêm Bá Nghị vỗ vai Mộ Bạch . Xem ra nếu giải quyết dứt điểm thế lực gì kia bên thành phố C, thế nào cũng uy hiếp đến địa vị của bang Xích Viêm ở bên đó.

      Mộ Bạch lắc đầu: “Em vốn muốn nhờ Lăng chăm sóc giúp em. Xem ra gặp được rồi, Lão Đại, bất kể thế nào, phải thương cho sức khỏe của mình đấy.”

      Thấy ánh mắt của Mộ Bạch, Viêm Bá Nghị có chút xúc động. Quay đầu gật đầu hai cái, nhìn Mộ Bạch nữa.

      Mộ Bạch dự định rời khỏi ba ngày, nên chuẩn bị cho Viêm Bá Nghị lượng thuốc cho ba ngày. Vốn cất bước muốn lên xe, nhưng lại yên tâm quay trở lại, bắt mạch cho Viêm Bá Nghị.

      Viêm Bá Nghị cũng phối hợp với Mộ Bạch, sau khi mặc cho Mộ Bạch đổi cổ tay tới lui để bắt mạch, khó hiểu hỏi: “Xảy ra vấn đề gì sao?” muốn bệnh chết đâu, mới vừa nhận lại vợ con thôi mà.

      Sắc mặt của Mộ Bạch từ từ chuyển sang tốt hơn, ta tập trung bắt mạch thêm lần nữa. Phát trong cơ thể Lão Đại hình như có thứ gì khác nữa, khắc chế chất độc tấn công liên tục. “Gần đây vị trí tim có cảm giác gì khác thường ạ?” Mộ Bạch rút tay về. Nhìn Viêm Bá Nghị chăm chú.

      có, chỉ là tối qua, lúc ngủ, cảm thấy có cái gì đó chích vào ở chỗ lồng ngực, tê tê, tỉnh dậy được. Lúc sáng dậy xem thấy có gì khác thường.” Viêm Bá Nghị giống như cậu học sinh nghe lời, Mộ Bạch vừa hỏi trả lời ngay.

      Có cái gì đó chích vào, cảm giác tê tê, kim châm ư? Lẽ nào Lăng Vi châm cứu cho Lão Đại? Ô, chẳng lẽ lén lút chữa bệnh cho Lão Đại mà muốn để cho Lão Đại biết? Hay là có tâm tư hại Lão Đại đây? Mộ Bạch đứng yên tại chỗ nghĩ đông nghĩ tây mãi mà hiểu, đành phải uyển chuyển hỏi: “Lão Đại, có khi nào Lăng……”

      Viêm Bá Nghị phất tay, ngăn câu hỏi của Mộ Bạch lại. biết Mộ Bạch có ấn tượng tốt gì về Lăng Vi, tưởng đâu tiếp xúc vài lần thay đổi, ngờ trước khi thành phố C, vẫn quên nhắc nhở phải đề phòng Lăng Vi chút.

      Biết Mộ Bạch có lòng tốt, Viêm Bá Nghị hề giận. Chỉ than rồi : “ ấy là người phụ nữ của tôi. Tôi tin tưởng ấy.” Nếu như Lăng Vi nghe được câu này biết nghĩ như thế nào, có cảm động nhỉ. Chỉ là người đối diện là Mộ Bạch, Mộ Bạch chỉ có thể lắc đầu cười nhạt, lại dặn dò mấy câu rồi mới rời .

      Lần này Viêm Bá Nghị về phòng sách, định gọi điện cho Sở Dụ, hỏi xem công ty xảy ra chuyện gì, lại muốn phải tự đến đó chuyến.

      Tầng cao nhất của tập đoàn Thượng Lạc

      Sở Dụ ngồi trong phòng làm việc của tổng giám đốc nhìn Vưu Na khiển trách thư ký Tô. Lúc Lăng Vi, cũng tức là Monica đến nhận chức, thư ký Tiểu Tô khá nhiệt tình với , với thêm mấy câu, cười với thêm mấy lần, nên chướng mắt của Vưu Na.

      “Tôi hỏi , lúc Monica đến có gì với ?” Hôm nay Vưu Na mặc chiếc váy liền cúp ngực màu xanh gợi cảm, vốn nghĩ rằng Viêm Bá Nghị về đây, còn muốn xum xoe săn đón, kết quả người ta đến. Trực tiếp về tổng bộ Xích Viêm.

      Thư ký Tiểu Tô nơm nớp lo sợ đứng ngay giữa phòng làm việc, cúi đầu dám chuyện. Đến tập đoàn Thượng Lạc được năm rồi, tính tình của tổng giám đốc Vưu thế nào, được nghe rồi.

      Sở Dụ nhìn dáng vẻ cả người tức giận đùng đùng của Vưu Na, nhếch môi cười nhạt. Thành phố Liêu vào đông rồi, nhưng lúc vừa thấy Vưu Na vẫn cứ cảm thấy như đương lúc mùa hạ nồng vậy.

      Chết tiệt, kể từ khi Lăng Vi đến, Viêm Bá Nghị càng đến công ty nữa. Vưu Na vươn tay lấy sơ yếu lý lịch của Lăng Vi ở bàn, dùng ngón tay rạch trầy tấm hình vốn có chút mơ hồ đó. Vo thành cục rồi ném về phía thư ký Tiểu Tô.

      “Từ ngày hôm nay trở cần đến làm việc nữa, cái gì cũng biết, xum xoe bợ đỡ, nếu bí mật công ty bị trộm , tôi kiện đấy.” Vưu Na lạnh mặt, nhìn thư ký Tiểu Tô nữa.

      Sở Dụ thấy Vưu Na đùa quá rồi, lập tức đứng lên ngăn cản, : “Bỏ , ấy cũng đâu phải cố ý, dù sao cũng còn trẻ mà, ai mà có lúc lầm lỗi chứ, tôi thấy chuyện này cứ thế cho qua .”

      Thấy thư ký Tiểu Tô đáng thương nhìn qua đây, gương mặt
      [​IMG]

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 69 – Daddy, mami sao phải .

      Đến giờ tan tầm, Lăng Vi dắt tay Lăng Dịch Sâm ra phòng làm việc, khóa cửa lại. Bước nhanh về phía thang máy, màng đến những ánh mắt khác thường của các nhân viên.

      “Vi Vi, con cảm thấy mọi người đều nhìn chúng ta đấy.” Lăng Dịch Sâm giọng .

      Lăng Vi gật đầu, bàn tay dắt Lăng Dịch Sâm siết lại. Bước chân nhanh hơn. Người khác thích nhìn thế nào là chuyện của họ, can thiệp được. Lý Mai diễn tuồng này, nhất định là muốn làm ảnh hưởng địa vị của trong lòng nhân viên. Chẳng sao cả, có gì phải giải thích.

      “Vi Vi, mẹ vẫn muốn khóc hả? Con suy nghĩ nửa ngày trời rồi, rốt cuộc cũng nghĩ ra chuyện cười nè, có thể chọc cho mẹ vui đó nha.” Bàn tay mũm mĩm của Lăng Dịch Sâm ở trong lòng bàn tay của Lăng Vi nắm lại thành nắm đấm.

      Bước chân của Lăng Vi thoáng khựng lại, cúi đầu nhìn con trai, trong lòng có dòng cảm xúc thể ra, được câu quan tâm của con trai lấp đầy.

      Sinh Lăng Dịch Sâm, là quyết định chính xác nhất của trong hai mươi mấy năm nay.

      “Hì hì, Vi Vi, đừng nhìn cục cưng của mẹ với ánh mắt này nữa. Người ta là có chút ngại ngùng đó. Khụ khụ.” Bàn tay mập mạp còn lại của Lăng Dịch Sâm huơ múa, cười hì hì .

      Lăng Vi khom người xoa xoa gương mặt nhắn cua con trai, rồi bế cậu lên. Bất kể bên ngoài có sóng to gió lớn cỡ nào, chỉ cần con trai ở bên cạnh , liền có hậu thuẫn vững chắc, có thể khiêu chiến tất cả khó khăn, hiểm trở. Để cho con trai có tuổi thơ tươi đẹp.

      Sau khi vào thang máy, Lăng Vi giọng dặn dò Lăng Dịch Sâm: “Dịch Dịch, chuyện xảy ra trong ngày hôm nay đừng với daddy con nhé.”

      “Tại sao vậy ạ?” Chống cằm lên vai mami, thoải mái quá ~

      Lăng Vi kiên nhẫn giải thích: “Người đến là bà già mẹ thích, bà ta sống chung với ông ngoại con, mami lo daddy con biết được tìm bà già đó tính sổ, đến lúc đó ông ngoại con cũng bị ảnh hưởng, con hứa với mami với daddy con có được nào?”

      Lăng Dịch Sâm xoay đầu qua nhìn Lăng Vi, chớp chớp đôi mắt to như biết kia, nghiêng đầu suy nghĩ vài giây, giống như là hạ quyết tâm gì đó vậy, gật đầu cái.

      “Mami, chẳng phải ông ngoại con đuổi mẹ ra khỏi nhà sao? Tại sao còn phải để ý đến ông ấy? Nếu như ba con đuổi con ra khỏi nhà á hả, hừ hừ, sau này con dưỡng lão, đưa tang cho ba đâu.”

      Lăng Vi toát mồ hôi, bắt đầu hối hận rồi, tại sao chuyện gì đều kể hết cho nó nghe chứ. Tuổi còn như thế hiểu được gì đâu. Nhưng lời ra cũng là khá kinh người đấy. Nếu như Viêm Bá Nghị nghe thấy Dịch Dịch câu dưỡng lão, đưa tang này, có biểu cảm gì nhỉ?

      Nghĩ đến đây, khóe miệng Lăng Vi cong lên, ngẩng đầu nhìn, thang máy đến tầng rồi, thả Lăng Dịch Sâm xuống.

      Nhớ đến lúc ở ngoài, con trai rất ít khi gọi là mami, hỏi: “Dịch Dịch, tại sao lúc ở ngoài kêu là mami, con nít được gọi thẳng tên của người lớn nha.”

      Lăng Dịch Sâm vốn chăm chú nhìn thang máy, chỉ cần thang máy vừa mở cửa, cậu như chiếc tên lửa chuẩn bị phóng , điên cuồng chạy ra ngoài. ngờ mami lại hỏi vấn đề này, là.

      Cậu xoay đầu nhìn mami, lẩm bẩm : “Mẹ như vậy sinh con ra, bị người ta hiểu lầm đó, con muốn người ta hiểu lầm mami.”

      Thằng nhóc này, trong lòng Lăng Vi chợt chua xót, bỗng chốc lại được mật ngọt vây lấy. Những chuyện vui lúc sáng, toàn bộ đều bị quét hết.

      Thang máy vừa mở ra, Lăng Dịch Sâm giống như được gắn mô-tơ vậy, đôi chân ngắn ngủn đạp cái liền phóng ra mất rồi, daddy gọi điện cho cậu muốn đến đón, cậu muốn nhìn thấy daddy trước mami, (*^__^*), hì hì.

      Lúc Lăng Vi muốn kêu Lăng Dịch Sâm lại, muộn rồi. Mắt thấy Dịch Dịch đụng phải người tới, vội chạy qua đó, lên tiếng xin lỗi.

      , ngại quá.” Lăng Dịch Sâm kéo Lăng Dịch Sâm bị té ngã đất đứng dậy.

      Người bị đụng gì, vẫn đứng yên tại chỗ. đứa bé đụng vào có thể nặng được bao nhiêu chứ, hề để ý. Điều để ý
      [​IMG]

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 70 – Những khó khăn trắc trở trong cuộc đời này của em, đều là vì để gặp được .

      Viêm Bá Nghị vừa dỗ Lăng Dịch Sâm, vừa tìm hướng của Vi Vi. tay bế Lăng Dịch Sâm, tay cầm di động gọi điện cho người trong bang.

      Sở Phong và Mộ Bạch đều có ở đây, tùy tiện tìm đại người, bảo người đó dẫn theo vài thuộc hạ ra ngoài tìm Lăng Vi.

      bế Lăng Dịch Sâm lên phòng trung tâm điều khiển của tòa nhà, muốn xem camera giá sát.

      “Daddy, mami sao chứ?” Lần đầu tiên Lăng Dịch Sâm thấy có người buộc thuốc nổ lên người, trong lòng vô cùng sợ hãi.

      Lúc này Viêm Bá Nghị để tâm hỏi han hay là giải thích gì với con trai nữa, cánh tay ôm con trai chặt, giọng : “Dịch Dịch, đừng lo, mami con sao đâu, bây giờ ngoan ngoãn theo daddy nhé, đừng chạy lung tung có được nào?”

      Lăng Dịch Sâm gật đầu, muốn tự mình . Cậu lớn rồi, thể để ba mẹ bế tay mãi được. Viêm Bá Nghị cúi người thả con trai xuống đất, vươn tay nắm bàn tay mập mạp của cậu. Hai người cùng vào phòng trung tâm điều khiển, tìm nhân viên bảo vệ phát lại hình ảnh lúc Lăng Vi bị bắt .

      “Tên này hơi quen mắt.” Viêm Bá Nghị kêu người dừng hình ảnh lại.

      Lăng Dịch Sâm nhảy tới chiếc ghế bên cạnh, sau khi nhìn thấy người mà daddy chỉ vào lập tức : “Daddy, lúc daddy mang mami ở dưới bãi đậu xe tầng hầm đó, chính là người đàn ông này muốn bắt cóc con với mami.”

      Viêm Bá Nghị gật đầu, bỗng chốc lại quay sang nhìn Lăng Dịch Sâm, do dự hỏi: “Sao con biết lần trước daddy mang mẹ con ở bãi đậu xe tầng hầm, con ở đó phải ?”

      Lăng Dịch Sâm cũng phát mình lỡ lời, cậu vội vàng dời đề tài: “Haiz, biết mami thế nào rồi, daddy, ba cứu mẹ về, ba chính là hùng của con đó.”

      Khụ, Viêm Bá Nghị nên lời.

      Thời gian lâu, thuộc hạ gọi điện đến, điều tra được chút dấu vết. Bang Xích Viêm muốn tìm người ở thành phố Liêu hề khó. Khó ở chỗ người mà bọn họ tìm thế mà lại bị giấu ở bang Đầu Ưng, bọn họ sợ đọ sức chính diện, sợ là người của bang Đầu Ưng lấy an toàn của Lăng Vi để uy hiếp.

      xác định vị trí chưa?” Viêm Bá Nghị hỏi.

      Đầu bên kia điện thoại lại vội vàng trả lời , dường như tình hình có chút nghiêm trọng.

      Viêm Bá Nghị cúp điện thoại, bế Lăng Dịch Sâm ghế lên, sải bước như bay vào thang máy. ngờ người lần trước là người của bang Đầu Ưng, nếu biết sớm giải quyết luôn rồi, lúc đó chỉ để ý Vi Vi thôi, là tai họa chưa diệt trừ mà, y như là cái gai trong mắt vậy.

      Lúc Viêm Bá Nghị xuống lầu đến chỗ đậu xe của mình, những em ở gần đây đến rồi. phân tích tình hình tại cách đơn giản, bố trí phòng thủ cho tổng bộ bang Xích Viêm ổn thỏa. Nếu như bang Đầu Ưng muốn đối phó với bang Xích Viêm của , đây là cơ hội tốt, có thể chơi trò giương đông kích tây, vậy nên phòng thủ của tổng bộ bang Xích Viêm nhất định phải chắc chắn.

      “Dịch Dịch, ngoan ngoãn theo daddy được ? Chuyện hơi khó giải quyết, con phải phối hợp với daddy đấy.”

      Thấy Lăng Dịch Sâm gật đầu liên tục, Viêm Bá Nghị khởi động xe, chạy thẳng về phía mục tiêu. muốn để Dịch Dịch về tổng bộ bang Xích Viêm, nhưng Mộ Bạch và Sở Phong đều có ở đó, tuy phải đối diện với chuyện này hơi nguy hiểm, nhưng bảo vệ cho con trai tốt, nên vẫn là mang Dịch Dịch theo bên người yên tâm hơn.

      Lúc này, Lý Canh đưa Lăng Vi đến khu vực quản lý của bang Đầu Ưng, rời khỏi. đành lòng nhìn người khác làm khó Lăng Vi, nhưng lại giúp được gì cho . Chỉ có thể rời . Thực ra tan nhà nát cửa, đều do tự gây ra, muốn trách cũng chỉ có thể trách bản thân . Nhưng vì muốm giảm bớt cảm giác tội lỗi của mình, liền đẩy thù hận lên người Lăng Vi hết, bây giờ con còn đợi cứu, người phụ nữ từng thích cũng thể tính là gì.

      Lăng Vi bị bịt mắt, nhìn thấy gì cả. hỏi câu thăm dò: “Có ai ?”

      Kết
      [​IMG]

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 70 (2)

      Lúc Lăng Vi tỉnh lại lần nữa, miếng vải bịt mắt mặt bị lấy ra rồi. mở mắt ra, phát trong căn phòng có hai gã đàn ông cao to trần nửa người đứng đó.

      Trời mùa thu vậy mà mặc áo, Lăng Vi mím môi, lập tức quay đầu nhìn, sợ bị đau mắt hột. Phát mình có thể động đậy được, giơ tay muốn móc di động ra, lại phát thấy di động đâu.

      Thấy tỉnh rồi, hai gã đàn ông cao to thấp giọng trò chuyện, dường như thương lượng phải đối xử với Lăng Vi như thế nào.

      “Thả tôi .” Lăng Vi với vẻ đáng thương, nghe , ở trước mặt đàn ông vờ đáng thường có thể chiếm được lòng thương hại nha.

      “Ai phái các người đến vậy? Tôi có thể cho các người nhiều tiền hơn.” Bây giờ hứa trước, đợi sau khi thả rồi, xem có tìm Viêm Bá Nghị trả thù giúp , hừ.

      Hai gã đàn ông nhìn nhau cười, hề để ý đến Lăng Vi. trong số đó, mở cửa ra ngoài. Người còn lại đứng tại chỗ nhìn Lăng Vi chằm chằm.

      biết Viêm Bá Nghị có tìm được chỗ bị nhốt hay , là bi ai mà, cũng biết mình chọc phải người nào, mà lại đối xử với như thế.

      Đầu tiên là trong căn phòng cực nóng kia, ngột ngạt rất lâu. Bây giờ căn phòng sắp dở bỏ, bốn phía đều thông gió.

      Cảm thấy mình nằm chỗ như vậy có cảm giác, Lăng Vi lập tức nhảy lên. Tay chân vừa động đậy được, muốn bỏ chạy ngay.

      Gã đàn ông cao to kia cũng nhìn ra tâm tư của Lăng Vi. Miệng mấp máy, hồi lâu mới lên tiếng : “Đừng phí sức nữa, nếu biết bản lĩnh của rồi, dĩ nhiên cho cơ hội chạy trốn đâu.” Giọng điệu thong dong, nhưng vẫn có thể nghe ra gã đàn ông này phải người thành phố liêu.

      Lục lọi mấy cái túi của mình, phát ngoài di động, chìa khóa, ví tiền, dụng cụ phòng sói, kim bạc gì gì đó đều thấy đâu nữa.

      “Có thể cho tôi biết, người bắt cóc tôi định xử lí tôi thế nào ?” Lăng Vi hoảng hốt.

      Gã đàn ông cao to kia lắc đầu với vẻ mặt cảm xúc, chỉ đến đây trông người thôi, xen vào những chuyện khác.

      Lúc Viêm Bá Nghị và Lăng Dịch Sâm chạy đến chỗ ban đầu nhốt Lăng Vi, tòa nhà trống , người rồi. Chỉ để lại căn phòng vẫn còn tỏa hơi nóng kia.

      Người của Viêm Bá Nghị theo sát phía sau, sau khi vào tìm rất nhiều chỗ, cũng tìm thấy. Viêm Bá Nghị tức giận, quyết định đến bang Đầu Ưng đòi người.

      Nếu đây là địa bàn của bang Đầu Ưng, người phụ nữ của bị bắt cóc đến đây, lại mất tích địa bàn của bang Đầu Ưng nữa, ắt phải tìm Ưng lão đại tính sổ rồi.

      “Daddy, mami có ở đây sao?” Lăng Dịch Sâm ngẩng đầu nhìn làn khói trắng lượn lờ đầu, may mà người cậu , nên tầng khí cậu tiếp xúc vẫn còn khá tốt, về phần daddy và những em trong bang đổ mồ hôi nhễu nhại kia, cậu thương nhưng cũng chẳng giúp được gì.

      Viêm Bá Nghị lắc đầu, muốn bế Lăng Dịch Sâm lên tìm theo hướng khác, Lăng Dịch Sâm sợ nóng, mình có thể tự , cũng chạy chậm theo bước chân của Viêm Bá Nghị.

      Vưu Na ngồi trong phòng làm việc, khống chế toàn bộ, ta cho thuộc hạ chuyển lời cho Ưng Lão Tam rồi, nếu chuyện lần này thành công, vậy coi như là lần diễn tập vậy, lần sau vẫn có thể bắt Lăng Vi nữa. Nếu như lần này thành công, lợi ích đưa cho Ưng Lão Tam, chỉ đơn giản là tiền thôi. Ưng Lão Tam, Ưng Lão Tam, ý nghĩa như tên, là Lão Tam của bang Đầu Ưng, ta vẫn còn Lão Nhị và Lão Đại nữa.

      Nhìn camera giám sát ở trước mặt, Viêm Bá Nghị sốt ruột tìm người như thế, đây là lần thứ hai rồi.

      Có khi nào Vưu Na biến mất, mà có thể mang đến cho Viêm Bá Nghị nỗi hoảng hốt như hôm nay đâu chứ.

      Cầm di động trong tay, Vưu Na dặn dò: “Nếu ả tỉnh rồi, thực kế hoạch , chỉ cần đừng để ở lại thành phố Liêu, hủy ta cũng sao cả.”

      Bây giờ Lăng Vi vẫn biết là ai bắt cóc , nghĩ cũng nghĩ ra, người phụ nữ chỉ gặp mặt lần, thế mà lại điên
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :