Chương 5: Kích sát Lúc vị kiếm tu hề áp chế "phóng khai thủ cước" (dùng hết khả năng) tận tình tiến công, bộc phát ra sức chiến đấu tuyệt đối có thể là khủng bố. Trảm Nham hiển nhiên cũng là vị Kiếm Sư chủ công, tuy rằng áo giáp đấu khí cung cấp lực phòng ngự nhất định, nhưng chút phòng ngự ấy dưới công kích toàn lực của song phương, trở nên yếu đuối bằng tờ giấy trắng, kích phá tan. Hai đạo thân ảnh bao phủ trong mảnh kiếm quang dày đặc phân biệt hai bên, nhiều điểm đỏ sẫm tích lũy ngừng, tại nơi trùng trùng điệp điệp kiếm ảnh hình thành phiến huyết vụ, đem hai người hoàn toàn bao phủ ở bên trong. Trong chiến đấu lực lượng tương đương nếu muốn bị thương, hoàn toàn là người si mộng. Lăng Vân sợ thụ thương, làm người kiếm tu, cho dù phải lấy cái chết để chứng đạo, cũng phải có loại giác ngộ này. cần phải làm, chính là nhận thương tích ít nhất, tạo thành thương tổn lớn nhất cho đối phương. Kinh nghiệm chiến đấu của Trảm Nham phong phú, nhất định là thế gian hiếm thấy. Mặc dù Lăng Vân biết nhị giai Kiếm Sư của thế giới này đều có kinh nghiệm chiến đấu biến thái như vậy hay , nhưng thể , ý thức chiến đấu của rất mãnh liệt, ở dưới bản thân . Dù cho áp dụng đấu pháp lấy thương đổi thương (ăn miếng trả miếng), đối phương cuối cùng cũng thua kém mình chút nào. Ở dưới ý thức khống chế chiến đấu cường liệt kia, hai người từ chuyện dẫn phát tranh đấu, chuyển hóa thành cái loại sinh tử cừu địch bất cộng đái thiên. Ngoan độc, người so với người càng ác hơn. Kiếm quang tràn đầy lực phá hoại lại lần nữa gào thét, đánh tan tia hộ thân chân khí Lăng Vân vừa mới ngưng tụ, ở cổ tay nổ thành lỗ máu, gần như tăng thêm phần huyết dịch tươi mới cho trận huyết vụ nồng đậm bên người. Cánh tay bị thương gần như bị hủy truyền đến thống khổ căn bản phải người bình thường có thể chịu được, Lăng Vân dưới kích cánh tay suýt nữa trở thành tàn phế, mảy may để ý mặt vết thương máu chảy ngừng, dứt khoát kiếm đánh vào đầu vai đối phương, Cửu Cửu Thượng Huyền Kiếm Khí sắc bén lấy loại tốc độ kinh khủng, từ trong cơ thể nghiền ép xuất ra, dọc theo lộ tuyến kinh mạch sướng khoái tột cùng dũng mãnh tiến vào bên trong kiếm, lại dọc theo mũi kiếm truyền ra, bắn vào đầu vai của Trảm Nham, trong nháy mắt đánh gãy toàn bộ kinh mạch cánh tay của . Trong mắt Trảm Nham hung quang đại thịnh, khuôn mặt tràn ngập tiên huyết càng trở nên dữ tợn. Mắt thấy nhất kích hầu như được thanh toán, lại để ý thương tổn do lợi khí mang đến, duỗi tay bắt lấy mũi kiếm của Lăng Vân, mặc cho kiếm khí gần như cắt đứt cánh tay da tróc thịt bong, đấu khí phát ra, đúng là hi sinh cánh tay tàn phế này, bẻ gãy thanh lợi kiếm rạn nứt này của Lăng Vân. Tâm trí và hung ác tàn nhẫn bậc này, nếu như Kiếm Sư bình thường thấy, thế nào cũng bị hù dọa thể điên. Ai có thể nghĩ đến, lại có thể tại thừa nhận thống khổ do cánh tay hầu như tàn phế mang đến, vẫn như cũ lấy nó phá hoại lợi kiếm đối phương. Cho dù cánh tay tàn phế, cũng muốn lợi dụng giá trị lớn nhất của nó. Lăng Vân là kiếm tu, kiếm tu, nếu như ngay cả kiếm còn có, còn có thể đủ xưng là kiếm tu sao? chỉ là kiếm tu, mà phần lớn Kiếm Sĩ, Kiếm Sư đều là như vậy, ngay cả kiếm cũng có, còn có thể đủ xưng là Kiếm Sĩ, Kiếm Sư? Còn có thể tiếp tục thi triển kiếm kỹ chiến đấu nữa sao? Có thể , trong chiến đấu lực lượng ngang nhau, gần như bại cục của định! thể thi triển kiếm kỹ của Kiếm Sư, thực lực ít nhất phải hạ xuống cấp! Đây cũng là nguyên nhân Trảm Nham dùng hết toàn lực muốn phá huỷ kiếm trong tay Lăng Vân. Chẳng qua, Lăng Vân chính là trường hợp ngoại lệ. Đừng quên, ở Tử Vân trung cấp học viện, dùng cái gì đối phó những Kiếm Sĩ học viên đó. Chiến kỹ, mà phải kiếm kỹ! Hầu như kiếm ở trong tay bị tiêu hủy trong nháy mắt. có thể khẳng định mình thể dựa vào kiếm kỹ thắng được người trước mắt. Hiểu được điểm này, dứt khoát buông tay quăng kiếm, đơn thủ nắm cánh tay còn lành lặn của Trảm Nham, dùng chút lực, ngờ làm các đốt ngón tay tan nát, cùng lúc khom lưng quỳ xuống đất, dựa vào đầu gối mặt đất trượt cái, tránh né kiếm hoành tảo thiên quân (hoành tảo: quét ngang; 1 quân= 30 cân, thiên quân: 30000 cân) của Trảm Nham, trực tiếp lướt tới phía sau , hai tay quấn chặt phần eo , lăng ngửa ra sau, đầu dưới chân , hướng mặt đất hung hăng ném tới. Lần này nếu như thực đập xuống, còn làm cho đại não bể tan tành? Trảm Nham trong lòng giận dữ, muốn dùng đơn thủ chống đỡ, làm mất tác dụng công kích lần này của đối phương. Nhưng mà lúc này, tay bị phế, tay kia lại cầm đại kiếm, tay thứ ba lại có? Trừ phi nguyện ý quăng kiếm vào khoảng cho rảnh tay. Quăng kiếm? Trong đại não tất cả Kiếm Sư, sợ rằng căn bản là chưa từng tồn tại từ ngữ này. Kiếm chính là sinh mệnh thứ hai của bọn họ, kiếm chính là tiền vốn để bọn họ chiến đấu, có kiếm, bọn họ dựa vào cái gì để tiếp tục chiến đấu đây? Chẳng qua tốc độ lao xuống của cực nhanh, trong nháy mắt khi còn chần chừ, mất cơ hội tốt nhất để quăng kiếm. Bất đắc dĩ, Trảm Nham đành phải tận lực đem đầu hướng lên , lấy tấm lưng kiên cố phía sau, thừa nhận va đập kịch liệt lúc này. Lấy thực lực tương đương của hai người, bất luận điểm chần chờ hoặc sai lầm gì, đều quyết định kết quả cuối cùng của cuộc chiến. Lần va chạm kịch liệt này, lực chấn động đối với đại não sinh ra trận choáng váng nghiêm trọng, đồng thời suýt nữa khiến toàn bộ ngũ tạng lục phủ trong cơ thể chấn vỡ, ngụm tiên huyết chen lẫn nội tạng kỳ dị lập tức từ trong miệng phun ra. Mà chờ kịp thở gấp hơi, cả người Lăng Vân lăng mà tới, mang theo tư thái mạnh mẽ ngút trời hướng mặt đất đập tới, vị trí khuỷu tay nhắm vào địa điểm lại chính là yết hầu của . Đừng là yết hầu, nhìn lực lượng đập tới này mà , cho dù đập tới bất luận chỗ nào ở giữa thân thể, đều có thể đủ đem bộ vị đập thành bột phấn, ngay cả đầu khớp xương cũng ngoại lệ. Trảm Nham trong lòng kinh hãi đến cực điểm, vị Kiếm Sư còn lợi kiếm, lại có thể bộc phát ra sức chiến đấu đáng sợ như thế!? Chẳng qua tại hiển nhiên phải là lúc sợ hãi. bất chấp toàn thân đau đớn gần như rã rời, trực tiếp vỗ mạnh mặt đất, nương theo lực phản chấn, cuống quít hướng phụ cận bỏ trốn. - Đông! Toàn bộ mặt đất giống như địa chấn, lực đạo mạnh mẽ hùng hậu từ mặt đất bạo phát ra, lực chấn động khiến màng tai của Trảm Nham ở vùng phụ cận đau nhức. Lăng Vân hiểu , kích này thất bại, đầu khớp xương bên trong khuỷu tay của mình tối thiểu vỡ ra ít. Nhưng nếu quyết định chiến đấu, làm sao có thể sợ hãi thụ thương. Chiến đấu, hành động này vốn chính là hại người hại mình. Công kích của vẫn chưa kết thúc ở đó, mắt thấy Trảm Nham lại vỗ, lăng nhảy lên, Lăng Vân làm sao có thể để như ý!? Trong sát na nhảy lên hai chân như độc xà cắn ra, trực tiếp kẹp lấy đầu đối phương, đồng thời đột nhiên phát lực, rốt cuộc muốn lấy lực hai chân, đem đại não đối phương kẹp vỡ. Nguy cơ sinh tử, Trảm Nham bộc phát ra toàn bộ sức lực tiềm của mình. Áo giáp đấu khí trong cơ thể lại lần nữa phóng xuất, trong nháy mắt trung hoà lực kẹp của hai chân, đồng thời đại kiếm chém ra, mang theo tiếng xé gió, muốn đem hai chân Lăng Vân nhất cử chặt đứt. cách nào kẹp cổ, Lăng Vân thể thối lui. Tiếp theo hai chân phát lực hướng mặt đất hung hăng đập xuống, Trảm Nham vừa mới lăng nhảy lên lại lần nữa bị đập xuống mặt đất, đồng thời hai chân cực lực uốn lượn, trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc tránh được kiếm chém ra của Trảm Nham. Sau khi tránh kiếm này lại đạp ra cước đem đại kiếm uy hiếp lớn nhất đạp lệch sang bên, đồng thời cả người được hai tay chống mặt đất đỡ, bằng vào lực chống đỡ này nhảy lên hơn thước, hai đầu gối gấp khúc, từ cao đập tới ngực Trảm Nham ngã xuống đất. nguồn - Răng rắc! Tiếng đầu khớp xương vỡ vụn khiến kẻ khác sởn tóc gáy vang lên ràng trong rừng. Ngực Trảm Nham bị đòn nghiêm trọng ở dưới hai đầu gối Lăng Vân, toàn bộ lõm xuống, xương cốt bên trong tất cả nát bấy, vô số nội tạng bị đầu khớp xương vỡ vụn đâm thủng. trừng lớn con ngươi, thống khổ mà hoảng sợ nhìn Lăng Vân quỳ ngực , tiên huyết trong miệng ngừng phun ra. Cho đến chết sợ rằng cũng thể tin tưởng, Kiếm Sư, vì sao sau khi có kiếm ngược lại càng trở nên kinh khủng. Chỉ có điều ràng Lăng Vân cũng có hảo tâm cho biết chân tướng, ở trong sát na Trảm Nham tắt thở, khí lực cả người dường như bị mất sạch, cả người mềm nhũn ngã xuống bên cạnh, nằm thẳng dưới đất, hô hấp từng ngụm từng ngụm khí trong lành, thậm chí ngay cả đầu ngón tay cũng nguyện ý di động chút. Lấy thực lực nhất giai Kiếm Sư huyết chiến nhị giai Kiếm Sư- thắng!
Chương 6: Bao vây Lăng Vân biết rằng, lúc này phải là thời điểm để nghỉ ngơi, tìm chỗ mau chóng trốn , để khôi phục thương thế. Phải biết rằng, Trảm Nham là nhị giai Kiếm Sư trong liên minh bốn nước, cách khác, chính là đại biểu chỉ người, mà là tập thể. người sau lưng có đến tập thể hai mươi tám vị Kiếm Sư. Lúc này đánh chết Trảm Nham, khi tin tức bị người khác biết được, cần phải , trong cuộc sống về sau, coi như dở sống dở chết, khi gặp phải hai mươi bảy vị Kiếm Sư dốc toàn bộ lực lượng đuổi giết….. Bất quá ràng, ông trời vẫn đối với có chút chiếu cố Trong lúc và Trảm Nham đánh nhau, tuy rằng vẻn vẹn giằng co đến mười phút, nhưng lúc đánh nhau dao động dữ dội, khiến ột đội tìm kiếm ở gần đó chú ý. Cơ hồ tại lúc vừa rời khỏi trong nháy mắt, phía trước bụi cỏ tức khắc có người ra, vị nhất giai Kiếm Sư, bốn vị cao cấp Kiếm Sĩ phía sau tạo thành đội ngũ tìm kiếm xuất trong tầm mắt. chỉ có như thế, tình huống sau đó lại càng tệ hơn nữa. Vị nhất giai Kiếm Sư kia nhìn thoáng qua những vết thương ngang dọc, cơ hồ là nửa sống nửa chết người Lăng Vân, nghi hoặc : - Các hạ là….. Mà sau khi ánh mắt dừng lại người Trảm Nham, bi thương cùng phẫn nộ lập tức lên khuôn mặt : - Trảm Nham sư bá!? Ngươi, ngươi làm sao vậy…. Lăng Vân mở miệng ra, quả là muốn mắng câu. Lúc này bị người khác phát đủ xui xẻo, nghĩ tới, hai bên ngờ còn có tình đồng môn! Bất quá cũng biết, lúc này phải thời điểm cảm khái, thừa dịp vị nhất giai Kiếm Sư kia chưa kịp vì Trảm Nham chết mà phản ứng, lập tức hít hơi sâu, bất chấp thương thế trong cơ thể, cả người chợt nhảy lên, giống như tên rời cung hướng đến trong rừng cây vọt tới. Lấy trạng thái lúc này, đừng là vị nhất giai Kiếm Sư, chính là vị cao cấp Kiếm Sĩ, cũng có thể lấy mạng của . Đánh lén? Dù may mắn đánh chết vị nhất giai Kiếm Sư, bên cạnh có bốn vị cao cấp Kiếm Sĩ cũng đủ để đưa đến tử địa, huống chi, vị Kiếm Sư cao thủ phải dễ dàng đánh lén được, bởi vậy ngoại trừ chạy trốn, có lựa chọn nào khác. Lúc bắn vào trong rừng cây, đồng thời bên tai lập tức vang lên tiếng rít gào cực kỳ bi thương của nhất giai Kiếm Sư: - Bắt lấy , ! Giết cho ta! Giết thay sư bá báo thù! Ngay sau đó, trận tiếng động ở bụi cỏ phía sau vang lên, cần đoán cũng biết, là các Kiếm Sĩ kia đuổi theo. Lăng Vân kiểm tra qua người lần thấy vô số vết thương lớn đồng nhất, máu chảy ra ngừng từ miệng vết thương, trong lòng cười khổ thôi, bèn vừa chạy trốn, vừa chịu đựng đau đớn băng bó vết thương, nếu , máu tươi cứ chảy theo dọc dường, trở thành dấu vết lần theo tốt nhất. Hơn nữa, vừa rồi lúc chiến đấu cùng Trảm Nham, chẳng những tiêu hao rất nhiều tinh lực, thể lực, còn mất rất nhiều máu tươi, khi chiến đấu xong ngã xuống cảm thấy, lúc này sau hồi, lập tức cảm thấy suy yếu ràng. Nếu băng bó vết thương, sợ cần người khác đuổi theo, vì chảy máu mà chết. Bất quá, trả giá như vậy lớn, nhưng trận chiến đấu này cũng phải là có thu hoạch - Vừa rồi chiến đấu đến cực hạn, kích phát ra đại lượng tiềm lực trong cơ thể, mở thông Tiên Thiên Đại Thừa bình cảnh. Nếu lần này có thể chết, nhiều nhất tĩnh tu nửa tháng,ta liền có thể đột phá cảnh giới Tiên Thiên Đại Thừa. Lăng Vân vừa nghĩ, lại cố gắng tăng tốc độ nhanh hơn. cũng muốn vì khinh địch như vậy mà chết ở chỗ này, lúc trước vất vả tu luyện đến kiếm khí giai đoạn đỉnh phong, còn muốn nhìn xem giai đoạn Kiếm Hồn cùng Kiếm Thần đến tột cùng ảo diệu như thế nào. cần đến cao thủ truy tung, bốn tên Kiếm Sĩ cao thủ dọc theo đường máu tươi lưu lại phía dưới, rất nhanh tới gần. Tuy rằng Lăng Vân lấy thực lực mạnh mẽ đánh chết trưởng bối của bọn họ --- Kiếm Sư Trảm Nham, nhưng bộ dạng thê thảm kia của hai người đều nhìn thấy, lúc này là lúc đối phương cạn kiệt như cung giương hết cỡ, , có lẽ là ngay cả cung giương hết cỡ cũng còn hơn, có thể coi như là giãy chết. Nếu có thể nhân cơ hội này, đuổi theo địch nhân phía trước, bắt giữ đưa cho Hàn Bích Kiếm Sư tranh công, đối với tiền đồ tương lai của bọn họ mà , tuyệt đối chính là lần trợ lực lớn lao. Nghĩ vậy, bốn người tốc độ khỏi cố gắng càng nhanh hơn nữa. Cảm giác được thân thể càng ngày càng suy yếu, cùng với địch nhân sau lưng càng ngày càng gần, Lăng Vân trong lòng khỏi có chút bất lực. nghĩ hết mọi biện pháp, có lẽ có thể giết được hai tên Kiếm Sĩ, nếu như may mắn mà chừng có thể giết hết bốn tên gây cản trở này. Bất quá, chuyện tình cũng luôn luôn theo ý muốn, phải bằng vào vận may chiếm ưu thế, mới có thể bù lại cho bất lợi vì thân thể bị thương. Bất quá, mặc dù bỏ được điểm yếu này như thế nào? khi chậm trễ chút, tên nhất giai Kiếm Sư kia đuổi tới, chỉ như vậy, chừng còn có thể mang theo số đông cao cấp Kiếm Sĩ đuổi tới, cho đến lúc đó, đúng là chỉ có nước chạy lên trời. Tìm người hỗ trợ? Ai có thể trợ giúp mình? đến chính mình tại cái thế giới này quen biết được bao nhiêu người, mặc dù quen biết, lấy thực lực của bọn họ làm sao trợ giúp mình? Phải biết rằng, đuổi giết mình, chính là Kiếm Sư cấp bậc cường giả, cũng phải là trung bình Kiếm Sĩ, mà là cao cấp Kiếm Sĩ. - Có lẽ lúc này, duy nhất chỉ có nàng mới có thể trợ giúp ta mà thôi, nhưng ta vì cản phía sau giúp nàng, mới bị thương thành cái bộ dạng này, đúng ra nàng phải đến nỗi vong ân phụ nghĩa, cứ như vậy mà chứ! Bất quá thế nào, cũng có cách nào thuyết phục bản thân. đến nàng bản thân còn khó bảo toàn, cho dù nàng đến đây, năng lực như thế nào? vị nhất giai Kiếm Sư, có thể đánh bại vị nhất giai Kiếm Sư liên thủ với hơn mười vị cao cấp Kiếm Sĩ hay sao? Huống chi, chính mình lúc trước giúp nàng ngăn cản phía sau, vì nghĩ nhị giai Kiếm Sư dễ bắt nạt, muốn từ người mà tìm cơ hội đột phá thôi, đương nhiên, cũng đối với nàng có chút hảo cảm trong đó, nhưng mà ngẫm lại…… cảm thấy quá miễn cưỡng! Bốn tên Kiếm Sĩ đoán đường chạy trốn của Lăng Vân chút, cầm đầu là tên cửu cấp Kiếm Sĩ lập tức hất đầu, ba người khác cực kỳ ăn ý gật đầu cái, phân biệt hướng rừng rậm đường tắt mà , tên cửu cấp Kiếm Sĩ này tiếp tục đuổi theo Lăng Vân chạy trốn lát, cảm thấy bản thân càng lúc càng suy yếu nguồn Di chứng của trận chiến vừa rồi ra, nếu bản thân tìm chỗ nào đó mà nhanh chóng chữa thương, chỉ sợ thương thế như vầy ảnh hưởng đối với thân thế cách nào đánh giá, thậm chí lưu lại tật (bệnh ngầm), trở thành chướng ngại sau này khi đột phá cảnh giới cao. Bỗng nhiên, vùng rừng bên cạnh mơ hồ truyền đến tiếng hô hấp rất , Lăng Vân trong lòng rùng mình, thay đổi phương hướng chạy trốn. Đối phương tựa hồ nhận thấy được ý đồ của Lăng Vân, chợt từ trong rừng phóng ra, kiếm chém loạn, đấu khí của cao cấp Kiếm Sĩ chém ngang ra, làm cho Lăng Vân buộc lòng phải lui về phía sau. - Hừ, dám đánh chết Trảm Nham Kiếm Sư của Đức Trí đế quốc chúng ta, hôm nay phải chết thể nghi ngờ, còn …. Lúc này căn bản nên làm cái gì vô nghĩa, Lăng Vân thối lui, trong nháy mắt lập tức đổi phương hướng, nhắm rừng cây bên cạnh chạy , hoàn toàn nghe tên cao cấp Kiếm Sĩ kia cái gì. Nhưng mà chạy ra đến trăm mét, lại thanh kiếm lớn chém ra từ trong bụi cỏ, lại phải bị bức lui. Đồng thời, còn lại vài vị Kiếm Sĩ cũng từ khắp nơi thân vây quanh, phong tỏa hết tất cả đường lui của .
Chương 7: Tái kiến cửu cấp Kiếm Sĩ, hai bát cấp Kiếm Sĩ, thất cấp Kiếm Sĩ! Trong nháy mắt nhìn thực lực của những người, Lăng Vân chút chần chờ, lập tức bất ngờ đánh tới thất cấp Kiếm Sĩ thực lực yếu nhất. Lúc này căn bản có thời gian cho do dự. Bốn người dường như sớm biết rằng chọn người yếu nhất để xuống tay, cửu cấp Kiếm Sĩ bên cạnh bằng tốc độ nhanh nhất lập tức qua tiếp viện, chỉ cần thất cấp Kiếm Sĩ kia có thể ngăn cản kích của Lăng Vân, hai người bọn họ giáp công tạo thành thế tiền hậu giáp kích. ( trước sau cùng đánh) phải Kiếm Sư, vĩnh viễn thể biết được cái nhìn của cao thủ Kiếm Sư. Tại sao trong mắt bọn họ, thấp cấp, bát cấp Kiếm Sĩ, cũng quá khác nhau. Dù cho lúc này bản thân bị trọng thương, vẫn cứ như thế. Thoáng cái, lLăng vVân vọt tới trước cả người rủ xuống quỷ dị, cả thân thể xoay cái, cả người gần nhưcơ hồ dán mặt đất lướt tới vị trí cửu cấp Kiếm Sĩ cách đó xa, khi cửu cấp Kiếm Sĩ phản ứng lại, mạnh mẽ đánh ra chưởng lên mặt đất, mượn phản lực của chưởng này, cả người bắn nhanh . - Còn muốn chạy! Cửu cấp Kiếm Sĩ giận tím mặt, nếu để ột Kiếm Sư bị thương nặng như vậy chạy thoát từ tay , ta về sau còn gì thể diện để sống yên tại đế quốc. chợt quay nhanh trở lại, kiếm trong tay múa ra mảnh kiếm khí hoa lệ, bao trùm cả người Lăng Vân bên trong. Cho dù uy lực của kiếm khí này thua xa Đấu Khí Trảm của Kiếm Sư, ngay cả trúc giáp, đồng giáp bình thường cũng thể đục thủng, nhưng giờ phút này, thể nghi ngờ lại cho Lăng Vân kích trí mạng. Bị kiếm khí này gây thương tích, lập tức dẫn đến thương thế mà Trảm Nham lưu lại người , miệng những vết thương lớn kia cùng lúc vỡ ra, chảy ra lượng lớn máu tươi, cùng với đó là đau đớn kịch liệt và suy yếu, khiến xuýt nữa hôn mê. Vị cửu cấp Kiếm Sĩ kia hiển nhiên nhận định thương thế người Lăng Vân rất nghiêm trọng, mới lấy loại kiếm khí có tính bao trùm thực dụng kia, dẫn phát ra thương thế của , do đó liền đạt được hiệu quả thần kỳ. Trong khoảnh khắc bị thương, ba vị Kiếm Sĩ bên cạnh cũng đồng thời phản ứng, đồng loạt tấn công . Ba thanh đại kiếm phân biệt trình tự, tạo thành thế tam giác nhất tề cùng chém tới , phong tỏa hết tất cả đường chạy của . Đừng giờ phút này trong tay có kiếm, mà dù là có kiếm trong tay, cũng thể đồng thời ngăn cản lúc ba thanh kiếm cùng lúc công kích. Bạn xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm Bất đắc dĩ, Lăng Vân chỉ có thể tận lực vặn vẹo thân thể, đem diện tích thương thế làm cho nhất. - Hưu! Hưu! Hưu! Ba tiếng xé gió mang theo năng lượng đấu khí sắc bén, oanh kích lên người ba vị Kiếm Sĩ. Ba vị Kiếm Sĩ tâm thần hoảng hốt, kêu lến sợ hãi: - Đấu Khí Trảm! Đồng thời cuốn quít ngăn cản, mong đem ba đạo công kích này hóa giải! - Binh. Ba thanh kiếm trong tay ba người toàn bộ vỡ ra, hóa thành bụi thiết. Thất cấp Kiếm Sĩ thực lực yếu nhất bỏ mệnh đương trường. Dù là hai vị bát cấp Kiếm Sĩ, cũng bị dư của Đấu Khí Trảm gây thương tích, máu tươi từ miệng chảy ra như suối, vội vàng lui về phía sau. Cửu cấp Kiếm Sĩ hoảng sợ đan xen, cuống quít kêu lên: - Vị Kiếm Sư đại nhân ngang qua nơi này? Chắc là có gì hiểu lầm? Trả lời chính là những Đấu Khí Trảm tiếp tục đến. Lại chứng kiến ba đạo Đấu Khí Trảm phóng tới, ba vị Kiếm Sĩ may mắn sống sót dám tiếp tục đuổi theo nữa? Cuống quít bỏ chạy về phía nhất giai Kiếm Sư Hàn Bích. Có cao thủ nhất giai Kiếm Sư tham gia việc này, chuyện này phải bọn họ có khả năng khống chế được, dù cho là cửu cấp Kiếm Sĩ, cũng có tư cách đối mặt với Kiếm Sư chính thức. Ba người vừa , thân ảnh màu trắng xuất trước người Lăng Vân. Nhìn người đó, Lăng Vân thở hơi, bản thân chính là vì nàng mà bị trọng thương, nàng quả nhiên vong ân phụ nghĩa, nàng ở đây, tạm được coi là an toàn. Tâm thần lơi lỏng liền cảm thụ suy yếu mãnh liệt, chỉ kịp : - Xin làm phiền! Ba chữ, liền hồn mê. Nàng tự nhiên biết làm phiền là chỉ chuyện gì. Nhìn Lăng Vân hôn mê bên cạch mình, nữ tử kia tràn ngập mỏi mệt mặt có chút ngượng nghịu. Suy tư lát, nàng cuối cùng khẽ cắn môi, bất chấp nam nữ khác biệt nâng Lăng Vân từ mặt đất dậy, đặt lên lưng. Cảm thụ được ở cổ truyền đến hơi thở như có như , nàng phải cố nén ngượng ngùng trong lòng, mang lưng chạy nhanh thoát khỏi nơi đây, hướng khu vực trung tâm bước vào chỗ có mạch núi . … Lăng Vân biết mình khi nào có lại ý thức. Nhưng trong đầu vẫn nhớ , bản thân vẫn chưa an toàn, vẫn ở trong nơi nguy cơ tứ phía. Lúc này dưới kích thích mãnh liệt của nguy cơ, đại não dám có gì an nhàn cùng với lơi lỏng, bắt buộc chính mình từ trong hôn mê tỉnh táo lại. Hắc ám, ẩm ướt, vách tường đá … còn có mùi thơm nhàn nhạt. Bằng vào nhãn lực của cao thủ Tiên Thiên đại thừa, Lăng Vân lập tức thích ứng với hắc ám, đánh giá ràng sơn động vị trí của mình! Hơn nữa sắc trời bên ngoài, lúc này là đêm khuya, đại khái tương đương lúc rạng sáng ở địa cầu. Lúc Lăng Vân tỉnh lại khống chế cử chỉ, chưa phát ra tiếng động gì. Bởi vậy, khi mở to mắt tự nhiên có thể phát có nữ tử nằm ngủ ở bên người xa, đồng thời, nhìn theo tay nàng có đoạn dây thừng tinh tế, phát bên ngoài động có cơ quan cực kỳ bí . Cơ quan này tác dụng cũng lớn, chỉ có thể dùng để cảnh báo. Chẳng qua, có cơ quan này, ít nhất lúc ngủ bị người ta tới gần mà biết. Lăng Vân vẫn chưa chuyện, các miệng vết thương người được nữ tử kia giúp mình xử lý qua, từ thủ pháp xử lý xem ra, nữ tử này cũng coi như thành thục, hơn nữa nàng cẩn thận băng lại nhiều chỗ mình chưa làm, nên cần xử lý lại. Vết thương đáng ngại nữa Lăng Vân cũng vọng động, lập tức nhắm mắt bắt đầu tự mình khôi phục thương thế. Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí rất sắc bén, thích hợp để chữa thương. Chẳng qua Lăng Vân cũng phải có biện pháp với thương thế, dù sao chân khí, vốn là loại tu luyện để kiện thân cường thể, kéo dài tuổi thọ. tuy rằng thể đem Cửu Cửu Thượng Huyền để chữa thương, nhưng có thể lấy chân khí lớn đó kích thích tế bào của thân thể mình, làm trao đổi chất hoạt động nhanh hơn, những tế bào xấu nhanh chóng chóc ra, rồi phát triển da thịt mới.(kinh dị) Loại phương pháp này so với chân khí trị liệu nhanh hơn, rất hiệu quả. Nhưng biết cũng có khuyết điểm ràng. Làm nhanh trao đổi chất, chẳng khác nào gia tốc tiêu hao sinh mệnh lực của bản thân. Có thể , lấy sinh mệnh lực làm chi phí, để trị liệu thương thế thân thể. Chẳng qua lúc này muốn sống sót ra khỏi rừng rậm phải làm như vậy, thể tránh khỏi bị Kiếm Sư các quốc gia đuổi giết, dù cho có thân sinh mệnh năng lượng cường thịnh, đến lúc đó bị người giết chết, tất cả phải hóa thành hư sao? tại dưới loại phương pháp điều trị này, thương thế người Lăng Vân bị đấu khí làm nội thương, có tộc độ hồi phục cực kỳ đáng sợ. Đợi qua ba, bốn giờ, thương thế người gần như khôi phục được bảy tám phần. Tại lúc chữa thương đến lúc cuối, Lăng Vân cũng biết kia thức dậy, chẳng qua nàng cũng quấy rầy mình, mà ra ngoài sơn động, tìm kiếm thức ăn. Kiếm Sư cũng là người, tuy rằng bọn họ có được thực lực cường đại và sinh mệnh lực gấp hai lần so với người thường, nhưng bọn họ vẫn phải ăn. Nhất là trải qua cả ngày vận động với cường độ cao, thức ăn là phần thể thiếu. Chờ khi nàng trở về, Lăng Vân cũng chữa xong thương thế, ngồi xếp bằng, ánh mắt sáng ngời nhìn nàng vào. - Tỉnh rồi. Nàng xong, trực tiếp đem vài dã quả được rửa qua đưa cho Lăng Vân, sau đó tự mình ngồi bên ăn. Lăng Vân gật gật đầu, chuyện, trực tiếp ăn. phải muốn , mà là biết nên cái gì. vốn là người ít , hơn nữa đối phương lại là nữ tử hề biết danh tính chỉ có ít hảo cảm. Hai người trầm mặc, trong nháy mắt trong sơn động chỉ còn quanh quẩn tiếng ăn của hai người.
Chương 8: Bắt tay Ăn xong dã quả, phá vỡ gian trầm mặc của hai người, nàng có chút buồn cười nhìn Lăng Vân, tự giới thiệu: - Lưu Ly, nhất giai Kiếm Sư. Lăng Vân biết nàng cười cái gì, nhưng căn bản để bụng. Nghe được nàng tự báo họ tên, dừng chút, : - Lăng Vân, nhất giai Kiếm Sư. - Nhất giai Kiếm Sư sao. tại y Lưu Ly có chút nghi hoặc nhìn vài lần: - Ngươi có thể đánh chết Trảm Nham, sao lại chỉ có tu vi nhất giai? Theo ta được biết, Ngũ Trọng kiếm kỹ của Trảm Nham thuộc loại nhất giai Tất Sát kiếm kỹ. Tuy rằng đạt được tu vi nhị giai, uy lực của kiếm kỹ thấp hơn đẳng cấp bình thường, nhưng trải qua vài thập niên thay đổi gần như tiếp cận nhị giai Tất Sát kiếm kỹ, trong phạm vi mười hai đế quốc trong các nhị giai kiếm sư, tuyệt đối thuộc loại đứng đầu. Lăng vân cũng giải thích. Lưu Ly hiển nhiên biết cái gì nên hỏi cái gì nên hỏi, thấy muốn trả lời, nhưng cũng cam lòng hỏi: - Nhìn niên kỉ của ngươi, hẳn là hơn vài tuổi so với ta, trẻ tuổi như thế, lại có thực lực đánh chết nhị giai Kiếm Sư … Từ trước đến nay vẻ bên ngoài của nữ nhân có chút khác biệt với tuổi thực tế. Giống với nữ tử Lưu Ly trước mặt, tuy rằng nhìn qua chẳng qua mười tám mười chín, nhưng tuổi phỏng chừng còn muốn lớn hơn hai tuổi. Chẳng qua hỏi tuổi của nữ tử, hiển nhiên cũng phải là chuyện lễ độ, bởi vậy Lăng Vân vẫn duy trì phong cách trầm mặc của . - có lỗi, chuyện này, là ta gây phiền hà cho ngươi. - Ân. - Ta vừa rồi khi hái dả quả nghe được hai Kiếm Sĩ chuyện … ngươi cũng bị liệt danh sách đuổi giết của bọn họ. Nhất là Kiếm Sư của Đức Chí đế quốc, thề là giết ngươi. Nghe mời quốc nội Thủ Tịch Kiếm Sư … Lăng vân gật gật đầu, vẫn chưa gì. đánh chết Trảm Nham, nếu đám Kiếm Sư đó dễ dàng buông tha ình, gì cũng tin. Lưu Ly thấy Lăng Vân có gì khác thường, trong lòng mới thở dài nhõm hơi. Đồng thời lại cảm thấy có chút áy náy. lát sau, khí giữa hai người hòa hoãn chút, nàng mới : - Chúng ta nên tách ra chạy trốn, hay là cùng nhau ứng chiến? Lăng Vân suy nghĩ chút, rồi : - Cùng nhau. Lưu Ly nhất thời lộ vẻ kinh ngạc, nghĩ tới Lăng Vân đáp ứng nhanh như vậy, lại hề có cầu gì. Chẳng qua nàng ngốc đến mức hỏi: - Cùng ở chỗ với ta tràn ngập nguy hiểm, ngươi vì cái gì còn muốn cùng ta đồng hành. Có thể cùng đồng hành với người có thực lực đánh chết được nhị giai Kiếm Sư, an toàn khẳng định phải lớn hơn nhiều. Nhưng có thể bởi vì Long Đảm Thảo người mình mà tiếp cận … điểm này Lưu Ly như thế nào cũng tin tưởng. Dù sao lúc Lăng Vân bị bốn tên Kiếm Sĩ đuổi giết, cận kề sinh tử. Nếu vì tiếp cận bản thân mình, thậm chí đánh nhau đến cả tính mệnh cũng cần, điểm này Lưu Ly như thế nào cũng thể tin tưởng. Giống như Lăng Vân nhìn thấy nàng, từ khí chất đến cách ăn mặc người nàng làm sinh ra hảo cảm, trong lòng nàng đối với Lăng Vân cũng mơ hồ có loại cảm giác này. Dưới loại cảm giác này, bản năng của nàng cho rằng, Lăng Vân hại nàng. - Nếu chúng ta quyết định cũng nhau rời khỏi Hôi Sắc sâm lâm, trước hết thẳng thắng ra thực lực của mình. Ta tu luyện công pháp có chút đặc thù, thể dễ dàng xuất kiếm, cho dù xuất kiếm cũng thể xuất ra toàn lực. Thực lực tương đương với nhất giai Kiếm Sư. Sở trường là tốc độ, nhị giai Kiếm Sư bảo đảm thể đuổi theo. Khó trách lúc gặp nàng, nàng luôn trốn chạy. - Am hiểu công kích, kiếm kĩ, chiến kĩ, tương đương với nhị giai Kiếm Sư. - Tương đương với nhị giai Kiếm Sư … Lưu ly lập tức liên tưởng đến thứ gì đó: - Ngươi … - Tất Sát Tất Sát kiếm kỹ! Trong trăm Kiếm Sư có thể có người nắm giữ Tất Sát kiếm kỹ vô cùng hiếm thấy. Hơn nữa theo tỷ lệ đó, bình thường chỉ xuất ở lục, thất, bát cấp văn minh đế quốc. Còn tam cấp văn minh đế quốc giống như Tử Vân đế quốc, dù cho trong ngàn Kiếm Sư, cũng nhất định có được kiễm kĩ cao cấp bậc này. Tất Sát kiếm kỹ, có nghĩa là có đại lượng công huân, có nghĩa là có các trang bị tốt, có nghĩa là các loại linh đan diệu dược … Ngẫm lại xem, trường kiếm của ngươi va chạm cùng thanh bảo kiếm truyền kỳ, ngoại trừ bị vỡ có thể làm gì? Thực lực của Kiếm Sư phần lớn đều ở kiếm kỹ, binh khí bị hạn chế, thực lực gần như yếu ba thành. Công kích của ngươi đánh lên khôi giáp cấp truyền kỳ của đối phương, lực sát thương lại giảm ba thành, cho dù ngươi có thể đả thương đối phương, đối phương chỉ cần dùng lọ thuốc liền khôi phục, lại tiếp tục chiến đấu cùng ngươi, làm ngươi mệt mỏi mà chết … Nghĩ vậy, Lưu Ly mơ hồ có thể hiểu được Lăng Vân vì cái gì có thể lấy thực lực nhất giai Kiếm Sư thắng nhị giai Kiếm Sư. Đồng thời cũng sáng tỏ vì cái gì chỉ vẻn vẹn buổi tối, thương thế của ngờ hoàn toàn khôi phục. Kiếm Sư bình thường cùng với đại lượng công huân làm hậu thuẫn … thể so sánh a. - Ngươi lúc này khôi phục hoàn toàn rồi sao? Lăng Vân gật gật đầu. Lưu Ly liếc mắt nhìn Lăng Vân, hề thấy kiếm của , chắc là bị Trảm Nham đánh nát. Dù sao nhất giai Kiếm Sư với nhị giai Kiếm Sư cũng tồn tại chênh lệch giai, cho dù là có Tất Sát kiếm kỹ, có được nhiều trang bị tốt, có được linh đan diệu dược, nhưng muốn thắng cũng phải là chuyện dễ dàng. Điểm này từ thương thế của có thể nhìn ra. - Chúng ta xuống núi , được bao lâu, có thần quang nhận ra dấu hiệu tọa độ của Long Đảm Thảo, đến lúc đó … Nàng còn chưa xong, đạo ánh sáng nhu hòa từ người nàng chợt xuất , trực tiếp xông lên tận mây. - Chúng ta phải mau ly khai khỏi nơi này. Lăng Vân gật gật đầu, hai người rất nhanh hướng về chân núi đến. Có Lăng Vân giúp đỡ, Lưu Ly chọn lộ tuyến cũng giống trước kia nữa, chọn những đường hung hiểm để . Bốn đế quốc xuất ra bốn vị tam giai Kiếm Sư, trong đó La Mạn Kiếm Sư của Tử Vân đế quốc còn ở dưới chân núi, làm thành trạm kiểm soát trấn thủ ngay cửa ra của rừng rậm, bởi vậy, chân chính tạo ra uy hiếp đối với bọn họ, chỉ có ba vị tam giai Kiếm Sư. Đương nhiên, nếu bị lượng lớn Kiếm Sư tấn công, tự nhiên lại là chuyện khác. Chẳng qua vì phải tìm hết tất cả các địa điểm, những người này đều mỗi người đội, cùng vài vị cao cấp Kiếm Sĩ phối hợp tác chiến tìm kiếm, hơn nữa tỷ lệ đồng thời gặp vài đội Kiếm Sư là rất rất . Lưu Ly có thể liên tục ba ngày bình yên vô tránh khỏi nhiều Kiếm Sư đuổi giết, tự nhiên có chỗ hơn người. Tốc độ của nàng luận về độ quỷ dị cùng với sức bạo phát trong nháy mắt mà , cũng giống Lăng Vân bộ, nhưng lại có thể kéo dài, điều này Lăng Vân bộ thể làm được. Bởi vậy, cho đến bây giờ Lăng Vân có chút rơi lại phía sau. Lúc này, cây rừng chợt mở ra, địa thế phía trước có chút rộng ra, nhất giai Kiếm Sư mang theo đội ngũ xuất trước tầm mắt hai người. Khi hai người phát đội ngũ này hiển nhiên, đối phương cũng phát ra hai người. Mọi người trước tiên tiến nhập vào trạng thái chiến đấu, vị Kiếm Sư kia hét lớn tiếng: - Ở trong này! Đồng thời thi triển kiếm kỹ đánh đến tới hai người. Kiếm kỹ của nhất giai Kiếm Sư căn bản có khả năng ngăn cản được Lưu Ly, nàng dùng tốc độ của chính mình hướng địa phương khác đào tẩu. nghĩ đến phía sau lại bỗng nhiên vang lên thanh của Lăng Vân: - Tiến lên! Ngay sau đó, cỗ kiếm thế cường đại, từ phía sau nàng chợt bắn ra, chuẩn xác oanh kích lên kiếm kỹ của vị nhất giai Kiếm Sư phát ra, kiếm ở trong tay thoát ra, hướng về phía trời cao. Vị nhất giai Kiếm Sư kia vốn là hướng về phía Lưu Ly, nào biết phía sau lưng nàng ngờ còn vị cao thủ như thế? Nhất thời phản ửng kịp, bị người ta cầm kiếm đánh bay. Lúc này giữa ranh giới sinh tử, bất kì sai lầm nào, cũng có thể quyết định vận mệnh của bọn họ. Lăng Vân từ trong rừng bắn nhanh ra, phóng lên cao, chụp lấy thanh kiếm trời cao cầm trong tay, từ trời lao xuống ngưng tụ thành cỗ kiếm áp khổng lồ, hung hăng áp xuống vị nhất giai Kiếm Sư tay tấc sắt vẻ mặt kinh hãi kia. Nếu bị các Kiếm Sư liệt lên danh sách bị đuổi giết, là địch nhân rồi, nếu là dịch nhân, còn cái gì gọi là nhân nghĩa, đạo đức để nữa. Nhất giai Kiếm Sư tuy rằng cố gắng phản kích, thế nhưng Lăng Vân trải qua trận chiến cùng Trảm Nham tu vi có đột phá, tuy rằng chân khí chưa biến đổi hoàn toàn, nhưng uy lực của kiếm thế mạnh mẽ kém tam giai Kiếm Sư. Lúc này dưới kiếm áp khổng lồ như thế, vị nhất giai Kiếm Sư kia sao có thể là đối thủ? bị kiếm phách sát, trảm thành hai nửa! Hai người trong lúc giao thủ tốc độ cực nhanh, nhanh đến mức cao cấp Kiếm Sĩ còn kịp phản ứng lại, chỉ trơ nhìn đứng nhìn thần tượng trong đội ngũ của họ -- nhất giai Kiếm Sư bị chém chết tại chỗ, nhất thời cả đám giống như bị dọa cho choáng váng, trợn mắt há mồm nhìn thanh kiếm trong tay Lăng Vân, huyết tích mũi kiếm ngưng chảy xuống. chỉ cao cấp Kiếm Sĩ, mà ngay cả Lưu Ly cũng có chút kinh ngạc. Vốn Lăng Vân mình có được lực công kích của nhị giai Kiếm Sư, chuyện này làm cho người ta giật mình. Chẳng qua tuy giật mình, nhưng dù sao Kiếm Sư có được Tất Sát kiếm kỹ nàng cũng phải là chưa từng nghe qua. Nhưng … miểu sát ( chiêu giết) nhất giai Kiếm Sư. Lấy thực lực của nhất giai Kiếm Sư, chiêu giết nhất giai Kiếm Sư!? Chỉ sợ Kiếm Sư cấp bậc nhị giai đỉnh phong cũng đừng mơ tưởng làm được chuyện này! Mà ngay cả tam giai Kiếm Sư nếu muốn kích giết chết nhất giai Kiếm Sư, sợ rằng cũng phải chuẩn bị tuyệt chiêu mới được, nhưng trước mắt chiêu giao thủ cũng có, vị nhất giai Kiếm Sư chết dưới tay của … Nghĩ vậy, Lưu Ly khỏi nghi ngờ cấp bậc đích công pháp của Lăng Vân. - Có thể chiêu giết nhất giai Kiếm Sư, ít nhất công pháp đạt tới cấp bậc Áo Nghĩa … nhìn Lăng Vân như vậy, mà có thể nắm giữ công pháp cấp bậc Áo Nghĩa sao? Thực lực phía sau khiến kẻ khác dám tưởng tượng. Lưu Ly ở bên cạch phán đoán, bên kia Lăng Vân lưa thủ chút nào! Diệt cỏ phải diệt tận gốc, đây là ở thời khắc cuối cùng trái đất hiểu được! Trong nháy mắt khi bốn vị cao cấp Kiếm Sĩ giật mình, như tia chớp tiến đến gần bốn người, vài cái nâng kiếm liền chém giết bốn người! - Nhanh rời , chớ có chần chờ. Lưu Ly gật gật đầu, nàng cũng biết lúc này phải là thời điểm nghi ngờ lung tung, theo sát sau Lăng Vân tiếp tục tiến vào rừng cây.
Chương 9: Mượn lực - Phỏng chừng lúc đầu, ít nhất có vị nhị giai Kiếm Sư tham gia việc này. Bên ngoài Hôi sắc sâm lâm, liên minh bốn đế quốc bên trong cái lều lớn, đại biểu của Đức Chí đế quốc vẻ mặt ngưng trọng . Đại biểu của Tầm Phong đế quốc vẻ mặt có chút phẫn nộ, bởi vì vừa rồi họ vừa được bẩm báo, tên ăn trộm vô sỉ ngờ giết chết của bổn quốc vị Kiếm Sư! Vốn là, ngày hôm qua nghe Đức Chí đế quốc Trảm Nham Kiếm Sư bị giết chết, bọn họ có chút cảm giác vui sướng khi người ta gặp họa. Dù sao Trảm Nham Kiếm Sư của Đức Chí đế quốc có khả năng tấn chức tam giai Kiếm Sư cường giả, cao thủ của các quốc gia khác, tự nhiên là chết càng nhiều càng tốt, bất quá lúc này việc này lại phát sinh lên chính mình, Tầm Phong đế quốc bây giờ mới hiểu vì sao Đức Chí đế quốc tức giận như thế. Kiếm Sư a, là tài sản quý giá cỡ nào. nền văn minh tam cấp, có thể có ba mươi vị Kiếm Sư tọa trấn, tuyệt đối có thế kiêu ngạo trước các nước khác, cao thủ bực này mà chết người, thực lực tương ứng của nước yếu trông thấy, ai mà tiếc cho được? - Xem ra, kế hoạch của chúng ta phải thay đổi chút. Người của Lạp Đinh đế quốc hiển nhiên nhận ra uy hiếp, chỉ chỉ vào bản đồ : - Đối phương có vị nhị giai Kiếm Sư gia nhập, độ nguy hiểm lên cao hơn! Vì để an toàn, nhất giai Kiếm Sư của chúng ta thể mình hành động, phải hai người tổ, cứ như vậy khi gặp được địch nhân, ít nhất có thể có ít chiến lực, có thể kéo dài đến khi người của chúng ta chạy đến cứu viện. Kiếm Sư Đức Chí đế quốc gật gật đầu, là cường quốc lâu đời, đại biểu của Đức Chí đế quốc hừ lạnh tiếng: - Trong nước phát ra tin tức, thủ tịch Kiếm Sư Lôi Nhĩ đại nhân lên đường, đồng hành cùng với , còn có tam giai Kiếm Sư Mạt Khắc. Chờ bọn họ đến, đừng là nhị giai mà dù là tam giai Kiếm Sư, hết thảy đều phải chết. Đắc tội với Đức Chí đế quốc chúng ta, hừ hừ……….. Tầm Phong đế quốc cùng với đại biểu các đế quốc tuy rằng cảm thấy Kiếm Sư của Đức Chí đế quốc ngôn ngữ mười phần kiêu ngạo, dù sao Đức Chí đế quốc có thực lực đứng đầu trong bốn nước, trong nước có hai mươi bốn vị Kiếm Sư, trong đó có hai vị tam giai cường giả. Thực lực của họ chỉ mạnh hơn Tử Vân đế quốc gấp đôi, bởi vậy bọn họ đích xác có quyền để kiêu ngạo. La Mạn kiếm sư nhìn đại biểu của Đức Chí đế quốc liếc mắt cái, trầm ngâm gì. Kỳ , từ ngày hôm qua nhất giai Kiếm Sư Hàn Bích đem tin tức Trảm Nham chết bẩm báo lại, cả người trầm mặc xuống, hơn nữa cả ngày, tựa hồ vì tình gì đó mà do dự. Người của tam đại đế quốc nhìn vẻ mặt của , trong lòng thầm khinh thường, Tử Vân đế quốc chính là trong tứ đại đế quốc thế lực yếu nhất, nếu có bọn họ phái đại biểu là Kiếm Sư công hội đương chức La Mạn kiếm sư, khẳng định thể tránh khỏi bị tam quốc đại biểu châm chọc khiêu khích. Lúc này bọn họ nhìn ra, La Mạn kiếm sư sở dĩ vẻ mặt do dự, khẳng định là sợ hãi, dù sao cái Tử Vân đế quốc nho , tổng cộng với tám vị Kiếm Sư, chết người, bọn họ tiêu hao chịu nổi a. Bất quá, nhìn lại đối phương thân phận là tam giai Kiếm Sư, Đức Chí đế quốc đại biểu vẫn có ý tứ tỏ ra tôn kính hỏi câu: - La Mạn Kiếm Sư các hạ, ngươi có cái gì muốn bổ sung sao? La Mạn Kiếm Sư khẽ thở dài hơi, tay gõ gõ bàn, lấy động tác này để giảm bớt phiền não trong lòng. - Làm sao vậy, La Mạn Kiếm Sư các hạ, ngươi có chuyện gì khó xử? La Mạn Kiếm Sư lắc lắc đầu, há mồm chần chờ lát, chung quy ra câu khiến cho đại biểu tam quốc mừng rỡ thôi: - Ta quyết định, Tử Vân đế quốc buông bỏ nhiệm vụ tranh đoạt Long Đảm thảo lần này, thể tham dự việc này nữa, cao cấp Kiếm Sĩ, Kiếm Sư của Tử Vân đế quốc chúng ta đều rút về hết, các quốc gia vô luận là ai đạt được Long Đảm thảo, đều cùng Tử Vân đế quốc chúng ta có gì quan hệ. Đại biểu của tam đại đế quốc nghe xong, nhất thời nhịn được trong lòng mừng rỡ. Phải biết rằng lần này tranh đoạt, Tử Vân đế quốc vẻn vẹn chỉ phái ra ba vị Kiếm Sư, trong đó La Mạn Kiếm Sư là đại biểu dẫn đầu, nhưng chân chính lên núi tìm lại là người của tam đại đế quốc, nếu vì trước lúc nhận nhiệm vụ Tử Vân đế quốc xuất thần điện, bọn họ chưa chắc cho phép Tử Vân đế quốc có mặt trong nhiêm vụ lần này. Bây giờ tốt rồi, ngờ tự mình đưa ra cầu rời khỏi, tam quốc đại biểu cầu còn được liền gật đầu đáp ứng, có chút ý tứ giữ lại. La Mạn Kiếm Sư trong lòng thở dài tiếng: - Lạc hậu bị đánh, thực lực của nước mình yếu, tự nhiên thể được người khác coi trọng. Nguồn tại [.c]om Vừa nghĩ, bèn chắp tay : - Như vậy, ta trước hết cáo từ, chúc mọi người may mắn. - Ha ha, La Mạn Kiếm Sư các hạ thong thả, chúng ta làm cho ngươi thất vọng. - Đúng a, La Mạn Kiếm Sư ngươi có thể an tâm rồi. La Mạn Kiếm Sư lắc lắc đầu. Kỳ căn cứ vào lúc nhất giai Kiếm Sư Hàn Bích miêu tả hung thủ đánh chết Trảm Nham, cũng mơ hồ đoán ra ngươi kia là ai. Lâm Thành! Người mà vài ngày trước vừa thăng cấp nhất giai Kiếm Sư Lâm Thành! Tuy rằng chỉ để lộ ra thực lực của nhất giai, nhưng từ việc nhàng phát ra ba đạo kiếm khí của đấu khí trảm, xem ra tiểu tử này tuyệt đối đơn giản. Tuy rằng vì có thể đánh chết nhị giai Kiếm Sư Trảm Nham mà cảm thấy kinh ngạc, nhưng tưởng tượng sau lưng có chỗ dựa vững chắc – lục cấp văn minh đệ nhất gia tộc Lâm gia, tựa hồ tất cả mọi việc cũng đơn giản như tưởng tượng. Hơn nữa, đây là loại bảo bối đấu khí khó lường, tuy rằng chỉ đối với tứ giai kiếm sư trở xuống mới có tác dụng,nhưng có thế lực nào lại ngại gia tộc của chính mình quá nhiều Kiếm Sư kia chứ? Bởi vậy, thậm chí hoài nghi việc này có bóng dáng mơ hồ của Hải Sâm đế quốc Lâm gia. Bất luận là Lâm gia điều khiển việc này, hay Đức Chí đế quốc với mười tám vị Kiếm Sư, Tử Vân đế quốc yếu ớt cũng có khả năng trêu chọc, bởi vậy, La Mạn Kiếm Sư sáng suốt lựa chọn tránh né, muốn nhúng tay vào việc này. chứng minh, hành động của La Mạn Kiếm Sư thể nghi ngờ là cực kỳ chính xác. Giờ phút này, Lăng Vân cùng Lưu Ly tìm cách đột phá để ra ngoài Bất quá đối phương có rất nhiều Kiếm Sư, chẳng những có liên mình ba nước có hai mươi ba mươi người, cùng bọn họ còn có Kiếm Sư tự do đạt gần đến bốn mươi, năm mươi người, hơn nữa thời gian cứ trôi qua, con số này càng tăng lên. Giống như chỉ trong đêm, siêu cấp cao thủ Kiếm Sư của những quốc gia này toàn bộ trở nên rẻ như bèo. - là Kiếm Sư thứ tư! Nhìn người đột tử trong tay Lăng Vân, Lưu Ly hơi hơi cau đôi lông mày thanh tú. Nàng tuyệt đối phải vị lòng nhân từ, mà cảm giác được tình càng ngày càng khó giải quyết. Đối với tất cả chuyện này, Lăng Vân câu cũng chưa . Làm kiếm tu, sinh mệnh quan tâm, chiến đấu ngừng, bọn họ vĩnh viễn bao giờ sợ hãi chiến đấu. Hơn nữa, liên tục chiến đấu với cường độ cao, kiếm khí trong cơ thể Lăng Vân được tôi luyện càng thêm sắc bén, lấy tốc độ cực nhanh mà hướng tới Tiên Thiên Đại Thừa cảnh giới, hiệu suất của chuyển biến cực nhanh, nhanh hơn là bế quan gấp bốn, năm lần. Cứ theo như vậy, nhiều nhất ba, bốn ngày, trong cơ thể kiếm khí có thể lột xác hoàn toàn, chính thức khôi phục tu vi lúc còn sống- Tiên Thiên Đại Thừa cảnh giới. Bởi vậy, chiến đấu càng hung hiểm, chẳng những thấy phiền toái, mà ngược lại, càng lúc càng hưng phấn. Tựa như ngày sau Lưu Ly có : - Ngươi vĩnh viễn thể giải thích được ý tưởng trong nội tâm của kiếm tu thuần tuý! giờ ý tưởng nội tâm của chính là: - Nếu như ở địa cầu, mấy chục người đều có tu vi là Tiên Thiên cao thủ, ngươi làm sao tìm được đây? Tài nguyên ở đây nhiều như vậy, nếu tận dụng cho tốt, phải là đáng tiếc lắm hay sao? - Chúng ta Hắc Ám Mật Lâm( hắc ám rừng rậm), là bá chủ trong Hôi sắc chi sâm. - Sao? Tứ giai ma thú? Lưu Ly gật gật đầu. Lăng Vân nhíu nhíu lại đôi mày, tứ giai ma thú, căn bản trước mắt bọn họ có khả năng chống lại. Bất quá biết, nữ tử trước mắt phải là loại người có đầu óc, bởi vậy cũng lời nào. Quả nhiên, Lưu Ly lại : - Chúng ta xâm nhập vào lãnh địa của nó, do đó chọc nó tức giận, lúc này số người đuổi giết chúng ta lên đến hơn năm mươi tên Kiếm Sư, mượn đao giết người, bởi vậy, chúng ta mượn lực lượng của ma thú của Hôi sắc sâm lâm. - Thuỷ triều ma thú? Lưu Ly gật gật đầu. Lăng Vân cũng gật gật đầu, hai người nữa, nhắm thẳng hắc ám rừng rậm chạy . Lúc này Kiếm Sư trong Hôi sắc sâm lâm đạt gần sáu mươi người, cơ hồ toàn bộ Kiếm Sư tinh của các quốc gia đều hội tụ, nếu lúc này thực thuỷ triều ma thú bạo phát, chỉ sợ tất cả các đế quốc nguyên khí đại thương.