Kiếm Phệ Thiên Hạ - Thừa Phong Ngự Kiếm (267 Chương)

Thảo luận trong 'Kiếm Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 1: Lục tinh nhiệm vụ

      Trong cuộc chiến với Tòng Dạ, Lăng Vân vẫn chưa hoàn thành đột phá tiên thiên đại thừa từ người vị viện trưởng này, chẳng qua lý giải về các mặt của Áo Nghĩa kiếm kỹ cùng những điều cần chú ý, cũng phải xem như toàn bộ hề có thu hoạch.


      Ra khỏi Quang Ngọc học viện, Lăng Vân trực tiếp tới tửu điếm mình cư trú, mang theo hai bộ y phục giặt sạch cùng thân phận tạp, tay cầm kiếm, lên xe ngựa tiến về Ngân Diệp trấn, ly khai Tử Vân đế quốc đế đô.


      Mà sau khi Lăng Vân ly khai Tử Vân đế đô, đến nửa canh giờ, hoàng đế bệ hạ của Tử Vân đế quốc, đại thần khắp nơi, Lâm gia tộc trưởng, cùng với Quang Ngọc học viện viện trưởng, Kiếm Sư công hội La Mạn Kiếm Sư, đều vì các loại nguyên nhân mà tới tửu điếm này. Đội ngũ sang trọng, lão bản của tửu điếm vừa nhìn thấy biết là có thần tới.


      Mục đích đến của bọn họ ai mà phải là vì Lăng Vân vị Kiếm Sư chính thức đến hai mươi tuổi. Nhất là Lâm gia tộc trưởng Lâm Dương, lúc biết được nhi tử Lâm Thành của mình lại tấn chức thành cao thủ cấp Kiếm Sư, nội tâm vui sướng quả thực giống như lũ bất ngờ cuộn trào bạo phát mãnh liệt, gần như hoàn toàn bao phủ cả người .


      Nhất mạch bọn họ bị Hải Sâm đế quốc Lâm gia lạnh nhạt gần ba trăm năm, nhất là sắp tới, năm sau càng bằng năm trước. nếu lập được thành tích gì, sợ là trực tiếp bị loại bỏ khỏi cái thế lực siêu nhiên này. Đến lúc đó, gia tộc bọn họ từ đó suy tàn, trở thành tiểu quý tộc phải phụ thuộc vào Tử Vân đế quốc để sinh tồn, khó có ngày cất đầu lên được.


      Chẳng qua lúc này, tất cả gian khổ cũng là quá khứ.


      Nhi tử của mình mười tám tuổi vậy mà tấn chức làm Kiếm Sư chính thức.


      Trước mười tám tuổi đạt được cảnh giới Kiếm Sư, việc này lịch sử toàn bộ Hải Sâm đế quốc Lâm gia, cũng vẻn vẹn mới xuất qua năm người. Mà năm người này, đều có ngoại lệ, toàn bộ trở thành tứ giai đại Kiếm Sư siêu cấp cấp bậc tồn tại, trong đó vị, chính là cao thủ đệ nhất Lâm gia tại- ngũ giai đại Kiếm Sư Lâm Thiên Uy!


      Nhìn chung toàn bộ lịch sử thế giới, bất luận ai có thể ở trước hai mươi tuổi chính thức tấn chức làm cường giả Kiếm Sư chính thức, chỉ cần tiến hành bồi dưỡng đào tạo đồng thời người đó tự thân khắc khổ tu luyện, ngày sau trở thành Đại Kiếm Sư gần như là chuyện như đinh đóng cột.


      Đại Kiếm Sư!


      Nghĩ đến từ có tính kích động này, Lâm Dương làm tộc trưởng ở địa vị cao ấy nhiều năm như vậy kích động suýt chút nữa hôn mê.


      vào trong tửu điếm, mọi người bởi vì nhìn thấy vị Kiếm Sư tuổi trẻ này mà tiếc hận. Chẳng qua điều này cũng ảnh hưởng bọn họ biểu thị nhiệt tình đối với Lâm gia, gia tộc này như minh nhật chi tinh (sao sáng giữa ban ngày). Mọi người gần như có thể tính được, sau khi Lâm Dương đem tin tức này bẩm báo đến Hải Sâm đế quốc Lâm gia, nhất mạch bọn họ được coi trọng xiết bao. Chỉ cần có thể nhân cơ hội này quan hệ tốt cùng Lâm Dương, chừng có thể theo đường này bám víu quyền thế gia tộc của Hải Sâm đế quốc lục cấp văn minh này.


      Phải biết rằng, chỉ cần dựa vào thực lực của Lâm gia nhất gia, cho dù muốn tiêu diệt cái ngũ văn minh cũng phải vấn đề khó khăn gì, càng đừng Hải Sâm đế quốc sau lưng Lâm gia. ngày Tử Vân đế quốc bọn họ có thể đạt được che chở của Lâm gia, tuyệt đối có khả năng trong gần trăm năm, bình yên tấn chức đến tứ cấp văn minh!


      Hết thẩy mọi chuyện phát sinh ở Tử Vân đế đô, Lăng Vân căn bản hoàn toàn biết gì cả.


      ...


      Kỹ thuật của thế giới này được thần linh thầm thúc đẩy, có số phương diện phát triển thậm chí vượt quá văn minh khoa học kỹ thuật ở địa cầu.


      Ví dụ như mã xa (xe ngựa), kéo xe là loại so với liệp báo còn lớn hơn gấp đôi, chí ít có thể đạt được vận tốc lên tới tám mươi km. Vận tốc như vậy, nhân viên bên trong xe ngựa lại hề cảm nhận thấy xóc nảy của mã xa, quả thực giống như ô tô chạy đường xi măng bằng phẳng, khỏi khiến người ta thầm lấy làm kỳ. Text được lấy tại [.c]om


      Mã xa lấy tốc độ tám mươi km sau khi chạy ngày lẻ mười ba tiếng, rốt cục tại lúc màn đêm buông xuống cũng tiếp cận biên giới đế quốc Ngân Diệp trấn.


      Ngân Diệp trấn có vị trí địa lý kỳ lạ, bên trái chính là thiên đường của toàn bộ các dong binh mạo hiểm- Mậu Mật sâm lâm, mà Khâu Khổng Sơn ở bên phải cũng là mỏ quặng sắt lớn nhất của đế quốc, gần phần tư lượng sắt của đế quốc đều phải trải qua Ngân Diệp trấn vận chuyển ra.


      Nếu tiếp tục về phía trước, nơi đó còn lại là Hôi Sắc chi sâm diện tích rộng lớn đạt hơn mười vạn ki-lô-mét vuông.


      Hôi Sắc chi sâm nối liền biên giới bốn quốc gia bao gồm cả Tử Vân đế quốc, nhưng mà, bất luận thực lực của nước trong bốn quốc gia ra sao, nắm giữ bao nhiêu Kiếm Sư tọa trấn, tất cả đều ngấm ngầm đem Hôi Sắc sâm lâm trở thành cấm địa, có bất luận đế quốc nào trong lòng có can đảm sinh ra ý niệm đưa Hôi Sắc chi sâm vào bản đồ đế quốc.


      Nguyên nhân?


      Hôi sắc chi sâm có đại lượng ma thú cư trú chỉ có cường giả giai đoạn Kiếm Sư mới có thể nắm chắc đem ma thú cầm diệt (bắt giết)!


      Ma thú khác với dã thú, mãnh thú! Chúng nó tiến hóa tới trạng thái cực cao, trong cơ thể đản sinh ra loại lực lượng thần bí, dưới phụ trợ của cỗ lực lượng này, sức chiến đấu của chúng nó gần như bằng với Kiếm Sư của thế giới nhân loại. Cho dù là con ma thú nhất giai, đều có thể đủ để đánh tan tác hai, ba cửu cấp Kiếm Sĩ, vì vậy những Kiếm Sư chính thức vừa mới tiến giai chưa nắm giữ kiếm kỹ của Kiếm Sư chính thức, cũng dám tuỳ tiện trêu chọc cho dù là đầu nhất giai ma thú.


      Ba bốn đầu nhất giai ma thú, có thực lực diệt sát Kiếm Sư chính thức, mà theo thống kê chính thức, toàn bộ bên trong Hôi Sắc chi sâm cư trú ước chừng cả nghìn ma thú, trong đó thậm chí bao gồm cả siêu cấp tam, tứ giai tồn tại.


      Tại đây dưới uy hiếp của lực lượng kinh khủng, ba đế quốc xung quanh cho dù muốn đem hơn mười vạn km đất đai đưa vào bản đồ, cũng thể suy nghĩ cân nhắc bản thân có hay có khả năng thừa nhận phong cuồng nộ hỏa của hơn nghìn ma thú.


      Khi Lăng Vân tới Ngân Diệp trấn phát ở chỗ này lại tụ tập ít cường giả đến từ Tử Vân đế quốc.


      Những cường giả này, cũng phải những vị cường giả lục, thất cấp, mà là bát, cửu cấp Kiếm Sĩ chân chính. Đến nay ở Tử Vân đế quốc hiếm thấy Kiếm Sư, bát, cửu cấp Kiếm Sĩ, gần như tồn tại vô địch.


      Chẳng qua cũng chỉ mới là gần như, Lăng Vân thân là Kiếm Sư còn chưa để bọn họ vào trong mắt.


      Nghỉ ngơi ngày, sau khi khôi phục tinh lực, Lăng Vân ly khai Ngân Diệp trấn, về phía Hôi Sắc chi sâm.


      Lúc ly khai thời gian tới ngày đêm, Ngân Diệp trấn thỉnh thoảng chạy đến ba, bốn mươi cỗ mã xa. Hơn nữa, lần này từ mã xa xuống đích xác chất lượng cao thủ so với lúc trước cao hơn chỉ mấy lần, đám người này là bát cấp, là cửu cấp cường giả, thậm chí ngay cả thân ảnh Kiếm Sư cũng lần lượt xuất .


      Khi màn đêm tới là lúc, lại có bốn cỗ mã xa xa hoa chạy qua tiểu trấn này, chưa dừng khắc nào chạy đến Hôi Sắc chi sâm. Mà ngồi ở bên trong xe ngựa chính là viện trưởng của Quang Ngọc học viện mà Lăng Vân từng có lần gặp mặt và Kiếm Sư công hội La Mạn Kiếm Sư.


      Lúc này viện trưởng Tòng Dạ, La Mạn Kiếm Sư, cùng với ba vị trung niên nam tử đồng dạng mang theo huy chương Kiếm Sư vẻ mặt nghiêm túc vây quanh tấm bản đồ mà thương nghị. Tại nơi bản đồ có ký hiệu rất bắt mắt, ràng là đánh dấu phương vị Long Đảm Thảo tồn tại.


      La Mạn Kiếm Sư tay vẽ ra cái lộ tuyến tại bản đồ, nghiêm mặt :


      - Ngân Diệp trấn cách chỗ Long Đảm Thảo có hơn ba trăm sáu mươi dặm, dọc đường ở đây, chúng ta gặp phải tập kích của ma thú. Đến lúc đó, hy vọng Vương Viễn các hạ, Phong Vi các hạ, Tòng Dạ các hạ đem những ma thú này xử lý. Để ta cùng với Lạc Hà các hạ có thể bảo đảm trạng thái tốt nhất, đối phó với Song Đầu Ma Xà thủ hộ thiên niên Long Đảm Thảo. (Long Đảm Thảo nghìn năm).


      Tòng Dạ gật đầu:


      - La Mạn các hạ, Lạc Hà các hạ xin yên tâm, an toàn dọc đường hãy giao cho chúng ta .


      - Việc này quan hệ trọng đại, bệ hạ đối với việc này vô cùng xem trọng. Tử Vân đế quốc chúng ta có thể hay trong khoảng thời gian ngắn tấn chức tứ cấp văn minh, phải trông cậy vào mọi người, ba vị khổ cực chuyến, đế quốc nhất định ghi nhớ cống hiến của các ngươi vì nước nhà.


      Kiếm Sư được xưng là Vương Viễn vẻ mặt ngưng trọng :


      - La Mạn các hạ, Lạc Hà các hạ, các ngươi muốn đối mặt, chính là đầu tứ giai ma thú, đó là tồn tại có khả năng đối kháng với cấp bậc Đại Kiếm Sư. So với sứ mệnh hai người các ngươi gánh vác, chúng ta chẳng qua chỉ là thanh lý ít ma thú dọc đường, chút việc này tính là gì chứ?


      La Mạn Kiếm Sư vỗ vỗ bả vai Vương Viễn trong lòng trận thổn thức.


      Lạc Hà tự nhiên hiểu cảm khái cái gì, cũng có chút sợ hãi than:


      - Ai có thể nghĩ đến, cái tứ tinh nhiệm vụ phổ thông, lại trong cái chớp mắt, đề thăng tới lục tinh. Hơn nữa khen thưởng của nhiệm vụ đó càng phong phú đến cực điểm. Đấu khí chi nguyên a, bảo vật thần kỳ có thể trợ giúp tam giai Kiếm Sư đột phá bình cảnh, tấn chức làm tứ giai Đại Kiếm Sư. Nếu như là người bình thường sử dụng, thậm chí có thể trong khoảng thời gian rất ngắn, bồi dưỡng ra Kiếm Sư...


      - Đúng vậy, bao nhiêu năm qua, thần điện của đế quốc chúng ta, ít nhất hơn mười năm xuất qua nhiệm vụ lục tinh trở lên.


      - Nhiệm vụ lục tinh xuất tại tam giai thần điện, đích xác vô cùng ít ỏi. Có điều đây làm sao thường phải là cơ hội của đế quốc chúng ta? Chỉ cần chúng ta có thể hoàn thành cái nhiệm vụ lục tinh này, làm cho thần điện nhận thức ra Tử Vân đế quốc chúng ta có thực lực hàm, tin tưởng đến lúc đó có càng nhiều lục tinh nhiệm vụ xuất .


      Mấy người gật đầu. Lục tinh nhiệm vụ, cùng ngũ tinh nhiệm vụ thuộc về hai đẳng cấp khác nhau, giống như chênh lệch lớn giữa sơ cấp đế quốc cùng trung cấp đế quốc. Khen thưởng dành được so với ngũ tinh nhiệm vụ, cũng chỉ cao hơn tí tẹo, những khen thưởng ấy, thường ngay cả tam, tứ giai Kiếm Sư đều có chút động dung. Chẳng qua tương ứng, lục tinh nhiệm vụ có đủ thực lực, căn bản có khả năng hoàn thành. Giống như lục tinh nhiệm vụ trước mặt, tuy rằng bọn họ đối phó chính là đường đường tứ giai ma thú, nhưng trong các lục tinh nhiệm vụ độ khó tuyệt đối là thấp nhất của cấp bậc.


      - Được rồi, Long Đảm Thảo trở thành thiên niên Long Đảm Thảo, đồng thời tin tức phát có tứ giai ma thú thủ hộ? Nhưng nhất thiết thể khiến những người trước đó tiếp nhiệm vụ chịu chết.


      - A, ngoại trừ mấy người chúng ta, cả quốc gia các thế lực có khả năng coi trọng nhiệm vụ này, đồng thời có năng lực đem nó hoàn thành, cũng chỉ có vài cái như vậy, bệ hạ phái người thông tri. Tin tưởng Thần Thoại dong binh đoàn những thế lực này đến Hôi Sắc chi sâm nữa.


      La Mạn Kiếm Sư lúc này mới yên tâm gật đầu:


      - Chúng ta nhất định phải tăng nhanh tốc độ, tin tưởng gián điệp dấu bên trong đế quốc lập tức đem lục tinh nhiệm vụ này truyền lại cho các quốc gia khác, khiến các quốc gia khác biết được. Lục tinh nhiệm vụ độ khó như vậy, những quốc gia đó khẳng định tiếc tiêu hao công huân để nó tại thần điện nhiệm vụ lan truyền ra. Sau khi xuất ra, chúng ta chỉ phải đối mặt truy sát của đầu tứ giai ma thú, khả năng còn có thể gặp phải ngăn chặn của cao thủ Kiếm Sư các quốc gia khác.


      Ma thú, chung quy chỉ là ma thú, làm sao uy hiếp được so với nhân loại chứ?


      Nghĩ đến thái độ có thể phát sinh của các tam cấp văn minh xung quanh, sắc mặt của mọi người khỏi có chút khó coi, bầu khí cũng càng thêm ngưng trọng.

    2. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 2: Biến cố

      Vừa quan sát bản đồ Hôi sắc sâm lâm mua được từ người bán hàng rong tại Ngân Diệp trấn, Lăng Vân phóng như con thoi xuyên qua cây cối.


      Hai năm sinh hoạt tại rừng rậm khiến cho rừng cây rậm rạp lúc này thể tạo thành cản trở đối với tốc độ tiến lên của . Tất nhiên, Hôi sắc sâm lâm dù sao cũng là Hôi sắc sâm lâm, phiến rừng rậm ngày trước Lăng Vân lịch lãm khó có khả năng so sánh cùng..


      Tiến vào rừng rậm đến bốn, năm mươi dặm, đột nhiên ma thú giống như con hổ toàn thân đầy vảy hướng về phía , người mạo muội xâm phạm vào lãnh địa của nó, phát động công kích mãnh liệt.


      Con ma thú giống như hổ này thực lực mặc dù chỉ là nhất giai đỉnh phong, nhưng Kiếm Sư nắm giữ phổ thông kiếm kĩ cũng chắc chắn có thể đánh bại được. Bất quá Lăng Vân phải là nhất giai Kiếm Sư đơn giản như vậy, thân lân giáp kiên cố binh khí khó đả thương của nó nhất thời tróc da bong thịt, máu thịt bay tán loạn.


      Đau đớn mãnh liệt trong nháy mắt khiến ma thú này nhận ra người trước mắt vô cùng cường đại, nhất thời bất chấp phiến lãnh địa sinh sống hơn năm nay, vội vã trốn mất vào trong cánh rừng mênh mông.


      Lăng Vân truy kích, ràng nhất giai ma thú đỉnh phong so với thua kém nhiều lắm. đến phiến sâm lâm này thí luyện, thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ, chứ phải tìm những nhất giai ma thú như thế để mà trêu chọc.


      Mười dặm xung quanh khu vực này hiển nhiên là lãnh địa của con ma thú ấy, sau khi đánh bại nó, Lăng Vân lại tiên tiếp tới hơn ba mươi dặm, cuối cùng cũng gặp được con ma thú thứ hai. Chẳng qua ở sát biên giới Hôi sắc sâm lâm, mặc dù gặp gỡ ma thú, cũng vẻn vẹn chỉ là nhất giai. Nếu muốn gặp được nhị giai ma thú, sâu vào trong rừng rậm quá ba trăm dặm thể nào gặp được.


      - Long đảm thảo nằm gần khu vực ngoại vi của Hôi sắc sâm lâm, cách khu vực trung tâm quãng, nghĩa là khó có khả năng đụng tới ma thú lực lượng tương đối mạnh. Cứ như vậy, chẳng phải là mục đích lịch lãm lần này thể hoàn thành?


      Nghĩ vậy, Lăng Vân bỏ qua dự định tìm kiếm Long Đảm thảo, trước tiên hướng về trung tâm rừng rậm mà .


      thể đột phá Thiên Tiên Đại Thành cảnh giới nhờ viện trưởng Quang Ngọc học viện, đành phải tìm những ma thú có tam giai thực lực vậy.


      Mặc dù với thực lực tại của , muốn chiến thắng con tam giai ma thú tất nhiên bị trọng thương, thậm chí còn có thể vì vậy mà bị ma thú khác truy sát, thế nhưng, đặt mình vào nghịch cảnh, sao có thể thuận lợi đột phá hoàn toàn bình cảnh?


      Ôm ấp tâm tình như thế, Lăng Vân liền bỏ qua chỗ Long Đảm thảo, tới khu vực trung ương.


      điều biết chính là, bởi vì lấy Long Đảm thảo trước, mới may mắn hóa giải cho hồi nguy cơ vô hình.


      La Mạn Kiếm bởi vì chờ người, đến ngày thứ hai tiến vào rừng rậm, đến khu vực Song Đầu Ma Xà bảo vệ Long Đảm thảo. Sau quá trình chuẩn bị cùng khôi phục dài đến giờ đồng hồ, đều là tam giai Kiếm Sư cùng Lạc Hà hung hãn hướng về phía Song Đầu Ma Xà phát động công kích.


      Thế nhưng, tứ giai đỉnh phong ma thú sở hữu sức chiến đấu bộc phát mạnh mẽ, vượt xa khỏi phỏng đoán của La Mạn cùng Lạc Hà Kiếm Sư. Vẻn vẹn đối mặt vài chiêu, La Mạn Kiếm Sư bị thương trước. Đặc biệt đáng sợ chính là độc tố trong cơ thể của ma xà theo vết thương mà nhanh chóng xâm nhập cơ thể vào La Mạn Kiếm Sư, nếu phải trước đó bọn họ chuẩn bị đầy đủ, mang đến lượng lớn đan dược giải độc, vị Kiếm Sư tam giai La Mạn sợ rằng phải táng mạng tại nơi này.


      Sau khi La Mạn Kiếm Sư thụ thương, vị Tử Vân đế quốc thủ tịch Kiếm Sư Lạc Hà cũng thể chống đỡ được bao lâu, cánh tay trong lúc chú ý bị hàm răng sắc bén của Ma Xà cắn suýt nữa đứt đoạn, gần như mất nửa lực chiến đấu.


      Sức chiến đấu của Song Đầu Ma Xà khiến hai người đều kinh sợ thối lui, thêm vào thương tổn của vị thủ tịch Kiếm Sư Lạc Hà, bọn họ thể buông bỏ nhiệm vụ tràn đầy tính mê hoặc này.


      Hai vị tam giai Kiếm Sư liên thủ còn bị Song Đầu Ma Xà bức đến hoàn cảnh này, nếu Lăng Vân trước đó đến đây cướp đoạt Long Đảm thảo, chống lại Song Đầu Ma Xà tình cảnh như thế nào? Text được lấy tại [.c]om


      ...


      Nhiệm vụ Long Đảm thảo xảy ra biến cố, Lăng Vân hoàn toàn biết gì cả, vẫn hướng bên trong Hôi sắc sâm lâm tới, tận lực tìm kiếm nơi cư trú của những ma thú cao cấp.


      Bất quá, sau ba ngày, cũng nhíu mày:


      - Nghe đồn Hôi sắc sâm lâm tồn tại tam, tứ gia ma thú ít, tại ta tiếp cận khu vực trung ương, vì sao ngoại trừ gặp được bảy con nhất giai ma thú, ngay cả nhị giai ma thú cũng chưa thấy qua? Đừng đến tam giai ma thú.


      Nghi hoặc, Lăng Vân tính toán phương hướng, tiếp tục tới trước.


      Khi vừa đến chỗ rừng rậm loạt thanh sột soạt bất chợt theo gió thổi truyền đến. Lăng Vân cảnh giác, thân hình chợt động, mượn lực ở thân cây bên cạnh, trực tiếp đạp lên gốc cây rậm rạp trước mặt, nấp giữa lá cây rậm rạp.


      Tốt xấu gì cũng sinh sống trong rừng cây nhiều ngày như vậy, Lăng Vân tất nhiên hiểu được tiếng xào xạc nọ đại biểu cho cái gì---có sinh vật đến gần.


      - biết ma thú lần này cấp bậc lại là gì nữa, nếu như là nhất giai, rất thú vị chút nào.


      Ngay trong lúc Lăn Vân suy tư, bụi cỏ phía trước bỗng nhiên tách ra, bóng người màu trắng đột nhiên bay ra từ trong lùm cỏ, mượn lực mặt đất, thân hình phiêu dật như chiếc lá rơi theo gió, từ cây rơi xuống mà phi qua, trong chớp mắt lướt qua cây đại thụ mà nấp, biến mất khỏi tầm nhìn.


      Lăng Vân nhìn thân ảnh quỷ dị nọ sau khi biến mất, thầm nghĩ trong lòng tiếng:


      - Thân pháp nhàng phiêu dật, tốc độ này sợ là ngang với Lăng Vân bộ của ta.


      Đột nhiên, Lăng Vân nhớ tới thân ảnh lướt qua mơ hồ có chút quen mắt, hình như gặp ở đâu phải. Cẩn thận nghĩ lại, phải thiếu nữ áo trắng tháng trước từng gặp gỡ trong đêm hay sao?


      - Nàng sao lại ở chỗ này? Chẳng lẽ còn đuổi bắt ma thú kia?


      Nghĩ vậy, ngẩng đầu nhìn về hướng nàng biến mất, muốn hạ xuống.


      Lúc này, phương hướng nữ tử kia vừa tới lại lần nữa truyền đến loạt tiếng bước chân, hơn nữa lần này đuổi theo chỉ người mà là ba người. Ba người này có ngoại lệ, toàn bộ đều là cao thủ cảnh giới Kiếm Sư, trong đó có người đạt được trình độ nhị giai Kiếm Sư.


      Trong ba người có người có khứu giác bén nhạy, theo mùi lưu lại trong khí, trong mắt bắn ra tia tinh quang, trong tay như thiểm điện xuất luồng bạch quang chói lọi, đạo kình phong gào thét thẳng hướng cây cối nơi Lăng Vân thân chém tới.


      Lăng Vân trong lòng rung mình, đạp thân cây cước, phá tan tán cây nhảy lên , tránh né đấu khí trảm công kích tới.


      Nhưng mà chưa kịp xuống đất, liên tiếp mấy đạo đấu khí trước sau đánh tới, phong tỏa toàn bộ gian né tránh, khiến thể lập tức xuất kiếm, đem đấu khí chém tới toàn bộ đánh tan.


      Lăng Vân nương theo phản chấn của cỗ đấu khí, ở phiêu hốt bay về sau. Mà lúc này, đối phương cũng nhìn hình dáng Lăng Vân, thở :


      - phải là nàng!


      - Lén lén lút lút, khẳng định là có vấn đề.


      vị Kiếm Sư khác muốn xuất thủ thêm lần nữa, lại bị nhị giai Kiếm Sư nọ đưa tay ngăn cản:


      - Người này thực lực kém ta, đuổi người quan trọng hơn, chớ tạo thêm phiền toái. Nàng chạy về hướng nào vậy?


      - Là khu vực trung ương! Xem ra nàng muốn nhờ vào che chắn của cao giai ma thú, trốn khỏi Hôi sắc sâm lâm.


      Hừ, chúng ta bốn nước gần ba mươi vị Kiếm Sư, gần nghìn Cao Cấp Kiếm Sĩ tại khu vực này bố trí thiên la địa võng, cho dù nàng có chắp cánh cũng thể bay khỏi.


      xong, dẫn đầu đuổi theo.


      Lăng Vân nhìn ba người bọn họ rời , cũng ngăn trở.


      tại thực lực của bất quá cũng cùng vị nhị giai Kiếm Sư kia tương đồng, nếu tiến hành truy đuổi, lấy địch ba vị tất đạt được cái gì tốt đẹp


      Vẫn có thể nghe tiếng đối thoại của ba người nọ truyền đến mơ hồ:


      - Nàng kia tuy chỉ có tu vi nhất giai Kiếm Sư, nhưng thân pháp tốc độ khiến kẻ khác khó đối phó. Chúng ta mặc dù đuổi theo, cũng chưa chắc có thể bắt được nàng.


      - Bắt được cũng phải bắt. Tứ đại đế quốc chúng ta trả giá thảm trọng như vậy mới có thể giết được Song Đầu Ma Xà, chẳng lẽ lại đem Long Đảm thảo tiện nghi cho kẻ khác? Bởi vậy, bất kể như thế nào, nữ nhân kia nhất định phải chết.


      - Ai, bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình đằng sau. Cũng tại chúng ta quá sơ suất, hơn hai mươi vị Kiếm Sư trước mắt bao nhiêu người, thế mà lại bị tiểu oa nữ nhất giai đánh cắp Long Đảm thảo đem . Việc này mà bị truyền ra ngoài, thể diện của tứ đại đế quốc mất sạch!


      - Việc này cũng thể trách bốn nước chúng ta được, dù sao lúc đó toàn bộ tam giai Kiếm Sư đại nhân bị độc tố của Song Đầu Ma Xà tự bạo gây thương tích, có thời gian phân tâm đến chặn nàng lại. Bằng , dù tốc độ của nàng nhanh hơn nữa, cũng có khả năng chạy thoát khỏi truy nã của tam giai Kiếm Sư.


      - Chuyện tới tình trạng như thế này rồi, đuổi theo nhanh lên thôi...


      Nghe thanh đối thoại của ba người dần dần biến mất, Lăng Vân nhịn được có chút kỳ quái:


      - Long Đảm thảo? Là vật phẩm nhiệm vụ của ta cầu? Cùng lắm cũng chỉ là gốc cây Long Đảm thảo mà thôi, thế nào khiến cho Kiếm Sư bốn đại đế quốc toàn bộ xuất động? Có chuyện gì ở đây vậy? Hơn nữa, căn cứ vào cuộc đối thoại của ba người bọn họ ban nãy, hình như nàng kia lợi dụng lúc Kiếm Sư bốn đại đế quốc cùng con ma thú đánh nhau lưỡng bại câu thương, đánh cắp Long Đảm thảo đem


      Tuy rằng cảm thấy có chút nghi hoặc với chuyện vừa xảy ra, nhưng Lăng Vân cũng phải là người có lòng hiếu kì quá nặng.


      Phần thưởng công pháp của nhiệm vụ Long Đảm thảo cũng chỉ là muốn cùng Cửu Cửu Thượng Huyền Kiếm Khí chứng thực chút, nếu như nhiệm vụ thực thất bại, cũng quá để ý. Cùng lắm ngày sau lấy công huân, đổi quyển tứ giai công pháp là được rồi. Việc quan trọng nhất tại chính là mau chóng đột phá Tiên Thiên Đại Thừa cảnh giới, tiến lên cảnh giới sau đó, về tới khởi điểm kiếp trước của , đồng thời bắt đầu có khả năng vận dụng chỗ tốt mà linh khí mang đến.


      Nghĩ vậy, Lăng Vân đem vấn đề này bỏ lại đằng sau, tốc độ tăng mạnh chạy tới khu vực trung ương.

    3. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 3: Chặn đường

      Phạm vi bên ngoài Hôi Sắc sâm lâm, cái lều trại lớn xa hoa biết dựng lên từ khi nào.


      Nếu là trước kia có người muốn tại Hôi Sắc chi sâm xây dựng cứ điểm, đánh chết cũng ai nguyện ý tin tưởng, nhưng vào lúc này, liên quân bốn nước lại chân chính làm được.


      Dưới liên thủ của hai mươi tám vị Kiếm Sư cùng với gần ngàn vị Cao Cấp Kiếm Sĩ, tất cả Nhất giai ma thú trong phạm vi trăm dặm phải bị đánh chết chính là bị đuổi , khiến cho phiến rừng rậm bị xưng là cấm địa này xuất mảnh yên tĩnh hiếm thấy.


      Giờ phút này, bên trong lều ngoại trừ hai mươi bốn vị Kiếm Sư ra ngoài, còn lại bốn vị Kiếm Sư toàn bộ tụ tập tới cùng chỗ, tất cả đều cau mày.


      Bốn vị Kiếm Sư này, phân biệt đại biểu cho bốn đế quốc sau lưng: Tử Vân Đế Quốc, cùng với Đức Chí Đế Quốc, Lạp Đinh đế quốc, Tầm Phong đế quốc thuộc phụ cận Hôi Sắc chi sâm.


      Người phụ trách của Tử Vân Đế Quốc La Mạn Kiếm Sư giờ phút này khẩn trương nhìn chằm chằm địa hình trung tâm Hôi Sắc chi sâm ở bàn mô phỏng, vẻ mặt ngưng trọng :


      - đuổi theo suốt ba ngày, vẫn bắt được nữ nhân kia. Còn tiếp tục như vậy, nán lại thêm nữa, chúng ta tất nhiên khiến a thú trí tuệ ở Hôi Sắc chi sâm chú ý, khi bị ma thú Hôi Sắc chi sâm liên hợp lại vây công, dù cho vẻn vẹn chỉ là phần năm, cũng đủ để làm toàn bộ Kiếm Sư của tứ đại đế quốc toàn quân bị diệt.


      - chỉ là ma thú... Càng ngày càng nhiều Kiếm Sư tự do bắt đầu từ các nơi chạy đến, muốn chia phần chén canh. Thậm chí ngay cả Kiếm Sư công hội cũng rục rịch, định tổ chức đội Kiếm Sư đến đây cướp đoạt Long Đảm Thảo.


      - Tình thế cấp bách, phải đẩy nhanh tốc độ.


      Kiếm Sư đại biểu Tầm Phong đế quốc :


      - Hôm trước cùng với ngày hôm qua, đều là chúng ta cùng Tử Vân Đế Quốc tiêu hao công huân, cho thấy tọa độ của Long Đảm Thảo, hôm nay nên đến Đức Chí Đế Quốc các ngươi...Chúng ta thời gian còn nhiều, thể kéo dài.


      Kiếm Sư của Đức Chí Đế Quốc trong lòng thầm mắng câu: lũ phế vật, nhiều ngày truy đuổi như vậy mà nhất giai Kiếm Sư cũng đuổi kịp, làm hại ta phải tiêu hao công huân quý giá. Ba trăm điểm a... Gần như là phân nửa dành dụm đời của ta...


      Tuy rằng vô cùng tiếc nuối, nhưng trước tiên phải nghĩ đến chuyện tốt, Đức Chí Đế Quốc cũng thể bởi vì việc này mà thất tín với những minh hữu tam giai đế quốc khác, chỉ đành gật đầu :


      - Ta sai người đem tin tức này truyền đến Thần Điện ở đế đô, tin tưởng quá giờ, chúng ta có thể chứng kiến vị trí từ thần quang định vị ra.


      Đám người La Mạn Kiếm Sư vừa lòng gật gật đầu, đồng thời :


      - Nhất định thể để nữ tử kia rời khỏi sâm lâm, tiếp xúc bất cứ tòa Thần Điện nào, nếu khi nàng giao nộp nhiệm vụ, hết thảy cố gắng của chúng ta toàn bộ uổng phí.


      - Cũng may nữ tử này dường như có bằng hữu cấp bậc Kiếm Sư. Nếu , bằng hữu này thay nàng tiêu hao công huân đổi lấy phục vụ phản thần quang định vị, thần quang chúng ta sử dụng mất tác dụng. có thần quang, dưới nguy cơ tứ phía tại Hôi Sắc chi sâm muốn tìm ra người, quả thực so với lên trời còn khó hơn.


      Khi mấy người chuyện với nhau, ở sâu trong Hôi Sắc chi sâm chợt sáng lên đạo quang mang đến tận trời, cột sáng tuy rằng tính mãnh liệt, nhưng thẳng hướng tận trời, phạm vi hơn mười dặm mọi người đều ràng có thể thấy được.


      cần phải , đạo thần quang này chính là thần quang định vị vị trí thiên niên Long Đảm Thảo.


      Tuy rằng thần quang chỉ ra vẻn vẹn đến mười giây liền biến mất, nhưng có chỉ dẫn của đạo thần quang này, tất cả Kiếm Sư, Kiếm Sĩ tìm kiếm tại phụ cận toàn bộ sôi nổi hẳn lên, đám tập hợp vây quanh đạo thần quang kia.


      ...


      Lăng Vân có chút nghi hoặc ngẩng đầu nhìn chùm tia sáng hoa mắt cách chẳng qua chỉ mười dặm, trong lòng đối với đạo ánh sáng mơ hồ có chút kỳ quái.


      dù sao phải người của thế giới này, hơn nữa thời gian tấn chức Kiếm Sư cũng bao lâu, bởi vậy đối với vinh dự công huân rốt cuộc có thể đổi lấy dạng bảo vật gì, phục vụ cái gì căn bản là biết. Chứng kiến đạo thần quang từ trời giáng xuống kia, còn tưởng rằng là vật thần kỳ gì.


      - Xem ra, thực xảy ra đại gì đó, từ mấy ngày này ràng có thể cảm giác … hai ra nhiều Kiếm Sư cao thủ.


      Dưới lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Lăng Vân cũng hơi sửa đổi chút phương hướng, chạy đến địa phương chỗ thần quang phát ra.


      Nhưng mà mới tới dặm, phía trước nhất thời vang lên tiếng nổ vang do đấu khí va chạm phát ra, tại đám người phát ra tiếng "Ô", tiếng đánh nhau càng ngày càng gần, truyền đến địa phương của mình.


      Theo cuối tầm mắt gốc cây đại thụ bỗng nhiên bị đấu khí mạnh mẻ chấn thành vụn gỗ, thân ảnh bạch sắc chợt từ bên cạnh bay tới, ngã sấp xuống cách người xa. Đúng là vị nữ tử ngày hôm qua còn gặp qua lần.


      Vị nữ tử kia hiển nhiên bị trọng thương, quần áo vốn trắng tinh dính đầy vết máu. Có của chính nàng ta, cũng có của người khác.


      Chẳng qua giờ phút này, nàng lại bất chấp thương thế, sau khi chứng kiến Lăng Vân ở bên cạnh cách đó xa, mặt đầu tiên là cả kinh, ngay sau đó lộ ra tia thần sắc hỗn loạn có kinh hỉ có áy náy, tự chủ hướng về người xa lạ vẻn vẹn gặp mặt lần này hô lên câu:


      - Giúp ta.


      Đồng thời vội vàng bỏ chạy vào rừng cây bên cạnh.


      Lăng Vân nhíu nhíu mày, tuy rằng đối nữ tử này có chút hảo cảm, nhưng theo thời gian trôi qua, điểm ấy hảo cảm sớm nhạt nhiều, bởi vậy cũng có hành động gì.


      Chẳng qua vị nhị giai cường giả bám theo thấy thế, lại ràng đem Lăng Vân trở thành đồng bọn của nàng, nhất thời vẻ mặt đề phòng, quát to:


      - Tiểu tử, ngươi cũng biết nàng là ai sao? Nàng đắc tội tất cả Kiếm Sư của tứ đại đế quốc chúng ta, nếu ngươi dám giúp nàng, chính là địch nhân của tất cả Kiếm Sư tứ đại đế quốc chúng ta! Nhanh nhường đường cho ta! mới nhất ở truyen/y/y


      Nhưng mà mặc lớn tiếng quát mắng, Lăng Vân nhất định cứ đứng như vậy, nhúc nhích. Vị kiếm sư kia tức giận thôi, ngữ khí trong miệng nhịn được lại càng nghiêm khắc:


      - Tiểu tử, ngươi phải rượu mời uống lại thích uống rượu phạt? muốn tự tìm tử lộ!?


      Lăng Vân nhíu nhíu mày, vị nhị giai Kiếm Sư này truy người, đúng là chẳng phân biệt được thanh hồng đen trắng ( phân biệt được đen trắng xanh đỏ) quở trách mình, khỏi làm trong lòng trận tức giận, hừ lạnh :


      - Ân oán của các ngươi, đâu có liên quan gì tới ta. Ở đây tranh cãi ầm ĩ dứt thấy phiền toái sao.


      - Ngươi! Ngươi nhất giai Kiếm Sư nho , cũng dám vô lễ với bản đại nhân, quả thực là quá hỗn trướng (láo)... Hôm nay bản đại nhân trong người có việc, so đo với ngươi, ngày sau có thời gian, nhất định dạy dỗ ngươi vì cử chỉ hôm nay mà hối hận!


      Nhị giai Kiếm Sư kia xong, cũng minh bạch có lẽ hiểu lầm Lăng Vân, bỏ qua Lăng Vân mà tiếp tục truy đuổi.


      Chẳng qua lúc này, Lăng Vân thân hình lại nhoáng lên cái, quỷ dị ngăn cản đường của vị nhị giai Kiếm Sư:


      - Hà tất phải chờ ngày sau, hôm nay ngươi ta liền ở đây phen cho ràng.


      Bị vị nhất giai Kiếm Sư chặn đường, nhị giai Kiếm Sư này khỏi giận tím mặt:


      - Hỗn trướng, ta hôm nay rảnh tranh luận cùng với ngươi, nhanh nhanh tránh ra cho ta, nếu nhất định lấy mạng ngươi tại đương trường!


      Lăng Vân cũng trả lời, trực tiếp rút kiếm, tiến vào trạng thái chiến đấu.


      cũng vừa rồi chính mình vì cái gì chợt nghe lời của nữ tử kia, thay nàng cản phía sau, ngăn vị Kiếm Sư này. Có lẽ là bởi vì tại Hôi Sắc chi sâm lâu rồi vẫn tìm được trận chiến đáng giá với ma thú trợ giúp đột phá tiên thiên đại thừa cảnh giới, mà vị nhị giai Kiếm Sư trước mắt, vừa lúc chính là khối thí luyện thạch như vậy. Lại có lẽ là bởi vì ngữ khí chuyện của vị Kiếm Sư này mà cảm thấy bất mãn... Chẳng qua, nếu rút kiếm, như vậy hết thảy nguyên nhân đều quan trọng, quan trọng là người trước mắt lúc này trở thành đối thủ của mình, đối thủ nhất định phải đánh bại!


      Nhìn Lăng Vân rút kiếm, nhị giai Kiếm Sư này giận dữ thế nhưng chẳng phải là chuyện đùa. Mắt thấy nàng kia biến mất tại trong rừng cây, còn bất luận động tĩnh gì, khỏi thịnh nộ đùng đùng:


      - Tiểu bối, ngươi biết xuy xét. Hôm nay ngươi vì làm ra cử chỉ ngu muội này mà trả giá đại giới. (trả giá đắt).


      Nhị giai Kiếm Sư cả người điểm mặt đất, thi triển Nhất Phi Trùng Thiên, đại kiếm lăng , mang theo áp bách lớn từ trời giáng xuống, hung hăng chém tới chỗ Lăng Vân. Kiếm phong chưa đến, phía trước truyền đến kiếm áp ào ạt, làm quần áo người kẻ khác bay phần phật.


      kiếm cường đại như thế, ràng làm cho Lăng Vân cảm nhận được cường đại của nhị giai Kiếm Sư, kiếm áp kia đập vào mặt mà đến, khiến lỗ chân lông toàn thân ỷ đau nhức. Huyết dịch trong cơ thể vốn lãnh đạm giờ khắc này giống như có liệt hỏa thiêu đốt, nóng cháy sôi trào, Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm thế lập tức ngưng tụ ra vài kiếm khí sắc bén, hướng bầu trời đêm phát ra, cùng với tiếng cười to xen lẫn vui sướng tràn ngập:


      - Tới tốt lắm, liền để ta xem xem, cái gọi là nhị giai Kiếm Sư, đến tột cùng có hay thực lực khiến ta phải trả giá đại giới!

    4. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 3: Chặn đường

      Phạm vi bên ngoài Hôi Sắc sâm lâm, cái lều trại lớn xa hoa biết dựng lên từ khi nào.


      Nếu là trước kia có người muốn tại Hôi Sắc chi sâm xây dựng cứ điểm, đánh chết cũng ai nguyện ý tin tưởng, nhưng vào lúc này, liên quân bốn nước lại chân chính làm được.


      Dưới liên thủ của hai mươi tám vị Kiếm Sư cùng với gần ngàn vị Cao Cấp Kiếm Sĩ, tất cả Nhất giai ma thú trong phạm vi trăm dặm phải bị đánh chết chính là bị đuổi , khiến cho phiến rừng rậm bị xưng là cấm địa này xuất mảnh yên tĩnh hiếm thấy.


      Giờ phút này, bên trong lều ngoại trừ hai mươi bốn vị Kiếm Sư ra ngoài, còn lại bốn vị Kiếm Sư toàn bộ tụ tập tới cùng chỗ, tất cả đều cau mày.


      Bốn vị Kiếm Sư này, phân biệt đại biểu cho bốn đế quốc sau lưng: Tử Vân Đế Quốc, cùng với Đức Chí Đế Quốc, Lạp Đinh đế quốc, Tầm Phong đế quốc thuộc phụ cận Hôi Sắc chi sâm.


      Người phụ trách của Tử Vân Đế Quốc La Mạn Kiếm Sư giờ phút này khẩn trương nhìn chằm chằm địa hình trung tâm Hôi Sắc chi sâm ở bàn mô phỏng, vẻ mặt ngưng trọng :


      - đuổi theo suốt ba ngày, vẫn bắt được nữ nhân kia. Còn tiếp tục như vậy, nán lại thêm nữa, chúng ta tất nhiên khiến a thú trí tuệ ở Hôi Sắc chi sâm chú ý, khi bị ma thú Hôi Sắc chi sâm liên hợp lại vây công, dù cho vẻn vẹn chỉ là phần năm, cũng đủ để làm toàn bộ Kiếm Sư của tứ đại đế quốc toàn quân bị diệt.


      - chỉ là ma thú... Càng ngày càng nhiều Kiếm Sư tự do bắt đầu từ các nơi chạy đến, muốn chia phần chén canh. Thậm chí ngay cả Kiếm Sư công hội cũng rục rịch, định tổ chức đội Kiếm Sư đến đây cướp đoạt Long Đảm Thảo.


      - Tình thế cấp bách, phải đẩy nhanh tốc độ.


      Kiếm Sư đại biểu Tầm Phong đế quốc :


      - Hôm trước cùng với ngày hôm qua, đều là chúng ta cùng Tử Vân Đế Quốc tiêu hao công huân, cho thấy tọa độ của Long Đảm Thảo, hôm nay nên đến Đức Chí Đế Quốc các ngươi...Chúng ta thời gian còn nhiều, thể kéo dài.


      Kiếm Sư của Đức Chí Đế Quốc trong lòng thầm mắng câu: lũ phế vật, nhiều ngày truy đuổi như vậy mà nhất giai Kiếm Sư cũng đuổi kịp, làm hại ta phải tiêu hao công huân quý giá. Ba trăm điểm a... Gần như là phân nửa dành dụm đời của ta...


      Tuy rằng vô cùng tiếc nuối, nhưng trước tiên phải nghĩ đến chuyện tốt, Đức Chí Đế Quốc cũng thể bởi vì việc này mà thất tín với những minh hữu tam giai đế quốc khác, chỉ đành gật đầu :


      - Ta sai người đem tin tức này truyền đến Thần Điện ở đế đô, tin tưởng quá giờ, chúng ta có thể chứng kiến vị trí từ thần quang định vị ra.


      Đám người La Mạn Kiếm Sư vừa lòng gật gật đầu, đồng thời :


      - Nhất định thể để nữ tử kia rời khỏi sâm lâm, tiếp xúc bất cứ tòa Thần Điện nào, nếu khi nàng giao nộp nhiệm vụ, hết thảy cố gắng của chúng ta toàn bộ uổng phí.


      - Cũng may nữ tử này dường như có bằng hữu cấp bậc Kiếm Sư. Nếu , bằng hữu này thay nàng tiêu hao công huân đổi lấy phục vụ phản thần quang định vị, thần quang chúng ta sử dụng mất tác dụng. có thần quang, dưới nguy cơ tứ phía tại Hôi Sắc chi sâm muốn tìm ra người, quả thực so với lên trời còn khó hơn.


      Khi mấy người chuyện với nhau, ở sâu trong Hôi Sắc chi sâm chợt sáng lên đạo quang mang đến tận trời, cột sáng tuy rằng tính mãnh liệt, nhưng thẳng hướng tận trời, phạm vi hơn mười dặm mọi người đều ràng có thể thấy được.


      cần phải , đạo thần quang này chính là thần quang định vị vị trí thiên niên Long Đảm Thảo.


      Tuy rằng thần quang chỉ ra vẻn vẹn đến mười giây liền biến mất, nhưng có chỉ dẫn của đạo thần quang này, tất cả Kiếm Sư, Kiếm Sĩ tìm kiếm tại phụ cận toàn bộ sôi nổi hẳn lên, đám tập hợp vây quanh đạo thần quang kia.


      ...


      Lăng Vân có chút nghi hoặc ngẩng đầu nhìn chùm tia sáng hoa mắt cách chẳng qua chỉ mười dặm, trong lòng đối với đạo ánh sáng mơ hồ có chút kỳ quái.


      dù sao phải người của thế giới này, hơn nữa thời gian tấn chức Kiếm Sư cũng bao lâu, bởi vậy đối với vinh dự công huân rốt cuộc có thể đổi lấy dạng bảo vật gì, phục vụ cái gì căn bản là biết. Chứng kiến đạo thần quang từ trời giáng xuống kia, còn tưởng rằng là vật thần kỳ gì.


      - Xem ra, thực xảy ra đại gì đó, từ mấy ngày này ràng có thể cảm giác … hai ra nhiều Kiếm Sư cao thủ.


      Dưới lòng hiếu kỳ thúc đẩy, Lăng Vân cũng hơi sửa đổi chút phương hướng, chạy đến địa phương chỗ thần quang phát ra.


      Nhưng mà mới tới dặm, phía trước nhất thời vang lên tiếng nổ vang do đấu khí va chạm phát ra, tại đám người phát ra tiếng "Ô", tiếng đánh nhau càng ngày càng gần, truyền đến địa phương của mình.


      Theo cuối tầm mắt gốc cây đại thụ bỗng nhiên bị đấu khí mạnh mẻ chấn thành vụn gỗ, thân ảnh bạch sắc chợt từ bên cạnh bay tới, ngã sấp xuống cách người xa. Đúng là vị nữ tử ngày hôm qua còn gặp qua lần.


      Vị nữ tử kia hiển nhiên bị trọng thương, quần áo vốn trắng tinh dính đầy vết máu. Có của chính nàng ta, cũng có của người khác.


      Chẳng qua giờ phút này, nàng lại bất chấp thương thế, sau khi chứng kiến Lăng Vân ở bên cạnh cách đó xa, mặt đầu tiên là cả kinh, ngay sau đó lộ ra tia thần sắc hỗn loạn có kinh hỉ có áy náy, tự chủ hướng về người xa lạ vẻn vẹn gặp mặt lần này hô lên câu:


      - Giúp ta.


      Đồng thời vội vàng bỏ chạy vào rừng cây bên cạnh.


      Lăng Vân nhíu nhíu mày, tuy rằng đối nữ tử này có chút hảo cảm, nhưng theo thời gian trôi qua, điểm ấy hảo cảm sớm nhạt nhiều, bởi vậy cũng có hành động gì.


      Chẳng qua vị nhị giai cường giả bám theo thấy thế, lại ràng đem Lăng Vân trở thành đồng bọn của nàng, nhất thời vẻ mặt đề phòng, quát to:


      - Tiểu tử, ngươi cũng biết nàng là ai sao? Nàng đắc tội tất cả Kiếm Sư của tứ đại đế quốc chúng ta, nếu ngươi dám giúp nàng, chính là địch nhân của tất cả Kiếm Sư tứ đại đế quốc chúng ta! Nhanh nhường đường cho ta! mới nhất ở truyen/y/y


      Nhưng mà mặc lớn tiếng quát mắng, Lăng Vân nhất định cứ đứng như vậy, nhúc nhích. Vị kiếm sư kia tức giận thôi, ngữ khí trong miệng nhịn được lại càng nghiêm khắc:


      - Tiểu tử, ngươi phải rượu mời uống lại thích uống rượu phạt? muốn tự tìm tử lộ!?


      Lăng Vân nhíu nhíu mày, vị nhị giai Kiếm Sư này truy người, đúng là chẳng phân biệt được thanh hồng đen trắng ( phân biệt được đen trắng xanh đỏ) quở trách mình, khỏi làm trong lòng trận tức giận, hừ lạnh :


      - Ân oán của các ngươi, đâu có liên quan gì tới ta. Ở đây tranh cãi ầm ĩ dứt thấy phiền toái sao.


      - Ngươi! Ngươi nhất giai Kiếm Sư nho , cũng dám vô lễ với bản đại nhân, quả thực là quá hỗn trướng (láo)... Hôm nay bản đại nhân trong người có việc, so đo với ngươi, ngày sau có thời gian, nhất định dạy dỗ ngươi vì cử chỉ hôm nay mà hối hận!


      Nhị giai Kiếm Sư kia xong, cũng minh bạch có lẽ hiểu lầm Lăng Vân, bỏ qua Lăng Vân mà tiếp tục truy đuổi.


      Chẳng qua lúc này, Lăng Vân thân hình lại nhoáng lên cái, quỷ dị ngăn cản đường của vị nhị giai Kiếm Sư:


      - Hà tất phải chờ ngày sau, hôm nay ngươi ta liền ở đây phen cho ràng.


      Bị vị nhất giai Kiếm Sư chặn đường, nhị giai Kiếm Sư này khỏi giận tím mặt:


      - Hỗn trướng, ta hôm nay rảnh tranh luận cùng với ngươi, nhanh nhanh tránh ra cho ta, nếu nhất định lấy mạng ngươi tại đương trường!


      Lăng Vân cũng trả lời, trực tiếp rút kiếm, tiến vào trạng thái chiến đấu.


      cũng vừa rồi chính mình vì cái gì chợt nghe lời của nữ tử kia, thay nàng cản phía sau, ngăn vị Kiếm Sư này. Có lẽ là bởi vì tại Hôi Sắc chi sâm lâu rồi vẫn tìm được trận chiến đáng giá với ma thú trợ giúp đột phá tiên thiên đại thừa cảnh giới, mà vị nhị giai Kiếm Sư trước mắt, vừa lúc chính là khối thí luyện thạch như vậy. Lại có lẽ là bởi vì ngữ khí chuyện của vị Kiếm Sư này mà cảm thấy bất mãn... Chẳng qua, nếu rút kiếm, như vậy hết thảy nguyên nhân đều quan trọng, quan trọng là người trước mắt lúc này trở thành đối thủ của mình, đối thủ nhất định phải đánh bại!


      Nhìn Lăng Vân rút kiếm, nhị giai Kiếm Sư này giận dữ thế nhưng chẳng phải là chuyện đùa. Mắt thấy nàng kia biến mất tại trong rừng cây, còn bất luận động tĩnh gì, khỏi thịnh nộ đùng đùng:


      - Tiểu bối, ngươi biết xuy xét. Hôm nay ngươi vì làm ra cử chỉ ngu muội này mà trả giá đại giới. (trả giá đắt).


      Nhị giai Kiếm Sư cả người điểm mặt đất, thi triển Nhất Phi Trùng Thiên, đại kiếm lăng , mang theo áp bách lớn từ trời giáng xuống, hung hăng chém tới chỗ Lăng Vân. Kiếm phong chưa đến, phía trước truyền đến kiếm áp ào ạt, làm quần áo người kẻ khác bay phần phật.


      kiếm cường đại như thế, ràng làm cho Lăng Vân cảm nhận được cường đại của nhị giai Kiếm Sư, kiếm áp kia đập vào mặt mà đến, khiến lỗ chân lông toàn thân ỷ đau nhức. Huyết dịch trong cơ thể vốn lãnh đạm giờ khắc này giống như có liệt hỏa thiêu đốt, nóng cháy sôi trào, Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm thế lập tức ngưng tụ ra vài kiếm khí sắc bén, hướng bầu trời đêm phát ra, cùng với tiếng cười to xen lẫn vui sướng tràn ngập:


      - Tới tốt lắm, liền để ta xem xem, cái gọi là nhị giai Kiếm Sư, đến tột cùng có hay thực lực khiến ta phải trả giá đại giới!

    5. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 4: Kịch chiến

      Nhị giai Kiếm Sư toàn lực xuất thủ, thực lực dưới vị cao thủ tiên thiên đỉnh phong.


      Đại kiếm cùng Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí của Lăng Vân va chạm ở trung, giống như quả tạc đạn bạo phát ở đỉnh đầu, sóng địa chấn cùng sóng nhiệt hừng hực khiến người ta sợ hãi gào thét chạy về hai bên. Tất cả tàn diệp (lá khô) ở chỗ Lăng Vân đứng, bị cỗ kình phong mãnh liệt thổi bay về bốn phía, ở bên người biến thành mảnh đất trống sạch .


      Dưới thế liều mạng, trong lòng bàn tay Lăng Vân run lên, suýt nữa thể cầm kiếm ổn định được, thể lập tức lùi lại mấy bước trước cỗ lực đạo này.


      Mà nhị giai Kiếm Sư kia lại mở trừng hai mắt, kinh hô :


      - Hảo tiểu tử, có chút môn đạo, khó trách dám can đảm đem ta để vào mắt.


      Dưới kích rơi xuống hạ phong, trong lòng Lăng Vân chẳng những cảm thấy kinh hãi, ngược lại cười lớn tiếng:


      - Ngươi cũng kém, như thế, mới uổng công ngươi ta hôm nay đánh trận này.


      Cười dứt, triển khai bộ pháp, thanh kiếm bình thường có gì kỳ lạ huy động ngưng tụ dưới trăm bóng kiếm, lọt vào trong tầm mắt nơi nơi đều tràn ngập cỗ kiếm ảnh này.


      - Chút tài mọn! Bất luận như thế nào, người chỉ là nhất giai kiếm sư, dùng cái gì chống lại ta nhị giai Kiếm Sư.


      Đại kiếm đấu khí hùng hậu giống như có lực ngàn cân, trực tiếp chấn tan trăm kiếm ảnh của Lăng Vân, kiếm áp mãnh liệt như sơn như nhạc, đem tàn chi bại diệp (lá khô) mặt đất nghiền thành bụi phấn, trong nháy mắt, Lăng Vân lại có loại cảm giác hô hấp thoải mái.


      Áp bách mãnh liệt làm trong lòng nghiêm nghị, đơn thủ ( tay) chấp kiếm (cầm kiếm) điểm chút ở kiếm phong của đại kiếm, bằng vào chút phản lực nhàng bay ngược lại, rất nhanh thoát ly khu vực kiếm áp bao phủ.


      - Còn muốn chạy!? dễ dàng như vậy! Kiếm kỹ! Thiên Trọng Áp!


      Nhị giai Kiếm Sư rất nhanh đuổi theo, mỗi bước tất nhiên mãnh mẽ mượn lực mặt đất, mỗi lần mượn lực, khí thế cả người càng mạnh thêm, chờ lúc sát tới trước người Lăng Vân, khí thế toàn thân trải qua xung phong mang đến chồng chất, tăng tới tình trạng làm người ta thể kháng cự, bóng kiếm lớn mang theo trận phong áp gào thét, hung hăng bổ trường kiếm Lăng Vân dùng ngăn cản, lực đạo cuồng bạo chấn rách lòng bàn tay máu tươi vẩy ra. Thân hình cũng tính cao lớn kia thối lui ra sau, hai chân lưu lại mặt đất hai đạo thiển câu (hai cái rãnh) ràng!


      - Đây là kiếm kỹ của nhị giai Kiếm Sư!


      Lăng Vân vất vả ổn định thân hình, trong lòng kinh hỉ (kinh ngạc và vui mừng) lẫn lộn!


      liên tục hai lần đều lựa chọn chính diện ngạnh kháng cùng vị nhị giai Kiếm Sư này, chính là muốn kiến thức lần uy lực của kiếm kỹ thế giới này. Trước mắt vị Kiếm Sư này chỉ bằng vào kiếm kĩ phổ thông, có thể đánh tan xác Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí của , hơn nữa khiến bản nhân chấn thương, uy lực mạnh mẽ, ở dưới những võ học thượng thừa.


      Nghĩ đến thế giới còn có nhiều kiếm kĩ cao siêu như vậy cùng với cao thủ chờ mình tiến đến khiêu chiến, thân là kiếm tu, khỏi trong lòng vui sướng, nhịn được hú dài tiếng.


      Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí cùng với tiếng hú dài này, nháy mắt hình thành loại thăng hoa lớn, ở quanh thân năng lượng dao động nhất thời hỗn loạn, lấy tốc độ loại hắc động thôn phệ (cắn nuốt) ngưng tụ ở trường kiếm mơ hồ có tia liệt phùng (khe nứt) của .


      Nhị giai Kiếm Sư tuy rằng trong lòng thịnh nộ, nhưng thân kinh bách chiến, có thể ung dung thoải mái áp chế lửa giận của mình. Khi cảm giác được năng lượng bên người Lăng Vân phải tầm thường bất chấp tiếp tục thi triển kiếm kĩ, tầng áo giáp trong suốt giống như thủy tinh, lập tức bao trùm thân thể cường tráng của .


      Năng lượng chung quanh mũi kiếm của Lăng Vân hỗn loạn đến trình độ nhất định, sau đó chợt biến mất, lại như bị thanh kiếm bình thường kia thôn phệ hoàn toàn, lưu lại bất cứ dấu vết gì. Ngay sau đó, kiếm nhìn qua bình thường có gì kì lạ chém xuống. Theo mũi kiếm chém tới, chung quanh dường như ngay cả gió cũng biến mất, hết thảy dường như toàn bộ quy về yên tĩnh, diệt vu hư vô.


      Hai mắt nhị giai Kiếm Sư ngưng trọng, bản năng cảm ứng được trường kiếm bình thường kia truyền đến nguy cơ kinh người! Nhìn loại yên tĩnh quỷ dị làm trong lòng nhịn được run rẩy, đại kiếm vung lên, cả người đấu khí tăng vọt, cùng với tiếng rít gào rống giận dữ:


      - Kiếm kỹ Vạn Trọng Diệt!


      cỗ khí tức khổng lồ hơn vô số lần so với lúc trước ngưng kết lại, nháy mắt trùng kích vào phía lá chắn do kiếm thế quỷ dị yên tĩnh kia ngưng tụ ra, giống như sóng thần bạo phát khiến cho vạn con sóng lớn, hung mãnh mà bạo liệt (dữ dằn) áp tới Lăng Vân.


      Kiếm thế cực tĩnh, sóng lớn rít gào, hai người nháy mắt giằng co ra loại cực đoan hoàn toàn bất đồng.


      Lăng Vân trong lòng ngưng trọng, người trước mắt, ngờ... sắp đánh vỡ kiếm thế của mình... năng lượng của kiếm chém xuống kia thể sớm bạo phát:


      - Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm- Nhất Kiếm Tịch Diệt! Bạn đọc chuyện tại Truyện.YY


      chém ra kiếm, giống như ở trong nộ hải cuồng đào chém ra mảnh thanh thiên bạch nhật, giống như ngư nhân mới vừa trải qua gió lốc mười hai cấp nháy mắt về tới bến cảng sóng yên biển lặng, mới vừa rồi cái loại sóng lớn rít gào này, bị cỗ yên tĩnh siêu tự nhiên đánh cho tan nát.


      Vạn Trọng Diệt trùng kích mang đến nhất cử bị đánh tan.


      Nhưng mà, Lăng Vân còn chưa kịp truy kích, nhị giai Kiếm Sư trước mắt cười lớn tiếng:


      - Lấy thực lực nhất giai Kiếm Sư, ngờ có thể phá tan kiếm kỹ Vạn Trọng Diệt của nhị giai Kiếm Sư ta! Áo Nghĩa, khẳng định là kiếm kỹ Áo Nghĩa!? Trời cũng giúp ta! Tiểu tử, lưu lại kiếm kỹ cho ta .


      Cùng với tiếng cười này, Nhất Kiếm Tịch Diệt mang theo trữ tĩnh (yên lặng) áp bách trong nháy mắt hóa thành hư vô, trong thiên địa dường như cũng lại vang lên những thanh khác.


      Vị nhị giai Kiếm Sư này bằng vào áo giáp đấu khí, ngang nhiên cứng rắn ngạnh kháng dư uy (uy thế còn lại)của Nhất Kiếm Tịch Diệt mang đến, lại nữa vũ động thanh đại kiếm kia, ở dưới quấn quanh của đấu khí, lấy thế sét đánh kịp bưng tai, chém tới vị trí Lăng Vân.


      - Kiếm kỹ Bách Trọng Trảm!


      Vô số đạo bóng kiếm lấy tốc độ mắt thường khó thấy áp chế hoàn toàn Lăng Vân.


      Bách Trọng Trảm, lấy đấu khí kích thích cơ bắp toàn thân, có thể đề cao lực lượng toàn bộ cơ thể đến trình độ kinh khủng, cũng trong chớp mắt, chém ra trăm kiếm cuồng phong sậu vũ (mưa to gió lớn).


      thể tránh khỏi, trong nháy mắt trăm kiếm điên cuồng chém xuống, có lực lượng gì có thể tránh khỏi. Biện pháp duy nhất, chỉ có lấy lực đánh lực, lấy nhanh đánh nhanh!


      Trong mắt Lăng Vân lên tia nóng cháy, kiếm khí trong cơ thể chợt lấy tốc độ vượt qua khả năng thừa nhận của kinh mạch tật chuyển (xoay chuyển nhanh):


      - Hảo kiếm kỹ! Cửu Cửu Thượng Huyền Tam Kiếm Liệt Phong!


      Liệt Phong! Lấy kiếm khí liệt (rạn nứt) phong, cần tốc độ cực nhanh biết bao!?


      Leng keng boong boong! Leng keng boong boong! Leng keng boong boong!


      Chỉ nghe trận binh khí va chạm dày đặc khiến màng tai người ta bị đánh rách tả tơi giống như mưa rào gõ thủy tinh, vang lên dứt ở . Vẻn vẹn trong nháy mắt, số lần song kiếm của hai người tương giao (va chạm) ngờ vượt qua trăm lần.


      Lấy tốc độ tia chớp liên tục đâm ra trăm kiếm, tiêu hao thể lực là cực kỳ to lớn. Đánh nhau chết sống chấm dứt, hai người gần như là cùng lúc nhảy ra sau, rời xa hơn hai mươi thước, đều tự dựa vào đại thụ, nham thạch thở hổn hển.


      Nhị giai Kiếm Sư nhìn khuôn mặt trẻ tuổi của Lăng Vân, trong mắt lóe ra ngọn lửa đố kỵ sâu:


      - Kiếm Sư trẻ tuổi như thế thôi, ngờ, ngờ còn để cho nắm giữ kiếm kỹ cấp bậc Áo Nghĩa! Chẳng lẽ Trảm Nham ta tu luyện hơn tám mươi năm, ngờ chỉ có thể so với thiếu niên chẳng qua mới khoảng hai mươi tuổi!


      Dưới thúc đẩy của lòng đố kị, nhị giai Kiếm Sư Trảm Nham lại đứng lên, sát khí dày đặc ngưng tụ ở sâu trong đôi mắt, hóa thành đạo tinh quang sắc bén, tập trung chặt chẽ Lăng Vân.


      Mà Lăng Vân, từ khi tiến vào thế giới này cho tới nay, cũng là lần đầu tiên được chiến đấu sung sướng như thế. Sát khí của nhị giai Kiếm Sư Trảm Nham chẳng những có khiến cảm thấy sợ hãi, ngược lại đưa ý chí chiến đấu của càng phấn chấn lên.


      Chiến đấu sinh tử, chỉ có phải ngươi chết, chính là ta mới đích thực là sinh tử chi chiến, mới có thể đem áp lực người nén tới lớn nhất.


      - Giết và bị giết, ai lại lựa chọn cái sau. Nếu hôm nay để còn sống rời , như vậy, khẳng định đem bí mật mình có được kiếm kỹ Áo Nghĩa tuyên dương ra ngoài, đến lúc đó cả thiên hạ đều biết, mình thể sống an bình qua ngày được.


      Mặc dù Trảm Nham có khả năng ngu dốt đem tin tức này thông cáo thiên hạ, dù có muốn , cũng chỉ cho những bằng hữu tốt tìm bọn họ liên thủ đến đối phó mình. Chẳng qua điều kiện trước tiên là khi đó còn có thể tìm được mình ở đâu.


      Chẳng qua, chiến đấu sinh tử, Lăng Vân cũng phải vì bản thân tìm lý do để tử chiến.


      Có đôi khi, lý do quản có đứng vững hay , chỉ cần có thể đạt tới hiệu quả của nó như vậy đủ rồi.


      Mà lúc này, nhìn ý chí chiến đấu thiêu đốt đến cực hạn, Lăng Vân gần như khống chế được bạo phát, có khả năng đoán ra... Hiệu quả, đạt tới đâu!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :