Chương 184: Trùng kích Kiếm Thần cảnh giới Thế cục trước mắt, khiến cho Lăng Vân thể lập tức quyết định. - Thủ hộ ta trong chốc lát. Đám người Lâm Tuyết ở phụ cận còn chưa hiểu ra làm sao, Lăng Vân xuất ra tiểu kiếm màu lam cỡ ngón tay từ mi tâm, tản mát ra từng vòng ánh sáng lóa mắt, gia tăng thêm phạm vi bao phủ của trăm thước lam quang. Nguồn tại [.c]om cổ phong bạo vô cùng mạnh mẽ lấy làm trung tâm, quét về bốn phương tám hướng. Đồng thời, trăm thước lĩnh vực cũng đột phá cực hạn, tăng lên ngàn thước. Hơn nữa, tùy theo ba động do kiếm hồn ngừng truyền đến, nó còn muốn mở rộng ra thêm. ngàn thước, hai ngàn thước, vạn thước. Khi quang mang kéo dài đến hai vạn thước, trong nháy mắt tiếp xúc với kiếm long. Song, va chạm cũng có phát sinh như dự liệu. Kiếm long đối mặt với bao trùm của hai vạn thước lam sắc lĩnh vực giống như bị lực lượng vô hình ngăn cản, từ từ giảm tốc độ xuống. Khi tiến tới được thêm ngàn thước rốt cục ngừng lại. Lẳng lặng huyền phù giữa hư , giống như cơn bão từ ngoài khơi vừa tiến vào cảng tránh gió. Ngay sau đó, những cự kiếm liền giống như mất hết lực lượng, tuân theo định luật vạn vật hấp dẫn, nặng nề rơi xuống nền cát, bốc lên đại lượng cát bụi. Cảnh tượng vạn kiếm từ trời giáng xuống, theo lý thuyết cũng coi như là hoành tráng. Nhưng lúc này cũng có người nào chú ý tới nó, mà đều rơi vào khu vực do lam quang bao phủ. - Đây là... Kiếm long thứ hai lại tiến nhập lam sắc quang mang, lại tiếp tục bị lực lượng thần kỳ khiến cho dừng lại. Tất cả Kiếm Thánh, Bán Thần phảng phất như lữ nhân tuyệt vọng giữa sa mạc, đột nhiện gặp ốc đảo tràn đầy nước tươi mát, ý chí cầu sinh bạo phát gì sống kịp, nhảy vào trong phạm vi bao phủ của lam quang. Dù là người đến từ các đại khu vực ngoài Trung Ương Tinh hay là trong Trung Ương Tinh, dù là Thủy Nguyên Thượng Nhân của Tuyết Vực Đảo hay là Tô Trấn Phương của Hạo Thiên Kiếm Phái cũng đều nhảy vào trong đó. Nhìn thấy bọn họ, đám người Lâm Tuyết trước tiên thủ hộ trước người Lăng Vân. Vẻ mặt đề phòng nhìn đám người Tô Trấn Phương, Thủy Nguyên Thượng Nhân, tránh cho bọn họ thừa lúc này trả thù lúc trước. Ba người các nàng làm ra cử động như vậy, khỏi khiến ọi người ngẩn ra. Chỉ cần phải người ngốc đều biết, tại Lăng Vân chính là dùng toàn lực chống đỡ lam sắc lĩnh vực. Nếu như làm ra bất kỳ sơ suất nào, khiến cho lam sắc lĩnh vực tiêu thất. Kết quả như thế nào mọi người đều nghĩ tới. Trong lúc nhất thời, những Kiếm Thánh, Bán Thần cường giả khác đều dùng ánh mắt bất thiện nhìn về phía đám người Tô Trấn Phương, đề phòng bọn họ làm ra bất kỳ cử chỉ dại dột nào. Áp bách của hơn ba mươi vị Kiếm Thánh, Bán Thần khiến cho đám người Tô Trấn Phương và Thủy Nguyên Thượng Nhân thầm kêu khổ. Vội vàng bồi tội: - Các vị ngàn vạn lần đừng hiểu lầm, chúng ta và Lăng Vân các hạ lúc trước cũng chỉ có chút ân oán. Giờ khắc này Lăng Vân các hạ chính là mấu chốt cho an nguy của chúng ta, chúng ta tuyệt đối làm ra cử chỉ hồ đồ gì. vị Bán Thần già nua đến từ khu vực của Bất Tử Minh Thần trầm hừ tiếng: - Hi vọng các ngươi có thể nhận thế cuộc trước mắt, nếu ... Vừa xong, cùng với vài vị Bán Thần khác đều thoáng lộ ra sát khí, trực tiếp hù cho đám người Thủy Nguyên Thượng Nhân dám câu. Vì tránh cho đám người Lâm Tuyết hiểu lầm, bọn họ cũng chỉ ở trong phạm vi nhất định, vừa thầm đề phòng có kẻ bỏ đá xuống giếng, vừa thầm cầu nguyện cho phiến lam sắc lĩnh vực này có thể chịu đựng nổi, đem toàn bộ kiếm long khống chế. Lúc này, Lăng Vân cũng tiến tới thời điểm mấu chốt. Kiếm Thần cảnh giới. Vốn là quá trình mà thần của kiếm cùng với hồn của người dung hợp làm . Trong quá trình này, đừng là phân tâm, cho dù là quấy rầy nho cũng có thể dẫn đến quá trình dung hợp thất bại. Bất quá khi Lăng Vân chân chính rút ra ý thức kiếm hồn của mình để cùng với nhân hồn tương hợp, tinh thần lực lượng bạo phát ra trong nháy mắt vượt qua sức tưởng tượng của . Linh thức nguyên bản bị áp chế thừa dịp tinh thần lực tăng mạnh, ngừng lan tràn ra, chiến cứ khắp phương viên hai vạn dặm. Bằng vào cổ tinh thần lực lượng bỗng nhiên gia tăng, lại giống như năm đó ở Hải Sâm đế quốc, tiến vào trạng thái kỳ diệu, lấy thực lực tứ giai đối diện với trăm đại kiếm sư. có thể cảm nhận được ràng cổ kiếm ý đến từ Tà Nguyệt, chính nhờ nó mà hơn bốn mươi vạn cự kiếm mới có thể ngừng đối với hơn bốn mươi mấy người phát động công kích. Phát ra điểm này, Lăng Vân có chút gì do dự, trực tiếp bằng vào tinh thần lực bạo tăng mạnh mẽ đem kiếm ý bám vào thân cự kiếm hoàn toàn xóa . Hơn nữa còn dựa vào phân giải cường hãn của trăm thước lĩnh vực, ngăn cả quán tính của chúng, hoàn toàn loại bỏ nguy hiểm của chúng. Cũng may nhờ Kiếm Linh Tà Nguyệt ly khai phiến lĩnh vực này để truy sát Thần Thánh. Nếu , lấy ý niệm mạnh mẽ của Tà Nguyệt khi cảm giác đợc mưu toan của Lăng Vân nhất định bạo phát ra công kích tuyệt cường. Đến lúc đó kết quả của nhất định là tệ hơn nhiều so với việc dung hợp nhân hồn thất bại. "Thời gian. Kiếm ý thân cự kiếm bị ta xóa , Tà Nguyệt nhất định có hành động, nếu như bị Thần Thánh bám trụ tốt, nhưng nếu có đuổi kịp Thần Thánh, trực tiếp chuyển thân giết về. Đến lúc đó..." Giải quyết được nguy cơ của cự kiếm, Lăng Vân thoáng thở phào nhõm, bình phục chút tâm cảnh. Kết quả của việc tu luyện nhiều năm quá, chính là thể ở giờ khắc này, thể có chút sơ xuất. Ôn dưỡng xong, Lăng Vân tỉnh táo hẳn lên, đem ý thức yếu ớt của kiếm hồn dung hợp với nhân hồn - Hai thứ vừa dung hợp, lượng lớn ký ức như thủy triều truyền đến từ trong kiếm hồn. Trong nháy mắt tràn ngập khắp trong não hải của , khiến cho não hải cũng phải phát trướng. "Kiếm hồn cũng giống như nhi yếu ớt, ngay cả kinh nghiệm qua nhiều năm của ta được nó tiếp thụ cũng chỉ là những ký ức đơn giản, cũng làm cho não hải của ta có chút phát trướng, nếu như có thêm vài năm nữa, biết là..." Ký ức về huyết chiến ở Hải Sâm đế quốc bắt đầu ra, giống như phiến mông lung, cũng có nội dung thực chất. Ngay sau đó, linh trí của kiếm hồn bắt đầu đối với ngoại giới sinh ra tò mò, dùng mục mang của mình lần mò khắp nơi. Dưới dẫn đường của Lăng Vân mà minh bạch chân lý "kiếm là hung khí". Giờ khắc này, tương đồng giữa nhân đạo và kiếm đạo liền phát huy tác dụng, khiến cho dung hợp của phương diện lĩnh ngộ có liên quan đến sát đạo của Lăng Vân diễn ra mau lẹ tiện lợi hơn. Ngay cả dung hợp kiếm hồn cũng tiến triển vô cùng thông thuận. Cũng giống như người, khi đổi đơn vị công tác, lại phát ra công việc của mình sắp làm chính là việc lúc trước từng làm, kể từ đó việc tiếp nhận cũng rất dễ dàng. Dung hợp. Hết thảy được tiến hành thuận lợi. Kiếm hồn lấy mục quang tâm tính của mình, đem hết thảy mọi thứ, hề giữ lại chút nào truyền thụ đến. Giờ khắc này, Lăng Vân phảng phất như hóa thân thành kiếm. Thể nghiệm cảm giác là thanh kiếm, đâm vào trong thể nội của đối phương. Thể nghiệm thiên đạo quỹ tích của kiếm. Khi tu vi của đề thăng đến thánh kiếm sư, ý thức của kiếm hồn dần dần thành thục. bắt đầu nắm giữ ngôn ngữ của kiếm, văn minh của kiếm, thậm chí là uy nghiêm của cao đẳng Kiếm Linh, dựa vào khí thế của mình uy hiếp đối phương, khiến cho thông linh kiếm của đối phương khuất phục... Dung hợp. Cũng có khó khăn như trong tưởng tượng. Hết thảy mọi chuyện, đều thuận lợi như thế. Thuận lợi đến mức cả Lăng Vân cũng bắt đầu hoài nghi, những tiền bối ngày trước có phải là suy đoán khuyếch đại ra khó khăn của nó. Hoặc là, bởi vì mình tu luyện trong thời gian ngắn ngủi. Ký ức cũng chưa đạt tới năm mươi năm, sao bằng được những tiền bối tu luyện hơn ngàn năm. Ý thức của kiếm hồn rất bé, cho nên có thể dung hợp dễ dàng? Tâm tính may mắn chỉ duy trì trong chốt lát, lập tức xuất tia dậy sóng. Khi ở Thương Mãng Sơn gặp được Thần Thánh và Tử Lâm, lúc giao ra Lam kiếm hồn cũng sinh ra ý thức mãnh liệt. Lúc này có thể cảm nhận được ràng níu kéo buông của kiếm hồn đối với trận linh, cùng với kháng cự đối với mình. Trong nháy mắt, Lăng Vân hồi tưởng lại. Đây là ý thức chứa tâm tình mà kiếm hồn truyền đến. Có lần đầu tiên, có lần thứ hai. Tùy theo kiếm hồn dung hợp đường thông thuận, dần đần bắt đầu ổn định. Đạo ký ức thứ hai của kiếm hồn lại lên trong não hải.
Chương 185: Ký ức xa xôi Ý thức của kiếm hồn cùng với ý thức của chủ thể hợp! Biến cố thình lình xảy ra trực tiếp khiến cho Lăng Vân trở tay kịp. dung hợp chỉ cần có chút sai sót đều có thể dẫn đến dung hợp thất bại, việc này so với đoạt xá còn muốn khó hơn gấp mấy lần. Vì đoạt xá cần cảm thụ ý thức của đối phương, cứ trực tiếp diệt là được. Nguồn tại [.c]om tại ý thức yếu ớt kiếm hồn chung quy là có cách nào thừa thụ được lượng ký ức nhiều năm qua của Lăng Vân... nhất là đối với những cảm ngộ về đạo của thiên địa. Nếu như việc dung hợp thiếu hụt những cảm ngộ này cuối cùng dù có thể thành công kiếm hồn cũng thể có bất kỳ trợ giúp gì đối với Lăng Vân. Ám lam tiểu kiếm huyền phù ở trán tùy theo thời gian trôi qua, dần dần phát ra biên độ rung động cường liệt. Cho dù là lam quang tản ra cũng nhộn nhạo lên, bằng mắt thường có thể thấy được nó mờ . Thấy màn như vậy, tất cả Kiếm Thánh, Bán Thần đều đồng thời biến sắc, kinh hãi nhìn hai con kiếm long khổng lồ ở xa xa... Bởi vì thống nhất chủ ý, có đám người lại trốn về phương hướng của Lăng Vân, còn những người còn lại lại kêu gọi vì Lăng Vân kéo dài chút thời gian. Vị Bán Thần già nua đến từ lĩnh vực của Bất Tử Minh Thần nhìn thoáng qua tình huống của Lăng Vân, cắn răng hô động mọi người đồng tâm hiệp lực, thừa dịp lam quang chưa tiêu tán phá hủy những thanh cự kiếm mà uy thế đại giảm này. Bốn mươi mấy con kiếm long chỉ còn lại hai con, mọi người vị tất thể đem chúng ngăn chặn được. Lui thể lui chỉ có tử chiến đến cùng. Đối mặt với nguy hiểm vô pháp kháng cự mọi người sinh ra tuyệt vọng, hoàn toàn buông bỏ phản kháng. Nhưng nếu cho bọn họ đường sinh cơ, bọn họ nhất định bạo phát ra ý chí cầu sinh trước nay chưa có. Trong lúc nhất thời, trừ bỏ đám người Lâm Tuyết thủ hộ bên cạnh Lăng Vân, toàn bộ mọi người đều bạo phát ra tất cả năng lượng trong thể nội. Vào lúc này, cho dù là cừu hận xưa nay thể buông bỏ như cừu giết cha mẹ, cừu diệt môn cũng tạm thời bỏ qua bên. Mọi người đều có chung mục tiêu duy nhất, đó là hợp lại hết mọi lực lượng đánh tan hai con kiếm long hung hãn trước mắt. Vạn người lòng, sức mạnh như thành đồng. Mặc dù chỉ có khoảng bốn mươi người nhưng khí thế lại kém đại quân vạn người. Khi kiếm long thứ nhất quét tới có hơn mười đạo kiếm khí vô cùng mạnh mẽ đồng thời bạo phát, giống như tên lửa xuyên lục địa bắn tới. Dù cho vạn kiếm có thanh thế phô thiên cái địa như thế nào, chúng vẫy quyết lấy thân thiêu thân lao vào lửa. Oanh long long! Những tiếng nổ như lôi đình vang lên, từ cự long bắn ra vô số mảnh vụn về bốn phương tám hướng, ít Bán Thần cường giả đứng mũi chịu sào trực tiếp bị chém thành hai đoạn. Trước công kích của mọi người có tới hơn hai trăm cự kiếm bị phá hủy hoàn toàn. Song tổn thương này đối với kiếm long mà , cũng là chưa có đáng kể, nó trực tiếp xông thẳng tới, khiến àn sáng lam sắc vốn hơi có chút bình ổn lại tiếp tục xao động, sau đó hoàn toàn tan vỡ. Tuy rằng sau khi đánh vỡ màn sáng lam sắc, tốc độ của kiếm long đại giảm, nhưng với tốc độ này vẫn đủ tạo thành tử thương cho bọn họ. - Đánh rơi đánh rơi toàn bộ, thanh cũng để lại. Ngẩn ra chút, Bán Thần già nua lập tức lớn tiếng rống lên, đồng thời từ kiếm trong tay cũng bạo phát ra cổ sóng xung kích cường lực trùng kích lên thân cự kiếm. Tuy trận sóng xung kích này so với kiếm khí lúc trước uy lực yếu hơn gấp mấy lần, nhưng hiệu quả của nó lại làm cho người ta thấy được hi vọng. Cự kiếm xông tới bị sóng xung kích này chấn lệch phương hướng, mặc dù tốc độ bị giảm bao nhiêu nhưng phương hướng nó nhắm tới cũng tiếp tục tạo thành uy hiếp với mọi người. Lời và hành động của Bán Thần già nua khiến ọi người đại chấn tinh thần, từng trận sóng xung kích vô cùng mạnh mẽ ngừng phát ra, tần số cực nhanh khiến người ta hoa cả mắt. Ngay lúc này, Lăng Vân dung hợp ý thức của kiếm hồn cũng đến hồi cực kỳ mấu chốt. Đạo bất đồng thể dung hợp. Não cùng với chủ ý thức chiếm cứ chủ động tuyệt đối, cái gọi là đạo bất đồng cũng chỉ là câu suông, ý thức của kiếm hồn căn bản là có đường để phản kháng. Bởi do ý thức của kiếm hồn hoàn toàn muốn tiếp thụ, ký ức cùng với ít cảm ngộ tương đồng về kiếm đạo tràn vào ý thức yếu nhược của kiếm hồn giống như người bình thường đột ngột ăn được viên Đại Hoàn đan gia tăng trăm năm công lực, năng lượng kinh khủng ở trong cơ thể của tùy ý tàn phá bừa bãi tạo thành phá hoại khó có thể tưởng tưởng được. Trong lúc nhất thời, có vết rạn rất xuất ở kiếm hồn vốn có kiên cố so được với Thần khí. Nhìn thấy vết rạn này, Lăng Vân nhất thời chấn động tâm thần, cảm nhận thấy loại thống khổ mãnh liệt giống như linh hồn bị xé rách. Những thống khổ này chính là đến từ ý thức của kiếm hồn, tại cùng kiếm hồn dung hợp, tự nhiên là cảm ứng được hết thảy cảm giác của nó. Vết rạn thứ nhất chỉ là bắt đầu. Lúc sau, vết rạn thứ hai lại vô thanh vô tức lên thân của kiếm hồn. Rồi tại chỗ rẽ của nó, vết rạn thứ ba cũng lan tràn ra. Lại tới vết rạn thứ tư, thứ năm, thứ sáu... Loại thống khổ xé rách linh hồn này so với tình hình nguy hiểm khi gặp phải phản phệ của Chú Hồn Huyết Trận hơn hẳn, thân hình của Lăng Vân hoàn toàn bị khống chế run rẩy lên, đại lượng mồ hôi ngừng ứa ra, trong nháy mắt ướt đẫm trán. Dưới loại thống khổ này, hận thể lập tức buông bỏ việc dung hợp với ý thức của kiếm hồn, tìm kiếm giải thoát cho linh hồn. Nhưng lại có thanh ngừng nhắc nhở , nếu việc dung hợp thất bại bị tổn thất đại lượng linh hồn lực, biến thành kẻ ngu ngốc. May là nhờ ở trong thống khổ, vẫn bảo trì được chút lý trí, cho nên vẫn kiên quyết cắn răng chịu đựng. Dù sao, lui cũng còn đường lui rồi. Buông bỏ chết, buông bỏ chí ít còn có cơ hội là phần vạn để dung hợp thành công, tấn thăng đến cảnh giới Kiếm Thần. Vì sao liều chết đánh cược lần. Nhận thấy thống khổ kịch liệt cùng với ngoan cường nguyện ý chịu thua mặt Lăng Vân, tam nữ nhất thời đại kinh thất sắc, vội vàng lên tiếng an ủi. Nhưng bây giờ ý thức của Lăng Vân bị thống khổ tràn ngập, chỉ mơ hồ nghe được thanh của tam nữ dần dần xa, cả tư tưởng của mơ hồ dần dần bị hắc ám mênh mông vô bờ thôn phệ... Lúc này có thể ý thức được về tử vong. Tử vong nguyên lai là có cảm giác như vậy. Bỗng nhiên phần ký ức bị phủ bụi lâu năm ở trong phiến hắc ám đột nhiên lên dần dần giống như hồi quang phản chiếu. Phần ký ức này bị thời gian xói mòn, ngay cả Lăng Vân cũng thể nhớ nó rốt cuộc là đến này nơi nào. Ở trong phiến hắc ám này có tiểu tử may mắn khoảng năm tuổi vô tình có được quyển bí tịch chứa kiếm quyết tuyệt thế. bắt đầu khổ tu cho đến mười hai năm sau. Bở do tâm tư tràn đầy tự do, vượt qua ngăn trở của núi cao trùng trùng, tìm đến những nơi phồn hoa. Mang theo hiếu kỳ về ngoại giới, tiểu tử này bắt đầu tiếp xúc với nhân loại của thế giới này, tốt đẹp của nó từng vài lần khiến cho bị lạc mất phương hướng, trụy lạc trong thế giới xa hoa này... Nhưng, mặc dù phiến thế giới này hết sức tốt đẹp nhưng biết đây phải là thứ cần. Chỉ sợ rằng bản thân cũng biết đến tột cùng là muốn cái gì....
Chương 186: Cảnh giới Kiếm Thần dùng đoạn thực tàn khốc mà tự mình trải qua để so sánh với huyễn tưởng tràn đầy tốt đẹp của tiểu tử này, xem thử thứ gì cuối cùng mới là vĩnh hằng. Trải qua đến tột cùng là trải qua cái gì. biết quên rồi. Xa xa... Xa đến mức Lăng Vân căn bản là thấy được tràng cảnh ra trong hắc ám đến tột cùng là có bộ dạng gì. chỉ mơ hồ cảm giác được thiếu niên kia giãy dụa bò ra trong vũng máu, giống như con chó con bị thương, gian nan chậm chạp bò dậy. màn này khiến cho trong não hải của Lăng Vân đột ngột sinh ra ý nghĩ: Sau khi bò dậy bao giờ ngã xuống nữa. Bối cảnh lại đột nhiên biến thành tro bụi, chỉ còn lại hắc ám vô tận cùng với góc áo màu hồng nhạt bị tàn phá ở tay ... Ý thức bắt đầu tan rã, Lăng Vân cũng biết vì sao lại thấy góc áo kia có màu hồng nhạt. Chí ít tại nhìn nó đúng là có màu đỏ thẫm, giống như là nó được nhuộm bằng máu tươi vậy. Giờ khắc này tư duy bị đình trệ, Lăng Vân khó khăn mà hiểu được tiểu tử ngu muội vô tri kia muốn là cái gì. Thực lực tuyệt cường. Thực lực áp đảo hết thảy. Thực lực lăng vân, thẳng qua tầng tầng mây, bao trùm lấy cả đám mây, mà cũng chính là bao trùm cả trời xanh, bao trùm cả thiên địa. Chỉ có thực lực siêu nhiên áp đảo thiên địa mới có thể nắm giữ được vận mệnh của mình, giống như con rối gỗ bị xã hội hạn chế với những quy tắc, điều lệ, chế độ. Có thể làm những chuyện mình muốn làm mới được xem là tự do chân chính, siêu thoát hết thảy, ai có thể bức bách buông bỏ, cũng có ai có thể nghĩ tới chuyện cướp thứ gì của . Chân chính nắm giữ cuộc sống của mình mới chính là chân lý sinh tồn vĩnh hằng. Chân lý! Vĩnh hằng! Nguyên bản mọi thứ bắt đầu trôi , ở trong hắc ám đột nhiên xuất bốn chữ này, chúng bắn ra lam quang vạn trượng khiến cho thế giới hắc ám đột nhiên tan vỡ, phiến lam sắc quang mang quen thuộc lại tràn ngập trong thiên địa. Hô. Lăng Vân bỗng nhiên tỉnh táo lại. Giống như người bị quỷ đè, hãm nhập trong hôn mê sâu lại trở nên hoàn toàn thanh tỉnh. chỉ là thanh tỉnh, mà phiến thiên địa trước mắt còn in bóng ràng bên trong não hải. Vết rách trải rộng của lam sắc tiểu kiếm vẫn như cũ huyền phù trước mắt . Đám người Lâm Tuyết lo lắng thôi, vừa nhìn thấy tỉnh lại vô cùng kinh hỉ. Ở xa xa còn có khó vô số khí lãng và cự kiếm va chạm nhau dẫn đến trận trận oanh long. Ý niệm vừa động, hết thảy mọi chuyện phát sinh ở ngoại giới đều ràng như lòng bàn tay. Nhìn ám lam tiểu kiếm trước mắt, Lăng Vân đột ngột sinh ra loại huyết mạch tương liên, cảm giác như tiểu kiếm này căn bản phải là kiếm, mà là ngón tay của , hoặc giả là phần thân thể vậy. Tín niệm hơi động chút, ám lam tiểu kiếm lập tức phóng xạ ra đạo ánh sáng nhàn nhạt, vết rạn thân kiếm cư nhiên là lấy loại tốc độ mà mắt thường có thể thấy được nhanh chóng khôi phục lại toàn bộ. tới mới nhịp thở, nó khôi phục lại vẻ óng ánh như ban đầu, thân kiếm tản mát ra loại ánh sáng mộng huyễn lưu ly. cần ngoắc tay thanh tiểu kiếm này tự chủ bay tới tay của Lăng Vân, dưới tác dụng của cổ lực lượng thần bí, tiểu kiếm nhanh chóng phóng đại. Chỉ chốc lát sau nó từ ngón tay trở thành tương đương với bảo kiếm phổ thông. - Đây là... Biến hóa thần kỳ như thế trực tiếp khiến cho ba người Lâm Tuyết phải trợn mắt hốc mồm. Loại kinh ngạc này vẻn vẹn chỉ kéo dài trong chốc lát có luồng gió cường liệt thổi qua bên tay, kèo theo tiếng hô: - Ba vị cẩn thận phía sau! Khi đám người Lâm Tuyết xoay người lại có mấy chục thanh cự kiếm sau khi đột phá phong tỏa của những Kiếm Thánh, Bán Thần kia nhanh chóng tới... Nguyên lai là màn sáng màu lam hoàn toàn tan vỡ khi Lăng Vân sắp mất ý thức. có lực lượng của lam sắc lĩnh vực đem kiếm ý cự kiếm xóa , uy lực của cự kiếm căn bản phải những Kiếm Thánh Bán Thần này có thể ngăn chặn. Vô số cự kiếm lấy loại khí thế như chẻ tre trực tiếp đem Bán Thần già nua kia đụng trúng, mọi người còn chưa kịp cứu viện thân hình già nua kia bị kiếm long dễ dàng phá hủy, hôi phi yên diệt. Sau đó lại tiếp tục lao tới trước đám người Lâm Tuyết. Nhìn những thanh cự kiếm tản mát ra khí tức khủng bố giống như hồng hoang mãnh thú, ba người Lâm Tuyết nhất thời bị dọa cho tái nhợt mặt mày, gần như vậy cho dù có liều mạng phòng ngự cũng vô pháp ngăn chặn được. Phòng ngự? Cho dù là Bán Thần cường giả toàn lực phòng ngự va chạm với cự kiếm cũng phải thụ trong thương, huống chi ba nàng cũng chỉ là những nữ tử yếu kém với thực lực Kiếm Thánh phổ thông mà thôi. Ngay khi các nàng tuyệt vọng, muốn vùng vẫy giãy chết những cự kiếm này đột ngột dừng lại ở trước mặt. Tạm dừng? chỉ là mấy chục thanh cự kiếm trước mặt bọn họ, ngay cả hơn vạn thanh nắm giữ sinh mệnh của những Kiếm Thánh Bán Thần hư cũng đều dừng lại. hề có chút đạo lý nào đúng với lực quán tính, những cự kiếm này cứ như vậy mà đột ngột dừng lại. Tràng diện quỷ dị này khiến ọi người thể tưởng tượng nổi. vị Kiếm Thánh thậm chí còn gõ gõ thanh cự kiếm xem mình có nằm mơ hay . Trong lúc nhất thời mọi người hình như liên tưởng tới điều gì, đều đồng loạt hướng ánh mắt kinh hãi về phía Lăng Vân. Ngay cả đám người Lâm Tuyết cũng hướng ánh mắt kinh hỉ về phía ca ca mình. Lăng Vân bình thản duỗi thẳng năm ngón tay, hướng lòng bàn tay về phía hơn vạn cự kiếm. Trong mắt của cũng mang theo tia nghi hoặc. Đột nhiên từ mỗi ngón tay của đều bắn ra đạo kiếm quyết, hướng mặt đất vạch cái, toàn bộ cự kiếm đều lao xuống cắm đầy phương viên hơn mười dặm, bốc lên bụi bay mù mịt. Ngốc trệ! Đại não của tất cả Kiếm Thánh và Bán Thần cách nào lưu thông máu huyết được. Bọn họ như thế nào cũng vô pháp lý giải vì sao nhóm người mình quên cả sống chết cũng vô pháp thu thập những cự kiếm này. Thế nhưng đối phương lại có thể dễ dàng đối phó như thế, giống như đại tướng chỉ huy binh lính, đem vạn kiếm toàn bộ cắm xuống sa mạc. Thậm chí số người có tâm gây hấn còn hoài nghi Lăng Vân cùng với trung niên nam tử thần bí kia có thể là đồng bọn. Lăng Vân cũng để ý tới mọi người ngốc trệ ra, trực tiếp ngẩng đầu nhìn về phía hư , tựa hồ như tìm kiếm cái gì. Chỉ chốc lát sau, lam sắc bảo kiếm trong tay đột ngột bạo phát ra cổ kiếm khí khủng bố. Kiếm ý lăng lệ nhất thời đem những cường giả này tỉnh lại. Nhìn thanh kiếm xanh da trời được bao bọc bởi kiếm khí trong tay Lăng Vân, trong mắt Thủy Nguyên Thượng Nhân lóe ra tia sáng kỳ dị, nàng như thế nào cũng quên sỉ nhục do thanh kiếm này mang cho. Đường đường là Bán Thần cường giả lại bị Kiếm Thánh tiểu bối lừa gạt vào đại bản doanh của mình, kết quả chẳng những làm khó được , mà Thần điện của mình còn bị đánh vỡ, đối phương nghênh ngang rời , sau đó mình lại còn thủy chung đuổi theo kịp. Chuyện vị Bán Thần phải chịu thiệt thòi trong tay tiểu bối Kiếm Thánh cũng trở thành trò cười truyền khắp Trung Ương Tinh. Text được lấy tại [.c]om Giờ khắc này lại nhìn thấy kiếm khí lăng lệ trong tay Lăng Vân, trong lòng Thủy Nguyên Thượng Nhân lại cảm thấy sỉ nhục được rửa sạch . tới lúc trước Lăng Vân trợ giúp bọn họ sống sót khỏi những con kiếm long, chỉ cần cảm nhận được kiếm khí uẩn hàm thân của thanh kiếm xanh da trời kia cũng đủ để quét sạch hết thảy ý niệm bất thiện trong lòng bà ta. Kiếm khí này tuy vẫn là kiếm khí, những so với lúc trước lại mạnh hơn biết bao nhiêu lần. Nguy cơ tản mát ra khiến cho bà ta có cảm giác rằng, chỉ cần nó có chủ ý với mình đầu thân của mình mỗi thứ mỗi nơi. Ngay khi mọi người còn chưa hiểu ý tứ của Lăng Vân, vung tay lên, đem kiếm khí vẻ lên bầu trời xanh thẳm cái. Oanh long long! trận ba động xé rách hư khủng bố lên. Từng tiếng sấm nổ kịch liệt chậm rãi hướng bốn phương tám hướng cuồn cuộn lao . Cả phiến thiên liền khối dưới kiếm này xuất lỗ hổng rộng lớn. Lĩnh vực mà chỉ có lực lượng cấp bậc Chân Thần mới có thể đánh vỡ cứ như vậy... bị phá.
Chương 187: công mà lui ra khỏi lĩnh vực đầy cát ác mộng, bảy vị Kiếm Thánh và mười hai vị Bán Thần may mắn còn sống sót có cảm giác như trải qua mấy đời. Trước khi tiến nhập Chí Cao Thần Giới, bọn họ cũng chỉ nghĩ rằng mình phải những ngăn chặn được ghi lại trong điển tịch sử sách. Nếu có vẫn lạc cũng chỉ là rơi vào Kiếm Thánh mà thôi, Bán Thần cường giả chỉ có thể là hi hữu. Lần này người còn sống sót quả là quá ít, ba ngàn người, còn chưa được thấy bảo tàng ra sao chết gần hết, chỉ còn lại có hai mươi ba người. Tổn thất thảm trọng như vậy đúng là vạn năm ít có! "Di!" vị Bán Thần cường giả bỗng nhiên thét lên tiếng kinh hãi, nhìn rặng núi mênh mông dưới chân, mặt khỏi ra vẻ kinh ngạc: - Đây... Đây... là Định Hải Sơn. - Ngươi cái gì? Định Hải Sơn Mạch của Nam Phương Đại Lục? Mấy vị Kiếm Thánh, Bán Thần khác đều lộ ra vẻ mặt khó tin: - Định Hải Sơn Mạch? Theo ý của ngươi chúng ta lại trở về Trung Ương Tinh? - Đây... Có lẽ là ta nhìn lầm. Vị Bán Thần kia tuy rằng như vậy, nhưng vẫn đem tinh thần lực của mình tràn ra tới cực hạn, đem phương viên gần nghìn dặm bao phủ lấy. Tùy theo cự ly bao phủ càng xa, biểu tình mặt lại càng thêm trầm. Bởi tinh thần lực lượng của hề kiêng kỵ mà tìm tòi chung quanh, ba vị thánh kiếm sư ở đỉnh núi cách đó xa lập tức phát . Ba người này đều thập phần trẻ tuổi, người có tu vi cao nhất, đạt đến cảnh giới bát giai, tới trăm năm có thành tích như vậy, thể là có thiên phú hơn người. Nhìn thấy giữa hư bỗng nhiên xuất hai mươi mấy người, người cầm đầu trong ba vị thánh kiếm sư liền quát: - Các ngươi là ai, cư nhiên lại dám xông vào ranh giới của Long Phái chúng ta?! Vị Bán Thần kia hơi trầm nhìn lướt qua mấy vị thánh kiếm sư cái, trầm giọng : - Nơi này chính là Nam Phương Đại Lục của Trung Ương Tinh? Thánh kiếm sư trước mắt hiển nhiên thuộc loại tu luyện quanh năm, cho nên cũng hề hiểu đời. Hơn nữa, còn có chỗ dựa dẫm sau lưng, nên cũng hề cố kỵ, khẽ cười : - phải là Nam Phương Đại Lục còn là nơi nào? Đừng nghĩ tới dùng câu hỏi nhàm chán này để lừa gạt, thành khai báo, các ngươi đến tột cùng là ai, tự tiện xông vào Long Phái chúng ta đến tột cùng là có lòng bất chính gì? "Hưu!" đạo kiếm khí mang theo trận năng lượng ba động mãnh liệt đột ngột xoẹt qua hư . Vị thánh kiếm sư kia còn chưa nhìn nó xuất như thế nào, thân thể bị xuyên thủng, máu tươi phun trào xối xả. Hai vị thánh kiếm sư bên cạnh thấy sư huynh bị kiếm giết chết, ngón tay chỉ chỉ vào vị Bán Thần kia, miệng ra lời. - Ngươi, ngươi, ngươi... - Cút! Bán Thần cường giả quát lên tiếng phẫn nộ, giống như là sấm rền, khiến cho toàn thân hai vị thánh kiếm sư rung mạnh, ngũ tạng lục phủ giống như bị vỡ vụn, nhịn được phun ra ngụm máu tươi, cuống quít mang theo vẻ mặt oán hận hướng phía trong môn phái chạy đến. Có trách cũng chỉ trách mấy người bọn xui xẻo. Những Bán Thần cường giả tiến nhập Chí Cao Thần Giới có người nào phải là tinh trong môn phái? Giờ khắc này ngay cả cánh cửa của Chí Cao Thần Giới cũng được nhìn thấy, hỏi sao bọn họ buồn bực cho được. Vừa đúng lúc gặp phải mấy tên thánh kiếm sư cuồng vọng đến cực điểm, bọn họ há phát tiết? lâu sau, cổ tinh thần ý thức của Kiếm Thánh đỉnh phong nhất thời truyền ra từ trong Long Phái, đem mọi người quét qua, bất quá khi nhìn ra được người kém nhất trong đoàn người này cũng có tu vi Kiếm Thánh, bị dọa tới mức thu hồi ý thức còn nhanh hơn lúc thả ra vô số lần, dám có chút liều lĩnh. Hơn mười Bán Thần, dưới hạn chế của pháp tắc lực lượng của Trung Ương Tinh, cho dù là Chân Thần tới nơi này cũng chỉ có con đường chết! Huống chi... Nơi này còn có vị Thần giai cường giả bị chí cao pháp tắc hạn chế bao nhiêu. - Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Trước kia, loại tượng này chưa từng xuất qua, lý nào Chí Cao Thần Giới lại bị trở lại như thế này. Mọi người nhìn nhau, hiển nhiên là tràn đầy nghi vấn. - Có lẽ... Chúng ta căn bản là chưa tiến nhập qua Chí Cao Thần Giới... Diệu trầm ngâm trong chốc lát, có chút do dự . - Tiểu nha đầu, chi tiết chút. - Tiền bối, ý của ta là, chúng ta tuy rằng tiến nhập thông đạo Chí Cao Thần Giới. Nhưng lúc chưa có tiến nhập vào Chí Cao Thần Giới bị người ta dùng đại thần thông chặn lại, đưa vào trong lĩnh vực biển cát kia. - có khả năng! vị Bán Thần khác lập tức lắc đầu : - Thông đạo Chí Cao Thần Giới là do lực lượng của chí cao pháp tắc đả thông, dưới ảnh hưởng của chí cao pháp tắc, cho dù là Chân Thần cũng có sức phản kháng. Ai có thể can thiệp vào ý nguyện của chí cao pháp tắc? So với đại đa số Bán Thần quả quyết phủ định, vị Bán Thần đến từ khu vực của Tự Nhiên Nữ Thần lại trầm ngâm : - Các vị, các người có biết, Thần chi lĩnh vực vây khốn chúng ta là thuộc về người nào? Mấy vị Bán Thần người này nhìn người kia, người kia lại nhìn người này, đề có vẻ mặt mờ mịt. Thần Vực với biển cát mênh mông vô bờ kia, còn có vô số cự kiếm quỷ dị, ai mà biết nó là thuộc về người nào. - Ta từng đảm nhiệm qua chức vị nhất định trong thần điện, có tiếp xúc qua ít cổ tịch, cũng biết ít về phiến lĩnh vực hoang vu này. Nó có liên quan với Thần chiến có hai mười vạn năm trước, khiến cho hai vị Chân Thần đồng thời tiêu thất. Lời vừa ra, mọi người cơ hồ đều liên tưởng tới điều gì, kinh hãi : - Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang đại nhân!? Bọn họ nghĩ tới Tịch Lưu Quang cũng có gì lạ, Thần chiến cũng xảy ra mười vạn năm trước. Nếu Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang có thể đối kháng với chí cao pháp tắc, lấy lĩnh vực đưa bọn họ toàn bộ chặn lại, mười người có bảy, tám người tin tưởng. Vì trận Thần chiến kia so với chuyện này lại càng ngịch thiên hơn. - Tịch Lưu Quang đại nhân... Đây, đây là ý gì... Nếu quả là ngài, tại sao nhiều năm nay Thần Giới mở ra, lại tiến hành can thiệp, mà lúc này lại... - Các ngươi chẳng lẽ biết, chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ đại nhân vừa mới bị công phá sao? vị Bán Thần tiếp lời. Nhưng vừa xong, có ánh mắt bất thiện hướng về Diệu và vị Bán Thần vừa : - Quân chủ đại nhân chỉ ở chủ tinh nghỉ ngơi lấy lại sức, tranh quyền thế. Nhưng... mấy vị Chân Thần lại trực tiếp ra tay, đem nhà người ta đánh tan, nếu ngài làm chút động tác, ngày sau ngài làm sao có thể đặt chân trong vũ trụ? Vì vậy, mới có chuyện trung niên nam tử vốn là thủ hạ của quân chủ đại nhân làm khó chúng ta. Mọi người vừa nghe, đều nhìn về phía phương thế lực của Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần, mục quang nhất thời có chút quá thân thiện. Lưỡng phương đều đồng thời cười khổ thôi, chẳng qua là mọi người đều tin tưởng vào suy đoán này. Ngoài duyên cớ này ra, cũng chẳng thể có duyên cớ nào khác... Lăng Vân nhìn lướt qua những người còn sống sót, cũng có ý tứ chào hỏi, trực tiếp chuyển thân hướng phía đông bay . Người của Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần thấy Lăng Vân chủ động ly khai, vội vàng nhân cơ hội này : - Các vị, nếu có việc gì khác, chúng ta xin cáo từ trước. Hi vọng ngày sau hữu duyên tái kiến. Diệu còn cố ý bay đến bên cạnh Lăng Vân, khẽ cười : - Lăng Vân các hạ, hi vọng người nếu có cơ hội chủ tinh của nữ thần bệ hạ làm khách, đến lúc đó Diệu nhất định tự mình đưa các hạ du lãm những cảnh đẹp của chủ tinh, bảo đảm các hạ có cảm giác như ở nhà. Làm khách, làm khách trở lại, giáo huấn của Tuyết Vực Đảo phải đủ rồi sao? Những Kiếm Thánh, Bán Thần khác cũng nhao nhao tiến lên cảm tạ Lăng Vân, chân thành muốn mời tới phạm vi thế lực của mình để bọn họ báo đáp... Ai cũng biết, bọn họ có thể sống sót tới bây giờ đều là nhờ Lăng Vân, nếu trổ hết tài năng chỉ sợ mọi người đều bị chôn trong biển cát. Thủy Nguyên Thượng Nhân và Tô Trấn Phương sau khi chứng kiến kiếm phách của Lăng Vân, hoàn toàn cắt đứt ý niệm chống đối, thành tâm tới nhận lỗi. Nhất là Tô Trấn Phương, còn cảm kích Lăng Vân đánh trọng thương Tô Tiểu Tiên, nếu để nàng Chí Cao Thần Giới lần này nhất định là cửu tử nhất sinh. Text được lấy tại [.c]om Đối với những người này, Lăng Vân căn bản là có để ý tới. Khi đạt tới cảnh giới Kiếm Thần, tâm cảnh của tự nhiên cũng phát sinh ra chút biến hóa, vạn vạn chúng sinh, đều là con cờ của thiên đạo, đều liều mạng tìm đường sinh cơ trong bốn tứ cửu tử kiếp. Người vì mình trời tru đất diệt. Cái gọi là thiện ác, bất quá cũng là do những đạo đức chi sĩ quảng cáo rùm beng ra ngoài để tạo thành những chừng mực mà thôi! Phi hành ngày, truyền tống trận cuối cùng xuất ở trong tầm mắt, thông qua mấy lần truyền tống, lại lần nữa trở về Đông Phương Đại Lục. Bất quá thông đạo Chí Cao Thần Giới sớm đóng lại, khiến cho những Bán Thần, Kiếm Thánh còn sống thở dài thôi. Liều chết tranh đoạt danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới, chẳng những có đạt được chỗ tốt nào, mà còn tổn thất thảm trọng như vậy, cách nào phẫn nộ và cam lòng được. Nhưng phẫn nộ sao? Tìm Chí Cao Thần Điện lý luận? Vô luận là Chí Cao Thần Điện hay Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, đều là những tồn tại mà bọn họ thể trêu chọc. Nếu muốn trả thù, bọn họ chỉ có thể nhận được cái giá cao hơn! Thế giới này là như thế, có thực lực cường đại cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt mà thôi! Đây chính là thực tế...
Chương 188: Rung chuyển tân thế giới thể thông qua Chí Cao Thần Giới để phản hồi địa cầu, ý niệm vứt bỏ hết thảy trước kia cũng tự nhiên theo hi vọng mà mất . Đối với kết quả này, Lăng Vân cũng biết nên cảm thấy may mắn hay là nên tiếc hận. Vừa mới cùng kiếm hồn dung hợp, cảnh giới cũng chưa hoàn toàn ổn định, vừa trở về Thượng Huyền Kiếm Tông, Lăng Vân lập tức tiến hành bế quan, mà cũng phải tới năm năm sau, mới hoàn toàn quen thuộc với đủ loại thần thông và ổn định cảnh giới Kiếm Thần. có chân chính tiến nhập cảnh giới Kiếm Thần, vĩnh viễn vô pháp hiểu cảnh giới này đến tột cùng là có bao nhiêu thần kỳ! Trước kia tầm mắt của cũng chỉ dừng ở phạm trù nhân loại, nhưng sau khi tiến nhập cảnh giới Kiếm Thần tầm mắt lập tức bị cải biến, còn là người bình thường, khi đối mặt với mọi thứ, có thể dùng thị giác của linh loại sinh mệnh, xúc giác của linh loại sinh mệnh để tiếp xúc, sau đó lại lấy cảm tình của nhân loại, ngộ tính của nhân loại để lĩnh ngộ. Bằng vào loại năng lực thần kỳ của linh loại, hết thảy mọi thứ trong thiên địa vô hình trung kiến lập nên loại cảm ứng thần kỳ. Mặc dù những cảm ứng này có mạnh có yếu, nhưng chỉ cần ý niệm của khẽ động, chiếc lá cây rơi xuống ở ngoài trăm dặm cũng có thể vô thanh cải biến quỹ tích, bụi rậm cũng có thể phiêu dật tạo nên trận gió , mặt hồ yên tĩnh cũng có thể gợn sóng, cho dù là động vật cách nào vượt qua được vách đá cũng đột ngột cảm nhận được thần trợ, vượt qua chướng ngại căn bản là thể vượt qua. Đây chính là Kiếm Thần, tinh thần của kiếm, loại thế giới hoàn toàn thuộc về tinh thần. Tinh thần thế giới này tuy được tạo ra từ kiếm, nhưng nó phải có cực hạn là kiếm. Phàm là thiên địa vạn vật đều có linh, đều có thần. Cái "thần" này chính là thần của thiên địa vạn vật. Sau khi củng cố lại cảnh giới Kiếm Thần, Lăng Vân lập tức xuất quan. Đám người Lâm Tuyết tất nhiên là cũng nhận được tin tức, trước tiên là chạy tới. Khi thấy dường như chuẩn bị đâu đó, khỏi có chút kinh ngạc : - Ca ca, người đây là...? Ta muốn chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang chuyến. Trong khoảng thời gian này, Thượng Huyền Kiếm Tông liền giao cho các ngươi. Lâm Tuyết vừa nghe, nhất thời cả kinh : - Ca ca, Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần cũng chỉ vừa đánh hạ chủ tinh được sáu năm, khẳng định là còn chưa có ly khai, tuy rằng thực lực người bây giờ tiến rất xa, nhưng nếu chống lại hai vị Chân Thần đúng là cửu tử nhất sinh! Bởi vậy, sao ca đợi thêm vài năm nữa, lúc đó bọn họ ly khai... mới nhất ở truyen/y/y Lăng Vân lắc lắc đầu! khi chủ tinh còn trận pháp kia thủ hộ, Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần cần tới sáu năm để rà soát chủ tinh sao? Nhiều nhất là năm, lúc đó bọn họ tìm được Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang tự nhiên cũng có nhàm chán ôm cây đợi thỏ, nhiều nhất là phái vị cường giả ở lại tọa trấn... Mà vị cường giả này hơn phân nửa đạt tới cảnh giới Kiếm Thần! Dù sao, đây cũng là chủ tinh với vô số nhân khẩu, nếu có Kiếm Thần cường giả tọa trấn, chúng thần trong vũ trụ tuyệt đối tùy tiện bỏ qua miếng thị béo như vậy. - Lấy thực lực bây giờ của ta, tuy rằng địch lại Chân Thần, nhưng nếu gặp phải cũng có khả năng chạy trốn, điểm này ngươi có thể yên tâm. Lâm Tuyết biết mình ca ca mình khi quyết tuyệt sửa lại. Hơn nữa, ca ca vốn cực kỳ cẩn thận, nếu nắm chắc cũng làm, bởi vậy nàng cũng chỉ có thể gật đầu : - khi như vậy, ca ca đường cẩn thận. Lăng Vân gật đầu rồi tiến về phía tông môn của Thượng Huyền Kiếm Tông, gào thét bay vút lên tận trời trong hâm mộ kính ngưỡng của tất cả các đệ tử, hướng đại hình truyền tống trận công cộng gần nhất bay . Thượng Huyền Kiếm Tông tuy rằng phát triển cực kỳ mạnh mẽ, nhưng dù sao cũng chỉ là giai đoạn năm năm này, muốn đạt tới trình độ tự chế tạo được tinh tế truyền tống trận có hơn ngàn năm cũng cần nghĩ tới. Tỷ dụ như Hạo Thiên Kiếm Phái phát triển như thế cũng sao có đủ chi phí chế tạo tinh tế truyền tống trận. Phi hành tốc độ cao, tới ngày, thành trì lớn nhất Đông Phương Đại Lục ở trong tầm mắt. Thông qua truyền tống trận đến vệ tinh ngoại vi của Trung Ương Tinh, rồi lại thông qua tinh tế truyền tống trận đó tới truyền tống trận của khu vực Kiếm Chi Quân Chủ. Chỉ cần để lộ ra thực lực Kiếm Thánh dọc theo đường cũng nhận được đãi ngộ hơn xa người thường, những việc giấy tờ thủ tục đều được bãi miễn, có người vì khởi động trận pháp, cung kính đưa tiễn. Dưới tình huống này, tới tháng lộ trình, truyền tống trận của Phong Diệp Tinh ra. Khí tức của chủ tinh từ bốn phương tám hướng lại xộc tới. Sáu năm, phong ấn của chủ tinh bị bài trừ, chủ tinh sớm thông suốt cùng với vũ trụ. biết bao nhiêu mạo hiểm giả tiến vào. Phải biết rằng chủ tinh phong ấn biết mấy vạn năm, mọi người ai mà nghĩ tới nó thai nghén ra biết bao nhiêu thiên tài địa bảo có thể khiến cho người ta điên cuồng. Dưới loại tình huống này, chủ tinh lập tức lấy loại tốc độ phát triển cực kỳ nhanh chóng, tại xem ra trình độ phồn hoa cũng kém tinh cầu cao đẳng. Phát triển nhanh chóng tất nhiên là kèm theo bố cục rung chuyển! Dưới tình huống như vậy, cho dù là Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần có tâm duy trì trị an cũng sao làm được, cuối cùng bọn họ chỉ có thể chung tay nắm giữ nửa chủ tinh, còn nửa còn lại đúng là vô cùng hỗn loạn, cường giả ngoại lai chen chúc. Vừa ra khỏi truyền tống trận, Lăng Vân còn chưa kịp đánh giá hoàn cảnh chung quanh, nam tử ở gần đó kiên nhẫn hô lên: - Nhanh lên chút, nhanh lên chút. Còn có người khác muốn truyền tống nữa chứ. Truyền tống xong lập tức ly khai, chẳng lẽ các ngươi biết mỗi khắc có bao nhiêu người truyền tống đến? phút cũng có thể tạo thành tổn thất rất lớn, các ngươi có thể đảm đương được sao? Những người mới tới cũng chưa quen với hoàn cảnh nên cũng so đo với trung niên nam tử này, nếu lỡ đụng chạm tới thế lực to lớn sau lưng lại thêm phiền toái, tạm thời là lựa chọn nhẫn, vội vàng rời khỏi truyền tống trận. Vừa bước ra có người cầm địa đồ trong tay tới chào hàng: - Vị tiền bối này hẳn là vừa tới chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ đại nhân, cái gọi là... đợi hết, Lăng Vân trực tiếp mở miệng: - Bao nhiêu... - Tiền bối thực là người sảng khoái, nhanh nhẹn! Địa đồ này là do vô số cường giả của Thiên Nhãn chúng ta trải qua thiên tân vạn khổ, tốn thời gian... - Giá! Nghe ngữ khí vui của đối phương, lập tức nở nụ cười: - khối trung phẩm tinh thạch. Lăng Vân nhướng mày, cái giá tiền này đúng là quá phi pháp ! Bất quá cũng thèm tính toán chi ly chút tiền cắc, lấy thân phận của giá trị hơn biết bao nhiêu lần. trực tiếp nắm ra khối tinh thạch rồi cầm địa đồ . Hành động sảng khoái như thế, ràng là người giàu có, khiến cho người bán khỏi tỏa sáng hai mắt, khẽ cười hắc hắc tiếng rồi biến mất trong đám người. Mở địa đồ ra, ở phía đủ loại rêu rao về các thế lực phân chia, Lăng Vân còn tưởng rằng mình nhầm tinh cầu. Giờ khắc này, trừ bỏ kiếm sư công hội với Bất Tử Minh Thần làm chỗ dựa ra căn bản là có bất kỳ cái tên quen thuộc nào. Thần Thánh đế quốc, Vinh Diệu đế quốc cường đại thời còn bóng dáng. Lăng Vân cảm thấy có chút tìm được đầu mối. " thể tưởng được... Tinh cầu tranh quyền thế trong dĩ vãng lại loạn như thế này. Trung Ương Tinh chí ít còn có Chí Cao Thần Điện trấn áp ở phía , nơi này đúng là ở trong trạng thái vô chính quyền. Ngay cả Tự Nhiên Nữ Thần và Bất Tử Minh Thần cũng sao quản lý hết được lưu dân từ vũ trụ... Lăng Vân trong lòng có chút cảm khái. Xem lướt qua địa đồ, Lăng Vân bỗng nhiên lại nhìn thấy danh từ quen thuộc khác, đúng là bốn chữ Thượng Huyền Kiếm Tông. Là xảo hợp trùng tên? Hay là... Bất quá Thượng Huyền Kiếm Tông tuy có tên địa đồ nhưng cũng chỉ là tiểu thế lực, giãy dụa trong khe cầu sinh, căn bản thể so với những thế lực siêu nhiên khác, được giới thiệu tường tận tỉ mỉ. Nhìn thoáng qua vị trí của Thượng Huyền Kiếm Tông địa đồ, Lăng Vân trầm ngâm trong chốc lát. Chung quy là hướng giải đất phồn hoa của kiếm sư công hội tới. Dưới nâng đỡ của Bất Tử Minh Thần, kiếm sư công hội vẫn luôn là thế lực siêu cấp, sánh ngang với Thần điện của Tự Nhiên Nữ Thần, lại còn có vị Thần giai cường giả tự mình tọa trấn, ai lại tùy tiện trêu chọc. tới kiếm sư công hội, lập tức thông qua truyền tống trận của kiếm sư công hội, hướng "Thượng Huyền Kiếm Tông" kia tới... Nếu như Thượng Huyền Kiếm Tông này đích thực là do cố nhân thành lập, ít ra cũng có thể tìm hiểu được biến hóa của chủ tinh những năm qua, cùng với tin tức tình báo của Thương Mãng Sơn cũng hẳn phải là việc khó!