Chương 163: Chuyện xưa (2) Nửa tháng sau. - Thiếu gia, Hạo Thiên Kiếm Phái Tô Tiểu Tiên dẫn người tới bái phỏng, có triệu kiến hay ? - Cuối cùng cũng nhịn được sao. Lăng Vân nhìn thoáng qua Lâm Thủy Lam, gật gật đầu: - Mang nàng tới đây. - Ở nơi này? Lâm Thủy Lam nhìn qua bốn phía chút, tại Lăng Vân ở chính là trong phòng ngủ của . Tuy rằng, việc này có ý nghĩa đặc thù như việc đem vào trong khuê phòng, nhưng dùng nơi này để tiếp khách khỏi... Lăng Vân vẫn luôn nghỉ ngơi ở trong sơn dã, làm sao có thể chú ý đến những tiểu tiết này, trực tiếp gật đầu : - sai, có gì ổn chứ. Lâm Thủy Lam dám chất vấn, đành phải đáp tiếng: - , có gì ổn. xong lập tức bước ra khỏi cửa mời Tô Tiểu Tiên, đồng thời trong lòng thầm suy đoán: - Theo tin tức do bộ phận tình báo cung cấp, Tô Tiểu Tiên và thiếu gia có quan hệ mật thiết, thậm chí Tô Tiểu Tiên còn tuyên bố thiếu gia là vị hôn phu của nàng... Trước mắt thiếu gia cư nhiên lại dùng nơi này để tiếp đãi nàng... Xem ra, có lỗ gió làm sao gió lùa vào được a. Mặc dù đối với Tô Tiểu Tiên nàng cảm thấy có chút dị thường gì đó, bất quá nếu thiếu gia nhà mình có thể sớm tìm được vị nương tử tốt mà , các nàng cũng là cao hứng tự đáy lòng, bởi vậy khi tiếp đãi Tô Tiểu Tiên cũng nhiệt tình hẳn lên. Tô Tiểu Tiên vừa vào cửa, mới vừa nhìn thấy Lăng Vân lộ ra nụ cười ngọt ngào : Text được lấy tại [.c]om - Lăng Vân ca ca, nhiều ngày như vậy gặp, người có nghĩ tới ta ? "..." Đáp án dĩ nhiên là có suy nghĩ, bất quá là nghĩ tới "Thượng cổ thần văn" của nàng. - Hì hì, nhìn dáng dấp xem ra Tiểu Tiên đoán đúng rồi. Lăng Vân ca ca cần xấu hổ, muốn nghĩ cứ việc nghĩ a, Tiểu Tiên gần đây cũng luôn nghĩ về cuộc sống ngày sau với Lăng Vân ca ca a. Nhìn thấy biểu tình dị thường của Lăng Vân, Lâm Thủy Lam vốn am hiểu việc sát ngôn quan sắc khỏi thêm khẳng địch cho suy đoán của mình. Lăng Vân cũng muốn dây dưa vấn đề nhàm chán này, cũng muốn chuyện này dây dưa tới đám người Lâm Thủy Lam, : - Ngươi lui xuống trước . Lâm Thủy Lam lại nghĩ là mình ở đây đương nhiên là tiện cho thiếu gia và Tô tiểu thư chuyện, lập tức gật gật đầu: - Vâng, Thủy Lam xin phép cáo lui. Vừa xong nàng lập tức lui ra, còn tiện tay khép cánh cửa lại để cho Lăng Vân và Tô Tiểu Tiên hai người thuận tiện hành . - Hì hì, Lăng Vân ca ca, vị tỷ tỷ này biết điều nha. "..." Lúc này Lăng Vân còn muốn , Lâm Thủy Lam vẫn chưa tới bốn mươi tuổi, so với nàng vẫn là trẻ hơn... Chỉ bất quá do duyên cớ tu vi nên nàng nhìn lớn hơn Tô Tiểu Tiên chút. chỉ là Lâm Thủy Lam, ngay cả bản thân cũng là như thế. - ra nguyên nhân thực ngươi lần này tới đây , ta hi vọng đem thời gian lãng phí. - lời nhàm chán... Tô Tiểu Tiên đối sắc còn nhanh hơn lật sách, lập tức mân mê vạt áo, ủy khuất : - Chẳng lẽ cùng với Tiểu Tiên chuyện phiếm, cũng là lãng phí thời gian sao? Lăng Vân ca ca người như vậy làm cho người ta thương tâm. Lăng Vân nhướng mày, Tô Tiểu Tiên sở dĩ làm như vậy, dĩ nhiên là muốn làm ình chủ động đưa ra chuyện phiên dịch thượng cổ thần văn, làm ình có thể nắm giữ tốt quyền chủ động, trong khi giao dịch có thể chiếm nhiều ưu thế chút. (Ta mà là Lăng Vân cũng mắc lừa bảy vạn tám nghìn lần rồi, lần sau phải cẩn thận hơn chút - DG) - Thời gian mở ra của Chí Cao Thần Giới còn mười tháng. Lăng Vân ra câu, cũng thèm chú ý việc có nhận được câu trả lời hay , trực tiếp đứng lên, có ý định rời phòng. Mười tháng, tất nhiên là nhắc nhở Hạo Thiên Kiếm Phái về việc chiến , nếu bọn họ có tranh thủ từng phút giây để tìm hiểu tinh diệu của trận pháp, tranh thủ nhờ phiên dịch, kết quả tự hiểu . Tô Tiểu Tiên lập tức nghĩ tới điểm này, có chút buồn bực : - Chẳng lẽ mỗi lần chúng ta gặp mặt, thể giống như bằng hữu hàn huyên sao. Lăng Vân ca ca người sao cứ lãnh đạm như vậy, chỉ có câu muốn ra ngoài. Thấy Lăng Vân có ý tứ dừng lại, nàng vội vàng bổ sung câu: - Được rồi được rồi, ta lần này tới chính là đại biểu cho phụ thân cùng với người hợp tác. - Cụ thể. - Tin tưởng rằng Lăng Vân ca ca rất cần bản gốc của thượng cổ thần văn, mà chúng ta cũng là như thế. Chúng ta có thể để cho Lăng Vân ca ca phục chế phần của nó, điều kiện là Lăng Vân ca ca phải trợ giúp chúng ta đem Thần văn này phiên dịch ra, hơn nữa còn phải kết minh cùng với Hạo Thiên Kiếm Phái chúng ta, chống lại vây công của Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu. Đương nhiên, nếu Thượng Huyền Kiếm Tông gặp nguy hiểm, chúng ta tận sức tăng viện. Bọn họ biết, cho dù bọn họ để Lăng Vân sao chép, phỏng chừng Lăng Vân cũng có biện pháp nhớ kỹ, bởi vậy liền linh hoạt chút, với lại còn tranh thủ kéo theo Lăng Vân lên cùng chiến xa với Hạo Thiên Kiếm Phái bọn họ. - Đích xác là hợp tác đôi bên cùng có lợi, bất quá ta còn có thêm ba điều kiện! Lăng Vân tay để sau lưng, tay đưa lên để lộ ba ngón tay. - A a, ba luôn vậy, thôi được ? Lăng Vân cũng quanh co lòng vòng, trực tiếp : - Thứ nhất, Hạo Thiên Kiếm Phái phải hiệp trợ Thượng Huyền Kiếm Tông phát triển, đả khai cục diện. Thứ hai, ta can dự vào tranh đấu của Bán Thần cấp bậc. Thứ ba, ta cần phần tài liệu liên quan đến Chí Cao Thần Giới. Tô Tiểu Tiên có chút bất ngờ, sao lại đơn giản như thế, sợ có thể đổi ý, lập tức : - Ai nha, với quan hệ giữa chúng ta, những điều này tính làm gì, cho dù là Lăng Vân ca ca ra, ta tự nhiên cũng làm như thế. Lăng Vân gật đầu: - Dưới chứng kiến của chí cao pháp tắc, chúng ta ký hiệp ước . - Hảo. Tô Tiểu Tiên lập tức lấy ra bản hiệp ước chuẩn bị sẵn, cùng với Lăng Vân ký hiệp ước ở Chí Cao Thần Điện. Hiệp ước thành, Tô Tiểu Tiên lập tức thở phào nhõm : - Cái này tốt lắm, Lăng Vân ca ca yên tâm . Có chí cao pháp tắc bảo chứng, hiệp ước tuyệt đối thể nào bị làm trái. Lăng Vân gật gật đầu, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, liền hỏi luôn: - Nếu như làm trái sao. - A! Tô Tiểu Tiên giống như bị dọa cho nhảy dựng lên, làm ra vẻ nghiêm túc : - Lăng Vân ca ca, ngàn vạn lần chớ đem chuyện này ra đùa. Nếu tuân theo hiệp ước được chí cao pháp tắc chứng kiến, lập tức gặp phải chế tài của chí cao pháp tắc, cho dù là Thần nữa, cũng gặp hậu quả thê thảm. - Chẳng lẽ người chưởng quản chí cao pháp tắc là Chí Cao Thần tùy thời khắc đều chú ý hết thảy những chuyện này? - . Đây là quy tắc, loại vô thượng quy tắc mà chỉ là người, cho dù là Thần cũng thể khống chế - chí cao pháp tắc. Lăng Vân cũng có gì thêm. Mặc dù mỗi người của Trung Ương Tinh đều cho rằng, thống trị Trung Ương Tinh là đạo pháp tắc, mà phải là vị Thần linh nắm giữ chí cao pháp tắc, Lăng Vân cũng có tin. Cũng giống như việc mưa rơi là tự nhiên pháp tắc, nhưng thực tế khi con người đạt tới trình độ nhất định có thể gây mưa nhân tạo, cũng chính là thay đổi loại pháp tắc này! Chân Thần nắm giữ được pháp tắc cũng giống như thế. Pháp tắc của Chí Cao Thần đúng là chưởng quản vận chuyển của hành tinh. Hành tinh vận hành, được cho là vũ trụ pháp tắc! Trước mắt khoa học kỹ thuật căn bản vô pháp giải thích nhưng cũng đại biểu cho việc trong tương lai cũng thể, tại chỉ là nhãn giới đủ mà thôi. - Được rồi, tại chúng ta chuyện khác . Tô Tiểu Tiên vừa , liền xuất ra phần tư liệu giao cho Lăng Vân. Tự biết việc tranh giành ở Vụ Át Sơn là vô vọng, Tuyết Vực Đảo rốt cục kìm nén được, đem mục tiêu chuyển sang Đông Huyền Hải Vực, đúng lúc hiệp ước ký kết thành công Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu đồng thời xuất động! Thâm Uyên Cốc lục đại Kiếm Thánh lấy Thanh Ương cầm đầu, tổng cộng là ngũ đại Kiếm Thánh cùng nhau hướng hai vị Kiếm Thánh phổ thông tọa trấn ở Vô Tẫn Nhai giết tới. Cùng thời gian, bốn vị Kiếm Thánh của Trích Tinh Lâu cũng bắt đầu xuất phát, mục tiêu là trụ sở của Hạo Thiên Kiếm Phái ở Đông Huyền Hải Vực, cần phải khiến cho Hạo Thiên Kiếm Phái thể chiếu cố đầy đủ đến tình huống ở các nơi. Hơn nữa người của Hạo Thiên Kiếm Phái còn chiếm được tin tức, Tuyết Vực Đảo tựa như cùng với Trích Tinh Lâu đạt thành ưu bí mật nào đó, chỉ cần những trọng điểm phòng ngự của Hạo Thiên Kiếm Phái ở Vô Tẫn Nhai, Đông Huyền Hải Vực nơi bị công phá đều phải hướng nơi còn lại để tăng viện. Việc lấy hai địch xem như là chuyện chắc như đinh đóng cột. Đợi sau khi Lăng Vân xem xong tài liệu, Tô Tiểu Tiên lập tức : - Thượng cổ thần văn là ở bên trong tổng phái, nếu muốn đem từ tổng phái tới đây cũng cần tháng, do đó tất nhiên bỏ lỡ thời cơ chiến đấu, dẫn đến bất lợi cho hai đại chiến trường, Lăng Vân ca ca chúng ta hãy Đông Huyền Hải Vực để trợ giúp chút, đợi hai đại chiến trường ổn định lại, rồi lập tức phản hồi tổng môn, đem bản chép tay của thượng cổ thần văn giao cho người. - Đông Huyền Hải Vực trước? Còn hai vị Kiếm Thánh chống đỡ Vô Tẫn Nhai sao có thể ngăn cản được công kích đến từ Thâm Uyên Cốc? - Ở Vô Tẫn Nhai còn có trận pháp thủ hộ, bọn họ muốn công phá cũng cần hai đến ba tháng thời gian, do đó Đông Huyền Hải Vực trước là hoàn toàn hợp lý. Lăng Vân lập tức hiểu ra. Tình huống sắp tới của Vô Tẫn Nhai, chỉ sợ là Tuyết Vực Đảo cũng chỉ có thể hư trương thanh thế mà thôi. Mà như thế Trích Tinh Lâu cũng thể đánh để người khác hưởng lợi được, chừng tạm thời thối lui, đây đúng là kế lấy lùi làm tiến! Tô Tiểu Tiên tâm tư kín đáo... Chính là muốn trì hoãn thời gian mượn sức của mình để ổn định Đông Huyền Hải Vực, ngày sau chừng có tính toán gì mới! Nếu là ở tại thời khắc mấu chốt của chiến tranh, Tuyết Vực Đảo lại tấn công Thượng Huyền Kiếm Tông, Tô Tiểu Tiên lại lấy thượng cổ thần văn ra làm uy hiếp, làm ình phải lưu lại chiến trường... Nghĩ tới đây, lập tức : - Đông Huyền Hải Vực, mình ta là đủ! Ngươi lập tức phản hồi tổng phái của các ngươi , đem phần sao chép của thượng cổ thần văn tới đây. - mình? Tô Tiểu Tiên hơi sửng sốt, ngay sau đó cũng là lắc đầu : - được được, ta sao có thể để cho Lăng Vân ca ca người dấn thân vào nguy hiểm được. - Căn cứ theo lộ trình... ta hi vọng tháng sau có thể nhìn thấy bản chép tay của thượng cổ thần văn. - Lăng Vân cũng nhiều lời, có ý cảnh cáo nhìn nàng cái, chuyển thân đằng bay , hướng phương hướng của Đông Huyền Hải Vực bay tới.
Chương 164: Nguy cơ của Thượng Huyền Kiếm Tông (1) Hạo Thiên Kiếm Phái chiếm trong Đông Huyền Hải Vực chỗ diện tích còn lớn hơn so với hòn Tam Thánh Đảo, hơn nữa trong khoảng thời gian chiếm lĩnh còn kiến lập nên cái tiểu hình truyền tống trận, bảo đảm liên hệ với Hạo Thiên Kiếm Phái. Bởi vì vấn đề phí dụng, truyền tống trận chỉ có thể tới lui giữa hai khu vực này, Lăng Vân chỉ có thể thông qua phương thức phi hành để tới hải vực này. Khi vừa đến, vị Kiếm Thánh phụ trách trấn thủ phiến khu vực này nhận được mệnh lệnh xuất môn nghênh đón. trận chiến ở Thượng Huyền Kiếm Tông hoàn toàn khai hỏa cho danh khí của Lăng Vân, tên của và danh hiệu đệ nhất nhân dưới bán Thần được ghép vào chung chỗ, hơn nữa mọi người còn cho rằng là con rể tương lai của chưởng môn, nghênh đón tất nhiên là thập phần hân hỉ: - Lăng Vân các hạ đường xa mà đến, đường vất vả! Bất quá Trương Tống ta biết các hạ là người ưa thích thanh tịnh, cho nên cũng có chuẩn bị các loại lễ tiết rườm rà, cũng có bố trí yến hội, mong rằng các hạ thứ lỗi cho. Lăng Vân gật gật đầu: - Có tĩnh thất là được. Chỗ ở của các hạ được an bài xong, xin mời theo ta. Vừa xong, Trương Tống liền dẫn Lăng Vân hướng ngọn núi cao nhất đảo bay tới, ở bên trong vân vụ vờn quanh đỉnh núi, có tòa lầu các xây dựng bên dưới bóng râm xanh mát của cây cỏ, tựa như tòa động phủ của thần tiên. Vừa vào động phủ, lập tức có bốn vị thiếu nữ tướng mạo thanh tú, nhìn có vẻ thông minh lanh lợi ra nghênh đón, cung kính hướng hai người hành lễ. - Các hạ nếu có nhu cầu gì, chỉ cần phân phó cho bốn người này, hoặc là để bọn họ thông tri cho tại hạ, cho dù phải nghĩ hết mọi biện pháp, tại hạ nhất định hoàn thành cầu của các hạ. Bốn nữ tử này tư chất và tướng mạo đều thể chê được, Trương Tống an bài các nàng bên cạnh mình, sợ rằng còn có ý tứ xin mình chỉ điểm ấy người. Chẳng qua là Lăng Vân đối với mình kiếm đạo mà mình tu luyện rất có kiêng kỵ, cho dù là mấy người Lâm Tuyết cũng truyền thụ rất ít, hiển nhiên là uổng phí phen tâm tư. Text được lấy tại [.c]om Lăng Vân lưu lại câu: - Nếu nhân mã của Trích Tinh Lâu đến cứ thông báo cho ta. Sau đó liền tiến nhập vào trong viện tử, lưu lại ánh mắt có chút khó hiểu của bốn vị thị nữ, cũng có bước vào phòng ngủ mà lựa chon gian phòng hẹp nhất làm nơi tu luyện của mình. Hàng năm đều tu luyện ở Tam Diện Nhai, thói quen sống ở trong hoàn cảnh hẹp được hình thànhtrong . Thông qua hoàn cảnh này, phảng phất như có thể áp chế tư duy, trói buộc tư tưởng con người, đem tâm tính hồ tư loạn tưởng áp bách lại trong não hải, khiến cho tâm hồn con người nhanh chóng đạt được trạng thái yên tĩnh. Trương Tống thấy vậy Lăng Vân hành động như vậy, trầm ngâm trong chốc lát liền ly khai đỉnh núi. Sau đó lập tức cho gọi bốn vị đệ tử tâm phúc đạt tới cảnh giới cửu giai thánh kiếm sư, rồi đều để cho bọn họ tu luyện trong hoàn cảnh cực kỳ chật hẹp. Hi vọng thông qua loại phương pháp này tìm hiểu được chút về đạo mà Lăng Vân tu luyện. Cửu giai thánh kiếm sư cách Kiếm Thánh chỉ có bước, mà những người tu luyện tới cảnh giới này đều có tâm tính hơn người. Nhưng khi đối mặt mới hấp dẫn mãnh liệt của cảnh giới Kiếm Thánh, vẫn có chút nhịn được mà nao nao trong lòng, sinh ra những ý nghĩ kỳ quái về cảnh giới Kiếm Thánh. Cũng giống như người bình thường nhìn thấy trăm ngàn kim tiền trước mắt nhưng khư khư thể có nó được. Dưới tình huống như vậy hỏi có mấy người đủ tỉnh táo để suy nghĩ biện pháp lấy được nó? Đại đa số đều nghĩ tới nếu mình có trăm ngàn kim tiền tiêu xài như thế nào! Hơn nữa khi gặp phải ngăn trở, trong lòng bọn họ tự chủ mà sinh ra suy nghĩ về việc làm gì có chuyện tốt như thế, trăm ngàn chỉ cần đưa tay là với tới được sao. Khi con người bị vây trong hoàn cảnh chật hẹp, thông thường có hai loại kết quả. Định tính kém tất nhiên sinh ra tâm kháng cự. Dần dần đối với hoàn cảnh chật hẹp sinh ra phẫn hận, tư duy lạc lối. Thời gian dài có thể dẫn đến điên cuồng. Mà định tính hơn người có thể mượn hoàn cảnh này mà cách ly tâm cảnh khỏi ô nhiễm của thanh, mài dũa tâm cảnh, cuối cùng có thể lĩnh ngộ đột phá. Lăng Vân cũng có để ý tới bọn họ cuối cùng vào con đường nào. tại ở trong trạng thái điều dưỡng, chờ đợi nhân mã của Trích Tinh Lâu tiến đến. Ba ngày sau, Trương Tống rốt cuộc cũng cấp tốc báo lại tin tức về nhân mã Trích Tinh Lâu đến. Tất nhiên phe Trích Tinh Lâu cũng biết được số lượng Kiếm Thánh đảo, nhưng bọn họ cũng có lùi bước. Theo bọn họ dù Lăng Vân có thể dọa lui được vị Bán Thần cường giả, thế nhưng đây cũng là nhờ kiếm kỹ quỷ dị kia mà thôi. Nếu nhưng có nó vị tất có thể chiếm ưu thế hơn khi đối mặt với vị Kiếm Thánh đỉnh phong cường giả. Khi bọn họ tới gần liền hoàn toàn là kiêng sợ mà phóng ra khí thế của Kiếm Thánh chút nào giữ lại. Cho dù là Lăng Vân nếu được Trương Tống thông báo cũng có thể phát . Lăng Vân trực tiếp phóng lên cao, khi tiếp mặt của đại trận bao phủ toàn đảo hướng phía Trương Tống : - Mở trận pháp ra. - Mở ra? Trương Tống hơi sửng sốt: - Nếu như trận pháp mở ra, vạn nhất bị Kiếm Thánh của Trích Tinh Lâu nhân cơ hội giết vào, hủy truyền tống trận, thế khỏi có phần bất lợi cho chúng ta... - Ngươi cho rằng bằng vào trận pháp này có thể trì hoãn được bao lâu. - Vì trụ sở kiến lập lâu, đoạn thời gian trước đại đa số đều dành cho việc kiến lập truyền tống trận, cho nên lực phòng ngự của đại trận cũng quá mạnh mẽ. Bất quá có ta và Lăng Vân các hạ chủ trì, thời gian trận pháp bị hủy cũng hẳn là kém hơn Vô Tẫn Nhai... Lăng Vân vốn cho là trận pháp này cũng chỉ chống đỡ được hai ngày mà thôi, căn bản cũng có gì bổ ích, bằng cứ lao ra giết chóc phen tốt. Nhưng tại nghe Trương Tống nó có thể kiên trì được cỡ tháng, tự nhiên cũng nóng nảy. Cứ ngồi ở đây đợi thượng cổ thần văn được đem từ Hạo Thiên Kiếm Phái tới. Trích Tinh Lâu chuyến này đến có tứ đại Kiếm Thánh, cộng thêm hơn trăm vị thánh kiếm sư, trong đó bát, cửu giai thánh kiếm sư là chủ yếu, sức chiến đấu tổng cộng hẳn kém mấy vị Kiếm Thánh phổ thông. Binh lực như thế hơn xa của Hạo Thiên Kiếm Phái rồi. Vị trung niên nam tử là Kiếm Thánh đỉnh phong của Trích Tinh Lâu liếc nhìn Lăng Vân cái, hơi nhíu mày : - Lăng Vân các hạ, ngươi cũng phải là người của Hạo Thiên Kiếm Phái, hà tất phải bước chân vào vũng nước đục này? Ta kính phục thực lực có thể dọa lui Bán Thần cường giả của ngươi, nhưng ngươi chung quy chỉ là người, có được Vụ Át Sơn hẳn là đủ rồi, hà tất phải hạ sơn hiệp trợ cho Hạo Thiên Kiếm Phái? chừng có thể khiến ôn phái của mình bị cuốn vào bên trong giết chóc. Lăng Vân phảng phất như nghe thấy lời của trung niên nam tử, vẫn đứng yên như pho tượng bên cạnh Trương Tống. Thấy Lăng Vân thờ ơ, trong lòng Trương Tống cũng là hơi thở phào nhõm, để tránh cho Kiếm Thánh đỉnh phong của Trích Tinh Lâu lại nhảm, lập tức quát lên: - Phồn Tinh, ngươi cần ở chỗ này khua môi múa mép! Thượng Huyền Kiếm Tông của Lăng Vân các hạ và chúng ta kết thành đồng minh, đồng sinh cộng tử, há có thể để ý tới những lời nhảm của ngươi. Trung niên nam tử hừ tiếng, lại tiếp tục với Lăng Vân: - Lăng Vân các hạ người suy nghĩ kỹ chưa. Theo ta được biết, tại người có tu vi cao nhất của Thượng Huyền Kiếm Tông là cửu giai thánh kiếm sư. Mà những thánh kiếm sư thực trung thành với môn phái cũng chỉ có sáu người, còn lại cũng chỉ là tạm thời khuất phục mà thôi. Nếu như ngươi quyết tâm giao du với kẻ xấu, cần phải cân nhắc kỹ xem Thượng Huyền Kiếm Tông có tư cách thừa thụ đả kích của Trích Tinh Lâu hay ? - Ta muốn thử lần, xem thử Trích Tinh Lâu đến tột cùng có năng lực gì! Phồn Tinh thấy Lăng Vân ngu ngốc chịu thay đổi, khỏi tức giận : - khi như vậy, đừng trách Trích Tinh Lâu ta đạo nghĩa. Vừa xong, lập tức phất tay: - Phi Tinh Tử lập tức đái lĩnh đội nhân mã Thượng Huyền Kiếm Tông. Bản thân ta muốn nhìn xem, Lăng Vân các hạ rốt cuộc là muốn bảo vệ Thượng Huyền Kiếm Tông hay làm tiếp tục hiệp trợ cho Hạo Thiên Kiếm Phái. vị Kiếm Thánh trẻ tuổi phía sau lập tức tiến lên hô dạ tiếng, liền cùng với sáu vị cửu giai thánh kiếm sư và bốn mươi vị bát giai thánh kiếm sư hướng Thượng Huyền Kiếm Tông bay . "Vây Nguỵ cứu Triệu?" Ngay khi Lăng Vân có ý định trợ giúp Hạo Thiên Kiếm Phái cũng nghĩ tới tình huống này rồi, bởi vậy tiếc truyền thụ lại bộ kiếm trận được cải tiến từ Chú Hồn Huyết Trận xuống cho đám người Lâm Tuyết. có chút chỗ dựa, sao dám tiến vào bên trong tranh đoạt của mười hai đại thế lực! Kiếm trận này do mười sáu vị thánh kiếm sư chủ trì cũng với ngàn tám mươi vị kiếm sư, đại kiếm sư phụ trợ! Kiếm sư ở trước mặt thánh kiếm sư cơ hồ là có sức hoàn thủ gì, bởi vậy hơn ngàn người chỉ là dùng để tế trận mà thôi! khi địch nhân đem bọn họ giết hết lúc đó uy lực của kiếm trận mới thực bộc phát, cho dù là vị Kiếm Thánh cùng với hai mươi mấy vị thánh kiếm sư, hay thậm chí là gấp đôi cũng đừng mơ tưởng chiếm được chỗ tốt gì. Hơn nữa, đám người Lâm Tuyết phụ trách chủ trận còn có thể hấp thu nguyên khí của những người chết trong trận, tất nhiên là tu vi tiến nhanh, cho dù là nhất cử tăng lên tới cảnh giới cửu giai thánh kiếm sư cũng phải là thể! Phồn Tinh vốn nghĩ Lăng Vân có cử động, nhưng cho đến khi Phi Tinh Tử xa, thủy chung có di chuyển dù chỉ bước, trong lòng khỏi thầm giận, quát mắng : - Xem ra, Lăng Vân các hạ cũng có để ý tới sống chết của đệ tử trong phái, quả nhiên là có bổn sắc kiêu hùng! Bất quá ta cũng muốn nhìn xem khi muội muội thân sinh của ngươi bị lăng nhục ngươi lúc đó có còn thờ ơ nữa . Trong mắt Lăng Vân xoẹt qua tia hàn quang. Lo lắng ôn phái sao? Đợi những kẻ ngươi phái còn sống sót trở về rồi hãy . Sống thế gian vốn là tính kế lẫn nhau, đâu có biết trong lòng cười lạnh, đồng dạng người khác cũng cười lạnh cho ngu ngốc của .
Chương 164: Nguy cơ của Thượng Huyền Kiếm Tông (2) Lăng Vân vẫn ở trong viện tử nhắm mắt dưỡng thần, hôm nay là ngày giằng co thứ năm! Dựa vào cự ly giữa Thượng Huyền Kiếm Tông và Hạo Thiên Kiếm Phái, Tô Tiểu Tiên đúng ra nên tới nơi rồi, nếu như Trích Tinh Lâu vẫn cứ bất động công kích, đợi cho Tô Tiểu Tiên đem bản chép tay của thượng cổ thần văn lấy ra, ba người bọn họ liền hợp lực, ba vị Kiếm Thánh trước mắt, vô luận như thế nào cũng phải có hai người bỏ mình. Kể từ đó, thế lực của song phương bị mất cân bằng. Đông Huyền Hải Vực và Vô Tẫn Nhai tự nhiên được bình định. Ngay khi suy tư về chiến của Đông Huyền Hải Vực từ trong tấm gương truyền tin bỗng nhiên phát ra phản ứng, tâm niệm vừa động, ánh sáng phát ra từ trong gương lập tức hóa thành hình chiếu của Lâm Nhược Nhược. Lâm Nhược Nhược giờ khắc này đúng là có vẻ rất kinh hoảng, vừa liên lạc được, lập tức trước tiên mở miệng: - Thiếu gia, xong, đại xong rồi. Người của Tuyết Vực Đảo, Trích Tinh Lâu tổng cộng bốn vị Kiếm Thánh, hơn hai trăm vị thánh kiếm sư, muốn đánh tới bên ngoài tông rồi, tiểu thư và Thủy Lam tỷ đều chủ trì trận pháp, nhưng dù là thế e rằng cũng cầm cự được bao lâu... Trong khi đối thoại với nàng, Lăng Vân ràng cảm thụ được cảm giác đất rung núi chuyển, hiển nhiên là, nhân mã của Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu tấn công vào lực phòng ngự yếu nhược của hộ tông đại trận. Hộ tông đại trận tuy rằng được Lăng Vân tự tay cải tạo phen, nhưng dù sao có Kiếm Thánh cấp bậc cường giả chủ trì khi đối mặt với lực lượng hùng hậu như thế, cho dù là duy trì được nén hương cũng ơn Thần đức Phật rồi. Nghĩ tới đây, Lăng Vân lập tức : - Lùi lại, toàn bộ những người tập qua trận pháp ta truyền thụ cho các người đều lùi lại! Trước khi hộ tông đại trận bị phá phải bằng mọi cách lùi lại vùng đất cũ của Thượng Huyền Kiếm Tông! Cực lực trì hoãn thời gian! Ta lập tức đến ngay. - Còn những đệ tử khác trong môn phái sao? - Buông bỏ thôi! Lăng Vân biết nếu muốn các nàng trơ mắt nhìn những đệ tử của tông phái bị Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu đồ sát khẳng định các nàng làm được, bởi vậy lại bồi thêm câu: - Cho phép bọn họ ra đầu hàng. Lâm Nhược Nhược cũng biết, đến lúc này phải giành giật từng giây, mỗi giây bọn họ có được đều có thể quyết định đến cả toàn cục. Sau khi chấm dứt đàm thoại, Lăng Vân chậm trễ chút nào trực tiếp xông lên chỗ chủ trì đại trận, lạnh lùng : - Lập tức khai mở trận pháp! - Này... người của Trích Tinh Lâu tại như hổ rình mồi... - Ngay lập tức! Vừa xong, đạo kiếm ý lăng lệ trong nháy mắt khóa chặt toàn thân Trương Tống lại, cổ sát ý có chút che dấu này khiến cho ràng cảm nhận được nếu mình làm theo kế tiếp... - Vâng vâng, mọi chuyện đều theo ý các hạ! vừa , lại vừa vội vàng đem mệnh lệnh truyền đạt xuống, đả khai trận pháp! Thời khắc Lăng Vân đe dọa Trương Tống đám người Trích Tinh Lâu tự nhiên thấy được, sợ rằng tin tức của Thượng Huyền Kiếm Tông truyền tới tai Lăng Vân. Phồn Tinh khỏi cười lớn tiếng: - Lăng Vân, ta rồi, ngươi chiếm được cái danh ngạch rồi còn chưa đủ sao, đúng là biết hối cải, tại đúng là gặp phải báo ứng rồi, Thượng Huyền Kiếm Tông khi bị diệt, Vụ Át Sơn liền trở thành nơi vô chủ. Đến lúc đó ngay cả danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới ngươi muốn giữ cũng giữ được rồi! Lòng tham vô đáy, rắn mà đòi nuốt voi sao! Lần này ngươi đúng là trộm gà được mà còn để mất nắm thóc rồi, ha ha ha ha! Lăng Vân cũng có để ý, trận pháp vừa mở lập tức hóa thành đạo lưu quang hướng Thượng Huyền Kiếm Tông vụt tới! Sắc mặt Phồn Tinh hơi đổi: - Muốn trợ giúp sao? chê nó quá muộn à? Hơn nữa, để ngươi thể diện của Phồn Tinh ta để nơi nào! vừa xong, hai vị Kiếm Thánh bên cạnh đồng thời phóng thích ra Thánh Vực, đại lượng tinh thần lực ngưng tụ ra tạo thành từng đạo đủ để phá hủy ngọn núi, giống như thiểm điện nhắm Lăng Vân bắn tới. mới nhất ở truyen/y/y - Cút! Ngay khi vừa quát, kiếm ý lăng lệ cũng đột nhiên bạo phát ra, xen lẫn với kiếm thế của thất giai thánh kiếm sư, thanh thế cực kỳ to lớn giống như trận trận sấm sét, hướng tinh thần quang thúc trong hư đánh tới, hẳn là đủ để trì hoãn những đạo tinh thần quang thúc có thể phá hủy tòa thành trì kia! Trong sát na bị trì hoãn đó, Lăng Vân như thiểm điện xuyên qua phong tỏa của ba vị Kiếm Thánh liên thủ tạo ra, gào thét hướng phía hư vọt . - Hắc hắc, còn muốn chạy? Ngươi cho là ba người chúng ta lãng phí thời gian tới đây làm gì? Chính là vì dạy dỗ ột tiểu tử biết trời cao đất rộng như ngươi! Phồn Tinh vừa xong, trong tay xuất hạt châu xanh biếc. Hạt châu tỏa ra cổ lực lượng thần bí giống như loại năng lượng có thể giúp cho Hằng Tinh vận chuyển, trong nháy mắt nó được bộc lộ ra, hư của phương viên hơn mười dặm lập tức biến hóa kịch liệt, trận gian ba động mãnh liệt từ bốn phương tám hướng áp bách tới. Nguyên bản còn có thể thấy mây trắng bay trời bây giờ dưới che phủ của gian ba động nhanh chóng tiêu tán , biến thành phiến gợn sóng mông lung, tựu giống như mặt nước gặp phải chấn động kịch liệt. Trương Tống nhìn thấy gian biến huyễn, nhất thời biến sắc: - Đây... Đây chẳng lẽ là Thần khí trấn phái của Trích Tinh Lâu - có thể tạo ra Tinh Thần Gian, đem tinh thần lực lượng trong phiến khu vực phong tỏa lại sao!? Trích Tinh Phái ngay cả Thần khí này cũng lấy ra sao. Ưu thế lớn nhất của Kiếm Thánh cường giả đúng là vận dụng tinh thần lực lượng cùng với gian lực lượng. Ở chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, thể vận dụng tinh thần lực lượng, cho nên vài vị cửu giai thánh kiếm sư cũng có thể uy hiếp vị Kiếm Thánh! Mà khi Kiếm Thánh có thể vận dụng tinh thần lực lượng cho dù là mười vị cửu giai thánh kiếm sư cũng chưa hẳn là đối thủ của vị Kiếm Thánh phổ thông! có tinh thần lực lượng, vị Kiếm Thánh liền tương đương với việc bị phế nửa! Phồn Tinh ở trước mắt vẫn chưa hoàn thành Tinh Thần Gian, Trương Tống vốn định khai mở trận pháp nhân cơ hội này cắt ngang quá trình hình thành của nó. Bất quá hai vị Kiếm Thánh khác vẫn nhìn chăm chăm vào , chỉ cần đem trận pháp đả khai bọn họ hẳn là ngại việc xâm nhập. Như thế chẳng khác nào đem danh ngạch của Đông Huyền Hải Vực dâng tặng cho Trích Tinh Lâu? bên là Đông Huyền Hải Vực, bên là Vụ Át Sơn! Nghĩ đến đây, Trương Tống chung quy là khẽ thở dài tiếng, bên tiếp tục chủ trì trận pháp, bên đem tin tức này truyền về tổng bộ. Kỳ thực cũng biết, lấy hệ thống tình báo của Hạo Thiên Kiếm Phái như thế nào biết chuyện này được, nhưng ngay cả tiếng nhắc nhở cũng có cho Lăng Vân. Thế ý tứ quá ràng, để cho Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu tiêu diệt Thượng Huyền Kiếm Tông, cùng với Lăng Vân kết làm tử thù, kể từ đó được được lợi nhiều nhất, tự nhiên là Hạo Thiên Kiếm Phái bọn họ. Từ tay của Thanh Ương, Thủy Nguyên Thượng Nhân, Lăng Vân cũng được chứng kiến qua loại gian phong tỏa tương tự thế này. Lấy tốc độ của , nếu như có gian phong tỏa, ngay cả Bán Thần cường giả cũng khó mà đuổi theo, nhưng lúc này ở trong cái gian, những vị Kiếm Thánh còn lại tuyệt đối ngồi yên chờ phá vỡ... Nghĩ tới đây, trong mắt Lăng Vân bắn ra đạo sát khí đáng sợ. Trước kia sát khí toàn bộ là đến từ kiếm hoặc là kiếm hồn, sát khí do kiếm hồn để lộ ra ngoài tạo thành cổ khí tức sát lục đáng sợ, có hiệu quả làm ục tiêu khiếp hãi. Bất quá tại Lăng Vân chính là lấy sát nhập đạo, cổ sát ý trong kiếm hồn cũng có chút nào giữ lại mà bạo phát ra, cùng với sát khí của bản thể dung hợp lại, cư nhiên tạo thành loại cộng hưởng vô pháp giải thích được, khiến cho cỗ khí tức huyễn huyễn trùng kích thân thể của Phồn Tinh giống như thực chất hóa thành lưỡi dao sắc bén, khiến cho đấu khí khải giáp của điên cuồng lay động, có thể thấy được cái vết nứt tách ra đó, ngay cả thân thể của cũng lưu lại mấy đạo huyết ngân ! Loại hiệu quả đáng sợ này chỉ là Phồn Tinh cảm thấy kinh ngạc, ngay cả bản thân Lăng Vân cũng thấy có chút ngoài ý muốn. "Lúc trước, nhân hồn cùng với kiếm hồn đạt thành đồng bộ, ta liền có thể đạt được năng lực thần dị của kiếm hồn là trinh sát cách chuẩn sát, tại, hai khí thế hợp nhất, cư nhiên lại tạo thành bực này hiệu quả..." Lăng Vân thầm trầm ngâm trong lòng, đối với Kiếm Thần càng có thêm mong đợi. Chỉ mới có hai loại đồng bộ, khiến cho có được năng lực thần bí vượt xa những kẻ có cùng tu vi. ngày nào đó nhân hồn cùng với kiếm hồn, nhân đạo cùng với kiếm đạo chân chính hòa hợp làm thể, chẳng thể phân biệt được, tấn thăng đến cảnh giới Kiếm Thần chân chính, biết là có phen tình cảnh như thế nào. Bất quá trước mắt hiển nhiên phải là thời điểm khát khao tương lai, mà là phải thừa dịp Tinh Thần Gian còn chưa diễn biến xong, đem nó đánh vỡ . Suy nghĩ vừa xong, Kiếm Trùng Thái Hư kiếm ý với lực trùng kích bạo ngược nhất, thảm thiết nhất thông qua áp súc trong thể nội, trong nháy mắt mãnh liệt bạo phát ra hướng tứ phương trùng kích tới! Cảm nhận được kiếm chứa lực lượng có tính chất bạo tạc, sắc mặt Phồn Tinh chợt biến đổi, lập tức với hai vị Kiếm Thánh bên cạnh: - Ngăn lại! Hai vị Kiếm Thánh nghe vậy, bất chấp chênh lệch giữa song phương, quát lên tiếng phẫn nộ, uy thế của Thánh Vực phía sau lập tức đại thịnh, cổ tinh thần lực lượng ba động khủng bố giống như sóng biển, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, cho dù là gian xung quanh cũng hơi bị vặn vẹo! Trong lòng hai người đều ràng, khi bọn họ thể ngăn cản kiếm kỹ này của Lăng Vân, để đánh vỡ Tinh Thần Gian, tuyệt đối vô cùng hậu hoạn! Bọn họ diệt cả nhà người ta, chắc chắn gặp phải trả thù điên cuồng của vị Kiếm Thánh đỉnh phong, cho dù là Trích Tinh Lâu, trong mười hai đại thế lực cũng tuyệt đối cảm thấy dễ chịu!
Chương 164: Nguy cơ của Thượng Huyền Kiếm Tông (2) Lăng Vân vẫn ở trong viện tử nhắm mắt dưỡng thần, hôm nay là ngày giằng co thứ năm! Dựa vào cự ly giữa Thượng Huyền Kiếm Tông và Hạo Thiên Kiếm Phái, Tô Tiểu Tiên đúng ra nên tới nơi rồi, nếu như Trích Tinh Lâu vẫn cứ bất động công kích, đợi cho Tô Tiểu Tiên đem bản chép tay của thượng cổ thần văn lấy ra, ba người bọn họ liền hợp lực, ba vị Kiếm Thánh trước mắt, vô luận như thế nào cũng phải có hai người bỏ mình. Kể từ đó, thế lực của song phương bị mất cân bằng. Đông Huyền Hải Vực và Vô Tẫn Nhai tự nhiên được bình định. Ngay khi suy tư về chiến của Đông Huyền Hải Vực từ trong tấm gương truyền tin bỗng nhiên phát ra phản ứng, tâm niệm vừa động, ánh sáng phát ra từ trong gương lập tức hóa thành hình chiếu của Lâm Nhược Nhược. Lâm Nhược Nhược giờ khắc này đúng là có vẻ rất kinh hoảng, vừa liên lạc được, lập tức trước tiên mở miệng: - Thiếu gia, xong, đại xong rồi. Người của Tuyết Vực Đảo, Trích Tinh Lâu tổng cộng bốn vị Kiếm Thánh, hơn hai trăm vị thánh kiếm sư, muốn đánh tới bên ngoài tông rồi, tiểu thư và Thủy Lam tỷ đều chủ trì trận pháp, nhưng dù là thế e rằng cũng cầm cự được bao lâu... Trong khi đối thoại với nàng, Lăng Vân ràng cảm thụ được cảm giác đất rung núi chuyển, hiển nhiên là, nhân mã của Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu tấn công vào lực phòng ngự yếu nhược của hộ tông đại trận. Hộ tông đại trận tuy rằng được Lăng Vân tự tay cải tạo phen, nhưng dù sao có Kiếm Thánh cấp bậc cường giả chủ trì khi đối mặt với lực lượng hùng hậu như thế, cho dù là duy trì được nén hương cũng ơn Thần đức Phật rồi. Nghĩ tới đây, Lăng Vân lập tức : - Lùi lại, toàn bộ những người tập qua trận pháp ta truyền thụ cho các người đều lùi lại! Trước khi hộ tông đại trận bị phá phải bằng mọi cách lùi lại vùng đất cũ của Thượng Huyền Kiếm Tông! Cực lực trì hoãn thời gian! Ta lập tức đến ngay. - Còn những đệ tử khác trong môn phái sao? - Buông bỏ thôi! Lăng Vân biết nếu muốn các nàng trơ mắt nhìn những đệ tử của tông phái bị Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu đồ sát khẳng định các nàng làm được, bởi vậy lại bồi thêm câu: - Cho phép bọn họ ra đầu hàng. Lâm Nhược Nhược cũng biết, đến lúc này phải giành giật từng giây, mỗi giây bọn họ có được đều có thể quyết định đến cả toàn cục. Sau khi chấm dứt đàm thoại, Lăng Vân chậm trễ chút nào trực tiếp xông lên chỗ chủ trì đại trận, lạnh lùng : - Lập tức khai mở trận pháp! - Này... người của Trích Tinh Lâu tại như hổ rình mồi... - Ngay lập tức! Vừa xong, đạo kiếm ý lăng lệ trong nháy mắt khóa chặt toàn thân Trương Tống lại, cổ sát ý có chút che dấu này khiến cho ràng cảm nhận được nếu mình làm theo kế tiếp... - Vâng vâng, mọi chuyện đều theo ý các hạ! vừa , lại vừa vội vàng đem mệnh lệnh truyền đạt xuống, đả khai trận pháp! Thời khắc Lăng Vân đe dọa Trương Tống đám người Trích Tinh Lâu tự nhiên thấy được, sợ rằng tin tức của Thượng Huyền Kiếm Tông truyền tới tai Lăng Vân. Phồn Tinh khỏi cười lớn tiếng: - Lăng Vân, ta rồi, ngươi chiếm được cái danh ngạch rồi còn chưa đủ sao, đúng là biết hối cải, tại đúng là gặp phải báo ứng rồi, Thượng Huyền Kiếm Tông khi bị diệt, Vụ Át Sơn liền trở thành nơi vô chủ. Đến lúc đó ngay cả danh ngạch tiến nhập Chí Cao Thần Giới ngươi muốn giữ cũng giữ được rồi! Lòng tham vô đáy, rắn mà đòi nuốt voi sao! Lần này ngươi đúng là trộm gà được mà còn để mất nắm thóc rồi, ha ha ha ha! Lăng Vân cũng có để ý, trận pháp vừa mở lập tức hóa thành đạo lưu quang hướng Thượng Huyền Kiếm Tông vụt tới! Sắc mặt Phồn Tinh hơi đổi: - Muốn trợ giúp sao? chê nó quá muộn à? Hơn nữa, để ngươi thể diện của Phồn Tinh ta để nơi nào! vừa xong, hai vị Kiếm Thánh bên cạnh đồng thời phóng thích ra Thánh Vực, đại lượng tinh thần lực ngưng tụ ra tạo thành từng đạo đủ để phá hủy ngọn núi, giống như thiểm điện nhắm Lăng Vân bắn tới. mới nhất ở truyen/y/y - Cút! Ngay khi vừa quát, kiếm ý lăng lệ cũng đột nhiên bạo phát ra, xen lẫn với kiếm thế của thất giai thánh kiếm sư, thanh thế cực kỳ to lớn giống như trận trận sấm sét, hướng tinh thần quang thúc trong hư đánh tới, hẳn là đủ để trì hoãn những đạo tinh thần quang thúc có thể phá hủy tòa thành trì kia! Trong sát na bị trì hoãn đó, Lăng Vân như thiểm điện xuyên qua phong tỏa của ba vị Kiếm Thánh liên thủ tạo ra, gào thét hướng phía hư vọt . - Hắc hắc, còn muốn chạy? Ngươi cho là ba người chúng ta lãng phí thời gian tới đây làm gì? Chính là vì dạy dỗ ột tiểu tử biết trời cao đất rộng như ngươi! Phồn Tinh vừa xong, trong tay xuất hạt châu xanh biếc. Hạt châu tỏa ra cổ lực lượng thần bí giống như loại năng lượng có thể giúp cho Hằng Tinh vận chuyển, trong nháy mắt nó được bộc lộ ra, hư của phương viên hơn mười dặm lập tức biến hóa kịch liệt, trận gian ba động mãnh liệt từ bốn phương tám hướng áp bách tới. Nguyên bản còn có thể thấy mây trắng bay trời bây giờ dưới che phủ của gian ba động nhanh chóng tiêu tán , biến thành phiến gợn sóng mông lung, tựu giống như mặt nước gặp phải chấn động kịch liệt. Trương Tống nhìn thấy gian biến huyễn, nhất thời biến sắc: - Đây... Đây chẳng lẽ là Thần khí trấn phái của Trích Tinh Lâu - có thể tạo ra Tinh Thần Gian, đem tinh thần lực lượng trong phiến khu vực phong tỏa lại sao!? Trích Tinh Phái ngay cả Thần khí này cũng lấy ra sao. Ưu thế lớn nhất của Kiếm Thánh cường giả đúng là vận dụng tinh thần lực lượng cùng với gian lực lượng. Ở chủ tinh của Kiếm Chi Quân Chủ Tịch Lưu Quang, thể vận dụng tinh thần lực lượng, cho nên vài vị cửu giai thánh kiếm sư cũng có thể uy hiếp vị Kiếm Thánh! Mà khi Kiếm Thánh có thể vận dụng tinh thần lực lượng cho dù là mười vị cửu giai thánh kiếm sư cũng chưa hẳn là đối thủ của vị Kiếm Thánh phổ thông! có tinh thần lực lượng, vị Kiếm Thánh liền tương đương với việc bị phế nửa! Phồn Tinh ở trước mắt vẫn chưa hoàn thành Tinh Thần Gian, Trương Tống vốn định khai mở trận pháp nhân cơ hội này cắt ngang quá trình hình thành của nó. Bất quá hai vị Kiếm Thánh khác vẫn nhìn chăm chăm vào , chỉ cần đem trận pháp đả khai bọn họ hẳn là ngại việc xâm nhập. Như thế chẳng khác nào đem danh ngạch của Đông Huyền Hải Vực dâng tặng cho Trích Tinh Lâu? bên là Đông Huyền Hải Vực, bên là Vụ Át Sơn! Nghĩ đến đây, Trương Tống chung quy là khẽ thở dài tiếng, bên tiếp tục chủ trì trận pháp, bên đem tin tức này truyền về tổng bộ. Kỳ thực cũng biết, lấy hệ thống tình báo của Hạo Thiên Kiếm Phái như thế nào biết chuyện này được, nhưng ngay cả tiếng nhắc nhở cũng có cho Lăng Vân. Thế ý tứ quá ràng, để cho Tuyết Vực Đảo và Trích Tinh Lâu tiêu diệt Thượng Huyền Kiếm Tông, cùng với Lăng Vân kết làm tử thù, kể từ đó được được lợi nhiều nhất, tự nhiên là Hạo Thiên Kiếm Phái bọn họ. Từ tay của Thanh Ương, Thủy Nguyên Thượng Nhân, Lăng Vân cũng được chứng kiến qua loại gian phong tỏa tương tự thế này. Lấy tốc độ của , nếu như có gian phong tỏa, ngay cả Bán Thần cường giả cũng khó mà đuổi theo, nhưng lúc này ở trong cái gian, những vị Kiếm Thánh còn lại tuyệt đối ngồi yên chờ phá vỡ... Nghĩ tới đây, trong mắt Lăng Vân bắn ra đạo sát khí đáng sợ. Trước kia sát khí toàn bộ là đến từ kiếm hoặc là kiếm hồn, sát khí do kiếm hồn để lộ ra ngoài tạo thành cổ khí tức sát lục đáng sợ, có hiệu quả làm ục tiêu khiếp hãi. Bất quá tại Lăng Vân chính là lấy sát nhập đạo, cổ sát ý trong kiếm hồn cũng có chút nào giữ lại mà bạo phát ra, cùng với sát khí của bản thể dung hợp lại, cư nhiên tạo thành loại cộng hưởng vô pháp giải thích được, khiến cho cỗ khí tức huyễn huyễn trùng kích thân thể của Phồn Tinh giống như thực chất hóa thành lưỡi dao sắc bén, khiến cho đấu khí khải giáp của điên cuồng lay động, có thể thấy được cái vết nứt tách ra đó, ngay cả thân thể của cũng lưu lại mấy đạo huyết ngân ! Loại hiệu quả đáng sợ này chỉ là Phồn Tinh cảm thấy kinh ngạc, ngay cả bản thân Lăng Vân cũng thấy có chút ngoài ý muốn. "Lúc trước, nhân hồn cùng với kiếm hồn đạt thành đồng bộ, ta liền có thể đạt được năng lực thần dị của kiếm hồn là trinh sát cách chuẩn sát, tại, hai khí thế hợp nhất, cư nhiên lại tạo thành bực này hiệu quả..." Lăng Vân thầm trầm ngâm trong lòng, đối với Kiếm Thần càng có thêm mong đợi. Chỉ mới có hai loại đồng bộ, khiến cho có được năng lực thần bí vượt xa những kẻ có cùng tu vi. ngày nào đó nhân hồn cùng với kiếm hồn, nhân đạo cùng với kiếm đạo chân chính hòa hợp làm thể, chẳng thể phân biệt được, tấn thăng đến cảnh giới Kiếm Thần chân chính, biết là có phen tình cảnh như thế nào. Bất quá trước mắt hiển nhiên phải là thời điểm khát khao tương lai, mà là phải thừa dịp Tinh Thần Gian còn chưa diễn biến xong, đem nó đánh vỡ . Suy nghĩ vừa xong, Kiếm Trùng Thái Hư kiếm ý với lực trùng kích bạo ngược nhất, thảm thiết nhất thông qua áp súc trong thể nội, trong nháy mắt mãnh liệt bạo phát ra hướng tứ phương trùng kích tới! Cảm nhận được kiếm chứa lực lượng có tính chất bạo tạc, sắc mặt Phồn Tinh chợt biến đổi, lập tức với hai vị Kiếm Thánh bên cạnh: - Ngăn lại! Hai vị Kiếm Thánh nghe vậy, bất chấp chênh lệch giữa song phương, quát lên tiếng phẫn nộ, uy thế của Thánh Vực phía sau lập tức đại thịnh, cổ tinh thần lực lượng ba động khủng bố giống như sóng biển, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, cho dù là gian xung quanh cũng hơi bị vặn vẹo! Trong lòng hai người đều ràng, khi bọn họ thể ngăn cản kiếm kỹ này của Lăng Vân, để đánh vỡ Tinh Thần Gian, tuyệt đối vô cùng hậu hoạn! Bọn họ diệt cả nhà người ta, chắc chắn gặp phải trả thù điên cuồng của vị Kiếm Thánh đỉnh phong, cho dù là Trích Tinh Lâu, trong mười hai đại thế lực cũng tuyệt đối cảm thấy dễ chịu!
Chương 165: Kiếm trận (1) Trong năm vị Kiếm Thánh, Thanh Trúc là người duy nhất hiểu về đáng sợ của Lăng Vân. Thấy sư thúc và mấy vị Kiếm Thánh khác khinh địch như thế, vội vàng : - Chư vị ngàn vạn lần được khinh địch. Lăng Vân mặc dù mới có tu vi Kiếm Thánh đỉnh phong, nhưng thực lực lại hơn xa những Kiếm Thánh bình thường khác. Chẳng những có thể khiên dẫn thiên vị tinh thần lực lượng, còn có bộ kiếm kỹ vô cùng đáng sợ. biết chúng ta có nhiều Kiếm Thánh như vậy mà vẫn dám đến, có thể thấy được có thứ để cậy vào. Hết thảy vẫn cẩn thận là tốt hơn. Trung niên nam tử nhìn nàng cái, hơi hơi nhíu mày: - Như thế nào Thanh Trúc. Chẳng lẽ thất bại lần trước ở Vụ Át Sơn tạo cho ngươi tâm lý sợ hãi? Ngươi chính là trong ba vị đệ tử được sư tỷ nhìn trúng, như thế nào lại vì thất bại mà sinh hạ tâm ma. lại cảm thụ phen cổ khí thế càng ngày càng gần này. Nghiêm mặt : - Nếu quả là như thế. Hôm nay, để ta thay ngươi đem cái tâm ma này quét sạch luôn thể. - Quét sạch ư! Chỉ bằng vào các ngươi!? Lời của trung niên nam tử còn chưa dứt có thanh từ xa xôi vọng lại. Ngay sau đó, cổ khí thế tràn ngập sắc bén trong nháy mắt từ cuối chân trời trực tiếp xông thẳng tới trước mặt năm vị Kiếm Thánh bọn họ! Lấy lực lượng người, khiêu chiến ngũ đại Kiếm Thánh, chính là để năm người bọn họ ở trong mắt tới bực nào? - Muốn chết! Trung niên nam tử vốn có danh khí . Giờ khắc này lại phảng phất như gặp phải loại sỉ nhục lớn, quát lên tiếng phẫn nộ. Khí cơ đem Lăng Vân khóa chặt lại. Mấy người còn lại cũng lập tức có động tác! Thanh Trúc vừa định : "Công Công kích tầm xa đối với Lăng Vân có hiệu quả lớn!". Nhưng bốn vị Kiếm Thánh kia ào ào xuất ra Thánh Vực sau lưng. Từng đạo tinh thần lực nhanh chóng được điều động ra, quán chú vào bên trong thân kiếm, hình thành từng đạo tinh quang sáng chói, bắn về phía Lăng Vân! Tâm thần Lăng Vân lập tức đắm chìm vào trong cảnh giới dung hợp vào bên trong kiếm hồn. Quỹ tích phi hành của bốn đạo tinh thần kiếm khí nhanh chóng xuất ràng ở trong não hải của . Tùy theo tâm thần khẽ nhúc nhích, quỹ tích phi hành của kiếm khí trong nháy mắt sinh ra tia cải biến, hơi chếch khỏi thân hình của Lăng Vân, bắn về phía hư sau lưng ! Bốn đạo kiếm khí toàn bộ đều thất lạc trong khoảng ! Ba vị Kiếm Thánh phổ thông cảm thấy có chút khó tin, còn cho là xảo hợp. Nhưng con ngươi ác độc của vị trung niên nam tử lại trở nên ngưng trọng! Trong sát na vừa rồi, ràng cảm nhận được đối phương toát ra thứ huyền diệu giống như là Thủy Nguyên Thượng Nhân sư tỷ - pháp tắc lực lượng! Hồi tưởng lại trước lúc , Thủy Nguyên Thượng Nhân dặn dò là Lăng Vân chạm đến cánh cửa của Thần giai... Trong lúc nhất thời, cả người lập tức trở nên thận trọng vô cùng! Lăng Vân sau khi tránh né được bốn đạo tinh thần kiếm khí cũng có chủ động công kích. Thân hình lóe lên cái liền vượt qua cự ly gian lớn, muốn tiến vào bên đỉnh núi bao phủ trong huyết vụ. mặc dù đối với thực lực của mình vô cùng tin tưởng, nhưng cũng cuồng vọng tới mức chính diện đối kháng với ngũ đại Kiếm Thánh. Hơn nữa còn có gần hai trăm vị thánh kiếm sư như hổ rình mồi ở bên cạnh! Trung niên nam tử thấy màn như vậy, lập tức quát lên: - muốn vào chủ trận, dùng lực lượng của trận pháp để đối phó với chúng ta. Ngăn lại! Những người khác vừa nghe, nhất thời mới giật mình. Trận pháp quỷ dị trước mắt có Kiếm Thánh chủ trì, lực chiến đấu tương đương với hai đại Kiếm Thánh và năm mươi vị thánh kiếm sư. Nếu như có vị Kiếm Thánh chủ trì, uy lực kia... Nghĩ tới đây, mấy vị Kiếm Thánh đồng thời hét lớn tiếng. Mà vị Kiếm Thánh của Trích Tinh Lâu ở gần đó nhất liền phóng lên cao. Kiếm trong tay lóe lên trận thần quang chói lòa, trong lúc huy động kéo theo uy áp tràn ngập cả phiến gian, giống như mang theo ngọn núi chống trời (nhất sơn kình thiên chứ phải nhất trụ kình thiên nha - DG), hung hăng chém ra phía trước Lăng Vân để ngăn chặn lại. Hai thanh kiếm của Kiếm Thánh và Lăng Vân đồng thời va chạm. cổ gợn sóng do lực phản chấn sinh ra trùng kích lên kiếm nguyên khải giáp bên ngoài thân của Lăng Vân, đem đạo phòng ngự duy nhất này phá vỡ! Bất quá cũng chỉ như thế thôi! Sau khắc đó, thân hình Lăng Vân lại lần nữa dung nhập vào bên trong thiên đạo quỹ tích. Bằng vào pháp tắc lực lượng, xảo diệu đem cổ lực trùng kích này toàn bộ tán ra. Mà Lăng Vân, dưới tình huống vô pháp lý giải của vị Kiếm Thánh kia, ngưng chỉ thành kiếm, Thượng Huyền kiếm khí trong nháy mắt dung nhập vào trong hai ngón tay điểm vào đấu khí khải giáp trước ngực của . Kiếm khí bạo phát, trong nháy mắt đem đấu khí khải giáp của trong tình huống kịp đề phòng chấn thành phấn vụn. Dư thế còn chưa giảm, trực tiếp đánh vào trong thể nội của ! "Phốc xuy!" ngụm tiên huyết đỏ tươi bắn ra. Mặc dù đem cổ kiếm khí vừa xâm nhập vào thể nội trấn áp xuống, nhưng Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí sắc bén bá đạo tới bực nào? Chỉ vẻn vẹn sát na kia, đem khu vực trong thể nội hoàn toàn phá hư, cắt nát thành bọt máu. Nếu như có thánh dược khôi phục để chữa thương, chí ít trong vòng năm cũng đừng mơ tưởng có thể cùng người ta động thủ! Trong nháy mắt hai người giao thủ, những vị Kiếm Thánh phía sau cũng truy sát đến. Trong khi phi hành, vị trung niên nam tử kia cũng ngưng tụ ra cổ kiếm khí cường đại. Trong sát na tiếp cận Lăng Vân, hề do dự lập tức phóng thích ra, giống như thanh cự kiếm phách thiên liệt địa, hung hăng bổ về phía Lăng Vân. Kiếm khí còn chưa đến, cổ áp bách khủng bố cơ hồ có thể khiến tâm thần người ta phải tan vỡ. Lăng Vân mới vừa phế bỏ vị Kiếm Thánh, chính là ở thế lực cũ hết, lực mới chưa sinh. Trong sát na kiếm này phách tới, cũng vô pháp điều động ra được bao nhiêu kiếm khí để ngăn cản, chỉ có cách dùng thước lĩnh vực để ngừng phân giải cổ kiếm khí kia rồi lại dùng Ám Lam Chi Kiếm kiên cố và sắc bén để triệt tiêu lực đạo khủng bố do kiếm này truyền đến. "Phanh!" Song kiếm va chạm, Lăng Vân trở tay kịp trực tiếp bị trung niên nam tử đánh bay ra ngoài. Bất quá nhờ thước lĩnh vực và Ám Lam Chi Kiếm suy yếu bớt, trong lúc bay ra lại có thể dựa vào thiên đạo quỹ tích để tránh cho lực phản chấn tạo ra thương tổn nghiêm trọng. Sau đó lại lấy góc độ bất khả tư nghị chuyển đổi thân hình, bắn vào trong huyết vụ đỉnh núi! Trung niên nam tử hét lớn tiếng: - Đuổi theo! vừa mới vào chủ trận nhất định thể đem trận pháp vận hành được tự nhiên, chúng ta phải nhân cơ hội này để hợp lực mọi người lại, đem nó hoàn toàn phát nát! Khi chuyện bước tiến của cũng có chút tạm dừng, trực tiếp xông vào bên trong đỉnh núi. Mấy vị Kiếm Thánh khác thấy trung niên nam tử thần dũng như thế, liếc mắt nhìn nhau rồi đều rối rít đối với những đệ tử phía sau quát: - Phá trận cho ta! ... nguồn Chú Hồn Huyết Trận và ngoại giới cũng có ngăn cách. Lăng Vân giao chiến ở bên ngoài đám người Lâm Tuyết tự nhiên là thấy. Khi Lăng Vân xông vào trong trận mấy người lập tức biến huyễn trận pháp, định đem quyền điều khiển trận pháp giao cho Lăng Vân. Lăng Vân vừa nhập trận, linh thức đem hết thảy trận pháp thu vào trong não hải, mắt thấy Lâm Tuyết muốn nhường lại quyền điều khiển trận pháp cho , lập tức : - Trận pháp tùy mấy người các ngươi tiếp tục chủ trì, những người khác thay ta ngăn cản truy binh trong chốc lát. Mấy người tuy rằng giải thích được dụng ý của Lăng Vân, nhưng vẫn cứ tiếp tục chủ trì tại vị trí của mình, đồng thời ra lệnh cho những đại kiếm sư còn lại thay Lăng Vân bọc lót phía sau... À , thể là bọc lót phía sau, mà chỉ có thể là "tế trận"! Hơn hai trăm vị đại kiếm sư mắt thấy hộ phái trường lão của môn phái, người giống như là thần thoại phủ xuống, tinh thần lập tức đại chấn, cũng quản chênh lệch giữa mình và những Kiếm Thánh kia, tinh thần đều bốc cháy lên tia liệt hỏa, hướng trung niên nam tử đuổi đến nhanh nhất kia giết tới. Trung niên nam tử vừa mới nhập trận, nhìn thấy đám đại kiếm sư lao tới ngăn cản, liên tưởng đến khinh thị vừa rồi của Lăng Vân, trong lòng khỏi giận dữ: - Ngay cả bọn kiến hôi các ngươi cũng dám cản đường ta sao? Muốn chết! Trong lúc chuyện, sau lưng xuất trận tinh quang chói lòa giống như thái dương, phóng thích ra vạn trượng quang mang hướng đông đảo đại kiếm sư chiếu tới, nhấc lên trận tinh phong huyết vũ! Giống như là băng tuyết gặp phải mặt trời nóng hừng hực, trong sát na gặp phải ánh sáng chiếu tới, hơn trăm vị đại kiếm sư đứng mũi chịu sào liền bị đánh cho tan sát, hóa thành huyết vụ bị trận pháp lập tức hấp thu, còn những vị đứng sau may mắn thoát được cũng liền bị kiếm khí của những vị Kiếm Thánh còn lại dễ dàng giết chết! Tùy theo những đại kiếm sư này vừa chết, trận pháp nguyên bản được bao phủ bởi tầng huyết quang nhàn nhạt, quang mang liền nhanh chóng trở nên đại thịnh, tầng vụ khí dày đặc trong nháy mắt bao phủ cả trận pháp, khiến cho ngay cả thị lực của mọi người cũng bị ảnh hưởng nhất định. - Đây là trận pháp tà ác gì! Trung niên nam tử hừ lạnh tiếng, cổ phong bạo lập tức bắn ra, gào thét đem đám huyết vụ thổi , tán ra bốn phương tám hướng. Song, đám huyết vụ này giống như là hằng số đổi, sau khi thổi tan đến phút, cư nhiên lại lần nữa tràn ngập trở lại, phóng nhãn nhìn lại, tựa hồ như cả phiến thiên địa cũng biến thành màu đỏ như máu, cho dù là hai người đứng gần nhau, cũng chỉ có thể nhìn được cách đại khái. - Hừ, thị giác? Che phủ thị giác đối với Kiếm Thánh cảnh giới hữu dụng sao? Lúc này Lăng Vân cũng là nhàng vung tay lên, trừ bỏ năm người Lâm Tuyết ra, ba mươi mốt thanh thánh kiếm trong tay những vị thánh kiếm sư đều đồng thời rời tay bay ra, xông lên hư , tham lam hấp thu huyết vụ bao phủ toàn trận, mà bản thân cũng trong nháy mắt xuất ra Ám Lam Chi Kiếm và năm thanh bảo kiếm khác, nhanh chóng đánh ra thủ pháp khắc họa nên những phù văn thân ngũ kiếm. Phù văn vừa được hoàn thành, ngũ kiếm tựa như được trao cho sinh mệnh, phát ra trận trận kiếm minh nỉ non, huyết quang mũi kiếm lướt qua tứ đại Kiếm Thánh, hướng về vừa những thánh kiếm sư ở xa xa càng ngày càng tiến thêm vào trận pháp.