Chương 113: Ủy khuất của thánh kiếm sư (2) Phong Đô tốt xấu gì cũng là thất giai thánh kiếm sư cường giả, giờ phút này đúng là bị tên gia hỏa sức chiến đấu nhiều lắm vượt xa ngũ giai đại kiếm sư chút bức đến trình độ này, trong lòng trận ám nộ (giận mà lộ ra ngoài - DG), kiếm phong trong tay chợt trở nên hung mãnh, công kích nhất thời trở nên vô cùng lăng lệ, bất quá cũng từ đó, đối với việc tận lực mô phỏng theo Á Chiến, tự nhiên suy yếu mấy phần. Mắt thấy vị thất giai thánh kiếm sư này đâm tới kiếm, lực lượng linh thức của Lăng Vân được điều động toàn bộ, trong thiên địa kể cả những biến động nhất, lần nữa lên bên trong não hải, đạo phương án được mô phỏng trong đầu nhất thời trở nên nét, khẽ nhất tay, thi triển ra. Kiếm phong lăng lệ của Phong Đô gào thét tê phá hư (xé rách hư - DG), trong nháy mắt tại người Lăng Vân lưu lại ba đạo vết thương lớn, đại lượng tiên huyết nương theo đấu khí sắc bén, tán rải khắp thiên địa, giống như trận huyết vụ phiêu tán trong hư . Thương tổn mãnh liệt như thế, Lăng Vân cũng ngang nhiên chịu đựng, đồng thời lấy loại ý chí chết thôi, hướng Á Chiến công sát. Có thể kiếm này giống như có thần trí, trong nháy mắt bắn tới trước người Phong Đô, kiếm phong sắp tới gần, mặt đột nhiên tuôn ra cổ sát khí nhất vãng vô hồi ( quay về - DG), khiến cho khắp cả người phát lạnh, cổ cảm giác đáng sợ giống như bị độc xà nhìn chòng chọc vào người nhất thời nổi lên trong lòng. Bên bờ nguy hiểm như thế, Phong Đô bộc lộ ra thực lực chân chính hét lớn tiếng, áp chế lục giai năng lượng ba động toàn diện, lấy ưu thế tuyệt đối về năng lượng đem bảo kiếm Sử Thi cấp sắc bén kia của Lăng Vân toàn bộ đánh văng ra, ngay sau đó, cơ hồ giống như bản năng điều động đại lượng năng lượng trong thể nội, kiếm kỹ hoa lệ mang theo Mạn Thiên kiếm khí, giống như phô thiên cái địa, hình thành kiếm áp cường liệt, hung hãn chém về phía Lăng Vân, kiếm khí dày đặc vậy, mỗi đạo có hàm uy lực, đều đủ để đem đấu khí khải giáp của vị tứ giai đại kiếm sư kích toái, oanh sát. Bị người ta uy hiếp tiêu diệt như thế, tất nhiên thể bỏ qua được! người vừa mới thiếu chút nữa giết chết chính mình, tại cũng có thời gian suy nghĩ, ở trước mặt được bày ra cơ hội để đem địch nhân hoàn toàn tiêu diệt thế nào bỏ qua được. Đây là loại bản năng sinh tồn! Đối mặt với kiếm áp khổng lồ đủ để đem lục giai cường giả trảm thành hai đoạn, Lăng Vân sợ chút nào mà nghênh đón, tại sát na kiếm sắp tới người, khóe miệng hơi hơi khẽ động, ra câu khiến cho tâm thần Phong Đô đại loạn: "Đây căn bản phải là kiếm kỹ của Á Chiến!" Phong Đô trong lòng nao nao! Trước tiên cũng kịp phản ứng, bản thân mình tại mô phỏng theo Á Chiến mà, làm sao ban nãy, dĩ nhiên là nhịn được điều động năng lượng trong thể nội, thi triển ra kiếm kỹ ứng năng lực thánh kiếm sư của bản thân? Thế này có thể hay khiến cho đám người Lâm Thủy Lam hoài nghi? Mọi người ở vào vị trí này, e rằng đều chột dạ mà theo bản năng nhìn về phía Lâm Thủy Lam liếc mắt cái, để xác định mình có hay bị bại lộ. Nguy hiểm? Tại trong tiềm thức của , Lăng Vân chẳng qua là người tứ giai đại kiếm sư chỉ biết liều mạng mà thôi, dù uốn công phá đấu khí khải giáp của , cũng phải là chuyện dễ dàng. Hơn nữa vừa mới ban nãy dính phải tam kiếm của mình, thụ nghiêm trọng thương tổn, chảy mất đại lượng tiên huyết, sợ rằng được bao lâu nữa là có thể giải quyết, so với , đám người Lâm Thủy Lam mới là mục tiêu chân chính. chút suy nghĩ, theo bản năng chi phối Á Chiến khẽ cử động, thoáng liếc qua Lâm Thủy Lam ở bên quan chiến, nhận thấy được nàng vẫn chưa có cái gì hoài nghi, lúc này mới có chút thở dài hơi. Song, trong sát na khi thoáng thở dài hơi, cổ nguy cơ gì sánh được từ đáy lòng dâng lên mang theo cổ hàn khí đến thấu xương, nhất thời lan ra cả toàn thân ! Đấu khí khải giáp! Phong Đô trong nháy mắt tế khởi ra thứ mà tin cậy nhất! Song, đợi kịp thở ra hơi, đấu khí khải giáp mà tự nhận là đủ để ngăn chặn kích toàn lực của lục giai đại kiếm sư, đúng là thể ngăn cản được nửa khắc, trực tiếp bị đạo kiếm khí hàm lam quang bên trong bắn cho thủng lỗ, đồng thời xu thế cũng có giảm mà xuyên qua thân thể của , đem lực lượng của kiếm khí hàm trong đó toàn bộ phóng thích... Tâm chiến Công tâm chiến! (Chiến đâu tâm lý) Phương án lập ra thành công trong sát na, hết thảy mọi thứ của vị thất giai thánh kiếm sư này, cũng đều nằm trong lòng bàn tay của . chỉ là quỹ tích xuất kiếm, tựu ngay cả nội tâm của , cũng thoát khỏi tính toán của Lăng Vân, tựu giống như Dự Tri Chi Thần gì biết, nắm giữ toàn bộ hướng của chiến tràng, dưới tình huống như thế, khiến cho Phong Đô chỉ vẻn vẹn có thể chém ra đòn với thực lực của tứ giai đại kiếm sư phổ thông mà phản kích, rồi kết quả là bị vị thất giai thánh kiếm sư bị sát tử! "Bành!" Kiếm khí hoa lệ bắn tại thân thể Lăng Vân, kích phát ra trận huyết vụ nồng hậu! Những kiếm khí này tới cũng nhanh mà cũng nhanh. Ở trong huyết vụ, thân thể Lăng Vân với đầy tiên huyết liên tục lui về phía sau, ngụm tiên huyết phụt ra, cơ hồ có chút dừng lại trước đám người còn lại dù chỉ là để liếc mắc cái, bằng vào bộ pháp vô cùng mẫn tiệp, trong nháy mắt giải khai vòng vây của các đại kiếm sư, tiêu thất bên trong dòng người mênh mông. Lại về đạo kiếm khí hàm lam quang kia, chính là che giấu Mạn Thiên kiếm khí, thường nhân căn bản khó có thể phát giác được, hơn nữa nhờ có yểm hộ của huyết vụ, ai nhận biết được vị thất giai thánh kiếm sư cường giả kia thân tử rồi! Chứng kiến Lăng Vân chạy trối chết, trong lòng mọi người đều cho rằng khẳng định nam tử trẻ tuổi này tự biết phải là đối thủ, khó tránh bỏ mạng vô ích, chỉ có thể tẩu thoát mà thôi. Lục giai cùng với tứ giai, dù sao cũng chỉ liều mạng là có thể bù đắp được chênh lệch, cho dù là có cấp bậc cỡ như Lăng Vân lúc trước, là tuyệt đại thiên kiêu, chỉ sợ cũng vô pháp lấy thực lực tứ giai chiến thắng lục giai ấy chứ. Bất quá, cũng may mà mọi người cho là như vậy, mới có thể để cho Lăng Vân may mắn tránh được mạng, nếu những lục giai cao thủ của Vân Lai đế quốc giấu trong bóng tối biết được cư nhiên sát tử trong bốn vị thánh kiếm sư còn sót lại của đế quốc, tuyệt đối có khả năng đơn giản như vậy mà để bình yên ly khai. Sau khi Lăng Vân ly khai, Lâm Thủy Lam mới lần nữa tới bên cạnh Á Chiến. Bất quá trong cảm ứng của nàng, lúc này sinh mệnh lực của Á Chiến đúng là lấy loại tốc độ cực kỳ kinh khủng trôi , tại tới ba giây đồng hồ thời gian, người nguyên bản còn chút sinh mệnh ba động yếu ớt, trong nháy mắt quay về với hư vô. Cảm thụ được bất thường người , Lâm Thủy Lam vội vã quan tâm hỏi: "Á Chiến các hạ, ngươi sao chứ." có tiếng trả lời... "Á Chiến các hạ?" Lúc này đây, dường như đáp lại lời của nàng, thân thể của vị Phong Đô thất giai thánh kiếm sư cường giả này trực tiếp hướng mặt đất ngã xuống, nặng nề đập mặt đất. Tiếp theo, vạt áo chỗ ngực nhất thời vỡ tan, đại lượng tiên huyết từ vết thương chỗ ngực cuộn trào mãnh liệt lao ra... cần hỏi, nếu như đại lục muốn bình luận về cái chết ủy khuất nhất, vị thánh kiếm sư này, đích là đệ nhất danh, khẳng định phải nghi ngờ. Nếu như biết sát tử chính là địch nhân lớn nhất của bọn họ Lăng Vân, hơn nữa giờ phút này chính là chỉ có thể phát động tối đa thực lực của ngũ, lục giai đại kiếm sư, biết có thể hay bị tức quá mà sống lại hô to ba tiếng (có tích về tức quá kêu to ba tiếng, các bạn có thể google thêm - DG), lại tức quá mà chết thêm lần nữa. ... Chết rồi ư? Nhìn Phong Đô trong nháy mắt mất sinh mệnh khí tức, trong lúc nhất thời, toàn bộ kiếm sư, đại kiếm sư quan chiến, nhất thời mới phản ứng lại. Lục giai đại kiếm sư chết ở tay vị tứ giai đại kiếm sư? Chuyện gì xảy ra? Mọi người quan chiến chỉ cảm thấy là hiểu ra làm sao, ai cũng biết Á Chiến rốt cuộc là chết như thế nào. Bởi do vị này thất giai thánh kiếm sư chết, dịch dung thuật tự nhiên cũng phải chịu nhất định ảnh hưởng, Lâm Thủy Lam nhất thời mơ hồ nhìn ra tia mánh khóe, nàng lập tức cả tiếng truyền lệnh : "Mau mau, mau đưa Á Chiến các hạ vào cấp cứu, vô luận như thế nào, nghĩ hết mọi biện pháp cũng phải đem Á Chiến các hạ cứu sống trở lại, mau..." Những người bên cạnh bây giờ thanh tỉnh trở lại, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ, cứu người mới là quan trọng hơn, dám có chút chần chờ khiên vị Phong Đô lên, hướng phía nội viện mà , căn bản để cho thám tử trong đám người Vân Lai đế quốc nửa điểm cơ hội để tiếp cận . Theo thời gian trôi qua, chỗ dịch dung có thể nhìn ra được kẽ hở ràng, cũng may những người khiên thi thể của Á Chiến đều là nhân viên thuộc nội bộ công hội, có thể tín nhiệm được, tạm thời còn có thể đem tin tức phong tỏa được. Đoàn người đem thi thể Phong Đô chuyển dời đến chỗ biệt viện, Lâm Thủy Lam lập tức ra lệnh cho tâm phúc mời đến vị đại sư về dịch dung, đồng thời phái người thông tri đám người Lâm Tuyết đến đây. Lâm Tuyết nghe tin vị lục giai cường giả thân vẫn tại phân hội của kiếm sư công hội bọn họ, cũng minh bạch được tính nghiêm trọng của tình, lập tức chạy đến, khi nàng nhìn thấy động tác của vị đại sư về dịch dung, có phần giải thích được hỏi: " Thủy Lam, ngươi đây là..." mới nhất ở truyen/y/y "Tiểu thư, người lẳng lặng nhìn là được." bao lâu, dịch dung đại sư đem trang điểm dịch dung người Á Chiến toàn bộ xóa , nhất thời biến sắc: "Này... Đây là trong hai vị thánh kiếm sư Vân Lai đế quốc phái - Phong Đô các hạ, như thế nào..." Lâm Thủy Lam mặt cũng là nhịn được lộ ra vẻ kinh hãi, nàng vốn tưởng rằng là bắt được gian tế trọng yếu gì, nên mới vội vàng thông tri Lâm Tuyết, nhưng nghĩ tới lúc cuối cùng, dĩ nhiên là con cá lớn như thế bị các nàng nhặt được, thậm chí cho dù toàn bộ Hải Sâm Đế Quốc cũng thể ngờ, trong hai vị thánh kiếm sư của Vân Lai đế quốc, cư nhiên lại như thế chết ở trước mặt các nàng, như vậy đúng là kết quả bất khả tư nghị, dù tận mắt nhìn thấy, nhưng hai nàng vẫn hồi thể tin được. "Này..." Lâm Tuyết có cảm giác đại não có chút mông muội, bất quá cũng nhanh chóng tiếp thu, trong nội tâm nổi lên trận kinh hỉ: "Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Vị thất giai thánh kiếm sư này chết? Lẽ nào, chẳng lẽ là ca ca trở về, trợ giúp chúng ta sát tử vị thánh kiếm sư này?" Lâm Tuyết lắc đầu, vội vã đem chuyện tình vừa mới phát sinh trước cửa hỏi qua lần. Nghe xong tình, Lâm Tuyết mặc dù có chút thất vọng, nhưng cũng rất nhanh khôi phục lại. Nhiều năm như vậy trải qua, để cho tâm lý chịu đựng các nàng tăng cường lên rất nhiều. "Xem chừng, đúng là bởi vì vị thánh kiếm sư này sợ thi triển ra thực lực thất giai bại lộ thân phận, mới để cho vị đại kiếm sư trẻ tuổi kia đánh bậy đánh bạ, vô tình giúp chúng ta cái đại ân a." Lâm Thủy Lam gật đầu: "Đích xác cũng chỉ có lời giải thích như vậy." Lâm Tuyết trầm ngâm trong chốc lát, : "Vị đại kiếm sư trẻ tuổi này giúp chúng ta diệt trừ cái đại họa đến từ vị tâm phúc của Vân Lai đế quốc, nếu như có khả năng tìm được , nhất định phải cho ta biết, chúng ta phải hảo hảo báo đáp phen mới được." "Việc này tiểu thư yên tâm, chúng ta tự nhiên biết !" "Ân." Lâm Tuyết gật đầu, tựa hồ là nghĩ tới cái gì, giữa hai chân mày lần nữa lên tia ưu sầu: "Thủy Lam, ngươi ở bên kia, cũng có tin tức của ca ca sao..." Lâm Thủy Lam nhìn dáng vẻ gầy gò ít của Lâm Tuyết, trong lòng khe khẽ thở dài, khéo léo : "Tiểu thư yên tâm, thiếu gia là cát nhân tự nhiên có ngày tương phùng, khẳng định là có việc gì, chừng là lúc tu luyện có điều lĩnh ngộ, ở địa phương nào đó bế quan, chúng ta cứ ở nơi này lẳng lặng chờ đợi là được." Lâm Tuyết có nữa, kỳ thực hai người các nàng trong lòng đều cả. Vấn đề ở chỗ Vân Lai đế quốc nắm giữ mệnh bài của Lăng Vân trong tay, mệnh bài là cái gì, cho dù làm được đệ tử của các đại gia tộc, e rằng người có cơ hội có được, nó là vật thần kỳ có thể thấy được sinh tử của người. Vân Lai đế quốc nếu như phải là chính mình có trăm phần trăm chắc chắn Lăng Vân chết, khẳng định kiêng nể gì cả như thế đối với các nàng hạ thủ, trước mắt nếu quang minh chính đại làm như vậy, thế , nguyên nhân chân chính chỉ có ...
Chương 114: Thần đạo (1) Tiệc chiêu đãi của Kiếm sư công hội giờ phút này tàn, vị nữ tử tên là Khả Khả kia cùng với thiếu nữ cùng làm với mình chính là hướng phía nhà mình tới. Chỗ chiêu đãi của kiếm sư công hội chẳng qua là cái có tính chất tượng trưng mà thôi, đãi ngộ tự nhiên phải là tốt lắm, địa phương mà bọn họ sinh sống cũng phải là khu phố tràn đầy phồn hoa, hơn nữa theo phương hướng các nàng tới xem ra, tựa hồ là tương đối vắng vẻ tại ven rìa của trung khu. Giờ phút này, đôi mi thanh tú của thiếu nữ kia hơi nhíu lại, mang theo tràn ngập ngữ khí giải thích được : "Khả Khả tỷ, ngươi , Á Chiến các hạ thực bị vị các hạ kia giết sao? như thế nào có khả năng lợi hại như vậy, sát tử lục giai đại kiếm sư Á Chiến các hạ? Khả Khả lắc đầu: "Ta như thế nào biết được. Có thể, là vị các hạ kia dùng cái thủ đoạn gì cao siêu khó lường lúc này mới có thể lấy lực lượng tứ giai chuyển bại thành thắng, đánh bại lục giai cấp bậc như Á Chiến đại nhân." Thiếu nữ ngổn ngang suy nghĩ : "Vô luận như thế nào, vị các hạ kia có khả năng đánh bại lục giai đại kiếm sư cao thủ, chuyện này đúng là hoang đường giống như truyện cổ tích! Nếu như bằng lòng vì đế quốc dốc sức mà , khẳng định có thể được phong tước bái hầu, trở thành rường cột đất nước của Hải Sâm Đế Quốc chúng ta." Lục giai, tại trước con mắt của hết thảy con dân Hải Sâm Đế Quốc đều là tồn tại đỉnh phong rồi. "Ha ha, ngươi nha đầu kia, lúc trước cũng vị các hạ kia có ý chí tiến thủ sao, thế nào tại lại..." "Có sao, ta làm sao nhớ , ta dường như như thế." "..." Hai người cứ thế mà , lúc ngang qua chỗ cuối hẻm, vị thiếu nữ gọi là Khả Khả bỗng nhiên giống như phát giác ra điều gì, cước bộ trong nháy mắt ngừng lại, sau đó chuyển hướng cái, tới chỗ rẽ ở cuối hẻm. "Làm sao vậy Khả Khả tỷ..." Thiếu nữ nghi hoặc theo sát nàng tới. Bất quá lúc nàng nhìn đến chỗ rẽ kia tựa hồ nhìn thấy bóng người hôn mê thiếp . Cổ họng của nàng nhất thời cứng lại! "Là ..." Tại trước mặt các nàng đều phải là ai khác, chính thị là Lăng Vân kích sát thánh kiếm sư Phong Đô, sau đó tẩu thoát mất dạng. Lúc cùng Phong Đô đối chiến, là dựa vào kiếm hồn sắc bén, đem kiếm hồn tàng trong kiếm khí. kiếm đâm phá đấu khí khải giáp vốn có thể chống đỡ kích của lục giai cường giả đấu khí, đem kích sát. Bất quá, cũng thể vận dụng năng lượng của kiếm hồn, chung quy chỉ có tam giai kiếm sư lực lượng! Chính mình có kiếm kỹ vận dụng thiên đạo quỹ tích, chỉ bất quá là đưa tốc độ, lực công kích, sức chiến đấu đề thăng tới ngũ, lục giai. Tịnh có nghĩa là lực phòng ngự của cũng có thể đủ để so sánh được ngũ, lục giai cường giả. Uy lực chiêu kiếm kỹ kia của Phong Đô lớn, dễ dàng đưa đấu khí khải giáp của xé rách, đấu khí xâm nhập, đối với tạo thành cực kỳ nghiêm trọng thương tích. Bởi vì có khống chế được tuyệt đối với kiếm hồn trong thể nội, thương thế lan tràn cùng với huyết dịch bị dẫn ra ngoài,cuối cùng vì mất máu quá nhiều, khiến cho hư nhược suýt nữa có trận đầu váng mắt hoa, chớ chi là những đạo năng lượng tàn phá bừa bãi trong thể nội, nếu có ý chí kiên định, sợ là vị tất có thể thuận lợi chạy trốn tới hẻm hẻo lánh này! Sau khi tới nơi này, việc mất máu là cực kỳ nghiêm trọng, bất chấp có hay hoàn toàn an toàn, lập tức ngồi xếp bằng, điều động tất cả năng lượng trong thể nội, đem cổ đấu khí kia toàn bộ trấn áp. Mặc dù khi mọi người của Vân Lai đế quốc kịp phản ứng, biết được vị thất giai thánh kiếm sư kia sau khi chết khẳng định tìm kiếm khắp nơi, nghĩ biện pháp diệt sát mình, vì thánh kiếm sư phục cừu, thế nhưng thương thế người thể để cho lo lắng nhiều. Dưới tình huống có kiếm hồn, nếu muốn sát tử vị thất giai thánh kiếm sư, chung quy là phải trả cái giá vô cùng nghiêm trọng! Hai vị nữ tử vừa đến, lấy thính giác đích tự nhiên trong lòng có nhận thấy, bất quá tại tới thời khắc mấu chốt của việc trấn áp đấu khí, căn bản cho phép có bất luận cái gì qua loa được, phải tiếp tục điều động đại lượng kiếm khí trong thể nội, cố gắng bằng tốc độ nhanh nhất đem cổ đấu khí tàn sát bừa bãi trong thể nội trấn áp. Vị thiếu nữ tên Khả Khả kia chứng kiến Lăng Vân "hôn mê", đầu tiên là lấy làm kinh hãi, bất quá đợi sau lúc lâu, trong lòng lại như là làm ra cái quyết định gì đó, dứt khoát : "Tiểu San, giúp ta tay, đem mang đến nhà của ta . Nếu như để cho ở nơi này ngẩn ngơ, vạn nhất bị tùy tùng của Á Chiến đại nhân tìm được, khẳng định khó thoát khỏi cái chết." Vị thiếu nữ tên Tiểu San ràng là người an phận. Cứu vị có thể trảm sát lục giai đại kiếm sư cường giả? Giúp đỡ vị cường giả này tránh né sát thủ mà vì vị lục giai cao thủ kia mà phái ra? Trong cảnh sinh tử hoạn nạn này, ngẫm lại đều cảm giác như thể có chút kích động a! Nàng lập tức hưng phấn gật đầu, hai người hợp lực, rất nhanh đem Lăng Vân "hôn mê" hướng chỗ ở của mang ... ... vị thánh kiếm sư đích thị là đại tổn thất, đối với Vân Lai đế quốc đích đúng là kích trí mạng! Đế quốc chỉ còn có bốn vị thánh kiếm sư rồi, tại lại chết người, chỉ còn lại chính là ba người, giờ khắc này, Vân Lai đế quốc bọn họ chân chân chính chính trở thành tồn tại thất cấp văn minh đứng ở hàng chót. Vân Lai đế quốc hoàng đế bệ hạ Vân Trọng ngồi ở trong thư phòng, cau mày nhìn tấu chương trước mắt, có vẻ rất là ức chế. "Bệ hạ." ở trước mặt , đúng là Lam gia tộc trưởng Lam Chính. Giờ phút này chính mình có hai vị thánh kiếm sư của Lam gia, xét các cao thủ đứng đầu mà , đây là toàn bộ tồn tại cường đại nhất của Vân Lai đế quốc. Chỉ sợ số lượng thánh khí dấu trong gia tộc bọn họ, cũng vượt quá Vân Lai hoàng thất. Nếu dứt bỏ lực lượng quân tầng dưới của song phương kể đến, tại thực lực Lam gia tuyệt đối Vân Lai hoàng thất. Tuy nhiên như thế, thế nhưng Lam gia tộc trưởng Lam Chính cũng có chút phản nghịch, ý tứ lật đổ Vân Lai hoàng thất chính quyền, cho dù Vân Lai hoàng thất lúc trước làm ra vô số quyết định sai lầm, vẫn có nhân cơ hội này nhảy ra, cùng Vân Lai hoàng thất triệt để trở mặt. Trước mắt đế quốc loạn trong giặc ngoài, nếu như ngầm phát động nội chiến, bỏ đá xuống giếng, chỉ làm quốc lực đế quốc càng ngày càng yếu! So sánh với gia tộc, lợi ích đế quốc là lớn hơn tất cả. "Bệ hạ, dư nghiệt Lâm gia cho dù khó đối phó, thế nhưng nếu các nàng luôn luôn nấp bên trong Hải Sâm Đế Quốc, nương nhờ vào thần điện, muốn đem các nàng diệt sát, tuyệt đối đều phải là chuyện dễ dàng. Trước mắt mười hai lục cấp văn minh phụ thuộc vào Vân Lai chúng ta, thường thấy rục rịch, có thể thấy được sinh ra lòng phản kháng, nếu tiếp tục sử dụng lực lượng của lục đại quân đoàn, đối với lục cấp văn minh Hải Sâm Đế Quốc động binh trong lúc này, hao người tốn của , sợ là còn có thể để cho những đế quốc quy thuộc vốn hề có lòng thần phục ấy, thừa cơ làm loạn, thế là bất lợi lớn đối với quốc gia xã tắc trước mắt." Vân Trọng làm sao chẳng biết đạo lý này, nhưng Lâm gia nhất mạch, quả là họa tâm phúc lớn đối với Vân Lai đế quốc. Ngẫm lại xem bọn người Lâm Tuyết đều có dung hợp nguyên tố Tinh Linh, mới thời gian ngắn ngủi mấy năm, tu vi cao nhất là Lâm Tuyết cùng với Lâm Thủy Lam, đúng là đạt đến cảnh giới ngũ giai đại kiếm sư. Hơn nữa còn có kẻ biến thái Lăng Vân dù chưa tới ba mươi tuổi mà tu luyện đến cửu giai chỉ điểm qua, ai có thể bảo chứng các nàng ngày sau vô pháp đột phá thất giai tiến thêm bước nữa tới bát giai? khi các nàng năm người toàn bộ trở thành bát giai cường giả, đến lúc đó... Vân Trọng khổ não than tiếng: "Như vậy theo ý của Lam khanh, việc này nên đem xử trí như thế nào? "Y thần có ý kiến là, nếu như bệ hạ khăng khăng muốn diệt người của Lâm gia, vĩnh viễn trừ hậu hoạn, phải lấy lực lượng của quốc binh, bằng tốc độ nhanh nhất bức bách Hải Sâm đế quốc khuất phục. Đồng thời phái ra cao thủ, tiềm phục ở bên ngoài Hải Sâm đế quốc, chờ đợi cơ hội." "Quốc nội hỗn loạn đáng để lo, lo lắng chân chính của bệ hạ, là mười hai nước phụ thuộc kia, nếu quốc gia lấy lực lượng của quốc binh tấn công Hải Sâm, chỉ sợ là ít nhất, cũng phải dưới ba năm, mười hai nước phụ thuộc tất nhiên có phản ứng trước loại tình huống này, biện pháp duy nhất chính là dựa vào lực lượng của tam đại thánh kiếm sư hình thành nên uy hiếp, lấy thực lực của tam đại thánh kiếm sư, hẳn là có thể trấn áp bọn họ xuống, trong khoảng thời gian ngắn, cũng phải lo lắm về cơ nghiệp của đế quốc." Bạn đọc chuyện tại Truyện.YY Vì giải quyết ân oán cá nhân của hoàng thất, dù cho phải phải rung chuyển căn cơ của đế quốc... Làm đế vương của như thế, nếu truyền đạt cái mệnh lệnh như vậy xuống dưới, có trời mới biết khiến cho quần thần và chư quốc xung quanh chỉ trích như thế nào. Ngay lúc Vân Trọng do dự, thị vệ báo lại: "Bệ hạ, Vinh Diệu đế quốc Liệt gia phái sứ giả cầu kiến." "Liệt gia?" "Vinh Diệu Đế Quốc Liệt gia cùng với Lăng Vân có ân oán mọi người đều biết, thậm chí còn có hai vị bát giai thánh kiếm sư cường giả chết dưới tay của Lăng Vân, lần này phái ra sứ giả đến đây..." Nghĩ vậy, Vân Trọng nhất thời đại hỉ: "Mau mau ời." bao lâu, vị thị vệ liền dẫn theo sứ giả của Liệt gia tới nghị đại điện. Mục đích Liệt gia đến đây đích thị là kết minh, tự nhiên thu hồi lại kiêu ngao của bát cấp văn minh quyền thế gia tộc, vị sứ giả rất là lễ độ hướng về phía Vân Lai đế quốc hoàng đế bệ hạ Vân Trọng hành lễ, đồng thời thay mặt cho Liệt gia biểu đạt đối với Vân Lai đế quốc thăm hỏi. Sau khi hàn huyên xong, vị Liệt gia sứ giả kia lập tức tiến nhập chủ đề, : "Chắc hẳn vì sao ta đến đây, bệ hạ cũng đoán được ít, sai, chúng ta đều có chung mục tiêu, đó chính là đem Hải Sâm đế quốc Lâm gia nhất mạch, triệt để xóa bỏ khỏi đại lục này. Theo thông tin tình báo của chúng ta, trước mắt Hải Sâm đế quốc cho dù nhìn qua dưới đồng tâm, dốc hết sức chống lại ngoại xâm, bảo hộ cho Lâm gia, nhưng thực tế nội bộ của họ cũng cực kỳ an ổn, hoàn toàn dựa vào Hải Sâm đế quốc bệ hạ Hải Nhạc an bài, là khư khư cố chấp, mới có thể duy trì được loại này cục diện." "Dựa theo ý tứ của các hạ, là phái ra thánh kiếm sư cao thủ, đối với Hải Sâm đế quốc hoàng đế Hải Nhạc tiến hành ám sát?" " , Hải Nhạc luôn luôn đứng ở Hải Sâm đế quốc, với lại hoàng đế của đế quốc bọn , khẳng định cùng với thần điện khẳng định có tồn tại liên hệ rất lớn, tùy tiện phái ra thánh kiếm sư để ám sát, đến có thể thành công, dù cho có thành công cũng tất nhiên bại lộ ra vị thánh kiếm sư kia, dẫn đến hi sinh của . Chỉ vì cái lục cấp văn minh nhoi như thế, tịnh đáng cho chúng ta làm như vậy." " Ý tứ của sứ giả là..." " Nếu muốn khiến cho Hải Sâm đế quốc thúc thủ chịu trói, tiêu trừ uy hiếp của thần điện đối với chúng ta, cũng phải chỉ có diệt sát Hải Nhạc cái biện pháp thôi, chúng ta còn có thể nghĩ biện pháp khác, khiến cho chính bọn nó trái lại đến xin hàng!" "Uy hiếp quân ?" "Đúng! Quý quốc bởi do đủ loại nguyên nhân, điều động lục chi hạm đội là cực hạn, nếu là nhiều hơn, e rằng ảnh hưởng đến việc ổn định thế cục trước mắt của đế quốc. Bất quá, các hạm đội khác cũng phải là có gia nhập chiến tràng, mà có tác dụng chính là uy hiếp quân , tùy thời mà chuyển di, cứ như vậy, đối với việc giữ gìn tính ổn định của quý quốc, khẳng định có nhiều chổ tốt, bởi vậy, chúng ta Vân Lai, Liệt gia lưỡng phương, có thể đồng thời phái ra đại lượng quân đội, đóng quân tại ngoại cảnh của Hải Sâm đế quốc, hình thành vòng vây, thậm chí dưới tình huống năng lực cho phép phái ra vài đội quân gia nhập chiến tràng, cũng nhất định là được, tin chắc rằng được bao lâu Hải Sâm đế quốc tất nhiên phải chịu đựng áp lực từ các phương diện, thể lựa chọn phế bỏ hoàng đế Hải Nhạc, buông tha Lâm gia, hướng về phía chúng tôi lưỡng đại thế lực mà cầu toàn." Biện pháp này Vân Trọng cũng phải nghĩ tới. Bất quá uy hiếp quân dù sao cũng là uy hiếp quân , hiệu quả còn xa bằng hiệu quả của việc điều động hết thảy quân đội tiến nhập vào biên giới Hải Sâm đế quốc, chỉ sợ rằng nếu bọn hộ điều động đại lượng binh lực của đế quốc, vị tất có thể bức bách Hải Sâm đế quốc khuất phục. Thế nhưng lúc này nhận được trợ giúp phía sau của Liệt gia, tính chất biến đổi còn tương đồng. Bát cấp văn minh quyền thế gia tộc, lực lượng quân cũng so với Vân Lai đế quốc yếu hơn bao nhiêu. Hơn nữa gia tộc bọn họ có che chở của Vinh Diệu đế quốc, sau lưng có cái ô bảo hộ, khi động binh động tướng, cố kỵ phải ít hơn nhiều, khi liên hợp với Vân Lai đế quốc, chẳng khác nào làm cho áp lực lên Hải Sâm đế quốc đề thăng gấp đôi. Ngay cả khi chỉ là gấp đôi, cũng đủ để cải biến toàn bộ chiến cục của chiến tràng. "Có thể nhận được tương trợ của quý gia tộc, Vân Lai đế quốc chúng ta cảm kích sao đếm được!" "Ha ha, Vân Trọng bệ hạ khách khí rồi, viện trợ các vị, còn phải chính là giúp cho chính chúng ta sao? Lần này nhị đại thế lực chúng ta khởi binh lần, vô luận như thế nào nữa, tất nhiên thể để lại cho Lâm gia lưu lại tia huyết mạch, nhất định phải trảm thảo trừ căn."
Chương 114: Thần đạo (2) Nhị đại thế lực nghị định xong, lập tức đem hành động bên trong kế hoạch phân phó ra. Bọn họ đầu tiên là trước mặt thiên hạ, lập ra án văn chương công khai lên án Lăng Vân, trình bày ra vô số tội danh, sau đó lại toàn lực chỉ trích Hải Sâm đế quốc bao che cho kẻ ác, nếu như giao ra hung thủ, đế quốc bọn họ phải động binh... Trong tháng kế tiếp, đại quân của Vân Lai đế quốc và Liệt gia được nhiều lần điều động, vô số chiến hạm từ bên trong lãnh địa bọn họ đằng bay lên, giống như phiến ô vân phô thiên cái địa, chiếm cứ khắp cả thiên , dũng mãnh tiến nhập lãnh địa Hải Sâm đế quốc. Mây đen của chiến tranh, nhất thời cuộn trào mãnh liệt che phủ khắp cả cái lục cấp văn minh này. Nguyên bản còn có thể dựa vào ưu thế về bản thổ mà đối với Vân Lai đế quốc bảo trì thế lực ngang nhau, bây giờ tự nhiên có thêm vào Liệt gia - bát cấp văn minh quyền thế gia tộc - gia nhập, nhất thời hoàn toàn bị vây ở thế hạ phong, tới tháng thời gian, tiền tuyến cư nhiên rồi hoàn toàn rơi vào tay giặc. Tiền tuyến thất thủ, đệ nhị đạo phòng tuyến lại chưa hoàn toàn tổ chức hoàn thiện. Nhân cơ hội này, bát cấp văn minh Liệt gia liền phái ra ba vị thánh kiếm sư cường giả, điều khiển ba chiến thuyền đặc biệt tiên tiến thuộc loại cao cấp chiến hạm, trực tiếp trùng phá phong tỏa của Hải Sâm đế quốc, hung hãn giết tới bên ngoài của Hải Sâm đế quốc, dựa vào thực lực cực mạnh của thánh kiếm sư, phá hủy vô số phòng ngự quân , các đồn trú quân khi còn chưa kịp phản ứng, phải hứng chịu đại lượng ma tinh tạc đạn, phá hủy nghiêm trọng ngoại vi của hai tòa vệ thành, sau đó nghênh ngang ra . Nếu phải e ngại uy thế của Hải Sâm đế quốc thần điện, sợ rằng mục tiêu của phen oanh tạc kia, chỉ là hai tòa vệ thành, mà là Hải Sâm đế quốc cũng phải chịu chung số phận. Trong lúc này cử động có tính thị uy, gây cho Hải Sâm đế quốc cao tầng (tầng lớp lãnh đạo - DG) rất là khủng hoảng. Nguyên vốn mọi người trong thành cũng chẳng biết xử lý thế nào, trơ mắt nhìn vệ quân trong vệ thành bị ba vị thánh kiếm sư đại triển thần uy mà vững vàng áp chế, chiến hạm bên trong thành căn bản là vô pháp thuận lợi thăng , cuối cùng dẫn đến ba chiến hạm tiên tiến kia tới gần, đem tất cả quân dân bên trong vệ thành hóa thành tro bụi! Cái loại chấn động đinh tai nhức óc này ràng cứ quanh quẩn ở bên tai, giống như xúc tua của tử thần từ trong thể nội xuyên suốt qua hết thảy mọi cảm giác, khiến cho hết thảy các đại thần suýt nữa sụp đổ, trong lúc nhất thời, ân thanh phản chiến tới đỉnh điểm. Mà lúc này ở nội bộ của đế quốc vấn đề bắt đầu dần dần lên, Vân Lai đế quốc bị bắt buộc thể tạm thời đình chỉ đối với Hải Sâm đế quốc toàn diện tiến công, bất quá về đối ngoại lại công bố rằng, tự nhiên là để cấp cho Hải Sâm đế quốc cơ hội để lần nữa cân nhắc. Từ nhân từ của Vân Lai đế quốc, lần nữa gây ra chuyển biến xấu đối với đám người Lâm gia, mượn cái cớ này, đủ loại áp lực từ bên ngoài gia tăng, khiến cho Hải Sâm đế quốc trưởng lão hội để bảo toàn căn cơ của đế quốc, rốt cục làm ra hành động mà bọn họ tự nhận là biện pháp thức thời nhất - phế bỏ hoàng đế Hải Nhạc, lập tân hoàng đế khác! Nhưng mà, khi quyết định của trưởng lão hội vẫn còn chưa kịp công bố ra, Lâm Tuyết để tìm kiếm sinh cơ, thuyết phục Hải Lâm điện hạ, đái lĩnh cao thủ thầm lặng tiềm nhập Hải Sâm đế quốc trưởng lão hội, ngoại trừ Hải Đế ở ngoài là có phản đối Hải Nhạc bệ hạ chống cự lại Vân Lai đế quốc. Đem toàn bộ trưởng lão hội khống chế. Những trưởng lão kia mặc dù là có thực lực của tồn tại lục giai đại kiếm sư, thế nhưng bọn họ lại nghĩ tới người mà bọn họ từng xem trọng Hải Lâm điện hạ cư nhiên vì trợ giúp cho ngoại nhân, dám can đảm hướng về phía người của mình mà gây khó khăn, nhất thời trở tay kịp, toàn bộ bị bắt gọn, ngoại trừ Hải Nhạc, Hải Đế ra, mọi người cũng ai biết tình huống, hoàng thất trưởng lão hội với quyền lợi tối cao của Hải Sâm đế quốc cuối cùng rơi vào đám người Lâm Tuyết. Đến bước này, Hải Sâm đế quốc cùng với đám người Lâm Tuyết chính thức ở chung chiến tuyến, thể tránh khỏi bị trói cùng chiến xa với đám người Lâm gia, còn có chút đường lui nào. Thối lui thể thối lui, chờ đợi bọn , chỉ có kết quả là chiến tranh! Lấy lực lượng của lục cấp văn minh, đối kháng với lực lượng quân của cái thất cấp văn minh và cái bát cấp văn minh quyền thế gia tộc. …………………………. Lăng Vân được Khả Khả, Tiểu San hai vị thiếu nữ cứu giúp, được tháng thời gian. Giờ phút này, hơi khẽ cau mày, tử tế cảm ứng nhất cử nhất động của kiếm hồn, mong muốn có thể thông qua biện pháp khác, đối với kiếm hồn hàm bên trong cướp đoạt quyền khống chế về kiếm nguyên cho dù là chút cũng tốt. Bất quá, đạo linh hồn ba động kia giống như loại sinh mệnh có linh tính, phảng phất trời sinh có chứa loại uy áp cường liệt, tựu giống như dã thú phổ thông đối mặt với thực vật liên đỉnh là cự long vậy (trong tháp thức ăn cự long đứng ở top - DG), trong lòng có chút nào sinh ra điểm ý niệm phản kháng, đạo linh hồn ba động kia muốn hấp thu kiếm nguyên của kiếm hồn ở thể nội, nó đúng là trái lại đem kiếm nguyên dâng lên, mơ hồ có loại ý niệm cực kỳ nhân tính hóa là nịnh bợ ở trong đầu. Lăng Vân lắc đầu, kiếm hồn cho dù cơ hồ là bởi tinh luyện khí thần mà dưỡng thành, thế nhưng nó dù sao cũng có nghĩa là toàn bộ ý chí của bản thân mình. Tựu so với bản thân mình đôi lúc cũng có hành vi đồng nhất, tỷ như cá và thịt, đều là thức ăn na ná nhau, nhưng khi quyết định ăn cả hai thứ nhất định chọn thịt sau vì cho rằng cá ngon hơn. Suy đoán vị tất là chính xác, cũng nhất định là sai lầm, hai thứ có khả năng đạt đến nhất trí hoàn toàn. "Lần trước, Kiếm linh này bị đạo kiếm khí gây thương tích, cũng được tu dưỡng gần năm rồi. Lúc này linh thể đều bị hủy, biết còn cần bao nhiêu thời gian mới có thể thanh tỉnh lại..." Nghĩ đến vấn đề này, Lăng Vân trong lòng lại có trận rối loạn. thể khống chế kiếm hồn, khiến cho cái cả người luôn cảm giác thiếu thiếu cái gì đó, với lại, khuyết thiếu kiếm hồn cường đại trợ lực trong lúc này, làm cho cả người luôn cảm giác rất yên trí, có loại cảm giác bị vây ở trong vạn mối nguy cơ, lúc nào là an toàn. Kỳ thực tại ngay ngày hôm ấy đối mặt với kiếm kia của Chuyển Luân, dù cho có thiếu nữ trong lam quang vì mà đỡ kiếm kia, đó chỉ vẻn vẹn là Nguyên thần hiển hóa của , cũng nhất định phải thân vẫn, hoàn toàn có thể trước lúc chết, thu hồi lại bí thuật, bảo đảm kiếm hồn bất diệt. Thiếu nữ trong lam quang lao tới, ngăn cản lại đạo kiếm khí kia, khiến cho Lăng Vân xúc động rất lớn, mắt thấy nàng suýt nữa thân vẫn, hồn phi phách tán, cũng bất chấp Tử có hay tại phụ cận thi triển đại thần thông, nhất thời chẳng kịp suy nghĩ, dùng kiếm hồn đem nàng thu lại, cuối cùng đúng là gieo nhân nào gặt quả ấy, thể khống chế được kiếm hồn, hối hận mãi thôi. Ngoại trừ vấn đề này, chân chính càng làm cho Lăng Vân tâm thần rối loạn chính là tâm cảnh của ! Thiên Đế Quốc chuyến cho dù làm cho tâm cảnh của có phần bình tĩnh lại, thế nhưng Tịch Lưu Quang, Chuyển Luân, Tử, lam sắc Kiếm linh, Vân Lai đế quốc, Lâm Tuyết, vân vân, rất nhiều tình như thế, khiến cho cũng vô pháp cùng với lúc mới tiến nhập thế giới này giống nhau, với tư tưởng vô câu vô thúc, thích đâu . Tư tưởng của bản thân mình, chính là lòng hướng đạo, toàn tâm tu luyện! Mặc dù muốn lo lắng những vấn đề phức tạp này, thế nhưng, để sinh tồn, để minh bạch những thứ sau lưng đến tột cùng có mưu gì, lại thể suy nghĩ, bằng tất nhiên giống như Lâm Tuyết, Phong Đô vậy, lúc nào đó bị người ta tính toán cho đến lúc chết cũng biết nữa. "Thực lực a..." Tịch Lưu Quang, Chuyển Luân, mấy vị thần linh, thậm chí Vân Lai đế quốc, chuyện đám người Lâm Tuyết, nếu như có thực lực, mấy vấn đề này hoàn toàn thành vấn đề. Chỉ cần là kiếm hồn của bình thường trở lại, khôi phục đến tu vi vốn có, cũng căn bản cần quan tâm đến an nguy của mình, lại càng vì an nguy của đám người Lâm Tuyết mà uổng phí đầu óc phen. Hết thảy mọi thứ mà , cần phải dựa vào thực lực mà chuyện. Nghĩ vậy, trong đầu Lăng Vân lần nữa ra phần kiếm quyết tu luyện Cửu Cửu Thượng Huyền mà nhớ kỹ đến nổi thể quen thuộc thêm được nữa, các loại đạo lý của Kiếm Thần nhất đạo, tại trong đầu từng cái ra. "Kiếm hồn đại thành, hẳn là có cùng cấp bậc với Kiếm thánh thực lực. Mà khi tiến nhập vào Kiếm Thần cảnh giới, sợ là đủ để chân chính cùng với thần giai cường giả so sánh, đến lúc đó, mặc dù phải đối mặt với thần linh, ta cũng có tài sản nhất định... Kiếm hồn và Kiếm Thần, tuyệt nhiên là hai pháp môn tu luyện bất đồng, ngắn gọn chính là loại lấy ý chí làm chủ thế giới tinh thần, trước mắt ta nếu vô pháp khống chế kiếm hồn, sao luyện qua Kiếm thần nhất đạo." Nghĩ vậy, Lăng Vân cường hành thu liễm tâm thần của mình, cứ như thế mà lẳng lặng ngồi, vẫn duy trì biến ảo khôn lường ở trong đại não, nhất thời rơi vào trạng thái vô tư vô tưởng. Ở bên cạnh bày ra chí ít cũng trăm thanh kiếm! Những thứ này, đều là do khi còn là cửu giai cường giả thu thập lấy, để tu luyện ra Kiếm Thần cảnh giới, đặc ý chế tạo ra cái hoàn cảnh mà kiếm ở khắp nơi, từ đó hảo hảo cảm ngộ đến tồn tại của ý thức bên trong thanh kiếm. Kiếm Thần, tinh thần của kiếm! (ở Kiếm hồn cảnh giới hình thành nên linh hồn của kiếm, lĩnh ngộ Kiếm thần cảnh giới, hiểu được cái thần của kiếm có thể thuế biến kiếm hồn thành thần) khi lĩnh ngộ được được đến trình độ đó, việc điều động kiếm nguyên, kiếm khí, phi kiếm, tuyệt đối là dễ như trở bàn tay. Đạt đến Kiếm Thần, trở thành Kiếm trung chi thần! vị sử dụng kiếm, vận dụng kiếm khí của mình, dù cho là tu luyện pháp môn lợi hại, kiếm khí hồn hậu toàn thân, chính mình lại có kiếm kỹ tuyệt chiêu, nắm giữ lực khống chế kiếm khí tinh diệu, cũng vô pháp đánh bại được người tấn thăng đến Kiếm Thần cảnh giới. Ngươi thi triển kiếm khí để công kích, mục đích cuối cùng vẫn là vì đả thương người, mà khi người ta trở thành phần tử của kiếm, ngươi làm sao đối với người ta tạo thành thương tổn? Tựu giống như con người, vĩnh viễn vô pháp thông qua công kích thuộc loại bạo khí để đả thương đến khí được, cùng lắm là đem nó đả loạn mà thôi. Kiếm Thần nhất đạo đồng dạng cũng như vậy. Theo dẫn dắt của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí ở thể nội, trăm thanh kiếm trước mắt bắt đầu tại trong não hải của Lăng Vân mơ hồ ra. Nguyên bản trong lòng còn có chút rối loạn, theo những kiếm ảnh mơ hồ này, hơi hơi có tia trầm thụy (bùn ngủ - DG), tựu giống như những kiếm ảnh này và cái nôi nơi phàm nhân giống nhau, trong lòng dần dần cảm giác nặng trĩu, cùng lúc đó tia cảm giác lờ mờ bao phủ trong lòng. Ý thức lẳng lặng mất dần, trong mắt, trong não hải, trong lòng, có chút tàn lưu của vô số hình tượng kiếm ảnh! Giờ khắc này, nguyên bản bị nhiễu loạn tâm thần, bắt đầu trở nên bình tĩnh, giống như con người bình thường sau ngày bận rộn, bắt đầu tiến nhập giấc ngủ. Bất quá, so sánh với người thường bận rộn từ sáng đến tối, Lăng Vân lại bận rộn đằng đẳng suốt đời! nguồn Cả đời này chỉ là vì kiếm, luôn luôn đôn đốc bản thân mình ngừng trùng kích đỉnh phong của kiếm đạo, chưa bao giờ bằng lòng buông bỏ chấp niệm đối với kiếm trong lòng mình, mà khiến cho trong tâm sinh ra lười biếng, do đó ảnh hưởng đến việc tu luyện vô thượng kiếm đạo. Cảm ngộ kiếm, quên bản thân, quên kiếm, chỉ giữ lại kiếm chi tâm, giữ lại kiếm chi niệm, đem bản thân mình trở thành phần tử của kiếm, hóa ý thức thành linh, thành Kiếm linh, thậm chí, hóa Kiếm linh thành hư vô, tất cả quy về tịch diệt!
Chương 115: Bại lộ Tu luyện, từ trước đến nay là có khái niệm về thời gian. Mười ngày, hai mươi ngày, tháng, hai tháng, năm, hay là hai năm? Lăng Vân cũng biết, trong lúc tu luyện, hoàn toàn quên tồn tại của thời gian. Khi tỉnh lại, cơ hồ cũng minh bạch trong đoạn thời gian tu luyện này, đến tột cùng đạt được cái gì, cảm ngộ được cái gì, tựu giống như người, ngủ giấc khoan khoái, nhưng cũng thể cảm giác được thoải mái như thế nào... Mặc dù đoạn thời gian ngủ này có điểm hơi dài. Mặc dù mọi thứ xung quanh vẫn như cũ, thế nhưng sau khi ngủ hồi Lăng Vân nhìn lại thế giới này, vẫn là cảm giác có điểm bất đồng, bất đồng ở nơi nào, lại thể được, ngủ giấc thoải mái, tinh thần trở nên tốt hơn ư? Nhất là bên cạnh mình lúc này là hơn trăm thanh bảo kiếm, tựa hồ tại sâu bên trong, cùng bọn chúng có loại liên hệ vô hình... Loại liên hệ này, ràng cảm giác được là tầm thường, thế nhưng, điều này cứ như là đương nhiên vậy. Giống như người, bỗng nhiên phát ra mình có khả năng cùng với động vật chuyện, phảng phất chính mình cũng là phần tử của các loại động vật vậy, nhưng hết lần này tới lần khác lại biết , bản thân mình có khả năng phải thực là người. Cái loại cảm giác này, khiến cho trong lòng nổi lên loại gì đó quái dị nên lời. Bất quá, loại tượng quái dị này chưa duy trì được bao lâu, bởi do có nguyên nhân khác khiến tâm thần của bị thúc đẩy tỉnh lại. Tiếng kêu thảm thiết, giống như thanh của người trước khi tử vong! Hơn nữa tiếng kêu thảm thiết này, mơ hồ còn có chút quen thuộc... "Bành!" Cánh cửa lập tức bị Lăng Vân chưởng đánh văng, cả người lập tức xông ra. Trong nháy mắt vượt ra khỏi gian phòng, tiến tới phía trong phòng khách. Giờ phút này, chỗ cư trú của Khả Khả sớm bị phá thành phiến bừa bãi. Đại môn kia ràng là bị lực lượng của kiếm sư cấp bậc cường giả cường thế đánh văng ra. Tại bên phòng khách, thiếu nữ tên Tiểu San gục ngã trong vũng máu, mất sinh mệnh khí tức. Tiếng thét chói tai mới ban nãy, ràng là của nàng phát ra trước khi chết! vị "ân nhân cứu mạng" khác của tên Khả Khả cực khổ chống đỡ công kích của vị nhất giai kiếm sư. Y phục toàn thân cơ hồ bị vị nhất giai kiếm sư kia dùng kiếm pháp trêu đùa mà cắt cho còn phiến hoàn hảo. Lộ ra từng mảnh da trắng như tuyết. Mà phía sau vị nhất giai kiếm sư kia, còn có năm vị kiếm sư giả khác, ước chừng tu vi đều là trình độ ngũ giai đại kiếm sư. Thấy màn như vậy, Lăng Vân căn bản thèm hỏi qua mà trực tiếp xuất ra kiếm. Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí vừa xuất, vị nhất giai kiếm sư kia chưa kịp phản ứng, yết hầu của xuất cái lỗ máu. Tốc độ cực nhanh, cho dù là vị ngũ giai đại kiếm sư kia căn bản cũng kịp phản ứng. Nguy cơ được giải trừ, Khả Khả nhìn thoáng qua thấy Tiểu San chết, nhào tới bên người nàng mà cúi đầu khóc nức nở. Chính mình dẫn đến cái chết của thân nhân. Vị ngũ giai đại kiếm sư kia có phần giận dữ, ngay sau đó lập tức nhận ra Lăng Vân, nhất thời nghiến răng nghiến lợi: "Hỗn trướng, ngươi quả nhiên trốn ở chỗ này. Cũng dám dùng thủ đoạn ti bỉ mưu hại Á Chiến đại nhân. Ngày hôm nay chúng ta nhất định phải mượn tạm cái đầu của ngươi, để tế vong linh của Á Chiến đại nhân linh thiêng ở trời! Giết cho ta." "Á Chiến? Hẳn là Vân Lai đế quốc thánh kiếm sư Phong Đô của các ngươi chứ." Ngũ giai đại kiếm sư vừa nghe xong sắc mặt hơi đổi, nhưng thấy giống như biết chi tiết tình, nhất thời mắt lộ hung quang: "Cái gì mà Phong Đô! Ngươi là ai, ở đó mà hồ ngôn loạn ngữ!" Bạn xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm Hồi đáp lại xuất ra kiếm chứa năng lượng ba động tầm tam giai! Đối với địch nhân, chưa bao giờ biết cái gì gọi là thủ hạ lưu tình! "Vẻn vẹn tam giai..." Cho dù ngũ giai kiếm sư kia vẻ mặt khinh thường, nhưng chiêu số tay, cũng là có điểm ẩu tả, thực lực ngũ giai cường giả hề bảo lưu bạo ra, đấu khí ba động mạnh mẽ đem toàn bộ những thứ bên trong phòng khách toàn bộ hất bay, cho dù là thất cấp kiếm sĩ Khả Khả thút thít mặt đất, cũng phải lo cuống quít lui về phía sau. Cho dù thập phần cẩn thận, nhưng nhất kiếm của Lăng Vân lại hề trở ngại phá khai ngũ giai cấp đấu khí phòng ngự của , trực tiếp đụng tới đấu khí khải giáp, khiến vô cùng kinh hãi, nếu bằng vào kinh nghiệm chiến đấu nhiều năm qua, lợi dụng khi đấu khí khải giáp ngăn trở rồi trong nháy mắt lập tức lui về phía sau, nhất kiếm này chỉ sợ cũng đủ để làm bị thương! Cảm thụ được kiếm khí sắc bén truyền đến thân kiếm của đối phương, đại kiếm sư lập tức hét lớn: "Cùng tiến lên!" Lăng Vân tiến lên bước, quay về phía Khả Khả lên tiếng: "Mau vào phòng trong." Sau đó cổ tay khẽ động, thanh bảo kiếm cấp bật Thánh khí trong nháy mắt lên ở lòng bàn tay. Cái chuôi thánh khí này, chính là đến từ " cống hiến" của Liệt gia lưỡng vị bát giai thánh kiếm sư. Mặc dù do duyên cớ chưa có thông linh, có khả năng chém ra được trọn vẹn đặc hiệu của thánh khí, thế nhưng giờ phút này dùng để đối phó những bảo kiếm cấp truyền kỳ trước mặt, tất nhiên là cũng như chém bùn! Kiếm phong rung lên, giết tới bên người vị tam giai kiếm sư, chém đoạn bảo kiếm của , lập tức xuyên thẳng qua trán, đồng thời xu thế còn chưa giảm đem vị tam giai kiếm sư đẩy lui. Ngay sau đó lại mượn lực bước của bộ pháp huyền diệu, Lăng Vân nhanh như chớp vụt tới trước mặt của vị tam giai kiếm sư vừa thối lui, sắc bén Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí dễ dàng phá toái công kích đấu khí của đối phương, chấn tán đấu khí khải giáp bên ngoài cơ thể , xuyên thẳng vào trong cơ thể. cách dứt khoát, cách lưu loát! "Phốc xuy!" Tam giai kiếm sư miệng thổ ra tiên huyết, ngửa mặt mà ngã ra. Chỉ mới lần giao phong, năm vị kiếm sư chết hai vị, Tốc độ giết chóc như thế, khiến cho ngũ giai đại kiếm sư kia biến sắc. "Người này sợ rằng biết được bí mật về việc chúng ta tiềm phục, biết hành tung của Phong Đô đại nhân, chừng cũng nắm giữ vị trí tại của Vương Phó đại nhân! Vô luận là vì Phong Đô đại nhân báo thù, hay là vì tránh ảnh hưởng đến kế hoạch của đại nhân, nhất định phải chết." vị tứ giai cường giả bên cạnh ngũ giai đại kiếm sư thối lui bước về phía sau,tay khẽ lật, mặt xuất thiên Thần chi điển tịch. Hiển nhiên, nghĩ thông suốt qua phải dùng phương thức này để thỉnh cầu chi viện. khi Lăng Vân đem bí mật của Vương Phó thánh kiếm sư đại nhân tố giác cho Hải Sâm đế quốc, cần bao lâu, Thần phạt chi lực của thần điện tất nhiên đem ngài diệt sát! Đế quốc còn sót lại ba vị thánh kiếm sư, mà sinh tử của Vương Phó tại toàn bộ rơi vào tay bọn họ. Nghĩ đến tính nghiêm trọng của tình, ngũ giai đại kiếm sư vẻ mặt ngưng trọng mà lắc đầu, nhất thời gia nhập việc vây công đối với Lăng Vân! Lăng Vân mắt thấy vị tứ giai đại kiếm sư kia muốn cầu viện, hừ tiếng, thân hình nhoáng lên, Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí lập tức đem vị đại kiếm sư đánh văng ra, sau đó kiếm khí kinh phong lấy tốc độ nhanh như thiểm điện, đem khả năng ngăn trở của vị ngũ giai đại kiếm sư hoàn toàn phong bế, rồi lại nhanh như thiểm điện xoay người cái, hướng vị tứ giai đại kiếm sư kia chộp tới. ngờ lúc này, vị ngũ giai đại kiếm sư kia đúng là muốn liều mạng, đối mặt với công kích của kinh phong kiếm khí dày đặc như mưa, bằng vào phòng ngự mạnh mẽ của đấu khí khải giáp, tuỳ ý cho kiếm khí ở người tạo thành vô số thương tích, tránh né mà cường hoành lao ra, nhanh chóng xuất ra kiếm mang theo đấu khí cường liệt, oanh kích tại thánh kiếm của Lăng Vân. "Oanh!" Đấu khí cường liệt bạo phát mạnh mẽ, khiến cho ngay cả mặt đất cũng bị tàn phá bừa bãi! Đấu khí ngầm mang theo lực lượng hướng tứ phía lao , đem bức tường chung quanh toàn bộ phá tan, rồi lại hất tung lên cao, tràn ngập khắp hư . Cả khu nhà giống như bị đạn đạo oanh kích, ầm ầm sụp đổ, tản ra vô số khói bụi. Từ trong khói bụi, cả người Lăng Vân phóng lên cao, mục quang lần thứ hai khóa chặt lại tứ giai đại kiếm sư muốn thối lui, bất chấp bại lộ bí mật người, lấy thiên đạo quỹ tích, thay thế gian ba động, trong nháy mắt bước chân vượt qua mấy chục thước cự ly, nhanh như thiểm điện bắn tới trước người tứ giai đại kiếm sư kia, Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí ngay khi còn chưa kịp phải ứng, xâm nhập vào trong thể nội, đem toàn bộ nội tạng hóa thành mảnh . Ngũ giai đại kiếm sư mắt thấy Lăng Vân đem tứ giai đại kiếm sư kia sát hại, nhất thời nộ hỏa xông thiên, hét lớn tiếng, mang theo đấu khí ba động cường liệt hướng phía Lăng Vân, thân còn chưa đến, cổ áp bách cự đại đến từ ngũ giai cường, tiếp cận ở trước người. Thừa dịp Lăng Vân bị ngũ giai đại kiếm sư cuốn lấy, vị tam giai kiếm sư lợi dụng bụi mù tràn ngập khắp nơi che dấu, trong nháy mắt đả khai Thần chi điển tịch, thay cho vị tứ giai đại kiếm sư kia, phát ra chỉ thị cầu viện. ... Phân hội của Kiếm sư công hội. Do Lăng Vân "đánh bậy đánh bạ" sát tử vị thánh kiếm sư, làm tan rã nguy hiểm đến sinh mệnh của đám người Lâm Tuyết, Lâm Tuyết cũng chú ý mật thiết đến hành tung của , cách đây ba tháng, cuối cùng nghe được tin tức từ Lâm Nhược Nhược. Bất quá làm cho bộ phận tình báo của bọn họ vô cùng xấu hổ chính là, người tìm ra nơi ở của vị các hạ kia cư nhiên là bọn - bộ phận tình báo của Hải Sâm đế quốc kiếm sư công hội, mà là gián điệp của Vân Lai đế quốc cài vào Hải Sâm đế quốc. kẻ gián điệp, tại lãnh thổ của Hải Sâm đế quốc cư nhiên có thể so với bộ phận tình báo của Hải Sâm đế quốc có tốc độ nhanh hơn trong việc truy tìm người, dựa theo điểm này liền đủ để chứng minh cường đại của cái thất cấp văn minh. Mặc gì cái thất cấp văn minh này bị thiệt hại nặng nề về thánh kiếm sư cường giả, lại bị Lăng Vân sát tử thêm người nữa, thế nhưng thực lực bên trong của đế quốc bọn so với Hải Sâm đế quốc vẫn mạnh hơn vô số lần! "Tiểu thư, chúng ta mới vừa nhận được tin tức xác thực, sáu vị kiếm sư, đẫn đầu là vị ngũ giai đại kiếm sư, ở tại thành bắc đệ thập khu vực phát sinh giao chiến kịch liệt, mà người cùng bọn chúng giao chiến, chính thị là người mà ngài muốn chúng ta lưu ý mật thiết - vị đại kiếm sư các hạ trẻ tuổi kia." "Năm vị kiếm sư, còn có ngũ giai đại kiếm sư!?" Lâm Tuyết nhất thời minh bạch tính nghiêm trọng của tình: "Năm vị kiếm sư này nếu như là vì chuyện của Á Chiến, vậy đủ để chứng minh bọn họ cũng là cổ thế lực trong bóng tối của Vân Lai đế quốc mai phục tại bên cạnh chúng ta." "Nếu là người của Vân Lai đế quốc, vậy cần phải thủ hạ lưu tình, chúng ta liền điều động nhân mã, đưa bọn họ toàn bộ thu thập." ", chờ chút." Lâm Tuyết cơ hồ là học được thói quen của Lăng Vân, nhíu nhíu mày, trầm ngâm : "Vị các hạ kia cho dù phải chân chính là lục giai cường giả, nhưng nếu có thể sát tử lục giai cường giả thánh kiếm sư Phong Đô lúc ngụy trang, có thể thấy được thủ đoạn nhất định đơn giản, vị ngũ giai đại kiếm sư, tất nhiên làm gì được . Chúng ta cần ngại mà trước, thầm quan sát, nhìn xem có hay có thể lấy làm mồi dẫn, dụ ra càng nhiều gián điệp của Vân Lai đế quốc. Nhược Nhược, lập tức điều động nhân mã ngay, chú ý mật thiết toàn bộ nhân thủ, nếu cơ hội lần này được vận dụng là tốt, chừng chúng ta có thể lần hành động đem toàn bộ gián điệp của Vân Lai đế quốc xuất đầu lộ diện!" "Tiểu thư xuy xét lợi hại, ta liền phái người khống chế trường." "Chính bản thân các ngươi cũng phải chú ý cẩn thận, đừng quên, từ nơi bí mật nào đó, còn có vị thánh kiếm sư cường giả giống như hổ rình mồi!"
Chương 116: Rút dây động rừng Khi giao thủ với Phong Đô giả trang thành lục giai đại kiếm sư, Lăng Vân đúng là dựa vào đủ loại phương pháp sát tử, có thể thấy được nếu có kiếm hồn, đối mặt với lục giai đại kiếm sư, căn bản là chiếm được tiện nghi. Giờ phút này bị vị ngũ giai liều mạng dây dưa, nếu như sử dụng Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm kỹ tinh diệu, nhất thời cũng chỉ có nửa phần cơ hội sát tử, đúng là phải chuyện dễ dàng. Chiến đấu của ngũ giai cường giả, hấp dẫn tới ít người xem, trong đó thậm chí thiếu những kiếm sư cấp bậc cường giả với kiến thức rộng rãi. Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, cơ hồ chính là đại biểu cho thân phận của Lăng Vân, nếu như sử dụng... Bất quá, khi chứng kiến vị tam gia kiếm sư trong bụi mù, tại phiến kiến trúc bị tàn phá, nhất thời liền biến sắc! Nhìn vị tam giai kiếm sư trẻ tuổi này xem ra, khả năng chính mình cũng có Thần chi điển tịch là tương đối cao... Có Thần chi điển tịch, chẳng khác nào có cái vô tuyến điện thoại, khi đem tin tức chổ ở của bản thân mình ra... Nghĩ vậy, Lăng Vân nhất thời có tâm trạng tái chiến, muốn trực tiếp xoay người tẩu thoát. Bất quá, ngay lúc muốn chạy, phiến kiến trúc sụp đổ kia khẽ khẽ nhúc nhích, khuông mặt dính đầy tro bụi lộ ra, cố gắng giơ tay lên, nhìn bộ dáng thế này khẳng định là thụ thương rất nặng - đây đích thị là Khả Khả. Trong lúc nhất thời, vấn đề nghiêm trọng nảy sinh trước mặt. Cứu hay là cứu!? Ân nhân cứu mạng tên Tiểu San chết rồi, mà bây giờ tình huống rất là khẩn cấp, nhưng mà nhìn Khả Khả trước mặt... khi trực tiếp ly khai, nhị vị kiếm sư này tuyệt đối buông tha cho nàng, cuối cùng chỉ có con đường chết. Trơ mắt mà nhìn nàng chết ư? Mà đúng lúc này, Ngũ giai đại kiếm sư lệnh cho vị tam giai kiếm sư kia cho tiếp tục cân nhắc mà buộc phải hạ quyết định. " Giết kẻ tiện nhân này !" "Hưu!" vừa xong, thân hình Lăng Vân đột nhiên chuyển di, lập tức bỏ qua cái đối thủ khó chơi này, nhanh như thiểm điện, khi tới gần chỗ tam giai kiếm sư, mang theo kiếm khí từ trời giánh xuống với quỹ tích sao phá giải được, trực tiếp chấn vỡ thanh bảo kiếm cấp truyền kỳ ngăn cản trước mặt, tiếp đến là "nhất kiếm trảm sát nhất nhân". Rồi sau đó, Lăng Vân có chút trì hoãn xoay mình rơi xuống trước người Khả Khả, tay xốc cả người nàng lên, nhắm hướng con hẻm vọt tới. "Còn muốn chạy, hỏi qua ta có đồng ý hay sao!?" Tới sáu người, cư nhiên đều chết hết chỉ còn lại người, ngũ giai đại kiếm sư làm sao bằng lòng dễ dàng để cho rời ? Tại trung bỗng nhiên gia tốc, mang theo uy áp từ trời giáng xuống, hung hãn lao thẳng tới, khí cơ của ngũ giai đại kiếm sư được điều động bao trùm cả khu vực. Lui? Nếu chỉ có Lăng Vân người, tuyệt đối có thể theo cách tốc độ cực nhanh của mình phá khai khí cơ phong tỏa của ngũ giai đại kiếm sư, cấp tốc ly khai, mang ột người thụ thương... Chưa từng bao giờ, Lăng Vân, bị vị ngũ giai đại kiếm sư bức đến nổi này. Ngũ giai mà thôi, cho dù sử dụng Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm kỹ, tối đa năm phút đồng hồ, cũng có thể giải quyết, nếu là có điều kiện để vận dụng Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm kỹ... Nhưng địch nhân trước mắt, chờ đợi năm phút đồng hồ sao? Bạn xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm Trong nháy mắt, Lăng Vân buông xuống Khả Khả trong tay, Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí trong thể nội lấy loại quỹ tích đặc thù rất nhanh vận chuyển, cổ kiếm ý vãng vô hồi trong thể nội đột nhiên bạo phát, phảng phất như con cự long bay ra từ trong hư , mang theo kiếm khí thảm liệt hữu tử vô sinh, hung hãn trùng phá thiên , chính diện nghênh đón vị đại kiếm sư từ trời giáng xuống! Kiếm trùng thái hư! "Oanh!" dưới lưỡng đạo kiếm khí nhất thời tại giữa trung va chạm, đấu khí cùng kiếm khí tại trung đồng thời nổ tung, năng lượng tàn phá từ trung tâm tản ra, hình thành dải khí lưu hình cầu, tán ra tứ phương, mặt đất nổi lên trận phong bạo, trong phút chốc đất đá bay mù trời, hình thành phiến hỗn loạn. Bằng vào sắc bén của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, kiếm trùng thái hư trước tiên phá khai phòng ngự của ngũ giai đại kiếm sư! Thế của kiếm khí mạnh mẽ cũng giảm , đưa cả người hoàn toàn bao phủ ở bên trong, đem biến thành phiến huyết nhục, tán lạc trong hư ! Khi Lăng Vân thi triển ra Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, thắng bại lập tức được phân chia! "A!! Đây là kiếm kỹ của Lăng Vân các hạ mà!" Trong đám người, những kẻ với kiến thức hơn người nhất thời làm ra trận kinh hô, kinh hỉ lẫn lộn mà nhìn Lăng Vân từ bầu trời hạ xuống. "Ta nhận ra rồi, ta nhận ra vị các hạ này rồi." Lăng Vân nhướng mày, mình tại đúng là thay đổi tướng mạo, cho dù là cửu giai cường, cũng đừng có mơ tưởng nhìn thấu chân diện mục của chính mình, chẳng lẽ trong đám người này có cường mạnh mẽ cấp bậc loại này? Bất quá, tình huống bị người ta vạch trần thân phận cũng có phát sinh. Người nọ tiếp tục kinh hô: "Ta nhận ra rồi, vị các hạ này chính là người mấy tháng trước, đánh bại cùng với sát tử qua lục giai đại kiếm sư các hạ. Lúc đó chúng ta còn hoài nghi, mới chỉ đạt tới thực lực của tứ giai đại kiếm sư, như thế nào có thể đánh bại được Á Chiến các hạ vốn đạt tới lục giai cảnh giới nhiều năm chứ, nguyên lai vị các hạ này dĩ nhiên là cao đồ của Lăng Vân các hạ!" Mọi người vừa nghe như thế, nhất thời bừng tỉnh đại ngộ. "Khẳng định là như thế này, nếu như vị các hạ này đúng là cao đồ của Lăng Vân các hạ, làm sao có thể lấy thực lực tứ giai đánh bại lục giai như Á Chiến, lúc bây giờ lại làm sao có thể thi triển ra Thần chi kiếm kỹ độc hữu bởi Lăng Vân các hạ chứ!" người nêu ra vấn đề, những người khác nhất thời phụ họa theo. Về phần đem nam tử trước mắt cùng với Lăng Vân liên hệ? đến tướng mạo hai người hoàn toàn tương đồng, chỉ cần dựa vào thực lực của hai người, tựu đủ để đoán được. Lấy thực lực của Lăng Vân các hạ, hà tất muốn thủ hòa với vị ngũ giai đại kiếm sư này, Phỏng chừng nhất kiếm cũng đủ để miểu sát. Hơn nữa, vị ngũ giai đại kiếm sư kia, nếu chân chính đối mặt với Lăng Vân các hạ, phỏng chừng cần đánh, muốn bỏ chạy còn cầu được nữa là. Lăng Vân cũng hướng bọn họ giải thích gì, ôm lấy Khả Khả, nhắm thẳng hướng bên cạnh bay . Bất quá do Hải Nhạc bệ hạ đặc ý "thần thoại hóa" hình tượng Lăng Vân lên, ở Hải Sâm đế quốc chính mình có uy vọng gì sánh được, việc bái nhập môn hạ của Lăng Vân hoặc trở thành tùy tùng của , quả thực là điều vạn người mong ước. Chỉ tiếc Lăng Vân các hạ tính tình ngạo, cho tới bây giờ chưa từng thu nhận qua đệ tử hoặc tùy tùng. Lúc này cư nhiên lại xuất cường giả trẻ tuổi chắc chắn là đệ tử của , cơ hội này vô luận như thế nào cũng có khả năng đơn giản buông tha được. Nếu là có thể hướng về phía thỉnh giáo bí quyết bái sư thành công, tự nhiên là hảo a, cho dù thể, trở thành tùy tùng của , mai sau cũng có thể có cơ hội tiếp cận Lăng Vân các hạ, nếu có thể được Lăng Vân các hạ chỉ điểm chiêu nửa thức, tuyệt đối là được lợi cả đời. Trong lúc nhất thời, mọi người toàn bộ xông tới, muốn tranh giành tiến cử cho Lăng Vân các hạ, cho dù là tẩu thoát ở trời, dọc theo đường đều khiến cho vô số kiếm sĩ, kiếm sư bám gót. Cuối cùng dẫn đến cơ hội của Lăng Vân bị bỏ lỡ, thời cơ của việc bí mật đào tẩu lập tức mất , chỉ thấy trong hư quang mang chợt lóe, vị lục giai cường giả cùng với ba vị ngũ giai cường giả nhất thời phá mà đến, xa xa trông thấy Lăng Vân, đấu khí lập tức cường hoành bộc phát, nhanh như thiểm điện phá tiến tới, trực tiếp cản trước bước tiến của Lăng Vân. Bởi do đây căn bản phải là quốc gia của mình, vị lục giai cường và ba vị ngũ giai đối với bình dân bên cạnh cũng có bất luận cái gì cố kỵ, vừa thấy mặt, lập tức động thủ, đấu khí cường liệt vừa xoẹt qua mặt đất, khiến cho đại lượng dân chúng bị tử thương. Vì sợ hãi những kẻ truy đuổi Lăng Vân, các kiếm sĩ, kiếm sư đều hoảng sợ dừng bước, dám tiến lên. Để cho tin tức của thánh kiếm sư Vương Phó rò rỉ, bốn người này có bất luận cái gì trì hoãn, vừa thấy mặt lập tức hạ sát thủ, căn bản có lời vô ích. Hơn nữa lúc về sau, nghe được lời suy đoán của những kẻ bình dân, trong lòng mấy người càng cảm thấy kinh hãi: "Người này khẳng định là con cờ mà Lăng Vân thầm tàng, chuyên dùng để đối phó với Vân Lai đế quốc chúng ta. Chỉ sợ là lần trước thánh kiếm sư Phong Đô các hạ, hầu như sắp nắm bắt được sinh tử của đám người Lâm Tuyết, vì thế mà kẻ trước mắt diễn vở kịch xuất sắc, đem Phong Đô các hạ sát tử..." Đồng thời, trong lòng bọn họ cũng là cảm thấy may mắn gì sánh được: "May mà bệ hạ minh, sớm phái ra cường giả tới trảm thảo trừ căn, rốt cuộc bức ra được kẻ này. nhìn qua bất quá chỉ ba mươi, mặc dù so với Lăng Vân lớn tuổi hơn, nhưng nay cũng đạt tới tứ giai tu vi, tư chất cực cao, sợ là so với Lăng Vân cũng kém hơn bao nhiêu. Nếu như tùy ý tàng mà tu luyện thêm, tới mười năm, lại có Lăng Vân thứ hai, đến lúc đó, Vân Lai đế quốc chúng ta cũng khó có khả năng xoay sở được." Nghĩ vậy, vị lục giai đại kiếm sư này lập tức hướng phía chủ để báo cáo tình huống ở nơi này, đồng thời sai người đem hết thảy phục binh xông ra, trước tiên đem người này giết chết, lấy câu hồn châu đoạt lấy bí tịch của Lăng Vân. Mà cho dù là thể đoạt được bí tịch, cũng tuyệt đối thể để cho sống sót được. Nếu như thực cũng hạ sát được, vẫn có thể kiến nghị hoàng đế bệ hạ cùng với Liệt gia gia chủ liền bày ra mưu kế chuẩn bị sẵn là phái ra bọn pháo hôi, vây công lấy thần điện, nhằm mục đích kiềm chế lực lượng thần phạt của thần điện, thừa dịp này, liền thỉnh vị thánh kiếm sư Vương Phó các hạ đem Lăng Vân diệt sát. vị lục giai, ba vị ngũ giai! Lăng Vân cũng ngờ qua, viện binh của địch nhân đến nhanh như vậy. Bất quá, ngay khi mấy vị đại kiếm sư cường giả vừa xuất , nguyên khí ba động bầu trời lại có trận đại loạn, từng đạo cương phong trong nháy mắt hình thành trong hư , gào thét từ trời giáng xuống, hướng bốn vị đại kiếm sư cao thủ kia càn quét qua. Chỉ thấy tại bầu trời, lưỡng đạo thân ảnh vội vàng lao tới, chính thị là Lâm Tuyết và Lâm Nhược Nhược. Nguyên bản vẫn còn ý niệm lấy Lăng Vân làm mồi dẫn, câu ra toàn bộ gián điệp của Vân Lai đế quốc, rồi điều động nhân mã đưa bọn họ mẽ tóm gọn, nhưng khi Lâm Tuyết biết được vị các hạ kia có khả năng nắm giữ thông tin về ca ca Lăng Vân, nhất thời kinh hỉ, cũng bất chấp cái gì là lấy đại cục làm trọng, trước tiên cùng với Lâm Nhược Nhược xông ra. "Các hạ chớ kinh hoảng, chúng ta đến đây là để tương trợ." (Ta kinh hoảng mới là lạ - DG) Lục giai đại kiếm sư quát khẽ tiếng: "Ba người các ngươi, cho dù dùng hết tất cả biện pháp cũng phải đem hai con tiện nhân kia ngăn chặn cho ta, tiểu tử này do ta đối phó." Vô luận tại ngươi có hay phải là đệ tử của Lăng Vân, có hay sát hại thánh kiếm sư Phong Đô, chỉ với điểm là có khả năng biết chỗ ở của thánh kiếm sư Vương Phó, nhất định phải chết! Ba người biết , lúc này tới thời khắc mấu chốt, dám có chút trì hoãn, bất chấp hai bên thực lực chênh lệch lớn, trong nháy mắt hướng chỗ Lâm Tuyết, Lâm Nhược Nhược hạ sát. Lăng Vân thấy vị đại kiếm sư kia giết tới gần, cũng có tâm trạng tham chiến, xoay người tẩu thoát. Bất quá, đợi bay ra tới trăm mét, tại lúc vừa lao , hẹn mà cùng mọc lên vô số cổ năng lượng ba động cường đại, chí ít cũng trăm vị đại kiếm sư cấp bậc cường giả từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn như sóng biển ào tới, dẫn phát nguyên khí ba động cường liệt, khiến cho thiên phong vân biến chuyển. Cơ hồ khi trăm đạo năng lượng ba động đồng thời ra ở nơi đây, tại phương hướng nơi thần điện xây dựng cũng truyền đến trận mơ hồ có thể nghe thấy thanh bạo phá kịch liệt, chỉ khi thần điện khởi động, mới có thể dẫn phát ra thanh thế to lớn của thiên địa chi uy! Đúng là chỉ mới sơ động dẫn phát tới cả thiên địa. Lăng Vân đối những việc này cũng hoàn toàn có quan hệ, mà nguyên nhân trọng yếu của việc này, chính là lực lượng của Vân Lai đế quốc và Liệt gia tàng bên trong Hải Sâm đế quốc. Mọi chuyện bắt đầu trở nên phức tạp.