Chương 48: A Cửu Tỷ tỷ, muốn Thương Mãng Sơn." "Ta biết." "Ngươi có muốn xem hay ?" "Có cái gì đẹp mắt. Từ ngày đó, khi đem bản nương vứt bỏ, bản nương phát thệ còn quan hệ đến ."* " chứ?" "Đương nhiên." "?" " Chẳng lẻ là giả sao." "Xác định?" " thôi. Tiểu hài tử quản nhiều như vậy làm gì, nếu ngươi ở lại đây mà hóng mát a." ...... Thân hình phiêu dật từ trong rừng ra, nương theo tiếng rên rỉ, rống giận của ma thú trước khi chết, phóng đầy ra đạo huyết hoa màu đỏ thẫm. Lăng Vân lấy tốc độ cực nhanh, ngừng xuyên qua rừng rậm như con thoi, hướng về phía giải đất tiếp cận khu trung tâm ở Thương Mãng Sơn mà . người kiếm, tâm lý bình tĩnh, cước đạp mặt đất, trực tiếp xé ra phòng ngự bên ngoài của Thương Mãng Sơn, tiến nhập vào khu vực trung tâm. "Uỳnh!" con ma thú dưới kiếm chỉ của Lăng Vân làm máu tươi tung tóe, kêu lên thảm thiết rồi "ra ". "Các hạ, ngươi vượt ranh giới, nơi này là địa bàn của ta." Lăng Vân cũng quay đầu lại, ngưng chỉ thành kiếm. đạo kiếm quang sắc bén mang theo tốc độ kinh người bắn về phía vị trung niên Kiếm Sư vừa . yết hầu vị trung niên đó đột nhiên xuất lỗ thủng rất lớn, máu tươi ngừng chảy ra! Bất cứ địa phương nào có người, tất có tranh đấu! Thương Mãng Sơn là nơi thí luyện, mục tiêu thí luyện chỉ là ma thú, còn có con người. Lý do để tranh đấu ở phiến khu vực này nhiều kể xiết. Có thể là nhất thời cao hứng, có thể là tìm người nghiệm chứng kiếm kỹ mới hiểu được, cũng có khả năng chỉ là đơn thuần vì thích mà giết. Giết người, thường thường cũng cần lý do. Thế giới này con người rất nhiều, về phần...... ...... Nơi này là lãnh địa sinh tồn của phổ thông lục giai ma thú. Bên trong rừng cây! nam tử tuổi còn trẻ mặc bộ quần áo mộc mạc lập tức bắn ra từ phiến rừng cây này, hơn nữa nhàng mượn lực bụi cỏ rừng mặt đất, lại lần nữa bay lên. Ngoài phiến rừng cây, lúc này có đội ngũ thí luyện gồm vị lục giai Đại Kiếm Sư cầm đầu và ba vị ngũ giai Đại Kiếm Sư khác giết con lục giai ma thú cường đại! Con lục giai ma thú này mặc dù phải là chủng tộc kế thừa huyết thống truyền thuyết, nhưng lực chiến đấu của nó lại rất mạnh, tuyệt đối kém hơn vị lục giai cao thủ nắm giữ Tất Sát kiếm kĩ. Mặc dù bốn vị Đại Kiếm Sư này chiếm cứ số lượng cùng ưu thế trang bị, nhưng nhất thời vẫn bị con lục giai ma thú áp chế. Chiến đấu ở phía trước, thể ngăn cản vị nam tử trẻ tuổi kia dần tới. Phảng phất ở trong mắt , bốn vị Đại Kiếm Sư kia tồn tại, con ma thú cường đại cũng tồn tại. Cả người giống như có chút lực nào, tà tà trôi về phía trước, giống như phiến là cây bay theo gió! Khi đạo thân ảnh này xuất , nhất thời hấp dẫn lực chú ý của những người ở đây. Sau khi những người đó nhìn ràng tướng mạo của vị nam tử tuổi trẻ này, sắc mặt cả bọn nhất thời kịch biến, phảng phất như thấy được cái gì kinh khủng nhất thế gian: "Huyết kiếm A Cửu!" "Hưu!" đạo kiếm khí màu lam nhạt bắn về phía vị ngũ giai Đại Kiếm Sư với tốc độ khiến kẻ khác thể tưởng tượng được. Vị lục giai cường giả ở bên cạnh nàng lập tức hét lớn: "Phù muội tránh ra." Đồng thời kiếm cũng bắn về phía kiếm khí màu lam nhạt kia. Nhưng mà...... tốc độ của kiếm khí quá nhanh, nhanh đến mức vượt qua cực hạn mà ngũ giai Đại Kiếm Sư có khả năng phản ứng! Thừa dịp đối phương phân tâm, con lục giai ma thú kia rít gào tiếng, móng vuốt cực lớn trực tiếp cào vào người vị lục giai cường giả kia, khiến cả người huyết nhục mơ hồ! " ca!" Hai người khác thống khổ, sợ hãi kêu lên tiếng, nhào tới bên cạnh vị lục giai cường giả ra hình người kia. Giải trừ uy hiếp lớn nhất là vị Kiếm Sư đó, con lục giai ma thú lập tức phát ra tiếng rít gào rất lớn, tựa hồ tuyên dương thắng lợi của mình. Nhưng mà, nó tuyên cáo thắng lợi kéo dài được bao lâu, vị nam tử mộc mạc được xưng là Huyết kiếm A Cửu như u linh có hơi thở nhàng xẹt qua. Mũi chân điểm lên thân hình to lớn của nó, sau đó thân thể lại lướt ra, biến mất ở phiến rừng cây phía đối diện. thân hình to lớn của con lục giai ma thú lập tức bạo xạ ra đạo huyết hoa như ánh sáng ngọc. cỗ sương mù tràn ngập mùi máu tanh từ trong hô hấp của nó ra. Bộ phận thân thể bên trong của nó lúc này hoàn toàn bị kiếm khi rót vào từ cước của Huyết kiếm A Cửu làm cho nát bấy. Trong miệng lục giai ma thú phát ra tiếng rống giận mãnh liệt dấu cam lòng, cuối cùng mất khống chế đối với thân thể, ầm ầm ngã xuống. Thân hình to lớn va chạm mặt đất, làm khu vực ở đây sinh ra đại lượng bụi mù. Hai người còn lại mang vẻ mặt thù hận nhìn về phương hướng mà đạo thân ảnh kia biến mất. Bộ dáng đau đớn của họ tựa như muốn chính tay xé rách đạo thân ảnh đó mới có thể giải hận! ...... Hận? Vì sao mà hận? Nếu như cùng con ma thú kia tiếp tục chiến đấu, chỉ sợ bọn họ cũng hẳn là phải chết ít nhất hoặc cả hai người. Trái phải đều chết, vì sao lại hận ? Trong lòng A Cửu thể giải thích được. Hận, cảm giác rất quen thuộc, dường như lâu trước kia cũng từng có, nhưng bao lâu? Hẳn là rất lâu rồi. Chẳng qua, cái này cũng trọng yếu, trọng yếu là Lăng Vân ở ngay phía trước, ta mau đuổi theo a. Người mà thần linh vừa ý, khẳng định rất lợi hại, ha ha ha ha...... Thần linh...... ...... Mấy tháng rồi? Ánh mắt Lăng Vân tán loạn, mang vẻ mặt yên lòng đem con ma thú biết phẩm giai kia kéo tới bên đống lửa. Thực vật ở gian giới chỉ? Nhìn thoáng qua bàn tay phải giống như của trẻ con mới sinh, Lăng Vân lắc lắc đầu, bắt đầu nướng thịt. Tới. Bảy ngày trước, khi cùng con lục giai ma thú có được huyết thống cự long chém giết, cơ hồ toàn bộ cánh tay phải của đều bị đứt hết, gian giới chỉ trong tay tự nhiên cũng theo lần chiến đấu nọ mà mất ! Tất cả những đồ dùng sinh hoạt trong giới chỉ, thân phận tạp phiến, thậm chí là Thần chi điển tịch mà cơ hồ bất cứ vị Kiếm Sư tuổi trẻ xuất chúng nào đều có được, toàn bộ mất. bây giờ, trừ bỏ thân y phục có chút rách rưới, cùng thanh ám lam chi kiếm ở trong gian giới chỉ bên tay trái, là lưu manh nghèo hai trắng. Sau khi đạt tới Tiên Thiên, mặc dù có thể vài ngày ăn gì, nhưng cũng hề đại biểu là có thể ăn. Nhất là tiêu hao kịch liệt về thể lực do chiến đấu lại càng cần thực vật để bổ sung. Đột nhiên, ánh mắt mê mang của Lăng Vân lập tức liền khôi phục trấn tĩnh, ám lam chi kiếm trong thời gian ngắn liền cảm nhận được dẫn dắt do kiếm ý của . Từ giữa phiến rừng cây, ra vị nam tử vô cùng tuấn mỹ mặc bộ hồng y. Tuấn tú, đẹp trai, xinh đẹp, mỹ lệ. Những thứ khác nhau khi ở người nam tử tuổi trẻ này, lại bất khả tư nghị dung hợp với nhau. Hơn nữa dung hợp còn rất tự nhiên, hài hòa, phối hợp với khuôn mặt có nụ cười tựa hồ vĩnh viễn tiêu tán của , quả thực là...... vị nam tử hoàn mỹ! Vị nam tử mà có thể làm Lăng Vân phương diện tướng mạo đánh giá tỉ mỉ như thế, đại biểu rằng tầm thường. Chẳng qua, chân chính khiến Lăng Vân càng coi trọng hơn, là thân pháp của . người, người sống sờ sờ cứ như vậy đứng ở trước mặt , nhưng từ người vị nam tử này Lăng Vân lại cảm ứng được chút hơi thở nào. Cho dù là dùng mắt thường tập trung người nam tử tuổi trẻ này, vẫn như cũ cách nào tìm kiếm ra hơi thở của , phảng phất thế giới này căn bản là tồn tại người như thế. chỉ là hơi thở, ngay cả lúc lại cũng có chút khí nào ba động xung quanh . phảng phất như hoàn toàn là u linh trong suốt, ngăn cách và có vẻ xa lại với toàn bộ thế giới này. "Cao thủ!" Mặc dù nam tử này khiến Lăng Vân cảm giác được tu vi của tựa hồ bằng Thánh Kiếm Sư của Vân Lai đế quốc. Nhưng loại trực giác đáng sợ cho , nếu như chiến đấu, vị nam tử tuấn mỹ này lại càng nguy hiểm hơn so với vị Thánh Kiếm Sư của Vân Lai đế quốc. "Ta có thể ngồi xuống ?" cần hỏi, bởi vì ngồi xuống ở trước mặt Lăng Vân. Động tác của , rất tao nhã! Phảng phất như hoàng thất đệ tử ở cao cấp văn minh được giáo dục quá tốt, nhất cử nhất động của đều tràn ngập cao quý và tao nhã cách nào hình dung. Loại cao quý tao nhã này phảng phất như sinh ra có, rất tự nhiên làm người ta nhìn ra có chút nào là làm bộ. Dựa vào cử chỉ mà , Vạn La đế quốc La Khai hoàng tử, Hải Sâm đế quốc Hải Lâm công chúa so với , quả thực giống như người nông quê so với thành thị. "Ngươi có thể phá tan kiếm thế của Thánh Kiếm Sư, hơn nữa còn được thần linh nhìn trúng. A a, được nha." Hồng y nam tử nhìn vào Lăng Vân. Mặc dù trong mắt mơ hồ có vẻ tươi cười, giọng cũng mang theo tia kính nể, lễ phép. Nhưng nơi sâu nhất ở tròng mắt của , Lăng Vân lại thấy vẻ kính nể, chỗ thấy chỉ có loại mất mác hình thành, thay đổi. Phảng phất cả thế giới làm hoàn toàn mất hy vọng. "Mất mác?" Trong lòng Lăng Vân thể giải thích được. Text được lấy tại [.c]om Chẳng qua khi nhìn lại, vị tuấn mỹ nam tử kia thu hồi ánh mắt của mình. "Ta là Hồng Diệp." Nam tử tự giới thiệu. Lăng Vân gật đầu, cũng giới thiệu thân phận của . Từ lúc Hồng Diệp ra câu kia, cho dù là kẻ ngu cũng biết, hiển nhiên thập phần hiểu về mình. "Ta đợi người." Nam tử tiếp tục những lời mà Lăng Vân nghe hiểu. "Lấy tốc độ của , hẳn là phải tới rồi." Lăng Vân vẫn duy trì trầm mặc, nướng thịt, cũng cần suy nghĩ Hồng Diệp cái gì. Dù sao lát nữa người tới, đến lúc đó bọn họ muốn làm gì, tự nhiên là sáng tỏ. Hồng Diệp phảng phất chính là người thích lầm bầm lầu bầu tự mình chuyện. Nhìn về phía Lăng Vân vẫn bảo trì trầm mặc, cười khẽ, lơ đễnh từ người lấy ra đạo cụ, loay hoay chút, sau đó để mặt đất. Lăng Vân nhìn lướt qua. Đó là vật cùng loại với thiết bị tính giờ địa cầu, mặt biểu chính xác đến trăm phần trăm. cần Lăng Vân hỏi, Hồng Diệp nhiệt tình giải thích: "Cái này quan hệ rất trọng đại, ta thử tính toán, ngươi có thể ở tay A Cửu chống đỡ được mấy giây." Lăng Vân tiếp tục nướng thịt. Nửa canh giờ sau, A Cửu mặc bô y phục đạm mạc lặng yên phát ra hơi thở xuất ở bên cạnh đống lửa, phảng phất như đột nhiên xuất ở nơi đây. Sau đó lời nào mà chỉ nhìn vào đống lửa, cúi đầu suy tư cái gì, trong mắt lấp lánh tựa hồ lộ vẻ mê man, vĩnh viễn . có chuẩn bị tâm lý nên Lăng Vân cũng vì xuất của người này mà cảm thấy thần kỳ. Nhìn thoáng qua thiết bị đo thời gian, Hồng Diệp đột nhiên vỗ vỗ tay, hấp dẫn lực chú ý của hai người: "Nhìn thời gian, Sương Vô hẳn là buông tha. Lấy tính cách của nàng, đích xác rất khó làm ngươi hứng thú. như vậy......" Vừa , hướng về phía Lăng Vân nhếch miệng khẽ cười, lộ ra hàm răng sáng bóng: "Chúng ta chờ nữa, bắt đầu ." Lăng Vân liếc mắt nhìn Hồng Diệp và A Cửu, đem khối thịt nướng cuối cùng để vào trong miệng.
Chương 48: A Cửu Tỷ tỷ, muốn Thương Mãng Sơn." "Ta biết." "Ngươi có muốn xem hay ?" "Có cái gì đẹp mắt. Từ ngày đó, khi đem bản nương vứt bỏ, bản nương phát thệ còn quan hệ đến ."* " chứ?" "Đương nhiên." "?" " Chẳng lẻ là giả sao." "Xác định?" " thôi. Tiểu hài tử quản nhiều như vậy làm gì, nếu ngươi ở lại đây mà hóng mát a." ...... Thân hình phiêu dật từ trong rừng ra, nương theo tiếng rên rỉ, rống giận của ma thú trước khi chết, phóng đầy ra đạo huyết hoa màu đỏ thẫm. Lăng Vân lấy tốc độ cực nhanh, ngừng xuyên qua rừng rậm như con thoi, hướng về phía giải đất tiếp cận khu trung tâm ở Thương Mãng Sơn mà . người kiếm, tâm lý bình tĩnh, cước đạp mặt đất, trực tiếp xé ra phòng ngự bên ngoài của Thương Mãng Sơn, tiến nhập vào khu vực trung tâm. "Uỳnh!" con ma thú dưới kiếm chỉ của Lăng Vân làm máu tươi tung tóe, kêu lên thảm thiết rồi "ra ". "Các hạ, ngươi vượt ranh giới, nơi này là địa bàn của ta." Lăng Vân cũng quay đầu lại, ngưng chỉ thành kiếm. đạo kiếm quang sắc bén mang theo tốc độ kinh người bắn về phía vị trung niên Kiếm Sư vừa . yết hầu vị trung niên đó đột nhiên xuất lỗ thủng rất lớn, máu tươi ngừng chảy ra! Bất cứ địa phương nào có người, tất có tranh đấu! Thương Mãng Sơn là nơi thí luyện, mục tiêu thí luyện chỉ là ma thú, còn có con người. Lý do để tranh đấu ở phiến khu vực này nhiều kể xiết. Có thể là nhất thời cao hứng, có thể là tìm người nghiệm chứng kiếm kỹ mới hiểu được, cũng có khả năng chỉ là đơn thuần vì thích mà giết. Giết người, thường thường cũng cần lý do. Thế giới này con người rất nhiều, về phần...... ...... Nơi này là lãnh địa sinh tồn của phổ thông lục giai ma thú. Bên trong rừng cây! nam tử tuổi còn trẻ mặc bộ quần áo mộc mạc lập tức bắn ra từ phiến rừng cây này, hơn nữa nhàng mượn lực bụi cỏ rừng mặt đất, lại lần nữa bay lên. Ngoài phiến rừng cây, lúc này có đội ngũ thí luyện gồm vị lục giai Đại Kiếm Sư cầm đầu và ba vị ngũ giai Đại Kiếm Sư khác giết con lục giai ma thú cường đại! Con lục giai ma thú này mặc dù phải là chủng tộc kế thừa huyết thống truyền thuyết, nhưng lực chiến đấu của nó lại rất mạnh, tuyệt đối kém hơn vị lục giai cao thủ nắm giữ Tất Sát kiếm kĩ. Mặc dù bốn vị Đại Kiếm Sư này chiếm cứ số lượng cùng ưu thế trang bị, nhưng nhất thời vẫn bị con lục giai ma thú áp chế. Chiến đấu ở phía trước, thể ngăn cản vị nam tử trẻ tuổi kia dần tới. Phảng phất ở trong mắt , bốn vị Đại Kiếm Sư kia tồn tại, con ma thú cường đại cũng tồn tại. Cả người giống như có chút lực nào, tà tà trôi về phía trước, giống như phiến là cây bay theo gió! Khi đạo thân ảnh này xuất , nhất thời hấp dẫn lực chú ý của những người ở đây. Sau khi những người đó nhìn ràng tướng mạo của vị nam tử tuổi trẻ này, sắc mặt cả bọn nhất thời kịch biến, phảng phất như thấy được cái gì kinh khủng nhất thế gian: "Huyết kiếm A Cửu!" "Hưu!" đạo kiếm khí màu lam nhạt bắn về phía vị ngũ giai Đại Kiếm Sư với tốc độ khiến kẻ khác thể tưởng tượng được. Vị lục giai cường giả ở bên cạnh nàng lập tức hét lớn: "Phù muội tránh ra." Đồng thời kiếm cũng bắn về phía kiếm khí màu lam nhạt kia. Nhưng mà...... tốc độ của kiếm khí quá nhanh, nhanh đến mức vượt qua cực hạn mà ngũ giai Đại Kiếm Sư có khả năng phản ứng! Thừa dịp đối phương phân tâm, con lục giai ma thú kia rít gào tiếng, móng vuốt cực lớn trực tiếp cào vào người vị lục giai cường giả kia, khiến cả người huyết nhục mơ hồ! " ca!" Hai người khác thống khổ, sợ hãi kêu lên tiếng, nhào tới bên cạnh vị lục giai cường giả ra hình người kia. Giải trừ uy hiếp lớn nhất là vị Kiếm Sư đó, con lục giai ma thú lập tức phát ra tiếng rít gào rất lớn, tựa hồ tuyên dương thắng lợi của mình. Nhưng mà, nó tuyên cáo thắng lợi kéo dài được bao lâu, vị nam tử mộc mạc được xưng là Huyết kiếm A Cửu như u linh có hơi thở nhàng xẹt qua. Mũi chân điểm lên thân hình to lớn của nó, sau đó thân thể lại lướt ra, biến mất ở phiến rừng cây phía đối diện. thân hình to lớn của con lục giai ma thú lập tức bạo xạ ra đạo huyết hoa như ánh sáng ngọc. cỗ sương mù tràn ngập mùi máu tanh từ trong hô hấp của nó ra. Bộ phận thân thể bên trong của nó lúc này hoàn toàn bị kiếm khi rót vào từ cước của Huyết kiếm A Cửu làm cho nát bấy. Trong miệng lục giai ma thú phát ra tiếng rống giận mãnh liệt dấu cam lòng, cuối cùng mất khống chế đối với thân thể, ầm ầm ngã xuống. Thân hình to lớn va chạm mặt đất, làm khu vực ở đây sinh ra đại lượng bụi mù. Hai người còn lại mang vẻ mặt thù hận nhìn về phương hướng mà đạo thân ảnh kia biến mất. Bộ dáng đau đớn của họ tựa như muốn chính tay xé rách đạo thân ảnh đó mới có thể giải hận! ...... Hận? Vì sao mà hận? Nếu như cùng con ma thú kia tiếp tục chiến đấu, chỉ sợ bọn họ cũng hẳn là phải chết ít nhất hoặc cả hai người. Trái phải đều chết, vì sao lại hận ? Trong lòng A Cửu thể giải thích được. Hận, cảm giác rất quen thuộc, dường như lâu trước kia cũng từng có, nhưng bao lâu? Hẳn là rất lâu rồi. Chẳng qua, cái này cũng trọng yếu, trọng yếu là Lăng Vân ở ngay phía trước, ta mau đuổi theo a. Người mà thần linh vừa ý, khẳng định rất lợi hại, ha ha ha ha...... Thần linh...... ...... Mấy tháng rồi? Ánh mắt Lăng Vân tán loạn, mang vẻ mặt yên lòng đem con ma thú biết phẩm giai kia kéo tới bên đống lửa. Thực vật ở gian giới chỉ? Nhìn thoáng qua bàn tay phải giống như của trẻ con mới sinh, Lăng Vân lắc lắc đầu, bắt đầu nướng thịt. Tới. Bảy ngày trước, khi cùng con lục giai ma thú có được huyết thống cự long chém giết, cơ hồ toàn bộ cánh tay phải của đều bị đứt hết, gian giới chỉ trong tay tự nhiên cũng theo lần chiến đấu nọ mà mất ! Tất cả những đồ dùng sinh hoạt trong giới chỉ, thân phận tạp phiến, thậm chí là Thần chi điển tịch mà cơ hồ bất cứ vị Kiếm Sư tuổi trẻ xuất chúng nào đều có được, toàn bộ mất. bây giờ, trừ bỏ thân y phục có chút rách rưới, cùng thanh ám lam chi kiếm ở trong gian giới chỉ bên tay trái, là lưu manh nghèo hai trắng. Sau khi đạt tới Tiên Thiên, mặc dù có thể vài ngày ăn gì, nhưng cũng hề đại biểu là có thể ăn. Nhất là tiêu hao kịch liệt về thể lực do chiến đấu lại càng cần thực vật để bổ sung. Đột nhiên, ánh mắt mê mang của Lăng Vân lập tức liền khôi phục trấn tĩnh, ám lam chi kiếm trong thời gian ngắn liền cảm nhận được dẫn dắt do kiếm ý của . Từ giữa phiến rừng cây, ra vị nam tử vô cùng tuấn mỹ mặc bộ hồng y. Tuấn tú, đẹp trai, xinh đẹp, mỹ lệ. Những thứ khác nhau khi ở người nam tử tuổi trẻ này, lại bất khả tư nghị dung hợp với nhau. Hơn nữa dung hợp còn rất tự nhiên, hài hòa, phối hợp với khuôn mặt có nụ cười tựa hồ vĩnh viễn tiêu tán của , quả thực là...... vị nam tử hoàn mỹ! Vị nam tử mà có thể làm Lăng Vân phương diện tướng mạo đánh giá tỉ mỉ như thế, đại biểu rằng tầm thường. Chẳng qua, chân chính khiến Lăng Vân càng coi trọng hơn, là thân pháp của . người, người sống sờ sờ cứ như vậy đứng ở trước mặt , nhưng từ người vị nam tử này Lăng Vân lại cảm ứng được chút hơi thở nào. Cho dù là dùng mắt thường tập trung người nam tử tuổi trẻ này, vẫn như cũ cách nào tìm kiếm ra hơi thở của , phảng phất thế giới này căn bản là tồn tại người như thế. chỉ là hơi thở, ngay cả lúc lại cũng có chút khí nào ba động xung quanh . phảng phất như hoàn toàn là u linh trong suốt, ngăn cách và có vẻ xa lại với toàn bộ thế giới này. "Cao thủ!" Mặc dù nam tử này khiến Lăng Vân cảm giác được tu vi của tựa hồ bằng Thánh Kiếm Sư của Vân Lai đế quốc. Nhưng loại trực giác đáng sợ cho , nếu như chiến đấu, vị nam tử tuấn mỹ này lại càng nguy hiểm hơn so với vị Thánh Kiếm Sư của Vân Lai đế quốc. "Ta có thể ngồi xuống ?" cần hỏi, bởi vì ngồi xuống ở trước mặt Lăng Vân. Động tác của , rất tao nhã! Phảng phất như hoàng thất đệ tử ở cao cấp văn minh được giáo dục quá tốt, nhất cử nhất động của đều tràn ngập cao quý và tao nhã cách nào hình dung. Loại cao quý tao nhã này phảng phất như sinh ra có, rất tự nhiên làm người ta nhìn ra có chút nào là làm bộ. Dựa vào cử chỉ mà , Vạn La đế quốc La Khai hoàng tử, Hải Sâm đế quốc Hải Lâm công chúa so với , quả thực giống như người nông quê so với thành thị. "Ngươi có thể phá tan kiếm thế của Thánh Kiếm Sư, hơn nữa còn được thần linh nhìn trúng. A a, được nha." Hồng y nam tử nhìn vào Lăng Vân. Mặc dù trong mắt mơ hồ có vẻ tươi cười, giọng cũng mang theo tia kính nể, lễ phép. Nhưng nơi sâu nhất ở tròng mắt của , Lăng Vân lại thấy vẻ kính nể, chỗ thấy chỉ có loại mất mác hình thành, thay đổi. Phảng phất cả thế giới làm hoàn toàn mất hy vọng. "Mất mác?" Trong lòng Lăng Vân thể giải thích được. Text được lấy tại [.c]om Chẳng qua khi nhìn lại, vị tuấn mỹ nam tử kia thu hồi ánh mắt của mình. "Ta là Hồng Diệp." Nam tử tự giới thiệu. Lăng Vân gật đầu, cũng giới thiệu thân phận của . Từ lúc Hồng Diệp ra câu kia, cho dù là kẻ ngu cũng biết, hiển nhiên thập phần hiểu về mình. "Ta đợi người." Nam tử tiếp tục những lời mà Lăng Vân nghe hiểu. "Lấy tốc độ của , hẳn là phải tới rồi." Lăng Vân vẫn duy trì trầm mặc, nướng thịt, cũng cần suy nghĩ Hồng Diệp cái gì. Dù sao lát nữa người tới, đến lúc đó bọn họ muốn làm gì, tự nhiên là sáng tỏ. Hồng Diệp phảng phất chính là người thích lầm bầm lầu bầu tự mình chuyện. Nhìn về phía Lăng Vân vẫn bảo trì trầm mặc, cười khẽ, lơ đễnh từ người lấy ra đạo cụ, loay hoay chút, sau đó để mặt đất. Lăng Vân nhìn lướt qua. Đó là vật cùng loại với thiết bị tính giờ địa cầu, mặt biểu chính xác đến trăm phần trăm. cần Lăng Vân hỏi, Hồng Diệp nhiệt tình giải thích: "Cái này quan hệ rất trọng đại, ta thử tính toán, ngươi có thể ở tay A Cửu chống đỡ được mấy giây." Lăng Vân tiếp tục nướng thịt. Nửa canh giờ sau, A Cửu mặc bô y phục đạm mạc lặng yên phát ra hơi thở xuất ở bên cạnh đống lửa, phảng phất như đột nhiên xuất ở nơi đây. Sau đó lời nào mà chỉ nhìn vào đống lửa, cúi đầu suy tư cái gì, trong mắt lấp lánh tựa hồ lộ vẻ mê man, vĩnh viễn . có chuẩn bị tâm lý nên Lăng Vân cũng vì xuất của người này mà cảm thấy thần kỳ. Nhìn thoáng qua thiết bị đo thời gian, Hồng Diệp đột nhiên vỗ vỗ tay, hấp dẫn lực chú ý của hai người: "Nhìn thời gian, Sương Vô hẳn là buông tha. Lấy tính cách của nàng, đích xác rất khó làm ngươi hứng thú. như vậy......" Vừa , hướng về phía Lăng Vân nhếch miệng khẽ cười, lộ ra hàm răng sáng bóng: "Chúng ta chờ nữa, bắt đầu ." Lăng Vân liếc mắt nhìn Hồng Diệp và A Cửu, đem khối thịt nướng cuối cùng để vào trong miệng.
Chương 49: Nhanh thanh đột nhiên truyền đến từ phương hướng. Kỳ loại thanh này thập phần nhàng, nhàng đến mức nếu tận lực chú ý, cũng khó có thể phát giác. Dù sao phiến khu vực này chính là khu vực sinh tồn của lục giai ma thú. Có thể xông đến nơi đây, tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ! Chẳng qua, ba người ở đây ràng cũng phải người bình thường. Loại thanh kia mặc dù tự cho là đạt tới cảnh giới lặng yên phát ra hơi thở, xuất quỷ nhập thần, nhưng là...... Rừng cây mở ra, hai vị tuổi trẻ nam nữ trước sau liền rơi xuống bên cạnh đống lửa. Trong nhất thời, ba người đều đem ánh mắt để vào người đôi nam nữ kia. Đương nhiên, ba người nhìn vào đôi nam nữ này cũng phải là bởi vì hai người đột nhiên xuất mà cảm thấy kinh ngạc. Chỉ vì Hồng Diệp ra "Bắt đầu ", khẳng định là muốn mở màn cuộc chiến. Hết lần này tới lần khác có người đến mà lại đến đúng lúc chuẩn bị cuộc chiến, ba người tự nhiên là nhịn được mà liếc mắt nhìn. Bị ba người này nhìn kỹ cùng lúc, nam tử trẻ tuổi kia đầu tiên là có chút sửng sốt, ngay sau đó lại cho rằng bọn họ vì mình đột nhiên xuất mà giật mình nên mặt ra tia áp lực bị đè nén, nhịn được lộ ra nụ cười đắc ý: "Hảo a, rất tốt. Địa bảng bài danh thứ ba, Huyết kiếm A Cửu, cùng người chuyên phụ trách ghi chép chuyện quan trọng đại lục của Kiếm Sư công hội là Hồng Diệp cư nhiên toàn bộ ở đây. Xem bộ dáng, Từ Tân ta lần này chẳng những có thể đánh bại Lăng Vân đứng hàng thứ mười Địa bảng, ngay cả đứng thứ ba là Huyết kiếm A Cửu, cũng đều là bàn đạp để thiên tài Từ Tân ta quật khởi, ha ha ha ha!" Huyết kiếm A Cửu! cùng Nghịch thần giả Sương Vô, Kiếm si Thần Thánh là ba cái tên đại biểu cho những cường giả mạnh nhất ở lứa tuổi trẻ toàn bộ đại lục. Vô số cường giả tuổi trẻ đại lục, ai là lấy việc đánh bại ba người là mục tiêu cả đời. Nghe xong những lời này của , trong nhất thời, Hồng Diệp lập tức nhịn được đỏ mặt lên-- cố nhịn cười. "Từ nửa năm trước, sau khi Tất Sát kiếm kỹ của ta đột phá tới lục giai, ta liền biết, Địa bảng tất yếu phải thanh tẩy. Thời đại thuộc về ta tới." Nam tử tuổi trẻ vừa xong liền rút kiếm, chỉ vào ba người: "Hồng Diệp, ngươi hôm nay cần phải ghi chép ràng. Hai người các ngươi, ai tới trước? Bất quá đừng nóng vội làm gì, từng bước từng bước bắt đầu, các ngươi căn bản cần vội vã sớm như vậy chịu chết." Vị nữ tử kia lộ vẻ mặt sùng bái nhìn nam tử tuổi trẻ, trong giọng để lộ kiều mỵ: "Từ ca ca, ta thấy ngươi hẳn là bắt đầu giết từ người thấp nhất. Từng bước từng bước, khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi. Tránh làm cho bọn họ, những cao thủ Địa bảng tự cho là có chút bản lãnh, trong mắt liền có người khác." "Thanh muội có lý, ta khiến bọn họ phải chết cách thống khổ. Hơn nữa, trước khi bọn họ chết, ta khiến bọn họ phải giác ngộ, giác ngộ thế giới này nguyên lai còn có danh từ gọi là chênh lệch!" A Cửu mê man ngẩng đầu liếc mắt nhìn nam tử trẻ tuổi kia. . Tên nam tử kia phải muốn động thủ giết người sao? Tại sao còn chưa động thủ? Giết người, tại sao phải nhiều lời như vậy? A Cửu đột nhiên phất tay. Quang mang từ tay chợt lóe, tốc độ nhanh đến mức thể tưởng tượng nổi. Vị cao thủ tên là Từ Tân còn kịp tiếp hào ngôn tráng ngữ, liền bị đạo kiếm khí xuyên thủng yết hầu, trừng lớn ánh mắt, bưng máu tươi mạnh mẽ chảy ra từ vết thương, khó có thể tin ngã xuống. Từ đầu đến cuối, cũng thể nhìn đạo kiếm khí kia bắn ra như thế nào. Đôi mắt Lăng Vân có chút co rút lại! Nhanh, nhanh như thiểm điện, nhanh đến mức căn bản cho người khác bất cứ cơ hội phản ứng gì! mới nhất ở truyen/y/y ...... Chính là giết người mà thôi. Đúng vậy, rất đơn giản. Đúng rồi, Lăng Vân, ta đến là để giết Lăng Vân. Ta nhớ ra rồi, ta muốn giết Lăng Vân! ...... Vị nữ tử kia thấy Từ Tân bị giết, lập tức la hoảng lên, chỉ vào A Cửu, kêu to lên: "A, a, ngươi, ngươi cũng dám xuống tay với . Ngươi biết là ai , ta cho ngươi biết......" Nữ tử kia chưa kịp xong, yết hầu xuất lỗ máu. Cùng lúc đó, Hồng Diệp cười cười, thu hồi song chỉ ngưng thành kiếm khí của mình. Hai ngón tay xinh đẹp, óng ánh như ngọc, lại phát ra kiếm khí sắc bén như vậy! Ngay trong nháy mắt khi Lăng Vân thoáng phân thần chú ý hai ngón tay này, đạo kiếm quang hề dự liệu lập tức phóng tới trước mặt ! A Cửu như cũ vẫn làm theo tác phong vốn có của , sau khi xác định muốn công kích ai, lập tức xuất kiếm! Kiếm nhanh, kiếm nhanh như thiểm điện, thường thường chỉ cần kiếm liền có thể đủ để quyết định thắng bại. Trước khi thành danh, có biết bao nhiêu mạng người chết dưới kiếm nhanh như thiểm điện này. Lăng Vân chỉ kịp nghiêng người chút, đạo kiếm quang này lập tức bắn vào người , sau đó liền hóa thành đạo huyết hoa văng tung tóe. Lăng Vân còn chưa kịp thở dốc, giây sau, vô số đạo kiếm quang lại lần nữa nháy mắt tới, giống như trận cuồng phong bạo vũ*! Ở trước mặt cơn cuồng phong bạo vũ này, bất cứ phản kháng nào cũng đều là phí công. Mặc cho ngươi có kiếm kỹ vô cùng tinh xảo cao siêu đến đâu, trước bóng kiếm nhanh như thiểm điện này, ngay cả cơ hội ra tay cũng có, lập tức bị chém giết. Chém giết! Kiếm của A Cửu là tử kiếm, kiếm đạo vì tử vong mà sinh ra, vì xuất kiếm mà xuất kiếm, vì giết người mà giết người! Võ giả chân chính kính trọng thần linh, nhưng tuyệt đối sợ hãi thần linh cùng tín ngưỡng của thần linh! Kiếm đạo trong lòng bọn họ còn cả thần linh. Dù thần linh uy hiếp, cũng thể ngăn cản bước chân tấn thăng về kiếm đạo của bọn họ! Vì kiếm đạo, bọn họ nguyện ý trả giá hết thảy! Lui! Địch nhân chiếm tiên cơ, phải tạm lánh mũi nhọn! Bước chân Lăng Vân khẽ đạp chân mặt đất, cả người giống như thiểm điện vội vàng thối lui về phía sau. Đồng thời, tay ngưng chỉ, tay huy kiếm, tốc độ của Kinh phong kiếm kỹ được phát huy đến cực hạn. Vô số kiếm khí dày đặc cùng cơn cuồng phong bạo vũ của A Cửu đột nhiên va chạm cùng chỗ! "Uỳnh uỳnh uỳnh......" loại thanh dày đặc như tiếng sấm do vô số kiếm khí va chạm vào nhau vang lên, từng vòng kình khí giống như mưa lớn rơi xuống mặt hồ, hình thành vô số rung động khuếch tán khắp bốn phía trong hư . Kiếm nhanh! Nhanh đến mức gì sánh được! kiếm quá nhanh và kiếm sử dụng lực lượng chồng lên nhau cùng chỗ, khiến cho lực đạo bị đè nén lấy loại tốc độ khủng bố, giống như giọt nước xuyên qua đá. Cho dù là phòng ngự kiên cố, vô cùng vô tận khi gặp va chạm này cũng trở nên yếu ớt chịu nổi. Kinh phong, tốc độ xé gió! ...... Nguyên bản vẻ mặt vốn nở nụ cười, Hồng Diệp liền đứng lên, nhìn vào bóng kiếm dày đặc có...chút kẽ hở nào giữa song phương, kinh ngạc nên lời. Nguyên bản còn phỏng đoán, Lăng Vân ở trước kiếm nhanh của A Cửu, đến tột cùng có thể duy trì bao lâu. giây? Hai giây? Hay là ba giây? Nhưng mà tình huống ở trước mắt, lại khiến phải thất kinh! " nhanh, tốc độ hai người cũng gần tương đương với nhau! Ưu thế lớn nhất của A Cửu, chính là kiếm nhanh! Cư nhiên còn có người có thể đạt tới tốc độ phân biệt, sàn sàn với A Cửu. Sao có thể!? Lăng Vân này chỉ là ngũ giai Đại Kiếm Sư a, sao kiếm của lại nhanh đến như vậy!?" A Cửu, sinh ra ở bộ lạc cấp thấp, từ chịu cảnh nghèo đói. Đừng là tiến vào học viện học tập, ngay cả ăn no mặc ấm đối với cũng là vấn đề. Cuộc đời của cho tới bây giờ chưa từng tiếp xúc với kiếm kỹ. Kiếm pháp mà tại sử dụng, ngoại giới đồn là Khoái* kiếm đạt tới cấp bậc Thánh kỹ, nhưng ra kiếm kỹ mà có được lại giống như mới học-- loạn, tạp, tán*! Nhưng cái này hề đại biểu kiếm đạo của có khuyết điểm! Mà khi ưu điểm được phát huy đến cực hạn, tất cả khuyết điểm đều được che dấu. Nhanh! Duy trì nhanh để người khác phá được! Chưa từng tiếp xúc qua bất cứ loại kiếm kỹ gì, đem chữ nhanh phát huy đến cực hạn! Khoái kiếm trải qua thiên chuy bách luyện, biết tu luyện qua bao nhiêu lần, kiếm càng lúc càng nhanh, nhanh đến cực hạn mà con người có thể đạt tới! ...... Kinh phong, vốn là kiếm nhanh. Tao ngộ A Cửu, đúng là lấy nhanh chế nhanh! Nhưng là...... Kiếm nhanh, dù sao cũng phải là toàn bộ của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí! "Ba!" đạo kiếm khí đột nhiên phóng lớn, xuyên qua đầu vai Lăng Vân, mang mạt huyết hoa màu đỏ thẫm. phong tỏa của Kinh phong kiếm kỹ, bị phá! Trong mắt Lăng Vân lấp lánh ngưng tụ thần quang đến cực hạn. Đau đớn ở đầu vai ảnh hưởng mảy may đến tâm thần, phảng phất đạo vết thương kia căn bản là ở người , mà là người khác. Ở trước mắt , chỉ có bóng kiếm như mưa rơi đầy trời lấy loại quỹ tích cắt qua gian, đạo rồi đạo, liên miên bất tận, diệt cũng hết! "Xuy!" Liên tục ba đạo kiếm khí liền mở rộng ở trước mắt Lăng Vân, kiếm nguyên trong cơ thể đột nhiên vận chuyển, hình thành phòng ngự ở những địa phương bị công kích...... Cuối cùng, chỉ để lại ba vết kiếm nhiễm máu! "Nhanh, nhanh hơn, nhanh hơn nữa!" Thần sắc Lăng Vân lộ vẻ quyết tâm, trong mắt bạo xạ ra đạo kiếm ý khiến kẻ khác phải hoảng sợ. Kiếm hồn trong cơ thể đột nhiên quang mang đại phóng, nguyên bản kiếm nguyên vốn vận chuyển tự nhiên, tốc độ ngờ tăng gấp đôi. Mà tốc độ đâm ra khi Lăng Vân sử dụng Kinh phong kiếm kỹ cũng kịch liệt đề thăng...... Mặc dù, loại đề thăng này chỉ vẻn vẹn kéo dài trong chốc lát rồi ngưng hẳn! Kiếm hồn lên tới cực hạn, cái khe vừa mới khép lại cư nhiên lần nữa lại có dấu hiệu lỏng ra! thể lại nhanh nữa...... Nếu nhanh, mất tiên cơ, ở trước kiếm nhanh như thế, tất yếu phải chờ đợi cơ hội khác mới có thể phản kích! Lăng Vân sắc mặt hơi đổi, thân hình bạo lui, cả người bị vô số kiếm khí oanh kích khiến phải cuống quít lui về phía sau. Ở sau lưng, vô luận là cự thạch hoặc cây cối, toàn bộ bị thân hình bạo lui của làm vỡ hoặc nát bấy! Lui về phía sau, mặc dù có thể giảm bớt diện tích công kích của kiếm khí. Nhưng cứ như vậy, lập tức rơi vào trạng thái bị áp chế, phản kích của Kinh phong kiếm kỹ cũng dần dần yếu ớt! Kiếm khí đầy trời do A Cửu công kích ngẫu nhiên bị Lăng Vân tránh thoát, bắn vào mặt đất, vô luận là nham thạch kiên cố, hay là đại thụ chọc trời hơn ngàn năm tuổi, toàn bộ bị chấn thành tê phấn! Kiếm khí sắc bén lấy tốc độ gì sánh được tạo thành lực xung kích, đụng tới bất cứ chướng ngại vật gì, vật đó lập tức bị nổ tung, chấn thành tê phấn. Phiến cỏ cây bên trong rừng rậm lập tức bị vô tận kiếm khí bổ ra con đường. Vô số cây cổ thụ che trời dưới kiếm khí tung hoành tứ phương bắn vào làm chấn nát, đại lượng cành lá bị kình khí chấn động mà bay lên lên bầu trời. Tiếng nổ mạnh dứt thi nhau vang lên ở bên tai! Tốc độ lui của Lăng Vân nhanh, tốc độ truy kích của A Cửu còn nhanh hơn! Vừa tiến vào trạng thái chiến đấu, trong lòng A Cửu bỏ hết thảy những tạp niệm, trong đầu chỉ còn ý niệm-- công kích, ngừng công kích, cho đến khi mục tiêu ở trước mặt hoàn toàn biến mất mới thôi! Vào thời khắc này, trong lòng chỉ có thanh kiếm, cùng với địch nhân ở trước mắt. Hết thảy những suy nghĩ khác, toàn bộ bị bỏ qua. Cho dù là bị thương, mất tay mất chân, vẫn như cũ chút do dự dùng bộ phận khác có thể cầm kiếm, sau đó lại tiếp tục chém ra. Kiếm khí khi chém ra có thể gọi là Tất Sát! Phạm vi chiến đấu cũng nhanh chóng được mở rộng ra! Hai vị Đại Kiếm Sư cường giả hành tẩu ở phiến khu vực thí luyện này, đột nhiên cảm giác ở trước mặt truyền đến năng lượng đụng chạm càng ngày càng gần, hai người khẽ liếc mắt nhìn nhau. Họ nhìn về phương hướng truyền đến năng lượng, cẩn thận đề phòng! đạo thân ảnh, lấy tốc độ nhanh như thiểm điện bay vút qua đầu bọn họ. Ngay sau đó, phiến cây cối mà qua liền bị kiếm khí đầy trời dồn dập theo sau làm nổ thành nát bấy! Kiếm khí vô cùng vô tận từ bầu trời rơi xuống, hóa thành con Hồng hoang mãnh thú, che lấp cả phiến gian! Luồng kiếm ý mãnh liệt liên miên dứt kia, liền khiến hai vị Đại Kiếm Sư cường giả này hoảng sợ thất sắc! lúc hai vị Đại Kiếm Sư hết sức hoảng sợ, kiếm khí vô tận liền va chạm vào nhau. Khi hai người bọn họ còn chưa kịp phản ứng, bị đại lượng phần kiếm khí còn dư nhanh như thiểm điện kia bắn vào trong cơ thể, máu thịt bay loạn, chết bất đắc kỳ tử* tại chỗ. đuổi theo, lui, lưỡng đạo thân ảnh kịch chiến với nhau, khiến những nơi hai người qua tràn ngập xơ xác của cây cỏ, thi thể của vô số ma thú và những người đường! Kiếm khí mạnh mẽ tùy ý tung hoành, tựa như muốn xuyên qua Thương Mãng Sơn. ------------------------------ *cuồng phong bạo vũ: cơn lốc. *khoái: nhanh. *loạn, tạp, tán: loạn(hỗn loạn), tạp(đa dạng), tán( đồng nhất). *chết bất đắc kỳ tử: chết cách đột ngột.
Chương 50: Huyết kiếm Tiếng nổ mãnh liệt đồng dạng kinh động vô số Kiếm Sư, khiến họ vốn tu luyện lập tức bừng tỉnh. Cảm nhận được ba động do năng lượng kịch liệt va chạm, số người lập tức lấy tốc độ nhanh nhất hướng về địa điểm phát ra chạy . Khi những cường giả này chứng kiến chiến tuyến khủng bố cơ hồ kéo dài đến gần trăm dặm, ai cũng đều kinh ngạc thôi. Nhất là sau khi nhìn ràng những thương tổn mà nó qua, ít người có kiến thức rộng rãi sắc mặt khẽ biến. "Đây là thương tổn do Khoái kiếm của Huyết kiếm A Cửu tạo thành!" Bạn đọc chuyện tại Truyện.YY Mọi người vừa nghe như thế, lại cũng từng nghe điều chứng thực, số người lập tức khẳng định: "Đích xác là Huyết kiếm A Cửu!" Nghe được cái tên Huyết kiếm, những Kiếm Sư, Đại Kiếm Sư cường giả ở đây nhịn được đồng thời lộ ra thần sắc kinh hãi. Huyết kiếm, người vì kiếm mà sinh, vì kiếm mà chết. Trừ bỏ kiếm, trong lòng hoàn toàn có thứ gì khác! Mặc dù thể đạt được danh xưng "Nghịch thần giả", nhưng lòng vì kiếm, cử chỉ bất kính với thần linh, tuyệt đối có thể được xưng với ba chữ "Nghịch thần giả"! chỉ như vậy! Kiếm đạo của đến từ chính giết chóc. Ở hoàn cảnh vô tận giết chóc, vô tận tử vong áp bức, phải lấy kiếm nhanh nhất, trước địch nhân bước, đem mục tiêu giết chết. Nếu , mục tiêu bị chém giết là chính . Vì sinh tồn mà giết chóc. Dưới loại động lực này, kiếm của nhanh đến mức cực hạn mà con người có khả năng đạt tới. Kiếp sống trải qua vô số giết chóc làm cho chứng kiến quá nhiều xảo trá, hiểm, phẫn nộ, bất khuất, bất đắc dĩ và cừu hận. Trong cuộc sống, mặt trái tâm tình, hơi thở tử vong, oan hồn bất tán luôn luôn ở bên cạnh . Khủng bố do cái chết, vui sướng khi sống sót, tội ác do lạm sát* đan vào cùng chỗ, cơ hồ khiến tinh thần của lúc nào cũng tưởng như bị sụp đổ! Vì muốn sinh tồn, bắt đầu quên mất tội ác và thống khổ do giết chóc đem đến. Hóa phức tạp thành đơn giản, đem hết thảy tâm tình đầu nhập vào trong kiếm đạo, khiến sinh ra loại trạng thái siêu nhiên: vì kiếm mà sống. Từ lúc đó, còn sợ hãi cái chết, còn vì tử vong phủ xuống mà tuyệt vọng, cũng còn vì thắng lợi đến nơi mà vui sướng, càng bị tâm tình khác của thế gian chi phối! quên mất tất cả những nhân tố thế gian có khả năng ảnh hưởng đến bản thân, đem tất cả tâm tình đầu nhập vào kiếm đạo! Ở loại trạng thái huyền diệu này, phảng phất mình lấy loại thân phận của người thứ ba đứng xem ở ngoài bàn cờ*. Chỉ thông qua tia lý tính* ngắm nhìn toàn cục, hơn nữa hạ lệnh điều khiển thân hình của chính mình, huy động kiếm rồi lại kiếm siêu việt đến cực hạn của kiếm kỹ! khắc đó, còn là A Cửu! Mà là chưởng khống giả* hạ mệnh lệnh A Cửu vung ra kiếm có tốc độ siêu việt đến cực hạn! Cực hạn của kiếm! Mất hết lý trí, chỉ có kiếm mà thôi. người vì tu luyện, biến chính mình thành kẻ điên tu luyện cách điên cuồng, cho dù ai nhắc tới cũng đều cảm giác rét mà run! Nhìn vào những phiến cỏ cây bị phá hủy do bọn họ chiến đấu qua, trong lòng những người ở đây đều chấn động thôi. Chiến tuyến lớn như vậy, có thể thấy người cùng Huyết kiếm A Cửu giao chiến, thực lực tuyệt kém hơn bao nhiêu. Nhưng trừ bỏ Thánh Kiếm Sư, ở dưới cấp bậc này đến tột cùng là ai còn có thể cùng chiến đến loại trình độ này? Nghịch thần giả Sương Vô? Kiếm si Thần Thánh!? , Thần Thánh cơ hồ cho tới bây giờ rời đế quốc của . Mà Nghịch thần giả Sương Vô, nếu nàng chiến đấu, bốn phía tất nhiên lâm vào cảnh băng thiên tuyết địa*, vô luận là sinh mạng hoặc là vạn vật, đều ở trước mặt Hàn Băng kiếm kỹ của nàng mà điêu linh......Dấu vết chiến đấu của nàng, quá ràng. "Chẳng lẽ thế giới này lại xuất kẻ điên có thể so sánh với Huyết kiếm A Cửu!?" Nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều đè nén sợ hãi bên trong nội tâm của bản thân, hướng địa điểm hai người chiến đấu mà đuổi theo. Lòng hiếu kỳ hại chết mèo. Có đôi khi mèo biết rất bị lòng hiếu kỳ giết chết, nhưng vẫn chịu được hấp dẫn của lòng hiếu kỳ về chân tướng. ...... Đánh trận ba trăm dặm, trải dài khắp Thương Mãng Sơn! Dọc đường qua, vô luận là người, vật, cỏ, cây, hay là ma thú vô cùng hung tàn đều biến thành tê phấn. đường giao chiến của hai người, tốc độ cũng cực nhanh, cho dù là phổ thông ngũ giai cường giả muốn theo kịp, cũng phải là chuyện dễ dàng. Nhưng người phụ trách thắng bại của Kiếm Sư công hội, Hồng Diệp lại theo sát sau đó, chưa từng bị hai người bỏ rơi. chỉ là theo, tay đồng dạng cầm thiết bị. Thiết bị này nhìn như để nhớ thời gian, nhưng thực tế lại là thiết bị dò xét năng lượng ba động, vẫn gắt gao tập trung ở khu vực giao chiến của hai người. Kiếm khí dày đặc như mưa tràn ngập trong tầm mắt Lăng Vân. Dù lui ba trăm dặm, nhưng lại hề ảnh hưởng chút nào đến ! Càng nhanh, chết càng nhanh! Khi tiến vào trạng thái chiến đấu, đem toàn bộ tâm thần tập trung vào thanh kiếm trong tay. Trừ bỏ duy trì chiến đấu, hết thảy những nhân tố quan hệ đều thể ảnh hưởng đến chút nào. Điểm này, cùng A Cửu có chút giống nhau. Nhưng mà, A Cửu lấy tư thế của người thứ ba, dùng ý thức khống chế thân thể của mình để huy kiếm, vẫn huy kiếm cho đến khi thể lực hao hết mà chết! Mà Lăng Vân là ở loại trạng thái vì chiến đấu mà sinh, vì chiến đấu mà xuất kiếm. Hết thảy nhân tố có lợi vơi chiến đấu, trong nháy mắt đều suy nghĩ, bao gồm ưu điểm của bản thân, khuyết điểm của địch nhân và hoàn cảnh tự nhiên bốn phía. Nhất là trong đoạn thời gian này, mực luyện tập phân tâm nhị dụng lúc chiến đấu, lo lắng về các nhân tố khác cũng càng thêm toàn diện. Hoàn cảnh...... "Nước!" Nước bất đồng với khí, lực cản của nó so với khí còn lớn hơn vô số lần. Mà kiếm nhanh, vốn là loại cực hạn, dù là ảnh hưởng của điểm yếu ớt, đều khiến tốc độ giảm xuống! Mặc dù đến nỗi hạ thấp đến mức có uy hiếp, nhưng ít ra còn giống tình trạng hoàn toàn bị áp chế như bây giờ, khiến căn bản có thời gian để thở dốc. Trong nháy mắt, tốc độ lui về phía sau của Lăng Vân lần nữa được đề thăng. Thân thể giống như đạo lưu tinh khiến toàn bộ cây cối ngăn ở dọc đường bị dập nát, hướng hồ nước ở phụ cận mà vọt tới! lát sau, rừng cây mở ra, hồ nước rất lớn xuất ở trước mắt. Lăng Vân do dự chút nào liền tiến vào bên trong hồ nước làm bắn tung tóe ra trận bọt nước! Hồ nước? loại bản năng ngăn cản A Cửu, bảo đừng xuống. Mục tiêu còn chưa bị tiêu diệt, tại sao đuổi theo xuống? nghĩ, cũng muốn nghĩ, nếu nghĩ khiến tưởng tượng ra những chuyện rất đáng sợ. ...... Mặt hồ vốn yên bình bị hai đạo thân ảnh lao vào làm tung tóe, vô số cột nước phóng lên cao nương theo tiếng nổ đinh tai nhức óc, nhằm thẳng về phía chân trời, sau khi rơi xuống liền ra rất nhiều bọt nước. Phụ trách ghi chép, Hồng Diệp khi đuổi theo đến nơi cuộc chiến đấu ở dưới đáy hồ của hai người bùng nổ. Nhìn vào đáy hồ hỗn loạn chịu nổi, sắc mặt đột nhiên kịch biến. "Đáng chết, cái tên ngu ngốc!" A Cửu tại sao chỉ có thể đứng thứ ba Đỉa bảng? Đó là do bị Hàn băng kiếm kỹ của Sương Vô khắc chế! Tác dụng lớn nhất của Hàn băng kiếm kỹ chính là đóng băng và trì hoãn. Nguyên nhân chính là vì bị khắc chế về kiếm kỹ, khiến Huyết kiếm A Cửu ngay sau khi rơi vào trì hoãn liền bị đóng băng, bất đắc dĩ bại trận. Kiếm, tiêu hao về thể lực cực kỳ lớn. Nên Lăng Vân đầu tiên là lui về phía sau, tiêu hao thể lực của A Cửu, tại ngờ còn tính toán lấy nước để trì hoãn tốc độ kiếm của ! "A Cửu chính là trong những nhân tài trọng điểm do liên minh bồi dưỡng, tạm thời thể để cho bị những tình huống ngoài ý muốn. "Nghĩ đến đây, Hồng Diệp nhìn thoáng qua hồ nước có diện tích ít nhất cây số vuông. đeo vào đôi bao tay trắng, kiên quyết từ gian giới chỉ lấy ra cái hộp. Khi cái hộp vừa được mở ra, cỗ hàn khí mạnh mẽ gì so sánh được đột nhiên ùa ra ngoài, nơi mà đặt chân lập tức ra trận sương trắng dần khuếch tán khắp bốn phương tám hướng. Ngay cả độ ấm của khí, trong thời gian cực ngắn liền từ hơn hai mươi độ, giảm xuống còn dưới độ! Nhìn thoáng qua hạt châu trong tay, Hồng Diệp mặc dù có chút đau lòng, nhưng vẫn quyết tâm, ném hạt châu vào hồ nước. Hạt châu chứa đại lượng hàn khí khi chưa tiếp xúc với mặt nước, khiến mặt nước dần đông kết lại thành băng. Mà hạt châu rơi xuống cũng vì băng tầng xuất mà dừng lại ở hư ! Hàn khí dọc theo mặt nước truyền lại, lập tức khuếch tán ra. Nguyên bản mặt nước vốn ngừng chấn động, lấy loại tốc độ cực kỳ khủng bố, trong nháy mắt lan tràn thành tầng băng sương. Băng sương gia cố, hình thành băng tầng, hơn nữa dần dần bắt đầu kéo dài xuống đáy hồ. lâu lắm, cả mặt hồ ngờ bị tầng băng bao trùm, đại lượng cột nước bắn lên vẫn duy trì xu thế bắn tung tóe, bị đông cố thành đạo băng trụ. Nguyên bản mặt hồ còn ngừng biến động, trong nhất thời giống như thời gian dừng lại, yên tĩnh xuống. Ở những nơi xung quanh, có thể dễ dàng thấy được tầng băng dầy. "Oanh!" Băng tầng bay loạn, các tảng băng lớn nhanh chóng bị bắn lên hư ! Cả người từ xuống dưới tràn ngập những mảnh băng, Lăng Vân phá băng mà ra. Thân hình vừa chuyển, thuộc tính sắc bén của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, mang theo bá đạo công kích về phía A Cửu! Phản kích! Ở trong nước trì hoãn trong chốc lát, Lăng Vân trong nháy mắt liền hoàn thành việc từ phòng thủ chuyển sang công kích. Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, Kinh phong kiếm kỹ(kiếm kỹ duy nhất mà Lăng Vân dùng được khi chiến đấu với A Cửu) cuối cùng bùng nổ, kiếm ý mạnh mẽ đem thân hình tập trung vững vàng. Lăng Vân để ý tới bóng kiếm đầy trời của A Cửu, trực tiếp phá vỡ kiếm khí vô tận kia, kiếm nguyên ngưng tụ thành kiếm cương sắc bén, trực tiếp đột phá tầng tầng lớp lớp phòng ngự ở phía trước, bắn về phía A Cửu...... A Cửu mặc dù là đối thủ tệ, nhưng...... trong chớp mắt khi động thủ thi triển sát kiếm, thân phận của cũng chỉ có -- địch nhân! Địch nhân, vô luận thân phận của đến tột cùng là gì, khi có cơ hội, Lăng Vân tuyệt đối lưu tình. "Lăng Vân! Dừng tay!" Hồng Diệp hét lớn tiếng, mang theo đạo ám thanh sắc kiếm khí như tia chớp phá bắn tới! Trong mắt Lăng Vân hàn quang bạo xạ, lập tức tập trung đỡ đạo ám thanh sắc kiếm khí này. Đồng thời, thân hình ở trong hư càng vặn vẹo cách bất khả tư nghị, khó khăn tránh vị trí yếu hại khỏi bị kiếm khí ngắm chuẩn vào. Kiếm trong tay Lăng Vân chút nào dừng lại chém thẳng xuống, kiếm nguyên mạnh mẽ đột nhiên bạo phát, đem A Cửu vừa mới lao ra băng tầng hoàn toàn bao phủ ở bên trong. đúng là tính toán muốn vừa đỡ công kích của Hồng Diệp, cũng nhất định khiến A Cửu phải chịu chiêu trí mạng! "Oanh!" Ám thanh sắc kiếm khí trong nháy mắt gia tốc oanh kích người Lăng Vân. cỗ năng lượng vô cùng sắc bén lập tức dọc theo nơi bị công kích, lan tràn khắp toàn thân Lăng Vân. Hơn nữa thừa dịp trong chớp mắt khi kiếm nguyên công ra ngoài, nó điên cuồng xâm nhập vào cơ thể , khiến cho kiếm hồn kịch liệt chấn động. "Xuy!" Kiếm nguyên nhập thể, toàn thân A Cửu huyết quang bạo xạ! Ám thanh kiếm khí bao hàm lực đạo, trực tiếp khiến Lăng Vân bị bắn ra phía ngoài. Bất chấp kiếm hồn trong cơ thể chấn động, Lăng Vân vội vàng ra tay, mặt hồ băng mũi kiếm đâm tới, cả người dựng lên, ổn định thân hình, bắn về phía mặt hồ bên kia. Mũi chân vừa điểm xuống đất, nhịn được ói ra ngụm máu tươi. --------------------------------------------- *lạm sát: giết nhiều người dù người đó tốt hay xấu. *người thứ ba đứng xem ở ngoài bàn cờ: mình xin giải thích 1 chút(vì nó có dính dáng đến số tình huống sau này của Lăng Vân). ván cờ thông thường gồm hai người với bộ cờ chia làm 2, đen trắng. Cả hai người đó, bộ cờ và bàn cờ đều tham gia vào ván cờ, được gọi là người trong cuộc. Trong khi đó, người thứ 3 được gọi là người đứng xem hai người kia đánh cờ. Trong những ván cờ thực , người thứ 3 thường được phép tham gia mách nước...Mở rộng ra, ở chương truyện này có thể hiểu chính là người chịu ước thúc của người khác, bị người ta điều khiển...chỉ làm những gì mà mình muốn. *lí tính: lí trí + cảm tính. *chưởng khống giả: người khống chế. *băng thiên tuyết địa: ý băng tràn ngập ở khắp mọi nơi nó qua.
Chương 50: Huyết kiếm Tiếng nổ mãnh liệt đồng dạng kinh động vô số Kiếm Sư, khiến họ vốn tu luyện lập tức bừng tỉnh. Cảm nhận được ba động do năng lượng kịch liệt va chạm, số người lập tức lấy tốc độ nhanh nhất hướng về địa điểm phát ra chạy . Khi những cường giả này chứng kiến chiến tuyến khủng bố cơ hồ kéo dài đến gần trăm dặm, ai cũng đều kinh ngạc thôi. Nhất là sau khi nhìn ràng những thương tổn mà nó qua, ít người có kiến thức rộng rãi sắc mặt khẽ biến. "Đây là thương tổn do Khoái kiếm của Huyết kiếm A Cửu tạo thành!" Bạn đọc chuyện tại Truyện.YY Mọi người vừa nghe như thế, lại cũng từng nghe điều chứng thực, số người lập tức khẳng định: "Đích xác là Huyết kiếm A Cửu!" Nghe được cái tên Huyết kiếm, những Kiếm Sư, Đại Kiếm Sư cường giả ở đây nhịn được đồng thời lộ ra thần sắc kinh hãi. Huyết kiếm, người vì kiếm mà sinh, vì kiếm mà chết. Trừ bỏ kiếm, trong lòng hoàn toàn có thứ gì khác! Mặc dù thể đạt được danh xưng "Nghịch thần giả", nhưng lòng vì kiếm, cử chỉ bất kính với thần linh, tuyệt đối có thể được xưng với ba chữ "Nghịch thần giả"! chỉ như vậy! Kiếm đạo của đến từ chính giết chóc. Ở hoàn cảnh vô tận giết chóc, vô tận tử vong áp bức, phải lấy kiếm nhanh nhất, trước địch nhân bước, đem mục tiêu giết chết. Nếu , mục tiêu bị chém giết là chính . Vì sinh tồn mà giết chóc. Dưới loại động lực này, kiếm của nhanh đến mức cực hạn mà con người có khả năng đạt tới. Kiếp sống trải qua vô số giết chóc làm cho chứng kiến quá nhiều xảo trá, hiểm, phẫn nộ, bất khuất, bất đắc dĩ và cừu hận. Trong cuộc sống, mặt trái tâm tình, hơi thở tử vong, oan hồn bất tán luôn luôn ở bên cạnh . Khủng bố do cái chết, vui sướng khi sống sót, tội ác do lạm sát* đan vào cùng chỗ, cơ hồ khiến tinh thần của lúc nào cũng tưởng như bị sụp đổ! Vì muốn sinh tồn, bắt đầu quên mất tội ác và thống khổ do giết chóc đem đến. Hóa phức tạp thành đơn giản, đem hết thảy tâm tình đầu nhập vào trong kiếm đạo, khiến sinh ra loại trạng thái siêu nhiên: vì kiếm mà sống. Từ lúc đó, còn sợ hãi cái chết, còn vì tử vong phủ xuống mà tuyệt vọng, cũng còn vì thắng lợi đến nơi mà vui sướng, càng bị tâm tình khác của thế gian chi phối! quên mất tất cả những nhân tố thế gian có khả năng ảnh hưởng đến bản thân, đem tất cả tâm tình đầu nhập vào kiếm đạo! Ở loại trạng thái huyền diệu này, phảng phất mình lấy loại thân phận của người thứ ba đứng xem ở ngoài bàn cờ*. Chỉ thông qua tia lý tính* ngắm nhìn toàn cục, hơn nữa hạ lệnh điều khiển thân hình của chính mình, huy động kiếm rồi lại kiếm siêu việt đến cực hạn của kiếm kỹ! khắc đó, còn là A Cửu! Mà là chưởng khống giả* hạ mệnh lệnh A Cửu vung ra kiếm có tốc độ siêu việt đến cực hạn! Cực hạn của kiếm! Mất hết lý trí, chỉ có kiếm mà thôi. người vì tu luyện, biến chính mình thành kẻ điên tu luyện cách điên cuồng, cho dù ai nhắc tới cũng đều cảm giác rét mà run! Nhìn vào những phiến cỏ cây bị phá hủy do bọn họ chiến đấu qua, trong lòng những người ở đây đều chấn động thôi. Chiến tuyến lớn như vậy, có thể thấy người cùng Huyết kiếm A Cửu giao chiến, thực lực tuyệt kém hơn bao nhiêu. Nhưng trừ bỏ Thánh Kiếm Sư, ở dưới cấp bậc này đến tột cùng là ai còn có thể cùng chiến đến loại trình độ này? Nghịch thần giả Sương Vô? Kiếm si Thần Thánh!? , Thần Thánh cơ hồ cho tới bây giờ rời đế quốc của . Mà Nghịch thần giả Sương Vô, nếu nàng chiến đấu, bốn phía tất nhiên lâm vào cảnh băng thiên tuyết địa*, vô luận là sinh mạng hoặc là vạn vật, đều ở trước mặt Hàn Băng kiếm kỹ của nàng mà điêu linh......Dấu vết chiến đấu của nàng, quá ràng. "Chẳng lẽ thế giới này lại xuất kẻ điên có thể so sánh với Huyết kiếm A Cửu!?" Nghĩ đến đây, tất cả mọi người đều đè nén sợ hãi bên trong nội tâm của bản thân, hướng địa điểm hai người chiến đấu mà đuổi theo. Lòng hiếu kỳ hại chết mèo. Có đôi khi mèo biết rất bị lòng hiếu kỳ giết chết, nhưng vẫn chịu được hấp dẫn của lòng hiếu kỳ về chân tướng. ...... Đánh trận ba trăm dặm, trải dài khắp Thương Mãng Sơn! Dọc đường qua, vô luận là người, vật, cỏ, cây, hay là ma thú vô cùng hung tàn đều biến thành tê phấn. đường giao chiến của hai người, tốc độ cũng cực nhanh, cho dù là phổ thông ngũ giai cường giả muốn theo kịp, cũng phải là chuyện dễ dàng. Nhưng người phụ trách thắng bại của Kiếm Sư công hội, Hồng Diệp lại theo sát sau đó, chưa từng bị hai người bỏ rơi. chỉ là theo, tay đồng dạng cầm thiết bị. Thiết bị này nhìn như để nhớ thời gian, nhưng thực tế lại là thiết bị dò xét năng lượng ba động, vẫn gắt gao tập trung ở khu vực giao chiến của hai người. Kiếm khí dày đặc như mưa tràn ngập trong tầm mắt Lăng Vân. Dù lui ba trăm dặm, nhưng lại hề ảnh hưởng chút nào đến ! Càng nhanh, chết càng nhanh! Khi tiến vào trạng thái chiến đấu, đem toàn bộ tâm thần tập trung vào thanh kiếm trong tay. Trừ bỏ duy trì chiến đấu, hết thảy những nhân tố quan hệ đều thể ảnh hưởng đến chút nào. Điểm này, cùng A Cửu có chút giống nhau. Nhưng mà, A Cửu lấy tư thế của người thứ ba, dùng ý thức khống chế thân thể của mình để huy kiếm, vẫn huy kiếm cho đến khi thể lực hao hết mà chết! Mà Lăng Vân là ở loại trạng thái vì chiến đấu mà sinh, vì chiến đấu mà xuất kiếm. Hết thảy nhân tố có lợi vơi chiến đấu, trong nháy mắt đều suy nghĩ, bao gồm ưu điểm của bản thân, khuyết điểm của địch nhân và hoàn cảnh tự nhiên bốn phía. Nhất là trong đoạn thời gian này, mực luyện tập phân tâm nhị dụng lúc chiến đấu, lo lắng về các nhân tố khác cũng càng thêm toàn diện. Hoàn cảnh...... "Nước!" Nước bất đồng với khí, lực cản của nó so với khí còn lớn hơn vô số lần. Mà kiếm nhanh, vốn là loại cực hạn, dù là ảnh hưởng của điểm yếu ớt, đều khiến tốc độ giảm xuống! Mặc dù đến nỗi hạ thấp đến mức có uy hiếp, nhưng ít ra còn giống tình trạng hoàn toàn bị áp chế như bây giờ, khiến căn bản có thời gian để thở dốc. Trong nháy mắt, tốc độ lui về phía sau của Lăng Vân lần nữa được đề thăng. Thân thể giống như đạo lưu tinh khiến toàn bộ cây cối ngăn ở dọc đường bị dập nát, hướng hồ nước ở phụ cận mà vọt tới! lát sau, rừng cây mở ra, hồ nước rất lớn xuất ở trước mắt. Lăng Vân do dự chút nào liền tiến vào bên trong hồ nước làm bắn tung tóe ra trận bọt nước! Hồ nước? loại bản năng ngăn cản A Cửu, bảo đừng xuống. Mục tiêu còn chưa bị tiêu diệt, tại sao đuổi theo xuống? nghĩ, cũng muốn nghĩ, nếu nghĩ khiến tưởng tượng ra những chuyện rất đáng sợ. ...... Mặt hồ vốn yên bình bị hai đạo thân ảnh lao vào làm tung tóe, vô số cột nước phóng lên cao nương theo tiếng nổ đinh tai nhức óc, nhằm thẳng về phía chân trời, sau khi rơi xuống liền ra rất nhiều bọt nước. Phụ trách ghi chép, Hồng Diệp khi đuổi theo đến nơi cuộc chiến đấu ở dưới đáy hồ của hai người bùng nổ. Nhìn vào đáy hồ hỗn loạn chịu nổi, sắc mặt đột nhiên kịch biến. "Đáng chết, cái tên ngu ngốc!" A Cửu tại sao chỉ có thể đứng thứ ba Đỉa bảng? Đó là do bị Hàn băng kiếm kỹ của Sương Vô khắc chế! Tác dụng lớn nhất của Hàn băng kiếm kỹ chính là đóng băng và trì hoãn. Nguyên nhân chính là vì bị khắc chế về kiếm kỹ, khiến Huyết kiếm A Cửu ngay sau khi rơi vào trì hoãn liền bị đóng băng, bất đắc dĩ bại trận. Kiếm, tiêu hao về thể lực cực kỳ lớn. Nên Lăng Vân đầu tiên là lui về phía sau, tiêu hao thể lực của A Cửu, tại ngờ còn tính toán lấy nước để trì hoãn tốc độ kiếm của ! "A Cửu chính là trong những nhân tài trọng điểm do liên minh bồi dưỡng, tạm thời thể để cho bị những tình huống ngoài ý muốn. "Nghĩ đến đây, Hồng Diệp nhìn thoáng qua hồ nước có diện tích ít nhất cây số vuông. đeo vào đôi bao tay trắng, kiên quyết từ gian giới chỉ lấy ra cái hộp. Khi cái hộp vừa được mở ra, cỗ hàn khí mạnh mẽ gì so sánh được đột nhiên ùa ra ngoài, nơi mà đặt chân lập tức ra trận sương trắng dần khuếch tán khắp bốn phương tám hướng. Ngay cả độ ấm của khí, trong thời gian cực ngắn liền từ hơn hai mươi độ, giảm xuống còn dưới độ! Nhìn thoáng qua hạt châu trong tay, Hồng Diệp mặc dù có chút đau lòng, nhưng vẫn quyết tâm, ném hạt châu vào hồ nước. Hạt châu chứa đại lượng hàn khí khi chưa tiếp xúc với mặt nước, khiến mặt nước dần đông kết lại thành băng. Mà hạt châu rơi xuống cũng vì băng tầng xuất mà dừng lại ở hư ! Hàn khí dọc theo mặt nước truyền lại, lập tức khuếch tán ra. Nguyên bản mặt nước vốn ngừng chấn động, lấy loại tốc độ cực kỳ khủng bố, trong nháy mắt lan tràn thành tầng băng sương. Băng sương gia cố, hình thành băng tầng, hơn nữa dần dần bắt đầu kéo dài xuống đáy hồ. lâu lắm, cả mặt hồ ngờ bị tầng băng bao trùm, đại lượng cột nước bắn lên vẫn duy trì xu thế bắn tung tóe, bị đông cố thành đạo băng trụ. Nguyên bản mặt hồ còn ngừng biến động, trong nhất thời giống như thời gian dừng lại, yên tĩnh xuống. Ở những nơi xung quanh, có thể dễ dàng thấy được tầng băng dầy. "Oanh!" Băng tầng bay loạn, các tảng băng lớn nhanh chóng bị bắn lên hư ! Cả người từ xuống dưới tràn ngập những mảnh băng, Lăng Vân phá băng mà ra. Thân hình vừa chuyển, thuộc tính sắc bén của Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, mang theo bá đạo công kích về phía A Cửu! Phản kích! Ở trong nước trì hoãn trong chốc lát, Lăng Vân trong nháy mắt liền hoàn thành việc từ phòng thủ chuyển sang công kích. Cửu Cửu Thượng Huyền kiếm khí, Kinh phong kiếm kỹ(kiếm kỹ duy nhất mà Lăng Vân dùng được khi chiến đấu với A Cửu) cuối cùng bùng nổ, kiếm ý mạnh mẽ đem thân hình tập trung vững vàng. Lăng Vân để ý tới bóng kiếm đầy trời của A Cửu, trực tiếp phá vỡ kiếm khí vô tận kia, kiếm nguyên ngưng tụ thành kiếm cương sắc bén, trực tiếp đột phá tầng tầng lớp lớp phòng ngự ở phía trước, bắn về phía A Cửu...... A Cửu mặc dù là đối thủ tệ, nhưng...... trong chớp mắt khi động thủ thi triển sát kiếm, thân phận của cũng chỉ có -- địch nhân! Địch nhân, vô luận thân phận của đến tột cùng là gì, khi có cơ hội, Lăng Vân tuyệt đối lưu tình. "Lăng Vân! Dừng tay!" Hồng Diệp hét lớn tiếng, mang theo đạo ám thanh sắc kiếm khí như tia chớp phá bắn tới! Trong mắt Lăng Vân hàn quang bạo xạ, lập tức tập trung đỡ đạo ám thanh sắc kiếm khí này. Đồng thời, thân hình ở trong hư càng vặn vẹo cách bất khả tư nghị, khó khăn tránh vị trí yếu hại khỏi bị kiếm khí ngắm chuẩn vào. Kiếm trong tay Lăng Vân chút nào dừng lại chém thẳng xuống, kiếm nguyên mạnh mẽ đột nhiên bạo phát, đem A Cửu vừa mới lao ra băng tầng hoàn toàn bao phủ ở bên trong. đúng là tính toán muốn vừa đỡ công kích của Hồng Diệp, cũng nhất định khiến A Cửu phải chịu chiêu trí mạng! "Oanh!" Ám thanh sắc kiếm khí trong nháy mắt gia tốc oanh kích người Lăng Vân. cỗ năng lượng vô cùng sắc bén lập tức dọc theo nơi bị công kích, lan tràn khắp toàn thân Lăng Vân. Hơn nữa thừa dịp trong chớp mắt khi kiếm nguyên công ra ngoài, nó điên cuồng xâm nhập vào cơ thể , khiến cho kiếm hồn kịch liệt chấn động. "Xuy!" Kiếm nguyên nhập thể, toàn thân A Cửu huyết quang bạo xạ! Ám thanh kiếm khí bao hàm lực đạo, trực tiếp khiến Lăng Vân bị bắn ra phía ngoài. Bất chấp kiếm hồn trong cơ thể chấn động, Lăng Vân vội vàng ra tay, mặt hồ băng mũi kiếm đâm tới, cả người dựng lên, ổn định thân hình, bắn về phía mặt hồ bên kia. Mũi chân vừa điểm xuống đất, nhịn được ói ra ngụm máu tươi. --------------------------------------------- *lạm sát: giết nhiều người dù người đó tốt hay xấu. *người thứ ba đứng xem ở ngoài bàn cờ: mình xin giải thích 1 chút(vì nó có dính dáng đến số tình huống sau này của Lăng Vân). ván cờ thông thường gồm hai người với bộ cờ chia làm 2, đen trắng. Cả hai người đó, bộ cờ và bàn cờ đều tham gia vào ván cờ, được gọi là người trong cuộc. Trong khi đó, người thứ 3 được gọi là người đứng xem hai người kia đánh cờ. Trong những ván cờ thực , người thứ 3 thường được phép tham gia mách nước...Mở rộng ra, ở chương truyện này có thể hiểu chính là người chịu ước thúc của người khác, bị người ta điều khiển...chỉ làm những gì mà mình muốn. *lí tính: lí trí + cảm tính. *chưởng khống giả: người khống chế. *băng thiên tuyết địa: ý băng tràn ngập ở khắp mọi nơi nó qua.