Kiếm Phệ Thiên Hạ - Thừa Phong Ngự Kiếm (267 Chương)

Thảo luận trong 'Kiếm Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 16: Kiếm Nô

      Kiếm Nô!


      Hơn nữa là - ba tên!


      Nhìn trước mắt ba kẻ chút nào tức giận, sinh mệnh kinh khủng bị oán hận thúc giục Lăng Vân trong đầu đột ngột ra loại sinh vật đáng sợ trong truyền thuyết ― ― u linh!


      U linh, những Kiếm Nô này trang phục, quả thực đích xác cực kỳ giống u linh!


      Duy nhất có điều bất đồng chính là, u linh là loại sinh vật do tinh thần năng lượng ngưng tụ ra, vô hình vô chất. Mà những Kiếm Nô này, nhưng là tính mạng nhân loại bị ý chí của vạn thiên cổ kiếm tại Táng Kiếm thâm cốc khống chế.


      Ba vị Thánh Kiếm Sư!


      có chút gì do dự. Lăng Vân lập tức vung tay, đạo lợi kiếm phá bay ra, hướng tầng mây bầu trời vọt tới. Mà cả người cũng ngay sau đó nhảy lên cao, dự định theo sau lợi kiếm, phá đào tẩu!


      Cùng ba vị Thánh Kiếm Sư liều mạng? Tuyệt đối là tự tìm chết!


      Tuy nhiên, trong sát na cử động, ba u linh vốn là vô thanh vô tức chợt động.


      Trước tiên buông xuống, dĩ nhiên là ― ― tâm thần công kích!


      cổ chạy suốt não hải hình thành cổ tinh thần hủy diệt đánh sâu vào, trực tiếp làm cho Kiếm Hồn trong đầu của kịch liệt rung động, thân hình bay ra chợt ngưng lại....


      Trong nháy mắt ngưng lại này, Kiếm Nô khác như tia chớp tiếp cận, đưa tay ra sau lưng rút lấy thanh cự kiếm khủng bố dài chừng hai thước, lấy lực thái sơn áp đỉnh, mang theo trận kịch liệt bạo, trực tiếp trảm ở thân hình Lăng Vân ngưng lại ở trong hư .


      Tia chớp, nhanh như tia chớp, căn bản vượt qua cực hạn mắt thường có khả năng phản ứng!


      " Oanh!"


      Phảng phất như loại bạo tạc.


      Máu tươi bắn ra bốn phía, lập tức bị lực đạo điên cuồng xoắn nát thành huyết vụ,trong nồng nặc dẫn đến trận thê lương khác thường!


      Kiếm Nô trong tay đem cự kiếm dài tới hai thước chém vào người Lăng Vân, bị lực phản chấn động đến vỡ ra từng đoạn, hóa thành vô số mảnh , bắn ra tứ phương, lực đạo mạnh mẻ mang theo những mảnh kiếm vỡ đem đến trận tiếng xé gió, đúng là đem nham thạch ở bên nổ thành nát bấy, bởi vậy có thể thấy được trong đó bao hàm uy lực to lớn cỡ nào.


      Mà Lăng Vân, cả người bị trảm có hàm lực lượng to lớn lực lượng to lớn đập vào giống như phát đạn pháo, trùng điệp oanh vào phiến nham thạch ở ngoài trăm thước, khiến ột trận đất rung núi chuyển kịch liệt, lượng lớn đá tảng từ sườn núi trượt xuống, đưa cả người mai táng tại trong đó!


      Vẻn vẹn lần đối mặt, ngũ giai cảnh giới, có thể miểu sát lục giai cường giả - Lăng Vân, bị đánh thành trọng thương! Nếu như phải bởi vì Kiếm Nô cự kiếm tay chính là cự kiếm bình thường nhất, nếu như phải bởi vì Kiếm Hồn kịp thời điều động kiếm nguyên bảo vệ chỗ công kích, bây giờ, bị vị kiếm nô kia kiếm chẻ đôi!


      Ba vị Kiếm Nô công kích cũng kết thúc!


      vị Kiếm Nô khác còn chưa công kích cả người nhảy lên, từ trời giáng xuống, ở dưới khí tức oán hận nồng hậu hóa thành thực chất bao trùm, giống như ác ma hàng lâm, thẳng hướng chém tới trong nham thạch nơi Lăng Vân rơi xuống chẳng biết sinh tử.


      Cả người Lăng Vân gần như kiệt sức còn chưa kịp thở dốc, loại kích thích sinh tử uy hiếp làm lỗ chân lông của cả người toàn bộ chợt mở ra, chút nghĩ ngợi ở trong nham thạch lăn , điểm cũng bất chấp nham thạch cắt thương thân thể.


      " Oanh long long!"


      loại địa chấn lực lượng to lớn, làm cho cả ngọn núi nơi Lăng Vân hãm thân hoàn toàn sụp đổ, đại lượng cự thạch bị lực đạo kiếm này xoắn nát, hóa thành yên phấn. Đấu khí bạo ngược, hủy diệt hết thảy tự bên trong sơn thể bộc phát ra, hình thành kiếm quang vạn trượng, đem cả tòa đỉnh núi bầm thành mảnh !


      Hủy diệt!


      Sức mạnh gì sánh kịp!


      Căn bản phải cường hoành mà thất giai Thánh Kiếm Sư có thể có đuợc!


      Trong đá vụn, Lăng Vân giống như huyết nhân, phóng lên cao, hoàn toàn để ý dư ba đấu khí có hay tiêu tán, cả người phát ra tiếng hú dài đời dồn đến tử địa rồi sau lại sinh, phun ra ngụm tinh huyết, tinh huyết bao hàm kiếm nguyên, hình thành ba bả năng lượng kiếm huyết hồng, vọt tới ba vị Kiếm Nô.


      Mà chính , còn lại là ngự bay lên, dưới chân như tia chớp xuất thanh bảo kiếm, trực tiếp phá bay ra ngoài sơn cốc.


      " Bành!"


      Lăng Vân bắn ra ba đạo huyết kiếm trong nháy mắt bị đánh nát, chẳng qua lại thành công ngăn trở ba vị Kiếm Nô!


      Tuy nhiên, đợi vui mừng, trận biến cố làm cho lòng người làm cho lòng người chán nản tuyệt vọng bỗng nhiên bao phủ ― ― khắp bầu trời, sụp xuống!


      Bầu trời sụp đổ!


      trung hắc ám do vô tận oán hận ngưng tụ mà thành chợt cấp tốc xoay tròn, ngưng tụ ra thanh vạn trượng cự kiếm hoàn toàn do oán hận tạo thành, hình thành cổ trùng kích mang tình hủy diệt, hung hăng bắn ở người Lăng Vân vừa mới phóng lên cao. Tức , thân hình lấy tốc độ so sánh lúc trước nhanh hơn vô số lần ngã vào trong sơn cốc.


      " Oanh long long!"


      Lăng Vân cả người bị oanh xa mấy ngàn thước, đụng vào trong đất đá của ngọn núi! Va chạm kịch liệt như thế, nếu phải thân hình trải qua kiếm nguyên cường hóa, cứ như vậy cái, liền đủ để khiến té đến tan xương nát thịt!


      Ý thức vô cùng cứng cỏi chống đở có lập tức hôn mê, mệnh lệnh cưỡng chế kiếm hồn khống chế tay phải huyết nhục hoàn toàn mơ hồ ra dáng, từ trong gian giới chỉ lấy ra đại lượng sinh mệnh chi tuyền, chút nào tiết kiệm được nuốt vào trong cơ thể, tham lam hấp thu những tánh mạng năng lượng rót vào!


      Tuy nhiên, tình cũng từ đó kết thúc!


      Tựa hồ là bị môi thần(thần xui xẻo) chiếu, lại có lẽ là bởi vì ngã vào chỗ sâu trong sơn cốc, ngọn núi nơi Lăng Vân ngã xuống, vừa lúc có vị kiếm nô canh gác ở đây ― ― cụ thể mà , là trấn thủ.


      Cùng phổ thông Kiếm Nô bất đồng chính là, vị Kiếm Nô này oán khí người thậm chí đến gần thực chất hóa, ra loại màu đỏ như huyết như triều(thủy triều)!


      Vốn là Lăng Vân và ba vị Thánh Kiếm Sư ở xa xa kịch chiến, căn bản ngay cả đầu cũng ngẩng lần, căn bản để ý tới tình trạng phía ngoài chiến đấu. Nhưng theo Lăng Vân ngã vào phạm vi trấn thủ của , Kiếm Nô này nhất thời giận dữ!


      " Oanh long long!"


      đạo huyết hồng sắc kiếm khí từ trong ngọn núi bộc phát ra, Lăng Vân vừa mới khôi phục chút sức lực, thân hình lại bị cổ huyết hồng sắc kiếm khí giảo sát máu tươi trào ra. Đồng thời bị giảo thành phấn toái, còn có ngọn núi lồ chiếm ít nhất bốn, năm dặm.


      kiếm phá hủy ngọn núi lồ chiếm bốn, năm dặm? Đây là loại lực lượng gì?


      còn kịp suy nghĩ cái vấn đề kinh hãi này, lại đạo huyết hồng sắc kiếm khí ở trong mắt Lăng Vân chợt phóng đại, huyết tinh khí tức khiến người khác hít thở thông áp bách đến, áp lực cơ hồ đè ép đến tâm tạng vỡ nát, làm cho người ta nhịn được muốn bó tay chịu chết, phó thác số mệnh cho trời!


      Bất quá, Lăng Vân buông tha sao?


      , sinh mệnh chưa chấm dứt, tuyệt buông tha!


      Nếu như phải chết, chỉ có chết trận,tuyệt đối vì từ bỏ uất ức mà chết.


      Tại dưới cổ ý chí chiến đấu bất khuất kiên trì, ý thức trong đầu vốn là muốn tan vỡ chợt thanh tĩnh, Lăng Vân trong nháy mắt đưa tay, lần mò thanh đại kiếm màu lam đậm từ bên trong ngọn núi này nổ ra hoành che ở trước mắt.


      " Bành!"


      Huyết quang bắn ra bốn phía, Lăng Vân lại trình diễn màn mới vừa rồi bị vị kiếm nô phía ngoài đánh trúng, cả người lại bị kiếm khí oanh kích rơi vào bên trong ngọn núi!


      " Đình chỉ hô hấp, đình chỉ nhịp tim, đình chỉ hết thảy dấu hiệu của sinh mệnh!"


      Đây là sau khi Lăng Vân lại lần nữa bị oanh kích chôn sống, ý niệm đầu tiên trong đầu nghĩ đến.


      Giả chết, ở Táng Kiếm thâm cốc nơi nơi đều là cái loại Kiếm Nô thủ hộ cường hãn đến biến thái, Lăng Vân trước mắt chỉ có biện pháp lựa chọn giả chết, tạm thời tránh Kiếm Nô tìm kiếm, chờ sau khi phong ba an tĩnh xuống, lại nghĩ biện pháp ly khai khu vực này.


      Đây là lựa chọn sáng suốt nhất!


      Kiếm Nô vẻn vẹn là thất giai Thánh Kiếm Sư?


      Có lẽ những người đó gặp qua Kiếm Nô có thể chỉ mới thất giai, nhưng là mới vừa rồi gặp ba tên Kiếm Nô, tuyệt đối đơn giản là thất giai. Text được lấy tại [.c]om


      Nếu như thất giai Thánh Kiếm Sư có thể cường đại đến làm có chút lực chống cự nào, cũng tin.


      Nhất là vị Kiếm Nô cuối cùng kia dễ dàng đem tòa núi lớn phá hủy, cái loại chỉ bằng vào kiếm khí, áp bách làm hít thở thông, có thể là thất giai Thánh Kiếm Sư làm được sao?


      ....


      Vị Kiếm Nô cả người khí tức như máu có lẽ là đối với kiếm khí của mình rất có lòng tin, lại có lẽ là tư duy sau khi bị ý chí cổ kiếm khống chế có chút chậm chạp, lúc nhận thấy được hơi thở tánh mạng của kẻ xâm lấn biến mất, cũng có tiến lên kiểm tra, mà tiếp tục ngồi xuống xếp bằng, yên lặng quay mắt về phía trước mặt nơi ngọn núi biến mất ― ― tòa bị kiếm hủy diệt, biến thành ngọn núi bằng phẳng.


      Trước đây, biết bao nhiêu năm, vẫn ngồi như vậy, quay mắt về phía ngọn núi này, chỉ cần ai xâm nhập nơi này, cho dù địch nhân chiếm cứ cả Táng Kiếm thâm cốc, cũng chớp mắt cái, buông trôi bỏ mặc, cho đến bây giờ, ngay cả chính cũng biết mình ở đây thủ hầu bao nhiêu năm, đến tột cùng còn phải thủ hầu bao lâu nữa, cùng với... Đến tột cùng thủ hầu cái gì...

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 17: Kiếm linh, thiếu nữ

      - Uy, ngươi tính giả chết tới khi nào nữa.


      Đình chỉ hết thảy dấu hiệu sinh mệnh Lăng Vân trong lòng bỗng căng thẳng, suýt nữa cho là mình nghe lầm ― ― giọng nữ thanh thúy, ràng vang ở bên tai mình, chuyện với chính mình!


      - Như thế nào, vẫn tính tiếp tục giả bộ nữa sao? Vậy ngươi tiếp tục , ta cho ngươi biết, ba ngày nay là lúc oán khí yếu nhất trong tháng, đồng thời cũng là lúc tất cả Kiếm Nô phản ứng chậm chạp nhất, nếu như bây giờ ngươi mau chóng ly khai nơi này, tin rằng tháng này ngươi tìm khắp cũng được cơ hội tốt như vậy.


      Lăng Vân nhất thời sắc mặt đại biến, mở mắt ra, chỉ thấy chẳng biết khi nào, ở trước mắt xuất vị tử phát con ngươi màu tím, thiếu nữ mặc bộ váy dài tím nhạt tiến đến.


      - Ngươi là ai...


      Lăng Vân lời còn chưa dứt, chợt nhận thấy được ở thân ảnh của nàng giống như hư ảo mờ ảo, nhất thời sắc mặt lại biến:


      - Hung linh!? Kiếm chi hung linh!?


      Dứt lời, trong nháy mắt niết chỉ thành, điều động kiếm nguyên trong cơ thể:


      - Lui tán cho ta!"


      Nhưng hiển nhiên quên mất giờ phút này tình trạng thân thể của mình, mới vừa vận công, lập tức chạm đến thương thế, ngũ tạng lục phủ trận cuồn cuồn, truyền đến trận quặn đau tê tâm liệt phế, ngụm máu tươi trực tiếp phun ra từ trong cổ họng.


      - Lui tán, còn bảo ta lui tán, lui cái đầu của ngươi, bộ dáng này rồi còn muốn cùng bổn nương động thủ.


      Tử y nữ tử vẻ mặt 'hạnh tai nhạc họa' (cười nỗi đau người khác) nhìn Lăng Vân khóe miệng tràn ra máu tươi.


      Lăng Vân hừ tiếng, biết mình hôm nay sợ là tai kiếp khó thoát, cho dù có sinh mệnh chi tuyền, nhất thời hồi lâu cũng đừng mơ tưởng khôi phục thương thế tại của chính mình.


      - Còn hừ? cho ngươi biết, ngươi nếu lại tiếp tục giả chết, khí oán hận đầy trời sớm muộn cũng đem ngươi tâm thần ăn mòn, khống chế thành loại Kiếm Nô giống như ở phía ngoài, linh trí bị nô dịch. Ta hảo tâm ra nhắc nhở ngươi, để ngươi nhanh chóng ly khai


      Nàng kia thân hình chợt lóe, hóa làm đạo tử quang, đầu nhập vào trong ám lam sắc trường kiếm bên cạnh Lăng Vân.


      - Ân? Vị nữ tử này dĩ nhiên là kiếm linh của kiếm này? Hơn nữa xem bộ dáng, tựa hồ linh trí hãy còn tồn tại. Bất quá những kiếm linh khác vẻn vẹn chỉ là sinh ra linh trí, sống nhờ trong cơ thể vật chủ để sinh tồn, nàng tại sao lại có thể ly khai kiếm thể, hóa thành hình người?


      Lăng Vân nghi ngờ.


      Nhìn thoáng qua mây mù nồng hậu bầu trời, cũng tiêu tán rất nhiều, xem ra có vẻ oán linh sai, Táng Kiếm thâm cốc nơi đây cổ quái như thế, nếu như tại đây lâu dài, vạn nhất bị những Kiếm Nô này phát , tuyệt đối là cửu tử nhất sanh.


      Nghĩ vậy, Lăng Vân kiên cường phấn chấn tinh thần, uống ít sinh mệnh chi tuyền, chỉ chốc lát khôi phục đứng dậy.


      Nhìn thoáng qua cái thanh đại kiếm màu lam đậm này ngay bên cạnh, Lăng Vân hơi nhíu mày. Đạo huyết hồng kiếm khí uy lực mạnh mẽ, tuyệt đối là từ trước đến nay chứng kiến lần đầu, đừng là sử thi, sợ là ngay cả bảo kiếm cấp bậc thánh khí, cũng bị nó kiếm bổ đoạn, nhưng kiếm khí sắc bén như thế lại bị cái thanh đại kiếm nhìn qua cũng thần kỳ ngăn cản lại, có thể thấy được kiếm này đơn giản, theo trình độ cứng rắn mà , tuyệt đối còn hơn thánh khí.


      Chẳng qua là... Thanh kiếm nầy bên trong thậm chí cư trú oán linh hùng mạnh như vậy....


      " Thần khí từ trước đến giờ tâm cao khí ngạo, muốn thu phục tuyệt phải việc dễ dàng, nếu là bởi vì kiếm linh hung hãn liền nhàng buông tha, tốt hơn hết đừng tới nơi này. Huống hồ, kiếm linh nếu đối ta lên tiếng nhắc nhở, có thể thấy được cũng có ác ý..."


      Nghĩ vậy, Lăng Vân nhặt kiếm lên, ra ngoài sơn cốc.


      Chẳng qua, trải qua giao thủ cùng vài vị Kiếm Nô, sớm bị đánh đến nằm sâu trong sơn cốc, trong cốc con đường phức tạp thay đổi liên tục, trực tiếp làm đầu óc choáng váng, càng sâu lúc gặp kiếm nô du đãng, còn phải tránh xa, cả buổi chiều cũng thấy con đường xuất cốc ở đâu.


      Đặc biệt làm cách nào nhịn được chính là cỗ oán khí đỉnh đầu!


      Cổ oán khí ngưng tụ thành mây đen, trùng điệp đặt ở đỉnh đầu , làm cho cảm thấy cổ áp lực cách nào kháng cự, cần phải thời khắc nào đều phải vận chuyển kiếm nguyên, chống đở áp bách tới từ đỉnh đầu, cứ như vậy, đối với tiêu hao kiếm nguyên tuyệt đối chỉ có thể dùng kinh khủng để hình dung.


      ."Cứ như vậy tiếp được, sợ là còn chưa ra ngoài trước đó bị oán khí tràn ngập khắp thâm cốc đánh bại."


      Lăng Vân cau mày, lâu


      Đột nhiên, trong đầu linh quang chợt lóe, đột nhiên nhớ ra việc.


      Ẩm Huyết kiếm của lúc ban đầu thành linh, cũng bởi vì sát lục quá nặng khiến cho bên trong kiếm tràn ngập oán khí, lúc ấy lấy linh thức đem những oán khí này hấp thu, luyện hóa, cuối cùng chỉ có khiến linh thức trở nên càng thêm ngưng luyện, oán khí còn sinh ra hiệu quả công kích cực kỳ hiếm thấy.


      Nếu như mình bây giờ mực kháng cự, mà là đem những oán khí có tình thích hợp dẫn dắt, tiến vào kiếm hồn, trước tiên lấy Kiếm Hồn phối hợp linh thức đem oán khí trấn áp, lại từ từ đem luyện hóa, tất nhiên có thể giảm bớt áp lực thừa nhận cùng kiếm nguyên tiêu hao của bản thân, nếu là có thể phen đem Kiếm Hồn lần nữa luyện hóa, làm cho nó gia tăng hiệu quả tịnh hóa oán khí....


      Nghĩ đến liền làm!


      Lăng Vân lập tức tìm chỗ bí , mở ra hang động , cả người dấu vào đó, bắt đầu đối năng lực Kiếm Hồn lần nữa cải tạo.


      Ý thức Kiếm Hồn vốn là lực lượng tinh thần của Lăng Vân tích lũy mà thành, có thể là tâm ý tương thông, hai cổ linh thức đồng dạng phối hợp chung chỗ, tuyệt đối có thể "thiên y vô phùng"(áo trời vết may), vẻn vẹn buổi chiều, hoàn thành đối kiếm hồn sơ bộ tế luyện, hơn nữa thành công tịnh hóa trong đó lũ oán khí từ cổ kiếm.


      "Quả nhiên có thể thực !"


      Lăng Vân trong lòng vui vẻ, mặc dù hiệu suất tịnh hóa phải rất nhanh, nhưng là tìm được rồi phương hướng sửa đổi, chỉ cần đem Kiếm Hồn lại tinh tế tế luyện, oán khí đỉnh đầu cũng cách nào đối với hình thành uy hiếp. chỉ có như thế, những oán khí này sau khi được tịnh hóa, trở lại thành tinh thần năng lượng tinh thuần, còn trở thành đại bổ vật cho , khiến cho linh thức của càng phát triển lớn mạnh, trong linh thức bao hàm huyễn tượng công kích càng thêm quỷ dị khó lường.


      Tịnh hóa lượng oán khí vô cùng nhiều, nhất thời hồi lâu Lăng Vân cũng cách nào đem nó hoàn toàn hấp thu, chỉ đành nhịn đau thương đem nó tản .


      Đột nhiên, Lăng Vân mặt liền biến sắc, dường như phát cái gì.Nhưng vẫn là nín thở, tiếp tục tế luyện, chẳng qua là hơi mở mắt, nhìn sang bên cạnh. Chỉ thấy bên cạnh thân cách đó xa có đạo hư ảnh bị tia sáng bao phủ, từ khi nào lẳng lặng ngẩn tại đó.


      - Lại kiếm linh!?


      Lăng Vân nhíu mày, nhưng thấy nó mau ngưng tụ thành hình người, có thể thấy được tu vi kém, nếu như tùy tiện cùng nó phát sinh tranh đấu, tất nhiên dẫn tời Kiếm Nô, đến lúc đó chính mình chỉ có tiếp tục áp lực đỉnh đầu phải chạy trối chết.


      Nếu như nó coi thường khinh cử vọng động... Nhẫn!


      Lăng Vân làm như có phát , tiếp tục cải tạo Kiếm Hồn, lấy kỳ hạn hết sức mau đem Kiếm Hồn cải tạo hoàn thành, đem áp bách đỉnh đầu oán khí đem đỉnh đầu hạ thấp tối đa.


      Lăng Vân để ý đến, ngược lại được hư ảnh xem như ngầm đồng ý. Nó từ từ bay tới bên cạnh Lăng Vân, cẩn thận tránh tầm mắt của Lăng Vân, muốn bị phát . Nhưng là, nó người cổ tia sáng màu lam nhạt, ở trong huyệt động tối đen khỏi quá mức dễ thấy, rất khó làm cho người ta xem tồn tại của nó.


      Lăng Vân cảm giác nó rốt cuộc cũng có ác ý, vì vậy chậm rãi mở mắt, nhìn đạo hư ảnh. Hư ảnh này nhìn qua đại khái là bộ dáng thiếu nữ mười sáu, mười bảy tuổi, mặc thân quần áo cung đình màu lam nhạt, tướng mạo xinh đẹp thoát tục, tiết lộ hơi thở đoan trang tao nhã.


      Thiếu nữ kia hiển nhiên rất nhát gan, sau khi nhận thấy ánh mắt của Lăng Vân, giống như con thỏ bị kinh động hóa thành đạo lam quang, bắn vào tảng đá bên cạnh , sau đó tiêu thất vô tung. Lăng Vân tỉ mỉ nhìn, tảng đá đặt, phải là ám lam sắc đại kiếm bị chính mình tùy ý ném bỏ sao?


      "Lại kiếm linh? Thanh kiếm nầy bên trong lại có hai kiếm linh.... đúng, khí tức thiếu nữ kia.... giống kiếm linh, ngược lại giống như... Quỷ hồn!"


      Lần đầu tiên gặp thứ như thế, Lăng Vân khỏi có chút kinh ngạc, tò mò hướng lam kiếm nhìn thoáng qua. Chẳng qua Bất quá dù sao cũng coi là vị kiếm tu, mặc dù tò mò, nhưng cũng cảm thấy e ngại. Gặp nữ quỷ kia tựa hồ nhát gan, trốn bên trong kiếm muốn ra, cũng lại tiếp tục dây dưa, tiếp tục tế luyện Kiếm Hồn của chính mình. Text được lấy tại [.c]om


      tế luyện Kiếm Hồn, tịnh hóa oán khí được bao lâu, thiếu nữ kia lại từ bên trong kiếm xông ra, hơi có chút buồn cười né qua tầm mắt của Lăng Vân, sau khi tự nhận là tìm được góc chết Lăng Vân nhìn tới, hấp thu tinh thuần năng lượng do tán ra.


      Những năng lượng này là linh trí tâm tình biến thành, chỉ vì lúc trước bao hàm đại lượng tâm tình tiêu cực, vô luận là đối người hay là quỷ hồn, toàn bộ đều có thương tổn lớn lao. Bất quá trải qua Lăng Vân tịnh hóa, những oán khí này biến thành tinh thần năng lượng tinh khiết, người hấp thu chẳng những có thể tăng cường linh thức, đồng dạng quỷ hồn hấp thu cũng có thể ngưng kết, lớn mạnh hồn thể của bản thân.


      Lăng Vân thấy nàng lòng tu luyện, cũng có ác ý, ở chỗ này cũng tốt để đắc tội nàng, cũng tùy theo nàng .


      Bình minh ló dạng, rạng sáng ngày thứ hai đến, kiếm hồn của Lăng Vân rốt cục lần nữa tế luyện hoàn thành!

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18: Giao dịch

      - Nhìn ra, tiểu tử ngươi còn có chút bản lãnh, có thể tịnh hóa toàn bộ oán khí này, trở lại thành năng lượng tinh thuần như cũ.


      Thân ảnh màu tím lại xuất ở bên cạnh Lăng Vân, đúng là vị nữ tử ngày hôm qua nhắc nhở mình mau thừa dịp oán khí loãng mà đào tẩu.


      - Làm kiếm linh, ngươi rời kiếm mình sinh tồn, cũng sợ bị thiên địa chi khí làm hao mòn linh trí, đánh hồi nguyên hình sao?


      - Hắc, đến lúc nào học quan tâm người khác thế? Bổn nương tu luyện nhiều năm như vậy, sớm thành linh kiếm chi thể, đừng là cách kiếm lại, dù là bay trời chui xuống đất ngự kiếm giết địch cũng phải quá.


      - Linh kiếm chi thể!


      Lăng Vân trong lòng thầm giật mình, cái gọi là linh kiếm chi thể cũng phải là kiếm sinh linh trí đơn giản như vậy, linh trí chỉ là lũ ý thức, yếu ớt phi thường, dưới tình huống bảo vệ mà ly khai vật chủ tùy thời có thể hồn phi phách tán. Mà linh thể, tương đương với ý thức tiến gần thực chất hóa, với biểu hình thức tánh mạng. khi ngưng tụ chân thân, độ kiếp hóa hình, lập tức tu vi đại tiến, tấn thăng thần tiên!


      Vị nữ tử trước mắt này mặc dù thân hình vẫn có chút hư ảo, nhưng bất luận là tay chân hay dung mạo toàn bộ có thể thấy ràng, sợ là cách ngày độ kiếp hóa hình xa, như thế tính ra, thực lực của nàng...


      - Nếu nàng , theo tu vi cách độ kiếp hóa hình xa... Tuyệt đối thua kém cường giả Kiếm Thánh!


      - Tốt lắm, ta cũng cùng đầu gỗ ngươi nhiều lời. Bổn nương hôm nay ra, là cố ý đến đây chỉ điểm ngươi thoát khỏi mê cung thâm cốc.


      Lăng Vân nhíu mày, có thể tin này có hảo tâm gì. Kiếm linh trong thâm cốc này thứ nào là phải vật hung ác ngang ngược, sát khí bức nhân. Nữ tử này thậm chí sinh tồn bực này bên trong sơn cốc, tự nhiên cũng bị ảnh hưởng sâu, "vô hiến ân cần, phi gian tức đạo"(*)!


      Chẳng qua trước mắt đối phương quá mức mạnh mẽ, cũng thể phát tác, đành tạm thời trầm mặc chờ đợi nàng hạ văn ( ra).


      - Như thế nào, nhìn biểu tình của ngươi vẫn vui a.


      - ra điều kiện của ngươi .


      - Hì hì, ngoan a, ta vốn tính đưa ngươi ra ngoài miễn phí, chẳng qua ngươi như vậy, ta nếu đồng ý chẳng phải có lỗi với hảo tâm (lòng tốt) này của ngươi sao.


      Lăng Vân im lặng, quỷ mới tin cách thuyết pháp cần chỗ tốt của nàng.


      Tử y nữ tử vung tay lên, đại kiếm màu lam đậm bay đến tay nàng, tràn ngập loại linh tính lưu động:


      - Ngươi muốn sử dụng thanh kiếm này ?


      Điểm này có gì cần giấu diếm. Lăng Vân gật đầu.


      - Hắc, thanh kiếm này, chính là bản thể của bổn nương, trải qua ân, vạn, hai vạn, ba vạn...


      Tử y nữ tử đếm ngón tay tính toán chỉ chốc lát, chân mày thanh tú nhíu lại, dường như tính ra, dứt khoát thèm tính:


      - Dù sao ta trải qua rất nhiều năm tu luyện, vô cùng vững chắc, ngươi muốn sử dụng nhất định phải trả giá chút chỗ tốt phải sao?


      Đạt được phải trả giá.


      Đạo lý này Lăng Vân hoàn hảo đón nhận. mới nhất ở truyen/y/y


      - Ngươi cầu thế nào?


      - Sảng khoái. cầu của ta rất đơn giản, mỗi lần ngươi tu luyện, đều tán ra nửa kiếm nguyên cho chúng ta hấp thu! Thế nào, việc này đối với ngươi tính là việc khó khăn gì chứ.


      - nửa kiếm nguyên, đổi lại quyền sử dụng thanh kiếm này?


      - Giải pháp thỏa đáng.


      Lăng Vân lúc này lắc đầu! Tán ra nửa kiếm nguyên, gần như xem ngang với tốc độ tu luyện của giảm bớt nửa. cách khác vốn cảnh giới mười năm tu luyện tới, lại thành tốn hao đến hai mươi năm, vì vật ngoại thân mà làm lỡ tu luyện của chính mình, hành động như thế tuyệt đối cho phép.


      - Uy, thái độ này của ngươi là gì đây, phải chỉ là nửa kiếm nguyên thôi sao.


      Nguyên tắc cá nhân, cần thiết phải giải thích với ngoại nhân!


      Chẳng qua nữ tử kia hiển nhiên giống như nhớ ra cái gì đó, đột nhiên :


      - Ngươi sợ làm chậm trễ tốc độ tu luyện mới cự tuyệt lần giao dịch này à. Hắc hắc, ngươi có biết cùng linh thể đồng tu, có chỗ tốt gì ?


      Lăng Vân lắc đầu, phần lớn thời gian toàn bộ tốn hao tu luyện, đối với cái gọi là linh thể đúng là biết.


      - Linh kiếm thể bản thân mình chính là loại năng lượng tinh thần cùng thiên địa năng lượng kết tinh, hiệu quả của nó gần như xem ngang với thiên nhiên tụ linh trận, có điều khác biệt duy nhất chính là linh kiếm thể mặc dù có thể tụ tập năng lượng, cũng thể hấp thu những năng lượng hỗn độn, trừ phi có người có thể đảm nhiệm vai trò lọc khí, đem những năng lượng hỗn độn này tịnh hóa thành kiếm nguyên tinh thuần. Bởi vậy, chúng ta hoàn toàn có thể hợp tác, phương chịu trách nhiệm hấp thu thiên địa linh khí, còn phương chịu trách nhiệm luyện hóa thành kiếm nguyên.


      Lăng Vân có chút lâm vào trầm tư.


      Linh kiếm thể có thể tụ tập năng lượng hay biết, nhưng đúng là Kiếm Hồn của nếu cách thể hấp thu thiên địa năng lượng, hiệu quả tuyệt đối là gấp bốn, năm lần bình thường! Cái này giống như nguyên do tại sao thú lúc phun ra nội đan tốc độ tu luyện đồng dạng tăng lên.


      Chỉ vì Kiếm Hồn là căn bản của Lăng Vân, nếu có Kiếm Hồn ở trong cơ thể, kiếm khí của điều động vô cùng chậm chạp. khi tu luyện mà Kiếm Hồn gặp tập kích, thực lực tất nhiên là đại lui, cho nên tới tận bây giờ dám để Kiếm Hồn cách thể tu luyện.


      Nếu đúng như lời nữ tử này , linh kiếm thể các nàng cũng có hiệu quả này, đúng là phương pháp đôi bên đều có lợi.


      - Ta có thể đáp ứng cùng ngươi đồng tu.


      - A, ngươi đáp ứng cùng chúng ta đồng tu, à...


      Nàng vừa nghe, nhất thời cao hứng hô lên, chẳng qua ngay sau đó nàng dường như chú ý tới khuyết điểm trong câu của mình, vội vàng "phi phi" vài tiếng:


      - Ai đồng tu cùng ngươi a, là tu luyện, chúng ta là hợp tác đồng thời tu luyện.


      -...


      Lăng Vân.


      - Tốt lắm, hồi sinh hai hồi, đệ nhất bút sinh ý xong, chúng ta đệ nhị bút .


      Lăng Vân nhíu mày lần nữa.


      - Đừng nhăn đừng nhăn, làm cho nếp nhăn nhiều thêm, ngươi nhìn xem ngươi kìa, gương mặt cũng nhìn rất được mà, tại sao lúc nào vẻ mặt cũng lạnh lùng, cũng cười cái chứ...


      - chủ đề .


      - Gấp cái gì, trước tiên để bổn nương hít thở chút .


      -...


      Sau lúc lâu, tử y nữ tử kia mới :


      - Đệ nhị bút giao dịch đối với ngươi mà cũng rất đơn giản. Ta chỉ dẫn ngươi ra khỏi phiến thâm cốc, mà sau này ngươi tịnh hóa oán khí, cũng phải phân cho chúng ta nửa.


      - Tịnh hóa oán khí... Oán khí trong thâm cốc sung túc còn có khả năng tịnh hóa, đến nơi khác, căn bản có oán khí.


      - Tịnh hóa oán khí trở lại như cũ thực ra chính là loại năng lượng tinh thần thuần túy. Chỉ cần là địa phương có sinh mệnh có tinh thần ba động, địa phương có tinh thần ba động là có thể tràn ra năng lượng tinh thần, địa phương có năng lượng tinh thần là có thể tịnh hóa.


      Lăng Vân trầm ngâm chỉ chốc lát, cũng có vội vả trả lời:


      - Ngươi luôn miệng "chúng ta", là chỉ ngươi cùng nữ quỷ tối hôm qua sao, kiếm nguyên của ta đối với vật tà có tác dụng khắc chế, ngươi kiếm linh thôi, nàng chính là quỷ hồn, nếu là...


      - Quỷ cái đầu của ngươi, ai cho ngươi biết nàng là quỷ hồn? có kiến thức!


      Nàng kia bĩu môi, hiển nhiên muốn dây dưa cùng vấn đề này, phất phất tay :


      - Được rồi được rồi, cho là ngươi đúng , có đáp ứng hay .


      - Sau khi tịnh hóa năng lượng tinh thần nếu ta cách nào hấp thu, để cho các ngươi.


      - Hẹp hòi.


      xong câu này, nàng kia nhưng lại kỳ quái tranh chấp ở vấn đề phân phối năng lượng tinh thần, nàng trực tiếp lơ lửng ra ngoài động, đến mấy thước cao, vẫy tay cái thu kiếm lại:


      - Tốt lắm, thôi, ta mang ngươi xuất cốc.


      - Bay ra?


      - Bay? Cấm chế đỉnh đầu chính là do thần linh tự mình bố trí, chỉ cần tu vi của ngươi đạt tới giai đoạn thần linh, đừng mơ tưởng bay ra khỏi phiến sơn cốc này. Ta bây giờ đây là trôi, chỉ cần lên trăm thước cao, vẫn rất an toàn a.


      Lăng Vân gật đầu, đạo kiếm nguyên đánh vào bên trong thanh kiếm màu ám lam, vọt lên rơi lưỡi kiếm, định ngự kiếm mà .


      Chẳng qua hành động này của cũng là vô ích, tử y nữ tử kia vẫy tay cái thanh kiếm kia liền bay đến phía sau nàng:


      - Uy, uy, ngươi ngươi làm gì vậy, đây chính là bản thể của bổn nương, ngươi có biết điểm thương hương tiếc ngọc hay !


      Lăng Vân trầm mặc trong phút chốc, :


      - Căn cứ giao dịch, quyền lợi sử dụng kiếm này thuộc về ta.


      - Ngươi...


      Nàng kia tức giận trợn mắt nhìn Lăng Vân cái, có chút cam lòng ném kiếm qua:


      - Tính tính, bổn nương đại nhân có đại lượng, so đo với ngươi. Nhanh theo kịp ta, đừng cách xa thân thể ta trong phạm vi mười thước, nếu ngươi bị những Kiếm Nô kia đánh hơi đuợc đuổi theo truy sát, cũng liên quan gì đến chuyện của ta.


      vừa xong, sinh ra khó chịu, trực tiếp bay ra ngoài cốc.


      ---------------------


      *vô hiến ân cần, phi gian tức đạo: chuyện lại lấy lòng, phải gian tặc tức là đạo tặc


      Lam: màu xanh lá


      Tử: màu tím


      Ám lam: xanh dương (do 2 màu Tử Lam hòa vào nhau mà thành)

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19: Xuất cốc

      Lúc Lăng Vân từ bên trong thâm cốc bình yên ra, nhất thời khiến cho đám Đại Kiếm Sư ở phía ngoài rối loạn phạm vi lớn, trăm Kiếm Sư vây quanh lại, đám người này trong mắt nóng cháy, ràng là có hảo ý.


      Chẳng qua sớm nghĩ tới chuyện này, sau khi vừa ra khỏi khu vực phiến mây đen cấm bay, lập tức lấy tốc độ nhanh nhất ngự kiếm, hóa thành đạo lưu quang biến mất trong tầng mây xa xa.


      Vốn những cường giả ngũ, lục giai mưu toan giết người đoạt bảo thấy tốc độ phi hành kinh khủng bực này của , chỉ đành cam lòng than vài tiếng, mặc cho rời .


      ...


      Mặt trời mới lên, mây trắng trải rộng!


      Lăng Vân ở trung bay nhanh xuyên qua phiến thiên địa bao la, tâm tình vốn bị mây đen đè nén cũng theo đó sáng sủa.


      Chẳng qua ở bên trong Táng Kiếm thâm cốc, tiêu hao lượng lớn kiếm nguyên, mới vừa rồi lại trải qua phen phi hành vội vàng, cả người mơ hồ có chút cảm giác vô lực lúc trước. Dưới tình thế bất đắc dĩ, chỉ có thể tìm rặng núi, đáp xuống.


      Đại Kiếm Sư tràng cảnh so với Thần chi thí luyện gian, khác nhau lớn nhất chính là ma thú. Bạn đọc chuyện tại Truyện.YY


      Bên trong Thần chi thí luyện gian tồn tại lượng lớn đủ mọi chủng loại ma thú cùng chủng tộc kỳ lạ cổ quái, hung hiểm dị thường. Nhưng ở bên trong Đại Kiếm Sư tràng cảnh, ngoại trừ ít khu vực đặc biệt ra, căn bản có bất cứ hung hiểm gì đáng kể, đừng là ma thú, cho dù là dã thú cũng cực kỳ hiếm thấy. Nếu như bởi vì cường giả Đại Kiếm Sư khắp nơi có thể thấy được, cho dù là ngủ ngay mặt đất mấy năm, cũng có người tới quấy rầy .


      Lăng Vân ở rặng núi tìm kiếm trong chốc lát, tìm được huyệt động do thiên nhiên hình thành, sau khi ở cửa sơn động bố trí ít biện pháp báo động, coi như có ai bắt đầu ngồi xuống tu luyện.


      Khi bắt đầu ngồi xuống tu luyện lâu sau, tốc độ tụ tập thiên địa linh khí đột nhiên nhanh hơn, lát sau, biến thành cực kỳ nồng đậm. Phỏng đoán sơ sài, sợ là dưới mười lần lúc trước! Toàn bộ bên trong sơn động được bao phủ bởi mảnh tia sáng nhàn nhạt, chỗ nào có thiên địa linh khí tụ tập chung chỗ, đúng là có loại khuynh hướng biểu .


      Sau khi nhận thấy được trận dị dạng này, nhịn được mở mắt, nhìn sang thiếu nữ ở bên cạnh bao phủ trong mảnh quang ảnh mông lung.


      Lần này nữ tử kia cũng bị ánh mắt Lăng Vân hù dọa thối lui, chẳng qua cả người lộ vẻ ngại ngùng, trán lúc này ra tia bối rối nhìn . Chẳng qua hết thảy việc này Lăng Vân đều để mắt đến, xác định bởi vì có tồn tại của thiếu nữ này, mà khiến cho nguyên khí chung quanh ràng thay đổi nồng đậm.


      Sau khi gật đầu, Lăng Vân lại lần nữa nhắm mắt tu luyện.


      gật đầu, chỉ là bởi vì đối với độ nồng đậm của thiên địa nguyên khí cảm thấy hài lòng mới gật đầu, cũng phải đặc ý chào hỏi thiếu nữ kia, chẳng qua thiếu nữ kia hiển nhiên có chút hiểu lầm, trong con ngươi giống như loại bảo thạch lộ ra tia hiếu kỳ, ngồi xuống ngay ở bên cạnh Lăng Vân, nhìn đánh giá tỉ mỉ.


      Dựa theo quy định, lúc Lăng Vân tu luyện, cũng tán ra nửa kiếm nguyên tinh thuần. Những kiếm nguyên này lúc ly khai Lăng Vân, lập tức khoan khoái tràn vào trong cơ thể thiếu nữ kia, giống như 'du ngư nhập thủy' (cá bơi vào nước), căn bản cần nàng tận lực hấp thu, hơn nữa "lai giả bất cự".(người đến chống cự)


      - Xem bộ dáng, nữ tử này giống quỷ hồn, nếu thể nào sinh ra hấp dẫn đối với kiếm nguyên cương chính (chính trực).


      Lăng Vân trong lòng thầm suy đoán:


      - giống quỷ hồn, cũng phải linh kiếm thể, nhưng hết lần này tới lần khác có hiệu quả linh kiếm thể tụ tập thiên địa nguyên khí... Rốt cuộc là cái gì?


      Vũ trụ to lớn, vô kỳ bất hữu ( thiếu chuyện lạ). nghĩ ra được Lăng Vân cũng uổng phí tâm tư, chuyên tâm tu luyện.


      cũng thích cùng những sinh mệnh lạ lùng này nhiều lời, trong nội tâm của , mặc dù đối với những tinh linh quỷ quái chẳng phải chán ghét, nhưng cũng tuyệt có hảo cảm.


      Mà nữ nữ kia hiển nhiên vô cùng nhút nhát, đối với Lăng Vân tâm tồn sợ hãi, dám tiến lên chuyện cùng , mặc dù tò mò, nhưng cũng chỉ ngồi ở bên lẳng lặng nhìn.


      ...


      Tu luyện trong hoàn cảnh ngoại giới linh khí gấp mười lần, vẻn vẹn trong ngày, kiếm nguyên trong cơ thể Lăng Vân cũng toàn bộ khôi phục.


      nhìn thoáng qua vị nữ tử vẫn nằm trong tia sáng kia càng lúc càng ràng. màu lam vô cùng thuần khiết chưa hề bị nhiễm bẩn, bộc lộ loại khí tức bình lặng cao quý. Khuôn mặt trắng noãn như ngọc, ánh mắt ngây thơ hồn nhiên, đích nữ tử thế gian hiếm thấy... Chỉ tiếc, căn bản phải là nhân loại...


      Thiếu nữ kia thấy được Lăng Vân đứng lên, vẫn như vậy nhìn nàng, biết là sợ hay là gì, vội vàng hóa thành đạo lam quang trốn vào bên trong kiếm, giống như nàng thấy chính là hung thần ác sát.


      Kiếm, chung quy là vật ngoại thân.


      Trước mắt chẳng qua là nhân kiếm hợp nhất, vẫn còn tạm thời thể tách rời kiếm.


      Lúc đạt tới cảnh giới Kiếm Thần, cả người bất luận là ý thức hay thân thể, toàn bộ cùng kiếm thể chẳng phân biệt lẫn nhau. Đến lúc đó có Kiếm Hồn có Lăng Vân, chỉ có đạo thần niệm bao hàm kiếm ý cuối cùng, mà đạo thần niệm này lại bao la vạn tượng, vạn ngàn kiếm nghĩa bao hàm trong đó, hồn nhiên thiên thành, tâm niệm vừa động, vạn kiếm quy phục!


      Chẳng qua là, Kiếm Hồn của còn chưa đại thành, đến điểm này, khỏi quá mức xa xôi.


      - Kiếm, coi như là có thanh kiếm vừa ý.


      Lăng Vân ra khỏi sơn động:


      - Phương diện linh thức trải qua ngưng luyện tại Táng Kiếm thâm cốc, bao hàm công kích huyễn tượng, cũng có thể ảnh hưởng đến cường giả tứ giai.


      Ra khỏi sơn động, Lăng Vân lấy ra thần chi điển tịch, tiêu hao công huân, biểu tấn thăng lệnh bài ở phụ cận.


      Kết quả biểu ra lại làm cho cảm thấy kinh ngạc, cách rặng núi xa, cất dấu khối tấn thăng lệnh bài.


      Thấy cái kết quả này, Lăng Vân khỏi cảm thấy có chút buồn cười, người khác thiên tân vạn khổ, tìm đủ mọi cách đều tìm ra cái tấn thăng lệnh bài này, chính mình lại tùy tùy tiện tiện đụng phải, dường như những lệnh bài giống như tự dâng lên ình. Hơn lần, cùng khối tấn thăng lệnh bài cách tới trăm thước, ở cùng suốt ba ngày! Lần này cũng giống như vậy, khối tấn thăng lệnh bài trực tiếp núp ở bên người.


      Nghĩ vậy, Lăng Vân thở hơi, ở chỗ tảng đá mượn lực, cả người bay lên trời, ví như con đại điểu bay lượn, chỉ mấy cái nhấp nhô, vượt qua ba, bốn dặm, lâu sau rơi xuống khối cự thạch đỉnh núi.


      Phía dưới cự thạch, tứ giai Đại Kiếm Sư chính là tàng trong huyệt động hết sức bí , từ khí chất cùng trang bị người xem ra, vị Đại Kiếm Sư ràng là tới từ tứ cấp văn minh, hơn nữa còn là loại tứ cấp văn minh dựa vào thế lực sau lưng.


      Dường như nhận ra động tĩnh phía ngoài, vị Đại Kiếm Sư kia dường như bị kinh sợ, ngẩng đầu lên, vừa lúc thấy được Lăng Vân ngay cự thạch.


      - Ngũ giai... Hơn nữa tuyệt đối phải là ngũ giai bình thường...


      nhận ra cường đại của đối thủ, vị Đại Kiếm Sư này lập tức làm ra lựa chọn sáng suốt:


      - Cường giả tôn kính, ta nguyện ý nhường lại tấn thăng lệnh bài, chỉ xin ngài có thể buông tha cho tánh mạng của ta.


      Lăng Vân đối với tấn thăng lệnh bài có lấy làm trọng yếu như các Kiếm Sư khác, chẳng qua bây giờ, vô cùng cần chiến đấu để ma luyện kỷ xảo chiến đấu của bản thân, mở mang kiến thức của mình, nếu có khối tấn thăng lệnh bài, cái kế hoạch này muốn thực thi thể nghi ngờ phải thuận lợi hơn nhiều lắm.


      Ngay khi tứ giai Đại Kiếm Sư kia dâng ra lệnh bài, Lăng Vân đột nhiên nhạy bén nhận thấy trận động tĩnh rất .


      đạo kiếm khí trong nháy mắt hình thành ở tay , trực tiếp đem cây đại thụ ngoài trăm thước bạo xạ thành vụn gỗ! Ngay sau đó, liền thấy nam nữ hai vị tứ giai Đại Kiếm Sư nhanh chóng bay ra từ chỗ núp, đáp xuống khối cự thạch tại phụ cận. Xem bộ dáng của bọn , dường như tiềm phục thời gian hề ngắn.


      Hai vị Đại Kiếm Sư... Tiềm phục... chờ viện quân!


      Lăng Vân nhất thời suy nghĩ cẩn thận mấu chốt tình.


      Thấy tình bên này bộc lộ, vị nam Kiếm Sư kia lập tức phát ra tiếng huýt sáo, ngay sau đó, cây cối ở ngoài vài dặm lập tức truyền ra sáu trận năng lượng ba động, sáu đạo thân ảnh chẳng phân biệt trước sau, như thiểm điện bay lên trời, hướng phương hướng này nhào tới, từ khí tức xem ra, trong đó ắt có vị lục giai cường giả.


      - Là ngươi!?


      Vị nam Đại Kiếm Sư đột nhiên phát ra tiếng thét kinh hãi, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Lăng Vân cự thạch:


      - Làm sao có thể, lúc này mới bốn năm thời gian, ngươi lại đạt tới ngũ giai? Cái này thể nào!


      Nghe được tiếng kinh hô của , Lăng Vân vốn lưu ý đến vị tứ giai Đại Kiếm Sư khỏi nhìn lại cái, tức phần trí nhớ bị niêm phong ở bốn năm trước chợt lên trong đầu.


      - Vạn La Đế Quốc?

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19: Xuất cốc

      Lúc Lăng Vân từ bên trong thâm cốc bình yên ra, nhất thời khiến cho đám Đại Kiếm Sư ở phía ngoài rối loạn phạm vi lớn, trăm Kiếm Sư vây quanh lại, đám người này trong mắt nóng cháy, ràng là có hảo ý.


      Chẳng qua sớm nghĩ tới chuyện này, sau khi vừa ra khỏi khu vực phiến mây đen cấm bay, lập tức lấy tốc độ nhanh nhất ngự kiếm, hóa thành đạo lưu quang biến mất trong tầng mây xa xa.


      Vốn những cường giả ngũ, lục giai mưu toan giết người đoạt bảo thấy tốc độ phi hành kinh khủng bực này của , chỉ đành cam lòng than vài tiếng, mặc cho rời .


      ...


      Mặt trời mới lên, mây trắng trải rộng!


      Lăng Vân ở trung bay nhanh xuyên qua phiến thiên địa bao la, tâm tình vốn bị mây đen đè nén cũng theo đó sáng sủa.


      Chẳng qua ở bên trong Táng Kiếm thâm cốc, tiêu hao lượng lớn kiếm nguyên, mới vừa rồi lại trải qua phen phi hành vội vàng, cả người mơ hồ có chút cảm giác vô lực lúc trước. Dưới tình thế bất đắc dĩ, chỉ có thể tìm rặng núi, đáp xuống.


      Đại Kiếm Sư tràng cảnh so với Thần chi thí luyện gian, khác nhau lớn nhất chính là ma thú. Bạn đọc chuyện tại Truyện.YY


      Bên trong Thần chi thí luyện gian tồn tại lượng lớn đủ mọi chủng loại ma thú cùng chủng tộc kỳ lạ cổ quái, hung hiểm dị thường. Nhưng ở bên trong Đại Kiếm Sư tràng cảnh, ngoại trừ ít khu vực đặc biệt ra, căn bản có bất cứ hung hiểm gì đáng kể, đừng là ma thú, cho dù là dã thú cũng cực kỳ hiếm thấy. Nếu như bởi vì cường giả Đại Kiếm Sư khắp nơi có thể thấy được, cho dù là ngủ ngay mặt đất mấy năm, cũng có người tới quấy rầy .


      Lăng Vân ở rặng núi tìm kiếm trong chốc lát, tìm được huyệt động do thiên nhiên hình thành, sau khi ở cửa sơn động bố trí ít biện pháp báo động, coi như có ai bắt đầu ngồi xuống tu luyện.


      Khi bắt đầu ngồi xuống tu luyện lâu sau, tốc độ tụ tập thiên địa linh khí đột nhiên nhanh hơn, lát sau, biến thành cực kỳ nồng đậm. Phỏng đoán sơ sài, sợ là dưới mười lần lúc trước! Toàn bộ bên trong sơn động được bao phủ bởi mảnh tia sáng nhàn nhạt, chỗ nào có thiên địa linh khí tụ tập chung chỗ, đúng là có loại khuynh hướng biểu .


      Sau khi nhận thấy được trận dị dạng này, nhịn được mở mắt, nhìn sang thiếu nữ ở bên cạnh bao phủ trong mảnh quang ảnh mông lung.


      Lần này nữ tử kia cũng bị ánh mắt Lăng Vân hù dọa thối lui, chẳng qua cả người lộ vẻ ngại ngùng, trán lúc này ra tia bối rối nhìn . Chẳng qua hết thảy việc này Lăng Vân đều để mắt đến, xác định bởi vì có tồn tại của thiếu nữ này, mà khiến cho nguyên khí chung quanh ràng thay đổi nồng đậm.


      Sau khi gật đầu, Lăng Vân lại lần nữa nhắm mắt tu luyện.


      gật đầu, chỉ là bởi vì đối với độ nồng đậm của thiên địa nguyên khí cảm thấy hài lòng mới gật đầu, cũng phải đặc ý chào hỏi thiếu nữ kia, chẳng qua thiếu nữ kia hiển nhiên có chút hiểu lầm, trong con ngươi giống như loại bảo thạch lộ ra tia hiếu kỳ, ngồi xuống ngay ở bên cạnh Lăng Vân, nhìn đánh giá tỉ mỉ.


      Dựa theo quy định, lúc Lăng Vân tu luyện, cũng tán ra nửa kiếm nguyên tinh thuần. Những kiếm nguyên này lúc ly khai Lăng Vân, lập tức khoan khoái tràn vào trong cơ thể thiếu nữ kia, giống như 'du ngư nhập thủy' (cá bơi vào nước), căn bản cần nàng tận lực hấp thu, hơn nữa "lai giả bất cự".(người đến chống cự)


      - Xem bộ dáng, nữ tử này giống quỷ hồn, nếu thể nào sinh ra hấp dẫn đối với kiếm nguyên cương chính (chính trực).


      Lăng Vân trong lòng thầm suy đoán:


      - giống quỷ hồn, cũng phải linh kiếm thể, nhưng hết lần này tới lần khác có hiệu quả linh kiếm thể tụ tập thiên địa nguyên khí... Rốt cuộc là cái gì?


      Vũ trụ to lớn, vô kỳ bất hữu ( thiếu chuyện lạ). nghĩ ra được Lăng Vân cũng uổng phí tâm tư, chuyên tâm tu luyện.


      cũng thích cùng những sinh mệnh lạ lùng này nhiều lời, trong nội tâm của , mặc dù đối với những tinh linh quỷ quái chẳng phải chán ghét, nhưng cũng tuyệt có hảo cảm.


      Mà nữ nữ kia hiển nhiên vô cùng nhút nhát, đối với Lăng Vân tâm tồn sợ hãi, dám tiến lên chuyện cùng , mặc dù tò mò, nhưng cũng chỉ ngồi ở bên lẳng lặng nhìn.


      ...


      Tu luyện trong hoàn cảnh ngoại giới linh khí gấp mười lần, vẻn vẹn trong ngày, kiếm nguyên trong cơ thể Lăng Vân cũng toàn bộ khôi phục.


      nhìn thoáng qua vị nữ tử vẫn nằm trong tia sáng kia càng lúc càng ràng. màu lam vô cùng thuần khiết chưa hề bị nhiễm bẩn, bộc lộ loại khí tức bình lặng cao quý. Khuôn mặt trắng noãn như ngọc, ánh mắt ngây thơ hồn nhiên, đích nữ tử thế gian hiếm thấy... Chỉ tiếc, căn bản phải là nhân loại...


      Thiếu nữ kia thấy được Lăng Vân đứng lên, vẫn như vậy nhìn nàng, biết là sợ hay là gì, vội vàng hóa thành đạo lam quang trốn vào bên trong kiếm, giống như nàng thấy chính là hung thần ác sát.


      Kiếm, chung quy là vật ngoại thân.


      Trước mắt chẳng qua là nhân kiếm hợp nhất, vẫn còn tạm thời thể tách rời kiếm.


      Lúc đạt tới cảnh giới Kiếm Thần, cả người bất luận là ý thức hay thân thể, toàn bộ cùng kiếm thể chẳng phân biệt lẫn nhau. Đến lúc đó có Kiếm Hồn có Lăng Vân, chỉ có đạo thần niệm bao hàm kiếm ý cuối cùng, mà đạo thần niệm này lại bao la vạn tượng, vạn ngàn kiếm nghĩa bao hàm trong đó, hồn nhiên thiên thành, tâm niệm vừa động, vạn kiếm quy phục!


      Chẳng qua là, Kiếm Hồn của còn chưa đại thành, đến điểm này, khỏi quá mức xa xôi.


      - Kiếm, coi như là có thanh kiếm vừa ý.


      Lăng Vân ra khỏi sơn động:


      - Phương diện linh thức trải qua ngưng luyện tại Táng Kiếm thâm cốc, bao hàm công kích huyễn tượng, cũng có thể ảnh hưởng đến cường giả tứ giai.


      Ra khỏi sơn động, Lăng Vân lấy ra thần chi điển tịch, tiêu hao công huân, biểu tấn thăng lệnh bài ở phụ cận.


      Kết quả biểu ra lại làm cho cảm thấy kinh ngạc, cách rặng núi xa, cất dấu khối tấn thăng lệnh bài.


      Thấy cái kết quả này, Lăng Vân khỏi cảm thấy có chút buồn cười, người khác thiên tân vạn khổ, tìm đủ mọi cách đều tìm ra cái tấn thăng lệnh bài này, chính mình lại tùy tùy tiện tiện đụng phải, dường như những lệnh bài giống như tự dâng lên ình. Hơn lần, cùng khối tấn thăng lệnh bài cách tới trăm thước, ở cùng suốt ba ngày! Lần này cũng giống như vậy, khối tấn thăng lệnh bài trực tiếp núp ở bên người.


      Nghĩ vậy, Lăng Vân thở hơi, ở chỗ tảng đá mượn lực, cả người bay lên trời, ví như con đại điểu bay lượn, chỉ mấy cái nhấp nhô, vượt qua ba, bốn dặm, lâu sau rơi xuống khối cự thạch đỉnh núi.


      Phía dưới cự thạch, tứ giai Đại Kiếm Sư chính là tàng trong huyệt động hết sức bí , từ khí chất cùng trang bị người xem ra, vị Đại Kiếm Sư ràng là tới từ tứ cấp văn minh, hơn nữa còn là loại tứ cấp văn minh dựa vào thế lực sau lưng.


      Dường như nhận ra động tĩnh phía ngoài, vị Đại Kiếm Sư kia dường như bị kinh sợ, ngẩng đầu lên, vừa lúc thấy được Lăng Vân ngay cự thạch.


      - Ngũ giai... Hơn nữa tuyệt đối phải là ngũ giai bình thường...


      nhận ra cường đại của đối thủ, vị Đại Kiếm Sư này lập tức làm ra lựa chọn sáng suốt:


      - Cường giả tôn kính, ta nguyện ý nhường lại tấn thăng lệnh bài, chỉ xin ngài có thể buông tha cho tánh mạng của ta.


      Lăng Vân đối với tấn thăng lệnh bài có lấy làm trọng yếu như các Kiếm Sư khác, chẳng qua bây giờ, vô cùng cần chiến đấu để ma luyện kỷ xảo chiến đấu của bản thân, mở mang kiến thức của mình, nếu có khối tấn thăng lệnh bài, cái kế hoạch này muốn thực thi thể nghi ngờ phải thuận lợi hơn nhiều lắm.


      Ngay khi tứ giai Đại Kiếm Sư kia dâng ra lệnh bài, Lăng Vân đột nhiên nhạy bén nhận thấy trận động tĩnh rất .


      đạo kiếm khí trong nháy mắt hình thành ở tay , trực tiếp đem cây đại thụ ngoài trăm thước bạo xạ thành vụn gỗ! Ngay sau đó, liền thấy nam nữ hai vị tứ giai Đại Kiếm Sư nhanh chóng bay ra từ chỗ núp, đáp xuống khối cự thạch tại phụ cận. Xem bộ dáng của bọn , dường như tiềm phục thời gian hề ngắn.


      Hai vị Đại Kiếm Sư... Tiềm phục... chờ viện quân!


      Lăng Vân nhất thời suy nghĩ cẩn thận mấu chốt tình.


      Thấy tình bên này bộc lộ, vị nam Kiếm Sư kia lập tức phát ra tiếng huýt sáo, ngay sau đó, cây cối ở ngoài vài dặm lập tức truyền ra sáu trận năng lượng ba động, sáu đạo thân ảnh chẳng phân biệt trước sau, như thiểm điện bay lên trời, hướng phương hướng này nhào tới, từ khí tức xem ra, trong đó ắt có vị lục giai cường giả.


      - Là ngươi!?


      Vị nam Đại Kiếm Sư đột nhiên phát ra tiếng thét kinh hãi, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Lăng Vân cự thạch:


      - Làm sao có thể, lúc này mới bốn năm thời gian, ngươi lại đạt tới ngũ giai? Cái này thể nào!


      Nghe được tiếng kinh hô của , Lăng Vân vốn lưu ý đến vị tứ giai Đại Kiếm Sư khỏi nhìn lại cái, tức phần trí nhớ bị niêm phong ở bốn năm trước chợt lên trong đầu.


      - Vạn La Đế Quốc?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :