Kiếm Phệ Thiên Hạ - Thừa Phong Ngự Kiếm (267 Chương)

Thảo luận trong 'Kiếm Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 17: Trọng bảo

      Nguyên tố tinh linh! ngờ lại là nguyên tố tinh linh!


      Vị hoàng tử nhìn thấy thứ giống như sinh vật trong thần thoại kia, cả người nhịn được run nhè .


      Đây phải do sợ hãi, mà là hưng phấn, loại hưng phấn phát ra từ nội tâm thể ngăn chặn.


      Nguyên tố tinh linh- Hoàng tộc của Tinh Linh tộc, là sủng nhi của Tự Nhiên Nữ Thần, có được khả năng thao túng lực lượng siêu nhiên của địa, thủy, hỏa, phong!


      Truyền thuyết rằng, bất luận kẻ nào chỉ cần có thể ký kết huyết chi khế ước với Nguyên tố tinh linh, thu nó vào trong cơ thể, chẳng những có thể lập tức đạt được năng lực thần kỳ có khả năng thao túng của địa, thủy, hỏa, phong, có khả năng hiểu được tự nhiên đến mức nào đó, giống như được tăng mạnh với trình độ khủng bố.


      Dù sao nguyên tố tinh linh chính là sủng nhi của Tự Nhiên Nữ Thần, được trời đất sinh ra, chính là sinh vật tiếp cận với tự nhiên gần nhất. Mà con người tu luyện, bất luận là Đại Kiếm Sư, hay là Thánh Kiếm Sư, tu luyện đều là tìm hiểu khả năng để khống chế năng lượng của trời đất. Dù cho lĩnh vực của cường giả cửu giai, cũng là chỉ khả năng khống chế tuyệt đối mảnh thiên địa mà thôi.


      Có thể , có được Nguyên tố tinh linh, con đường tu luyện của ngươi về sau khiến kẻ khác phải đố kỵ, tốc độ tu luyện đến phát cuồng, nếu có đủ thiên phú thậm chí có khả năng đột phá bình cảnh của lục giai tiến vào thất giai Thánh Kiếm Sư, dù cho tiến đến bát giai Thánh Kiếm Sư cũng phải quá.


      Dù sao, tiêu chuẩn của bát giai Thánh Kiếm Sư, chính là cơ sở của kiếm thế, diễn sinh ra lực lượng tự nhiên của địa, thủy, hỏa, phong cùng loại với nguyên tố tinh linh, hủy diệt địch nhân.


      Liên tưởng đến các loại ưu đãi của nguyên tố tinh linh được uẩn hàm phía sau, vị hoàng tử điện hạ này quả thực muốn điên cuồng.


      Vốn ở trong ý thức của , trả giá nhiều Kiếm Sư như vậy, nhưng chỉ cần có thể đạt được món đồ trang bị cấp độ sử thi hoặc là áo nghĩa cấp tiễn kỹ cũng tính là thắng lợi trở về. Nhưng giờ phút này ở trước mặt bỗng nhiên lại xuất Nguyên tố tinh linh, ý nghĩa của nó là lập tức sinh ra vị thất giai Kiếm Sư, điều này có thể khiến vui mừng đến phát điên sao!


      chút do dự, ngữ khí của hoàng tử điện hạ vô cùng kiên quyết, hạ mệnh lệnh:


      - tiếc hết thảy giá nào, bắt lấy !


      Bọn họ muốn bắt thành viên hoàng thất của tộc mình, tinh linh thị vệ sao có thể đáp ứng? Từng đạo lưu quang vô tình như tia chớp bắn vào trong đám người, trong khoảnh khắc lấy sinh mạng hai người trẻ tuổi.


      Chẳng qua dưới dục vọng lớn, đám Kiếm Sư này giống như điên cuồng, nhìn những đạo lưu quang phóng tới, liều mạng phóng tới gần đám tinh linh này, triển khai đánh trả mãnh liệt tiếc bất cứ giá nào. Bạn đọc chuyện tại Truyện.YY


      Dưới loại chiến đấu màng sinh tử này, sau lần xung phong ngoài vị tinh linh tứ giai đúng lúc bay lên toàn bộ nhị, tam giai tinh linh đều bỏ mình.


      Nguyên tố tinh linh thừa hưởng thiên địa linh khí từ khi sinh ra, theo thời gian từng bước hình thành linh trí. Nguyên tố tinh linh trước mắt này vẫn còn chưa linh động lắm, phỏng chừng mới sinh lâu, ngoài bản năng ra dường như chưa có nhiều cảm xúc của sinh vật.


      Chẳng qua nhìn thấy tộc nhân của mình vì bảo hộ mình mà bị giết, vì thế có thể ràng phân định được đâu là địch nhân, đâu là bằng hữu!


      Sau khi xác nhận, mặt đất bỗng truyền đến trận năng lượng dao động huyền diệu mà chỉ cao thủ cỡ Đại Kiếm Sư mới có thể cảm ứng được, hơn mười mũi địa thứ (chông đất) đột nhiên phóng lên từ mặt đất, đâm xuyên qua bốn vị Kiếm Sư bằng loại công kích họ chưa từng thấy này.


      Khi thi triển công kích chông đất phía chân trời cũng truyền đến từng đợt gào thét, giống như đại lượng cuồng phong tụ tập ở đầu, bao lâu, từng tảng lớn phong nhận (mũi tên gió) giống như lợi khí vô cùng vô tận của thế gian, trút xuống như mưa từ trung mênh mông cuồn cuộn, bao trùm đám nhân loại ở bên trong. Mọi người, bất luận là nhị giai hay là tam giai, bất luận có áo giáp đấu khí chống đỡ hay đều bị phong nhận này công kích, toàn bộ đều trở nên yếu đuối liền bị cắt thành hai nửa. số Kiếm Sư còn đồng thời bị vài mũi phong nhận bổ trúng, cơ thể liền bị cắt thành vài đoạn, trông bộ dạng chết thảm mà đành lòng!


      Cảm thụ được lực cắt của phong nhận truyền đến, trong lòng Lăng Vân cực kỳ hồi hộp:


      - Nguyên tố tinh linh này, đúng là đáng sợ.


      - Nguyên tố tinh linh được sủng ái của thần linh, có được khả năng của Tự Nhiên Nữ Thần nắm giữ lực lượng thiên địa! Tuy rằng chỉ có bộ phận , nhưng nếu dựa theo cấp bậc kiếm kỹ của chúng ta chúng có lực lượng cũng dưới cấp bậc thần cấp.


      - Thần kỹ!?


      Vân Nhu gật gật đầu:


      - Chẳng qua ngươi cũng đừng lo lắng, đây chỉ là loại thần kỹ theo lý luận. Kỳ nhược điểm lớn nhất của Nguyên tố tinh linh lại chính là cảm ứng liên thông của nó với thiên nhiên, khi lâm vào gian bị phong bế, khi chúng thể điều động lực lượng của tự nhiên, yếu ớt thậm chí còn bằng tinh linh bình thường.


      - Phong bế gian?


      Vân Nhu cũng tiếp tục giải thích, kỹ thuật gian thuộc loại đặc biệt của thất cấp văn minh, cho nên cũng thể được. Nhìn thấy thủ hạ của vị hoàng tử kia bị giết cũng hề ít, lập với Lam Linh ở bên cạnh:


      - khi trong này có Nguyên tố tinh linh, khẳng định đây là trung tâm của thần điện, vậy bên trong có toàn bộ bảo đồ của thần điện. Linh tỷ, phiền tỷ cùng Tuyết nhi tìm bản đồ, Lâm Thành, phiền ngươi giúp ta kiềm chế chút các Kiếm Sư này.


      Lăng Vân nhìn nàng chút, rồi :


      - Được rồi, để ta tìm bản đồ cho.


      Đúng là để ý tới ý kiến của tam nữ, dẫn đầu vọt , Mộ Tuyết bên cạnh rất bất mãn :


      - Cái gì thế này, người này tuyệt hiểu được thương hoa tiếc ngọc là gì. Tìm bản đồ phải cần thời gian, thế nhưng ràng an toàn hơn nhiều, như vậy thích hợp với hai nữ tử thực lực yếu như chúng ta, người này bày đặt, thực lực tứ giai Đại Kiếm Sư ngờ lại cố tình đem trọng trách giao cho chúng ta.


      Vân Nhu than tiếng:


      - Điều này cũng thể trách , có lẽ mục tiêu hàng đầu của chính là mang nhóm chúng ta rời khỏi Thần Điện, khi như vậy trong lòng bản đồ chừng còn trọng yếu hơn so với Nguyên tố tinh linh. Ngoài ra, cũng tham gia chuyện đánh đấm với nguyên tố tinh linh.


      - Bản đồ so với Nguyên tố tinh linh trọng yếu hơn? Sao lại có thể chứ? Khẳng định người này mới từ tam cấp văn minh đến, còn chưa có kiến thức gì.


      Lam Linh vội vàng :


      - Tuyết nhi, thể lung tung, chính ở trợ giúp chúng ta! Huống hồ tại, chúng ta còn phải chiều nữa.


      Vân Nhu gật gật đầu, vội vàng sang chuyện khác:


      - Chúng ta mau động thủ . Các ngươi giúp ta ngăn địch, ta tiếp cận Nguyên tố tinh linh bằng tốc độ nhanh nhất, giam lại.





      Lăng Vân mình xâm nhập đại điện, chưa kịp dò xét hoàn cảnh bố cục chung quanh, cảm giác bị giám thị thể che giấu nhất thời bao phủ toàn thân, giống như toàn bộ thân thể bị đôi mắt sắc bén nhìn chăm chú, khiến bị ánh mắt đó nhìn thấu toàn bộ vậy.


      - Lại là tượng thần!


      Dần dần có chút quen với loại cảm giác này, Lăng Vân trước tiên chú ý tới pho tượng nữ thần ở trung tâm đại điện.


      Pho tượng này so với pho tượng trước khi tiến vào đại điện, ngoài độ lớn khác nhau ra giống nhau như đúc, ngay cả cảm giác cho cũng khác nhau. Chỉ là nó khác với bức tượng tượng thần khổng lồ bên ngoài, tượng ở đây hơn, thế nhưng nó lại chứa cỗ năng lượng thần bí nồng đậm hơn nhiều.


      Biết được đây là Thần Điện của Tinh Linh tộc, mà Lăng Vân biết tượng thần này chính là nơi xuất phát tín ngưỡng của bọn họ- Tự Nhiên Nữ Thần.


      Trong đại điện ngoài tượng nữ thần ra, gần trước mặt tượng thần có đai nước với đường kính gần hai thước màu lam. Loại nước này dường như là tinh thuần nhất thế gian, được kết tinh bởi tự nhiên, nhưng cách nào thấy ràng, dường như đáy nước chỉ sâu có nửa thước.


      Ở trong nước có gốc cây sinh cơ bừng bừng uốn lượn mà lên, lá cây xanh biếc tươi tốt, toả sáng cỗ sinh mệnh gì sánh kịp, hơi thở tự nhiên, chỉ cần bên cạnh thôi cũng khiến người ta sảng khoái tinh thần.


      - Sinh mệnh chi tuyền? Sinh mệnh chi thụ?


      Lăng Vân quá xác định nhíu nhíu mày.


      tuy rằng có hai tháng bổ sung tri thức, nhưng phạm vi đọc qua rất lớn, hiểu biết đối với Tinh Linh tộc thể bằng với các đệ tử được giáo dục chính thống tại các đại gia tộc.


      Chẳng qua bất luận là sinh mệnh chi tuyền có thể trị liệu bất cứ vết thương nào, hay là sinh mệnh chi thụ có khả năng sinh ra Nguyên tố tinh linh Lăng Vân cũng biết giá trị đích thực của chúng, sau khi nhìn thoáng qua, lập tức dời ánh mắt của mình, tìm kiếm mục tiêu của mình- Bản đồ của Thần Điện.


      Bản đồ cũng khó tìm, nếu khó khăn sao có thể thấy được.


      Ở vách tường phía sau lưng tượng thần có khắc bộ bích họa lớn (bức họa vẽ đá), bức họa này ràng vẽ cả bố cục của tinh linh Thần Điện, lấy loại nghệ thuật của thư họa mà vẽ ra, làm cho người ta có loại cảm giác mới mẻ độc đáo.


      Thấy bản đồ khổng lồ này, Lăng Vân khỏi nhíu mày. bộ bích họa lớn như vậy, muốn để mang người, căn bản là có khả năng.


      Cũng may não con người chính là thứ thần bí nhất thế gian này.


      Ở tinh linh thần điện này hơn tháng, Lăng Vân đối với bố cục của thần điện hoàn toàn hiểu , bằng vào hiểu biết này lại kết hợp với nhìn bản đồ nên đại khái hiểu được bản đồ của tinh linh thần điện cách ràng.


      Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Lăng Vân căn bản có ý định thu lại bảo vật của Thần Điện, dù cho sinh mệnh chi tuyền hay sinh mệnh chi thụ kia rơi vào tay ngoại giới cũng đủ để cho thất, bát cấp văn minh vì nó mà đỏ mắt, thế nhưng cũng coi trọng, chỉ liếc mắt rồi trực tiếp xoay người ra khỏi đại điện.


      Thái độ này của nếu để cao thủ của thất, bát cấp đế quốc biết được, chỉ sợ họ hận đến nỗi muốn lao đến bóp chết mà thôi.


      đến việc sinh mệnh chi tuyền có thể trị liệu bất cứ vết thương nào, chỉ cần là sinh mệnh chi thụ, sau khi hấp thụ đủ dinh dưỡng gần như mỗi trăm năm có thể tạo ra Nguyên tố tinh linh. cách khác, cây sinh mệnh chi thụ bé này mỗi trăm năm có thể đủ tạo nên tên lục cấp Đại Kiếm Sư. Nếu thiên phú của vị Đại Kiếm Sư này có đủ khả năng đột phá chướng ngại của Thánh Kiếm Sư, tấn chức thành bát giai Thánh Kiếm Sư cũng phải có khả năng!


      Bát giai Thánh Kiếm Sư!


      Tồn tại siêu nhiên bậc này, ngoài mấy thất cấp văn minh cường đại may ra có cũng chỉ có ba cái bát cấp văn minh kia mới có, mà đối với lục cấp văn minh mà , chỉ cần quốc gia này xuất vị bát giai Thánh Kiếm Sư, dù cho thực lực của cả nước họ đạt tới thất cấp khả năng tấn chức thành thất cấp văn minh cũng chẳng khó khăn gì.


      Thất cấp văn minh, hoàng đế của Hải Sâm đế quốc có nằm mơ cũng muốn nghĩ đến.


      Chỉ tiếc, cơ hội tốt như vậy lại theo cái quay người của Lăng Vân trở thành mây khói.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 18: Thần uy

      Còn 3 bi mọi người đợi lão đại nhé.


      Trong khoảnh khắc Lăng Vân xoay người, bỗng nhiên cảm nhận được cỗ tinh thần ý thức.


      Đây là loại sinh mệnh chưa hình thành, cũng chưa hình thành đầy đủ linh hồn, mơ hồ là tinh thần ý thức của sinh mệnh trong hình thái ban đầu.


      Lăng Vân chợt dừng cước bộ, ánh mắt nhìn lại gốc tiểu thụ giống như khối phỉ thúy ở giữa ao nước- Cổ tinh thần ý thức kia chính là đến từ cái cây đó!


      - Tinh thần ý thức của cây?


      Lăng Vân cẩn thận cảm ứng lát, bằng vào lực lượng tinh thần mạnh mẽ của , cuối cùng cảm nhận được cổ ý thức năng lượng như có như cái cây đó.


      Ý thức của cây này vô cùng yếu ớt, gần như xen lẫn sinh mệnh thực vật cùng linh hồn ý thức, cũng khiến có hứng thú, lại xoay người hướng bên ngoài đại điện đến.


      Chẳng qua cước bộ bước ra trong nháy mắt, dường như đột nhiên liên tưởng đến cái gì, miệng niệm vài tiếng:


      - Thụ tinh? Thụ ? Thụ linh... Đợi chút, Thụ linh... Kiếm linh... Cây có thể hình thành thụ linh, kiếm tự nhiên cũng có thể hình thành kiếm linh, tiếp tục đến cuối cùng lớn dần thành Kiếm Hồn! Nếu có thể xem toàn bộ quá trình cây trưởng thành thụ linh, đối với tu luyện ngưng tụ Kiếm Hồn của ta ngày sau vậy cũng có trợ giúp nhất định.


      Nghĩ vậy, Lăng Vân dường như chống lại ánh mắt áp bách của Tự Nhiên Nữ Thần, tới trước mặt gốc sinh mệnh chi thụ này, tìm kiếm chỗ nhổ cây lên.


      Sau lát mới bất đắc dĩ phát , sinh mệnh chi thụ (cây sinh mệnh) này cùng sinh mệnh chi tuyền (suối sinh mệnh), dường như hoàn toàn là chỉnh thể, căn bản khó có thể tách ra. Sinh mệnh chi tuyền lộng lẫy rực rỡ, liền giống như chậu cảnh, mà sinh mệnh chi thụ, chính là cảnh trí của chậu cảnh đó, phương nào ly khai khỏi nhau, đều mất ý nghĩa tồn tại.


      Lăng Vân nhíu mày, có chút chắc chắn lấy gian giới chỉ cầm trong tay chạm vào mặt đất, lấy tinh thần lực dẫn dắt năng lượng gian chứa bên trong nhẫn, bao vây hồ nước, tiếp tục khống chế năng lượng gian bao vây thu vào hết thảy vật phẩm...


      - đúng là có thể?


      Khoảnh khắc khi sắp sửa đem sinh mệnh chi tuyền cùng sinh mệnh chi thụ thu vào, dị biến đột nhiên phát sinh!


      Vốn tượng thần của Tự Nhiên Nữ Thần chỉ lưu lại tia thần uy nhàn nhạt, dường như cảm ứng được lại có người dám coi mình vào đâu đoạt lấy vật thần ân do nàng ban tặng cho tinh linh bộ tộc, bỗng nhiên bộc phát ra cỗ thần uy gì sánh nổi.


      Chỉ trong khoảnh khắc, cỗ trùng kích hủy diệt thể kháng cự nghiền nát toàn bộ điểm phản kháng bé của Lăng Vân. Ở trong nháy mắt này, thậm chí giống như con kiến, sắp đối mặt với ngón chân người khổng lồ giẫm xuống, ở trong tầm mắt của , cổ uy áp kia che lấp hết thảy... Thiên địa vũ trụ, vạn vật tinh thần, toàn bộ ầm ầm theo tinh thần ý thức của tan vỡ, mà chờ đợi tan vỡ ở phía sau, còn lại chỉ là trầm miên trong hắc ám vĩnh hằng.


      Trong nháy mắt này, Lăng Vân lại có loại cảm giác như ở địa cầu, bị cỗ công đức khí vận kia thôn phệ tươi sống, cảm giác bị xé rách- Tiếp cận khí tức tử vong gần như thế.


      Công đức khí vận!


      Trong đầu Lăng Vân ý niệm nháy mắt xoay chuyển bốn chữ này, cỗ năng lượng thần bí trong cơ thể kia dường như nhận được lệnh điều động, từ trong cơ thể mãnh liệt tràn ra, hấp thu toàn bộ lực uy áp của thần tiến đến, cổ uy áp kia gần như đánh tan tinh thần ý thức của trong chớp mắt biến mất.


      Trong khoảnh khắc này, Lăng Vân thậm chí nghĩ chính mình tới thiên đường.


      kịp hưởng thụ cái loại khoái cảm từ địa ngục đến thiên đường, đại não giống như máy tính vô cùng chính xác, trước tiên ra lệnh cho thân thể chạy trốn.


      - Ầm!


      Lực đạo chân chợt bùng nổ, thân hình giống như mũi tên rời cung, thẳng tắp bắn ra khỏi tinh linh đại điện!


      Đương nhiên, đối với sinh mệnh chi tuyền cùng cùng sinh mệnh chi thụ có khả năng khiến cho thần linh phản ứng lớn như vậy, làm sao cũng bỏ qua, nếu chẳng phải vừa rồi chịu khổ vô ích sao.


      ...


      Sinh mệnh chi thụ là thần thụ, chính là sở hữu đặc biệt của thần linh, ban riêng cho chủng tộc. Loại thụ mộc này mặc dù ở Tinh Linh tộc, cũng thuộc loại thần vật cực kỳ hiếm thấy, gần như bộ lạc tinh linh có sinh mệnh chi thụ tồn tại, tất nhiên được thần linh chiếu cố. Thần thụ như thế, nhân loại muốn cường đoạt, tự nhiên chọc giận thần linh, khiến cho thần linh giáng xuống thần uy trừng phạt.


      Cỗ thần uy khổng lồ này, giống như được dấu dưới tinh linh thần điện, trong phút chốc từ dưới lòng đất toàn diện bùng nổ, trong khoảnh khắc thẳng lên trời, chậm rãi xé rách toàn bộ tầng mây vạn thước , vô tận uy áp theo tầng mây phiêu đãng, oanh long long khuếch tán ra bốn phương tám hướng.


      Bầu trời giống như nứt ra lỗ hổng lớn, tầng mây vòng xoáy lan ra phạm vi chiều rộng đạt trăm dặm cùng khí mãnh liệt quấy nhiễu, hình thành ma xát kịch liệt, từng trận sấm sét nổ vang tự bên trong vòng xoáy lóe ra, mang theo phẫn nộ của thần linh chấn nhiếp hết thảy các tín đồ. nguồn


      Trong phạm vi ngàn dặm, bất luận là cường giả Kiếm Sư tinh nhuệ đến từ các đại đế quốc, hay là bá chủ chân chính chiếm cứ Thần chi thí luyện gian, đều ảm đạm thất sắc trước cổ thần uy này. cảm giác vô lực phát ra từ sâu trong nội tâm của mọi người. Trước cỗ thần uy mênh mông cuồn cuộn này, tất cả sinh mệnh đều là hèn mọn, bé như vậy!


      Đám người Vân Nhu vừa mới giam cầm Nguyên tố tinh linh vào trong gian giới chỉ, cảm giác khắp bầu trời bỗng nhiên sụp đổ, bị từng đợt hắc ám chôn vùi. cỗ năng lượng hủy diệt mênh mông cuồn cuộn mãnh liệt toàn bộ hướng ra bốn phương tám hướng, hung hăng đánh sâu vào trong nội tâm của các nàng, trong khoảnh khắc khiến các nàng hít thở thông.


      Thần uy áp bách mạnh mẽ, đừng là Đại Kiếm Sư, cho dù là cường đại như Thánh Kiếm Sư, cũng nhất định có thể dễ dàng ngăn cản.


      Chẳng qua, ba người các nàng thừa nhận dù sao cũng chỉ là dư ba của thần uy.


      Hơn nữa các nàng có thân phận đặc thù, các đạo cụ thần bí mang theo người giống bình thường. Mấy cái đạo cụ thần bí khi thần uy buông xuống đồng thời toàn bộ phát huy tác dụng, hình thành từng đợt năng lượng phòng hộ, kháng cự lại cỗ thần uy kia, thay các nàng tranh thủ cơ hội trong khoảnh khắc sinh tử.


      Tượng thần dù sao cũng là tượng thần, phải thần linh chân chính.


      Hơn nữa, đây là ở Thần chi thí luyện gian, chính là nơi thí luyện mà thần linh kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang ban cho con dân, chúa tể chân chính là kiếm chi quân chủ, mà phải là Tự Nhiên Nữ Thần, nàng cho dù muốn phát uy, cũng thể xem trường hợp.


      Bởi vậy, thần uy áp bách, giằng co gần như đến ba giây đồng hồ, liền còn sót lại chút gì.


      Nhưng gần ba giây đồng hồ tạo thành thương tổn, lại trực tiếp khiến Kiếm Sư của vị hoàng tử mang đến, toàn bộ sống bị áp bức đến chết.


      Uy áp cường đại của thần linh vượt quá khả năng cực hạn mà bọn họ có thể thừa nhận, đối mặt cổ uy áp này, bọn họ có đạo cụ phòng ngự, căn bản có khả năng sống sót! Cho dù là vị hoàng tử kia, cũng có kết cục phòng ngự đạo cụ vỡ vụn, khó khăn lắm mới ngăn cản trận dư uy của thần linh, nếu thời gian tồn tại của cổ uy áp này kéo dài vượt qua cho dù là giây, phỏng chừng vị vương tử điện hạ tôn quý này bước theo gót bọn thuộc hạ.


      Kiếm Sư là cường giả nhất lưu trong nhân loại, ở trước mặt thần linh lại là hèn mọn bé như thế, chịu nổi kích.


      ...


      - Hưu!


      đạo thân ảnh từ bầu trời xẹt qua đầu mọi người!


      - !


      Ba người Vân Nhu nhất thời như ở trong mộng tỉnh lại, hề do dự tiếp tục theo sát.


      Vừa rồi cỗ thần uy kia đánh tan toàn bộ ý chí chiến đấu của các nàng, ngoại trừ mau ly khai tòa tinh linh thần điện vẫn được thần linh che chở này, trong đầu các nàng có bất kỳ ý niệm nào khác.


      Thần linh, đó chính uy áp của thần linh!


      Đối nghịch với thần linh? Dù cho Kiếm Thánh đỉnh phong của nhân loại đều phải chết cách cực kỳ thê thảm!


      Cũng may lúc này đám tinh linh thị vệ cảm nhận được thần lực của Tự Nhiên Nữ Thần buông xuống, đám tinh linh vô cùng thành kính quỳ rạp xuống đất ngừng hướng tới tinh linh thần điện cầu nguyện gì đó, có thời gian bận tâm đến bọn họ, bằng lấy trạng thái tại của bọn họ có thể chạy khỏi hay cũng là vấn đề.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 19: Chạy khắp đó đây

      Bên ngoài Tinh Linh thần điện mười dặm, bọn Vân Nhu lòng còn sợ hãi nhìn toà kiến trúc to lớn cao ngất trong mây kia, tựa hồ chưa khôi phục tinh thần lại dưới uy áp cổ xưa của nó khiến cho người khác hít thở thông.


      - Toà thần điện này dĩ nhiên cũng có thần linh chiếu cố, nguyên tố tinh linh hổ là con cưng của thần linh, nếu như bắt , làm cho thần linh phẫn nộ.


      Bởi vì thời gian trùng hợp, Vân Nhu đem nguyên tồ tinh linh giam cầm, thần uy lập tức bùng nổ, làm cho ba người các nàng hiểu lầm là trận thần uy kia là vì các nàng mà đến.


      Đối với điểm này, Lăng Vân lười giải thích, vừa thấy được tinh linh thần điện, lập tức :


      - tại các ngươi an toàn, chúng ta chia tay tại đây !


      Mộ Tuyết và Vân Nhu nhìn với vẻ kỳ quái, muốn gì đó rồi ngưng lại. Thế nhưng ánh mắt Lam Linh lướt qua người Lăng Vân và Vân Nhu lát rồi thốt lên:


      - Nguyên tố tinh linh trong đó cũng có cũng có công lao của ngươi, nếu có ngươi, chúng ta đừng là có thể lấy được nguyên tố tinh linh, ngay cả còn sống trở ra cũng là vấn đề, vì vậy, chúng ta đền bù cho ngươi!


      - , nguyên tố tinh linh có thể tạo nên ít nhất vị lục giai đại Kiếm Sư, nếu để cho người có thiên phú tốt sử dụng, sản sinh ra vị bát giai Thánh Kiếm Sư cũng thành vấn đề, thần vật như thế, các ngươi định đền bù bằng cách nào?


      - tại người chúng ta cũng đủ đền bù thoả đáng cho vật phẩm của ngươi, chẳng qua, sau khi trở về gia tộc, ta nghĩ ra biện pháp…..


      - Ta? Ta còn tưởng là "chúng ta" chứ!


      Lăng Vân cười lạnh tiếng, vừa rồi Mộ Tuyết cùng Vân Nhu trầm mặc , mơ hồ đoán được nguyên nhân. Nếu Lam Linh đề cập tới vấn đề này, chừng đến lúc mình và bọn họ tách ra, các nàng cùng lãng phí nửa lời vì chuyện này làm gì.


      Vân Nhu nghe ra trong giọng của Lăng Vân có ý châm chọc, khỏi có chút áy náy :


      - là có lỗi, nguyên tố tinh linh đối với chúng ta rất trọng yếu, vị bát giai Thánh Kiếm Sư, là đối với gia tộc của chúng ta còn có đế quốc của chúng ta, toàn bộ….


      - Ta biết, giống như đấu khí chi tâm lần trước vậy!


      Lăng Vân đến đây, muốn tiếp tục chuyện với các nàng nữa:


      - Ước định của chúng ta vậy là kết thúc, nhân tình của chúng ta cũng trả xong, ai nợ ai cả. Cáo từ!


      Tuy rằng hề xem trọng quyền sở hữu nguyên tố tinh linh, nhưng đối với cách làm của các nàng muốn đem nguyên tố tinh linh nuốt trọn mà lời nào làm cho có chút bất mãn. Vật phẩm chỉ là phụ mà thôi, cái mà xem trọng chính là thái độ và cảm giác.


      Lam Linh lập tức bước lên bước, như muốn gì đó, nhưng Vân Nhu nhanh hơn, đuổi theo :


      - Lâm Thành, ta nghĩ biện pháp đền bù cho ngươi, là xin lỗi, ngươi hãy chờ ta hết lời được !


      - cần nhiều lời!


      Vân Nhu khẽ thở dài hơi, nàng có vẻ do dự chút, với vẻ chờ mong:


      - Lâm Thành, chúng ta còn có thể gặp lại hay ?


      - Lâm Thành gì chứ…


      Lăng Vân cười lạnh tiếng:


      - Có duyên gặp, nếu là vô duyên, cho đến già chết cũng thể gặp được lần nào nữa!


      - Ngươi…Sao lại cách mơ hồ như vậy….. thể cho ta cái hẹn sao!


      -…..


      - Lăng Vân, ta có thể gọi ngươi như vậy được ? Bạn xem tại Y - .truyeny


      - Hứa hẹn, ngươi tin hay sao?


      - Ngươi ta tin!


      -…..


      -…..


      Lăng Vân bỗng nhiên khẽ cười tiếng:


      - Chuyện tương lai ai mà biết được!


      - Lăng Vân …..


      Vân Nhu giữ lại, muốn thêm chút gì đó, bỗng nhiên tiếng cười lớn vọng ra từ trong khu rừng bên cạnh:


      - Ha ha ha ha, các ngươi cần đâu nữa!


      Trong nháy mắt, bụi cỏ ven rừng chợt động, hơn hai mươi vị cao thủ đẳng cấp Kiếm Sư từ bốn phía bao vây lại.


      - Hắc hắc, nguyên tố tinh linh?! là trời giúp ta rồi!


      Trong đám người, nam tử khoảng gần ba mươi tuổi ra, vẻ mặt tham lam nhìn cách dò xét người Vân Nhu và Lam Linh.


      Lam Linh, Mộ Tuyết lập tức tập hợp lại bên cạnh Vân Nhu:


      - Đáng chết, khẳng định là cỗ thần uy vừa rồi ba động làm cho đội ngũ của các quốc gia khác biết được, chúng ta….


      Lam Linh còn chưa dứt câu, phát Lăng Vân vẫn bước tới dường như căn bản là chưa từng dừng lại, thái độ hoàn toàn thèm đếm xỉa tới hơn hai mươi vị Kiếm Sư bao vây lại.


      Tên kia đối mặt với Lăng Vân, lập tức bị thái độ coi ai ra gì của Lăng Vân chọc tức, khỏi hét lớn tiếng:


      - Tiểu tử, ngươi muốn chết, vậy đừng trách ta, ta cho ngươi….


      còn chưa dứt lời, Lăng Vân vốn từng bước đột ngột tăng tốc, trong chớp mắt toàn lực thi triển kỹ năng Lăng Vân bộ, cả người giống như ảo ảnh vượt qua khoảng cách tới ba mươi thước giữa hai người, tiếp theo chỉ thấy đạo kiếm quang loé lên với tốc độ thể nào tin được, tên Kiếm Sư giận dữ vĩnh viễn thể chuyện được nữa, hai tay ôm lấy cái lỗ thủng cổ họng, máu tươi chảy ra ngừng, ngã xuống với vẻ mặt cam lòng.


      Những tên Kiếm Sư bên cạnh trong phút chốc tựa hồ có phản ứng gì, trơ mắt nhìn Lăng Vân đột nhiên đến gần chỉ kích lấy mạng đồng bọn của chúng.


      Dù sao cũng ai nghĩ đến, chỉ người bị hơn hai mươi Kiếm Sư bao vây, ngờ còn dám chủ động xuất kích, xông vào giữa đội hình mà giết chết người của chúng.


      Bọn chúng hiểu Lăng Vân, dĩ nhiên hiểu được ý tưởng trong lòng của người như thế.


      khi xác định được động cơ của bọn chúng, như vậy cũng có thể xác định ràng chúng thuộc về hàng ngũ địch nhân. Mà đối với địch nhân, trước nay Lăng Vân chỉ có chữ mà thôi!


      Nhóm Kiếm Sư này ngẩn ngơ khoảng giây, mới từ trong nỗi khiếp sợ vì cái chết của đồng bọn mà trấn tĩnh lại, ngay sau đó giống như là nhục nhã vô cùng bèn bộc phát ra lửa giận ngút trời, khoảng sáu, bảy đạo kiếm quang chém về phía này, bao trùm khắp cả thân hình của Lăng Vân mới vừa thu kiếm lại, muốn chém thành bột phấn.


      Chẳng qua, Lăng Vân kém cỏi tới mức sau khi giết người mà còn ở lại chờ chết, thân hình sớm động theo Lăng Vân bộ, ra khỏi vòng vây của chúng, tốc độ quá nhanh mà lưu lại đạo tàn ảnh.


      - Còn muốn chạy sao! Giết cho ta!


      Tên nam tử thủ lĩnh phát ra tiếng gầm giận dữ, lập tức có tám tên Kiếm Sư tiếp tục truy sát. lại chỉ tay về phía bọn Vân Nhu:


      - tại dù là các ngươi giao ra nguyên tố tinh linh, cũng đừng hòng sống! Bởi vì…..Ta cần người sống!


      vừa dứt lời, nhóm Kiếm Sư còn lại như ong vỡ tổ ào tới.


      Vân Nhu khẽ cười tiếng, so với nguy hiểm gặp trong Tinh Linh thần điện, bọn Kiếm Sư vây quanh này quả đáng đồng!


      - Linh tỷ, chúng ta thôi!


      Lam Linh gật gật đầu, nhình thoáng về phía Lăng Vân vừa , thở dài.


      nguyên tố tinh linh có thể mang lại vị bát giai Thánh Kiếm Sư, so với vị bằng hữu có tiềm lực vô hạn. Lần lựa chon này của nàng biết là đúng hay sai nữa đây?!!


      - Ắt hẳn là bát giai Thánh Kiếm Sư có lời hơn rồi…..Mười chín tuổi tu luyện đến Đại Kiếm Sư mặc dù tiềm lực vô hạn, thế nhưng Thánh Kiếm Sư được xưng danh là mồ chôn của thiên tài, nếu quả dễ dàng đột phá như vậy, rời khỏi lục cấp và thất cấp văn minh cũng nghiêm trọng như thế!


      Trong lòng Vân Nhu cũng lựa chọn của mình mà do dự, nàng cố ý tìm cái cớ để thuyết phục bản thân mình.


      Tiện tay giết tên nhị giai Kiếm Sư cách nhanh nhất, uy thế mạnh mẽ của tứ giai Kiếm Sư đều phóng xuất ra hết giữ lại chút nào, lại phối hợp với hai vị tam giai Kiếm Sư nắm giữ Tất Sát kiếm kỹ, ba người chỗ, dễ dàng tạo nên trường gió tanh mưa máu, vòng vây của hơn mười tên Kiếm Sư bị xé toang lỗ hổng, bị ba người ung dung phá vòng vây mà .


      Lại đến vị hoàng tử điện hạ kia bố cục tại tinh linh thần điện, trải qua muôn vàn khổ ải bày ra cái bàn cờ khổng lồ, kết quả những làm công cho người khác, chính mình mang đến năm mươi tên Kiếm Sư đều chết sạch còn tên. Năm mươi tên này, là bảo chứng tốt nhất ình ngày sau nối nghiệp kế thừa ngôi hoàng đế, hơn nữa chỗ dựa sau lưng chúng cũng là lớn. Vậy mà toàn bộ đều chết hết, đạt được chút gì, hoàng đế và gia tộc của tất nhiên sinh ra hoài nghi to lớn về năng lực của , loại nghi ngờ này dẫn đến hậu quả trực tiếp, chính là khiến cho mất tư cách kế thừa ngôi hoàng đế sau này.


      - Ta lấy được, các ngươi cũng đừng mong lấy được!


      Nghĩ đến nguyên tố tinh linh, nghĩ đến bốn người Lăng Vân hại đến tình cảnh này, vị hoàng tử điện hạ cực kỳ phẫn nộ này bỗng nhiên xuất ra quyết định hết sức điên cuồng!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 20: Huyết tế

      Thần uy cuồn cuộn!


      Tự Nhiên Nữ Thần tức giận dẫn đến thiên địa ra uy, sớm làm cho tất cả Kiếm Sư trong phạm vi ngàn dặm phát .


      gian thí luyện của thần, uy lực của thần, đem xuất uy lực của thần tại địa điểm này liên tưởng chút, mọi người cơ hồ đều có thể đoán được chuyện gì phát sinh.


      Dính líu tới thần, cho dù là tệ nhất, cũng là thánh khí! Trong lòng mọi người đều nghĩ, nhất định có kẻ lấy trộm thần khí, mới dẫn đến tức giận của thần linh, do đó thần uy giáng xuống ngập trời.


      Thần khí!? Ai da!


      Mà lúc này, vị hoàng tử hầu như điên cuồng kia bắt đầu lan truyền tin tức ra ngoài, đem việc của nguyên tố tinh linh lan truyền , hơn nữa còn phát tán ảnh của bốn người, dường như sợ người khác nhận ra vậy. đến ngày, nhóm Kiếm Sư đuổi tới gần đó đều biết, có nhóm bốn người nam ba nữ, lấy con cưng của thần, làm cho thần linh tức giận.


      Nguyên tố tinh linh!


      Bốn chữ này mang đến kích thích làm cho ánh mắt của tất cả Kiếm Sư đều đỏ lên, phần lớn Kiếm Sư đều như uống thuốc tăng tốc, tiến nhanh vào vùng núi, sợ rằng đến chậm, nguyên tố tinh linh bị người khác lấy mất.


      Núi này địa thế hiểm trở, chỉ cần chiếm cứ số điểm cao, dễ dàng bảo vệ cửa ra vào của sơn mạch. Nhóm Kiếm Sư rất khôn khéo ràng là muốn canh giữ vùng núi đương nhiên phải qua, chờ người khác mắc câu.


      Thời gian trôi qua, vào ngày thứ ba, bọn Vân Nhu sắp sửa ra khỏi sơn mạch, cánh rừng phía ngoài hội tụ dưới ngàn tên Kiếm Sư, hơn ngàn người chia làm nhiều đội bất đồng chia nhau ra canh ở cửa núi, khi bóng ba nàng vừa xuất , lập tức hơn ngàn Kiếm Sư công kích vô cùng mãnh liệt.


      Hơn ngàn Kiếm Sư! Dù cho toàn bộ đều là nhất giai Kiếm Sư, cũng đủ khiến ột vị Đại Kiếm Sư quay người bỏ chạy.


      Nhìn thấy dòng người cuồn cuộn dưới chân núi cao giọng hét to:


      - Giao ra nguyên tố tinh linh!


      xuất thủ về phía ba người mình, ba người sáng suốt lập tức chuyển thân vào trong rừng rậm.


      - Sao lại có nhiều Kiếm Sư như vậy!? Hơn nữa tựa hồ tập trung chờ chúng ta ra!


      Lam Linh cau mày :


      - Xem bộ dạng những người này biết, khẳng định có người đem chuyện chúng ta đoạt được nguyên tố tinh linh truyền ra ngoài, bọn họ mới cố ý ở nơi đây, chờ chúng ta vừa ra khỏi núi liền ngăn chặn.


      - Nhu nhi, ngươi mang theo nguyên tố tinh linh trước theo đường , dưới đất tụ tập nhiều Kiếm Sư như vậy, các loại ma thú cũng bớt nhiều!


      - Vậy hai người…..


      - Tóm lại có biện pháp!


      Vân Nhu lắc lắc đầu:


      - được, phải cùng ! Linh tỷ, bất luận thế nào ta thể bỏ các ngươi lại!


      - Nha đầu ngốc này, óc đậu hủ biết tuỳ cơ ứng biến gì cả! Sau khi ngươi rời khỏi, tìm nơi an toàn lấy nguyên tố tinh linh ra hiển lộ chút, đến lúc đó những người kia đuổi về hướng của ngươi, chúng ta an toàn!


      - Đây đích xác cũng là biện pháp. Nếu như vậy, Linh tỷ, ta mau chóng rời khỏi, vừa đến địa điểm an toàn, lập tức lấy ra để thu hút bọn chúng, trong thời gian đó, các ngươi ngàn vạn lần phải cẩn thận!


      Lam Linh cười gật gật đầu:


      - cần lo lắng, ngay cả tinh linh thần điện có thần linh bảo hộ chúng ta còn dám xông vào, còn sợ mấy tên Kiếm Sư này đuổi giết hay sao?


      Lúc này Mộ Tuyết kia lại thốt lên câu:


      - Nếu như tên Lâm Thành kia tốt như lời , khẳng định có thể thay chúng ta ngăn cản rất nhiều truy binh! Bạn xem tại Y - .truyeny


      Lam Linh nhìn nàng cái, lại liếc nhìn Vân Nhu, khi nàng lựa chọn giữa nguyên tố tinh linh và Lâm Thành mà chọn lấy nguyên tố tinh linh, như vậy đoạn ân tình này quá nửa là dứt.


      Vân Nhu nhìn ánh mắt Lam Linh hiểu ý của nàng, khỏi có chút xấu hổ cười yếu ớt:


      - Linh tỷ, cũng phải qua sao, nếu như có duyên chúng ta nhất định còn gặp lại. Hơn nữa, ta cũng tin tưởng rằng duyên phận giữa chúng ta đến nỗi mỏng manh như thế!


      - Hy vọng là như vậy! Tốt lắm, Nhu nhi, ngươi nhanh !


      Vân Nhu gật gật đầu:


      - Linh tỷ, Tuyết nhi, bảo trọng!


      Nàng vừa xong liền cất bước, mượn lực của thân cây cao, cả người khinh thân bắn lên, nháy mắt xa trăm mét, sau đó khống chế khí xung quanh thân thể, lao nhanh về phía ngoài sơn mạch.


      Phần lớn Kiếm Sư thấy thân ảnh của Vân Nhu phi , cả đám la lên:


      -Tứ giai Đại Kiếm Sư, các nàng có tứ giai Đại Kiếm Sư!


      - Bảo vật khẳng định người Đại Kiếm Sư ấy, nàng muốn từ chạy trốn, mọi người đuổi theo!


      - Ngàn vạn lần đừng cho nàng chạy thoát, phi hành làm cho năng lượng cơ thể tiêu hao lớn, mọi người lên !


      - Ngu ngốc, đây khẳng định là kế điệu hổ ly sơn, nguyên tố tinh linh khẳng định người hai nữ nhân kia!


      - Đúng vậy, còn nam nhân xuất , chừng ba nữ nhân này chỉ là che mắt mọi người mà thôi, thực tế để người nam nhân kia, chờ chúng ta rối loạn đội hình, nhân cơ hội mà chuồn !


      - Đúng đúng, người cũng cho thoát! Bọn họ là đồng đội, chúng ta chỉ cần bắt được người trong đó, tự nhiên là có thể biết được nguyên tố tinh linh ở đâu, chừng có thể làm cho nguyên tố tinh linh đổi chủ!


      trường hỗn loạn thanh ầm ĩ của hơn ngàn Kiếm Sư, bọn Kiếm Sư chia làm vài nhóm lớn bảo vệ ý của mình, trong đó hơn ba trăm tự nhận là tốc độ nhanh chóng, đuổi sát về hướng Vân Nhi vừa , còn có hơn năm trăm người tiếp tục tới, đuổi giết Lam Linh và Mộ Tuyết. trăm người khác thủ ở cửa ra vào, đề phòng bọn Lăng Vân nhân lúc hỗn loạn mà chạy ra.


      …..


      Trong tám Kiếm Sư đuổi theo, tên mạnh nhất cũng mới nhị giai đỉnh phong! Dưới ba mươi tuổi đạt tam giai Kiếm Sư, cũng phải dễ dàng mà được!


      Tám người như vậy, có khả năng ngăn cản Lăng Vân chút nào.


      Chẳng qua, khi chém chết xong tên Kiếm Sư thứ tám, lại bỗng nhiên ngừng lại, dường như phát cái gì đó, kiếm trong tay lập tức đưa đến trước mặt, cẩn thận nhìn kỹ.


      Vết nứt!?


      Thanh kiếm này nhân vì thừa nhận tứ giai kiếm kỹ, chỗ yếu sinh ra khe nứt, ngờ lại thấy.


      Vết nứt thấy!


      Lăng Vân cẩn thận đem kiếm tới trước mắt, kiểm tra ba lần, lần nào cũng xem là cẩn thận, bỏ qua chi tiết . Thế nhưng, sau khi kiểm tra ba lần, có thể nào chối cãi---vết nứt kiếm hoàn toàn biến mất!


      Sau khi phát việc này, trong lòng căng thẳng hẳn lên:


      - lẽ là….. Vết nứt thanh kiếm này là tự khép lại??!


      Kiếm thể tự lành! Đó là trong những biểu đầu tiên bên ngoài rằng kiếm sinh ra linh tính!


      - Thanh kiếm này sinh ra tia linh tính yếu ớt mỏng manh? tia linh tính yếu ớt mỏng manh đến mức ta thể phát giác!


      Lăng Vân kiềm chế vui sướng trong lòng, cẩn thận nhìn thanh bảo kiếm truyền kỳ này chờ đợi. biết có phải là ảo giác hay , thậm chí cảm thấy nắm bảo kiếm trong tay, ngấm ngầm truyền đến cảm giác ấm áp như cơ thể con người, tựa hồ thanh kiếm trong lúc này có dấu hiệu của tia sinh mệnh vô cùng yếu ớt mỏng manh.


      - Ấm áp!? Dần dần ấm áp?!


      Trong đầu Lăng Vân ra tia linh cảm, ánh mắt lập tức nhìn xuống mũi kiếm có dính máu tươi, tập trung hết tinh thần, cẩn thận giương mắt nhìn mũi kiếm từng ly .


      Nhưng mà, chuyện xảy ra tiếp đó, làm ắt đứng tròng!


      Thanh kiếm này hút máu!


      Nó giống như đứa trẻ mới sinh, có nhu cầu dinh dưỡng bình thường, hấp thu máu dính thân kiếm! Tuy rằng quá trình này cực kỳ chậm chạp, nhưng cũng chậm đến nỗi thể phát . Đúng là chính vì máu tươi nóng hổi bị mũi kiếm hấp thu, cho nên cầm kiếm, trong lòng bàn tay mới có thể sinh ra cảm giác ấm áp.


      Huyết luyện, huyết tế!


      Kiếm chính là hung khí, vũ khí để chém giết!


      thanh kiếm chưa trải qua giết chóc cùng tẩy rửa bằng máu tươi và tế điện, căn bản thể xưng là thanh kiếm đủ tư cách! thanh kiếm căn bản hợp cách, ngươi còn kỳ vọng nó có thể sản sinh ra Kiếm Linh hay sao!?


      Nghĩ đến đây, Lăng Vân cảm thấy con đường Kiếm Linh hết sức mờ mịt, trong phút chốc bỗng trời quang mây tạnh, trở nên vô cùng rộng rãi và sáng sủa!


      Bây giờ, kiếm của muốn giết người!

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 21: Khí tức đáng sợ

      Vì giết mà giết.


      Lăng Vân cũng phải là người thích giết chóc, thậm chí đối với những chuyện liên quan đến máu tanh cũng rất thích. Nếu như chứng kiến máu tươi chỉ biết sinh ra cảm giác hưng phấn, mà chưa phát ra buồn nôn, như vậy cũng phải là người bình thường, phỏng chừng cách biến thái xa.


      Nhưng là lúc này, là sinh mạng như cỏ rác......


      Đơn thuần vì giết mà giết, vì kiếm mà giết!


      Trong lòng , kiếm đạo có địa vị chí cao, mà lúc này, muốn đột phá bình cảnh của kiếm đạo, phải giết, làm cho kiếm này trở thành thanh hung khí giết chóc, lột xác thành hung khí đúng như bản chất của nó, thậm chí tắm máu mà thể nghiệm ý vị giết chóc, sinh ra thành hung linh đại kiếm.


      Vì kiếm đạo cực chí, nếu như giết chóc tầm thường, lại chẳng được tính là cái gì!


      Dù là hết thảy thí luyện gian Kiếm Sư đều thành vật huyết tế của Kiếm Linh, cũng có sao đâu?!


      ......


      Ly khai tinh linh thần điện ngày thứ năm.


      ......


      Bên trong sơn lâm, đội ba mươi ba kiếm sư cảnh giác tới, ngừng tìm kiếm.


      Đột nhiên, vị kiếm sư tuổi còn trẻ từ bên cạnh rừng thông chạy tới, kinh hỉ :


      - Điện hạ, tìm được rồi, tìm được nam nhân kia rồi! tại bị Vạn La đế quốc Kiếm Sư vây quanh, ngay tại trung tâm mảnh rừng thông khổ chiến, điện hạ ngươi xem chúng ta có muốn qua bên đó hay ......


      - nhảm! Còn nhanh chóng dẫn đường, nếu chậm bị người Vạn La đế quốc đem tiểu tử kia giết , nguyên tố tinh linh bị đoạt mất!


      - Dạ dạ, chúng ta thôi!


      - Đáng chết, Vạn La đế quốc tốc độ làm sao nhanh như vậy, tại chỉ hy vọng tiểu tử kia trình độ tốt nhất đừng quá yếu, đừng để cho bị người Vạn La sớm giết chết!


      ......


      Ly khai tinh linh thần điện ngày thứ mười.


      ......


      Bên trong rừng thông, vẫn đội Kiếm Sư, bất quá lần này nhân số hiển nhiên ít rất nhiều, đếm đếm lại, khó khăn lắm được hai mươi ba người, hơn nữa hai mươi ba người này còn có ít người bị thương. Lúc này, trong mắt bọn họ hàm chứa quang mang phẫn nộ, hướng vào trong rừng cây quan sát hung thần ác sát, tựa hồ kẻ này cùng bọn họ đội trời chung!


      Lúc này, vị Kiếm Sư tuổi trẻ phụ trách dò đường lần nữa từ bên cạnh chạy ra, do dự :


      - Điện hạ, nữ nhân kia mang theo nguyên tố tinh linh rời từ phiến rặng núi, còn nam nhân kia, cần phải đuổi giết tận cùng......Thực lực của , dường như......


      - giết của chúng ta nhiều huynh đệ như vậy, nếu như dễ dàng buông tha , trở lại đế quốc như thế nào hướng tới phụ hoàng cùng với cả triều đại thần ăn !? Ngươi sợ cái gì, cũng lại là vị nắm giữ Tất Sát kiếm kỹ tam giai Kiếm Sư mà thôi, chỉ biết trốn ở trung tâm rừng thông ngầm hạ sát thủ, nếu là chính diện giao phong, chúng ta chỉ cần tùy tiện năm người, đều đủ để đưa vào chỗ chết!


      -..Dạ.. Chúng ta thôi!......


      ......


      Ly khai tinh linh thần điện mười lăm ngày.


      ......


      Mười ba vị kiếm sư quần áo rách nát ngồi tại dưới cây đại thụ, vẻ mặt tiều tụy dựa vào gốc đại thụ, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trời , trong mắt tràn ngập vẻ mê man cùng lo lắng, hoàn toàn còn như lúc trước vừa tiến vào phiến khu vực này với hùng tâm tráng chí.


      Cây cối khẽ động, phát ra trận rung , lập tức hơn mười vị Kiếm Sư giống như sợ hãi nhảy dựng lên, khẩn trương cùng với hoảng hốt đối với thanh phát ra,liền quát:


      - Người nào, ra cho ta, nếu như giả thần giả quỷ, nếu đừng trách chúng ta khách khí!


      - Điện hạ, điện hạ đừng động thủ, là ta, là ta…


      Tất cả Kiếm Sư toàn bộ thở dài hơi, vị Kiếm Sư được xưng là điện hạ cố nén nỗi sợ hãi trong giọng , lên tiếng hỏi:


      - Như thế nào, như thế nào, cái tên hỗn đản kia tại phụ cận à?


      - có, có, chúng ta nhanh chóng nhân cơ hội này mau thôi, phiến rừng rậm đáng chết này….


      ......


      Ly khai tinh linh thần điện hai mươi ngày.


      ......


      Ba vị Kiếm Sư người nào cũng gầy như da bọc xương, lưng tựa vào nhau, hữu khí vô lực hướng tới ba phương hướng cảnh giới, dù là ngẫu nhiên vang lên tia gió thổi cỏ động, cũng lười ngẩng đầu nhìn lại.


      Hoàng tử điện hạ phát giác được bốn phía quá an tĩnh, có chút bất an liếc mắt nhìn bốn phía, giọng có vẻ run rẩy run rẩy :


      - Làm sao lâu như vậy còn chưa có trở lại? Có thể nào gặp phải ác ma kia hay ?


      Lúc này, tên Kiếm Sư trước mặt hoàng tử điện hạ đột nhiên giật mình, giống như chứng kiến chuyện gì là khủng bố vậy, con ngươi đều muốn lòi ra ngoài, chỉ vào sau lưng hoàng tử, mở lớn miệng, muốn cái gì, rồi lại bởi vì lòng tràn đầy sợ hãi, câu cũng nên lời.


      Vị hoàng tử điện hạ kia đột nhiên từ vẻ mặt của cũng đoán được, trong nháy mắt sắc mặt trận tái nhợt, lại tia huyết sắc.


      run rẩy chuyển thân, vô cùng gian nan vặn vẹo cái cổ của mình, hướng sau lưng nhìn lại.


      Chẳng qua khi chứng kiến sau lưng có nam nhân vô thanh vô tức, tựa như u linh đứng sau lưng đầy nửa thước, cuối cùng nhịn được, tinh thần hoàn toàn sụp đổ!


      ......


      Ly khai tinh linh thần điện hai mươi lăm ngày.


      ......


      Lối vào rặng núi, vài tên Kiếm Sư toàn thân là máu tươi, quần áo vô cùng rách rưới, hoảng hốt từ trong núi trốn thoát, phảng phất sau lưng bọn chúng có ác quỷ tàn khốc nhất thế gian đuổi theo bọn họ, người nào cũng biểu mặt tràn ngập sợ hãi.


      Hơn mười tên Kiếm Sư mới từ bên ngoài chạy tới, người có chút kỳ quái liếc nhìn mấy tên Kiếm Sư này ràng rét lạnh, trong lòng thầm kỳ quái:


      - Có thể tấn thăng trở thành Kiếm Sư tất nhiên là tâm chí kiên định hơn người bình thường rất nhiều, làm sao mấy người kia tựa hồ có vẻ bị hù doạ như vậy? Đến tột cùng là cái gì làm cho bọn vô cùng sợ hãi nhu thế?


      vừa nghĩ, ngăn cản tên Kiếm Sư hỏi:


      - Uy, vị bằng hữu kia, xin hỏi, nguyên tố tinh linh của tinh linh thần điện có tại phiến rặng núi này hay ?


      - Ngươi...... Ngươi muốn vào rặng núi này!?


      - Nghe bên trong này có nguyên tố tinh linh, muốn tìm chút vận may!


      Vị kiếm sư kia giống như xem người chết nhìn vào :


      --Ngươi biết bên trong này có cái gì ?


      - Ân? phải quỷ à?


      " Quỷ, ha ha, ha ha, quỷ là cái gì chứ! cho ngươi, ta cho ngươi nghe, bên này có tam giai Kiếm Sư, ......


      đến đây, vị Kiếm Sư này phảng phất nhớ tới chuyện sợ hãi đó, thét lên chói tai co chân bỏ chạy, trong chớp mắt biến mất, hơn mười tên Kiếm Sư nhìn vào bên ấy, hiển nhiên bị hù dọa.


      Tên Kiếm Sư vẻ mặt khinh thường, bĩu môi:


      - tam giai Kiếm Sư bị hù dọa thành như vậy, khẳng định là những ngưởi này sống ở đại gia tộc, toàn là ở trong nệm ấm chăn êm chưa thấy qua sóng to gió lớn bao giờ!


      xong, quay sang hơn mười tên Kiếm Sư sau lưng cười :


      - Tốt rồi các vị, chúng ta thôi! Chẳng qua, tựa hồ trong rừng rậm có tam giai Kiếm Sư cản đường lợi hại, mọi người hãy cẩn thận chút!


      - Ha ha, tam giai Kiếm Sư, lấy thực lực đội ngũ chúng ta đừng tam giai Kiếm Sư, dù là tứ giai Đại Kiếm Sư tới, cũng phải đánh chạy lên trời lẩn trốn dám xuống!


      - Ha ha ha, , bảo tàng tinh linh thần điện chờ chúng ta!


      ......


      Ly khai tinh linh thần điện tháng.


      ......


      đội Kiếm Sư có chút kinh động nhìn vào cửa vào rặng núi kia, nhìn thấy mười mấy cổ thi thể mà giật mình, trong lòng suy đoán đến tột cùng là ma thú gì có uy năng lớn như thế, hơn mười vị Kiếm Sư cao thủ chết , trong lòng tràn đầy sợ hãi.


      - Phần mộ của Kiếm Sư, tử địa, cấm vào!


      Bên khối cự thạch, dùng máu tươi viết lên tám chữ chói mắt, tản ra cỗ hàn ý lạnh thấu xương, làm ọi người đều có cảm giác vô cùng lạnh lẽo rung rợn như thấy quỷ giữa ban ngày.


      - Đội trưởng, địa phương này tựa hồ cổ quái a!


      - Hừ, ngươi cũng có suy nghĩ, rặng núi có thể sinh ra nguyên tố tinh linh, là nơi bình yên sao?


      - đội kiếm sư này, xem huy chương người bọn , tựa hồ cấp bậc cũng thấp a. Ân, ta xem xem, chỉnh thể thực lực của bọn họ sợ là thấp so với chúng ta a!


      - vào hang hổ, làm sao bắt được cọp con! Tiểu Diệp, ngươi nếu sợ chính mình lưu lại, chúng ta !


      - Ai, đội trưởng, cẩn thận chút!


      - Ha ha ha ha, ngươi lưu lại bên ngoài canh chừng cho chúng ta nhé! tại y


      - Đội trưởng......!


      ......


      Ly khai tinh linh thần điện hai tháng.


      ......


      Tiểu Diệp nhìn vào nơi xa xa kia, an tĩnh giống như tử vong rừng rậm nơi quỷ sinh sống, trong lòng bình tĩnh, chợt trực giác cảm thấy sợ hãi phát ra từ nội tâm, luồng sợ hãi này giống như ác ma lan tràn toàn thân, làm toàn thân dưới cứng ngắc, cơ hồ dám nhúc nhích.


      Liếc mắt, gần liếc mắt, xa liếc mắt, đem đấu chí của tên Kiếm Sư này toàn bộ phá vỡ!


      Dùng ánh mắt, phá vỡ đấu chí của tên Kiếm Sư chính thức?!


      Dù là Đại Kiếm Sư, sợ cũng có loại uy thế khủng bố như thế này.


      Nam nhân kia lại hết lần này tới lần khác làm được!


      Nghĩ đến nam nhân kia đuổi giết vài tên Kiếm Sư tới sơn khẩu, nhìn thấy ánh mắt nọ, nội tâm của nhịn được lần nữa run rẩy lên, toàn thân lạnh lẽo, mặt nổi lên trận tử vong tái nhợt.


      Đó là loại quỷ dị giỏi hơn hết thảy, khắp thiên địa, cả thảy vũ trụ đều bị đem đạp dưới chân, rên rỉ thống khổ, loại hờ hững khi giết chóc, tâm bình tĩnh như bàn thạch. Tựa hồ lúc ấy giết chết, phải các vị Kiếm Sư quốc gia nhất lưu hảo thủ chính thức, mà là mấy con kiến bé hèn mọn...... , có thể ngay cả con kiến cũng so ra kém, giết chóc, trong mắt tựa hồ bình thản, tựa như những Kiếm Sư này từ đâu đưa tới trước mặt , tình nguyện để cho mặc tình giết chóc!


      Đường đường chính thức Kiếm Sư khổ tu đến vài chục năm, dưới cái liếc mắt, triệt triệt để để, tất cả đều hề giữ lại!


      Khoảnh khắc kia, cho rằng chính mình chết!


      Tiểu Diệp toàn thân dưới biết từ nơi nào tuôn ra cỗ khí lực, cả người thanh tĩnh ít.


      Nhất định phải ọi người, nơi này có tinh linh thần điện, có nguyên tố tinh linh, nơi này chỉ có ác ma, người ngừng thu hoạch sinh mạng người khác, ác ma vì giết mà giết!


      cố nén sợ hãi trong lòng, chuyển động bước chân run rẩy, toàn thân suy yếu nhưng vẫn muốn ly khai nơi này, muốn đem tin tức này ọi người ở khắp thí luyện gian, làm ọi người nên vì tinh linh thần điện khốn nạn kia mà tới, thử lần vận khí của mình, dẫn đến cùng chôn vùi tuổi trẻ quý giá cùng sinh mạng.


      Nhưng mà, khi cúi thấp đầu xoay người, lại đột nhiên phát , đôi chân biết khi nào xuất trong tầm mắt của .


      Tại nơi đó, còn có cỗ khí vô cùng khủng bố ngay cả khi ngủ cũng bị cơn ác mộng làm cho bừng tỉnh.


      Trong nháy mắt, Tiểu Diệp toàn thân huyết dịch đọng lại......


      ......


      Ly khai tinh linh thần điện ba tháng.


      ......


      Lại đội Kiếm Sư tuổi còn trẻ nghi hoặc khó hiểu nhìn thoáng qua tám chữ bằng máu tảng đá to kia, mang theo tia tự tin mà sinh ra sợ hãi, hướng về tinh linh thần điện nghe có bảo tàng rất lớn

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :