Kiếm Phệ Thiên Hạ - Thừa Phong Ngự Kiếm (267 Chương)

Thảo luận trong 'Kiếm Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 3: năm tu luyện

      Dưới hướng dẫn của Lâm Mạc, hai người lần thứ hai lái xe, tới Bích U Các của tinh thần khu.


      Diện tích của đại viện Lâm gia thua thành thị đại, tới lui toàn bộ đều dựa vào xe ngựa. người bình thường nếu bộ từ tiền viện đến hậu viện, mất ngày là thể. Nơi này chính là ở trung tâm đô thành tấc đất tấc vàng, nếu như tính cả diện tích trang viên vùng ngoại ô, diện tích Lâm gia chiếm ít nhất phải tăng lên năm, sáu lần.


      Lúc này ở Bích U Các, hạ nhân nha hoàn, cùng với thị vệ sớm tới đầy đủ.


      Ba trăm ngân giáp thị vệ toàn bộ đều mặc đồng phục màu Cao Cấp Kiếm Sĩ, trong đó thống lĩnh là vị cường giả cấp bậc Kiếm Sư chính thức. Chỉ nhìn đội ngũ đội hình chỉnh tề, tinh thần hăng hái cũng có thể biết được, đây là đội quân tinh nhuệ. Dưới phòng vệ của bọn họ, phương viên mười dặm của Bích U Các hoàn toàn được bảo hộ.


      Lăng Vân cùng Lâm Mạc vừa đến Bích U Các, có người sớm thông báo cho nhị cấp chấp Lâm Bất Ngộ vốn là quản gia nơi này. Dưới an bài của , ba trăm người hạ nhân trong gia tộc, cùng với hai trăm thị vệ ở các nơi phòng thủ trọng yếu toàn bộ tập trung tại nội các, xếp thành hai hàng, sau khi thấy Lăng Vân và Lâm Mạc bước xuống, đồng loạt khom người cung kính:


      - Tham kiếm đại nhân, hoan nghênh đại nhân trở về.


      Trong đó có bốn vị nữ tử tướng mạo tuyệt mỹ, tay cầm các loại quần áo và đồ dùng hàng ngày của quý tộc lên, muốn phủ lên người .


      thể phủ nhận, bốn thiếu nữ này cho dù Lăng Vân kiếm thức rộng rãi, cũng nhịn được bị các nàng thoáng mê hoặc. Bất luận là dung mạo khí chất, quần áo trang phục, bốn người các nàng so với Tuyết Vận, Diệu cũng hơn xa. Chỉ tiếc là tâm tư người căn bản hướng tới ngươi, cho dù ngươi lớn lên xinh đẹp thêm nữa, cũng là vô tích mà thôi.


      Giống như Lăng Vân, thấy bốn nữ tử này ý nghĩ đầu tiên của tuy cảm thấy kinh diễm, nhưng tiếp theo tự nhiên là:


      - Bốn thiếu nữ này dáng vẻ bất phàm, mỗi người như cửu thiên tiên tử, nếu dùng để ma luyện tâm cảnh, tu luyện định lực của bản thân, hẳn phải là phương pháp.


      Ánh mắt Lâm Mạc khẽ nhìn lướt qua bốn nữ tử, có chút thèm muốn, cười tiếng với Lăng Vân:


      - Lâm Thành các hạ, ta đưa ngươi đến nơi này. Có chuyện gì có thể sai Bất Ngộ làm, có khó khăn cũng có thể tới tìm ta,chỉ cần có thể giúp được, ta nhất định đem toàn lực trợ giúp. Nhất thiết nên khách khí.


      Lăng Vân gật đầu, câu theo phép lễ độ:


      - Làm phiền.


      chút ý tứ nào mời người ta vào nhà.


      Lâm Mạc dọc theo đường cũng hiểu tính tình của Lăng Vân, những kẻ cuồng nhân tu luyện giống như bọn họ hiểu thế thái nhân tình là điều bình thường. gật đầu rất hiểu biết:


      - đường tu luyện có điều gì hiểu có thể tới Tiềm Long Các thỉnh giáo các vị trưởng lão, mỗi tháng vị trưởng lão tọa trấn, chuyên môn giảng giải những hoài nghi phương diện tu luyện của các vãn bối có tiềm lực trong gia tộc.


      - Tiềm Long Các sao.


      Lăng Vân nhớ kỹ cái tên này.


      - có việc gì nữa, ta cũng xin cáo từ, hi vọng ngươi vui vẻ ở gia tộc.


      - Ân, quản gia, thay ta tiễn Lâm Mặc chấp .


      Lâm Mạc khoát tay áo:


      - cần, khu vực này quả thực ta quen thuộc như nhà mình, cần khách khí quá như vậy.


      xong, làm cái lễ nghi cáo biệt, lên xe ngựa biến mất trong tầm mắt mọi người.


      Lăng Vân nhìn lướt qua những hạ nhân cùng với thị vệ, :


      - , việc ai người ấy làm.


      - Vâng.


      Mọi người lên tiếng, đều lui xuống.


      Bốn thiếu nữ kia lại dịu dàng :


      - Thiếu gia, ngài đường phong trần mệt mỏi, thực khổ cực, chúng ta chuẩn bị nước nóng, xin để chúng ta tắm rửa thay y phục cho ngài.


      thanh nũng nịu kia, khiến cho người nghe cảm giác cả người nhũn ra.


      Lăng Vân cũng hơi chịu ảnh hưởng, thanh của bốn nữ tử này, sợ là cũng kém hơn so với Tự Nhiên Nữ Thần Diệu . nhíu nhíu mày:


      - Cho các ngươi hầu hạ, thêm các loại lễ tiết rắc rối, với các việc linh tinh, mất vài tiếng đồng hồ khó có khả năng xong việc. Tắm rửa thôi, cần phiền phức như vậy, để ta tự làm.


      - Thế nhưng thiếu gia, đây là lễ tiết...


      - Lui ra!


      Lăng Vân vung tay lên, trực tiếp đem bốn thiếp thân thị nữ thối lui!


      Tứ nữ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng thầm thở phào nhõm. Thiếp thân thị nữ sợ nhất chính là gặp phải những cường giả có khuynh hướng ngược đãi, ngày trở thành thị nữ của những người đó, cuộc sống từ nay về sau đúng là muốn sống được, muốn chết xong. Giống như Lăng Vân, là cuồng nhân tu luyện,c hủ nhân cũng quá tệ. Chí ít quản các ngươi, hạn chế tự do các ngươi, các ngươi muốn làm gì làm. Ngoại trừ việc cả đời có thể được ra ngoài, cũng tổn thất gì.


      Bốn người thầm vui mừng, vội vã theo, thể ra bộ dáng tùy cho quân chủ sai phái.


      Lăng Vân mới về phía trước vài bước, đột nhiên ngừng lại, quay đầu về phía bốn người hỏi:


      - Phòng tắm ở đâu?


      Tứ nữ tu dưỡng khá tốt, cố nhịn bật cười, nhưng đầu lông mày xuất ý cười nhàn nhạt khó che giấu được. Có điều chủ nhân lên tiếng, các nàng sao dám nghe, người trong đó vội vã đáp:


      - Xin thiếu gia theo ta, ngay bên này.


      Điều khiến tứ nữ thầm kinh ngạc phải là thời gian tắm rửa, mà là việc nắm kiếm trong tay. Dù tắm rửa, kiếm trong tay vị thiếu gia này cũng đều luôn luôn ly rời.


      Tiếp theo, bất luận là dùng cơm, hay là lúc nào khác, bảo kiếm nhìn qua phải phàm vật giống như là sống tay , căn bản chưa từng rời tay.


      chỉ như vậy, liên tiếp vài ngày, hơn mười ngày, mấy tháng đều như vậy. xem tại tr.u.y.ệ.n.yy


      Khiến bốn thị nữ kinh ngạc hơn nữa chính là, thiếu gia nhà mình và các Kiếm Sư có phương pháp tu luyện căn bản giống nhau. ngoại trừ vào ban đêm bảo trì tư thái tu luyện chìm vào giấc ngủ ra, đại đa số thời gian đều là nhìn chằm chằm vào thanh kiếm tay, nhúc nhích, dường như lâm vào trạng thái đờ đẫn, mục đích. Việc ngây người còn tính là gì, càng khiến các nàng phiền muộn thôi chính là vị thiếu gia này có khuynh hướng ngược đãi, nhưng dường như có chút khuynh hướng tự ngược đãi mình.


      Lâm Thủy Lam, người đứng đầu tứ thị nữ tận mắt nhìn thấy vị thiếu gia này dùng kiếm đem cổ tay mình cắt đứt, hờ hững mặc áu tươi chảy ròng ròng theo mũi kiếm.Việc làm này chỉ hai lần, gần như mỗi tháng đều phải khiến mình chảy máu lần.


      Buổi tối tu luyện, ban ngày ngây ra, từ hôm bước vào đại môn, căn bản chưa từng ra đến sân.


      Người khác cho rằng chuyên tâm bế quan tu luyện, quản việc bên ngoài, nhưng bốn thị nữ lại thanh thanh sở sở biết (nhìn thấy nghe thấy ràng), vị thiếu gia này rất lười nhác, thời gian tu luyện vẻn vẻn chỉ có vài tiếng đồng hồ buổi tối mà thôi. Nếu như phải có thực lực nhị giai Kiếm Sư, bốn người đều cho rằng lừa đảo trà trộn vào trong gia tộc.


      Cao thủ đều là do thiên phú cùng chăm chỉ tu luyện tích tụ mà thành, nhưng tại thiếu gia cả ngày đều ngây người, tuyệt đối có quan hệ gì với tính siêng năng cả.





      Lăng Vân đến Lâm gia tháng, đám người Lâm Dương cũng từ Tử Vân đế quốc chuyển tới Lâm gia, đồng thời trú ngụ tại Bích U Các vài ngày. Chẳng qua bởi vì bên trong nhất mạch này thực quá kém, ngoại trừ Lâm Tuyết có tiềm lực hơn người có khả năng ở lại Lâm gia ra, đại bộ phận được sai phái đến quản lý các sinh ý của gia tộc.


      Việc đám người Lâm Dương đến rồi , cũng tạo ảnh hưởng gì đối với sinh hoạt của Lăng Vân, vẫn như cũ lặp lặp lại cuộc sống tràn ngập sắc thái nhàm chán.


      ngày, hai ngày, tháng, hai tháng...


      Loại thời gian khô khan gì sánh được này, chậm rãi trôi qua.


      Tích lũy, tích lũy lại tích lũy!


      Tích lũy số lượng chân khí! Đây là mục tiêu tu luyện hàng đầu của Lăng Vân! Lấy thời gian có thể dùng tích tụ năng lượng càng lớn trong cơ thể, đạt đến Tiên thiên đại thừa đỉnh phong mới thôi …


      Ngoại trừ tích lũy năng lượng ra, thông linh với kiếm cũng là mục tiêu trọng yếu của .


      Ngưng tụ Kiếm Hồn quan trọng nhất, chính là linh tính đầu tiên của kiếm, linh tính chính là gốc rễ (căn bản) của Kiếm Hồn.


      Huyết luyện, thần luyện, tâm luyện! Ba cái này hợp nhất, lại dưới cơ duyên xảo hợp, là có thể thức tỉnh linh tính trong kiếm!


      Mà sau khi tu luyện ra linh tính đầu tiên, kế tiếp lấy tâm thần nuôi nấng, máu huyết nuôi nấng, làm cho linh tính lớn mạnh. Thời gian đầy đủ, chờ cho linh tính này thành hình, trưởng thành đến lúc Kiếm Hồn có khả năng dung nhập vào trong cơ thể cũng là lúc đem nó cùng tinh, khí, thần trong cơ thể hoàn toàn kết hợp thể, tuy hai mà .


      Sau khi ngưng tụ Kiếm Hồn, Lăng Vân lúc này mới có thể được coi là người kiếm tu chân chính, mới có khả năng đem uy lực trong chiêu thức của Cửu Cửu Thượng Huyền Kiếm Quyết, phát huy đến cực hạn!


      khác biệt này, giống như tu luyện giả có nguyên thần và có nguyên thần, hai người trời, dưới đất, thể so sánh được.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 4: Tiềm long

      Ở Lâm gia hoàn cảnh tu luyện được cung cấp nơi nào sánh kịp, mỗi ngày ngoại trừ tu luyện ra căn bản cần làm bất luận tình gì. Dù cho cầu vật gì, cũng lập tức có người đưa tới.


      Tại đây trong loại hoàn cảnh an nhàn này, Lăng Vân tu luyện tròn năm, rốt cục đem tu vi đề thăng tới cảnh giới của kiếp trước Tiên Thiên đại thừa đỉnh phong.


      Tuy rằng tu vi tịnh tiến rất lớn, nhưng tại phương diện thông linh, lại có chút nào manh mối.


      Muốn cho bảo kiếm có sinh mệnh sinh ra linh trí, nghĩ như thế nào đều hiểu được đây là việc bất khả tư nghị ( thể tưởng tượng). Việc này đặt ở thế kỷ hai mươi mốt bất luận người có chút tri thức nào, đều cho rằng kẻ đó khẳng định là tên điên. Nếu phải Lăng Vân hiểu đến kiếm tiên chính là "Sát hữu kỳ " (chùa có chuyện lạ), sợ cũng đủ nghị lực đờ đẫn đối với thanh bảo kiếm thế này.


      Chuyện linh tính này tuy rằng còn xa xa thấy cái bóng dáng, nhưng năm tiếp theo cũng phải là có thu hoạch. Ít nhất đối với việc cầm thanh bảo kiếm sử dụng càng ngày càng thuận lợi, càng ngày càng có cảm giác, có đôi khi bảo kiếm rời khỏi người, đều cảm thấy được người thiếu cái gì đó, cả người cũng dễ chịu. Ly khai lâu, thậm chí có loại cảm giác trống rỗng giống như thất hồn lạc phách! Text được lấy tại [.c]om


      Cửa phòng đóng lại khi mở ra thường thường chính là vài ngày sau, Lăng Vân mơ hồ đều có thể ngửi được mùi hôi thối mốc meo từ người.


      Lăng Vân vừa ra khỏi cửa, bốn vị thiếp thân thị nữ khi thấy Lăng Vân ra bên ngoài lập tức nghênh đón:


      - Thiếu gia, người cuối cùng cũng ra. Chắc là đói bụng? Thị nữ liền sai người chuẩn bị điểm tâm.


      - Thiếu gia sáu ngày chưa hề xuất môn, tại hẳn là nhanh chóng rửa mặt tắm rửa phen mới phải, sau đó mới đại sảnh dùng cơm.


      - Thiếu gia khẳng định là ở trong nhà buồn bực, hẳn là nên ra bên ngoài chút, hít thở khí?


      Lăng Vân phất tay:


      - Các ngươi lui ra.


      Chính mình trực tiếp ra hậu viện, băng qua hoa viên, hướng bên ngoài cửa chính đến. Bốn vị thiếp thân thị nữ lập tức nối gót theo sau, giống như thị vệ theo hai bên trái phải .


      Thiếp thân thị nữ ngoại trừ dưới tình huống đặc thù, nhất định phải tấc cũng rời tuỳ tùng tại bên người chủ nhân. Đây là phép tắc tộc trưởng tự mình định ra, dù cho Lăng Vân cũng được vi phạm.


      Dọc theo đường toàn bộ hạ nhân thấy tất cả đều cung kính khom người hành lễ, đồng thời trong lòng hiếu kỳ nghĩ:


      - Thiếu gia đây hẳn là muốn xuất môn? Khó lường, ở trong nhà tròn năm, cuối cùng cũng phải ra ngoài. Chẳng qua, năm ra khỏi cửa, thiếu gia nghị lực đúng là tốt a. Cũng chỉ có loại người thời khắc nào cũng tu luyện, mới có thể tuổi còn trẻ đạt tới cảnh giới nhị giai Kiếm Sư.


      Lăng Vân tới ngoại viện, nhận được tin tức chấp Lâm Bất Ngộ vội vàng chạy đến, nhìn thấy bộ dạng vội vã hỏi:


      - Thiếu gia muốn xuất môn sao? Thuộc hạ lập tức chuẩn bị xe.


      - Thay ta chuẩn bị, ta muốn Tiềm Long Các chuyến!


      - Vâng, thiếu gia, xin chờ chốc lát.


      Hạ nhân bên cạnh nghe xong lời này, trong mắt vẻ sùng kính khỏi càng sâu thêm:


      - Chủ nhân nhà chúng ta chỉ bế quan khổ tu ra khỏi cửa, khó có được lần xuất môn trong năm, lại cũng là Tiềm Long Các, tìm kiếm chỉ điểm của các trưởng lão! Gia tộc có người cần cù khắc khổ như vậy, hỏi sao nhanh chóng thịnh vượng.





      Tốc độ làm việc của Lâm Bất Ngộ rất nhanh, bao lâu chiếc xa giá (xe ngựa cho vip) cẩm ngọc tám ngựa kéo đứng ở trước phủ đệ.


      Chiếc mã xa này toàn thân bóng loáng, biết do loại chất liệu nào tạo thành, sờ lên ôn noãn (ấm áp) như ngọc, làm cho tinh thần con người có chút sảng khoái, bên trong xa giá còn lại là gian phương viên ba mươi thước, phía sàn trải lớp thảm dày, xếp đặt bàn trà điểm tâm, ở bên còn có cẩm ngọc đại ỷ (ghế lớn gấm ngọc) ở bên có thể thảng có thể ngọa (vừa có thể ngồi lại có thể nằm), cả người đều có thể hãm nhập vào trong đó, thể nghiệm cái loại cảm giác toàn thân được ôn nhuyễn vây bọc.


      - Thiếu gia, mời nằm, để Thủy Lam đấm lưng cho người.


      vị thị nữ khác cũng theo:


      - Nhược Nhược lúc trước đặc ý học qua thủ pháp xoa bóp, thiếu gia có muốn thử chút hay ?


      Còn có vị thị nữ ngồi xổm xuống, dự định thay Lăng Vân đem giày cởi ra, dìu hướng chiếc ghế bằng nhung lụa nằm xuống.


      Lăng Vân nhíu nhíu mày, cũng phải thích người khác hầu hạ, mà là thích người khác tiếp xúc gần thân thể như vậy. Nếu như bây giờ người này ngầm hạ sát thủ đối với , cơ hội thành công nhất định tăng lên nhiều lần.


      Ở trong lòng nữ tử chân chính có thể dễ dàng tha thứ lúc ở gần như vậy, chỉ có đồng bạn cùng tu luyện sau này.


      - Các ngươi bốn người ở bên thị hầu là được.


      xong, Lăng Vân vào bên trong xe ngựa dựa vào thành xe ngồi xếp bằng, tiếp tục nhắm mắt tu luyện.


      Bốn vị thị nữ liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt cả đám nhìn về phía Lăng Vân tràn ngập quái dị. Kỳ thực trong lòng các nàng sớm hoài nghi, thiếu gia nhà mình rốt cuộc là tính tình bất bình thường, hay là có vấn đề về phương diện kia. Bằng , có khả năng đối mặt với bốn mỹ nữ như hoa như ngọc lại động tâm chút nào.


      Tiềm Long Các gần với nơi bế quan tu luyện của trưởng lão, được bao bọc bởi mảnh sơn cảnh (cảnh núi), bên trong huyệt động vô số, uốn lượn u khúc, lại có rất nhiều dòng suối, khe suối từ bên trong động chậm rãi chảy ra, hơi nước bốc hơi lên hình thành trận trận bạch vụ (sương trắng), ví như tiên cảnh chốn nhân gian.


      Phiến sơn cảnh diện tích trăm dặm vuông này cũng phải do sức người mà thành, đều là làm ra từ bàn tay của tự nhiên, hoàn toàn do thiên nhiên tạo thành, ít quang cảnh tượng thần bí quái dị ly kỳ, khiến bất kỳ ai tới đây đều than thở thôi.


      Xa giá của đám người Lăng Vân dừng lại ở quảng trường cách Tiềm Long Các hơn ba dặm. Phạm vi mười dặm nơi Trưởng lão cư trú, đều chỉ có thể bộ để bày tỏ tôn kính, ngay cả tộc trưởng đích thân tới cũng có ngoại lệ.


      Lúc này ở quảng trường có chừng hơn sáu mươi chiếc mã xa lưu lại, thị vệ, thị nữ ít nhất hơn nghìn đều tự tụ tập cùng chỗ, trang nghiêm mà đứng, dám làm càn phát ra lời nào, dường như rất sợ tiếng nghị luận của bản thân, quấy nhiễu chủ nhân ở ngoài ba dặm chuyên tâm tu luyện.


      - Thiếu gia, chúng ta được tiến nhập khu vực này, chỉ có thể ở lại đây đợi người quay về. Hy vọng hành trình đến Tiềm Long Các lần này có thể khiến thiếu gia có điều thu hoạch.


      Lâm Thủy Lam thấp giọng .


      Lăng Vân gật đầu, trực tiếp cất bước về phía Tiềm Long Các.


      vị chấp phụ trách khu vực này hiển nhiên nhận ra huy chương mã xa của Lăng Vân, lập tức phái ra thị vệ dẫn đến Tiềm Long Các.


      Ở trước sơn cảnh dòng sông được tạo thành bởi tám dòng suối chảy vào, tòa lầu các năm tầng tạo bởi Thanh Hương mộc quý giá kéo dài tới bốn dặm mặt nước, bao phủ tám dòng suối ấy vào bên trong. Lúc này, tại tầng hai của lầu các, mơ hồ có thể thấy được có tới ba mươi vị nam tử trẻ tuổi ngồi xếp bằng, chính tập trung tinh thần lắng nghe vị lão giả ở đài cao diễn thuyết.


      Vị thị vệ kia ra dấu im lặng với Lăng Vân, chỉ vào chỗ trống, sau đó làm thế mời, Lăng Vân gật đầu, ngồi xuống chỗ Tiềm Long Các.


      Tiềm Long Các tên là Tiềm Long, ý ám chỉ nơi Tiềm Long thăng thiên, có khả năng tiến vào nơi này, đều là đời nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất của gia tộc. Những người này đại đa số đều hết sức chăm chú lắng nghe lý giải tri thức do trưởng lão giảng giải, hoàn toàn để ý ngoại vật, việc Lăng Vân đến căn bản hoàn toàn hay biết. Chỉ có mấy người Nhất giai Kiếm Sư tư tưởng tập trung phát đến, lễ độ gật đầu, coi như tiếng chào.


      Lăng Vân đáp lại cái lễ tiết như có như , lại gia nhập hàng ngũ chú ý lắng nghe.


      Nhưng nghe trong chốc lát phát vị trưởng lão này giảng giải đại thể chỉ thích hợp với nhất giai Kiếm Sư, thích hợp cho Nhị giai Kiếm Sư có chút ít ỏi, đối với vị cường giả thực lực ngang với Tam giai Kiếm Sư cũng có trợ giúp quá lớn.


      Chẳng qua điều này cũng khó trách, đệ tử Tiềm Long Các toàn bộ là tân duệ Lâm gia, tuổi tác đều vượt qua ba mươi. Ở đây người tuổi trẻ có thể đạt được Nhất giai Kiếm Sư xưng được với chữ thiên tài, nhị giai Kiếm Sư ít lại càng ít, thảo nào vị trưởng lão này lại đem trọng điểm giảng giải đặt ở cấp độ nhất giai này.


      Nghĩ vậy, Lăng Vân lắc đầu, định lên lầu tự mình tìm công pháp tu luyện nhìn qua.


      Nhưng mà cái lắc đầu này của , lại rơi vào trong mắt của vị trưởng lão giảng giải.


      năm trước biểu của Lăng Vân ở nghị đại điện, lan truyền trong các vị trưởng lão, các trưởng lão đối với vị hậu sinh cực kỳ có tiềm lực nỳ đều có chút hiếu kỳ. Chỉ vì Lăng Vân vừa vào gia môn, liền đóng cửa ra, bọn họ cũng thể mặt dày vào bái phỏng, việc này đành tạm thời bỏ qua.


      Lúc này vị tuấn kiệt trẻ tuổi này lại tới lớp học của mình, đồng thời ràng đối với giảng dạy của cảm thấy có gì đó bất mãn, vị trưởng lão lập tức nỗi lòng hiếu kỳ, mở miệng kêu lên:


      - Vị kia, nhất định là nhị tinh vinh dự Kiếm Sư Lâm Thành mà gia tộc năm trước mới sắc phong. Vừa rồi ngươi lắc đầu, ra trong giảng giải của ta có gì thích hợp sao?

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 5: Thần chi thí luyện gian

      - Ta lắc đầu cũng phải do lời trưởng lão có gì thích hợp, chỉ vì những tri thức vận dụng này chỉ áp dụng cho nhất, nhị giai Kiếm Sư, đối ta có nhiều trợ giúp cho lắm.


      xong, hơi thi lễ, thẳng lên lầu.


      Chính mình còn chưa mở miệng cho , vậy mà tính ly khai, loại thái độ này làm cho trưởng lão hơi chau mày. Chỉ là thiên tài luôn luôn cuồng ngạo, vì thế tính cách đó cũng có chút tình lý.


      - Ngươi...


      Trưởng lão muốn cái gì nữa, bỗng nhiên nhận thấy điều gì đó, trong mắt có chút hôn ám đột nhiên bắn nhanh ra đạo thần quang:


      - Ngươi mới vừa tri thức nhất, nhị giai Kiếm Sư đối với ngươi có nhiều trợ giúp lắm, nếu như ta nhớ lầm, bản thân ngươi thực lực chính là vị nhị giai Kiếm Sư. Lẽ nào...


      Trưởng lão vừa xong, lập tức nhận ra bốn phía đều có người, vội vã ngừng lại, đợi trả lời liền lập tức phất tay che giấu : Text được lấy tại [.c]om


      - năm trước ngươi mới vừa đột phá nhị giai, có khả năng có được tốc độ tăng nhanh như vậy. Chẳng qua hôm nay ta chủ yếu giảng các loại trọng điểm cho nhất giai Kiếm Sư là chính, ngươi muốn lên lầu lật xem điển tịch, cứ tự vậy.


      - Tạ ơn trưởng lão.


      Lăng Vân cũng suy nghĩ nhiều, trực tiếp lên lầu.


      Vị trưởng lão kia ánh mắt sáng ngời, quang mang lóe ra, trong lòng kiềm chế muốn biểu lộ kinh hỉ, tiếp tục giảng giải tri thức cho những học viên này.


      ...


      Lăng Vân lên lầu hai, lập tức có thiếu nữ xinh đẹp phụ trách chào đón ở đây, cung kính hỏi:


      - Xin hỏi, Lâm Thành thiếu gia cần tìm đọc loại thư tịch gì?


      Phương pháp Thông linh tuyệt đối chỉ có ở Cửu Cửu Thượng Huyền Kiếm Khí, Lăng Vân cũng ôm quá nhiều hy vọng đối với đám điển tịch lầu này, thăm dò câu:


      - Ở đây các ngươi có thể có ghi chép về phương diện kiếm linh chứ?


      - Kiếm linh?


      Thiếu nữ mặt lộ vẻ miên man, hiển nhiên đây là lần đầu tiên nghe thấy từ ngữ đó.


      - Thánh khí, thần khí khí phách!


      vừa như thế thiếu nữ lập tức đại ngộ khiến bừng tỉnh:


      - Thiếu gia muốn tìm tra cứu thư tịch phương diện này sao? Xin theo ta tới đây.


      Dưới dẫn dắt của thiếu nữ, tới trước chỗ giá sách được quét dọn nhiễm hạt bụi, mặt xếp đặt lộ ra "Cổ kim tam đại thần khí chú giải", "Thánh khí biện nhận pháp môn", "Thánh khí Thánh khí đẳng cấp khí linh", "Thần khí chi uy"...


      Lăng Vân lục lọi, phát các thư tịch này miêu tả thần khí đại đa số đến từ thần thoại cố , về tri thức phương diện khí phách ít thể ít hơn, căn bản đủ sức hữu dụng để cung cấp chút hữu dụng gì cho .


      Trong chớp mắt đem cả giá sách đọc qua hết, Lăng Vân chung quy vẫn lắc đầu, trong lòng than :


      - Xem ra, ngưng tụ Kiếm Hồn chính phải dựa vào nỗ lực của chính mình, tuyệt đối có bất cứ kinh nghiệm nào để tham khảo cả.


      Trong lúc Lăng Vân cảm thán, bỗng nhiên trong lòng khẽ động hướng bên cạnh nhìn lại, biết khi nào, vị trưởng lão dưới lầu kia giảng giải đến bên người , vẻ mặt tươi cười chăm chú nhìn .


      Lăng Vân trong lòng nhất thòi bị kinh sợ khiến cả người đổ mồ hôi lạnh!


      Tứ giai Đại Kiếm Sư có thể tự thân khống chế lực lượng thiên địa xung quanh, chính mình vẫn cho rằng phương pháp cảm ứng thiên địa lực mà kiêu ngạo, nhưng giờ căn bản có bất cứ hiệu quả nào. Nếu như vị Đại Kiếm sư này bỗng nhiên muốn đánh lén , sợ rằng chính mình có bất cứ sức phản kháng nào.


      - Thần bất tri, quỷ bất giác! Đây là khác biệt giữa Kiếm Sư cùng Đại Kiếm sư sao!? Tam giai và tứ giai, tuy rằng chỉ sai kém nhau có tầng, nhưng thực lực trong đó khác nhau giống như Kiếm Sĩ cùng Kiếm Sư vậy!


      Vị trưởng lão kia dường như hiểu được suy nghĩ cái gì, hòa ái khẽ cười tiếng :


      - Lâm Thành, ngươi cũng cần cảm thấy nản lòng. Cấp ba và cấp bốn, bản thân chính là chướng ngại. Trước cấp ba, tu luyện chính là lực lượng tự thân, mà sau cấp ba, tu luyện lại là lực lượng thiên địa. Lấy thí dụ đơn giản nhất! Những tuần chiến hạm ấy khiến tam giai Kiếm Sư thúc thủ vô sách, mà đối với Đại Kiếm Sư chúng ta mà , chỉ cần tới gần nó, khống chế thiên địa lực khiến cho năng lượng bên trong hạch tâm náo loạn, như thế có thể khiến năng lượng bất ổn rồi sau đó bạo nổ tan tành. Điểm này bất luận tam giai Kiếm Sư nỗ lực như thế nào cũng chẳng thể làm được.


      đến đây, vẻ mặt vui mừng nhìn Lăng Vân:


      - Ngươi đột phá đến tam giai rồi sao?


      Biết được cường đại của Đại Kiếm Sư có thể khống chế lực lượng của thiên địa. học qua dấu, nên mình muốn dấu diếm cũng được bao lâu, thẳng thắn gật đầu :


      - Ta gần đây đột phá nhị giai, bước vào cảnh giới tam giai Kiếm Sư.


      Vị trưởng lão này hiển nhiên vừa rồi dùng phương pháp thần bí xem xét, thấy khẳng định nên cũng cảm khái :


      - Tam giai Kiếm Sư, nhanh như vậy tiến vào tam giai. Nếu như ta nhớ lầm năm trước, ngươi mới có thực lực nhị giai Kiếm Sư.


      - Đúng vậy, trưởng lão.


      Vị trưởng lão này cũng sớm có nghe , gia tộc xuất nhị giai Kiếm Sư mới mười tám tuổi, cư trú ở Bích U Các, được coi trọng rất lớn của tộc trưởng cùng đại trưởng lão. Nhưng ngày hôm nay vừa nghe như thế, chỉ là mười tám tuổi đạt được nhị giai Kiếm Sư, ngờ năm sau, cũng bước vào cảnh giới tam giai! Tam giai, đây chính là cực hạn suốt đời của tuyệt đại đa số Kiếm Sư có khả năng tu luyện đến, thiếu niên mới mười chín tuổi cũng có được phần thành tựu này! Đây chẳng phải là điều cố ý đả kích người khác hay sao.


      - Khi ta mười chín tuổi, còn ở cảnh giới nhất giai Kiếm Sư đỉnh phong mà dương dương tự đắc, nghĩ tới so với ngươi


      - Mỗi người lại có cơ duyên bất đồng, thể cưỡng cầu được.


      - thể Cưỡng cầu, hay ột câu thể cưỡng cầu.


      đến đây, trưởng lão lắc đầu, cũng muốn tiếp tục dây dưa với đề tài này nữa, ngược lại :


      - Ngươi tại, hẳn là rơi vào hoàn cảnh làm sao để đột phá cảnh giới Đại Kiếm Sư mà cảm thấy phiền não rồi.


      Lăng Vân suy nghĩ chút, đoán chừng ngưng tụ Kiếm Hồn, tương đương với trình độ bước vào cảnh giới Đại Kiếm Sư, bởi vậy gật đầu.


      - Kiếm Sư trước đây, chỉ cần chăm chỉ nỗ lực, lại có thiên phú sớm muộn cũng có thể đạt tới, đây cũng là vì nguyên nhân sao thế giới này nhất, nhị, tam giai Kiếm Sư đông đúc như vậy. Nhưng cảnh giới Đại Kiếm Sư lại có khác biệt, nó trọng yếu chính là cảm ứng, trọng yếu chính là cảm ngộ! Cảm ứng huyền bí của thiên địa tự nhiên, cảm ngộ ảo diệu của vạn vật trong vũ trụ! Chờ ngươi lúc nào cảm ngộ tới, cùng phiến thiên địa này hình thành loại liên hệ vi diệu, tự nhiên là có thể mượn lực lượng đó chống địch, đả thương người.


      đến đây, trưởng lão khẽ thở dài tiếng:


      - Chỉ là ta có chút dễ dàng, thế nhưng muốn làm được lại khó khăn như lên trời. Cơ duyên hay thiên phú, mọi thứ đều thể thiếu. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Đại Kiếm Sư lại giống như đứt đoạn, số lượng lập tức cực kỳ thưa thớt.


      - Cảm ứng huyền bí của thiên địa tự nhiên, cảm ngộ ảo diệu của vũ trụ vạn vật...


      Trong miệng yên lặng nhắc lại mấy chữ này, trong đầu Lăng Vân dường như nắm bắt được cái gì đó, lẩm bẩm :


      - Chẳng lẽ cảnh giới chí cao của Đạo gia chính là thiên nhân cảm ứng?


      - Thiên nhân cảm ứng?


      Trưởng lão có chút ngẩn người, ngay sau đó lập tức vỗ tay cái, rất là đồng ý :


      - Lấy sức người cảm ứng lực lượng thiên địa, do đó mượn lực lượng của thiên địa để mình dùng, sai, chính là thiên nhân cảm ứng!


      đến đây, vẻ mặt trưởng lão nhất thời vui mừng:


      - Ngươi có thể minh bạch đạo lý này, có thể thấy được cảm ngộ của ngươi đối với tự nhiên có căn cơ nhất định, chỉ cần cố gắng tu luyện, ngày sau đạt tới tứ giai Đại Kiếm Sư tuyệt đối quá khó khăn.


      Lăng Vân lắc đầu, vẫn chưa gì. Chính mình cảm ngộ ra lực lượng thiên địa, còn có thanh kiếm linh, thiên địa lực chí ít biết là loại năng lượng tồn tại trong thiên địa, nhưng kiếm linh là cái gì? Sợ rằng ai biết. Dường như người bình thường vĩnh viễn biết linh hồn của chính mình là cái gì.


      - Lâm Thành, hôm nay ngươi có thành tựu ngạo nhân như vậy, ta cũng an tâm, chuyện Tiềm Long Các ta cũng có thể kỹ càng tỉ mỉ với ngươi.


      Lăng Vân ngẩng đầu, bộ dáng chăm chú lắng nghe.


      - Tiềm Long Các chỉ cho phép Kiếm Sư dưới ba mươi tuổi nghe giảng, kỳ thực cũng phải là là vì dìu dắt những hậu bối này, còn có nguyên nhân là trọng yếu hơn.


      Trưởng lão dừng lại chút:


      - Đây là vì thần chi gian thí luyện cùng với đại hội đấu kiếm thiên hạ nổi danh, chỉ có trung cấp văn minh trở lên mới có tư cách tham gia!


      - Ân?


      - Ngươi hẳn là hiểu , lấy lực lượng nhân tộc chúng ta nay, tối đa chỉ có thể đủ để chế tạo trang bị sử dụng cấp bậc Áo Nghĩa cùng kiếm kỹ cấp bậc Áo Nghĩa! Còn những Thánh khí, Thánh kỹ, Thần khí, Thần kỹ ấy toàn bộ chỉ có thể thông qua đại hội đấu kiếm thiên hạ mới có cơ hội đạt được.


      - Thánh khí ta biết, đại hội đấu kiếm thiên hạ thường trăm năm lần được tổ chức, mỗi danh hiệu đệ nhất đều có tỷ lệ nhất định thu được khen thưởng Thánh khí, Thánh kỹ! Về phần Thần khí và Thần kỹ...


      - Phương pháp Thu được Thần khí sao?


      Trưởng lão bất đắc dĩ lắc đầu:


      - Phương pháp thu được Thần khí duy nhất, chính là tại giải đấu trăm năm lần, lấy thực lực thất giai, hoặc thất giai trở xuống, đạt được quán quân cuối cùng của đại bỉ.


      - Thất giai hoặc thất giai trở xuống.


      Lăng Vân lập tức lắc đầu :


      - Đấu kiếm thiên hạ đại hội khen thưởng phong phú, dù cho cửu giai Kiếm Sư cũng nhịn được động tâm. thất giai Kiếm Sư muốn vượt qua hai giai đánh bại cường giả cửu giai? Điều đó có khả năng!


      - có khả năng? Dân số Thế giới này nhiều như vậy, mỗi nghìn, vạn năm lại xuất vị thiên tài kinh thiên động địa, cũng phải chuyện quái gì. Tam đại bát cấp văn minh vì sao có thể thống trị toàn bộ tinh cầu nhiều năm như vậy? Đơn giản bởi vì tam đại Thần khí của đế quốc bọn họ, mà phương thức bọn họ thu được Thần khí, chính là lấy thất giai rồi chiến thắng cửu giai!


      Lăng Vân nhướng mày:


      - Lừa gạt sao?


      - Lừa gạt thần linh? Bọn họ nào có lá gan này? Lấy uy năng thần linh đừng là phá hủy cái bát cấp văn minh, dù cho hủy diệt toàn bộ tinh cầu, chỉ sợ cũng phải việc khó khăn. Ai dám trêu chọc khiến thần linh phẫn nộ? Người ta là bằng bản lĩnh lấy thực lực thất giai khiêu chiến cửu giai!


      đến đây, dường như trưởng lão cũng lâm vào loại đả kích, hữu khí vô lực phất phất tay:


      - Quên , những điều này đối với chúng ta mà , thực quá xa xôi.


      - Ngươi cho ta biết những điều này, là muốn cho ta biết, từ thần chi thí luyện gian này cũng có thể thu được Thánh khí? Thần khí?


      - sai! Sử thi cấp và thánh cấp!?


      Trưởng lão bổ sung:


      - Để làm cho các nền văn minh cấp trung, cấp thấp này thấy chút hy vọng. Thần linh kiếm chi quân chủ nhân từ dành cho thanh niên nhân loại của sơ, trung, cao tam cấp đế quốc ân huệ ngoài mức quy định, thường mười năm mở ra lần phân chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp tam cấp thí luyện gian, bất luận thanh niên Kiếm Sư nào từ ba mươi tuổi trở xuống đều có tư cách vào thần chi thí luyện gian phù hợp với văn minh đẳng cấp đế quốc mình. ai biết gian này lớn bao nhiêu, ở bên trong có tao ngộ hoặc nguy hiểm gì. Thế nhưng nguy hiểm cùng kỳ ngộ thường là cùng tồn tại, ở bên trong, nếu ngươi có đầy đủ may mắn, dù cho thu được Thánh khí, Thánh kỹ, cũng có khả năng!


      đến đây, trong giọng vị trưởng lão này tồn tại loại ước ao thể che giấu được:


      - Biết thất cấp văn minh trong Thần Thánh liên minh chứ? Chính là bởi vì đế quốc bọn họ có vị Kiếm Sư may mắn ở trong thần chi thí luyện gian thu được quyển công pháp tu luyện thất giai Thánh cấp, trải qua vài thế hệ nỗ lực phát triển, mới có thành tựu trở thành đế quốc to lớn như ngày hôm nay!

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6: Lưu Ly

      quyển công pháp Thánh giai có thể tạo ra thất cấp văn minh!


      - Khoảng cách đến lần tiếp theo thần chi thí luyện gian mở ra chỉ còn ba tháng, ngươi...


      - Tam giai Kiếm Sư trước hai mươi tuổi rất hiếm thấy nhưng tam giai Kiếm Sư trước ba mươi tuổi, lấy thực lực của nước như Hải Sâm đế quốc mà , cũng chẳng phải ít ỏi.


      Trưởng lão gật đầu:


      - Lâm gia chúng ta lần này đem phái ra hai vị tam giai Kiếm Sư, mười vị nhị giai Kiếm Sư, đội ngũ Diệp gia phái ra so với chúng ta cũng sai biệt lắm. Về phần hoàng thất, số lượng cụ thể chúng ta ràng lắm, nhưng cuối cùng nhân số hẳn là ít hơn trăm người. Mặc dù cả nghìn năm qua, đế quốc chúng ta chưa từng đạt được ý muốn, nhưng cơ hội bước lên trời như vậy, người nào có thể bỏ qua.


      - Ý của ngươi là...


      - Chúng ta hy vọng ngươi cũng có thể thần chi thí luyện gian. Đương nhiên, nhất định cần phải được nguyện ý của ngươi!


      Lăng Vân nhíu nhíu mày:


      - Trình độ nguy hiểm của nơi đó như thế nào?


      Trưởng lão cười khổ lắc đầu :


      - Khả năng nhất giai Kiếm Sư có thể bình yên sống sót trở về, mà ngay cả cường giả Đại Kiếm Sư cũng có khả năng bỏ mạng trong đó! Phiến gian to lớn đó, cũng phải chúng ta có khả năng tưởng tượng được.


      Lăng Vân gật đầu, đặt thư tịch cầm trong tay vào giá sách, sau đó xoay người .


      - Ngươi suy xét cân nhắc.


      - Ta thích những thứ biết có khả năng nắm giữ như vậy.


      Trưởng lão vừa nghe, nhất thời minh bạch quyết định của . khẽ thở dài hơi, cũng biết là may mắn hay là tiếc hận.


      Lăng Vân mượn ba bản công pháp tu luyện của Đại Kiếm Sư vốn có tính đại biểu, ly khai Tiềm Long Các, về tới nơi cư trú của mình là Bích U Các, tiếp tục con đường thông linh căn bản nhìn thấy hy vọng của mình.


      Con đường Kiếm Hồn xa vời, những lúc Lăng Vân có việc gì làm đều lật xem chút ba bản công pháp tu luyện của Đại Kiếm Sư kia, những công pháp này tuy rằng đối với vận dụng năng lượng của mình có điểm trợ giúp, nhưng ở phương diện thông linh lại có được bất cứ tác dụng nào. thông linh, ngưng tụ Kiếm Hồn, nhìn tất cả cái này đều chỉ là lãng phí thời gian, bởi vậy ngày thứ ba cho người đem sách trả lại, tiếp tục nhìn chằm chằm vào bảo kiếm thông linh.


      Khi tới buổi trưa, thiếp thân thị nữ Lâm Nhược Nhược bỗng nhiên đến bẩm báo:


      - Thiếu gia, bên ngoài sân có vị nữ tử muốn gặp người …


      Nàng còn chưa dứt lời, Lăng Vân chẳng quay lại, lắc đầu :


      - gặp.


      Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nhược Nhược lộ ra tia kinh ngạc.


      - Thế nào?


      Dường như nhận thấy thất thố của mình, Lâm Nhược Nhược vội vã chỉnh lại dung nhan, cười :


      - Xem ra vị nữ tử kia đúng là biết thiếu gia, nàng nàng gọi là Lưu Ly.


      Lăng Vân hơi ngẩng đầu lên.


      vào thế giới này, trong đầu ấn tượng đối với mọi người đều là cực nhạt, Lưu Ly này cũng ngoại lệ. Nhưng bị Lâm Nhược Nhược nhắc tới, thân ảnh nàng ta lại lập tức lên trong đầu, năm trước chuyện xảy ra ở Hôi Sắc sâm lâm của Tử Vân đế quốc dường như cuốn phim điện ảnh, rất nhanh lên trong đầu .


      - Thiếu gia, người xem...


      - Dẫn nàng tới gặp ta.


      Lăng Vân xong tiếp tục cúi đầu, lấy tâm thần rèn luyện thanh bảo kiếm cấp truyền kỳ kia.


      Sau khi Lâm Nhược Nhược lui ra lâu, liền dẫn theo Lưu Ly thân bạch y vào trong phòng, sau đó nàng đứng bên rót trà.


      - Có việc gì sao?


      Lưu Ly gật đầu, ánh mắt của nàng nhìn các bức thư họa trong phòng, sau đó liếc mắt, khẽ cười :


      - Bày biện của gian phòng, ngờ chưa từng bị động qua.


      Lời nàng vừa ra, Lâm Nhược Nhược bên cạnh lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, nhịn được hỏi:


      - Đây là lần đầu tiên ngươi đến đây, tại sao ngươi biết cho tới bây giờ thiếu gia vẫn thay đổi cách bày biện của phòng này?


      Lưu Ly cười liếc nhìn Lăng Vân, nhưng vẫn chưa trả lời.


      Nàng mở miệng Lăng Vân cũng , tiếp tục đem toàn bộ lực chú ý tại thanh bảo kiếm cấp truyền kỳ.


      Hai người được lời, mà cứ ngồi đối diện nhau, Lâm Nhược Nhược bên cạnh nhìn thấy vậy trong lòng phiền muộn thôi, thầm nghĩ:


      - hổ là bằng hữu của thiếu gia, đám quái dị, chẳng chút gì cả thế này.


      Lưu Ly chỉ nhìn chốc lát, lắc đầu :


      - Phương pháp của ngươi đúng.


      - Ân?


      - thanh kiếm có thể có linh tính hay , đơn giản chỉ dựa vào trình độ tinh thần ngươi đưa vào, còn quan tâm đến việc ngươi lý giải nó ra sao nữa. Cũng giống như xâu kim, ngươi nhất định phải lỗ kim ở đâu, khi đó mới có thể đem sợi chỉ xuyên qua, bằng cho dù ngươi tinh tế đem sợi chỉ cọ sát, cũng có bất kỳ phương pháp nào.


      - Ngươi biết ta làm cái gì sao?


      Lưu Ly trả lời trực tiếp, mà giải thích:


      - Kiếm Sư thất giai trở lên đều có thế của chính mình, kiếm thế của chính mình, mà kiếm thế mạnh yếu chỉ quyết định bởi thực lực của mình, còn có linh hồn của bảo kiếm! hình tượng chút, bất luận kiếm gì đều có sinh mệnh bản thân, chẳng qua bảo kiếm có linh hồn giống như trẻ con có ý thức độc lập, chỉ biết bị động bị người khống chế, mà bảo kiếm sinh ra linh hồn, như là người lớn có thể tự chủ hành động của mình, thậm chí có khả năng lấy loại phương thức chúng ta thể lý giải để đe dọa những hài tử có ý thức kia, khiến bản năng bọn chúng phải sợ hãi. Nhân thế kết hợp kiếm thế, nhằm vào người và kiếm. Đây là nguyên nhân vì sao Kiếm Sư cấp thấp đứng trước mặt thất giai Kiếm Sư ngay cả chút khí lực để hoàn thủ cũng có.


      Lưu Ly khiến Lăng Vân trước mắt đột nhiên sáng ngời:


      - Kiếm thế? Ngươi là, thất giai Thánh Kiếm Sư trở lên nhất định phải cùng kiếm thông linh?


      - Thông linh? cách mới mẻ. Chẳng qua chúng ta gọi là cùng khí phách câu thông thôi.


      - Khí phách? Thánh khí khí phách?


      - chỉ Thánh khí khí phách, điểm ấy ngươi có thể tự mình tìm đọc điển tịch!


      - Câu thông khí phách sản sinh kiếm thế, đây là ý tứ của ngươi sao?


      - Đương nhiên, đây là kiến thức bình thường, dường như tất cả mọi người đều biết, tiêu chí Đại Kiếm Sư là có thể khống chế lực lượng của thiên địa xung quanh thân thể. Mà Thánh Kiếm Sư, chính là đem khí thế cá nhân cùng khí thế kiếm hoàn toàn kết hợp, nhân kiếm hợp nhất, hình thành hình thái ban đầu của lĩnh vực- Kiếm thế!


      - Thất giai Thánh Kiếm Sư!? Lẽ nào , sau khi ta ngưng tụ Kiếm Hồn kiếm thế thu được tương đương với thất giai Thánh Kiếm Sư chính là hình thức ban đầu của khả năng nắm giữ lĩnh vực? Sau khi đem kiếm thế hoàn toàn thuần thục, cũng có thể thi triển ra lĩnh vực như cường giả cửu giai?


      Lăng Vân nhíu nhíu mày, trải qua cuộc chuyện vừa rồi với Lưu Ly, dường như bắt được cơ hội thông linh với kiếm.


      Vạn pháp quy tông, cái từ ngữ này chỉ thích ứng với võ học địa cầu, dường như ngay cả pháp môn tu luyện của dị giới cũng có thể áp dụng được.


      "Muốn đạt được đại đạo có tới ba nghìn đường" Đây chính là thánh nhân .


      Lưu Ly có chút đăm chiêu nhìn Lăng Vân:


      - Ngươi lúc trước mực sống trong tam cấp văn minh, tầm nhìn là cực hạn của nền văn minh đó rồi, chịu giáo dục của cấp bậc như vậy cũng cực kỳ dễ hiểu, đối với những điều này ràng lắm là điều tất nhiên.


      Tam cấp văn minh, có thể có Kiếm Sư là chuyện tình vô cùng trọng đại. Thánh Kiếm Sư? Bọn họ căn bản muốn nghĩ cũng dám nghĩ. Cũng giống như địa cầu, những cư dân vùng núi xa xôi, tối đa cũng chỉ biết chút nhân chia cộng trừ mà thôi, ngươi muốn hỏi bọn họ ít công thức hóa học, vật lý bọn họ tuyệt đối biết gì cả. Nguyên nhân chính là như vậy, trong trí nhớ Lâm Thành mới có hiểu biết về những điều bình thường này.


      Lăng Vân gật đầu, đứng dậy, gọi người chuẩn bị xe Tiềm Long Các, chẳng có chút để ý xem khách có phật ý .


      Lưu Ly khe khẽ cười, chỉ cảm thấy tính cách của rất thú vị, cũng giận :


      - Ngươi ngồi xuống trước , ta còn có chuyện muốn nhờ ngươi hỗ trợ.


      - Luôn bây giờ sao?


      - Đúng.


      - Vậy chờ chút rồi hãy .


      - Ngươi vẫn còn tính cách này.


      - Ngươi có vẻ rất hiểu ta?


      Lưu Ly lắc đầu, nàng hiểu Lăng Vân nghĩ gì đấy, ngôn ngữ cũng có bất cứ ý châm chọc nào:


      - Chúng ta muốn vào thần chi thí luyện gian, thế nhưng vẫn còn thiếu khuyết mấy bằng hữu trong đội ngũ, đó là lí do mà ta nghĩ tới ngươi.


      - Chúng ta cũng chỉ là gặp mặt lần, vì sao ngươi lại tới tìm ta?


      - Bởi vì ta cảm thấy ngươi đáp ứng. Ngươi nghĩ sao?


      Lăng Vân cười cười như có như :


      - Vài ngày trước trưởng lão của gia tộc cũng hướng ta đưa ra thỉnh cầu này, mong ta vào thần chi thí luyện gian.


      - Ngươi trả lời sao.


      - Ta thích những thứ mà thể nắm giữ. Truyện được copy tại Y


      Lưu Ly nhất thời thở phào nhõm, vẻ mặt thoải mái đứng lên:


      - Hai tháng sau chúng ta gặp nhau tại chủ thần điện của Hải Sâm đế quốc.


      Lăng Vân gì, trực tiếp ly khai gian phòng, thẳng ra ngoài, chỉ lưu lại mình Lâm Nhược Nhược như chìm trong sương mù.


      - Các ngươi... Các ngươi rốt cuộc cái gì thế? Tại sao ta nghe mà hoàn toàn hiểu? Lưu Ly nương, cuối cùng thiếu gia có đáp ứng thần chi thí luyện gian cùng ngươi ?


      Lưu Ly kỳ quái liếc mắt quan sát nàng rồi lắc đầu:


      - Xem ra, thiếp thân thị nữ ngươi đây làm việc vẫn chưa đủ tận tâm tận lực rồi.


      xong, nàng bước khẽ dời, nhàng uyển chuyển ra ngoài...


      - thích những thứ nắm bắt được... Nhưng chỉ cần có sinh cơ lại cam tâm tình nguyện khiêu chiến cực hạn sinh tử.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 6: Lưu Ly

      quyển công pháp Thánh giai có thể tạo ra thất cấp văn minh!


      - Khoảng cách đến lần tiếp theo thần chi thí luyện gian mở ra chỉ còn ba tháng, ngươi...


      - Tam giai Kiếm Sư trước hai mươi tuổi rất hiếm thấy nhưng tam giai Kiếm Sư trước ba mươi tuổi, lấy thực lực của nước như Hải Sâm đế quốc mà , cũng chẳng phải ít ỏi.


      Trưởng lão gật đầu:


      - Lâm gia chúng ta lần này đem phái ra hai vị tam giai Kiếm Sư, mười vị nhị giai Kiếm Sư, đội ngũ Diệp gia phái ra so với chúng ta cũng sai biệt lắm. Về phần hoàng thất, số lượng cụ thể chúng ta ràng lắm, nhưng cuối cùng nhân số hẳn là ít hơn trăm người. Mặc dù cả nghìn năm qua, đế quốc chúng ta chưa từng đạt được ý muốn, nhưng cơ hội bước lên trời như vậy, người nào có thể bỏ qua.


      - Ý của ngươi là...


      - Chúng ta hy vọng ngươi cũng có thể thần chi thí luyện gian. Đương nhiên, nhất định cần phải được nguyện ý của ngươi!


      Lăng Vân nhíu nhíu mày:


      - Trình độ nguy hiểm của nơi đó như thế nào?


      Trưởng lão cười khổ lắc đầu :


      - Khả năng nhất giai Kiếm Sư có thể bình yên sống sót trở về, mà ngay cả cường giả Đại Kiếm Sư cũng có khả năng bỏ mạng trong đó! Phiến gian to lớn đó, cũng phải chúng ta có khả năng tưởng tượng được.


      Lăng Vân gật đầu, đặt thư tịch cầm trong tay vào giá sách, sau đó xoay người .


      - Ngươi suy xét cân nhắc.


      - Ta thích những thứ biết có khả năng nắm giữ như vậy.


      Trưởng lão vừa nghe, nhất thời minh bạch quyết định của . khẽ thở dài hơi, cũng biết là may mắn hay là tiếc hận.


      Lăng Vân mượn ba bản công pháp tu luyện của Đại Kiếm Sư vốn có tính đại biểu, ly khai Tiềm Long Các, về tới nơi cư trú của mình là Bích U Các, tiếp tục con đường thông linh căn bản nhìn thấy hy vọng của mình.


      Con đường Kiếm Hồn xa vời, những lúc Lăng Vân có việc gì làm đều lật xem chút ba bản công pháp tu luyện của Đại Kiếm Sư kia, những công pháp này tuy rằng đối với vận dụng năng lượng của mình có điểm trợ giúp, nhưng ở phương diện thông linh lại có được bất cứ tác dụng nào. thông linh, ngưng tụ Kiếm Hồn, nhìn tất cả cái này đều chỉ là lãng phí thời gian, bởi vậy ngày thứ ba cho người đem sách trả lại, tiếp tục nhìn chằm chằm vào bảo kiếm thông linh.


      Khi tới buổi trưa, thiếp thân thị nữ Lâm Nhược Nhược bỗng nhiên đến bẩm báo:


      - Thiếu gia, bên ngoài sân có vị nữ tử muốn gặp người …


      Nàng còn chưa dứt lời, Lăng Vân chẳng quay lại, lắc đầu :


      - gặp.


      Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Nhược Nhược lộ ra tia kinh ngạc.


      - Thế nào?


      Dường như nhận thấy thất thố của mình, Lâm Nhược Nhược vội vã chỉnh lại dung nhan, cười :


      - Xem ra vị nữ tử kia đúng là biết thiếu gia, nàng nàng gọi là Lưu Ly.


      Lăng Vân hơi ngẩng đầu lên.


      vào thế giới này, trong đầu ấn tượng đối với mọi người đều là cực nhạt, Lưu Ly này cũng ngoại lệ. Nhưng bị Lâm Nhược Nhược nhắc tới, thân ảnh nàng ta lại lập tức lên trong đầu, năm trước chuyện xảy ra ở Hôi Sắc sâm lâm của Tử Vân đế quốc dường như cuốn phim điện ảnh, rất nhanh lên trong đầu .


      - Thiếu gia, người xem...


      - Dẫn nàng tới gặp ta.


      Lăng Vân xong tiếp tục cúi đầu, lấy tâm thần rèn luyện thanh bảo kiếm cấp truyền kỳ kia.


      Sau khi Lâm Nhược Nhược lui ra lâu, liền dẫn theo Lưu Ly thân bạch y vào trong phòng, sau đó nàng đứng bên rót trà.


      - Có việc gì sao?


      Lưu Ly gật đầu, ánh mắt của nàng nhìn các bức thư họa trong phòng, sau đó liếc mắt, khẽ cười :


      - Bày biện của gian phòng, ngờ chưa từng bị động qua.


      Lời nàng vừa ra, Lâm Nhược Nhược bên cạnh lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, nhịn được hỏi:


      - Đây là lần đầu tiên ngươi đến đây, tại sao ngươi biết cho tới bây giờ thiếu gia vẫn thay đổi cách bày biện của phòng này?


      Lưu Ly cười liếc nhìn Lăng Vân, nhưng vẫn chưa trả lời.


      Nàng mở miệng Lăng Vân cũng , tiếp tục đem toàn bộ lực chú ý tại thanh bảo kiếm cấp truyền kỳ.


      Hai người được lời, mà cứ ngồi đối diện nhau, Lâm Nhược Nhược bên cạnh nhìn thấy vậy trong lòng phiền muộn thôi, thầm nghĩ:


      - hổ là bằng hữu của thiếu gia, đám quái dị, chẳng chút gì cả thế này.


      Lưu Ly chỉ nhìn chốc lát, lắc đầu :


      - Phương pháp của ngươi đúng.


      - Ân?


      - thanh kiếm có thể có linh tính hay , đơn giản chỉ dựa vào trình độ tinh thần ngươi đưa vào, còn quan tâm đến việc ngươi lý giải nó ra sao nữa. Cũng giống như xâu kim, ngươi nhất định phải lỗ kim ở đâu, khi đó mới có thể đem sợi chỉ xuyên qua, bằng cho dù ngươi tinh tế đem sợi chỉ cọ sát, cũng có bất kỳ phương pháp nào.


      - Ngươi biết ta làm cái gì sao?


      Lưu Ly trả lời trực tiếp, mà giải thích:


      - Kiếm Sư thất giai trở lên đều có thế của chính mình, kiếm thế của chính mình, mà kiếm thế mạnh yếu chỉ quyết định bởi thực lực của mình, còn có linh hồn của bảo kiếm! hình tượng chút, bất luận kiếm gì đều có sinh mệnh bản thân, chẳng qua bảo kiếm có linh hồn giống như trẻ con có ý thức độc lập, chỉ biết bị động bị người khống chế, mà bảo kiếm sinh ra linh hồn, như là người lớn có thể tự chủ hành động của mình, thậm chí có khả năng lấy loại phương thức chúng ta thể lý giải để đe dọa những hài tử có ý thức kia, khiến bản năng bọn chúng phải sợ hãi. Nhân thế kết hợp kiếm thế, nhằm vào người và kiếm. Đây là nguyên nhân vì sao Kiếm Sư cấp thấp đứng trước mặt thất giai Kiếm Sư ngay cả chút khí lực để hoàn thủ cũng có.


      Lưu Ly khiến Lăng Vân trước mắt đột nhiên sáng ngời:


      - Kiếm thế? Ngươi là, thất giai Thánh Kiếm Sư trở lên nhất định phải cùng kiếm thông linh?


      - Thông linh? cách mới mẻ. Chẳng qua chúng ta gọi là cùng khí phách câu thông thôi.


      - Khí phách? Thánh khí khí phách?


      - chỉ Thánh khí khí phách, điểm ấy ngươi có thể tự mình tìm đọc điển tịch!


      - Câu thông khí phách sản sinh kiếm thế, đây là ý tứ của ngươi sao?


      - Đương nhiên, đây là kiến thức bình thường, dường như tất cả mọi người đều biết, tiêu chí Đại Kiếm Sư là có thể khống chế lực lượng của thiên địa xung quanh thân thể. Mà Thánh Kiếm Sư, chính là đem khí thế cá nhân cùng khí thế kiếm hoàn toàn kết hợp, nhân kiếm hợp nhất, hình thành hình thái ban đầu của lĩnh vực- Kiếm thế!


      - Thất giai Thánh Kiếm Sư!? Lẽ nào , sau khi ta ngưng tụ Kiếm Hồn kiếm thế thu được tương đương với thất giai Thánh Kiếm Sư chính là hình thức ban đầu của khả năng nắm giữ lĩnh vực? Sau khi đem kiếm thế hoàn toàn thuần thục, cũng có thể thi triển ra lĩnh vực như cường giả cửu giai?


      Lăng Vân nhíu nhíu mày, trải qua cuộc chuyện vừa rồi với Lưu Ly, dường như bắt được cơ hội thông linh với kiếm.


      Vạn pháp quy tông, cái từ ngữ này chỉ thích ứng với võ học địa cầu, dường như ngay cả pháp môn tu luyện của dị giới cũng có thể áp dụng được.


      "Muốn đạt được đại đạo có tới ba nghìn đường" Đây chính là thánh nhân .


      Lưu Ly có chút đăm chiêu nhìn Lăng Vân:


      - Ngươi lúc trước mực sống trong tam cấp văn minh, tầm nhìn là cực hạn của nền văn minh đó rồi, chịu giáo dục của cấp bậc như vậy cũng cực kỳ dễ hiểu, đối với những điều này ràng lắm là điều tất nhiên.


      Tam cấp văn minh, có thể có Kiếm Sư là chuyện tình vô cùng trọng đại. Thánh Kiếm Sư? Bọn họ căn bản muốn nghĩ cũng dám nghĩ. Cũng giống như địa cầu, những cư dân vùng núi xa xôi, tối đa cũng chỉ biết chút nhân chia cộng trừ mà thôi, ngươi muốn hỏi bọn họ ít công thức hóa học, vật lý bọn họ tuyệt đối biết gì cả. Nguyên nhân chính là như vậy, trong trí nhớ Lâm Thành mới có hiểu biết về những điều bình thường này.


      Lăng Vân gật đầu, đứng dậy, gọi người chuẩn bị xe Tiềm Long Các, chẳng có chút để ý xem khách có phật ý .


      Lưu Ly khe khẽ cười, chỉ cảm thấy tính cách của rất thú vị, cũng giận :


      - Ngươi ngồi xuống trước , ta còn có chuyện muốn nhờ ngươi hỗ trợ.


      - Luôn bây giờ sao?


      - Đúng.


      - Vậy chờ chút rồi hãy .


      - Ngươi vẫn còn tính cách này.


      - Ngươi có vẻ rất hiểu ta?


      Lưu Ly lắc đầu, nàng hiểu Lăng Vân nghĩ gì đấy, ngôn ngữ cũng có bất cứ ý châm chọc nào:


      - Chúng ta muốn vào thần chi thí luyện gian, thế nhưng vẫn còn thiếu khuyết mấy bằng hữu trong đội ngũ, đó là lí do mà ta nghĩ tới ngươi.


      - Chúng ta cũng chỉ là gặp mặt lần, vì sao ngươi lại tới tìm ta?


      - Bởi vì ta cảm thấy ngươi đáp ứng. Ngươi nghĩ sao?


      Lăng Vân cười cười như có như :


      - Vài ngày trước trưởng lão của gia tộc cũng hướng ta đưa ra thỉnh cầu này, mong ta vào thần chi thí luyện gian.


      - Ngươi trả lời sao.


      - Ta thích những thứ mà thể nắm giữ. Truyện được copy tại Y


      Lưu Ly nhất thời thở phào nhõm, vẻ mặt thoải mái đứng lên:


      - Hai tháng sau chúng ta gặp nhau tại chủ thần điện của Hải Sâm đế quốc.


      Lăng Vân gì, trực tiếp ly khai gian phòng, thẳng ra ngoài, chỉ lưu lại mình Lâm Nhược Nhược như chìm trong sương mù.


      - Các ngươi... Các ngươi rốt cuộc cái gì thế? Tại sao ta nghe mà hoàn toàn hiểu? Lưu Ly nương, cuối cùng thiếu gia có đáp ứng thần chi thí luyện gian cùng ngươi ?


      Lưu Ly kỳ quái liếc mắt quan sát nàng rồi lắc đầu:


      - Xem ra, thiếp thân thị nữ ngươi đây làm việc vẫn chưa đủ tận tâm tận lực rồi.


      xong, nàng bước khẽ dời, nhàng uyển chuyển ra ngoài...


      - thích những thứ nắm bắt được... Nhưng chỉ cần có sinh cơ lại cam tâm tình nguyện khiêu chiến cực hạn sinh tử.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :