Kiếm Phệ Thiên Hạ - Thừa Phong Ngự Kiếm (267 Chương)

Thảo luận trong 'Kiếm Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 17: Tấn chức nhị giai

      - Chứng thực Nhị giai Kiếm Sư!?


      Lúc này đây giật mình chỉ có sứ giả đến từ Lâm Gia, mà còn bao gồm cả đám người Tử Hạo, La Mạn Kiếm Sư.


      Đám người La Mạn Kiếm Sư tuy rằng khiến Lâm Dương khi truyền lại tin tức, mơ hồ tạo thành ám chỉ cho Sứ giả Lâm gia, nhưng trong lòng bọ họ cũng chắc, biết Lâm Thành rốt cục có là nhị giai Kiếm Sư hay .


      Nhất là La Mạn Kiếm Sư, hơn tháng trước Lâm Thành mới qua tay khảo hạch nhất giai Kiếm Sư, lúc này mới qua bao lâu lại khảo hạch nhị giai Kiếm Sư? có khả năng tiến bộ nhanh đến mức như vậy!


      Sứ giả Lâm gia cũng giống như vậy, khi bọ họ biết Lâm Thành kích sát (giết chết) vị nhị giai Kiếm Sư tuy rằng giật mình, nhưng vẫn chỉ nghĩ rằng do đánh lén, hạ độc mấy cách này. Chính diện giao phong? Gần như nhóm sứ giả này chút nghĩ đến. Dù sao bọn họ cũng chứng kiến việc đó, hơn nữa hơn tháng trước Lâm Thành mới đạt được chứng thực Kiếm Sư. Kiếm Sư có khả năng tấn chức đến trình độ nhị giai chỉ trong tháng.


      Nhưng tin tức tại thị vệ báo lại, lại tới xin chứng thực nhị giai Kiếm Sư. như thế, cho dù Lâm Thành có thực lực của nhị giai Kiếm Sư, sợ rằng cũng cách bao xa, nếu có khả năng đến xin khảo hạch nhị giai Kiếm Sư.


      Lại liên tưởng đến việc từng giết chết vị nhị giai Kiếm Sư tấn chức nhiều năm …


      Thấy thần sắc giật mình của mọi người, cuối cùng vẫn là vị Sứ giả kia của Lâm gia lên tiếng trước:


      - Lâm Thành các hạ rốt cục có thực lực nhị giai Kiếm Sư hay , khảo hạch xong biết.


      La Mạn Kiếm Sư gật gật đầu:


      - Ta trước Kiếm Sư công hội, phụ trách Lâm Thành các hạ tiến hành khảo hạch.


      Sứ giả Lâm gia uyển chuyển đề nghị:


      - biết khảo hạch lần này, có thể cho chúng ta ở bên ngoài quan sát? Bạn xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm


      La Mạn Kiếm Sư làm sao có chút do dự, lập tức gật đầu :


      - Đây là vinh hạnh của chúng ta. Xin mời bên này.


      Sứ giả Lâm gia gật gật đầu, đồng thời lấy ngữ khí vô cùng hâm mộ :


      - Lâm Dương chấp , nhi tử Lâm Thành các hạ của ngài quả thực là thiên tài trong thiên tài. Nếu như đúng theo lời có thể thuận lợi thông qua khảo hạch, mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư, đây chính là thành tích kinh người chưa từng xuất trong lịch sử của Lâm gia gia tộc chúng ta. Ta gần như có thể đoán được thành tự vĩ đại thể đo lường được của trong tương lai. Cảm tạ ngài và vị quý phu nhân kia của ngài, sinh cho gia tộc huyết thống ưu tú như thế.


      - Sứ giả đại nhân quá khen, quá khen.


      Cả người Lâm Dương đều có loại cảm giác như mộng ảo.


      Trước kia sau khi nghe được con mình tấn chức Kiếm Sư chính thức, cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất đời này, tại biết được con mình ngờ đến khảo hạch nhị giai Kiếm Sư, vui sướng quá lớn, khiến lâu thể hoàn hồn, chỉ sợ đây là giấc mơ, qua giấc mộng tất cả tan biến.


      Mấy người tốc độ rất nhanh, dù sao nhị giai Kiếm Sư trẻ tuổi như thế ý nghĩa phía sau rất phi phàm, tất cả mọi người đều muốn kiến thức qua lần vị Kiếm Sư trẻ tuổi này rốt cục là thần thánh phương nào, có phải là loại ba đầu sáu tay .


      Kiếm Sư công hội, vẫn như trước Diễn võ trường.


      Ở bên cạnh ghế thượng tọa, Lăng Vân ngồi sắp xếp lại các bước ngưng tụ Kiếm Hồn. Bên cạnh thị nữ hết sức dụng tâm thị hầu, luôn luôn nhìn Lăng Vân với ánh mắt quyến rũ, thậm chí ngay cả ngôn từ cử chỉ cũng lấy phương thức ám chỉ gần như trần trụi, chỉ cần là nam nhân liền tuyệt đối biết chuyện gì.


      vị Kiếm Sư trẻ tuổi tuấn như vậy, ai hy vọng đặt cho dù chỉ là điểm quan hệ cùng chứ?


      Chẳng qua đối với ám chỉ của này, Lăng Vân cũng làm như biết, vẫn như trước chăm chú tự hỏi làm sao có thể thông linh với bảo kiếm nhanh nhất.


      Chẳng biết đợi bao lâu, cửa của Kiếm Sư công hội bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân. Ngay sau đó đám người bao gồm tộc trưởng Lâm gia, trưởng lão, Tử Vân đế quốc hoàng đế, đại thần, La Mạn Kiếm Sư đến, tất cả vừa mừng vừa sợ đánh giá mình.


      Thấy những người này tiến vào, Lăng Vân liên tưởng đến nhân quả của thân phận này, vẫn đứng lên, tiến về phía trước có chút thi lễ:


      - Phụ thân đại nhân.


      Sau đó lại định hành lễ với Tử Vân đế quốc hoàng đế.


      Chẳng qua Lâm Dương có thể nhận lễ của Lăng Vân, Tử Hạo nào dám? đợi hành lễ, Tử Hạo liên tục xua tay :


      - Lâm Thành các hạ khách khí rồi, với thân phận Kiếm Sư của các hạ, thấy mấy người chúng ta, cũng cần hành lễ.


      Lăng Vân cũng cưỡng cầu, gật gật đầu.


      lần này tới đây để xin chứng thực Kiếm Sư, bởi vậy vẫn chưa tận lực giấu diếm cường độ năng lượng trong cơ thể mình. Bởi vậy, với kiến thức rộng rãi, Sứ giả Lâm Gia vừa vào cửa lập tức cảm ứng năng lượng dao động trong cơ thể - Nhị giai Kiếm Sư!


      Nghe và tận mắt chứng kiến, hiệu quả tạo thành tuyệt đối khác nhau rất lớn.


      - Quả nhiên … Mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư! là nhị giai Kiếm Sư.


      Vị Sứ giả này mơ hồ có chút đố kỵ, nhưng còn lại trong lòng càng nhiều vui mừng. Vì gia tộc vừa có thêm Kiếm Sư trẻ tuổi tiềm lực lớn mà cảm thấy vui sướng phát ra từ nội tâm.


      Ở cái thế giới cạnh tranh kịch liệt này, bất luận là bên trong quốc gia hay là bên trong gia tộc, toàn bộ đều rất đoàn kết. Cho dù có thể tồn tại tranh chấp và cạnh tranh nhất định, nhưng tuyệt đối có tình trạng dùng mọi thủ đoạn đưa người vào chỗ chết. Tất cả các thế lực các tổ chức trong lòng đều ràng, nội đấu tiêu hao lực lượng của chính mình, chỉ có đoàn kết lòng, cùng ra sức cho gia tộc, quốc gia mới có thể vĩnh viễn phồn vinh hưng thịnh.


      Đây chỉ là lục đục bên trong gia tộc, căn bản có khả năng là sinh tồn thế giới này.


      - Lâm Thành các hạ.


      Vị Sứ giả này tiến lên bước, khẽ thi lễ:


      - Tổng gia tộc tam giai Kiếm Sư Lâm Phong hướng ngươi vấn an.


      Lâm Dương vội vàng giới thiệu:


      - Vị này chính là sứ giả đến từ tổng gia tộc, Lâm Phong các hạ. đến từ tổng gia tộc, theo ý tộc trưởng tiến hành phong thưởng cho nhất mạch chúng ta do thành tích chúng ta đạt được. Đương nhiên, Thành nhi, nhất mạch chúng ta có thể có được thành tựu bậc này, hết thảy toàn bộ dựa vào cố gắng của ngươi.


      Lăng Vân hướng Lâm Phong Kiếm Sư đáp lễ, sau đó lại câu:


      - Phụ thân đại nhân quá lời rồi.


      - Tốt lắm, ta thấy hay là trước tiên để Lâm Thành các hạ hoàn thành chứng thực thăng cấp nhị giai Kiếm Sư .


      Lâm Phong xong, gật gật đầu với La Mạn Kiếm Sư, ý bảo có thể bắt đầu rồi.


      La Mạn Kiếm Sư đáp tiếng, :


      - Chứng thực nhị giai Kiếm Sư ngoại trừ kiểm tra cường độ năng lượng, áo giáp đấu khí, còn có kiên trì dưới mười chiêu của tam giai Kiếm Sư mà bất bại.


      đến đây, dừng lại chút rồi tiếp tục :


      - Từ cường độ năng lượng người xem ra, Lâm Thành các hạ hiển nhiên đủ tư cách, như vậy, xin xuất ra lần áo giáp đấu khí của ngươi .


      Lăng Vân gật gật đầu. Áo giáp đấu khí, thực ra chính là hình thành cỗ chân khí thực thể phóng ra, sau khi đạt tới Tiên thiên đại thừa, chân khí trong cơ thể có thể miễn cưỡng làm được điều này.


      La Mạn Kiếm Sư quan sát lát, gật gật đầu, tuy rằng áo giáp đấu khí còn có chút ổn định, nhưng nghĩ lại đối phương mới có mười tám tuổi, ngươi còn có thể gì?


      - Kế tiếp, hy vọng Lâm Thành các hạ có thể kiên trì dưới mười chiêu công kích của ta. Xin cẩn thận.


      Với thực lực tại của Lăng Vân, đừng kiên trì dưới mười chiêu của , nếu thực động thủ chừng còn có thể đánh bại . Bởi vậy, mười chiêu qua , vẫn như cũ mặt đỏ, khí bất suyễn ( thở gấp), lộ vẻ thoải mái.


      Qua mười chiêu, La Mạn Kiếm Sư lập tức thu kiếm, nhìn bộ dáng thoải mái kia của Lăng Vân, trong lòng thầm khiếp sợ:


      - Tiểu tử này dưới công kích của ta tam giai Kiếm Sưlại có thể thoải mái như thế, khó trách có thể đánh bại nhị giai Kiếm Sư đỉnh phong nhiều năm Trảm Nham. Trong đó trùng hợp có thể là nhân tố, nhưng quan trọng là có thực lực cường hãn như vậy.


      Khảo hạch chấm dứt, Tử Hạo là người phản ứng đầu tiên tới, cười lớn tiến lên chúc mừng:


      - Chúc mừng Lâm Thành các hạ, thuận lợi hoàn thành khảo hạch của nhị giai Kiếm Sư, trở thành vị Kiếm Sư vinh quang.


      Những người khác được đề tỉnh, cũng đều tiến lên chúc mừng.


      Chẳng qua Lăng Vân đối với Tử Hạo có chút khẽ gật đầu, tỏ vẻ lần, còn những người khác đều là thần sắc ôn hòa như vậy.


      Trong lúc mọi người tiến lên chúc mừng , La Mạn Kiếm Sư lệnh thị nữ mang tới huy chương của nhị giai Kiếm Sư, hai tay cung kính đưa tới, miệng có chút thổn thức :


      - Lâm Thành các hạ, thiên phú của ngươi đủ để cho thần linh trời sinh ra đố kỵ. Chúc mừng ngươi tấn chức nhị giai Kiếm Sư! Mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư!


      Lăng Vân tiếng tạ ơn, tiếp lấy huy chương.


      Vốn theo ý định của là trực tiếp Thần Điện lĩnh thưởng, nhưng tại Lâm Dương có ở đây, tốt cũng đành phải tới, :


      - Phụ thân đại nhân, ta trước Thần Điện chuyến, sau đó có thể tiếp tục ở bên ngoài lịch lãm, nếu có việc gì, xin cho ta lời cáo từ.


      Mới vừa lịch lãm xong lại muốn tiếp tục lịch lãm.


      Loại thái độ này của , nhất thời khiến mọi người ở đây cảm thấy hổ thẹn. Tâm lý tự giác xuất ý tôn kính:


      - Cũng chỉ có loại người giống như luôn quan tâm tu luyện, mới có thể đạt được thành tích nghịch thiên như vậy. Mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư, lại tuyệt thấy đủ, lòng muốn trùng kích cảnh giới cao hơn … Về lâu về dài, thành tựu tương lai của kẻ này thể hạn lượng!


      Lâm Dương dường như đắm chìm vào vui sướng do nhi tử tấn chức nhị giai Kiếm Sư còn chưa phục hồi lại, bản năng đáp lại câu. Sau khi đáp ứng, mới đột nhiên tỉnh ngộ vội vàng :


      - Từ từ Thành nhi, ngươi tu luyện nhiều năm như vậy, cũng nên nghỉ ngơi nghỉ ngơi. Hơn nữa, tộc trưởng gia tộc triệu kiến ngươi, hy vọng ngươi có thể theo Lâm Phong sứ giả quay về tổng bộ gia tộc chuyến.


      - Về tổng bộ gia tộc.


      Lăng Vân nhướng mày. nghĩ quay về tổng bộ gia tộc có chuyện gì, mà lại nghĩ lãng phí bao nhiêu thời gian tu luyện.

    2. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 18: Thăng chức khen thưởng

      Sau khi suy nghĩ có thể kiến thức qua uy năng của cường giả tứ giai Đại Kiếm Sư, Lăng Vân cuối cùng quyết định trước tiên tới gia tộc chuyến.


      Tứ giai Đại Kiếm Sư có thể khống chế năng lượng tự do trong phạm vi xung quanh thân thể, do đó đạt được hiệu quả dùng lực lượng của thiên địa, loại tình huống này tương tự như linh thức của kiếm tu giả sau khi ngưng tụ Kiếm Hồn sinh ra. Trong mơ hồ Lăng Vân đoán, khi ngưng tụ Kiếm Hồn chính là ngày bước vào tứ giai Đại Kiếm Sư!


      Lăng Vân tới Thần Điện đế đô, cùng còn có đông đảo Kiếm Sư. Tất cả mọi người muốn kiến thức lần, người mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư, rốt cục có thể được thần linh ban ân gì.


      Thần quan của Thần Điện sau khi biết được mục đích của đoàn người, mang theo Lăng Vân tới phía tế đài, hơn nữa bắt đầu nghi thức cầu nguyện thần ân.


      Theo Thần quan tiến hành cầu nguyện, Lăng vân nhất thời nhướng mày, có thể cảm giác được từ những người này phát ra cỗ lực lượng thần kỳ, cỗ lực lượng này tuy rằng khác với lực khí vận mà từng gặp khi còn sống, nhưng mơ hồ có liên hệ nhất định. Nhưng rốt cục làm sao liên hệ với kiến thức tại của thể lý giải được.


      Dưới cuốn hút của cỗ lực lượng thần bí, nội tâm mọi người đều sinh ra loại tôn sùng phát ra từ nội tâm, bất tri bất giác gia nhập đội ngũ ngâm xướng, trở thành cầu nguyện giả (người cầu nguyện). Cho dù mạnh như tam giai Kiếm Sư La Mạn, Lâm Phong cũng hề giữ lại phụng hiền thành kính ở sâu trong linh hồn mình, giống như có thể tham gia loại nghi thức cầu nguyện này, là chuyện may mắn lớn nhất trong cuộc sống của bọn họ.


      Số người cầu nguyện gia tăng, khiến cho tốc độ ngưng tụ của cỗ năng lượng thần bí kia chợt nhanh hơn, hội tụ phía tế đài hình thành cột sáng lớn.


      trần nhà, trận pháp thần kỳ ảo diệu tản ra khí tức thôn phệ của hắc động, hấp thu toàn bộ năng lượng thần bí, dần dần hình thành mảnh quang mang gần như xé rách gian.


      Theo năng lượng sung túc, cột sáng lớn trong khoảnh khắc từ trong hắc động bắn ra, bao phủ toàn thân Lăng Vân.


      Khoảnh khắc, hoàn toàn trong khoảnh khắc!


      Lăng Vân căn bản thể nắm giữ được quỹ tích bắn ra của đạo quang trụ, chỉ cảm thấy quang mang bắn ra nhanh như vậy, bao phủ toàn thân , giống như đếm xỉa đến trở ngại của gian. Ở đây loại tốc độ này có thể ví như thuấn di, kỹ xảo di chuyển của Lăng Vân bộ so với loại tốc độ này trở nên bé, mà ngay cả tốc độ của ốc sên đều xa xa bằng.


      - Tranh!


      thanh vang lên thức tỉnh Lăng Vân lâm vào kinh chấn (kinh ngạc chấn động) do tốc độ tuyệt đối kia, bỗng nhiên quay đầu, lại phát mặt đất bên cạnh mình biết từ khi nào xuất thanh bảo kiếm oánh quang lóe ra cùng quyển thần chi điển tịch tính chất bất phàm.


      - Hai vật này, rốt cục xuất như thế nào!?


      Lăng Vân cảm giác người ngờ xuất tia mồ hôi lạnh, đây là phản ứng tự nhiên của nhân loại đối với nguy cơ và sợ hãi biết mà sinh ra.


      Khác với phần lớn người của thế giới này phát ra sùng bái và tín ngưỡng từ nội tâm đối với thần linh, Lăng Vân đối với thần linh của thế giới này có lý giải, cũng giống như giai đoạn của người tu chân địa cầu, cao tới điểm, đơn giản là độ kiếp phi thăng thành tiên nhân.


      Đối với loại người trải qua tu luyện trở thành cường giả này, nội tâm tuy rằng cung kính, trong đầu cũng tuyệt đối sinh ra ý niệm sùng bái và tín ngưỡng. tia cung kính kia, cũng chỉ là bản năng của kiếm tu cung kính với cường giả mà thôi.


      Nhưng người thế giới này lại như vậy, bọn họ cho rằng thần linh có gì làm được, cho rằng toàn bộ văn minh của mình do thần linh dẫn dắt, nhân loại có ngày hôm nay, toàn bộ là thần ân lớn lao của thần linh. Dưới loại tâm tính này, cho dù thần linh lấy thần thông quảng đại làm ra chuyện bất khả tư nghị (chuyện thể tưởng tượng) gì, bọn họ vẫn nghĩ đó là đương nhiên.


      Dù sao đó là thần linh a, hành động của thần linh, phàm nhân làm sao có thể lý giải?


      Lăng Vân thu liễm tâm tình thoáng kích động của mình, cười khổ thu hồi thần chi điển tịch và bảo kiếm thần ban cho kia, trong lòng cười cười tự giễu:


      - Ta tại chỉ có thể xem như tiểu nhân vật, thậm chí trước mặt cửu giai Kiếm Sư cường giả đỉnh phong của nhân loại, yếu giống như con kiến. Điểm ấy tu vi, ngờ lại vọng tưởng lý giải hành động của thần linh, chẳng phải là rất biết tự lượng sức.


      Hảo ộ xa (được uốn xa), chính là điều tối kỵ của người tu luyện.


      Đạo thần quang kia cũng theo ban thưởng thần chi điển tịch và bảo kiếm, sớm biến mất thấy. Trận pháp trần nhà cũng ảm đạm rồi khôi phục lại bộ dáng ban đầu.


      Lăng Vân lắc lắc đầu, xuống tế đài.


      Bình thường Kiếm Sư sau khi lĩnh thần ân, tự nhiên còn muốn kiểm tra xem mình đạt được khen thưởng bao nhiêu vinh dự công huân, rồi tính toán có thể đổi lấy vật phẩm thần kỳ gì. Nhưng giờ phút này Lăng Vân có loại tâm tình này, sau khi lễ phép tạ ơn mấy vị Thần quan, trực tiếp chào mấy người rồi ly khai.


      La Mạn nhìn bảo kiếm trong tay Lăng Vân có chút hâm mộ :


      - Từ độ tinh khiết và ánh thép của thanh kiếm này xem ra, ít nhất cũng là bảo kiếm cấp bậc tam giai truyền kỳ … Chẳng qua, mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư, quả thực là thế gian hiếm thấy … Khen thưởng đối với loại thiên tài trong thiên tài này, thần linh từ trước tới nay luôn khảng khái (rộng rãi), chừng khen thưởng lần này chính là bảo kiếm cấp bậc sử thi.


      Lâm Phong ngược lại xác định. Trước hai mươi tuổi đạt tới nhị giai Kiếm Sư tuy rằng rất thưa thớt, nhưng phải là có. Như Hải Sâm đế quốc gần như vài chục năm đều xuất vị. Như vậy thất, bát cấp văn minh tần suất xuất càng thường xuyên hơn. Nếu trước hai mươi tuổi tấn chức nhị giai Kiếm Sư có thể đạt được khen thưởng trang bị cấp sử thi. Vậy trang bị cấp sử thi ở thất, bát cấp văn minh tuyệt đối thưa thớt như vậy. Chẳng qua có thể khẳng định chính là, thanh bảo kiếm cấp bậc truyền kỳ này của Lăng Vân đẳng cấp tuyệt đối thấp!


      Ra khỏi Thần Điện, Lăng Vân lời nào tiêu sái dẫn đầu.


      Sau khi biết tính cách của Lăng Vân là cuồng nhân tu luyện, mọi người cũng làm phiền , cả đám nghị luận về phẩm chất của thanh bảo kiếm kia.


      Theo thời gian trôi qua, Lăng Vân dần dần từ trong rung động bởi thần linh khó lường kia tỉnh lại. Dù sao đó cũng là cường giả tương đương cấp bậc tiên nhân, chỉ là tiểu tử mới vừa tiến vào cánh cửa kiếm tu, lấy cái gì để chống lại người ta?


      Nghĩ vậy, trong lòng Lăng Vân tốt hơn chút, đồng thời cũng thấy phương hướng tu luyện của mình: Bạn xem tại Y - .truyeny


      - địa cầu thần tiên chìm trong truyền thuyết, cho dù những người chủ trì đạo quán cổ tháp, đối với lời về tiên phật cũng rất kiêng kị, dám kết luận bọn họ có tồn tại hay . Chẳng qua, tinh cầu này …


      Trong mắt Lăng vân lóe ra đạo thần quang, nội tâm cực kỳ lắng đọng chỉ còn lại ý chí chiến đấu:


      - Tu luyện bờ bến! ngược dòng nước, tiến lùi! Trước mắt là thời kỳ mấu chốt ta ngưng tụ Kiếm Hồn, rất cần tham khảo kinh nghiệm của tiền nhân, lấy tốc độ nhanh nhất đột phá cảnh giới. Tổng gia tộc Lâm Gia có mấy vị tứ giai Đại Kiếm Sư, Đại trưởng lão Lâm Thiên Uy thực lực bản thân đạt tới ngũ giai, nếu nắm chắc lấy cơ hội tốt này, chẳng lẽ phải thực xin lỗi xuất thân này rồi.


      Nghĩ vậy, Lăng Vân dừng bước, với Lâm Phong phía sau:


      - Lâm Phong sứ giả, trước mắt khen thưởng của Thần Điện lĩnh, chúng ta lên đường Hải Sâm đế quốc chứ.


      Lâm Phong liền gật đầu, tự nhiên ước gì Lăng Vân càng nhanh càng tốt:


      - Lâm Thành các hạ, chúng ta tùy thời có thể lên đường.


      Lâm Dương tuy rằng đối với đứa con này có cảm giác lạ lẫm, nhưng bản năng vẫn câu:


      - nhanh như vậy? Ngươi còn chưa về qua nhà mà.


      Lâm Tuyết bên người cũng theo:


      - Đúng vậy ca ca, ít nhất cũng ở trong nhà mấy ngày rồi hẵng .


      Tử Hạo vốn cũng muốn lên tiếng lưu Lăng Vân lại, cũng may mấy ngày này làm tốt quan hệ, nhưng còn chưa kịp mở miệng, Lăng Vân phất phất tay :


      - Tin tưởng rằng qua bao lâu, chúng ta có thể gặp lại ở Hải Sâm đế quốc, đến lúc đó lại đoàn tụ mấy ngày cũng muộn.


      Lâm Phong lập tức gật gật đầu :


      - Ta lưu lại hai chiến thuyền tuần chiến hạm, trợ giúp Lâm Dương chấp chuyển nhà, đợi sau khi các ngươi thu dọn tốt, liền tới lãnh địa của gia tộc, tin tưởng qua bao lâu các ngươi có thể gặp lại.


      Tử Hạo thấy Lâm Phong người của Lâm gia đều phải dọn , khỏi có chút nóng nảy, chuyện Đức Chí đế quốc còn chưa giải quyết. Vạn nhất bọn họ rồi, Đức Chí đế quốc quay trở lại làm sao đây? vội vàng uyển chuyển với Lâm Dương:


      - Lâm Dương hầu tước, gấp như vậy sao? Quý gia tộc nhất mạch dù sao cũng ở đây nhiều năm, cũng nên nhất thời nóng lòng. Sao chờ Lâm Thành các hạ ở bên kia ổn định rồi hãy cùng nhau chuyển qua?


      Lâm Phong làm sao ý tứ của Tử Hạo khi giữ Lâm Dương lại? lạnh nhạt liếc nhìn Tử Hạo :


      - Ta cho Tiểu Diệp xem Đức Chí đế quốc, lệnh bọn bọ bồi thường tổn thất chiến tranh cho các ngươi. Còn bồi thường như thế nào, ngươi và Tiểu Diệp tự thương nghị . Chẳng qua ta hy vọng ngươi có thể ngươi có thể trợ giúp Lâm Dương hầu tước thu xếp cho tốt.


      Tử Hạo vừa nghe, nhất thời gật đầu liên tục.


      Có đệ tử của Lâm gia Lục cấp văn minh tự mình ra mặt, đây còn có cái gì tốt hơn chứ? Cho dù đối phương chỉ là thành viên bình thường của Lâm gia, Đức Chí đế quốc cũng dám nửa tiếng . Đến lúc đó, điều kiện còn phải mình đưa ra thế nào là thế đó sao?


      Sau khi an bài xong, Lâm Phong hướng tên còn lại ám chỉ:


      - Trợ giúp tốt chấp đại nhân.


      Người kia lập tức hiểu được đây là cấp ình cơ hội leo lên thế lực mới này, lập tức lĩnh ngộ gật gật đầu, trong lòng cảm kích :


      - Đại nhân yên tâm, chuyện tình bên này ta tuyệt đối làm đại nhân thất vọng."


      Lâm Phong lại với Lâm Dương:


      - Chấp đại nhân, như thế chúng ta trước hết cáo từ, ngày sau gặp lại tại gia tộc.


      - Tốt, ngày sau gặp lại tại gia tộc.


      Lâm Dương gật gật đầu, lại nhìn Lâm Thành thần sắc có chút lãnh đạm, nhìn theo bọn họ đến chiến hạm quảng trường trước cửa hoàng cung.

    3. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 18: Thăng chức khen thưởng

      Sau khi suy nghĩ có thể kiến thức qua uy năng của cường giả tứ giai Đại Kiếm Sư, Lăng Vân cuối cùng quyết định trước tiên tới gia tộc chuyến.


      Tứ giai Đại Kiếm Sư có thể khống chế năng lượng tự do trong phạm vi xung quanh thân thể, do đó đạt được hiệu quả dùng lực lượng của thiên địa, loại tình huống này tương tự như linh thức của kiếm tu giả sau khi ngưng tụ Kiếm Hồn sinh ra. Trong mơ hồ Lăng Vân đoán, khi ngưng tụ Kiếm Hồn chính là ngày bước vào tứ giai Đại Kiếm Sư!


      Lăng Vân tới Thần Điện đế đô, cùng còn có đông đảo Kiếm Sư. Tất cả mọi người muốn kiến thức lần, người mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư, rốt cục có thể được thần linh ban ân gì.


      Thần quan của Thần Điện sau khi biết được mục đích của đoàn người, mang theo Lăng Vân tới phía tế đài, hơn nữa bắt đầu nghi thức cầu nguyện thần ân.


      Theo Thần quan tiến hành cầu nguyện, Lăng vân nhất thời nhướng mày, có thể cảm giác được từ những người này phát ra cỗ lực lượng thần kỳ, cỗ lực lượng này tuy rằng khác với lực khí vận mà từng gặp khi còn sống, nhưng mơ hồ có liên hệ nhất định. Nhưng rốt cục làm sao liên hệ với kiến thức tại của thể lý giải được.


      Dưới cuốn hút của cỗ lực lượng thần bí, nội tâm mọi người đều sinh ra loại tôn sùng phát ra từ nội tâm, bất tri bất giác gia nhập đội ngũ ngâm xướng, trở thành cầu nguyện giả (người cầu nguyện). Cho dù mạnh như tam giai Kiếm Sư La Mạn, Lâm Phong cũng hề giữ lại phụng hiền thành kính ở sâu trong linh hồn mình, giống như có thể tham gia loại nghi thức cầu nguyện này, là chuyện may mắn lớn nhất trong cuộc sống của bọn họ.


      Số người cầu nguyện gia tăng, khiến cho tốc độ ngưng tụ của cỗ năng lượng thần bí kia chợt nhanh hơn, hội tụ phía tế đài hình thành cột sáng lớn.


      trần nhà, trận pháp thần kỳ ảo diệu tản ra khí tức thôn phệ của hắc động, hấp thu toàn bộ năng lượng thần bí, dần dần hình thành mảnh quang mang gần như xé rách gian.


      Theo năng lượng sung túc, cột sáng lớn trong khoảnh khắc từ trong hắc động bắn ra, bao phủ toàn thân Lăng Vân.


      Khoảnh khắc, hoàn toàn trong khoảnh khắc!


      Lăng Vân căn bản thể nắm giữ được quỹ tích bắn ra của đạo quang trụ, chỉ cảm thấy quang mang bắn ra nhanh như vậy, bao phủ toàn thân , giống như đếm xỉa đến trở ngại của gian. Ở đây loại tốc độ này có thể ví như thuấn di, kỹ xảo di chuyển của Lăng Vân bộ so với loại tốc độ này trở nên bé, mà ngay cả tốc độ của ốc sên đều xa xa bằng.


      - Tranh!


      thanh vang lên thức tỉnh Lăng Vân lâm vào kinh chấn (kinh ngạc chấn động) do tốc độ tuyệt đối kia, bỗng nhiên quay đầu, lại phát mặt đất bên cạnh mình biết từ khi nào xuất thanh bảo kiếm oánh quang lóe ra cùng quyển thần chi điển tịch tính chất bất phàm.


      - Hai vật này, rốt cục xuất như thế nào!?


      Lăng Vân cảm giác người ngờ xuất tia mồ hôi lạnh, đây là phản ứng tự nhiên của nhân loại đối với nguy cơ và sợ hãi biết mà sinh ra.


      Khác với phần lớn người của thế giới này phát ra sùng bái và tín ngưỡng từ nội tâm đối với thần linh, Lăng Vân đối với thần linh của thế giới này có lý giải, cũng giống như giai đoạn của người tu chân địa cầu, cao tới điểm, đơn giản là độ kiếp phi thăng thành tiên nhân.


      Đối với loại người trải qua tu luyện trở thành cường giả này, nội tâm tuy rằng cung kính, trong đầu cũng tuyệt đối sinh ra ý niệm sùng bái và tín ngưỡng. tia cung kính kia, cũng chỉ là bản năng của kiếm tu cung kính với cường giả mà thôi.


      Nhưng người thế giới này lại như vậy, bọn họ cho rằng thần linh có gì làm được, cho rằng toàn bộ văn minh của mình do thần linh dẫn dắt, nhân loại có ngày hôm nay, toàn bộ là thần ân lớn lao của thần linh. Dưới loại tâm tính này, cho dù thần linh lấy thần thông quảng đại làm ra chuyện bất khả tư nghị (chuyện thể tưởng tượng) gì, bọn họ vẫn nghĩ đó là đương nhiên.


      Dù sao đó là thần linh a, hành động của thần linh, phàm nhân làm sao có thể lý giải?


      Lăng Vân thu liễm tâm tình thoáng kích động của mình, cười khổ thu hồi thần chi điển tịch và bảo kiếm thần ban cho kia, trong lòng cười cười tự giễu:


      - Ta tại chỉ có thể xem như tiểu nhân vật, thậm chí trước mặt cửu giai Kiếm Sư cường giả đỉnh phong của nhân loại, yếu giống như con kiến. Điểm ấy tu vi, ngờ lại vọng tưởng lý giải hành động của thần linh, chẳng phải là rất biết tự lượng sức.


      Hảo ộ xa (được uốn xa), chính là điều tối kỵ của người tu luyện.


      Đạo thần quang kia cũng theo ban thưởng thần chi điển tịch và bảo kiếm, sớm biến mất thấy. Trận pháp trần nhà cũng ảm đạm rồi khôi phục lại bộ dáng ban đầu.


      Lăng Vân lắc lắc đầu, xuống tế đài.


      Bình thường Kiếm Sư sau khi lĩnh thần ân, tự nhiên còn muốn kiểm tra xem mình đạt được khen thưởng bao nhiêu vinh dự công huân, rồi tính toán có thể đổi lấy vật phẩm thần kỳ gì. Nhưng giờ phút này Lăng Vân có loại tâm tình này, sau khi lễ phép tạ ơn mấy vị Thần quan, trực tiếp chào mấy người rồi ly khai.


      La Mạn nhìn bảo kiếm trong tay Lăng Vân có chút hâm mộ :


      - Từ độ tinh khiết và ánh thép của thanh kiếm này xem ra, ít nhất cũng là bảo kiếm cấp bậc tam giai truyền kỳ … Chẳng qua, mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư, quả thực là thế gian hiếm thấy … Khen thưởng đối với loại thiên tài trong thiên tài này, thần linh từ trước tới nay luôn khảng khái (rộng rãi), chừng khen thưởng lần này chính là bảo kiếm cấp bậc sử thi.


      Lâm Phong ngược lại xác định. Trước hai mươi tuổi đạt tới nhị giai Kiếm Sư tuy rằng rất thưa thớt, nhưng phải là có. Như Hải Sâm đế quốc gần như vài chục năm đều xuất vị. Như vậy thất, bát cấp văn minh tần suất xuất càng thường xuyên hơn. Nếu trước hai mươi tuổi tấn chức nhị giai Kiếm Sư có thể đạt được khen thưởng trang bị cấp sử thi. Vậy trang bị cấp sử thi ở thất, bát cấp văn minh tuyệt đối thưa thớt như vậy. Chẳng qua có thể khẳng định chính là, thanh bảo kiếm cấp bậc truyền kỳ này của Lăng Vân đẳng cấp tuyệt đối thấp!


      Ra khỏi Thần Điện, Lăng Vân lời nào tiêu sái dẫn đầu.


      Sau khi biết tính cách của Lăng Vân là cuồng nhân tu luyện, mọi người cũng làm phiền , cả đám nghị luận về phẩm chất của thanh bảo kiếm kia.


      Theo thời gian trôi qua, Lăng Vân dần dần từ trong rung động bởi thần linh khó lường kia tỉnh lại. Dù sao đó cũng là cường giả tương đương cấp bậc tiên nhân, chỉ là tiểu tử mới vừa tiến vào cánh cửa kiếm tu, lấy cái gì để chống lại người ta?


      Nghĩ vậy, trong lòng Lăng Vân tốt hơn chút, đồng thời cũng thấy phương hướng tu luyện của mình: Bạn xem tại Y - .truyeny


      - địa cầu thần tiên chìm trong truyền thuyết, cho dù những người chủ trì đạo quán cổ tháp, đối với lời về tiên phật cũng rất kiêng kị, dám kết luận bọn họ có tồn tại hay . Chẳng qua, tinh cầu này …


      Trong mắt Lăng vân lóe ra đạo thần quang, nội tâm cực kỳ lắng đọng chỉ còn lại ý chí chiến đấu:


      - Tu luyện bờ bến! ngược dòng nước, tiến lùi! Trước mắt là thời kỳ mấu chốt ta ngưng tụ Kiếm Hồn, rất cần tham khảo kinh nghiệm của tiền nhân, lấy tốc độ nhanh nhất đột phá cảnh giới. Tổng gia tộc Lâm Gia có mấy vị tứ giai Đại Kiếm Sư, Đại trưởng lão Lâm Thiên Uy thực lực bản thân đạt tới ngũ giai, nếu nắm chắc lấy cơ hội tốt này, chẳng lẽ phải thực xin lỗi xuất thân này rồi.


      Nghĩ vậy, Lăng Vân dừng bước, với Lâm Phong phía sau:


      - Lâm Phong sứ giả, trước mắt khen thưởng của Thần Điện lĩnh, chúng ta lên đường Hải Sâm đế quốc chứ.


      Lâm Phong liền gật đầu, tự nhiên ước gì Lăng Vân càng nhanh càng tốt:


      - Lâm Thành các hạ, chúng ta tùy thời có thể lên đường.


      Lâm Dương tuy rằng đối với đứa con này có cảm giác lạ lẫm, nhưng bản năng vẫn câu:


      - nhanh như vậy? Ngươi còn chưa về qua nhà mà.


      Lâm Tuyết bên người cũng theo:


      - Đúng vậy ca ca, ít nhất cũng ở trong nhà mấy ngày rồi hẵng .


      Tử Hạo vốn cũng muốn lên tiếng lưu Lăng Vân lại, cũng may mấy ngày này làm tốt quan hệ, nhưng còn chưa kịp mở miệng, Lăng Vân phất phất tay :


      - Tin tưởng rằng qua bao lâu, chúng ta có thể gặp lại ở Hải Sâm đế quốc, đến lúc đó lại đoàn tụ mấy ngày cũng muộn.


      Lâm Phong lập tức gật gật đầu :


      - Ta lưu lại hai chiến thuyền tuần chiến hạm, trợ giúp Lâm Dương chấp chuyển nhà, đợi sau khi các ngươi thu dọn tốt, liền tới lãnh địa của gia tộc, tin tưởng qua bao lâu các ngươi có thể gặp lại.


      Tử Hạo thấy Lâm Phong người của Lâm gia đều phải dọn , khỏi có chút nóng nảy, chuyện Đức Chí đế quốc còn chưa giải quyết. Vạn nhất bọn họ rồi, Đức Chí đế quốc quay trở lại làm sao đây? vội vàng uyển chuyển với Lâm Dương:


      - Lâm Dương hầu tước, gấp như vậy sao? Quý gia tộc nhất mạch dù sao cũng ở đây nhiều năm, cũng nên nhất thời nóng lòng. Sao chờ Lâm Thành các hạ ở bên kia ổn định rồi hãy cùng nhau chuyển qua?


      Lâm Phong làm sao ý tứ của Tử Hạo khi giữ Lâm Dương lại? lạnh nhạt liếc nhìn Tử Hạo :


      - Ta cho Tiểu Diệp xem Đức Chí đế quốc, lệnh bọn bọ bồi thường tổn thất chiến tranh cho các ngươi. Còn bồi thường như thế nào, ngươi và Tiểu Diệp tự thương nghị . Chẳng qua ta hy vọng ngươi có thể ngươi có thể trợ giúp Lâm Dương hầu tước thu xếp cho tốt.


      Tử Hạo vừa nghe, nhất thời gật đầu liên tục.


      Có đệ tử của Lâm gia Lục cấp văn minh tự mình ra mặt, đây còn có cái gì tốt hơn chứ? Cho dù đối phương chỉ là thành viên bình thường của Lâm gia, Đức Chí đế quốc cũng dám nửa tiếng . Đến lúc đó, điều kiện còn phải mình đưa ra thế nào là thế đó sao?


      Sau khi an bài xong, Lâm Phong hướng tên còn lại ám chỉ:


      - Trợ giúp tốt chấp đại nhân.


      Người kia lập tức hiểu được đây là cấp ình cơ hội leo lên thế lực mới này, lập tức lĩnh ngộ gật gật đầu, trong lòng cảm kích :


      - Đại nhân yên tâm, chuyện tình bên này ta tuyệt đối làm đại nhân thất vọng."


      Lâm Phong lại với Lâm Dương:


      - Chấp đại nhân, như thế chúng ta trước hết cáo từ, ngày sau gặp lại tại gia tộc.


      - Tốt, ngày sau gặp lại tại gia tộc.


      Lâm Dương gật gật đầu, lại nhìn Lâm Thành thần sắc có chút lãnh đạm, nhìn theo bọn họ đến chiến hạm quảng trường trước cửa hoàng cung.

    4. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 1: Hải Sâm Lâm gia

      Hải Sâm đế quốc.


      Hải, ý chỉ Hải Dương gia hoàng thất đế quốc! Sâm, ý chỉ trụ cột của đế quốc Lâm gia, Diệp gia!


      Lâm gia, đệ nhất gia tộc của Hải Sâm đế quốc! Cùng hoàng thất Hải gia, Diệp gia hình thành thế chân vạc, xây dựng thành quốc gia khổng lồ Hải Sâm đế quốc Lục cấp văn minh này.


      Lâm gia chính mình có khối diện tích chút nào kém hơn đại lục khổng lồ Châu Úc địa cầu, nhân khẩu to lớn cư trú trăm ức. Trong 100 ức người này, có người suốt đời vì người của Lâm gia mà phục vụ, cho đến khi già chết, trách nhiệm này được giao phó cho con cháu đời sau.


      Có được nhiều người hầu trung tâm như vậy vì Lâm gia ngày đêm tạo ra tài phú, làm cho tài lực Lâm gia cực kỳ khổng lồ, tổng thể kém hơn chút nào quốc gia Ngũ cấp văn minh.


      Tuần chiến hạm ở trung phi hành với tốc độ cực nhanh, dọc đường biết đả xẹt qua bao nhiêu phận của Tam, Tứ, Ngũ cấp văn minh. Chẳng qua bất kể Tứ cấp văn minh hay là Ngũ cấp văn minh, thấy chiến hạm có ký hiệu Lâm gia của Hải Sâm đế quốc, ngay cả số nước Ngũ cấp văn minh phụ thuộc (vào Hải Sâm đế quốc) còn điều động chiến hạm hộ tống, đem chiến hạm này an toàn hộ tống ra khỏi lãnh thổ quốc gia.


      Dọc theo đường bay tuần chiến hạm lấy tốc độ phi hành ít nhất nghìn km, vẫn duy trì loại tốc độ này bay ròng rã suốt nửa tháng, cuối cùng cũng tiến nhập lãnh thổ Hải Sâm đế quốc. Căn cứ loại tốc độ này, lộ trình nửa tháng chiến hạm phi hành tương đương với hơn mười lần vòng quanh địa cầu.


      Từ điểm này, hoàn toàn làm cho Lăng Vân minh bạch to lớn của tinh cầu này. thậm chí ác ý nghĩ, cái thế giới này có vệ tinh hướng dẫn, chiến hạm tiến hành phi hành cự ly xa, nếu như lạc đường còn phải lòng vòng (ý chỉ lạc) suốt nhiều năm sao?


      Tổng bộ Lâm gia cũng phải lãnh địa tư nhân của bọn họ, mà là nằm ở trung tâm quyền lợi đế quốc- Hải Sâm đế đô!


      Hải Sâm đế đô chiếm thập vạn bát thiên lý (mười vạn tám ngàn dặm), đông tây dài hơn bốn trăm dặm, nam bắc chiều rộng hơn hai trăm ba mươi dặm, có cư dân cứ trú ít hơn trăm ức. Do tứ đại khu vực hoàng thành, khu vực quý tộc, nội thành, ngoại thành cấu thành nên. Trong đó vẻn vẹn là Hải Sâm hoàng thành chiếm trọn phương viên ba nghìn dặm, trong đó các loại vương công quý tộc chính mình có cung điện quỳnh lâu nhiều vô số kể.


      Khu vực quý tộc kề cận hoàng thành, chiếm phương viên vạn tám nghìn năm trăm dặm, vô số trang viên, quảng trường chỉnh tề rộng rãi. Trong đó thế lực lớn nhất chính là, Lâm Diệp hai nhà, chỉ hai trang viên của hai nhà này, liền chiếm hai nghìn dặm, nghệ thuật kiến trúc kỳ công đem hai đại trang viên trang hoàng giống như thiên đường thánh cảnh, làm kẻ khác than thở thôi!


      Tuần chiến hạm dưới loại chỉ dẫn tương tự với địa cầu hướng về phía ánh đèn, chậm rãi đỗ xuống ở trung tâm quảng trường của Lâm gia. Tại đây quảng trường này, chừng mười hai chiến hạm sắp xếp trật tự, làm cho này mảnh đất trống rộng rãi này tăng phần uy nghiêm.


      Theo chiến hạm đáp xuống, cánh cửa khoang thuyền được mở ra, lọt vào trong tầm mắt là tầng thảm đỏ, ít nhất trăm thiếu nữ khuôn mặt xinh đẹp tuổi trẻ thân mặc lễ phục, tay nâng hoa tươi, hướng về những người từ chiến hạm xuống lấy nụ cười như ánh dương quang, đủ loại cánh hoa được bàn tay thiếu nữ ném ra, nhàng hướng về phía trung, khiến toàn bộ quảng trường tràn ngập loại hương thơm ngào ngạt.


      mặt đất đối diện tấm thảm, vị trung niên nam tử ràng có đầy đủ khí tức của người bề bước nhanh đến (kia ghi 3 ta nghĩ chỉ có 1 vị thôi), người chưa đến Lâm Phong vội vã giới thiệu:


      - Vị kia là Lục cấp chấp gia tộc Lâm Mạc các hạ, Lâm Mạc các hạ chỉ là Lục cấp chấp , mà còn có chức vụ quản lý chưởng quản tinh thần khu. Nga, tinh thần khu đó là khu vực thứ sáu trong chín đại khu vực của gia tộc, nhị giai Kiếm Sư cùng những người tuổi trẻ tuấn kiệt bên trong dòng họ cư trú ở trong đó.


      - Lục cấp chấp !


      Lăng Vân khỏi nhìn vị trung niên nam tử này vài lần, cứ theo từ lý giải của Lâm Phong, Lâm gia tổng cộng mới có mười tám vị Lục cấp chấp , trong đó mười bốn vị thị hầu sinh hoạt hằng ngày của mười ba đại trưởng lão cùng tộc trưởng.


      mặt Lâm Mạc mang theo dáng tươi cười thân thiện, tới trước người Lăng Vân cung kính thi lễ:


      - Lâm Thành các hạ, chấp giả tinh thần khu Lâm Mạc hướng ngươi vấn an. Hoan nghênh trở về gia tộc.


      Đối phương là tam giai Kiếm Sư, Lăng Vân cũng phải hồi đáp lại: Nguồn tại [.c]om


      - Lâm Mạc chấp khách khí, ngày sau làm phiền chấp quan tâm.


      Đối với thanh niên nhị giai Kiếm Sư như thế, Lâm Mạc tự nhiên là lộ ra dáng tươi cười cung kính khiêm tốn:


      - Sau này còn cần Lâm Thành các hạ chiếu cố mới phải.


      xong, quay người hướng về phía chiếc xe ngựa hoa lệ tám ngựa bên cạnh đưa tay ra thế mời:


      - Các hạ mời bên này, tộc trưởng đại nhân ở nghị điện, sau khi biết được ngài đến nơi khẳng định lập tức truyền kiến phong thưởng, mời theo ta đến.


      Lăng Vân lên xe ngựa, về phía phòng nghị Lâm gia.


      Mã xa qua vài cửa đá cao lớn, tiến vào mấy chỗ đình viên (sân vườn) giống như cung điện, cuối cùng cũng vào đường chính.


      Đường chính chiều rộng tám mươi tám thước, giống như quảng trường , hai bên đứng đầy thị vệ thân mang khôi giáp tay cầm lợi kiếm. Những thị vệ này thực lực mạnh mẽ, nhất định đều có thực lực bát cấp Kiếm Sĩ, hiếm có thực lực đạt được cửu cấp. Những người thân mặc áo choàng các màu có chức vị Thị vệ trưởng, Thống lĩnh quân càng có thực lực đáng sợ Kiếm Sư chính thức!


      Những người này chỉ mới là thị vệ mà thôi.


      đường Lăng Vân chứng kiến, hiển nhiên cũng ngớt khách nhân từ những nơi khác đến bái phỏng chủ của Lâm gia, cùng với tinh hành tẩu tại phụ cận Lâm gia, chấp . Trong những người này, hầu như có tồn tại võ giả Cao Cấp Kiếm Sĩ trở xuống, hơn phân nửa đều có thực lực cửu cấp Kiếm Sĩ hoặc là chính thức Kiếm Sư, thậm chí ít người năng lượng ba động người đạt được nhị giai, tam giai cấp bậc. Tại tam cấp văn minh Kiếm Sư được tôn sùng là siêu cấp cường giả tồn tại, ở nơi này lại tùy ý có thể thấy được.


      Lăng Vân trong lòng thầm than tiếng:


      - Chỉ mới Lục cấp văn minh mà cường giả Kiếm Sư ngờ nhiều như thế, những. Thất cấp văn minh... ấy cao hơn cấp so với Lục cấp văn minh, hay Bát cấp văn minh như thế nào?


      Lâm Mạc sở trường quan sát sắc mặt đoán ý, từ trong thần sắc Lăng Vân lập tức nhìn ra suy nghĩ cái gì, nhịn được mỉm cười :


      - Lâm Thành các hạ cần than thở, đế đô dù sao cũng là tượng trưng tinh thần của quốc gia, tất nhiên là hội tụ phân nửa cao thủ đế quốc. Mà ngươi tại con đường này, người bình thường căn bản có tư cách lái xe tại đây, bởi vậy ngươi mới có thể thường xuyên trông thấy cường giả Kiếm Sư.


      - Ân? Ta mắt thấy chỗ này, Kiếm Sư sợ dưới trăm người, tính ra toàn bộ Hải Sâm đế đô chẳng phải dưới mười vạn Kiếm Sư sao?


      - Mười vạn Kiếm Sư?


      Lâm Mạc khẽ cười tiếng:


      - Cũng có gì phải kinh ngạc. Lâm Thành các hạ biết lãnh địa Hải Sâm đế quốc ta có bao nhiêu con dân chứ?


      Lăng Vân lắc đầu:


      - Lâm Mặc chấp xin thẳng.


      Lâm Mạc cười cười, mới nhớ tới Lăng Vân đến từ tam cấp văn minh, sợ làm tự ti, vội vã hề "Thừa nước đục thả câu":


      - Hải Sâm đế quốc ta con dân có vạn ức, số Kiếm Sư cũng tới mười vạn, đúng là ngay cả nghìn vạn có cũng đạt được. Trong nghìn vạn người cũng khó có vị Kiếm Sư, Lâm Thành các hạ, đến lúc này ngươi còn cho rằng số lượng Kiếm Sư quá nhiều sao?


      - Gần mười vạn!


      Con số này cũng đủ dọa người. Ngẫm lại Tử Vân đế quốc, Kiếm Sư chân chính bằng lòng vì hoàng thất dốc sức, lại chỉ mới có tám. Tám so sánh cùng mười vạn, chênh lệch này...


      Khi khoảng cách chỉ còn cách nghị điện chừng năm dặm mã xa ngừng lại, việc này chính bởi vì thân phận đặc thù của Lăng Vân nhị giai Kiếm Sư mười tám tuổi. Nếu như bình thường tiếp khách, cho dù là bá tước, hầu tước tới, cũng phải trước mười dặm dừng lại, bộ mà đến.


      Lúc này, ở trước sân nghị điện dưới trăm thế lực lớn chờ ở đây. Nhìn cầu thang mấy trăm bước trước mắt kia, cùng với nghị điện giống như cung điện hoàng cung, Lăng Vân cuối cùng cũng được mở rộng nhãn giới.


      Hoàng thành Tử Vân đế quốc hùng vĩ hề thua kém Tử Cấm thành, nhưng cùng đại điện của Lâm gia trước mắt so sánh, mới khiến người ta minh bạch cái gì gọi là chênh lệch! Đây quả thực như là giữa nhà tranh cùng nhà cao tầng, căn bản ở cùng cấp bậc.


      đệ nhất gia tộc Lâm gia quyền thế của Lục cấp văn minh, khí thế to lớn như vậy, vậy thực lực của hoàng thất Hải Sâm đế quốc hơn xa Lâm gia? Còn có những thất cấp, bát cấp sao?


      lúc Lăng Vân trong lòng cảm thán , nghị điện bỗng nhiên truyền đến tiếng tiếp tiếng tuyên thị triệu kiến, sau khi truyền được năm tiếng mới tới Lăng Vân:


      - Tộc trưởng triệu Lâm gia chi thứ thứ sáu trăm bảy mươi nhất mạch Lâm Dương tộc trưởng Lâm Thành yết kiến!


      Lâm Mạc cười làm thủ thế mời Lâm Thành:


      - Lâm Thành các hạ, tộc trưởng triệu kiến, xin mời.


      - Tộc trưởng Lâm gia này quả là so với hoàng đế còn phô trương hơn.


      Lăng Vân trong lòng hừ tiếng, bước nhanh theo hướng nghị điện tới.

    5. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 2: Phong thưởng

      Nghị đại điện lại có quang cảnh khác.


      Trong điện trăm hai mươi tám vị thị nữ dung mạo nhu mì xinh đẹp qua lại như con thoi, hoặc cầm quạt, hoặc cầm đèn, hoặc châm trà, hầu hạ ở xung quanh.


      Trừ những thị nữ đó ra, lại có dưới sáu mươi người cầm quyền tại Lâm gia, các cấp chấp , phân biệt đứng ở hai bên, lúc này ánh mắt đám người này đều sáng ngời, thần sắc uy nghiêm nhìn Lăng Vân từ ngoài điện tới.


      Toàn bộ những người này đại biểu nắm giữ chí ít phân nửa quyền lợi trong Lâm gia, thực lực kém cõi nhất cũng đạt được nhị giai Kiếm Sư, đại đa số đều có tu vi tam giai, trong đó hai vị trưởng lão ngồi ở bên cạnh tộc trưởng, toàn thân giống như cùng khắp đại điện hòa làm thể, chính là biểu bước vào cảnh giới Đại Kiếm Sư. Đội hình khổng lồ như thế, có thể thấy được tộc trưởng Lâm gia đối với vị nhị giai Kiếm Sư mười tám tuổi này coi trọng như thế nào.


      Dưới tập trung tinh thần của nhiều cao thủ Kiếm Sư như vậy, đừng là Kiếm Sĩ, dù là những Kiếm Sư chính thức tâm chí kiên định, sợ rằng cảm thấy khí huyết thông, tâm trạng đại loạn từ đó sinh ra sợ hãi.


      - Ra oai phủ đầu a.


      Lăng Vân thong dong bước vào đại điện, cảm thụ được cỗ uy áp cường đại người của tộc trưởng cùng hai vị trưởng lão mơ hồ truyền đến, từng bước vững vàng tiến lên. Theo khoảng cách càng lúc càng gần, cỗ uy áp vô hình kia cũng càng thêm mãnh liệt, cước bộ dưới chân càng trở nên chậm chạp, bước càng thấy nặng trĩu. Đến lúc cự ly cách ba người chỉ năm mươi bước cổ uy áp nọ mạnh đến cực hạn nhị giai Kiếm Sư có khả năng chống đối.


      Hai vị trưởng lão cùng tộc trưởng ba người thầm liếc nhau, vẻ tươi cười trong mắt cùng lộ ra tia vui mừng, trong lòng thầm gật đầu:


      - Quả nhiên là tu vi nhị giai Kiếm Sư.


      muốn thu lại khí thế uy áp.


      Nhưng lúc này, phản ứng của Lăng Vân lại ngoài dự liệu của mọi người. Chỉ thấy nhàng hít hơi, lần thứ hai cất bước hướng về phía trước đến, khí tức áp bách người ba vị Đại Kiếm Sư theo đó lại bắt đầu phiêu hốt bất định, mơ hồ có xu hướng tán theo gió.


      Hai vị trưởng lão đồng thời lấy làm kinh hãi, trong lòng thầm quỷ dị, muốn đem khí thế thu hồi, thấy tộc trưởng hơi lắc đầu, ngăn trở hành động của hai vị trưởng lão.


      Lăng Vân từng bước tiến tới phía trước, tuy rằng hai bên cách nhau chỉ có năm mươi bước, nhưng lại bước dị thường thong thả. Nhất là lúc vị tộc trưởng kia hề bảo lưu phóng xuất khí thế, thân thể yếu ớt của như nhất diệp khinh chu (lá cây thuyền ) trong hải khiếu (biển gầm), giống như tùy thời đều có thể tứ phân ngũ liệt ( 4 phần đứt 5 phần liệt) trước cơn sóng lớn quất tới.


      Tới lúc này, tất cả mọi người có mặt đều hiểu tộc trưởng và hai vị trưởng lão cố ý thăm dò thực lực chân chính của Lăng Vân, ánh mắt của toàn bộ đám đông đều rơi người Lăng Vân, hết sức chăm chú nhìn lấy tốc độ cực kỳ chậm rãi, mỗi bước tiến lên đều kiên định nhưng thập phần mạnh mẽ.


      Khi Lăng Vân lại lần nữa gian nan mạnh mẽ tiến lên hai mươi bước trước khí thế của ba vị cao thủ Đại Kiếm Sư trong đại điện ít người nhịn được kích động đứng lên, mỗi người đôi môi khẽ nhúc nhích, nhưng thành tiếng.


      Lâm Mạc hai tay run nhè , trong lòng thán phục thôi:


      - Ba mươi bước, cách tộc trưởng chỉ ba mươi bước! Lâm Thành, vị đệ tử gọi là Lâm Thành này lại có tiềm lực bậc này!? Lâm gia qua nhiều năm như vậy những người trải qua trắc thí, chỉ có người là Lâm Thiên Uy đại trưởng lão có khả năng ở nhị giai Kiếm Sư, dưới áp bách của ba vị Đại Kiếm Sư, tiếp cận tộc trưởng ba mươi bước! Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Lâm gia chúng ta có thể xuất ra vị... Nguồn tại [.c]om


      Lâm Trấn tộc trưởng Lâm gia trong mắt thần quang càng thịnh, vẻ mặt tán thưởng nhìn Lăng Vân bước cách khó khăn.


      Lăng Vân sau khi tiến tới gần hai mươi bước, thấy trong cơ thể mình khí huyết cuồn cuộn dâng trào, lồng ngực giống như bị khối cự thạch đè nặng khó chịu đến cực điểm, mặc dù nắm chắc tiến tới chỉ cách năm bước, nhưng nếu làm như vậy hậu quả tất nhiên khiến bản thân chịu nội thương. Trước mắt vừa mới củng cố cảnh giới Tiên Thiên đại thừa, nếu như tuỳ tiện thụ thương, trong khoảng thời gian ngắn đối với việc tu luyện của rất là bất lợi, bởi vậy, đành phải hít sâu hơi sau đó ngừng cước bộ, tiếp đó nửa quỳ đất, cao giọng :


      - Lâm gia chi thứ thứ sáu trăm bảy mươi nhất mạch thứ tám mươi bốn đại đệ tử Lâm Thành, ra mắt tộc trưởng đại nhân!


      tiếng này của trung khí đầy đủ, hùng hậu mạnh mẽ, thành khẩn kích động, truyền khắp toàn bộ nghị đại điện, hấp dẫn hội tụ lực chú ý của hết thảy người nắm quyền trong Lâm gia, để sót người nào.


      - Người này tương lai thành tựu thể hạn định!


      người trong hai vị trưởng lão sinh ra cảm thán, thấp giọng .


      Dám ở trường hợp này thấp giọng thảo luận, cũng chỉ có những nhân vật cấp bậc trưởng lão bọn họ.


      vị khác trưởng lão gật đầu, cảm khái :


      - Ta dường như từ người thấy được bóng dáng Thiên Uy lão ca ca, bao lâu nữa, Lâm gia ta lại có thêm vị Đại Kiếm Sư.


      Tộc trưởng Lâm Trấn hết sức thoả mãn gật đầu, thanh ôn hòa cũng mất uy nghiêm:


      - Tốt! Lâm Thành, ngươi đứng lên !


      Nhất thời vốn ba cỗ khí thế của ba Đại Kiếm sư đặt ở đỉnh đầu cùng lúc biến mất thấy.


      - Đây là lực lượng của Đại Kiếm sư sao! Lấy thực lực ta tại nếu như gặp phải người trong đó, sợ là ngay cả chạy trốn cũng thành vấn đề.


      Lăng Vân trong lòng thầm kinh ngạc, đồng thời đứng lên, ngoài ba mươi bước đối diện cùng Lâm gia tộc trưởng Lâm Trấn.


      Lâm Trấn mặt lộ vẻ hoà nhã, mở miệng :


      - Lâm Thành, ngươi ý chí kiên định, phẩm hạnh đoan lương (đoan chính lương thiện), lại chịu khổ nhọc sợ nguy nan, tuổi còn trẻ lại tu luyện tới cảnh giới nhị giai Kiếm Sư, thực là phúc của Lâm gia ta! Có thể dưới khí thế áp bách của ba vị Đại Kiếm sư, tới gần ta ba mươi bước, tiềm lực cao tuyệt, là hiếm có! Nghe ngươi lòng tu luyện, thích mưu quyền, ta cũng bổ nhiệm ngươi chức chấp .


      Suy nghĩ chút, cùng với hai vị trưởng lão ánh mắt giao lưu, sau khi đạt thành chung nhận thức nào đó, lại lần nữa :


      - Gia tộc đối với tiềm lực đệ tử trung thành, từ trước đến nay để mai . Do dó phong ngươi làm gia tộc nhị tinh vinh dự Kiếm Sư (vinh dự Kiếm Sư hai sao), hưởng đãi ngộ của Lục cấp chấp !


      Quyền lợi của Lục cấp chấp Lăng Vân dọc theo đường nghe thấy, tuy rằng bản thân chẳng qua là hưởng thụ loại đãi ngộ này, cũng có lợi ích thực tế, nhưng ngày sau hành tẩu bên trong Lâm gia ngoại trừ trưởng lão, tộc trưởng mười bốn người ra, nhìn thấy bất luận kẻ nào cũng cần hành lễ. Hơn nữa ngoại trừ sơn động của các trưởng lão gia tộc bế quan cùng cấm địa, bất luận địa phương nào đều có thể tùy ý xuất nhập. Chỉ cần nguyện ý, hầu như có thể điều động lực lượng ức người làm việc cho .


      Lăng Vân quan tâm bất cứ loại quyền thế gì, nhưng có thân phận này ngày sau muốn tìm công pháp tham khảo gì đó, đó còn phải là chuyện tình đơn giản sao? Bởi vậy vẫn là chân thành đáp:


      - Tạ ơn tộc trưởng ân điển!


      Sau khi phong thưởng chức vị xong, Lâm Trấn lại lần nữa vung bàn tay to lên:


      - Ngươi lần đầu tới gia tộc, cũng chỗ ở. Ân, phần thưởng nữa, tinh thần khu Bích U Các phương viên mười dặm, ngân giáp thị vệ ba trăm, hạ nhân nha hoàn ba trăm, thiếp thân thị nữ bốn người, kim tệ ba trăm vạn! Nếu có nhu cầu, cũng có thể cầu người mang đến.


      Mọi người vừa nghe phong thưởng này, cả đám đồng thời giật mình, còn lại là càng nhiều hâm mộ "Tề nhân chi phúc". (luật pháp người Tề chỉ dc lấy 1 vợ ko dc nạp thiếp hic hic).


      Bích U Các, ba trăm vạn kim tệ, ba trăm thị vệ, ba trăm hạ nhân còn chưa tính, mấu chốt là bốn vị thiếp thân thị nữ kia!


      Nên biết, phàm là đại gia tộc gia tộc nào dốc hết khả năng, bồi dưỡng đại lượng thiếp thân thị nữ, Lâm gia đương nhiên cũng ngoại lệ.


      Những thiếp thân thị nữ này chính là từ trong trăm ức người thuộc sở hữu của Lâm gia, từ chọn ra trăm vạn thiếu nữ khuôn mặt kiểu mỹ bắt đầu tiến hành bồi dưỡng, trải qua tầng tầng sàng lọc, cuối cùng còn xót lại trong đó trăm người, mới gọi là đạt tiêu chuẩn. Trăm vị thị nữ này chỉ có sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành, mà còn tinh thông cầm kỳ thư họa, văn thao vũ lược, đồng thời mỗi người đều kỵ thiện xạ (bắn cung khi cưỡi …), có thực lực Cao Cấp Kiếm Sĩ.


      Hơn nữa, toàn bộ thiếp thân thị nữ đối công phu giường đều đặc biệt tinh thông! Đây cũng là thiếp thân thị nữ ban cho người có tiềm lực kinh người bên trong gia tộc, nguyên nhân là để có được đệ tử huyết thống tốt đẹp.


      Những cái này là tộc trưởng mong muốn thiếp thân thị nữ có thể sinh hạ hài tử kế thừa huyết thống tốt đẹp, làm rạng rỡ gia tộc, làm cho gia tộc đời đời cường thịnh.


      Chẳng qua mấy cái này, Lăng Vân cũng biết, mà cũng chẳng quan tâm. Ở trong ý thức của , có hoàn cảnh tu luyện tốt đẹp cũng đủ rồi, về phần chỗ ở có hay xa hoa, có hay khí thế to lớn, hoàn toàn có gì quan trọng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :