Kiếm Phệ Thiên Hạ - Thừa Phong Ngự Kiếm (267 Chương)

Thảo luận trong 'Kiếm Hiệp'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 15: Lục cấp văn minh

      Hủy diệt quân đoàn, Chinh phục giả quân đoàn, Thánh kỵ sĩ quân đoàn ba quân đoàn của Đức Chí đế quốc tổng cộng tám mươi vạn đại quân, chia ra bốn mươi vạn đại quân tiến về cảnh nội Tử Vân đế quốc công thành chiếm đất, bốn mươi vạn còn lại đem gần hai mươi vạn quân phòng thủ hộ vệ Tử Vân đế quốc bao vây đến kiến cũng chui lọt. Nếu phải Tử Vân đế quốc bằng vào thành lũy tường cao, cùng với phòng hộ tráo (lồng phòng hộ) của tam giai Thần Điện tiến hành ngăn cản, sợ là ngay cả thủ đô của đế quốc cũng bị Đức Chí đế quốc đánh hạ.


      lần tổn thất hết mười bảy cao thủ cấp Kiếm Sư, Đức Chí đế quốc lúc này đây tuyệt đối động chân nộ (tức giận thực ). Toàn bộ quốc gia có năm đại quân đoàn phái tới ba, tám mươi vạn đại quân bất luận là trang bị, tố chất, huấn luyện, toàn bộ đều hơn xa Tử Vân đế quốc.


      Dưới quét ngang của chi quân đội tinh nhuệ như vậy, trong vòng hơn nửa tháng Tử Vân đế quốc nửa rơi vào tay quân giặc, hơn ba mươi vạn quân sĩ chết sa trường. Mà trái lại Đức Chí đế quốc, bọn họ đường tiến công đến nay số lượng tử vong vẫn còn đủ năm vạn. So sánh tố chất quân đội của hai nước, cao thấp ràng.


      Giờ phút này, trong quân doanh Đức Chí đế quốc, Đại hoàng tử được bổ nhiệm làm Nguyên soái của đế quốc vẻ mặt lãnh khốc chỉ huy quân đội công kích tường thành càng ngày càng bị tàn phá kia của Tử Vân đế quốc. Tuy rằng bên mình tấn công như thủy triều, nhưng đối phương bằng vào trao đổi đại lượng công huân, để cho tam giai thần điện tạm thời phát ra công năng trị liệu nhất định, dưới loại hiệu quả trị liệu phạm vi lớn, cho dù binh lính bên mình tinh nhuệ hơn so với đối phương, vẫn như cũ chỉ có thể cùng bọn chúng lực lượng cân bằng. Hơn nữa bằng vào tường thành cao lớn hùng vĩ, đủ để bù lại tình thế xấu do chênh lệch hai mươi vạn binh lực.


      - Để thần điện trị liệu binh lính phạm vi lớn như thế, đối với tiêu hao công huân khẳng định là con số thiên văn (rất lớn). Hừ, ta muốn nhìn xem, Tử Vân đế quốc các ngươi nhiều năm như thế, rốt cục tích lũy được bao nhiêu công huân, tiêu hao dần như vậy còn cầm cự được bao lâu.


      vị tướng lãnh :


      - Điện hạ, người xem có cần điều tới bốn mươi vạn quân đội hay , tám mươi vạn đại quân theo bốn phương cùng tiến công, bất luận Tử Vân đế quốc này có bản lĩnh lớn đến đâu, cũng chỉ có kết cục "Thành phá quốc diệt"!


      - Hừ, cần. Theo ta phỏng đoán, hiệu quả trị liệu của thần điện, nhiều nhất chỉ còn kéo dài ngày. ngày qua , lấy quân sĩ dũng của Đức Chí đế quốc chúng ta, nhất định có thể đoạt được thủ đô của Tử Vân đế quốc. Đến lúc đó, ta muốn lấy đầu hoàng đế bọn họ đến tế những binh lính dũng chết trong chiến tranh!


      Vị tướng lãnh kia có vẻ hơi lo lắng:


      - Điện hạ, trì hoãn e rằng sinh biến. Tử Vân đế quốc với quốc lực yếu, dám trêu chọc Đức Chí đế quốc chúng ta, chuyện này có chút quỷ dị, khiến cho người ta trong lòng cuối cùng có chút bất an. Theo thuộc hạ thấy, nên tốc chiến tốc thắng.


      Đại hoàng tử khuôn mặt lạnh lùng, liếc mắt quét qua vị tướng lãnh này:


      - Như thế nào, nhiều năm sống an nhàn như vậy đem dũng khí của ngươi toàn bộ phai mờ sao? Chi tiết của Tử Vân đế quốc chúng ta còn ràng sao? Cho dù là có con bài chưa lật, thủ đô rất nhanh bị phá, bọn họ sao còn chưa lấy ra chứ? Tới giờ phút này rồi, chẳng lẽ bọn họ còn có thể có cái gì để thay đổi cục diện?


      - Lời tuy là thế, nhưng...


      - Tốt lắm, ngươi lui ra , việc ngươi tại nên làm, chính là làm tròn phận tác chiến!


      Tướng lãnh khuyên bảo có kết quả, chỉ đành cầu nguyện chiến thuận buồm xuôi gió.


      Lúc này, cách đó xa binh lính bỗng nhiên truyền đến trận xôn xao, cả đám chỉ vào ba điểm đen mơ hồ xuất bầu trời, la hoảng:


      - Mau nhìn, kia... Kia là cái gì!


      Đại hoàng tử cùng tướng lãnh kia nhận ra dị thường của binh lính vội vàng theo nơi bọn họ chỉ, nhìn lên bầu trời.


      Chỉ thấy phía cuối chân trời xa xăm biết khi nào chạy tới ba quái vật lớn đúc bằng cương thiết (sắt thép), quái vật lớn này từ xa xa nhìn lại, dài chừng gần trăm thước, ấy chục thước. Ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống, trận hàn ý lạnh lẽo từ mặt ngoài áo giáp sắt thép kia ra, giống như mãnh thú lộ ra răng nanh sắc bén, tản ra hơi thở khiến kẻ khác rét mà run.


      - Ít nhất là trung cấp văn minh siêu cấp gia tộc mới có tư cách điều khiển tuần chiến hạm!


      Đại hoàng tử kiến thức rộng rãi trước tiên nhận ra lai lịch ba quái thú sắt thép này.


      Tuần chiến hạm, chính là ba chiến thuyền này, đây tuyệt đối phải là tứ cấp văn minh gia tộc bình thường có được. Chủ nhân mấy chiến hạm này hoặc là đến từ hoàng thất tứ cấp văn minh nào đó, hoặc là đến từ gia tộc quyền thế của ngũ cấp văn minh nào đó.


      Chờ tuần chiến hạm này dần dần bay lại gần, bằng vào loại đạo cụ cùng loại với kính viễn vọng, Đại hoàng tử lập tức nhận ra đại biểu văn minh sau lưng mấy chiến hạm đó:


      - Huy chương kia, hẳn là phải... Lục cấp văn minh?


      Lục cấp văn minh!?


      Đại hoàng tử cùng vị tướng lãnh kia đồng thời hít ngụm lãnh khí.


      Tứ cấp văn minh muốn tiêu diệt Đức Chí đế quốc bọn họ, tuyệt đối so với bọn họ diệt Tử Vân đế quốc còn thoải mái hơn, nếu chống lại ngũ cấp văn minh, bọn họ hề có sức phản kháng. Còn như lục cấp văn minh...


      Đại hoàng tử nhìn ba chiến thuyền chiến hạm phi hành ở trung thậm chí ngay cả tên nỏ cũng khó bắn tới kia... Nếu thực phát sinh đánh nhau, đó tuyệt đối là đơn phương giết chóc.


      - Nhất định là vị quý tộc lục cấp văn minh nào đó tò mò nghe được bên này tiếng chém giết cho nên đến xem.


      Đại hoàng tử trong lòng đoán. tự nhiên nghĩ đến Tử Vân đế quốc có thể có quan hệ gì cùng lục cấp văn minh. Dù sao địa vị của song phương trong lúc này khác biệt quá lớn. Ai có thể tưởng tượng nổi, con kiến cùng người có thể trở thành bằng hữu sao?


      Rất nhanh, Đại hoàng tử biết mình sai lầm, hơn nữa sai lầm thực quá lớn.


      Ba chiến thuyền tuần chiến hạm nhanh chóng xẹt qua bầu trời của quân đội Đức Chí đế quốc, giống như con liệp ưng vồ tới, phát động tiến công mãnh liệt đối với con mồi dưới mặt đất. Vô số ma hạch tạc đạn (bom ma hạch) bị nhân viên ba chiến thuyền chiến hạm, giống như đòi tiền ( iễn phí) thông qua loại trang bị phóng xuống phía dưới.


      Trong loại ma thú chi hạch này chứa đại bộ phận năng lượng của đầu ma thú trước khi chết, được gia công đặc biệt sau đó chỉ cần rót vào đấu khí của cấp Kiếm Sư, liền có thể làm cho năng lượng bên trong trở nên cực kỳ ổn định, khi gặp va chạm kịch liệt, lập tức sinh ra nổ mạnh, vì thế tạo thành trùng kích có tính hủy diệt đối với bốn phương tám.


      viên nhất giai ma hạch tạc đạn có thể làm cho phạm vi mười thước hóa thành phế tích, trong ba mươi thước hết thảy sinh mệnh tử vong đương trường (chết tại chỗ), phạm vi sát thương lan tràn đến trăm mét. Mà tứ giai, ngũ giai, ma hạch tạc đạn, uy lực lại khủng bố đến mức có thể phá hủy thành trì.


      Chẳng qua ma hạch tạc đạn có được uy lực đáng sợ như thế, nhưng chi phí chế tạo cũng cực kỳ tốn kém. viên nhất giai ma hạch tạc đạn thị trường ít nhất cũng mười vạn kim tệ, nhị giai, tam giai thậm chí càng quý! Chính là ba chiến thuyền chiến hạm vừa rồi phóng ra mấy trăm khỏa ma hạch tạc đạn, giá trị đủ để cho quốc khố của tam cấp văn minh Tử Vân đế quốc hoàn toàn trống rỗng, hơn nữa còn vì mắc nợ mà rầu rĩ.


      Chiến tranh, chính là đánh vào tiền tài! Đạo lý này quán triệt nguyên vẹn công kích của ba chiến thuyền tuần chiến hạm!


      Chẳng qua, nhiều kim tệ nện xuống như vậy, hiệu quả thu được cũng là cực kỳ đáng sợ.


      Hoàn toàn thể gọi là chiến đấu cùng cấp bậc, hoàn toàn đem binh lính của Đức Chí đế quốc đánh cho tối tăm. Mấy trăm khỏa ma hạch tạc đạn nhắm vào đám người dày đặc oanh tạc, trực tiếp đem mặt đất biến thành mảnh bằng phẳng, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, tạo thành thương vong thảm trọng nhất cho Đức Chí đế quốc trong nửa tháng chiến tranh. Vừa rồi trong lần công kích đến mười giây, chừng hai, ba vạn binh lính đột tử đương trường, thi cốt vô tồn (thịt nát xương tan), nhân số thương vong lại vượt qua mười vạn người. nguồn


      Dưới loại công kích khủng bố này ai có khả năng ngăn cản, toàn quân chỉ trong khoảnh khắc tan vỡ giống như ôn dịch!


      cần Đại hoàng tử hạ lệnh, thậm chí cũng cần thượng cấp bọn họ ra lệnh, hơn ba mươi vạn quân đội của Đức Chí đế quốc lấy thế "Binh bại như núi đổ", hoảng loạn bỏ chạy.


      Tuy rằng bọn họ còn có hơn ba mươi vạn người, còn có thể phát động vài lần tiến công, chẳng qua tất cả đều là chuyện có ý nghĩa.


      Nguyên nhân?


      Nhìn thấy quái vật sắt thép lớn bay bầu trời kia, ngươi công kích như thế nào? Duy nhất viễn trình tên nỏ, lại bắn xuyên qua ngoại giáp của thứ bằng sắt thép đúc kia. Đầu thạch cơ (máy ném đá) cồng kềnh có lẽ có thể tạo thành chút uy hiếp cho chiến hạm này, nhưng vấn đề là máy ném đá rốt cục có ném được cao như vậy hay , cho dù ném được cao như thế, tốc độ phi hành của thứ kia vượt qua ba trăm km giờ, làm sao có khả năng ném trúng?


      Từ khi ba chiến thuyền tuần chiến hạm bắt đầu phát động công kích, chiến đấu cũng kết thúc.


      lục cấp văn minh tham chiến!


      lục cấp văn minh nếu muốn phá hủy cái tam cấp văn minh, chỉ cần phái vài chiến thuyền tuần chiến hạm, ở bầu trời thành thị phồn hoa đưa ra vài khỏa ma hạch tạc đạn tứ giai, có thể khoảnh khắc làm đế quốc đầu hàng vô điều kiện!


      Chênh lệch, đây là chênh lệch quốc lực của cấp bậc văn minh mang đến!


      Quân đội của Đức Chí đế quốc gần như khiến Tử Vân đế quốc toàn bộ thất thủ, bị vẻn vẹn ba chiến thuyền chiến hạm của Hải Sâm đế quốc Lâm gia gia tộc hoàn toàn đánh tan!

    2. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 16: Phong thưởng

      Ba chiến thuyền tuần chiến hạm đỗ lại quảng trường rộng lớn phía trước hoàng cung Tử Vân đế quốc.


      Tử Vân đế quốc Tử Hạo, cùng với tất cả đại thần toàn bộ ở trước chiến hạm lấy loại tư thái thấp kém, cung kính nghênh đón Sứ giả của gia tộc Lục cấp văn minh từ chiến hạm xuống.


      Vừa rồi ở ngoài thành ba chiến thuyền tuần chiến hạm bộc phát sức chiến đấu, hoàn toàn làm ọi người ở Tử Vân thấy được cường đại của Lục cấp văn minh, bởi vậy, mọi người ở đây hành lễ, cực kỳ cung kính chỗ nào phải phát ra từ nội tâm!


      Cánh cửa của ba chiến thuyền tuần chiến hạm mở ra, mười tám vị nam tử thành viên Lâm gia đa phần từ ba, đến bốn mươi tuổi thân mặc y phục sang trọng. Mười chín người này tuy rằng cố ý biểu lộ ra hơi thở quý tộc gì, nhưng loại bình tĩnh ung dung tự nhiên của người , lại làm cho người ta sinh ra trận tự ti phát ra từ nội tâm. Giống như dân bản xứ cả đời chưa ra khỏi nông thôn, bỗng nhiên lại gặp đám người thân mặc tây trang, giống như người thành phố kiêu xa quý phái chỉ thấy TV, trong lòng tò mò và sợ hãi.


      Chân chính khiến kẻ khác kinh ngạc chính là, mười chín người tới này, lại đều ngoại lệ, tất cả đều là cao thủ cấp Kiếm Sư.


      Gia tộc quyền thế của Lục cấp văn minh cường đại, khiến mọi người của Tử Vân đế quốc đều rung động sâu.


      Tử Hạo dù sao cũng là hoàng đế lâu, phản ứng cực nhanh, theo ra hiệu, tất cả đại thần của Tử Vân đế quốc toàn bộ khom người sâu:


      - Tử Vân đế quốc hoàng thất tộc trưởng Tử Hạo, gửi lời thăm hỏi tôn kính nhất tới các vị sứ giả tôn quý.


      Sứ giả Lâm gia chẳng qua là thoáng gật gật đầu, cũng liếc nhìn , trực tiếp về phía Lâm Dương. mặc bộ lễ phục của gia tộc lạc hậu mấy trăm năm, đám người ra chỉ cần liếc mắt có thể nhận ra.


      Sứ giả Lâm gia gật gật đầu, đám người Tử Hạo chẳng những cảm thấy cái gì ổn, ngược lại trong lòng rất là kinh hỉ.


      Lấy chênh lệch lớn giữa Lục cấp văn minh cùng Tam cấp văn minh, hoàn toàn có thể trực tiếp đem hoàng đế Tam cấp văn minh để vào mắt, căn bản cần để ý đến ý nghĩ của bọn họ. Nhưng trước mắt vị Sứ giả Lâm gia này khi gật đầu, thể nghi ngờ chứng minh thái độ của bọn họ truyền đạt tia hữu hảo, tổn thất gần như nửa giang sơn giờ khắc này dường như cũng đáng.


      Đương nhiên, quan trọng nhất chính là lực ảnh hưởng.


      Gia tộc Lâm gia quyền thế của Lục cấp văn minh, trợ giúp Tử Vân đế quốc bọn họ đánh đuổi quân xâm lược của Đức Chí đế quốc, tin tức này nếu rơi vào tai của các chư quốc xung quanh, tạo thành ảnh hưởng dữ dội lớn? Ít nhất mấy trăm năm có quốc gia nào còn dám trêu chọc Tử Vân đế quốc.


      Tổn thất nửa giang sơn? Tin tưởng rằng bao lâu sau, chờ sau khi Đức Chí đế quốc biết được thân phận chân thực của Lâm Dương, khẳng định mang theo đại lượng tài bảo, ngoan ngoãn tới bồi tội.


      - Lâm Dương tộc trưởng. Đầu tiên, xin cho ta thay mặt tộc trưởng gia tộc gửi lòng biết ơn tới ngươi, cảm tạ nhất mạch gia tộc các ngươi bồi dưỡng ra nhân tài kiệt xuất như thế.


      Lâm Dương ra vẻ trấn định ưỡn ngực, nghiêm mặt :


      - Đây đều là lúc trước gia tộc có phương pháp dạy dỗ, tại hạ dám kể công.


      Sứ giả kia cười hòa ái, bồi dưỡng ra nhất giai Kiếm Sư mười tám tuổi, gần như có thể đoán được trong trăm năm gia tộc lại xuất thêm vị Đại Kiếm Sư. khi Lâm Dương trước mắt là phụ thân của vị Đại Kiếm Sư kia, phụ bằng tử quý (cha nhờ vào con giỏi), ngày sau chính là tiến vào trưởng lão viện cũng phải là có khả năng. Bởi vậy, trong lòng sớm có ý niệm đặt quan hệ cùng vị tộc trưởng chi thứ này:


      - Lâm Dương tộc trưởng khiêm tốn rồi, có thể dạy ra đứa con vĩ đại như thế, thể tính công của ngài. Tộc trưởng đại nhân biết được việc này, cảm tạ ngươi vì gia tộc làm ra cống hiến lớn lao, quyết định tăng ngươi lên làm tứ cấp chấp của gia tộc.


      Tứ cấp chấp !


      Lâm Dương trong lòng hít ngụm lãnh khí!


      Phân chia quyền lợi của Lâm gia, ngoại trừ trưởng lão, chính là đến lục cấp chấp !


      Phải biết rằng, loại gia tộc quyền thế trung, cao cấp văn minh này, thành viên trong tộc ít nhất cũng có hơn mười vạn, xem Lâm gia là đệ nhất gia tộc của lục cấp văn minh như thế, thành viên tuyệt đối dưới ngàn vạn, nếu là tính số kiếm sĩ, hộ vệ, lính đánh thuê, hạ nhân vì gia tộc dốc sức, con số này ít nhất còn vượt qua 100 lần.


      Tứ cấp chấp phía tuy rằng còn có ngũ cấp, lục cấp chấp , cùng với trưởng lão hội là trung tâm chân chính của gia tộc. Nhưng tứ cấp chấp quyền lợi to lớn, tuyệt đối có thể nắm giữ vận mệnh của hơn mười vạn người, cùng địa vị tại của , tuyệt đối là cái trời cái dưới đất.


      Vị sứ giả kia hiển nhiên đối với vẻ giật mình của Lâm Dương tỏ vẻ hiểu được, bước lên trời, đúng là loại tượng này.


      Kỳ , dựa theo tiềm lực tính toán, vị phụ thân của nhất giai Kiếm Sư mười tám tuổi, dù cho tấn chức ngũ cấp chấp , cũng là đương nhiên. Chẳng qua ngẫm lại Lâm Dương tiên sinh sinh hoạt ở trình độ lạc hậu, cho dù cho quyền lợi lớn, làm sao có thể quản lý được nghiệp và thủ hạ? Quyền lợi chức nghiệp của Tứ cấp chấp , trưởng lão hội gần như buông tha toàn bộ, chỉ ôm ý tưởng hy sinh phần sản nghiệp đổi lấy trung thành của vị tứ giai Đại Kiếm Sư tương lai.


      - Cảm tạ tài bồi của tộc trưởng đối với Lâm Dương, tại hạ nhất định dốc hết toàn lực, hoàn thành nhiệm vụ gia tộc bàn phó, kinh doanh tốt sản nghiệp gia tộc giao.


      Sứ giả còn vội vàng bồi thêm câu:


      - Thúc giục con cháu gia tộc cố gắng tu luyện cũng thể bỏ quên a.


      Lâm Dương vừa nghe, nhất thời liên tục gật đầu:


      - Đúng đúng, điểm này chúng ta tự nhiên nắm chặt. Tranh thủ cố gắng bồi dưỡng ra người kém hơn Lâm Thành Kiếm Sư con ta, làm vẻ vang gia tộc.


      Sứ giả đồng thời gật đầu xác nhận, trong lòng thầm :


      - Nếu nhất mạch các ngươi có thể lại bồi dưỡng ra nhất giai Kiếm Sư mười tám tuổi, chỉ cần chờ sau khi hai vị nhất giai Kiếm Sư lớn lên trở thành Đại Kiếm Sư, sợ rằng đều có tư cách tranh cử tộc trưởng gia tộc."


      Thế giới này là như thế, phía sau quyền lợi lớn lao phải có vũ lực mạnh mẽ duy trì!


      Sứ giả vài câu, dò xét phía sau Lâm Dương lát. Tuy rằng lần này Lâm Dương đem vài vị trưởng lão của gia tộc cùng với Lâm Tuyết toàn bộ mang đến, nhưng sứ giả này liếc mắt là nhìn ra, trong mọi người tu vi cao nhất, cũng mới chỉ là bát cấp Kiếm Sĩ mà thôi, căn bản thấy bóng dáng của vị Kiếm Sư chính thức kia.


      - Lâm Dương chấp , chẳng biết quý tử Lâm Thành thiếu gia có ở đây ? Tộc trưởng đại nhân còn có phong thưởng thêm đối với , biết có thể gọi ra...


      Lâm Dương vẻ mặt hổ thẹn :


      - Sứ giả đại nhân có điều biết, nhi tử của ta, bản thân chính là cuồng nhân tu luyện, gần như có lúc nào đem việc tu luyện đặt ở vị trí đệ nhất... tại lại ra ngoài lịch lãm đến nay vẫn chưa trở về.


      Sứ giả có chút tiếc nuối gật gật đầu, đối với loại tượng này tỏ vẻ hiểu, đồng thời hỏi:


      - biết khi nào có thể trở về?


      - Việc này... từ trước đến nay Lâm Thành lịch lãm có quy định thời gian, nhanh tháng, chậm ba, năm năm.


      - Ba, năm năm... Tộc trưởng đại nhân chính là muốn triệu kiến Lâm Thành các hạ, nếu tìm thấy , chỉ sợ khó có thể báo cáo kết quả công tác...


      Sứ giả nhíu mày.


      ra hoài nghi Lâm Dương dối, dù sao còn có người ngốc đến nỗi muốn chịu hậu quả diệt tộc. Hơn nữa sớm thông qua quan hệ với Kiếm Sư công hội điều tra qua, trong phạm vi của Tử Vân đế quốc đích xác xuất nhất giai Kiếm Sư tên là Lâm Thành.


      Lâm Dương cười khổ, cũng có biện pháp gì:


      - Xin sứ giả đại nhân yên tâm, việc này chúng ta phát động nhân lực của gia tộc tìm, Hôi Sắc sâm lâm lịch lãm, tin tưởng rằng qua bao lâu có thể tìm được.


      Sứ giả gật gật đầu, thở dài hơi:


      - Chỉ có thể như thế. Hy vọng thời gian đừng quá dài, để tộc trưởng đại nhân đợi lâu.


      Lâm Dương liên tục xác nhận.


      Chẳng qua đúng lúc này, Tử Hạo bệ hạ cùng La Mạn Kiếm Sư đồng dạng tiến đến tiếp đón bỗng nhiên phát ra tiếng thét kinh hãi: nguồn


      - Ngươi ?


      thị vệ hướng bẩm báo lập tức quỳ mặt đất:


      - Thuộc hạ tuyệt dám có gì lừa dối.


      Tử Hạo vẻ mặt kinh hỉ liền mấy lời:


      - Thưởng, trọng thưởng.


      xong, bước nhanh về phía Lâm Dương cùng với vị sứ giả kia, cung kính hành lễ :


      - Lâm Dương tộc trưởng, sứ giả đại nhân, vừa rồi chúng tôi nghe thuộc hạ bẩm báo, có tin tức của Lâm Thành các hạ.


      Lâm Dương cùng sứ giả kia vừa nghe, đồng thời mặt lộ vẻ vui mừng:


      - ở đâu?


      - Kiếm Sư công hội của đế đô.


      đến đây, với vẻ mặt hâm mộ với Lâm Dương:


      - Lâm Thành các hạ vừa mới tới Kiếm Sư công hội, xin chứng thực nhị giai Kiếm Sư chức nghiệp. Tin tưởng rằng sau hồi trải qua nghiệm chứng của La Mạn Kiếm Sư, Lâm Thành các hạ nhất định có thể thuận lợi hoàn thành tấn chức nhị giai Kiếm Sư.

    3. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 16: Phong thưởng

      Ba chiến thuyền tuần chiến hạm đỗ lại quảng trường rộng lớn phía trước hoàng cung Tử Vân đế quốc.


      Tử Vân đế quốc Tử Hạo, cùng với tất cả đại thần toàn bộ ở trước chiến hạm lấy loại tư thái thấp kém, cung kính nghênh đón Sứ giả của gia tộc Lục cấp văn minh từ chiến hạm xuống.


      Vừa rồi ở ngoài thành ba chiến thuyền tuần chiến hạm bộc phát sức chiến đấu, hoàn toàn làm ọi người ở Tử Vân thấy được cường đại của Lục cấp văn minh, bởi vậy, mọi người ở đây hành lễ, cực kỳ cung kính chỗ nào phải phát ra từ nội tâm!


      Cánh cửa của ba chiến thuyền tuần chiến hạm mở ra, mười tám vị nam tử thành viên Lâm gia đa phần từ ba, đến bốn mươi tuổi thân mặc y phục sang trọng. Mười chín người này tuy rằng cố ý biểu lộ ra hơi thở quý tộc gì, nhưng loại bình tĩnh ung dung tự nhiên của người , lại làm cho người ta sinh ra trận tự ti phát ra từ nội tâm. Giống như dân bản xứ cả đời chưa ra khỏi nông thôn, bỗng nhiên lại gặp đám người thân mặc tây trang, giống như người thành phố kiêu xa quý phái chỉ thấy TV, trong lòng tò mò và sợ hãi.


      Chân chính khiến kẻ khác kinh ngạc chính là, mười chín người tới này, lại đều ngoại lệ, tất cả đều là cao thủ cấp Kiếm Sư.


      Gia tộc quyền thế của Lục cấp văn minh cường đại, khiến mọi người của Tử Vân đế quốc đều rung động sâu.


      Tử Hạo dù sao cũng là hoàng đế lâu, phản ứng cực nhanh, theo ra hiệu, tất cả đại thần của Tử Vân đế quốc toàn bộ khom người sâu:


      - Tử Vân đế quốc hoàng thất tộc trưởng Tử Hạo, gửi lời thăm hỏi tôn kính nhất tới các vị sứ giả tôn quý.


      Sứ giả Lâm gia chẳng qua là thoáng gật gật đầu, cũng liếc nhìn , trực tiếp về phía Lâm Dương. mặc bộ lễ phục của gia tộc lạc hậu mấy trăm năm, đám người ra chỉ cần liếc mắt có thể nhận ra.


      Sứ giả Lâm gia gật gật đầu, đám người Tử Hạo chẳng những cảm thấy cái gì ổn, ngược lại trong lòng rất là kinh hỉ.


      Lấy chênh lệch lớn giữa Lục cấp văn minh cùng Tam cấp văn minh, hoàn toàn có thể trực tiếp đem hoàng đế Tam cấp văn minh để vào mắt, căn bản cần để ý đến ý nghĩ của bọn họ. Nhưng trước mắt vị Sứ giả Lâm gia này khi gật đầu, thể nghi ngờ chứng minh thái độ của bọn họ truyền đạt tia hữu hảo, tổn thất gần như nửa giang sơn giờ khắc này dường như cũng đáng.


      Đương nhiên, quan trọng nhất chính là lực ảnh hưởng.


      Gia tộc Lâm gia quyền thế của Lục cấp văn minh, trợ giúp Tử Vân đế quốc bọn họ đánh đuổi quân xâm lược của Đức Chí đế quốc, tin tức này nếu rơi vào tai của các chư quốc xung quanh, tạo thành ảnh hưởng dữ dội lớn? Ít nhất mấy trăm năm có quốc gia nào còn dám trêu chọc Tử Vân đế quốc.


      Tổn thất nửa giang sơn? Tin tưởng rằng bao lâu sau, chờ sau khi Đức Chí đế quốc biết được thân phận chân thực của Lâm Dương, khẳng định mang theo đại lượng tài bảo, ngoan ngoãn tới bồi tội.


      - Lâm Dương tộc trưởng. Đầu tiên, xin cho ta thay mặt tộc trưởng gia tộc gửi lòng biết ơn tới ngươi, cảm tạ nhất mạch gia tộc các ngươi bồi dưỡng ra nhân tài kiệt xuất như thế.


      Lâm Dương ra vẻ trấn định ưỡn ngực, nghiêm mặt :


      - Đây đều là lúc trước gia tộc có phương pháp dạy dỗ, tại hạ dám kể công.


      Sứ giả kia cười hòa ái, bồi dưỡng ra nhất giai Kiếm Sư mười tám tuổi, gần như có thể đoán được trong trăm năm gia tộc lại xuất thêm vị Đại Kiếm Sư. khi Lâm Dương trước mắt là phụ thân của vị Đại Kiếm Sư kia, phụ bằng tử quý (cha nhờ vào con giỏi), ngày sau chính là tiến vào trưởng lão viện cũng phải là có khả năng. Bởi vậy, trong lòng sớm có ý niệm đặt quan hệ cùng vị tộc trưởng chi thứ này:


      - Lâm Dương tộc trưởng khiêm tốn rồi, có thể dạy ra đứa con vĩ đại như thế, thể tính công của ngài. Tộc trưởng đại nhân biết được việc này, cảm tạ ngươi vì gia tộc làm ra cống hiến lớn lao, quyết định tăng ngươi lên làm tứ cấp chấp của gia tộc.


      Tứ cấp chấp !


      Lâm Dương trong lòng hít ngụm lãnh khí!


      Phân chia quyền lợi của Lâm gia, ngoại trừ trưởng lão, chính là đến lục cấp chấp !


      Phải biết rằng, loại gia tộc quyền thế trung, cao cấp văn minh này, thành viên trong tộc ít nhất cũng có hơn mười vạn, xem Lâm gia là đệ nhất gia tộc của lục cấp văn minh như thế, thành viên tuyệt đối dưới ngàn vạn, nếu là tính số kiếm sĩ, hộ vệ, lính đánh thuê, hạ nhân vì gia tộc dốc sức, con số này ít nhất còn vượt qua 100 lần.


      Tứ cấp chấp phía tuy rằng còn có ngũ cấp, lục cấp chấp , cùng với trưởng lão hội là trung tâm chân chính của gia tộc. Nhưng tứ cấp chấp quyền lợi to lớn, tuyệt đối có thể nắm giữ vận mệnh của hơn mười vạn người, cùng địa vị tại của , tuyệt đối là cái trời cái dưới đất.


      Vị sứ giả kia hiển nhiên đối với vẻ giật mình của Lâm Dương tỏ vẻ hiểu được, bước lên trời, đúng là loại tượng này.


      Kỳ , dựa theo tiềm lực tính toán, vị phụ thân của nhất giai Kiếm Sư mười tám tuổi, dù cho tấn chức ngũ cấp chấp , cũng là đương nhiên. Chẳng qua ngẫm lại Lâm Dương tiên sinh sinh hoạt ở trình độ lạc hậu, cho dù cho quyền lợi lớn, làm sao có thể quản lý được nghiệp và thủ hạ? Quyền lợi chức nghiệp của Tứ cấp chấp , trưởng lão hội gần như buông tha toàn bộ, chỉ ôm ý tưởng hy sinh phần sản nghiệp đổi lấy trung thành của vị tứ giai Đại Kiếm Sư tương lai.


      - Cảm tạ tài bồi của tộc trưởng đối với Lâm Dương, tại hạ nhất định dốc hết toàn lực, hoàn thành nhiệm vụ gia tộc bàn phó, kinh doanh tốt sản nghiệp gia tộc giao.


      Sứ giả còn vội vàng bồi thêm câu:


      - Thúc giục con cháu gia tộc cố gắng tu luyện cũng thể bỏ quên a.


      Lâm Dương vừa nghe, nhất thời liên tục gật đầu:


      - Đúng đúng, điểm này chúng ta tự nhiên nắm chặt. Tranh thủ cố gắng bồi dưỡng ra người kém hơn Lâm Thành Kiếm Sư con ta, làm vẻ vang gia tộc.


      Sứ giả đồng thời gật đầu xác nhận, trong lòng thầm :


      - Nếu nhất mạch các ngươi có thể lại bồi dưỡng ra nhất giai Kiếm Sư mười tám tuổi, chỉ cần chờ sau khi hai vị nhất giai Kiếm Sư lớn lên trở thành Đại Kiếm Sư, sợ rằng đều có tư cách tranh cử tộc trưởng gia tộc."


      Thế giới này là như thế, phía sau quyền lợi lớn lao phải có vũ lực mạnh mẽ duy trì!


      Sứ giả vài câu, dò xét phía sau Lâm Dương lát. Tuy rằng lần này Lâm Dương đem vài vị trưởng lão của gia tộc cùng với Lâm Tuyết toàn bộ mang đến, nhưng sứ giả này liếc mắt là nhìn ra, trong mọi người tu vi cao nhất, cũng mới chỉ là bát cấp Kiếm Sĩ mà thôi, căn bản thấy bóng dáng của vị Kiếm Sư chính thức kia.


      - Lâm Dương chấp , chẳng biết quý tử Lâm Thành thiếu gia có ở đây ? Tộc trưởng đại nhân còn có phong thưởng thêm đối với , biết có thể gọi ra...


      Lâm Dương vẻ mặt hổ thẹn :


      - Sứ giả đại nhân có điều biết, nhi tử của ta, bản thân chính là cuồng nhân tu luyện, gần như có lúc nào đem việc tu luyện đặt ở vị trí đệ nhất... tại lại ra ngoài lịch lãm đến nay vẫn chưa trở về.


      Sứ giả có chút tiếc nuối gật gật đầu, đối với loại tượng này tỏ vẻ hiểu, đồng thời hỏi:


      - biết khi nào có thể trở về?


      - Việc này... từ trước đến nay Lâm Thành lịch lãm có quy định thời gian, nhanh tháng, chậm ba, năm năm.


      - Ba, năm năm... Tộc trưởng đại nhân chính là muốn triệu kiến Lâm Thành các hạ, nếu tìm thấy , chỉ sợ khó có thể báo cáo kết quả công tác...


      Sứ giả nhíu mày.


      ra hoài nghi Lâm Dương dối, dù sao còn có người ngốc đến nỗi muốn chịu hậu quả diệt tộc. Hơn nữa sớm thông qua quan hệ với Kiếm Sư công hội điều tra qua, trong phạm vi của Tử Vân đế quốc đích xác xuất nhất giai Kiếm Sư tên là Lâm Thành.


      Lâm Dương cười khổ, cũng có biện pháp gì:


      - Xin sứ giả đại nhân yên tâm, việc này chúng ta phát động nhân lực của gia tộc tìm, Hôi Sắc sâm lâm lịch lãm, tin tưởng rằng qua bao lâu có thể tìm được.


      Sứ giả gật gật đầu, thở dài hơi:


      - Chỉ có thể như thế. Hy vọng thời gian đừng quá dài, để tộc trưởng đại nhân đợi lâu.


      Lâm Dương liên tục xác nhận.


      Chẳng qua đúng lúc này, Tử Hạo bệ hạ cùng La Mạn Kiếm Sư đồng dạng tiến đến tiếp đón bỗng nhiên phát ra tiếng thét kinh hãi: nguồn


      - Ngươi ?


      thị vệ hướng bẩm báo lập tức quỳ mặt đất:


      - Thuộc hạ tuyệt dám có gì lừa dối.


      Tử Hạo vẻ mặt kinh hỉ liền mấy lời:


      - Thưởng, trọng thưởng.


      xong, bước nhanh về phía Lâm Dương cùng với vị sứ giả kia, cung kính hành lễ :


      - Lâm Dương tộc trưởng, sứ giả đại nhân, vừa rồi chúng tôi nghe thuộc hạ bẩm báo, có tin tức của Lâm Thành các hạ.


      Lâm Dương cùng sứ giả kia vừa nghe, đồng thời mặt lộ vẻ vui mừng:


      - ở đâu?


      - Kiếm Sư công hội của đế đô.


      đến đây, với vẻ mặt hâm mộ với Lâm Dương:


      - Lâm Thành các hạ vừa mới tới Kiếm Sư công hội, xin chứng thực nhị giai Kiếm Sư chức nghiệp. Tin tưởng rằng sau hồi trải qua nghiệm chứng của La Mạn Kiếm Sư, Lâm Thành các hạ nhất định có thể thuận lợi hoàn thành tấn chức nhị giai Kiếm Sư.

    4. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 17: Tấn chức nhị giai

      - Chứng thực Nhị giai Kiếm Sư!?


      Lúc này đây giật mình chỉ có sứ giả đến từ Lâm Gia, mà còn bao gồm cả đám người Tử Hạo, La Mạn Kiếm Sư.


      Đám người La Mạn Kiếm Sư tuy rằng khiến Lâm Dương khi truyền lại tin tức, mơ hồ tạo thành ám chỉ cho Sứ giả Lâm gia, nhưng trong lòng bọ họ cũng chắc, biết Lâm Thành rốt cục có là nhị giai Kiếm Sư hay .


      Nhất là La Mạn Kiếm Sư, hơn tháng trước Lâm Thành mới qua tay khảo hạch nhất giai Kiếm Sư, lúc này mới qua bao lâu lại khảo hạch nhị giai Kiếm Sư? có khả năng tiến bộ nhanh đến mức như vậy!


      Sứ giả Lâm gia cũng giống như vậy, khi bọ họ biết Lâm Thành kích sát (giết chết) vị nhị giai Kiếm Sư tuy rằng giật mình, nhưng vẫn chỉ nghĩ rằng do đánh lén, hạ độc mấy cách này. Chính diện giao phong? Gần như nhóm sứ giả này chút nghĩ đến. Dù sao bọn họ cũng chứng kiến việc đó, hơn nữa hơn tháng trước Lâm Thành mới đạt được chứng thực Kiếm Sư. Kiếm Sư có khả năng tấn chức đến trình độ nhị giai chỉ trong tháng.


      Nhưng tin tức tại thị vệ báo lại, lại tới xin chứng thực nhị giai Kiếm Sư. như thế, cho dù Lâm Thành có thực lực của nhị giai Kiếm Sư, sợ rằng cũng cách bao xa, nếu có khả năng đến xin khảo hạch nhị giai Kiếm Sư.


      Lại liên tưởng đến việc từng giết chết vị nhị giai Kiếm Sư tấn chức nhiều năm …


      Thấy thần sắc giật mình của mọi người, cuối cùng vẫn là vị Sứ giả kia của Lâm gia lên tiếng trước:


      - Lâm Thành các hạ rốt cục có thực lực nhị giai Kiếm Sư hay , khảo hạch xong biết.


      La Mạn Kiếm Sư gật gật đầu:


      - Ta trước Kiếm Sư công hội, phụ trách Lâm Thành các hạ tiến hành khảo hạch.


      Sứ giả Lâm gia uyển chuyển đề nghị:


      - biết khảo hạch lần này, có thể cho chúng ta ở bên ngoài quan sát? Bạn xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm


      La Mạn Kiếm Sư làm sao có chút do dự, lập tức gật đầu :


      - Đây là vinh hạnh của chúng ta. Xin mời bên này.


      Sứ giả Lâm gia gật gật đầu, đồng thời lấy ngữ khí vô cùng hâm mộ :


      - Lâm Dương chấp , nhi tử Lâm Thành các hạ của ngài quả thực là thiên tài trong thiên tài. Nếu như đúng theo lời có thể thuận lợi thông qua khảo hạch, mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư, đây chính là thành tích kinh người chưa từng xuất trong lịch sử của Lâm gia gia tộc chúng ta. Ta gần như có thể đoán được thành tự vĩ đại thể đo lường được của trong tương lai. Cảm tạ ngài và vị quý phu nhân kia của ngài, sinh cho gia tộc huyết thống ưu tú như thế.


      - Sứ giả đại nhân quá khen, quá khen.


      Cả người Lâm Dương đều có loại cảm giác như mộng ảo.


      Trước kia sau khi nghe được con mình tấn chức Kiếm Sư chính thức, cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất đời này, tại biết được con mình ngờ đến khảo hạch nhị giai Kiếm Sư, vui sướng quá lớn, khiến lâu thể hoàn hồn, chỉ sợ đây là giấc mơ, qua giấc mộng tất cả tan biến.


      Mấy người tốc độ rất nhanh, dù sao nhị giai Kiếm Sư trẻ tuổi như thế ý nghĩa phía sau rất phi phàm, tất cả mọi người đều muốn kiến thức qua lần vị Kiếm Sư trẻ tuổi này rốt cục là thần thánh phương nào, có phải là loại ba đầu sáu tay .


      Kiếm Sư công hội, vẫn như trước Diễn võ trường.


      Ở bên cạnh ghế thượng tọa, Lăng Vân ngồi sắp xếp lại các bước ngưng tụ Kiếm Hồn. Bên cạnh thị nữ hết sức dụng tâm thị hầu, luôn luôn nhìn Lăng Vân với ánh mắt quyến rũ, thậm chí ngay cả ngôn từ cử chỉ cũng lấy phương thức ám chỉ gần như trần trụi, chỉ cần là nam nhân liền tuyệt đối biết chuyện gì.


      vị Kiếm Sư trẻ tuổi tuấn như vậy, ai hy vọng đặt cho dù chỉ là điểm quan hệ cùng chứ?


      Chẳng qua đối với ám chỉ của này, Lăng Vân cũng làm như biết, vẫn như trước chăm chú tự hỏi làm sao có thể thông linh với bảo kiếm nhanh nhất.


      Chẳng biết đợi bao lâu, cửa của Kiếm Sư công hội bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân. Ngay sau đó đám người bao gồm tộc trưởng Lâm gia, trưởng lão, Tử Vân đế quốc hoàng đế, đại thần, La Mạn Kiếm Sư đến, tất cả vừa mừng vừa sợ đánh giá mình.


      Thấy những người này tiến vào, Lăng Vân liên tưởng đến nhân quả của thân phận này, vẫn đứng lên, tiến về phía trước có chút thi lễ:


      - Phụ thân đại nhân.


      Sau đó lại định hành lễ với Tử Vân đế quốc hoàng đế.


      Chẳng qua Lâm Dương có thể nhận lễ của Lăng Vân, Tử Hạo nào dám? đợi hành lễ, Tử Hạo liên tục xua tay :


      - Lâm Thành các hạ khách khí rồi, với thân phận Kiếm Sư của các hạ, thấy mấy người chúng ta, cũng cần hành lễ.


      Lăng Vân cũng cưỡng cầu, gật gật đầu.


      lần này tới đây để xin chứng thực Kiếm Sư, bởi vậy vẫn chưa tận lực giấu diếm cường độ năng lượng trong cơ thể mình. Bởi vậy, với kiến thức rộng rãi, Sứ giả Lâm Gia vừa vào cửa lập tức cảm ứng năng lượng dao động trong cơ thể - Nhị giai Kiếm Sư!


      Nghe và tận mắt chứng kiến, hiệu quả tạo thành tuyệt đối khác nhau rất lớn.


      - Quả nhiên … Mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư! là nhị giai Kiếm Sư.


      Vị Sứ giả này mơ hồ có chút đố kỵ, nhưng còn lại trong lòng càng nhiều vui mừng. Vì gia tộc vừa có thêm Kiếm Sư trẻ tuổi tiềm lực lớn mà cảm thấy vui sướng phát ra từ nội tâm.


      Ở cái thế giới cạnh tranh kịch liệt này, bất luận là bên trong quốc gia hay là bên trong gia tộc, toàn bộ đều rất đoàn kết. Cho dù có thể tồn tại tranh chấp và cạnh tranh nhất định, nhưng tuyệt đối có tình trạng dùng mọi thủ đoạn đưa người vào chỗ chết. Tất cả các thế lực các tổ chức trong lòng đều ràng, nội đấu tiêu hao lực lượng của chính mình, chỉ có đoàn kết lòng, cùng ra sức cho gia tộc, quốc gia mới có thể vĩnh viễn phồn vinh hưng thịnh.


      Đây chỉ là lục đục bên trong gia tộc, căn bản có khả năng là sinh tồn thế giới này.


      - Lâm Thành các hạ.


      Vị Sứ giả này tiến lên bước, khẽ thi lễ:


      - Tổng gia tộc tam giai Kiếm Sư Lâm Phong hướng ngươi vấn an.


      Lâm Dương vội vàng giới thiệu:


      - Vị này chính là sứ giả đến từ tổng gia tộc, Lâm Phong các hạ. đến từ tổng gia tộc, theo ý tộc trưởng tiến hành phong thưởng cho nhất mạch chúng ta do thành tích chúng ta đạt được. Đương nhiên, Thành nhi, nhất mạch chúng ta có thể có được thành tựu bậc này, hết thảy toàn bộ dựa vào cố gắng của ngươi.


      Lăng Vân hướng Lâm Phong Kiếm Sư đáp lễ, sau đó lại câu:


      - Phụ thân đại nhân quá lời rồi.


      - Tốt lắm, ta thấy hay là trước tiên để Lâm Thành các hạ hoàn thành chứng thực thăng cấp nhị giai Kiếm Sư .


      Lâm Phong xong, gật gật đầu với La Mạn Kiếm Sư, ý bảo có thể bắt đầu rồi.


      La Mạn Kiếm Sư đáp tiếng, :


      - Chứng thực nhị giai Kiếm Sư ngoại trừ kiểm tra cường độ năng lượng, áo giáp đấu khí, còn có kiên trì dưới mười chiêu của tam giai Kiếm Sư mà bất bại.


      đến đây, dừng lại chút rồi tiếp tục :


      - Từ cường độ năng lượng người xem ra, Lâm Thành các hạ hiển nhiên đủ tư cách, như vậy, xin xuất ra lần áo giáp đấu khí của ngươi .


      Lăng Vân gật gật đầu. Áo giáp đấu khí, thực ra chính là hình thành cỗ chân khí thực thể phóng ra, sau khi đạt tới Tiên thiên đại thừa, chân khí trong cơ thể có thể miễn cưỡng làm được điều này.


      La Mạn Kiếm Sư quan sát lát, gật gật đầu, tuy rằng áo giáp đấu khí còn có chút ổn định, nhưng nghĩ lại đối phương mới có mười tám tuổi, ngươi còn có thể gì?


      - Kế tiếp, hy vọng Lâm Thành các hạ có thể kiên trì dưới mười chiêu công kích của ta. Xin cẩn thận.


      Với thực lực tại của Lăng Vân, đừng kiên trì dưới mười chiêu của , nếu thực động thủ chừng còn có thể đánh bại . Bởi vậy, mười chiêu qua , vẫn như cũ mặt đỏ, khí bất suyễn ( thở gấp), lộ vẻ thoải mái.


      Qua mười chiêu, La Mạn Kiếm Sư lập tức thu kiếm, nhìn bộ dáng thoải mái kia của Lăng Vân, trong lòng thầm khiếp sợ:


      - Tiểu tử này dưới công kích của ta tam giai Kiếm Sưlại có thể thoải mái như thế, khó trách có thể đánh bại nhị giai Kiếm Sư đỉnh phong nhiều năm Trảm Nham. Trong đó trùng hợp có thể là nhân tố, nhưng quan trọng là có thực lực cường hãn như vậy.


      Khảo hạch chấm dứt, Tử Hạo là người phản ứng đầu tiên tới, cười lớn tiến lên chúc mừng:


      - Chúc mừng Lâm Thành các hạ, thuận lợi hoàn thành khảo hạch của nhị giai Kiếm Sư, trở thành vị Kiếm Sư vinh quang.


      Những người khác được đề tỉnh, cũng đều tiến lên chúc mừng.


      Chẳng qua Lăng Vân đối với Tử Hạo có chút khẽ gật đầu, tỏ vẻ lần, còn những người khác đều là thần sắc ôn hòa như vậy.


      Trong lúc mọi người tiến lên chúc mừng , La Mạn Kiếm Sư lệnh thị nữ mang tới huy chương của nhị giai Kiếm Sư, hai tay cung kính đưa tới, miệng có chút thổn thức :


      - Lâm Thành các hạ, thiên phú của ngươi đủ để cho thần linh trời sinh ra đố kỵ. Chúc mừng ngươi tấn chức nhị giai Kiếm Sư! Mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư!


      Lăng Vân tiếng tạ ơn, tiếp lấy huy chương.


      Vốn theo ý định của là trực tiếp Thần Điện lĩnh thưởng, nhưng tại Lâm Dương có ở đây, tốt cũng đành phải tới, :


      - Phụ thân đại nhân, ta trước Thần Điện chuyến, sau đó có thể tiếp tục ở bên ngoài lịch lãm, nếu có việc gì, xin cho ta lời cáo từ.


      Mới vừa lịch lãm xong lại muốn tiếp tục lịch lãm.


      Loại thái độ này của , nhất thời khiến mọi người ở đây cảm thấy hổ thẹn. Tâm lý tự giác xuất ý tôn kính:


      - Cũng chỉ có loại người giống như luôn quan tâm tu luyện, mới có thể đạt được thành tích nghịch thiên như vậy. Mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư, lại tuyệt thấy đủ, lòng muốn trùng kích cảnh giới cao hơn … Về lâu về dài, thành tựu tương lai của kẻ này thể hạn lượng!


      Lâm Dương dường như đắm chìm vào vui sướng do nhi tử tấn chức nhị giai Kiếm Sư còn chưa phục hồi lại, bản năng đáp lại câu. Sau khi đáp ứng, mới đột nhiên tỉnh ngộ vội vàng :


      - Từ từ Thành nhi, ngươi tu luyện nhiều năm như vậy, cũng nên nghỉ ngơi nghỉ ngơi. Hơn nữa, tộc trưởng gia tộc triệu kiến ngươi, hy vọng ngươi có thể theo Lâm Phong sứ giả quay về tổng bộ gia tộc chuyến.


      - Về tổng bộ gia tộc.


      Lăng Vân nhướng mày. nghĩ quay về tổng bộ gia tộc có chuyện gì, mà lại nghĩ lãng phí bao nhiêu thời gian tu luyện.

    5. Gấu's

      Gấu's Member

      Bài viết:
      87
      Được thích:
      1
      Chương 17: Tấn chức nhị giai

      - Chứng thực Nhị giai Kiếm Sư!?


      Lúc này đây giật mình chỉ có sứ giả đến từ Lâm Gia, mà còn bao gồm cả đám người Tử Hạo, La Mạn Kiếm Sư.


      Đám người La Mạn Kiếm Sư tuy rằng khiến Lâm Dương khi truyền lại tin tức, mơ hồ tạo thành ám chỉ cho Sứ giả Lâm gia, nhưng trong lòng bọ họ cũng chắc, biết Lâm Thành rốt cục có là nhị giai Kiếm Sư hay .


      Nhất là La Mạn Kiếm Sư, hơn tháng trước Lâm Thành mới qua tay khảo hạch nhất giai Kiếm Sư, lúc này mới qua bao lâu lại khảo hạch nhị giai Kiếm Sư? có khả năng tiến bộ nhanh đến mức như vậy!


      Sứ giả Lâm gia cũng giống như vậy, khi bọ họ biết Lâm Thành kích sát (giết chết) vị nhị giai Kiếm Sư tuy rằng giật mình, nhưng vẫn chỉ nghĩ rằng do đánh lén, hạ độc mấy cách này. Chính diện giao phong? Gần như nhóm sứ giả này chút nghĩ đến. Dù sao bọn họ cũng chứng kiến việc đó, hơn nữa hơn tháng trước Lâm Thành mới đạt được chứng thực Kiếm Sư. Kiếm Sư có khả năng tấn chức đến trình độ nhị giai chỉ trong tháng.


      Nhưng tin tức tại thị vệ báo lại, lại tới xin chứng thực nhị giai Kiếm Sư. như thế, cho dù Lâm Thành có thực lực của nhị giai Kiếm Sư, sợ rằng cũng cách bao xa, nếu có khả năng đến xin khảo hạch nhị giai Kiếm Sư.


      Lại liên tưởng đến việc từng giết chết vị nhị giai Kiếm Sư tấn chức nhiều năm …


      Thấy thần sắc giật mình của mọi người, cuối cùng vẫn là vị Sứ giả kia của Lâm gia lên tiếng trước:


      - Lâm Thành các hạ rốt cục có thực lực nhị giai Kiếm Sư hay , khảo hạch xong biết.


      La Mạn Kiếm Sư gật gật đầu:


      - Ta trước Kiếm Sư công hội, phụ trách Lâm Thành các hạ tiến hành khảo hạch.


      Sứ giả Lâm gia uyển chuyển đề nghị:


      - biết khảo hạch lần này, có thể cho chúng ta ở bên ngoài quan sát? Bạn xem truyện được sao chép tại: t.r.u.y.e.n.y.y chấm


      La Mạn Kiếm Sư làm sao có chút do dự, lập tức gật đầu :


      - Đây là vinh hạnh của chúng ta. Xin mời bên này.


      Sứ giả Lâm gia gật gật đầu, đồng thời lấy ngữ khí vô cùng hâm mộ :


      - Lâm Dương chấp , nhi tử Lâm Thành các hạ của ngài quả thực là thiên tài trong thiên tài. Nếu như đúng theo lời có thể thuận lợi thông qua khảo hạch, mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư, đây chính là thành tích kinh người chưa từng xuất trong lịch sử của Lâm gia gia tộc chúng ta. Ta gần như có thể đoán được thành tự vĩ đại thể đo lường được của trong tương lai. Cảm tạ ngài và vị quý phu nhân kia của ngài, sinh cho gia tộc huyết thống ưu tú như thế.


      - Sứ giả đại nhân quá khen, quá khen.


      Cả người Lâm Dương đều có loại cảm giác như mộng ảo.


      Trước kia sau khi nghe được con mình tấn chức Kiếm Sư chính thức, cảm thấy mình là người hạnh phúc nhất đời này, tại biết được con mình ngờ đến khảo hạch nhị giai Kiếm Sư, vui sướng quá lớn, khiến lâu thể hoàn hồn, chỉ sợ đây là giấc mơ, qua giấc mộng tất cả tan biến.


      Mấy người tốc độ rất nhanh, dù sao nhị giai Kiếm Sư trẻ tuổi như thế ý nghĩa phía sau rất phi phàm, tất cả mọi người đều muốn kiến thức qua lần vị Kiếm Sư trẻ tuổi này rốt cục là thần thánh phương nào, có phải là loại ba đầu sáu tay .


      Kiếm Sư công hội, vẫn như trước Diễn võ trường.


      Ở bên cạnh ghế thượng tọa, Lăng Vân ngồi sắp xếp lại các bước ngưng tụ Kiếm Hồn. Bên cạnh thị nữ hết sức dụng tâm thị hầu, luôn luôn nhìn Lăng Vân với ánh mắt quyến rũ, thậm chí ngay cả ngôn từ cử chỉ cũng lấy phương thức ám chỉ gần như trần trụi, chỉ cần là nam nhân liền tuyệt đối biết chuyện gì.


      vị Kiếm Sư trẻ tuổi tuấn như vậy, ai hy vọng đặt cho dù chỉ là điểm quan hệ cùng chứ?


      Chẳng qua đối với ám chỉ của này, Lăng Vân cũng làm như biết, vẫn như trước chăm chú tự hỏi làm sao có thể thông linh với bảo kiếm nhanh nhất.


      Chẳng biết đợi bao lâu, cửa của Kiếm Sư công hội bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân. Ngay sau đó đám người bao gồm tộc trưởng Lâm gia, trưởng lão, Tử Vân đế quốc hoàng đế, đại thần, La Mạn Kiếm Sư đến, tất cả vừa mừng vừa sợ đánh giá mình.


      Thấy những người này tiến vào, Lăng Vân liên tưởng đến nhân quả của thân phận này, vẫn đứng lên, tiến về phía trước có chút thi lễ:


      - Phụ thân đại nhân.


      Sau đó lại định hành lễ với Tử Vân đế quốc hoàng đế.


      Chẳng qua Lâm Dương có thể nhận lễ của Lăng Vân, Tử Hạo nào dám? đợi hành lễ, Tử Hạo liên tục xua tay :


      - Lâm Thành các hạ khách khí rồi, với thân phận Kiếm Sư của các hạ, thấy mấy người chúng ta, cũng cần hành lễ.


      Lăng Vân cũng cưỡng cầu, gật gật đầu.


      lần này tới đây để xin chứng thực Kiếm Sư, bởi vậy vẫn chưa tận lực giấu diếm cường độ năng lượng trong cơ thể mình. Bởi vậy, với kiến thức rộng rãi, Sứ giả Lâm Gia vừa vào cửa lập tức cảm ứng năng lượng dao động trong cơ thể - Nhị giai Kiếm Sư!


      Nghe và tận mắt chứng kiến, hiệu quả tạo thành tuyệt đối khác nhau rất lớn.


      - Quả nhiên … Mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư! là nhị giai Kiếm Sư.


      Vị Sứ giả này mơ hồ có chút đố kỵ, nhưng còn lại trong lòng càng nhiều vui mừng. Vì gia tộc vừa có thêm Kiếm Sư trẻ tuổi tiềm lực lớn mà cảm thấy vui sướng phát ra từ nội tâm.


      Ở cái thế giới cạnh tranh kịch liệt này, bất luận là bên trong quốc gia hay là bên trong gia tộc, toàn bộ đều rất đoàn kết. Cho dù có thể tồn tại tranh chấp và cạnh tranh nhất định, nhưng tuyệt đối có tình trạng dùng mọi thủ đoạn đưa người vào chỗ chết. Tất cả các thế lực các tổ chức trong lòng đều ràng, nội đấu tiêu hao lực lượng của chính mình, chỉ có đoàn kết lòng, cùng ra sức cho gia tộc, quốc gia mới có thể vĩnh viễn phồn vinh hưng thịnh.


      Đây chỉ là lục đục bên trong gia tộc, căn bản có khả năng là sinh tồn thế giới này.


      - Lâm Thành các hạ.


      Vị Sứ giả này tiến lên bước, khẽ thi lễ:


      - Tổng gia tộc tam giai Kiếm Sư Lâm Phong hướng ngươi vấn an.


      Lâm Dương vội vàng giới thiệu:


      - Vị này chính là sứ giả đến từ tổng gia tộc, Lâm Phong các hạ. đến từ tổng gia tộc, theo ý tộc trưởng tiến hành phong thưởng cho nhất mạch chúng ta do thành tích chúng ta đạt được. Đương nhiên, Thành nhi, nhất mạch chúng ta có thể có được thành tựu bậc này, hết thảy toàn bộ dựa vào cố gắng của ngươi.


      Lăng Vân hướng Lâm Phong Kiếm Sư đáp lễ, sau đó lại câu:


      - Phụ thân đại nhân quá lời rồi.


      - Tốt lắm, ta thấy hay là trước tiên để Lâm Thành các hạ hoàn thành chứng thực thăng cấp nhị giai Kiếm Sư .


      Lâm Phong xong, gật gật đầu với La Mạn Kiếm Sư, ý bảo có thể bắt đầu rồi.


      La Mạn Kiếm Sư đáp tiếng, :


      - Chứng thực nhị giai Kiếm Sư ngoại trừ kiểm tra cường độ năng lượng, áo giáp đấu khí, còn có kiên trì dưới mười chiêu của tam giai Kiếm Sư mà bất bại.


      đến đây, dừng lại chút rồi tiếp tục :


      - Từ cường độ năng lượng người xem ra, Lâm Thành các hạ hiển nhiên đủ tư cách, như vậy, xin xuất ra lần áo giáp đấu khí của ngươi .


      Lăng Vân gật gật đầu. Áo giáp đấu khí, thực ra chính là hình thành cỗ chân khí thực thể phóng ra, sau khi đạt tới Tiên thiên đại thừa, chân khí trong cơ thể có thể miễn cưỡng làm được điều này.


      La Mạn Kiếm Sư quan sát lát, gật gật đầu, tuy rằng áo giáp đấu khí còn có chút ổn định, nhưng nghĩ lại đối phương mới có mười tám tuổi, ngươi còn có thể gì?


      - Kế tiếp, hy vọng Lâm Thành các hạ có thể kiên trì dưới mười chiêu công kích của ta. Xin cẩn thận.


      Với thực lực tại của Lăng Vân, đừng kiên trì dưới mười chiêu của , nếu thực động thủ chừng còn có thể đánh bại . Bởi vậy, mười chiêu qua , vẫn như cũ mặt đỏ, khí bất suyễn ( thở gấp), lộ vẻ thoải mái.


      Qua mười chiêu, La Mạn Kiếm Sư lập tức thu kiếm, nhìn bộ dáng thoải mái kia của Lăng Vân, trong lòng thầm khiếp sợ:


      - Tiểu tử này dưới công kích của ta tam giai Kiếm Sưlại có thể thoải mái như thế, khó trách có thể đánh bại nhị giai Kiếm Sư đỉnh phong nhiều năm Trảm Nham. Trong đó trùng hợp có thể là nhân tố, nhưng quan trọng là có thực lực cường hãn như vậy.


      Khảo hạch chấm dứt, Tử Hạo là người phản ứng đầu tiên tới, cười lớn tiến lên chúc mừng:


      - Chúc mừng Lâm Thành các hạ, thuận lợi hoàn thành khảo hạch của nhị giai Kiếm Sư, trở thành vị Kiếm Sư vinh quang.


      Những người khác được đề tỉnh, cũng đều tiến lên chúc mừng.


      Chẳng qua Lăng Vân đối với Tử Hạo có chút khẽ gật đầu, tỏ vẻ lần, còn những người khác đều là thần sắc ôn hòa như vậy.


      Trong lúc mọi người tiến lên chúc mừng , La Mạn Kiếm Sư lệnh thị nữ mang tới huy chương của nhị giai Kiếm Sư, hai tay cung kính đưa tới, miệng có chút thổn thức :


      - Lâm Thành các hạ, thiên phú của ngươi đủ để cho thần linh trời sinh ra đố kỵ. Chúc mừng ngươi tấn chức nhị giai Kiếm Sư! Mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư!


      Lăng Vân tiếng tạ ơn, tiếp lấy huy chương.


      Vốn theo ý định của là trực tiếp Thần Điện lĩnh thưởng, nhưng tại Lâm Dương có ở đây, tốt cũng đành phải tới, :


      - Phụ thân đại nhân, ta trước Thần Điện chuyến, sau đó có thể tiếp tục ở bên ngoài lịch lãm, nếu có việc gì, xin cho ta lời cáo từ.


      Mới vừa lịch lãm xong lại muốn tiếp tục lịch lãm.


      Loại thái độ này của , nhất thời khiến mọi người ở đây cảm thấy hổ thẹn. Tâm lý tự giác xuất ý tôn kính:


      - Cũng chỉ có loại người giống như luôn quan tâm tu luyện, mới có thể đạt được thành tích nghịch thiên như vậy. Mười tám tuổi nhị giai Kiếm Sư, lại tuyệt thấy đủ, lòng muốn trùng kích cảnh giới cao hơn … Về lâu về dài, thành tựu tương lai của kẻ này thể hạn lượng!


      Lâm Dương dường như đắm chìm vào vui sướng do nhi tử tấn chức nhị giai Kiếm Sư còn chưa phục hồi lại, bản năng đáp lại câu. Sau khi đáp ứng, mới đột nhiên tỉnh ngộ vội vàng :


      - Từ từ Thành nhi, ngươi tu luyện nhiều năm như vậy, cũng nên nghỉ ngơi nghỉ ngơi. Hơn nữa, tộc trưởng gia tộc triệu kiến ngươi, hy vọng ngươi có thể theo Lâm Phong sứ giả quay về tổng bộ gia tộc chuyến.


      - Về tổng bộ gia tộc.


      Lăng Vân nhướng mày. nghĩ quay về tổng bộ gia tộc có chuyện gì, mà lại nghĩ lãng phí bao nhiêu thời gian tu luyện.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :