1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Công phu dạy chồng siêu đáng
      A Huyền 152 thích bài này.

    2. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 98: Lầm thích

      Hoa Sinh kêu hai tiếng, trong cửa lại chút động tĩnh cũng có.
      Tiêu Lan: ...:022:

      hàng cung nhân theo sau quỳ phía xa xa, Hoa Sinh cũng dám nghiêng đầu xem sắc mặt chủ tử của mình - - thiên ân đến nơi này, còn bị nhốt ở ngoài cửa, hướng về tiền triều đếm chút, tám phần cũng là lần đầu gặp phải chuyện này.:056:

      chỉ có thể hướng về phía khe cửa mắng: "Bên trong là kẻ nào có mắt! Còn muốn giữ đầu hay ?":th_49:

      Bên trong có tiếng dập đầu bang bang, chắc cũng nơm nớp lo sợ.

      Hoa Sinh mắng trận, cũng có biện pháp nào khác, chỉ có thể gắng gượng nhìn Tiêu Lan, "Hoàng thượng...":th_46:

      Hoàng thượng thưởng cho cái nhìn lạnh lẽo.:th_116:

      Hoa Sinh chịu trận, nhìn sắc trời, ngược lại linh cơ xuất , giọng : "Hoàng thượng, gần nửa canh giờ nữa nên truyền bữa tối rồi, lúc truyền lệnh cửa cung tất nhiên được mở ra, hay là, nô tài trước bồi ngài đến trong ngự hoa viên dạo vòng? Hoa mai ở bắc viên có thể sắp nở rồi."

      Tiêu Lan liếc , mặt rất ràng viết vài chữ to - - trẫm thích ngươi bồi chắc?
      :th_116:
      Đương nhiên là hiếm lạ gì.

      Hoa Sinh ngượng ngùng cười gượng, Tiêu Lan: " ngự thiện phòng truyền chỉ, bữa tối Xích Ô Điện sớm nửa canh giờ."

      Hoa Sinh có chút khó khăn, bên trong phòng ăn khởi lò cũng phải có canh giờ, bây giờ liền truyền lệnh, phòng ăn cũng phải có thứ gì mới bưng lên chứ, nhưng mà thánh chỉ là trời, cũng yên tâm người khác, chỉ có thể tự thân chạy chậm .

      Nhưng vừa , thẳng tới gần hai khắc sau mới về, Tiêu Lan đem gạch xanh trước cửa cung đều đếm lần rồi mới thấy dẫn thái giám bên trong phòng ăn, nâng hộp cơm đuổi tới, phía sau còn có Cảnh nương tử theo.

      Tiêu Lan mặt đen thui giống như màu hộp cơm bằng gỗ mun kia, Cảnh nương tử thấy vậy vội lên trước hành lễ : "Hôm nay Nương nương có chút mệt mỏi, nên muốn ngủ chút, trễ lát mới dùng thiện, biết lúc nãy Hoàng thượng đến, thể ra đón, còn xin hoàng thượng thứ tội."

      Tiêu Lan cười lạnh tiếng, cũng nhiều lời với nàng, vượt qua cánh cửa cung, Cảnh nương tử vội vàng qua gõ vài cái, "Nhanh mở cửa, thánh giá đến."

      Bên trong nghe thấy giọng nàng mới rút then cửa, run lẩy bẩy quỳ thành đoàn.

      Tiêu Lan mặt đen lại vào trong, gian ngoài gian trong yên ắng tĩnh lặng, tiến vào nội điện nhìn - - Diên Mi lại còn ngủ.

      Hơn nữa hô hấp đều đặn, ngủ rất sâu.

      Tiêu Lan: "... ...":th_59:

      Còn, , ngủ, được!

      ngồi ở bên giường, vẫn nhìn chằm chằm Diên Mi lát, tay thuận cổ áo, đưa vào trong gáy nàng.

      Ở bên ngoài hứng gió mát hồi lâu, tay còn lạnh, Diên Mi nhất thời bị lạnh rụt cổ lại, nhíu lông mày co rúm người, Tiêu Lan lại bóp mũi nàng.

      Chốc lát, Diên Mi bị nháo tỉnh.

      Tiêu Lan đẩy bả vai nàng: "Dậy!"

      Diên Mi ngủ lười nhác, bị đẩy nằm thẳng thân thể, mơ mơ màng màng nhìn lát, bỗng nhiên kéo chăn mền che kín đầu.

      Mặt Tiêu Lan đen thui, liếc nàng, hỏi: "Biết lỗi chưa?"

      Diên Mi che ở trong chăn vụng trộm cười, lát sau mới chậm rì ngồi dậy, muốn xuống giường, Tiêu Lan giữ chặt nàng, " cho ."

      Diên Mi nhăn mặt lại: "Đói."

      Tiêu Lan: "Nàng có lời nào với ta?"

      "Có! Rất nhiều rất nhiều!" Diên Mi dùng sức gật đầu, lại phồng miệng lên, "Nhưng là, đói, còn sức."

      Tiêu Lan mới tin, nàng còn có thể đói bụng đến khí lực chuyện cũng có? Liền duỗi tay bóp thắt lưng nàng, bụng Diên Mi còn đúng lúc lỗ lỗ kêu lên, Tiêu Lan bất đắc dĩ, tức giận hướng bên ngoài phân phó: "Bày thiện."

      Diên Mi che miệng cười, cũng để ý , kêu Cảnh nương tử tiến tới hầu hạ nàng thay quần áo rửa tay.

      Mấy ngày trước nàng ăn cái gì cũng có vị, hôm nay trong lòng buông lỏng nên có cảm giác đói, bữa tối ăn rất ngon, Tiêu Lan vốn là đói bụng, bị nàng hấp dẫn cũng có khẩu vị, thiết thực dùng cơm.
      Bữa tối ăn xong, thời gian Tiêu Lan rửa tay, Diên Mi chạy đến đình viện tản bộ, Tiêu Lan thể ở trước mặt nhiều cung nhân như vậy trực tiếp kéo nàng vào điện, liền nghiêm mặt bồi nàng đứng hai khắc đồng hồ.

      Trở lại nội điện, Diên Mi nghiêng đầu nhìn , Tiêu Lan: "Nàng phải là có rất nhiều lời muốn sao?"

      Diên Mi ngáp cái, hướng giường ngồi xuống, : "Buồn ngủ."

      Tiêu Lan nhìn ra, nàng là cố ý trêu người, liền lại đây muốn bắt nàng, Diên Mi hướng bên trong giường trốn, hỏi : "Buổi tối, lưu lại đây sao?"

      Tiêu Lan mặt đen: "Nếu sao?":th_67:

      - - vẫn luôn ngủ ở đây, chỉ có đêm bực bội kia ngủ ở Kính Tư điện.

      Diên Mi cọ đến bên trong giường, nháy nháy mắt, đột nhiên : "Cửa hư.":th_30:

      - - Quả nhiên còn nhớ ngày đó đạp cửa đâu.

      Tiêu Lan có chút lúng túng, mím môi, nhất thời nên lời.

      Cánh tay Diên Mi chống đỡ sau lưng, hai chân nhổm lên, lắc la lắc lư, hỏi : "Sao còn ?"

      Tiêu Lan thò người ra bắt lấy chân nàng, nhìn chằm chằm nàng : "Ta cứ ."

      Diên Mi lấy chân khác đạp , đuổi người: ", ."

      chân Tiêu Lan quỳ giường, cúi người ngăn chặn nàng, thổi hơi vào lỗ tai nàng, : "Buổi chiều, Hoàng hậu nương nương ở tới Kính Tư điện làm chuyện xấu gì? Hửm?"

      Con mắt Diên Mi đen lúng liếng chuyển động, che miệng lời nào.

      Tiêu Lan liền cúi đầu cắn cổ nàng, Diên Mi "A" tiếng, Đào Diệp ở cách ngoài cửa nghe , cho là Diên Mi gọi nàng, liền cao giọng bẩm: "Nương nương, nước nóng chuẩn bị xong rồi, là muốn tắm rửa sao ạ?"

      Diên Mi đẩy Tiêu Lan, kêu lên: "Tắm rửa tắm rửa!":th_95:

      Tiêu Lan câu mềm mại cũng được nghe, có chút buồn bực, ở mặt nàng bóp cái, "Ta trở lại Kính Tư điện nhé?":th_77:

      Diên Mi nghiêng đầu hừ tiếng, bọc áo tắm:yoyo33:, hôm nay nàng hơi mệt, ngâm trong nước nóng, cực kỳ thoải mái, :042:Cảnh nương tử giúp nàng gội đầu, Diên Mi liền thầm nghiêng mắt nhìn ra bên ngoài, Cảnh nương tử lặng lẽ : "Hoàng thượng ở đây."

      Diên Mi liền cười, hai cánh tay chụp bọt nước, nhắm mắt lại ngâm, biết qua bao lâu, nàng cảm giác ót mình nóng lên, mở mắt, Cảnh nương tử biết lúc nào lui ra ngoài, Tiêu Lan đứng ở trước mặt nàng, trêu chọc rót nước lên mặt nàng.

      Diên Mi vẩy vẩy đầu: " phải chàng rồi sao?"

      Tiêu Lan nhìn nàng, chau mày: "Túi thơm của ta rớt bên trong này, đến tìm."

      , bắt đầu thong thả ung dung tháo khuy cài, Diên Mi nháy mắt mấy cái: "Tìm túi thơm, muốn cởi quần áo?"

      Tiêu Lan rút áo ngoài , còn dư lại thân áo lót, khom lưng hướng mặt nàng vẩy nước, Diên Mi bị giội phải, lại cũng giận, mặt toàn là nước hỏi: "Nơi nào? Ta giúp chàng tìm."

      Tiêu Lan nhìn nàng, tay thò vào trong nước, : "Ta tự mình tới."

      Diên Mi cúi đầu hừ tiếng, đẩy tay ra, "Trong nước mới có!"

      Tiêu Lan: "Vậy ta cẩn thận tìm xem", tay vừa động, Diên Mi liền ôm cánh tay chịu thua, "Ta tắm nữa." Tiêu Lan cong khóe miệng, ôm thắt lưng nàng cho nàng lên, Diên Mi cũng có chút thẹn thùng, đầu đỉnh bả vai , lầu bầu: "Trống trơn."

      Tiêu Lan hôn nàng cái, "Sợ cái gì, Lan ca ca lại phải là người lạ."

      Diên Mi liền ngẩng đầu ở cằm cắn cái, Tiêu Lan cười ha ha, tiện tay rút khăn tắm vây lại cho nàng, Diên Mi ôm cổ Tiêu Lan, chân đạp ở chân , đu đến giường, Tiêu Lan liền lấy khăn tắm ra, Diên Mi cười ha ha lăn vào trong giường.

      Vừa rồi lúc Tiêu Lan kéo khăn tắm có lưu ý, kẹp phải sợi dây đỏ tấm bình phong, Diên Mi lăn vòng, sợi dây đỏ lập tức loạn thất bát tao quấn lấy cơ thể nàng, như như .

      Tiêu Lan mím môi, đem màn giường kéo nghiêm, liền cởi áo lót để bên cạnh giường, Diên Mi lăn đến trong cùng, nhìn đứng ở giường vào trong, liền cũng đứng dậy, dán vào tường đứng.

      Màn giường màu tím nhạt kia được làm bằng lụa, mỏng manh , nổi bật lên trong trướng mông lung, Diên Mi thấy Tiêu Lan cởi xuống áo, lộ ra cánh tay trơn nhẵn, đẹp mắt cực kỳ, nàng liếm liếm môi, kiễng chân giọng : "Túi thơm của chàng căn bản có rớt."

      Tiêu Lan tháo từng vòng từng vòng sợi dây đỏ người nàng, cởi xong, lại thong thả quấn lên - - đem hai người đều quấn ở bên trong.

      Diên Mi tròn mắt, trông thấy Tiêu Lan chẳng biết lúc nào cởi quần lót, thân thể cùng mình dính sát cùng chỗ, đều bọc ở bên trong sợi đỏ, nàng cảm thấy đẹp vô cùng, cũng ngượng ngùng, liền duỗi tay ôm lấy thắt lưng Tiêu Lan.

      Tiêu Lan khẽ nâng cằm nàng lên, cùng môi nàng cọ môi, thấp giọng hỏi: "Làm sao nàng biết?"

      "Chàng có treo túi thơm." Diên Mi cọ chóp mũi , đắc ý : "Ta sớm thấy."

      Tiêu Lan cho nàng cái hôn sâu triền miên, hôn đến khi ngực Diên Mi phập phồng, cái tay cách sợi đỏ thành vuốt ve, Diên Mi nhàng uốn éo người, Tiêu Lan lại hỏi: "Vậy sao bây giờ nàng mới ?"

      Diên Mi cảm giác mình bị nâng lên, chân chạm đến giường, đành phải chuyển cánh tay ôm đổi thành ôm cổ, hừ hừ : "Ngốc, ta luyến tiếc chàng."

      Lời nàng vừa xong, liền nhàng kêu tiếng, gấp rút đem hai cái chân sít sao vòng qua Tiêu Lan ngang hông: "Hư!"

      Ngang hông Tiêu Lan dùng sức, vừa nuốt lấy lời nàng, vừa hỏi: "Sau này còn đuổi ta nữa ?"

      Lưng Diên Mi chống đỡ ở tường, theo động tác của , sợi dây đỏ lướt qua từng cái , trong kỳ lạ lại khó nhịn, liền lẩm bẩm như làm nũng: " bao giờ… nữa..."

      Tiêu Lan mang nàng chuyển cái phương hướng, Diên Mi trợn to hai mắt, liên thanh gọi : "Lan ca ca lan ca ca..."

      Tiêu Lan thở hổn hển, có chút cầm giữ được, vội ngừng lại chút, hỏi nàng: "Buổi chiều, nàng đuổi người xuất cung?"

      Diên Mi hừ tiếng, Tiêu Lan ngay sau đó lại hỏi: "Có phải hay , trong lòng chua? Hử? Phải hay ?"

      Diên Mi còn biết trong lòng thoải mái có phải là ghen hay , nhưng là chỉ chỉ vào mũi , mắt , môi , lớn tiếng : "Đây là của ta! Của ta ! Đều là của ta!":041:

      Nàng lại hơi giận, cắn miệng Tiêu Lan, kêu: "Ai tới cũng được!":th_49:

      Lời này của nàng vô thức là lời tâm tình làm cho Tiêu Lan triệt để kéo căng chống đỡ nổi, gắt gao đem nàng chống đỡ ở tường, chặn miệng nàng lại.

      Xuyên qua la mỏng có thể thấy được bóng người nhấp nhô, bên ngoài nhìn vào, mềm mại màn lụa như cũng kịch liệt lay động, kèm theo đó, còn có tiếng Diên Mi thút thít cùng tiếng tiếp tiếng gọi trầm thấp.

      Hai người đều ra thân mồ hôi, nhưng sợi đỏ còn quấn người, chỉ là sa mỏng kia cũng ướt đẫm, biết là mồ hôi hay cái gì khác.

      Diên Mi vẫn chưa hoàn toàn trở lại bình thường, nhắm nửa con mắt, sờ sờ môi mình: "Đau.":th_120:

      Vừa mới bị Tiêu Lan mút sưng.

      mặt Tiêu Lan vẫn ửng hồng, nhàng hôn hai cái, ôn nhu : "Chúng ta về sau liền như vậy, có thêm người khác, nạp phi, nàng mới bỏ được Lan ca ca, phải hay ?"

      Diên Mi ừm tiếng, thở gấp hai hơi, mới thoáng thanh tỉnh chút, mở mắt ra, : "Ai cho chàng nạp phi chứ! Mới phải ta.":th_93:
      Last edited: 15/3/18

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      :yoyo23:Thành khai báo là ta Ko kiềm đc kiếm convert đọc hết luôn roiif, nhưng khi đọc lại bản edit vẫn nhộn nhạo vì mấy caia icon của nàng, :yoyo14::yoyo14::yoyo14: nên kiên trì đợi đọc lại bản edit này Ahihi:yoyo17:
      A Huyền 152, HoanHoanxukem thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      nghiền, Diên Mi đáng như thế Tiêu Lan mê đến nghiện mới là lạ.
      A Huyền 152 thích bài này.

    5. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 99: Bộc bạch

      Thực ra trong lòng Tiêu Lan mơ hồ có đáp án, chỉ là có chỗ còn nghĩ ra, lấy tay quấn lấy tóc nàng sau đó quét lên mặt nàng: "Vậy chuyện nạp phi sao nàng lại trước cho ta biết? Còn có mấy bức họa, ta thấy nét vẽ đó chính là bút tích của nàng."

      Diên Mi đẩy ra, chà chà mặt, tức giận : "Chính là ta vẽ.":th_120:

      "Còn thừa nhận?" Tiêu Lan vừa mới nghe nàng rất nhiều lời tâm tình, trong lòng cũng tức giận, cười : "Nàng cảm thấy những người kia đẹp hay xấu?"

      Diên Mi trừng mắt nhìn : "Rất khó coi.":yoyo62:

      "Ừ", Tiêu Lan hôn hôn nàng: "Chớ nghe nữ quan những lời 'đại nghĩa sâu sắc' kia, Lan ca ca là hoàng đế còn gì, người khác càng tư cách."

      Diên Mi ngẩng đầu nhìn , duỗi tay mò mặt , "Lan ca ca."

      Tiêu Lan bị nàng nhìn như vậy, lại muốn nhịn được, thân thể vừa mới nhích, Diên Mi lại giọng : " phải là nữ quan ."

      Tiêu Lan dừng lại, lát sau hỏi: "Là... Mẫu hậu?"

      Diên Mi mím miệng, mắt nàng dối, rất ràng cho ra đáp án khẳng định.

      Tiêu Lan ôm nàng ngồi dậy, kéo sợi đỏ người ra, túm chăn đắp lên, nghĩ lại chuyện lúc trước lần, hỏi: "Vào lúc mấy ngày nghi thức tế lễ kia sao? Mẫu hậu gì với nàng?"

      Trong ánh mắt Diên Mi có chút ảm đạm, ngón tay ở trước mắt vẽ cái vòng, tức giận : " bánh thông!":th_91:

      Tiêu Lan hiểu, "Bánh thông? Bánh thông gì?"

      Diên Mi nhìn , cởi chăn ngồi thẳng lưng, Tiêu Lan sờ sờ ót nàng: " biết nên thế nào sao? Còn nhớ câu nào cứ chút."

      Sao lại còn nhớ vài câu chứ?

      Nàng còn nhớ hết.

      Diên Mi trầm mặc lát, sau đó, đem đối thoại ngày đó của Hoắc thị và nàng, từ đầu tới đuôi, cơ hồ là chữ cũng thiếu thuật lại lần.

      Trí nhớ của nàng vô cùng tốt, có nhiều chỗ thậm chí có thể bắt chước giống như đúc giọng Hoắc thị, Tiêu Lan nghe mà dần dần rỉ ra mồ hôi lạnh - - thời gian qua biết Hoắc thị cường thế, vừa rồi cũng đoán qua Hoắc thị có thể lấy thân phận thái hậu ra thị uy, hoặc chụp cái mũ “hiền thê” lên cho Diên Mi, huấn đạo nàng phải có phong phạm mẫu nghi thiên hạ, nạp phi cho phu quân mình.

      Nhưng vạn lần nghĩ tới, Hoắc thị lại có thể ra phen như vậy.

      Cái gì gọi là "dù thích thế nào nữa bất quá cũng là vì chưa nếm qua thứ khác"? Lại còn cái gì "Diên Mi giống với bánh thông phố đông kia"?

      Hoắc thị sớm thấy được tình ý của đối với Diên Mi mà vẫn được những lời chết tâm này với Diên Mi, vậy có từng nghĩ đến chưa? Ngày thường hỏi han ân cần, mỉm cười gần gũi hòa ái, diễn được cũng mệt mỏi.

      Diên Mi nhìn sắc mặt trắng bệch, vươn tay ôm lấy vỗ cái, : "Lan ca ca, đừng tức giận."

      Tiêu Lan vùi đầu ở vai nàng, buồn bực hỏi: "Sao sớm với ta?"

      Diên Mi dụi dụi, chậm rì đáp: "Bà ấy là mẫu thân."

      - - Ngày đó nàng còn chưa suy nghĩ cẩn thận lời Hoắc thị , nhưng cũng phải là có cảm giác được Hoắc thị có thiện ý, thế nhưng, nàng biết Tiêu Lan còn phụ thân, còn huynh trưởng, còn trưởng tỷ, chỉ còn lại người mẫu thân Hoắc thị này. Nàng thể thân cận với Hoắc thị như với Phó phu nhân được, nhưng là nàng nghĩ tới Tiêu Lan, nên mới cố gắng chú ý tới tầng tình cảm mỏng manh này.

      Tiêu Lan khi nghĩ thông suốt khúc trước hiểu toàn bộ khúc sau.

      ôm Diên Mi, lâu sau vẫn ra lời.

      Diên Mi cùng ngây ngẩn trong chốc lát, người dinh dính, khó chịu, ngón tay chọc chọc bả vai , "Tắm."

      Tiêu Lan lại bóp thắt lưng nàng: "."

      Diên Mi ngồi ở đùi , ha ha ha vặn vẹo, chụp cánh tay , "Hông ngứa."

      Tiêu Lan ấn thắt lưng nàng về phía trước, tại chỗ nào đấy dừng lại, nhìn chăm chú vào Diên Mi.

      Diên Mi cảm giác được, cũng nhìn chằm chằm, ánh mắt giao triền, từ hoang mang mơ hồ đến ràng rành mạch, cuối cùng là mạnh mẽ mãnh liệt, trong đầu Diên Mi giống như có chồi cây mềm mại từ từ trồi lên, non mềm lại tươi mát, tràn đầy sức sống.

      Nàng nháy mắt mấy cái, thân thể nghiêng tới trước, chủ động hôn lên môi Tiêu Lan.

      Tiêu Lan hề nhắm mắt, nhìn nàng, bàn tay thủ sẵn thắt lưng nàng đưa người về phía trước, động tác thong thả mà kiên định, Diên Mi cảm giác quá ràng, toàn bộ mi mắt đều rung động, lại hề lên tiếng, đưa đầu lưỡi ra chạm vào Tiêu Lan.

      Tiêu Lan hoàn toàn cùng nàng tan ra ở chỗ, hưởng thụ được nàng chủ động khiêu khích, trong nháy mắt đổi khách làm chủ, đè nàng vùi trong đệm chăn mềm mại.

      lần này, Tiêu Lan so với lúc trước trầm mặc, nhưng cũng so với lúc trước càng hung ác gấp bội.

      Diên Mi bị bức khóc, vừa uốn éo người vừa đưa mu bàn tay quệt nước mắt.

      Tiêu Lan áp chế tay nàng lên đỉnh đầu, động tác lại mạnh mẽ hơn, Diên Mi chu miệng lên hôn muốn xin khoan dung, Tiêu Lan cứ cho nàng thực được, hôn lên trán nàng, lại thuận khóe mắt liếm hôn xuống cổ.

      Mắt Diên Mi mịt mờ nước dẫn theo chút mê ly, thấy đầu Tiêu Lan dời xuống, bỗng nhiên bộ ngực nóng lên, ngay sau đó trận ngứa ngáy lan ra khắp toàn thân, nàng tự chủ được run lên, nhịn được hô to lên tiếng: "A a a a Lan ca ca Lan ca ca..."

      Lan ca ca của nàng cho nàng đợt va chạm trùng điệp.

      ... ...

      Diên Mi ngắn ngủi mê man lát mới thanh tỉnh lại, mở mắt liền trông thấy Tiêu Lan gần trong gang tấc, hai người tự nhiên lại ngọt ngào chạm chạm vào môi nhau, Tiêu Lan ở bên tai nàng thấp giọng , Diên Mi che mắt nhìn , Tiêu Lan cười ra tiếng, lần này mới ôm nàng tắm rửa.

      Cảnh nương tử mang Đào Diệp đổi đệm chăn trong giường, trong điện đốt tùng hương, hai người tắm rửa, thay xong đồ lót, Diên Mi nằm ở lưng Tiêu Lan gọi , Tiêu Lan cõng nàng vòng lớn, nửa ngày mới về lại giường.

      Diên Mi rất mệt mỏi, nhưng lại có chút ngủ được, hai người dựa vào nhau ngồi ở đầu giường, giọng thầm , Diên Mi lại cười vui vẻ, mò Tiêu Lan phen, : "Lan ca ca, sao chàng có thể đẹp mắt như vậy?":063:

      Tiêu Lan cười ha ha, cảm giác mình chắp cánh là có thể bay lên, ngón tay đan vào tay nàng: "Nàng cũng xinh đẹp.":th_92:

      "Đó là tất nhiên", Diên Mi ngước mặt lên nhìn : "Cái gì bánh thông đều đẹp mắt bằng ta!":th_15:

      Tiêu Lan suy nghĩ chút, ngồi thẳng người, ngưng mắt nhìn vào mắt nàng: "Còn giận chuyện 'Bánh thông' kia sao?"

      Diên Mi chọt chọt ngón trỏ và ngón cái vào nhau, trả lời: " chút.":th_46::th_93:

      Tiêu Lan cầm tay nàng, ở đầu ngón tay hôn hôn: "Là Lan ca ca trách lầm nàng."

      Diên Mi trừng to mắt nhìn , Tiêu Lan nắm tay nàng che ở ngực, mặt có chút đỏ, : "Nàng muốn đánh Lan ca ca mấy cái hả giận ?"

      Diên Mi lắc đầu: "Ta nỡ." Suy nghĩ chút lại : "Nhưng sau này cho chàng ăn bánh thông nữa.":th_34:

      Tiêu Lan "Ừ", chậm rãi đến gần tai nàng: "Ta trước đến giờ hề thích cái gọi là bánh thông, bây giờ trong lòng cũng chỉ có người, nàng có biết là ai ?"

      Con ngươi Diên Mi đảo đảo, chợt hơi ngửa đầu, cười ha ha, nàng nhìn Tiêu Lan : "Ta biết! Nhưng cho chàng đâu."

      Tiêu Lan ôm cổ nàng, "Vậy ta đến cho nàng biết."

      Diên Mi cong cong mắt, mặt mặc dù nghiêm túc, bả vai lại khẽ căng cứng, nàng nghe thấy Tiêu Lan : "Lan ca ca có gì cho nàng cả, chỉ có thể xác và tâm hồn này, rút bớt chút xíu mảy may nào, hoàn toàn phó thác cho nàng, nàng nhận lấy, vô luận như thế nào, cũng cho phép nửa đường vứt bỏ."

      Tiêu Lan xong, lẳng lặng nhìn nàng, Diên Mi run lên, nháy mắt mấy cái.

      - - Nàng nghe hiểu.

      Đây chính là ngọn núi nàng trông thấy, ở trong lòng Tiêu Lan.

      Nàng đột nhiên ngã ngửa người về phía sau, đổ ở giường, Tiêu Lan cùng qua, hỏi: "Nghe thấy ? , cho, phép, nửa, đường, vứt, bỏ.":th_100:

      Diên Mi kéo chăn mền che kín lấy cả hai, trong bóng đêm nhoẻn cười, trong miệng lại : "Nghe thấy, nhưng Hoàng hậu nương nương muốn suy nghĩ chút.":th_48:

      Tiêu Lan chặn miệng nàng, "Trẫm cho phép hoàng hậu suy nghĩ kỹ.":th_122:

      ...

      Sáng sớm ngày hôm sau, hoàng hậu đến Chiêu Minh Cung thỉnh an.

      Qua giờ Mẹo, mặt trời cũng lên, vẫn thấy bóng dáng hoàng hậu đâu, bất quá hoàng hậu tới, Hoàng thượng lại đến.

      Hoắc thị tựa vào giường ấm áp, uống chén canh quất phúc tiêu thực giải ngán, trông thấy Tiêu Lan vào, ôn hoà : "Hoàng thượng sớm."

      Tiêu Lan vẫn như cũ ấn lệ hành lễ, cũng lên tiếng, hơi nâng tay, hàng tiểu thái giám ngoài cửa bước vào, trong tay mỗi người đều cầm theo hộp cơm lớn, bỏ xuống xếp đặt chỉnh tề, có hai mươi hộp.

      Hoắc thị nhíu mi: "Hoàng thượng đây là muốn làm gì?"

      Tiêu Lan trả lời, phất tay: "Tất cả lui ra."

      Mấy cung nữ hầu hạ trong phòng nhìn nhau cái, Liên vội phất phất tay, xua bọn họ lui xuống , tự mình đóng kín cửa gian ngoài.

      Tiêu Lan chậm rãi tiến lên, ngồi ở bàn vuông bên kia, nhướng mày: "Thái hậu xem chút, trẫm đem đến cho ngài cái gì?"

      Hoắc thị lên tiếng, thăm dò Tiêu Lan sáng sớm là có ý gì, hướng Liên khẽ ý bảo, Liên liền tiến lên mở lần lượt từng hộp .

      Toàn bộ hai mươi hộp lớn, giống nhau như đúc, tất cả đều là bánh thông.

      "Trẫm biết thái hậu thích ăn cái này", Tiêu Lan , "Hôm nay cố ý phân phó phòng ăn, đem tất cả bánh thông đều đưa lại đây, biết có thể khiến cho thái hậu vui vẻ ? thể cũng sao, sau này trẫm ngày ngày đều sai người đưa qua, thái hậu cứ yên tâm."

      Hoắc thị nghe thấy thay đổi xưng hô, lại nhìn hàng hộp cơm này chút mơ hồ đoán được là chuyện gì, chén bạc trong tay "Cạch" đặt mạnh lên bàn, cả giận : "Sáng sớm, hoàng thượng là đến cấp ai gia ngột ngạt? Như thế nào, hoàng hậu đến thỉnh an ai gia cũng thôi, Hoàng thượng còn đến đây nhiễu gì thế, hay Hoàng thượng bị váng đầu, bộ dáng khởi binh vấn tội với mẫu thân ruột của mình?"

      Tiêu Lan lãnh đạm hớp trà, ngẩng đầu : "Thái hậu vẫn còn nhớ ta là hài tử của ngài sao?"

      "Bớt mấy lời sắc bén này !" Hoắc thị khinh miệt : "Nếu như ai gia với ngươi phải là mẫu tử, sao lại nhàn rỗi quản mấy chuyện này? Ngươi biết cảm kích, ngược lại còn nghe nha đầu kia thổi gió bên gối, ở đây có chỗ cho nàng ta lên tiếng sao? ràng cùng với những thứ mê hoặc người kia là cùng cái đức hạnh, ngươi làm Hoàng thượng mà tốt xấu cũng phân . Nếu như ngươi tốt xấu phân biệt được, chẳng lẽ ngay cả chữ 'Hiếu' cũng biết viết như thế nào? Huống chi, nghe buổi chiều hôm qua, hoàng hậu tự mình xử trí cung nữ trong Chiêu Minh Cung? Người bên trong cung ai gia, nàng có là hoàng hậu cũng thể tự tiện làm chủ, đúng là có quy củ!"

      "Phải", Tiêu Lan lại đáp tiếng, chậm rãi bỏ chén trà xuống, quay đầu nhìn Hoắc thị, Hoắc thị hừ lạnh: "Nếu như bây giờ ngươi nghe ai gia khuyên vẫn còn chưa muộn."

      Tiêu Lan phất tay, : ", trẫm là nghĩ, thái hậu thích như vậy, vẫn là mắt thấy tâm phiền mới tốt."
      Last edited: 17/3/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :