1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hồngnhung16111997

      Hồngnhung16111997 Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      43
      Đọc liền lèo đến giờ luôn vì quá hay !
      Truyện hay phần cũng nhờ editor nữa ❤️ Thanks nàng nha ❤️
      Cái icon đáng hết nấc
      Chúc mừng Lan Lan được khai trai:)))))
      A Huyền 152 thích bài này.

    2. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 87

      Giờ dần, bên ngoài còn đen như mực, bão tuyết đêm chưa ngừng, nổi bật lên đêm đông đặc biệt yên tĩnh, Hoa Sinh và Đào Diệp tựa ở góc tường ngoài điện ngủ gà ngủ gật, nghe thấy nội điện tựa hồ có động tĩnh, Hoa Sinh giật mình tỉnh dậy, vội kéo kéo Đào Diệp ở bên, ý bảo chủ tử bên trong có khả năng dậy.

      Hai người vuốt mặt, đứng đó chờ đợi.

      lúc lâu sau, Tiêu Lan ra từ nội điện, Hoa Sinh hướng ngoài cửa vẫy vẫy tay, bảo cung nữ theo thứ tự vào hầu hạ rửa mặt, Đào Diệp nghểnh cổ nhìn quanh nội điện, giọng bẩm: "Hoàng thượng, lửa than trong điện nên đổi."

      Nàng thực ra muốn vào nhìn Diên Mi chút, động tĩnh tối hôm qua, dù nàng là nha đầu còn chưa hiểu chuyện nghe thấy cũng đỏ mặt, lại nhớ tới Diên Mi vẫn chưa ăn gì bị lăn qua lăn lại đêm, còn biết là bộ dạng đáng thương như thế nào nữa… Hoàng thượng nhìn có thể thấy cực kỳ có tinh thần.

      Tiêu Lan rửa mặt xong, thoáng gật đầu: "Ngươi đổi , chân tay nhàng, được đánh thức nàng."

      Đào Diệp đáp tiếng, vội rón rén , Tiêu Lan lại xoay người phân phó Hoa Sinh, " đem sổ con trong Trọng Vân điện đưa qua đây."

      Trong chính điện đốt đèn, nội điện còn mờ tối, Đào Diệp ở bên trong canh giữ trong chốc lát, chờ Cảnh nương tử tới hai người cũng dám gọi cung nữ khác tiến vào phòng, lặng lẽ thay xong lửa than, Đào Diệp sát vào bên giường nhìn, thấy tóc dài của Diên Mi tán loạn ở gối, khẽ nghiêng người ra ngoài, môi cong lên, hít thở đều đặn ngủ sâu.

      Đào Diệp đoán nàng chỉ mới ngủ say, rất đau lòng, liền ra dấu cằm với Cảnh nương tử, cho nàng xem vết đỏ cổ Diên Mi, trong lòng tự nhủ Hoàng thượng cũng quá là độc ác! Cảnh nương tử giúp đỡ kéo kéo áo ngủ bằng gấm lên, dắt lấy nàng ra ngoài, Tiêu Lan tự mình ôm chồng sổ con lại đây, Cảnh nương tử vội vàng muốn nhận nhưng Tiêu Lan cần, ý bảo các nàng ở bên ngoài là được.

      Cảnh nương tử thấy là muốn tiến trong nội điện xem sổ con, vội : "Hoàng thượng, bên trong đèn tối, trong chính điện sáng hơn."

      Tiêu Lan tất nhiên biết, nhưng vừa mới ngồi lát lại cảm thấy được, sợ Diên Mi tỉnh lại thấy được mình, vẫn nên ở nội điện mới an tâm, liền đem đèn đến gần, cũng gẩy sáng tâm đèn, đỡ phải chiếu đến trong giường.

      Vẫn có thể xem, chỉ có điều tốn chút sức mắt.

      Đổi qua lửa than, trong điện càng tỏa ra ấm áp, Tiêu Lan liếc mắt nhìn giường, hô hấp Diên Mi bình ổn, có chút nào muốn tỉnh, cong khóe miệng cười, cả nửa ngày mới tiếp tục xem sổ con.

      Chờ qua chính mão sắc trời mờ sáng, Tiêu Lan xoa xoa trán, đứng dậy đến bên cửa sổ nhìn, tuyết vẫn rơi, cung nhân thay ca, bên ngoài tám phần đợi thỉnh bẩm khi nào truyền đồ ăn sáng, trở lại, chính mình cũng có chút chịu nổi, muốn nghe Diên Mi trò chuyện, liền ngồi vào bên giường, cách chăn mền ôm lấy người, tay thành tham lam tiến vào, ở ngang hông Diên Mi nhàng vuốt ve.

      Giờ này mỗi ngày Diên Mi dậy sớm, nhưng hôm nay là quá mệt mỏi quá buồn ngủ, mắt mở ra, chỉ có thể trốn tránh tay rầm rì tựa như làm nũng, nửa người Tiêu Lan đè lên, ở bờ vai tràn đầy vết đỏ của nàng nhàng hôn xuống, Diên Mi bị làm cho ngứa, phiền loạn phất tay, Tiêu Lan buồn cười, thấp giọng hỏi nàng: "Có đói bụng ? Dậy ăn chút lại ngủ nhé?"

      Diên Mi đói bụng mới là lạ, tối hôm qua bữa tối còn có dùng, đến cuối cùng uống hai chén canh ngọt, chén thứ hai còn chưa có uống xong nữa bị Tiêu Lan lôi vào trong chăn, bụng nàng bây giờ lỗ lỗ, cảm thấy có thể nhắm hai mắt lại ăn hết cả bàn quả đào bự.

      Tiêu Lan hôn hôn cọ cọ trong chốc lát chọc nàng đến tỉnh, Diên Mi mở mắt ra hoãn hoãn thần, mới hoảng hốt nhớ tới chuyện đêm qua, nàng túm chăn mền cao lên, chỉ lộ ra đôi mắt, lời nào, nhìn chằm chặp Tiêu Lan.

      Tiêu Lan kéo chăn mền nàng xuống chút: "Nhìn cái gì? Hửm?"

      Ánh mắt Diên Mi thuận cổ áo xuống, liếc thẳng đến bên hông, Tiêu Lan đỏ mặt, đến gần hôn nàng, Diên Mi lại che miệng cười, duỗi tay ôm lấy cổ : "Ta dậy."

      Tiêu Lan liền nâng lưng nàng ôm dậy, qua tối hôm qua, loại thân mật này khác trước, phần lớn là thương sủng nịch từ trong tâm khảm, nhưng Diên Mi tựa hồ có thay đổi gì quá lớn, xương sống thắt lưng nàng đau, bắp đùi cũng như nhũn ra, dùng đầu củng : "Đều là do chàng."

      Tiêu Lan nghe được ngực nóng lên, vừa mới nếm được tư vị, câu đầu tiên có chút ép được, ở người nàng vân vê hai cái: "Ừ, đều do ta."

      Diên Mi chụp lấy tay , nghe thấy tiếng bên ngoài chuyện, Cảnh nương tử hỏi: "Hoàng thượng, nương nương dậy rồi sao ạ?"

      Tiêu Lan còn có lên tiếng Diên Mi gật gật đầu : "Vào ."

      Tiêu Lan chỉ có thể thả nàng xuống trước để Cảnh nương tử và Đào Diệp hầu hạ rửa mặt thay quần áo, Diên Mi tối qua có chút say, có để ý trong điện này, lúc dậy nhìn vòng mới phát giác được nhìn quen mắt, suy nghĩ chút : "Hầu phủ? Thành hôn?"

      Trong nội điện này tất cả đều là trướng đỏ, thậm chí đêm qua cũng đốt nến đỏ, cực giống đêm thành hôn đó.

      Tiêu Lan lên tiếng, ở sống mũi nàng cạo cạo, Diên Mi cũng quan tâm nhiều cái này, nhưng biến thành dạng này thấy Tiêu Lan là dụng tâm, nàng vui vẻ là vì thế, nên cũng so đo Tiêu Lan lăn qua lăn lại làm nàng xương sống thắt lưng chân đều mềm, ở mặt hôn cái vang dội: "Dùng cơm."

      Mấy người Cảnh nương tử đều hiểu chuyện đêm qua, buổi sáng trừ cháo vừng mà Diên Mi thích còn có cháo hầm củ từ bổ nguyên khí, Diên Mi thõa mãn ăn đồ ăn sáng, lát lại ăn tổ yến, chờ đến giờ ngọ người mới có khí lực.

      Buổi sáng nàng cũng ngủ bù lấy lại tinh thần, lúc nghỉ trưa, Tiêu Lan ở đó xem sổ con nàng liền ngồi vào bên tiện tay lật sách y, vừa chuyên tâm lại yên tĩnh.

      Thực ra Diên Mi đại đa số thời điểm đều là dạng này, người khác rất khó làm nàng phân tâm, người phân tâm ngược lại là Tiêu Lan, nhìn sổ con mà chốc chốc lại nhịn được muốn dò xét Diên Mi cái.

      Nhời khắc này, Tiêu Lan bắt đầu cảm thấy mấy quyển dã thư vài ngày trước xem kia đều là bịa đặt, - - trong sách kia toàn bộ đều "Sau khi phu thê giao hòa, nữ tử tựa như liễu yếu đong đưa theo gió, mềm nhũn nâng nổi người", còn "Từ đó thể xác và tinh thần đều vấn vương người phu quân, hận thể khắc cũng rời."

      ... Nhưng Diên Mi còn lật sách y thuật kìa, nhìn cũng có nhìn cái, lấy đâu ra khắc cũng rời hả?

      Tiêu Lan hối hận khi cầm kia mấy quyển sách thuốc bỏ kia tới.

      che miệng ho khan, bên khụ bên dò xét Diên Mi, Diên Mi trước có động tĩnh, về sau cuối cùng xoay đầu lại nhìn , : "Uống nước."

      Tiêu Lan khụ nữa, bỏ sổ con xuống, sâu kín nhìn chằm chằm nàng, - - muốn Diên Mi nhào vào ngực mình, quấn quít lấy , nũng nịu kiều.

      Diên Mi thấy khụ nữa bĩu bĩu môi, quay đầu tiếp tục xem sách thuốc.

      Tiêu Lan: "..."

      cầm sổ con phủ lên mặt, nhàng thở ra hơi, sau đó lại ném ra, đứng dậy đến bên cạnh giường thấp của Diên Mi, từ phía sau ôm lấy nàng, mút lấy vành tai nàng, hỏi: "Sách thuốc này hay đến vậy sao?"

      Diên Mi tự nhiên dựa vào người , rụt cổ lại trốn, tối qua Tiêu Lan biết nàng lỗ tai rất nhạy cảm liền làm chuyện xấu dây dưa lấy, Diên Mi ngã ở trong lòng , gấp rút kêu lên: "Lan ca ca tốt, Lan ca ca tốt!"

      Lúc này Tiêu Lan mới ngẩng đầu lên, hỏi nàng: "Thân thể khó chịu sao? Ngủ lát nhé?"

      "Khó chịu", Diên Mi : "Mỏi. muốn ngủ."

      "Mệt mỏi ngủ", Tiêu Lan : "Gắng gượng làm gì."

      Lúc này Diên Mi ôm lấy thắt lưng , áp mặt vào hõm cổ : "Ta giúp chàng."

      Tiêu Lan nghe được lời này cả người mới thoải mái, cùng với tình cảm trong lòng tích lũy được càng sâu nặng, lại càng như thiếu niên tiến vào hãm sâu trong tình ái, có chút suy tính thiệt hơn.

      tay Tiêu Lan thăm dò tiến vào cổ áo Diên Mi, vuốt ve những dấu vết lưu lại trong đêm qua còn mang hơi thở kia, giọng : " phải nàng là muốn kéo dài con nối dòng cho Lan ca ca sao?"

      Ánh mắt Diên Mi sáng lên, vặn vẹo người qua nhìn , Tiêu Lan cảm giác mình có chút váng đầu, từ tối hôm qua đến lúc này bất quá chỉ mới vài canh giờ, nhịn đến toàn thân khó chịu, lúc mở y phục Diên Mi thậm chí kéo hỏng quần lót.

      Diên Mi hôm nay hết men say, còn ỷ lại quấn quýt như đêm qua nhưng lại nhìn vào Tiêu Lan ràng, gọi tên , cánh tay Tiêu Lan khẽ nổi gân xanh, hậu quả là giọng Diên Mi cũng khàn, hoàn toàn còn khí lực, sau khi dùng qua bữa tối trực tiếp ngủ.

      Lúc này Cảnh nương tử cũng đau lòng, quanh co khuyên bảo: "Nương nương mới trải qua phu thê chi lễ, Hoàng thượng thông cảm nàng chút, ngày còn dài."

      Tiêu Lan cũng có chút xấu hổ, ban đêm ngày thứ ba cuối cùng cứng rắn chịu đựng để Diên Mi được ngủ ngon giấc.

      Trận tuyết này lớn hiếm thấy, rơi đủ mới ngừng, cho nên đế liễn cũng có lập tức trở về cung, liền ở đây mấy ngày, tới gần tháng chạp, Tiêu Lan nhân dịp quan viên vào kinh báo cáo công tác điều vài quan viên trước kia bị chèn ép trở về, kể cả Lục Văn Chính lúc trước nhậm chức ở Bộc Dương, lại phái con cháu quan lại ra ngoài.

      Đây phải là chuyện dễ xử lý, mấy ngày sau Tiêu Lan đều nhàn rỗi, Diên Mi lúc này mới có thể bổ sung giấc ngủ tốt.

      Ở nơi này gần nửa tháng mới hồi cung, Kim Lăng hồi bão tuyết mới tan hết, thời tiết lại lạnh hơn vài phần, lúc Diên Mi trở về được Cảnh nương tử giải thích, cũng may là hai ngày cuối cùng, nhưng là trời lạnh, nàng vẫn có chút buồn ngủ, nằm ở trong lòng Tiêu Lan lim dim ngủ.

      Tiêu Lan lấy tay lò cho nàng ôm ở trong bụng, sợ nàng ngủ bị lạnh nên giọng cùng nàng chuyện, để nàng ở đường chớ ngủ trước, Diên Mi tiếng có tiếng đáp lời, nhìn thấy cung thành càng lúc càng gần, chợt giọng hỏi bên tai Tiêu Lan: "Lan ca ca, ta có con nối dòng sao?"

      Tiêu Lan cười tiếng, bàn tay vuốt ve bụng nàng, cúi đầu : "Chưa có cũng quan trọng, Lan ca ca để cho nàng có."

      Diên Mi vừa nghe hơi có chút thất vọng, ánh mắt tối , Tiêu Lan thấy được, cảm thấy có chút đúng lắm, cười : "Mẫn Hinh vô sỉ kia lại vớ vẩn cái gì với nàng rồi?"

      Diên Mi lắc lắc đầu: " có."

      Tiêu Lan thấy nàng , nghĩ còn giấu cái "bí mật " gì đó, liền : "Chớ nghe nàng, Mẫn Hinh biết điều."

      Diên Mi hề cảm thấy Mẫn Hinh biết điều, bất quá cũng ừm tiếng, gật gật đầu.

      Đế liễn vào cung thành, vòng qua Vũ Điện, đổi kiệu, bọn họ trước hướng Chiêu Minh Cung thỉnh an Hoắc thị.


      Lẽ ra lúc bọn họ Hoa Lâm viên cũng nên cùng thỉnh thái hậu, Tiêu Lan sai người bẩm qua, bất quá bản thân Hoắc thị muốn , lưu lại cơ hội cho hai vợ chồng bọn họ, , Tiêu Lan cũng liền thôi.

      Tiêu Lan dắt Diên Mi tiến cửa cung, lúc đến bên ngoài đình viện gặp hai nữ tử rất lạ mắt, đều mặc áo lông cừu, đứng cung kính, tựa như là tới thỉnh an.

      Tiêu Lan liếc cái, Hoa Sinh nhìn thấy thần sắc , vẫy tay gọi cung nhân Chiêu Minh Cung muốn hỏi, hai nữ tử kia cũng thấy Tiêu Lan và Diên Mi, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu: "Nô tì thỉnh an Hoàng thượng, Hoàng hậu."

      Tiêu Lan hơi ngẩn ra, nhất thời cau mày, lạnh giọng : "Nô tì? Các ngươi là nô tì của ai?"

      Hai nữ tử nghe giọng điệu này của có chút sợ, cũng dám lời nào, chỉ thoáng liếc qua, Tiêu Lan phất áo bào muốn vào trong, Diên Mi lại nhìn nhìn, : "Ngẩng đầu."

      Hai người dám tuân theo nàng, thoáng ngẩng đầu lên, Diên Mi nhìn chằm chằm người mặc váy ngắn màu xanh ngọc lát, hỏi: "Nữ nhi Thái thường tự chủ bộ, Ngô thị."

      Nữ tử mặc quần áo xanh ngọc kia vội vàng dập đầu: "Hồi Hoàng hậu nương nương, đúng là thiếp thân."

      Lần này làm cho Tiêu Lan thập phần ngoài ý muốn, nắm tay Diên Mi, thấp giọng hỏi: "Nàng nhận biết?"

      Diên Mi khẽ rút tay ra, gật gật đầu.

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Gay can đen roi
      A Huyền 152 thích bài này.

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Để Tiêu Lan chỉnh mụ mẹ già vô sỉ .
      A Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :